chương 14 q13 "Ngươi..." Tề Mỹ Thiện nhìn Liên Thành toàn thân đầy máu tươi hướng phía nàng đến, toàn thân ngừng run rẩy. Vừa rồi... Tỷ tỷ của nàng, tỷ tỷ ruột thịt, cứ như vậy mà chết ở trước mặt nàng! "Ngươi..." Nàng muốn điều gì đó, nhưng thốt nổi nên lời. Sợ hãi đối với quỷ hồn làm cho nàng chỉ có thể ngừng hướng phía sau bỏ chạy. Dù sao, mười lăm giây thời gian có đủ để chạy tới trước cánh cửa kia hay cũng là vấn đề! Liên thành vẫn ngừng hướng cánh cửa kia liều mạng chạy tới. giết người. Từ đến lớn, Liên Thành đối đãi với bất kỳ người nào đều rất hiền lành, hơn nữa là người có tinh thần lý tưởng hóa thực. rất ước mơ loại tình cao cả chân tâm. Trong xã hội trọng vật chất này là nam nhân tín ngưỡng tình plato. Bởi vậy cho nên mới hứng thú với công việc tổ chức đám cưới. là tâm Y hàm , cũng phát ra lời thề chiếu cố nàng suốt đời. Sau khi chuẩn bị tâm lý rất sẵn sàng mới mang nàng trốn . Nhưng ngờ lựa chọn lúc đó lại làm triệt để mất người . Hôm nay, trong nhà trọ này, Y Hàm còn, cũng còn lý tưởng và tín niệm sống sót, chỉ còn là cái vỏ mà thôi. Nhưng lúc này vì muốn sống sót mà giết người cũng cảm thấy hối tiếc. chạy như bay, trong đầu ngừng đếm giây. Mười... Chín... Tám... Bảy... Sáu... Cách cánh cửa còn hơn 200m! Coi như là Bolt (*chú chó siêu nhân) chạy xong 200m cũng phải tốn 20s thời gian. chỉ còn lại 5s, căn bản đủ! cách khác... Còn phải giết thêm người! Ba... Hai... ! Liên thành quay đầu lại, bộ quần áo màu bạc xa xa mặt đất bắt đầu phồng lên! Tề Mỹ Thiện chạy ở phía sau Liên Thành, hai mắt huyết hồng căm phẫn nhìn ! Nhưng tại có quỷ, cho nên nàng chỉ có thể nhịn! Liên thành rất ràng... tại nàng giết mình, hề chần chừ hay có gánh nặng tâm lý gì cả! Dù sao mình cũng là người giết tỷ tỷ của nàng, thù này đội trời chung! Thân thể con quỷ kia ngừng duỗi ra, lần nữa đứng lên! Sau đó, nó lại dốc sức đuổi theo! Tốc độ vậy mà so với trước nhanh hơn rất nhiều! "Hoa liên thành!" Tề Mỹ Thiện hai tay nắm chặt thành đấm, giận dữ hét: "Ta muốn giết ngươi!" Nàng ngừng đuổi sát tới Liên Thành trước mặt, nàng biết , nếu như giết nàng có đủ thời gian để chạy tới cánh cửa kia! Chỉ cần giết ... Chỉ cần giết tên nam nhân này mà ... Tề Mỹ Thiện ngừng hướng tới Liên Thành, nàng tinh tường chắc chắn cũng rất muốn giết mình. Liên thành liên tục quay đầu lại nhìn, con quỷ kia chạy tới gần sát hai người, đem khoảng cách thu tới 20m. Thời khắc sinh tử, có lựa chọn khác, Liên Thành cắn chặt răng, đột nhiên dừng bước. Sau đó gầm thét phóng tới Tề Mỹ Thiện! Nhất định phải giết nàng! Giết nàng, liền có thể sống sót! Hoàn toàn chính xác, Liên thành cũng biết, mình có thể sống đến bây giờ đều do Tề Mỹ Thiện giúp đỡ rất nhiều lần. Lúc ấy, thời điểm nhảy xuống hắc hà cứu nàng, đích là ôm tâm tư hy sinh. đơn giản là ôm tâm lý chịu chết thực ma vương cấp huyết tự. Nhưng nếu như có sinh lộ, có sinh sơ, vẫn là hi vọng có thể sống sót. Phần tư tâm này, phần may mắn này, cùng với phần cảm kích vì nàng cứu mạng đều là hư vô. So sánh với sống sót, những thứ này có ý nghĩa gì sao? Liên thành lúc này mới phát ... Đối với nhân loại mà , thiện lương, cảm ơn, trung thành, bất quá là mặt ngoài giả nhân giả nghĩa mà thôi. Vì mạng sống mà bất chấp hết thảy mới là thứ chân nhất. Đây mới là... nhân tính chân nhất! Trong tay Tề Mỹ Thiện, giờ phút này cũng nhiều hơn thanh dao găm. Con dao đó là lúc ở hành lang bức tranh tây Liên Thành đưa cho nàng. Lúc này thời gian cấp bách, hai người biết nhất định phải mau chóng giết chết đối phương! Hai người đều cầm dao găm trong tay, hướng đối phương vọt tới! Ngân y quỷ càng ngày càng gần hai người, khoảng cách còn tới 10m nữa! Tề Mỹ Thiện đem dao găm hung hăng đâm vào cổ Hoa Liên Thành, đồng thời dùng tay còn lại bảo hộ cổ. Mà Liên Thành cũng là ngạnh sanh xông tới! đến 10 giây thời gian, ai sống ai chết, liền phải quyết định xuống! Dao găm trong tay Tề Mỹ Thiện chém hụt, mà Liên Thành dùng dao găm đâm thẳng vào cổ nàng! Hung hăng đem nàng đánh gục xuống! Ngân y quỷ gần trong gang tấc! Hơn nữa, tay chạm tới Liên Thành! Thanh chủy thủ kia đâm vào cổ Tề Mỹ Thiện, nhưng đâm vào còn chưa đủ sâu. Dưới tình huống như vậy, nàng lập tức chết . Nhưng chút thời gian này cũng đủ làm Liên Thành chết rồi. "Ác... Ma..." Tề Mỹ Thiện trừng to mắt, nàng nằm rạp mặt đất, thốt ra hai chữ này. Liên thành nghe được lời này, liền nhớ lại trước đây Hạ Uyên từng . "Tại nhà trọ này, người sống sót được đến cuối cùng, có lẽ đều biến thành ác ma." Là lúc trước bị Thâm Vũ thao túng, thể nào theo đuổi thiện tâm, từng bước về phía lãnh huyết. Đây là những lời mà Hạ Uyên phát ra cảm thán với Liên Thành. Mà Liên Thành lúc này rốt cục có thể hiểu ý nghĩa của câu đó. Hoàn toàn chính xác, người sinh hoạt trong nhà trọ, từng bước từng bước biến thành ác ma. Gương mặt Ngân y quỷ ngừng kéo dài, miệng ngừng rạn nứt, muốn đem Liên Thành nuốt vào. "Chết cho ta ... Chết !" Liên thành ngừng dùng chân đạp xuống dao găm ở cổ Tề Mỹ Thiện. Chỉ cần đem dao găm đâm vào đủ sâu là có thể giết chết nàng! Tề Mỹ Thiện vẫn giãy dụa như trước, nàng vươn tay muốn đem dao găm rút ra, nhưng thân thể còn chút khí lực nào. Rốt cục, chân Liên Thành dùng sức giẫm mạnh, đem con dao găm đâm lút cán vào cổ Tề Mỹ thiện! Táng mạng của nàng ngay lập tức tàn lụi! Sau đó, cánh tay bắt lấy Liên Thành liền rút vào trong quần áo! Liên thành ngã mặt đất, khụy xuống trước thi thể Tề Mỹ Thiện. Trước mắt, chỉ còn lại kiện quần áo màu bạc. Liên thành lập tức đứng dậy, nhìn thấy Tề Mỹ Thiện chết nhắm mắt, nàng chết phải trong tay quỷ, mà là trong tay nam nhân được nàng cứu nhiều nhất! Liên thành trong thời gian ngắn liên tục giết chết hai người! Điều này đối với tinh thần của cũng là trùng kích phi thường lớn. Nhưng biết , thể lãng phí mười lăm giây kế tiếp! Giết chết Tề Mỹ Thiện để đổi lấy mười lăm giây! Liên thành lại tiếp tục chạy tới trước, đồng thời trong đầu ngừng đọc giây. Mười hai... Mười ... Mười... Chín... Tám... Bảy... Sáu... Năm... Bốn... Ba... Cách cánh cửa còn có 30m! Hai... Còn mười lăm mét... ... đến giờ! Ngân y quỷ lại lần nữa xuất ! "Ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah!" Liên thành rất ràng, tại còn ai để cho giết nữa rồi! Kỳ , còn có vấn đề, cho dù tiến vào cánh cửa kia, phải chăng an toàn sao? Dù sao cánh cửa kia cũng phải cửa lớn của nhà trọ, tính vào rồi... Rốt cục, Liên Thành chạy tới trước cánh cửa kia! Mà dù là như thế... Ngân y quỷ cũng đến gần cách khoảng 40m! nhanh chóng đem cửa mở ra, sau đó tiến vào, dọc theo bậc thang ngừng hướng phía dưới bỏ chạy! "Trốn... Trốn... Trốn! chạy tới căn phòng đặt quan tài, sau đó, sau đó... Ta có thể hoàn thành cái Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị này rồi!" Phố Mộ Nguyệt. Trước cửa nhà mẹ đẻ Doanh Tử Dạ . "Vì sao ba ba ở nơi này?" Lý phi thường ngoài ý muốn nhìn phụ thân trước mắt, tại sao lại cùng nhau gặp phụ thân ở đây. Lý Ung vừa muốn gì đó, lúc này Tử Dạ tới bên người Lý . Thời điểm Lý Ung nhìn thấy Tử Dạ, tức khắc dâng lên loại cảm giác cực kỳ quen thuộc. Khuôn mặt của Tử Dạ làm cảm giác rất giống người nào đó. "Như thế nào lại... Giống như vậy?" Lý Ung kinh ngạc thấp giọng : "Nàng.. Nàng là ai? Lý ?" "Ah, ba ba, " Lý vội vàng kéo tay Tử Dạ qua, : "Ta giới thiệu cho ngươi. Tên của nàng gọi Doanh Tử Dạ, là bạn của ta. Tử Dạ, đây là ba ba của ta." "Xin chào, bá phụ." Tử Dạ hơi cúi đầu, : "Bá phụ tới nơi này tìm người sao?" "Doanh Tử Dạ?" Lý Ung lại càng rung động, lập tức truy vấn: "Doanh... Có phải Tần Thủy Hoàng Doanh Chính - Doanh(là ông ý hỏi nghĩa của từ Doanh có phải họ của TTH) hay ?" "Đúng vậy, " Lý thấy thái độ của phụ thân phi thường kỳ quái, trả lời: "Họ này đích thực rất ít gặp." "Doanh... Tử Dạ..." Lý Ung nhai nuốt lấy cái tên này. Tử Dạ cũng chú ý tới phản ứng của Lý Ung. Con mắt Lý Ung thủy chung gắt gao nhìn chằm chằm vào nàng, rốt cục, mở miệng. "Ngươi… mẹ của ngươi, có phải gọi là Doanh thanh ly hay ?" Những lời này làm Lý và Tử Dạ sắc mặt đều đại biến! "Đúng, sai." Tử Dạ lập tức truy vấn: "Bá phụ, ngươi như thế nào lại biết danh tự của mẫu thân ta? Ngươi và mẫu thân của ta quan biết nhau sao?" "Đúng, đúng đấy." Hình bóng xinh đẹp ngày xưa, hôm nay lại lại ràng trong lòng Lý Ung. Thời thời khắc khắc, cách nào quên. Cũng chính vậy nên mới mang hoa đến đây. Bởi vì nơi đây là nơi nàng từng sinh hoạt, cũng là nơi nàng chết . "Ngươi và mẹ ngươi đều rất xinh đẹp." Lý Ung bỗng nhiên ra câu như vậy: "Hơn nữa ngữ khí lúc chuyện cũng rất giống nàng." Sau đó hít sâu hơi, hỏi: "Ta... Hỏi câu. Các ngươi là chân tâm nhau ? phải tùy tiện chơi đùa?" "Đương nhiên phải!" Lý lập tức ở trước mặt phụ thân bày tỏ nỗi lòng: "Ta và Tử Dạ định cả đời, bao giờ từ bỏ đối phương!" "Như vậy ah... Hai người các ngươi, " Lý Ung chỉ vào hai người : "Buổi tối hôm nay về nhà . Lý , ngươi mực ở bên ngoài thuê nhà trọ nhưng lại cho ta địa chỉ, chẳng lẽ hai người các ngươi ở chung?" "Ở chung... Cũng tính là ở chung..." Lý cười khổ, thà rằng hy vọng là ở chung. Phụ thân nào biết hai năm qua bọn quả thực là sống bằng chết! Hôm nay trở về? còn muốn tiếp tục điều tra manh mối có liên quan tới Thâm Vũ. Nếu có phát trọng đại, chưa hẳn là vào lúc này. "Hôm nay chúng ta có thời gian đâu, ba ba." Lý vội : "Chúng ta có chuyện muốn làm..." "Ngươi đến cùng là làm mấy thứ gì đó? Ta nghe quản lý khoa ngoại chuyện, ngươi luôn đưa vài người trọng thương tới bệnh viện trị liệu, ngươi ở bên ngoài đừng làm ra tình gì khiến cho ta mất mặt! Buổi tối hôm nay ngươi phải về! Cứ như vậy!" Sau đó, Lý Ung liền xoay người rời . Lý đợi phụ thân xa, nắm chặt tay Tử Dạ, : "Thực là thể tưởng tượng nổi. Cha ta và mẹ ngươi lại quen biết nhau? Lại có tình trùng hợp tới như vậy? Cái này cũng phải phim tình cảm lúc 8 giờ ah." "Hoàn toàn chính xác rất trùng hợp." Tử Dạ cũng cảm giác kỳ quái: "Chúng ta ở trong nhà trọ mới biết nhau , trước đó chưa hề từng gặp mặt ah." Hơn nữa, Tử Dạ chú ý tới, thời điểm Lý Ung nhắc tới cái tên Doanh thanh ly, biểu lộ mặt cực kỳ mất tự nhiên. Cái đó tuyệt đối phải biểu lộ giữa những bằng hữu bình thường. Trong Địa ngục lâu đài cổ. Ngân y quỷ đuổi theo. Liên thành thành công rồi. cầm con dao nhuốn máu, ngừng bước xuống dưới. Mà cái cầu thang hướng xuống dưới này hề có lan can, bốn phương tám hướng đều là mảnh hắc ám hư . tới hai giờ rồi, nhưng chưa hề thấy điểm cuối! Chẳng lẽ đây là cái động đáy sao? Chẳng lẽ vĩnh viễn cũng đến ngọn nguồn sao? nhìn đồng hồ tay chút, sắp năm giờ. Thời gian Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị chấm dứt là sáu giờ tối. Khoảng cách có thể trở về nhà trọ, càng ngày càng gần rồi! giờ phút này ngồi ở bậc thang, nhìn xuống phía dưới như là Thâm Uyên đáy, lại nhìn phía sau, thấy có tung tích quỷ đuổi theo. Hai canh giờ này ngược lại vô cùng yên bình. "Tiểu hàm..." Liên thành nhớ lại danh tự của người vô cùng chân thành : "Có lẽ ta rất nhanh đến gặp ngươi. Ta phạm vào tội nghiệt thể tha thứ, ta... là tên 'Ác ma' rồi. Nhưng dù vậy ta vẫn muốn sống sót, dù vậy... Ta vẫn hi vọng, có thể ly khai cái nhà trọ kia." chút rồi lại ngừng khá nhiều lần. Bỗng nhiên nghĩ đến, có nên dứt khoát ở lại cầu thang hắc ám này , có lẽ quỷ xuất đâu? Đến giờ liền có thể trở về nhà trọ. Nhưng cái thang lầu an toàn sao? Vạn nhất nó đột nhiên sụp đổ làm sao bây giờ? Hoặc là, quỷ xuất trước sau chặn đường sao? dám đánh bạc. Nhà trọ có khả năng an bài con đường nguy hiểm. Cho nên, chỉ có thể tiếp tục hướng xuống dưới đến. có lựa chọn khác. "Ta phải ly khai khỏi nhà trọ." Liên thành vừa vừa ngừng lẩm nhẩm: "Ta nhất định... Nhất định phải ly khai nhà trọ!" Lại trôi qua hơn nửa canh giờ, rốt cục tới cuối cầu thang! Cuối cầu thang là khu vực rộng lớn vô hạn, là nơi vô cùng quen thuộc. Mặt đất do những mảnh gạch men đen trắng tạo thành. Chỉ là lúc này đây, số lượng gạch men màu đen hơn xa so với gạch men màu trắng, thường thường phải hơn mười khối gạch màu đen mới có khối gạch màu trắng. Khắp nơi, có thể trông thấy những cây cột thẳng đứng, điêu khắc từng đoàn đầu lâu. tới bậc cuối cùng của bậc thang. Liên thành căn bản nhìn tới cái quan tài kia ở nơi nào. Vì gian vô hạn rộng lớn, chỉ nhìn thấy vô số cây cột điêu khắc khô lâu. Sau đó, chân giẫm lên khoảng trống, làm rơi mặt đất. Cầu thang biến mất vô ảnh vô tung! Đỉnh đầu vẫn như cũ là mảnh hư hắc ám. Mỗi cây cột, đều cách nhau đại khái hơn 20m. Bước chân Liên Thành ngã xuống đạp lên viên gạch màu đen, lập tức đằng sau cây cột, xuất những Hắc bào nhân giống như ác mộng! Gạch men sứ màu trắng... Liên thành vội vàng tìm kiếm gạch men sứ màu trắng gần đấy... khoảng cách tới hơn 30m! Mà ở khoảng giữa và viên gạch màu trắng có cây cột, lúc này tuôn ra rất nhiều Hắc bào nhân!
Chương 15 q13 Máu tươi tay đọng lại. Hơn nửa giờ trước, Liên Thành sát hại hai nữ nhân oán cừu với , trong đó người, thậm chí còn là ân nhân cứu mạng của . Nếu như là trước khi tiến vào nhà trọ, đây là hành vi tội ác thể nào có thể làm được. Nhưng làm. Ánh mắt của Tề Mỹ Hoa và Tề Mỹ Thiện trước khi chết, bao giờ có thể quên. Đứng lênô vuông màu trắng có thể sống sót, đây là điều mà Tề Mỹ Thiện cho biết. Nếu có nàng, bả thân thể nào sống được đến bây giờ. Liên thành so bất kỳ ai đều rất ràng điều này. Giờ phút này, dọc theo những ô vuông màu đen sàn nhà ngừng phóng tới những ô vuông màu trắng! Ác ma, vậy liền trở thành ác ma ! Chỉ cần có thể sống sót, chỉ cần có thể ly khai khỏi nhà trọ, cho dù trở thành ác ma như thế nào! Ta thà rằng làm ác ma mà sống sót còn hơn làm thiên sứ mà chết ! Đây là nội tâm chân nhất của Liên Thành. Thân thể hắc bào nhân như trôi tiến về phía ! Mà Liên Thành cầm chắc con dao găm giết chết Tề Mỹ Thiện trong tay , giống như hùng sư nhìn thấy con mồi, phóng tới những Hắc bào nhânkia! "Tiểu hàm, từ hôm nay trở đita nhất định bảo hộ ngươi . Ta thề, ta mực ngươi, đến ngày ta chết mới thôi." "Ân, ta tin tưởng ngươi, Liên thành. Vô luận như thế nào, chúng ta đều nhất định phải hạnh phúc." Ngày nào đó, Ngân Nguyệt đảo, bỏ hỷ phục xinh đẹp, buông tha cho tất cả vinh hoa phú quý, để truy cầu tình cảm chân thành nhất, hai người làm ra tình khuôn sáo như mấy bộ phim tình cảm rẻ tiền —— bỏ trốn. Nụ cười của nàng, vẻ đẹp của nàng, thiện lương của nàng, đều là niềm tin để Liên Thành kiên trì. chỉ lần nghĩ tới, có nàng, cho dù lấy ra toàn bộ tài phú thế giới này cũng đổi. Cho nên, cho dù bị ngàn người chỉ trỏ, đắc tội với hai siêu cấp phú hào thành phố S, trải qua sinh hoạt chui lủi, buông tha cho công việc thù lương cao, chạy tới sống ở thành phố lạ lẫm cùng hối tiếc. Buổi tối ngày nào đó, hai người tới thành phố K thuê căn phòng , từ đây bắt đầu thiên địa mới của bọn . Cũng ở trong căn phòng đó, hai người dâng lên lần đầu tiên của mình. Đó là đoạn thời gian hạnh phúc trong trí nhớ của Hoa Liên Thành. Tuy nó phi thường ngắn ngủi, nhưng lưu trữ tất cả những gì tốt đẹp nhất, hạnh phúc nhất trong cuộc đời . "Tuy lúc này chỉ là căn phòng , nhưng sau này ta kiếm tiền mua căn nhà lớn hơn." "Ha ha, làm sao có thể chứ? tại giá phòng cao tới lợi hại, chúng ta phải phấn đấu bao nhiêu năm đây." "Xin lỗi, Tiểu Hàm." "Có gì phải xin lỗi đâu? Ngươi làm sai bất cứ chuyện gì ah." " mến ngươi, lại thể cấp cho ngươi cuộc sống tốt nhất. Cái này là lỗi của ta, nhưng ta cố gắng , nhất định ." Ở xã hội coi trọng vật chất này, quan hệ giữa người với người chỉ là hiệu quả và lợi ích, giữa nam và nữ chỉ vì vấn đề nhà ở mà cãi nhau dẫn tới chia tay. Rất nhiều tình, đều nghiệm chứng câu, " Vợ chồng nghèo hèn trăm buồn bã" . Mà như Hoa Liên Thành và Y Hàm nhau so do vật chất là rất hi hữu. Nhưng thời gian giống như ác mộng tới. Hai người tiến nhập vào nhà trọ, biết được tình về huyết tự chỉ thị khủng bố. Điều này làm hai người thiên đường ngã xuống địa ngục thâm uyên. Nếu như phải có đối phương động viên, căn bản thể nào chống đỡ đến ngày hôm nay. "Ta nhất định còn sống ly khai khỏi nhà trọ! Tiểu hàm, tin tưởng ta!" Nhưng thực tế, trong huyết tự tìm kiếm đầu người, Y Hàm đối với tên ma chặt đầu kia tràn ngập sợ hãi, mà Liên thành lại có cách nào vì nàng làm bất cứ chuyện gì. Thậm chí, còn để cho nàng chết ở tay quỷ đầu. Cho dù có thể ly khai khỏi nhà trọ, nhưng đối với Liên Thành mà , cũng hề trông chờ điều gì hạnh phúc. Trở lại xã hội , cũng chỉ có thể sinh hoạt mình. Mà đắc tội với Khổng gia, sớm muộn gì cũng bị Lỗ Thiện chơi chết. biết Lỗ Thiện là con người tâm ngoan thủ lạt, lại là nhị thế tử ăn chơi trác táng chắc chắn tha cho . Nhưng, cho dù như thế... Cho dù là như thế... So với sống trong nhà trọ còn tốt hơn! Mặc dù biến thành hai bàn tay trắng, cũng muốn sống ngoài nhà trọ! hi vọng sống sót, cho dù biến thành ác ma mà sống sót! "Sống sót... Ta nhất định phải sống sót... cho dù giết người phóng hỏa lão tử cũng phải sống sót!" Liên thành ngừng như vậy. Trước kia từng xem qua tiểu thuyết mạng, tên là 《 vô hạn khủng bố 》. Nội dung cuốn tiểu thuyết kia cùng nhà trọ địa ngục cũng có chỗ tương tự. Giảng về đám nhân loại phải chiến đấu trong những bộ phim kinh dị, nếu như còn sống sót trở về nơi gọi là "Chủ thần gian", mỗi mười ngày phải trải qua bộ phim kinh dị, cuối cùng tích góp từng chút điểm tích lũy, đạt tới giới hạn nhất định liền có thể trở về thế giớithật. "Chủ thần gian" cùng với nhà trọ phi thường giống nhau. Bất quá nó tốt hơn so với nhà trọ ở chỗ, những bộ phim kinh dị kia phải chỉ có mình quỷ hồn, cũng xuất Alien, Zombie, những sinh vật có thể dùng vũ khí đại giết chết, đồng thời có thể dùng điểm tích lũy đổi thành vũ khí. Nhưng nhà trọ căn bản tồn tại những loại vật phẩm này. Quyển tiểu thuyết này, bắt đầu đọc lúc tiến vào nhà trọ. Sinh hoạt trong hắc ám, nội dung cuốn tiểu thuyết về những người dãy dụa cầu sinh trở thành tinh thần trụ cột rất trọng yếu với . Mà nhớ lại trong chuyện nhân vật chính họ Trịnh có câu: "Vì sống sót, có thể làm dơ tay của mình sao? Có thể làm dơ tâmcủa chính mình sao?" Lúc ấy nhìn thấy những lời này, Liên Thành cũng có những suy nghĩ sâu xa. Nhưng tại , chỉ dơ tay, mà còn dơ cả tâm nữa. Tiểu thuyết, cuối cùng cũng chỉ là tiểu thuyết mà thôi. Tác giả cũng chỉ có thể theo góc độ lý tưởng mà miêu tả câu chuyện, bởi vì phải cân nhắc cảm thụ của độc giả, tiểu thuyết lấy tinh thần hướng tới, v ..v .... Nhưng cùng lại bất đồng. Sinh hoạt ở trong nhà trọ thời gian ngắn, vì sống sót mà dơ tay, dơ tâm cũng chỉ trong chốc lát là có thể quyết định , căn bản giống nhân vật chính họ Trịnh, phân vân do dự. hắc bào nhân cách Liên Thành tới 5m, mà Liên thành chỉ còn thiếu chút nữa là tới được ô vuông màu trắng rồi! Hai tay hắc bào nhân duỗi tới, phát bắt được tay ! Liên thành lập tức đem khóa áo khoác kéo ra, đem hai tay rút ra ngoài, kết quả hắc bào nhân chỉ bắt được 1 kiện áo khoác! Sau đó, đột nhiên ngã mặt đất, lăn vòng vào ô vuông màu trắng! Kế tiếp, Hắc bào nhân liền bất động. Liên thành lần nữa đứng lên, nhìn hành động của hắc bào nhân xác định quy luật của căn phòng này vẫn là như thế. Nhưng vấn đề là, quan tài ở nơi nào đây? gian trong căn phòng này thoạt nhìn vô biên vô hạn, ở đâu nhìn cũng thấy quan tài. Mà những ô vuông màu trắng này, cũng chỉ có thể ở được 5 phút đồnghồ! Liên thành bên vừa nhìn bốn phương tìm kiếm quan tài bên vừa tiến hành đọc giây. "Đáng giận, ở nơi nào? Đến cùng ở nơi nào?" Thời gian trôi qua rất nhanh , đảo mắt, qua ba phút. Hắc bào nhân giờ phút này tuy đều bất động, nhưng khi Liên Thành rời khỏi ô vuông màu trắng tất cả xúm lại! Bất quá, Hắc bào nhân bất động..., cũng giúp Liên thành tập trung tìm được khẽ hở để đột phá. Tìm thấy quan tài, phải ở trong gian cực lớn này tiếp tục tìm tòi lục lọi. chỉ có cái mạng ah! Khoảnh cách giữa các ô vuông màu trắng phi thường lớn, mà lại có nhiều thời gian! Ở trong cái gian này muốn chèo chống đến 6 giờ, cho rằng tuyệt đối có khả năng. Trừ phi tìm được cỗ quan tài kia! thực tế quan tài kia có phải là sinh lộ hay cũng là vấn đề. Nhưng bây giờ Liên thành cân nhắc được nhiều như vậy. Đúng vào lúc này, Liên thành bỗng đem ánh mắt nhìn về hướng khác! Tuy nhìn tới quan tài. Nhưng ở nơi đó truyền tới cỗ cảm giác làm Liên Thành sợ hãi run rẩy. Cứ việc nhìn thấy gì nhưng nỗi sợ hãi như thái sơn áp đỉnh, để biết chính là nơi đó! Cảm giác này cùng với lúc chứng kiến gương mặt to lớn hắc hà giống hệt nhau! Chỉ là, lúc này cảm giác còn mãnh liệt hơn so với lúc đó nhiều lần! " sai đâu." Liên thành : "Nơi đó chính là... chỗ của Ma Vương!" Ma Vương, ở trong huyết tự chỉ thị chính là tồn tại kinh khủng nhất mà nhà trọ bố trí, rốt cục phải chính thức đối mặt! Lúc trước bóng đen và gương mặt cực lớn chỉ là hình chiếu mà thôi. Mà ở nơi này... mới chính là bản tôn ! Ở hướng đó, ô màu trắng cách Liên Thành gần nhất cũng phải hơn 15m. Vừa rồi xuống cầu thang tranh thủ nghỉ nghơi, cũng khôi phục khá nhiều thể lực. Hơn nữa rất may mắn chính là, hướng đó số lượng hắc bào nhân cũng nhiều, có đột phá khẩu khá lớn! Hơn nữa ở gần ô vuông màu trắng kia cũng có nhiều cây cột. Tốt... Liên thành tính toán vẫn quên đọc giây. Sau đó liền nhẩy ra bước xa, phi tốc về phía ô vuông màu trắng kia! Những hắc bào nhân sau khi lao ra khỏi ô vuông màu trắng liền xúm xít lao về phía ! Lúc này tốc độ của Liên Thành rất nhanh, xông vào được ô vuông màu trắng. Sau đó hắc bào nhân lại bị định trụ. nhảy vào ô vuông màu trắng xong lại tiếp tục nhảy vào ô vuông màu trắng ở phía trước! Ô vuông màu trắng ở phía trước khoảng cách xác thực khá dài, nhưng phát việc, tốc độ di chuyển của hắc bào nhân cũng tính là đặc biệt nhanh, ít nhất kém xa xo với lũ ở mê cung. Cho nên chỉ cần kéo dài khoảng cách cũng cần quá sợ hãi. Cần phải chú ý chính là cây cột. Hắc bào nhân đều là từ sau cây cột lao ra, mà cây cột ở đây lại phi thường dày đặc, cho nên mỗi lần tiếp cận cây cột nào đó, từ đằng sau nó liền lao ra hắc bào nhân. Liên thành trải qua nhiều lần cửu tử nhất sinh, chạy trốn thở hồng hộc, nhưng vẫn chưa phát ra quan tài. Số lượng hắc bào nhân xuất càng ngày càng nhiều. Liên thành rất ràng, nếu tìm được cỗ quan tài, sớm muộn gì cũng chết. cầm tấm vé vào nhìn nhìn, đích thực vé có phải đem quan tài kia di động ra chỗ khác. Liên thành cảm giác khí tức phía trước, càng ngày càng làm cho người ta sợ hãi. thực tế, gian nơi này ánh sáng cũng càng ngày càng ít. Cùng những hắc bào nhân kia núp trong bóng đêm quả thực rất khó phân biệt. Bóng tối ngừng đánh úp lại. Khá tốt Liên Thành dùng điện thoại di động chiếu sáng, còn có thể nhìn ra màu sắc các viên gạch. Cỗ quan tài kia, khẳng định rất gần! Liên thành cắn chặt răng, : "Nhanh... đường đến nơi đây, ta làm dơ tay của mình, dơ chínhtâm mình. Ta mất hết thảy rồi, công việc, người , sinh hoạt, linh hồn, nhân cách, ta đều bỏ qua rồi! Mục đích chỉ là vì đánh đổi trong ma vương cấp huyết tự này sống sót, rời khỏi nhà trọ!" Tuy càng ngày càng tiếp cận chung kết, nhưng Liên Thành cảm giác được trong nội tâm có nỗi lo lắng ngừng bành trướng. Bóng tối sau lưng phảng phất như tùy thời xuất u linh tỷ muội Tề gia. , có lẽ xuất rồi, giống như bác sĩ Đường vậy. Viên gạch màu trắng trước mắt phải cách hơn 20m. Mà hắc bào nhân tụ tập khá dày đặc. Nếu như lao ra mà ..., chỉ sợ căn bản sống được bao lâu! tại, khoảng cách tới sáu giờ tối... Còn 10 phút! Trước mắt chỉ có viên gạch màu trắng. Chỉ cần thời gian 5 phút vừa hết liền tiến vào viên gạch trắng đó, là có thể được cứu vớt rồi. Hai cái năm phút đồng hồ cộng lại là đủ 10 phút thời gian, có thể tự động trở về nhà trọ rồi. Nhưng Liên Thành rất ràng nhà trọ để cho dễ dàng sống sót như vậy trở về đâu. "Ta, đến cùng còn có thể chống đỡ được bao lâu thời gian đây?" Năm phút đồng hồ cũng sắp hết. Liên thành lại lần nữa chạy nước rút, mà Hắc bào nhân cũng lập tức di động mà đến! Trong bóng tối, thể nào phán đoán khoảng cách với hắc bào nhân, Liên Thành chỉ có thể liều lĩnh chạy tới trước mặt! Lúc này... Bỗng nhiên, cỗ hắc ám cực lớn cắn nuốt hết tất cả những tia hào quang! Cho dù là ánh sáng của điện thoại, cũng bị cắn nuốt! ", !" Trong bóng tối, Liên Thành nhìn thấy phía trước xuất cỗ quan tài! Khoảng cách tới , tầm ngoài 50m! Tuy hết thảy bị hắc ám bao trùm, chỉ còn lại cỗ quan tài kia nhưng lại có thể thấy rất ràng. Phảng phất hết thảy đều biến thành gian triệt để hắc ám, chỉ có cỗ quan tài kia là tồn tại chân nhất. Hắc bào nhân, cây cột, đều căn bản nhìn thấy, phải là biến mất, chỉ là bản thân mình nhìn thấy mà thôi. tinh tường nhìn thấy, sàn nhà phía dưới quan tài là vòng tròn màu đen! Chỉ cần đem quan tài dịch chuyển khỏi chỗ đó là có thể rời khỏi nơi này rồi! Liên thành chút do dự phóng đến! 40m... 30m... 20m... Thời điểm chỉ còn lại 10m cảm thấy cái lạnh dường như thấm vào từng lỗ chân lông. Cỗ quan tài kia có thể phát ra loại năng lượng làm dấy lên nỗi sợ hãi bản năng của nhân loại! Chỉ còn lại 10m! Liên thành cố gắng chế trụ nỗi sợ hãi, ngừng phóng về phía trước! Mà lúc này, cánh tay bắt được cổ tay của ! Hắc bào nhân sao? Là Hắc bào nhân sao? lại lần nữa đem kiện y phục mặc cởi ra, cưỡng ép thoát khỏi cánh tay kia, lại lần nữa chạy tới, lại cảm thấy chân phải bị túm chặt! lập tức rút chân ra khỏi giầy, chân trần chạy tới cỗ quan tài! tính ra, tại cũng rất gần 6 giờ rồi! Rốt cục, hai tay bắt được cỗ quan tài kia! Thời điểm tiếp xúc với cỗ quan tài, Liên Thành cảm giác linh hồn phảng phất như bị rút ra. Lực lượng tà ác trong cỗ quan tài kia như là địa ngục vô cùng vô tận! Liên thành cưỡng ép linh hồn run rẩy, bắt đầu di động quan tài. Mà lúc này, vô số cánh tay bắt được ! Là Hắc bào nhân! Hắc bào nhân bắt được ! "Ah... Ah ah ah ah ah ah ah..." Tay của bị kéo rời khỏi cái quan tài kia! ... chỉ thiếu ít, còn thiếu chút nữa thôi! Bỏ ra nhiều như vậy, chẳng lẽ khi sắp thành lại bại sao? Chẳng lẽ thể nào thành công vượt qua ma vương cấp huyết tự sao? Nhưng trong khoảnh khắc nhìn lướt qua cánh tay còn chưa bị túm. Dựa vào chút ánh sáng phụ cận quan tài, nhìn ràng, đồng hồ, ... ... Vượt qua sáu giờ! Có thể trở về rồi! Có thể trở về nhà trọ rồi! Trong đầu, lập tức sinh ra ý niệm trở về nhà trọ! Tức khắc, hết thảy hắc ám đều triệt để biến mất, trong tích tắc ngẩn ngơ, chung quanh khôi phục lại hào quang. Liên thành, nhìn kỹ bốn phía. ... Về tới đại sảnh nhà trọ! Đồng hồ treo tường đại sảnh nhà trọ chỉ , bây giờ là 6 giờ 5 phút.
Chương 16 q13 Lý ở nhà. "Ân, Lý , bé này rất đẹp, cũng rất lễ phép ah, " Dương cảnh huệ nhìn Tử Dạ càng nhìn lại càng ưa thích : "Hai người các ngươi quen nhau lúc nào?" "Thời điểm tháng 7 năm ngoái." Lý trả lời. "Ah?" Dương cảnh huệ tức khắc bừng tỉnh đại ngộ: "Khó trách đầu năm ta gọi điện cho ngươi, ngươi lại chịu về, nguyên lai có bạn , như thế nào sớm đây." Lý và Tử Dạ ngồi bàn cơm, đối mặt với cha mẹ. Vốn thời điểm mừng năm mới Lý muốn dẫn Tử Dạ về nhà ra mắt bố mẹ. Hôm nay, ngược lại cứ như vậy chuẩn bị mà trở về. Bởi vì nghe Lý dẫn bạn về, Dương cảnh huệ tự mình xuống bếp làm cả bàn thức ăn ngon. Thân là chủ tịch bệnh viện Chính Thiên, nàng cũng coi như là nữ cường nhân, bình thường cũng phải làm bếp bao giờ. Bây giờ tuy có tuổi, nhưng bảo dưỡng da tệ, lại thêm bản thân nàng rất có khí chất, nên có thể nhìn ra được thời trẻ cũng rất mỹ mạo. Mà Lý Ung ngừng nhìn Tử Dạ rất chăm chú, ánh mắt của , cũng tự nhiên làm Lý chú ý. Nhưng cũng mở miệng hỏi, nếu như phụ thân muốn , tự nhiên . "Tốt rồi, qua 6 giờ rồi." Dương cảnh huệ ngẩng đầu nhìn : "Mọi người nhanh ăn , đồ ăn nguội tốt. Doanh tiểu thư, nếm thử cái thịt viênnày , là món đắc ý của ta đó!" "Cảm ơn bá mẫu." Tử Dạ tiếp nhận viên thịt, mà ánh mắt của nàng cũng chú ý tới Lý Ung. Nội tâm của nàng suy đoán, đến cùng phụ thân của Lý và mẫu thân nàng có quan hệ như thế nào? Bữa cơm này,ngược lại rất ấm áp. "Doanh tiểu thư, " Lý Ung bỗng nhiên : "Ngươi và Tiểu như thế nào quen biết nhau? " "Đúng vậy, " Dương cảnh huệ cũng hứng thú: "Quan hệ của các ngươi tiến triển đến mức nào rồi hả?" Lý tự nhiên có khả năng , vì vậy trả lời: "Chúng con cùng trọ nhà trọ cho nên mới quen biết nhau. Xác lập quan hệ đương là thời điểm đầu năm." Lý cơ bản cũng dối, đích thực đầu năm Tử Dạ mới đáp lại lời cầu ái của . Lý Ung thoạt nhìn dường như lâm vào trầm tư. Lý vốn tính toán trở về , muốn tìm Bồ phi linh nhưng nàng lại có nhà. Mà Ngân Dạ ở bên kia cũng hỏi qua. Ngân Dạ cũng hoàn toàn giấu diếm đem hết thảy cho Lý , Bồ phi linh cũng gì bất cứ chuyện gì. Điều này làm Lý nhất thời biết hay giả. Nhưng coi như là dối cũng thể nào vạch mặt. tại rời kỏi nhà trọ, bình thường chỉ trở về lần rồi . Cái này làm Lý càng ngày càng cảnh giác Ngân Dạ. đến tột cùng có kế hoạch gì? Lý Ung tuy nãy giờ yên lặng gì, nhưng nội tâm suy nghĩ như ba đào. "Lý ." diện mục nghiêm nghị với nhi tử: " Ngươi lựa chọn Tử Dạ, định cùng nàng như vậy cả đời, vậy tuyệt đối thể phụ nàng , hảo hảo đối đãi. Biết ?" "Vâng... Ba ba." Lý càng cảm giác kì quái. Đến cùng, phụ thân và mẫu thân của Tử Dạ có quan hệ như thế nào? Sau khi cơm nước xong, Lý Ung vào thư phòng khóa cửa lại. Mà Dương cảnh huệ vẫn còn cao hứng bừng bừng chuyện với Tử Dạ ở bên ngoài. Lý Ung chậm rãi tiến về trước cửa sổ. Giờ phút này, bầu trời trời u ám, chỉ có chút ánh trăng xuyên vào phòng. Lý Ung vươn tay ra, chạm đến cửa sổ. "Con của ngươi... rất đẹp. Thanh ly." Lý Ung là con người tính toán, mưu quyền của so với y học còn cao hơn nhiều lắm, có thể đem bệnh viện Chính Thiên quản lý tốt như vậy, cũng phải dùng những thủ đoạn dơ bẩn. Mà vô luận đạt được nhiều hay ít cũng thể nào đền bù được nỗi đau xót và tiếc nuối mà nữ nhân Doanh thanh ly lưu lại trong lòng . Giờ phút này, tại nhà trọ. Liên thành sững sờ nhìn khắp bốn phía, căn bản thể tin, ràng ... Thành công chấp hành Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị! ràng trở lại nhà trọ rồi! Trở về rồi hả? Trở về rồi hả? trở về rồi hả? cách khác, có thể ly khai nhà trọ rồi hả? cần phải chấp hành những huyết tự chỉ thị kia rồi hả? cần phải đối mặt với những ác quỷ u linh khủng bố kia rồi hả? Hết thảy đều xong rồi sao? vẫn cảm giác hết thảy như giống như mộng ảo, nhưng trước mắt ở trong căn hộ thể chối cãi! trở về rồi! Có thể rời khỏi... có thể rời khỏi nhà trọ rồi! Để đạt được kết quả này giết chết hai nữ nhân vô tội! tàn nhẫn giết chết các nàngnhư vậy! Liên thành đangquỳ gối sàn nhà, bỗng nhiên gào khóc! ngừng dùng tayđấm vào nền đá cẩm thạch. Giờ khắc này tâm tình của có thể là đại hỷ đại bi. Hết thảy đều xong, có thể ly khai nhà trọ rồi. thực được mục đích này, mất rất nhiều rất nhiều.... tại chỉ còn lại hai bàn tay trắng, gần như chỉ còn mỗi cái mạng mà thôi. "Nhà trọ... Cái nhà trọ này... Rốt cục có thể ra, rốt cục..." Liên thành cơ hồ muốn ngất. Mấy giờ ngừng chạy trốn và chạy trốn, nhiều lần đều cho rằng, chính mình hẳn phải chết thể nghi ngờ, mà cuối cùng lại có thể trở về nhà trọ rồi. tình Lý , Kha Ngân dạ, bác sĩ Đường thể nào làm được, lại làm được! "Lão tử còn sống!" Liên thành hô to: "Lão tử còn sống ah!" Sau đó, nhìnđại sảnh trống rỗng, nhìn cửa lớn nhà trọ ở phía sau lưng, muốn sải bước đến. Nhưng, nhìn thấy... ở ngoài cửa lớn nhà trọ đứng đó hai nữ nhân toàn thân đều là máu tươi! Đúng là Tề Mỹ Thiện và Tề Mỹ Hoa! Liên thành sợ hãi tới mức ngã nhào mặt đất, mặt mũi còn chút huyết sắc! Hai nữ nhân kia gắt gao nhìn chằm chằm vào Liên Thành ở bên trong, ánh mắt tràn đầy lãnh và căm hận! "Các ngươi... Các ngươi, đừng tới tìm ta!" Liên thành sợ tới mức ngừng lùi về phía sau. thể rời khỏi nhà trọ! Tỷ muội các nàng biến thành quỷ thể tiến vào nhà trọ được đâu! Nếu như mình ra ngoài, nhất định bị giết! "Ta cũng là bất đắc dĩ!" Liên Thành rống to: "Ta giết các ngươi mà ..., chính là mọi người chúng ta đều chết ! Lúc ấy, ta giết các ngươi... chẳng lẽ các ngươi lại giết ta sao?" Cổ Tề Mỹ Thiện ngừng chảy ra máu tươi, nàng tiến tới trước cánh cửa xoay, hơn nữa còn túm lấy thanh ngang, bộ dạng muốn đẩy vào! "Các ngươi... Các ngươi... Các ngươi vào được đâu..." Liên thành hô lớn: "Các ngươi tuyệt đối vào được đâu! Cái nhà trọnày, cho phép quỷ tiến vào , nếu như các ngươi cứ tiến đến, bị hắc động hút vào đấy!" Thế nhưng, cho dù như vậy sao? Thành công chấp hành Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị, cũng vẫn đại biểu thể rời khỏi nhà trọ? Muốn cả đời tiếp tục ở trong căn hộ này sao? Hoàn thành Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị liền có thể đạt được tự do, nhưng nếu như hai nữ quỷ này cứ vĩnh viễn ngăn ở cửa ra vào mà ..., vậy thể nào rời khỏi nơi này, chỉ cần bước ra ngoài liền chết! Nên làm cái gì bây giờ? Đến cùng nên làm cái gì bây giờ? Liên thành ngừng đem thân thể lui về phía sau, tại bảo vệ mình chỉ có nhà trọ mà thôi! Vốn, trong huyết tự chỉ thị gặp Quỷ hồn đuổi giết, chỉ cần trốn về nhà trọ, liền bị quỷ tổn thương, cho dù sau đó có rời khỏi nhà trọ cũng có việc gì. Nhưng tại lại giống. Hai người kia trong Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị căn bản tính là quỷ, mà vì bị mình giết chết mới biến thành quỷ đấy! Dưới tình huống này, quy tắc của nhà trọ có lẽ phù hợp! Liên thành lúc này mặt mũi trắng bệch. "Báo ứng... Đây là, báo ứng sao? Ha ha, ha ha ha ha ha, " liên thành cười lớn: "Báo ứng tới thực vui vẻ ah! Ha ha ha ha ha, ta vĩnh viễn cũng có cách nào ly khai nhà trọ sao? Cho dù hoàn thành Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị, cũng vĩnh viễn bị nhốt ở nơi này sao?" Hai nữ quỷ vẫn như trước đứng bên ngoài, gắt gao nhìn Liên thành! Tựa như là lúc bị sát hại, dùng ánh mắt khủng bố nhìn chằm chằm Liên Thành! Liên thành tin tưởng nếu như có nhà trọ ngăn trở các nàng, các nàng lập tức xông tới đem triệt để giết chết! Nhà trọ gây hạn chế đối với hai nàng đâu! có sinh lộ... Là, tuyệt vọng tuyệt đối! Liên thành rất ràng, đây là báo ứng. Nhưng nếu như là báo ứng mà , đầu tiên phải là nhà trọ này chứ! Phải là Ma vương chứ! Vì cái gì lại chỉ mình thừa nhận báo ứng? Vì cái gì! Nhưng có ai cho câu trả lời. Liên thành hướng về thang máy phóng tới, biết bây giờ cần phải tìm Lý thương lượng xem, có biện pháp nào ! Ví dụ như, nghĩ biện pháp cưỡng ép đem hai nàng vào nhà trọ, để hắc động kia căn nuốt các nàng! tới trước thang máy nhấn nút, nhưng thang máy lại có chút biến hóa nào. Lòng nóng như lửa đốt, lại hướng phía cửa nhìn lại. Nhìn hay cảm giác quan trọng, nhưng… toàn thân lạnh lẽo! Ở cửa ra vào, nhưng lại chỉ có Tề Mỹ Hoa đứng ở đó! Cửa thang máy mở ra, Tề Mỹ Thiện toàn thân đầy máu vậy mà từ trong thang máy, gào thétphóng tới Liên Thành! "Ah!" Liên thành lập tức né tránh, lúc này cửa thang máy khác mở ra, liền vội vàng chạy vào, nhanh chóng đem cửa đóng lại! Sau đó nhấn nút tiến lên lầu cao nhất! Như thế nào… quỷ như thế nào có thể tiến vào nhà trọ mà bị lỗ đen hút vào? Chẳng lẽ… đây là đặc thù của ma vương huyết tự? Ma Vương, liền có thể siêu việt khỏi trói buộc của nhà trọ sao? Là thế này phải ? Thang máy ngừng lên, còn Liên Thành co rúm trong góc, hôm nay ngay cả nhà trọ cũng bị quỷ xâm lấn, làm sao có thể thoát ? Thang máy ngừng tiến lên, mà trong đầu Liên Thành ngừng xuất những tràng cảnh đáng sợ. Có lẽ thời điểm kế tiếp mở cửa ra, cả Tề Mỹ Hoa và Tề Mỹ Thiện đều ở ngoài đó! Nghĩ tới đây, Liên Thành cảm giác hồi lạnh lẽo tận sâu trong xương tủy! Rốt cục, lên tới tầng cao nhất. Cửa thang máy mở ra. tình Liên Thành sợ hãi nhất có phát sinh, ngoài cửa rỗng tuếch. ra khỏi cửa, sau đó thang máy liền đóng lại. hành lang trống trải, nhất thời nhớ những hộ gia đình nào sống ở tầng này nữa. Tề Mỹ Thiện, nhất định lập tức lên tới đây! căn bản có biện pháp thoát ! thực tế, phạm vào cái kiêng kị rất lớn. Lúc trước Lý từng qua, thời điểm chấp hành huyết tự tận lực tránh xa tầng cao nhất ra, nơi đó đại biểu cho việc tự chui đầu vào rọ! Mà Liên Thành lại đem hành vi chui đầu vào rọ này thực rồi. Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Liên thành giờ phút này là vô kế khả thi! Nhà trọ mở ra hắc động thôn phệ quỷ hồn có thể làm gì? Cái nhà trọ này vẫn là luôn cùng gia đình đối kháng nha, mà tại... Hôm nay, tiến cũng được, thối cũng xong. Bất luận như thế nào đều là tuyệt vọng! Loại tình hình này, coi như là Lý cũng thúc thủ vô sách! Mà vào lúc đó, nhìn về phía trước thang máy, đập vào mắt ... Màn hình hiển thị có thang máy ngừng tiến lên! Trốn... Trốn sao? Trốn xuống dưới? Thế nhưng mà Tề Mỹ Hoa còn ngăn ở cửa ra vào! lập tức hướng về phía cầu thang chạy tới, ngừng chạy xuống dưới! Tìm... Tìm ai đây? Kha Ngân dạ, Kha Ngân vũ? Huynh muội hai người đó ở trong căn hộ! Lý ? Chẳng lẽ phải chạy xuống lầu bốn? cũng còn cách nào khác, chỉ có thể ngừng hướng xuống dưới mà chạy. Thời điểm chạy xuống tầng 24, bỗng nhiên từ bên truyền xuống tiếng kêu to vô cùng thảm thiết! Tiếng kêu thê lương kia làm Liên Thành thiếu chút nữa ngã xuống cầu thang! Lúc đó liền biết rằng... Tề Mỹ Thiện buông tha cho đâu! Đúng vậy, có khả năng buông tha sao? Nàng trong tòa lâu đài cứu mấy lần, cuối cùng đổi lại là cái gì đây? Là đao kia của ! Vì mạng sống, tặng cho nàng đao cướp tính mạng! Liên thành, lúc này mất hết tất cả ý chí sống sót rồi. Bị Tề Mỹ Thiện hóa thành lệ quỷ giết chết bằng tự sát ! liền chạy ra khỏi cầu thang thoát hiểm, tiến ra bên ngoài hành lang, nhìn thấy cửa sổ phía cuối hành lang. Sau đó liền thẳng tắp, phóng tới chỗ đó! Tiểu hàm... Ta tới gặp ngươi đây! Thời điểm sắp chạy tới cánh cửa sổ, lại trông thấy cánh tay đầy máu chộp lên bệ cửa sổ! Sau đó là cái đầu lâu nhuộm đỏ máu của Tề Mỹ Hoa bò vào trong cửa sổ! Đại não Liên thành gần như trống rỗng! vội vàng quay đầu lại, thấy Tề Mỹ Thiện ở phía đối diện chờ ! Liên thành rất ràng, cho dù muốn tự sát cũng thể được. Hai nữ quỷ này hận thấu xương, tất nhiên muốn tự tay giết chết rồi! Cả người Liên Thành xụi lơ, ngã xuống. "Tốt, các ngươi muốn giết cứ giết a!" Thời điểm Liên Thành cúi đầu xuống chấp nhận cái chết, bỗng nhiên thấy trước mắt có cái gì đó. liền ngẩng đầu lên, chỉ thấy trước mắt là cỗ quan tài màu đen! "Cái này... Đây là..." Trong khoảng khắc cỗ quan tài kia xuất , tất cả quang minh đều biến mất. Quan tài lắc lư vài cái liền mở ra. Thân thể Liên Thành lay động liền tiến vào trong cỗ quan tài kia, sau đó nắp quan tài liền đóng lại. Lâu đài địa ngục cổ kia vẫn đứng đó im lặng như trước. Lão nhân bán vé mặt vẫn biểu tình ngồi nơi đó. Đến chết Liên Thành cũng hề biết việc. Giao giới giữa đường Diệu Nguyệt và Bình Thiên căn bản hề tồn tại quỷ ốc "Địa ngục lâu đài cổ" . Hoa liên thành, Tề Mỹ Thiện, Tề Mỹ Hoa bọn người đều là tiến vào trong cái ngõ cụt mới nhìn thấy tòa lâu đài đó. Nơi đó giống hệt như nhà trọ địa ngục, dụ dỗ người tiến vào. Mà Liên Thành từ lúc mua vé tiến vào tòa lâu đài kia, chưa từng bước ra. Đúng! chưa từng ra! Lúc ấy ra khỏi cửa lớn, ngồi xe taxi trở về nhà trọ, viết chữ Tế chấp hành ma vương cấp huyết tự chỉ thị... kể cả "Nhà trọ" vừa mới trở về, hết thảy đều phát sinh bên trong lâu đài cổ! cách khác... Liên thành căn bản chưa từng trở về nhà trọ, cho nên cũng căn bản chấp nhận thực hành ma vương cấp huyết tự. Là tòa lâu đài kia dựa vào ý nghĩ của mà “sáng tạo” ra hết thảy. Những điều này cũng phải là ảo giác, bản thân lâu đài địa ngục cổ này, có thể sáng tạo ra gian vô biên vô hạn! Từ nhà trọ cho tới huyết tự bức tường, đều là lâu đài địa ngục tạo ra, tất cả đều là đồ dỏm. Hết thảy kinh nghiệm trải qua ở nơi này đều liên quan đến ma vương huyết tự chỉ thị! ... Ngược lại phải , bản thân tòa lâu đài địa ngục và nhà trọ địa ngục, hề có quan hệ. điểm cũng có. Điều duy nhất liên quan là... Cả nhà trọ địa ngục và lâu đài địa ngục đều là đem nhân loại dẫn tới công trình kiến trúc khủng bố của địa ngục. Người tiến vào tòa lâu đài kia căn bản hề có khả năng sống sót!
chương 17 q13 Trước mắt, trong nhà trọ vẫn chưa có ai phát ra Liên Thành mất tích. Dù sao, cũng chỉ là tiểu nhân vật quan trọng mà thôi. tại nhà trọ tăng lên dân số , bây giờ tổng số hộ gia đình là 80 người! Chính là mỗi tuần chấp hành huyết tự lần, nhân số cũng giảm bớt quá nhanh chóng, bởi vì tùy thời đều có thể lần lượt bổ sung thêm! Mỗi tầng của nhà trọ đều có người ở, trước đây nhà trọ nhìn rất vắng vẻ, nhưng tại lại tụ tập rất nhiều người. Mà những hộ gia đình được lựa chọn, trước mắt vẫn chưa có người vượt qua tuổi 40và thấp hơn mười tuổi. Mà những hộ gia đình bị chọn trúng, trừ chút người tin tưởng bị nguyền rủa nhà trọ giết chết, những người còn lại đều là người có chút nhân tố tâm lý cao. Hơn nữa, tập trung ít tinh các ngành các nghề, ví dụ như bác sĩ có bốn người, IT hơn mười người, vận động viên thể dục thể thao ba người, nhân viên công vụ năm người, thậm chí còn có kiểm sát trưởng cùng viên cảnh sát. Mà người ngoại quốc có bốn người, là người Hàn Quốc, là người Nhật Bản, còn lại hai người đều là người Mỹ. Đương nhiên những người này, lợi hại nhất tự nhiên vẫn là Thượng Quan Miên thân là đỉnh cấp sát thủ thế giới dưới lòng đất Châu Âu rồi. Chắc chắn số lượng hộ gia đình tăng nhanh làm công việc quản lý thêm phiền toái. Bất quá trước mắt, Lý đều đem công việc quản lý giao cho Bùi Thanh Y phụ trách. Bùi Thanh Y trước khi tiến vào nhà trọ, là người phi thường có năng lực, nhất là về tố chất tính toán sắp đặt, nay là phó lầu trưởng tại nhà trọ. Mà trong nhà trọ cũng thiếu những hộ gia đình có năng lực, ví dụ như kế Odakiri Yukiko sau lại có nữ nhân Nhật Bản hai mươi mốt tuổi, thần cốc Tiểu Dạ Tử, nàng ở phòng 708 của Ngô Hiểu Hà trước kia. Là nữ tử mỹ mạo dưới Odakiri Yukiko, mà thân phận của nàng là thám tử lừng danh; Roland An Đặc - người Mỹ, ởphòng 2001, là thanh niên tóc vàng có vẻ ngoài tuấn mỹ, cũng là hộ gia đình mới, là người có nghiên cứu về những tượng linh dị, tinh thần vô cùng tỉnh táo; Phong Liệt Hải, ở tại phòng 1703, là người có thể lập tức nhớ được những hình ảnh, tượng xuất trước mắt, chỉ cần nhìn qua, xem qua lần là bao giờ có thể quên; An Tuyết Lệ, ở tại phòng 2205, là thợ trang điểm có năng lực dịch dung siêu phàm, có thể đơn giản chế tạo ra mặt nạ da người, tùy tiện biến người thành người khác, có thể so sánh với siêu trộm KID trong《 thám tử lừng danh Conan 》; Phàm Nhã Kỳ, hộ gia đình phòng 1502, nàng có thị lực cực kỳ đáng sợ, chỉ cần tồn tại tia ánh sáng, nàng có thể nhìn thấy mọi vật chung quanh rất ràng, đây là năng lực rất được coi trọng; Lê Đốt, hộ gia đình phòng 1202, là tên con buôn tình báo, có năng lực thu thập tình báo cực kỳ cường đại, căn cứ vào những điều , chỉ cần có đủ tiền, có tình báo tra ra. Những người này, đều là người có năng lực đặc biệt. Bùi Thanh Y sau khi hiểu những năng lực của bọn , liền ghi chép sửa sang lại rồi giao cho Lý . Phòng 404, Lý lật xem những ghi chép của Bùi Thanh Y kỹ càng. "Rất chi tiết ah, " Lý tán thán : "Bùi tiểu thư, ngươi điều tra rất cẩn thận." Bùi Thanh Y là người có tư sắc trung đẳng, nhưng dáng người rất tôt, có khí chất hoàn mỹ của người quản lỹ. Nàng đối (với) tán thưởng của Lý đáp lại: "Mọi người tiến vào nhà trọ như thế này, tất nhiên là phải giúp đỡ nhau. Trước mắt mỗi hộ gia đình đều có tâm tư, sợ hãi đối với huyết tự chỉ thị vẫn chiếm thượng phong. Ta kiến nghị ở đại sảnh nhà trọ nên tập hợp mọi người lại, giảng giải quy luật huyết tự cùng với phân tích yếu điểm của sinh lộ, để mọi người có thể đề cao tin tưởng." "Ngươi an bài , ta tin tưởng ngươi." Lý chú ý tới, tên con buôn tình báo Lê Đốt lập tức : "Người này, có thể cân nhắc..." "Ta hiểu được, ta an bài." Bùi Thanh Y tiếp tục: "Mặt khác, thần cốc Tiểu Dạ Tử người này, ta kiến nghị nên bồi dưỡngnhiều hơn, nàng là người rất có năng lực thám tử, thời điểm ở Nhật, nàng độc lập phá thành công khá nhiều vụ án, khoảng gần 50 vụ, trong đó đa số là án giết người." " cách khác, năng lực suy luận của nàng phi thường mạnh?" "Đúng. Muốn sống sót ở cái nhà trọ này, năng lực suy luận là điều cần thiết. Lúc này nàng đến trung quốc là để phá vụ án, nhưng may mới tiến vào nhà trọ." Lý đối (với) nữ thám thử nhật bản gọi làthần cốc Tiểu Dạ Tử, bắt đầu sinh ra hứng thú. Đối với nhà trọ mà , IQ càng cao tự nhiên lại càng tốt. Hơn nữa, nếu như nàng là thám tử có năng lực, hi vọng cùng nàng đạt thành quan hệ đồng minh, cùng đối kháng với Ngân Dạ và Ngân Vũ. đối (với) hai huynh muội nhà đó càng ngày càng đoán ra, nhất là Kha Ngân dạ, rất kiêng kị nam nhân này. Buổi chiều hôm nay và Tử Dạ lại muốn tới nhà Bồ Phi Linh lần nữa. Đồng thời, cũng rất chú ý hướng của Ngân Dạ. vào phòng 608, và Bùi Thanh Y gõ cửa, người mở cửa lại là Tử Dạ. "Lý ?" Tử Dạ nhường đường cho hai người vào liền : "Là tới tìm Thần Cốc tiểu thư sao?" "Ân, đúng vậy." Lý đến, nhìn thấy thần cốc Tiểu Dạ Tử đứng trong phòng khách, nàng giữ đầu tóc dài rám nắng, trang điểm rất nho nhã, là nữ tử có khiếu thẩm mỹ. Ánh mắt nàng nhìn thấy người tới, liền đứng lên : "Ân, các vị tốt, thỉnh chiếu cố nhiều, ta là thần cốc Tiểu Dạ Tử. Lý tiên sinh, Bùi tiểu thư, lại gặp mặt." Trình độ tiếng Trung của nàng, tương đương với Odakiri Yukiko ngày trước, hơn nữa còn càng thêm tiêu chuẩn! "Thần Cốc tiểu thư biết sáu thứ tiếng, " Tử Dạ : "Ta cũng chỉ là biết ngữ, Nhật ngữ mà thôi." "Kỳ ta cũng rất muốn sớm gặp Lý lầu trưởng, bất quá mấy ngày nay bề bộn nhiều việc, " nàng thoạt nhìn kiêu ngạo siểm nịnh , sắc mặt có chút tái nhợt nói: " , ta cách nào tưởng tượng thế giới này vậy mà tồn tại cái nhà trọ như thế này, ta vốn là người theo thuyết vô thần. Tiến vào nơi này, quả thực là ác mộng." "Ta hiểu tâm tình của ngươi, Thần Cốc tiểu thư." Lý nhìn thấy laptop đặt bàn hiển thị tin tức về vụ ma chặt đầu. "Ngươi vẫn còn tra cái này?" Lý hỏi: "Vụ án Ma chặt đầu?" "Ân, ta xem qua những vụ án huyết tự chỉ thị mới nhất và phân tích sơ bộ." Thần cốc Tiểu Dạ Tử lấy ra xấp văn kiện chỉnh tề bầy ra : "Vụ án ma chặt đầu là tượng linh dị ta cũng biết, thực tế là kiệt tác của con quỷ đầu.Mà để cho ta để ý trong vụ án đó chính là, cái chết của hộ gia đình Hạ Tiểu Mỹ." "Đúng vậy, điểm này ta cũng thấy rất khó hiểu, " Lý bị nàng trúng tâm : "Hạ Tiểu Mỹ chết, ta cũng rất khó lý giải." Sau đó, bốn người ngồi xuống, bắt đầu từ từ chuyện. "Đầu tiên, " thần cốc Tiểu Dạ Tử chỉ vào tờ giấy phân tích mặt ngoài tượng: "Bên trong đáp án Hạ Tiểu Mỹ vì sao phải ám sát Kha Ngân dạ phòng 1404. Mà ta phân tích cả tiến trình huyết tự nhưng thể tìm ra được động cơ gây án của nàng. Ta cẩn thận hỏi thăm Hoàng Phủ Hác phòng 1104cả quá trình cùng nàng chung chỗ chấp hành huyết tự, kêu tình huống cho ta xem, Hạ Tiểu Mỹ cũng hề nắm giữ manh mối mấu chốt gì. Vì thế ta muốn tiến thêm bước điều tra, ta... Có cái ý nghĩ." "Ý nghĩ? Cách nghĩ gì?" Lý truy vấn. "Tới gian phòng của Hạ Tiểu Mỹ xem xem, có thể tra thêm cái gì đó." "Ân, biện pháp tồi." Lý vỗ đầu cái, : "Đúng, có thể tra chút!" vẫn cho rằng, Hạ Tiểu Mỹ giết Ngân Dạ là vì lúc ấy bắt gặp Ngân Dạ và thần bí nhân kết minh mà bị diệt khẩu, căn bản cho rằng là nàng muốn giết Ngân Dạ. Nhưng bây giờ nghĩ lại, là mình quá chủ quan rồi, nên tiến thêm bước điều tra mới được. Hạ Tiểu Mỹ ở phòng 301. Thời điểm Tử Dạ và Lý tới trước cửa phòng 301, Tử Dạbỗng nhiên có chút cảm khái : "Ta nhớ nàng tiến vào nhà trọ so với ta sớm hơn tháng, là nữ tử rất thích ta và phi thường hoạt bát." "Ân, ta nhớ được." Lý nhìn cửa phòng 303 đối diện : "Vốn là bạn học của nàng vì nàng cũng tiến vào nhà trọ, đây là phòng của bọn , kết quả lần huyết tự đầu tiên cả bốn người đều chết hết. Hạ Tiểu Mỹ bởi vì chuyện này mà mực phi thường tự trách và thống khổ." thể nào lý giải, nàng vì cái gì muốn giết chết Ngân Dạ? Lý lấy chìa khóa dự phòng phòng 301 mở ra. Bùi Thanh Y tiến vào cuối cùng đóng cửa lại, : "Lầu trưởng, chúng ta chia nhau tìm, phải chăng cómanh mối trọng yếulưu lại." "Tốt. Tử Dạ ngươi gian phòng kia, Thần Cốc tiểu thư, ngươi ..." Bốn người rất nhanh đem mấy gian phòng tìm kiếm trong ngoài trận. Cơ hồ tất cả gian phòng trong nhà trọ đều có chút mất trật tự, bởi vì ở nơi này ai có tâm tư dọn dẹp. Thần cốc Tiểu Dạ Tử ở trong thư phòng, đem cái ngăn kéo mở ra. Mà ở bên trong nàng tìm thấy cuốn nhật ký. Mở cuốn nhật ký ra xem xét, ghi bắt đầu từ tháng 6 năm 2010. Là thời điểm Hạ Tiểu Mỹ tiến vào nhà trọ, trong đoạn thời gian Lý chấp hành huyết tự ở U Thủy thôn năm ngoái. Nàng bắt đầu lật xem nhật ký. Mặc dù xem nhật ký của người khác mà được cho phép mà thiếu đạo đức, nhưng tiến vào nhà trọ này, ai cũng để ý điều này nữa. Nhật ký ghi chép lại những con đường mà Hạ Tiểu Mỹ trải qua. Lúc ban đầu nàng tuy sợ hãi, nhưng thủy chung trong nhật ký vẫn luôn tự cổ vũ mình, ôm ước mơ sống sót. Bất quá càng về sau, chu kỳ ghi nhật ký bắt đầu kéo dài ra rất nhiều. Nhưng... Tại tháng 1năm nay, Hạ Tiểu Mỹ rốt cục nhận được huyết tự chỉ thị của mình, nội dung nhật ký bắt đầu dày đặc, thậm chí có ngày nhưng viết nhiều lần. Nội tâm của nàng ở trạng thái kịch liệt ổn định. "Là huyết tự... ngày 15 tháng 1, thực hành huyết tự chuyến xe buýt cuối cùng." Thần cốc Tiểu Dạ Tửtự nhủ: "Ân, lần đó chỉ có nàng ta và Kha Ngân dạ sống sót." "Ngày 13 tháng 1 Ngày mai, ngày mai là phải thực hành huyết tự chỉ thị rồi! đáng sợ, rất đáng sợ! Tuy ta vẫn mình phải kiên cường, phải kiên cường, nhưng… lần này có độ khó tương đương với lần thứ 4! thành cái dạng gì đây ? Hơn nữa, Lương Băng tiên sinh vừa chấp hành xong huyết tự chỉ thị, vì cái gì lại tiếp tục ban bố huyết tự chỉ thị? Ta có thể còn sống sót sao? tìm Lý Lầu trưởng và Kha Ngân Dạ tiên sinh, hỏi thăm kinh nghiệm nhiều lần thực hành huyết tự, đều , nên buông tha cho điều gì mất tự nhiên dù là bé nhất, thông qua quan sát để nắm bắt sinh lộ huyết tự. Thế nhưng mà nào có đơn giản như vậy ah..." "Ngày 14 tháng 1 Chính là ngày mai rồi. Ta, ta có thể sống quá ngày mai sao? Ta có thể sống quá ngày mai sao? cái gì mà bên trong bẩy hành khách có người là lệ quỷ, là đáng sợ. Mà mảnh vỡ khế ước địa ngục ngay tay lệ quỷ... làm sao đoạt được đây! Ngày đó, Lý Lầu trưởng cũng phải cùng Doanh tỷ tỷ chấp hành huyết tự chỉ thị, đây là lần đầu tiên nhà trọ ban bố hai huyết tự cùng lúc, cũng liên tục tuyên bố hạ lạc hai mảnh vỡkhế ước địa ngục... Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra à? Tổng cảm giác, sau khi tuyên bố Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị, nhà trọ ngừng cải biến những quy luật vốn có, những hộ gia đình cũng bắt đầu phát sinh biến hóa. Ta... Đến cùng làm như thế nào để sống sót đây?" Ngày 15 tháng 1, ghi nhật ký. Trang kế tiếp, trực tiếp là nhật ký ngày 16 tháng 1. "Ta... ràng còn sống sót! Lúc đó, ta tuyệt vọng triệt để, đối (với) sống còn bất kỳ ảo tưởng nào nữa. Thế nhưng mà, Ngân Dạ lại tìm được sinh lộ, chính là cái hộp chứa mấy con búp bê! Lúc đó thực là nhờ có ... Nếu ta cũng như Lương băng, Ngô hiểu hà còn có Lâm Linh đồng dạng, bị Lệ Quỷ kia giết chết!" "Ân, đúng, cái này làm ta ấn tượng rất sâu, " thần cốc Tiểu Dạ Tử tiếp tục lầm bầm lầu bầu: "Chúng ta sử dụng búp bê nhân ngẫu với tư cách thế thân, bị quỷ chộp lấy. Kế tiếp nội dung là... "Ngày 18 tháng 1 Hôm nay ta lại cùng Ngân Dạ gặp mặt. Luôn có cảm giác, cùng ở chỗ, thời gian trở nên rất nhanh. Nghĩ rất muốn lúc nào cũng ở bên , nếu như huyết tự tiếp theo, cũng cùng Ngân Dạ chấp hành tốt rồi... Ta suy nghĩ gì đây? tại, nên cân nhắc như thế nào sống sót mới đúng..." "Rất cảnh giác ah, " thần cốc Tiểu Dạ Tử tiếp tục lật qua lật lại nhật ký: "Hoàn toàn đề cập tớimảnh vỡ khế ước địa ngục ở tayai. Thoạt nhìn ngu ngốc ." Sau đó, đến thời điểm ghi chép nhật ký ngày 3 tháng 2, nàng thấy đoạn văn tự trọng yếu phi thường. "Ngày 3 tháng 2 Ta nghĩ, ta mến Ngân Dạ rồi. Đúng, ta xác định... Ta mến rồi. Tại nơi khủng bố này chuyện đương quả thực tế chút nào? Bởi vì ngay cả tương lai chính mình cũng cách nào biết . Thế nhưng, chính là , có cách nào khống chế được cái cảm tình này. , rất thương ..." Kế tiếp, là những đoạn nhật ký miêu tả nội tâm Hạ Tiểu Mỹ tràn ngập đương với kha Ngân Dạ, nội dung hoàn toàn là thiếu nữ say đắm trong tình cuồng nhiệt. "Lầu trưởng!" Thần cốc Tiểu Dạ Tử sải bước ra, : "Các ngươi tới nhìn chút. Bản nhật ký này, ghi chép nội dung phi thường mấu chốt!" Nhật ký mãi cho đến trước thời điểm chấp hành huyết tự sáu khỏa đầu người, nội dung như cũ vẫn đề cập đến tình say đắm và hâm mộ tới Kha Ngân Dạ, hơn nữa càng càng thể nào vãn hồi. Nếu như, nội dung nhật ký là ... Như vậy, Hạ Tiểu Mỹ lại càng có động cơ giết chết Ngân Dạ! Nếu là như vậy, cái chết của nàng… đến tột cùng xảy ra chuyện gì?
Chương 18 q13 Trong phòng khách phòng 404. Bốn người đều lật xem kỹ nhật ký của Hạ Tiểu Mỹ. Trong nhật ký mực ghi chép những ý nghĩ thương thắm thiết của nàng đối với Ngân Dạ, nội dung phi thường chân tình..., hoàn toàn giống giả dối. Nếu như, nàng Ngân Dạ sâu đậm như vậy, như thế nào lại giết ? Căn bản có đạo lý ah! "Thoạt nhìn Kha Ngân dạ , Hạ Tiểu Mỹ đâm hắn bị thương, rất có vấn đề, " Bùi Thanh Y chỉ vào trang giấy sau cùng trong cuốn nhật ký : "Nhật ký ghi chép kết thúc cùng ngày với ngày bắt đầu huyết tự chỉ thị tìm kiếm sáu khỏa đầu người. Thẳng đến lúc đó, nàng còn phi thường thích Ngân Dạ, cũng bởi vậy rất ghen ghét Kha Ngân vũ." "Chờ chút, " bỗng nhiên Doanh Tử Dạ : " đến chỗ này, ta ngược lại phát ra chỗ tầm thường. Các ngươi có chú ý tới ? Xưng hô của Ngân Vũ đối (với) Ngân Dạ sau khi kết thúc huyết tự sáu khỏa đầu người có biến hóa, lúc ban đầu nàng xưng hô là 'Ca ca " nhưng là bây giờ lại trở thành 'Ngân Dạ' . Hơn nữa hai người sau lần huyết tự đó, quan hệ còn giống huynh muội mà giống người hơn." "Người ?" mặt Thần cốc Tiểu Dạ Tử ra vẻ ngạc nhiên: "Bọn phải huynh muội sao? Như thế nào lại..." ", " Lý giải thích: "Hai người đó vốn phải thân huynh muội." "Vậy sao?" Thần cốc Tiểu Dạ Tử sững sờ: "Vậy cái đó có thể lý giải. Hai người kia sau huyết tự liền phát triển thành mối quan hệ đương?" Lý đem tình huống của Ngân Dạ và Ngân Vũ đại khái với thần cốc Tiểu Dạ Tử lần. Sau khi nghe xong, nàng lâm vào hồi trầm tư. Sau đó, nàng tiếp tục : "Cảm giác rất kỳ quặc. Hạ Tiểu Mỹ chết, nhất định có nội tình tồn tại. Hơn nữa, chừng cùng cái chết của Mẫn có liên quan." tình về thần bí nhân, Lý cho ai ngoài Tử Dạ. Mẫn chết, suy đoán có liên quan tới Thâm Vũ. hộ gia đình nào đó chắc chắnbị Thâm Vũ thao túng mà giết chết Mẫn. "Xem ra sau này cần chú ý nhiều hơn." Thần cốc Tiểu Dạ Tử : "Kha Ngân dạ cùng Kha Ngân vũ hai người đó nhất định phi thường cảnh giác. Hai người bọn họ có lẽ mưu đồ bí mật mấy thứ gì đó." Trong nhà Bồ phi linh. Bồ phi linh ăn mặc bộ quần áo sẫm màu, ngồi ghế sa lon, hai mắt mảnh tối tăm phiền muộn. Mà lúc này, chuông cửa vang lên ngừng. Đứng ở cửa ra vào là Lý và Tử Dạ. "Vẫn có nhà sao?" Lý lại gõ cửa, thế nhưng có ai ra mở cửa. "Có chút kỳ quái." Tử Dạ ngồi xổm xuống, chỉ vào khe cửa : "Ngày hôm qua, ta dán băng keo vạn năng dính cánh cửa và nền nhà cùng chỗ, nay còn. Hơn nữa, thư từ báo chí trong hòm thư tối qua cũng thấy. cách khác, nhất định có người trở về, nhưng sao bây giờ lại có ai?" "Đích rất kỳ quái." Lý : "Mặc dù hôm nay là ngày 20 tháng 4, Thứ tư, nàng ở bên ngoài làm cũng kỳ quái, nhưng tại cũng hơn bảy giờ, còn làm việc sao?" Tử Dạ đứng người lên, nhìn cánh cửa : "Còn có khả năng. Nàng cố ý tránh né chúng ta. thực tế, ta có chút để ý tới chuyện này, địa chỉ của nàng so với nhà mẫu thân ta quá gần. Hơn nữa, ngày hôm qua còn nhìn thấy phụ thân ngươi... Trong này có khả năng có mối liên hệ nào hay ?" Hoàn toàn chính xác, quá trùng hợp rồi. Ba đầu đường thẳng liên hệ, nay lại tiếp xúc cùng chỗ. Tử Dạ nhìn về phía Lý hỏi: "Ngươi hỏi phụ thân ngươi như thế nào quen biết mẫu thân ta sao?" "Ta hỏi qua rồi, nhưng phụ thân mẹ của ngươi chỉ là vị cố nhân của cha ta mà thôi. Nhưng nhớ lại, ánh mắt đêm qua cha ta nhìn ngươi rất đúng, tựa hồ muốn từ người ngươi nhìn ra bóng dáng mẹ của ngươi vậy." Từ chỗ Hạ Tiểu Mỹ tìm được bản nhật ký, chứng minh Hạ Tiểu Mỹ có tình cảm thương mãnh liệt với Kha Ngân Dạ. Tuy nhiên, Lý cho rằng loại cảm tình này, có lẽ gần giống với loại tâm tính dựa dẫm khi bị lâm vào tuyệt cảnh, cũng nhất định là tình , nhưng ít nhất, Hạ Tiểu Mỹ nảy sinh ra loại tình cảm này, rất khó có thể nghĩ ra động cơ nào để nàng giết Ngân Dạ. Nhưng nếu như chỉ dựa vào điểm này, lại thể đả đảo được thuyết pháp của Kha Ngân Dạ. Bất quá điều này càng làm Lý kiêng kỵ Ngân Dạ sâu thêm tầng. Nam nhân này có lẽ bày ra chuyện gì đó vô cùng nguy hiểm, nhưng vì sao cũng tới tìm Bồ phi linh đây? Bảy giờ tối, dưới tình huống bình thường, cũng nên tan tầm rồi. Nhưng đợi lâu như vậy, vẫn có ai trở về. Bồ phi linh ở trong nhà, vẫn ngồi yên như trước. Trong đầu nàng, bao giờ muốn nhớ lại những ký ức khủng bố kia. Người nam nhân đó, cái tên nam nhân đáng sợ... "Ta muốn tìm đến nơi của 'Ma Vương'." Trong trí nhớ, ca ca như vậy: "Ta muốn gặp mặt 'Ma Vương'. Vì thực mục đích này, ta bất chấp tất cả." Phảng phất giống như là bị ác ma mê hoặc, ca ca điên cuồng làm ra những chuyện đáng sợ. bán Tổ phòng, rời khỏi thành phố K làm gì, nàng hoàn toàn biết. Nhưng có thể khẳng định chính là, tình nhân loại thể nào hiểu . Cũng bởi vì như thế, nàng rất ràng, ca ca xâm phạm nữ nhi ruột thịt của mình, nhất định là sắp đặt cái gì đó. Nàng thậm chí tin chết. Sau khi an bài cuộc sống của Mẫn và Thâm Vũ, nàng còn dám thăm hai người. Viện trưởng ràng đem địa chỉ của mình cho những người kia, quả nhiên, ca ca khẳng định làm cái gì đó. vì muốn tiếp xúc đến "Ma Vương", đều từ thủ đoạn. Nếu tiếp tục tham gia vào những chuyện có liên quan đến , bản thân mình có bao nhiêu cái mạng cũng đủ bồi vào! Thời điểm chết, chính mình tự xác nhận thi thể. dùng chân ghế vót nhọn đâm vào cổ họng tự sát. Nam nhân đó, sao lại có thể dùng phương thức tự sát đáng sợ như vậy, điều này làm cho nàng khó có thể tin. Vì cái gì muốn chết? Tại sao phải lựa chọn cái chết? từ khi mới bắt đầu, chính là mong muốn đứa bé Thâm Vũ này được sinh ra. Thâm Vũ, chỉ sợ cũng là quân cờ cho lợi dụng mà thôi. Nhưng, phải hi vọng có thể tiếp xúc đến "Ma Vương" sao? Sau khi chết, liệu còn để lại điều gì nữa sao? Bồ phi linh đến nay vẫn muốn tin tưởng và tiếp nhận, thế giới mà Bồ Mỹ Linh cho nàng xem. "Bồ phu nhân!" Bỗng nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng la của nam nhân. " biết ngươi có ở bên trong hay , mạo muội tới thăm thực vô cùng đường đột. Bởi vì điện thoại thể liên lạc, đến thăm ngươi cũng ở nhà... Nếu như ngươi thực ở bên trongmà ..., thỉnh hãy nghe ta câu." "Chúng ta rất cần trợ giúp của ngươi, là về cháu ngoại của ngươi, Bồ Mẫn, Bồ Thâm Vũ. Bồ Mẫn tiểu thư, nàng chết, ngươi có biết chứ?" Như thế nào lại biết? Bồ phi linh coi tin tức, tất nhiên biết nàng chết. Nhưng điều này lại làm nàng càng thêm sợ hãi, dù sao cũng ai biết, rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Mà lúc trước viện trưởng có gọi cho nàng, Thâm Vũ mất tích. Đem hai đứa trẻ kia tới nhi viện Tinh Đủ thành phố K, nàng chính là hy vọng có thể thuận tiện giám thị hai người đó. Nhất là Thâm Vũ, chính là trọng điểm giám thị. thời điểm Ca ca tự sát, nàng biết , nhất định an bài điều gì đó mới an tâm chết . phải là người dễ dàng đoạn tuyệt tánh mạng của mình. Nàng thủy chung tin, ca ca chết. Nam nhân đó, có thể trước khi chết an bài thủ đoạn nào đó, để đem chính mình phục sinh? Nàng chỉ lần trông thấy qua, những tượng linh dị mà khoa học thể nào giải thích được. Những bức vẽ của là lời tiên đoán hoàn mỹ cho những chuyện sắp phát sinh. Bởi vậy nàng cũng dần dần khẳng định điểm... Ca ca là hài tử bị Ma Vương chọn trúng. là "Ác ma chi tử" chân chính. Cho nên, lúc viện trưởng nhi viện với mình, Thâm Vũ từ bắt đầu vẽ ra những bức họa huyết tinh vô cùng khủng bố, nàng cảm giác được sợ hãi. Nàng kế thừa huyết mạch và năng lực của ca ca, đồng thời trở thành "Ác ma chi tử" mới. Tương lai sớm muộn có ngày, nàng có thể trở thành mấu chốt để ca ca phục sinh. Mười mấy năm trôi qua, nàng cứ mực sống trong sợ hãi như vậy. Nàng phải chưa từng nghĩ tới rời khỏi thành phố K, nhưng nàng vô cùng ràng, nếu như ca ca làm ra cái gì, nàng có nghĩa vụ phải ngăn cản nó. Thâm Vũ sinh ra mười chín năm qua, nàng thủy chung vẫn tiến hành quan sát, nhưng nàng ngoại trừ vẽ ra những bức họa kia, phát sinh thêm chuyện gì khác. Nhưng sau khi nàng mất tích bao lâu, Mẫn liền chết. Sau đó... chính là những người này đến tìm nàng. Lúc này bên ngoài cửa bỗng nhiên vang lên thanh của nữ nhân: "Bồ phu nhân... Chúng ta tới tìm ngươi, là hi vọng có thể cùng ngươi chuyện về tình ‘nhà trọ’. Ngươi có biết , thành phố K tồn tại nhà trọ có thể gây ra nguyền rủa, bắt ép con người phải tới những địa phương có quỷ hồn tồn tại?" Tử Dạ ra những lời này, cũng là quyết định đánh cuộc keo. Nàng biết, Bồ phi linh đến tột cùng có biết được tồn tại của nhà trọ hay . Lúc này, cửa mở. Bồ phi linh nhìn Lý và Tử Dạ ngoài cửa, sắc mặt nàng lộ ra vẻ khẩn trương và rung động, : "Cái 'Nhà trọ " kia các ngươi biết ?" Lý nhìn thấy phản ứng này củanàng, lập tức : " như vậy..., ngươi quả nhiên cũng biết tồn tại của 'Nhà trọ'?" Lúc ban đầu Bồ phi linh nghĩ rằng xuất những người này, bởi vì nàng cho rằng bọn họ căn bản là người bình thường, nhưng tại xem ra, thể nào đếm xỉa đến bọn . "Quả nhiên, quả nhiên có 'Nhà trọ' kia tồn tại." Nàng đem cửa hoàn toàn mở ra. "Vào , nếu như lời các ngươi là đúng , như vậy, các ngươi là hộ gia đình trọ trong đó sao?" Căn phòng Bồ phi linh bố trí rất chỉnh tề, diện tích cũng lớn lắm, đồ đạc có chút mộc mạc, đều là kiểu dáng của nhiều năm trước, có thể thấy sinh hoạt của Bồ phi linh trôi qua có chút túng quẫn. Bản thân Bồ phi linh ước chừng khoảng 50 tuổi, nhưng dung nhan của nàng vẫn còn vài phần mỹ mạo, chắc chắn hồi trẻ cũng là người rất xinh đẹp. Phòng khách bố trí kháđơn giản, cũng có chút hẹp. Lý và Tử Dạ sau khi ngồi xuống, nàng rót hai chén trà qua, : "Hai vị... Xưng hô như thế nào?" "Ta gọi Lý , nàng là bạn của ta gọi là Doanh Tử Dạ. Chúng ta chính như lời ngươi , đều là hộ gia đình trong nhà trọ kia. Ngươi đối (với) nhà trọ đó, có bao nhiêu hiểu biết?" "Trước tiên ta hỏi câu." Nàng đem chén trà hạ xuống mặt bàn, ngồi đối diện với hai người ghế sa lon, : "Lúc trước, nam nữ, Kha Ngân Dạ và Kha Ngân Vũ các ngươi có quen biết?" "Quả nhiên tới " Lý gật đầu: "Đúng, hai người bọn họ... Cũng là hộ gia đình." "Như vậy ah..." Bồ phi linh ngẩng đầu nhìn trần nhà, hai tay nắm chặt lấy ống quần. "Ngươi mới vừa ca ca, là chỉ phụ thân của Mẫn?" Tử Dạ để mất thời cơ, hỏi vấn đề mấu chốt nhất. "Ân." Nàng chợt nhớ tới cái gì đó vội vàng : "Mẫn... Cái chết của nàng, các ngươi có biết gì ? Chẳng lẽ liên quan tới nhà trọ?" Lý suy tư chút, vẫn là nên : "Đúng. Nàng cũng từng là hộ gia đình. Về nhà trọ, ngươi biết được nhiều hay ít?" "Ta hiểu biết cũng phải rất nhiều. Bất quá các ngươi có thể điều tra đến bước này cũng thực là dễ dàng. Lúc ban đầu ta cho rằng nguyền rủa của nhà trọ , loại tình giống như là tiểu thuyết khủng bổ này, là thể tồn tại đó. Nhưng nghĩ tới, ràng có." "Đem tình về nhà trọ cho ta, ta muốn biết..." "Bức vẽ." Lý bỗng nhiên từ trong túi áo ngực lấy ra mấy trang giấy, đưa cho Bồ phi linh trước mắt, : "Ngươi có thể nhìn chút cái này?" Những tờ giấy này đều là những bức thư ở Nguyệt Ảnh quán và Quầng Dương quán chép lại, là tin tức qua lại giữa hai người Tùng Vị Hạng và Nhiệm Lý Ngang. Trong đó có đề cập chút tình liên quan đến bức họa. Sau khi xem xong những bức thư tín này, Bồ phi linh cũng là mở to hai mắt mà nhìn. "Những bức thư này là của đôi nhau, bọn bởi vì cha mẹ phản đối hôn mà tự sát ở núi Minh, hai người phân biệt tên là Tùng Vị Hạnh cùng Nhiệm Lý Ngang, tự sát vào năm 1991." "Thành phố S?" Nàng ngẩng đầu nhìn hai người: "Ca Ca sau khi bán tổ phòng liền chuyển tới thành phố S , tuy ngẫu nhiên có quay trở về lần. Nhưng ta đối với tình huống của đều mực biết." "Ca ca ngươi... Có phải họa sĩ hay ?" "Hoạ sĩ... Có thể coi như vậy. Từ xác thực tài năng hội họa của cực mạnh, chính là thời điểm sáu bẩy tuổi biểu ra." Sáu bảy tuổi? Lý đối (với) điểm này có chút để ý. Tùng Vị hạnh và Nhiệm lý ngang trong thư từng đề cập tới, năm nay 37 tuổi, như vậy thời điểm bẩy tuổi là năm.. 1961! Cũng chính là năm mươi năm trước, thời điểm nhà trọ tuyên bố Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị! Lý vừa muốn mở miệng, Tử Dạ chuyện: "Ngươi có nhớ là năm nào ? Bồ phu nhân?" "Làm sao có thể nhớ , đó đều là tình hơn 50 năm trước. Ta lúc ấy cũng chỉ mới ba bốn tuổi mà thôi." Sau đó, là hồi trầm mặc. "Nhà trọ, thời điểm khi còn bé vẽ tranh, ta từng thấy. vẽ tòa nhà, sau đó với ta, cái nhà trọnày, thông qua nguyền rủa với bóng dáng con người, bắt buộc người ta vào đó ở, phải chấp hành chỉ thị nhà trọ tuyên bố, đối mặt với rất nhiều Quỷ hồnkhủng bố. Đương nhiên lúc đó ta chỉ cho rằng tưởng tượng mà thôi." Cái này làm Lý và Tử Dạ đều cảm thấy phi thường khiếp sợ. "Nhưng về sau ta bắt đầu ý thức được, cái đó… hoàn toàn là . với ta, đạt được năng lực, là vì nhìn thấy 'Ma Vương' . nên năng lực này là ma vương giao cho ." Nghe được từ "Ma Vương" này, Lý rốt cuộc cách nào giữ được tỉnh táo, lập tức đứng lên hỏi: " kỹ càng cho ta biết! tình về 'Ma Vương'!" "Ta kỳ cũng ràng lắm, tuy ngoài miệng hắnnói như vậy, nhưng ta cũng biết vì cái gì mà nhắc tới 'Ma Vương'." "Vậy sao?" trong mắt Lý xẹt qua tia thất vọng, lại ngồi xuống tiếp tục hỏi: "Cái kia... bức họa vẽ… " vẽ rất nhiều những bức họa quỷ quái. Lúc đầu ta cho rằng thích những thể loại như vậy, khi còn bé ta bị những bức họa kia dọa cho sợ . Những bức họa của làm cho ta cảm giác, có phải tâm lý của có chút u hay . Sau khi lớn lên, ta bắt đầu nghiêm túc đánh giá những bức họa đó, sau đó ta bắt đầu phát ... những người trong bức vẽ, kỳ hoàn toàn chính xác, có tồn tại trong thực!" Những lời này tuy Lý và Tử Dạ có đoán trước, nhưng nghe thấy vẫn là rất ngạc nhiên. Năng lực Ma Vương ban cho, có thể vẽ ra tượng linh dị chân ... "Ca ca ngươi, danh tự của ca ca ngươi..." Lý bỗng nhiên hỏidồn dập: "Ca ca ngươi tên gọi là gì?" "Bồ Mỹ Linh. Tên của gọi là, Bồ Mỹ Linh." "Bồ Mỹ Linh..." Lý như nhai nuốt lấy cái tên này, sau đó hỏi: "Ngươi có còn những bức họa của hay ? Ví dụ như bức họa vẽ nhà trọ? "Bức vẽ về nhà trọ giữ lại. Nhưng vài bức vẽ của sau khi thành niênđều đặt ở Tổ phòng." "Tổ phòng?" "Ân, năm ca ca 30 tuổi, phụ thân qua đời, liền bán sạch tổ phòng. Sau đó, mình người rời tới thành phố H. Lúc ấy, phụ thân đem quyền kế thừa tổ phòng giao lại cho , nên ta cũng thể làm gì. Sau đó, chỉ khi kết hôn sinh ra Mẫn, ta mới tới gặp ." "Tổ phòng sao?" Lý lập tức lấy ra cuốn sổ và cái bút hỏi: "Cái Tổ phòng kia ở nơi nào?" "Ân, các ngươi muốn biết sao?" "Chúng ta là người bị nhà trọ nguyền rủa." Tử Dạ : "Vì thoát khỏi nguyền rủa, chúng ta tiếc bất cứ giá nào, bất luận cái manh mối gì cũng đều phải điều tra." "Ta biết rồi..." Nàng thở dài: "Địa chỉ Tổ phòng là ở..." Cùng đoạn thời gian, bên trong biệt thự Biện gia. Biện Tinh Thần và ca ca Biện Tinh Viêm, ở trong phòng khách chơi cờ tây dương. "Các nước cờ của ngươi rất loạn." Tinh Viêm cầm tay quân cờ màu đen : "Tinh Thần, tuy cờ tây dương ngươi luôn phải đối thủ của ta, bất quá, hôm nay tâm tình của ngươi rất loạn ah. Quân cơ màu trắng hoàn toàn bị ta vây công kiềm hãm rồi." Tinh Thần nặng nề thở dài, : "Được rồi, ca ca, tâm tình của ta được tốt." Từ khi giết Mẫn, chưa từng có giấc ngủ ngon, thủy chung đều là gặp ác mộng. Đồng thời, manh mối về người tên Bồ mỹ linh, làm tâm phiền như ma. Vì cái gì lại trùng hợp như vậy? Nơi này chính là tổ phòng của phụ thân Thâm Vũ và Mẫn? Sau khi hạ bàn cờ, Tinh Viêm đem những quân cờ cất kỹ, bỗng nhiên nghiêm mặt với Tinh Thần: "Tinh Thần, ngươi thoạt nhìn tâm nặng nề. Có quan hệ tới người tên Bồ Mỹ Linh kia sao? Đến cùng ngươi và vấn đề tinh thần của mẫu thân có liên quan, là ý chỉ cái gì?" "Ca, đừng nữa." Tinh Thần dùng tay che mặt, : "Lòng ta gần đây rất phiền não, rất loạn." " như vầy, bằng ngươi về nước mỹ ?" Tinh Viêm đề nghị: "Trở về nước mỹ mà ..., ngươi có thể vào công ty của ba làm việc, có công việc, ngươi cũng cần phải phiền lòng nhiều như vậy. Ngươi bây giờ có công việc ổn định a? Hay là ngươi có thể trở về mỹ học đào tạo chuyên sâu, học nhiều cũng có chỗ nào xấu cả." Tinh Thần lúc này đầu dựa vào thành ghế. Mù mắt phải, cái hắc ám đó giống như ác mộng thôn phệ lấy . "Ca ca, " Tinh thần rốt cục ra câu: "Ta nên trở về Trung Quốc. Lúc trước, ta chán ghét hoàn cảnh nước Mỹ, nghĩ muốn trở về Trung Quốc học tập, ... tại ngẫm lại là vì quan hệ tới ngươi, ta hy vọng có thể cùng ngươi cạnh tranh, ta muốn sống dưới cái bóng của ngươi. phương diện kinh thương ngươi rất có tài năng, nhưng lại lựa chọn làm giáo viên. Ta vốn nên nghĩ muốn tranh giành với ngươi cái gì, mà nên ngoan ngoãn ở lại nước Mỹ..." Ở cửa phòng khách, bắt đầu ra cái bóng đen. Tinh Viêm đứng người lên : "Ngươi đừng suy nghĩ nhiều như vậy, để ta rót cho ngươi chén trà." tớicửa lớn phòng khách, mở ra. Nhưng cả và Tinh thần đều chú ý tới khe cửa bên cạnh Tinh Viêm, lộ ra đôi chân trần trắng bệch! Lúc này, Lý và Tử Dạ đứng ở cửa ra vào biệt thự...