Nhà trọ địa ngục - Hắc sắc hỏa chủng

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 13 q 19


      Họa Cát dựa theo lời của Tiểu Dạ Tử, thủy chung có ngắt điện thoại. Vốn, bọn người Tiểu Dạ Tử chuẩn bị tiến về đường Gia Viễn, mà đường Chu sinh vốn cũng khá gần đường Gia Viễn, điểm này càng thêm xác định, Họa Cát muốn tới giáo đường. Nàng tại sợ hãi tới tình trạng đăng phong tạo cực (cùng cực).



      "Trả lời ta!" Tiểu Dạ Tử vẫn bảo trì trò chuyện với Họa Cát: " người của ngươi, có phải có tấm da dê hay ?"



      Họa Cát nghe thấy từ "Tấm da dê", lập tức miệng há to tới mức có thể nhét vừa trái táo. Nàng mặc dù biết thần cốc Tiểu Dạ Tử là thám tử đơn giản, nhưng vô luận như thế nào cũng nghĩ tới nàng biết được điều này?



      "Đúng, đúng vậy! Có tấm da dê!"



      " Cái mảnh da dê đó ngươi có được khi nào?"



      "Cái này chỉ sợ ra, ngươi nguyện ý tin tưởng, cho dù có làm cách nào cũng thể vứt bỏ nó được, vô luận dùng cách..."



      "Hảo hảo giữ lấy nó, tuyệt đối thể vứt bỏ!" Tiểu Dạ Tử lập tức nhắc lại: "Còn có, người cứ dừng ở nơi đó, chờ chúng ta tới! Cuối cùng hỏi lại ngươi câu, vì cái gì mà ngươi trốn khỏi nhà khách Cánh Đồng Tuyết? đường xảy ra chuyện gì?"



      Họa Cát nghe xong những lời này, tức khắc biết nên như thế nào, cắn môi, suy nghĩ kỹ hồi, mới lên tiếng: "Ta, ta chỉ là cảm ứng được, dường như có vật gì đó muốn tiếp cận ta..."



      "Này, phía trước chính là đường Xa Lỗ rồi!" Lúc này Ngân Vũ phát ra cột mốc chỉ đường, biểu thị tại đây là đường Xa Lỗ. đến đường Xa Lỗ, đường Chu Sinh cũng sắp tới rồi!



      Đồng thời, ở cỗ xe khác, tên phú nhị đại Tưởng Thiên đảm nhiệm việc lái xe, vẻ mặt đầy hưng phấn, đối với Thiên Sinh ngồi bên cạnh hô to : "Mau nhìn, chính là!"



      Tưởng Thiên lúc này hung hăng đạp chân ga cái,bình thường thường xuyên cùng đám hồ bằng cẩu hữu ở bên ngoài đua xe, lúc này tự nhiên là càng thêm bước tăng tốc, vả lại đường có xe qua lại, càng thêm quan tâm.



      Cái tên phú nhị đại này từ khi tiến vào nhà trọ bị sợ hãi giày vò, giờ phút này cái gì cũng muốn chú ý, chỉ cần nhanh chóng tới bên người Họa Cát là được rồi!



      Rất nhanh, xe của Tưởng Thiên tiến lên ngang hàng với xe của Tiểu Dạ Tử thậm chí bắt đầu vượt qua. Hai cỗ xe dọc theo đường Xa Lỗ hướng về phía đông mà chạy,rất nhanh, nhìn thấy đường Chu Sinh!



      Nhưng mà đúng lúc này, điện thoại của Họa Cát vì yếu pin nên tự động tắt máy! Bởi vậy, liên lạc giữa nàng cùng Tiểu Dạ Tử hoàn toàn bị chặt đứt rồi!



      Lúc này, Họa Cát trốn ở góc hẻo lánh trong WC, mà a Lệ cũng dừng ở bên cạnh nàng. Vừa rồi, nàng cùng Tiểu Dạ Tử chuyện, A Lệ 1 câu cũng hiểu, lúc này lạnh run trốn ở góc tường, tựa hồ như muốn rời xa tấm gương, cố gắng nép mình vào góc chết của tấm gương.



      Kỳ , chỉ cần qua đem cánh cửa kia đóng lại là được rồi, nhưng hai người, chẳng ai có dũng khí đó.



      Cái này, có lẽ an toàn a? xảy ra vấn đề gì chứ?



      Họa Cát nghĩ như vậy, cũng nhàng thở ra. Nàng tại thực rất mệt mỏi, buổi tối, xuất quá nhiều tượng siêu việt nhận thức của nàng, làm nàng càng ngày càng lo lắng hãi hùng, biết trong bóng tối, xuất ra cái đồ vật dạng gì nữa.



      biết, thường thường chính là điều khinh khủng nhất. Cho tới bây giờ, nàng chưa từng nhìn thấy, thứ muốn tiếp cận mình là gì. Trong đầu chỉ là cảm ứng, giống như là rada cảnh báo nguy hiểm, nhưng lại cách nào biết thứ muốn tiếp cận mình rốt cục có hình thù ra sao. Hết thảy cũng biết.



      Về phần a Lệ lại càng thảm hơn, chính bản thân ta cũng biết bản thân mình chọc phải ai, hay là ra cửa xem hoàng lịch, hiểu thấu tự nhiên đụng phải loại chuyện này. Nàng nữ hài tử nhìn thấy 1 con gián cũng phải nâng cao đê-xi-ben thét lên, hôm nay lại chui vào trong WC hẹp tối om, liên lạc thấu với bên ngoài cảm thấy trong nội tâm rất rất sợ hãi rồi. Bất quá cũng may Họa Cát Tường Nhân còn có thể gọi người tới hỗ trợ, chắc có vấn đề gì đâu. Nhưng đáng tiếc ngôn ngữ hai người thông, thể giao lưu, dù sao ngữ của hai người cũng phải quá tốt, chưa tới trình độ có thể tự nhiên giao lưu.



      Cho nên, hai người đành phải ở trong bóng đêm, câu cũng ra miệng. Cảm giác… quá mức gian nan rồi.



      "Có thể..." Cuối cùng, a Lệ chịu được tĩnh mịch vẫn là mở miệng chuyện: "Tiểu Thư ngươi có thể hiểu được 1 chút tiếng trung sao?"



      ", điểm, điểm."



      Họa Cát phát tiếng trung khó nghe tới cực điểm, chỉ là miễn cưỡng có thể đoán ra.



      Bất quá, chỉ cần có thể giao lưu, còn hơn là tịch mịch ngồi cạnh nhau.



      Họa Cát đầu tựa vách tường, con mắt hơi nhắm lại, : "Ta, biết tiếng Trung, rất ít, rất ít."



      " có sao á..., ta câu tiếng nhật cũng được. nghĩ tới có thể gặp được ngươi, ta rất thích nhân vật Trương Thanh Lệ do ngươi diễn. 《 Thiên Đường tuyết 》có ra phần 2 hay ?"



      Bởi vì vai diễn của nàng có sử dụng tới tiếng trung, nên trước đó có học qua cùng Mẫn Tử, vì vậy Họa Cát có thể hoàn toàn nghe hiểu, trả lời: “ có, có thể ra bản điện ảnh, nhưng Trương Thanh Lệ phải là ta diễn nữa.”



      "Cái gì? như vậy thực là đáng tiếc, thế do ai diễn?"



      " ràng lắm, ta rất ít khi quan tâm đến tình này."



      "Ah... như vậy ah. Ngươi tiếp theo diễn bộ phim gì?"



      "Sáu tháng cuối năm nay ta có kế hoạch quay phim, mà là dự họp báo(*phát ngôn) quay vài quảng cáo, bởi vì bộ phim trước 《 Hoa Sinh Tiểu Thư 》 làm ta rất mệt mỏi."



      《 Hoa Sinh Tiểu Thư 》 là bộ phim mới ra mắt vào mùa xuân năm 2011, tổng cộng có 11 tập, về nữ nhân vật chính do Họa Cát sắm vai. Nàng là nữ sinh viên trở thành trợ thủ của thám tử lừng danh, giúp sưu tập tình tiết tư liệu vụ án, phải bôn tẩu các nơi. Bởi vì bộ phim có Hoạ Cát đóng vai, nên số lượng người theo dõi khá đông. Sau khi diễn《 Thiên Đường tuyết 》 mỗi bộ phim Hoạ Cát tham gia, đều thủ vai chính, mà bản thân nàng cũng tham gia vài tập đặc biệt. Đáng nhắc tới chính là, tin đồn chỉnh dung, vừa lúc phát sóng bộ phim 《 Hoa Sinh Tiểu Thư 》 bắt đầu lan truyền. Bất quá bởi vì a Lệ giống nhau chỉ thích xem phim qua lồng tiếng, cho nên nàng chỉ nghe tới bộ phim này, mà chưa xem qua.



      Lúc ấy, có người còn truyền ra vài chuyện xấu, đầu tiên là Họa Cát Tường Nhân từng chỉnh dung hoàn toàn, còn có nàng cùng nam diễn viên đóng vai chính Phong Biên Kính Thụ có qua lại, nâng cao cát xê, cùng với người của tổ biên kịch hợp. Đương nhiên, những chuyện xấu này ngược lại làm cho 《 Hoa Sinh Tiểu Thư 》 Tăng tỷ lệ người xem lớn.



      "Chỉnh dung?" Họa Cát cười khổ mà : "Ngươi có trông thấy nữ minh tinh nào sau khi nổi tiếng mà có tin đồn chỉnh dung?"



      "Ân... Dường như là vậy."



      Lúc này,Hoạ cát cùng a Lệ trong nhà cầu từng bước thích ứng với hắc ám. Mà Hoạ Cát cũng cảm nhận được, cái cảm giác bị tiếp cận kia cũng dần giảm xuống.



      A Lệ nhìn về phía khuôn mặt tinh xảo của Họa Cát, tuy nàng có trang điểm, nhưng vẫn mỹ nhân bại hoại. Kỳ , a Lệ nhiều ít cũng có chút để ý, Họa Cát Tường Nhân phải chăng thực từng chỉnh dung, dù sao lúc ấy nàng nhìn thấy gương mặt của Trương Thanh Lệ, quả thực mỹ tới kinh tâm động phách, nữ nhân còn phải động tâm. Tuy thể là cười cười khuynh nhân khuynh thành khoa trương như thế, nhưng là loại khí chất phong nhã cổ điển, giống như là tơ lụa trắng nõn dính vết bẩn, làm cho người ta khắc sâu ấn tượng.



      Cho nên, lúc này nàng cũng bắt đầu chú ý đến gương mặt của Họa Cát, cự ly gần như vậy, có thể nhìn ra dấu vết dao kéo hay ? Nàng tự chủ được, đem gương mặt mình tới gần gương mặt Họa Cát. Bất quá bởi vì nguyên nhân quá tối, thể nhìn thấy ràng.



      Bất quá mặc dù như thế, vẫn phải cảm thán vẻ đẹp của nàng ấy, có chút kém xa so với khi trang điểm kỹ càng, nhưng liếc mắt vẫn có thể nhận ra được là nàng. A Lệ cẩn thận chu đáo nhìn cái gương mặt hoàn mỹ này, bất tri bất giác nàng tiến tới càng gần.



      Lúc này, xe của Tưởng Thiên tới trước quán cà phê Nguyệt ảnh, lập tức mở cửa xe, bước lớn chạy vọt vào! Sau khi tiến vào đại sảnh, liền bắt lấy tên nhân viên phục vụ: "WC, WC ở nơi nào?"



      Nhân viên phục vụ vội vàng chỉ vào 1 vị trí, Tưởng Thiên lập tức chạy vội mà , còn thiếu chút nữa trượt ngã xuống đất. Cuối cùng, chạy tới trước cửa nhà vệ sinh nữ, lập tức đập cửa hô lớn: " Họa Cát Tường Nhân! Ngươi ở đâu? Có ở đấy ?"



      Chỉ là, phát ra bất kỳ thanh gì, Họa Cát cùng a Lệ, đều căn bản nghe được.



      "Này ,Họa Cát Tường Nhân!" Tưởng Thiên oán hận chuẩn bị cước đá văng cửa.



      Lúc này, Họa Cát hướng phía cửa nhìn lại, đứng người lên : "Bọn ... sai biệt lắm nên tới rồi chứ?"



      "Ân, ta nghĩ cũng thế..." A Lệ vội vàng đứng người lên, lúc này ánh mắt của nàng vẫn thủy chung dừng lại gương mặt Họa Cát. Nàng càng nhìn càng cảm giác, gương mặt này tuyệt đối là tự nhiên.



      Đúng vào lúc này, Họa Cát đột nhiên cảm giác nội tâm như bị níu chặt, cái cảm giác bị "Tiếp cận" lại xuất !



      Trước mắt, cánh cửa nhà vệ sinh khác lại mở ra, tấm gương lần này đối diện với hai người!



      Sau đó...



      A Lệ thấy được "Nó" .



      Hô hấp của nàng tức khắc dừng lại, còn chưa kịp mở miệng cảm giác thân thể đông cứng, giống như cơ thể nàng bị điểm đen đỉnh đầu hút vào cực mạnh, làm máu tràn lên não cách nhanh chóng, 2 mắt nàng xung huyết đỏ au, huyết áp tăng lên quá nhanh chóng làm trước mắt nàng tối sầm lại.



      Trước khi chết, nàng nhìn thấy được 1 gương mặt, mà chưa từng thấy trong bộ phim kinh dị nào.



      Cái gương mặt kia ở gần Họa Cát Tường Nhân. Mà bản thân Họa Cát Tường Nhân lúc này lại nhìn vào tấm gương. Nàng chỉ chăm chú nhìn về phía cửa lớn. Hoàn toàn có phát , "Nó", từ từ tiếp cận lấy nàng...



      Sau đó, cửa nhà vệ sinh cứ như vậy mà mở ra. Tưởng Thiên đá vào cước trống , cả người ngã nhào vào trong nhà vệ sinh. Sau đó, nhìn thấy trước mắt là Họa Cát Tường Nhân liền kinh hỉ, quả nhiên là nàng!



      như vậy, mình có thể coi như chấp hành xong huyết tự?



      Thế nhưng mà, đúng vào lúc này, toàn bộ đèn điện quán cà phê điều lập tức tối sầm lại!



      Bọn người Tiểu Dạ Tử, Ngân Vũ cũng nhảy vào quán cà phê. Bọn họ đều nhìn thấy Họa Cát đứng trong nhà vệ sinh, còn nàng ấy quay người về phía sau, tìm kiếm a Lệ biến mất vô ảnh vô tung.



      Đồng dạng...



      Tưởng Thiên cũng còn tồn tại.



      "Lui ra phía sau!" Tiểu Dạ Tử lập tức hô to: "Tất cả mọi người lui ra phía sau!"



      "Thần Cốc tiểu thư?" Trong bóng tối Họa Cát nghe được thanh này, kích động chạy ra, nhưng, tất cả mọi người ai dám để nàng tới gần, ai cũng đều cố gắng lui ra xa.



      "Đừng tới đây!" Tiểu Dạ Tử sắc nhọn hô lên 1 tiếng: "Ngươi đừng tới đây!"



      Mọi người, nhanh chóng kéo giãn khoảng cách hơn 10m. Lúc này, Họa Cát Tường Nhân trong mắt hộ gia đình chỉ còn 1 giá trị. Chính là mảnh vỡ khế ước địa ngục người nàng !



      Cùng lúc đó, tại động Thiên Sơn.



      " sai biệt lắm, ở gần nơi này." Di Chân dừng bước lại, nhìn chung quanh, nàng nhìn Lý , vẫn như cũ là 1 mảnh trầm mặc.



      "Ân, hẳn vậy." Lý nghiêng đầu nhìn rừng cây trầm xung quanh, la bàn trong tay minh xác chỉ về phía đó. Căn cứ vào lộ tuyến do nhật ký cung cấp, cái huyệt động kia còn xa. Tới được nơi đó mà ..., có thể tìm được bản nhật ký Bồ Mỹ Linh lưu lại.



      Quả nhiên, lại xa, hai người bọn họ nhìn thấy được cái huyệt động. Cửa vào của nó phi thường lớn, bên tràn đầy dây leo, còn bên trong đen kịt mảnh. Lý cùng Di Chân song song mở đèn pin, tiến vào.



      "Huyệt động rất sâu, " Lý chiếu về phía trước, mà ánh mắt vẫn thủy chung tập trung vào Di Chân, tiếp theo : "Lại tiếp tục tiến vào bên trong chút, căn cứ vào chỉ thị nhật ký, nó nằm ở..."



      Căn cứ vào sở thuyết Bồ mỹ linh lưu lại, cuốn nhật ký được giấu bên trong huyệt động thứ tư. Mặc dù trôi qua thời gian rất lâu, nhưng cuốn nhật ký được đem ra từ trong nhà trọ, có thể đảm bảo chất lượng.



      Rốt cục, trước mắt xuất cửa vào của huyệt động thứ nhất.



      " tìm được, là cái thứ nhất!" Di Chân hưng phấn kêu lên, tiếp theo chiếu ánh đèn qua bên cạnh, quả nhiên lại tìm được cái huyệt động mới. Nàng vừa ý định cất bước qua, bỗng nhiên cảm giác có chút gì đó đúng...



      Nàng cảm giác khí có chút bình thường, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Trong khí, xen lẫn từng đợt gió lạnh, phảng phất như nàng tiến vào toà lăng mộ dưới đất. Bởi vì chấp hành huyết tự, qua rất nhiều địa phương u, cho nên ở phương diện này nàng cảm ứng rất mạnh.



      "Học trưởng, coi chừng!" Di Chân lập tức lên tiếng nhắc nhở: "Tại đây..."



      "Ân." Lý lạnh lùng hồi đáp: "Ta biết rồi."



      Di Chân cẩn thận chú ý bốn phía, tay của nàng hướng về miệng túi, vừa di động vừa đồng thời quan sát, khắc ngừng. Giờ phút này nàng làm tốt chuẩn bị, ứng đối với bất luận cái tình huống gì.



      Hai người lại tiếp tục hướng về phía trước, bước tới cửa động thứ hai, lại chiếu rọi xung quanh tìm huyệt động thứ 3, rất nhanh sau đó, chính là huyệt động thứ tư.



      Bộ pháp của Lý cùng Di Chân càng ngày càng chậm, khí lộ ra cực kỳ áp lực, giống như nó bị đông kết ở trạng thái rắn, làm cho hít vào thở ra rất khó khăn. Lần trước, cuốn nhật ký được cấp ở địa điểm huyết tự chỉ thị thứ 10, như vậy lúc này đây, nó nằm ở nơi nào?



      tới trước cửa ra vào huyệt động thứ tư, bên trong tựa hồ như là gian hẹp dài. Căn cứ vào nhật ký miêu tả, cuốn nhật ký nằm sâu ở tận cùng bên trong. Mà Di Chân biết , cái này là nhất định phải tới.



      Bị Bồ Mỹ Linh xếp đặt thiết kế, cũng tốt hơn so với bị nhà trọ xếp đặt thiết kế. Tuy nhiên, Bồ Mỹ Linh cũng sớm đem nhân cách linh hồn bán cho nhà trọ. Thậm chí, bản thân còn có thể là 1 đầu huyết tự.



      " thôi." Lý giọng : "Theo sát lấy ta."



      "Tốt, tốt."



      Hai người tiến vào bên trong gian hẹp hắc ám, ngừng tới... Theo thời gian trôi qua, bọn tới, rất gần...



      Rốt cục, hai người bước đến cuối huyệt động...

      caoduong thích bài này.

    2. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 14 q19



      Sau đó nàng liền lên lầu, mở tủ quần áo, bắt đầu tìm kiếm ga trải giường và chăn gối. đồng thời, câu có câu bắt chuyện với Tử Dạ.



      thực tế, lúc trước Dương Cảnh Huệ thực hi vọng Lý cùng Di Chân đến với nhau. Di Chân lúc cùng học với Lý đến nhà bọn họ rất nhiều lần, Dương Cảnh Huệ đối với bé này ấn tượng đặc biệt sâu, tính cách sáng sủa, tri thức uyên bác, rất khéo hiểu lòng người, quan trọng nhất là nàng thấy nó ràng có hảo cảm với Lý , cho nên nàng cũng cố ý tác hợp cho bọn . Nhưng, Lý ràng lại hợp tác, cho nên Dương Cảnh Huệ cũng có biện pháp.



      Nàng đối với Tử Dạ cũng rất thích, duy chỉ có chút để ý và lo lắng, là nàng có thể hay liên quan tới tình nhân trước kia của Lý Ung, nếu là như vậy, vô luận thế nào nàng cũng đáp ứng. Cho nên, nàng cố ý thăm dò chuyện này chút, dù sao cũng có khả năng trực tiếp hỏi ra, đồng thời còn phải cân nhắc cảm thụ của Lý .



      "Bá mẫu, cần..." Tử Dạ ở 1 bên ngăn cản: "Chúng con thực cần phải ..."



      "Ai, ngươi xuống lầu trước , ngươi là khách nhân mà, cần giúp đâu, ta có thể tự làm."



      Tử Dạ nhìn thấy khó có thể lay chuyển được Dương Cảnh Huệ, chỉ còn cách ra ngoài. Mà Dương Cảnh Huệ vừa mới lấy ga giường ra, chợt phát , ở dưới cùng tủ quần áo, có để hộp gỗ đàn.



      Cái hộp đó, trước kia nàng chưa từng thấy qua.



      "Đây là cái gì?"



      Xuất phát từ lòng hiếu kỳ, nàng cầm lấy cái hộp gỗ rồi mở nó ra. Ở bên trong có để lần lượt từng bức họa được gấp gọn gàng.



      "Đây là... Tranh sao?"



      Dương Cảnh Huệ liền mở bức thứ nhất ra nhìn, sau đó liền phát , nội dung vẽ gian phòng thuần sắc trắng, ở bốn phía đều được kê những dãy tủ có ngăn giống như là tủ thuốc. Mà trong đó có hình người, mở ngăn kéo ra.



      "Tranh này..." Dương Cảnh Huệ lật xem bức họa, nhíu mày, sau đó, lại nhìn nội dung những bức họa đằng sau.



      Ở bức họa đằng sau, trong ngăn kéo bị mở ra có bàn tay vươn ra, sau đó đem người kia kéo vào trong ngăn tủ.



      Cùng lúc đó, tại động Thiên Sơn, thời điểm tới nơi cuối cùng của huyệt động thứ 4, Di Chân đem đèn pin chiếu xuống mặt đất bùn phía dưới. Cuốn nhật ký được để trong 1 chiếc hộp, vùi ở dưới nơi này .



      Nàng lập tức tới, cúi người xuống : "Học trưởng, hẳn là nơi này rồi, cầm xẻng tới đây ."



      Phía sau nàng, Lý mở bao ra , từ trong đó lấy ra hai cái xẻng , đưa cái giao cho Di Chân. Hai người ngồi xổm xuống, bắt đầu đào...



      Hai người lựa chọn phương vị bất đồng mà đào, Di Chân vẫn cảm giác được, cỗ khí u tĩnh xâm nhiên dần dần ngưng đọng, làm thân thể của nàng run lên nhè .



      phải... nơi đây thực từng là nơi chấp hành huyết tự chỉ thị chứ?



      Di Chân đào nhanh hơn, mà đúng lúc này, Lý bỗng nhiên : "Đào được rồi!"



      cái hộp màu đỏ, bị chôn ở dưới lớp bùn đất. Sau khi lấy nó ra, hai người gắng gạt lớp bùn đất . Sau đó mở nắp hộp, bên trong có đặt cuốn nhật ký.



      Di Chân đem cuốn nhật ký mở ra, nàng cùng Lý xem xét nội dung.



      "Có thể tìm được cuốn nhật ký này thực là cực khổ ah. Như vậy, nhìn phân lượng các ngươi vất vả như thế, liền cung cấp cho các ngươi tin tức. Bí mật về ma vương cấp huyết tự chỉ thị, còn cần tiếp tục tìm kiếm những cuốn nhật ký sau, địa điểm ở cuối cùng ta cho các ngươi biết. Ân, tin tức muốn cho các ngươi chính là, mảnh vỡ khế ước địa ngục thứ nhất, tay Lý , được đặt trong ngăn kéo bí mật ở trong phòng tầng 2, còn chìa khóa do Doanh Tử Dạ bảo quản. Đương nhiên, nếu như ngươi phải là hộ gia đình, như vậy đoạn văn tự này ngươi xem hẳn là hiểu , coi như ta cái gì cũng a. Mảnh nhật ký tiếp theo, được cất giấu ở dưới cầu Huyền Đăng, nhớ kỹ nha. Cố gắng lên, khoảng cách tới bí mật ma vương cấp huyết tự chỉ thị, rất gần!"



      Di Chân sau khi xem xong đoạn văn tự này, liền thả nó vào hộp, biểu lộ tương đối thong dong , : "Quả nhiên là Bồ Mỹ Linh, người này thủ đoạn trước sau như . Được rồi, chúng ta trước a."



      "Ân." Lý đứng người lên, : "Vậy tốt, chúng ta trước."



      đem la bàn lấy ra, Di Chân bỗng nhiên hỏi câu: "Nội dung nhật ký là sao? Bồ Mỹ Linh thực biết trước được hết thảy?"



      "Ngươi muốn gì?"



      chỉ cúi đầu nhìn la bàn, trả lời câu như vậy rồi mở miệng nữa.



      Hai người rời khỏi huyệt động liền vội vã xuống núi. Khá tốt, trong huyệt động cũng có cái gì đáng sợ. Di Chân vừa , vừa nghĩ cầu Huyền Đăng là nơi nào? Trong điện thoại di động tìm tòi cũng thấy. Mặc dù nó tồn tại, nhưng lại thể tìm ra. Mà cái động Thiên Sơn này cũng là như thế, hoàn toàn hề có bất kỳ danh khí, tốn chút sức dễ dàng tìm ra được.



      tới tới, bỗng nhiên, Di Chân dừng bước chân .



      Trước mắt, là gốc cây hoè vừa rồi nàng cùng Lí qua, tại, ràng đó lại treo 1 người chết ! Đó là nữ nhân mặc váy liền màu trắng, hai con mắt trợn ngược lồi ra, đầu lưỡi tím ngắt lòi ra khỏi khoang miệng.Sợi dây thừng treo cổ nàng được buộc nhánh cây! Mà dưới chân nàng, hề nhìn thấy bất luận vật gì có thể giúp nàng leo lên.



      Vừa rồi, tuyệt đối hề có nữ nhân này! Nhưng khi nhìn thấy tình huống thân thể ấy, tuyệt đối là chết rất lâu, mùi hôi thối đập vào mặt, tuyệt đối thể là người vừa mới chết!



      "Học trưởng, " Di Chân lập tức lui về sau, : "Chớ khẩn trương, hành động thiếu suy nghĩ có thể lâm vào bẫy rập."



      cũng nhíu mày nhìn nữ thi kia, rồi kéo Di Chân thối lui về sau, sau đó nắm chặt tay của nàng, : "Chạy!"



      Sau đó, hai người liền nhanh chân chạy vội, lách qua nữ thi kia hướng phía dưới núi chạy !



      "Nơi này, quả nhiên từng là nơi chấp hành huyết tự chỉ thị?" Di Chân nhìn về nữ thi phía sau đồng thời cảm giác rất kỳ quái, nếu là như thế...



      Là Bồ Mỹ Linh sau khi chết đem cuốn nhật ký kia đặt ở địa điểm chấp hành huyết tự chỉ thị? làm sao có thể sống sót? Hay bởi vì, biết sinh lộ?



      Từ lúc mới bắt đầu, cố ý đùa bỡn bọn này?



      lôi kéo Di Chân chạy 1 đoạn rất dài, đột nhiên, trước mắt xuất 1 màn rất khủng bố! Cách đó xa có 1 gốc hòe, vậy mà cũng treo cái nữ thi kia, bộ dáng giống hệt như đúc, có chút mảy may khác biệt!



      Chỉ là, hai con mắt lại càng thêm lồi ra, bộ dạng làm cho người ta đặc biệt sợ hãi!



      "!"



      lại kéo Di Chân tiếp tục chạy 1 hướng khác, lúc này đây, Di Chân cũng triệt để xác định, tại chính là huyết tự nguyền rủa!



      Tình huống phát triển đến tình trạng ác liệt nhất! phải chấp hành huyết tự chỉ thị với tư cách là hộ gia đình, xuất nhắc nhở sinh lộ hay hạn chế của nhà trọ, cách khác...



      Quả nhiên, chạy bao lâu, lại nhìn thấy thi thể nữ nhân kia!



      "Rời khỏi rừng rậm!" Di Chân quyết định nhanh: "Chỉ cần ở trong rừng rậm nhất định gặp phải nữ thi này, rời khỏi..."



      Nhưng, như thế nào rời ?



      Bọn căn bản cũng biết địa hình ở phụ cận động Thiên Sơn ah!



      "Tách ra trốn." Lý bỗng nhiên mở miệng : "Chúng ta tự chọn 1 phương hướng rời , có thể chạy được! Hơn nữa, tách ra mà ..., chỉ cần quỷ có phân thân người ly khai được nơi này."



      "Thế nhưng mà, học trưởng ngươi..."



      " mau!"



      đẩy Di Chân, rồi sau đó chạy về 1 hướng ngược lại. Mà Di Chân nhìn chăm chú bóng lưng Lý , cũng chỉ có thể tuân theo ý , chạy về 1 hướng khác.



      sau khi chạy cách Di Chân 1 khoảng xa liền thầm : "Lầu hai thư phòng, ngăn kéo bí mật... Sao?"



      Trong nhà Lý .



      Dương Cảnh Huệ xuống cầu thang, nhìn phòng khách 1 bóng người, bàn trà để lại tờ giấy, viết: "Thực xin lỗi, mụ mụ, chúng ta có việc, trước."



      "Thiệt là, như thế nào vậy ah."



      Dương Cảnh Huệ thở dài, thu hồi tờ giấy.



      Cùng lúc đó...



      bóng đen, từ 1 góc ngoài đường cái xuất , sau đó, chậm rãi hướng về phía nhà Lý . bao lâu sau, bóng đen này tới trước cửa ra vào, mở cửa.



      Dương Cảnh Huệ nghe thấy thanh mở cửa liền nhìn lại, chỉ thấy Lý từ ngoài cửa vào!



      "Lý ?" Nàng vừa mừng vừa sợ nói: "Ngươi sao lại vòng về? Tử Dạ đâu? phải các ngươi cùng nhau sao?"



      "Tử Dạ?" Lý sửng sốt chút, sau đó : "Nàng về trước."



      "Như vậy ah." Dương Cảnh Huệ có chút thất vọng: "Vậy sao."



      Sau đó nàng hướng lầu hai tới, còn Lý theo sau nàng.



      "Chờ chút, mẹ." Lý bỗng nhiên gọi Dương Cảnh Huệ lại: " tay ngươi cầm cái gì vậy? Là bức vẽ sao?"



      "Ah." Dương Cảnh Huệ đem mấy bức tranh tay đưa cho Lý , : "Tìm được trong tủ quần áo đấy."



      liền mở nó ra, nhìn kỹ chút.



      Sau đó ngẩng đầu lên. Chỉ thấy lúc này Lý nghiêng nghiêng đầu, vẻ mặt nhăn nhó cực kỳ.



      "Tiểu , ngươi làm sao vậy?" Dương Cảnh Huệ sợ hãi kêu lên tiếng, nàng chưa bao giờ nhìn thấy vẻ mặt nhi tử như thế!



      Diện mục của Lý càng ngày càng trở nên đáng sợ, tiếp đó, Dương Cảnh Huệ liền chứng kiến, Lý ở trước mắt, gương mặt bắt đầu trở nên bợt bạt thiếu sức sống, tóc dài dần ra, cánh tay đưa lên trước mặt Dương Cảnh Huệ, nó trở nên khô héo và hư thối, bốc ra mùi tanh tưởi.



      "Ngươi, ngươi..." Dương Cảnh Huệ sợ tới mức hồn phi phách tán, lập tức chạy xuống dưới lầu!



      Thế nhưng mà, còn kịp.



      Chỉ nghe thấy thanh sắc nhọn vang lên, bao lâu sau liền triệt để khôi phục yên tĩnh.



      Trong phòng khách, máu tươi rải đầy, khắp nơi, đều mà màu đỏ máu hút mắt.



      Đầu của Dương Cảnh Huệ lăn ở sàn nhà, xung quanh là tứ chi đứt vụn, tay chân, thậm chí rất nhiều mảnh nội tạng ruột già văng ra tứ phía. Còn Lý biến mất vô tung vô ảnh.



      Cái đầu lâu của Dương Cảnh Huệ vẫn mở to con mắt, đến chết cũng hiểu, vì cái gì con của mình lại biến thành Lệ Quỷ chỉ có thể thấy trong phim kinh dị, đem nàng xé nát thành tám khối, tàn nhẫn giết chết...



      ai có thể cho nàng đáp án, ai...



      Vĩnh viễn cũng có...



    3. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 15 q19



      Thần cốc Tiểu Dạ Tử tận lực kéo giãn khoảng cách với Họa Cát, ánh mắt của nàng thủy chung vẫn tập trung nhìn về phía trước, dường như tiến hành 1 bước quan sát.



      "Thần Cốc tiểu thư?" Họa Cát cũng nhìn thấy Tiểu Dạ Tử trước mắt, tuy đèn đóm trong tiệm hoàn toàn tắt hết, nhưng ở trong bóng tối quen mắt, nàng có thể nhìn thấy người trước mắt ràng. Cùng thần cốc Tiểu Dạ Tử tuy chỉ gặp qua 1 lần, nhưng cái dung mạo kia hoàn toàn hề kém nàng cho nên ấn tượng rất sâu, chỉ cần liếc 1 cái là nhận ra.



      Lúc này, trong quán cà phê, bạn trai A Lệ còn có mấy khách nhân rải rác hô lên: "Như thế nào lại cúp điện! Lão bản mau ra đây!"



      "Thần Cốc tiểu thư! Ngươi, ngươi vì cái gì lại tránh né ta?" Họa Cát nhất thời vì sao Tiểu Dạ Tử vừa nhìn thấy chính mình liền né tránh, mấy người phía sau nàng ấy cũng như thế, lập tức hô: " cho ta biết, ngươi biết cái gì a? Nếu như thế nào ngươi lại biết người ta có 1 mảnh da dê!”



      Hào khí lúc này khẩn trương tới cực điểm, người mình mực muốn tìm ở ngay trước mắt, thế nhưng ít hộ gia đình lui lại. tại chỉ cần tiếp cận nàng trong vòng 10m là coi như hoàn thành huyết tự chỉ thị. Thế nhưng mà, mảnh vỡ địa ngục khế ước vẫn người nàng!



      Cho nên, ai muốn ly khai. Ai cũng biết, có khế ước, cùng độ khó huyết tự trước mắt, ai có khả năng sống đến lần huyết tự thứ 10!



      "Ngươi chuyện !" Họa Cát cơ hồ gào thét: "Ngươi vì cái gì lại lời nào!"



      Lúc này, Lâm Thiên Trạch, La Mật Tử cũng lo lắng phải chăng nên kiếm 1 con đường lui, dù sao tình thế bây giờ quá mức nguy hiểm. Tưởng Thiên hiểu thấu mà biến mất, còn bọn bây giờ phải đối diện với tình cảnh tương tự. Tiếp cận nàng rất nguy hiểm, nhưng nếu như tiếp cận nàng, nàng có thể biến mất thế giời này cùng mảnh vỡ địa ngục khế ước, như vậy bọn thể nào có thể lấy được nữa. Chưa xong, nếu như có khế ước địa ngục hoàn chỉnh thể phong ấn Ma Vương. Cho nên, bọn thể nào rời khỏi Họa Cát Tường Nhân. Nhất định phải tìm ra sinh lộ, để cho nàng sống sót kết thúc huyết tự này. Nếu , tất cả có thể coi như chấm dứt.



      Nhưng nhất thời chẳng ai đưa ra được 1 ý nghĩ nào, tất cả ánh mắt đều tập trung lên người Ngân Vũ cùng Tiểu Dạ Tử.



      Dù sao, IQ của hai người siêu việt hơn rất nhiều hộ gia đình, nhất là Ngân Vũ, bản thân nàng chấp hành đến lần huyết tự chỉ thị thứ 7, tự nhiên càng làm người khác tin cậy.



      "Tóm lại, chúng ta trước ly khai nơi này." Tiểu Dạ Tử đến đây, lại bổ sung câu: "Còn có, thỉnh ngươi nên tiếp cận chúng ta trong phạm vi mười thước. Đây là nguyên nhân ta trợ giúp ngươi, xin đừng hỏi ta lý do. Nhìn thấy bên ngoài có 2 chiếc xe chứ? Chiếc màu đỏ phía sau ngươi có thể lái. Đây là chìa khóa xe."



      Vừa dứt lời, Tiểu Dạ Tử liền đem cái chìa khóa ném ra, mà Họa Cát lập tức tiến tiếp được chìa khóa.



      "Rất tốt." Tiểu Dạ Tử lại tiếp tục : "Mặt khác ta phải cảnh cáo ngươi, nên tiếp cận chúng ta trong phạm vi mười thước phải là câu suông, khi ngươi vi phạm ước định này, như vậy chờ đợi ngươi chính là hành động thực chất của chúng ta."



      Lời cuối cùng đằng đằng sát khí, làm Họa Cát khỏi rùng mình cái. Nàng nhớ tới lúc trước từng nghe qua 1 vài tin đồn, thần cốc Tiểu Dạ Tử tuy là 1 thám tử rất lợi hại, nhưng bản thân nàng còn là 1 nữ nhân phi thường ngạo mạn ích kỷ. Giờ phút này nàng như vậy, hoàn toàn có cảm giác giỡn. Tuy trong bong tối, nhưng ánh mắt mang theo sát khí của Tiểu Dạ Tử hề có chút nào làm bộ.



      Nàng mặc dù có chút tức giận, thế nhưng có việc cầu người, nên dám có ý kiến phản đối.



      "Ta... biết."



      "Được." Thần cốc Tiểu Dạ Tử gật gật đầu, tiếp: "Như vậy, thôi."



      Song phương thủy chung bảo trì phạm vi 10m, thời điểm ra khỏi cửa hàng, nàng cũng đem những lời vừa rồi phiên dịch thành tiếng trung cho mọi người nghe.



      Mà nhìn Họa Cát Tường Nhân lên xe, Tiểu Dạ Tử cũng đồng dạng lên xe. Tưởng Thiên cũng chết, cho nên tại chỉ còn lại có năm hộ gia đình, lách cùng vào 1 chiếc xe vẫn miễn cưỡng phù hợp. Bất quá, tất cả mọi người tuy trong lòng bàng hoàng, tuy khoảng cách được tách rời, thế nhưng mỗi người đều rất quan tâm cái mảnh vỡ khế ước địa ngục. khi cái mảnh vỡ kia có, đối với hộ gia đình chính là tuyệt vọng. Có thể , khi địa ngục khế ước mảnh vỡ còn, đoán chừng trong nhà trọ, có rất nhiều người lên ý niệm muốn tự tử trong đầu. Dù sao, tỷ lệ tử vong ở lần huyết tự thứ nhất cao như thế, có bao nhiêu người còn có tin tưởng sống sót?



      Lúc này mỗi người đều nơm nớp lo sợ , dám có chút thư giãn.



      Kế tiếp, vấn đề gặp phải chính là...



      nơi nào?



      Tự nhiên cần phải tới giáo đường nữa rồi. Vậy kế tiếp, đâu là thích hợp nhất? nơi có tấm gương sao



      Lúc này đường có thể là yên tĩnh tới cực điểm, quán cà phê bên cạnh đèn vẫn tắt tối om. Gió từ từ nổi lên, níu chặt lòng mỗi người.



      "Chúng ta... nơi nào?" Lúc này Lâm Thiên trạch rất ít chuyện mở miệng, thoáng phá vỡ cái trầm mặc này.



      Mà đôi mắt sáng của Tiểu Dạ Tử vẫn tập trung nhìn về phía sau, nàng tựa hồ vẫn còn suy tư cái gì đó. Chiếc xe đằng sau có Họa Cát Tường Nhân ngồi. tại nàng cũng phi thường khẩn trương, nhúc nhích. Tất cả những tấm gương chiếc xe kia bị Tiểu Dạ Tử bôi đen, tạm thời cần lo lắng.



      "Như vậy, bắt đầu suy nghĩ chút." Tiểu Dạ Tử bỗng nhiên chuyện: "Bất quá muốn chọn nơi tốt, ở đây chỉ sợ quá phù hợp. Cho nên... trước đến ở trong cái đầu hẻm kia, cần phải tần lực né tránh tấm gương."



      "Ngươi nghĩ ra cái gì rồi sao?" Ngân Vũ lộ ra tia mừng rỡ. Mà bọn người Lâm Thiên trạch phía sau cũng vui mừng quá đỗi.



      " biết." Tiểu Dạ Tử lại lắc đầu: "Ta chỉ cảm giác bắt được 1 manh mối trọng yếu, nhưng còn chưa đủ chứng cứ để coi nó là . Bất quá, nếu như phán đoán của ta đúng mà ..."



      "Cái gì?"



      " trước ." Tiểu Dạ Tử quay cửa kính xe xuống, hô to với Họa Cát phía sau: "Theo sát chúng ta! được rời khỏi!"



      Sau đó, nàng liền khởi động động cơ.



      Tất cả mọi người nhìn ra, thần cốc Tiểu Dạ Tử chút phỏng đoán, thế nhưng tựa hồ như còn chưa vững tin. Mọi người đều rất tò mò, rốt cuộc là chuyện gì.



      Hai cỗ xe chạy như bay trong bóng đêm, tiến vào cái ngõ sâu. Tiến vào bên trong liền dừng lại sau 1 vách tường, sau đó, Tiểu Dạ Tử ngừng xe, Họa Cát phía sau tất nhiên cũng đỗ lại.



      Thời điểm trước khi ly khai quán cafe, Tiểu Dạ Tử biết được điện thoại của Họa Cát thể sử dụng được, mà điện thoại di động của hai người lại cùng loại, cho nên liền đem pin dự phòng của mình đưa cho nàng. Sau đó bấm số điện thoại di động của Họa Cát.



      "Này, " điện thoại thông, Tiểu Dạ Tử lại chú ý khoảng cách giữa hai cỗ xe, xác nhận khoảng cách ngoài 10m, liền hắng giọng ra: "Nghe cho kỹ, ngươi cứ như vậy dừng lại ở đó, có chuyện gì ta liên lạc với ngươi. Chúng ta bây giờ cần thương thảo 1 tình, bất quá ta cần manh mối của ngươi, cho ta biết, từ lúc ngươi rời khỏi nhà khách Cánh Đồng Tuyết cho tới quán cafe Nguyệt Ảnh phát sinh những chuyện gì, cần phải có thêm manh mối ta mới có thể suy luận kỹ càng."



      "Cái này... Ngươi có thể giúp ta? Thần Cốc tiểu thư?"



      "Vậy còn phải xem ngươi có phối hợp hay ."



      "Vậy, được rồi. Thần Cốc tiểu thư, ta ..."



      "Ngươi nên tận lực cho tỉ mỉ, nên bỏ sót bất cứ chi tiết nào hết, cho dù là 1 chi tiết cực kỳ bé cũng thể bỏ qua, hoàn toàn, từ đầu chí cuối hết cho ta biết. Như vậy, mới có thể trợ giúp a suy luận chính xác."



      "Tốt, tốt. tình là như thế này , ban đầu thời điểm ở Nhật Bản, có ngày ta đột nhiên phát người mình nhiều ra mảnh da dê..."



      Bởi vì cầu chi tiết bỏ sót, cho nên phải qua nửa giờ sau Họa Cát mới có thể đem mọi chuyện từ đầu đến cuối tinh tường kể ra. Nghe thấy những kinh nghiệm khủng bố mà nàng phải trải qua làm mấy hộ gia đình mới sởn gai ốc.



      "Tốt. tại ta càn suy nghĩ chút, trước cúp điện thoại , có kết luận, ta lập tức liên lạc với ngươi. Ngươi kiên nhẫn đợi thời gian ngắn. Còn có... đem cửa sổ xe của ngươi đóng kỹ lại."



      Sau khi cúp điện thoại, Tiểu Dạ Tử với Ngân Vũ bên cạnh: "Ngươi có ý kiến gì ?"



      "Cái này..." Ngân Vũ bất đắc dĩ lắc đầu: "Ta chưa thể nghĩ ra được. bằng liên lạc với Lý , Ngân Dạ, mọi người cùng nhau thảo luận chút?"



      Nhưng lúc này, Ngân Vũ lại phát , cánh tay nắm lái của Tiểu Dạ Tử có chút run rẩy.



      "Ngươi..."



      "Thực là huyết tự đáng sợ ah." Tiểu Dạ Tử dựa thân thể ra sau, trong ngữ khí khó có thể che dấu 1 tia sợ hãi: "Như thế nào lại là cái dạng này..."



      "Ngươi biết gì sao?" Ngân Vũ kinh hãi truy vấn: "Nếu như biết nhanh lên 1 chút..."



      ", đợi. Tiếp qua 30 phút nữa, thời gian chế định của huyết tự đến. Chuyện này, tại tốt nhất vẫn nên . Đợi đến lúc đó..."



      Vì vậy, thời gian cứ như vậy từng phút từng giây trôi qua. Rất nhanh, khoảng cách tới 5 giờ càng ngày càng gần. Ngay tại thời điểm chỉ còn 1 phút đồng hồ, Tiểu Dạ Tử có ý định gọi điện thoại kêu Họa Cát qua, rất nhanh nàng có thể đem mảnh vỡ giao cho bọn rồi.



      Bỗng nhiên, Ngân Vũ kinh hãi chỉ ra ngoài cửa sổ xe!



      Họa Cát Tường Nhân lúc này đứng ở nơi đó!



      "Ngươi..." Tiểu Dạ Tử lập tức hoảng sợ muốn kéo cửa xe lên, thế nhưng mà lại bị tay của nàng ấy ngăn trở!



      "Ta càng nghĩ càng kỳ quái!" Họa Cát phẫn nộ quát: "Thần cốc Tiểu Dạ Tử! Đây là cái quỷ kế gì của ngươi? Ngươi có phải làm mấy thứ gì đó? Ngươi đến tột cùng là có kế hoạch gì?"



      Mà đúng lúc này, bỗng nhiên từ bầu trời rớt xuống 1 khối thủy tinh cực lớn! Nó nên xuống lòng đường nát bấy! Mà trong đó có khối thủy tinh lớn rớt xuống chiếc xe màu đỏ phía trước, còn có 1 khối thủy tinh hung hăng đâm vào bờ vai của Họa Cát!



      Cùng lúc đó, những căn nhà xung quang nhao nhao sáng đèn!



      "Ai ah, ai nện cái gì vậy?"



      "Có ai nện cái thứ gì đó xuống phải?"



      Đèn lóe sáng, tất cả mọi người đều nhìn , quả cầu thủy tinh kia là 1 tấm gương cực lớn. hồi gió thôi qua làm mái tóc dài của thần cốc Tiểu Dạ Tử thổi bay lên, phiêu tán trong trung.



      "!"



      Tiểu Dạ Tử lập tức mở cửa xe, muốn lao ra hủy diệt tấm gương kia nhưng còn kịp.



      thấy được.



      Chỉ thấy, phía sau ót Họa Cát Tường Nhân, tóc nàng bị gió thổi bay lên, ràng chiếu ra 1 gương mặt! Đó là gương mặt hề có chút huyết sắc, ngay cả đồng tử cũng có, nó bám dính vào từ gáy Họa Cát cho tới xương sống!



      "!"



      Phát .



      Rốt cục bị phát .



      Cái gương mặt quỷ này rốt cục xuất , mực muốn tiếp cận Họa Cát Tường Nhân, nguyên lai lại gần trong gang tấc như vậy!



      Giờ phút này, rốt cục nó chính thức "Tiếp cận" rồi.



      Khủng bố lớn nhất, thời khắc này triệt để kíp nổ!

    4. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 16 q19




      Ngay từ lúc ban đầu khi Họa Cát Tường Nhân cầm được mảnh da dê, gương mặt quỷ này sinh trưởng ở sau ót của nàng, bình thường bởi vì do tóc dài che phủ, cho nên nhìn tới.



      Hạn chế của nhà trọ ở chỗ, chỉ cho phép nó được dùng thị giác để tìm kiếm Họa Cát . Ngược lại, cũng bởi vì nó sinh trưởng ở sau ót, cho nên thể nào nhìn thấy được bản thân của Họa Cát.



      Mà muốn gương mặt này lộ ra, là tại thời điểm khi gió nổi lên, đem đầu tóc của nàng phiêu phiêu hất lên, sau đó, nó mới có thể nhìn thấy. Mà buổi tối ngày hôm nay, gió lại tương đối lớn, cho nên làm cho tóc của Họa Cát Tường Nhân rất hay bị thổi lên.



      Lúc ban đầu Fukui Minh cũng là như thế. Thời điểm vừa mở cửa, liền nhìn thấy Họa Cát Tường Nhân ăn mặc như công nhân vệ sinh, bước hành lang. Lúc ấy, đúng lúc có cơn gió thổi qua làm cho tóc của nàng hất lên, từ đó Fukui Minh mới nhìn thấy được gương mặt kia, nên mới làm cho biến mất. Đương nhiên, bởi vì hoàn cảnh lúc đó, chung quanh hề có gương, cho nên Họa Cát Tường Nhân thoát được kiếp, nếu thông qua tấm gương, nó phát ra mình sinh trưởng ở sau gáy của Họa Cát nàng xong đời.



      thực tế, trong quá trình của huyết tự, Họa Cát Tường Nhân rất nhiều lần xuất trước gương, hơn nữa còn có loại tình huống, cả phía trước và phía sau đều có gương.



      Cũng bởi vì gương mặt này sinh trưởng ở sau ót của nàng, cho nên nàng cũng trực tiếp nhận thấy nguy hiểm. Bởi vì... Nàng cùng con quỷ này, xài chung 1 bộ não. Và bởi vì xài chung 1 bộ não, cho nên cảm nhận được tín hiệu nguy hiểm, còn có thể cảm giác được con quỷ kia ngừng tìm kiếm, tín hiệu khủng bố muốn tiếp cận nàng. Cái tín hiệu đó sinh ra, làm cho thần trí Họa Cát thất thường, cho nên nàng dám tới những nơi có nhiều người, còn có hành động cướp chiếc xe con để tẩu thoát.



      Mà tình huống của tên ăn mày kia cũng là như thế. Lúc ấy ở đầu phố đó, gió vẫn thổi lãnh liệt, tên ăn mày lúc ấy là ăn xin đủ tiền, cho nên mới quyết định theo sau Họa Cát xin thêm chút tiền. Lúc ấy xuyên qua con đường cái, tới phía sau Họa Cát hấp tấp ngã sấp xuống, đột nhiên lúc đó gió thổi mạnh, làm bộ tóc nàng hất lên cao, lộ ra gương mặt quỷ hung ác. Đó cũng là nguyên nhân vì sao tên ăn mày kia lại chết. Kỳ thực chết rất oan uổng, nếu cứ thành thành thực thực ở đó, là có thể tránh được kiếp.



      Mà thời điểm Họa Cát chạy đến bồn hoa trong khu cư xá kia, tao ngộ tình huống cũng tương tự. Khi đó, Họa Cát từ trong gương nhìn thấy tên tửu quỷ kia, cũng đồng dạng. Lúc ấy, đúng lúc gió thổi làm tóc nàng bay lên, tên tửu quỷ từ trong gương nhìn thấy được 1 màn đáng sợ đó. tận mắt thấy, gương mặt quỷ khủng bố ở sau lưng Họa Cát lộ ra tấm gương, mà sau đó Họa Cát chỉ nhìn thấy gương mặt sợ hãi, rồi bỏ chạy của ! Nhưng bị nhìn thấy, cách nào thoát khỏi, cho nên cũng phải chết.



      Tên nhân viên ở cửa hàng giá rẻ cũng tương tự. Lúc ấy, bởi vì phải liên tục chạy nhanh, cho nên tóc tai của nàng rất tán loạn, từ trong khe hở giữa những nếp tóc để lộ ra đôi mắt tròng kia. Rồi sau khi cửa hàng bị mất điện, tên nhân viên liền lấy đèn pin soi về phía sau lưng của nàng, từ đó nhìn thấy được gặp mắt kia! Cho nên, cũng như vậy mà biến mất. Trần Yên sau đó cũng là như thế, thời điểm Họa Cát lao ra khỏi cửa hàng giá rẻ, tóc tai tán loạn tới cực điểm, vung vẩy chút liền để lộ ra gương mặt kia. Mà Trần Yên lúc ấy, từ cửa kính thủy tinh phản chiếu lại, nhìn thấy được gương mặt đó!



      Về phần tên sinh viên Dương duệ, ở trong nhà chụp chung với Họa Cát bức ảnh. tới trước gương sửa sang đầu tóc quần áo chút, sau đó mới chụp ảnh với Họa Cát. Lúc ấy, hai người đứng chụp ảnh khá gần chiếc gương, cho nên trong tấm hình, chiếc gương cũng lọt vào. Sau đó ngồi ở bàn máy tính cứ có cảm giác có người nhìn mình là vì, Họa Cát nằm ngủ, mái tóc sau lưng bị lệch làm cho gương mặt đó nhìn thấy được sau lưng . Mà cuối cùng Dương duệ ở màn hình máy tính nhìn thấy được 1 thứ, ràng nhìn thấy, ở trong gương trong tấm hình, có chiếu rọi ra gương mặt quỷ nhợt nhạt tròng mắt. Cũng may mắn, thân thể lúc ấy che chắn máy tính lại, rồi vì sợ quá mà làm rơi màn hình máy tính. Nếu màn đó mà bị con quỷ trông thấy mà ..., như vậy Họa Cát lúc ấy cũng triệt để biến mất, mảnh vỡ địa ngục còn, tự nhiên huyết tự tuyên cáo kết thúc.



      Cho tới nay, Họa Cát đều chạy trốn tới những nơi khá gần tấm gương. Hết thảy mục đích, chính là ngừng để nàng lâm vào hoàn cảnh khủng bố có khả năng bị quỷ phát giác. Mà trong quá trình này, dù chỉ lần bị phát Họa Cát xong rồi, các hộ gia đình cũng xong rồi. Chính bởi vì tính nguy hiểm ấy, cho nên huyết tự hạn định thời gian phải ở bên cạnh Họa Cát bao lâu, đương nhiên sở dĩ như vậy là còn có 1 nguyên nhân trọng yếu hơn.



      Chính là nếu tiếp cận nàng quá thân cận có thể phát ra chuyện này, có thể nhìn thấy gương mặt quỷ kia. Lúc ấy chỉ cần cố định đầu tóc của nàng chặt để lộ ra chút khe hở nào, coi như hộ gia đình thắng lợi rồi. Đương nhiên để đến bước đó, có bao nhiêu hộ gia đình có thể sống sót cũng rất khó .



      Mỗi thời điểm khi Họa Cát dựa đầu vào vách tường, cái cảm giác đó suy yếu , lần là ở thời điểm tới giáo đường Gia Viễn Lộ, còn lần là ở trong nhà cầu, đầu dựa vào vách tường. Những lúc đó, nàng đều cảm giác nguy hiểm tiếp cận yếu bớt ,là bởi vì, nó chỉ có thể thông qua thị giác để truy lùng tung tích của Họa Cát, dưới tình huống thể nào sử dụng thị giác, hoàn toàn có tính uy hiếp.



      Đem mảnh vỡ khế ước an bày người nàng cũng là như thế, nàng thể nào vứt bỏ khế ước, đại biểu nàng thể chết. Mà bản thân gương mặt quỷ cũng thể nào tồn tại ở sau ót bất kỳ hộ gia đình nào, bởi vì điều này có nghĩa mất độ khó nhất định của bản thân huyết tự, cho nên mới an bài người ngoài cuộc, có thể là Họa Cát Tường Nhân, cũng có thể là người bất kỳ nào đó. Dù sao, chỉ cần có thể cấu thành tử lộ là được.



      cách khác... là bản thân vận khí của Họa Cát quá xấu mới bị lôi kéo vào trong huyết tự.



      Mà ở trong nhà vệ sinh của quán cà phê Nguyệt ảnh, hoàn toàn có thể , nàng tiến vào con đường cuối cùng kinh khủng nhất. Bốn phương tám hướng đều là gương, dưới tình huống này, chỉ cần tóc của nàng hơi lay động chút coi như xong rồi. Nhưng mà vận khí nàng cũng coi như tệ, ở tình huống đó mà vẫn chưa bị phát . Chỉ là, a Lệ là người vô tội lại bị cuốn vào trong đó. Lúc ấy nàng chỉ mực chú ý đến gương mặt Họa Cát, nhìn xem có dấu vết chỉnh dung hay , nhìn nhìn liền chú ý tới cái ót của nàng ấy. Kết quả, từ trong mép tóc phát ra gương mặt quỷ, nên mới chết . Còn thời điểm Tưởng Thiên tiến vào nhà vệ sinh, đúng lúc Họa Cát vừa vặn quay đầu lại nhìn A Lệ. Kết quả đạp cửa tạo gió, làm cho tóc của nàng bay lên, gương mặt quỷ lộ ra cộng với ngọn đèn bên ngoài chiếu vào, Tưởng Thiên cùng gương mặt quỷ kia tuyệt đối là 4 mắt nhìn nhau, do đó cũng theo gót Trần Yên rồi.



      Mà giờ khắc này... Bởi vì có tấm gương kia rơi xuống, làm cho gương mặt quỷ có thể thông qua những mảnh vỡ, lại càng thêm mảnh gương đâm vào vai Họa Cát, làm cho nó có thể nhìn gương mặt Họa Cát ở ngay phía sau.



      Như vậy... Họa Cát lập tức từ thế giới này biến mất. Nàng vừa biến mất, mảnh vỡ địa ngục khế ước cũng biến mất. Liền đại biểu cho, hộ gia đình thể nào chấp hành ma vương cấp huyết tự được nữa!



      phút đồng hồ, phút đồng hồ sau, thời gian vừa đến liền có thể từ người Họa Cát lấy được mảnh vỡ, cầm được mảnh vỡ khế ước rồi lập tức trở về nhà trọ! Hoặc là... có thể đem bản thân Họa Cát Tường Nhân mang vào nhà trọ! Nhưng đại tiền đề chính là bản thân nàng còn phải tồn tại thế giới này!



      Vừa lao xuống xe, Tiểu Dạ Tử nhanh chóng bổ nhào lên thân thể Họa Cát, hai tay lục lọi người nàng hô to: "Ở nơi nào? Địa ngục khế ước ở nơi nào!"



      Ngân Vũ lúc này cũng lao ra khỏi xe, nàng nhìn đồng hồ cổ tay, khoảng cách tới chung kết, còn có...



      35 giây!



      35 giây!



      35 giây!



      Tất cả mọi người trước mắt đều biến sắc, hai giây còn có thể trì hoãn, 35 giây mà ..., Tuyệt đối làm được!



      Tiểu Dạ Tử cuối cùng từ trong túi quần của nàng tìm được tấm da dê, vừa mới lôi ra khỏi túi quần, nó liền biến mất, trở lại vào trong túi!



      "!"



      Ngay sau đó, nàng liền chứng kiến, cái đầu của Họa Cát xoay ngược 180 độ, cái gương mặt quỷ ở phần lưng, giống ngư ốc vít xoay chuyển về phía trước!



      Tiểu Dạ Tử lập tức đem gương mặt mình rời hô to: "Ai cũng đừng nhìn vào con mắt!"



      Làm sao bây giờ?



      Làm sao bây giờ?



      Còn 30 giây!



      "Ah!"



      Lâm Thiên Trạch bỗng nhiên cầm theo 1 cây côn nhị khúc lao xuống xe, nhanh chóng đâm vào hai tròng mắt có đồng tử kia! Tức khắc máu tươi văng khắp nơi, cái miệng con quỷ kia mở lớn, hét lên tiếng đinh tai nhức óc!



      Tựa hồ, bởi vì bản thân nó và Họa Cát cùng chung thân thể, cho nên thể nào làm nàng ngay lập tức biến mất như những người khác. Cái này cũng cho hộ gia đình chút thời gian tranh thủ.



      Lâm Thiên Trạch cũng đối mắt với con quỷ, mà dùng 1 mảnh gương nhìn vào để đâm hai cây gậy vào mắt nó. Nhưng cho dù là như thế cũng thể trì hoàn thân thể của Họa Cát nhập nhòe muốn biến mất!



      Họa Cát còn thân thể, liền có cách nào lấy được mảnh vỡ khế ước!



      Tiểu Dạ Tử cùng Ngân Vũ, giờ phút này cầu nguyện, thời gian có thể dừng lại ngay ở giây phút này!



      Còn hai mươi lăm giây!



      Gương mặt quỷ bị đâm trúng đôi mắt lại càng thêm tái nhợt. Sau đó, thân thể của Họa Cát dựng thẳng trung, giống như con rối bị kéo căng hai đầu dây chới với trong khí. Mái tóc của nàng lúc này cần gió cũng bay lên toán loạn, càng lộ gương mặt quỷ nhợt nhạt khủng bố kia! Gương mặt Họa Cát giờ đây bị kéo giãn sang 2 bên, giống như có 1 cái miệng hấp lực khủng bố phía sau đầu, muốn hút cơ thể nàng vào trong đó!



      Lúc này, hộ gia đình đều cảm thấy tuyệt vọng!



      Địa ngục khế ước! Địa ngục khế ước nên làm cái gì bây giờ!



      Nhưng chuyện đáng sợ hơn còn ở phía sau! Con quỷ kia vươn tay ra, đem 2 cây côn cắm vào trong mắt từ từ... rút ra!



      ", chạy mau!" Tiểu Dạ Tử hô to: "Nếu như con quỷ này có thể nhìn thấy, chúng ta liền chỗ chôn chung với nó! Chạy mau!"



      Bên trong những người này, chỉ có Ngân Vũ là có thể trực tiếp thuấn di về nhà trọ, những người còn lại đều là phải tự mình trở về nhà trọ mới được!



      khi bị con quỷ kia đuổi giết phiền toái! Nhưng con quỷ này chỉ có thể dùng thị giác, thể nào cảm ứng vị trí, thừa dịp nó còn chưa nhìn thấy đường, chạy là biện pháp tốt nhất!



      Đạo lý này, những người khác tự nhiên cũng minh bạch. Nhưng lúc này, 1 cây côn gỗ bị rút ra! Mọi người tức khắc sợ hãi, chạy tứ tán! Con hẻm này thông suốt bốn phía, cho nên chạy tới nơi nào cũng có thể. Lúc này chẳng ai còn quan tâm tới mảnh vỡ khế ước.



      Chỉ có người, trốn ở đằng sau chiếc xe, chờ đợi thời cơ.



      Ngân Vũ!



      Nàng đem mảnh kính dưới đất nhặt lên, nàng tạiđang trốn ở sau chiếc xe màu đỏ. Muốn thông qua chiếc gương kia, theo dõi hành động của nữ quỷ.



      Nếu như thông qua tấm gương để xem xét, cũng có việc gì . Điểm này, khác với Mỹ Đỗ Toa trong thần thoại hi lạp, nàng bởi vì tự nhìn thấy chính mình trong gương nên mới bị hóa đá. Mà Trần Yên lúc ấy phải vì nhìn thấy con quỷ bên trong mặt kính mà biến mất, mà là vì nàng bị đôi mắt của nó nhìn thấy.



      Cho nên, thông qua tấm gương là an toàn.



      Mà trong gương, thân thể con quỷ kia như như , rất nhanh hoàn toàn biến mất! Lúc này, khoảng cách để trở về nhà trọ còn 10 giây!



      10 giây!



      Đợi đến cuối cùng, con quỷ trước mắt hoàn toàn biến mất! Đây cũng bởi vì thân thể của Họa Cát có chút đặc thù, muốn hủy diệt nàng cần hao tốn chút thời gian, thể ngay lập tức xóa sạch.



      có ai phát Ngân Vũ lưu lại chỗ này, bởi vì ai cũng nhao nhao đào tẩu. Bọn , thể buông tha cho mảnh vỡ khế ước . Ốc còn mang nổi mình ốc, ai chú ý Ngân Vũ có phải hay cũng chạy rồi.



      Ở thời khắc này, Ngân Vũ bỗng nhiên đưa lưng về phía con quỷ kia, đem mảnh gương trong tay ném vào cái ót của nó, tức là gương mặt vặn vẹo của Họa Cát! Lần này, làm cho thân thể như như kia ngưng đọng trở lại!



      Sau đó, Ngân Vũ chạy thẳng tới, ôm lấy thân thể nữ quỷ!



      Thời gian...



      đến!



      Ngay lúc đó ở bên trong nhà trọ, bọn người Ngân Dạ trợn mắt há hốc mồm nhìn sàn nhà lát đá cẩm thạch trước mắt. Ngân Vũ ôm thân thể nữ nhân xuất trong sảnh, rồi nàng nhanh chóng lần mò trong túi quần nó, móc ra tấm da dê, thân thể lộn vòng lăn sang 1 bên. Mà thân thể của nữ quỷ kia nằm sàn nhà, hai mắt hướng thẳng về tiền phương, ngay ánh mắt của nó, vừa hay có hai hộ gia đình đứng, hai người đó đều chưa từng chấp hành qua huyết tự chỉ thị!



      Tuy ở dưới thân con quỷ lỗ đen chậm rãi xuất , nhưng hai hộ gia đình mới kia vẫn là bị nhìn thấy. Trong hai người đó, 1 là thanh niên 1 là thiếu nữ, tức khắc thân thể giống như bị cục tẩy lau , biến mất nhanh chóng trong khí!



      Thân thể con quỷ bị cưỡng ép tiến vào lỗ đen, nhưng nó vẫn ngóc đầu quét nhìn 4 phía! Tức khắc trong đại sảnh hơn ba mươi hộ gia đình toàn bộ đều nhượng bộ lui binh, dám đứng gần, thế nhưng vẫn có hơn 10 hộ gia đình bị biến mất!



      Quét mắt nhìn, Ngân Vũ chợt phát , Ngân Dạ đứng ở cách đó xa!



      "!"



      " muốn!"


      caoduong thích bài này.

    5. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 17 dài gấp đôi những chương khác, mình còn edit thiếu đoạn, cho hoãn đến tối post nhé. Dạo này đánh máy nhiều mỏi vai chết được.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :