Nhà trọ địa ngục - Hắc sắc hỏa chủng

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 4 quyển 19




      Giờ này khắc này, Ngân Vũ cùng Tiểu Dạ Tử chính là trụ cột tâm linh của các hộ gia đình. Dù sao, vô luận như thế nào, đều cảm giác rất khó để tìm ra nữ minh tinh nhật bản kia.



      "Điều tra cameras sao?" Ngân Vũ cùng Tiểu Dạ Tử lúc này dừng lại hành lang cục cảnh sát, Ngân Vũ hỏi: "Cảnh sát có lẽ xem xét a?"



      "Ân, kết quả vừa mới ra." Tiểu Dạ Tử nhìn mấy người cảnh sát đứng xa, : "Trong hình ảnh giám thị có thấy Họa Cát ra, bất quá, ngược lại có nhân viên vệ sinh rời khỏi, trải qua điều tra phát , buổi sáng ngày hôm qua thời điểm mới tới khách sạn, Họa Cát Tường Nhân từng cùng công nhân muốn trao đổi quần áo của ."



      " người nàng phải có tiền mặt sao?"



      " tại xem ra khả năng người nàng chuẩn bị ít nhân dân tệ, nhưng lại cho người khác biết. Rất ràng nàng có ý định bỏ trốn từ đầu, cho nên đối với người thân cận nhất bên người cũng xạo. Có thể làm cho nàng sợ hãi đến loại tình trạng này, tuyệt đối phải chuyện bình thường."



      Điểm này, tất cả mọi người đều biết trong lòng.



      Ngân Vũ nắm chặt mười ngón tay, : "Như vậy, nàng có lẽ cảm giác được, muốn tiếp cận nàng , là tồn tại phi nhân loại a?"



      "Ta cũng nghĩ thế đấy." Tiểu Dạ Tử đến đây, bỗng nhiên đứng người lên: " tại thời gian cấp bách, thể đợi lâu. Mọi người phân tổ hành động, nhất định phải mau chóng tìm được Họa Cát Tường Nhân."



      "Phân tổ?" Ngân Vũ nghe đến đó, đứng người lên hỏi: "Nhưng trước mắt phải chưa thể xác định Họa Cát Tường Nhân ở đâu sao? Ngươi có biện pháp nào ?"



      "Đúng vậy." Tiểu Dạ Tử chút do dự : "Đầu tiên, phải xác nhận được phương tiện giao thông cùng lộ tuyến của nàng. Cảnh sát trước mắt tham gia, có lẽ sắp có manh mối. Dù sao, Họa Cát Tường Nhân cũng là siêu cấp minh tinh, lần này đến Trung Quốc nếu như gặp chuyện may, cảnh sát nhất định nhận lấy áp lực của giới truyền thông, bọn toàn lực điều tra đấy. Mà lúc này, quá giờ hoạt động của tàu điện ngầm và xe bus, cho nên, nàng rất có thể ngồi taxi rời khỏi nơi này. Dù sao nàng nếu như muốn trốn tránh, thể chọn phương thức bộ. Hơn nữa, còn có thể điều tra xung quanh đây chút coi có biến mất khó hiểu hay án mạng xảy ra hay , Fukui Minh biến mất chính là bằng chứng."



      " ra là thế." Ngân Vũ gật đầu đồng ý: "Ngươi sai, chỉ cần điều tra công ty taxi, phải chăng có nữ tử tận lực che giấu khuôn mặt lên xe, có thể tra được nơi nàng muốn tới, mà nếu có kiện phát sinh tử vong hoặc là mất tích cũng có thể đại khái đoán ra phương hướng. Bất quá cái này đều cần phải điều tra mới quyết định được, tại chúng ta chỉ sợ còn rất khó có thể xác thực phương hướng."



      Đương nhiên, thực tế, Họa Cát Tường Nhân cũng ngồi taxi, mà lựa chọn cướp đoạt chiếc xe con rời khỏi, chỉ là, điểm này rất khó dựa theo lẽ thường suy đoán.



      "Còn có biện pháp.." Tiểu Dạ Tử tiếp tục : "Là làm cho nàng tự mình đến gặp ta. Ta với nàng cũng coi như từng có sơ giao, thông qua vụ án kia nàng đối với ta có chút tín nhiệm, nếu như thông tri đến nàng, làm cho nàng biết ta ở thành phố K, khả năng nàng tới gặp ta là rất cao. Vừa rồi ta liên hệ với giới truyền thông, ở internet tuyên bố tin tức này, chỉ cần nàng nhìn thấy mà ..., rất có thể liên lạc với ta."



      Lúc này, Họa Cát Tường Nhân lái xe chạy qua từng tòa cao ốc, đứng ở dưới tòa nhà trọ nào đó. Nàng bây giờ thở hồng hộc, trước mắt điện thoại vẫn ở trạng thái tắt máy, nàng khởi động lại lần rồi lại tắt . Lo lắng bị tìm ra phương vị, cho nên có mở lại nữa.



      Cái chỗ này là khu cư xá chất lượng thường, trước mắt là tòa lầu trọ 4 tầng, nàng dụi dụi con mắt, cảm giác cực kỳ mỏi mệt. Thế nhưng mà, nàng lại rất ràng thể có chút thư giãn, nếu lập tức bị tìm được.



      Trong đầu, dự cảm nguy hiểm ngừng kích thích đầu óc của nàng, vì thế nàng mới dốc sức liều mạng tránh né. Mà bây giờ bầu trời mảnh đen kịt, có chút ánh trăng nào, lầu trọ trước mắt, cái cửa sổ sáng đèn. Vốn nàng cũng có thể mở đèn xe ra, nhưng bởi vì cực độ sợ hãi, thậm chí ngay cả đảm lượng như thế cũng có. Họa Cát phát , nàng trốn như thế nào cũng thể thoát khỏi dự cảm nguy hiểm đuổi theo.



      Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?



      Họa Cát thủy chung vẫn đeo kính râm, khí chung quanh tựa hồ như ngưng trệ, hề nghe thấy bất kỳ thanh gì, quả thực yên tĩnh giống như là nghĩa địa. Xe của nàng dừng ở cạnh bồn hoa, đằng sau là loạt cây cối, bên cạnh còn có mặt kính lồi hình tròn (kính dùng trong giao thông).



      Họa Cát cảm thấy thoảng yên ổn chút, hít sâu hơi, tự nhủ: " đâu, qua thời gian dài như vậy rồi, đuổi theo đâu, đâu."



      thực ra, ủ rũ ngừng đánh úp lại. Tuy lúc trước xắp xếp kế hoạch chạy trốn, nhưng nàng căn bản cũng có nghĩ đến cuối cùng lại trốn vào đêm khuya, ban ngày ngừng hoạt động dự họp, ứng đối phóng viên quấn quít chặt lấy, làm tinh thần nàng thêm khẩn trương, tại mí mắt nàng ngừng đánh nhau. Sở dĩ ngừng ở đây, cũng bởi vì nàng càng ngày càng mệt nhọc, lo lắng xảy ra tai nạn xe cộ, cho nên dừng lại nơi này. Vô luận như thế nào, nàng đều phải nghỉ ngơi chút. Nàng bây giờ giống như là chim sợ cành cong, như con mồi bị thợ săn theo đuổi.



      Hơn mười phút đồng hồ sau, nàng thoáng bình tĩnh lại, cầm lấy tay lái rồi lại thoảng buông ra. Sau đó, nàng nhìn ra ngoài cửa sổ xe, khoảng giữa những tòa nhà là bóng đen u tối, cái gì cũng thấy lắm. Điều này khỏi làm nội tâm nàng trận trận sợ hãi. Gió lạnh thổi đến, nàng lập tức kéo cửa sổ xe lên.



      có bản đồ thành phố K, nàng có thể phân biệt được kỹ càng hơn, mà thỉnh thoảng nàng vẫn hướng nhìn ra bên ngoài cái. Đúng vào lúc này, nàng bỗng nhiên cảm giác rất buồn tiểu!



      đường , nàng bởi vì khá khẩn trương, ở xe uống hết ba bốn bình nước, tại, tự nhiên buồn tiểu cực kỳ mãnh liệt, đến tình trạng thể nhịn được. Nàng tuy còn sợ hãi, nhưng vẫn chưa tới nỗi muốn giải quyết luôn xe.



      "Ân..." Nàng cắn răng tự hỏi muốn nhịn cũng nhịn được, mà trong trí nhớ, quãng đường vừa rồi cũng thấy nhà vệ sinh công cộng. Nếu như ra ngoài tìm, biết lúc nào mới có thể tìm thấy. Mà ở cạnh nơi này lại có bụi hoa, giải quyết ở đó, chắc có ai trông thấy, dù sao trễ như vậy, ai lại ra bên ngoài chứ.



      Nghĩ vậy, nàng lập tức mở cửa xe, gió lạnh thổi lẫm liệt, khỏi cảm giác xót xót mũi, bước nhanh chạy tới trung tâm bồn hoa, ngồi xổm người xuống, cởi quần. Bởi vì chạy khá nhanh, chút nữa bị cành cây quẹt trúng mặt.



      Gió rất lớn, Họa Cát Tường Nhân thể nhịn được nữa, mà tay cởi quần, nhất thời kịp che mũi, liền phát ra tiếng hắt xì vang dội! Nàng lập tức che miệng sợ hãi, hướng phía bốn phía nhìn quanh, cũng may có bóng người xuất , làm nàng thoáng an tâm. Mà lúc này nước tiểu có chút nhiều, hơn 10 giây mà vẫn chưa xong. người nàng quần áo có chút đơn bạc, nàng thầm nghĩ nhanh nhanh còn lên xe.



      Rốt cục giải quyết xong, đúng lúc nàng định đứng lên xắc quần, cái dự cảm mãnh liệt lại lần nữa ập tới, hơn nữa, lần này làm cho nàng cực kỳ sợ hãi!



      Nàng cảm giác được, "Nó" ở gần kề nơi này!



      Họa Cát Tường Nhân ngừng nhìn chung quanh, hy vọng có thể nhìn thấy chút tung tích, thế nhưng mà trong tầm mắt nàng, cái gì cũng có. tại, nàng ngay cả động cũng dám động, dù sao rời khỏi bồn hoa này có thể bị phát . Nàng chỉ có thể tiếp tục ngồi xuống, dám phát ra chút thanh nào.



      Ở nơi nào? Ở nơi nào?



      Họa Cát cơ hồ ngừng thở, hai tay xiết thành nắm đấm, hết sức chăm chú cảm thụ tất cả động tĩnh chung quanh. Lúc này, nàng sợ hãi tới cực điểm.



      "Nó" ...



      "Nó" ở gần nơi này!



      Kỳ , Họa Cát suy nghĩ có nên chạy nhanh vào xe, rồi ngay lập tức rời khỏi nơi này. Thế nhưng, nếu như ra mà ..., vạn nhất bị phát làm sao bây giờ?



      Đúng lúc này, nàng bỗng nhiên chú ý tới cái gương trước mặt. Nó chiếu rọi lại hình ảnh chiếc xe của nàng. Họa Cát chăm chú nhìn vào cái gương kia, có lẽ từ trong đó có thể nhìn ra được cái gì đó.



      Nàng bỗng nhiên chú ý tới, trong gương, có nam tử tay cầm chai rượu, lắc lư lại gần xe nàng, người đó trượt chân, ngã nắp bô xe.



      Mà đúng lúc này, hồi gió lớn thổi tới, thậm chí làm cho Họa Cát hô hấp cảm giác khó khăn, tóc và quần áo đều phất phới bay lên. Cùng lúc đó, nàng cảm giác, “nó” đến cách mình rất gần!



      Từ trong bồn hoa chỉ có thể nhìn thấy tấm gương, mà hán tử ngã người nắp xe, bỗng nhiên biểu lộ cực sợ hãi! Sau đó, nàng liền chứng kiến, trong gương, hán tử kia xoay người bỏ chạy!



      Sau đó, nàng chỉ nghe thấy thanh chai rượu vỡ tan. Theo kẽ hở giữa những lùm cây nàng có thể nhìn thấy những mảnh vỡ, thế nhưng mà, cái hán tử say kia, lại biến mất vô ảnh vô tung.



      đến cùng nhìn thấy cái gì? Là cái gì làm cho biến mất?



      Họa Cát dọc theo bồn hoa, ngừng lui về sau, chung quanh lại lần nữa khôi phục tĩnh mịch, nhưng vô luận như thế nào, nàng cũng dám rời khỏi bồn hoa. tại, trong lòng nàng chỉ nghĩ cách như thế nào để rời khỏi nơi này. tại, sợ hãi làm cho nàng cảm giác bản thân giống như trong hầm băng, trái tim nhảy lên cực kỳ mãnh liệt, nàng cảm giác tánh mạng mình giống như đèn cầy trong gió, bất cứ lúc nào cũng có thể tắt!



      Nàng ngừng rón ra rón rén lại trong bụi hoa, mà thời gian trôi qua rất lâu, chung quanh vẫn như cũ là mảnh tịch liêu, cái này ngược lại làm cho nàng cảm thấy cực độ hoảng sợ! Cuối cùng, nàng vẫn từ mặt khác của bồn hoa xông ra ngoài , cũng quay đầu mà cứ hướng cửa cư xá phía trước chạy vào! Cùng lúc đó, nàng cũng mở điện thoại di động ra, bấm dãy số.



      "Này, uy, Mẫn Tử sao? Cứu ta, nhanh tới cứu ta! Ta bây giờ ở..."



      Tiểu Dạ Tử ở cục cảnh sát bỗng nhận được điện thoại của Mẫn Tử, thông báo chỗ tại của Họa Cát! Cái tin tức này lập tức làm hộ gia đình sôi trào!



      "Nhanh!" Tiểu Dạ Tử cúp điện thoại, lập tức : " mau! Nhất định phải mau chóng đuổi tới đó!"



      Kỳ cần Tiểu Dạ Tử nhắc nhở, tất cả mọi người nguyên đám vội vã phóng ra khỏi sở cảnh sát. tại, bọn chẳng khác gì cùng Tử thần thi chạy! Nếu như thể đuổi tới trước khi quỷ hồn bắt được Họa Cát, tất cả bọn đều phải nhận kết cục cực thê thảm!



      Tưởng Vân Thiên thân là phú nhị đại, kính dâng ra hai bộ xe, bảy người chia làm hai tổ phân biệt nhảy lên xe, sau khi phát động động cơ, chạy như bay hướng tới nơi được thông báo! Trong đó, Tiểu Dạ Tử, Ngân Vũ, Thiên Sinh, Lâm Thiên Trạch xe, Trần Yên, La Mật Tử, Tưởng Vân Thiên xe.



      Tiểu Dạ Tử ngồi lên xe, mà lúc này nàng vẫn nghe trộm động tĩnh của cảnh sát. Trước mắt, bên là Sơn Mẫn Tử, bên là cảnh sát, còn có bọn bên nữa, đều tìm kiếm Họa Cát Tường Nhân, vô luận như thế nào, chỉ cần có bên nào tìm được trước là có thể tập trung vào tìm kiếm. Đương nhiên, tình huống tại, vẫn thể quá mức lạc quan. Dù sao, nhà trọ đơn giản để cho bọn tiếp xúc Họa Cát Tường Nhân.



      Tiểu Dạ Tử đạp chân ga thế nhưng mà Ngân Vũ vẫn ngừng thúc giục. Dù sao giờ đường ô tô nhiều lắm, nhất định phải lợi dụng cơ hội này nhanh chóng đến chỗ đó! Mà ở trong điện thoại cầu cứu, tại Họa Cát Tường Nhân gặp nguy hiểm!



      Mà nàng nguy hiểm, cũng có nghĩa tất cả hộ gia đình nguy hiểm! Thêm vào mảnh vỡ khế ước thể tụ tập đủ, ai có thể thực ma vương cấp huyết tự.



      Tuyệt thể để mất!



      Lúc này, Họa Cát chạy đến ngã tư đường, nàng vừa chạy vừa thở hồng hộc, bỗng nhiên nhìn thấy phía trước có cửa hàng giá rẻ còn mở cửa, tựa hồ buôn bán 24/24, vì vậy liền vọt tới!


      Lúc này bên trong cửa hàng giá rẻ chỉ có nam tử trẻ tuổi đeo mắt kiếng, mà Họa Cát chạy vào, nàng lúc này tóc tai toán loạn, lúc chạy vào còn suýt ngã xuống đất. Nam tử kia nhìn thấy nàng như thế, liền tiến tới nâng dậy, hỏi: "Như thế nào vậy? Ngươi, ngươi sao chớ?"


      "Cứu, cứu ta, nhanh lên cứu ta!"


      Nhưng mà đúng lúc này, bên trong cửa hàng giá rẻ to như vậy, đột nhiên bị cúp điện!


      Họa Cát ngạc nhiên thôi, nam tử đeo mắt kiếng kia lại càng hoảng sợ, vội vàng : "Cái này, sao lại như vậy? Cầu chì đứt ư?"


      Họa Cát lập tức hoảng sợ, cái cửa hàng này dùng cửa tự động, nếu có điện, liền thể nào ra được rồi! nghĩ như vậy, nàng liền tìm kiếm xung quanh, coi có vật nào có thể phá cửa được . Mà thanh niên kia lập tức : "Ngươi đừng vội, để ta tìm đèn pin!"

      Trong bóng đêm, Họa Cát ngừng run rẩy, nàng ngừng tìm kiếm, còn bị ngã 2 lần. Vịn vào 1 khay chứa đồ đứng lên, Nàng chỉ biết phải mau chóng rời khỏi nơi này!


      Đúng vào lúc này, thanh niên kia tìm được cái đèn pin, lúc này mới nhàng thở ra, nhưng khi ánh sáng xuất , lại nhìn thấy...


      "Đông" ! Đèn pin rơi mặt đất, trong phòng lại lần nữa lâm vào hắc ám. Họa Cát lập tức quay đầu lại, tuy là trong bóng tối, nhưng nàng vẫn có thể nhận biết, nam tử kia biến mất!


      ", !"


      Nàng hung hăng đẩy đổ 1 khay chứa đồ, thực phẩm rơi vãi mặt đất, nàng túm lấy cái khay đó, ý định phá vỡ cửa kính!


      "Nó" vào được! tại, "Nó" ở bên trong cửa hàng giá rẻ này !

    2. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 5 quyển 19




      Di Chân bỗng nhiên mở hai mắt ra, nàng lập tức ngồi dậy, chỉ thấy gian phòng bên ngoài truyền tới chút ánh sáng. Nàng vội vàng đứng lên, kịp mặc y phục, chạy ra ngoài, liền nhìn thấy Lý đứng ở đó.


      "Học trưởng?" Di Chân vội hỏi: " Xảy ra chuyện gì sao, muộn như vậy mà còn tới?"


      "Ân." Lý gật gật đầu, mặc bộ quần áo đen kịt, tựa hồ để núp trong bóng tối: "Ngươi chuẩn bị chút, chúng ta phải lập tức xuất phát. Ta điều tra địa điểm được nhắc tới trong nhật ký. Còn có, vì phòng ngừa vạn nhất, bức điêu khắc kia cũng nên đem theo."


      " ?" Di Chân tức khắc mừng rỡ, dù sao cuốn nhật ký của Bồ Mỹ Linh rất mấu chốt, còn có thể tìm được sinh lộ của lần huyết tự thứ 10 chừng !



      Sinh lộ của lần thứ tự thứ 10, là vật mà mấy năm nay Di Chân tha thiết mơ ước, nhưng đến tận bây giờ nàng vẫn thể cởi bỏ cái mê này. Vô luận là nội dung bên trong huyết tự, hay là các phương diện phân tích sinh lộ, đều thể tìm được con đường đúng đắn. Hơn nữa, nàng thậm chí còn cho rằng, sinh lộ chỉ có thể tìm được bên trong gian đó, ở bên ngoài là thể nào tìm được đâu. Nếu là như vậy, nàng cũng chỉ có thể chờ đợi cùng Di thiên rơi xuống địa ngục vĩnh hằng.


      "Sở thuyết về địa điểm kia ta tìm được. Động Thiên Sơn nằm trong ngọn núi thuộc thành phố X, bất quá nó phải rất nổi danh, cho nên ta hao tốn khá nhiều thời gian mới tìm được. tại, chúng ta phải lập tức xuất phát."


      " Thành phố X? xác định?"


      "Đúng vậy, phải ngay lập tức xuất phát!"


      "Tốt, ta biết rồi."


      Lúc trước, Di Chân tìm được cuốn nhật ký của Bồ Mỹ Linh, bên trong có nhắc nhở, cuốn nhật ký tiếp theo nằm ở trong cái huyệt động ở động thiên sơn phía tây núi, chôn giấu ở trong cái huyệt sâu thứ tư. Đồng thời đưa ra tin tức mới.


      "Xem phân lượng các người tìm được cuốn nhật ký này, ta liền tiết lộ cho các ngươi tin tức. Chính là bí mật về lần huyết tự thứ 10, lần huyết tự thứ mười , so sánh với bất luận 1 huyết tự nào cũng đều đặc thù hơn, bởi vì, lần huyết tự thứ 10 phát sinh ở trong cái gian đặc thù, mà cái gian kia, tại mỗi thời điểm 50 năm xảy ra ma vương cấp huyết tự, nó trọng điệp cùng chỗ với gian của ma vương."


      Điều này, đối với Di Chân mà cực kỳ quan trọng. Điều này cũng có nghĩa là, Di Thiên tại bị vây ở trong gian của ma vương! cách khác, nếu như chấp hành ma vương cấp huyết tự, có thể tìm thấy cái gian kia. Đương nhiên, có ai tiến hành cái loại thí nghiệm này, trước khi chưa tụ tập được đủ 7 mảnh vỡ khế ước.


      Cho nên, Di Chân đối với cái bí mật của Bồ Mỹ Linh, càng thêm hiếu kỳ cùng bất an. Vì vậy vô luận như thế nào, nàng đều hi vọng có thể hiểu bí mật kia là gì . Đương nhiên, tin tức này cũng đưa ra cái nhắc nhở đáng sợ, chính là 50 năm 1 lần ma vương cấp huyết tự chỉ thị, là gian dung hợp của tất cả huyết tự chỉ thị lần thứ 10, cách khác, chẳng khác gì nhiều cái huyết tự chỉ thị lần thứ 10 tập trung cùng chỗ! nghĩ đến đây, khỏi làm cho người khác lạnh sống lưng.


      "Bí mật làm cho ta biết, ta có thể tìm ra chỗ của Di Thiên." Di Chân lúc này rất kích động, dù sao nhiều năm qua như vậy, nàng vẫn nhớ thương Di Thiên, đối với nàng mà , ngoại trừ Lý , Di Thiên chính là người quan trọng nhất với nàng.


      "Ngươi nên ăn mặc nhiều hơn chút, chúng ta lập tức xuất phát. Xe dừng ở bên ngoài, ta đưa ngươi tới thành phố X, vô luận như thế nào, phải nhanh lên cầm được cuốn nhật ký kia!"


      Sau khi chuẩn bị sẵn sàng, Di Chân theo chân Lý rời khỏi căn phòng, bên ngoài đậu chiếc xe bảo mã (BMW).


      "Chiếc xe này, chưa từng thấy qua. Là ngươi mới mua sao? Học trưởng?" Di Chân nhìn thấy chiếc xe kia, khỏi nghi hoặc.


      "Ân, " Lý gật gật đầu: "Đúng vậy."


      Sau đó hai người lên xe, trong bầu trời đêm tối đen, bắt đầu tiến về thành phố X. đường , Lý rất yên lặng, cơ hồ lời nào, Di Chân cảm giác, biểu lộ của Lý càng trở nên cơ giới hóa.


      Nhưng nàng cũng có thể hiểu được, dù sao tiến vào cái nhà trọ kia, phải hứng chịu thống khổ và sợ hãi mà người thường thể nào chịu đựng được. Bản thân nàng so với bất kỳ ai hiểu rất điều này.


      Cho nên, khắc khi biết Lý trở thành hộ gia đình, trong nội tâm của Di Chân rất thống khổ, phảng phất như thế giới sụp đổ, vũ trụ kết thúc. Cho dù là tại, cũng giống như thế.


      "Hi vọng lúc này đây, đạt được bí mật của ma vương cấp huyết tự chỉ thị." đến đây, Di Chân nhìn về phía Lý , nàng muốn đánh vỡ cái khí hít thở thông này, hỏi: "Lý , ngươi cho rằng như thế nào? suy nghĩ cái bí mật ma vương cấp huyết tự chỉ thị kia là gì? Thâm Vũ cho ta biết, lúc trước Bồ Mỹ Linh từng ghi, 'Tuyệt đối nên chấp hành Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị' . ngươi cho rằng nó có ý gì?"

      mím môi, cái biểu lộ cơ giới hóa kia vẫn thay đổi gì. Nếu như phải lái xe, thậm chí làm người khác nghĩ rằng cỗ tượng sáp.


      "Lý , ngươi ..."


      "Lúc lái xe ta muốn chuyên tâm, đừng chuyện."


      lạnh lùng thốt lên những lời này, sau đó lại im lặng. Di Chân thấy như vậy, cũng thể gì thêm. Lúc này chuyện nữa, tâm tư của nàng điều đặt cái bí mật kia. Dù sao, nó quá mức trọng yếu.


      Nàng lại nghĩ về quá khứ, thời điểm cùng Lý và Di Thiên, ba người sinh hoạt cùng chỗ, hạnh phúc cỡ nào. Thế nhưng mà, hết thảy đều bị nhà trọ hủy diệt. Nếu như thể cởi bỏ nguyền rủa của huyết tự, đến cuối cùng, chờ đợi tất cả mọi người... chỉ có địa ngục.


      tay cầm bức điêu khắc kia, nhìn nó mất khối, trong lòng Di Chân thầm cầu nguyện: Di thiên, tỷ tỷ nhất định cứu ngươi ra , cũng nhất định... cứu cả Lý .

      Chỉ cần có chút hi vọng, Di Chân đều tuyệt đối buông tha. Nếu có loại kiên cường, nghị lực bất khuất này, nàng chẳng thể nào qua nổi 10 lần huyết tự chỉ thị.


      Nghĩ tới đây...


      Tay của nàng ngừng ôm lấy bức điêu khắc, nội tâm kiên định nhìn về phía Lý , cho dù trong nội tâm khỏi có chút mơ hồ. Nhưng vô luận như thế nào, chính là nam nhân mà nàng ái mộ sâu đậm.

      Lúc trước, vì muốn liên lụy Lý , cho nên có thổ lộ ra. Vì nguyên nhân như vậy, cho nên sau khi nhìn thấy Tử Dạ, nàng càng đem cái nội tâm ghen ghét này chèn xuống, thành tâm chúc phúc cho bọn . Nhưng, tại lại giống.


      Ngoại trừ Lý , Thâm Vũ là người duy nhất biết được hi sinh ba lần huyết tự chỉ thị để cứu Tử Dạ. Về sau, trong lần trò chuyện với Di Chân, nàng đem chuyện này ra. Bởi vậy, Di Chân mới biết được, thực tế Lý còn lại năm lần huyết tự chỉ thị.


      Năm lần huyết tự, đó là khái niệm kinh khủng cỡ nào.


      đột nhiên dừng xe. Nơi này tiếp cận nội thành, bên cạnh có cửa hàng giá rẻ, Lý : "Ta ra ngoài mua chút đồ, ngươi ngồi xe đợi ta."


      Ngay lúc Lý nắm lấy cửa xe, bỗng nhiên Di Chân bắt lấy cánh tay .


      " đáng giá sao? Vì Tử Dạ, bỏ ra ba lần huyết tự chỉ thị đáng giá sao?" Di Chân rốt cục thể chịu được : " Ngươi nàng như vậy sao? ngay cả tính mạng của mình cũng coi ? Ngươi biết ngươi đối với ta trọng yếu cỡ nào? Ba lượt, là 3 lượt huyết tự ah! Cũng đại biểu cho 3 lượt tính mạng! Ngươi có mấy cái mệnh để sống? Ngươi muốn ta tức chết sao? Ngươi muốn ta điên mất sao?"


      Di Chân khàn cả giọng hét lớn, hai tay túm lấy ngực Lý , nhưng thần sắc của Lý hoàn toàn chết lặng.


      "Thâm Vũ cho ngươi?"


      "Cái này trọng yếu!" Di Chân đến đây, bỗng nhiên ôm lấy đầu Lý , sau đó đem môi mình hôn sâu lên môi Lý , rồi nhanh chóng rời ra. Di Chân lộ ra ánh mắt kiên quyết, : "Từ giờ trở , ngươi nhớ kỹ, được phép vì bất luận kẻ nào mà hi sinh huyết tự! Ta tuyệt cho phép ngươi dùng mạng của mình trao đổi với bất luận kẻ nào khác! Năm lần huyết tự kế tiếp, ta cố gắng làm người sống sót. Cho dù lâm vào nguyền rủa, rớt xuống địa ngục cũng được, ta chỉ muốn ngươi sống sót! Có nghe hay , ta muốn ngươi sống sót! Hi sinh bất luận kẻ nào cũng được, giết người cũng tốt, tham sống sợ chết cũng tốt, như thế nào cũng tốt... chỉ cần ngươi sống sót, nhất định phải sống sót!"


      Di Chân rốt cục ra nội tâm của nàng. Đối với nàng mà , so với cái chết của mình thể dễ dàng tha thứ, chính là việc Lý tiến vào nhà trọ. Chỉ cần Lý có thể hạnh phúc, như vậy ít nhất đối với nàng còn có lý do sống sót. Thế nhưng, nếu như Lý rơi vào địa ngục..., như vậy nàng cũng cần nhượng bộ, nhẫn nữa.


      "I love you, ngươi! Học trưởng, qua nhiều năm như vậy, ta vẫn mực ngươi! Từng phút từng giây điều chưa từng dừng người! Cho dù mỗi lần vượt qua huyết tự, mỗi lần chết sống lại, ta đều chưa từng dừng người! Cho nên, từ giờ trở , học trưởng, tánh mạnh của ngươi hãy để ta thủ hộ, có lệnh của ta, ngươi được chết ! Ta tuyệt đối cho phép ngươi chết, tuyệt đối! Tuyệt đối!"


      Gió lạnh thổi qua, Lý hai mắt nhìn Di Chân, nhưng lúc này ai cũng biết suy nghĩ cái gì. trả lời Di Chân, chỉ mở cửa xe bước xuống. bước của rất nhanh, lần cũng quay đầu nhìn lại.


      Di Chân cứ như vậy nhìn bóng lưng , phảng phất chung quanh dường như tồn tại, tất cả thế giới này đều tập trung lên bóng lưng kia. Hai tay nàng ấn định vào cửa sổ xe, con mắt nàng chưa từng có thần sắc giống như bây giờ.


      "Ta để cho ngươi bị nhà trọ giết chết , ai cũng thể mang học trưởng . Ai cũng được!"


      Đại khái năm phút đồng hồ sau, Lý trở về. ngồi lên xe, đưa cho Di Chân chai nước khoáng, rồi khởi động xe. Từ đầu tới cuối, hề câu, giống như những việc lúc trước chưa từng xảy ra.


      Lúc này, xe của Tiểu Dạ Tử , chạy gần tới nơi. Nàng vẫn bảo trì liên lạc cùng với Lý .


      "Lý , chúng ta cũng sắp đến rồi. " Tiểu Dạ Tử chuyển tay lái, tiếp tục hỏi: " cho ta biết... Ngươi và Ngân Dạ thảo luận được những gì?"


      "Tạm thời còn ràng lắm." Trong điện thoại truyền đến thanh của Lý : "Bất quá các ngươi nên quá nóng lòng, cư nhiên để lại đầu mối cho các ngươi, tất có biện pháp tìm ra nàng. Cho nên, nhất định phải tỉnh táo, tuyệt đối thể chủ quan!"



      Giờ phút này, Họa Cát Tường Nhân túm lấy khay chứa đồ, hung hăng nện vào cánh cửa tự động, nhưng nó hề có chút dấu hiệu sứt mẻ nào. Nàng mở miệng thở phì phò, tiếp tục đánh, đồng thời, cảm giác bên trong gian này, "Nó" ngừng tiếp cận chính mình !


    3. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 6 quyển 19




      Cảnh sát dường như tới trước bước, xung quanh cư xá kia có vài chiếc xe cảnh sát, bất quá căn cứ theo tin tình báo Tiểu Dạ Tử nghe trộm được, cảnh sát còn chưa tìm ra Họa Cát.



      "Chia nhau tìm!" Tiểu Dạ Tử xuống xe cũng lập tức hạ chỉ thị: "Chung quanh nơi này nhất định phải hảo hảo tìm lần! Tìm được lập tức gọi điện thoại thông báo cho những người khác!"




      Mọi người nhao nhao xuống xe, bảy hộ gia đình ngay lập tức chia nhau ra tìm kiếm, La Mật Tử tìm tòi ở con đường gần đó, mà Ngân Vũ cùng Tiểu Dạ Tử lái xe xung quanh nơi này lần.



      "Ngươi nghĩ như thế nào?" Ngân Vũ người ở vị trí ghế lái, nhìn cửa sổ xe đồng thời : "Ngươi cho rằng, cái này có phải nhắc nhở sinh lộ hay ? hay là ..."



      "Ta nghĩ có thể là như vậy." Tiểu Dạ Tử do dự trả lời: "Nếu phải như thế, rất khó khăn để tìm ra được tung tích của nàng. Phải mau chóng tìm ra được nàng trước con quỷ kia, nếu để nó tìm được trước, chúng ta... liền chết chắc rồi!"



      Trần Yên vừa vượt qua đường, bỗng nhiên nhìn thấy ở phía trước có cửa hàng giá rẻ. Ở đó, ngừng truyền ra tiếng phụ nữ than khóc.



      "ヘ ruプ( cứu mạng )!"



      Trần Yên là hủ nữ, cũng phải chưa từng xem qua anime nhật bản, tự nhiên nghe có thể hiểu được câu này. Tinh thần nàng lập tức chấn động, tìm được Họa Cát rồi!



      Nàng nhanh chóng dạo bước chạy tới hướng cửa hàng giá rẻ, đồng thời lấy điện thoại di động gọi cho Ngân Vũ. tại, nội tâm Trần Yên tràn đầy kích động, bước chân ngừng nhanh hơn, chỉ lát liền tới trước cửa hàng giá rẻ.



      " sao chứ?" Trần Yên nhìn qua cánh cửa kính thủy tinh, trong bóng tối mơ hồ nhìn thấy nữ tử dùng khay chứa đồ cố gắng phá cửa. Tuy nhìn ràng lắm, nhưng hình dáng có chút giống với Họa Cát!



      Lúc này điện thoại thông, Trần Yên lập tức mở miệng: "Kha Ngân vũ, ta tìm được nàng rồi! tại cửa hàng giá rẻ cách đó vài con đường, nhanh lên qua tới! Đúng, nhanh..."



      đến đây, Trần Yên cũng rất dốc sức liều mạng tìm cách phá cửa. cánh cửa thủy tinh xuất vài vết nứt, nhưng vẫn chưa thể phá nát hoàn toàn. Ít nhất phải đụng ra cái lỗ đủ lớn cho người chui qua, tại còn chưa được.


      Trần Yên lại tiếp tục ra sức đụng cửa, tay nàng có công cụ, cho nên chỉ có thể dùng cơ thể va chạm, mặc dù có thể hiểu vài từ đơn tiếng nhật, nhưng muốn nghe hiểu câu hoàn chỉnh được, cho nên nàng thể giao lưu cùng với Họa Cát. Trong bảy hộ gia đình, cũng chỉ có thần cốc Tiểu Dạ Tử mới có thể đảm nhiệm chức phiên dịch . Rất ràng vì mục đích này, nên nhà trọ mới để Tiểu Dạ Tử tham gia vào huyết tự, cũng giống như lần trước huyết tự ở nhật bản.



      Sau khi nhận được cuộc gọi, Tiểu Dạ Tử lập tức đạp phanh, phi tốc tiến về nơi đó! Bởi vì xe có hướng dẫn định vị gps, cho nên tìm kiếm cũng phải khó khăn. bao lâu liền thấy được cái đầu phố đó.



      Kỳ , Trần Yên xem như hoàn thành huyết tự chỉ thị , huyết tự có hạn định nhất định phải ở bên cạnh Họa Cát bao nhiêu lâu, cho nên, tại có thể lập tức rời , đợi đến khi thời gian kết thúc trở về nhà trọ mới là chính đạo. nhưng ai lại làm như vậy? Bởi vì người Họa Cát, có mảnh vỡ khế ước! Chỉ cần cầm được mảnh vỡ, là có vé vào cửa thông qua ma vương cấp huyết tự! hộ gia đình mới đều rất ràng, huyết tự chỉ thị có tỷ lệ tử vong cao như thế nào, chỉ có dựa vào khế ước địa ngục mới có đường sinh cơ! Trong huyết tự chèn ép hộ gia đình tới cực điểm, chính là vì muốn bức bách bọn họ tranh đoạt mảnh vỡ khế ước!



      Cho nên, có ai dừng tay vào lúc này. Huống chi, khi Họa Cát biến mất, mảnh vỡ địa ngục khế ước cũng biến mất, con đường thứ hai để hộ gia đình rời khỏi nhà trọ bị đóng kín. có ai nguyện ý để điều đó xảy ra, ai. Cho nên, chỉ cần có tia hi vọng, đều phải gắng sức!



      Rốt cục, Họa Cát tường nhân đập vỡ được cánh cửa thủy tinh, chạy ra khỏi cửa hàng giá rẻ. Mà Trần Yên cũng nhớ huyết tự đề cập, tại còn chưa thể nào cầm được mảnh vỡ khế ước, nàng đỡ lấy Họa Cát, trong đầu tìm kiếm vài từ tiếng nhật trong vốn từ vựng ít ỏi của mình.


      Nên như thế nào đây? giải thích như thế nào về tồn tại của nhà trọ?



      Lúc này, Họa Cát Tường Nhân cả người co quắp ngồi dưới đất, tóc tai tán loạn, mặt mồ hôi nhễ nhại, nhìn cực kỳ chật vật.



      Ngay lúc Trần Yên mở miệng định chào hỏi, nàng bỗng nhiên nhìn về phía cánh cửa thủy tinh bị phá vỡ, trong con mắt nhìn thấy vật cực kỳ khủng bố!



      Họa Cát Tường Nhân đứng người lên, phủi hết những mảnh vỡ thủy tinh người, nhìn xung quanh phen, nhưng lại nhìn thấy bé kia đâu nữa, dường như biến mất vô tung vô ảnh!



      Thời điểm xe chạy tới trước cửa hàng giá rẻ, Tiểu Dạ Tử cùng Ngân Vũ lập tức xuống xe, chỉ thấy cánh cửa tự động bằng thủy tinh bị nện vỡ, miểng thủy tinh rơi vãi đầy đất, nhưng hề thấy ai!



      "Lên xe!" Tiểu Dạ Tử chút do dự : "Nàng chạy được xa , mau đuổi theo!"



      Phải tận dụng thời cơ, nếu để mất cơ hội này, ai biết được nhà trọ cao cấp cho các nàng cơ hội lần thứ 2 hay ?. Chỉ sợ có đâu, tới lúc đó đúng là khóc ra nước mắt.



      Cho nên, Hai người nhanh chóng lên xe tiếp tục tìm kiếm. Mà bọn người Lâm Thiên Trạch và Thiên Sinh bộ, tới muộn hơn, cho nên Ngân Vũ lại gọi điện thông báo cho bọn lần nữa.



      Cái đầu phố này có thể thông tới rất nhiều con đường, nếu biết Họa Cát chọn con đường nào, như vậy...



      "Ta nhìn thấy Trần Yên cũng cách nào liên lạc được với nàng, " Ngân Vũ trầm mặt, với Tiểu Dạ Tử: "Chúng ta nhất định phải coi chừng, có thể việc tiếp cận Họa Cát chính là tự lộ."



      "Cái này ràng là bẫy rập " Tiểu Dạ Tử lại khá thong dong: "Từ lúc ban đầu ta đoán được. Huyết tự mặc dù có hạn định thời gian chúng ta phải dừng lại ở bên người nàng, cách khác, cho dù chỉ là trong nháy mắt cũng là chuyện vô cùng nguy hiểm."



      "Ân, đúng là như thế."



      "Còn có, những nơi Họa Cát Tường Nhân qua đều phải ghi chép tỉ mỉ, rất có thể lưu lại nhắc nhở sinh lộ. Bất luận chi tiết nào đều thể bỏ qua, được phép chủ quan!"



      Mà lúc này, Họa Cát Tường Nhân giống như là chim sợ cành cong, hoàn toàn như con ruồi đầu bay loạn, cái cảm giác nó từng bước ép sát, làm cho nàng hít thở thông, tại, biết nên làm như thế nào mới tốt. chạy khá lâu, thế lực tiêu hao ngày càng lớn, lúc trước có thể ngồi xe, nhưng bây giờ xe cũng có. Nàng thông báo cho Mẫn Tử, nhưng lại dám gặp nàng ta, bởi vì nàng sợ “nó” chạy ra.



      Đúng, nhất định là "Nó" !



      Nghĩ như vậy, cảm giác sợ hãi toàn thân nàng lại tăng lên. Nên làm cái gì bây giờ? Nên làm thế nào mới tốt?



      Lúc này, Họa Cát Tường Nhân đột nhiên nghĩ đến, nàng là ai? Là siêu cấp minh tinh ah! Nếu như tìm được gia đình nào đó, xin bọn họ cho nàng trú nhờ đêm, có lẽ bọn họ đồng ý? Dù sao, cơ hội gặp được minh tinh ngay trước mặt rất khó! Nếu như là diễn viên mà bọn họ thích, lại càng tốt!



      Nghĩ vậy, Họa Cát lập tức tỉnh táo, nàng chạy vọt vào trong cái nhà trọ gần đó, tiến tới trước tháng máy, nhưng đồng thời vẫn ngừng nhìn về phía sau, may mắn đằng sau có gì.



      Chờ đợi cửa thang máy mở ra nàng nhanh chóng vào. Tiện tay nhấn cái nút. Thang máy nhanh chóng lên, Họa Cát ngừng xoa bóp hai tay, hi vọng gặp may mắn.



      Cửa thang máy vừa mở ra, nàng liền xông ra ngoài. Sau đó, vội vã tới trước cánh cửa, nhanh chóng nhấn chuông. Lúc này nàng thầm cầu nguyện, ngàn vạn lần, nên gặp người thích xem phim nhật! Dù sao nơi này là Trung Quốc, phải ai cũng thích xem phim nhật.



      Nhấn chuông cửa vài lần, vẫn thấy người trả lời.



      Điều này làm nàng khỏi lo lắng, tính đập cửa, đúng lúc này cửa mở. người bộ dạng như là sinh viên đầu tóc rối bời đứng ở trước cửa, mắt nhắm mắt mở phàn nàn: "Ai vậy! hơn nửa đêm rồi còn gõ cửa, có để cho người ta ngủ hay ... Ân? Ngươi là..."



      Lúc này Họa Cát tháo kính râm xuống, sửa sang lại đầu tóc chút, cộng thêm với ánh sáng từ ngọn đèn hành lang, người sinh viên kia nhìn lại trước mặt, cảm giác có chút quen mắt.



      Mà cũng vừa hay người mê phim nhật, thời điểm cảm giác người trước mắt hơi giống Họa Cát, đối phương mở miệng.



      "Ngươi..." nàng dùng chút tiếng trung phi thường sứt sẹo, cố gắng : "Ngươi, có biết...ta... là ai ?"



      Người sinh viên kia nhìn ngang nhìn dọc hồi, bỗng trợn tròn con mắt: "Ngươi, ngươi phải Họa Cát Tường Nhân sao? Thiệt hay giả?"



      lập tức cảm giác mình như nằm mơ, nhân vật bậc này sao lại tới nhà ? hay là giả đây?



      lập tức mời nàng vào phòng, mở đèn, : "Xin hỏi, ngươi thực là Họa Cát Tường Nhân sao?"



      Họa Cát lập tức gật gật đầu, những lời này cấu trúc đơn giản, cho nên nàng có thể hiểu được. Sau đó nàng tiếp: "Rất, rất ôm... Ah, , là rất xin lỗi, ta muốn lại đây..."



      đến đây liền có chút phức tạp, nàng biết dùng tiếng trung như thế nào? Họa Cát khỏi hối hận, làm sao lại hướng Mẫn Tử học hỏi tiếng trung nhiều hơn, để bây giờ giao lưu có chút khó khăn!



      Người sinh viên nhìn thấy nàng bộ dáng quẫn bách, lập tức : "Ngươi, ngươi đừng vội, đúng, đúng vậy, là Họa Cát Tường Nhân, thế nhưng sao ngươi lại tới nhà ta? Ngươi nhận thức ta?"



      ", phải..."



      Họa Cát lúc này gấp đến độ đau cả đầu, nàng ngừng suy tư nên như thế nào, rốt cục nhớ ra được chút nàng vội vàng : "Có, người xấu muốn truy đuổi ta, có thể làm cho ta, trốn ở cái này sao?"



      "Người xấu? phải báo cảnh sát ah!"



      ", chậm , điểm." Họa Cát tường vội muốn chết, hết lần này tới lần khác lại có Mẫn Tử ở bên cạnh! Trong câu vừa rồi, có những chữ nàng nghe hiểu.



      "Được rồi, để ta rót cho ngươi 1 ly trà, đợi lát nữa chúng ta từ từ chuyện. Được nào?" Tên sinh viên lúc này hưng phấn tới cực điểm, cơn buồn ngủ cũng vứt xa sau đầu. Cái này cũng khó trách, nếu có ngày,thần tiên tỷ tỷ Lưu Diệc Phi tới nhà ngươi, ai có thể bình tĩnh nổi?



      Họa Cát xụi lơ ngồi sàn nhà, đầu buông xuống xuống, thân thể khống chế nổi mà run rẩy.



      Vẫn còn tiếp cận... Vẫn còn tiếp cận...



      Trong đầu, tín hiệu nguy hiểm vẫn ngừng lớn lên, ngừng ăn mòn chút lý trí còn xót lại trong đầu nàng...



    4. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      Mình tưở ng fải chờ đăg lại mới tới chương mới...đăg típ cũg ok vì mình theo dõi từ đầu tới h mà hehe =^.~=

    5. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 7 quyển 19


      Tìm trận, cuối cùng lại phát ra tung tích của Họa Cát.



      "Thần cốc..." sắc mặt Ngân Vũ trầm xuống, bỗng nhiên : "Chẳng lẽ, Họa Cát Tường Nhân cùng Trần Yên bị..."



      Tiểu Dạ Tử ngồi ghế lái nghe được câu này, bàn tay tự chủ mà siết chặt. Khả năng như vậy đích thực có tồn tại, mà nếu quả thực là như thế, hai người các nàng đến lúc đếm ngược thời gian tiến về phía tử thần rồi. Bởi vì cách nào thông qua huyết tự chỉ thị, chỉ có thể chờ đợi bóng dáng nguyền rủa khởi động!




      Bóng dáng nguyền rủa, vô luận như thế nào cũng thể cởi bỏ được đâu. thực tế, thần cốc Tiểu Dạ Tử cùng đám hộ gia đình mới, thử thí nghiệm xem có thể cởi bỏ bóng dáng nguyền rủa hay . Vì thế, bộ phận hộ gia đình tự nguyện trở thành vật thí nghiệm, lúc ấy người chủ đạo những thí nghiệm này là thần cốc Tiểu Dạ Tử và hộ gia đình quốc tịch Mỹ Roland. Roland là nam tử tuấn, chuyên nghiên cứu tượng tâm linh thời trung cổ, tổ tiên trong thời kỳ trung cổ cũng có tước vị, và truyền lại cho con cháu chút ghi chép.



      Lúc ấy những người tham gia tự nguyện thí nghiệm, đều là những hộ gia đình cảm thấy tuyệt vọng có cách nào hoàn thành huyết tự chỉ thị. Tiểu Dạ Tử cùng Roland liên thủ tiến hành thí nghiệm, đầu tiên là muốn hộ gia đình dừng lại ở nơi có ánh sáng, nhưng hộ gia đình đó vẫn như cũ chết , đương nhiên cái này làm cho Tiểu Dạ Tử cùng Roland quá kỳ quái, bởi vì muốn tạo ra nơi hề có bất kỳ ánh sáng nào là cực kỳ khó khăn, hơn nữa cái nguyền rủa bóng dáng này siêu việt tượng vật lý, cho nên ai cũng thể lý giải cơ chế của nó. Về sau, đem hộ gia đình đánh bất tỉnh, trói buộc tự do của , đồng thời truyền dịch vào cơ thể để phòng ngừa muốn tuyệt thực tự sát.



      Sử dụng phương pháp thứ hai, lại làm cho Roland cùng Tiểu Dạ Tử phát ra chỗ đáng sợ nhất của nhà trọ. Chính là bóng dáng nguyền rủa hề góc chết nào tồn tại! khi đến bốn mươi tám tiếng đồng hồ, cho dù thân thể bị trói buộc hoàn toàn cách nào cử động, nhưng hộ gia đình làm thí nghiệm, bóng dáng của vẫn từ từ biến đổi, sau đó làn da của như bị phong hóa, ngừng nứt vỡ, rồi biến thành mảnh bụi bặm mặt đất. Lúc ấy, 3 người tự nguyện tiến hành cái thí nghiệm này đều có chung kết quả! Lúc ấy Roland còn đem tất cả toàn bộ quá trình ghi chép lại, làm cho tất cả những hộ gia đình sau đó dám chấp hành huyết tự chỉ thị. Đương nhiên, quá trình Roland tỉnh táo ghi chép lại những tượng đáng sợ đó, cũng làm cho người khác thấy sợ hãi, thậm chí ít người còn đánh đồng với tên pháp y biến thái Mộ Dung Thận ngày xưa.



      Bóng dáng nguyền rủa chính là tuyệt vọng hề có sinh lộ, khi cái nguyền rủa này phát động, có bất kỳ biện pháp nào có thể ngịch chuyển.



      ", có lẽ ." Tiểu Dạ Tử cắn răng: "Dù sao thời gian huyết tự vẫn chưa tới 1 phần 3, thể đơn giản buông bỏ."



      đến đây, nàng dừng xe lại, rời khỏi xe rồi : "Ngân Vũ, ta đến cư xá kia tìm lần, ngươi tiếp tục lái xe tìm kiếm, khi có tin tức liền gọi điện thoại cho ta."



      "Ngươi muốn tìm tìm manh mối sao?"



      "Ân, ' trường cần phải xem xét qua trăm lượt " đây là tố chất cơ bản nhất của thám tử."



      đến đây, Tiểu Dạ Tử nhiều, liền quay đầu, hướng về cư xá chạy tới, địa đồ ở xung quanh nơi này, nàng ghi nhớ thông qua quá trình định vị gps lúc nãy!



      Ngân Vũ cũng thêm gì, mà dẫm chân ga tiếp tục tiến về phía trước.



      Mà lúc này, rất nhiều cảnh sát tụ tập trong khu cư xá, bây giờ tuy là đêm khuya, nhưng cũng kinh động tới khá nhiều người dân, dù sao tiếng còi cảnh sát báo động quá mức lớn. Lần này, người mất tích lại là minh tinh nhật bản, nếu xảy ra vấn đề may ảnh hưởng tới vấn đề ngoại giao hai nước , cảnh sát cũng đương nhiên phi thường cẩn thận. Mà lúc này, đoàn người Sơn Mẫn Tử cũng tới, bọn chủ yếu đều là nhân viên công tác theo Họa Cát Tường Nhân tới đây tuyên truyền bộ phim, ngoại trừ Sơn Mẫn Tử còn có cố vấn luật sư Điền Cao Minh, phát ngôn viên Lộc Nguyên Long Bình, cùng với bọn người Bạch Trung Tín, đại biểu cho nhà đầu tư bộ phim《 huyết điểu 》công ty Bạch .



      Lúc này, những người này cùng cảnh sát tiến hành thương lượng đàm phán, tràng cảnh diễn ra rất hỗn loạn. thực tế, những người trong công ty đầu tư Bạch đều hi vọng chuyện này nháo quá lớn. Thị phi ngành giải trí quá nhiều, nếu như phóng viên cứ ghi những tin đồn thất thiệt, chỉ sợ ảnh hưởng tới hình tượng của Họa Cát Tường Nhân.



      Phiên dịch phụ trách truyền đạt ý tứ của hai bên. Lúc này, Tiểu Dạ Tử chạy tới.



      "Thần Cốc tiểu thư?" Sơn Mẫn Tử đứng ở trong đám người hỗn loạn, liếc mắt cái liền nhìn thấy thần cốc Tiểu Dạ Tử tới, vội vàng kích động chạy lại: "Thần Cốc tiểu thư, tốt quá, thời điểm Họa Cát gọi điện thoại, ta có với nàng chuyện của ngươi, còn chưa kịp ngươi ở nơi nào nàng cúp điện thoại, sau đó ta có gửi tin nhắn qua, nhưng nàng tắt máy, có lẽ nàng cũng chưa nhìn thấy."



      "Trong thư gì?"



      " Đem địa điểm ngươi muốn gặp mặt nàng ra. Nếu như nàng lại khởi động máy mà ..., có thể nhìn thấy, hơn nữa chạy đến!"



      "Này uy uy!" Lúc này, nhà đầu tư Bạch Trung Tín, là nam nhân trung niên mang kính mắt, lập tức tới, nổi giận đùng đùng: "Ngươi chính là Thần Cốc thám tử sao? Ta biết ngươi xảy ra chuyện gì, nhưng ở tình huống ràng người lại tự tiện báo động, làm thành tình huống bết bát như vậy. Hơn nữa ngươi còn tuyên bố với truyền thông muốn gặp mặt Họa Cát? Ngươi là thám tử, lại muốn gặp mặt với nàng, giới truyền thông viết ra cái bộ dáng gì đây?"



      Sau lưng Bạch Trung Tính là nhà đầu tư lớn, chuyện lời lẽ tự nhiên rất là hùng hồn, người phụ trách cao nhất nhìn thấy cũng phải cho vài phần mặt mũi, giờ phút này còn thêm bộ dạng vênh váo. Bất quá Tiểu Dạ Tử hiển nhiên có hứng thú cùng tốn nước miếng, mà trực tiếp đến trước mặt cảnh sát , dùng vốn tiếng trung lưu loát : "Xin hỏi vị nào là cảnh sát phụ trách? cái cư xá này, hẳn có trang bị máy quay? Ta muốn xem màn hình giám thị."



      Cầm đầu là viên cảnh sát Đại hồ tử, nghi hoặc nhìn thần cốc Tiểu Dạ Tử, vừa rồi Bạch Trung Tính cùng nàng chuyện đều là dùng nhật ngữ, tự nhiên có nghe hiểu, lập tức hỏi: "Ngươi là ai?" Lúc ban đầu nghĩ Tiểu Dạ Tử là người Nhật Bản, nhưng bây giờ nàng tiếng trung rất lưu loát, nhất thời hoài nghi nàng chẳng lẽ là người trung quốc?



      "Ta gọi thần cốc Tiểu Dạ Tử, là thám tử lừng danh. Ở nhật bản cũng nhiều lần hiệp trợ cảnh sát phá án, vụ án lần này ta cũng muốn tham gia."



      "Thám tử?" Đại hồ tử nhất thời ngây ngẩn cả người, ở trung quốc kỳ thực có cái nghề thám tử này, nhưng ở Nhật Bản lại là công việc hợp pháp.



      Mà thần cốc Tiểu Dạ Tử đợi mở miệng liền : "Nếu như ngươi có nghi vấn với ta, có thể gọi cho tổ trưởng tổ trọng án Lang Trí Thiện."



      "Ân?" Đại hồ tử sững sờ, vốn định từ chối, nhưng nhìn thấy bộ dạng Tiểu Dạ Tử tràn đầy tự tin, khỏi hoài nghi nàng chẳng lẽ có cái hậu trường gì?



      Ít nhất, nàng biết danh từ của tổ trưởng tổ trọng án, cái này lại giả. Chỉ là bây giờ rất muộn, nếu gọi điện thoại qua, phải chăng có chút thất lễ? Lang tổ trưởng có thể là người đứng thứ 2 trong cục, tuy phải phó cục trưởng, nhưng công huân của thua gì phó cục trưởng, thượng cấp có ý đề bạt, làm sao mình có thể đắc tội?



      Nhưng Tiểu Dạ Tử thể chờ được, nàng liền lấy điện thoại nhấn cuộc gọi: "Lang tổ trưởng sao? Ân, đúng vậy, vụ án kia ta hi vọng có thể tham gia. Đúng, tốt, để ta đưa điện thoại."



      Sau đó, nàng liền đưa điện thoại cho Đại hồ tử.



      Đại hồ tử chần chờ tiếp lấy, sau đó liền nghe thấy thanh của Lang Trí Thiện: "Này, tình hình cụ thể và tỉ mỉ ta nghe Thần Cốc tiểu thư , ngươi là vị cảnh quan nào ?"



      "Ah, Lang tổ trưởng! Ta là Ngô Thiết ah!"



      "Tiểu Ngô ah! Như vậy , để cho Thần Cốc tiểu thư cũng tham gia phụ trách điều tra. Cục trưởng nếu như hỏi tới, ta mình gánh chịu là được."



      "Cái này có được ? phù hợp với kỷ luật ah?"



      "Thần Cốc tiểu thư ở nhật vốn cũng là thám tử nổi danh, ta may mắn quen biết nàng, cũng rất bội phục năng lực của nàng. Quy củ là chết, người là sống, mục đích của chúng ta chính là giám hộ tài sản và sinh mạng của người dân, chỉ cần đạt được mức này, biến báo chút cũng có làm sao?"



      Đại hồ tử xem như minh bạch, Lang Trí Thiện chính là hậu trường của Thần Cốc, như vầy cái gì cũng vô dụng rồi. Ngày sau muốn tấn chức, tự nhiên thể đắc tội với vị phó cục trưởng tương lai này, cho nên lập tức gật đầu đáp ứng: "Lang tổ trưởng rất đúng, được rồi, ngài tín nhiệm Thần Cốc tiểu thư như thế, ta cũng nhiều. Ân, tốt, ta an bài."



      Sau khi cúp điện thoại, Đại hồ tử dùng bộ dáng tươi cười nịnh nọt với Tiểu Dạ Tử: "Thần, Thần Cốc tiểu thư đúng ? Tốt, ta lập tức mang ngươi tới màn hình giám thị."



      Lang Trí Thiện, là hộ gia đình phòng 104. Cũng là hộ gia đình mới gia nhập, chức vị cảnh sát này cũng có vài vị, các ngành nghề khác thiếu. Cũng chính bởi vì như thế, thời điểm muốn hợp tác với cảnh sát, cũng tiện lợi hơn.



      lâu sau, ở trong phòng bảo vệ khu cư xá, bắt đầu xem xét màn hình giám thị. Rất nhanh tìm được hình ảnh của Họa Cát Tường Nhân.



      Lúc ấy, sau khi nàng lái xe tiến vào khu cư xá, chỉ thấy nàng rẽ vào lề đường đỗ xe, vị trí lúc ấy là ở bên trái khu cư xá. Đợi chừng mười phút đồng hồ, Họa Cát liền xuống xe, sau đó nhìn chung quanh phen rồi tiến vào bồn hoa, thân thể núp ở sau lùm cây, bắt đầu cởi quần.



      "Nàng muốn giải quyết ở đây?" Đại hồ tử kia, thần sắc cũng có chút kinh ngạc.



      Bất quá, bởi vì hình ảnh khá tối cho nên nhìn ràng lắm. Mà sắc mặt Tiểu Dạ Tử hề biến hóa vẫn tiếp tục xem. Ở bên cạnh bồn hoa có cái gương hình tròn.



      lâu sau, ở trong gương, có người mặc sơ mi trắng, tay cầm chai bia ngừng rót vào miệng, dáng lắc lư. Sau vài bước liền ngã nắp xe của Họa Tử. Rồi tới lâu sau đột nhiên quay đầu chạy trốn. Sau đó liền chạy ra khỏi màn hình giám thị.



      Gương mặt khắc trước khi biến mất khỏi màn hình giám thị, Tiểu Dạ Tử ràng chứng kiến, mặt chính là thần sắc sợ hãi tới cực điểm!



      góc chết của màn hình giám thị, cái tên say này nhìn thấy cái gì đó... cực kỳ khủng bố!

      caoduong thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :