Nhà trọ địa ngục - Hắc sắc hỏa chủng

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 20 q19



      Hoàng hôn, mặt nước lăn tăn gợn lên những tia kim quang. Lý nhìn khung cảnh mặt trời xuống núi, cần câu trong tay thủy chung vẫn thu hoạch được gì. Nước sông chấn động lớn, chiếc phao câu cá cũng chỉ hơi rung động chút.


      thu lại cần câu. Cái này là thuê từ của hàng gần đây, bởi vì cái hồ nước này có rất nhiều cá, cho nên đây cũng là thắng địa câu cá. thực tế, lúc trước chấp hành huyết tự ở núi Diệp, lúc ấy câu gặp tình huống cực kỳ đáng sợ, Lý vốn thề cả đời tuyệt đối câu cá nữa. Nhưng giờ phút này, lại là ngoại lệ.


      còn nhớ , khi còn bé mụ mụ mang mình câu cá. Lúc ấy, cũng ở tại hồ nước này. Mặc dù trôi qua rất lâu, nhưng đoạn trí nhớ ấy vẫn khó có thể quên.


      Từ , mụ mụ chính là con được sủng ái nhất của Dương thị gia tộc , hơn nữa bởi vì ông ngoại còn là trưởng tử của gia tộc, cho nên mụ mụ từ hưởng lấy sinh hoạt xa hoa phú quý nhất. Mấy người cậu, khi còn bé cũng rất hâm mộ mụ mụ.


      Gặp mặt ba ba, đối với mụ mụ là hạnh phúc hay bất hạnh đây?


      Ba ba cũng thương mụ mụ, ngay từ lúc mới bắt đầu, mụ mụ chỉ là tảng đá để ba ba đặt chân lên chức viện trưởng bệnh viện Chính Thiên mà thôi. Mặc dù mụ mụ đối với ba ba tình cảm rất thắm thiết, nhưng ba ba chưa từng động tâm qua với mụ mụ. Lợi dụng, vẫn là lợi dụng, trong mắt của nam nhân ấy, gì là thể hi sinh, gì là thể dùng tiền tài để cân nhắc.


      Nhưng cho dù là ba ba như thế mụ mụ vẫn rất . Vô oán vô hối ở sau lưng ủng hộ , dù biết bản chất bên trong của lãnh huyết, vẫn mực ủng hộ .


      Sau khi thu cần, Lý nhìn thùng nước chống trơn bên cạnh lộ ra tia cười thảm.


      Ngày đó, nếu như ra ngoài, vừa nhìn tạp chí tìm việc vừa tiến vào khu cư xá kia, cũng tiến vào con hẻm kia, tại chính là người bình thường. Trải qua sinh hoạt khác người bình thường, viết tiểu thuyết internet, vẫn mẫu thuẫn với phụ thân. Cũng có thể giống như bây giờ, ngẫu nhiên câu cá, cùng bằng hữu thân nhân du lịch, tương lai cũng quen biết nữ tử tốt rồi cùng nàng kết hôn.


      Mà mụ mụ, cũng ...


      Tuy nhiên, nếu bị như vậy, gặp được Tử Dạ, cũng mối tình thê mỹ tuyệt vọng.


      Chỉ là, nhầm bước, liền rơi vào Thâm Uyên vĩnh hằng có lối ra .


      tại, mất tất cả. muốn trở lại ngôi nhà chỉ có người ba lãnh huyết, cũng muốn trở lại nhà trọ giống như địa ngục kia. muốn lại khiêu chiến những huyết tự khủng bố nữa, cũng muốn tiếp tục sống cuộc sống như ngày hôm nay, ngừng bồi hồi trong ác mộng. muốn lập lại những chuyện này.


      vứt bỏ cần câu, đem thùng nước đá vào trong hồ. Sau đó, hai đầu gối quỳ rạp mặt đất, tay ngừng cào xuống lớp bùn đất, ở thời khắc hoàng hôn này, cảm nhận được cái gì gọi là tâm tử.


      , ngày mai nhìn thấy thái dương nữa.


      Thời điểm rời khỏi nhà trọ trời vẫn còn chưa sáng. Cho nên, bây giờ trở về nhà trọ mà , vào trước lúc mặt trời mọc ngày mai, vì nguyền rủa mà chết.


      ngẩng đầu, nhìn bầu trời mảnh hỏa hồng, nhìn hồ nước mênh mông màu vàng, nhìn bầy chim ngẫu nhiên bay qua, cùng cánh rừng rậm lờ mờ phía bên kia bờ, và cả những lớp sơn phong xa xa.


      muốn ghi nhớ đoạn cảnh sắc kia.


      Nước mắt, lại lần nữa vỡ đê mà ra. ngừng rớt mu bàn tay, nền đất xốp bị xới tung lên. nghĩ muốn sống sót, nhưng lại thể sống sót. Cho dù có thể nhìn thấy cả thế giới đầy quanh mình này, nhưng xung quanh Lý thủy chung là đêm tối.


      muốn tiếp tục sống sót thế giới này, muốn tiếp tục sống sót...


      Thế nhưng mà, làm sao để sống sót đây?


      Ở cái thế giới này, làm như thế nào để sống sót... Làm như thế nào để sống sót...


      Tay khảm sâu vào lớp bùn đất, nước mắt thấm đầy vạt áo. Tâm tính thiện lương của ngừng bị xé rách, ngừng bị chặt thành vô số khối. Sau đó ngóc đầu lên, đối với bầu trời mà điên cuồng gầm thét!


      "Ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah —— "


      Thẳng đến khi cổ họng của Lý muốn rách mới chịu dừng lại.


      Cho dù căm hận nhà trọ như thế nào, cũng có biện pháp tạo thành mảy may thương tổn đối với nó. Đem tồn tại của nhà trọ công khai với xã hội? Đó là có khả năng. Nhà trọ ngay cả tư pháp cũng có thể thao túng, huống chi là dư luận? Ngay cả như thế lực quốc gia, cũng cách nào biết được tồn tại của nhà trọ. Quyền lực của thế tục, đối với nguyền rủa có chút sức mạnh nào hết.


      Tiến vào nhà trọ trong hai năm, Lý từng vô số lần điều tra ra đời của nhà trọ, nguồn gốc của nguyền rủa, còn ngược thời gian về địa điểm chấp hành huyết tự để tìm hiểu căn nguyên. Xem qua rất nhiều sách vở tôn giáo, cùng vài tin đồn tượng linh dị. Dù vậy, vô luận là theo tôn giáo, hai góc độ tâm lý học thần bí mà , điều thể chính thức phân tích được nhà trọ này. Vì nguyên nhân gì, lại muốn hộ gia đình chấp hành 10 lần huyết tự? Những địa điểm chấp hành huyết tự, tại sao lại xảy ra tượng linh dị? Năm mươi năm xuất lần Ma Vương cấp huyết tự, đến tột cùng là gì?


      Những bí sau lưng nhà trọ nhiều đếm xuể.


      Thế nhưng cuối cùng, đều thu hoạch được gì. Lý chỉ còn cách chấp hành huyết tự chỉ thị là biện pháp duy nhất rời khỏi nhà trọ. Những người khác cũng ngoại lệ.


      Cho dù là sát thủ khủng bố như Thượng Quan Miên, tính mạng cũng đồng dạng bị bài bố.


      Cho dù so với ai khác đều tinh tường, chấp hành thành công lần huyết tự là chuyện trọng yếu cỡ nào, cho dù hiểu điều đó hơn bất kì ai khác...


      Nhưng lúc ấy vẫn đưa ra lựa chọn.


      Biến mất ba lượt huyết tự.


      tuy muốn thừa nhận, tuy trong nội tâm luôn mực đè nén, nhưng giờ phút này, nhất là sau đợt gào thét vừa rồi, rốt cục phát việc.


      Kỳ rất hối hận.


      Ngày đó, sau khi và Thâm Vũ trò chuyện, Tử Dạ đứng ở tình huống cực kỳ nguy hiểm. Bởi vì cùng Tử Dạ sinh tử gắn bó, khắc đó trong đầu chỉ có ý niệm muốn cứu Tử Dạ. Ôm cái ý niệm mãnh liệt đó trong đầu, làm cho đè xuống sợ hãi, đánh đổi ghi chép 3 lượt huyết tự của mình để cứu Tử Dạ.


      Nhưng nếu như đổi thành tại, có làm được ?


      Nếu như lúc ấy làm như vậy mà ..., tại, chỉ còn 2 lượt huyết tự nữa là rời khỏi nhà trọ. như vậy, có lẽ, có thể leo lên vị trí mà những hộ gia đình khác tha thiết mơ ước.


      Sau đó, Lý rốt cục minh bạch, kỳ , Tử Dạ nhiều như những gì nghĩ.


      đều mực rất hối hận, mặc dù nỗi hối hận đó luôn bị cưỡng ép kiềm chế, nhưng thủy chung vẫn cứ nghẹn lại ở trong lòng. thuyết phục chính mình, nếu như vì Tử Dạ, vì tình cảm chân thành trong lòng, trả giá như vậy cũng đáng. vẫn thủy chung hi vọng như vậy.


      Thế nhưng mà...


      Lúc này rốt cục minh bạch. Kỳ , dưới tình huống tỉnh táo, để làm ra lựa chọn tương tự, cách nào chút do dự dùng huyết tự đổi lấy mạng Tử Dạ.


      Dù sao, phải Ngân Dạ, Thâm Vũ, phải loại người có thể vì tình mà chết.


      phải loại tình thánh này.


      Hối hận.


      Cuối cùng vẫn là hối hận.


      Bất quá, cho dù hối hận, nghĩ đến sau khi Tử Dạ được cứu vớt, lại lộ ra bộ dáng tươi cười trước mặt , Lý cảm thấy có thể thoáng tiêu tan được chút.


      Bất quá, về sau, thể nào nhìn thấy bộ dáng tươi cười của Tử Dạ được nữa.


      đứng lên, dợm bước chân.


      Thời điểm bàn chân nhập vào trong hồ nước băng lãnh, bỗng nhiên có loại khoái cảm giải thoát. Gánh nặng luôn áp trong lòng được loại bỏ, có thể chính thức đạt được tự do.


      Cái chân còn lại, cũng đồng dạng bước vào trong hồ nước.


      Sau đó, ngừng lội xuống, rất nhanh, nước bao phủ ngập đầu gối.


      Thời điểm nửa người hoàn toàn chìm vào trong nước, biểu lộ của Lý vẫn có chút nào biến hóa. quay trở về, cho dù muốn quay đầu lại cũng có khả năng nữa rồi.


      Tiếp tục, tiếp tục về phía trước...


      Phảng phất linh hồn cũng chìm dần vào trong nước...


      Đêm khuya.


      Tại đại sảnh nhà trọ, tất cả mọi người đều lo lắng chờ đợi tin tức mới nhất. Vừa rồi Tinh Thần trở về, cho tới bây giờ, tin tức của Lý vẫn hề có. Nghe Tinh Thần , trạng thái của Tử Dạ suy sụp lắm rồi, đây là lần thứ nhất nhìn thấy Tử Dạ luôn luôn lạnh nhạt, lại lộ ra bộ dáng bi thương nhường ấy.


      Mất , đối với Tử Dạ mà , so với chấp hành huyết tự chỉ thị càng thể nào chấp nhận được?


      Lúc này Tử Dạ cùng Thâm Vũ con đường cái. Nàng cứ bước vài bước lại ngã nhào xuống đất. Thân thể của nàng hoàn toàn xụi lơ, còn chút sức lực.


      "Tử Dạ, ngươi sao chớ?" Thâm Vũ đỡ lấy Tử Dạ, thần sắc hoàn toàn đồng tình, : "Ngươi cứ tiếp tục như vậy, chống đỡ nổi nữa đâu!"


      "Lý ... Lý ..." Tử Dạ lúc này đầu tóc rối bời, ánh mắt hư , tinh thần nàng tiếp cận tới bờ vực sụp đổ.


      Nếu như buổi sáng ngày mai Lý vẫn trở lại, như vậy chỉ có chết thể nghi ngờ.


      "Thâm Vũ, cho ta biết!" Tử Dạ túm chắt lấy bả vai Thâm Vũ khóc lóc kể lể: "Có biện pháp nào có thể tìm ra hay ? Nhà trọ có quy tắc núp để tìm ra vị trí hộ gia đình hay ? cho ta biết! Cầu ngươi cho ta biết!"


      "Thực xin lỗi, Tử Dạ, có..."


      "Vì cái gì!" Tử Dạ bỗng nhiên kiệt lực gào thét: "Vì cái gì ngươi lại cho cái quy tắc núp kia? vì cứu ta hi sinh cái gì ngươi biết ? Nếu như phải là vì ta, tại chỉ còn 2 lần huyết tự! Ngươi chẳng lẽ biết huyết tự đối (với) hộ gia đình có bao nhiêu trọng yếu sao? Mỗi đầu huyết tự chính là cái mạng ah! Vì cái gì, ngươi vì cái gì lại làm như vậy! chỉ vì cái thí nghiệm nhàm chán kia của ngươi, ngươi đến cùng muốn làm cái gì!"


      Tử Dạ dùng ánh mắt như muốn thôn phệ người nhìn Thâm Vũ, mà Thâm Vũ lại cúi đầu, dám nhìn thẳng vào Tử Dạ.


      Vô luận dù bi thương như thế nào, thời gian vẫn đồng dạng trôi qua.


      Nửa đêm 0 giờ, Lý vẫn chưa trở về.


      Trời vừa rạng sáng, rạng sáng hai giờ, ba giờ sáng...

      Tử Dạ cứ như vậy ngơ ngác ngồi ở cửa ra vào nhà trọ, phảng phất giống như biến thành bức tượng đá trông ngóng về phía cửa ra vào. Nàng dường như vẫn còn chờ mong phát sinh kỳ tích, có thể chứng kiến Lý trở về. Mà cũng có vài người cùng ở chỗ với nàng, Ngân Dạ, Ngân Vũ, Tinh Thần, Thâm Vũ, thần cốc Tiểu Dạ Tử vẫn làm bạn với nàng.


      Rạng sáng bốn giờ. đầu mẩu thuốc lá dưới chân Ngân Dạ chồng chất, Ngân Vũ cũng tự rót cho mình vài ly cà phê, mỗi người ai nấy cũng đều là mắt gấu mèo 0.0, nhưng vẫn ngừng nhìn về phía cửa nhà trọ.


      , cứ như vậy trở lại sao?


      Tử Dạ, từ đầu tới đuôi, câu nào. Cứ việc Ngân Vũ cùng Thâm Vũ ngừng chuyện với nàng, nhưng nàng giống như biến thành con búp bê, chỉ ngồi ở ghế, mắt hướng ra xa.


      Năm giờ điểm.

      Lúc này, ngoại trừ Thâm Vũ, những người khác ngủ.


      thân ảnh, bỗng nhiên xuất từ lối ngõ vào. Thân ảnh kia, ngừng hướng phía cửa nhà trọ tới.


      Trong ánh mắt Tử Dạ lập tức có thần thái, cả người nàng nhảy dựng lên, phóng tới cửa xoay. Thâm Vũ cũng lập tức đứng lên, theo sát phía sau.


      "Lý !"


      Tử dạ lao về phía cửa xoay, nhìn thân ảnh Lý trước mắt.


      "Ngươi trở về rồi..." Tử Dạ bụm mặt, nàng vừa bước bước, cơ thể run rẩy xuýt té ngã, khá tốt có Thâm Vũ đỡ nàng.


      "Ah, " Lý bước về phía Tử Dạ, tới trước mặt nàng.


      vẫn là trở về.


      Vẫn là trở về cái nhà trọ này.


      So với chết , sống lại càng thêm gian nan.


      Coi như là con đường có lối về, Lý cũng đồng dạng hi vọng, có thể lần nữa chứng kiến thế giới quang minh.


      Coi như là đêm tối, cho dù có hối hận với lựa chọn của mình, vẫn muốn tìm được tồn tại thay thế quang minh.


      Nhìn Tử Dạ trước mắt, Lý tiến lên bước.


      "Ta trở về."



    2. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 1 q20




      Màn đêm buông xuống.


      Lý Ung đứng đoạn hành lang hắc ám, bên cạnh đứng nguyên đám hắc y nhân, mà trước mặt , là 1 nam nhân người toàn máu té mặt đất.


      "Lý viện trưởng." bên cạnh Lý Ung, nam tử trung niên ngậm thuốc lá : "Ta lúc trước từng , phàm là cầu của ngươi chúng tôi tuyệt đối từ chối! Chúng tôi làm việc, tất nhiên rất chú trọng chữ ấy. Điểm này ngươi vô cùng ràng a? Hi vọng chúng ta về sau, mực hợp tác vui vẻ."


      "Nhất định." Lý Ung đến đây, liền tiến lên vài bước, ngồi xuống trước mặt nam nhân bị giày vò kia, : "Như vậy, lúc này là người thứ bao nhiêu rồi?"


      "Ân... là người thứ 10."


      "Tốt. Tiền ta gửi vào tài khoản của ngươi, sau này các ngươi cầu bất luận cái gì ta cũng đáp ứng. Phân viện mới thành lập, ta giúp các ngươi ở nơi đó cất giữ và buôn bán thuốc phiện. Như vậy..."


      Nhìn về phía người nam nhân kia, Lý Ung lộ ra nụ cười tàn nhẫn, nhàng câu: "Giết ."


      Là người thứ mười rồi. Lý Ung cảm thụ được cái loại cảm giác, coi như là giết chết 10 người cũng có bao nhiêu khác nhau .


      Cái chết của Dương Cảnh Huệ, xác thực làm cho bị trùng kích lớn. Nhưng sao cả, vô luận có chuyện gì phát sinh, vô luận chết bao nhiêu người, cho dù 2012 có là ngày tận thế, vẫn tiếp tục tiến hành. Bất luận người nào ngăn trở , đem kẻ đó diệt trừ. Vô luận là ai.


      Chỉ cần, Thanh Ly có thể sống lại, chỉ cần nàng có thể sống lại, cho dù đem tất cả tính mạng của mọi người thế giới để đổi lại, đều làm được.


      Chỉ cần có thể thực được mục đích này, có chuyện gì làm.


      ", đừng giết ta!" Nam nhân kia cố gắng chống đỡ ở mặt đất, sợ hãi nhìn Lý Ung, đầu lắc như trống bỏi, hô lớn: "Cầu ngươi, cầu ngươi đừng giết ta!"


      "Giết ." Lý Ung chút do dự, thẳng.


      Vì vậy, nam nhân hút thuốc lá kia liền lấy ra 1 cái Đại Khảm Đao, đến trước mặt nam nhân quỳ mặt đất. lúc này bị hai gã hắc y nhân khác gắt gao đè lại. Tê tâm phế liệt kêu cứu, nhưng Đại Khảm Đao vẫn là nhanh chóng thu hoạch tính mạng !


      Lý Ung lúc này lại có chút tâm phiền ý loạn.


      Dương Cảnh Huệ chết ly kỳ thảm thương, làm Lý Ung cảm giác giống như cơn ác mộng. càng ngày càng xác định, cái chết của nàng, là bản thân thí nghiệm của mình tạo thành. Chẳng lẽ, người nào đó bị mình giết chết, hóa thành Lệ Quỷ giết chết Dương Cảnh Huệ sao? Hơn nữa bởi vì Dương Cảnh Huệ chết, vẫn còn bị cảnh sát điều tra, thế nên gần đây phải hành động khiêm tốn chút. Thế nhưng, cẩn thận suy tư, vẫn là quyết định bí quá hoá liều. đến người thứ 10 rồi, thể bỏ dở giữa chừng.


      Còn phải giết 6 người nữa.


      giờ về sau, Lý Ung tới ngôi biệt thự khác bí mật mua lại. tồn tại của ngôi biệt thự này chỉ có mình biết, Dương Cảnh Huệ cũng hề hay biết.


      "Chỉ mới giết tới người thứ 10 mà thôi, mà sầu mi khổ kiểm như vậy sao?"


      Trong phòng khách rộng rãi, A Hinh ngồi đối diện với Lý Ung. mặt bàn giữa hai người có đặt hai ly rượu đỏ. Màu sắc của nó, quả thực giống máu tươi y hệt.


      "Ngươi dường như điều tra ra ít chuyện." A Hinh chậm rãi duỗi tay cầm ly rượu lên nhấp ngụm, : " sai ah, cái rượu đỏ này..."


      "Đó là Y Tác Sắt năm 1980. Trong hầm rượu vẫn còn, là hảo tửu đó." Lý Ung cũng cầm chén rượu lên : "Bất quá lời vừa rồi của ngươi, giống như ngươi giết qua rất nhiều người?"


      "Rất nhiều ah " A Hinh hé miệng mỉm cười: "Ta sau khi quen biết với chủ nhân, cơ bản giết người cũng là để chủ nhân có thể tận tình giải phẫu thi thể."


      "Ta điều tra qua ngươi, Lãnh Hinh." Lý Ung lạnh lùng: "Ngươi từ lúc còn rất bị bố dượng bạo ngược xâm phạm, thời gian kéo dài tới 12 năm, lúc ấy ngươi còn bị nhốt đoạn thời gian dài, hơn nữa bị uy hiếp tính mạng cho báo cảnh sát. đối với ngươi tiến hành tẩy não dạy dỗ, đem ngươi trở thành nô lệ, chỉ là công cụ phát tiết dục vọng mà thôi. Thẳng cho đến khi bố dượng của ngươi qua đời sau cố giao thông, ngươi mới đạt được tự do. nhưng 12 năm dài bị ngược đãi làm cho tâm trí ngươi trở nên vặn vẹo, chính thức biến thành người thích bị ngược đãi. Mãi cho tới bây giờ vẫn là như thế, ngươi hoàn toàn coi thường nhân mạng, thích bị ngược đãi làm thú vui, hơn nữa chỉ có thông qua phương thức bị ngược đãi ngươi mới có thể phát sinh quan hệ tình dục."

      "Ân, ngươi hiểu thực ah."


      "Mộ Dung Thận ta cũng điều tra qua, phụ thân của là Mộ Dung Văn, sau khi sanh Mộ Dung Thận lâu, thê tử liền qua đời. Nhưng lại đem thi thể thê tử bảo quản ở dưới tầng hầm, thậm chí có nhiều lần phát sinh quan hệ với xác chết, để cho Mộ Dung Thận từ khi còn bé cũng tiếp xúc với mẫu thân chết, làm cho sinh ra ý niệm luyến thi, đối với những vật có liên quan tới tử vong đều thích mạnh mẽ. Để cho người ta cảm giác đáng sợ nhất chính là Mộ Dung Thận bởi vì bắt chước hành vi của phụ thân, lúc còn bé nhiều lần phát sinh quan hệ với thi thể của mẫu thân. Về sau tình phụ thân tư tàng thi thể bị phát , Mộ Dung Thận quyết định trở thành pháp y. đối (với) huyết mạch loạn luân của Bồ Thâm Vũ cảm thấy hứng thú như thế, cũng bởi vì từ phát sinh quan hệ với mẫu thân, làm cho tâm lý trở nên vặn vẹo biến thành tình trạng như nay.. Hai người các ngươi bởi vì có cộng đồng bệnh trạng, nhu cầu thích, cho nên mới ở cùng chỗ."


      " là lợi hại, ngươi đều điều tra ra rồi. Đúng vậy, chủ nhân rất ưa thích phát sinh quan hệ với thi thể, bất quá về sau chủ nhân phát giải phẫu người sống cũng là chuyện rất thú vị. Ah, tóm lại chính là như vậy. Ta thực rất chủ nhân, bởi vì đối với ta phi thường tốt, phi thường tốt..."


      Người biến thái cực độ giống như là Lãnh Hinh này, cũng hợp khẩu vị với Lý Ung. Bởi vì cần tốn hao tâm tư để thuyết phục đối phương buông tha cho cảm giác tội ác đạo đức, lại càng thêm có thể tín nhiệm đối phương. Cái này cũng làm giảm ít chuyện, đối với "Đạo đức" bất quá chỉ là cái áo khoác ngoài dối trá của nhân loại, những tên biến thái khác với người thường này, bất quá chỉ là cởi bỏ cái tầng áo này mà thôi.


      "Về sau ngươi phải nhớ kỹ, " Lý Ung nghiêm mặt: "Ta là 'Chủ nhân' mới của ngươi . Chỉ cần ngươi phục tùng ta, như vậy ta cũng bạc đãi ngươi."


      "Bất quá, lão bà của ngươi vừa mới chết a? Cảnh sát bây giờ phải vẫn điều tra ngươi?"


      "Ta đây có chứng minh, sợ cái gì." Lý Ung lại dương dương tự đắc : "Làm sao vậy? Ngươi hỏi chuyện này để làm gì?"


      Dương Cảnh Huệ chết, mang đến trùng kích cực lớn cho Lý Ung . như thế nào cũng ngờ, thê tử lại có thể chết thảm như vậy. Dù sao nhiều năm làm vợ chồng, cảm tình vẫn phải có, lúc này cũng có chút khó chịu. Thế nhưng mà vô luận như thế nào, cái thí nghiệm này vẫn phải tiến hành tiếp tục. Dù sao, tại có chuyện gì so với cái thí nghiệm này trọng yếu hơn.


      Nếu như Lý bây giờ ở đây, chỉ sợ dốc sức liều mạng với tên phụ thân ác ma này. Lý Ung người nam nhân này, có tâm, có huyết, có nhân tính, có cảm tình. Đối với Thanh Ly, tình cảm của nếu , bằng rằng là ham muốn chiếm giữ, là ham muốn chiếm giữ gần như biến thái.


      Bản chất mà , và Mộ Dung Thận là cùng loại người.


      " cái thế giới này, chỉ có Thanh Ly đối với ta mới có giá trị. Chỉ có mình nàng mà thôi, " bưng chén rượu đỏ kia, Lý Ung lộ ra nụ cười tàn nhẫn: "Chỉ cần có thể làm cho nàng phục sinh, chỉ cần có thể đem linh hồn nàng từ trong địa ngục trở về, ta cái gì cũng có thể làm."


      đến đây, buôngchén rượu xuống .


      "Trước mắt, còn 6 người cần phải giết."


      Đúng vào lúc này, bỗng nhiên hai người nghe thấy thanh.


      "Đông!"


      "Đông!"


      "Đông!"


      Thanh kia vang lên ngừng trong gian phòng đầy yên tĩnh, làm cho Lý Ung cùng A Hinh tập trung tư tưởng suy nghĩ liền hướng về phía khác nhìn lại. Chỉ thấy ở cửa ra vào phòng khách. Cánh cửa hơi hơi hé mở, sau đó cánh tay đầm đìa máu chậm rãi vươn vào! tiếp theo là cái đầu lâu bị tóc bao trùm, từ trong khe cửa cố gắng chui vào!


      Lý Ung và A Hinh đều đứng lên, gắt gao nhìn chăm chăm vào khỏa đầu lâu kia!


      Nhưng tiếp đó, cái đầu lâu chỉ chui vào được nửa, liền thể nào tiếp tục chui vào được nữa. Sau đó cái đầu lâu kia liền lui về, cánh tay cũng thu trở lại, cánh cửa liền tự động đóng lại.


      "Quả nhiên thất bại." Lý Ung lại hề lộ ra thần sắc sợ hãi mà : "Được rồi, dù sao cũng là trong dự liệu. Còn chưa đủ. Còn phải giết thêm những người còn lại..."


      Lúc trước, chợt nghe A Hinh , có phương pháp phục sinh Doanh Thanh Ly .


      Trước kia, Mộ Dung Thận thông qua bức họa biết trước của Thâm Vũ mới biết được cái biệt thự này. Bởi vì trường kỳ có tin đồn ma quái mà mực có người hỏi mua, giá nhà dù có hạ thế nào vẫn có ai để ý tới. Chủ trước của căn nhà này chính là Mộ Dung Thận. Sau khi Mộ Dung Thận chết, chủ nhân tại , là Lý Ung.


      Cầm danh sách những người cần phải giết, Lý Ung lộ ra thần sắc tàn nhẫn .


      Chỉ có giết chết những người này, mới có thể làm cho Thanh Ly sống lại.


      Lúc trước, nhà trọ tuyên bố huyết tự đặc biệt , nếu như ở vách tường trong tầng hầm dùng máu viết xuống danh tự người chết, sau đó đem những người gặp người chết trong 24h trước khi chết, toàn bộ giết chết là có thể để người chết lần nữa trở về thế giới này.


      Những người gặp mặt Doanh Thanh Ly trước khi chết trong hai tư tiếng đồng hồ, tra ra toàn bộ, tổng cộng có 16 người.


      Hôm nay, giết chết mười người. tại, bắt đầu kế hoạch giết chết 6 người còn lại.


      "Lại tiếp..." A Hinh nhe răng cười: "Ta lúc đầu nhìn thấy danh sách giết chóc tên người cuối cùng, đúng là giật mình đây này."


      "Chỉ cần có thể cho Thanh Ly phục sinh, giết chết ai ta cũng thấy sao cả." Lý Ung lại uống ngụm rượu đỏ, lau miệng, : "Kể cả chính bản thân mình."


      đến đây, chẳng biết lúc nào, tay Lý Ung nhiều ra tấm hình.


      Người trong đó, đích xác chính là… Tử Dạ!


      "Ngươi ý định lúc nào động thủ?" A Hinh tiếp tục hỏi: "Muốn giết mà ..., kỳ cơ hội rất nhiều a?"


      " vội." Lý Ung nắm chặt ly rượu đỏ trong tay: "Dù sao, giống như lời ngươi , muốn giết, tùy thời lúc nào cũng có thể."

      Last edited: 20/10/15

    3. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      chương 2 q20





      đến tháng sáu rồi. Mùa hè cũng bắt đầu cận kề. Năm 2011 rốt cục qua nửa. Khoảng cách đến năm 2012 càng lúc càng gần, cũng làm cho rất nhiều tin đồn tận thế xôn xao. Nhưng là đối với hộ gia đình nhà trọ mà , có thể bước đến năm 2012 hay , cũng là vấn đề rất lớn.



      Hộ gia đình phòng2001, Roland Aant, lúc này nghiên cứu ghi chép mấy lần huyết tự gần đây. Mà đối diện là Hoàng Phủ Hác cùng thần cốc Tiểu Dạ Tử.



      Roland ở nhà trọ chuyện rất hợp ý, có tất cả ba người, thứ nhất cũng là người nước Mỹ, hộ gia đình phòng 802 - Kate Ruby là nữ nhân tóc vàng dáng người nóng bỏng, "Ba vòng đầy đặn" hết lần này tới lần khác thường xuyên mặc đồ phi thường tiết kiệm vải, khi đánh mông rất chuyên nghiệp, sau lưng bị ít hộ gia đình mắng là biết thẹn. Kỳ dung mạo Kate cũng quá ấn tượng, nhưng dáng người tuyệt hảo, dựa vào cái này tạo thành ưu thế. Nàng cùng Roland giường rất ư là hợp ý , đây cũng là lý do Roland để nàng ở vị trí thứ nhất . Thứ hai là Thần cốc Tiểu Dạ Tử, Roland phát Tiểu Dạ Tử tính cách rất đúng khẩu vị của . Lúc trước thí nghiệm với cái bóng chính là cùng Tiểu Dạ Tử được Lý ngầm đồng ý, bắt tay tiến hành. Thứ ba chính là Hoàng Phủ Hác, với tư cách là nhà nghiên cứu linh dị, đối với các tượng linh dị, hơn nữa... đối với Văn hóa tây Phương cũng rất am hiểu, ví dụ như xem bói Gypsy, lĩnh vực chiêm tinh thuật, văn hóa thời Trung Cổ, ác ma các loại..., mà Hoàng Phủ Hác đa số là căn cứ phân tích tượng Quỷ hồn ở văn hóa Trung Quốc cổ.



      Mà Roland cùng Hoàng Phủ Hác có thể gặp mặt chuyện..., chính là nhờ Tiểu Dạ Tử. Bởi vì, Roland giống Tiểu Dạ Tử biết tiếng lưu loát Trung. nam tử Tây Phương tuấn mỹ tóc vàng xinh đẹp, chỉ vừa mới đến Trung Quốc, bị tiến vào nhà trọ, cũng có thể là tương đối bi thảm.



      Tiểu Dạ Tử về phương diện ngôn ngữ hiểu biết rất nhiều, tuy chỉ là biết sáu quốc ngữ , nhưng nàng đối với tiếng Tây Ban Nha, tiếng Latin cũng hiểu sơ sơ. Nàng ngoại trừ tiếng mẹ đẻ, lưu loát chính là Hán ngữ cùng ngữ, tiếp theo là tiếng Pháp cùng tiếng Đức. Tuổi gần hai mươi mốt mà năng lực học ngôn ngữ khá giỏi cho nên Roland cũng kiêng nể nàng mấy phần, bản thân ngoại trừ ngữ cũng chỉ biết chút tiếng Pháp mà thôi.



      " Mảnh vỡ địa ngục khế ước, còn có hai tấm." Hoàng Phủ Hác đan xen mười đầu ngón tay với Roland : "Alant tiên sinh, ở thời điểm này ta hi vọng ngươi có thể hiểu được! ngày tranh đoạt khế ước địa ngục, sắp tới rồi."



      Tiểu Dạ Tử mang những lời này phiên dịch thành ngữ cho Roland nghe, rồi sau đó thoáng do dự phen liền : "Ta đến nay vẫn chưa có chấp hành qua lần huyết tự, nhưng nghĩ đến cũng đúng là nhanh."



      đến đây, cầm lấy bản phân tích huyết tự mặt bàn : "Ngày hôm qua nghe mọi người phân tích huyết tự, cũng thiếu người có thể đưa ra giải đáp sinh lộ trọng yếu. Xem ra trí tuệ các hộ gia đình đúng là thể coi thường ah."



      "Đáng tiếc, rất nhiều sinh lộ vẫn chưa cách nào nghiệm chứng."



      đến đây, Hoàng Phủ Hác vẫn lộ ra vẻ lo lắng trùng trùng điệp điệp.



      Tất cả hộ gia đình, mỗi ngày đều là sống như vậy. Sống đến bây giờ, rất nhiều hộ gia đình đều dựa vào thử thách tâm lý mà cố gắng, phải lừa mình dối người để thoát khỏi nguyền rủa giết chết, cũng chính là tự sát để trốn tránh số mệnh khủng bố này.



      Nhưng giờ phút này Roland lại đưa ra cách nhìn bất đồng.



      "Các ngươi cho rằng 'Linh dị' là cái gì?"



      Những lời này sau khi nghe Tiểu Dạ Tử phiên dịch, Hoàng Phủ Hác nâng cằm, suy tư hồi đáp: " vấn đề có rất nhiều ý tứ. Linh dị, giống như là đối với Quỷ hồn, nguyền rủa, phụ thể hay tượng siêu tự nhiên gọi chung như thế."



      "Vô luận thời đại nào, đều có người mê muội đối với tượng siêu tự nhiên tồn tại." Roland khoan thai tự đắc nói: "Kết hợp lại đối với người nghiên cứu khoa học, là thế giới phản nghịch. Mọi người đối với tượng thần bí, biết tình, thường ôm lòng hiếu kỳ mãnh liệt , tượng linh dị mang lại cho người ta tò mò, cảm giác sợ hãi cùng hỗn loạn, nhưng bản thân nó lại là mâu thuẫn rất lớn. Khao khát muốn biết rồi lại sợ hãi vì muốn biết, linh dị sinh ra cũng là như thế."



      "Xin lắng tai nghe."



      "Theo thời Trung Cổ mà , đó là thời đại hỗn loạn, siêu tự nhiên thường được sinh ra cùng với các tai nạn. Bệnh dịnh đen lan tràn khắp nơi, người sói, truyền thuyết Quỷ hút máu, còn có ma nữ, ác ma, ... khoa học đại xem tất cả chỉ là hư ảo giả dối tồn tại. Nhưng... bênh dịch đen phải là ví dụ của nhân loại cách cụ tượng sao?"



      "Cụ tượng?"(là cái tượng trưng cụ thể)



      " Giống như Quỷ hồn. Con người đối với cái chết biết, đối với cái chết kiêng kị, đối với thế giới sau khi chết sợ hãi, nên hình tượng địa ngục cùng Quỷ hồn được sinh ra. Vô luận đông tây phương, trong truyền thuyết Quỷ hồn thường thường là hung ác, hình dáng vô cùng khủng bố. Đương nhiên ở Tây Phương, Quỷ hồn là chuyện có liên quan đến tôn giáo, mà phương đông nó lại là tồn tại liên quan tới quái đàm dân gian, truyền thuyết. biết, mang đến cho bản thân sợ hãi đó chính là nguyên tố tạo nên Quỷ hồn đáng sợ nhất."



      " đúng, " nghe xong Tiểu Dạ Tử phiên dịch, Hoàng Phủ đồng ý nói: " Truyền thuyết Phương đông, Quỷ hồn như là 《 liêu trai chí dị 》, trong đó cũng thiếu ác quỷ khủng bố trầm. Quỷ hồn thường dùng để hình dung nhân vật phản diện, bởi vì biết sợ hãi là gì. Mang toàn bộ nỗi sợ hãi tiềm của con người biểu hoàn toàn ra bên ngoài, tựu biến thành 'Khủng bố'."



      "Đúng, cho nên văn học khủng bố thường cũng đồng dạng như văn học ma quỷ. Rất nhiều tiểu thuyết khủng bố, thường đều có quỷ, mà quỷ đều lấy mạng người khác làm trò đùa, dẫn đến tuyệt vọng . Vô luận đông tây phương, quỷ trong văn học khủng bố như: người sói , Hấp Huyết Quỷ , hay phương đông là hồ , nữ quỷ, thường rất khó bị tổn thương bằng vật lý. Tây phương có thể dùng viên đạn màu bạc để tiêu diệt người sói, dùng Thập Tự Giá để giết chết Hấp Huyết Quỷ, mà đông phương có thể dùng đạo thuật giết ác quỷ. Nhưng tất cả vũ khí bình thường đều thể giết chết Quỷ hồn. Mà thậm chí, trong số ít văn học điều này còn có thể làm năng lực Quỷ hồn khuếch đại vô hạn, hơn nữa biến thành... Bất Tử Bất Diệt."



      Tiểu Dạ Tử mặt đổi sắc tiếp tục phiên dịch, Hoàng Phủ Hác sau khi nghe xong, như có điều suy nghĩ nói: "Ngươi là ... Giống như là ác ma sao?"



      "Có thể như vậy."



      "Nghe qua quả thực giống như là chỉ thị huyết tự. Chuyên môn lấy sợ hãi của nhân loại làm điểm bắt đầu, thần bí cùng hỗn loạn, hắc ám cùng tuyệt vọng, duy tâm cùng bất tử... Chỉ có sinh lộ nhà trọ an bài, cũng giống như 'viên đạn màu bạc " hay 'Thập Tự Giá' mới có tác dụng khắc chế quỷ hồn. Cũng tương tự hộ gia đình, có cách nào làm tổn thương quỷ hồn."



      "Là đây này. Bản thân nhà trọ cũng là tồn tại theo cách duy tâm. Quỷ hồn chính là nhân loại đối với sợ hãi biết, đối với tuyệt vọng mù quáng mà sinh ra đời , cùng ác ma, địa ngục đồng dạng, tất cả đều tồn tại như thế. Mà ta đối với tượng linh dị cũng là như thế, là quỷ, bằng loại tượng tâm linh."



      " tượng Tâm linh? Thế nhưng tất cả những quỷ hồn trong nhà trọ đều thực ... tồn tại đấy!"



      " tồn tại, bằng là đối với chúng ta có tồn tại. Bản thân nhà trọ chính là tồn tại duy tâm, trí nhớ, nhận thức con người cũng có thể sửa chữa, thậm chí con người tồn tại cũng có thể biến mất dấu vết, như vậy ngươi cho rằng 'Tồn tại' cùng ' tồn tại' còn giới hạn ràng sao? Ta nghĩ nhà trọ này chính là tâm linh sợ hãi của nhân loại thai nghén mà ra đời, có chủ nhân chân chính. Đối với thế giới này mà , nó đem lại sợ hãi, hỗn loạn, biết, thông qua hình thức chỉ thị huyết tự sinh ra, hơn nữa chỉ có vượt qua mười lần huyết tự mới có thể cứu rỗi chính mình."



      " Cứu rỗi mình? Đây chính là chân tướng thuyết pháp của người phương Tây đây . Bất quá, ta đại khái minh bạch ý tứ của ngươi. Bởi vì nhân tâm đồng dạng, bản thân nhà trọ cũng là mâu thuẫn kết hợp. Chấp hành chỉ thị huyết tự như cách nhân lên nỗi tuyệt vọng, nhưng lại cho chúng ta đường sinh cơ. Mà huyết tự chỉ thị cấp Ma Vương, chính là trực tiếp làm cho Tâm Ma nguyên hình, thông qua khảo vấn tâm linh của ta, có thể thu hoạch sinh cơ duy nhất ah? Có lẽ chính người phương Tây các ngươi gọi là 'Nguồn gốc của tội lỗi' ?"



      Roland nghe đến đó, đầu tựa ghế sa lon. Theo lời Hoàng Phủ Hác mà ..., đúng là đánh trúng tâm của .



      Nguồn gốc của tội lỗi, chính là diện mục của Ma Vương sao?



      Nếu là như thế, như vậy khế ước địa ngục là cái gì? Cùng địa ngục đổi lấy cơ hội cứu rỗi sao? Hay là , phải trả cái giá lớn như thế nào?



      Nhà trọ phải chăng thực là sinh ra do nhân tâm con người, điều này chẳng qua là Roland suy đoán mà thôi. , thậm chí cũng thể là suy đoán, bằng là dùng hiểu biết của bản thân, giải mã nhà trọ.



      Bởi vì biết mà sợ hãi, bởi vì sợ hãi mà thêm sợ hãi, như vậy vô hạn tuần hoàn càng tiếp diễn. Mười lần huyết tự, đến cuối cùng, còn lại chỉ có thể là kiên định, thản nhiên mà đối diện với thứ phải là người.



      Di Chân chính là người như vậy.



      Ngày thứ hai, Hoàng Phủ Hác từ sau khi tiến vào nhà trọ rất ít khi ra ngoài, mà hôm nay lại phi thường muốn ra ngoài .



      Hôm nay là ngày 4 tháng 6.



      Vào lúc giữa trưa, Hoàng Phủ Hác đứng tại khu buôn bán Bạch nghiêm. Đây cũng là khu vực phồn hoa nhất thành phố K. yên lặng đường cái, bao lâu thấy được nhà hàng ăn phương Tây.



      Hoàng Phủ Hác đẩy cửa vào, quét mắt phen, liền phát ngồi ở chính giữa nhà hàng là nữ tử có mái tóc quăn, mặc bộ âu phục màu đen.



      tới trước mặt nữ tử.



      " lâu gặp ah, Tuyết Chân."



      Nữ tử ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tuấn mỹ vô song của Hoàng Phủ Hác, ngũ quan tinh xảo quả thực có thể so sánh với minh tinh điện ảnh cấp cao nhất, cũng bởi vậy khiến cho vô số nữ tử trong nhà ăn chăm chú nhìn theo. So sánh với nàng tư sắc cũng coi như dễ nhìn, nhưng cùng Hoàng Phủ Hác tuấn mỹ so sánh hiển nhiên tương xứng rồi.



      "Uhm lâu gặp. Đừng đứng nữa, ngồi ."



      Hoàng Phủ Hác lôi ghế ra, chậm rãi ngồi xuống.



      "Ta ngờ ngươi chủ động liên hệ với ta." Hoàng Phủ Hác biểu lộ ràng rất bất ngờ, sau khi ngồi xuống, vội vàng : "Ngươi nghĩ, muốn cùng ta chuyện gì? Năm đó ta cùng ngươi, chưa chứng minh được mẹ ta vô tội, ta chủ động xuất trước mặt ngươi."



      "Đúng, ngươi , cho nên bây giờ là ta gọi ngươi tới."



      "Ngươi..."



      trước mắt là Lương Tuyết Chân, con của Lương Thiên Tường. Lúc trước được mẹ của Hoàng Phủ Hác coi là đối tượng tái hôn.



      "Kỳ , mấy năm gần đây, ta suy nghĩ rất nhiều. Năm đó là ta quá vọng động rồi, " Tuyết Chân từ từ mở miệng : "Ta tuy thể mụ mụ ngươi là oan uổng , nhưng ta cảm giác vụ án năm đó thực hề đơn giản. Mụ mụ ngươi là nữ tử yếu đuối, như thế nào có thể sát hại nhiều người như vậy. Hơn nữa, nàng cũng có động cơ sát nhân. Năm đó luật sư của mụ mụ ngươi là dựa vào điểm này để tranh cãi. Về sau, ta nghiên cứu tình tiết vụ án, có bộ phận dư luận đưa ra cái nhìn khác. Chính là... Trước lúc phán quyết, có tin đồn từ bên truyền thông. Cho rằng lúc ấy mụ mụ ngươi chính là kẻ chủ trương giết người. Sau khi mụ mụ ngươi được kiểm tra năng lực tinh thần cho thấy hoàn toàn có khả năng nhận thức được hành vi hình , rất nhiều người bắt đầu đưa tin mụ mụ ngươi giả ngây giả dại mưu toan đào thoát tội ác. Thẩm phán lúc ấy cũng có nghi nghờ về việc này. Ta về sau cũng cho rằng loại thuyết pháp này có đạo lý."



      "Ngươi ... Cái gì?"



      "Mấy năm qua ta vẫn mực suy nghĩ về vấn đề này, về sau ta nghe ngóng từ nhiều hướng. Ngươi tổ chức hội có tên là Kỳ linh hội, chuyên nghiên cứu tượng siêu tự nhiên, ta lúc ban đầu còn tưởng rằng ngươi muốn tổ chức tôn giáo mới, bất quá phải là như thế, các ngươi có giáo lí cũng có công khai tuyên truyền tư tưởng mê tín. Quan trọng nhất là những nghiên cứu của bản thân có hành vi thu lợi bất chính. Cho nên ta biết ngay ngươi... Nhất định là muốn chứng minh, mụ mụ ngươi tất cả là a?"



      Hoàng Phủ Hác gì.



      "Ngươi quả nhiên rất quật cường." Tuyết thực thở dài, : "Nhưng nhất định phải điều tra theo góc độ siêu tự nhiên sao? Ta tin có quỷ thần tồn tại, ví như cái chết của cha ta thể do cái gì siêu tự nhiên gây nên. Ta thể tiếp nhận loại chuyện này."



      "Ngươi vẫn cho rằng, mẹ ta xạo sao?"



      "Ta biết, " Tuyết Chân dốc sức liều mạng lắc đầu: "Ta cái gì cũng biết."



      Trong lúc nhất thời, hai người đều lâm vào yên lặng.



      "Có." Hoàng Phủ Hác lại dùng giọng điệu cực kỳ khẳng định : "Đích là tồn tại đấy. Ta có thể cam đoan với ngươi điểm này, Tuyết Chân."



      "Ngươi vẫn còn được như vậy sao!" Tuyết Chân lập tức đứng lên, nổi giận đùng đùng: "Ngươi rốt cuộc là làm sao vậy? Coi ta là tiểu hài tử ba tuổi sao?"



      "Tin hay tùy ngươi. Nhưng đích là có."



      "Ta còn tưởng rằng qua nhiều năm như vậy, ngươi minh bạch vài điểm, xem ra ta là bên tình nguyện rồi." Tuyết Chân cầm lấy menu bàn ăn, tựa hồ rất vất vả để hạ nộ khí, lần nữa ngồi xuống : "Được rồi, ta gọi ngươi tới phải cùng ngươi cãi nhau. Mà là muốn cùng ngươi chuyện."



      " chuyện gì?"



      "Ta muốn cùng ngươi điều tra lại về cái chết của cha ta. Ta muốn biết, năm đó đến tột cùng xảy ra chuyện gì ?”.


    4. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      chương 3 q20



      Tuyết Chân sau khi ra những lời này, vốn tưởng Hoàng Phủ Hác do dự đáp ứng. Nhưng mà, phản ứng của lại hoàn toàn vượt qua dự liệu của nàng.



      "Ta cự tuyệt. Giống như lời ngươi , ý nghĩ của chúng ta căn bản có chênh lệch, ngươi chối bỏ điều tra theo góc độ tượng linh dị, như vậy chúng ta thể hợp tác. Còn có, Tuyết Chân, ta với ngươi rất nhiều lần, mau chóng chuyển khỏi nơi đó , tuy trôi qua nhiều năm phát sinh thêm tượng gì, thế nhưng ta vẫn rất lo lắng cho ngươi."



      Mặc dù có chủ động gặp mặt với nàng, nhưng hai người cũng hẳn đoạn tuyệt quan hệ. Năm đó, dù sao hai người thiếu chút nữa là trở thành huynh muội. Tuyết Chân lúc ban đầu mất lý trí cho rằng mẫu thân của Hoàng Phủ Hác là hung thủ sát hại phụ thân nàng, thế nhưng về sau, nàng cũng bắt đầu ý thức được rất nhiều điểm đáng ngờ. Mà lúc ấy, Hoàng Phủ Hác thỉnh thoảng cũng gửi email tới nàng, đa số đều là khuyên bảo nàng nên nhanh chóng rời khỏi nhà trọ kia.



      "Xem ra chúng ta thể chuyện được nữa" Tuyết Chân thở dài, đem chiếc áo vắt ở ghế mặc vào lần nữa, đứng người lên : " như vầy ta tự mình điều tra là được. Còn có..."



      "Ngươi nên bảo trọng. Gặp lại."



      Sau đó, Tuyết Chân quay đầu lại rời , nhưng mà vừa bước ra bước, liền nghe phía sai truyền đến thanh của Hoàng Phủ Hác.



      "Ngươi cũng bảo trọng. Tuyết Chân."



      Bước chân Tuyết Chân hơi chậm lại, nàng có chút muốn quay đầu lại nhưng tự ái cho phép . Cuối cùng, nàng vẫn là thẳng hướng cửa nhà hàng mà , cứ như vậy đẩy cửa bước ra.



      Lúc này, bên trong nhà trọ.



      " Tình hình của Lý Lầu trưởng tại như thế nào?"



      "Cảm ơn ngươi, Hứa bác sĩ. Tuy tinh thần vẫn còn bị trùng kích rất lớn, nhưng dường như có chút bình tĩnh lại rồi."



      Cửa phòng 404 , Tử Dạ và 1 nam nhân đại khái khoảng ba mươi mấy tuổi trò chuyện với nhau. Nam tử kia tên là Hứa Hùng, ở phòng 810, là bác sĩ.



      "Như vậy là tốt rồi, " Hứa Hùng nhàng thở ra: "Lý Lầu trưởng là trụ cột tinh thần ở trong nhà trọ, biết có bao nhiêu người gặp phải tình trạng tinh thần sụp đổ, thể nào chịu được đả kích lớn lao."



      Trong khoảng thời gian này, người tới thăm Lý nhiều hơn bình thường cấp 2 3 lần, tuy bình thường người tới cũng khá nhiều, rất nhiều người đều hi vọng Lý truyền thụ lại kinh nghiệm chấp hành huyết tự chỉ thị. Mà trước mắt trong nhà trọ, khá tốt còn có Bùi Thanh Y phụ trách quản lý, tạm thời chưa xuất tượng hỗn loạn. Nhưng loại ổn định này chỉ là tạm thời. Điểm này, bất luận kẻ nào cũng rất tinh tường.



      Mảnh vỡ địa ngục khế ước chỉ còn lại hai tấm. khi tuyên bố hoàn toàn, hộ gia đình nhất định bộc phát chiến tranh toàn diện . Đến lúc đó có bao nhiêu người chết , rất khó trước.



      ai có thể đoán được...



      Tử Dạ trở về phòng, đối với Lý đứng chắp tay ở ban công, : "Ta vừa tiễn bác sĩ Hứa. Lý ... Ngươi vẫn nên nghỉ ngơi chút ! nên đứng quá nhiều."



      Ánh mắt của Lý dừng lại ở Thái Dương bầu trời, tháng sáu Dương Quang tuy rất ấm áp, nhưng Lý lại rất ràng, có lẽ đây là điểm dương quang cuối cùng trong tánh mạng của .



      Vẫn là trở về rồi.



      Vẫn là trở về nhà trọ.



      " Tử Dạ " Lý dùng thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng ra: "Ý nghĩ của ta cải biến. Về sau, ta muốn ôm ngươi nữa. Ta muốn trải nghiệm cách thống khổ có được rồi lại mất , ngươi hiểu chứ? Trước khi rời khỏi nhà trọ này, ta ôm ngươi, cũng cho người thêm bất luận cái hứa hẹn gì. Ta cũng lại với người, ta có thể cam đoan mang ngươi rời khỏi nhà trọ này."



      "Lý ..." Tử Dạ thêm gì, tựa hồ những lời của Lý ... nàng sớm đoán trước.



      "Cứ như vậy ." gương mặt Lý chậm rãi quay lại, đó là gương mặt tiều tụy tới cực điểm. Hai ngày nay, Lý trọn vẹn giảm gần 10 kg. Tâm linh bị giày vò và tra tấn là kinh nghiệm mà tuyệt đối phải người thường có thể tưởng tượng được.



      là ôm tâm tình như thế lần nữa trở về nhà trọ hay sao ? Rất nhiều hộ gia đình đối với cái suy đoán này nhao nhao lên, thậm chí có người còn cho rằng Lý tùy thời đều có khả năng tự sát. Tăng thêm việc mảnh vỡ khế ước địa ngục thứ 5 được tuyên bố, khí bên trong nhà trọ hoàn toàn khác với lúc trước.



      Hộ gia đình bắt đầu chia nhau ra tạo thành phe phái tạm thời.



      Phòng 2001 , Roland, thần cốc Tiểu Dạ Tử cùng với vài hộ gia đình khác tập trung chỗ. Trong những hộ gia đình đó, có Kate là người quốc tịch mỹ, Hàn Quốc có Hồng Ban Ơn, cùng với 3 hộ gia đình khác cũng có điểm đặc sắc. Theo thứ tự là, người thanh niên hai con ngươi lúc nào cũng giăng đầy tơ máu- Chiến Thiên Lân (phòng 1002 ), Phàm Hiên Kỳ người có đôi mắt kỳ dị có thể nhìn được trong bóng đêm (phòng 1502 ), còn lại là An Tuyết Lệ người có khả năng dịch dung. Theo đề nghị của Roland bảy người này tạm thời hợp thành liên minh, trong liên minh cũng có cả những hộ gia đình ngoại quốc. Hơn nữa, nếu vấn đề giao lưu mà có vấn đề..., có thần cốc Tiểu Dạ Tử phiên dịch lại, Tiểu Dạ Tử tinh thông 6 loại ngoại ngữ, trong đó có Hàn ngữ. Năng lực học tập ngôn ngữ siêu cường này cũng cho thấy chỉ số thông minh bất phàm của nàng, chính vì vậy được đề cử làm người đứng đầu liên minh.



      Tiểu Dạ Tử đối với những hộ gia đình này, đem lời của mình, phân biệt dùng tiếng Trung, ngữ, Hàn ngữ phiên dịch lại, đồng thời cũng phụ trách làm nhân viên phiên dịch giữa những gia đình có ngôn ngữ bất đồng bất đồng. Thẳng thắn mà , làm phiên dịch tuyệt đối phải cứ hiểu được ngôn ngữ là được, mà khả năng của nàng tuyệt đối kém nhân viên phiên dịch chuyên nghiệp, cho nên tất cả mọi người đều suy nghĩ vì cái gì nàng lại làm việc ở bộ ngoại giao mà lại làm thám tử. Vì vậy mọi người đối với việc Tiểu Dạ Tử đứng đầu liên minh đều có dị nghị gì. Dù sao, nếu có nàng, ngay cả chuyện giao lưu cũng là việc khó khăn, những hộ gia đình ngoại quốc ở đây, ngoại trừ nàng, có ai biết tiếng trung.



      " người của ta có mảnh vỡ địa ngục khế ước ." Tiểu Dạ Tử bắt đầu : "Đương nhiên các ngươi khả năng tin, nhưng sao cả . Ta chỉ có thể hứa hẹn, gia nhập vào liên minh này, khi ta thành công cướp được địa ngục khế ứơc, chúng ta có thể lập tức chấp hành Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị. Các vị cũng biết, mỗi hộ gia đình đều có tâm tư, mỗi người đều sợ hãi huyết tự chỉ thị mà tận lực muốn nhanh chóng chấp hành Ma Vương huyết tự. Muốn cân bằng tất cả các hộ gia đình là thể nào, bởi vì Ma Vương cấp huyết tự có đủ loại tình huống biết, tất cả các hộ gia đình muốn hợp tác là điều thể. Cho nên, những người mà ôm ý nghĩ, muốn toàn thể hộ gia đình xài chung khế ước, vẫn là nên thanh tỉnh lại ."



      đến đây, trong mắt Tiểu Dạ Tử lộ ra tia hung mang: "Như vậy, bắt đầu bố trí kế hoạch của chúng ta..."



      Mà tại phòng của Ngân Dạ, cũng tổ chức liên minh tạm thời. Thậm chí trong số đó có người, lại là Bùi Thanh Y! Bùi Thanh Y là người mà Lý tin cậy nhất, thế mà Ngân Dạ lại có thể tranh thủ được gia nhập của nàng, là vì tại Lý , thủy chung là bộ dạng chán chường, cho nên Bùi Thanh Y tự nhiên cho rằng, Ngân Dạ trước mắt lại càng có thêm giá trị đầu tư. Đồng dạng, đồng minh cũng cho rằng, cầm được khế ước mọi người cùng nhau chấp hành Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị.



      "Chúng ta có địch nhân rất lớn chính là... Thượng Quan Miên. Chỉ cần Thượng Quan Miên cầm được mảnh vỡ địa ngục khế ước, chúng ta thể đoạt được. Cho nên trước đó, chúng ta nhất định phải..."



      "Giết Thượng Quan Miên!"



      Ngân Dạ lời này vừa ra, làm tất cả mọi người đều cảm giác sợ hãi.



      "Trước mắt tình báo đạt được là " Ngân Dạ mặt đổi sắc tiếp: "Ta cùng Ngân Vũ thương lượng qua từ đó đạt thành nhận thức. Lần huyết tự trước, Thượng Quan Miên có thể đơn giản dùng boom cướp vô số tánh mạng, nàng tuyệt đối là người coi nhân mạng giống như rơm rác. như vầy, nàng cũng có thể vì cướp lấy mảnh vỡ khế ước mà giết hết chúng ta. Nàng chỉ cần cầm được mảnh vỡ, là có thể ra tay giết chết tất cả mọi người để cướp lấy mảnh vỡ. Nhất định phải trước khi tuyên bố mảnh vỡ cuối cùng, giết nàng!"



      Trong liên minh này củaNgân Dạ tổng cộng có 6 người, , Ngân Vũ, Bùi Thanh Y, Biện Tinh Thần, Bồ Thâm Vũ, còn có người, là người có siêu năng lực trí nhớ, hộ gia đình phòng 1703 Phong Liệt Hải, thanh niên có vẻ ngoài cương nghị, đường nét khuôn mặt có chút tục tằng.



      "Ngươi rất nghiêm túc?" Thâm Vũ lập tức lắc đầu: "Thượng Quan Miên, nàng là siêu cường sát thủ tại thế giới ngầm Châu Âu, chúng ta có khả năng giết nàng, phải biết rằng, ngay cả tối cường sát thủ châu âu 'Minh Vương' đều bị nàng giết chết ah!"



      "Như thế nào?" Ngân Dạ mỉm cười: " tính sao? cho dù nàng lợi hại, có thể lợi hại hơn quỷ hồn sao?"



      Lời vừa ra, tất cả mọi người đều sợ hãi thất kinh. Thâm Vũ lập tức thốt ra: "Chẳng lẽ ngươi là nghĩ, giống như cái chết của Diệp Phàm Thận..."



      " sai biệt lắm. Cùng nàng chấp hành huyết tự mà ..., có thể sử dụng cái quỷ kế nào đó làm nàng gây ra tử lộ. Hoặc là, trực tiếp để ta dùng phương pháp giết chết A thận xử lý Thượng Quan Miên cũng được. Các ngươi cần phải có gánh nặng tâm lý, Thượng Quan Miên vốn chính là tay nhuộm máu tươi, giết biết bao nhiêu người, hơn nữa nếu như chúng ta giết nàng, tương lai tranh đoạt mảnh vỡ khế ước, ngươi cho rằng chúng ta chết hay là nàng chết?"



      "Hoàn toàn chính xác, " Bùi Thanh Y phi thường đồng ý với lời của Ngân Dạ: "Bất quá, thực có thể thuận lợi như vậy sao?"



      "Tóm lại, nhất định giết nàng. có lựa chọn khác." Ngân Dạ chút do dự : "Chỉ có nàng là chúng ta thể giết. người giết chết nhiều người như vậy mà có cảm giác bứt rứt, có khả năng cùng chúng ta chia sẻ khế ước địa ngục sao? Hơn nữa vì cướp lấy khế ước, nhất định đem tất cả những người hiềm nghi giết chết!"



      Mỗi người đều gật gật đầu. Hoàn toàn chính xác, Thượng Quan Miên giết chết nhiều người như vậy mà hề có biểu thống khổ bứt rứt, dưới tình huống như vậy, đem giết hết tất cả hộ gia đình cũng có thể.



      Nhưng mà, Thượng Quan Miên lúc này lại ở bên trong kho hàng dưới mặt đất. Trước mặt nàng, có rất nhiều người bị trói lại, có Lâm Tâm Hồ, có Nghiêm Lang, Tịch Nguyệt, còn có bọn người Hàn Chân.



      " !" Tâm Hồ khóc hô cầu xin tha thứ : "Ta , biết Di Chân ở nơi nào, ngày hôm đó trong điện thoại, nàng với ta nàng nơi nào!"



      Thượng Quan Miên đeo cái mặt nạ màu vàng, nhàng dạo bước, bỗng lấy ra cây súng nhắm ngay đầu Lâm Tâm Hồ, mở chốt an toàn.



      "Ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, nếu , ta liền nổ súng."



      Băng lãnh, thanh chút tình cảm vang lên, làm Lâm Tâm Hồ khỏi rét run, toàn thân run rẩy.



      ", muốn..." Lâm Tâm Hồ sợ tới mức muốn tiểu ra quần, thế nhưng cái gì nàng cũng biết, có thể gì đây? Nàng ngay cả chuyện Di Chân là hộ gia đình cũng biết.



      Chỉ nghe thấy thanh bóp cò súng vang lên, Lâm Tâm Hồ hét lên thảm thiết, thế nhưng lại thấy viên đạn nào bắn ra.



      Thượng Quan Miên đem khẩu súng thu hồi, lạnh lùng nói: " Dường như biết."



      Sau đó, nàng lạnh lùng nhìn về phía Nghiêm Lang cùng Tịch Nguyệt, bọn cũng sợ tới mức mặt còn chút máu. thực tế, thấy bọn như vậy cũng có khả năng hỏi được cái gì, tình mà bọn biếtThượng Quan Miên cũng biết, tình Thượng Quan Miên biết bọn cũng biết. Cho nên, cũng hỏi ra cái gì.




      Hôm nay, hộ gia đình bắt đầu hành động. Cùng lúc đó, người biết được thân phận của Di Chân cùng muốn thử tìm kiếm Di Chân. Thế nhưng ai biết, nàng rốt cục ở nơi nào.



      Chạng vạng tối.



      Di Chân vừa tắm vòi hoa sen xong, rời khỏi phòng tắm. Lúc này nàng mặc bộ y phục màu trắng, là đồ Lý mua giúp nàng. thực ra nàng cũng rất kinh ngạc, bởi vì quần áo phi thường vừa vặn, nàng tự hỏi chính mình mua cũng chưa chắc vừa vặn như vậy, khỏi hoài nghi chẳng lẽ lúc trước Di Thiên đem số đo 3 vòng của mình tiết lộ cho Lý .



      Lúc này sắc trời tối. Tiến về cửa sổ, nhìn lên mặt trăng trung, lại giơ cổ tay nhìn đồng hồ. Qua giờ nữa Lý tới đây, hai người bọn hẹn như vậy.



      Khẩn trương ngồi xuống, Di Chân bỗng cảm giác rất vô lực. Nghiên cứu tâm lý học nhiều năm như vậy, nhưng căn bản lại có biện pháp an ủi Lý . Nổi thống khổ của tại nên dùng ngôn ngữ như thế nào, mới có thể làm cho tin tưởng mà sống sót?



      Vấn đề tại phải là Lý như thế nào sống sót tiếp, mà là làm cho có ý chí sinh tồn. Nếu như Lý có lòng muốn chết, như vậy, thuốc nào cũng thể chữa. Ở nhà trọ, muốn chết ra là chuyện vô cùng đơn giản. Di Chân trước kia, từng thấy rất nhiều hộ gia đình như thế rồi.



      Thời gian từng phút từng giây trôi qua, rốt cục, nàng nghe được tiếng mở cửa.



      bước vào phòng khách.



      "Học trưởng!" Di Chân lập tức đứng lên, lại cẩn thận đụng vào bàn trà, người thiếu chút nữa ngã sấp xuống, ngược lại đem mấy cuốn tiểu thuyết nàng đặt bàn đổ xuống.



      "Cẩn thận chút." Lý tới, giọng hỏi: " có vấn đề gì chứ?"



      "Còn... Khá tốt."



      Đỡ Di Chân ngồi trở lại ghế salon, sau đó Lý mới ngồi xuống.



      "Học trưởng..." Di Chân vừa muốn mở miệng, chỉ thấy Lý khoát tay. Dùng giọng điệu nặng nề : "Ta tới nơi này cũng phải muốn nghe ngươi an ủi, cho nên 'Bớt đau buồn " ' nên quá bi thương' những lời như vậy, đừng ."



      "Vậy sao?" Di Chân cười chua xót, hai tay khẽ túm lấy làn váy. Nàng kỳ rất hi vọng Lý thổ lộ ra hết tất cả thông khổ, lộ ra mặt mềm yếu cũng sao. Giống như bây giờ, còn muốn giả trang bộ mặt mạnh mẽ trước mặt nàng, ngược lại càng làm cho nàng thấy khổ sở.



      Sau đó, Lý ra câu.



      " tình về bức điêu khắc kia, quả nhiên vẫn là..."



      "Ân, có chịu ảnh hưởng."



      "Vậy sao?" Lý ngẩng đầu lên, giờ phút này biểu lộ của hề cơ giới hóa, trong ánh mắt tràn đầy bi thống, tuy nhiên, ràng như cưỡng ép lại, nhưng Di Chân vẫn nhìn ra được nỗi thống khổ của .



      "Di Chân... Vô luận như thế nào, xin nhờ ngươi rồi."



      Di Chân gật gật đầu, chút do dự : "Nhất định."



    5. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97

      Chương 4 q20



      tại trong nhà trọ, mọi người đều cảm thấy bầu khí khẩn trương . Chỉ cần hai mảnh vỡ khế ước địa ngục cuối cùng được tuyên bố, như vậy gió tanh mưa máu vì tranh đoạt chắc chắn bắt đầu! Mỗi người đều bắt đầu xoa tay, đề phòng lẫn nhau rồi. tin tưởng giữa các hộ gia đình bắt đầu có dấu hiệu biến mất. Mà Lý với tư cách là hộ gia đình trụ ̣t, nhưng đối với hết thảy lại làm như thấy, bỏ mặc tất cả, cũng càng làm mọi người ý thức được, Lý tuy trở về rồi nhưng chỉ sợ cái xác hồn.



      Trụ ̣t tinh thần kỳ chính là điểm rất trọng yếu trong nhà trọ , mặc dù Lý được gọi là Lầu trưởng cũng chỉ được ví như Voi Thần chinh, ý nghĩa cũng hiểu. Mà người đều nghĩ Lý chấp hành tám lần huyết tự, cũng bắt đầu chán chường rồi, như vậy chỉ sợ cần phải nhanh chóng tìm kiếm đường khác thôi.



      Đồng thời, mọi người ai cũng hồi hộp chờ đợi chỉ thị huyết tự tiếp theo.



      Mà ngày đó rốt cục cũng bất ngờ tới.



      Ngày 7 tháng 6. Thời gian ba giờ sáng, chỉ thị huyết tự ban bố!



      Vài hộ gia đình nhanh chóng thức tỉnh, về phía phòng khách, ánh mắt tập chung tất cả vào huyết tự: " Ngày 8 tháng 6 năm 2011 18:00-0:00, tiến về đường Gấm Hoa khu Bạch nghiêm, cư xá Mộ tùng số 2. Trong đó có quỷ núp, quỷ xuất ở trước mặt các ngươi với 'Tư thái " phi thường bình thường, do đó chú ý."



      Nội dung huyết tự rất ngắn, đồng thời cũng tuyên bố có mảnh vỡ địa ngục khế ước.



      Lần này chấp hành tổng cộng có sáu người. Mà trong số đó... chính là Hoàng Phủ Hác!



      Năm hộ gia đình khác, theo thứ tự là Bùi Thanh Y, Chiến Thiên Lân, Hứa Hùng, phòng 905 Tô Tiểu Mạt cùng phòng 906 Tư Tiêu Tiêu. Tam nam tam nữ, cấu thành tổ hợp huyết tự lần này. Mà với tư cách người có nhiều kinh nghiệm nhất, dĩ nhiên là là Hoàng Phủ Hác rồi, tiếp theo là hai người Tô Tiểu Mạt cùng Bùi Thanh Y. Chiến Thiên Lân, Hứa Hùng cùng Tư Tiêu Tiêu đều là lần đầu chấp hành huyết tự.



      Tụ tập lại chỗ, thời điểm Tô Tiểu Mạt nhìn thấy Chiến Thiên Lân, bản năng có chút bài xích người này. Chiến Thiên Lân là thanh niên có ánh mắt khát máu rất sắc bén, thời điểm nhìn về phía mỗi người, đều phảng phất như là đồ tể đợi làm thịt dê bò, cực kỳ làm người khác thoải mái.



      "Làm sao vậy?" Bác sĩ Hứa Hùng bỗng nhiên chú ý tới sắc mặt Hoàng Phủ Hác từng đợt trắng bệch, hỏi: "Hoàng Phủ tiên sinh, sắc mặt của ngươi khó coi ah, rốt cuộc là làm sao vậy?"



      "Thực, ..." Hoàng Phủ Hác toàn thân đều run rẩy, sau đó, lớn tiếng : "Tại sao lại ở chỗ đó?"



      "Ngươi biết cái gì?" Chiến Thiên Lân dùng ánh mắt khát máu chuyển hướng tới Hoàng Phủ Hác, dùng ngữ khí lãnh : "!" giọng điệu cùng cử chỉ, khác con độc xà phun nọc độc.



      "Đúng vậy , rốt cục là xảy ra chuyện gì?" vẻ mặt Bùi Thanh Y cũng lo sợ yên, lớn tiếng quát hỏi: "Ngươi biết cái gì sao?"



      "..." Hoàng Phủ Hác có vẻ vẫn chưa khôi phục lại tinh thần, chuyện vẫn có chút lộn xộn: "Mụ mụ, là ở đâu? rốt cục có thể chạm tới nguyện vọng của mụ mụ rồi, mục đích tiến vào cái nhà trọ này cuối cùng cũng đến..."



      " ràng..."



      Ba chữ ngắn gọn, từ trong miệng Chiến Thiên Lân thốt ra, bỗng nhiên tiến đến tay túm cổ Hoàng Phủ Hác, trong mắt sát khí quá nặng, thậm chí mặt lộ ra chút gân xanh. Thoạt nhìn, cần bao nhiêu có bấy nhiêu đáng sợ.



      "Này, ngươi mau buông ra!" Hứa Hùng lập tức vọt tới bên cạnh Chiến Thiên Lân, lôi kéo tay của , : "Ngươi như vậy chết đấy! Nhanh..."



      "Ta từng ở đó..." Hoàng Phủ Hác ngắt quãng : " Quỷ trong nhà trọ kia, ta từng nhìn thấy qua... nhà ta trước kia cũng ở đó!"



      Chiến Thiên Lân buông lỏng tay ra.



      " kỹ càng." Chiến Thiên Lân lấy ra bao thuốc lá, rút ra điếu, sau đó dùng cái bật lửa châm lên, ánh mắt vẫn hung hăng nhìn chằm chằm Hoàng Phủ Hác, tiếp tục dùng khẩu khí tàn : "Mọi chuyện cần thiết, đều chi tiết lần cho ta!"



      Tiếp đó, Hoàng Phủ Hác đem tình từ đầu đến cuối, ra cách kỹ càng. Lúc trước, mụ mụ cùng phát dấu tay của con Quỷ thần bí kia , sau đó nguyên đám người trong khu liền chết , mụ mụ bị người ta hoài nghi là hung thủ giết người, cuối cùng vì vậy mà bị phán xử tử hình.



      tình từ đầu đến cuối, làm mọi người đều khó có thể tin được.



      " ra là thế." Bùi Thanh Y dùng ánh mắt phi thường đồng tình nhìn Hoàng Phủ Hác, : "Mụ mụ ngươi, cũng thực là đáng thương. Bất quá cũng có gì làm chứng, lúc ấy trong phòng, chỉ có mụ mụ ngươi có khả năng là hung thủ, lại còn báo cảnh sát với tư cách người chứng kiến, cộng thêm khẩu cung của nàng hoang đường như thế..."



      Hoàng Phủ Hác lúc này lại lộ vẻ hưng phấn: "Tâm nguyện của ta nhiều năm qua là rửa sạch oan khuất cho mụ mụ, chứng minh nàng dối! Cho dù mụ mụ có khả năng sống lại, ít nhất ta cũng chứng minh được nàng là trong sạch, vô luận như thế nào! Vì thế ta cố gắng biết bao lâu, vào Nam ra Bắc, thành lập Kỳ linh hội, cuối cùng thông qua tầng tầng lớp lớp tư liệu mới tìm được tồn tại của cái nhà trọ này. thực tế, từ rất lâu ta phát thành phố k có rất nhiều lần xuất tượng linh dị. Chỉ là, tỉ mỉ thăm dò, và cũng rất khó phát , ta cũng hao phí nhiều năm mới tìm ra được đầu mối. Nhà trọ này, là địa phương tập trung rất nhiều chuyện ma quái."



      "Ngươi đúng là có nghị lực, " Bùi Thanh Y nhìn về phía Hoàng Phủ Hác, ánh mắt khỏi có nhiều phần kính nể.



      Tô Tiểu Mạt đeo mắt kiếng, là nữ tử mới hai mươi tuổi tóc buộc thành hai bím, dung mạo chỉ có thể cũng có gì đặc sắc, mà Tư Tiêu Tiêu gương mặt đại chúng, cực kỳ bình thường. Hai người bởi vì ở cùng tầng cho nên quan hệ tốt hơn mọi người chút. Lúc này nghe hoàn cảnh của Hoàng Phủ Hác, cũng đều tràn đầy đồng tình cùng bội phục. Hơn nữa, nếu có đoạn kinh nghiệm này, cũng tiến vào nhà trọ, càng cần phải thống khổ nhiều như vậy. Nhớ lại trước khi tiến vào nhà trọ, các nàng vẫn còn phải dùng tiền trợ cấp từ cha mẹ nhưng vì mẹ mà tiếc sinh mạng mình, so sánh với chí hiếu của Hoàng Phủ Hác, hai người quá bé.



      "Trăm việc tốt hiếu hàng đầu , Hoàng Phủ tiên sinh, ta Hứa Hùng kính nể ngươi!" Hứa Hùng lộ ra bộ dáng tươi cười chất phác : "Mặc kệ như thế nào, tiến vào nhà trọ này đối với ta vốn là tuyệt vọng, nhưng nhìn đến Hoàng Phủ tiên sinh ngươi cố gắng như thế này, khỏi cũng muốn đánh cược lần!"



      Hoàng Phủ Hác tựa hồ ngược lại, có chút muốn xin lỗi, : " cần ta vĩ đại như vậy. Ba ba của ta sau khi gặp cố biển rồi qua đời, mụ mụ mình nuôi dưỡng ta lớn lên, bỏ ra biết bao nhiêu gian khổ cùng vất vả. Mụ mụ may mắn mới tìm được người có thể thương mình, ngay lúc sắp bước vào cung điện hôn nhân hạnh phúc qua đời. Lúc ấy mụ mụ mới ba mươi mấy tuổi! Còn trẻ như vậy phải chịu bỏ mạng rời xa thế gian..."



      "Hoàng Phủ tiên sinh..." bờ môi Tô Tiểu Mạt lúng búng muốn vài câu an ủi, bất quá bị thanh nghẹn ngào của Hoàng Phủ Hác ngắt đoạn.



      " Tận hiếu với phụ mẫu, đây là 'Bản năng con người " có gì đáng kính nể ta đâu. Nếu như ngay cả điều này mà ta còn thể làm vì mụ mụ còn có thể coi là người sao? Đây là việc thiên kinh địa nghĩa , bất luận trả giá là gì, ta đều muốn tìm ra con quỷ hại chết mụ mụ, giết chết Lương thúc thúc! Mặc kệ cái giá đó lớn như thế nào !"



      Lúc này khuôn mặt tuấn mỹ của Hoàng Phủ Hác, , hai mắt tràn ngập bị phẫn.



      "Cái giá cho nhiều năm tìm tòi của ta, cũng chính là ngày hôm nay! Ta rốt cục cũng chờ được! Phải tìm bằng được sinh lộ huyết tự lần này, chừng có thể tiêu diệt được con quỷ ấy!"



      Tất nhiên, Hoàng Phủ Hác cung cấp tất cả mọi manh mối, để thảo luận kỹ càng rồi.



      "Như vậy..." Bùi Thanh Y ghi chép hết lời của Hoàng Phủ Hác vào Notebook rồi : "Căn cứ theo thuyết pháp này, lúc ấy ngươi thấy được vài hộ gia đình... như vậy rất có thể có 1 ý nghĩa khác, hoặc chính cư xá số 2 cũng có hộ gia đình nhà trọ a! Ngươi , lưng vài người, xuất cái tay máu chảy đầm đìa, nhưng chỉ có mụ mụ ngươi cùng ngươi mới có khả năng trông thấy, đúng ?"



      đến đây, mọi người hướng ánh mắt nhìn Hoàng Phủ Hác, ràng giống với lúc trước.



      "Ngươi, nghĩ là Dương Nhãn trong truyền thuyết?" Tư Tiêu Tiêu bỗng nhiên đưa ý nghĩ theo cách nhìn hão huyền: "Đúng vậy, chừng là như thế ah!"



      " Dương Nhãn? , ta nghĩ phải." Hoàng Phủ Hác lắc đầu : " , cũng có khả năng là huyết thống tạo thành chứ? Cùng mẹ ta..."



      "Xem ra đáng giá điều tra nha " Chiến Thiên Lân xoa lấy hai tay, con mắt tà tập trung vào Hoàng Phủ Hác trước mắt, cười ra tiếng: "Mẹ của ngươi, mụ mụ ngươi chẳng lẽ là cái gì môi giới linh hồn, gia tộc Thông Linh sư?"



      "Cái này chính ta cũng điều tra qua." Hoàng Phủ Hác đối với hành vi vừa rồi của Chiến Thiên Lân tựa hồ thèm để ý, ngược lại trả lời chính diện vấn đề của : "Bất quá những người thân trong nhà mẫu thân tất cả đều rất bình thường."



      Bùi Thanh Y tiếp tục : "Tốt, như vậy giải quyết được vấn đề, kết hợp nội dung huyết tự, các ngươi có nghĩ đến cái gì sao? Dùng tư thái 'Bình thường' để xuất trước mặt chúng ta, phải tương tự như chỉ thị huyết tự lần thứ nhất của Doanh Tử Dạ lúc trước sao? Cũng rất giống lần huyết tự xe buýt của Ngân Dạ. cách khác, quỷ có thể dùng tư thái 'Bình thường' xuất trước mặt chúng ta. Nếu là như vậy mà ..., như vậy..."



      "Quỷ, có thể hay là chính cư xá số 2? Hay quỷ dùng đồ vật của ai đó để mình? Dù sao, chúng ta đều chứng kiến việc này rồi. Nếu là như vậy, ngươi cho rằng, ai khả nghi nhất?"



      "Ai khả nghi nhất?" Hoàng Phủ Hác lại cười khổ tiếng: "Chỉ cần là người cùng vật trong nhà trọ, tất cả đều khả nghi hết. Trong cư xá số 2, cho dù là con ruồi, cũng có thể là quỷ biến thành. Cho nên cái nhắc nhở kia cũng coi như căn bản có. Đương nhiên, có thể khẳng định đây tuyệt đối có liên quan tới sinh lộ."



      "Như vậy... sửa sang lại chút ." Bùi Thanh Y nhìn bút ký, : " Người bị hại thứ nhất là hộ gia đình phòng 506, giáo sư toán học Đường Thực. Lúc ấy, ngươi cùng mụ mụ ngươi đồng thời phát , lưng có bàn tay máu. Mà ngày thứ hai, ở trong nhà bị bóp chết rồi đúng ?"



      "Ân, đúng là lần đầu tiên."



      "Khi đó, ngươi còn có chú ý tới vật gì hay nơi nào khả nghi ?"



      "Cái khác? có."



      "Cái gì cũng được, như chuyện gì đó đúng với tự nhiên, ngươi nhớ lại chút !"



      thực tế, Bùi Thanh Y tuy như vậy, nhưng trong lòng nàng có suy đoán của mình. Chỉ là, ra mà thôi.



      Chính là... con quỷ kia, thực phải là mẫu thân của Hoàng Phủ Hác, Tôn Tâm Điệp chứ?
      caoduong thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :