Nhà trọ địa ngục - Hắc sắc hỏa chủng

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Có 1 nhầm lẫn, mình jun 2 chương 17 18 lại mà biết, nhìn số trang trong word lại tưởng nó gấp đôi, mệt, ai dè...


      Chương 17 q19




      Thời gian thoáng hồi tưởng lại 1 chút.



      Động Thiên Sơn, Di Chân ngừng chạy băng băng trong rừng cây cối. Thể lực của nàng phi thường tốt, cũng là do lúc trước ở nhà trọ luyện tập hàng ngày. Nàng tuy chạy 1 thời gian rất lâu, nhưng vẫn thể rời khỏi phiến rừng này, cái này làm cho Di Chân bắt đầu dự cảm tia ổn.



      Bất quá, dám tới nơi này tất nhiên nàng có chuẩn bị trước. Nàng và Di Thiên hai tỷ muội đồng thời gánh chịu nguyền rủa, cho nên nàng ở nơi này bị nguyền rủa, nó cũng chuyển tới người Di Thiên. tại gian chỗ Ma Vương, bị ác linh phụ thể. khi cái nguyền rủa này gia tăng người Di Thiên, chỉ sợ nữ quỷ cũng bị kéo vào gian trọng điệp chỗ ma vương. Cũng chính bởi có tự tin ấy, cho nên nàng mới dám tiến tới động Thiên Sơn. Nhưng tình huống ấy đối với bản thân nàng hữu hiệu, nhưng đối (với) Lý chút cũng có hiệu quả.



      Cho nên, nàng cũng ngầm đồng ý với Lý chia nhau ra chạy trốn, hơn nữa nàng hy vọng nữ quỷ kia lựa chọn đuổi theo chính mình. tại xem ra, hết thảy đều như nàng kỳ vọng. Điều này làm cho Di Chân khẽ thở ra.



      " tốt quá, học trưởng..."



      Nàng ngược lại trốn, mà thẳng tắp chạy tới nơi có nữ thi kia.



      Tất nhiên, cảm giác sợ hãi phải nàng có, nhưng dù sao bản thân nàng trải qua quá nhiều, bây giờ đối mặt cảm xúc cũng chai lỳ . Nàng là người đầu tiên thực hành huyết tự chỉ thị đến lần thứ 10, tất nhiên những tượng linh dị nàng trải qua tuyệt đối thua kém chuyện này. Tương đối mà , những quỷ hồn núp trong bóng tối còn đáng sợ hơn nhiều so với những quỷ hồn hữu.



      Thời điểm nàng tới rất gần cỗ thi thể nữ kia, trong lòng bàn tay cũng bắt đầu chảy đầy mồ hôi. Bất quá, nàng biết , bản thân mình nhất định phải vượt qua, chỉ cần để nguyền rủa của nữ quỷ gia tăng người nàng, Lý liền có việc gì rồi.



      Trong nháy mắt, hai con ngươi của nữ quỷ kia trừng lớn, nhìn chằm chằm vào Di Chân! Còn nàng cũng cảm giác được hai mắt tràn tới hồi đau đớn, cảm giác choáng váng đánh úp lại. Sau đó cả người nàng mất tri giác, trực tiếp hôn mê.



      biết trôi qua bao lâu, nàng tỉnh lại. Mà lúc này nàng phát bản thân ở trong xe, còn Lý ngồi bên cạnh.



      "Học trưởng!" Di Chân lập tức ngồi dậy, truy vấn: "Ngươi, ngươi sao chớ?"



      " có việc gì."



      "Ta lúc trước từng , để ta tới 1 mình là được. Học trưởng, ta và ngươi giống nhau, nếu ta có bị nguyền rủa cũng vẫn còn Di Thiên chia sẻ, Di Thiên thời cũng vì gia tăng thêm nguyền rủa mà bị hại..."



      lái xe đến trước 1 trạm thu phí, ở đây cách nơi ở của Di Chân rất gần.



      Chạy tới trước trạm thu phí, quay cửa kính xe xuống, thời điểm Lý đưa tay trả tiền, Di Chân đột nhiên chứng kiến bàn tay Lý có 1 vết máu rất ràng. Khi Lý thu tay lại, Di Chân vội vàng bắt lấy tay của , nhìn kỹ, : "Chuyện gì xảy ra?"



      vội vàng rút tay về: " có gì, thời điểm chạy, bị nhánh cây quẹt thương mà thôi. Tốt rồi, thôi."



      Xe lại lần lăn bánh, Di Chân vẫn tiếp: "Có cần ta bôi thuốc cho ?"



      " cần." Lý lắc đầu: "Ta trước tiên đưa ngươi trở về, sau đó lại trở về nội thành."



      "Như vậy... Học trưởng, nếu như ngươi có thời gian, nên xem Nghiêm Lang cùng Tịch Nguyệt chút, đúng rồi, tốt nhất kêu bọn chuyển , ở lại thành phố này quá mức nguy hiểm."



      " biết."



      Cuối cùng, xe chạy tới căn nhà Di Chân ở, Lý xuống xe, đưa nàng vào nhà. Tiến vào trong 1 gian phòng trống trải, Di Chân đột nhiên cảm giác, trong nội tâm cũng trở nên trống rỗng. Mà Lý sau khi đưa nàng vào nhà, ngày khác tới, bây giờ muốn điều tra vị trí cầu Huyền Đăng.



      Ngay lúc Lý chuẩn bị rời , Di Chân phát bắt được cánh tay Lý .



      "Có thể... ở lại với ta ? Ta rất tịch mịch." Di Chân dùng giọng điệu chua xót : "Ta biết ngươi có Tử Dạ, ngươi và nàng định chung thân, ngươi cũng phản bội nàng, nhưng, ta được sao? Ta được sao?"



      Tay của Lý cứng ngắc, chậm rãi thu cánh tay về. Nhưng Di Chân lại tới ôm chặt Lý !



      "Đoạn thời gian ở nhà trọ kia, người ta mực nhớ thương chính là ngươi! ràng mỗi ngày có thể gặp mặt, nhưng lại thể ra với ngươi..."



      "Buông tay." Lý thanh tuy rất , nhưng rơi vào tai Di Chân, lại giống như là lôi đình.



      Tay của nàng dần dần buông ra, cứ như vậy kéo giãn khoảng cánh với Lý . Nàng rất ràng, trong nội tâm người nam nhân này, có nàng.



      "Được rồi, học trưởng." Di Chân thối lui đến sau lưng Lý ba bước, miễn cưỡng cười vui : " có lỗi ah học trưởng, vừa rồi có phải ta làm cho ngươi có cảm giác ta rất tùy tiện? có gì, ngươi đừng chú ý, quên toàn bộ !"



      quay đầu lại.



      "Vẫn là câu kia, đừng liên hệ với những người khác. Đồ mà thiếu ta giúp ngươi mua, nhưng được rời khỏi nơi này."



      xong, Lý liền ra ngoài, đóng cửa lại.



      Di Chân ngơ ngác nhìn cánh cửa khép kín trước mắt, cười khổ tiếng: "Sở Di Chân, ngươi là tự rước lấy nhục ah..."



      Nàng trở về phòng của mình, bật máy tính lên. tại nàng cũng chỉ có thể lên mạng để giết thời gian rồi, mở bộ phim《 hoa sinh tiểu thư 》của Họa Cát nhìn lại. Nàng xem được 4 tập, giờ là tới tập 5. Họa Cát Tường Nhân là nữ minh tinh nhật bản nàng thích nhất, nhất là bộ phim 《 Thiên Đường tuyết 》, càng là biết xem bao nhiêu lượt. Mỗi lần nhìn thấy Trương Thanh Lệ dũng cảm truy cầu tình , làm cho nàng cảm động thôi. Rất nhiều người đều cho rằng, đó có thể là bộ phim tạo nên ấn tượng quá sâu sắc với người xem mà Họa Cát thể vào vượt qua cái bóng của nó.



      Nhìn nhìn, Di Chân cảm giác đầu rất nặng, sau đó liền gục bàn sách thiếp .



      "Tỷ tỷ..."



      "Di Chân tỷ tỷ..."



      Trong 1 mảnh hỗn độn. Hắc ám bao trùm quanh thân Di Chân, mọi thứ trước mắt cứ hư hư thực thực. Rồi có 1 thân ảnh, dần dần lên ràng.



      đứng trước cánh cửa.



      "Là ta, tỷ tỷ!"



      "Di Thiên… Di Thiên!"



      Thân ảnh kia, quen thuộc như vậy, xuất rất nhiều lần trong giấc mộng của Di Chân. Khuôn mặt kia tuy tối tăm muộn phiền, nhưng trong đôi mắt , hề có 1 tia tà, vẫn thanh tịnh như vậy.



      Chỉ là, tại, cảm giác thực quá mức xa xôi.



      Cánh cửa đằng sau lưng Di thiên đem đến cho nàng cảm giác áp đảo. Cho dù trải qua mười lần huyết tự, vẫn làm Di Chân thể nào chống đỡ. Cảm giác giống như ngày thế giới sụp đổ, suy sụp, thất vọng, phẫn nộ của hàng tỷ con người đè lên tâm hồn Di Chân, phảng phất như che cả ánh dương chói lọi, giống như hạnh phúc thế gian này đều có tồn tại.



      Khủng bố mới chính là vĩnh hằng. Hạnh phúc, bất quá chỉ là si tâm vọng tưởng của nhân loại mà thôi.



      Tiến vào nhà trọ, tức là bị cướp hy vọng và hạnh phúc.



      Bởi vì, bọn bước con đường, cần tồn tại những thứ đó, là 1 con đường vĩnh hằng có lối rẽ, điểm cuối của nó chính là… địa ngục.



      "Ma Vương..." Di Chân nhìn về phía hắc ám ở sâu bên trong, dần dần đem thân thể của Di Thiên nuốt lấy, sau đó còn hướng về phía mình đánh úp lại, nàng tê tâm phế liệt hô to: "Di Thiên!"



      Sau đó, nàng choàng tỉnh dậy.



      《 Hoa Sinh Tiểu Thư 》 tập 5 phát xong.



      Mộng, chỉ là mộng mà thôi?



      Di Chân cảm thấy, cái này về sau rất có thể là 1 gợi ý. Cái gọi là Ma Vương chính là tồn tại như vậy. Phảng phất như nhắc nhở tất cả hộ gia đình, phản kháng chỉ là lũ kiến biết tự lượng sức mình.



      "Di Thiên " Di Chân nhớ lại cảnh vừa rồi trong mơ, nàng biết , tại Di Thiên ở trong gian ma vương, nhưng thể nào tiến tới đó cứu ra.



      "Di Thiên, ngươi đến tột cùng ở nơi nào?"



      Mà lúc này, cũng vừa lúc đồng hồ điểm 5 giờ, cũng ngay vào lúc này, Ngân Vũ ôm thân thể Họa Cát tiến vào nhà trọ. Lúc ấy, có rất nhiều hộ gia đình tập trung ở đại sảnh, còn có rất nhiều người bị liên lụy mà biến mất vô tung vô ảnh!



      Lúc này, hộ gia đình đứng ở rất gần Ngân Dạ kêu thảm 1 tiếng, rồi cả người giống như bị cục tẩy lau sạch, biến mất chút dấu vết!



      "!" Ngân Vũ thê lương kêu to hướng về phía Ngân Dạ muốn chạy tới, nhưng mà còn kịp sao?



      Đúng vào lúc này, chỉ nghe tiếng súng vang, lập tức, đại sảnh lâm vào mảnh hắc ám! Đương nhiên, đèn nhà trọ rất nhanh có thể tự động chữa trị, bao lâu sau đèn lại sáng.



      Lúc này, sàn nhà lát đá cẩm thạch còn lại gì.



      Thượng Quan Miên giơ Sa Mạc Chi Ưng, xuất ở sau lưng Ngân Dạ. Vừa rồi là nàng đem đèn ở đại sảnh bắn nát. Tuy rất nhanh được chữa trị, nhưng cũng đủ thời gian để lỗ đen cắn nuốt nữ quỷ.




      "Ngân Dạ!" Ngân Vũ nhào tới trong ngực Ngân Dạ, khóc rống lên.



      Mỗi người đều là kinh hồn chưa định, cho nên trong nhất thời có ai chú ý tay Ngân Vũ cầm mảnh vỡ khế ước. Hơn nữa, đại đa số mọi người đều chưa từng thấy mảnh vỡ, mặc dù biết là tấm da dê, nhưng nếu nhìn kỹ chưa liên tưởng tới mảnh vỡ khế ước.



      Huống chi, càng nhiều người tập trung lên cây súng trong tay Thượng Quan Miên.



      "Súng... súng ah!"



      "Cái kia phải.. Sa Mạc Chi Ưng ?"



      "Đúng, đúng vậy, tuyệt đối là Sa Mạc Chi Ưng!"



      Thượng Quan Miên đem cây súng kia thu vào trong tay áo. Nàng cũng thèm nhìn những hộ gia đình trợn mắt xung quanh, trực tiếp rảo bước.



      " sớm nghe Thượng Quan Miên là sát thủ đáng sợ, quả nhiên hổ ah..."



      "Ngươi điên rồi sao? nếu bị nàng nghe được làm sao bây giờ? Bất quá đáng sợ ah, khá tốt khi nãy ta đứng đủ xa nếu cũng xong đời rồi ..."



      Mỗi người đều là hai mặt nhìn nhau, rất kiêng kỵ Thượng Quan Miên.



      Vô luận như thế nào, lần huyết tự này kết thúc mỹ mãn. Đương nhiên, Họa Cát Tường Nhân là người bị hy sinh, vì nàng cũng bị cuốn vào lỗ đen. Vị nữ minh tinh nhật bản nổi tiếng cứ như vậy mà biến mất vĩnh viễn. 《 hoa sinh tiểu thư 》, trở thành tác phẩm cuối đời của nàng.



      Mà sau khi Lý và Tử Dạ trở về nhà trọ cũng nghe được chuyện này. Lúc ấy, những hộ gia đình bị cuốn vào huyết tự rồi biến mất lên tới 19 người! Khá tốt, trong đó có ai là trí giả của nhà trọ, hơn nữa đều là những hộ gia đình mới chưa từng chấp hành huyết tự. Có thể nhóm người này, chết oan uổng tới cực điểm, cũng chỉ có Hoa Liên Thành mới có thể so sánh.



      Mảnh vỡ khế ước địa ngục, biểu trước mắt ban bố được 5 cái, nhưng thực tế ban bố được 6 cái. Chỉ cần lần nữa là có thể tập hợp nguyên vẹn địa ngục khế ước, tất cả hộ gia đình có cơ hội đào thoát khỏi nhà trọ.



      Nắng sớm chan hòa, lại ngày mới bắt đầu. kiện họa cát tường nhân mất tích đưa đến rất nhiều chú ý của người hâm mộ, nhưng vì chuyện này có liên quan tới nhà trọ, cho nên vô luận mọi người nhiệt tình thế nào cũng bị khống chế trong hạn độ nhất định, hơn nữa tuyệt đối có người chú ý tới thần cốc Tiểu Dạ Tử.



      Nghiêm lang đem tờ báo tin tức đặt mặt bàn, uống ngụm cà phê, với Tịch Nguyệt trước mặt: " Nữ minh tinh họa cát tường nhân nổi danh như vậy mà lại mất tích ah..."



      "Đại khái là lăng xê thôi." Tịch Nguyệt cắn 1 miếng bánh mì nướng, vừa nhai nuốt vừa : "Tốt rồi, cái kia, nhất định phải rời sao?"



      "Ân." Nghiêm lang cầm lấy tay thê tử : " ta muốn xa chút, tới phân bộ công ty tại nhật bản. Ta vốn có ý định từ chức, nhưng bộ phận nhân kiên quyết đồng ý, cho nên ta liền đổi công tác tới hải ngoại. Đoán chừng rất nhanh được phê duyệt."



      "Ta... muốn ." Tịch Nguyệt lắc đầu: "Ta bỏ được Di Chân. Nàng quá đáng thương... Dù sao chúng ta có việc gì rồi, ta hi vọng, làm bạn với nàng tới cuối cùng. Coi như là kết quả xấu nhất..."



      Hơn nữa, còn có phần là vì di thiên. Tịch Nguyệt minh bạch, người cứu nàng chính là di thiên. Vậy nên nàng thể nào vứt bỏ Di Chân, huống chi hai người còn là bạn thân.



      "Thế nhưng mà, Tịch Nguyệt, cái nhà trọ kia thực rất đáng sợ!" Nghiêm lang lo lắng: "Chúng ta chỉ thiếu chút là chết rồi! Ngươi cũng nên minh bạch chứ? Chúng ta chỉ có cái mạng thôi!"



      Tịch Nguyệt vừa muốn tiếp, bỗng nhiên điện thoại đặt ở bàn đổ chuông. Nàng vội vàng cầm lấy, là Lâm Tâm hồ gọi tới , lần trước tụ học đồng học, hai người có trao đổi số điện thoại.



      Tịch Nguyệt tiếp điện thoại, hỏi: "Này, tâm hồ, có chuyện gì?"



      "Tịch Nguyệt? thực làm phiền, ta muốn hỏi chút, Di Chân, Di Chân có ở chỗ các ngươi ?"



      "Di Chân? Làm sao vậy? Di Chân xảy ra chuyện gì sao?"



      "Ta..." Tâm hồ lo lắng vạn phần nói: "Di Chân nàng, dường như xảy ra chuyện..."



      Buổi sáng hơn tám giờ. Lý Ung rốt cục hoàn thành công việc, lái xe về đến nhà. đỗ xe rồi bước xuống, dụi con mắt, có ý định vào nhà tắm rửa rồi ngủ giấc.



      Vừa mở cửa, trong nháy mắt, mùi máu tanh đậm đặc xông vào mũi! Mà vừa bước vào phòng khách, khắp nơi đều là mảnh huyết hồng đập vào mắt. sàn nhà, là chân tay thân hình, nội tạng, ruột già vỡ vụn cùng với đầu lâu của Dương cảnh huệ!



      Lý Ung tức khắc cảm giác đầu óc giống như bị thiên lôi giáng cho cú, trọn vẹn hơn mười giây vẫn thể lý giải được tràng cảnh ra trước mắt, thậm chí còn nghĩ rằng bản thân có phải hay bị ảo giác. Thời điểm ý thức được hết thảy đều là , hồi cảm giác buồn nôn dâng lên. Hai đầu gối quỳ mặt đất, ngừng nôn mửa liên tục!



      Trong căn hộ, Lý và Tử dạ nằm giường. Đột nhiên, điện thoại đặt ở đầu giường vang lên. dụi dụi con mắt, vẫn còn buồn ngủ mà cầm lấy điện thoại, cũng coi là ai gọi tới, đặt bên tai liền hỏi : "Này..."



      "Tiểu ! Mau trở lại! Ngươi, ngươi, mẹ của ngươi... Mẹ của ngươi nàng..."



      đột nhiên ngồi dậy, hỏi: "Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì rồi hả? Mẹ của ta nàng làm sao vậy?"




      "Nàng, nàng... Chết rồi."



      tức khắc cảm giác đại não dường như bị vỡ ra, câu vừa rồi trực tiếp nện vào trái tim .



      "Cha, ngươi, ngươi cái gì? Mẹ, nàng làm sao có thể chết đâu này? Nàng làm sao có thể chết? cho ta biết... cho ta biết đây phải là !"




    2. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 18 q19



      Bên ngoài dinh thự của Lý gia, bị xe cảnh sát hoàn toàn bao vây.



      trường khủng bố, ngay cả cảnh sát lão luyện cũng cảm giác khó có thể tin, hung thủ vụ án này tuyệt đối có thể là ác ma khủng bố vượt qua tưởng tượng. Chỉ có ác ma mới có thể làm ra hành vi đáng sợ như vậy! Có rất nhiều nhân viên cảnh sát, khi nhìn thấy trường đều nhao nhao nôn mửa, thậm chí dám nhìn vào thi thể.



      Mà thời điểm Lý đuổi tới trường, thi thể bị mang . Nhưng gian phòng trải rộng máu tươi kia, vẫn có thể nhìn thấy ràng, lúc này cảnh sát chụp ảnh giám định.



      "... có khả năng, " Lý ngơ ngác nhìn cả gian phòng tràn đầy máu, nếu phải Tử Dạ ở bên cạnh đỡ lấy, thể đứng vững.



      "Lý ..." Tử Dạ cũng minh bạch, bản thân mình chính là trụ cột tinh thần để dựa vào lúc này.



      Mà Lý Ung đứng ngây ngốc ngoài cửa, nhìn vào trong phòng, những nhân viên cảnh sát bên cạnh đều vô cùng thông cảm và đồng tình với ánh mắt của . Còn Lý nhiều lần muốn nhảy vào trường, nhưng đều nhịn lại được.



      rốt cục sải bước phóng tới phía phụ thân rít gào: "Tất cả là chuyện gì! Mau cho ta biết! Tại sao lại như vậy? Vì cái gì!"



      "Ta như thế nào biết!" Lý Ung cũng túm lấy tóc mình giận dữ hét: "Ngươi bây giờ có tư cách gì ở trước mặt ta kêu to! Trong hai năm qua ngươi mực ở bên ngoài trở về, bây giờ có tư cách gì mà chất vấn ta!"



      lúc này đạt tới biên giới sụp đổ.



      Vì cái gì?



      Tại sao phải như vậy?



      Chẳng lẽ có liên quan tới nhà trọ địa ngục? Chẳng lẽ cái nguyền rủa nào đó người chuyển qua cho mụ mụ? Thế nhưng mà, mỗi lần chấp hành huyết tự xong đều có tiếp xúc qua với người nhà, sau khi trở về nhà trọ tự động xóa sạch mọi nguyền rủa, tại sao lại như vậy?



      Lúc này, Lý bỗng nhiên nghĩ đến, phải chăng là lần trước huyết tự chấp hành ở bệnh viện Chính Thiên, chẳng lẽ... Là quỷ hồn Vương Thiệu Kiệt giết chết mụ mụ? Chẳng lẽ nguyên nhân là như thế sao?



      Chẳng lẽ mụ mụ lúc đó có tiếp cận với bọn trong phạm vi 10 thước?



      Là như thế phải ?



      , đúng! Thời gian cùng địa điểm đều thông, có khả năng...



      Trí nhớ từ đến lớn, những lúc mụ mụ cẩn thận mến bản thân mình, từng ly từng tý ngừng tràn về, cắn nát trái tim của Lý . Hai đầu gối quỳ mặt đất, nhìn gian phòng tràn đầy huyết tinh, hai tay co lại thành nắm đấm, hàm răng cắn chặt làm môi bật máu, trong con mắt tràn đầy tơ máu, biểu lộ cực độ hung ác!



      Nếu như, hết thảy thực là nguyền rủa của Vương Thiệu Kiệt, như vậy, sao có thể căn hận? Nhưng coi như mất người chí thân nhất, cũng thể làm gì được. Trước mặt nhà trọ, con người chỉ như con sâu cái kiến.



      Còn đối với Lý Ung mà , tàn nhẫn ra trước mắt, Dương cảnh huệ cứ như vậy chết , ai cũng biết, nàng rốt cuộc chết như thế nào. Cái giương đặt bức tranh trong tủ quần áo, là Lý Ung căn cứ theo chỉ thị của A Hinh mà tìm được. A Hinh cho , chân tướng của nhà kho, còn có tồn tại của nhà trọ, nếu như hộ gia đình nào đấy mở ra " ma hộp Pandora ", bị con quỷ kia thay thế, tất cả trở thành tử lộ.



      lúc này phát ra, bản thân mình giọt nước mắt cũng chảy ra.



      kỳ quái, ràng lại thể rơi lệ? ràng rất thống khổ tuyệt vọng, nhưng lại thể rớt ra 1 giọt nước mắt.



      Bi thương tại tâm tử.



      "Tử Dạ, dẫn ta ." Lý cưỡng ép chống đỡ thân thể đứng lên: "Dẫn ta rời khỏi nơi này, ta muốn tiếp tục ở lại đây."



      "Tốt, ta mang ngươi ." Tử Dạ đỡ lấy Lý thể nào lại ổn định, với Lý Ung: "Bá phụ, tại để ta tạm thời chiếu cố . Ta khuyên nhủ ."



      Lý Ung hề trả lời, cặp mắt vẫn chìn chằm chằm vào gian phòng.



      Rời khỏi dinh thự Lý gia, được 1 đoạn đường, hai chân Lý vấp vào nhau, cả người ngã nhào đất. Tóc tai tán loạn, quần áo cũng là mặc vội rồi rời khỏi.



      Hai mắt chẳng có chút thần thái, nội tâm giống như ao tù nước đọng, mặc dù tận mắt nhìn thấy, nhưng từ tràng cảnh khủng khiếp để lại, phát huy sức tưởng tượng đến tận cùng, ngược lại so với trang cảnh lại càng thêm khủng bố.



      Thân thể của cứ như vậy té mặt đất, cái trán cụng vào mặt đất cứng rắn, dường như lúc này thân thể còn cảm giác và linh hồn.



      "Ta... Ta..."



      hai mắt ngây ngốc gục ở nền đường, người ngang qua còn tưởng bị thần kinh. Tử Dạ chỉ là yên lặng ôm , sau hồi, : "Ta biết ngươi rất thống khổ, chỉ là, chúng ta..."



      Thế nhưng Lý có mở miệng, cũng muốn gì.



      Tiến vào nhà trọ, cho đến bây giờ, thời gian sai biệt lắm gần 2 năm.



      U Thủy thôn, Ngân Nguyệt đảo, quỷ kính... Lần lượt tìm được đường sống thoát chết thông qua huyết tự, lần lượt giãy dụa tại cửa quỷ môn quan, tranh đoạt tánh mạng của mình với tử thần. Ở trong tuyệt vọng tìm kiếm 1 tia hy vọng sống sót mù mịt. Tất cả những điều trải qua… quá nhiều, quá nhiều. Gần hai năm mà đối với như mấy thập kỷ.



      người có cuộc sống bình thường, ai cũng hy vọng mưu cầu yên bình, thanh tĩnh, hạnh phúc. Đối với , đó đều là những thứ xa vời.



      Cái chết của mụ mụ, giống như giọt nước tràn ly.



      "Chúng ta chết ." Lý bỗng nhiên mở miệng: "Tử Dạ, chúng ta... Cùng chết ."



      "Ngươi... Ngươi cái gì?"



      Biểu lộ của Lý giống như là mặt nạ, hề có 1 tia chấn động, nhìn người người qua lại đường cái trước mặt, lại mở miệng: "Ta, mệt mỏi. Ta vì ngươi, bỏ ra cái giá lớn là 3 lượt huyết tự, bằng , khi đó ngươi thể nào trở về. Lần huyết tự đưa thư kia, ta... Hi sinh mất ba lượt huyết tự! Cho nên tại ta phải hoàn thành 5 lượt huyết tự nữa. Bây giờ nghĩ lại, ta lúc ấy có lẽ nên làm như vậy, mà nên cùng ngươi chấm dứt mới đúng. Đối với chúng ta, như vậy mới là giải thoát. Ta muốn sống mà so với chết còn thống khổ hơn."



      Thân thể Tử Dạ ngừng run rẩy. Lời của Lý tạo thành đả kích rất lớn đối với nàng.



      "Ngươi, ngươi mới vừa cái gì? Ba lượt... Huyết tự? Ngươi khi đó, ngươi khi đó..."



      "Cho dù dựa vào Ma vương cấp huyết tự, bí của nó quá lớn, hơn nữa, còn hai mảnh vỡ khế ước vẫn chưa được công bố. Chúng ta căn bản có hi vọng nào đâu. Thời điểm bước vào nhà trọ, là bước con đường có lối về. Chúng ta trở về được, chúng ta... Trở về được..."



      Yên tĩnh.



      hồi lâu yên tĩnh, Tử Dạ nhìn chằm chằm Lý bỗng nhiên hôn lên đôi môi , nước mắt cứ như vậy chảy xuống.



      Mà lúc này đây, Di Chân mạng. xem phim bỗng nhiên nhẩy ra cửa sổ tin tức, tiêu đề là "Phu nhân viện trưởng bệnh viện Chính Thiên bị xé xác dã man".



      Trong tích tắc, Di Chân còn nghĩ là mình nhìn lầm.



      Nàng vội vàng ấn mở, sau đó liền đọc kỹ càng tình tiết vụ án. Bởi vì bệnh viện Chính Thiên gần đây tại thành phố K giống như là mặt trời ban trưa, bới vì thiết kế xây dựng phân viện mới rất rầm rộ, cho nên kéo theo rất nhiều chú ý của người dân.



      "Bá mẫu, nàng, nàng chết rồi hả?"



      Di Chân nhớ lại lúc trước cùng Lý tới nhà , nàng với Dương Cảnh Huệ đặc biệt hợp ý, tình cảm giữa hai người tương đối tốt. Lúc trước, khi rời khỏi Trung Quốc, còn cố ý gặp mặt từ biệt Dương Cảnh Huệ.



      Lần tụ họp trước, nàng còn nghĩ có thể gặp lại Dương Cảnh Huệ, nhưng nàng ấy bận việc nên thể gặp được, ai ngờ mới qua bao lâu, lại nghe được tin tức này.



      Nàng tại cảm giác tay cầm chuột run rẩy, sau đó, nàng lập tức cầm điện thoại muốn gọi điện cho Lý , tuy được tùy tiện liên hệ, thế nhưng mà, lúc này tuyệt đối rất thống khổ, Di Chân thực muốn an ủi .



      Nhưng… nên cái gì đây?



      Nên an ủi Lý như thế nào?"Thỉnh bớt đau buồn" sao?



      Làm thế nào để bớt đau buồn đây?



      Di Chân cầm chặt điện thoại trong tay, nhìn màn hình máy tính trước mặt cười thảm: "Đây cũng là có liên quan tới nhà trọ địa ngục sao?"



      Thời gian trôi qua rất nhanh. Cho dù ngươi có bất hạnh hay thống khổ, nhưng ban đêm vẫn rất đúng giờ hàng lâm.



      Hết thảy cũng cải biến.



      Cũng giống như nhà trọ, vĩnh viễn bao giờ xuất bóng dáng, chỉ cắn nuốt những bóng dáng khác, điều khiển tánh mạng và linh hồn con người, đưa bọn họ từng người từng người xuống địa ngục.



      ai may mắn thoát khỏi.



      "Lý và Tử Dạ còn chưa có trở về sao?" Ngân Vũ lúc này xuống lầu, nhìn thấy Ngân Dạ, Thâm Vũ, Tinh Thần, Hoàng Phủ Hác, thần cốc Tiểu Dạ Tử ngồi ở đại sảnh, bước nhanh tới.



      "Ân." Ngân Dạ gật đầu : " gọi điện cho bọn , nhưng điện thoại lại tắt máy. Ta có thể hiểu được nỗi đau của Lý , tiến vào nhà trọ đủ thống khổ, còn phải tiếp nhận cái chết của mẫu thân."



      "Có vấn đề." Tiểu Dạ Tử lại dùng giọng điệu cảnh giác : "Cái chết của mẫu thân Lý tuyệt đối tầm thường. Ta cho rằng, rất có thể liên quan tới nhà trọ."



      Mà Hoàng Phủ Hác ngồi bên cũng phụ họa : "Ta cũng nghĩ thế, hết thảy đều bình thường. Hơn nữa, bị đả kích lớn như thế, Lý có thể nghĩ ra chuyện tồi tệ nào ?"



      Những lời này vừa ra, mỗi người đều lộ ra thần sắc yên.



      chính là trí giả trọng yếu của nhà trọ, nếu như gặp chuyện may, đối với hộ gia đình chính là tổn thất lớn!



      Nhưng đúng lúc này có hai bóng người xuất ở cửa xoay, đúng là Lý và Tử Dạ!



      "Các ngươi..." Ngân Dạ lập tức đứng lên, sau đó mọi người cũng tụ tập xung quanh Lý tỏ vẻ an ủi: "Lý , ngươi cũng nên nghĩ thông ah..."



      "Lý , vẫn là bớt đau buồn ..."



      "Lầu trưởng, vô luận như thế nào, ngươi nhất định phải bảo trọng thân thể ah!"



      "Ta rất mệt." Lý khoát tay : "Để cho ta yên lặng chút."



      Chúng ta chết ...



      chết ...



      Chết ...



      Trong đầy Lý cái thanh này ngừng xoay quanh, ám ảnh lấy .



      rất muốn được giải thoát.



      Thế nhưng mà, vẫn là trở về. Trở về cái nhà trọ căm hận hàng ngàn vạn lần, nếu muốn đem hết tất cả những lời chửi rủa trong lòng viết ra, chỉ sợ tới ngày thế giới kết thúc cũng đủ.



      "Lý , " Tinh Thần tới trước mặt : "Ta và ngươi giống nhau, đều mất người nhà, nhưng ngươi chớ có quên, ngươi còn Tử Dạ, cũng như ta còn có Thâm Vũ, cho dù là vì Tử Dạ, ngươi cũng được đơn giản ngã xuống!"



      Sắc mặt Lý lúc này trắng bệch như là từ giấy, chân tay run rẩy lập cập.



      "Ta… ta muốn trở về đâu."



      "Ta muốn trở về đâu..."



      Thế nhưng, những lời này đều thể ra miệng, ràng bờ môi động, nhưng yết hầu như có cái gì chặn lại, phát ra nổi 1 thanh...



      Nửa đêm 0 giờ.



      Bên trong căn phòng trong nhà trọ.



      Trong phòng hề mở đèn.



      cỗ thân thể hoàn hảo nằm sàn nhà, chính là huyết nhục của Lý được quỷ hồn tạo ra!



      Mà ở trước mặt Lý cũng chính là hộ gia đình bị quỷ thay thế!



      cúi người xuống, đưa tay lên khuôn mặt Lý . Cái gương mặt kia giống như là robot, hề có chút biểu lộ, mà bắt đầu cưỡng ép, nặn nên đủ loại biểu cảm gương mặt đó. Hoặc là vui mừng, hoặc là phẫn nộ, hoặc là thất vọng, hoặc là say mê, hoặc là ngạo mạn...



      Các loại biểu lộ đều ngừng làm ra, sau đó, hộ gia đình giả kia lại lần nữa giơ tay. Rồi cái thân thể của lý giả từ từ đứng lên.



      Nét mặt của còn máy móc băng lạnh nữa, mà nhếch môi nở nụ cười, tiếp theo lại lộ ra thần sắc cực kỳ tức giận, tiếp đó lại là gương mặt ôn nhu động tình...



      Lúc này, nó càng trở nên chân chính giống như Lý ...


    3. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      CÀNG NGÀY DIE CÀNG NHÌU....cúi truyện chắc còn 1 ,2 ng wa

    4. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      Editer.ơi...mình góp ý xíu dc hem....về cách xưng hô các nhân vật ak..... Mụ mụ -> mẹ...bá phụ ->bác trai..
      vs Tiểu Dạ xưng với em cho ngọt ngào.... Mấy nhân vật khác tùy tình huống,hoàn cảnh
      Ý mình là xưng hô cho thuần Việt ak...như v đọc truyện càng tuyệt hơn... :))

    5. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Cảm ơn bạn góp ý nhé, mình ko quen edit em em, vì nó bắt buộc mình phải suy nghĩ tình huống nào có thể sử dụng tình huống nào . Mà bạn biết đó, tiếng có vô vàn cách gọi, nghĩ nhiều mệt não. Tớ cứ dit ta ngươi theo cho nó nhanh, đỡ phải nghĩ nhiều.

      Cũng sr mn vì chậm nhé, vì tớ quên mất copy file về nhà, làm phải thứ 2 ra chỗ làm mới post được.


      Chương 19 q19



      Ngày mai.


      Hôm nay, là hội nghị thảo luận và nghiên cứu huyết tự theo thông lệ của hộ gia đình. Hội nghị được tiến hành ở đại sảnh, lần này mọi người tụ tập đầy đủ, nhưng lại phát , Lý lầu trưởng vẫn chưa tới.


      Thời điểm Ngân Dạ, Ngân Vũ hai người tiến vào phòng 404, chỉ thấy Tử Dạ ngơ ngác ngồi sàn nhà. tay nàng cầm tờ giấy.


      " rồi..."


      Tử Dạ mấp máy bờ môi : " rồi, ..."


      "Chuyện gì xảy ra?" Ngân Dạ lập tức xông lại, túm lấy tờ giấy kia, đó có viết: "Ta rồi. Đừng tìm ta, cũng có khả năng tìm thấy ta đâu. Ta vĩnh viễn trở về, vĩnh viễn bao giờ trở về cái nhà trọ này nữa."


      " đùa gì vậy?" bàn tay Ngân Dạ kịch liệt run rẩy, túm lấy cổ áo Tử Dạ hét lớn: "Ngươi phải nên trông thực kỹ càng sao? Lý tại, đến cùng có bao nhiêu thống khổ, bao nhiêu tuyệt vọng? Cho dù rời khỏi nhà trọ, mẹ của cũng thể nào trở lại được đâu! ..."


      Nhưng Tử Dạ 1 câu cũng , khóe mắt lặng yên rớt ra từng giọt nước mắt.


      "Ngày hôm qua với ta, với ta... Muốn chết cùng ta. còn , đánh đổi 3 lượt huyết tự để mang ta còn sống trở về, nếu trong lần huyết tự đưa thư trước ta chết rồi. Lần huyết tự đó, ta vốn là chết rồi. Cho nên, , muốn chúng ta cùng chết."


      "Ngươi, ngươi cái gì? Cái gì mà đánh đổi 3 lượt huyết tự? Đây là chuyện gì?" Ngân Dạ nghe được câu này tức khắc thay đổi sắc mặt, lập tức truy vấn: "Lần đó, ngươi trở về nhà trọ, quả thực là có nguyên nhân khác sao?"


      "Ta đáp ứng . Ta với , chúng ta còn có ma vương cấp huyết tự để hy vọng, coi như là hy vọng rất phiêu miểu, nhưng vẫn có cơ hội trở về thế giới quang minh.

      Chúng ta... Có thể rời khỏi nhà trọ địa ngục này đó."


      "Cho nên quyết định bỏ ta lại, 1 mình chết."


      " quyết định buông tha cho tánh mạng mình. Dùng phương thức này, thoát khỏi khống chế và nguyền rủa của nhà trọ. Cái này chính là phương thức duy nhất ..."

      Phương thức duy nhất ...


      lúc này, ngồi 1 chiếc xe bus.


      Nên tới nơi nào đây? Nên lựa chọn nơi nào để chấm dứt tánh mạng mình đây? Trước khi chết, có thể làm chuyện gì đây? Đương nhiên, còn có 48 tiếng thời gian để làm những điều muốn.


      Sau 48 tiếng đồng hồ, bị bóng dáng nguyền rủa giết chết. Ít nhất, Lý muốn chết bởi bóng dáng của mình.


      Rất nhiều chuyện bắt đầu trào vào đầu .


      Thời Đại học, khoảng thời gian tươi đẹp cùng bọn Di Chân, Tịch Nguyệt; sau khi tốt nghiệp bởi vì tử tưởng hợp với phụ thân mà rời nhà ra , bắt đầu sáng tác tiểu thuyết quân internet ; tiến vào nhà trọ, quen biết bọn Liên Thành, Khả Hân, bác sĩ Đường. Rồi sau lần thứ tư chấp hành huyết tự, quen biết Tử Dạ.



      Cùng Tử Dạ gặp gỡ có thể là chuyện tình tốt đẹp nhất trong cuộc đời . Tuy ở trong nhà trọ, thời gian cùng với Tử Dạ ngắn ngủn chỉ có 1 năm. Nhưng, cùng nàng cộng đồng chấp hành huyết tự , lời thề nàng trọn đời bao giờ quên.


      Cho tới lúc này, vẫn ngồi ngây ngốc chớp mắt. Cũng biết, nên xuống xe ở nơi nào. Ngồi xe bus này sử dụng thẻ giao thông bình thường, hi vọng sử dụng các đồ vật thuộc về nhà trọ kia. chỉ hi vọng, thời điểm mình chết , có thể thoát ly tất cả quan hệ với nhà trọ.


      Chỉ là như vậy mà thôi.


      tại, hoàn toàn xác định mẫu thân chết vì liên quan tới huyết tự. Giết chết nàng , hơn phân nửa là Quỷ hồn Vương Thiệu Kiệt hoặc là bọn người Tiết Long. Đây là giải thích hợp lý nhất trước mắt.


      biết trôi qua bao lâu thời gian, tới trạm cuối cùng.


      Mọi người xung quanh đều nhao nhao đứng dậy, chỉ có Lý còn ngồi lại mình. Thẳng đến khi có người nhắc nhở, mới đứng dậy xuống xe. Chỉ là, phảng phất như mất hồn phách, cũng biết bây giờ lên tới nơi nào.


      xuống xe thuộc khu Thực Tùng thành phố k. Bất tri bất giác, tới nơi xa như vậy.


      Chậm rãi bước . Bây giờ là cuối tháng 5, thời tiết có chút nóng bức. Dưới ánh mặt trời, Lý có thể thấy bóng dáng mình mặt đất.


      Cái bóng dáng kia so với bất luận quỷ hồn nào cũng đáng sợ hơn.


      Vô luận như thế nào, đều thể thoát khỏi nguyền rủa bóng dáng của nhà trọ.


      đem điện thoại vứt bỏ, muốn để cho bất luận hộ gia đình nào tìm được mình. Bất kỳ chuyện gì liên quan tới nhà trọ đều muốn biết.


      Cứ như vậy chấm dứt a.


      Cứ như vậy đem hết thảy đều chấm dứt a.



      Thời gian, từng phút từng giây trôi qua. Đảo mắt, đến giữa trưa. Lý vẫn hề có tung tích. Tử dạ gọi điện tới Lý Ung, nhưng Lý Ung hiển nhiên đối với chuyện này cũng biết chút nào.


      Vì vậy tất cả hộ gia đình lập tức lựa chọn báo cảnh sát. tại tình huống của Lý rất nguy hiểm, ai cũng hi vọng Lý chết .. Dù sao, khi Lý chết rồi, như vậy mọi người mất trý giả phi thường lợi hại.


      Mọi người đều xuất phát từ tâm tính tư lợi cho mình, hi vọng Lý chết. Hơn nữa, với tư cách là trụ cột tinh thần, ai cũng hi vọng lại chết.


      Đương nhiên, nếu như sau 48 tiếng đồng hồ vẫn trở về nhà trọ... như vậy, chẳng khác nào tự sát.


      Là Lý lựa chọn con đường này.


      Thời gian, từng phút trôi qua...


      giờ chiều, 2 giờ, 3 giờ, 4 giờ... Mãi cho đến buổi tối, Lý vẫn chưa trở về. Ở đại sảnh vẫn luôn có từng nhóm người túc trực thay phiên nhau chờ đợi, thế nhưng ai nhìn thấy Lý trở lại.


      "Lầu trưởng muốn chết phải ?"


      "Coi như là mẫu thân chết rồi, cũng nên tự sát chứ?"


      "Ta nghe , dường như cái chết của mẫu thân lầu trưởng có liên quan tới nhà trọ?"

      Mà bọn người Tử Dạ, Ngân Dạ, cùng nhau tìm kiếm tất cả những nơi Lý có khả năng tới. Mà cũng chính vì thế, bọn còn phát việc. Chính là, Di Chân cũng mất tích.


      Lúc ấy sau khi liên lạc với Lâm Tâm Hồ được biết, Di Chân chuyển ra ngoài ở, ngay cái buổi tối chấp hành huyết tự Vương Thiệu Kiệt, nàng ấy gọi điện cho Lâm Tâm Hồ, sau đó liền mất tích. Đến bây giờ, vẫn chưa tìm thấy nàng. Mà khi nghe cũng mất tích, Tâm Hồ cho rằng, phải chăng có liên quan giữa mất tích của hai người này?


      Tiếp đó...


      Thời điểm bọn tiếp xúc với vợ chồng Nghiêm Lang, lại biết thêm tin tức càng đáng sợ.


      "Lý ... Mất tích? Như thế nào lại cũng vừa vặn Di Chân mất tích!"


      Trong phòng khách, Tịch Nguyệt rót trà cho bọn Ngân Dạ, rồi ngồi xuống hỏi: "Như vậy, là có liên quan tới cái nhà trọ kia sao?"


      "Phải " lúc này gương mặt Tử Dạ vẫn tràn đầy dấu nước mắt: "Ta lo lắng cho , tại ở nơi nào đây? Các ngươi có biết cái gì ? Dù sao lúc trước các ngươi cũng là bạn đồng học, có thể nghĩ ra tới nơi nào ? Ta hỏi qua phụ thân , nhưng phụ thân biết."


      "Cái này..." Tịch Nguyệt nhìn nhìn Nghiêm Lang, sau đó, dường như quyết định mới ra: "Tuy biết cái chết của mẫu thân Lý là chuyện gì xảy ra, nhưng ta biết, có liên quan tới Di Chân hay !"


      "Có ý tứ gì?" Ngân Vũ lập tức truy vấn: "Di Chân cùng cái chết của mẫu thân Lý có quan hệ gì?"


      ", ta cũng chỉ là suy đoán. người Di Chân, cũng nhận được cái nguyền rủa. Có lẽ các người biết, Di Chân từng ở qua nhà trọ."


      Những lời này vừa ra, trong phòng khách, Tử Dạ, Ngân Dạ, Ngân Vũ ba người, đều lâm vào cực độ yên tĩnh. Nhất là Tử Dạ, nàng cơ hồ muốn hít vào ngụm khí lạnh, hơn nửa ngày mới : "Các ngươi, các ngươi ... nàng từng ở qua nhà trọ? Như vậy, nàng vượt qua lần huyết tự thứ 10 sao?"


      "Ân, cũng kém bao nhiêu... Chỉ là, lần thứ mười huyết tự, nàng vẫn chưa hoàn toàn vượt qua, chỉ là điều kiện phù hợp có thể ly khai nhà trọ. Mấy năm qua, nàng mực thừa nhận nguyền rủa của huyết tự lần thứ 10, cho tới nay vẫn thể tìm được sinh lộ. Nếu như nàng có tiếp xúc qua với mẫu thân của Lý , có khả năng mẫu thân của Lý bị ảnh hưởng bởi nguyền rủa... kỳ , ta cũng chỉ là đoán mà thôi, có lẽ việc hẳn là như thế."


      " kỹ càng chút!" Ngân Dạ lúc này vọt tới trước mặt Tịch Nguyệt, thở hổn hển :

      "Đem tình của Di Chân, toàn bộ cho ta biết! Dù là chi tiết cũng được bỏ qua!"


      Ngày thứ hai.


      vẫn chưa trở về.


      Mặc dù báo cảnh sát, Lý Ung cũng vận dụng quan hệ của truy tìm tung tích Lý , thế nhưng vẫn ai biết Lý tại ở nơi nào. Chỉ cần bốn mươi tám tiếng đồng hồ vừa đến, Lý liền triệt để xong đời. Đến lúc đó, cho dù muốn sống cũng còn cơ hội.


      Trong nhà trọ.


      Ngân Dạ cùng Ngân Vũ kéo theo thân thể mệt mỏi trở về phòng, tìm kiếm thời gian dài như vậy mà hề ngủ, thể lực tiêu hao rất lớn. Kế tiếp, đổi thành Tinh Thần và Thâm Vũ giúp Tử Dạ tìm kiếm Lý .


      Ngân Vũ bước vào phòng, ngồi ghế sa lông, dụi dụi con mắt, dùng giọng điệu cảm khái : "Ta có thể hiểu được thống khổ của Lý . Cha mẹ ta, trước kia từng là hộ gia đình, cũng chết bi thảm vì cái nhà trọ này. Cái nhà trọ này, quá tàn khốc, quá kinh khủng."


      "Ngân Vũ, " Ngân Dạ vội vàng qua ôm lấy Ngân Vũ, hai tay choàng lấy thân thể nàng, vào tai: "Ngươi nên giống như Lý , ta cho dù liều chết, cũng phải để ngươi rời khỏi nhà trọ. Ngươi chấp hành bảy lần huyết tự rồi, còn ba lượt là có thể rời khỏi nơi này."


      Ngân Vũ cũng đồng dạng ôm chặt Ngân Dạ. lâu, nàng bỗng nhiên dùng thanh nghẹn ngào : "Ngân Dạ... Ngươi nên tiến vào nhà trọ này. , ngươi nên làm như vậy. Coi như là vì ta, ngươi cũng nên làm như vậy."


      "Bây giờ những này, còn có tác dụng gì đâu? Ta cùng ngươi rời khỏi nhà trọ, vô luận như thế nào, ta đều buông tha. Nếu như Lý làm như vậy, vậy chúng ta cũng nên có sách lược. Ngân Vũ, chúng ta ít nhất phải biết , phải chăng mảnh vỡ khế ước địa ngục bị Lý nắm giữ, vạn nhất dấu mảnh vỡ mà ..., phiền toái..."


      Lúc này, Lý ngồi trước cái hồ nước. Nơi này thuộc khu vực ngoại ô thành phố k, ở đây trong phiến rừng cây hít thở khí mới mẻ, cảm thụ thiên nhiên trước hồ nước, Lý cảm giác tâm tình khá hơn chút.


      lúc này cầm cần câu, tuy trôi qua vài giờ vẫn có cá cắn câu. Bất quá, chút cũng lo lắng.


      "Chết ở 1 địa phương xinh đẹp như vậy, ta nghĩ, ta cũng có thể nhắm mắt a. Bất quá, ít nhất trước đó, thực thể câu được 1 con cá sao?"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :