Nhà trọ địa ngục - Hắc sắc hỏa chủng

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      jeremyJcaoduong thích bài này.

    2. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 1 q22




      Ngày 20 tháng 4 năm 2005.



      Ký túc xá học viện Kim vực, trong phòng506.



      Trời mới rạng sáng Di Thiên rời giường, ngồi dậy, mặc quần áo chỉnh tề, sau đó, đến trước gương chỉnh sửa lại quần áo và đầu tóc, rồi cầm bàn chải đánh răng về phía nhà vệ sinh.



      Lúc này ba người khác trong phòng vẫn còn trong giấc mộng.



      vừa ra khỏi cửa được đoạn, đột nhiên quay đầu lại, dùng ánh mắt sắc bén như dao nhìn phía sau!



      "Ah, Di Thiên!" người đứng phía sau chính là tiểu đội Hàn Chân,, cũng mang theo ấm nước, cười xấu hổ : "Xin chào, ngươi cũng thức dậy sớm a."



      Di Thiên trông thấy là mới nhàng thở ra. Tại vì sinh hoạt trong nhà trọ thời gian quá dài làm cho rất mẫn cảm với xung quanh.



      "Ân." quay đầu lại, lãnh đạm tiếp tục hướng phía phòng vệ sinh đến.



      Hàn Chân nhíu mày nghĩ thầm: làm gì vậy, ánh mắt vừa rồi giống như muốn giết người a, ngoại trừ Di Chân cùng Lý , mình cũng chưa thấy ai chuyện với vượt quá mười câu! Cả ngày trongthư viện cũng cắm đầu vào Laptop, khó trách giao tiếp hơi hạn chế. Tính cách của cùng Di Chân so ra chênh lệch nhau quá nhiều.



      Sở Di Thiên tính cách trầm mọi người đều công nhận , chỉ có thể chuyện với tỷ tỷ là Di Chân hoặc bằng hữu tốt nhất kia, Lý . Điều này đối với bào thai song sinh hẳn có quá nhiều khác biệt. Nhưng bởi vì Di Chân quan hệ với mọi người trong lớp khá tốt, cho nên Di Thiên dù lãnh đạm thế nào, bọn cũng quá mức chán ghét .



      Sáng hôm nay, có môn học, Di Thiên vẫn như cũ đến thư viện. Mà Di Chân lại cùng , vì nàng cùng bạn tốt là Lâm Tâm Hồ dạo phố rồi.



      Di Thiên đành phải mình đến thư viện.



      Đến bây giờ, ngoại trừ Lý vẫn chưa cách nào mở lòng được với bất kỳ người nào khác. Đương nhiên... Ngoại trừ nữ nhân mặc bộ quần áo màu đỏ, bắt trái tim làm tù binh.



      Bỗng nhiên, cảm giác hôm nay muốn thư viện nữa. Nếu như Di Chân có ở đây, cũng muốn .



      tới lui trong học viện Kim Vực mà chẳng có mục đích gì, bỗng nhiên thấy Di Chân ngồi ghế đá phía trước mặt.



      Dưới chân nàng tập trung rất nhiều chim chóc, còn nàng xé những mẩu bánh vụn vứt ra cho chúng. Mà những con chim này tựa hồ cũng sợ nàng, có nhiều con còn bay đến đậu bên cạnh.



      Di Thiên liền bước tới.



      "Tỷ..." đến trước mặt Di Chân, đột nhiên mở miệng hỏi: "Ngươi phải cùng Lâm Tâm Hồ ra ngoài sao?"



      Di Chân ngẩng đầu lên, thấy Di Thiên. Nàng hơi sững sờ chút rồi : "Hư... cẩn thận chút, đừng làm cho lũ chim hoảng sợ. Chúng hình như có xây tổ ngay gần đây, cho nên số lượng rất đông a."



      "Ân." Di Thiên nhàng ngồi bên cạnh Di Chân, chú ý kinh hãi đến lũ chim.



      "Tâm Hồ đột nhiên muốn nữa, ta vừa hay nhìn thấy mấy con chim này, liền cho chúng ít đồ ăn."



      "Tỷ, ngươi quan sát rất tinh tường a." Di Thiên giọng : "chim xây tổở đây tỷcũng chú ý tới."



      Di Chân lại xé tiếp khối bánh mì, bỏ vào trong lòng bàn tay thu hút lũ chim bay lại ăn rồi tiếp: "Cái kia còn phải , nếu quan sát tỉ mỉ, tham gia huyết tự chúng ta đâu có thể sống sót. lại, sinh hoạt ở học viện Kim Vực tồi, xung quanh có rất nhiều cây xanh, hơn nữa lại gần trung tâm, giao thông cũng rất thuận tiện."



      Di Thiên bỗng nhiên chú ý tới quyển sáchtrong tay Di Chân, dĩ nhiên đó là manga《death note》in lẻ!



      Đến năm 2005, 《Death note》 vẫn chưa kết thúc. Bộ manga cực kỳ nổi tiếng này Di Thiên cũng từng xem qua. Nhưng bởi vì vẫn còn tiếp, cho nên thỉnh thoảng chỉ coi mạng thôi.



      "《Death not》? bản in lẻ mới nhất sao? Tỷ còn mua sách?" Di Thiên hơi có chút ngạc nhiên hỏi.



      "Ah " nàng nhìn về phía cuốn manga tay : "Đúng vậy, đợi ta xem xong liền cho ngươi mượn ah, rất tuyệt vời, ngươi xem qua tập nàychưa?"



      Cái bộ manga này, bắt đầu xuất bản từ năm 2003, lúc đầu là do Di Chân xem trước về sau mới với Di Thiên. Bộ manga này rất thích hợp để bồi dưỡng tư duy lô-gích của bọn , dù sao khi chấp hành huyết tự, trọng yếu chính là tư duy lô-gích. Nội dung cốt truyện Manga này cực kỳ kín đáo nghiêm chỉnh, cũng làm cho Di Thiên mở rộng tầm mắt.



      Di Chân cất bánh mỳ , cầm lấy quyển manga : "Mọi người chung quanh chúng ta cũng có ít người ưa thích bộ manga này, tuy nó vẫn chưa kết thúc. Ta còn tưởng rằng những người có thể thi vào trường đại học này, bình thường thích xem manga chứ."



      "Kỳ thậtta vốn tính vào đại học mà." Di Thiên nhìn bầy chim mặt đất : " Khi nhận thư thông báo trúng tuyển, cũng vì nghe lời khuyên của tỷ ta mới đồng ý đó chứ. Bất quá cho cùng cũng có ý nghĩa gì."



      "Học đại học cũng là loại sinh hoạt ah." Di Chân đối với : "Ân, đúng rồi ta muốn hỏi ngươi vấn đề."



      Di Chân ngẩng đầu nhìn lên trời, con mắt chớp chớp, môi đào khẽ mở, : "Tương lai ngươi muốn làm công việc gì?"



      "Làm... Làm việc gì sao?"



      "Đúng, sau khi tốt nghiệp đại học làm cái gì. Những sinh viên khác đều suy nghĩ về vấn đề này a? Công việc như thế nào , phúc lợi đãi ngộ, xí nghiệp lớn hay , phải chăng cộng có dễ chịu . Bất quá, ta cảm giác, ngươi chút cũng quan tâm những chuyện như vậy. Ngươi, muốn làm việc gì?"



      Di Thiên nghe được câu này nhưng cách nào trả lời được. Vấn đề này Lý cũng từng hỏi qua . Nhưng luôn trả lời qua loa cho xong. Bởi vì, có thể làm được gì? Sau khi tốt nghiệp đại học, chỉ sợ cũng chưa chắc hoàn thành mười lần huyết tự. Kiếm công việc với quả là quá xa xôi.



      "Chúng ta có cơ hội để làm việc gì đó sao?"



      "Tại sao có? Hoàn thành mười lần huyết tự chúng ta có lẽ cũng có thể tốt nghiệp đại học nữa. Đến lúc đó đương nhiên phải cân nhắc làm công việc gì rồi."



      "Ta chưa từng cân nhắc qua. Nếu nhất định phải , ta nghĩ... Ta muốn trở thành tiểu thuyết gia."



      Sau khi Di Thiên trở thành hộ gia đình nhà trọ, trải qua quá nhiều chuyện kinh khủng, điều này ngược lại làm liên tục sinh ra những ý tưởng sáng tác tiểu thuyết khủng bố. Nó trở thành loại ký gửi tinh thần của . Bởi vì thời điểm sáng tác, vĩnh viễn cần lo lắng quỷ có giết chết hay , gây ra tử lộ hay , như thế nào mới tìm được sinh lộ.



      Cũng vì như thế, biến thành tác giả cực kỳ có khiếu trong sáng tác tiểu thuyết khủng bố.



      "Ta muốn trở thành... nhà tiểu thuyết khủng bố." Di Thiên sau khi xong lại bổ sung câu: "Sau đó, hi vọng những chuyện kinh khủng đó chỉ xảy ra giấy mà thôi, mọi người sau khi đọc xongnhiều lắm chỉ sợ hãi hồi rồi quên tất cả. Nếu như nhất định phải làm công việc gì đó..., vậy chính là cái này rồi."



      xong câu đó, Di Thiên bỗng nhiên cảm giác thân thể thả lỏng ít.



      " Nhà tiểu thuyết... Khủng bố?" Di Chân hơi sững sờ, nàng lập tức che miệng lại khẽ cười tiếng, : "Nghe cũng rất có ý tứ đấy. Ngươi xem qua những loại tiểu thuyết khủng bố nào? Steven king? Koji Suzuki?"



      "Này này, tỷ còn cười được à?"



      " có ah, đệ đệ của ta có chí hướng rất tồi nha. Điều này chứng minh ngươi vẫn còn ý chí sinh tồn. phải ngươi người có mộng tưởng mới chính là còn sống sao?"



      " Đề tài khủng bố kỳ sau khi tiến vào nhà trọ còn có tâm trí xem sao?" Di thiên lắc đầu "Vô luận phim kinh dị hay là tiểu thuyết khủng bố ta cũng chưa từng xem qua. Ta, chỉ nhìn thấy những điều khủng bố trong chính huyết tự của chúng ta mà thôi."



      đến đây, bỗng nhiên cảm giác trong tâm quặn đau phen. Vô số thống khổ từng trải quacứ lên từng cái trong đầu , đưa hai tay lên vò đầu rồi đột nhiên đứng lên.



      ", đúng. Tiểu thuyết gia? Ta làm được. Ta bao giờ có ngày đó. có, tuyệt đối có."



      Di Thiên sau khi xong liền lập tức rời .



      Đó là lần thứ nhất trước mặt Di Chân muốn trở thành tiểu thuyết gia.



      Ngày thứ hai, sau khi học xong, Di Thiên cùng Di Chân đến Thư viện.



      Di Chân khi đó cũng phát , bộ dạng Di Thiên thoạt nhìn bình thường lắm. So với ngày thường, tựa hồ càng thêm trầm hơn.



      "Di Chân." Di Thiên đến trước cái giá sách, bỗng nhiên dừng bước lại, : " tỷ quên lời ta ngày hôm qua ."



      "Ngươi câu nào?"



      " Tiểu thuyết Khủng bố đấy.... cho cùng đây cũng chỉ là cầu đơn phương xa vời mà thôi. Ngươi phải biết có khả năng đó. Lúc ấy ta xong cũng cảm giác đầu óc hỗn độn tứ tung. Ta cảm giác được chính mình có rất nhiều điều đáng buồn. Đến cả ước mơ tương lai cũng cách nào cam đoan được. Hi vọng linh dị khủng bố chỉ có trong văn tự, tất cả đều là hư cấu mà ra, cái tâm nguyện bé này cũng cách nào thực được. Đây bất quá chỉ là cách nghĩ của ta mà thôi, hơn."



      "Cũng đừng như vậy ah." Di Chân bỗng nhiên bước đến trước giá sách, rút ra cuốn, đó chính là quyển tiểu thuyết khủng bố nổi tiếng của tác giả nước ngoài.



      "Vô luận đệ muốn trở thành cái gì cũng được. Nhà tiểu thuyết khủng bố cũng tốt, tiểu thuyết võ hiệp cũng được, tiểu thuyết khoa học viễn tưởng cũng hay..." Di Chân đưa quyển sách kia đến trước mặt Di Thiên : "Nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi muốn sống sót. Chỉ cần ngươi có thể sống sót, vô luận ngươi làm cái gì ta đều ủng hộ ngươi."



      Di Thiên đến bên cạnh nàng, ngừng lại nghi hoặc hỏi: "Ngươi đến cùng..."



      "Ngươi muốn trở thành nhà tiểu thuyết khủng bố đúng ?" Di Chân đặt quyển sách kia xuống mặt bàn, : " như vầy, ta giúp ngươi! Chúng ta cùng suy nghĩ nên viết tiểu thuyết khủng bố như thế nào?"



      "Tỷ, ngươi đùa gì vậy?" Di Thiên nhìn về Di Chân đứng trước mắt, trừng mắt hỏi: "Suy nghĩ ý tưởng cho tiểu thuyết khủng bố?"



      "Đúng vậy ah." Di Chân mở quyển sách kia, : "Ân, trước tiên có thể tham khảo qua ít sách ở đây, đương nhiên sáng tạo chính là điều ưu tiên rồi. Vô luận như thế nào, ta nhất định giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện này. Sau khi viết xong ta muốn ngươi thề với ta, nhất định phải sống sót, sống đến ngày quyển sách này được in ra đó. nghe chưa?"



      Thanh Di Chân, đột nhiên trở nên vang hữu lực hùng hồn.



      "Tỷ..." Di Thiên nhất thời ngây ngẩn cả người.



      "Ngồi xuống." Di Chân đẩy Di Thiên ngồi xuống, liền : "Ân, đầu tiên ngươi lý giải tiểu thuyết khủng bố là gì? , vấn đề này bỏ qua, ta nghĩ có ai hiểu khủng bố là gì so với chúng ta đâu."



      "Tỷ, ngươi nghiêm túc?"



      "Đúng vậy." Di Chân ghé sát vào mặt Di Thiên, : "Đệ cảm giác ta giỡn cùng đệ hay sao?"



      ", có." Di thiên rốt cục hạ quyết tâm, : "Cái kia... Được rồi, chúng ta cùng nhau hoàn thành cuốn tiểu thuyết khủng bố! Lúc này hết thảy đều do chúng ta quyết định, giống như ... kiểu tuyệt vọng cùng bất lực khi chấp hành huyết tự nữa, chúng ta quyết định hết thảy."



      "Ân, tốt! Như vậythảo luận đại cương chút a." Di Chân lấy bút lông ra, rồi thêm cuốn sổ ghi chép, : "Di Thiên đầu tiên, quyển sách này... Ngươi có ý tưởng gì ?"



      "Ân, có. Câu chuyện có thể từ... thị trấn ngọn núi hoang vu vắng vẻ. Nhân vật chính... là mộtcô mới ly hôn xong đưa con đến nơi khác cư. Ân, cứ như vậy tiến vào thị trấn cổ quái. Cái trấn này kêu là..."



      "Hồng Nguyệt trấn."

    3. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 2 q22



      "Hồng Nguyệt trấn?" Di Chân viết xuống Notebook ba chữ kia, sau đó ngẩng đầu lên, nhìn về phía Di Thiên hỏi: "Như vậy, cái tên này có ý nghĩa gì ?"



      Di Thiên gật đầu: "Đương nhiên, Hồng Nguyệt trấn, chính là trấn quanh năm suốt tháng đều có 1 vầng trăng màu máu đầu."



      Di Chân tiếp tục ghi chép lại, nhưng ghi đến nửa nàng lại thêm: "Ân, Di Thiên bằng cải biến chút? đúng là, ở 1 đoạn thời gian trong năm ánh trăng mới xuất tượng đỏ máu. Ngươi cảm giác như vậy càng có điểm thần bí hơn sao?"



      Di Thiên nghe xong cũng vỗ tay 1 cái, : "Đúng, tỷ, ý nghĩ của ngươi rất tồi, cứ sửa như vậy ! Sau đó, nội dung cốt truyện bắt đầu từ 1 nữ nhân điên..."



      "Ân, nữ nhân điên... Rất có điểm khủng bố ah." Di Chân tiếp tục ghi chép, lại hỏi: "nữ nhân nổi điên có phải đảm nhiệm việc tiên đoán hay ?"



      " sai. Làm sao ngươi biết? Tỷ?"



      "Phim kinh dị phải đều sáo lộ như vậy sao? Người bình thường tin có quỷ, cho nên ngươi tin có quỷ chính là người điên rồi. Hơn nữa bởi vì người điên có tư duy bình thường, nên cần phải giải thích làm sao có được năng lực tiên đoán, điều đó cũng làm tăng thêm nhân tố thần bí. Tinh túy của tiểu thuyết khủng bố chính là thể biết, thể nghĩ, đây mới thực là khủng bố."



      "Ngươi nghĩ giống ta ah, tỷ."



      "Đúng thế, đây là niên đại mà sinh viên đại học cắm đầu vào luyện thi chính là xem siêu nhân điện quang, đào tiểu thuốc viên (ko hiểu là gì, chắc phim hoạt hình luôn) , ta cùng tử thần đọ sức bao nhiêu lần, đều là chui ra từ trong đống thi thể, ta so với ai khác đều tinh tường, thế nào là khủng bố. Ân, Roosevelt từng câu, chỉ dùng để khích lệ dân chúng tại thời điểm khủng hoảng kinh tế mỹ , câu kia là, 'Đáng sợ duy nhất chính là đáng sợ của bản thân " câu kia là câu kinh điển mà ta tôn sùng."



      "Tỷ, hôm nay, đừng chuyện liên quan tới nhà trọ nữa."



      "Được rồi." Di Chân mỉm cười, : "Cũng đúng, hôm nay, hề có huyết tự chỉ thị gì hết, tất thảy đều do tỷ muội chúng ta định đoạt, ha ha, cảm giác này rất thoải mái a? Di Thiên?"



      "Ân... Vừa rồi ta đến nữ nhân điên, chính là 1 nữ nhân luôn sinh sống tại Hồng Nguyệt trấn, kế tiếp, chính là bắt đầu của tượng khủng bố. Do nhân vật nữ chính..."



      "Nhân vật nữ chính tính cách như thế nào?"



      "Tính cách?"



      Tính cách của nhân vật rất trọng yếu, vì tiểu thuyết khủng bố là thể loại đặc thù, nếu đủ mạnh mẽ đủ khả năng tạo ấn tượng với độc giả. Nhân vật chính thể quá mức nhát gan, cũng thể quá mức lớn gan, nên ở 1 chừng mực nào đó. Nữ tính ly hôn ta cho rằng tệ, bởi vì là nữ nhân, lại mình mang theo hài tử sinh hoạt, là hình tượng yếu ớt dễ thu được đồng cảm từ độc giả, đồng thời có thể lợi dụng hài tử kia miêu tả về tượng khủng bố. Có thể là nhất cử lưỡng tiện."



      "Ân, kỳ ta cũng nghĩ như vậy. Hơn nữa, quan trọng nhất là, hình tượng nữ tính luôn là biểu tượng yếu ớt thâm căn cố đế trong suy nghĩ đa số người , trong tiểu thuyết khủng bố, nhân vật chính do nữ tính đảm nhận mà ..., có thể tăng thêm hảo cảm. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết chính là cuốn sách này có tới được với độc giả hay ."



      "Ngươi cũng có thể học như Lý , viết tiểu thuyết khủng bố internet."



      "Thôi , internet là trận địa của tiểu thuyết huyền huyễn, ai lại muốn đọc tiểu thuyết khủng bố chứ. Về phần nhân vật nữ chính, có thể thiết lập là bởi ly hôn, nhưng vì chồng cũ cứ dây dưa ngớt, cho nên mới chuyển về nơi này sinh hoạt 1 thời gian ngắn. Công việc mà ..., có thể ghi thành... Đúng rồi, tác giả internet như thế nào? Bởi vậy cho nên ở 1 trấn những vẫn có thể hoàn thành công việc. An bài thành nghề nghiệp tốt lắm, bởi vì thời điểm tố tụng ly hôn, nếu có công việc, rất khó dành quyền nuôi con."



      " Tác giả Internet...? Ân, được, cứ tạm thời như thế. Tiểu hài tử mà ..., thiết lập là năm sáu tuổi, Ân, là 1 nam hài. Kế tiếp, chính là câu chuyện về Hồng Nguyệt trấn? Ngươi ý định thiết lập là 1 trấn cổ xưa ah?"



      " sai biệt lắm. Loại thị trấn xa xôi này rất thích hợp để viết tiểu thuyết khủng bố. Về phương diện nguyền rủa, ta nghĩ nên thiết lập..."



      Lúc ban đêm Di Thiên trở về phòng ngủ, trong đầu vẫn suy nghĩ về đại cương câu chuyện. Cuối cùng, mở Laptop ra, lập 1 file mới, bắt đầu ghi lại những ý nghĩ của . ý định viết 1 cuốn tiểu thuyết đại khái khoảng 10 vạn chữ, cần quá dài.



      "Viết xong... Có nên đem cho Lý coi chút ?"



      Khép lại Laptop, Di Thiên cảm thấy trong nội tâm có 1 tia thỏa mãn. Nhất là thời điểm Di Chân với câu kia. Nàng , vô luận làm cái gì, chỉ cần có thể làm muốn sống sót, nàng đều ủng hộ.



      "Tỷ..." dùng thanh chỉ có mình có thể nghe được : "Cảm ơn ngươi. , cám ơn ngươi."



      Ngày thứ hai, thời gian nghỉ giữa trưa, trong phòng ăn, Di Thiên bưng đồ ăn chợt nhìn thấy Tịch Nguyệt ngồi cách đó xa. Tức khắc, bước nhanh hơn.



      "Tịch Nguyệt!" Di Thiên tới trước mặt nàng : "Ta, có thể ngồi ở chỗ nầy a?"



      "Ân, có thể." Tịch Nguyệt lập tức : "Ngươi tùy tiện ngồi ."



      "Tốt." Di Thiên lập tức ngồi xuống.



      thể , Tịch Nguyệt mỹ đến gì sánh được, mặc dù nàng chỉ im lặng ngồi, những vẫn làm người ta chú ý thôi. Cái từ hoàn mỹ, quả thực tạo ra là để tặng cho nàng.



      "Nghe Di Chân ngươi viết tiểu thuyết?" Tịch Nguyệt cười tiếng, cái chớp mắt đó quả là rung động lòng người, Di Thiên ngồi ngây dại 1 lúc.



      "Ah, phải" Di Thiên lúc này mới kịp phản ứng: "Đúng, tỷ của ta cho ngươi sao? Nàng đúng là lanh mồm lanh miệng."



      "Di Chân đâu phải là người có thể giữ được bí mật, ngược lại ngươi giống tỷ tỷ ngươi, bộ dạng luôn cự tuyệt người ngoài ngàn dặm." Tịch Nguyệt đến đây, con mắt chớp chớp: "Sau khi viết xong, có thể cho ta xem chứ? Cũng biết, hành văn của Di Thiên ngươi như thế nào. Nếu như viết tốt, vậy trong lớp chúng ta phải có 1 tác giả rồi sao."



      "Tịch Nguyệt ngươi thích loại tiểu thuyết gì?"



      "Ta? Ngôn tình ah. Bất quá tiểu thuyết khoa học viễn tưởng ta cũng rất thích. Nghe ngươi viết chính là tiểu thuyết khủng bố? Cái loại này ta rất ít khi đọc, ngươi viết rất dọa người sao?"



      "Ân, rất khủng bố. Nếu như ngươi sợ hãi vậy đừng nên đọc."



      " có việc gì á." Tịch Nguyệt khoát tay : "Ta cùng Di Chân là quan hệ như thế nào? Nhất định phải đọc chứ."



      "Vậy sao? Vậy ta đây cũng muốn đọc ah."



      thanh truyền đến, Di Thiên lập tức quay đầu lại, người đứng sau phải Lý còn là ai?



      "Lý ?" Di Thiên lập tức đứng lên, : "Ngươi vẫn 1 mực đứng ở đây sao?"



      "Ân, kém bao nhiêu đâu. Ngươi muốn viết tiểu thuyết khủng bố? Trước kia ta cũng có nghe ngươi viết 1 vài câu chuyện ngắn, bất quá, toàn là thể loại dọa người. Nghe lần này ngươi ý định viết thành 1 quyển dài? Viết xong phải cho ta đọc nha. Hành văn của ngươi ta thấy, tệ đâu."



      lúc ấy cũng chỉ là thuận miệng mà thôi. sớm coi Di Thiên là bạn thân, tất nhiên sách của bạn thân phải tận tâm mà đọc rồi, huống chi bản thân cũng có ý định trong tương lai trở thành tiểu thuyết gia.



      Di Thiên nhìn Tịch Nguyệt cùng Lý , càng thêm kiên định, phải hảo hảo sáng tác cuốn sách này.



      Mấy ngày kế tiếp, và Di Chân mực ở trong tiệm sách, nghiên cứu tỉ mỉ từng chi tiết trong nội dung, cuối cùng mới bắt đầu viết. Đại khái tháng sau, hoàn thành cuốn tiểu thuyết kinh dị của mình, tên là 《 Luân Hồi 》.



      Cuốn tiểu thuyết này, cũng là cuốn tiểu thuyết duy nhất của . Kỳ Di Thiên vẫn cho rằng, tiểu thuyết khủng bố thích hợp để viết quá dài, bởi vì loại tiểu thuyết này phải đảm bảo mạch văn thiên mã hành , lại nhất định phải cam đoan tình tiết thể tiệt lộ quá nhiều nội dung, phải để người đọc cảm giác biết hiểu, như vậy mới phá hư cảm giác thần bí, cho nên tiểu thuyết khủng bố viết từ ba đến 5 vạn chữ là thích hợp nhất.



      Sau này,Tịch Nguyệt cùng Lý xem qua đều rất tán thưởng, trong nhất thời truyền tay ít người trong lớp, mọi người đều cho rằng đây là cuốn truyện hay nhất của Di Thiên.



      Cuối cùng của cuốn tiểu thuyết kết thúc mở, nhân vật nữ chính sống hay chết ai biết. Di Thiên giải thích với Lý như vậy: "Ta cho rằng kết thúc mở là kết thúc tốt nhất cho 1 tác phẩm khủng bố. Khủng bố, chính là thứ đen xen giữa hy vọng và tuyệt vọng, thể quá thiên về 1 phía, mà đan xen ở giữa, mới có thể biểu lộ hết được khủng bố."



      Cái kết thúc mở này, cũng là 1 trong những điều Lý thưởng thức nhất, tác phẩm sau này của , có thể tham khảo điều này.



      Mà đây cũng là cuốn tiểu thuyết sau cùng của Di Thiên. Bút pháp tinh tế tỉ mỉ của làm người khác khắc sâu ấn tượng.



      Vừa mở sách, đoạn văn đầu tiên chính là dùng thủ pháp nghịch thuật: "Bầu trời. Ánh trăng xưa kia vốn nên màu bạc, mà giờ phút này, bị 1 tầng huyết hồng bao bọc. Sau đó, ánh sáng huyết hồng kia như bao trùm tất cả mọi thứ trong ánh mắt."



      Ngày 23 tháng 6 năm 2011.



      mở lại file bộ tiểu thuyết này. Lúc trước, Di Chân vừa về nước gặp mặt , hy vọng giao cho nàng bộ tiểu thuyết, chính là bộ 《 Luân Hồi 》 này.



      "Ngươi đọc tiểu thuyết khủng bố sao? Lý ?"



      lập tức quay đầu lại, người phía sau là Thâm Vũ.



      "Ngươi vào bằng cách nào?" Lý lập tức đứng người lên hỏi.



      "Như thế nào vào... Mở cửa vào ah, " Thâm Vũ làm bộ mặt rất vô tội: "Chính ngươi có khóa cửa. Ta là muốn tới hỏi ngươi, xế chiều hôm nay hội nghị thảo luận huyết tự, ngươi dự họp hay . Hộ gia đình nhất trí quyết định, nếu như ngươi vẫn vắng mặt trong lần này, đề cửa Kha Ngân Dạ làm Lầu trưởng mới."



      "Vậy sao?" Lý trả lời cần nghĩ ngợi: "Vậy cứ để Kha Ngân Dạ đảm nhiệm chức lầu trưởng . Ta sao cả."



      "Ta thực hiểu!” Thâm Vũ xông lại túm lấy cổ áo Lý : "Ngươi làm sao vậy hả? Lý lúc trước nguyện hy sinh ba lượt huyết tự vì Tử Dạ nơi nào rồi? Bộ dạng bây giờ của ngươi là sao chứ? Lúc trước chính là ngươi cải biến ta đó!"



      "Như vậy, để cho ngươi thất vọng rồi."



      Thâm Vũ còn muốn gì đó, nhưng lời ra đến miệng lại thể thốt lên.



      "Mà thôi. Tùy ngươi!" Thâm Vũ vừa muốn quay người, bỗng nhiên quay đầu lại, : "Tiểu thuyết đó ai viết vậy?"



      "Là 1 đồng học thời đại học của ta."



      Thâm Vũ bước tới trước màn hình máy tính nhìn 1 chút rồi : "Hành văn tệ. Ngươi có thể gửi 1 phần tới email của ta hay ?"



      "Ngươi cũng muốn đọc?"



      "Coi như giết thời gian. Ta trước."



      Đưa mắt nhìn Thâm Vũ rời , Lý lại ngồi xuống. Lúc này bỗng nhiên chú ý tới, ở cửa ra vào còn đứng 1 người, chính là người vừa từ chỗ chết trở về, Tử Dạ!



      Nàng đến nhìn Lý , muốn nhưng lại chẳng thốt được lời nào.



      Hai người cứ như vậy yên lặng đối mặt. Phảng phất như muốn từ trong mắt nhau, bắt lấy tâm trạng đối phương.



    4. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 3 q22




      Bởi vì Lý vẫn vắng mặt trong cuộc họp nghiên cứu và thảo luận huyết tự, cho nên tất cả hộ gia đình đều đề cử Kha Ngân dạ làm tân Lầu trưởng. Nhưng ngoài ý muốn chính là Kha Ngân dạ mực chịu nhận cái chức này. Kỳ , Lầu trưởng cũng chỉ là cái hư danh mà thôi, nhưng thực tế ý nghĩa lại cực kỳ quan trọng, cho nên từ chối cũng có ai muốn lên thay. Nhưng Lầu trưởng Lý bây giờ tuyệt đối là thùng rỗng kêu to rồi. tại, tất cả mọi người chỉ xem Lý như người sắp chết.



      Hôm đó buổi nghiên cứu và thảo luận huyết tự tiến hành nghiên cứu trọng điểm đa sinh lộ, cùng quy luật huyết tựrất ồn ào. Hội nghị tranh cãi đến hơn năm giờ mới chấm dứt.



      thể , tố chất tâm lý của những hộ gia đình mới vẫn là vấn đề đáng được quan tâm. Đương nhiên, về chuyện mảnh vỡ khế ước địa ngục cũng quan trọng kém. Trước mắt, hai Đại Đồng minh có thể đạt đến tình trạng cân đối, cơ bản những người trung lập gần như còn nhiều. Dù saoảnh hưởng tâm lý từ tập thể là điều khá quan trọng, huống chi đối với người mới tiến vào nhà trọ gia nhập đoàn thể, cũng có thể giảm bớt cảm giác sợ hãi.



      Chức vị Lầu trưởng tại gần như còn ý nghĩa. cho cùng Kha Ngân Dạ cũng nhìn điểm này nên mới cự tuyệt chức Lầu trưởng. Dù sao, cũng hi vọng vì hư danh, mà tạo thành xung đột với "Thần cốc minh".



      Sau khi hội nghị kết thúc, Tinh Thần cùng Thâm Vũ mặt mũi tràn đầy mệt mỏi quay trở về phòng. tại, hai người vẫn ở chung phòng, dù sao phòng Thâm Vũ cũng ngay bên cạnh, nếu như có tuyên bố huyết tự, chạy qua xem cũng rất thuận tiện.



      Mở khóa cửa vào, Thâm Vũ ngồi xổm xuống thềm, kiểm tra bột mì nàng rải gần mép cửa ra vào. Bột mì có dấu vết bị giẫm đạp qua, cho nên có lẽ chưa có ai tiến vào phòng này.



      "Thần cốc Tiểu Dạ Tử có lẽ còn bố trí máy nghe trộm nữa rồi." Thâm Vũ đóng cửa lại : "Lần trước phá hủy máy nghe trộm mà nàng ấy bố trí, đến bây giờ tiếp tục vẫn chưa có động thái gì."



      "Ân." Tinh Thần cởi áo, móc áo lên giá : "Thần cốc Tiểu Dạ Tử này, quá mức khôn khéo, thế lực 'Thần cốc minh' cũng càng lúc càng lớn rồi."



      "Ta thể nào lo lắng nàngấy " Thâm Vũ lại lắc đầu : "người cần cảnh giác nhất hẳn là Lý mới đúng. Kha Ngân Dạ với em, hôm đó cũng suy đoán gần ra sinh lộ trong huyết tự trại an dưỡng. Người này bây giờ giống như chán chường, nhưng ra vẫn chưa buông tha tất cả, khi trở lại chỉ sợ lại mọc thêm cái ' dạ minh' rồi."



      đến đây, Tinh Thần cũng trầm mặc phen.



      "Em hôm nay gặp Lý cái gì sao?"



      " có." Thâm Vũ như có điều suy nghĩ trả lời: "Chỉ là rất kỳ quái, coi bộ tiểu thuyết khủng bố. Người ở trong cái nhà trọ này còn ngại bị huyết tự dọa đến đủ hay sao còn đọc tiểu thuyết khủng bố? Em nghĩ lại có mưu đồ gì, cho nên bảo gửi cho em bản sao chép quyển sách đó."



      "Là như thế sao?" Tinh Thần cau chặt lông mày bước lên bắt lấy hai vai Thâm Vũ, : "Em vẫn nên coi chừng chút. Lý , cũng phải đèn cạn dầu. Đừng nhìn trước kia luôn miệng muốn cứu vớt các hộ gia đình, nhưng huyết tự tham gia cùng em đối xử với đồng học như thế nào? chỉ ngoài miệng mà thôi, cũng phải thánh nhân gì. Em cẩn thận chút, nên bị tính kế. Phải biết rằng... người của ta, cũng có mảnh vỡ khế ước ah."



      "Em biết rồi. Em cẩn thận,Tinh Thần."



      Sau khi xong, Thâm Vũ bước vào phòng ngủ, truy cập vào email của nàng, quả nhiên thư mới được gửi đến, là file Lý send qua.



      Tên sách là 《 Luân Hồi 》 tiểu thuyết khủng bố.



      Tinh Thần cùng Thâm Vũ mở file ra, tiếp theo hai người bắt đầu đọc chút.



      Câu chuyện kể về nữ tác giả chuyên viết truyện internet tên là Lam Đông Mỹ, sau khi ly hôn, tạm thời chuyển đến thị trấn ở ngoại ô thành phố là Hồng Nguyệt trấn.



      Câu chuyện có bút pháp rất nhẵn mịn, miêu tả rất nhịp nhàng ăn khớp, làm người đọc có cảm giác bị lôi cuốn.



      " Câu chuyện tệ ah " Tinh Thần bình luận: " khí nghe rất thực tế, tồi, nhìn ra được tác giả dụng tâm rất nhiều."



      "Nhưng giống như tiểu thuyết này chưa từng được xuất bản, cũng mạng internet." Thâm Vũ mở trình duyệt web, sau khi tìm hiểu : "Trước mắt xem ra tiểu thuyết này được mọi người chú ý, hoặc phải là... do chính LýẨntự viết ra chứ. phải là tiểu thuyết gia internet sao?"



      "Đúng vậy, nhưng phải viết tiểu thuyết quân sao? Em phải xem như cũng là độc giả của ah."



      ", em chỉ từng xem qua tiểu thuyết của Lý , lời văn rất nhiệt huyết hào hùng, có tinh tế tỉ mỉ như vậy, mà quyển sách này cảm giác như của tác giả nữ. Từ cách dùng từ, thủ pháp miêu tả, rất đáng được khen ngợi.



      "Ân, tiếp tục xem tiếp ."



      Sau đó Lam Đông Mỹ rất nhanh chú ý Hồng Nguyệt trấn rất bình thường, ngoài nhân khẩu rất ít , tỉ lệ tuổi già đặc biệt cao, những...phụ lão kia thân thể đều phi thường yếu ớt. Mà mọi người đối với ý nghĩa danh tự hay lai lịch của Hồng Nguyệt trấn đều giữ kín như bưng, có ai chịu trả lời kỹ càng.



      Đúng vào lúc đó, có nữ nhân điên đường. Nàngấy là con của lão quả phụ trong Hồng Nguyệt trấn, cách ăn mặc của nàng rất cổ quái, lúc nào cũng ngêu ngao hát ca dao. Mà những câu ca dao nội dungchủ yếu là, khi ánh trăng biến thành mầu máu, nguyền rủa chính thức bắt đầu.



      Thâm Vũ bỗng nhiên tắt file .



      "Làm sao vậy?" Tinh Thần tựa đầu chuyển hướng về phía Thâm Vũ, : "làm sao lại coi nữa?"



      "... Chỉ là, có loại cảm giác rất thoải mái. Được rồi, vẫn là để ban ngày xem lại , tác giả này rất có tài nha, nếu là lúc trước có lẽ còn có thể xem tiếp, nhưng mà ở trong nhà trọ xem bộ tiểu thuyết này, cảm giác rất, rất..."



      "Cũng đúng. Kỳ cũng có loại cảm giác này. như vầy ngày mai chúng ta cùng coi lại a. Nếu như có vấn đề gì, có thể trực tiếp hỏi Lý ."



      "Ân, được rồi."



      Ngày thứ hai, Thâm Vũ sớm tỉnh dậy.



      Nàng vuốt vuốt hai mắt, sờ qua bên cạnh, phát bên cạnh có người nào. Nàng lập tức ngồi thẳng lên, nhưng lại nhìn thấyTinh Thần ngồi trước máy vi tính. xem cái bộ tiểu thuyết kia!



      "Tinh Thần?"



      thanh phát ra, thế nhưng Tinh Thần lại phản ứng chút nào.



      "Tinh Thần! làm sao vậy?"



      Lúc này Tinh Thần mới quay đầu lại. Hơn nữa, bộ dáng của ràng như là rất hoảng sợ.



      "Ai, Thâm Vũ!" Tinh Thần che ngực, : "Em, em làm sợ muốn chết."



      "Anhdậy lúc nào vậy?" Thâm Vũ ngồi thẳng lên, hỏi: "Hơn nữa nhìn dáng vẻ của , chắc cũng chưa rửa mặt ăn sáng?"



      " vừa mới coi hết quyển sách này." Tinh Thần quay lại nhìn file màn hình, : "Quyển sách này, đúng rất kiệt xuất, tác giảhắn tuyệt đối phải là thiên tài ah! Cho dù chỉ là chi tiết rất , nhưng cũng có thể dọa người."



      " vậy chăng? Thế nhưng mới sáng sớm dậy xem nó rồi sao?"



      " gạt em, kỳ hôm qua nằm ngủ mà trong đầu vẫn mực nghĩ đến nội dung cốt truyện đằng sau là cái dạng gì , cho nên càng ngày càng hiếu kỳ. Sáng sớm sau khi tỉnh dậy, lập tức bật máy tính lên xem."



      Sau đó, Tinh Thần thoáng trầm ngâm phen, tiếp tục : "Đằng sau câu chuyện này em biết làm sao ? Hay là đến nhìn cái ?"



      "Cái kia... Được rồi, để em đến nhìn chút a."



      Thâm Vũ tuy như vậy, nhưng mặt cũng lộ ra chút do dự.



      Nhưng chưa đợi nàng ngồi vào trước máy vi tính, Tinh Thần đột nhiên chau mày, ngay sau đó tay phải của hung hăng vỗ mạnh vào bàn phím, làm nó lật tung rơi luôn xuống đất, hai tay của lập tức ôm ngực lộ ra vẻ thống khổ!



      Chỉ thị huyết tự!



      Ban bố chỉ thị huyết tự!



      Cùng lúc đó, cũng có vài hộ gia đình khác, đồng thời nhận được huyết tự.



      Nội dung là: "Ngày mùng 1 tháng 7 năm 2014, tiến về ngoại ô núi Phác Hạphía nam k thị, ở đấy trong ngàysau đó quay trở về."



      So với những lần huyết tự trước, nội dung huyết tự lại cực kỳ đơn giản. Nhận được huyết tự tổng cộng có sáu người.



      Ngoại trừ Biện Tinh Thần, năm người còn lại là Phong Dục Hiển, Thiên Sinh, Lang Trí Thiện, Lâm Tuyết Hoa, Khâu Phi Phàm. Trong đó, Thiên Sinh là người sống sót sau huyết tự Họa Cát Tường Nhân, còn Khâu Phi Phàm cũng được cứu trong huyết tự tranh thuỷ mặc cùng Thượng Quan Miên, Lang Trí Thiện chỉ là hộ gia đình mới mà thôi.



      Ở đại sảnh lập tức sáu hộ gia đình tham gia huyết tự tụ hội, vẫn như trước có công bố mảnh vỡ khế ước địa ngục, thể điều này làm mọi người có chút tiếc nuối.



      Nội dung huyết tự lần này quá đơn giản, ngược lại làm mọi người càng bất an hơn, như những lần huyết tự trước đều có thể tìm ra được chút manh mối. Nhưng lần này là cái gì ai biết được.



      biết, mới chính là điều kinh khủng nhất.



      Biện Tinh Thần thời điểm bước xuống lầu , cũng thấy được mấy người Phong Dục Hiển. Lúc này, sáu người tập hợp đầy đủ.



      "Biện Tinh Thần?" Phong Dục Hiển nhìn thấy tiến lại, cũng lập tức bước vội tới : "Là ngươi?"



      "Đúng."



      Trong nhà trọ, Biện Tinh Thần cũng coi như là nhân vật có chút danh tiếng, nhưng... đa phần toàn liên quan đến chuyện và Bồ Thâm Vũ có cảm tình với nhau. thực tế, rất nhiều người đều thể lý giải tại sao hai người này lại mến nhau được. Biện Tinh Thần bị Bồ Thâm Vũ lợi dụng uy hiếp, giết chết Mẫn – mẹ của Thâm Vũ, dù chuyện này sớm được công khai, nhưng dưới tình huống này người bình thường hẳn là tràn ngập căm hận mới đúng, huống chi Thâm Vũ từng tàn nhẫn lợi dụng các hộ gia đình, tạo ra quá nhiều giết chóc. Mà hai người gặp mặt lâu sau lại cứ như vậy nhau, trở thành trong ba đôi tình nhân trong nhà trọ, điểm này quả thực làm mọi người vẫn có cách nàolý giải. Có người thậm chí rằng, có phải Biện Tinh Thần mắc chứng đa nhân cách hay ? Cũng có người , có thể là Bồ Thâm Vũ dùng phương thức gì đối với Biện Tinh Thần cho nên mới khiến khăng khăng mực mến nàng.



      Chỉ bằng mấy điểm này, đủ để tất cả hộ gia đình biết Biện Tinh Thần. Mà trước khi giết hại Mẫn cũng có chút bất hòa với vài hộ gia đình, kể cả Thâm Vũ, cũng thiếu hộ gia đình có hảo cảmđối với nàng.



      "Uhm " Tinh Thần gật đầu, sau đó ánh mắt quét nhìn bốn hộ gia đình còn lại, mà khi thấy Lang Trí Thiện lập tức tới, : "Lang cảnh quan, ngươi cũng chấp hành huyết tự lần này?"



      Lang Trí Thiện là cảnh sát mới ba mươi mấy tuổi, công phu quyền cước của lợi hại, đương nhiên so sánh cùng Thượng Quan Miên cũng chỉ như tiểu hài tử khác nhau là mấy. Khihắn thấy Tinh Thần tới, chỉ lễ phép trả lời "Ân" câu mà thôi. Thân là cảnh sát, trong lòng biết rất ràng Biện Tinh Thần là tội phạm giết người, cho nên có bất kỳ hảo cảm với Tinh Thần. Chỉ là thân ở nhà trọ, cũng cách nào bắt . là người có tinh thần trọng nghĩa rất mãnh liệt cũng chính bởi vì như thế cho nên rất có triển vọng được đề bạt thăng chức.



      Về phần Thiên Sinh cùng Khâu Hi Phàm, đều chuyện nhiều. Mà Lâm Tuyết Hoa, là lần đầu tiên chấp hành huyết tự.



      Sáu người này, là những người chấp hành huyết tự lần này!

    5. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 4 q22




      Huyết tự mới tuyên bố, tất nhiên đưa tới 1 vòng tranh luận mới trong nhà trọ. Huyết tự lúc này đây, còn bao nhiêu người còn sống trở về?



      Đây là lần chấp hành huyết tự thứ 5 của Biện Tinh Thần, Phong Dục Hiển là lần thứ ba chấp hành huyết tự, cách khác lần huyết tự này độ khó ở khoảng lần thứ 5. Mà hai người Thiên Sinh cùng Khâu Phi Phàm là lần thứ 2 chấp hành huyết tự, còn có Lang Trí Thiện cùng Lâm Tuyết Hoa lần đầu chấp hành huyết tự, tất cả đều được coi trọng.



      Có nhiều người cho rằng, Tinh Thần sở dĩ có thể sống tới ngày nay, hoàn toàn dựa vào vận khí, huyết tự nguy hiểm nhất đối với chính là huyết tự quan tài đen, ràng còn có thể may mắn sống sót. Vận may của có thể mực kéo dài được sao? Mà Phong Dục Hiển tuy là lần thứ ba, nhưng tất cả mọi người cũng cho rằng dựa vào vận khí mới được như vậy. Tổng thể mà , sáu người này, ai được coi như 1 trí giả. Cộng thêm tuyên bố mảnh vỡ khế ước, nên bao nhiêu người quan tâm tới sống chết của 6 người này, cái mọi người quan tâm, chỉ là độ khó của nó mà thôi.



      Mỗi người, đều kỳ vọng mảnh vỡ khế ước tiếp tục tuyên bố. tại, hai Đại Đồng minh có thể hoàn toàn tiến vào giai đoạn sẵn sàng đón quân địch, chỉ cần 1 mảnh khế ước được tuyên bố, lập tức động thủ.



      Hơn nữa, cũng có người hoài nghi, lần huyết tự này phải chăng có tuyên bố hạ lạc mảnh vỡ khế ước nhưng bị giấu , dù sao, nội dung huyết tự, chỉ có 6 người kia xem qua.



      Một phương diện khác, bởi vì Lâm Thiên Trạch chết , còn ai ngăn cản người tiến vào hẻm , cho nên, hộ gia đình lại chậm rãi gia tăng. Nhà trọ chính là giết 1 đám lại thu 1 đám. Vài ngày qua, vốn nhân số giảm mạnh, nay lại bắt đầu tăng lên, ngoài con số 70 người.



      Hộ gia đình mới gia nhập, đủ loại đủ hình đều có. Có ít người tin vào độ quỷ dị của nhà trọ, rời khỏi nhà trọ làm nguyền rủa bóng dáng khởi động giết chết; có ít người thông qua việc đập phá nhà trọ, phát năng lực tự động khôi phục khủng bố của nhà trọ, thể tiếp nhận ; số ít người còn lại muốn sử dụng phương thức bạo lực, nhưng bị Thượng Quan Miên nhiếp xuống, cũng còn ai dám đơn giản động thủ.


      Mà vũ lực của Thượng Quan Miên, cũng được tất cả mọi người tán thành. Tuy thần cốc minh cùng Dạ Vũ minh đều đối với nữ nhân này cực kỳ kiêng kị, ít người ôm ý niệm giết nàng trong đầu, nhưng ai có thực lực xứng với nàng, chỉ có thể trông cậy nàng sớm chết trong huyết tự, dù sao huyết tự nàng chấp hành qua hề tuyên bố hạ lạc mảnh vỡ khế ước, khẳng định người nàng có khế ước, như vậy nàng có chết hay cũng chẳng sao cả. Ngược lại để nàng còn sống mới là nguy hiểm. Hai Đại Đồng minh vốn lo lắng nàng lợi dụng cơ hội này tổ kiến thế lực của mình, nhưng nàng chẳng hề có động tĩnh gì. thực tế, nàng hoàn toàn cần phải tổ kiến thế lực, bởi vì toàn thể hộ gia đình đều đối địch với nàng, nàng người rất đơn giản có thể giết hết tất cả mọi người.



      Mặt khác, ngoài hai Đại Đồng minh còn có 1 thế lực thứ 3 ngày càng quật khởi, chính là "Thánh Nhật giáo" do Từ Thao thành lập."Thánh Nhật giáo" tuyên bố nhà trọ là điềm báo của tượng tận thế, chỉ có thông qua tin phục Thánh Nhật chi chủ, cũng chính là Từ Thao, mới có thể đạt được cứu rỗi. Thánh Nhật giáo khuếch tán tốc độ rất nhanh, nhất là những người mới gia nhập, ít người gia nhập thánh nhật giáo, hôm nay nhân số của nó gần 20 người, trong nhà trọ hơn 70 người nó chiếm gần 1/3, cái này có thể tính là 1 con số khổng lồ, hoàn toàn có thể cùng hai Đại Đồng minh cân sức ngang tài rồi. Giáo chủ Từ Thao, cầu những tín đồ phải nghe theo lời , đồng thời, nghiêm cấm bất luận tín đồ nào gia nhập vào hai Đại Đồng minh, khi phát , giết tha! Quyền sanh sát, Từ Thao hoàn toàn giao cho Phó giáo chủ La Mật Tử phụ trách, nàng tuy tuổi lớn lắm nhưng lại là người sùng bái Từ Thao nhất, vốn là nữ hài tử bình thường, nhưng lại trở nên hung ác dị thường, nghiễm nhiên trở thành trợ thủ đắc lực cho Từ Thao.



      Ba phương thế lực, có thể hình thành thế chân vạc. Chỉ cần khế ước hoàn toàn tuyên bố, 3 đại thế lực nhất định triển khai huyết chiến, hơn nữa, thời điểm thắng lợi chưa chắc thuộc về 1 bên thế lực nào, bởi vì trong 3 đại thế lực chắc chắn có những người tồn tại tư tâm, muốn đục nước béo cò. Đến lúc đó vì cướp lấy khế ước, biết phải chết bao nhiêu người. Dù sao, có người có thể chạy khỏi nhà trọ.



      Dưới tình huống trước mắt, trừ bỏ vài hộ gia đình trung gian, số lượng hộ gia đình thuộc về 1 phương thế lực nào, số lượng rất ít rất ít.



      Lúc này, trong phòng 1404, Ngân Dạ đem phần tư liệu nguyên vẹn đưa cho Tinh Thần : " Tư liệu đại khái đều điều tra rồi, có nghe đồn về linh dị gì... Bất quá, mấy cái đó vốn dễ dàng truyền lưu. Núi Phác Hạ hề có bất kỳ danh khí, lại rất là xa xôi, bản đồ tìm cũng thấy."



      Tiếp nhận tư liệu, Tinh Thần cười khổ tiếng: " có biện pháp, chỉ có thể tự vật lộn rồi. Lại , Ngân Dạ, liên minh gần đây có đại động tác gì ? Ví dụ như, 'Thánh Nhật giáo' khuếch trương, làm người ta thấy bất an ah."



      "Tạm thời có động tác gì." Ngân Dạ lại lắc đầu : "Từ Thao người này, thực rất có năng lực mới có thể đem nhiều người như vậy tụ lại dưới trướng, thể đơn giản động đến , chỉ sợ làm cho 'Dạ Vũ minh' của chúng ta gây thù hằn quá nhiều, khi đó 'Thần cốc minh' có thể thừa dịp phá hư mà vào."



      Tinh Thần thở dài, : "Lại tiếp, lần huyết tự trước, thần cốc Tiểu Dạ Tử ngược lại phong quang ít, hộ gia đình đều rất tin phục nàng."



      "Hoàn toàn chính xác " ngồi bên cạnh Tinh Thần, cũng đồng dạng thuộc về "Dạ Vũ minh", La Thập Tam : "Hơn nữa, ít người , danh tiếng của Doanh Tử Dạ bị thần cốc triệt để cướp , lịch sử chói chang của nàng và Lý trở thành lịch sử, chỉ sợ huyết tự ngày sau, sống lâu. Cái này gọi là mọi người cùng đẩy tường ngã, tại có ai coi trọng Lý rồi."



      " đám người tầm nhìn hạn hẹp!" Ngân Dạ trong mắt lóe lên tia sáng, sẵng giọng: "Lý người này tuyệt đối đơn giản, thấy biểu chán chường mà cho rằng dậy nổi là 10 phần sai! Huống chi, kỳ trong lòng vẫn còn rất quan tâm tới Tử Dạ , ta tin tưởng chỉ cần Tử Dạ còn sống, triệt để trầm luân!"



      Sau đó Ngân Dạ dừng chút, tiếp tục : "Tinh Thần, còn có, ngươi cũng biết, ngươi và Thâm Vũ, thanh danh trong nhà trọ tốt, ngươi cũng phải biết, biết bao nhiêu người sau lưng mắng các ngươi là 2 đứa tội phạm? Thậm chí mắng rất khó nghe đấy..."



      " chúng tôi là đôi cẩu nam nữ, có phải hay ?" Tinh Thần lại quan tâm : "Nhiều chuyện là việc của bọn họ, ta có thể làm gì sao? Phải, chính là ta giết người, hơn nữa, Thâm Vũ cũng từng hại chết ít hộ gia đình, nhưng thân ở trong nhà trọ, phải chúng tôi chịu hình phạt thảm khốc nhất sao?. Giết người bất quá chỉ là đầu cắm xuống đất, vô luận như thế nào, ta cũng thể rời khỏi nhà trọ, đến lúc đó, ta và Thâm Vũ lại cùng chỗ chuộc tội!"



      "Ý của ta là..." Ngân Dạ hít sâu hơi : "Ngươi cũng nên minh bạch, bởi vì như vậy nên những hộ gia đình khác xa lánh các ngươi, nhất là cảnh quan Lang Trí Thiện lần này chấp hành huyết tự, là người ghét ác như cừu, sau khi biết ngươi vì muốn đạt được bức họa báo trước mà giết chết Mẫn, hơn nữa sau đó lại còn cùng chủ mưu nhau, loại tình hoang đường này, ..."



      "Ngân Dạ, " Tinh Thần bỗng nhiên cắt đứt lời : "Ngươi mới vừa , loại tình hoang đường này, vậy theo ngươi sao? Chúng tôi, đích thực là tội thể tha thứ?"



      "Theo góc độ pháp luật mà , các ngươi hoàn toàn chính xác có tội. Nhưng chúng ta bây giờ bản thân ở trong nhà trọ, muốn bàn về tội lỗi, cũng phải đợi khi rời khỏi nơi này mới . Khi đó ngươi muốn tự thú, hay thông qua phương thức khác để chuộc tội là tùy các ngươi. Chỉ là, những hộ gia đình khác đối đãi với các ngươi như vậy, trong lúc chấp hành chỉ thị vạn nhất có lúc cần giúp đỡ của bọn , chỉ sợ bọn làm ra hành động tiêu cực. Hơn nữa, ngươi cũng biết, Lang Trí Thiện là người của 'Thần cốc minh'. Hơn nữa, còn 1 người ngươi cũng cần phải cảnh giác chính là Lâm Tuyết Hoa, nàng chính là tín đồ của 'Thánh Nhật giáo'. Tuy trình độ so ra còn kém La Mật Tử, nhưng cũng tương đối nghiêm trọng. Có thể , coi như Từ Thao bắt nàng lè lưỡi liếm phân hay uống nước tiểu, nàng cũng do dự."



      La Thập Tam ở bên : " người ngươi có mảnh vỡ khế ước địa ngục, chuyện này ít người trong nhà trọ hoài nghi. Trong lần chấp hành huyết tự này, Phong Dục Hiển cùng Thiên Sinh là người trung lập, Khâu Phi Phàm cũng là người của 'Dạ Vũ minh' ta, đến lúc đó, ngươi và cần phải giúp đỡ lẫn nhau, tận lực tránh để cho Lang Trí Thiện, Lâm Tuyết Hoa hai người đó làm ra hành động bất lợi đối với các ngươi."



      "Đúng vậy." Ngân Dạ cũng : "La Thập Tam đúng, nếu như trong nhà trọ giết người, là vì kiêng kỵ 3 thế lực, nên bọn mới dám động thủ. Nhưng nếu như mượn tay quỷ hồn giết người, chúng ta cũng chẳng thể làm gì hơn. Lang Trí Thiện mặt là đối với ngươi có hảo cảm, mặt khác lại là địch nhân của chúng ta, tăng thêm bản thân có thân thủ của cảnh sát, ngươi nên kiêng kỵ. Đến lúc đó, ngươi phải tận lực thong dong ứng đối, nếu như ngươi phát đối với ngươi có hành động bất lợi, liền lập tức tiên hạ thủ vi cường!"



      Cùng lúc đó... Thần cốc Tiểu Dạ Tử cũng tiến hành bố trí đồng dạng với Lang Trí Thiện.



      "Tư liệu về núi Phác Hạ quá ít." Nàng vuốt vuốt tóc : "Lê Đốt chết quả thực là đáng tiếc, nếu còn sống giảm bớt bao phiền toái. Còn có, lần huyết tự này, ngươi phải cẩn thận Biện Tinh Thần, còn có Lâm Tuyết Hoa hai người. Ngươi cũng biết, Biện Tinh Thần nam nhân này tính là trí giả, nhưng khả năng có nắm giữ mảnh vỡ khế ước, phải vạn bất đắc dĩ, nên ra tay với !"



      "Ta biết rồi." Lang Trí Thiện gật đầu : "Thần Cốc tiểu thư, ngươi cứ yên tâm, ta tự biết chừng mực. Đây là lần thứ nhất ta chấp hành huyết tự, còn hi vọng Thần Cốc tiểu thư hỗ trợ nhiều hơn, nếu như ta có thể còn sống, ta Lang Trí Thiện suốt đời khó quên!"



      "Huyết tự lần trước cũng phải cảm tạ ngươi, có ngươi ta cũng thể đơn giản hợp tác với cảnh sát (huyết tự của Họa Cát Tường Nhân). Phàm là người gia nhập 'Thần cốc minh' ta, ta đều có nghĩa vụ tương trợ. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là, được phép dấu diếm ta."



      Tiểu Dạ Tử mấy câu cuối cùng còn tăng thêm điệu, Lang Trí Thiện liên tục gật đầu: "Đương nhiên! Ta làm sao có thể giấu diếm đâu chứ?"



      "Biện Tinh Thần người này có gì đặc biệt , nhưng sau khi giết chết Bồ Mẫn , sát tâm so với người bình thường càng dễ nảy sinh. Nếu như đến lúc đó đối với ngươi bất lợi, ngươi cũng cần phải nương tay, nhưng trước đó nhất định phải nghĩ biện pháp biết được chỗ cất mảnh vỡ, nếu , tuyệt đối thể tổn thương tánh mạng ! Về phần Lâm Tuyết Hoa, cũng nên cẩn thận, đừng nhìn nàng là 1 nữ nhân, bị Từ Thao khống chế, ai biết nàng làm ra loại chuyện gì. Về phần Phong Dục Hiển cùng Thiên Sinh hai người này tuy là trung lập, nhưng thể bài trừ gia nhập vào 1 thế lực nào đó, nhưng ngụy trang thành bộ dạng chỉ lo cho bản thân để cho chúng ta buông lỏng cảnh giác. Cuối cùng ta cường điệu điểm, trong huyết tự, cân nhắc đệ nhất là sống sót! Biết ?"



      "Minh bạch!"



      Lang Trí Thiện trong nội tâm đối với Biện Tinh Thần, có thể là căm hận cực kỳ mãnh liệt. Nhưng tương đối mà , đối (với) thần cốc Tiểu Dạ Tử cũng cung kính như mặt ngoài, ở sâu trong nội tâm đối với nữ nhân này rất kiêng kị, nàng là người làm việc quả quyết, bộ dạng vì suy nghĩ cho mọi người, khi khế ước đến tay, chỉ sợ nhất định trở mặt. Gia nhập vào "Thần cốc minh", cũng bởi vì Lang Trí Thiện cùng Công Tôn Diệm quan hệ luôn rất tốt, mà Công Tôn Diệm gia nhập "Thần cốc minh", tự nhiên cũng đồng dạng gia nhập.



      Bất quá, so với những người khác, để cho nhất Lang Trí Thiện căm hận phát ra từ tận đáy lòng chính là Thượng Quan Miên! Trong huyết tự tranh thủy mặc, ít cảnh sát đều chết tay nàng, ở bên đường nổ bom, giết nhiều người trong xe buýt, tất cả tử thương hơn 100 người, mà giết nhiều người như vậy, nàng chẳng hề có bộ dạng nửa phần áy náy, cảm giác giống như giết dê bò heo gà gia xúc. Trong những cảnh sát bị chết cũng có người quen biết! Chính vì thế, Lang Trí Thiện đối với Thượng Quan Miên có thể hận sâu tận xương tủy! Nhưng võ lực của nàng ai bằng, cho dù Lang Trí Thiện hận nàng như thế nào, nhưng cũng cách nào ra tay.



      Thần cốc Tiểu Dạ Tử, trong mật đàm lần trước cũng có đề cập, tình diệt trừ Thượng Quan Miên. Có thể , toàn thể hộ gia đình nhà trọ, có rất ít người muốn nàng chết. Đối mặt Quỷ hồn đủ khủng bố rồi, trong nhà trọ còn phải đối mặt với vũ khí hình người như vậy, mặc cho ai cũng thể yên giấc. Nhưng cho dù tập hợp hết tất cả người trong nhà trọ, ai cũng hiểu muốn giết chết Thượng Quan Miên là hề có hi vọng! Cho nên, chỉ có thể nương nhờ huyết tự! Chỉ là, trước mắt Thượng Quan Miên còn chưa có chấp hành huyết tự, kế hoạch này tạm thời phải gác lại. Hơn nữa nàng ngày thường cũng hề rời khỏi nhà trọ, chỉ đóng cửa 1 mình trong phòng, cũng biết là làm gì.



      Mà Từ Thao lúc này cũng nhắc nhở các hạng mục công việc cho Lâm Tuyết Hoa. Cùng với bọn còn có 1 người, chính là La Mật Tử! Lâm Tuyết Hoa gia nhập Thánh Nhật giáo, hoàn toàn như Thiên Lôi Từ Thao sai đâu đánh đó. Giờ phút này, Từ Thao cùng La Mật Tử gọi nàng vào phòng, đóng cửa lại, bắt đầu che giấu chuyện.



      "Lần huyết tự này, cần phải nghĩ biện pháp bảo trụ tánh mạng Biện Tinh Thần!" Từ Thao ra lệnh: "Người nam nhân này giết chết Bồ mẫn, khả năng có mảnh vỡ khế ước khá cao. Bất quá, nên cân nhắc tới chuyện giữa và Bồ Thâm Vũ chia sẻ bí mật, cho nên, Bồ Thâm Vũ cũng có khả năng biết được mảnh vỡ ở nơi nào. Nhưng mọi thứ sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn, cho nên ngươi tận khả năng làm việc cẩn thận. Về phần bọn người Lang Trí Thiện, Khâu Phi Phàm, ngươi cũng nên cảnh giác. Lần huyết tự này, chỉ có mình ngươi thuộc thánh giáo ta, cần phải coi chừng!"



      "Vâng, giáo chủ!"



      Lâm Tuyết Hoa tức khắc quỳ xuống, tỏ vẻ phục tùng. Mà La Mật Tử lại cười lạnh liếc nhìn nàng : "Ngươi phải nghe kỹ, lần huyết tự này, tuy các ngươi có tuyên bố hạ lạc mảnh vỡ khế ước, nhưng khi bị chúng ta phát , ngươi là giấu diếm báo, đến lúc đó, ta La Mật Tử nhất định khiến ngươi sống bằng chết!"



      Thanh này cực kỳ lãnh, hoàn toàn giống với nữ otaku trước kia, Lâm Tuyết Hoa tâm thần run lên, vội : "Phó giáo chủ ở , Tuyết Hoa chân thành vì Thánh Nhật giáo máu chảy đầu rơi, cùng cầu bước vào Bỉ Ngạn để xóa kiếp nhân quả trong nhà trọ này, sao dám có nửa phần dấu diếm!"



      La Mật Tử gật gật đầu, : "Hi vọng ngươi nghĩ sao vậy!"



      Lâm Tuyết Hoa rồi, La Mật Tử dựa vào vai Từ Thao : "Giáo chủ, Mật Tử đối với ngươi trung thành tận tâm, chỉ cần giáo chủ ngươi hạ lệnh, ta lập tức..."



      " vội động thủ." Từ Thao lại lắc đầu: "Bây giờ còn có 2 mảnh vỡ khế ước nữa. Trước lúc đó các ngươi phải tìm hiểu ý cảnh ta , mới có thể đào thoát sát kiếp này, vươn đến Bỉ Ngạn!"



      La Mật Tử gật gật đầu, nàng đối (với) Từ Thao triệt để tin phục, trong nội tâm mặc niệm: bất kể là ai, muốn trở thành trở ngại cho giáo chủ, ta là lưỡi dao sắc bén cho giáo chú, đem bọn chúng từng người 1 giết còn!



      Trong nhà trọ, mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được, thời gian trôi qua, ngày chấp hành huyết tự, rốt cục đến...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :