Nhà trọ địa ngục - Hắc sắc hỏa chủng

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 29 q13
      Cũng chính bởi vì có kinh nghiệm như vậy, nên Hoàng Phủ Hác đối với lời của thần cốc Tiểu Dạ Tử hề hoài nghi, bởi vì cảm giác được, cái bức tranh kia và mẫu thân nhìn thấy huyết thủ, đồng dạng đều là điềm báo cho tượng khủng bố!



      thế giới này có lẽ thực tồn tại loại năng lực như vậy!



      Thần cốc Tiểu Dạ Tử và Tinh Thần lúc này cũng hướng vào sâu trong rừng mà chạy, hai người tạm thời muốn tiếp cận lưu vực sông Uyển thiên. Bất quá, sông Uyển Thiên cũng phải là chảy thẳng tắp, cứ tiếp tục như vậy vẫn có cơ hội tiếp cận những đoạn lưu vực khác của sông Uyển Thiên.



      "Đại khái có thể khẳng định, bức họa này thực là bức họa biết trước." Thần cốc Tiểu Dạ Tử với Hoàng Phủ Hác ở đầu dây khác: "Căn cứ lời kể của ngươi, xác thực bức vẽ này vẽ giống với khung cảnh nơi Thiện Vi chết. Ân... như vậy, bức tranh này đáng tin."



      "Tác giả là ai?" Hoàng Phủ Hác sử dụng tai nghe để thuận tiện cho việc di chuyển, đồng thời lại hỏi: "Có quan hệ gì với Biện Tinh Thần?"



      "Cái này sao, " nàng nhìn Tinh Thần bên cạnh : " cơ bản ta biết ."



      Phải tìm được người tên Bồ Thâm Vũ kia. Nàng có năng lực vẽ ra bức họa, cũng có năng lực cứu rỗi hộ gia đình!



      tiếc bất luận cái giá gì, cũng phải tìm cho ra nàng!



      "Ta trước cúp máy, cần tiết kiệm pin."



      Sau khi cúp máy, thần cốc Tiểu Dạ Tử tiếp tục cầm điện thoại của Tinh Thần, tại chưa có tin nhắn mới. Tuy khoảng cách cảm giác khá xa rồi, nhưng vẫn thể yên tâm.



      Trước mắt tất cả mọi người phân tán ra, ai cũng biết chuyện gì phát sinh. Bất quá, lão phụ tóc trắng, dường như có thể cảm giác được vị trí của bọn , nếu ở trong khu rừng lớn như vậy, sao có thể dễ dàng truy theo bọn . Chỉ là bị nhà trọ hạn chế, thể tùy tiện giết hộ gia đình.



      Nhưng hạn chế theo thời gian trôi qua mà suy yếu, khoảng thời gian này chính là để hộ gia đình tìm ra sinh lộ!



      "Dừng lại chút..." Thần cốc Tiểu Dạ Tử cảm giác thể lực tiêu hao rất lớn, trước hết nên nghỉ nghơi chút: "Tuy biết con quỷ này có năng lực thuấn di hay , nhưng chúng ta chạy được cũng khá xa rồi. Thiện Vi vừa mới chết, chúng ta có lẽ còn được hạn chế của nhà trọ bảo hộ ah."



      "Ân, có lẽ vậy..."



      Tinh Thần lúc này cũng cảm giác thân thể mệt rã rời, sớm thở ra hơi.



      Mà bây giờ, là rạng sáng hai giờ.



      Kế tiếp, lão phụ tóc trắng có xuất . Thâm Vũ cũng gửi tin nhắn tới.



      Hướng mặt trời mọc, có chút hào quang chiếu rọi, xua dần nỗi sợ hãi.



      Hoàng Phủ Hác vẫn như cũ hành tẩu mình. có gọi điện thoại cho Lương thiên diễn và Tiêu Tuyết, nhưng hai người đó muốn gặp , ai biết được có phải quỷ giả trang gọi điện thoại cho họ hay .



      Tại khu rừng to lớn như vậy, chỉ sợ rất khó gặp lại rồi.



      Phân ra cũng tốt, có thể mình đắc thủ mảnh vỡ mà ai biết.



      Sáng sớm 6:30 phút. Hoàng Phủ Hác lại lần nữa gặp được cây cầu tại lưu vực sông Uyển Thiên.



      Từ trong ba lô lấy ra xẻng sắt, sau đó bắt đầu đào...vừa đào cũng ngừng quan sát bốn phía, dám chủ quan chút nào.



      tình về bức họa biết trước, cũng cho hai người kia. Lý do rất đơn giản, có ai hy vong chia sẻ bí mật này với người khác. Nếu ai cũng biết đến tồn tại của nó, làm dấy lên sóng gió to lớn trong nhà trọ, ai mà lại muốn tìm ra và độc chiếm người sở hữu năng lực đó.




      Vả lại, ở phương diện khác, cũng là hy vọng giảm bớt những chuyện xấu. Mảnh vỡ khế ước vẫn như trước là đạo cụ trọng yếu mọi người muốn tranh đoạt, ai cũng hy vọng giảm bớt đối thủ cạnh tranh. Dưới tình huống đó, nếu như hộ gia đình và người vẽ tranh đạt thành hiệp nghị nào đó, lợi dụng bức họa để hãm người khác lâm vào hiểm cảnh để giành giật mảnh vỡ mà ... hậu quả thực tưởng nổi.



      Đây cũng là nguyên nhân tối căn bản mà Lý muốn tiết lộ chuyện này cho nhiều người biết.



      Huống chi, trước mắt trong những hộ gia đình mới, có rất nhiều quái nhân. Như Thượng Quan Miên thân thủ bất phàm, Mộ Dung Thận pháp y biến thái, tên con buôn tình báo Lê Đốt, nữ nhân có thể chế tạo ra mặt nạ da người, người ngoại quốc nghiên cứu linh dị học...Những người này nhân tâm khó lường, cho nên thể phòng.



      Hoàng Phủ Hác, cũng cân nhắc tới điểm này.



      Lúc trước Thần cốc Tiểu Dạ Tử gọi điện tới, chỉ là lợi dụng chính mình, xác nhận xem bức họa đó có chính xác hay . cách khác... Nàng kỳ cũng thèm để ý đến sống chết của mình. Đối với nàng mà , thêm vài người bị quỷ giết chết, ít vài người biết được chuyện này.



      "Thần cốc Tiểu Dạ Tử..." bên vừa đào đất vừa : "Ngươi điên rồi! Bất quá, tại ngươi nghiệm chứng được bức họa kia là , kế tiếp ta đơn giản mà tin tưởng ngươi nữa đâu. Bởi vì ngươi khẳng định hi vọng ta chết . Vô luận như thế nào, ta nhất định phải lấy được cái điện thoại đó, đó là cơ hội sống sót! Nếu như ta có thể tìm thấymảnh vỡ khế ước địa ngục, ta có thẻ đánh bạc để đàm phán với ngươi, khẳng định ngươi cũng rất muốn đoạt được mảnh vỡ chứ? Dù sao, thủ đoạn bảo đảm sống sót càng nhiều càng tốt."



      khi lấy được mảnh vỡ, là có thể công bằng đàm phán với thần cốc Tiểu Dạ Tử. Bởi vì khi đó nàng chắc chắn hy vọng mình chết , chấp nhận chia sẻ bức họa với .



      Đương nhiên, tìm được nàng vẫn là tốt nhất!



      Nhưng làm sao tìm được đây? Khu rừng này rất lớn, mặc dù có thể tới bên cạnh cầu gỗ ôm cây đợi thỏ, nhưng nguy hiểm lớn hơn rất nhiều, thời gian dừng chỗ càng dài lại càng dễ bị quỷ phát . Đồng thời, cầu gỗ cũng phải chỉ có cái, nếu bọn chỗ khác tìm được mảnh vỡ cần tiếp tục tìm kiếm những cây cầu khác nữa.



      Vô luận như thế nào, hi vọng có thể tìm ra được mảnh vỡkhế ước địa ngục!



      cũng hi vọng để Lương thiên diễn và Tiêu Tuyết sớm bước tìm được thần cốc Tiểu Dạ Tử và Biện Tinh Thần. Hai người đó trước mắt còn chưa biết tác dụng của bức họa, nhưng nếu bọn họ chạm mặt nhau trong thời gian dài rất khó .



      bên vừa đào vừa suy tư, nếu tìm thấy mảnh vỡ làm thế nào để tìm được thần cốc Tiểu Dạ Tử, và thu hoạch cái điện thoại kia!



      "Ta thể chết... trước khi thực xong nguyện vọng của mẫu thân, ta tuyệt đối thể chết !"



      Lúc này đào, bỗng nhiên nhìn thấy tấm da dê! Bên là những văn tự cổ quái, xem hiểu!



      kinh hỉ dị thường, vội cầm lấy mảnh vỡ!



      tốt quá!



      Hoàng Phủ Hác nghĩ lại có thể thuận lợi như vậy! Kể từ bây giờ, thần cốc Tiểu Dạ Tử thể mặc kệ sống chết của nữa rồi!



      Hoàng Phủ Hác dùng điện thoại chụp hình lại mảnh vỡ, rồi nhấn số điện thoại của thần cốc Tiểu Dạ Tử.



      Lúc này Tinh Thần và thần cốc Tiểu Dạ Tử đào xới ở cây cầu khác. Thần cốc Tiểu Dạ Tử nhận được cuộc gọi của Hoàng Phủ Hác, nhấn chuyển cuộc gọi liền phủ đầu: "Hoàng Phủ tiên sinh, tin nhắn còn chưa..."



      "Ta tìm được mảnh vỡ khế ước địa ngục rồi."



      Hoàng Phủ Hác lạnh lùng với thần cốc Tiểu Dạ Tử: "Chờ lát, ta gửi tin nhắn qua cho ngươi. đến đây, chắc ngươi cũng nên minh bạch, thời điểm Thiện Vi chết bị quỷ ăn sạch. cách khác, khi ta chết các ngươi cũng thể tìm được thi thể của ta. Cho nên các ngươi nhất định phải chia sẻ bức họa với ta, hiểu chưa?"



      Thần cốc Tiểu Dạ Tử nghe thấy câu này, nhướng mày. gửi tin nhắn qua, dường như cũng phải lừa dối nàng.



      Mảnh vỡ khế ước Địa ngục, tất cả mọi người ai cũng hi vọng đạt được. Đối với thần cốc Tiểu Dạ Tử vừa mới gia nhập nhà trọ mà , lại càng thêm trọng yếu.



      "Ta biết rồi. khi tin nhắn được gửi tới, ta chuyển qua cho ngươi. Bất quá ta thể cùng ngươi hội hợp, ngươi cũng biết nguyên nhân chứ? Dù sao ta cũng biết ngươi có thực làHoàng Phủ Hác hay ."



      "Ta biết rồi, ngươi đề phòng như thế cũng là hợp lý , như vậy hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ, Thần Cốc tiểu thư."



      "Ân, tốt..."



      Sau khi cúp điện thoại, nàng với Tinh Thần đào mặt đất: "Đừng đào nữa. Cái xẻng cũng vứt , cần dùng tới, như vậy cũng giảm bớt tải trọng khi chạy trốn. Hoàng Phủ Hác tìm được mảnh vỡ khế ước địa ngục rồi."



      " ?" Tinh Thần phi thường kinh ngạc: "Cái kia, như vậy..."



      "Nhất định phải cùng chia sẻ bức họa. Đến bây giờ ta vẫn thể nào nghĩ ra được sinh lộ, gọi điện thoại cho Lý , cũng chưa có mạch suy luận nào cả. Hi vọng phải như lời ngươi , bức họa biết trước này nâng độ khó của huyết tự lên."



      Tinh Thần vứt bỏ cái xẻng, nhìn thần cốc Tiểu Dạ Tử tập trung suy nghĩ : "Bộ dạng lúc ngươi suy nghĩ, làm ta nhớ tới ca ca. Chỉ là ngươi và ca ca ta bất đồng, ngươi là người rất quả quyết, hơn nữa cũng rất ngoan độc."



      "Ngoan độc?" Thần cốc Tiểu Dạ Tử khẽ cười tiếng: "Ý ngươi muốn ta vứt bỏ ba người kia? Đừng giỡn. Nếu như ta bỏ bọn họ lại, bọn họ cướp đoạt cái điện thoại này. Sau khi tiến vào nhà trọ, ngươi còn nhắc tới nhân tính sao."



      "Ân, ta biết rồi, kỳ lựa chọn của ngươi rất chính xác."



      "Ta trở thành thám tử, phải vì cảm giác thú vị. Làm thám tử là lý tưởng của ta, nhưng ta cũng tinh tường đó là công việc nguy hiểm, có lúc chỉ cần điểm quả quyết, người chết chính là mình. Thám tử cũng phải là đơn giản như trong《 thám tử lừng danh Conan 》và《 Kindaichi 》. Phát sinh vụ án giết người liền có thể trong tuần tìm ra hung thủ, hơn nữa hung thủ còn ngu ngốc chờ cho ngươi đến bắt. Nếu như Conan và Kindaichi là người trong thực, chỉ sợ chết biết bao nhiêu lần, ai để cho tên thám tử lợi hại như vậy tới vạch mặt mình?"



      Nàng tiếp tục : "Manga và tiểu thuyết có thể lý tưởng hóa vấn đề, nhưng lại thể nào. Chính như cái huyết tự chỉ thị này, muốn sống sót, phải vứt bỏ ý niệm ngây thơ trong đầu ."



      đến đây, thần cốc Tiểu Dạ Tử nhận được tin nhắn, người gửi là Hoàng Phủ Hác. Nàng mở ra xem xét, quả nhiên là tấm ảnh về mảnh da dê có văn tự khó hiểu!



      Lúc này, Lương thiên diễn và Tiêu Tuyết cũng phát tòa công trình kiến trúc trong rừng rậm.



      Tòa kiến trúc kia, thoạt nhìn cao khoảng 10 tầng, lộ ra có chút rách nát. Căn cứ vào địa đồ, đó là nhà máygia công vật liệu gỗ bỏ hoang.



      "Có lẽ bên trong xuất nhắc nhở sinh lộ!" Tiêu Tuyết hưng phấn: "Lương tiên sinh, bằng chúng ta vào xem chút?"



      "Thế nhưng chỗ này cũng có thể là bẫy rập." Lương thiên diễn có chút lo lắng: "Tiêu tiểu thư, ta nghĩ, vẫn nên thận trọng chút tốt hơn, dù sao chúng ta cũng là lần đầu chấp hành huyết tự chỉ thị."



      "Thế nhưng mà..." Nàng cũng rất do dự, mấy ngày nay nàng nghiên cứu huyết tự chỉ thị, biết nhà trọ thường thường xuất kỳ bất ý ở nơi nào đó làm ra nhắc nhở sinh lộ, hơn nữa có sinh lộ mà muốn thông qua huyết tự chỉ thị là rất khó khắn.



      Nàng muốn buông tha.



      "Ngươi nên nhớ , Lý Lầu trưởng , trong khi chấp hành huyết tự chỉ thị, nên tận lực tránh xa những ngôi nhà cao tầng. Nếu như thang lầu bị quỷ ngăn chặn, đó chính là con đường chết!" Lương thiên diễn lại tiếp tục khuyên nhủ: "Nếu như chúng ta trở ra gặp phải quỷ, ngươi nên làm cái gì bây giờ?"



      "Ân, ngươi cũng có đạo lý." Tiêu Tuyết trong nhất thời lộ vẻ do dự.



      Thế nhưng vạn nhất bên trong thực giấu nhắc nhở sinh lộ? Nếu bỏ lỡ, phải là xong rồi sao?



      Liên tục suy nghĩ, nàng cảm giác rất khó vứt bỏ.



      "Nếu ..." Nàng cắn răng : "Chúng ta tới lầu nhìn xem? Hoặc là, tối đa lên tới lầu hai? Ngươi xem, kế nơi này bề mặt cỏ cao như vậy, cho dù nhảy từ lầu hai xuống cũng bị tổn thương lớn? khu rừng này lớn như vậy, quỷ cũng có khả năng tìm ra chúng ta dễ dàng?"



      Lương thiên diễn nghe nàng vừa như vậy, ngẫm nghĩ phen cũng đồng ý: "Tốt! Nhưng tối đa lên tới lầu hai, tuyệt đối lên thêm nữa!"



      Sau đó, hai người tiến về phía nhà máy gỗ.



      Tiến vào lầu , nơi này là căn phòng rộng lớn trống trải, hề có gì.



      "Lên lầu hai ah."



      Hai người bước về phía cầu thang, vẫn còn chút do dự. Mặc dù là lầu hai, nhưng nhảy xuống ít nhiều vẫn bị thương đó. Cái nhà máy gỗ này có tồn tại nhắc nhở sinh lộ sao? Nếu như thể xác định, bọn liều mạng có đáng giá hay ?



      Lương thiên diễn nhìn về phía ngoài cửa sổ, có bất cứ động tĩnh gì.



      "Mà thôi!" bước lên bậc thang : " vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con!"



      Lên tới lầu hai, ở nơi này có ít gian phòng.



      Vừa lúc đó, điện thoại của Tinh Thần nhận được tin nhắn mới! Hơn nữa, hơi gửi tới ba tin nhắn!



      Thần cốc Tiểu Dạ Tử lập tức mở ra!



      "Cái này... Đây là?"



      Thần cốc Tiểu Dạ Tử vừa nhìn thấy bức tranh đầu tiên hút ngụm khí lạnh.



      "Cái này..."



      Bức tranh vẽ mảng rừng rậm, đứng đó ít nhất hơn mười lão phụtóc trắng! Từng cái lão phụ tóc trắng, đều giống nhau như đúc!



      "Con quỷ này... có phân thân!"



      Từ lần thứ sáu huyết tự trở , có thể hạn hữu xuất quỷ hồn có phân thân. Nhưng hãn hữu, có nghĩa là có.



      "Nếu như, phân thân có thể sáng tạo ra vô hạn mà ..., cho dù khu rừng này rất lớn, chúng ta vẫn gặp nguy hiểm!"



      Thần cốc Tiểu Dạ Tử lại mở ra đầu tin nhắn thứ hai.



      Bức họa vẽ phía sau lưng của lão phụ tóc trắng, mà trước mặt lão phụ là tòa nhà cao 10 tầng!



      Thời gian bức tranh được gửi tới và thời gian ở thực cách nhau rất . cách khác, có lão phụ tại đứng trước tòa nhà nào đó!



      Mở tới tin nhắn thứ ba, nhìn thấylão phụ tóc trắng... thân thể bò sát cầu thang, hướng tới lầu hai!

    2. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 30 q13

      Từ căn phòng cuối cùng ra, Lương thiên diễn và Tiêu Tuyết đều rất thất vọng.



      tìm được bất cứ đồ vật nào nghi ngờ là nhắc nhở sinh lộ cả, muốn tiếp tục lên, nhưng có can đảm. còn cách nào, hai người đành hướng phía cầu thang đến.



      Lương thiên diễn ở phía trước, mà Tiêu Tuyết điở phía sau. Thời điểm Tiêu Tuyết bước tới cầu thang, trong nội tâm nàng suy nghĩ có nên lên lầu ba xem thử hay ? Có lẽ manh mối ngay ở lầu ba cũng chừng!



      Nhưng nàng biết Lương thiên diễnnhất định là đáp ứng. Cho nên, chỉ có thể than thở theo sau .



      Lại , Lương thiên diễn và Lầu trưởng ở cùng tầng, thực là chuyện tình làm người ta hâm mộ ah. Cũng biết, bình thường có hay tiếp xúc với lầu trưởng ?



      Thời điểm Lương Thiên Diễn tới bên cầu thang, nghe được Tiêu Tuyết ở sau lưng vấn đạo: "Lương tiên sinh, ngươi bình thường cùng lầu..."



      chữ "Trưởng" còn chưa ra khỏi miệng, Lương thiên diễn liền nghe ở phía sau truyền đến thanh kêu gào thảm thiết!



      lập tức quay đầu lại xem xét, sau lưng, ràng bóng người!



      "Phiền toái..." Thần cốc Tiểu Dạ Tử gắt gao cầm điện thoại : "Lão phụ tóc trắng lại có nhiều như vậy! Nếu tiếp tục nhân thêm số lượng mà ..., cho dù khu rừng này có khổng lồ chăng nữa, chắc chắn chạm mặt bà ta! Chúng ta còn phải ở lại nơi này hai ngày nữa ah!"



      Kế tiếp, những con quỷ này có lẽ ưu tiên công kích người nắm giữ mảnh vỡ, Hoàng Phủ Hác. Nếu như vậy, tình hình của Hoàng Phủ Hác phi thường nguy hiểm!



      "Nên làm cái gì bây giờ..." Thần cốc Tiểu Dạ Tử cắn môi, ngừng suy tư sách lược.



      Vô luận nàng cơ trí như thế nào, cũng là lần đầu chấp hành huyết tự chỉ thị, hơn nữa lại còn gặp phải tình huống quỷ có phân thân. Điều này cũng có nghĩa, cho dù chạy hướng nào cũng đụng phải quỷ lão bà!



      Tuy đối tượng công kích hàng đầu là Hoàng Phủ Hác, nhưng đối với những hộ gia đình cùng tham gia huyết tự cũng tha đâu. Cái này hẳn là vì bức họa biết trước làm tăng thêm độ khó hay sao?



      "Nếu như vậy, chúng ta hề xem bức họa độ khó thấp hơn?" Thần cốc Tiểu Dạ Tử đưa ra giả thiết: "Ví dụ như, ít nhất xuất nhiều phân thân đến vậy. Nếu như phân thân có thể vô hạn sáng tạo, chúng ta tuyệt đối sống quá ngày hôm nay!"



      Có phân thân là điều cực lỳ khủng bố. Đó cũng là trong những năng lực của quỷ hồn được dựng lên trongphim dinh dị. Từ xa xưa tới nay, ở trong những bộ phim kinh dị khó giải, nhiều quỷ hồn hình tượng Bất Tử Bất Diệt đều có phân thân, ví dụ như 《 chú oán 》,《 nửa đêm hung linh 》, 《 mãnh quỷ nhai 》... quỷ hồn ở những bộ phim này đều có đại lượng phân thân, cho dù giết cái, vẫn còn rất nhiều nữa, giết thế nào cũng hết.



      "Nhất định có biện pháp... Nhất định có!" Tinh Thần lúc này ngược lại rất bình tĩnh, : "Thần Cốc tiểu thư, ta nghĩ, nhà trọ nâng lên độ khó đồng thời, cũng gia tăng trình độ nhắc nhở sinh lộa. Tuy xuất nhiều lão phụ tóc trắng, nhưng ta đoán chừng cũng là cái cơ hội. Ở trong những phân thân đó có thể có chủ thể, chỉ cần giết chủ thể, có thể đem những phân thân kia tiêu diệt!"



      "Chủ thể?" Thần cốc Tiểu Dạ Tử nhìn về phía Tinh Thần hỏi: "Ngươi đây là ý gì? Quỷ là Bất Tử Bất Diệt , chẳng lẽ có cái gì giết được chủ thể sao?"



      "Nhà trọ nhất định an bài con đường sống, huống chi, quỷ hồn cũng phải tuyệt đối Bất Tử Bất Diệt , ít nhất trong huyết tự chỉ thị là như thế."



      Tinh Thần nghiên cứu rất nhiều huyết tự chỉ thị, thấy rằng có nhiều những quỷ hồn đáng sợ, thậm chí có cả bất tử chi thân, nhưng nhà trọ đồng thời giao cho chúng rất nhiều hạn chế, và sinh lộ chính là đem những hạn chế này tối ưu hóa lên mức cao nhất. Độ khó càng gia tăng, ngược lại làm cho hộ gia đình càng thêm dễ dàng đạt đượcnhắc nhở sinh lộ.



      Bức họa biết trước là nguyên nhân làm cho hộ gia đình tử vong? Vậy Hạ Uyên như thế nào sống qua 5 lần huyết tự chỉ thị? Thần cốc Tiểu Dạ Tử biết điểm ấy, nhưng Tinh Thần lại rất ràng, bức họa biết trước để hộ gia đình lâm vào tuyệt cảnh!




      Có bức họa của Thâm Vũ làm cho Tinh Thần có loại cảm giácan tâm. Từ khi nhìn qua bức ảnh của Thâm Vũ, từ trong đôi mắt đó, đọc lên rất nhiều thứ.



      người nàng và mình có giống nhau.



      Vô luận như thế nào...



      Vô luận như thế nào, hi vọng...



      Đúng vào lúc này, điện thoại của Tinh Thần vang lên. Người gọi điện là Lương thiên diễn.



      Thần cốc Tiểu Dạ Tử nhận nghe điện thoại, chỉ thấy hô to tiếng: "Cứu mạng ah! Tinh Thần! Tiêu Tuyết, Tiêu Tuyết nàng thấy nữa rồi, nàng bị quỷ giết! Cứu ta, cái bức họa kia của ngươi vẽ là ! Con quỷ kia... tồn tại!"



      "bức họa biết trước quả nhiên là ..."



      Thần cốc Tiểu Dạ Tử thầm trong lòng.



      Nàng lại lần nữa xác định bức họa này phải giả dối, nhưng mà Lương Thiên Diễn bọn , nhanh như vậy bị tìm được?



      "Ngươi bây giờ ở nơi nào?"



      "Thần cốc Tiểu Dạ Tử? Được rồi, ai cũng sao, van cầu ngươi, van cầu ngươi đem bức họa chia cho ta được ? Có phải có người vẽ ra được bộ dáng của quỷ sau đó cấp cho Biện Tinh Thần? Đưa bức họa cho ta, ta muốn chết ah! Các ngươi, các ngươi có cầu gì ta đều nguyện ý làm, cầu gì cũng có thể!"



      Nhưng mà thần cốc Tiểu Dạ Tử lại trực tiếp dập máy.



      "Bức họa biết trước lại thêm bước xác nhận." Nàng thào tự . "Tốt rồi, chúng ta lập tức thôi."



      Nhưng Tinh Thần lại gắt gao nhìn chằm chằm vào thần cốc Tiểu Dạ Tử: "Ngươi đem bức họa chia cho ? tính ngươi cấp cho cũng đâu tổn thất gì? Ngươi..."



      " xác định được bức họa này là , người biết chuyện này nên càng ít càng tốt. Trong huyết tự chỉ thị, bản thân mình còn sống là tốt rồi, ta rảnh lo lắng cho những kẻ khác."



      Tinh Thần muốn trách cứ thần cốc Tiểu Dạ Tử tư lợi, nhưng lại nên lời.



      có tư cách chỉ trích nàng sao? phải chính cũng tự tay giết Mẫn để đổi lấy bức họa hay sao? Cách làm của và thần cốc Tiểu Dạ Tử có gì khác nhau?



      Cho dù cứng rắn muốn đoạt lại điện thoại, thần cốc Tiểu Dạ Tử cũng để đắc thủ đâu. Hơn nữa đúng như lời nàng , trong huyết tự chỉ thị, sinh mệnh của mình mới là trọng yếu nhất.



      Sau đó, thần cốc Tiểu Dạ Tử và Tinh Thần tiến sâu vào trong rừng.



      Mà đúng lúc này, tin nhắn mới lại tới!



      Thần cốc Tiểu Dạ Tử khẩn trương mở tin nhắn xem xét, bức họa, vẽ lão phụ tóc trắng đứng trong rừng sâu!



      Nhìn bức họa lại nhìn rừng rậmtrước mắt, thần cốc Tiểu Dạ Tử và Tinh Thần khỏi cảm giác da đầu run lên. Loại cảm giác sợ hãi này quả thực là phệ cốt tủy. Nháy mắt trước khi quỷ xuất là kinh khủng nhất đó!



      Điểm này, hai người đều rất ràng.



      Nhưng cũng chỉ có chạy vào rừng rậm mới có cơ hội tìm được đường sống.


      có cách nào, đành phải cắn răng chạy sâu vào rừng rậm. Mà ở trong cái khu rừng khổng lồ này, hy vọng phân thân quá nhiều, nên nhanh chóng tìm được bọn . Hơn nữa, Tiêu Tuyết vừa mới chết, có lẽ còn khoảng thời gian nhất định nữa quỷ mới triển khai tiếp tục giết chóc. Tạm thời, còn có thể yên tâm.



      Nhưng cái này có thể duy trì thời gian bao lâu?



      Đồng thời, hai người cũng đem tin nhắn này chia sẻ cho Hoàng Phủ Hác.



      Lúc này, Hoàng Phủ Hác cũng hành tẩu trong rừng rậm. Sau khi nhận được tin nhắn mau chóng mở ra xem xét, cũng là cau mày. Vừa rồi chứng kiến phân thân của quỷ nhiều như vậy khiến bất an rồi, mà bây giờ...



      "Ân?"



      bỗng nhiên khựng lại!



      Ở bên trong bức họa, bên trái có thân cây, có vỏ bị tách ra, nhìn giống như hình chữ Y!



      Mà ...



      Năm phút đồng hồ trước, từng qua cái cây như vậy!



      Hoàng Phủ Hác lập tức quay đầu lại, tuy bây giờ cái gì cũngkhông có, nhưng biết ... lão phụ tóc trắng kia ở ngay sau lưng !



      Hoàng Phủ Hác vội vàng tăng tốc, né tránh lão quỷ bà!



      đường chạy trốn, đại khái hơn hai mươi phút đồng hồ, Hoàng Phủ Hác chạy tới dưới ngọn đồi, lại nhận được tin nhắn.



      Bức họa vẽ Lão phụ tóc trắng trong rừng rậm, khuôn mặt càng ngày càng vặn vẹo, hai tay ngừng duỗi về phía trước, dưới mái tóc màu trắng, đôi con ngươi đỏ như máu khiến người khác tâm thần kinh hãi!



      Lúc này, bỗng nhiên chuông điện thoại vang lên!



      Hoàng Phủ Hác lắng nghe, là Lương Thiên Diễn gọi tới.



      "Này, Hoàng Phủ Hác sao?" Lương thiên diễn lập tức : "Ta biết nên làm sao bây giờ, ta gọi rất nhiều cuộc gọi, nhưng thần cốc Tiểu Dạ Tử chịu chia sẻ tin nhắn với ta... Ta, ta rất sợ, quỷ nhất định tìm được ta, sau đó ta ..."



      Hoàng Phủ Hác nghe xong, nhướng mày: "Tiêu Tuyết nàng ở đâu?"



      "Nàng... Nàng chết rồi! kế tiếp ta nên làm cái gì bây giờ? Nên làm cái gì bây giờ?"



      Trước mắt biết quỷ có phân thân, bức họa còn vẽ ra được quỷ lão bà tiếp cận hộ gia đình nào. tại mới thu được tin nhắn, có lẽ trợ giúp đượcLương thiên diễn.



      Muốn hay giúp đây?



      Hoàng Phủ Hác giãy dụa. cũng hi vọng có thêm người biết về tồn tại của bức họa, tương lai có thể lợi dụng bức họa biết trước.



      Có nên đưa bức họa cho hay ? Làm như vậy...



      Lúc này, trong đầu nhớ lại lời của mẫu thân.



      "Ta nhất định phải giúp bọn ."



      Mẫu thân lại lần nữa nhìn thấy Huyết Thủ. Nàng quyết định khuyên bảo hộ gia đình nọ. Khi nàng đem quyết định của mình ra, Hoàng Phủ Háccó chút phản đối. Nàng lúc đó nàng cũng tìm Lý Thiên Tường thương lượng qua chuyện này.



      Bản thân Lý Thiên Tường quá tin tưởng vào Huyết Thủ, cho rằng đây là loại phạm tội liên quan tới IQ gì đó, thậm chí hoài nghi mẫu thân có phải bị thôi miên mà thấy ảo giác hay .



      "Vô luận như thế nào, đừng tiếp tục nhúng tay vào chuyện này nữaTâm Điệp." Lý Thiên Tường ân cần an ủi mẫu thân: "Như vậy , tạm thời ngươi chuyển ra bên ngoài ở, có lẽ ở trong nhà trọ tàng tên tội phạm giết người."



      "Thiên Tường, ta thể ngồi yên màng đến." Tôn tâm điệp kiên định nói: "Ta nếu như thấy cũng thôi , nhưng ta thấy thể ra. Cho dùbị hiểu lầm, ta cũng để ý. Ta có thể lý giải cái loại thống khổ khi mất người nhà, Dương chia lìa, ta có thể lý giải..."



      Lúc trước, thời điểm phụ thân qua đời, đả kích với mẫu thân có thể mang tính chất huỷ diệt. Nhưng vì Hoàng Phủ Hác, vì nhi tử, nàng cắn răng liều mạng cho tới ngày hôm nay.



      "Ta có thể hiểu được nỗi thống khổ của bọn , mất người nhà, quáđau đớn. Ta tuyệt đối, thể ngồi yên màng đến, ta nhất định phải ra."



      Lý Thiên Tường nhìn người mình biểu lộkiên địnhnhư thế, chỉ có thể thở dài, : " vầy ta với ngươi, vô luận sau này đối mặt với cái gì, ta đều cùng ngươi chia sẻ."



      đối (với) mẫu thân phi thường thâm tình. Hoàng Phủ Hác từ ánh mắt có thể nhìn ra điều này, chỉ bằng vào phần tình cảm này, nguyện ý xem Lý Thiên Tường là phụ thân.



      Nhưng, Tuyết Thực lại cho là đúng.



      Ở sâu thẳm trong nội tâm của nàng hề tin tưởng cái gì mà ma quỷ. Mà mẫu thân sắp trở thành mẹ kế của nàng, loại này hành vi này làm nàng thắc mặc có phải mẫu thân có vấn đề về tâm lý hay .



      Nhưng, hoài nghi chung quy chỉ là hoài nghi, nàng cũng ra.



      Ngày thứ hai Hoàng Phủ Hác tan học về nhà, lại thấy mẫu thân đứng trong hoa viên bị đám người chỉ trỏ.



      Người nàng tiên đoán chết, lại bị sát hại rồi.



      Nhóm người phẫn nộ, bắt đầu cho rằng mẫu thân là hung thủ giết người. Trong đám người đó có người nhà của nạn nhân, cũng có những người nhìn thấy chỉ vì sợ hãi mà chỉ trích mẫu thân.



      "Cái gì mà Huyết Thủ? Ngươi nghĩ rằng chúng ta là tiểu hài tử ba tuổi sao?"



      "Nữ nhân này nhất định là hung thủ, nàng ai chết người đó liền chết, sao mà có tình trùng hợp tới như vậy?"



      "Ta xem nữ nhân này có thể là hàng đầu sư? Nghe lúc trước lão công của nàng là do nàng khắc chết!"



      Hoàng Phủ Hác nghe thấy mấy lời này, cơn giận chạy lên não, lập tức chạy tới muốn bảo hộ mẫu thân, lại trông thấy Lý Thiên Tường xông lại ngăn ở trước mặt mọi người, hô: "Các ngươi làm gì? Tâm điệp là vì quan tâm các ngươi, vì cứu người nhà của các ngươi mới đưa ra lời khuyên, lời cảnh báo các ngươi! Nàng phải hung thủ!"



      Hoàng Phủ Hác nhìn thấy Lý Thiên Tường động thân bảo hộ mẫu thân, rất là cảm động.



      Nhưng, sau khắc, nét mặt của liền cứng lại.



      Bởi vì... trông thấy, cái Huyết Thủ giống như ác mộng, ở vai Lý Thiên Tường!



      "Ah!"



      Hoàng Phủ Hác hung hăng đấm quyền vào thân cây, làm gián đoạn hồi ức.



      Mẫu thân là vì mà chết. Cái phần thiện lương đó trôn vùi toàn bộ hạnh phúc của nàng, nàng ràng , nhưng ai chịu tin tưởng.



      "Van cầu ngươi, Hoàng Phủ Hác!" Lương thiên diễn gấp muốn khóc lên: "Cầu ngươi gọi điện thoại cho thần cốc Tiểu Dạ Tử, miệng lưỡi của ngươi so với ta tốt hơn, ngươi nhất định có thể thuyết phụ được nàng!"



      Nếu như mẫu thân lúc trước ngồi yên để ý tới..., bi kịch của nàng phát sinh rồi.



      Nếu như sớm dời xa cái nhà trọ kia, nhiều chuyện thống khổ cũng xảy ra.



      Giờ phút này, đứng trước lựa chọn giống như mẫu thân trước đây.



      Cứu, hay là cứu?



      Nếu như cứu , ngày sau biết tồn tại của bức họa, nếu như có thể tìm ra chủ nhân của bức họa, lợi dụng bức họa biết trước để thu hoạch mảnh vỡ khế ước mà , hết thảy mọi việc đều thể nào vãn hồi.



      cũng hy vọng xa với, đối phương cảm ơn mình.



      Cuối cùng, quyết định, mở miệng : "Lương thiên diễn..."












      Chương 31: Lời thề



      Lúc Hoàng Phủ Hác chứng kiến cái huyết thủ kia, hoàn toàn ngây dại.



      Cái Huyết Thủ xuất cực nhanh, biến mất còn nhanh hơn.



      Trong chớp mắt,liền thu trở về. Mà Lý Thiên Tường dường như cảm giác thấy, còn bảo hộ mẫu thân, : "Tâm Điệp tuyệt đối phải là hung thủ, tuyệt đối phải!"



      "Ngươi phải phải sao?" hàng xóm với nhà Hoàng Phủ Hác, Trương Mẫn ở tầng thứ năm đến : "Chồng của ta, , Tôn tâm điệp bả vai có cái gì mà Huyết Thủ, thế nhưng ta căn bản cái gì cũng thấy! Lúc đầu ta còn nghĩ nàng bị bệnh tâm thần, thế nhưng ngày hôm đó, chồng của ta liền chết trong thang máy!"



      Trượng phu Lí Nguyên củaTrương Mẫn, thi thể được phát ở trong thang máy. Trừ lần đó ra, còn có hai người, người chết ở sân thượng nhà trọ, còn người chết ở trong cầu thang. Tất cả nguyên nhân, đều là bị bóp cổ mà chết.



      "Ngươi đùa gì vậy? Nếu như Tâm Điệp là hung thủ, nàng báo cho người đó sao?" Lý Thiên Tường phẫn nộ vì nữ nhân mình thích mà giải thích: "Chẳng lẽ trước khi giết người nàng còn tới nhà các ngươi , ta muốn giết ngươi sao?"



      Nhưng mà, người khác thê tử bị chết kềm được giận dữ : "Ai biết nàng có phải là tên sát nhân biến thái hay ? Có vài tên sát thủ biến thái, cho đối phương biết, ta muốn giết ngươi, sau đó mới động thủ đấy! Hơn nữa, nàng chừng chính là lợi dụng cái tâm lý này của chúng ta!"



      "Lui bước tiến vạn bước, " lại có hộ gia đình : "Cho dù nàng phải là hung thủ, cũng khẳng định có quan hệ với hung thủ, nếu nàng như thế nào biết trước được ai bị sát hại?"



      Hoàng Phủ Hác vừa muốn xông ra, lại trông thấy Lý Tuyết Thực đứng ở trước mặt . gương mặt Tuyết thực tràn đầy sợ hãi, nhìn Hoàng Phủ Hác : "Ta, ta rất sợ. Như thế nào phát sinh ra nhiều chuyện đáng sợ như thế này, lời của ngươi và mẹ ngươi, ta thực khó tin tưởng, có biện pháp tin tưởng..."



      Cảnh sát lại nhằm vào vụ án này tiến hành điều tra cụ thể hơn nữa. Lúc này mẫu thân là người có đạihiềm nghi, tuy chưa tới tình trạng bị bắt giữ, nhưng cảnh sát bắt đầu giám sát mọi hành động của mẫu thân.



      Lúc ấy mẫu thân nhìn thấy huyết thủ vai Lý Thiên Tường. Cho nên đêm hôm đó nàng để Hoàng Phủ Hác lưu lại trong nhà, đem chìa khóa giao cho , : "Hác, nhớ khóa hết cửa lại, cả cửa sổ cũng phải khóa, khi gặp chuyện may ngươi lập tức chạy ! tại ta qua gặp Lý thúc thúc, nghe cho kỹ, vô luận như thế nào, được tới gần nhà Lý thúc thúc! Ta nhất định phải cứu , nhất định!"



      Trong mắt Mẫu thân tràn đầy quyết tuyệt. Nàng liều mạng hết thảy để cứu người mình mến.



      "Mụ mụ!" Hoàng Phủ Hác rất khẩn trương, lo lắng cho an nguy của mẫu thân, nhưng biết, mẫu thân liều hết thảy để cứu Lý Thiên Tường đấy!



      Mẫu thân chính là người như vậy.



      Mà khi mẫu thân ra khỏi cửa, cũng là lần cuối cùng và mẫu thân được ở cạnh nhau.



      rất hi vọng có thể theo, nhưng cái huyết thủ kia làm sợ hãi chỉ có thể rúc ở trong phòng, nỗi sợ hãi ngừng thôn phệ nội tâm của .



      Hơn tám giờ tối, nghe được thanh mẫu thân kêu thảm thiết.



      Hoàng Phủ Hác rốt cục hạ quyết tâm, mở cửa xông ra ngoài! Mà đến trước cửa Lý gia, thấy Tuyết Thực đứng ngoài ngừng gõ cửa.



      "Chuyện gì xảy ra?" Hoàng Phủ Hácchạy tới hỏi Tuyết Thực: "Chuyện gì phát sinh rồi hả?"



      "Ta..." Tuyết thực cơ hồ muốn khóc: "Ba ba và mẹ ngươi sau khi gặp mặt, kêu ta tới nhà ngươi, thế nhưng mà ta rất lo lắng, nên mực ở ngoài cửa nghe động tĩnh. Thế nhưng..."



      Lúc này bỗng nhiên có hai gã cảnh sát lao đến, chính là hai người giám thị mẫu thân.



      Cửa bị cưỡng ép mở ra, mà bên trong, mẫu thân ôm thi thể của Lý Thiên Tường khóc rống.

    3. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 31 q13
      Lý Thiên Tường cũng chết.



      Mẫu thân bị bắt. Hơn nữa, còn bị buộc tội là hung thủ cho chuỗi thảm án ở nhà trọ. Nhất là Lý Thiên Tường, lúc ấy chỉ có nàng ở trong phòng với Thiên Tường, cảnh sát dùng kính viễn vọng quan sát từ sân thượng của cao ốc đối diện, nhìn thấy mẫu thân gắt gao bóp lấy cái cổ Thiên Tường.



      Cảnh sát nhận định thần kinh mẫu thân bình thường, bởi vì bản thân nàng cho khẩu cung rằng, lúc đó nàng lao vào muốn gỡ bàn tay của quỷ bóp cổ Thiên tường.



      Lúc tiến hành khởi tố, đoạn khẩu cung này của nàng bị coi là vọng tưởng. Nhưng kết quả xem xét tinh thần của nàng, kết luận nàng là người có hành vi bình thường, cho nên nàng nhất định phải chịu trách nhiệm hình .



      Hoàng Phủ Hác căn bản thể tiếp nhận được kết quả này.



      Lên toà án, mặc dù kiểm sát trưởng ép hỏi, nàng vẫn kiên trì : " ! con quỷ! Các ngươi thế giới này có quỷ? phải, có quỷ! Con quỷ kia bóp cổ Thiên Tường! phải ta, ta phải hung thủ giết người!"



      Toà án bắt đầu điều tra, có phải nàng tham gia vào đoàn thể tà giáo nào đó hay , hoặc là mê tín gì đó, mới có thể ra những điều như vậy. Nhưng kết quả điều tra rất bình thường.



      Vô luận xử án lần hay lần hai, đều thể tra ra được động cơ giết người của mẫu thân, mà mẫu thân cũng thủy chung kiên trì, nàng có giết người. Nhưng lời của nàng quá mức hoang đường, thể làm cho người khác tin tưởng.Thời điểm vụ án xảy ra, trong phòng có ai ngoài nạn nhân và nàng, như vậy hung thủ chỉ có thể là Tôn Tâm Điệp.



      Hoàng Phủ Hác nhiều lần nhìn mẫu thân, nàng đều với : "Hác, ta ! Bọn đều ta đầu óc bình thường, là mê tín, mà kiểm sát trưởng ta giả ngây giả dại để thoát tội... phải! Thiên Tường phải ta giết, ta hắnnhư vậy, làm sao có thể giết Thiên Tường chứ? phải, tuyệt đối phải!"



      Hoàng Phủ Hác đương nhiên hoàn toàn tin tưởng lời của mẫu thân, bởi vì cũng nhìn thấy cái Huyết Thủ kia. Hơn nữa còn muốn ra tòa làm chứng.



      Nhưng thời điểm thề son sắt những lời tất cả mọi người trong phòng xử án đều phẫn nộ: " là bị mẫu thân xúi giục đấy!"



      "Quan toà đại nhân, nhất định phải phán nữ nhân kia tử hình!"



      "Tử hình! Nàng tuyệt đối là tên biến thái, giết người cần lý do!"



      Mà để cho thất vọng đau khổ nhất, là lời của Tuyết Thực ghế dự thính.



      "Thỉnh quan toà làm chủ cho chúng ta!" Nàng chỉ vào Hoàng Phủ Hác : "Đừng tin lời của ! Ba ba ta là bị Tôn Tâm Điệp giết chết! Nhất định phải làm chủ cho chúng ta!"



      Tuyết thực, hoàn toàn cho rằng mẫu thân là hung thủ giết người.



      Thời điểm ra tòa án, Hoàng Phủ Hác bị TuyếtThựcphẫn nộ, đổ nước vào mặt.



      "Ngươi như thế nào có thể giúp mẹ ngươi giả làm chứng!" Nàng túm lấy quần áo Hoàng Phủ Hác, quát lên: "Mẹ của ngươi là hung thủ giết người! Ngươi cho rằng ta tin tưởng ngươi sao? Ngày hôm đó ta căn bản chẳng thấy có Huyết Thủ nào vai phụ thân! Mẹ của ngươi là hung thủ giết người, hung thủ giết người!"



      "!" Hoàng Phủ Hác đẩy nàng ra, lớn tiếng gầm thét: " phải! Giết chết Lý thúc thúc , còn có những người kia , đều là quỷ! Là quỷ giết bọn họ, mẫu thân của ta căn bản phải là hung thủ! Nàng dối, dối!" Lúc này những người nhà nạn nhân cũng nhìn khinh miệt: "Ngươi tuổi còn , như thế nào cũng theo mẹ ngươi dối?"



      Trương Mẫn : "Đều thượng bất chính, hạ tắc loạn, ta xem đứa bé này cũng phải vật gì tốt!"



      Sau hai ngày thẩm án, luật sư biện hộ tới tìm Hoàng Phủ Hác.



      " tại, chúng ta có lợi ở chỗ mẹ ngươi hề có động cơ giết bất kỳ ai trong số những nạn nhân. Nhưng ở hai ngày thẩm án, mẹ ngươi luôn miệng quỷ giết người. Bất luận là ai cũng có khả năng tin tưởng lời chứng này, muốn ta biện hộ cho nàng vô tội, ta như thế nào có thể biện ah? Chẳng lẽ muốn ta thuyết phục quan toà thế giới này có quỷ sao? Căn bản có khả năng!"



      Lời của mẫu thân, có người tin tưởng. Lúc đó điện thoại và máy tính cũng chưa được phổ cập, nếu vụ án này thành chủ đề đứng đầu các trang mạng, hấp dẫn vô số người thích linh dị tham dự thảo luận. Cho nên, đại đa số người tham dự, đều cho rằng mẫu thân giả dại để thoát tội.



      Cuối cùng, toà án chung thẩm, phán xử mẫu thân tử hình, lập tức chấp hành.



      khắc khi nghe thấy phán quyết, Hoàng Phủ Hác quả thực thể tin được. Mẫu thân vì muốn giúp đỡ, cứu vớt người khác, vì cái gì lại rơi vào kết cụcbi thảm như vậy?



      " muốn —— "



      Ngày xưa, những chuyện mẫu thân chiếu cố mình mồn trước mắt.



      "Hác, nhớ kỹ ah, thế giới này, có chuyện gì là làm được , chỉ nhìn ngươi có nguyện ý làm hay . Sau này ngươi nhất định phải trở thành người có tín niệm và quyết tâm."



      Câu xưa kia của mẫu thân thoáng trong lòng Hoàng Phủ Hác.



      Khi đó quyết định... Muốn chứng minh, cái chết của bọn người Lý Thiên Tường phải do mẫu thân, mà thực là do quỷ ! Mẫu thân phải hung thủ giết người, nàng dối!



      Nhưng thời gian tử hình càng ngày càng tới gần. Vô luận Hoàng Phủ Hác khẩn cầu và hi vọngnhư thế nào, đều thể cứu được mẫu thân.



      cho đến nay quên, thời khắc cuối cùng được gặp mặt mẫu thân.



      "Hác, dời xa khỏi cái nhà trọ kia , cho xa... Hảo hảo chiếu cố Tuyết Thực, nhất định phải hảo hảo chiếu cố nàng. Về sau ta có biện pháp chăm sóc ngươi nữa rồi. Đừng nghĩ tới báo thù, tuyệt đối đừng nghĩ tới báo thù! Nó là quỷ, người đấu lại được đâu!"



      thế giới này, tồn tại pháp luật chế tài quỷ hồn,tư pháp ở thế giới này cũng tin tưởng vụ án do quỷ hồn tạo thành.



      Hơn nữa, điều này thể nào cải biến được. Mặc dù có quỷ tồn tại, chính phủ cũng nhất định phong tỏa chân tướng, người người thường biết được để tránh gây khủng hoảng.



      Gương mặt mẫu thân thống khổ vặn vẹo, làm cảm giác tuyệt vọng vạn phần.



      Ngày tử hình, nhìn xe pháp viện trở mẫu thân , quỳ rạp đường cái, mà đứng ở sau lưng, là người nhà những nạn nhân, còn có cả Tuyết thực.



      "." Tuyết Thực lạnh nhạt với : "Ngay mai ngươi xa cho ta, tới nơi nào cũng có thế, đừng để ta gặp mặt ngươi, đừng để ta nhìn thấy ngươi!"



      Hoàng Phủ Hác chầm chậm quay đầu lại nhìn những người sau lưng, còn cả Tuyết Thực.



      "Mẫu thân của ta dối! Ta cũng đồng dạng dối! Là chính các ngươi ai tin tưởng ta!" rít gào: "Tốt, rất tốt! Ta , nhưng ta chứng minh , ta chứng minh mẫu thân dối! Ta chứng minh... thế giới này đích xác có Quỷ hồn tồn tại! Sau đó ta cũng chứng minh, mẫu thân của ta có giết người!" "cho dù mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm... cho đến khi ta chết ta cũng từ bỏ! Bất luận phải trả cái giá gì, hy sinh nhiều hay ít, ta chứng minh mẫu thân trong sạch!"



      Cái này lànguyện vọng của Hoàng Phủ Hác.



      Về sau này, bắt đầu quá trình nghiên cứu linh dị học dài dằng dặc của mình. Từ khi internet phổ cập, thông qua những diễn đàn trò chuyện, kết bạn được với rất nhiều người có kinh nghiệm về tượng linh dị , hơn nữa thời điểm mười tám tuổi, du lịch khắp các nơi ở Trung Quốc. Thành lập kỳ linh hội, dựa vào rất nhiều tư liệu điều tra, biết được trong lịch sử thành phố K có rất nhiều tin đồn kỳ quái.



      Sở dĩ tiến vào nhà trọ là do theo đuổi những tượng đó.



      Cái ngày phát thệ trước mặt Tuyết Thực, cho đến nay vẫn nhớ . , thề nhất định phải mang theo bằng chứng chứng minh mẫu thân vô tội tới gặp Tuyết Thực!



      Thời điểm tiến vào nhà trọ nhìn thấy được vài việc ly kỳ, biết được khi chấp hành huyết tự chỉ thị đối mặt với quỷ hồn chân , làm hưng phấn tới mức hai tay run rẩy, thiếu chút nữa bị Lý hiểu lầm là tên biến thái đồng dạng với Mộ Dung Thận.



      Hao phí hơn mười năm thời gian, rốt cuộc tìm được manh mối!



      Hoàng Phủ Hác khi đó vẫn mực giám thị hướng của nhà trọ đó. Hơn mười năm sau cái chết của mẫu thân, hề phát sinh thêm vụ giết người nào nữa. Điều này cũng làm cho oan khuất của mẫu thân trở nên càng thêm sâu nặng. Cũng trong khoảng thời gian này, hề có hộ gia đình nhận được huyết tự chỉ thị tiến tới khu trọ kia. Đồng thời, cũng điều tra được, từ khi khởi công xây dựng ở đó chưa từng có tiền lệ phát sinh ra án giết người.



      cách khác, nếu mực sống sót mà ..., có thể nhận được huyết tự chỉ thị tiến và căn nhà trọ đó! Như vậy, lại lần nữa có thể nhìn thấy cái Huyết Thủ kia!



      Hoàng Phủ Hác quyết định đánh cuộc keo!



      Sống sót trong nhà trọ, sau đó đem oan khuất của mẫu thân tẩy trừ! Mặc dù cách nào chứng minh thế giới này Quỷ hồn hoàn toàn tồn tại, ít nhất cũng phải để Tuyết Thực minh bạch, mẫu thân phải hung thủ giết chết phụ thân nàng!



      Bởi vì, mẫu thân luôn đối đãi với Tuyết Thực như con , nên Hoàng Phủ Hác cũng mực xemTuyết Thực như muội muội của mình.



      Kết thúc hồi tưởng, ra quyết định của mình với Lương Thiên Diễn.



      "Bức họa kia ta cũng có. Ta gửi cho ngươi."



      Nếu như mẫu thân còn sống, cũng nhất định làm như vậy a?



      Hoàng Phủ Hác cười khổ tiếng cúp điện thoại, cũng để ý tới Lương Thiên Diễn kích động lời cảm tạ, chỉ là hồi tưởng về mẫu thân, muốn lần nữa tiếp xúc với cái huyết thủ kia mà sống sót!



      "Chỉ cần ta sống qua lần thứ 5 huyết tự, là có thể đem quỷ hồn vào nhà trọ để nó bị hắc động hút vào!"



      Sống sót... Nhất định phải sống sót!



      Thời gian, buổi trưa. Tạm thời, quỷ lão phụ còn chưa có xuất .



      Thần cốc Tiểu Dạ Tử và Tinh Thần đứng dưới ánh mặt trời nóng bức, dựa vào vầng thái dương để xua tan nỗi sợ hãi.



      "Mệt chưa? Nghỉ ngơi chút ah."



      Thần cốc Tiểu Dạ Tử đúng ý nguyện của Tinh Thần.



      "Ta muốn hỏi ngươi câu, " thần cốc Tiểu Dạ Tử đột nhiên : "Về bức họa biết trước, ngươi có thể cụ thể cho ta được hay ? Ngươi biết Bồ Thâm Vũ ở nơi nào sao?"



      " biết." Tinh Thần lắc đầu: "Ta biết nàng ở nơi nào."



      Thần cốc Tiểu Dạ nhìn nét mặt của giống như dối, thở dài. Cầm điện thoại di động của mình lên viết đoạn tin nhắn.



      Nội dung là:



      " Viện trưởng Lý Ung:



      tình ngươi ủy thác, ta có chút manh mối, nhưng vì điều này mà ta bị cuốn vào chuyện cực kỳ nguy hiểm. Ta vẫn tiếp tục sưu tầm manh mối. Căn cứ vào ước định giữa ta và ngươi, mỗi tháng ta báo cáo kết quả lần, tại ta cho ngươi chút.



      Đầu tiên, ta cho rằng, cái chết của Doanh Thanh liễu bác sĩ (hôm trước edit vội, nhầm. Nàng là bác sĩ và bị giết nguyên nhân trong bệnh viện Chính Thiên)và Doanh Thanh Ly giáo thụ có liên quan rất lớn tới người, tên là Bồ Thâm Vũ. Sở dĩ nhiều năm qua tra ra được điều này, là vì lúc trước Doanh thanh liễu bác sĩ sửa đổi lịch ghi chép bệnh nhân. Ta cũng là điều tra rất kỹ về cái chết của Doanh Thanh ly giáo thụ mới tra ra được người này.



      Còn có, nội dụng kế tiếp ta muốn với ngươi vượt qua tưởng tượng của nhân loại, là tượng hoàn toàn siêu nhiên.



      Thỉnh ngươi suy nghĩ kỹ chút, nếu như quyết định tin tưởng lời của ta, ta gửi tư liệu cụ thể về Bồ Thâm Vũ cùng với những việc đáng sợ ta điều tra ra được tới cho ngươi. tại ta có thể là rất khoa trương, nhưng mỗi phút mỗi giây tính mạng của ta ngừng bị đe dọa.



      Thần cốc Tiểu Dạ Tử "

    4. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 32 q13
      Lý Ung lúc này ở trong văn phòng viện trưởng, chờ tin nhắn của thần cốc Tiểu Dạ Tử lâu.



      Sau khi mở tin nhắn ra xem, nhìn thấy ba chữ "Bồ Thâm Vũ" lập tức vui vẻ!



      Tự mình sang Nhật Bản mời nữ thần thám đó quả là sáng suốt. nhiều năm qua điều tra có chút manh mối, mà thần cốc Tiểu Dạ Tử chỉ trong mấy tháng có thu hoạch!



      Mà nhìn thấy bên trong nội dung có đề cập đến " tượng siêu tự nhiên", làm Lý Ung cảm giác được, thần cốc Tiểu Dạ Tử phải là cố lộng huyền hư(cố làm ra vẻ cao siêu). Đến tột cùng nàng phát cái gì? Trong báo cáo tháng trước nàng có đạt được vài manh mối quan trọng, rất nhanh có thể tiếp cận chân tướng.



      Vô luận như thế nào, Lý Ung hi vọng có thể biết chân tướng cái chết của Thanh Ly, mà cũng hiểu được sau lưng chuyện này có tồn tại thuộc về phi nhân loại.



      Vì vậy nhắn tin lại, hy vọng nàng ràng chi tiết cho .



      lát sau, lại nhận được tin nhắn mới.



      Lý Ung kiên nhẫn ngồi đọc hết đoạn tin nhắn còn dài hơn nữa.



      " nhà trọ cưỡng chế nguyền rủa người khác tiến về địa phương có quỷ hồn tồn tại? ác ma được ma vương giao phó cho năng lực? loạn luân sinh ra nhi tử và bức họa biết trước. Còn có..."



      Sau khi xem xong hết thảy, Lý Ung có cảm giác tâm thần của đuổi kịp suy nghĩ.



      "Làm sao có thể, sao lại có những chuyện như thế này?"



      Thần cốc Tiểu Dạ Tử, cũng biết Lý Ung là phụ thân của Lý .



      "Bồ Mỹ Linh... Bồ Thâm Vũ..." Lý Ung lẩm bẩm những cái tên này, sau đó, có quyết định.



      Nhất định phải tìm được người gọi là Bồ Thâm Vũ, nàng là mấu chốt để cởi bỏ chân tướng cái chết của Thanh Ly!



      Lương thiên diễn lúc này chạy tới tầng cao nhất trong tòa nhà. tại căn bản có biện pháp xuống dưới. Bởi vì, hướng xuống dưới mà chạy, phải là tầng trệt, mà vẫn là tầng hai như cũ!



      Cầu thang bị nguyền rủa!



      Mà từ cửa sổ nhảy xuống cũng có khả năng , bởi vì lúc trước chạy trốn quỷ hồn, cũng tính nhảy ra khỏi cửa sổ, nhưng ngờ nhìn lên, cao hơn mười tầng, nhìn xuống cao hơn 10 tầng, cho dù nhảy xuống mà phải chết thể nghi ngờ!



      tức khắc hối hận vì nghe lời Lý ! trong huyết tự chỉ thị tiến vào nhà cao tầng là tối kỵ!



      Nhưng tại, có hối hận cũng vô dụng. Cái nhà xưởng này ràng rơi vào nguyền rủa, mà thể nào thoát ly khỏi nơi này!



      Cũng may, Hoàng Phủ Hác , chia sẻ bức họa với , có lẽ còn đường sinh cơ.



      Tuy biết hay giả, nhưng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng.



      Lương thiên diễn cũng phát , bất kể tiến lên trước thế nào, cũng thể tới được tầng cao nhất, tòa nhà này biến thành tòa nhà cao vô hạn rồi!



      Rốt cục, sức cùng lực kiệt, dừng lại ở tầng nào đó.



      Từng cái tầng lầu, đều giống lầu hai như đúc. Tựa hồ quỷ lão bà sao chép ra vô hạn tầng hai. Lương thiên diễn vịn lấy vách tường, ngừng thở hổn hển.



      Phía bên ngoài cửa sổ, bầu trời bị mây đen dần dần bao phủ." tại tuy là giữa trưa, nhưng tối chẳng khác nào nửa đêm.



      Điều này làm lòng người cảm thấy bứt rứt bất an.



      Thần cốc Tiểu Dạ Tử vừa gửi tin nhắn cho Lý Ung, nhìn bầu trời như thế cũng cảm thấy tối tăm phiền muộnmột hồi. Mới vừa rồi thái dương còn sáng ngời như thế, mà bây giờ thấy đâu rồi.



      Lúc này, thần cốc Tiểu Dạ Tử cảm thấy điện thoại chấn động, vì vậy lập tức đem nó mở ra.



      tin nhắn mới gửi tới, mở ra là bức họa, tràng cảnh bên trong, so với những bức ảnh trước làm người ta cảm thấy khủng bố tới cực điểm!



      Thâm Vũ lúc này cũng cảm giác tay mình như nhũn ra. Bất quá nhìn nội dung bức họa mới vẽ ra cho nàng có cảm giác.



      "Năng lực biết trước tựa hồ như khôi phục được chút ít, " nàng nhìn bức họa : " hóa giải được vấn đề ổn định. Chẳng lẽ bởi vì độ khó của huyết tự từng bước đề thăng, cho nên hạn chế của năng lực này cũng yếu rồi sao?"



      A Hinh cũng nhìn bức họa kia : "Năng lực khôi phục? Khôi phục nhiều hay ít?"



      "Đại khái khoảng hai ba thành." Nàng chỉ vào bức họa: "Trước mắt bức họa được vẽ ra cách thời gian thực khoảng hơn kém 5 phút."



      Bức họa vẽ hành lang hẹp hòi, quỷ lão phụ gắt gao cầm lấy cái đầu của Lương thiên diễn!



      Mà tin nhắn còn kèm theo đoạn nội dung: "Dự tính sau khi các ngươi nhận được tin nhắn, sau năm phút đồng hồ phát sinh ."



      Năm phút đồng hồ!



      Hoàng Phủ Hác mở nắp chai nước khoáng, ngừng đổ vào trong miệng. thể dừng lại để bộ, thể lực của tiêu hao càng lúc càng lớn. biết , lúc này bổ sung thể lực là điều phi thường trọng yếu.




      cũng nhớ nổi bản thân được bao lâu rồi, nếu phải trước đây có kinh nghiệm chạy nam ra bắc, có lẽ thể chống đỡ nổi tới bây giờ.



      vẫn như trước thể tìm ra được sinh lộ.



      Vừa rồi, chuyện với Lý , nhưng Lý cũng chưa đưa ra được cách nghĩ gì. Hoàng Phủ Hác cũng biết, Lý phải Thần Tiên, cũng cần manh mối và suy nghĩ mới đưa ra được kết luận.



      Dù sao manh mối trước mắt quả thực mà , ít tới mức gần như .



      Lúc này, tin nhắn gửi tới mở ra xem xét, là của thần cốc Tiểu Dạ Tử. bức họa, ràng lão phụ kia cầm... cái đầu của Lương Thiên Diễn!



      Nhìn thấy mànnhư vậy làm ngây dại!



      Chẳng lẽ Lương Thiên Diễn chết? Hay là sắp chết ?



      Nhìn thấy đoạn chú thích kèm cùng tin nhắn, mới biết đây là chuyện xảy ra sau năm phút nữa. Nhưng nghĩ tới đây, cũng làm toàn thân co rúm!



      Hoàng Phủ Hác cũng phải sợ quỷ. Nhưng nghĩ đến thần sắc tuyệt vọng thống khổ của mẫu thân, nghĩ đến chuyện Tuyết Thực thóa mạ mẫu thân, nghĩ đến mẫu thân vì Lý thúc thúc mà chết nhắm mắt...



      liền đè nén sợ hãi, nghiên cứu hết thảy.



      tuyệt đối tha thứ cho con quỷ giết mẫu thân! Tuyệt đối !



      đem bức tranh theo ước định gửi cho Lương Thiên Diễn.



      Sau khi Lương Thiên Diễn nhận được tin nhắn liền vội vàng mở ra, nhưng đập vào mắtlà màn làm cho suýt nữa kêu to lên! Ngoài cửa sổ, bầu trời tối tăm u ám, làm cảm thấy lạnh lẽo thấu xương.


      Lúc này, giọt, lại giọt nước xuất gương mặt Thiên Diễn. Ở trước mắt của cánh cửa, bỗng nhiên he hé mở ra!



      Điều này làm Lương Thiên Diễn mặt mũi trắng bệch, lập tức hướng về phía cầu thang chạy ! Dù sao hướng lên hay xuống dưới đều giống nhau, quỷ ở phía dưới, còn bằng chạy lên !



      Thâm Vũ hít sâu hơi.



      Giờ phút này, nàng cảm giác càng ngày càng mệt mỏi. Lúc trước vẽ tranh cho Hạ Uyên cũng chưa từng mệt nhọc như vậy. Mà A Hinh gọt trái cây, thỉnh thoảng còn cười hiểm nhìn Thâm Vũ.



      Thâm Vũ cũng chẳng muốn để ý tới nàng. Lúc này nàng suy nghĩ làm thế nào để thoát khỏi ma chưởng của hai tên biến thái A hinh và Mộ Dung Thận, vì chuyện này nàng tiếc hy sinh cái giá lớn.



      tại hy vọng lớn nhất của nàng chính là Bồ Phi Linh. Nàng cũng nghĩ tới, ngoại trừ Mẫn nàng còn có thân nhân khác đời này.



      Nàng cực độ khát vọng được gặp mặt , nếu như có thể nhìn thấy nàng, có lẽ biết được ngày xưa phụ thân đối với mình như thế nào.



      Phụ thân và , có ai nàng hay ?




      Lúc này trong đầu nàng lại lên loạt hình ảnh, cánh tay tự chủ mà cầm chặt bút vẽ. Lần này nàng cảm giác được, đoạn hình ảnh này xảy ra sau hai giờ nữa! Hạn chế của năng lực biết trước ngừng suy yếu, là nhà trọ làm sao?



      Nàng cầm lấy bút vẽ, chậm rãi phác họa cảnh tượng, bỗng nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng chuông. A Hinh tức khắc hưng phấn kêu lên: "Ah, là chủ nhân đến!"



      Nàng vội vàng chạy tới cửa lớn, đứng ngoài cửa quả thực là Mộ Dung Thận. Mộ Dung Thận vừa bước vào liền nhìn thấy Thâm Vũ vẽ tranh, cùng với bàn còn mấy bức tranh nữa, lộ ra bộ dạng tươi cười. ngừng tiến tới gần Thâm Vũ, cầm lấy mái tóc nàng hôn hít, : "Ah, Thâm Vũ, ngươi thực là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, thực là quá hoàn mỹ."



      Nhìn xem nàng phác họa dần bối cảnh, cũng chăm chú dõi theo.



      "Ah, đây là..."



      sao lại tới gần nàng như thế, Thâm Vũ quả thực rất muốn giết chết Mộ Dung Thận. thực tế, nàng cũng từng nghĩ, dùng bức họa biết trước dụ dỗ Thượng Quan Miên giúp mình giết Mộ Dung Thận. Có thể , chỉ cần Thượng Quan Miên nguyện ý, bất luận hộ gia đình nào, nàng cũng có thể đơn giản giết chết. Đối với nàng mà , cho dù là giết hết toàn bộ hộ gia đình trong nhà trọ cũng chỉ là tình trong vài phút.



      Về phần giết Mộ Dung Thận, càng là đơn giản như bóp con kiến.



      Nhưng, câu kế tiếp của Mộ Dung Thận đánh nát toàn bộ tưởng tượngcủa nàng: "Thâm Vũ ah, ngươi nên nhớ kỹ việc, nếu như ngươi nhờ hộ gia đình nào đó giết ta..., A Hinh lập tức giết chết ngươi. A Hinh là người sợ chết , cho dù ngươi thỉnh Thượng Quan Miên tới giết nàng, nàng cũng có thể trước tiên đem ngươi đưa vào tào địa phủ. Mặt khác, ta cũng ngại cho ngươi biết, tay của A Hinh, thế nhưng mà giết hơn vài chục nhân mạng rồi đó. Ngươi có biết vì sao nàng lại làm như vậy hay ? Bởi vì, ta với nàng, ta thích giải phẫu thi thể của xử nữ, nên nàng giúp ta giết rất nhiều người, ở bót cảnh sát chỗ ta, những vụ án giết các thiếu nữ từ mười sáu trở nên đều do nàng ra tay, bởi vì những người đó, khả năng là xử nữ rất cao. Sau đó, ta tự tay giải phẫu từng người từng người , cái khoảnh khắc đó làm ta.... vô cùng~~ hưng phấn ah!"



      "Chỉ, chỉ vì cái này?" thân thể Thâm Vũ cũng bắt đầu phát run : "Ngươi chỉ vài cái này mà kêu A Hinh giết người?"



      "Đúng!" bỗng nhiên tay vươn vào trong cổ áo của Thâm Vũ, cầm chặt bên nhũ phòng của nàng ngừng xoa nắn, : "Ngươi chỉ là vì cái này? Nghĩ đến những thiếu nữ kia bị A Hinh từng đao từng đao tàn nhẫn giết chết, sau đó đến lượt ta tự mình giải phẫu thi thể của các nàng , cái kia đúng là tình quá mức thoải mái! Loại khoái hoạtnày, cũng gần giống với tiếp xúc những vật thần bí siêu tự nhiên ah!"



      Thâm Vũ muốn giãy dụa, thế nhưng A Hinh cầm dao gọt trái cây đặt ngang cổ họng nàng.



      "Rất lớn, rất đầy đặn " ngừng tiếp tục xoa nắn lấy bên ngực của Thâm Vũ, vật dưới thân Mộ Dung Thận biến lớn, tiếp tục : "A Hinh, là nô bộc tốt nhất của ta. Đúng , A Hinh?"



      xong, tay còn lại cũng thò vào trong cổ áo A Hinh, gắt gao nắm lấy bên nhũ phong của nàng : "A Hinh, bộ ngực của ngươi vẫn co dãn như vậy, mềm mại như vậy ah..."



      Hai cái tên biến thái này, trước sau ngừng trùng kích tinh thần Thâm Vũ!



      Nghĩ đến lời của Mộ Dung Thận, những nữ hài tử cùng tuổi với mìnhbởi cái loại lý do này, bị A Hinh giết chết, sau đó bị Mộ Dung Thận giải phẫu, nàng cơ hồ muốn đem bút vẽ trong tay bẻ gẫy!



      Hai người bọn họ phải người! Bọn họ mới chính là ác ma!



      Nhất định phải giết chết bọn ! thể giết Mộ Dung Thận và A Hinh!



      Nhưng giết như thế nào? Làm cách nào giết được bọn họ? A Hinh lúc nào cũng ở bên cạnh mình, bình thường chỉ khi mua thức ăn mới rời , mà khi đó Mộ Dung Thận thay ca trông chừng nàng.



      Cho nên, cơ hội duy nhất chính là lần tiếp theo, thời điểm Mộ Dung Thận nhận được huyết tự chỉ thị. Cũng chỉ có thể hi vọng, cái tên pháp y biến thái này chết trong huyết tự chỉ thị!



      Hoặc là, nghĩ biện pháp đem địa chỉ của mình tiết lộ cho hộ gia đình! Nhưng toàn bộ tin nhắn nàng phát ra đều bị A Hinh kiểm soát, hơn nữa có người lạ tới, A Hinh cũng lập tức giết mình!



      Đến cùng nên làm cái gì bây giờ? Thế nào mới có thể đem tin tức của mình truyền lại cho hộ gia đình?



      "Chủ nhân, " A Hinh bị Mộ Dung Thận vuốt ve đỏ bừng cả khuôn mặt, : "Nhanh, đến ngược đãi ta , đến vũ nhục ta , chà đạp thân thể của ta, thân thể của A Hinh, chính là để cho chủ nhân phát tiết , mau tới ah chủ nhân..."



      Mộ Dung Thận cười hiểm, bỗng nhiên đem quần áo bên ngực của A Hinh xé mở!



      Thâm Vũ nhìn sang, lập tức nàng trợn tròn con mắt!



      Nơi ngực A Hinh, vậy mà tràn đầy vết sẹo! Những vết sẹo này, có cái dường như do dao chém , có cái dường như bị kéo đâm! Hơn nữa những vết thương này phải là vết thương mới, vết thương cơ hồ bao trùm toàn bộ ngực! Mà dưới cổ có khối lớn làn da, bị phỏng cực kỳ nghiêm trọng, cái vết sẹo đó là người khác nhìn vào mà run rẩy.



      "Ah, chủ nhân, đây là những vết sẹo ngày xưangươi để lại người A Hinh, đây là minh chứng A Hinh chính là nô bộc của người, nhanh, lại tiếp tục tra tấn A Hinh , cho ta thêm càng nhiều vết thương hơn nữa, chỉ cần để A Hinh được tiếp tục bên cạnh chủ nhân..."



      Thâm Vũ cưỡng ép đè nén xúc động muốn nôn mửa. Bất quá,tử tưởng và hành vi biến thái của hai người này, người bình thường thể lý giải nổi, nàng cũng chỉ có thể cố gắng nín nhịn.



      Thâm Vũ bỗng nhiên nghĩ đến, có thể cân nhắc điểm này! A Hinh ràng là người rất ưa thích bị ngược đãi, như vậy có thể lợi dụng ham mê biến thái này mà giết chết nàng!



      Bức tranh mới hoàn thành.



      Sau đó, thần cốc Tiểu Dạ Tử và Biện Tinh Thần nhận được tin nhắn mới. Mà sau khi nhìn bức họa, hai người đều mở to hai mắt thể tin được.



      Tại khu rừng số 6 bên dòng sông Uyển Thiên, có căn nhà ở nho , ở phía trước ngôi nhà có người bù nhìn. Mà người bù nhìn kia... mặc thân áo liệm!



      Đồng thời còn có dòng chữ: "Ta cho rằng, người bù nhìn này rất có thể chính là bản thể của lão phụ tóc trắng, nếu như có thể hủy diệt được người bù nhìn này mà ..., có thể làm cho tất cả quỷ lão phụ đều biến mất!"



      "Người bù nhìn?" Tinh Thầnvà thần cốc Tiểu Dạ Tử đều gắt gao nhìn chằm chằm vào người bù nhìn mặc áo liệm kia.



      "Tới lưu vực sông Uyển Thiên!" Tinh Thần quyết định: "Tới đó đem người bù nhìn này hủy diệt! Hủy diệt được người bù nhìn này, chúng ta được cứu rồi!"

    5. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 33 q13
      "Đây là... Người bù nhìn?"



      Hoàng Phủ Hác nhìn tin nhắn thần cốc Tiểu Dạ Tử phát tới cũng có cách nghĩ đồng dạng. Cái người bù nhìn này hẳn là sinh lộ? Nếu như có thể tìm thấy, hơn nữa hủy diệt nó , có thể làm lão phụ biến mất?



      Từ bức tranh nhìn ra nơi này đúng là ở bên cạnh dòng sôngUyển Thiên, hơn nữa căn nhà cũng làm người khác dễ chú ý. Lưu vực sông Uyển Thiên tuy rất dài, nhưng bọn có thời gian, chỉ cần tìm ra được người bù nhìn này là có đường sống rồi!



      Nghĩ vậy, Hoàng Phủ Hác quyết định tiến về dòng sông Uyển Thiên phía trước.



      Đồng thời cũng đem tin nhắn này gửi cho Lương thiên diễn, vừa lấy điện thoại ra nhận được cuộc gọi tới của Lương Thiên Diễn. Vì vậy lập tức nhận nghe điện thoại.



      Nhưng ở đầu dây bên kia hề có thanh gì, hoàn toàn yên tĩnh. Lắng nghe kỹ, dường như bên kia có thanh như nước xuống sàn nhà!



      "Này, Lương thiên diễn, uy, uy, uy! chuyện , Lương thiên diễn!"



      Thế nhưng vẫn có thanh đáp trả, chỉ nghe được tiếng nước rơi tích tích...



      Bỗng nhiên, nhớ ra cái gì đó lập tức cúp điện thoại! Sau đó, nhấn mở tin nhắn trước, nhìn kỹ lại bức họa!



      thấy ở lỗ tai của lão bà tóc trắng, có hai cái dây đen ! Bởi vì lúc trước chỉ tập trung chú ý lên khỏa đầu người mà nhìn kỹ!



      Đó là... tai nghe hỗ trợ của điện thoại! Mà tiếng nước, chính là máu ra từ cái cổ của Lương Thiên Diễn!



      Người gọi điện... là quỷ lão phụ!



      Bức họa biết trước này quả thực phải giả! Hơn nữa, hoàn toàn chính xác là "Biết trước" !



      Như vậy, chẳng lẽ “biết trước” này thể phá sao? đem tin nhắn chia cho Lương Thiên Diễn, nhưng đồng dạng vẫn là chết. Bức họa biết trước này thực là tương lai thể thay đổi sao?



      Rất nhiều bộ phim khó giải đều ưa thích sử dụng chủ đề về số mệnh, như《 Tử Thần tới 》là bộ phim dùng số mệnh làm chủ, có ý là, khi bị tử thần chọn trúng, bạn thể nào thoát khỏi mệnh phải chết. Hay như trong《 chú oán 》tất cả mọi người ai ngoại lệ, tiến vào tòa nhà đó đều bị quỷ hồn giết chết.



      Kế tiếp, nếu như có bức họa vẽ cái đầu của mình...



      Hoàng Phủ Hác khỏi bước nhanh hơn!



      Rất nhanh, thần cốc Tiểu Dạ Tử và Tinh thần tới bên cạnh sông Uyển Thiên. thực ra, trước mắt chỉ có dọc sông Uyển Thiên mới có cơ hội tìm ra người bù nhìn. Khu rừng số 6 này quá mức rộng lớn, còn biện pháp nào tối ưu hơn.



      "Thần Cốc tiểu thư." Thời điểm đường, Tinh thần mở miệng: "Chúng ta cứ sợ hãi như vậy quả thực rất nặng nề buồn bực, bằng chuyện chút ah, như thế nào?"



      Thần cốc Tiểu Dạ Tử vừa chú ý bốn phía vừa : "Có thể ah, ngươi muốn cái gì? tình về bức họa biết trước?"



      "Đúng, ngươi có ý kiến gì ?"



      Thần cốc Tiểu Dạ Tử nhớ lại, lúc trước vì nhận ủy thác điều tra của Lý Ung làm nàng dính vào vụ việc này mà vô cùng hối hận. Sớm biết vậy, nên ở lại Nhật Bản, cần cố ý chạy tới Trung Quốc , cũng cầnphải tiến vào cái nhà trọ này.



      Nhưng hối hận cũng vô nghĩa. Thần cốc Tiểu Dạ Tử phải là người cân nhắcsự tình vô tình ý nghĩa.



      tại, nên căn nhắc xem làm như thế nào để chấp hành vượt qua mười lần huyết tự, hoặc là thông qua Ma Vương cấp huyết tự, để ly khai nhà trọ, Ngoài chuyện đó ra có chuyện nào quan trọng hơn.



      Thần cốc Tiểu Dạ Tử nhiều lần cân nhắc, giữa vượt qua mười lần huyết tự và Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị, cái nào có khả năng thành công lớn hơn. Đồng thời, lợi dụng tất cả những nhân tố có lợi, cuối cùng nàng cho rằng, Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị có khả năng thông qua lớn hơn chút..



      Nhưng thế giới này có rất nhiều nhân tố ảnh hưởng mà con người thể nào nắm bắt được, mặc dù Tiểu Dạ Tử mới hơn 20 tuổi, nhưng tâm lý của nàng thành thục hơn số tuổi nhiều lắm.



      Đồng thời, có chút làm nàng ngoài ý muốn là trong nhà trọ nàng gặp được con của Doanh Thanh Ly, Doanh Tử Dạ. Nàng tiến vào nhà trọ là ngẫu nhiên sao? Hay là , nàng vì điều tra cái chết của mẫu thân nên mới tiến vào đây?



      Hết thảy bí đều đan vào cùng chỗ, dường như sau lưng chuyện này là tấm lưới cực lớn, tất cả mọi người đều là phần trong mạng lưới đó.



      "Ngươi cho rằng, nhà trọ tại sao lại cho phép bức họa tồn tại?" Tinh Thần cắt đứt suy nghĩ của nàng: "với lực lượng của nhà trọ muốn xỏa bỏ bức họa hề khó, vậy tại sao..."



      "Ta cũng hiểu." Thần cốc Tiểu Dạ Tử đối (với) điểm này cũng là trăm mối có cách giải. ràng bức họa biết trước là đạo cụ để người khác biết chân tướng huyết tự, vậy tại sao sử dụng bức họa biết trước có thể...



      Là bởi vì cái này sao?



      Đúng vào lúc này, thần cốc Tiểu Dạ Tử bỗng nhiên dừng bước, ánh mắt của nàng gắt gao vào bộ phận cây cối phía trước!



      Nàng lập tức lấy ra điện thoại của Tinh Thần, trong những bức họa nhận được có bức, vẽ quỷ lão bà đứng trong rừng cây vươn tay về phía trước...



      Cùng với khoảng rừng rậm trước mắt đồng dạng!



      Quỷ lão phụ từng tới nơi này lâu!



      "Nhanh, rời khỏi đây!" Thần cốc Tiểu Dạ Tử lập tức : "Gần nơi này nhất định có quỷ tồn tại.”



      Thế nhưng, rời ? nơi nào? Trong rừng rậm, hay là tiến về phía trước mặt? Quỷ lão phụ có vô số phân thân, chạy nơi nào cũng vẫn có thể bị bắt! Bây giờ hai người, chẳng khắc nào con mồi bị vây công.



      có cách nào, tạm thời chỉ có thể tiếp tục hướng về phía trước bỏ chạy!



      Bầu trời rậm rạp mây đen, hề lộ ra tia nắng. Dưới hắc ám ấy, kích thích tất cả nỗi sợ hãi bao trùm lên tâm trí nhân loại.



      Sòng dông Uyển Thiên vẫn chậm rãi lưu động, khí chung quanh tựa hồ như ngưng kết. Hắc ám giống như lồng giam phong tỏahai người, chung quanh tựa hồ tùy thời đều có khí tức huyết tinh đánh úp lại.



      Tinh Thần và thần cốc Tiểu Dạ Tử ngừng chạy nhanh hơn, cầu nguyện lão phụ đừng nên xuất , hoặc là, nhanh chóng đem người bù nhìn kia phát rồi hủy diệt nó!



      Tuy nó có phải là sinh lộ hay , nhưng ít nhất còn có hy vọng!



      Lúc này , hai người vừa chạy qua cây cầu. Bỗng nhiên, tin nhắn gửi tới. Mở ra xem xét, có hai lão phụ tóc trắng đứng ở cây cầu mà hai người vừa chạy qua!



      Mà căn cứ theo chú thích, đây là chuyện xảy ra lâu sau đó!



      Hai người lập tức vung chân chạy thục mạng, chỉ hận cha mẹ sinh ra ít hai cái chân. Thẳng tới khi còn nhìn thấy cây cầu kia nữa, hai người mới nhàng thở ra.



      Có bức họa biết trước quả thực là may mắn! Hai người trong lòng đều nghĩ như vậy. có bức họa, liền có thể biết khi nào quỷ tiếp cận, cần phải thời thời khắc khắc đều chạy trốn, tiết kiệm thể lực hơn rất nhiều.



      "Chúng ta cần thảo luận chútThần Cốc tiểu thư." Bỗng nhiên, Tinh Thần : "Nếu như tìm được sinh lộ, phải chúng ta tìm được đường sống rồi sao?"



      "Ân, manh mối sinh lộ xác thực quá ít."



      Hai người tới tới, bỗng nhiên, trước mắt lại xuất cây cầu mới.



      Mà phía trước cây cầu này có rất nhiều hố to !



      "Đây là..."



      Tinh Thần tới, cúi đầu nhìn những cái hố kia hồ nghi nói: "Là, Hoàng Phủ Hác đào sao? Có lẽ từ nơi này đào được mảnh vỡ?"



      "Có lẽ a." Thần cốc Tiểu Dạ Tử cũng tới: "Ân, cái này..."



      Lúc này, sắc mặt nàng biến đổi, lập tức ngồi xổm xuống nhìn vào trong hố.



      "Sinh lộ... hẳn là Sinh lộ, hẳn là được..."



      Mà giờ khắc này, Hoàng Phủ Hác tìm được căn phòng kia, cũng nhìn thấy người bù nhìn.



      chậm rãi tiếp cận người bù nhìn, vừa bước ra bước, bỗng nhiên nhận được tin nhắn mới. đem tin nhắn mở ra liềnnhìn thấy...



      Bên trong bức tranh, là đứng ở chỗ người bù nhìn, màcánh cửa phía sau lưng hé mở, bên trong là lão phụ tóc trắng đứng đó !



      thực tế, căn phòng và người bù nhìn phải do Thâm Vũ vẽ! Mà là quỷ lão bà vẽ ra đó! Quỷ lão bà có thể đem bức họa tự mình vẽ gửi vào điện thoại của hộ gia đình là chuyện rất dễ dàng! Tinh Thần cũng thể gọi điện cho Thâm Vũ xác nhận được!



      Hoàng Phủ Hác sau khi nhìn thấy bức họa này chưa kịp phản ứng, nghĩ rằng người bù nhìn thực là sinh lộ, cho nên quỷ muốn tới cản trở, lập tức xông ra bước, ý định thiêu hủy người bù nhìn này !



      Nhưng lúc này, cánh cửa phía sau mở ra...



      "Quả nhiên!"



      Tinh Thần và thần cốc Tiểu Dạ Tử, từ bên trong hố đào ra được cái hộphình vuông!



      "Mở ra nhìn xem!"



      Ở bên trong hộp, là bù nhìn rơm mặc áo liệm và cây kim.



      "Đây là... sinh lộ! Đem cái hộp chôn ở dưới mảnh vỡ khế ước, chúng ta khi đào được mảnh vỡ, liền tiếp tục đào xuống nữa! Như vậy liền phát được sinh lộ rồi! Nhà trọ chính là lợi dụng cái tư duy này của chúng ta!"



      cần nhìn cũng biết, đây nhất định chính là Vu Cổ (Phù thủy) chi thuật thường thấy trong kịch cổ trang Trung Quốc, chỉ kém dán ngày sinh tháng đẻ lên .



      Thần cốc Tiểu Dạ Tử hề do dự, lập tức đưa tay vào trong hộp! Mà đúng lúc này, điện thoại nhận được tin nhắn mới.



      Nàng vừa rồi mới gửi cho Hoàng Phủ Hác tin nhắn, nhanh như vậy lại tới nữa sao?



      Ấn mở ra xem, trong tin nhắn viết: "Lúc này đây, lại là biết trước đồng bộ với thực tại."



      Nội dung bức họa là, thần cốc Tiểu Dạ Tử và Biện Tinh Thần ngồi chồm hỗm mặt đất, trong tay Tiểu Dạ Tử còn cầm hộp gỗ, mà sau lưng hai người... đứng đó lão bà mặc áo liệm!



      Tử Dạ lúc này đứng ở cửa bệnh viện Chính Thiên.



      Nàng suy nghĩ, có nên vào hay .



      Bệnh viện này là nơi Liễu thanh a di từng làm việc qua, mà cũng ở nơi này nàng chết .



      Đó cũng là nguyên nhân trọng yếu gây nên cái chết của mẫu thân.



      Lý Ung ở tầng cao nhất bệnh viện, vẻ mặt khiếp sợ nhìn thê tử, hỏi lại lần nữa: "Ngươi nhờ ngươi điều tra nữ nhân tên là Bồ Thâm Vũ?"



      "Phải. " Dương cảnh huệ rất kinh ngạc với thái độ của trượng phu, hỏi: "Ngươi biết điều gì sao?"



      Tất cả mọi hộ gia đình hề biết rằng, ngày hôm nay là ngày đáng sợ như thế nào. Bồ Mỹ Linh, Ma Vương, bức họa biết trươc, Thâm Vũ...



      Hết thảy đều liên lạc cùng chỗ.



      Vô luận lựa chọn như thế nào, đều thể quay đầu. Bởi vì, hết thảy trở thành kết cục định. Bất kể dãy dụa như thế nào đều thể cải biến.



      Tử Dạ bỗng nhiên cảm giác thấy hồi áp lực làm tim đập nhanh. Tựa hồ, sắp phát sinh chuyện gì đó rất đáng sợ.



      Hôm nay đối (với) Tử Dạ mà ngày đặc biệt. Phải.. ngày giỗ của mẫu thân nàng.



      " có chuyện gì phát sinh chứ?"



      Mây đen bao trùm toàn bộ bầu trời thành phố K. Khí trời hoàn toàn báo trước làm tất cả người dân ngẩng đầu lên trung nhao nhao nghị luận.



      Kim hung hăng đâm vào người bù nhìn!



      Sau đó quay đầu lại, ở sau lưng còn bóng người.



      Thần cốc Tiểu Dạ Tử cảm giác toàn thân xụi lơ, nhưng như vậy ràng bọn tìm thấy sinh lộ, thành công chấp hành huyết tự chỉ thị!



      Nhưng nàng rất nghi hoặc, có thể dễ dàng như vậy sao? Dễ dàng như vậy liền thành công chấp hành huyết tự chỉ thị?



      "Tốt, nguy hiểm , " Tinh Thần cũng sợ tới mức toàn thân vô lực, : " tốt quá, cuối cùng kết thúc, Thần Cốc tiểu thư."



      "Ân, đúng vậy a." Nhưng nàng lại thào lẩm bẩm: " ... xong? đơn giản như vậy?"



      Thâm Vũ buông bút vẽxuống. Lúc này bỗng nhiên nàng cảm giác được cái gì đó.



      Phải..



      Cái bóng đen kia!



      Lúc trước, cái bóng đen mà nàng thể nào vẽ ra!



      Trong đầu của nàng, bắt đầu bị bóng đen lấp đầy! Cái bóng đen đó ngừng biến lớn, sau đó, Thâm Vũ cảm giác được, loại khủng bố trước nay chưa từng có.



      "... chết ..." Bỗng nhiên Thâm Vũ lầm bầm lầu bầu: "Biện Tinh Thần, , hẳn phải chết thể nghi ngờ..."



      Tinh Thần bỗng nhiên cảm giác trong nội tâm xẹt qua điều gì đó, cỗ cảm giác làm tim đập nhanh đánh úp lại. Nhìn lại phía sau, nhưng cái gì cũng có.



      Là mình quá nhạy cảm sao?



      Nhưng cảm giác đó lại càng ngày càng mãnh liệt, mãnh liệt đến mức, quỷ lão phụ khi nãy cũng làm thấy khủng bố như vậy.



      Mọi hộ gia đình chấp hành huyết tự đều biết, quỷ lão phụ trong huyết tự này cũng phải mang tính quyết định. Hình nộm kia tìm thấy cũng được, tìm thấy cũng được, căn bản quan hệ tới đại cục.



      Từ sau khoảnh khắc này, mới là khủng bố bắt đầu.



      Lúc này Thần cốc Tiểu Dạ Tử bỗng nhìn về mặt khác của cây cầu.



      Trong nháy mắt, nàng cảm giác thể tin nổi vào mắt mình!



      "Cái kia... Đó là... Đó là cái gì?"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :