Nhà trọ địa ngục - Hắc sắc hỏa chủng

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 10 quyển 12

      Vừa rồi đầu nện vào vách tường, vết thương khá lớn. Lý bôi dược cầm máu rồi dính băng gạc cố định.



      Giờ phút này,đau nhức kịch liệt vẫn ngừng truyền đến.



      biết trước mắt thể dốc sức liều mạng với Mộ Dung Thận. Nếu , khó bảo toàn cái tên điên này làm ra hành vi mất lý trí gì, ví dụ như hô to tiếng: "Vừa rồi đưa Tín thư là giả tạo đấy! Ngươi ra giết bọn chúng !"



      Hơn nữa tại mình bị thương chưa hẳn có thể giết được Mộ Dung Thận. Cho dù có thể thành công nhưng cũng bị thương quá nặng.



      Quan trọng nhất là... Lý , chưa từng giết người.



      Đối với người chưa từng giết người mà , lần đầu tiên ratay phi thường khó khăn. Huống chi bản tính của Lý là người phi thường coi trọng nhân mạng.



      Nhưng Mộ Dung Thận nhất định phải giết chết. căn bản phải là người bình thường, trong huyết tự chỉ thị nhất định tạo thành trở ngại. Bản thân Huyết tự đủ khủng bố rồi, thể lưu loại người này sống trong nhà trọ.



      chèo chống đứng lên, dựa vào vách tường.



      Vô luận như thế nào, lá thư này... Có thể lừa được nam quỷ kia hay ?



      Giờ phút này tâm thần của rất bất an. Đến cùng nên làm cái gì bây giờ?



      Thời gian ngừng trôi qua, đến năm giờ 30 phút chiều.



      Mộ Dung Thận và Phong Dục Hiển đứng trước cửa sắt, rốt cục có động tĩnh. thanh rất vang lên, trong cửa sổ duỗi ra cánh tay cầm phong thư!



      Mộ Dung Thận vượt lên trước Phong Dục Hiển nhận lấy thư tín. Sau đó, liền sải bước tới lầu . Mở cửa, nhìn thấy Lý đầu dính băng gạc dựa vào vách tường, tới, đem thư tín giao cho : "Lầu trưởng, xem . Phong thư này, có lẽ có tình ngươi muốn biết."



      lập tức cầm lấy thư tín thể chờ đợi mở ra.



      Nội dung thư tín như sau:



      "Vị hạnh:



      nghĩ tới ngươi nhanh như vậy cải biến chủ ý, ghi hồi cho ta rồi.



      ‘Điềm xấu’, căn bản là lời vô căn cứ, là lời đồn ác ý của tên ác ma kia, ngươi cần để ý.



      Mặt khác, ngươi muốn dùng tên để xưng hô ? Để nhớ kỹ danh tự của tên ác ma này? cần. Dù sao, đối với ta mà ác ma chính là danh tựcủa . Ngoài ra có tên.



      Chúng ta chỉ cần nhớ kỹ cái tên này là được rồi.



      Vị hạnh, ngươi cần để ý. Lời của tên ác ma..., căn bản câu . tự xưng mình có thể thông hiểu, biết trước tương lai, cũng có thể hiểu rõ rất nhiều bản chất của tượng thần bí thế gian này. Cha mẹ đối (với) hắn cảm thấy hứng thú, làm cho càng đắc ý hơn. Về sau, thậm chí còn giúp chúng ta tiên đoán. hưu vượn trận, lại hai chúng ta đến với nhau đem lại điềm xấu.



      Loại chuyện này là hoang đường.



      Ta và ngươi đồng dạng cũng hận tên ác ma này thấu xương. Ta từng qua với Trọng Thành, để thăm dò người kia, nhất định phải tra tra ra manh mối. Chỉ là, Trọng Thành cho đến giờ cũng chưa cho ta biết kết quảđiều tra. Chỉ biết là người thành thị K, 37 tuổi, thê tử qua đời, cứ như vậy sinh hoạt với con . Trừ những điều đó ra biết thêm gì nữa.



      Vô luận như thế nào, Trọng Thành nhất định giúp chúng ta tra ra manh mối. Nhất định! Ngươi chớ nên suy nghĩ lung tung, được nào?



      ngươi Lý Ngang "



      Phong thư này có đề cập tới danh tự của "Ác ma". Nhưng cung cấp tin tức khác, ác ma là người thành thị K, 37 tuổi, hơn nữa là người vợ.



      Bất quá, chỉ dựa vào những điều này mà muốn tìm ra , chẳng khác nào mò kim đấy bể. Lý cảm thấy, nếu như có thể còn sống trở về nhà trọ, trước hết nên điều tra phụ thân của tất cả nữ tính trong nhà trọ có góa vợ hay .



      , cẩn thận ngẫm lại, tại cũng có thể điều tra.



      lấy điện thoại di động gọi cho hộ gia đình tên là Bùi Thanh Y, là hộ gia đình tháng trước mới chuyển vào, tại ở phòng 502 của Đường Văn Sơn.



      Bùi Thanh Y vốn làtrợ lý quản lý chấp hành của công ty cỡ lớn, rất tinh thông quản lý, là nữ tính làm việc rất khôn khéo, sau khi nàng tiến vào nhà trọ giải quyết rất nhiều tình phiền toái của những hộ gia đình mới gia nhập. Lý liền an bào nàng làm trợ thủ của mình, thân phận tương đương với phó Lầu trưởng. Danh sách Hộ gia đình, công tác thống kê huyết tự, mỗi tháng hội nghị thông lệ, đều là do Bùi Thanh Y phụ trách.



      Điện thoại reo lên hai tiếng, Bùi Thanh Y liền nhận điện thoại.



      "Này, Lầu trưởng, có cái gì phân phó?"



      Nghe được ngữ khí khá khôn khéo của nàng Lý : "Có tình phiền toái cần nhờ ngươi điều tra, tư liệu về cha mẹ của tất cả những nữ tính trong nhà trọ. Nhất là phụ thân năm nay khoảng 57 tuổi, từng tái hôn hoặc là vẫn sống mình , hơn nữa từng là hoạ sĩ. Những người phù hợp với điều kiện sàng lọc ra rồi lên danh sách."



      "Ta biết rồi, lập tức hoàn thành."



      Bùi Thanh Y xong liền cúp điện thoại.



      đối (với) năng lực của Bùi Thanh Y phi thường thưởng thức, cho nên giao công việc cho nàng cũng rất yên tâm. Thời điểm lúc trước xuất tờ giấy a4 Bùi Thanh Y còn chưa tiến vào nhà trọ, Lý cơ bản có thể bài trừ nàngra bên ngoài. Hơn nữa, cha mẹ nàng tựa hồ cũng đều còn khoẻ mạnh, cũng phải là người thành phố K.



      Nếu như từ đó có thể tìm ra tốt rồi.



      "Mộ Dung Thận." Lý nhìn tên pháp ybiến thái trước mắt : "Vô luận như thế nào, ngươi cũng hy vọng huyết tự thành công, thất bại chứ? Kế tiếp ta hi vọng ngươi nên tự chủ trương. Có thể ?"



      Mộ Dung Thận ngược lại rất bình tĩnh trả lời: "Có thể, Lầu trưởng, ta cũng tính tự chủ trương, thư là do ngươi viết phải ta. Bất quá Lầu trưởng, trò chơi nên kích thích mới tốt. Nếu , rất có ý tứ a. Ngươi giúp quỷ hồn đưa tin, nhưng quỷ hồn lại thể ra, cái này rất quá có ý tứ ..."



      Nếu như tay Lý con dao tuyệt đối xông vào đâm chết tên biến thái này!



      thực hối hận lần chấp hành huyết tự này mang theo vũ khí.



      cải biến chủ ý. Lần huyết tự chỉ thị này muốn giết chết Mộ Dung Thận! Nam nhân này chết, tất cả mọi người bị kéo xuống nước!



      "Mộ Dung... Ngươi, chẳng lẽ lại sao? Cho dù bị quỷ giết chết ngươi cũng thèm để ý?" Lý lại bổ sung câu, chẳng lẽ đồ biến thái này sợ chết?



      "Ân, ngươi ..."



      "Cái nhà trọ này an bài mười lần huyết tự, ngay từ lần đầu tiên chết rồi vậy sao có thể hưởng vui thú của 9 lần sau? Về sau lại càng có thêm nhiều chuyện lý thú hơn nữa, ít nhất tại..."



      "Cũng đúng." Mộ Dung Thận bộ dáng thông suốt: "Đúng a, còn có 9 lần nữa, ta có điểm nóng lòng rồi. Ha ha... còn nhiều niềm vui thú phía sau, từ từ đến. Ah, thực là chán ghét, vì cái gì chỉ có mười lần huyết tự ? Nếu nhiều hơn chút tốt rồi."



      thể tìm được từ gì đủ để hình dung tên biến thái này nữa. Trong não chứa cái gì vậy? thực, suy nghĩ của siêu việt hơn những gì mà Lý có thể lý giải.



      Từ khi tiến vào nhà trọ đến nay, đây là lần đầu tiên có người mà Lý căm hận còn hơn cả quỷ! Hơn nữa còn hi vọng quỷ có thể giết !



      Đúng vào lúc này, điện thoại của Mộ Dung Thận chấn động. lập tức lấy điện thoại di động ra xem xét, là tin nhắn hình của Thâm Vũ gửi tới!



      "Ân?" Mộ Dung Thận nhíu mày.



      ràng lại gửi tới sao?



      Nhưng nhìn cũng thèm nhìn, trực tiếp xóa bỏ. Sau đó, còn có thêm vài tin nhắn nữa, đến tin nào xóa tin ấy.



      "Là ai?" Lý vấn đạo.



      " có gì." Mộ Dung Thận đem điện thoại bỏ vào túi: "Tin nhắn rác mà thôi."



      Toàn bộ tin nhắn Thâm Vũ gửi tới, xóa hết để lại bất kỳ bức nào!



      Nếu như Lý biết vừa rồi Mộ Dung Thận xóa cái gì, chắc chắn xung động mà xông lên bóp cổ thằng biến thái này!



      Đây chính là những bức hoạ mà nhiều hộ gia đình ngại giết người để đoạt được đấy!



      "Tốt rồi." Lý : "Phong thư này, ngoại trừ phần mở đầu, còn những thứ khác có thể giữ lại. Hi vọng hồi kế tiếp, có thể có thêm tin tức giá trị."



      Trong thư Lý Ngang để Trọng Thành điều tra tình về ác ma. Bất quá, Lý Ngang còn chưa chờ đợi được Trọng Thành trở về tự sát.



      Trọng Thành có điều tra được manh mối gì hay ? Lý quyết định, đến lúc trở về nhất định phải điều tra ra tung tích của Trọng Thành, bất kể tốn bao nhiêu thời gian!



      Phong thư này tống xuất là 5:30 phút. cách khác hồi nhất định phải trước 8:30 phút tối đưa xuống tầng hầm.



      phát , cả ngày hôm nay, trong quá trình đưa tin, chưa hề xuất tình huống quỷ hồn xuất thư chậm hơn 3 giờ. Hi vọng, tình huống này có thể mực duy trì.



      Đem thư tín đưa đến Nguyệt Ảnh quán, Tử dạ sau khi đọc lá thư này cũng thêm bước thu được tình báo hữu dụng.



      Đem phần đầu thư tín xóa bỏ, lại lần nữa giả tạo phong thơ đưa xuống hầm ngầm.



      đến 6:30 phút, người hai bên biệt quán cũng bắt đầu ăn cơm. Buổi trưa vì quá lo lắng quỷ hồn nhận ra hồi giả tạo nên cơ hồ ăn gì, cuối cùng bây giờ cũng có thể thả lỏng hơi.



      ngồi bậc thang dưới tầng hầm, cầm cái Hamburger thịt bò,là đồ ăn cầm từ nhà trọ. Đối (với) Lý cái này có thể xem như bữa ăn tồi.



      thể đồ ăn của nhà trọ đều cực kỳ mỹ vị. Cái Hamburger này là dư vị vô cùng.



      Bất quá Lý căn bản tâm tư hưởng thụ mỹ thực. Vội vàng ăn xong Hamburger, lại bắt đầu suy tư, có biện pháp nào có thể moi ra danh tự của ác ma kia.



      Quầng Dương quán tìm tòi khắp nơi, hề có chút dấu vết nào. Cho nên chỉ có thể dựa vào thư tín để thu thập tình báo.



      cẩn thận phân tích cho rằng, tên ác ma kia cũng có thể hẳn là bậy. cách khác, điềm xấu là , có năng lực biết trước. Mà cha mẹ song phương phản đối hôn mạnh mẽ như vậy có thể thấy, trình độ của cái ‘điềm xấu’ này rất đáng sợ. Hơn nữa, bọn cũng tin tưởng vững chắc đây là .



