Chương 8 q21 Khu Phi Vân, là vùng ngoại thành nối liền k thị cùng s thị. Cho tới nay, khu Phi Vân được chính phủ chú trọng làm dải ngăn cách xanh, kiến tạo lại tất cả khu rừng. Những năm gần đây bởi vì tỉ lệ các-bon thải vào môi trường ngày càng cao, nên nhà nước rất coi trọng việc phủ xanh đồi núi, thậm chí trở thành trong mười công trình trọng điểm của k thị. Núi Lạc Vân, cũng nằm trong khu rừng thuộc khu Phi Vân. Lúc này, mười hai người chia làm ba xe, dừng tại đường cái dưới chân núi Lạc Vân. Vùng này ít ai lui tới, vẫn là buổi chiều chưa tối. Kỳ , huyết tự bắt đầu lúc mười giờ tối, tại đến sớm hơn so với dự tính. Nhưng tất cả mọi người đều lần đầu tiên đến vùng này, lo lắng tìm được địa điểm chính xác, nên đến sớm chút vẫn hơn. Tiểu Dạ Tử cùng Tử Dạ ngồi trong xe, sau lưng hai người là Phong Liệt Hải, Bồ Tinh Uyên. Phong Liệt Hải người này rất trầm mặc, bao giờ chủ động chuyện, mà Bồ Tinh Uyên tương đối hay , khi chuyện, rất dễ bị cảm xúc chi phối. Chỉ là, Tiểu Dạ Tử lần này đặc biệt trầm mặc, mà Tử Dạ cũng bộ dạng tâm nặng nề. Cho nên đường , cơ hồ cũng có ai chuyện nhiều. Áp lực trầm trọng cũng biểu thị huyết tự quá khủng bố vượt quá tưởng tượng của mọi người. Đến tột cùng phát sinh chuyện gì đây, ai có thể đoán trước được. Bọn người Hoàng Phủ Hác, Chiến Thiên Lân toàn bộ đều tử vong điểm này quả khủng bố, làm cho mọi người cảm giác được độ khó huyết tự trở nên càng ngày càng đáng sợ. Càng ngày càng nhiều hộ gia đình, bắt đầu cân nhắc đến huyết tự cấp Ma Vương, có chết chắc cũng nhanh hơn là hồi hộp chờ đợi mười lần huyết tự. Chỉ là, mảnh vỡ khế ước địa ngục vẫn chưa tập hợp hoàn tất, các hộ gia đình cũng dám hành động thiếu suy nghĩ. thực tế, mảnh vỡ khế ước địa ngục chỉ còn tấm. Nhưng do ai biết hộ gia đình giả tồn tại cho nên ai cũng nghĩ là vẫn còn hai tấm nữa. Nhưng vô luận như thế nào, trước khi tuyên bố mảnh vỡ khế ước địa ngục tiếp theo, từng hộ gia đình ai ai cũng đề phòng người bên cạnh, dù là kết minh, cũng chỉ là lợi ích tạm thời, khi thời điểm cướp đoạt khế ước địa ngục diễn ra, chiến tranh là điều tất nhiên. tại, những hộ gia đình có thể tin cậy lẫn nhau trong nhà trọ rất ít rất ít rồi. Mỗi người ai cũng vì bản thân cầu đường sinh cơ, tất cả đều giống như Biện Tinh Thần lúc trước. "Doanh Tử Dạ." Bồ Tinh Uyên lúc này bỗng nhiên mở miệng: "Ngươi có chú ý tới ? Gần đây có rất nhiều người dị nghị về ngươi?" Tử Dạ vẫn chỉ nhìn về phía trước, quay đầu lại, nhàn nhạt trả lời: "Đương nhiên." "Ta khuyên ngươi, cẩn thận chút." Bồ Tinh Uyên : " Mọi người bắt đầu nhao nhao thảo luận rồi, tại Lý đánh mất ý chí sinh tồn, mà ngươi lại... Tóm lại, tất cả mọi người cho rằng, các ngươi nên giữ lại mảnh vỡ khế ước địa ngục bên người nữa. Đây phải ta nghĩ, nhưng rất nhiều người đều cho rằng như vậy. Ngươi cũng cần phủ nhận a? Lúc trước, ngươi cùng Lý chấp hành huyết tự quỷ kính, rất có thể lấy được mảnh vỡ khế ước địa ngục." Bồ Tinh Uyên những lời này, nhưng Tử Dạ phản ứng chút nào. Chuyện này, mọi người ai cũng sớm biết hết rồi, dù sao lúc trước Kha Ngân vũ , Doanh Tử Dạ rằng vứt mảnh vỡ rồi, nhưng về sau mảnh vỡ vẫn như trước được tuyên bố, chứng minh trong thế giới quỷ kính Lý có khả năng lấy được mảnh vỡ. Tử Dạ như trước có chút động tĩnh nào, : " xin lỗi, ta ngươi cái gì. Chuyện mảnh vỡ ta biết." Bồ Tinh Uyên nghe nàng như vậy, cũng thêm lời nào. Nhưng trong nội tâm lại nghĩ: hổ là Doanh Tử Dạ ah, đến bây giờ vẫn còn giả ngu, ngươi cùng Lý có mảnh vỡ khế ước địa ngục, là chuyện ai cũng biết, tại còn muốn phủ nhận, có ý nghĩa sao? lâu sau, tới khu vực lòng núi. Bọn chứng kiến, cột mốc chỉ đường dựng đứng phía trước con đường lên núi, chỉ dẫn " Trại an dưỡng Nhan Ngọc ". Ba chiếc xe đều dừng lại, dù sao tiếp tục tiếp cận chỉ sợ rất nguy hiểm rồi. Mười hai người đều ý định sắp xếp dừng tạm tại đây, đợi đến tối, đến lúc đó nếu có chuyện gì phát sinh, chỉ còn dựa vào thiên ý thôi. Ngưng Ức ngồi ở ghế lái chiếc xe thứ hai, bên cạnh nàng là kiểm sát trưởng Công Tôn Diệm. Nhìn về phía trước xe của thần cốc Tiểu Dạ Tử dừng lại, Ngưng Ức cũng lập tức đạp phanh. "Ngưng ức tỷ " ngồi ở phía sau xe là Hoàng Đề, bỗng nhiên mở miệng hỏi: "Ta nghe , ngươi gia nhập ' minh Thần cốc ' ?" "Ân " Ngưng Ức giọng trả lời, nhưng vẫn nâng cằm nhìn ngoài cửa sổ, "Hoàng tiểu thư ngươi là người của 'Dạ Vũ minh' a?" "Đúng, đúng " Hoàng Đề trầm mặc hồi, : "Ngươi có muốn cân nhắc gia nhập 'Dạ Vũ minh' ? Về sau nhất định được Kha Ngân dạ cùng Kha Ngân vũ toàn lực tương trợ, người tài bên trong đồng minh chúng ta có rất nhiều ah, ngươi cân nhắc lần ?" " cần." thanh Ngưng Ức có chút lười biếng : "Kha Ngân dạ người nam nhân này, cho cùng đều vì nghĩa muội Kha Ngân vũ mà sống, thậm chí chủ động tiến vào nhà trọ, loại hành vi ngu xuẩn này ai ngờ tới được, tình cảm vượt qua lý trí, phải là mục tiêu chọn lựa của ta. Khả quan mà , bất cứ lúc nào cũng rất tỉnh táo chính là thần cốc Tiểu Dạ Tử, ta cho rằng liên minh này có giá trị hơn." "Vậy sao?" Hoàng Đề tức khắc sững sờ, nàng cảm giác những lời Ngưng Ức ..., tựa hồ cũng có đạo lý. Ngưng Ức nghiêng đầu qua, : " Nhưng ta cũng hoàn toàn tin tưởng Thần Cốc. cho cùng, ở nhà trọ này, người có thể tin tưởng chỉ có chính mình mà thôi. Hoàng tiểu thư, ngươi cũng vì chính mình mà nghĩ, như thế nào, mới có thể sống được lâu thêm chút." Hoàng Đề nắm chặt hai đấm, nội tâm của nàng cũng sợ hãi thôi. Tiến vào cái nhà trọ này, thực so với chết còn đáng sợ hơn, thân là nhà quảng cáo mạng, mới chỉ vừa kết hôn với phu quân là nhà thiết kế được tháng, hai người vốn mua nhà tại khu vực gần đó, trải qua những tháng ngày mặn nồng cùng nhau, vậy mà trong lần ra ngoài mua thức ăn, lại vào hẻm cạnh cư xá, kết quả biến thành hộ gia đình trong nhà trọ. Trong xe cuối cùng, lái xe là Lâm Thiên Trạch, là người siêu cấp người hiền lành. Lâm Thiên Trạch đến nay vẫn thế, luôn đứng tại hẻm , ngăn cản bất kỳ kẻ nào có ý định tiến vào bên trong, trở thành hộ gia đình nhà trọ. Loại chuyện này, cơ hồ chưa có ai từng làm, bởi vì trong tiềm thức bọn họ đều hi vọng có người tiến vào, cùng bọn họ biến thành đồng bệnh tương liên, cân bằng tâm lý.Nhưng cũng ai cố ý lừa người khác tiến vào nhà trọ, loại hành vi này có người nào làm , nhưng cũng ai giống như Lâm Thiên Trạch cả . Ngồi bên cạnh Lâm Thiên Trạch là Hữu Nhã Đường. Nàng là người thuộc "Dạ Vũ minh", mặt đeo cặp kính dầy cộp. Nhưng Lâm Thiên Trạch lại thuộc về bất kỳ liên minh nào, trái lại mực chủ trương các hộ gia đình có thể xài chung khế ước, đến lúc đó có thể cứu vớt tất cả mọi người. Nhưng cơ hồ người nào để ý đến suy nghĩ của . Tất cả mọi người cho rằng, muốn sống sót, điều đó là thực tế. Trước ma lực của mảnh vỡ khế ước địa ngục, mới dẫn đến tình trạng ngày hôm nay. Cho nên cách nghĩ của Lâm Thiên Trạch thể nào thực được. Ngồi phía sau , là Roland với bộ dạng nghiêm chỉnh. Roland trong hai hộ gia đình có quốc tịch Mỹ, người phi thường tuấn, mái tóc vàng, dáng người kiệt xuất, bất quá biết tiếng Trung, chỉ có thể dựa vào Tiểu Dạ Tử mới có thể giao lưu cùng người khác. Nhưng trong mười hai người, Hữu Nhã Đường văn cũng tệ, nên có thể cùng chuyện. Bên cạnh Roland chính là Từ Thao, người mực tuyên bố năm 2012 chính là ngày tận thế của thế giới, tuyên bố mình có thể nhìn thấu bản chất thế giới, chỉ có đạt tới đẳng cấp Bỉ Ngạn, mới có thể tránh được ngày tận thế. Tuy thuyết pháp của nghe có vẻ hoang đường, nhưng cũng có vài hộ gia đình tinh thần yếu ớt dễ dàng mù quáng tuân theo, cho nên có loại tư tưởng tôn giáo tự chủ được nhen nhóm phát triển, do Từ Thao đứng đầu. Bọn họ bắt đầu tiến hành "Tu luyện", để đạt tới đẳng cấp Bỉ Ngạn cách nhanh nhất. ai hoài nghi tuyên truyền tà giáo, vì thứ nhất trong nhà trọ điều gì cũng có thể xẩy ra nên năm 2012 là ngày tận thế cũng phải chuyện kỳ quái. Thứ hai, ở đây sinh tử còn biết được đến khi nào tổ chức tà giáo lừa gạt tiền còn có ý nghĩa sao? Cách làm của Từ Thao, chính xác là làm thế nào để chống lại ngày tận thế, mà có vài bộ phận hộ gia đình tôn làm "Tôn chủ" . Gần đây, thậm chí muốn thành lập chính thức đoàn thể tôn giáo mới. Mà trong đám người theo chủ nghĩa của có người rất cuồng nhiệt, chính là người suýt chết trong lần huyết tự của Họa Cát Tường Nhân, La Mật Tử. Nàng chính là trợ thủ đắc lực giúp Từ Thao tuyên truyền tư tưởng tận thế, cầu hộ gia đình tôn kính "Tôn chủ" sớm ngày từ bỏ phàm trần, đạt tới tu chân Bỉ Ngạn. Hay ngắn lại, tại trong nhà trọ hỗn loạn tới cực điểm, cơ hồ có hộ gia đình nào còn có thể sinh họat bình thường được nữa. Mỗi người, đều về phương hướng xác định. tại tất cả mọi người tham gia huyết tự đều ôm nỗi tâm của riêng mình. Khi cái huyết tự chỉ thị tàn khốc này bắt đầu, liệu có bao nhiêu hộ gia đình có thể trở lại nhà trọ đây? Buổi tối mười giờ hơn, đỉnh núi Lạc Vân. nơi sâu trong rừng, có ngôi nhà ngói mầu hồng. Kiến trúc hẳn từ rất lâu rồi, tường có rất nhiều khe hở. Bọn người Thần cốc Tiểu Dạ Tử, tới rất gần trại an dưỡng Nhan Ngọc. Xung quanh bóng người. " quy thôn..." Lúc này người đứng trước Tử Dạ khá lúng túng : "Rốt cuộc là cái gì?" Loại huyết tự đặc thù này, cần lo quỷ ở nơi nào, như thế nào có thể khắc chế quỷ, mà điều nên làm chính là, làm thế nào tuân theo quy tắc quy định sẵn để hoàn thành cái trò chơi này. Mỗi người đều khẩn trương đến tột đỉnh, loại tình huống này giống như bầy binh bố trận trước khi chiến tranh sắp xảy ra. Sống hay chết, hết sức căng thẳng! Ai có thể sống, ai có thể chết ? Chỉ có thể là Bát Tiên quá hải, tất cả phải chờ thiên cơ rồi! Thời gian mỗi lúc càng gần. Mỗi người đứng sâu trong rừng nhìn trại an dưỡng Nhan Ngọc tĩnh lặng. Đối với hộ gia đình lần đầu chấp hành huyết tự mà , tâm trí kích động thôi. Rốt cục, 10:50 đến! "!" Thần cốc Tiểu Dạ Tử ra lệnh tiếng, tất cả hộ gia đình lập tức nối đuôi nhau tới. Ai cũng giống như chiến binh khát máu, ôm ý chí kiên định, thề nhất định phải sống sót! Việc thành lập đồng minh, làm giữa các hộ gia đình có chút biến hóa, mục tiêu cùng hi vọng chính là sống sót, hơn nữa thông qua liên minh mọi người đều tích cóp được rất nhiều thông tin tình báo cùng trao đổi kinh nghiệm, đơn thuần là chiến đấu huyết tự mình nữa rồi. Cổng vào trại an dưỡng cực kỳ rách nát, hơi đẩy chút liền mở ra. Bên trong hoàn toàn có đèn, chỉ có mở đèn pin ra mới có thể thấy con đường phía trước. Cầu thang cách đó xa, rất nhanh tất cả mọi người hướng tới lầu hai. Ở tầng hai là hành lang dài với hai bên là những gian phòng đều được đánh số. "Nhanh vào!" Tiểu Dạ Tử : "Nhớ kỹ, có tình huống đặc biệt gì phát sinh đừng liên hệ với nhau, thể làm điều gì để can thiệp tới các hộ gia đình khi trò chơi bắt đầu, nếu bóng dáng nguyền rủa lập tức hành động!" Tử Dạ nhìn về phía phòng số 1 cách nàng gần nhất, trực tiếp tới, mở cửa ra. Bên trong là gian phòng rất hẹp, có giường lớn, TV, cùng với cái bàn. đó có đặt cái máy tính. Nàng qua kéo ghế ngồi xuống, yên tĩnh chờ đợi máy tính hiển thị mặt bàn. Màn hình lên biểu tượng Microsoft thông thường. Mà ở đó có biểu tượng rất ràng, ô biểu tượng kia hình dáng giống như cái vòng xoáy màu đen. Phía dưới, là ba chữ " quy thôn". Nếu nhấp đúp chuột để mở ứng dụng căn bản vẫn xuất cửa sổ. Mười giờ đến. Mọi người đều nhìn vào ô biểu tượng vòng xoáy màu đen. Rất nhanh, toàn bộ màn hình máy tính bị màu đen che phủ. Mọi người bắt đầu mở loa to lên, màn hình đen kịt bỗng xuất thanh quỷ dị. Máu từ chảy xuống tạo thành hàng chữ: "Hoan nghênh tiến vào Quy Thôn" . Đoạn văn tự này làm mọi người cảm thấy sợ hãi, rồi rất nhanh tán dần , lại bắt đầu xuất đoạn văn tự mới. Đoạn văn tự kia ai giống nhau. Nội dung văn tự của Tử Dạ là: "Tên của ngươi là Phượng Vũ, từ là thiên kim tiểu thư được nuông chiều từ bé. Trong ngày nghỉ, cùng các bạn học trong tiến về trước núi Tây Nhạc. Trong quá trình tiến hành lựa chọn, nhấn phím ký tự đúng với đáp án muốn chọn, phân biệt chữ hoa hay thường, sau đó nhấn enter." Các chữ lại bắt đầu tán dần , màn hình cũng phát sáng lên. Ngay sau đó, trò chơi chính thức bắt đầu. hình là nữ tử tóc đen với đôi mắt xếch. Hình tượng mô phỏng nhưng độ chân rất cao, nhìn khác gì người . Nàng ngồi trong xe phía ghế lái. Phía dưới xuất hàng chữ "Phượng Vũ: Mọi người thấy vui vẻ ? Xe của chúng ta rất tồi a?" Thoạt nhìn, phụ đề biểu cho nhân vật có đôi mắt xếch , dĩ nhiên là Phượng Vũ rồi. Lúc này ô tô ở trong đường hầm đen kịt. Tất cả cũng có ba xe riêng biệt tổng cộng có mười hai người chơi. Ai cũng xác nhận nhân vật của mình ở đâu. Đến tột cùng, cái gọi là Quy Thôn, là nơi đáng sợ như thế nào đây?
Chương 9 q21 Mỗi người, đều hiểu được bản thân mình sắm vai nhân vật bắt đầu trò chơi. Phượng Vũ, rất ràng là nhân vật chính của trò chơi. Nàng sở hữu dung mạo diễm lệ nhất trong số những nữ tử ở đây, hơn nữa nhoẻn miệng cười trông rất tươi tắn, bất quá tựa hồ vì nàng vốn dĩ là 1 tiểu thư, cho nên có hơi tự đại. Mười người khác đều là bạn học cùng lớp của Phượng Vũ. Mà A Kén, nhân vật thần cốc Tiểu Dạ Tử thao túng, là bạn thân nhất của Phượng Vũ, hai người dường như chẳng có chuyện gì giấu nhau. A kén cùng Phượng Vũ dáng vẻ hề giống nhau, nàng xinh đẹp, ở khóe mắt có ít tàn nhang, đeo 1 cái kính mắt, còn chẻ mãi giữa. Tuy thế, Phượng Vũ với nàng vẫn dính như keo sơn, thân mật như tỷ muội, hai người thường xuyên ở cùng chỗ, A Kén đều mực rất thích Phượng Vũ. Giống như hộ gia đình, nhân vật được thao túng cũng ngồi 3 chiếc xe. Lúc này, bọn qua đường hầm, các nhân vật vẫn ngừng đối thoại. Dĩ nhiên điều này hộ gia đình thể nào khống chế , tất cả đều là mặc định của nhân vật. Mà từng người cũng chỉ có thể ngồi nhìn những chuyện xảy ra xung quanh nhân vật mình thao túng. Lúc này, Phượng Vũ và A Kén vui vẻ chuyện, ngồi sau lưng 2 người là 1 nam 1 nữ. Nam mặc 1 bộ quần áo tương đối thoải mái, tướng mạo rất bình thường, tên của gọi Sanh Hải, là nhân vật Bồ Tinh Uyên thao túng; nữ có đầu tóc quăn, có đôi đồng tử màu đỏ, nàng mặc chiếc áo khoác, bên cửa sổ xe mở ra đem mái tóc quăn của nàng ngừng hất tung lên. Nữ nhân này tên là Thiên Thiên, cũng là bạn của Phượng Vũ, quan hệ giữa hai người tệ, là nhân vật do Hữu Nhã Đường thao túng. "Phượng Vũ, " Thiên Thiên đột nhiên hướng người về phía Phượng Vũ : "Lần lữ hành này thực vui ah, sau khi tốt nghiệp đại học, tất cả mọi người đều phải đường ai nấy rồi. Nếu như có ngươi, chúng ta cũng có biện pháp đến nơi này ở chơi 1 thời gian dài như vậy đâu." " có vấn đề gì " Phượng Vũ mỉm cười : "Ba ba của ta rất thương ta, tiền cho ta tiêu vặt hàng ngày dùng cũng hết, cho nên ta mới mời các ngươi chuyến này. Thiên Thiên, ngươi mới làm tóc ah?" Thiên Thiên hé miệng cười cười, : "Đúng vậy, chính là thẩm mỹ viện lần trước ngươi giới thiệu cho ta, khá tốt có ngươi nên được ưu đãi, giá tiền chỗ đó quả thực là đắt. A Kén, ngươi có thời gian cũng tới thử 1 lần ." A kén biểu lộ có chút thẹn thùng, lắc đầu : "Hay là thôi ..." "A kén, " Sanh Hải cũng chuyện: "Kỳ nếu mặt ngươi có tàn nhang cũng rất xinh đẹp, có thể cân nhắc thẩm mỹ à." "Cái này sao, " A Kén ngượng ngùng nói: "Ta muốn tốn tiền..., thẩm mỹ rất tốn ah, ta nghĩ muốn phụ giúp gia đình, điều kiện kinh tế gia đình ta có chút khó khăn, hơn nữa từ khi ba mẹ ly hôn, ba ba thường hay náo loạn khiến cho mụ mụ rất thoải mái." Phượng Vũ quay đầu chuyển hướng A Kén, hỏi: "Ngươi bây giờ cùng mẹ ngươi sống chung chỗ sao?" "Ân, " A Kén gật gật đầu: " tại cuộc sống cũng khá vất vả, sau khi tốt nghiệp đại học, ta muốn mau chóng tìm công việc phụ giúp mụ mụ chút." Mà trong những chiếc xe phía sau, còn có những người khác. Phong Liệt Hải thao túng nhân vật tên là Tu La. Cái tên này làm cho ít hộ gia đình để ý, thực tế, có người suy đoán, có thể trong 12 người có người đóng vai là quỷ tồn tại hay . Mà bản thân Tu La cùng với cái danh tự hề khớp, là nam nhân có con mắt tối tăm mù mịt, đầu tóc dài xõa vai, hình tượng cực kỳ dị, thậm chí có thể dùng 2 từ đẹp đẽ để hình dung, bởi vì Tu La quá tuấn mỹ, thậm chí tới mức khó phân biệt giới tính. Bất quá bởi vì nhân vật được mô phỏng độ chân rất cao, nhìn ràng cổ có hầu kết, mới xác định được Tu La là nam nhân. Tu La ngồi ở ghế lái, hai con mắt quá ‘’, nếu như là nữ nhân, tuyệt đối là kẻ gây tai hoạ, coi như là nam nhân nhìn thấy bộ dạng của , cũng có tia rung động, cho rằng ông trời nặn sai rồi, sao có thể là nam nhân, cùng với bề ngoài tục tằng của phong Liệt Hải cách xa vạn dặm. Ngồi bên cạnh nhân vật Phong Liệt Hải thao túng là nam nhân thân mặc quần áo đen, tay phải có đeo chiếc nhẫn hồng bảo thạch. Nam nhân này hai mắt rất lớn, mũi như mũi ưng, bờ môi cũng phi thường dày, lớn lên tính là đẹp, nam nhân này tên là Nhật Trì, do Roland thao túng. "Tu La, " Nhật Trì bỗng nhiên : " Lời ngươi sáng sớm nay là có ý gì ?" "Chính là ý tứ kia."Tu La mở miệng phát ra thanh nhu mỹ: "Ta bói được quẻ, ngày hôm nay chúng ta gặp đại hung. Cho nên ta mực khuyên Phượng Vũ, hôm nay nên xuất môn, thế nhưng nàng vẫn nghe." "Phượng Vũ nàng cho rằng đây là mê tín " Nhật Trì lấy ra điếu thuốc, : "Bất quá, nếu ngươi lo lắng như vậy, vì cái gì lại cùng ?" Tu La hề trả lời. "Là lo lắng cho Phượng Vũ?" Nhật Trì phả ra 1 hơi thuốc rồi : "Ta biết ngươi lo lắng cho nàng, Phượng Vũ có chút cậy mạnh, bởi vì nàng ở nhà chính là đại tiểu thư, cho dù nàng muốn ăn tôm hùm ở châu úc, bò bít-tết Kobe cũng có thể tùy thời gọi người mang tới, tính tình thực hơi kiêu căng. Cho nên ngươi với nàng như vậy, nàng sao có thể nghe lời?" "Ta bất kể..." Tu La chỉ hộc ra những lời ngắn gọn này, rồi im lặng thêm lời nào nữa. Trước màn hình Máy tính, phong Liệt Hải đem toàn bộ nội dung thấy được khắc ở trong đầu, những lời này, hoàn toàn có thể đọc lại làu làu. Tiến trình vẫn tiếp tục, Nhật Trì tựa hồ còn muốn chuyện, đằng sau ló ra 1 cái đầu. Đó là thanh niên mang kính mắt, dáng vẻ thư sinh. lớn lên tương đối tuấn tú, nhưng thể so với Tu La. Người thanh niên này tên là Định Ngàn, là nhân vật do Công Tôn Diệm thao túng. Định Ngàn lúc này nhìn Nhật Trì và Tu La chuyện: "Loại chuyện này ta lần đầu tiên nghe , Tu La, có thể cụ thể được ?" Đương nhiên, cuộc đối thoại lúc này của bọn , Tử Dạ và Thần Cốc Tiểu Dạ Tử thể nhìn thấy. Chỉ có 4 người ngồi trong xe đó mới có thể chứng kiến. Ngồi trong chiếc xe thứ 2 là ba nam 1 nữ, theo thứ tự là Tu La, Nhật Trì, Định Ngàn, cùng với Thanh, người do Hoàng Đề thao túng. Thanh là 1 nữ nhân tóc ngắn, trong tay cầm con búp bê, bề ngoài của nàng thoạt nhìn rất giống con lai Á Âu, tuy tóc là màu đen, nhưng khuôn mặt lại có rất nhiều nét đặc thù của phương tây, nhất là đôi mắt. Thanh cũng mở miệng hỏi: "Là chuyện gì vậy? Có thể cho ta biết ? Tu La ngươi chẳng lẽ dùng bài tarot để bói sao?" " phải." Tu La khẽ lắc đầu: "Được rồi, ta muốn nhiều lời, có lẽ, là ta suy nghĩ nhiều rồi." Mà trong chiếc xe con phía sau ngồi 4 người. Lái xe là Hồng Hạ do Ngưng ức thao túng, Hồng Hạ là nữ sinh có vẻ bề ngoài rất đáng , gương mặt trái xoan, mỗi khi cười rộ lên gò má liền ửng hồng. Nàng nhìn đồng hồ tay rồi : "Ân, trễ thế này, biết có kịp chạy về khách sạn hay ." " có chuyện gì đâu..., " ngồi bên cạnh Hồng Hạ, là nữ nhân chải 2 bím tóc đuôi ngựa, ánh mắt cơ trí Tinh Nguyệt : "Chúng ta cứ theo Phượng Vũ là được. Đại tiểu thư có tiền là tốt..." "Ngươi rất hâm mộ a?" Hồng hạ cười tiếng: "Được rồi đừng đề cập tới chuyện này nữa. Lạc Băng, Bạch Hồng, hai người các ngươi đừng mải đọc tiểu thuyết chơi game nữa, chuyện chút ?" Ngồi phía sau là 2 nam nhân, Lạc Băng do Từ Thao thao túng, người là Bạch Hồng do Lâm Thiên Trạch thao túng .Hai danh tự này có chút nữ tính, bất quá họ đích thực là nam tử. Lạc Băng lúc này cầm máy chơi game, ngẩng đầu lên : "Aiz, hai người các ngươi cứ trò chuyện , đừng nhắc đến ta." Ở mi tâm Lạc Băng có khỏa nốt ruồi, tóc chải chuốt tương đối chỉnh tề, con mắt rất đẹp; mà Bạch Hồng bên cạnh , là nam tử đeo vòng tai, lúc này cầm điện thoại dường như nhìn cái gì. Bạch Hồng từ đầu tới đuôi, câu cũng . Lúc này,3 chiếc xe lần lượt rời khỏi đường hầm. Lúc này, bầu trời mảnh đen kịt, ngay cả ngôi sao cũng nhìn thấy. Sau khi rời khỏi đường hầm, cũng biết đây là nơi nào. Con đường chung quanh, bắt đầu trở nên rất nhấp nhô giống bình thường. Phượng Vũ đạp phanh, nhìn chung quanh, quay đầu lại hỏi: "Đây là nơi nào vậy?" "Ta cũng nhớ " A Kén lắc đầu: "Hoàn toàn nhớ ." Lúc này, trong nội tâm hộ gia đình bắt đầu bồn chồn. Bọn họ đều biết, nhắc nhở sinh lộ tùy thời xuất , lúc này có lẽ xuất quỷ ảnh ở nơi nào đó. "Kỳ quái, điện thoại di động của ta sao lại có tín hiệu rồi!" Thiên Thiên cầm điện thoại, : "Điện thoại di động của các ngươi thế nào?" "Ta cũng có " Phượng Vũ nhíu mày: "Nên làm cái gì bây giờ? Sau khi xuyên qua đường hầm đáng lẽ phải về tới khách sạn dưới núi mới đúng chứ. Được rồi, chạy về phía trước chút xem." Xe lại hướng về phía trước tiến lên, nhưng rất nhanh liền xuất đường rẽ. Trước mắt, xuất ba đầu đường rẽ. Ngay sau đó, hình ảnh bỗng nhiên tạm dừng, 3 lái xe, theo thứ tự là Phượng Vũ, Tu La, Hồng Hạ, cũng chính là Tử Dạ, Phong Liệt Hải, Ngưng Ức, xuất 4 cái lựa chọn. Tất cả đều là do kiểu chữ màu đỏ tạo thành, phân biệt là: "(a) về bên trái (b) về bên phải (c) tiến về phía trước (d) trở lại đường hầm" . Lần lựa chọn thứ nhất, xuất ! Mà lần này, chỉ có 3 người phải tiến hành lựa chọn. Huyết tự cho phép hộ gia đình trao đổi ý kiến, cho nên, hoàn toàn là do bản thân người lái xe quyết định. Nếu ý kiến thống nhất, 3 chiếc xe phải tách ra. Trước mắt Tử dạ xuất 4 lựa chọn, cánh tay di chuột chậm chạp bất động. Mà thần cốc Tiểu Dạ Tử cũng nhìn chằm chằm vào ba hướng rẽ màn hình. Ngưng Ức, càng do dự, khó có thể quyết định, tuy nhiên lại có biện pháp xin giúp đỡ từ bất kỳ ai, chỉ có thể tự bản thân mình quyết định. như vậy, trò chơi tên gọi Quy Thôn, đoán chừng cho dù chạy hướng nào, cuối cùng cũng trở về Quy Thôn. Trước mắt là phiến rừng có 3 đầu đường rẽ, góc độ những đầu đường rẽ này rất lớn, lựa chọn bất luận 1 con đường nào, khoảng cách bị kéo ra rất xa. Mà trở về đường cũ, là cái gì đây? Đương nhiên, 9 hộ gia đình khác, màn hình đều biểu tạm dừng và dòng chữ "Ba 3 nhân vật đưa ra lựa chọn, trò chơi tạm dừng". có nhìn thấy hộ gia đình nào phải lựa chọn, chỉ có thể suy đoán, khả năng là lựa chọn lối rẽ nào. "Ba nhân vật?" Từ Thao nhìn màn hình máy tính , khỏi rơi vào trầm tư. Trong phòng có đèn, chỉ có thể dựa vào ánh sáng phát ra từ màn hình máy tính để xua tan chút hắc ám. đem lọ nước trong tay mở ra uống ngụm. Người nam nhân này bề ngoài thoạt nhìn phi thường nhã nhặn, thái độ trấn định tự nhiên, tự nhủ: "Chẳng lẽ là ba người lái xe sao? biết lái xe 2 chiếc còn lại là ai? Đáng giận, bởi vì liên quan tới huyết tự, được phép trao đổi." lại uống hớp nước lớn: muốn nhanh, nhưng lại thể thúc giục bọn . Trò chơi này biết phải chơi bao lâu, do dự thời gian càng dài càng bất lợi, vạn nhất tại khoảng thời gian cuối cùng thể hoàn thành trò chơi, tất cả mọi người đều phải chôn cùng! Huống chi, trò chơi còn có cơ hội nghịch chuyển lần nữa, đến lúc đó, ai biết chuyện gì phát sinh." Công Tôn Diệm cũng nhìn màn hình máy tính, tâm tình bực bội lẩm bẩm: "Xem ra phải lựa chọn lối rẽ? Thế nhưng mà, nên đường nào? màn hình máy tính, nhìn thấy lối rẽ có gì đáng ngờ, đáng giận, nên làm cái gì bây giờ?" Cái vấn đề lớn nhất của huyết tự này, chính là tình báo bị triệt để ngăn cấm trao đổi, Bất luận trao đổi nào cũng có thể bị coi là quấy nhiễu trò chơi, bị bóng dáng nguyền rủa giết chết. Mà dưới tình huống thể trao đổi tin tức , bọn bị ngăn cách hoàn toàn với thông tin của những người chơi còn lại, ví dụ như xe của Tu La, có ai biết bản thân có thể xem bói. Đương nhiên, cho dù biết , trò chơi cũng để hộ gia đình tiến hành lựa chọn hay hỏi thăm Tu La, rốt cục là chuyện gì xảy ra. Mà những người biết Tu La có thể xem bói, ngoài Phong Liệt Hải thao túng Tu La ra, còn có Roland, Công Tôn Diệm, Hoàng Đề bốn người. Kế tiếp chuyện xảy ra như thế nào đây ? thực ra, loại tình huống này, bọn hoàn toàn mù mịt. Trong 4 cái lựa chọn, sinh lộ và tử lộ là 2-2, cách khác, có ½ cơ hội chọn phải tử lộ. Đương nhiên, cũng có khả năng loạt lựa chọn kế tiếp ra sinh lộ. Nhưng vô luận là lựa chọn như thế nào, cái lựa chọn đầu tiên phi thường trọng yếu . Đến mức này, chuyện gì phát sinh đây? Hơn nữa, bởi vì giữa những hộ gia đình với nhau thể nào trao đổi tình báo, đưa đến vấn đề thể nào suy xét giữa những lựa chọn. Nếu , có thể để cho hộ gia đình nào đó tiến hành lựa chọn trước, để xem nó có phải là lựa chọn an toàn, có thể bài trừ khả năng lựa chọn, người tiếp theo có thể lựa chọn khả năng an toàn hơn. Bất quá, cũng biết có phải sau khi ba người chơi đưa ra lựa chọn hoàn tất, trò chơi mới tiếp tục tiến hành hay . Thời gian suy nghĩ thể quá dài, vì trò chơi này có thời hạn. Thế nhưng mà, khi lựa chọn sai, chính là chết. Mà vừa chết, chết đúng 4 người. Ở trong huyết tự đa số mới có thể sống sót này, 12 người được phân bình quân ba chiếc xe, vạn nhất hai tổ lựa chọn là sinh lộ, mà tổ lựa chọn là tử lộ mà …, hậu quả chính là… phương lựa chọn tử lộ bị vứt bỏ. cách khác, phát sinh cục diện 8 người sống sót 4 người chết .Chỉ khi 8 người chết 4 người sống sót, hoặc là cả mười hai người toàn bộ tử vong, mới có thể lựa chọn chơi lại ván mới. Mà làm cho người ta để ý nhất, chính là lựa chọn thứ tư. Phải chăng nên theo đường cũ trở về. Cái lựa chọn này thoạt nhìn là an toàn nhất, nhưng lại để cho người ta cảnh giác nhất. Đồng thời, thể khiến người sinh ra cái nghi hoặc. Có thể hay trở về đường cũ là sinh lộ? Có thể hay lựa chọn cái này lập tức game over, toàn bộ hộ gia đình còn sống? Dĩ nhiên muốn biết trước điều này là thể nào. Nếu như có thể để hộ gia đình có thể thương lượng trao đổi tình báo, như vậy ba người có thể riêng mình lựa chọn đáp án, như vậy ít nhất có thể biết , abc trong đó phải chăng có tồn tại hai cái tử lộ. Nếu như tử lộ là toàn bộ ba cái lựa chọn phía trước, liền chứng minh, lựa chọn cuối cùng chính là sinh lộ. Hộ gia đình có thể đưa ra lựa chọn chính xác cho lần chơi sau. thế nhưng tại, hộ gia đình được phép quấy nhiễu những người khác chơi game, bất luận phương thức gì đều được phép, như vậy cũng chỉ có thể đánh bạc vào vận khí. Đến tột cùng... Nên đưa ra cái lựa chọn gì mới là sinh lộ ?
Chương 10 q21 Kỳ , trao đổi tin tức cũng thể là cấm tuyệt đối. Nhưng chỉ cần điều đó có khả năng ảnh hưởng đến lựa chọn của hộ gia đình khác bị coi là quấy nhiễu. Cho nên, vì sợ hãi bóng dáng nguyền rủa mà tất cả hộ gia đình đành phải được trao đổi thông tin với nhau. Nếu phải vạn bất đắc dĩ, nên điều gì với nhau. Tử Dạ lấy trong bọc ra lọ nước khoáng, uống chút rồi lại nhìn bốn hạng mục lựa chọn máy tính, tầm mắt của nàng nhìn chăm chú vào cái ngã ba, con chuột thủy chung có di động. Phong Liệt Hải cũng chăm chú nhìn bốn lựa chọn cùng cái ngã ba, con chuột di động lên xuống. Về phần Ngưng Ức, tư tưởng còn thống khổ hơn. Nên làm cái gì bây giờ? Manh mối trước mắt quá ít, thế nhưng thời gian để cân nhắc cũng quá dài, qua năm phút đồng hồ, nếu vẫn tiếp tục suy nghĩ chỉ sợ hao phí thời gian càng dài. Tử Dạ rốt cục cũng di động con chuột, nàng lựa chọn b, con đường chính giữa, nàng nhấn enter chấp nhận đáp đán chọn. Mà cơ hồ cùng thời gian, Phong Liệt Hải cùng Ngưng Ức, cũng đưa ra lựa chọn. Phong Liệt Hải lựa chọn bên trái, mà Ngưng Ức, lựa chọn... quay trở lại đường cũ. Thời điểm nhấn phím d, Ngưng Ức cũng lựa chọn đánh cược phen. Nàng cũng biết, nếu như chết mà ..., có khả năng trở thành thiểu số, khi như vậy chẳng khác nào là chết , thậm chí được phép cầu khẩn người khác cứu vớt nàng. Nếu đúng như vậy..., hậu quả như thế nào, tất nhiên cần cũng biết. Nhưng nàng vẫn có ý định đánh cuộc ván, theo đường cũ trở về, nó có lẽ chính là sinh lộ. chừng có thể ngay lập tức hoàn thành trò chơi. Đương nhiên cách nghĩ ngây thơ như thế, cũng chỉ có hộ gia đình chấp hành huyết tự lần đầu mới nghĩ ra được. Lựa chọn của Ngưng Ức tất nhiên cũng tác động rất nhiều đến ba người kia, ai ở xe cũng phải theo đường cũ quay trở về. Vận mệnh của bọn , đều phụ thuộc vào quyết định của Ngưng Ức. màn hình máy tính, Hồng Hạ bắt đầu chuyển động xe, Tinh Nguyệt bên cạnh nàng nghi hoặc hỏi: "Làm sao vậy? Hồng hạ, tại sao lại quay đầu lại?" Lúc này, Phong Linh Tiêm thao túng Tinh Nguyệt thấy màn như vậy kinh ngạc thôi : ", phải chứ ? Trở lại trong đường hầm sao? Hẳn là trong những lựa chọn? Mà người đưa ra lựa chọn phải Ngưng Ức sao?" Phong Linh Tiêm tức khắc khẩn trương, nàng cũng nghĩ rằng, quay lại đường cũ là có thể trở về được. Đến lúc này, nếu có chuyện gì phát sinh, hoàn toàn được biết . Bốn lựa chọn, sinh lộ cùng tử lộ hai bên ngang nhau, vạn nhất có chuyện gì xảy ra phải làm sao bây giờ? Nhưng bây giờ gì cũng hữu dụng nữa rồi. màn hình, Hồng Hạ mặt đổi sắc nói: " xin lỗi, bất quá ta có cảm giác hơi cổ quái, vẫn là nên quay lại đường cũ a." "Ngưng Ức" Từ Thao gắt gao nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, : "Ngươi, ngươi muốn làm cái gì a? Vạn nhất đây là tử lộ, ngươi hại chết chúng ta!" Chiếc xe ngừng hướng về phía sau, cuối cùng lần nữa vào trong đường hầm. Mà hai chiếc xe phía trước, vào đường rẽ bên trái, vào đường chính giữa. Ba chiếc xe ba lựa chọn, tất cả đều đồng nhất. cách khác có thể có phương chính là tử lộ. Đến tột cùng đường nào là tử lộ? Bất quá, mọi người ai cũng ôm tia may mắn, dù sao trò chơi vừa bắt đầu, hẳn phải là nửa lựa chọn là sinh lộ nửa là tử lộ, mà có thể sau nhiều lần lựa chọn mới phát sinh cả tử lộ lẫn sinh lộ. Nghĩ như thế làm mọi người cũng giảm bớt chút căng thẳng. Xe ngừng lui về phía sau, cuối cùng quay đầu xe lại, Hồng Hạ đạp chân ga, tiến vào đường hầm. Lạc Băng cùng Bạch Hồng đồng thời ngừng chơi game cùng đọc tiểu thuyết, kinh ngạc hỏi: "Hồng hạ, ngươi làm sao lại trở về?" "Tóm lại các ngươi nghe ta là đúng rồi!" Hồng hạ lộ ra khuôn mặt có chút thản nhiên, : "Ta cũng biết, trở về rồi hãy a!" "Ngươi đến cùng làm sao vậy à?" Tinh Nguyệt thoạt nhìn cũng đầy lo lắng, hỏi: "Ngươi ngược lại nghĩ cái gì, Hồng Hạ! Chiếc xe tiếp tục tiến vào đường hầm u, chỉ có đèn phía đầu xe soi sáng con đường phía trước. Lúc này, mọi người đều phi thường khẩn trương, biết đằng sau đường hầm này, đến tột cùng có gì chờ đợi họ. Theo lý thuyết, chọn con đường này cũng chính là thể tiến vào Quy Thôn rồi. Thế nhưng nội tâm mỗi người vẫn bất an như trước. Người khẩn trương nhất tất nhiên chính là Ngưng Ức rồi. Nàng tuy là người thuộc "Thần cốc minh", nhưng lúc này cũng thể hỏi thăm thần cốc Tiểu Dạ Tử, đây chính là điều bị huyết tự ngăn cấm. Bởi vì trò chơi này ngay từ lúc bắt đầu đứng trong đường hầm, cũng người nào biết đường hầm này dài bao nhiêu. Bởi vì trong nội tâm biết cho nên bốn hộ gia đình đều cầu nguyện đây chính là sinh lộ. "Hồng hạ, ngươi có chuyện gì vậy, nhanh quay đầu xe lại ah!" Lạc Băng cả giận : "Ngươi có nghe hay ?" Lúc này, trước màn hình máy tính của Từ Thao - Lạc Băng xuất bốn lựa chọn. (a) cầu xuống xe (b) tôn trọng ý kiến của Hồng Hạ tiếp tục trở về đường cũ (c) cầu đổi mình lái xe (d) cưỡng ép Hồng Hạ đỗ xe Từ Thao nhìn bốn lựa chọn, nhất thời lâm vào trầm tư. Mà cùng thời gian, Lâm Thiên Trạch cùng Phong Linh Tiêm cũng giống như vậy, trước mắt bọn cũng xuất bốn lựa chọn hoàn toàn giống nhau. cách khác, nếu như đây là tử lộ, tại ba người bọn họ vẫn còn cơ hội quay lại ngã ba. Lần này, ba người ai cũng do dự. Dù sao, tiến vào bên trong đường hầm rồi, tại xuống xe ai biết phát sinh chuyện gì? Nếu như cưỡng ép đỗ xe mà ..., vạn nhất xảy ra cố làm sao bây giờ? Mà chính mình xuống xe đổi người lái đoạn đường đến ghế lái cũng xa lắm, nhanh chút chắc cũng cũng việc gì. "Cái này..." Phong Linh Tiêm nhìn những... lựa chọn này, biết nên chọn như thế nào. Nếu lựa chọn đổi người lái, nhưng mình xuống xe, mà đường hầm lại tối như vậy cảm giác quá sợ hãi . Nên lựa chọn c là ổn thỏa nhất. Từ Thao cân nhắc hồi. Nếu như cứ như vậy mực chạy đến cửa đường hầm sao, sao bỗng dưng lại xuất mấy lựa chọn này, nếu như quay lại mà , cũng có thể là cái bẫy mà nhà trọ bầy ra chứ? cách khác, có khả năng quay về đường hầm chính là sinh lộ, nhưng lợi dụng đa nghi của các hộ gia đình đề xuất thêm bốn đáp án lựa chọn, có thể làm cho hộ gia đình suy nghĩ "Quay đầu lại " có thể đó là đường sống. Nhưng dù sao, quay lại đường hầm rất giống cái bẫy rồi. Ngưng Ức cũng là đánh cược ván mới lựa chọn phương án d. Dù sao đối với mọi người bước lên trời, lần vất vả suốt đời nhàn nhã rất là hấp dẫn, khó mà kháng cự, mặc dù biết là có nguy hiểm, nhưng vẫn muốn đánh cuộc keo. Nhưng Từ Thao lại chính là người giảo hoạt, tính toán rất tinh thông, cũng là người thông minh trong nhà trọ, có thể dùng phương thức "mind control" làm cho rất nhiều người tin phục , thu nạp vài người tin cậy thuận tiện cho ngày sau hành động. dễ dàng đánh bạc mạng sống của mình, cân nhắc đến điểm này, cuối cùng lựa chọn c. Về phần Lâm Thiên Trạch, có suy nghĩ nhiều như vậy. nghĩ dù sao có thể có hai lựa chọn là tử lộ, cũng có thể là sinh lộ, bằng lựa chọn c, cho rằng huyết tự có khả năng tốt với bọn như vậy, quay lại đường cũ cũng chính là rời xa Quy Thôn rồi. Kết quả cuối cùng, ba người đều lựa chọn c. Vì vậy, diễn biến thành ba người đều hi vọng trở thành lái xe. Mở miệng đầu tiên chính là Lạc Băng: "Hồng Hạ, ngươi làm bậy rồi, để ta lái xe a!" "Ta lái xe!" Tinh Nguyệt lập tức : "Nghe kỹ, để ta!" "Vẫn là ta lái xe!" Bạch Hồng cũng ra: "Hồng hạ, để cho ta tới mở cửa!" Hồng Hạ đạp phanh lại, quay đầu : "Tốt rồi, đừng phiền nữa như vậy , Lạc Băng ngươi tới lái ." Bởi vì Từ Thao là người lựa chọn nhanh nhất nhất, cho nên trở thành lái xe. Tiếp đó Hồng Hạ cùng Lạc Băng đồng thời mở cửa xe bước xuống. Quá trình này diễn ra, tim ai cũng như ngừng đập. Trong đường hầm, tất cả đều tối đen mọi người thể đoán trước được vật gì đến. Dù sao xe tại ngừng lại, cửa xe cũng mở ra, nếu phát sinh chuyện gì cũng khó lòng chống. Lạc Băng ngồi xuống ghế lái, đóng cửa xe. Nhưng mà Hồng Hạ lại cứ như vậy đứng trong đường hầm! Lúc này Ngưng Ức hít hơi lạnh. Nàng đột nhiên hiểu , mình lựa chọn trở lại đường hầm cho nên với những người khác nàng bất đồng ý kiến, bắt buộc phải tách ra! Quả nhiên, Hồng Hạ : "Bất kể như thế nào, ta vẫn trở lại đường cũ, cùng lắm bộ hồi vẫn xuống núi được." Sau đó, Hồng Hạ cứ tiếp tục hướng phía trước tiếp. Nhìn màn này Ngưng Ức rét mà run! Nàng mình người trong đường hầm tối như hũ nút! có chuyện gì phát sinh đây? Ngưng ức bắt đầu tự động bổ não nhớ lại trước kia xem qua các loại phim kịnh dị, nguyên đám u hồn quỷ mị đáng sợ bắt đầu ngừng hiển ra. Ngưng Ức giờ phút này cảm giác toàn thân như trong lớp băng nghìn năm, nếu như nàng chết trong đường hầm, chẳng phải trở thành thiểu số rồi sao! ", muốn!" Ngưng Ức lập tức xô ghê đứng lên, đầu lắc giống như trống lúc lắc, " muốn, muốn! Ta muốn!" Nhưng nàng có cách nào thao túng nhân vật trong trò chơi, chỉ có thể đưa ra những lựa chọn mà thôi, và nàng cũng biết khi nào nó xuất . Mà nàng lại thể dừng trò chơi được, tại phát sinh cái gì chỉ có trời mới biết. " muốn, ngàn vạn lần đừng gặp chuyện gì!" Ngưng Ức ngừng nhìn vào màn hình cầu nguyện, nàng biết nếu như chết ở trong trò chơi, nàng chỉ có chờ đợi mọi người lựa chọn bảo tồn ở ván đầu, ván kế tiếp mới có sinh cơ rồi. Ngàn vạn lần đừng biến thành cái dạng này ah! Mà cùng lúc đó, Lạc Băng lái xe chở ba người hướng phía ngược lại tiếp. quá bao lâu gặp cái ngã ba trước mặt. Lúc này nội tâm tất cả mọi người trông chờ vào chuyện gì đến kế tiếp? Hạng mục lựa chọn lại xuất . Mà bây giờ là Lạc Băng lái xe, cũng chính là Từ Thao trực tiếp lựa chọn. (a)hướng bên trái (b) chính giữa (c) hướng bên phải (d) quay trở lại đường hầm. màn này, Từ Thao biết điều chọn cũng chính là lựa chọn của mọi người. Như vậy... Nên lựa chọn đáp án nào đây? Mà lúc này, Tử Dạ vẫn nhìn màn hình máy tính trước mặt, con đường mà xe chạy hơi dốc, tiếng gió gào thét bên tai, trong màn đêm hắc ám, chỉ có đèn nơi đầu xe là chiếu sáng phía trước. Ai cũng biết, chờ đợi là cái là gì ...
Chương 11 q21 Tử Dạ đem bình nước khoáng đặt ở bàn, con mắt nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính. Phượng Vũ lúc này hướng về đầu đường hắc ám, chung quanh là phiến rừng cây tàn lụi, mặt đất nhấp nhô đá sỏi, trong quá trình tới, ngừng truyền tới cảm giác xóc nảy. Đáng nhắc tới chính là, độ mô phỏng của trò chơi này cực cao, nhìn thế nào cũng thấy giống tràng cảnh thực , cho dù là kỹ thuật điện ảnh của Hollywood nhiều nhất cũng chỉ làm đến trình độ này. Cho nên, hộ gia đình thậm chí sinh ra ý nghĩ, Phượng Vũ, A Kén những người này, có phải hay thực là con người có tồn tại? Đương nhiên, vô luận là hay giả, đối với tình thế lúc này có chút cải biến. Trò chơi chỉ có thể tiếp tục, có phương pháp khác. "Phượng Vũ, " lúc này A Kén bên cạnh Phượng Vũ mở miệng: "Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy? Chúng ta và những người khác dường như bị phân tán ra!" " đường này nhất định sai đâu." Phượng Vũ lại trấn định tự nhiên nói: "Ngươi yên tâm , có chuyện gì đâu." Tuy Phượng Vũ như vậy, nhưng mặt A Kén vẫn ra thần sắc lo lắng. Mà hai người phía sau , Sanh Hải cùng Thiên Thiên, thoạt nhìn cũng rất bất an. Lúc này, con đường ngày càng sóc nảy. Rừng rậm xung quanh cũng bắt đầu trở nên thưa thớt, trong bóng tối, làm cho người ta cảm thấy sởn hết gai ốc. Thiên Thiên mở tấm bản đồ ra, nhân vật do Hữu Nhã Đường thao túng thế mà lại có cái bản đồ, trong bản đồ là phân bố núi non tây nhạc và khách sạn dưới chân núi. Nhưng bất kể nhìn thế nào cũng ăn khớp với đoạn đường này. "Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?" Thiên Thiên vẻ mặt tràn đầy nghi hoặc, nhưng Hữu Nhã Đường thao túng lại cảm thấy cực kỳ sợ hãi. Cái bản đồ kia, biểu vùng này hề bình thường! Nhưng, cho dù là như thế làm sao? Tiếp theo chưa có lựa chọn nào được đưa ra, chỉ có thể tiếp tục tiến lên! "Đến cùng tới nơi nào đây?" Bồ Tinh Uyên thao túng Sanh Hải nhìn màn hình máy tính, cũng cảm giác da đầu rung lên từng đợt. Cái trò chơi này quả thực giống như là bàn quay Rulet (1 trò đánh bạc), chọn sai bước có lẽ là vạn kiếp bất phục. trôi qua năm phút đồng hồ, mọi thứ vẫn bình thường, tuy nhiên con đường ngày càng trở nên dốc đứng, nhưng cũng có đồ vật gì đáng sợ xuất . Nhưng càng là như thế, ngược lại càng làm người ta sợ hãi. Trong phim kịnh dị có rất nhiều tràng cảnh kinh điển, bỗng nhiên nhảy ra cái gì đó, làm cho người ta run như cầy sấy. biết phía trước là cái gì, so với trực tiếp xuất 1 Quỷ hồn càng thêm đáng sợ. Cho nên, cái hoàn cảnh này cứ tiếp tục duy trì, ngược lại khiến con người hít thở thông. Con đường bắt đầu trở nên hẹp hòi. Ven đường xuất vài thạch đầu hình dáng kỳ quái, mà cây cối xung quanh đại đa số đều là mảnh héo rũ, có vài cái cây thậm chí bị bẻ gãy, hoàn toàn là khung cảnh đìu hiu. Dưới bóng đêm lại càng làm người ta hoảng sợ. Tiếp theo... đến cuối con đường. Phía trước, xuất cây cầu đá. Cây cầu này có dáng hình vòm, dưới mặt cầu đại khái là nhánh sông rộng khoảng 3 mét, bất quá nhánh sông này hoàn toàn kết bằng, thoạt nhìn khí dường như cực lạnh. Mà nhánh sông này chạy dài thấy đầu cuối. Cầu đá dài chừng vài chục thước nhưng lại rộng chưa tới 1 mét. Bờ bên kia mọi vật cũng bao trùm trong mảnh cây cối, trong bóng tối thấy được vật gì. Đến lúc này, nên làm như thế nào? "Làm sao bây giờ?" Phượng Vũ nhìn về phía trước, : "Chiếc xe này thể nào cầu đá kia, quá chật ah. Chúng ta, xuống xe chứ?" " có cách nào rồi." A kén cũng chỉ có thể cởi dây an toàn. Sau đó, bốn người đều bước xuống xe. màn hình máy tính của Tử Dạ, Tiểu Dạ Tử, Hữu Nhã Đường, Bồ Tinh Uyên đều xuất lựa chọn mới. Nội dung là: (a) thông qua cầu đá đến bờ bên kia (b) về bên trái bờ sông c) về bên phải bờ sông (d) ngồi ở trong xe Làm mọi người ngoài ý muốn chính là có cái lựa chọn nào là trở về. Hộ gia đình có khả năng quay đầu. cách khác, hoặc là ở nguyên chỗ hoặc là tiến tới! Hơn nữa vô luận là lựa chọn nào đều thể lái xe. Dù sao hai bên bờ sông cũng cực kỳ hẹp, lại xóc nảy như vậy, lái xe mà có chút nguy hiểm, rất có khả năng bị lật xe. Nếu như đợi ở trong xe mà , lại càng đáng sợ, bất động ở chỗ, ai biết chuyện gì phát sinh? Trong nhất thời, tất cả mọi người đều do dự. tại, mặc kệ lựa chọn cái nào, bọn đều cảm thấy yên tâm. Hai đầu bờ sông thoạt nhìn cũng là mảnh u ám, nếu quả gặp quỷ, ở địa phương pháp chật trội như vậy, khi bị ngã xuống mặt sông đóng băng, tự nhiên là ngã mà chết rồi, mà nếu như qua cầu cũng giống như vậy. Nhưng nếu như ở trong xe mà , hậu quả thiết tưởng chịu nổi. Ngoại trừ Phượng Vũ, những người khác có chìa khóa xe, coi như có quỷ đến, cũng thể nào khởi động xe. Lựa chọn cái nào? Tử Dạ nhìn màn hình máy tính, nét mặt của nàng vẫn như trước gợn sóng cảm xúc. Nàng chằm chằm vào cây cầu đá đối diện, ở nơi đó là mảnh hắc ám, cái gì cũng thể thấy . Cái cầu đá này thoạt nhìn coi như chắc chắn, nhưng cũng ít vài nơi bị tàn phá. Cuối cùng, nàng chọn a, tiếp theo nhấn "enter" . Mà Tiểu Dạ Tử, cũng cùng đoạn thời gian, nhấn a. Bất quá, bởi vì còn có hai người phải quyết định, cho nên màn hình máy tính vẫn còn ở trạng thái ngưng đọng. tại, phải xem lựa chọn của Hữu Nhã Đường cùng Bồ Tinh Uyên. Đương nhiên, bọn thể nào biết Tử Dạ và Tiểu Dạ Tử lựa chọn cái gì. "Chọn cái nào tốt đây?" Bồ Tinh Uyên ngừng vò tóc, mặc kệ cái nào, xem ra đều rất nguy hiểm. Ở bờ bên kia quả thực khả năng có bẫy rập, thế nhưng ai dám ở trong xe? Vạn nhất chỉ có mình mình lựa chọn cái này, như vậy hậu quả thiết tưởng chịu nổi, hơn nữa ở nguyên chỗ, nhìn như thế nào cũng thấy rất bị động. Đối (với) hộ gia đình mà , nhân vật mà bọn thao túng chính là sinh mạng bản thân. Tính mạng của bọn và nhân vật trong trò chơi hoàn toàn tương liên. "Mà thôi!" Bồ Tinh Uyên đỏ mặt, nhấn "a", : "Bất cứ giá nào! Dù sao ở đâu cũng đều nguy hiểm, bằng chọn bờ bên kia!" Mà Hữu Nhã Đường lúc này vẫn còn đau khổ suy tư. biết nên lựa chọn cái nào mới tốt. Dù sao, lựa chọn này có quan hệ tới tính mạng của bản thân, thể nào qua loa. d, nàng căn bản cân nhắc, mà ba cái phía trước đều cảm giác tám lạng nửa cân, vô luận lựa chọn cái nào cũng cảm giác khá hơn những cái còn lại. Cuối cùng, nàng cắn răng lựa chọn "a" . Toàn bộ thành viên đều đưa ra cùng lựa chọn, tất cả mọi người đều qua bên kia cầu. Kế tiếp bọn nhất định phải bộ. bộ, ý vị như thế nào? Mỗi người trong lòng đều cảm thấy đả khởi cổ lai. Vô luận như thế nào, sau khi xuống xe, ai cũng cảm giác được, phảng phất như tánh mạng còn nằm trong tay. Kế tiếp, chỉ có thể bước tính bước. "Chúng ta ." Phượng Vũ xong liền kéo theo mọi người bước về phía cầu đá. Mỗi người đều im lặng theo, thoạt nhìn, dường như nơi này rất lạnh, mỗi người vừa xuống xe đều tự chủ được dùng hai tay che vai, cơ thể run lẩy bẩy. Ai cũng biết, ở bờ bên kia có cái gì chờ đợi bọn . Nhưng tại, thể thối lui về sau. "Cái chỗ này kỳ quái ah " A Kén toàn thân cũng run rẩy với Phượng Vũ: "Phượng Vũ, người có biết tiếp theo tới nơi nào ?" "Đúng vậy a!" Thiên Thiên cũng thế: "Ta nhìn bản đồ rồi, địa hình sau khi rời khỏi đường hầm còn giống trong bản đồ!" "Đúng vậy, " Sanh Hải cũng lộ ra bất an: "Phượng Vũ, ngươi biết cái gì ?" "Kỳ ..." Phượng Vũ đứng ở trung tâm quay đầu lại : "Tu La trước khi xuất phát đề cập với ta việc, , bói được 1 quẻ, hôm nay nếu như lên núi du lịch, phát sinh điềm xấu." "Xem bói?" Thiên Thiên lập tức lộ ra thần sắc khiếp sợ : "Cái này, là..." "Ta cũng muốn nghĩ nhiều " Phượng Vũ đến đây, ánh mắt liền nên trở nên ảm đạm: "Thực xin lỗi, có lẽ do ta liên lụy mọi người. Bất quá giờ còn cách nào, chỉ có thể tiếp tục tiến lên, tiếp theo chờ tới khi hừng đông, liền nghĩ biện pháp xuống núi. Trời lạnh như vậy, chúng ta thể nào ngủ ở trong xe chứ?" Sau khi xong, Phượng Vũ lại tiếp tục hướng về phía trước tới. "Thế nhưng mà..." A kén lúc này mở miệng: "Cũng biết ở nơi đây có người hay ? Núi Tây Nhạc sau khi biến thành khu du lịch, ta nghe dân làng rời hết." " đến đây..." Thiên Thiên sắc mặt trắng bệch nói: "Ta nhớ, nghe người ta qua, núi Tây Nhạc từng có tin đồn nghe rất đáng sợ..." "Đừng nữa!" A Kén thoạt nhìn sợ , vội vàng lắc đầu: "Đừng , đừng !" Trò chơi truyền ra tiếng của nhân vật, nhưng những thanh khác truyền rất ràng vào trong tai, tỷ như tiếng gió gào thét, tiếng con người bộ, ngược lại tạo thành cảm giác cực kỳ quỷ dị. Bốn người được gần nửa cây cầu đá, tốc độ của bọn tính là rất nhanh. Mỗi người đều cảm giác trái tim nghẹn ở cổ họng, bờ bên kia rốt cục tồn tại vật gì? Lúc này... Hữu Nhã Đường chợt phát , nàng bước qua bên cạnh cây cầu liền nhìn thất vật. Bởi vì quá mờ, nàng cũng bởi vì gần sát mới có thể ngẫu nhiên nhìn thấy. Đó là cái mặt nạ. Ở trán bị con dao găm sắc nhọn đâm vào, đem cái mặt nạ ấy dính găm vào thành cầu. Mà cái mặt nạ kia là mảnh thuần trắng, ngũ quan quỷ dị. Những bộ phận khác tuy nhìn rất bình thường, nhưng phần miệng lại là bộ dạng cười. Cái nụ cười kia giống như cười mỉm, cũng giống như cười lớn, nó nhìn giống như.. Cười thảm! Đúng, chính là cười thảm! Nhân vật Hữu Nhã Đường thao túng, Thiên Thiên, ngồi xổm xuống. Nàng ta ở sau cùng, cho nên ba người phía trước hề biết. Đồng dạng, màn hình máy tính 3 người Tử Dạ, Tiểu Dạ Tử, Bồ Tinh Uyên đều nhìn được cái mặt nạ này. So sánh với cái mặt nạ kia, thanh chủy thủ cũng lộ ra vẻ rất quái dị, cán dao phát ra ánh sáng nhàn nhạt, mà thân dao dính máu tươi! Mà máu đó... vẫn còn từng giọt xuống đất! Đâm rách cái mặt nạ lại chảy ra máu? Ngẫm lại cảm giác cực quỷ dị! Lúc này, màn hình máy tính lập tức xuất 4 lựa chọn: (a) đem mặt nạ mang theo thân thể (b) đem dao găm mang theo thân thể (c) đem mặt nạ cùng dao găm mang theo thân thể (d) bỏ qua mặt nạ cùng dao găm, tiếp tục tới. Hữu Nhã Đường nhìn 4 lựa chọn này nhất thời ngây ngẩn cả người. Đây là cái gì? Mang theo ? Chẳng lẽ, đây là cái gọi là "Trang bị" trong trò chơi ? Mà trò chơi cho nàng lựa chọn, dao găm và mặt nạ. Mà hai thứ này đều là vật quỷ dị, chọn 1 trong 2, chẳng lẽ ... Trong đó có vật mang tới sinh lộ, vật còn lại mang tới tử lộ?
Chương 12 q21 Giờ khắc này, máy tính của mấy người Tử Dạ cũng tạm thời đình trệ. Hữu Nhã Đường cũng ngờ, bỗng nhiên xuất mấy lựa chọn quái dị như vậy. Mặt nạ kia giống như cười thảm rất quái dị, phía còn găm con dao, nhìn thế nào cũng đều làm cho lòng người phát lạnh. Dù chỉ lựa chọn cái nàng cũng cực kỳ muốn. Nhưng lựa chọn thể tiếp tục chơi, thực do dự vạn phần. Thoạt nhìn bốn lựa chọn, chẳng khác gì cho hộ gia đình là dao găm cùng mặt nạ có thể là sinh lộ! Bởi vậy ai cũng thể nào bỏ lỡ. Nhất là Hữu Nhã Đường mới lần thứ nhất chấp hành huyết tự, tự nhiên càng thêm bất an. Bình thường phân tích sinh lộ tại các buổi thảo luận cũng có rất nhiều trường hợp, nhưng chẳng qua cũng chỉ là lý luận suông mà thôi, nhưng bây giờ hoàn toàn bất đồng, sinh lộ bày ở trước mắt chỉ còn chờ nàng lựa chọn mà thôi! Nhưng vấn đề là nàng thể cứ đơn giản mà lựa chọn c. Bởi có thể là sinh lộ cũng rất có thể là tử lộ! Nếu như đều mang cả hai người, khó mà phán đoán được rồi mình chết như thế nào! Huyết tự Chỉ thị gây ra tử lộ cũng có loại tiền lệ như vậy, nàng xem ra quá chú trọng vào những huyết tự tiền lệ, tuy tất cả chỉ là ghi chép giấy tờ, nhưng chỉ cần tưởng tượng phen cũng có thể cảm giác sợ hãi đến tận xương tủy. Cho nên dù lựa chọn cái cũng hề đơn giản ! Hữu Nhã Đường hít sâu hơi, nàng bất quá cũng chỉ là họa sĩ vẽ tranh minh hoạ bình thường mà thôi. Ngẫu nhiên trong lần ra ngoài tản bộ, lại lạc vào đầu hẻm , bóng dáng dưới chân dẫn nàng chạy tới nhà trọ này. Trước đây nàng căn bản chưa từng gặp phải trắc trở gì, mà loại trò chơi này quả là tàn khốc đến cực điểm, quả thực giống như phim kinh dị, quá chân thực. Lúc nàng tiến vào nhà trọ cũng là lúc Tiểu Dạ Tử cùng Roland tiến hành thí nghiệm lời nguyền bóng dáng, nàng tận mắt thấy ràng cơ thể con người vỡ vụn thành từng mảnh , hóa thành tro tàn, khắc đó làm nàng sợ tới mức hồn lìa khỏi xác, bình thường cũng dám ly khai khỏi nhà trọ nửa bước! "Sinh lộ... Tử lộ..." Hữu Nhã Đường lấy trong túi áo quyển sổ tay ghi chép khi tham gia hội nghị huyết tự, trong đó có tất cả những phân tích huyết tự kinh điển nhất như là U Thủy thôn, Ngân Nguyệt đảo, xe buýt nửa đêm, sáu cái đầu người, đưa thư,... "Ân, mặt nạ, dao găm... Đến cùng nên chọn cái nào? Hay có thể chọn cả?" Hữu Nhã Đường so sánh với mấy huyết tự trước kia, muốn tìm ra điểm dấu vết, nhưng đáng tiếc, kiểu nước tới chân mới nhảy làm sao có thể suy nghĩ thông suốt được. thực tế, nhà trọ tuyệt đối bao giờ đưa ra những huyết tự giống nhau, tuy có thể có cùng loại tử lộ, nhưng muốn sử dụng trong trường hợp khác quả là si tâm vọng tưởng rồi. cho cùng, cũng chỉ có thể dựa vào tư duy, cộng thêm ít vận khí, mới có thể tìm được sinh lộ. cách khác, ngoại trừ chỉ số thông minh, can đảm, còn cần thêm trí tưởng tượng phong phú nữa mới có cơ may tìm được mấu chốt sinh lộ. Hữu Nhã Đường tiếp tục nhìn cái mặt nạ cùng dao găm. Trước mắt xem ra, cả hai đều có khả năng vừa là sinh lộ, vừa là tử lộ. Mặt nạ thoạt nhìn rất là quỷ dị, cho nên làm cho nàng cảm giác rất đáng sợ, nhưng cái này cũng thể chứng minh mặt nạ chính là quỷ, cũng có thể là bẫy do nhà trọ bố trí. Như vậy, dao găm sao? Có thể quỷ phụ thể ở bên trong nó? Xem ra đây đúng là quyết định vô cùng khó khăn , hơn nữa nếu mang cả hai , hậu quả cũng khó có thể xác định được. Cho dù chết, cũng vẫn còn cơ hội phục sinh lần, thế nhưng đó chỉ là khi bản thân nàng nằm trong đa số. khi ở vào thiểu số, như vậy nàng chấm hết tại đây. "Mặt nạ... Dao găm... Mặt nạ... Dao găm..." Cầm lấy con chuột, Hữu Nhã Đường vắt hết óc tự hỏi, biết nên chọn như thế nào. Dù sao đây là lựa chọn sinh tử, ai cũng dám mạo hiểm. "Mà thôi!" Nàng hung hăng vỗ mặt bàn, hít sâu hơi, : " chọn mặt nạ! Nếu có chết ... cùng lắm là chết thôi!" Lần lựa chọn này Hữu Nhã Đường cũng hao hết rất nhiều tâm tư. Nàng cho rằng, mặt nạ trông rất quỷ dị, đó ràng là lừa dối, nàng có ngu như vậy. Cho nên nàng dứt khoát lựa chọn mặt nạ! Sau khi nhấn "enter", nàng vẫn có cảm giác trút được gánh nặng, nội tâm chậm rãi trầm xuống, biết mình có phải lựa chọn tử lộ. Nhưng tại hối hận cũng muộn. Màn hình máy tính lập tức tiếp tục chạy. Thiên Thiên cúi đầu, cầm con dao găm rút ra ném xuống đất, rồi cầm mặt nạ lên, cũng thêm gì, nhét vào trong ngực, tiếp tục đứng người lên, theo Phượng Vũ, A Kén cùng Sanh Hải. Rất nhanh tới giữa cây cầu đá. Nhìn qua hai bên, cả dòng sông rộng lớn bị đóng băng, nếu chắc nước chảy rất xiết. Chỉ tiếc sắc trời quá mờ, cho nên nhìn thấy điểm giới hạn của nó. Đèn pin dù sao cũng có giới hạn chiếu sáng. " Hôm nay sắc trời phải là rất u ám ah " Sanh Hải đột nhiên ngẩng đầu : "Mặc dù bây giờ trời rét đậm, nhưng chung quanh cũng quá tối, cơ hồ nhìn thấy ngôi sao, cũng có ánh trăng, nếu như chúng ta có đèn pin chẳng phải chả nhìn được cái gì sao?" "Đại khái là mây đen tương đối nhiều." Thiên Thiên tiếp lời : " tại thời tiết thay đổi tương đối hỗn loạn, chúng ta vẫn nên coi chừng." Rốt cục, cũng hết cây cầu đá. Phía bên này căn bản có cái gọi là " đường ", chỉ có cây cối lộn xộn cùng những hòn đá nằm có quy tắc ở phía trước, nếu như tùy tiện tới, chỉ sợ những bước khó khăn mà quần áo cũng bị làm bẩn. Điều này làm mọi người khỏi cau chặt lông mày. " Mọi người cẩn thận chút." Phượng Vũ chiếu đèn pin tới phía trước, : "Hy vọng có thể tìm được ngôi nhà của dân địa phương để tá túc, sau đó ngày mai chúng ta tìm cách xuống núi. Đáng tiếc điện thoại ở đây lại có tín hiệu, nếu ta có thể gọi người nhà của ta tới đây rồi." "Uhm " A Kén cũng gật đầu : "Phượng Vũ ngươi nếu như có chuyện gì, chỉ sợ có phải điều động phi cơ trực thăng tới cứu cũng có vấn đề, hết lần này tới lần khác điện thoại vẫn có tín hiệu." " Cũng có khoa trương như vậy " Phượng Vũ lắc lắc đầu : "Đừng nữa, mau thôi. Cũng biết tiếp theo phải làm gì nữa đây." Bọn người Phượng Vũ tiếp tục hướng phía trước đến. Bởi vì cây cối quá mức dày đặc, đất đá ngổn ngang cho nên thể nhanh ai cũng chật vật mãi thôi. "Ah!" Phượng Vũ bỗng nhiên bị thân cây quyệt vào cánh tay, lập tức đèn pin trong tay nàng rơi xuống xuống mặt đất, lăn vào trong khe hở như huyệt động! "Cái này..." Phượng Vũ cúi đầu xuống tìm, A Kén vội vàng ngồi xổm xuống giúp nàng chiếu sáng phía dưới. Nhưng nơi đèn pin rơi vào khá sâu mà lại hẹp, căn bản thể đưa tay vào để lấy đèn pin ra. "Được rồi " A Kén đưa đèn pin cho Phượng Vũ, : "Phượng Vũ, cầm cái đèn pin này , ta có sao, ta dùng chung với Thiên Thiên là được rồi." "Cái này..." Phượng Vũ lộ ra thần sắc do dự, tiếp theo gật đầu, : "Vậy được rồi, cám ơn ngươi A Kén." " việc gì đâu, bình thường Phượng Vũ ngươi luôn giúp đỡ ta, ta lớn lên tính cách cũng rất tự ti, chỉ có Phượng Vũ ngươi chơi cùng ta, làm gì cũng luôn rủ ta cùng chơi, chuyện này đâu có đáng gì chứ." Kỳ A Kén cũng thể là lớn lên bình thường, chỉ là mặt nàng có chút tàn nhang nên phá hủy xinh đẹp vốn có, nếu như có thể trừ bỏ tàn nhang mà ..., xinh đẹp lên rất nhiều. Cầm lấy đèn pin, Phượng Vũ đứng lên, chiếu về phía trước, mà A Kén đứng bên cạnh Thiên Thiên túm chặt lấy tay của nàng. " Phượng Vũ người đích là rất tốt số a." Thiên Thiên nhìn bóng lưng Phượng Vũ, mở miệng : "Tuy là đại tiểu thư danh môn, bất quá lại đỏng đảnh khó ưa. Còn nghe cha mẹ của ngươi an bài tốt, sau khi tốt nghiệp, lập tức kết hôn với người họ hàng nhà đại tài phiệt khác. Phượng Vũ chẳng phải vì chuyện này mà người rất băn khoăn sao." "Phượng Vũ giống như có người thầm mến rồi nha." Sanh Hải cũng bu lại : "Tuy ta biết là ai, nhưng phân nửa chắc cũng là nguyên nhân đó, vả lại còn kết hôn với người quen biết, tiểu thư hào phú cũng chưa chắc là tốt ah." "Cái kia..." A Kén tựa hồ trầm tư chút, : " người Phượng Vũ thầm mến là ai?" " biết, hẳn là người trong lớp chúng ta..." " Được Phượng Vũ mến khẳng định rất hạnh phúc " A Kén : "Phượng Vũ những xinh đẹp biết săn sóc, hơn nữa còn là thiên kim tiểu thư. Đúng rồi, có phải là Tu La hay ?" "Tu La?" Sanh Hải sững sờ, : " Tên mà nam nữ phân đó hả? Ai biết." Bất quá, mọi người rất nhanh thoải mái tiếp tục thảo luận những chuyện này. Nhưng con đường phía trước có dấu hiệu càng ngày càng dốc xuống, mọi người lại bắt đầu lâm vào trầm mặc. Mà đúng lúc phía sau... "Đây là cái gì?" Phượng Vũ chiếu đèn phin về phía mặt đất, nàng vô tình phát mặt đất toàn tiền giấy vứt tứ phía! Ngay lập tức, các hộ gia đình đều coi những cái kia chính là tiền được lưu thông sử dụng trong trò chơi, bởi vì nó có giống nhân dân tệ cho lắm. Nhưng nhìn kỹ lại ...,nội tâm bọn đều cảm giác đông cứng lại! Đó là minh tệ, tiền phủ! Lần lượt những đồng minh tệ cứ rơi vãi mặt đất còn được kéo dài ra phía xa nữa! Nhìn điều này khỏi làm mọi người giác rét mà run! "Chuyện gì xảy ra vậy?" A kén qua cũng lập tức chứng kiến mặt đất đầy minh tệ, kinh ngạc thôi. " thể nào? Đây là tiền phủ a?" "Chẳng lẽ gần đây có tang ?" Thấy màn như vậy, Tử Dạ cùng Tiểu Dạ Tử đều ngồi thẳng người, nhìn kỹ những đồng minh tệ kia. Những đồng minh tệ số lượng khá nhiều rơi đầy mặt đất. Tiếp đó hình ảnh bất động, xuất hạng mục chọn lựa. Tất cả bốn người, Tử Dạ , Tiểu Dạ Tử, Hữu Nhã Đường, Bồ Tinh Uyên đều phải lựa chọn. (a) cầm 50 minh tệ (b) cầm 100 minh tệ (c) cầm minh tệ (d) cầm 100 minh tệ sau đó thiêu hủy. Bỗng xuất đáp án chọn lựa rất đột ngột, làm tất cả mọi người nghẹn tại chỗ! Cầm minh tệ? Tại sao phải cầm minh tệ? Chẳng lẽ kế tiếp phải vào ti địa ngục, cần minh tệ mua đồ hay sao? Hoặc minh tệ là sinh lộ? Tử Dạ lại cầm lấy chai nước khoáng uống ngụm. Nàng nhìn bốn chọn lựa, rồi lại chằm chằm vào mấy đồng minh tệ mặt đất lần lượt từng cái , nhưng tỏ ra bối rối. Tiểu Dạ Tử nâng cằm lên, nhìn màn hình máy tính, ngón trỏ tay trái ngừng gõ nhịp nhịp mặt bàn. tại, bốn hộ gia đình đều lâm vào cục diện bế tắc. Hữu Nhã Đường vừa mới lựa chọn dao găm hay là mặt nạ, chưa gì bắt nàng lựa chọn tiếp, phải chăng là cầm lấy minh tệ? Hoặc là thiêu hủy 100 minh tệ? Dù thế nào, cũng làm cho mọi người sởn hết cả gai ốc. Tiếp tục tới đích, đợi quỷ xuất chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi. "Đáng giận, lại thể hỏi ý kiến người khác... , đúng ta có thể hỏi ah!" Hữu Nhã Đường thiếu chút quên mất, nàng là thuộc "Dạ Vũ minh"! tại có thể gọi điện thoại cho Ngân Dạ, hỏi câu ah! Nghĩ vậy liền kích động lấy điện thoại di động ra, nhưng nét mặt của nàng lập tức khựng lại. có tín hiệu! ràng đồng dạng cùng nhân vật trong trò chơi, điện thoại có tín hiệu! cách khác, căn bản có khả năng hướng hộ gia đình nhà trọ xin giúp đỡ rồi! Nàng bỗng nhiên hiểu được, an bài núi Lạc Vân, căn bản chính là cái bẫy! Chính là đoạn tuyệt khả năng hướng hộ gia đình chấp hành huyết tự cầu cứu! Điểm này, kỳ những hộ gia đình khác cũng bắt đầu phát , tất cả đều hiểu vì sao chơi trò chơi lại phải lên tận núi Lạc Vân. Bọn cũng từng suy nghĩ, kỳ chỉ cần tìm đại tiệm Internet là có thể chơi cái trò chơi này, làm gì phải đến nơi xa như vậy, tại mới hiểu được chính là xuất phát từ mục đích này! Bất quá, điều này cũng cho mọi người biết ,nhà trọ hạn chế đối với quỷ hồn, trừ phi xuất nhân vật tử vong, nếu đến gần nơi này. Dù sao, trước kia cũng có những nơi chỉ định chấp hành huyết tự có sóng điện thoại, nhưng thường thường phải bị ngăn cách tín hiệu. Còn bây giờ, điều ngăn cách chính là khoảng cách địa lý, cũng chính là hạn chế nhà trọ chỉ cho chúng ta. Nhưng điều này đối với các hộ gia đình mà có chút ý nghĩa nào. khi tử vong trong trò chơi, ở thực cũng cách nào thoát khỏi. Loại hạn chế này căn bản có nhiều tác dụng, tối đa chỉ là cam đoan, trong quá trình nhập vai trong game, các hộ gia đình bị con quỷ nào đó đột nhiên xâm nhập vào phòng giết chết mà thôi. Lựa chọn minh tệ, làm tất cả mọi người đều khó xử. Tử Dạ đến bây giờ vẫn trạng thái trầm tư như cũ, Tiểu Dạ Tử cũng vẫn gõ ngón tay mặt bàn, mà Bồ Tinh Uyên cùng Hữu Nhã Đường tất nhiên giống như kiến bò chảo nóng, biết làm sao rồi. Là lấy minh tệ, đốt minh tệ, hay là cầm đây? Vô luận chọn cái nào đều có vẻ như rơi vào cái bẫy được giăng sẵn. Lựa chọn như thế này là loại dày vò thể xác và tinh thần. Mới ván đầu tiên khó giải quyết như thế, còn thêm sáu ván nữa mới kết thúc trò chơi, ngẫm mà nhão hết cả người. Đến cả nhờ vả người khác chút cũng được, chẳng lẽ biến thành bàn quay đánh bạc Rulet hay sao? Nhưng sinh lộ nhắc nhở ở đâu? Nhà trọ phải cấp ra nhắc nhở sinh ra lộ rồi đấy chứ? Hay nhắc nhở sinh lộ bị bọn bỏ qua rồi? Hữu Nhã Đường bắt đầu nhớ lại từng màn trước đó tự hỏi, đến tột cùng nhắc nhở sinh lộ là cái gì? Nó xuất ở đâu rồi? Nếu như đây có sinh lộ chỉ thuần túy là trò chơi, như vậy phù hợp với độ khó huyết tự nhà trọ đề ra a. "Đúng, nhất định là có nhắc nhở sinh lộ!" Hữu Nhã Đường vỗ vỗ đầu, : " phải là trò chơi xác suất bình thường, nếu cứ đoán đại câu trả lời thế còn thú vị cái gì? Đúng, nhất định có nhắc nhở , nhất định có..." Nhưng nhắc nhở là gì? Tuy trôi qua ít thời gian, thế nhưng vô luận vẫn chưa có điểm gì đáng chú ý. Bồ Tinh Uyên cũng đồng dạng nghĩ tới điểm này, nhưng tự hỏi tất cả những lời của mọi người lúc trước, đều nghĩ ra, ở đâu bao hàm có nhắc nhở sinh lộ. Trong phòng 201, Tử Dạ tiếp tục nhìn bốn lựa chọn trước mắt, ngón tay giơ cao trung, do dự nhấn xuống. Khuôn mặt nàng giờ phút này chỉ có lạnh nhạt, có chút nào sợ hãi . Ngón tay mảnh khảnh, bỗng nhiên rủ xuống đặt bàn phím!