      Mà Lý phán đoán, rất có thể ác ma kia biểu ra năng lực biết trước ở trước mặt cha mẹ song phương , nhưng lại bày ra cho Trọng Thành, Trọng Hạnh và những người khác xem, cho nên bọn hiểu. Người bình thường xác thực cho rằng đây là lý do rất hoang đường.



      Cẩn thận nghĩ lại, vì tên ác ma kia làm hai người tự sát, hai mươi năm sau liền biến thành quỷ hồn trong huyết tự chỉ thị của nhà trọ. Giữa ác ma và nhà trọ có cái gì liên quan? Tại sao hai mươi năm sau mới tuyên bố cái huyết tự này?



      Chẳng lẽ lúc đó tên ác ma kia là hộ gia đình? , đúng, chấp hành huyết tự ai lại mang theo con ? Huống chi chấp hành huyết tự sao lại chỉ có người? Trừ phi nữ nhi của cũng là hộ gia đình?



      Cách hai mươi năm lại tuyên bố huyết tự là dụng ý gì? Lịch sử tồn tại của nhà trọ tuyệt đối ít hơn 20 năm. Lý cho rằng điều này chính là để bọn ... thể thu nhập thêm tình báo hơn nữa. Bởi vì hơn hai mươi năm trôi qua, rất nhiều tình báo muốn tra ra cũng rất khó khăn.



      Bất quá, cũng có thể cho rằng, tình báo mà bọn thể tra ra được chính là sinh lộ!



      Rất có thể phải dựa vào thư tín mới có thể tra ra.



      Mà cái kia phải là thân phận của ác ma sao? Nếu như có thể tra ra thân phậnác ma là có thể vượt qua lần huyết tự này? Vẫn là , có phương thức nào đó có thể làm cho hai người kết thúc việc viết thơ? Hoặc là thực tế, hai người phải tự sát mà là bị giết?



      Khả năng nhiều lắm.



      Uống xong ly sữa bò trong tay, Lý lau miệng nhìn cửa sắt tầng hầm ngầm trước mắt.



      Đến tột cùng, sinh lộ ở nơi nào? Nên làm như thế nào mới có thể chấm dứt việc hai người truyền tin?



      Trong quá trình giả tạo hồi , đến tột cùng cái khâu nào tạo thành sơ hở trí mạng đây?



      thực tế, mở rộng tư duy mà ..., còn loại khả năng.



      cũng từng hoài nghi, hai con quỷ dưới kia có lẽ phải Vị hạnh và Lý Ngang. Cho dù xưng hô với đối phương như vậy, Lý vẫn hoàn toàn yên tâm. Lúc trước ở U Thủy thôn bị lừa gạt đối với tạo thành ấn tượng khá sâu, cho nên dám đơn giản đưa ra kết luận. Dù sao, nhà trọ căn bản chưa từng quỷ hồn ở nơi này là Vị Hạnh và Lý Ngang.



      Bỗng nhiên ngày mai nhẩy ra đôi trai rằng mình là Nhiệm Lý Ngang và Tùng Vị hạnh, cũng cảm giác kỳ quái. Ai biết có phải hay giống với Lí Băng của U Thủy thôn đồng dạng giả chết, hoặc là thực tế tin tức tra ra được là giả.



      cho cùng, quỷ là căn bản thể tin tưởng được. Tuy ở trong thư là hai người nhau đến chết sống lại, nhưng ai có thể bảo chứng rằng phải bọn chúng muốn đùa bỡn nên viết lên những đoạn văn như thế, thực tế hai con quỷ này tùy thời chạy ra giết bọn họ?



      cách khác, hai con quỷ này chính là xuất lai lịch! Có lẽ ở bên trong hồi tồn tại điều kiện nào đó, có thể làm bọn vạn kiếp bất phục!



      rất ràng, cho tới bây giờ tuy thoạt nhìn hết thảy rất thuận lợi, nhưng đây chỉ là tượng mặt ngoài mà thôi. thực tế, rất có thể bọn ngừng vào tuyệt cảnh.



      Cái huyết tự chỉ thị này tuyệt đối phi thường khủng bố. Thậm chí có thể là lần huyết tự chỉ thị có độ khó cao nhất trong kinh nghiệm của Lý .



      Thoạt nhìn chỉ cần đều đặn đưa thư tín là an toàn nhưng ra nguy cơ tứ phía. Quỷ hồn tùy thời từ bốn phương tám hướng xuất , ngược lại làm cho Lý cảm giác tốt hơn ít. Bởi vì, ngay cả nhà trọ an bài nguy hiểm ở đâu cũng , liền cả khủng bố chính thức của huyết tự như thế nào cũng mơ màng.



      Mà điểm này so với bất kỳ điều gì cũng là cực kỳ đáng sợ.



      Vô luận như thế nào nhất định phải mau chóng nghĩ biện pháp!



      hạ quyết tâm, nhất định trước khi bị nhà trọ đẩy vào hố phải tìm được sinh lộ!

    2. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 11 quyển 12
      Lúc này, điện thoại của Lý rung lên.



      Bùi Thanh Y đem kết quả điều tra gửi qua. thể hiệu suất xử lý tình của nàng cao đến đáng sợ, chỉ qua giờ liền đem hết thảy điều tra rành mạch.



      Sau khi điều tra, người phù hợp hai điều kiện có rất nhiều. Bất quá, tổng cộng chỉ có ba người phù hợp với điều kiện thứ ba.



      Theo thứ tự là Lâm Tuyết Nhan phòng 106, Tô tiểu mạt phòng 905, Hứa Nhiêu phòng 1211.



      Mà ba người này, khả nghi nhất là Tô tiểu mạt. Bởi vì, nàng là hộ gia đình tiến vào nhà trọ được năm, mà hai người khác đều là trong năm nay mới tiến vào.



      Cho nên, nàng có đầy đủ khả năng là hộ gia đình thả tờ giấy a4 kia.



      "Tô tiểu mạt..." Lý nhớ lại, đây là nữ hài khoảng hai mươi, đeo kính mắt, bím tóc đuôi ngựa, lớn lên coi như đáng .



      bỗng nhiên nhớ ngày đó, Biện Tinh Thần, Liễu Bằng hai người cùng nhau chấp hành huyết tự chỉ thị, trong số những người chờ đợi ở dưới đại sảnh có nàng. Hơn nữa, nàng rất quan tâm tới sinh tử của bọn người Biện Tinh Thần và rất muốn biết ai là người thả tờ giấy a4. Lúc đó nàng còn đứng rất gần cửa xoay nhà trọ, ngừng hướng về bên ngoài nhìn trông.



      Chẳng lẽ là nàng sao? Cố ý biểu như vậy để người khác nghi ngờ ?



      Tất nhiên Lý cho rằng người làm ra chuyện đó là hộ gia đình tử vong. Bởi vì có phụ thân như vậy tồn tại, có thể chết dễ dàng sao?



      Nhưng như thế nào dùng hồi để tra ra đứa bé có phải tên Tô tiểu mạt đây? Hết lần này tới lần khác hai con quỷ đều quên tên của nàng. Cho dù chỉ nhớ họ thôi cũng tốt.



      Cũng thể hỏi: "Tên của nàng có phải gọi là Tiểu Mạt hay ?" Vạn nhất nghĩ sai, chính là đồng đẳng với tự tìm đường chết.



      Thời gian ngừng trôi qua. Sau đó, thời điểm tám giờ tối, quỷ ở Nguyệt Ảnh quán gửi ra hồi .



      Nội dung hồi là như thế này:



      "Lý Ngang:



      Tuy ngươi như vậy nhưng ta vẫn cảm giác rất kì quái. Cha mẹ thực chỉ vì ác ma hưu vượn, liền phán định chúng ta kết hợp với nhau mang tới điềm xấu sao?



      thực tế, có lần thái độ của ca ca rất kỳ quái. Tuy ta cho rằng rất đồng ý với chúng ta, nhưng phản ứng của lại có chút mập mờ. ủng hộ ta và ngươi nhau, nhưng cũng với ta có nên cân nhắc lại chút hay . Ta hướng hỏi vì cái gì lại như vậy, câu trả lời của có chút mịt mờ, nhưng ta nghe ra được, cùng với bức họa của tên ác ma có liên quan.



      Rất ràng, sau lưng điều này còn giẩu cái gì đó mà muốn cho chúng ta biết. Nhưng vì cái gì lại thể ? Vì cái gì tiếc giam giữ chúng ta, cũng muốn cho chúng ta ?



      Lý Ngang, Trọng Hạnh và Trọng Thành có nhắc có với ngươi điều gì ?



      Ta rất lo lắng, ta rất muốn biết cha mẹ đến cùng suy nghĩ cái gì. Còn có, ngươi ngươi kêu Trọng thành điều tra? Thực hi vọng Trọng Thành sớm ngày tra ra được chân tướng.



      Như vậy, ta có thể minh bạch, đến tột cùng bởi vì sao cha mẹ lại phản đối chúng ta như thế. Hơn nữa, chừng có thể tìm được phương pháp thuyết phục cha mẹ hai bên đồng ý.



      Lý Ngang, chúng ta nhất định phải đợi đến ngày đó.



      ngươi Vị Hạnh "



      Họa?



      Tử Dạ nhìn phong thư, lại thêm được đầu mối mới. Tuy xác định được, nhưng trước mắt xem ra bức họa là điều mấu chốt. Năng lực biết trước của người kia cùng ‘họa’ có quan hệ?



      Cả Nguyệt Ảnh quán và Quầng Dương quán đều tìm tòi rất cẩn thận, nhưng tìm thấy bức họa nào.



      Thế nhưng mà điều đó có quan hệ gì tới vẽ tranh?



      Cái tình báo này rất trọng yếu. Vô luận như thế nào phải cấp ngay cho Lý xem qua.



      Từ nội dung thư tín, tựa hồ đây là lần đầu tiên Vị Hạnh cho Lý Ngangh biết chuyện này, cho nên Lý Ngang khả năng cũng biết kỹ càng tình huống. Mà ca ca của Vị Hạnh, dường như bị ảnh hưởng ở trình độ nhất định.



      Tử Dạ phán đoán, rất có thể ca ca của Vị Hạnh cho rằng.. những lời của ác ma kia hoàn toàn là lung tung. Có thể làm cho nghĩ như vậy, tất nhiên là có lý do.



      Dùng trí tuệ của Tử Dạ, nàng rất nhanh đưa ra giả thiết.



      Người nam nhân kia vẽ ra bức họa có thể phản ánh được tương lai chân . Mà rất có thể ca ca của Vị Hạnh được nhìn thấy cảnh tượng chân thực hóa của bức họa, cho nên chịu ảnh hưởng mà tin tưởng vài phần. Mà cha mẹ song phương tựa hồ hoàn toàn tin tưởng rồi.



      Bức vẽ có thể phản ánh được tương lai. Chẳng lẽ là...



      Tức khắc, Tử Dạ liên tưởng tới Thâm Vũ con của Mẫn. Nàng chính là người đam mê hội họa. Chẳng lẽ , cái đó và Thâm Vũ có quan hệ sao?



      Tử Dạ vào lầu hai, dùng thiết giáp kẹp lấy bức thư, hướng Lý bên kia đưa qua.



      Mà lúc này, Tử Dạ bỗng nhiên chú ý tới Lý ở cửa sổ đối diện, đầu dán miếng băng gạc dính máu, trong nội tâm cả kinh, thiếu chút nữa cầm chắc làm thiết giáp lung lay phen!



      "Ah!Tử Dạ!" Lý lại càng hoảng sợ, khá tốt, Tử Dạ bên kia túm lại, vững vàng đưa thiết giáp qua bên này.



      thở dài hơi cầm lấy thư.



      Tử Dạ ở bên kia thu thiết giáp về lập tức gọi qua cho Lý .



      vừa mở thư tín vừa cầm điện thoại nhận cuộc gọi: "Tử Dạ, ngươi vừa rồi xảy ra chuyện gì? Thiếu ít nữa liền..."



      " Đầu ngươi là có chuyện gì xảy ra? Thương thế có nặng ? Rốt cuộc là làm sao vậy?"



      "Ngươi đừng lo lắng, liên quan tới quỷ." Lý liếc nhìn Mộ Dung Thận phía sau, : "Là ta tự mình cẩn thận té bị thương. Phong thư này... cùng bức vẽ có liên quan?"



      "Đúng. Lý , từ trước mắt mà xem, ta đoán tên ác ma kia thông qua vẽ tranh mà tiên đoán ra tình tương lai."



      bắt đầu phân tích. Rất nhanh nghĩ tới Thâm Vũ.



      Bất quá, cái này cũng có thể là trùng hợp, nhưng chỉ cần là điểm này cũng đủ để truy tra về Thâm Vũ rồi. Cẩn thận ngẫm lại, Mẫn là nhi, mà tuổi cũng rất khớp với nữ hài tử kia.



      Hẳn Mẫn chính là đứa bé sợ hãi phụ thân kia? Lý do là vì... bị cha nàng xâm hại sao?



      Nhưng Mẫn chết, Thâm Vũ cũng biết tung tích, có cách nào tiếp tục điều tra.



      Phong thư này có thể trực tiếp đưa vào trong tầng hầm ngầm, cần sửa chữa. Hi vọng kế tiếp, có thể từ trong hồi của nam quỷ thu thêm tình báo.



      Sau đó Lý vào tầng hầm ngầm, tới trước cửa sắt vươn tay gõ hai cái. bao lâu cái tay kia liền đưa ra ngoài nhận lấy thư tín.



      Trước mắt tuy còn khá thuận lợi, nhưng ai biết tiếp theo xuất tình huống như thế nào.



      cho rằng, trong những tình báo mà bọn thể nào nắm chắc chắn có tồn tại điểm tình báo mấu chốt.



      Mà bọn thể nắm được điểm tình báo đó, khi giả tạo hồi , nhất định phải sử dụng tình báo giả.



      Sau khi cân nhắc, Lý dần dần sinh ra suy đoán.



      Rất có thể, phong hồi kế tiếp đưa ra vấn đề nào đó. Mà vấn đề này, con quỷ khác kịp thời đưa ra hồi . Bọn có cách nào trả lời được vấn đề này, làm cho quỷ hồn thoát khỏi tầng hầm.



      Nhưng vấn đề này rất có thể thông qua nhắc nhở về sinh lộ của nhà trọ mà tìm được đáp án.



      Nhưng, là cái gì đây?



      Hỏi, "Chúng ta bị nhốt vào lúc nào" ? Hoặc là tình mà thành viên trong gia đình bọn từng làm qua. Nhưng trước mắt thể từ trong nhắc nhở tìm ra được đáp án.



      Thời điểm mười giờ rưỡi, bên trong cửa sắt gửi ra hồi . Nội dung là:



      "Vị hạnh:



      Tin tưởng ta, 'Điềm xấu' chỉ là lời vô căn cứ mà thôi. Chẳng lẽ ngươi cũng tin tưởng sao? Ác ma kia căn bản chính là ác ý muốn chia rẽ chúng ta, tất cả lời của đều là giả dối.



      Ngươi về bức họa của ? Ta cũng từng xem qua, biết vì cái gì luôn vẽ vài tình huyết tinh ảo tưởng, ta cũng hiểu sao có thể thích vẽ những bức họa như thế.



      Ca ca của người có lẽ cũng bị cha mẹ ảnh hưởng nên như vậy mà thôi. Điềm xấu và bức họa của có liên quan tới nhau sao? Ta tuyệt đối tin.



      Vị hạnh, tương lai là có cách nào biết trước , cái gọi là biết trước chính là căn cứ theo điều kiện sẵn có, rồi luận theo góc độ nào đó mà tính toán ra. Rất nhiều người tự xưng có thể tiên đoán chính là làm như vậy. Cái này có nghĩa là bọn thông hiểu tương lai. Tương lai là thể nào xác định chắc chắn.



      Vô luận như thế nào thỉnh ngươi được suy nghĩ lung tung, có thể chứ? Ta hi vọng có thể nhìn thấy ngươi cười vui vẻ. Nụ cười của ngươi chính là an ủi lớn nhất của ta.



      Tin tưởng ta, hi vọng phong thư này có thể làm cho ngươi an tâm.



      ngươi Lý Ngang "



      Phong thư này lại đề cập thêm tình báo mới, tên ác ma luôn vẽ ra những bức tranh huyết tinh khủng bố. Điểm này làm Lý cực kỳ để ý. Chẳng lẽ những bức họa kia vẽ ra, đều là quỷ hồn chân sao?



      Cẩn thận ngẫm lại, loại khả năng này phi thường cao.



      nhớ lúc trước viện trưởng nhi viện từng , Thâm Vũ đưa cho Mẫn bức tranh. Mà sau đó trong phòng của Mẫn tìm ra bức tranh nào. Mà cũng trong ngày Mẫn nhận được bức tranh, khi bọn Biện Tinh Thần chuẩn bị rời nhìn thấy tờ giấy a4.



      Chẳng lẽ suy đoán của mình là chính xác? Mẫn quả chính là đứa bé kia? Mà bức họa Thâm Vũ đưa cho nàng phải do Thâm Vũ vẽ, mà do ác ma kia vẽ?



      quyết định, khi còn sống trở về điều tra về phụ thân của Mẫn!



      Sau đó dùng thiết giáp co duỗi đưa lá thư sang bên Nguyệt Ảnh quán.



      Tử Dạ nhận được thư nhanh chóng tới tầng hầm đem thư đưa vào.



      Thời gian rất nhanh trôi qua.



      Nửa đêm 0 giờ đến.



      Mà vừa lúc này, tại thành phố K, Thâm Vũ trong căn hộ cao cấp.



      Nàng hoàn toàn ngủ, mà ngồi trong phòng khách.



      "Lý , Doanh Tử Dạ." Thâm Vũ nhìn đồng hồ trước mắt báo qua nửa đêm 0 giờ : "Kế tiếp là ngày 18 tháng 4, cũng chính là ác mộng của các ngươi. Các ngươi triệt để lĩnh hội được cái khủng bố của huyết tự chỉ thị này. Kế tiếp, nội dung thư tín hoàn toàn giống với lúc trước, nhà trọ giải phóng tối đa 'Hạn chế' lên quỷ hồn. nhìn thấy phong thơ đó chắc các ngươi cũng chẳng thể tin nổi vào hai mắt mình? Nhưng cái đó mới chính là 'Chân ' , là nội dung hề ngụy tạo. thế giới này, nhân loại thường thường thích chân , bởi vì chân chưa chắc lý tưởng và hoàn mỹ. Nhưng chỉ có chân mới có thể biểu ra 'Mỹ' ah."



      Trời vừa rạng sáng.



      Tử Dạ dụi dụi con mắt nhìn cửa sắt trước mắt. Bạch Vũ bên nửa mê nửa tỉnh, nhưng Thượng Quan Miên vẫn như cũ, rất thanh tỉnh.



      Lúc này cánh tay kia từ trong cửa sổ đưa ra hồi !



      Tử Dạ đến nhận lấy sau đó mở thư ra xem xét.



      Nội dung bức thư là:



      "Lý Ngang:



      Ta muốn cho ngươi việc. Bất quá, trước đó ta phải với ngươi rằng ta ngươi, tuyệt đối có nửa phần lừa dối.



      Ngươi còn nhớ chứ? Có ngày chúng ta tản bộ tại núi Minh, ngươi có chuyện về trước. Còn ta vẫn tiếp tục tản bộ, sau đó gặp người kia.



      Người kia, ngươi cũng quen biết , nhưng xin lỗi ta thể viết ra danh tự.



      Lúc ban đầu chúng ta cũng chỉ là chuyện bình thường, nhưng sau đó bỗng nhiên người đó ôm lấy ta, rất thương ta, hy vọng có thể phát sinh quan hệ với ta.



      Ta ngay lập tức cự tuyệt.



      Thế nhưng người đó lại cứ dụ dỗ ta, hôn ta, vuốt ve thân thể của ta, làm cho ta dần dần có cảm giác.



      Ta cứ như vậy tình loạn ý mê mà mơ hồ cùng người kia...



      Ta chỉ làm chuyện đó lần, tuyệt đối có lần thứ hai. Ta phải cố ý phản bội ngươi , Lý Ngang, thỉnh ngươi tin tưởng ta.



      ngươi Vị Hạnh "



      Đọc xong phong thư này, mặc dù Tử Dạ khá tỉnh táo nhưng thể dấu nối nét ngạc nhiên khuôn mặt.



      Vì cái gì trong lúc này lại viết ra nội dung như vậy?



      Bạch Vũ bên đọc thư cũng rất khiếp sợ : "Doanh, Doanh tiểu thư, phong thư này... Tuyệt đối thể đưa qua! Nếu , chừng nam quỷ kia lập tức hóa thành Lệ Quỷ lao ra cũng nên! Ai có thể dễ dàng tha thứ người của mình tội bất trung?"



      "Ta đương nhiên biết ." Tử Dạ đem lá thư gấp lại: "Phong thư này tuyệt đối thể đưa!"



      Lên đến lầu, Tử Dạ gửi cho Lý tin nhắn.



      Trong Quầng Dương quán, Lý và Mộ Dung Thận lên lầu . Nhìn thấy nội dung tin nhắn, Lý liền gọi cho Tử Dạ: "Ngươi vừa rồi là ? Trong thư chính xác ghi như vậy?"



      "Đúng vậy, Lý ."



      "Loại chuyện này vì cái gì đột nhiên lại tới? Còn có, người kia là ai? Lý Ngang cũng quen biết, chẳng lẽ là Trọng Thành?"



      "Đây là kiệt tác của nhà trọ. Con người đều có những bí mà rất khó có thể cho những người khác. Nhưng nhà trọ lại có thể hoàn toàn giải khai những điều đó, làm cho thể nào che dấu mà ra! Tiếp theo nhất định phải giả tạo phong hồi !"



      "Đó là đương nhiên! Tử Dạ ngươi cũng cần phải giả tạo phong hồi , ta cúp máy trước!"



      lập tức chạy lên lầu hai, từ trong thùng lấy ra giấy và bút bắt đầu viết thư:



      "Lý Ngang:



      Ngươi đúng, ta nên dây dưa với ngươi loại vấn đề như thế nữa.



      Chúng ta cũng đừng nghĩ cái gì mà 'Điềm xấu' nữa, dù sao đây đều do ác ma kia bịa chuyện, phải sao? Chỉ cần chúng ta nhau như vậy đủ rồi.



      Chính như lời ngươi tương lai là điều thể nào biết trước được. Chỉ cần trong nội tâm có hạnh phúc, tương lai nhất định hạnh phúc, nhưng trong nội tâm có hạnh phúc, vậy nhất định trở nên bất hạnh.



      Chúng ta chỉ cần tin tưởng vững chắc điểm này như vậy đủ rồi, phải sao?



      Ta vĩnh viễn ngươi, Lý Ngang.



      ngươi Vị hạnh "



      Sau đó, Lý đem phong hồi giả tạo này tới tầng hầm ngầm.



      Lúc này đây hoàn toàn là giả tạo hồi . Tuy phải là lần đầu tiên, nhưng Lý vẫn cảm thấy rất khẩn trương.



      Nhà trọ ràng cho thấy cố ý dẫn đạo hộ gia đình phải ghi hồi giả. Làm như vậy ràng cho thấy muốn dùng hồi giả để đẩy hộ gia đình vào tuyệt cảnh! Nhưng ai dám đưa hồi đây?



      nuốt từng ngụm nước bọt, sau đó đem thư tín cầm tới trước cửa sổ gõ cửa.



      Vài giây sau cánh tay từ sau cánh cửa sổ thò ra tiếp lấy lá thư.



      Tiếp tục lại là quá trình chờ đợi dài dòng buồn chán!



      ngược lại càng thêm lo lắng cho Tử Dạ ở bên kia. Nàng cần giả tạo phong hồi cho Vị Hạnh. cách khác, nội dung hồi thể nào chỉ trích nàng quá mức. Thế nhưng nếu cứ đơn giản mà tha thứ, lại lộ ra quá mức giả dối. Nhưng làm quá lên hậu quả ai cũng dám tưởng tượng! Cái này căn bản là thế khó xử!



      giờ sau, nam quỷ tại Quầng Dương quán rút cục đưa ra hồi mới.



      cẩn thận cầm lấy lên lầu hai mở ra xem xét.



      Nội dung là:



      "Vị hạnh:



      Ta nghĩ cần phải thẳng thắn với ngươi việc.



      Ngươi còn nhớ chứ? Trong nhà ngươi nuôi sáu con mèo, đột nhiên đều bị mổ ngực bể bụng, đầu bị chặt mất? Ta biết sáu con mèo kia là sủng vật ngươi rất thích. Sau khi ngươi phát ra chuyện đó rất đau lòng, những khóc suốt tuần trời mà còn chửi bới kẻ nào nhẫn tâm làm như vậy. Ta nhìn thấy ngươi như vậy nội tâm cũng rất khổ sở.



      Ta tại muốn thẳng thắn với ngươi.



      Đó là ta làm đấy.



      Ta rất chán ghét mèo, căm hận mèo tới cực điểm. Chỉ cần nghĩ đến những con mèo kia nhảy nhót... bộ dạng né tránh, ta liền thể nào chịu đựng được.



      Cho nên đêm hôm đó, ta bỏ thuốc ngủ vào trong đồ ăn của mấy con mèo kia, sau đó đem chúng ra ngoài giết từng đứa . Sở dĩ giết chúng nó thảm như vậy là vì ta muốn ngươi sợ hãi, tiếp tục nuôi mèo nữa.



      Nhưng ta ngươi, ta chỉ căm hận mèo mà thôi. , thỉnh ngươi nhất định phải tin tưởng ta, Vị Hạnh.



      ngươi Lý Ngang "



      Quả nhiên, bên này nội dung thư cũng bắt đầu tiết lộ những điều tư mật.



      Bất quá, phong thư này vừa ra làm người ta thấy lạnh cả người.



      Biểu ra ngoài thoạt nhìn là người tốt, nhưng sau lưng thường dấu chân diện mục làm người khác ghê tởm! Nếu như chỉ nhìn cách đơn thuần trong những lá thư trước, đều cảm giác Lý Ngang là thanh niên tốt truy cầu chân ái, nhưng mà nhìn phong thư này làm người ta cảm thấy ra là người rất đáng sợ.



      Kế tiếp còn suất thêm những điều gì nữa đây? Mà những hồi giả tạo tiếp theo, liền nhất định phải tiến hành đánh giá những hành vi này. Trong cả quá trình chỉ sợ tồn tại bẫy rập của nhà trọ!





      Bất quá, ngay cả như vậy nàng cũng hi vọng Mộ Dung Thận chết. Tuy đích biến thái tới mức chính nàng cũng khó nhịn, nhưng vẫn là người duy nhất lý giải được con người Thâm Vũ.



      Là người duy nhất Thâm Vũ muốn thủ hộ.

    3. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 12 quyển 12
      Phong thư này được tống xuất vào rạng sáng hai giờ , cách khác năm giờ sáng cần thu được hồi .



      Đem sáu con mèo mở ngực bể bụng tính, còn chặt bỏ từng cái đầu, loại hành vi huyết tinh biến thái như thếnày, rất khó có thể lập tức tha thứ. Nếu như trong hồi lại hoàn toàn thông cảm lộ ra rất mất tự nhiên.



      Bất quá Lý cho rằng đây là độ khó của hồi được nâng lên.



      rất ràng sở dĩ xuất loại thư tín bạo lộ những điều thể này, mục đích rất đơn giản, chính là bức bách hộ gia đình giả tạo hồi . cách khác, trong quá trình giả tạo hồi có thể gây ra sai lầm nào đó, điều đó có thể dẫn tới quỷ hồn ly khai tầng hầm. cách khác, gây ra tử lộ.



      Đây cũng là điều Lý lo lắngnhất.



      Cùng thời gian, Tử Dạ cũng tiến hành giả tạo hồi .



      Trong thư Vị hạnh chủ động thổ lộ chính mình bất trung, mà ngay cả tên của đối phương cũng ra. Bất luận người bình thường nào nhìn thấy lá thư này nhất định nổi trận lôi đình. Hồi gửi lại mà có chút nhàng lại lộ ra quá giả dối rồi.



      Đã viết rất nhiều lần đều cảm giác hài lòng.



      "Thẳng thắn mà , " Bạch Vũ nhìngiấy viết thư vứt đầy đất : "Nếu như đổi lại là ta, trực tiếp hưng sư vấn tội rồi. Còn ghi cái gì mà ôn với hòa, nghĩ như thế nào cũng đều là thể."



      " thực tế, " Tử Dạ nhìn giấy viết thưtrên tay : "Đối với người nam nhân, cho dù người của mình phát sinh quan hệ với người lạ hay là người quen cũng là điều thể nào chấp nhận được. Phong thư này muốn viết ra rất khó khăn. thể quá dịu dàng ngoan ngoãn, cũng thể quá chỉ trích."



      Bất quá chỉ số thông minh của Tử Dạ vẫn còn đó, rất nhanh nàng bắt đầu đặt bút viết:



      "Vị hạnh:



      Nhìn thấy thư của ngươi, lúc đầu ta thể nào tin tưởng được, ta hi vọng đây phải là . Nhưng ta biết ngươi phải loại người giỡn về chuyện này.



      Ngươi phải biết ta ngươi cỡ nào, cho nên ta rất khó chấp nhận được hết thảy. Bất quá ta cẩn thận tỉnh táo phân tích chút, đây phải lỗi của ngươi. Tuy ta biết người kia là ai, thế nhưng ta tin tưởng là do người kia chủ động, ngươi mới có thể phạm phải sai lầm này. Về phần người kia là ai ngươi muốn ta cũng hỏi.



      Dù sao ta rất ngươi, tuy rất khó chịu, thế nhưng nghĩ tới việc mất ngươi ta lại càng thể chịu đựng được. Vị hạnh, ngươi có thể cho ta biết những điều này, chứng tỏ ngươi hối hận. Ta nguyện ý tha thứ cho ngươi, hy vọng ngươi vấp phải sai lầm tương tự.



      ngươi Lý Ngang "



      Đem trách nhiệm đổ hết lên người kia, giảm bớt sai lầm của Vị Hạnh. Hơn nữa lý do là vì quá muốn mất nàng.



      Tuy có chút gượng ép, nhưng là hồi tốt nhất Tử Dạ có thể viết ra.



      Sau khi viết xong Tử Dạ cẩn thận xem xét lại phong thư lần nữa.



      Nội dung thư tín đột nhiên phát sinh đột biến bức bách hộ gia đình phải giả tạo hồi . cách khác, hộ gia đình giả tạo hồi có khả năng xuất tình huống gây ra tử lộ.



      Trong thư có nên hỏi thân phận của người kia hay ? Đây có lẽ là điểm mấu chốt. Nhưng ràng Vị Hạnh muốn , nếu tùy tiện hỏi… rất có thể lâm vào tình trạng xấu.



      Ngược lại tình huống của Lý bết bát hơn.



      Tuy Vị Hạnh có loại hành vi này nhưng cũng là do bị người khác dụ dỗ, có thể tha thứ. Nhưng hành vi Lý Ngang giết mèo quá tàn nhẫn và biến thái rồi, vô luận sâu đậm như thế nào, nhưng biết đối phương là người có tâm lý biến thái, thể nào phẫn nộ và sợ hãi được.



      cẩn thận phân tích, cái phỏng đoán.



      Rất ràng, hồi có thể chạm vào điểm mấu chốt nào đó, khiến quỷ hồn rời khỏi tầng hầm. Cái này mấu chốt ngay ở trong hồi , khi ghi vào tình báo giả, xong rồi.



      Nếu như muốn viết hồi , phải nhất định tỏ thái độ về hành vi giết mèo ....nhưng trong này chắc chắn có tồn tại lừa gạt.



      Vậy lừa gạt đó là gì?



      Vô luận Lý suy nghĩ như thế nào đều thể giải thích được.



      Mà cái phong hồi này càng khó tả tới cực điểm. Nghĩ coi, người bình thường đều khó có khả năng tha thứ cho Lý Ngang. tha thứ có rất nhiều lý do. Nhưng đơn giản mà tha thứ, lại thấy quá giả tạo.



      Cho nên, thể tha thứ cho Lý Ngang, nhưng nếu tha thứ dẫn đến tình trạng rất khó chấp nhận cho hộ gia đình, nên làm cái gì bây giờ?



      Cuối cùng, Lý ghi như vậy:



      "Lý Ngang:



      Ngươi sao? Ta rất khó tin tưởng ngươi lại làm ra việc tàn nhẫn như vậy.



      Nếu là , ta cảm thấy đáng tiếc, ngươi như thế nào có thể đối với những tiểu động vật làm ra hành vi như thế? cho dù ngươi hận mèo cũng nên làm như vậy.



      Bất quá, ngươi thoạt nhìn rất hối hận, ta có thể cảm thấy được. Chỉ cần ngươi về sau đừng làm những chuyện đáng sợ như vậy, ta có thể bỏ qua cho ngươi. Dù sao, ta vẫn rất ngươi.



      ngươi Vị Hạnh "



      và Tử Dạ cùng đem thư tín của mình tới tầng hầm, đều làm tốt chuẩn bị tâm lý cho tình huống xấu nhất.



      Kỳ , nhà trọ có khả năng an bài con đường hẳn phải chết. Nhưng vấn đề sinh lộ là cái gì đây này? Đối với hành vi của hai người, bọn họ cũng phân tích qua, nhưng dường như điều đó phải trọng tâm.



      Vô luận như thế nào, tại chỉ có thể đánh cuộc.



      tiến vào nhà trọ đến nay cũng phải chưa từng đánh bạc qua. Thậm chí có thể , trong huyết tự chỉ thị là thường xuyên đánh bạc.



      Nhưng canh bạc ngày hôm nay làm run như cầy sấy.



      Tiếp đó kết quả lại thuận lợi ngoài ý định.



      Quầng dương quán và Nguyệt Ánh quán đều đưa ra hồi .



      Mà hai phong hồi này làm Lý và Tử Dạ lâm vào biên giới sụp đổ.



      Lý Ngang hồi là:



      "Vị hạnh:



      Rất cảm tạ ngươi có thể hiểu được ta, ngươi thông cảm làm ta phi thường cao hứng. Nhưng ta vẫn phải tiếp tục thẳng thắn với ngươi.



      thực tế, ta rất thích đánh bạc.



      Hồi học tại trường đại học ta thường xuyên ra vào sòng bài. Lúc ấy còn trộm ít tiền của gia đình, nhưng tất cả đều là thua nhiều thắng ít.



      Còn nhớ chứ? Có đoạn thời gian ta mực hướng ngươi vay tiền, là muốn báo danh học vi tính, nhưng ra tất cả đều ném vào sòng bài.



      Kết quả, ta càng ngày nợ nần càng nhiều. Đến cuối cùng, phát triển tới con số kinh người.



      Ta liên tục thỉnh cầu họ trì hoãn kỳ hạn trả tiền, nhưng người tới đòi nợ càng ngày lại càng tăng. Cuối cùng, họ còn chạy tới ký túc xá tìm ta, còn nếu ta chịu trả tiền đem ta phế .



      Lúc đó ta rất rất cần tiền. Nếu như có tiền mà ..., ta lo lắng bọn làm hại ta.



      Vì vậy ta tìm người vay tiền, người kia... Ngươi cũng quen biết.



      Người kia với ta, cho ta mượn tiền cũng có thể, nhưng muốn ta đáp ứng điều kiện. Chính là muốn thân thể ngươi. Muốn ta lựa chọn thời gian dẫn ngươi ra ngoài, sau đó tìm lý do rời để ngươi lại mình, sau đó người kia xuất trước mặt ngươi...



      Ta biết ta làm như vậy rất hèn hạ. Vì nguyên nhân đó mà ngươi bị người kia...



      Thỉnh ngươi nhất định phải tha thứ cho ta, ta quả thực có biện pháp khác.



      ngươi Lý Ngang "



      Mà Vị hạnh hồi là:



      "Lý Ngang:



      Ngươi có thể lại tha thứ cho ta làm ta cảm thấy rất rất cao hứng, nhưng chuyện ta dấu ngươi phải chỉ có như thế.



      thực tế ta còn làm chuyện rất có lỗi với ngươi.



      Kỳ , trước kia ta có đoạn thời gian thường xuyên ra vào sòng bạc. Lúc ban đầu, ta chỉ làm người chia bài mà thôi. Nhưng càng về sau ta lại càng cảm thấy đánh bạc là chuyện phi thường kích thích, sau đó ta cũng dần bắt đầu đánh bạc.



      Cuối cùng, thắng được ít tiền, ta lấy những số tiền kia tiếp tục đánh bạc, cuối cùng thu được khoản tiền . Vì vậy khi đó lão bản sòng bạc mời ta trở thành người cầm trịch tại sòng bài ngầm, bắt đầu tiến hành giao dịch.



      Nhưng đoạn thời gian đó ngươi cũng tới đánh bạc, ta ngờ đấy. Nguyên nhân vì vậy khiến cho ngươi thua rất nhiều tiền, cũng khiến ngươi bị ít người đuổi theo đòi nợ a?



      Ta tại mở được sòng bạc rồi, thỉnh ngươi tin tưởng ta. Hi vọng có thể tha thứ cho ta.



      ngươi Vị Hạnh "



      Hai phong thư này gửi ra cơ hồ cùng khoảng thời gian.



      Khi Lý cùng Tử Dạ xem xong thư, mặt biểu lộ ít ưu sầu lo lắng.



      Lại có chuyện như vậy?



      Vì nợ nần bài bạc tiếc đem nữ nhân của mình cho nam nhân khác?



      Làm người cầm trịch sòng bài ngầm?



      Hơn nữa, ai biết đằng sau còn có thể lộ ra chuyện gì đáng sợ hơn . Nếu cứ tiếp tục như vậy mà vẫn tha thứ cho đối phương quả thực thể nổi.



      thể tìm được sinh lộ... chỉ có thể bước vào tử lộ mà thôi!



      Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!



      Điều này giống như cơn ác mộng giáng xuống, làm Lý dần dần khó có thể thừa nhận.



      Sau đó, hai người bắt đầu giả tạo hồi . có biện pháp, chỉ có thể tiếp tục tha thứ và tha thứ. Nếu còn có thể được điều gì?



      Tâm lực của Lý và Tử Dạ quả thực là lao lực quá độ rồi.



      Cảm giác đến ngay bản thân mình cũng thể nào nổi lời tha thứ, thậm chí cảm thấy người viết ra được những văn tự này thần kinh còn bình thường nữa, nhưng lại chẳng thể thay đổi được gì, nếu gửi hồi , tất cả kết thúc.



      Nhất định phải gửi hồi .



      Chẳng lẽ , đến điểm cực hạn thể nào tha thứ được nữa, bị hoài nghi sao? Nhưng bản thân phong thư hồi thể nào chỉ trích đối phương. Nếu làm như vậy đó căn bản cũng là con đường chết!



      Ác mộng bao phủ lấy Quầng Dương quán và Nguyệt Ảnh quán.



      Sau khi sửa đổi vô số lần, hồi cũng coi như viết xong, Lý và Tử Dạ cảm giác toàn thân mình vô lực. Biết là bẫy rập nhưng lại nhất định phải trèo vào. Bây giờ cũng chỉ có thể giao thư cho quỷ hồn dưới tầng hầm mà thôi.



      Kế tiếp, lại run như cầy sấy chờ đợi.



      Mà nội dung những phong thư sau đó càng ngày càng đáng sợ. Nội dung bên trong đem sức thừa nhận tâm lý của Lý và Tử Dạ trùng kích muốn hỏng. vòng lại vòng giả tạo hồi , mỗi lần tha thứ, đổi lấy càng thêm kinh khủng.



      Cuối cùng, hai người thậm chí thể ghi trong hồi : "Ta biết ngươi rất thành , nhưng thỉnh cần tiếp tục ghi ra những điều tư nữa. Còn có, tạm thời đừng nên gửi hồi cho ta."



      Thế nhưng vô dụng thôi. Tối nhiều nửa giờ, xuất hồi mới.



      Đến cuối cùng Lý và Tử Dạ đều cơ hồ chết lặng. Mà bọn người Phong Dục Hiển, Bạch Vũ, cũng dần dần tiến vào Thâm UyênTuyệt Vọng.



      Thời điểm ba giờ chiều.



      " xong." Trong Nguyệt Ảnh quán, Bạch Vũ sắc mặt trắng bệch ngồi bệt sàn nhà, gần như buông tha.



      "Kế tiếp chúng ta nhất định chết, loại hồi này ngừng gửi tới chúng ta nhất định chết!" Bạch Vũ khóc rống lên: "Doanh tiểu thư, ngươi còn ghi sao? Ghi cái gì! Phong hồi tiếp theo họ có giết người ta cũng cảm thấy lạ. Chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Chúng ta nhất định đều chết..."



      Tử Dạ lúc này cũng cảm giác được cỗ trầm trọng.



      Chẳng lẽ, có hi vọng sao?



      Hơn nữa nàng còn biết , mình cứ tiếp tục ghi hồi chẳng khác nào tự mình dùng bút giết chết chính mình!



      "Ta vẫn là tha thứ cho ngươi, Lý Ngang."



      Sau khi viết xong thư tín, Tử Dạ bỏ vào bao định xuống tầng hầm giao cho nữ quỷ. Bạch Vũ liền ngăn nàng lại: "Doanh tiểu thư, ngươi đừng nữa! Nội dung lá thứ vừa rồi cho dù là ai cũng thể nào tha thứ! Cứ như vậy dứt khoát bị đối phương hoài nghi đấy! Cầu ngươi đừng gửi nữa!"



      " gửi mà ..., chúng ta bị bóng dáng của mình giết chết.", " Nếu gửi thư qua, còn có tia hi vọng."



      "Hi vọng?" Bạch Vũ cười rộ lên, tinh thần của sắp hỏng mất rồi: "Ở đâu có hi vọng! Chúng ta nhất định chết rồi! Doanh tiểu thư ngươi biết chứ! Ngươi và Lý lầu trưởng suy nghĩ muốn phá đầu cũng tìm ra sinh lộ? Chúng ta căn bản là có hi vọng!"



      có biện pháp viết tha thứ, cũng có biện pháp viết tha thứ.



      Bạch Vũ rất ràng tử kỳ của bọn đến.



      Mà lúc này, trong tầng hầm Nguyệt Ảnh quán.



      Thượng Quan Miên gắt gao nhìn chằm chằm lên cửa sắt trước mắt.



      Rất ràng, vấn đề quỷ hồn ra chỉ là thời gian mà thôi. Mỗi lần hồi đều là rộng lượng tha thứ cho đối phương, ràng điều này hề thực tế chút nào.



      Giờ phút này, trong cặp mắt nàng phát ra sát ý mãnh liệt. Tất cả vũ khí đều chuẩn bị tốt. khi cửa sắt bị mở ra, nàng lập tức hành động.



      Nàng là "Thụy mỹ nhân", cho nên nàng bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để giết đối phương!



      Mặc dù đối phương là Quỷ hồn!



      Mà ở Quầng Dương quán.



      "Thú vị, thú vị, rất thú vị."



      Mộ Dung Thận nhìn phong hồi cảm thán: "Đúng là cái 'Mỹ' của nhân loại ah, chính là chân dấu ở sau lưng. Lầu trưởng, rất thú vị, loại hoàn cảnh khủng bố, quỷ hồn có thể tùy thời xuất làm ta cao hứng quả thực muốn giết người ah!"



      căn bản để ý tới tên biến thái kia. tiếp tục tìm lý do để tha thứ.



      Lúc này, tuy còn chưa muốn buông tha, vẫn liên tục suy nghĩ tìm ra sinh lộ, nhưng trong nội tâm cũng cảm giác được loại khủng bố trước nay chưa từng có.



      Phong Dục Hiển lúc này vẫn còn trong tầng hầm.



      "Huỳnh..."



      nhìn phiến cửa sắt trước mắt, biết lâu sau mình đối mặt với cái gì.



      vẫn là muốn dùng phương pháp này gặp Huỳnh sao?



      Được rồi, cũng tốt. Dù sao cũng vốn định làm như vậy.



      Khi còn sống thể trị liệu tốt tâm bệnh của thê tử, điều này luôn giày vò Phong Dục Hiển. thời khắc nghĩ tới muốn gặp gỡ thê tử. Vốn nghĩ rằng có thể thông qua nhà trọ mà có thể nhìn thấy nàng dương gian này. Nhưng tại xem ra chỉ có sau khi chết mới gặp được nàng.



      nghĩ ràng như vậy...



      Thế nhưng mà, vì cái gì nước mắt lại ngừng chảy xuống? Vì cái gì thân thể ngừng run rẩy?



      Vốn nghĩ có lẽ hoàn toàn buông tha.



      Thế nhưng cảm giác sợ hãi ngừng áp tới làm dũng khí của nhũn ra, hai tay ngừng ôm lấy cơ thể!



      muốn chết... Ta còn chưa muốn chết...

      Cho dù có thể nhìn thấy Huỳnh ta cũng muốn chết...

    4. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 13 quyển 12
      Tử Dạ ôm lá thư trong lòng, vào tầng hầm.



      Thượng Quan Miên giờ phút này vẫn đứng trước cửa sắt, khuôn mặt khắc nghiệt, có thể , đây bộ dạng khi sát ý của nàng lên đến mức đỉnh phong, lúc trước cùng Tử thần chiến trận, chính là loại trạng thái này đây!



      Tử Dạ qua bên người nàng, cảm giác giống như qua đầu mãnh thú vậy!



      Thượng Quan Miên... Nàng là người nào?



      Tử Dạ đến trước cửa sắt, vươn tay định gõ cửa.



      Bỗng nhiên, Bạch Vũ chạy tới, nhìn thấy Tử Dạ định gõ cửa sắc mặt trắng bệch vội vàng : "Lá thư này..."



      Vèo tiếng, Bạch Vũ chỉ nhìn thấy đạo hàn quang bay qua còn chưa kịp phản ứng, nhìn thấy cánh tay Tử Dạ bị căn thiết châm dài đâm trúng!



      Cánh tay Tử Dạ sắp chạm tới cánh cửa sắt lập tức dừng lại, đau đớn kịch liệt đánh vào tâm thần nàng, cả thân thể nhanh chóng khụy xuống, ngã nền nhà, nội tạng như bị xé ra, lấp tức phun ra ngụm máu!



      cây châm này bôi chất kịch độc, khi tiến vào huyết dịch tuần hoàn là có thể nhanh chóng đưa người vào chỗ chết!



      Thượng Quan Miên chạy tới trước mặt nàng, tay biết khi nào nhiều hơn cái ống tiêm. Trong ống tiêm chứa huyết thanh của loại độc tố này, nếu có huyết thanh ngay lập tức tiêm vào, nhất định chết.






      Tử Dạ lúc này hôn mê, sau khi Thượng Quan miên tiêm huyết thanh vào, gương mặt vốn tái nhợt rốt cục khôi phục lại chút huyết sắc.



      Nếu như chỉ tiêm chậm chút nữa, Tử Dạ phải chết thể nghi ngờ!



      Mọi chuyện xảy ra chỉ tầm năm sáu giây thời gian, làm Bạch Vũ xem tới choáng váng.



      vội vàng chạy tới, đè thấp thanh : "Cây kim kia là cái gì? Ngươi..."



      "Ngươi ở nơi này trông coi, ta mang nàng lên."



      Thượng Quan Miên cõng Tử Dạ hướng lầu tới. Sau đó đặt Tử Dạ nằm mặt đất, lá thư vẫn trong tay nàng bị Thượng Quan Miên đoạt lấy mở ra.





      Bộ dạng vừa rồi của Bạch Vũ ràng cho thấy nội dung thư tín có vấn đề, bởi vậy nàng mới chút do dự ném căn độc châm lên người Tử Dạ.



      Nên Mộ Dung Thận vận khí rất tốt, nếu và Thượng Quan Miên cùng ở trong quán, giờ phút này có lẽ tới địa phủ đưa tin rồi. Thượng Quan Miên tuyệt đối tiêm huyết thanh cho cái tên biến thái kia.



      Cuối cùng, nàng phát vấn đề trong thư tín.



      Đoạn sau cùng viết: "Ta vẫn là tha thứ cho ngươi, Lý Ngang."



      Đây là thư tín đưa cho Vị Hạnh a! Phạm phải loại sai lầm này, căn bản chính là tự chui đầu vào rọ!



      Dùng tính cẩn thận và tỉnh táo của Tử Dạ, ràng phạm phải sai lầm sơ đẳng như vậy, có thể thấy được tinh thần của nàng bị trùng kích phi thường lớn.



      Thượng Quan Miên vo lá thư thành đoàn rồi vứt . Lập tức, nàng tới lầu hai lấy giấy bút viết lại bản khác, đoạn cuối sửa "Lý Ngang" thành "Vị hạnh" .



      Sau khi lá thư được viết xong, Tử Dạ cũng vừa tỉnh lại. Nàng nhìn thấy lá thư được Thượng Quan Miên ghi lại, ấp úng : "Thượng Quan... Tiểu thư, ngươi..."



      Bỗng nhiên con dao găm lạnh lẽo kề lên cổ họng nàng.



      Ánh mắt phệ người kinh khủng của Thượng Quan Miên làm nàng rét mà run.



      "Vừa rồi ta tiêm huyết thanh giải độc cho ngươi chỉ có ba mũi. Ta dùng người ngoài, nhưng vì trí tuệ của ngươi nên ta ưu đãi ngươi lần." Nàng lạnh lùng nói: "Nhưng đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng. Nếu lần sau ngươi còn phạm sai lầm, ta nhất định giết ngươi!"



      "Lá thư vừa rồi..." Tử Dạ cẩn thận nhớ lại cũng phát được sai lầm của mình.



      Tức khắc thân thể nàng lạnh lẽo, suýt nữa nàng đẩy tất cả mọi người vào tử lộ!



      "Chờ chút, châm vừa rồi... Có độc?" Tử Dạ kinh ngạc nhìn Thượng Quan Miên: "Là độc tố do ngươi điều phối? Ngươi mới vừa huyết thanh? Là rắn độc sao?"



      Nhưng coi như là rắn độc, hiệu quả cũng quá nhanh .



      "Người ít hỏi mạng mới dài."



      Thượng Quan Miên lời này làm Tử Dạ lập tức hiểu được. Thiếu nữ trước mắt tuyệt đối là người đơn giản!



      Nhưng Tử Dạ nằm mơ cũng nghĩ tới, thiếu nữ trước mắt, chính là nữ sát thủ nổi danh thế giới ngầm Châu âu "Thụy mỹ nhân" .



      Nàng lập tức gật đầu: " biết, ta hỏi nữa."



      Thượng Quan Miên thu hồi dao găm. Nàng biết người sống trong nhà trọ đều chỉ lo như thế nào sống sót, vậy cũng đỡ phiền phức.



      Nếu , Bạch Vũ trông thấy nàng phi châm đâm Tử Dạ cũng giết chết. Giết chết hai người mà , đối với nàng chẳng khác gì bóp hai con kiến.



      Kế tiếp, Quầng Dương quán và Nguyệt Ảnh quán đều đưa ra hồi .



      Tám giờ ba mươi phút tối, hồi đáng sợ nhất xuất .



      Lần hồi này đẩy tất cả mọi người tới vách núi. có địa phương có thể bỏ chạy.



      Lá thư của Lý Ngang là:



      "Vị hạnh:



      Kế tiếp chuyện ta muốn , ngươi nhất định rất khiếp sợ , nhưng ta nhất định phải cho ngươi biết.



      Kỳ ...



      Ta chết rồi.



      Ngươi có phải cảm thấy rất khó tin? Nhưng là đấy.



      Ta rất lâu trước kia tự sát. Bởi vì mực thu được hồi của ngươi, ta cho rằng ngươi thỏa hiệp, cho nên ta liền dùng dao ăn tự kết liễu chính mình.



      Nhưng cho dù chết, ta vẫn luôn nhớ tới ngươi, vẫn hi vọng ở cùng chỗ với ngươi. Có thể trong thơ biết được rằng ngươi vẫn còn ta, tốt.



      Bởi vậy, Vị Hạnh, ta muốn kết hôn với ngươi.



      Ngươi ta như vậy, có khả năng bởi vì ta chết rồi mà cự tuyệt ta chứ? Nếu như ngươi cự tuyệt ..., ta cưỡng ép đến Nguyệt Ảnh quán, cho dù đưa ngươi đến thế giới bên kia ta cũng muốn cùng ngươi tách ra!



      Ngươi nhất định nguyện ý chứ?



      Ta chờ hồi của ngươi.



      ngươi Lý Ngang "



      Mà lá thư của Vị Hạnh cũng sai biệt:



      "Lý Ngang:



      Kỳ , ta chết rồi.



      mực lừa gạt ngươi, thực xin lỗi.



      Khi đó, ta thu được hồi của ngươi nên dùng dao ăn tự sát.



      Ta chết, liền cách nào cùng người sống sinh sống đồng dạng. Nhưng dù vậy ta vẫn hi vọng cùng ngươi ở cùng chỗ, hy vọng có thể gặp lại ngươi.



      Cho nên, thỉnh ngươi đáp ứng ta, cùng ta kết hôn được ?



      Cho dù chúng ta Dương cách xa, ít nhất ta vẫn hy vọng có thể cùng ngươi thành phu thê.



      Ngươi nhất định nguyện ý chứ? Vị hạnh? bởi vì ta là người chết mà ghét bỏ ta chứ? Nếu như ngươi vì vậy mà ta, ta coi như là hóa thành Lệ Quỷ, cũng muốn đến Quầng Dương quán vĩnh viễn quấn quít lấy ngươi!



      ngươi vị hạnh "



      Boom tấn.



      Tuyệt đối là Boom tấn!



      So với lá thư này, những lá thư trước chỉ là món ăn khai vị mà thôi.



      và Tử Dạ đứng tại lầu hai, đối diện nhìn ngắm lẫn nhau.



      Nên làm cái gì bây giờ? Nguyện ý? muốn?



      Bên nào cũng đều là tử lộ.



      Nhưng nếu cẩn thận suy nghĩ chút mà ..., hai cái lựa chọn này cũng có thể là quá độ từ tử lộ sang sinh lộ.



      Kỳ cả hai cũng có thể là tử lộ, cũng có thể là sinh lộ.



      Đồng ý kết hôn, hai con quỷ cảm thấy mỹ mãn. Khi ra cử hành hôn lễ, giết hộ gia đình.



      đồng ý, có khả năng chúng tiến tới tầng hầm của quán đối diện, đem người kia kéo vào Địa phủ. Sau đó hai con quỷ song song biến mất, hoặc là quấn quít lấy đối phương, vậy viết thơ nữa. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là trực tiếp di động đến tầng hâm bên kia và trong quá trình này giết hộ gia đình.



      Nhà trọ đưa cho hộ gia đình nan đề.



      Chọn cái nào? Cái nào là sinh lộ? cái nào là tử lộ?



      Hơn nữa phải là cả hai bên đều chọn đúng. Nếu có bên chọn đúng, bên chọn sai, như vậy cũng vô dụng.



      hồi gió lạnh lẫm liệt thổi tới, Lý nhìn Tử Dạ ở phía đối diện, Tử Dạ cũng là nhìn chăm chú lên Lý .



      Bọn người Phong Dục Hiển, Bạch Vũ cơ hồ cam chịu rồi, đem hết thảy quyết định giao cho Lý và Doanh Tử Dạ. Mà Phong Dục Hiển mực nhìn Mộ Dung Thận, để cái tên biến thái này tùy tiện đưa vào phong hồi nào.



      cầm điện thoại nhìn Tử Dạ phía bên kia : "Tử Dạ. có lẽ buổi tối hôm nay là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau rồi."



      "Lý , ngươi chọn cái nào?"



      " biết. Chọn cái nào, cũng có thể là sinh lộ, cũng có thể là tử lộ. Ta nghĩ. Sau khi đưa phong thư này chúng ta được giải thoát rồi. Vô luận là dùng phương thức nào giải thoát."



      Hai phong thư đưa tới thời gian đều là 8:30 phút. cách khác, trễ nhất là 11:30 phút phải đưa hồi .



      Cho dù Lý trở về nhà trọ trước nửa giờ thời gian cả bọn vẫn là chết.



      "Tử Dạ." Lý đột nhiên : "Còn nhớ vấn đề lúc trước ngươi hỏi ta? Hỏi ta, vì cái gì lúc đó ngươi? Vừa gặp mặt sâu sắc như vậy? Lúc đó ta còn chưa trả lời ngươi?"



      "Ân. Đúng vậy, Lý . Đột nhiên tới cái này..."



      "Ta nghĩ, ít nhất tại nên cho ngươi biết đáp án. Bởi vì, ta lần đầu tiên trông thấy ngươi liền nhận định ngươi chính là người bầu bạn trong linh hồn ta, trái tim của ta với ta rằng, chính là nàng rồi. Tìm kiếm vô số tuế nguyệt, giống như kiếp trước ta và ngươi từng quen biết nhau, khắc đó ta liền mến ngươi. Cái thuyết pháp 'Vừa thấy ' nghe rất giả dối ? Nhưng lúc đó ta đối với ngươi chính là . Bất quá, Tử Dạ, cẩn thận ngẫm lại, tình quỷ hồn cũng có đầu thai chuyển thế cũng phải chuyện lạ.'Thế giới kia " cũng rất có thể tồn tại đấy. Chỉ là đối với chúng ta mà nó quá mức xa xôi , quá xa vời, cho nên chúng ta cần cố gắng hết sức để sống sót."



      "Lý ..." khóe mắt của Tử Dạ có chút ẩm ướt.



      "Chúng ta, có lẽ tại kiếp trước nhau, cho nên kiếp này lần đầu tiên nhìn thấy ngươi ta mới nhận ra ngươi. Nếu như, còn có kiếp sau..., vô luận là mười năm, hai mươi năm, hay là trăm năm, chỉ cần ta có thể lại lần nữa gặp ngươi, chắc chắn ta nhận ra ngươi, sau đó còn có thể mến ngươi. Nếu như ngươi có thể nhìn thấy ta, thỉnh ngươi làm ơn hãy nhận ra ta, Tử Dạ."



      Tử Dạ dùng tay bưng kín mặt, nàng rất ràng Lý cũng gần như tuyệt vọng.



      Trong mấy giờ này, hai người đem tất cả thư tín ra suy nghĩ thêm lượt, làm ra vô số giả thiết, nhưng vẫn phát dấu vết có liên quan tới sinh lộ. Thậm chí cũng gọi điện cho Ngân Dạ và Ngân Vũ, nhưng huynh muội bọn họ cũng có đầu mối.



      Cái huyết tự này rất có thể vượt qua trí tuệ của Tử Dạ và Lý rồi.



      "Kỳ ta cũng giống như vậy." Tử Dạ bỗng nhiên với Lý : "Lý ngươi cũng là người bầu bạn trong linh hồn ta. Ta nhìn thấy ngươi cũng cảm giác ngay lập tức, hình ảnh của ngươi in vào tâm khảm ta. Nhưng lúc đó ta mới vừa gia nhập nhà trọ, trong đầu chỉ nghĩ tới chuyện làm như thế nào để sống sót. Khi ta còn sống trở về từ quỷ ốc, ngươi hỏi ta có muốn làm bạn ngươi hay , ta cảm thấy rất vui. Nhưng lúc đó ta nghĩ tới ta và ngươi có tương lại, nên mới chần chừ chưa đáp ứng. Nhưng sau khi từ Ngân Nguyệt đảo trở về, ta quyết định. Vô luận tại nhà trọ này, chúng ta phải nghênh đón điều gì cũng làm ta có thể buông tay ngươi, cho dù là chết, ta cũng hy vọng có thể vì ngươi mà chết."



      Bởi vì ánh mắt, làm hai linh hồn tương giao, làm hai con người quấn quýt cùng chỗ.

      Hôm nay, tại thời khắc cuối cùng này, chỉ còn vài khắc nữa tử vong hạ xuống. Nhưng thực là kỳ quái, thời khắc sợ hãi nhất cũng chính là lúc con người dễ dàng thẳng thắn đối mặt.




      "Lý ..." Tử Dạ bỗng nhiên qua điện thoại: "I love you, I love you, I love you..."



      Liên tiếp vô số "I love you", nước mắt rốt cục cũng vỡ đê mà ra.



      đồng dạng, nước mắt của cũng ngăn được mà chảy xuống.



      "I love you, " Lý vào trong điện thoại: "I love you, I love you, I love you, I love you, I love you..."



      Phảng phất như muốn đem ba chữ "I love you" trong suốt cả cuộc đời hết ra trong đêm nay.



      Sau đó, hai người quyết định.



      Bọn tại 11:29 phút đem lá thư xuống. Dù sao vô luận tuyển bên nào cũng có thể là tử lộ, bằng đem hai lá thư gửi . Như vậy,tỷ lệ sinh cơ lớn hơn chút.



      Buổi tối mười giờ 45', lại hai phong hồi đồng thời đưa ra ngoài.



      Lý Ngang hồi là:



      "Vị hạnh:



      nghĩ tới, ngươi và ta đồng dạng đều chết, những vậy còn có suy nghĩ giống ta!



      Làm cho ta rất cao hứng.



      Tốt, ta chờ mong hôn lễ cùng với ngươi!



      ngươi Lý Ngang "



      Vị hạnh hồi là:



      "Lý Ngang:



      ra thực tế hai ta đều chết.



      Nghĩ tới ngươi cũng chết, ta cảm thấy rất đau lòng, nhưng chỉ cần có thể cùng ngươi ở cùng chỗ ta thấy sợ hãi.



      Ta đáp ứng ngươi, ta nguyện ý kết hôn với ngươi, cùng ngươi trở thành phu thê.



      Thực tế, ta rất muốn cùng ngươi kết hôn, còn đặt may lễ phục.



      Mặt khác, người hầu đưa tin ở bên ngoài, ta có thể phiền ngươi chút hay ? Ta biết ngươi khẳng định có nhìn lén thư của ta, nhưng ta so đo. Tại đoạn cầu thang thứ nhất xuống tầng hầm, bậc thang thứ tư có thể gỡ ra được, bên trong có gian rất lớn, ta bỏ vào đó lễ phục chú rể và dâu. Có thể mang cho ta bộ lễ phục của ta, đưa cho Lý Ngang bộ lễ phục của ? Làm ơn giúp ta việc này chút, ta muốn cho Lý Ngang cái kinh hỷ.



      Trong vòng năm phút đồng hồ nhất định phải đưa vào, nếu hỗ trợ, ta có biến thành Lệ Quỷ cũng tha cho các ngươi!



      ngươi Vị Hạnh "



      Theo trong thư Vị Hạnh nhắc tới, ở đoạn cầu thang đầu tiên nấc thang thứ tư quả có thể gỡ ra. Sau khi xốc lên, quả thực bên trong có hai cái hộp hình chữ nhật.



      Mở ra bên trong, hộp là lễ phục chú rể, hộp là lễ phục dâu.



      "Đưa vào thôi." Tử Dạ cau chặt lông mày : "Chúng ta có lựa chọn khác."



      Lễ phục chú rể dùng thiết giáp đưa qua Quầng Dương quán. Thời điểm Lý tiếp nhận bộ lễ phục nội tâm có chút run rẩy.



      Chẳng lẽ còn muốn mình tự tay đưa lễ phục cho ?



      Tử Dạ bưng lấy áo cưới cùng hồi xuống tầng hầm, tới trước cửa sắt gõ cửa.



      Lập tức, cánh tay gầy còm kia đưa ra ngoài, cầm lấy bộ lễ phục dâu cùng hồi



      Sau đó Tử Dạ quay đầu lại với Bạch Vũ và Thượng Quan Miên trước mặt: " thôi, tới bên ."



      Kế tiếp nhất định phải tìm chỗ trốn!



      bưng lấy lễ phục chú rể và hồi tới trước cửa sắt, định gõ cửa.



      Bỗng nhiên, thân thể của Lý run lên cái.



      V ..v ...... Vì cái gì lại vẽ vời ra chuyện tặng lễ phục?



      tâm lực lao lực quá độ ban đầu cũng suy nghĩ nhiều. Bởi vì cho rằng thời điểm hồi gửi ra, cho dù sinh lộ hay tử lộ đều được quyết định.



      Nhưng, thực tế phải.



      Sinh lộ, hay là tử lộ căn bản vẫn chưa được quyết định.



      Quyết định sinh hay tử chính là tại.



      Chẳng lẽ... Chẳng lẽ ...



      phát chính mình để ý tới khủng bố.



      Nhà trọ cũng phải tàng tình báo, mà là đem cái tình báo bị dối đưa cho bọn !



      lập tức vọt tới lầu gọi điện thoại cho Tử Dạ.



      "Tiếp , tiếp , Tử Dạ!"



      chạy mạch tới cửa sổ lầu hai: "Tử Dạ! nên đem áo cưới đưa..."



      Lúc này điện thoại thông.



      "Tử Dạ sao?" Lý lập tức : "Áo cưới ngươi chưa đưa vào chứ?"



      "Vừa mới, " Tử Dạ trả lời: "Ta vừa mới cầm áo cưới và hồi cùng đưa vào."



      Tức khắc đầu óc của Lý trống rỗng!



      Chỉ chút nữa, chỉ kém chút nữa!



      "Làm sao vậy? Lý ?" Tử Dạ cảm giác ổn: "Chuyện gì phát sinh hay sao?"



      "Tử Dạ... Chúng ta đều chưa từng xem ảnh của Tùng Vị Hạnh và Nhiệm Lý Ngang?"



      "Ân, đúng, đúng vậy..."



      "Ngươi lại thấy kỳ quái ư? Tay của Vị Hạnh và Lý Ngang, vì cái gì tay người trước gầy còm tay người sau trắng nõn"



      Tử Dạ sững sờ, lập tức thân thể của nàng kịch liệt run rẩy!



      "Ta có cái tưởng tượng kinh nhân. thực tế... Tùng Vị Hạnh là nam nhân! Còn Nhiệm Lý Ngang mới là nữ nhân! Chúng ta đều bị danh tự của họ lừa gạt rồi! Trong tin tức căn bản đề cập tới ai là nam ai là nữ! Là chúng ta lâm vào lối mòn trong suy nghĩ, cho rằng Tùng Vị hạnh là nữ nhân, Nhiệm Lý Ngang là nam nhân!"



      Tay Tử Dạ run rẩy ngày càng lợi hại, suýt chút nữa đánh rơi điện thoại xuống đất.



      Nàng nhớ lại, lúc trước tìm kiếm tin tức, hoàn toàn chỉ có là phát ra xác nam nữ, là hài tử của Tùng gia và Nhiệm gia, phân biệt gọi gọi là Tùng Vị Hạnh và Nhiệm Lý Ngang. Nhưng lại ai là nam nhân ai là nữ nhân! Nếu dùng danh tự để phán đoán tất nhiên Vị hạnh chính là nữ, Lý Ngang chính là nam!



      Mà giới truyền thông đưa tin về hai người cũng nhắc tới giới tính, bởi vì toàn dùng ngồi thứ ba ( ấy, ấy) nên căn bản cũng nhìn ra. Thời điểm Vị Hạnh cùng "Người kia" phát sinh quan hệ, cũng là dùng ngôi xưng thứ ba "Người kia" . cách khác, người dụ dỗ Vị Hạnh thực tế là nữ nhân, cũng có thể là Trọng Hạnh! Hơn nữa cẩn thận ngẫm lại, nữ nhân là người cầm trịnh sòng bài ngầm thấy kỳ quái ư, nhưng nếu là nam nhân tự nhiên hơn! Hơn nữa trong thư cũng chỉ đề cập tới "Kết hôn", chứ phải là "Gả", "Lấy"! Cũng có những lời đại loại như "Ta muốn làm thê tử của ngươi", "Ta muốn làm chồng của ngươi" xuất !



      Nhưng đem áo cưới của nữ giới cho nam quỷ chứng tỏ rằng bọn họ là kẻ từ bên ngoài xâm nhập vào mà phải là người hầu trong nhà! Như vậy quỷ hồn dĩ nhiên là muốn giết chết bọn !



      Trước kia những hồi bạo lộ điều tư , cũng chỉ là để làm thần kinh của bọn ngừng suy yếu, cuối cùng từng bước đánh mất năng lực phán đoán, là khúc nhạc dạo trước khi đưa bọn vào bẫy rập mà thôi!



      Tử Dạ lập tức chạy hướng xuống tầng hầm, có lẽ bây giờ còn kịp để đổi lại! Nàng "Thực xin lỗi ta đưa sai rồi, đợi lát nữa ta đưa đồ chính xác đến" !



      Tử Dạ nhanh chóng chạy xuống tầng hầm, tới đoạn cầu thang cuối cùng dẫn tới phòng giam... chỉ thấy, giờ phút này cánh cửa mở toang! Bên trong bóng người...

    5. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 14 quyển 12
      Trong huyết tự chỉ thị này, cái nguy hiểm nhất chính là bức thư cuối cùng.



      Kỳ nhắc nhở sinh lộ chỉ có . Chính là hai cánh tay của quỷ.



      Nhưng trước đó hộ gia đình bị tâm lý tác động, tự xác nhận giới tính của hai ngươi, nên chuyện cánh tay họ cũng quá mức để tâm. Tất cả mọi người đều cho rằng nhắc nhở sinh lộ nằm trong những lá thơ, hoặc là tại Quầng Dương quán và Nguyệt Ảnh quán, mà bỏ qua nhắc nhở ngay trước mắt.



      Cho nên, đến thời điểm cuối cùng tặng lễ phục liền xuất vấn đề.



      Quỷ hồn nghĩ rằng người đưa tin là người hầu trong nhà, nhưng nếu bạo lộ ra rằng, người đưa tin lại là kẻ lạ từ bên ngoài xâm nhập, dĩ nhiên tức giận rời khỏi tầng hầm!



      Loại cảm giác gần chạm tới Thiên Đường, nhưng lại rớt xuống địa ngục sâu thẳm làm Lý muốn rơi vào tuyệt vọng!



      cầm bộ đồ vest, hét to với Tử Dạ ở bên kia đầu dây: "Tử Dạ, ngươi là quỷ ra?"



      "Đúng."



      Tử Dạ giờ phút này chạy lên lầu , dọc theo hành lang chui vào gian phòng khoáng đạt. Mà Bạch Vũ và Thượng Quan Miên cũng chia nhau ra nấp ở địa phương khác.



      "Ta đưa bộ đồ vest đến cho ngươi!" Lý hô: "Đưa lễ phục qua mà ... có lẽ còn đường sinh cơ!"



      "Ta biết rồi, Lý . Ta tại chạy lên lầu, cho nên..."



      "Để ta tới làm."



      Bỗng nhiên Thượng Quan Miên vào gian phòng này, : "Ta tới lầu hai cầm bộ đồ vest, ngươi nấp , ta là người thích hợp làm nhiệm vụ này nhất."



      Sau đó, nàng liền chạy ra ngoài.



      Tử Dạ nhanh chóng qua đầu dây bên kia: "Lý , Thượng Quan Miên tới lầu hai, ngươi nhanh đưa bộ vest cho nàng!"



      Lúc này, Bạch Vũ chạy đầu hành lang, vì quá vội vàng mà ngã cái!



      Quỷ ra khỏi tầng hầm. Trước mắt bọn , tùy thời đều có thể chết!



      Bây giờ là mười giờ 50 phút. Chỉ còn mười phút nữa có thể rời khỏi nơi này. Nhưng cho dù có thể chạy ra khỏi quán, đường về nhà trọ vẫn vị quỷ hồn đuổi giết!



      ", muốn ah..." Bạch Vũ vừa chạy vừa ngừng hướng phía sau nhìn lại, sợ tới mức khóc rống lên.



      Hai tay che mặt, nước mắt ngừng chảy xuống. Bây giờ cảm thấy muốn chết ngay lập tức!



      Vì cái gì ta lại gặp phải loại chuyện này? Cũng bởi ngày hôm đó tản bộ, vô tình tiến vào ngõ mà phải gia nhập vào nhà trọ!



      Đây hết thảy, nếu là ác mộng vì sao còn chưa tỉnh lại?



      Khóc thời gian rất lâu, lần nữa khi mở mắt ra, từ khe hở giữa các ngón tay thấy được.... gương mặt nam nhân trắng bệch!



      Thượng Quan Miên giống như đầu báo săn vọt lên tới lầu hai.



      Nàng bộc phát ra tốc độ nhanh nhất của mình, đột nhiên bước nhẩy vọt mười bậc thang ! Sau đó lại nhún người nhảy mạnh cái, hạ cánh ở sàn nhà tầng hai!



      Đúng vào lúc này thanh bi thảm vang vọng khắp Nguyệt Ảnh quán!



      Đây là tiếng kêu thảm thiết của Bạch Vũ!



      Thượng Quan Miên lầu hai, khoảng cách tới gian phòng kia tới 15 mét. Dưới tình huống toàn lực bộc phát, nàng cần tới giây.



      Nhưng đúng vào lúc này, cửa gian phòng đó mở ra, từ bên trong bước ra bóng đen mơ hồ ràng!



      Thượng Quan Miên căn bản dừng bước mà lập tức bắn ra 20 căn độc châm! Những độc châm kia... cơ hồ ngay khi bóng đen bước ra liền bắn tới!



      Thượng Quan Miên lại tiếp tục lấy ra quả boom plastic loại . Loại boom này uy lực rất yếu, chủ yếu dùng để sử dụng khi phá hư két sắt, là trong những vũ khí nàng thu được trong tay ám sát giả.



      Thân thể nàng hơi hạ xuống lập tức quăng boom về vách tường phía trước mặt.



      lúc này đứng trước cửa sổ, bỗng nghe từ bên Nguyệt Ảnh quán truyền tới thanh bạo tạc!



      Nghe thấy tiếng nổ mạnh, ngạc nhiên hồi: thể nào? Con quỷ này ràng có năng lực bạo tạc? xong, Tử Dạ nguy hiểm!



      Qua giây lát, Thượng Quan Miên nổ ra được lỗ xông vào phòng!



      Kế tiếp, chính là thời khắc quyết định sinh tử.



      Kiện âu phục kia được Lý kẹp vào thiết giáp đưa tới bên cửa sổ.



      Khảng cách từ chỗ nàng tới cửa sổ khoảng tám mét, khoảng cách này đối với Thượng Quan Miên mà thoáng cái là tới.



      Tám mét. Thượng Quan Miên lập tức bộc phát tốc độ, chỉ cần chưa tới phần ngàn giây tới! Thế nhưng giờ phút này tốc độ của nàng cũng có ý nghĩa.



      Chỉ thấy đạo bóng đen xẹt qua, cả người Thượng Quan Miên chợt bẫng, lập tức cả thân người bị nhấc lên xoay 180o ra sau, thời điểm vừa chạm mặt đất nàng liền bật dậy, nhưng lại thấy bản thân mình ở lầu !



      Mà bóng đen kia tại đầu hành lang khác. Mà ở bên cạnh Thượng Quan Miên là Bạch Vũ!



      Giờ phút này diện mục của Bạch Vũ vặn vẹo, mặt mũi tràn đầy thống khổ té mặt đất, ràng chết.



      Mà bóng đen ở hành lang đối diện cũng hướng nàng tới!



      Thượng Quan Miên bỗng nhiên nắm lấy thi thể Bạch Vũ, ném về phía bóng đen!



      Sau đó thân thể nàng nhẩy vào gian phòng bên cạnh, lăn vài vòng mặt đất rồi bưng kín lỗ tai.



      thanh bạo tạc kịch liệt vang lên!



      Lầu Nguyệt Ảnh quán bị lửa lớn bao trùm! Vách tường và cửa sổ thủy tinh bị chấn cho nát bấy, vô số gian phòng lập tức sụp đổ, ngay cả nóc nhà cũng bị thổi bay góc lớn.



      Vừa rồi, Thượng Quan Miên đem lựu đạn gài lên cơ thể Bạch Vũ sau đó ném tới.



      Quả lựu đạn này uy lực , hầu hết mọi gian phòng trong lầu đều bị cuốn vào, Thượng Quan Miên nằm mặt đất nhưng vẫn bị lực bạo tạc ảnh hưởng ít, lực trùng kích đem nàng thổi bay đập lên vách tường, rồi ngã mạnh xuống sàn nhà, cộng thêm những mảnh thủy tinh vỡ vụn làm nàng bị thương khá nặng.



      Bất quá, nàng vẫn đứng lên. Lập tức hướng về phía vách tường bị thủng lỗ chạy tới cầu thang!



      , Phong Dục Hiển và Mộ Dung Thận nhìn thấy Nguyệt Ảnh quán bị nổ lớn, cả đám sợ ngây người.



      " phải chứ?" Phong Dục Hiển quả thực dám tin vào hai con mắt của mình: "Quỷ hồn này còn có thể bạo tạc? Quá khoa trương !"



      "Tử Dạ..." Lý nhìn bên kia ngừng thoát ra những đám khói lớn hô lên: "Tử Dạ!"



      Nàng có việc gì chứ?



      Mà khoảng cách tới nửa đêm 0 giờ, còn ba phút thời gian!



      Thượng Quan Miên lại lần nữa xông lên lầu hai, nhưng vừa chạy được đoạn ở phía sau lưng nàng xuất đôi tay đem nàng túm chặt!



      Thân thể Thượng Quan Miên bị lôi xuống cầu thang, khoảng cách tới gian phòng kia càng ngày càng xa!



      cầm thiết giáp tay muốn tê lên rồi, nhưng bên kia vẫn có người tới tiếp! "Tử Dạ… Tử Dạ, nàng chết chứ?” Lý thần sắc khủng hoảng.



      Đúng lúc này, đột nhiên nhìn thấy bộ đồ vest thiết giáp cử động, dần dần chui vào trong cửa sổ!



      "Đây là... Đây là chuyện gì?"



      Thượng Quan Miên bị túm chặt,nhưng nhón trỏ và nhón cái của nàng còn chăm chú kéo sợi tơ!



      Đúng!



      Chính là sợi tơ mà lúc trước nàng giết bò cạp ma Sanders so!



      Lần thứ nhất nàng tiến vào lầu hai đem đầu sợi tơ cột và con dao găm, sau đó phóng vào bộ đồ vest!



      Bây giờ nàng kéo sợi tơ, làm bộ vest chui vào trong cửa sổ!



      Tuy sợi tơ này cực kỳ mỏng manh nhưng trình độ cứng cỏi lại thể nào nghi ngờ, đây chính là hung khí do cấm địa đen cố tình chế tạo cho nàng!



      "Vừa rồi áo cưới là đưa sai rồi, bây giờ ta đem bộ đồ vest cấp cho ngươi!" Thượng Quan Miên hô to: "Buông tay ngay lập tức cho ta!"



      Thời gian từng phút từng giây trôi qua, khoảng cách tới nửa đêm 0 giờ ngày càng gần.



      vọt tới trước cửa lớn lầu , chỉ chờ thời gian tới chạy ra ngoài, tới Nguyệt Ảnh quán đối diện đem Tử Dạ trở về nhà trọ! Cái năng lực mở ra thông đạo này chỉ khi nào nguyện ý mới có thể phát động.



      Tử Dạ, tại rất có thể nàng bị trọng thương!



      "Đừng chết..." Lý ngừng cầu nguyện: "Làm ơn đừng chết, Tử Dạ... đừng chết!"



      Mà lúc này bộ đồ vest kia cũng tới được tay Thượng Quan Miên!



      "Cầm lấy !" Thượng Quan Miên nắm chặt bộ đồ vest : "Cầm lấy lễ phục của ngươi !"



      Cánh tay kia bắt được bộ lễ phục, rốt cục lực đạo gắt gao túm lấy nàng dần rút .



      Nửa đêm 0 giờ tới.



      lập tức xông ra ngoài, từ lỗ hổng xông vào lầu Nguyệt Ảnh quán.



      "Tử Dạ, Tử Dạ…. ngươi đừng chết, Tử Dạ!"



      Tử Dạ đặt chuông chế độ rung, cho nên có gọi điện thoại cũng nghe thấy tiếng chuông. Lý từ trong những gian phòng đổ vỡ tìm kiếm.



      Lúc này bỗng nhiên Lý nghe được tiếng la: "Lý , ta ở chỗ này!"



      lập tức nhìn lại, Tử Dạ từ hành lang đối diện chạy tới. Tay phải của nàng tràn đầy máu tươi, hẳn là vụ nổ lúc nãy làm nàng bị thương, thoạt nhìn cánh tay phải hoàn toàn bị phế.



      "Tử Dạ!"



      lập tức nhào tới, nhưng thời điểm sắp tới gần Tử Dạ, bỗng nam quỷ gương mặt nhợt nhạt mặc bộ lễ phục màu đen xuất trước mặt !



      Vậy mà... liền chắn giữa và Tử Dạ!



      Là nam quỷ dưới mặt đất Nguyệt Ảnh quán!



      Nếu như hiên tại Lý nghĩ muốn lập tức về nhà trọ, có thể xông lên bắt lấy tay nam quỷ mang về nhà trọ, giống như Ngân Vũ lần trước giết chết quỷ hồn!



      Nhưng nếu cứ tùy tiện xông lên, chỉ sợ chưa chạm vào , bản thân mất mạng!



      Bất quá, Lý cắn chặt răng muốn trực tiếp tiến lên!



      Nhưng đúng lúc này có con dao phóng tới, đem cái đầu của nam quỷ chặt đứt! Cái đầu rớt khỏi cổ lăn lóc mặt đất!



      lợi dụng cơ hội trong nháy mắt này chạy tới bên cạnh Tử Dạ, dùng tay phải nắm lấy tay trái của nàng, ý nghĩ muốn trở về nhà trọ!



      Nhưng bỗng nhiên từ khuỷu tay phải của xuất đạo bóng đen xẹt qua, ngay lập tức, khuỷu tay hoàn toàn bị chặt đứt!



      Đồng thời lúc đó thân ảnh của Lý cũng biến mất vô tung.



      Mà Tử Dạ vẫn còn nguyên tại chỗ, cánh tay phải của Lý vô lực rơi mặt đất.



      Con quỷ cụt đầu cứ như vậy đứng trước mặt Tử Dạ!



      Lúc này có cánh tay nắm lấy Tử Dạ, đem nàng ném ra xa khoảng cách phải lên tới 20 m!



      Là Thượng Quan Miên, con dao găm chặt đầu quỷ vừa nãy cũng là do nàng phóng ra.



      Con quỷ này bị chặt đầu, nhưng thân thể vẫn cử động như trước. Sau đó hướng Thượng Quan Miên và Tử Dạ chạy tới!



      Thượng Quan Miên liền lấy ra hai khẩu Sa Mạc Chi Ưng hướng tới quỷ cụt đầu ngừng bắn phá!



      Vô số viên đạn lập tức trút lên thân thể ! Nhưng vô luận bắn ra bao nhiêu viên đạn, quỷ hồn vẫn đứng tại chỗ, hề xuống giọt máu nào.



      Cuối cùng, đạn toàn bộ bắn hết ra. Mà khoảng cách giữa Thượng Quan Miên và nam quỷ ngày càng gần.



      Bỗng nhiên thân thể nàng bay lên, đá kích vào nam quỷ trước mắt!



      Nhưng cước vừa đá ra bỗng nhiên trước mắt tối om, còn chưa kịp phản ứng thấy dưới chân trống rỗng, phát bản thân và Tử Dạ ràng ngã cầu thang tầng hầm! Nàng nhanh chóng đứng lên, giữ chặt Tử Dạ, sau lưng nàng là cánh cửa sắt.



      Mà ở góc rẽ của thang lầu xuất thân ảnh nam quỷ!



      từng bước hướng tới Thượng Quan Miên và Tử Dạ!



      Cùng thời gian, tại đại sảnh nhà trọ. Hoàng Phủ Hác, Hoa liên thành, Trương Hồng Na, Bùi Thanh Y, Tô tiểu mạt cùng vài hộ gia đình chờ đợi, bỗng nhiên nhìn thấy thân ảnh ra ở ngay trung ương sảnh.



      Cái thân ảnh kia đúng là Lý !



      "... !" Lý nhìn cánh tay phải bị cụt, tuyệt vọng quỳ sàn nhà: " muốn, Tử Dạ... muốn ah!"



      Cánh tay cụt kia dần sinh ra cơ nhục, mạch máu, xương cốt, rất nhanh hồi phục lại như cũ. Nhưng Lý hoàn toàn có niềm vui sướng khi hoàn thành huyết tự chỉ thị này.



      Tử Dạ… Tử Dạ, nàng có thể còn sống trở về nhà trọ sao?



      Nếu như nàng chết rồi, mình còn ý chí để đối mặt với những huyết tự tiếp theo sao?



      "Ta, ta muốn cứu Tử Dạ, ta muốn cứu nàng!"



      lập tức hướng cửa xoay chạy ra, bị Hoa Liên Thành gắt gao giữ chặt, với Lý : "Lý , đừng như vậy! Ngươi sống tới ngày hôm nay trải qua biết bao nhiêu công sức? Người chết cũng chết rồi! Coi như hết, Lý , ngươi cứu được nàng ấy!"



      "! muốn, thể!" Lý gầm thét ngừng, dãy dụa muốn thoát khỏi kìm kẹp của Liên Thành, mặt mũi tràn đầy nước mắt nói: "Chỉ kém chút… chỉ kém chút, ta bắt được tay nàng ấy, ta vốn có thể mang nàng còn sống trở về… vì cái gì, vì cái gì lại thành ra như vậy!"



      Lúc này tại núi Minh, Phong Dục Hiển và Mộ Dung Thận liều mạng chạy trốn. Vốn muốn đáp nhờ Lý chở về nhà trọ , nhưng vừa chạy vào Nguyệt Ảnh quán nhìn thấy Lý bị cụt tay trở về nhà trọ rồi. có biện pháp, hai người chỉ có thể tiếp tục trốn. Đều là vì động tác của Lý quá nhanh làm bọn căn bản phản ứng kịp.



      Phong Dục Hiển thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn hai cái quán sau lưng, bước chân ngừng gia tốc. Mà Mộ Dung Thận tuy chạy trốn, nhưng nội tâm tràn đầy hưng phấn.



      Nguyệt Ảnh quán, tầng hầm ngầm.



      Thượng Quan Miên chạy vào căn phòng dưới đất, dùng chân đá cánh cửa đóng lại!



      Nàng với Tử Dạ: "Ngươi đứng đằng sau ta, đừng ảnh hưởng tới ta là được



      Tử Dạ hoàn toàn minh bạch, Thượng Quan Miên tuyệt đối là người đơn giản! Nhưng bây giờ nàng căn bản suy nghĩ được nhiều như vậy.



      Quỷ muốn vào!



      Sau đó, Thượng Quan Miên tới bức tường phòng giam, gõ cái. Vách tường rất cứng rắn hơn nữa phải là gạch ngói, bên trong là thép và xi-măng, căn bản có biện pháp phá hủy để ra ngoài!



      người tuy còn có lựu đạn, nhưng ở gian hẹp như thế này mà kích nổ..., chỉ sợ hai người lập tức toi mạng.



      Độc châm chỉ còn lại mấy cây, bất quá đạn vẫn còn đủ dùng. Nàng lập tức lấy súng ra nhanh chóng nạp đạn. Cho dù đạn vô dụng, nhưng vẫn còn tác dụng kiềm chế quỷ hồn chút.



      Mà lúc này, phiến cửa sắt kia bị đẩy văng ra...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :