Chương 23 Ngô Chân thực cẩn thận so sánh với trí nhớ trong đầu, thể nghi ngờ chính là ! Lập tức hai chân nàng run lẩy bẩy, như thế nào lại trùng hợp như vậy? , cái này có thể gọi là trùng hợp sao? Trước mắt, phòng chụp ảnh vẫn đóng cửa. bao lâu... Bỗng thanh xương cốt vỡ vụn truyền vào trong tai Ngô Chân Thực! Ngay trong khoảnh khắc đó, cửa bỗng nhiên mở ra, cánh tay cầm lấy cái đầu người đầy máu me đưa ra ngoài! Ngô Chân Thực bị dọa tới hồn phi phách tán, lập tức quay đầu lại hướng phía cửa liều mạng chạy! những thế nàng vừa chạy vừa hô to: "Cứu mạng, cứu mạng ah!" Nhưng những người xung quanh chỉ nhìn nàng, sau đó quay đầu nơi khác, tiếp tục công việc của mình. "Cứu mạng ah, cứu cứu ta, có người muốn giết ta!" Ngô Chân Thực ngừng chạy, hô tới khàn cả giọng, nhưng người chung quanh hoàn toàn chẳng để ý. Nhân tính con người trong xã hội ngày nay, chính là lạnh lùng, ích kỷ như vậy. Ngô Chân Thực chạy liên tục qua ba bốn con phố, dám dừng lại. Lúc này cách nhà rất gần rồi. Rốt cục, chạy đến trước nhà, nàng kéo cửa xông vào sau đó khóa trái lại. Rồi chạy vào phòng khách nhấc điện thoại bấm 110. lâu sau, cảnh sát liền chạy đến. Ở trong tiệm ảnh, phát thi thể đầu của nam nhân viên. chỉ như thế, máy tính cũng bị phá hư hoàn toàn. Vụ án này tất nhiênMộ Dung Thận là người đầu biết đầu tiên, liền thông tri cho bọn người Ngân Dạ. "Máy tính bị phá hư thể nào sửa được sao?" Mộ Dung Thận nhìn máy tính bị hỏng với nhân viên kỹ thuật: "Có lẽ bên trong có manh mối rất trọng yếu." Tên nhân viên kia vẻ mặt đau khổ : " được rồi, ổ cứng HDD bị hư hao triệt để, thể nào khôi phục." Bị phá hưnhư thế, càng làm cho Mộ Dung Thận khẳng định, bên trong chắc chắn có manh mối về sáu khỏa đầu người. Mà giờ này, Ngân Dạ cùng Ngân Vũ ở phòng thí nghiệm trường cao trung Phong Thụ, nơi Bạch Tĩnh bị sát hại. Phòng thí nghiệm này là trường vốn được bảo hộ , nhưng lại có nhân viên cảnh sát trông coi. Rất tự nhiên, là nhà trọ cấp tiện lợi cho bọn . Bất quá Ngân Dạ cho rằng, khả năng đầu của Bạch Tĩnh giấu ở nơi này cao. Nhưng nơi nào có khả năng xuất đầu người, bọn đều phải thử lần. Tuy qua ngày hôm nay, thời gian vẫn còn lại mười hai ngày, nhưng càng về sau manh mối lại càng ít. Tìm thời gian rất lâu, đều phát đượctung tích đầu người. Kỳ cẩn thận ngẫm lại, khả năng đầu người ở đây cực thấp, cảnh sát khẳng định tìm tòi. Nhưng có thể do nhà trọ gây ảnh hưởng,nên cảnh sát vẫn chưa tìm ra. Ngân Dạ đánh cuộc vào hy vọng bé mong manh này, nhưng cuối cùng vẫn thất bại. "Tìm thấy." Ngân Dạ cuối cùng chỉ có thể tuyên cáo thất bại. Mà lúc này, chuông điện thoại di động vang lên. Là Mộ Dung Thận nhắn tới tin tức ngắn. "Cái gì? Lại có người bị Ma chặt đầu Sát rồi hả? Người báo ánlà Ngô Chân thực?" Ngân Dạ nhìn đoạn tin tức này, có chút dám tin vào hai mắt của mình. Ma chặt đầu giết nhiều người như thế, nhưng lại tổn thương hộ gia đình? Chẳng lẽ bởi vì chưa ai cầm được đầu người nên mới thế sao? Cũng đúng, có đầu người, cho dù ma chặt đầu động thủ, trở về nhà trọ đồng dạng cũng chết. Lúc này,điện thoại của Ngân Vũ, cũng nhận được tin nhắn nội dung tương tự. Bất quá, trước mắt cảnh sát điều tra vụ giết người này. Hơn nữa, căn cứ vào lời của Mộ Dung Thận, cảnh sát đem vụ án này và vụ của Lam Kỳ cùng chỗ điều tra. Tạm thời, thể tiếp cận Ngô Chân Thực, người bên cạnh Lam Kỳ được. Nếu , rất dễ bị cảnh sát chú ý tới. Mặc dù cảnh sát coi bọn họ như người liên quan, nhưng trực tiếp xuất mà ..., vẫn bị chú ý . Mà lúc này, Khang tấn được thả ra. Trước đó tại quán bar Tay Trái, tra ra Khang tấn cùng Đằng Phi Vũ có quan hệ đồng tính luyến, hơn nữa rất nhiều người chính mắt trông thấy, hai người phát sinh cãi vã, thậm chí Khang tấn còn , hận thể giết Đằng Phi Vũ. Bởi câu đó mới làm cho bị bắt. Nhưng thời điểm Thẩm Hoa tử vong, lại có chứng cứ hoàn mỹ, bởi vì lúc ấy ở ngay cục cảnh sát. Bất quá, vì bài trừ khả năng bắt trước gây án, trải qua đối chiếuthẩm tra tỉ mỉ, xác định Thẩm Hoa chính xác bị ma chặt đầu sát hại. Bởi vậy, đêm qua Khang Tấn được thả ra. vừa ra ngoài liền nghe tin Đằng Quanh Vinh mất tích. Lúc này nằm trong nhà. Chợt bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, vội vàng ra, liền thấy đứng ở ngoài là Liễu Bân. Còn chưa kịp chuyện, Liễu Bân quyền đánh tới! "Tên hỗn đản này, ăn quả đấm!" xong Liễu Bân tiến vào trong đóng cửa lại, nhanh chóng xông lên, nắm chặt cổ áo Khang tấn, nổi giận mắng: "Ngươi có phải là người hay ? Ngươi muốn muội muội ta bây giờ sống như thế nào?" "Ta biết, nhưng ta và Phi Vũ tâm nhau, mặc ánh mắt thế tục cho rằng chúng ta bình thường cũng chẳng sao cả." Khang Tấn bị đánh còn năng đầy lý lẽ hùng hồn: "Còn có, Phi vũ phải ta giết, ngày hôm đó ta chỉ là uống say nhảm, về sau chúng ta hòa giải rồi. Chúng ta..." "Ngươi im ngay!" Liễu Bân lại quyền đánh vào bụng Khang tấn, rít gào: "Chân tâm nhau? Biệt buồn nôn! Ta thề vô luận là ai dám tổn thương Tiểu Hân, ta tuyệt đối buông tha cho ! Coi như Thiên Vương lão tử, cũng phải ănmột quyền của ta!" Khang tấn bỗng nhiên bắt lấy cánh tay của Liễu Bân, đánh lại quyền, quát: "Ngươi im miệng cho ta! Đúng, ta là thực xin lỗi muội muội của ngươi, cho nên mới để ngươi đánh ta hai quyền, nhưng ta cho ngươi biết Liễu Bân, Khang tấn ta cũng phải bọn hèn nhát! Chính là ngươi đánh chết ta, tacũng minh xác cho ngươi biết, ta phi vũ! Ta chân tâm !" Nghe người nam nhân trắng trợn tuyên bố em rể mình, Liễu Bân cảm giác rất là buồn nôn. như thế nào cũng nghĩ tới, người em rể ngày xưa trầm ổn tỉnh táo như vậy lại là (GAY)! Liễu Bân nhìn Khang tấn trước mắt, giờ phút này lửa giận lại càng lớn, em rể ràng lưng cõng muội muội, lại cùng người nam nhân này... Chỉ là nghĩ tới cũng muốn nổi da gà! "Mà thôi. Ta muốn tìm Quang Vinh, cùng ngươi lời vô nghĩa! Nghe đây, về sau đừng để ta nhìn thấy ngươi, nếu gặp lần đánh lần!" Sau đó Liễu Bân ra khỏi cửa, hùng hổ sập cửa mạnh! Quang Vinh mất tích, Liễu Hân liền báo cảnh sát. Bởi vì nàng là người nhà của nạn nhân trong vụ án ma chặt đầu, nên cục cảnh sát cũng rất xem trọng vụ này, nhanh chóng lập án điều tra. Mà căn cứ theo lời của nàng, lúc ấy nàng dẫn nhi tử ra cửa hàng mua đồ, mà nhi tử từ trong phòng lấy ra túi nhựa màu hồng. Lúc ấy nàng có hỏi bên trong là gì, nhưng nhi tử trả lời. Đoạn lời chứng này, hoàn toàn được chú ý. Lúc đóLiễu Hân cũng ngửi được mùi máu tanh. Nếu như Đường Phong vừa bị ma chặt đầu giết hại lâu, chắc chắn mùi máu rất nồng đậm, riêng như thế, máu tươi cũng thẩm thấu ra bên ngoài túi ni long mà rơi mặt đất. Cho nên, phán đoán lúc đó Đường Phong bị sát hại, cũng được khoảng thời gian. Mộ Dung Thận cũng đem đoạn lời chứng này truyền đạt cho bọn người Ngân Dạ. Người cuối cùng nhìn thấy Đường Phong là Ngân Vũ. Mà lúc sáng sớm Đường Phong đả thương Ngân Vũ trước khi bỏ chạy còn vớinàng,nên điều tra Đằng Quang Vinh. Sau đó, thời điểm hoàng hôn đuổi theo Đằng Quang Vinh, liền thấy đầu của Đường Phong rớt ra từ trong bọc. cách khác, đại khái có thể suy đoán thời gian Đường Phong bị sát hại. Mộ Dung Thận bởi vì chưa thấy đầu người, hơn nữa cũng tìm được thi thể Đường Phong nên thể đưa ra thời gian chính xác. Bất quá tính toán, thời điểm nàng bị giết hẳn là buổi trưa. Mà người sát hại Đường Phong đến cùng có đúng là Đằng Quang Vinh hay ? Tuy mọi biểu thoạt nhìn, cảm thấy hung thủ là Đằng Quanh Vinh, nhưng cái này cũng có thể là bẩy rập được nhà trọ bố trí. Bởi vì nếu Đằng Quanh Vinh thực là ma chặt đầu, hơn nữa còn là quỷ sao có thể té ngã, làm cái đầu rơi ra? Nếu nhưma chặt đầu là nhân loại, thử hỏi đứa bé như thế nào có thể liên tục nhổ đầu của người trưởng thành xuống? Cũng phải nhổ củ cải trắng a! Phân tích như vậy, Đằng Quang Vinh rất có thể phải ma chặt đầu. Mà Khang Tấn ngược lại rất khả nghi. Bởi vậy, lúc này sau khi Liễu Bân rời lâu, vợ chồng Hoa Liên Thành liền xuất trước cửa nhà Khang Tấn. Khang tấn từng , ở trong nhà vệ sinh quán cafe, nhìn thấy Đằng Phi Vũ. cách khác, thực tế rất có thể là U Linh của Đằng Phi Vũ – ma chặt đầu. Cái này cùng đề cập của Lam Kỳ có liên quan, bởi vì rất có thể nhìn thấy tv hay báo trí ảnh chụp lúc còn sống của Đằng Phi Vũ. Bởi vậy, xác định lời của Khang tấn là hay giả, càng thêm trọng yếu. Bất quá, mặc dù Khang tấn xác nhận , Đằng Phi Vũ đến tột cùng có đúng là ma chặt đầu hay vẫn rất rất khó . Quỷ hồn có thể đơn giản biến ảo hình tượng, bởi vậy, biến thành Đằng Phi Vũ để mê hoặc hộ gia đình, cũng có nhiều khả năng. Bất quá, xác định điểm này, như trước vẫn tương đối trọng yếu. Nếu như xác định chặt đầu ma là Đằng Phi Vũ, có lẽ là có thể có đối sách. Đồng thời, căn cứ tình báo bên kia của Hoàng Phủ Hác, Tôn Tĩnh hiên nhặt được chiếc khăn tay kia ở phụ cận phố Nhân Nguyệt, gần nơi Đằng Phi Vũ bị hại. Bởi vậy, cũng cần điều tra, đến tột cùng Đằng Phi Vũ có qua khu Bạch Nghiêm, mua sắm qua lễ vật Giáng Sinh, rồi được tặng cái khăn tay kia hay . Liên thành tớitrước cửa nhà Khang tấn, nhấn chuông. thực ra, có mở cửa cho bọn họ hay cũng khó xác định. Kỳ , cảnh sát lấy khẩu cung của , cần phải tới thêm lần nữa. Thế nhưng Liên Thành cảm thấy tự mình đến xác nhận, vẫn ổn thỏa hơn. Khang tấn mở cửa, nhìn thấy Liên thành cùng Y hàm đứng bên ngoài, bộ dáng kiên nhẫn : "Lại là các ngươi? Tới làm gì?" Liên thành tháy khóe miệng bị thương cả kinh. Nhưng ngay sau đó Khang tấn liền đóng sập cửa lại. Vô luận gọi , khuyên bảo như thế nào cũng mở cửa. Dù sao lời chứng của Khang Tấn cũng có. Tới gặp ,chỉ là muốn thu hoạch thêm manh mối mà thôi. Trước mắt, người bị hiềm nghi là ma chặt đầu gồm mấy người sau: Người thứ nhất là Đằng Quang Vinh. Trong túi nhựa mang theo rơi ra đầu của Đường Phong, hơn nữa khi Đường Phong còn sống cũng đề cập tới việc Đằng Quanh Vinh rất đáng nghi. Thứ hai là U Linh Đằng Phi Vũ, có căn cứ chính xác từ Khang Tấn. Người thứ ba là nam nhân được vẽ mô phỏng kia. Người này từng xuất tại công viên Thanh Điền và nhà trọ nơi Lệ hinh ở,đều có người chính mắt trông thấy và ghi chép lại, mà Ngô Chân Thực lại càng là chứng cứ có sức thuyết phục, người này sát hại nhân viên làm việc tại cửa hàng chụp ảnh. Thứ tư là Lưu Tử Thịnh, trước mắt biết hạ lạc của . Lưu tử thịnh rất có thể là tình nhân của Lệ Hinh, mà hôm nay lại mất tích có dấu vết, càng nâng thêm trình độ hiềm nghi. Tống hợp lại xem xét, dần sinh ra khả năng. Chặt đầu ma, chẳng lẽ chỉ là người? Hoặc là, có phân thân? , xác thực mà , chỉ có con quỷ sao? Nhưng mà, Đằng Quang Vinh và Lưu tử thịnh đều mất tích, Vong Linh Đằng Phi Vũ đâu mà tìm? Nam tử được vẽ mô phỏng kia, ngay cả tên cũng biết, làm sao tra. Cảnh sát phong tỏa giao thông những đoạn đường phụ cận tiệm rửa ảnh, bắt đầu điều tra tìm kiếm nhân chứng, chứng cứ. Mà nguyên nhân người kia bị sát hại, căn cứ lời chứng của Ngô Chân Thực, có khả năng, là do bức ảnh. Ảnh chụp lưu trong máy tính cũng bị há hư. cách khác, trong máy vi tính có đồ vật mà muốn hộ gia đình nhìn thấy. Từ điểm này để phán đoán, rất cóthể là ảnh chụp. cách khác, ảnh chụp của Lam Kỳ chính làmanh mối trọng yếu. Tuy trong di vật của Lam Kỳ cũng có vài bức ảnh chụp, nhưng đại đa số đều là cảnh trước khi Bạch Tĩnh chết. Lam kỳ chết rồi, tên nhân viên kia cũng chết. Còn là chết đối chứng, tại thể tra được bất luận manh mối nào.Đầu người ở nơi nào, vẫn như cũ chưa tra được tung tích. Điều cần làm trước mắt chính là tra ra hạ lạc của Đằng Quang Vinh và Lưu Tử Thịnh. Ngày kế tiếp, trọng điểm điều tra của sáu người là truy tìm tung tích hai người kia, và điều tra xem ảnh chụp của Lam Kỳ, có khả năng lưu lại manh mối nào . Bất quá, căn cứ vào lời chứng của Ngô Chân Thực, người hiềm nghi lớn nhất chính là nam tử được vẽ mô phỏng. Chỉ là, thể xác định Ngô Chân Thực là người hay quỷ, hai cũng thể xác định... Ngô Chân Thực có bị tu sửa trí nhớ qua hay . Quỷ tu sửa trí nhớ con người đơn giản như ăn cơm uống nước. Vào ban đêm, Ngân Vũ lại nhận được cú điện thoại kia. "Như thế nào? Vô kế khả thi? có trợ giúp của ta, các ngươi nghĩ sống sót, lại là việc cực kỳ gian nan. Dù như vậy, cũng muốn tiếp nhận điều kiện của ta sao?" Ngân Vũ nắm chặt điện thoại trong tay, mặt chút huyết sắc. "Ngươi muốn , ca ca tôn thờ tà giáo, coi ta là 'Hắc Tâm ma " nên mới muốn ta tiến vào nhà trọ? Nhưng làm cách nào để biết được nhà trọ tồn tại hay ?" "Ngươi quên sao? Cha mẹ ngươi, cũng từng là hộ gia đình. Từ tin tức này điều tra ra, cộng với trí tuệ của ca ca ngươi chẳng lẽ lại tìm ra. Về phần cái chết của Diệp Phàm Thận..." "Im ngay." trong mắt Ngân Vũ lên tia tàn khốc: "Ngươi có tư cách gọi thẳng danh tự củaAThận." "Tùy ngươi. Ngươi chỉ cần điều tra phen là có thể biết , người giết người ngươi chính là Kha Ngân dạ, ca ca ngươi. đem ngươi tiến nhập nhà trọ, còn giết người thương của ngươi, ngươi còn có thể nhẫn nhịn sao? Đại khái ngươi hãy giết đề đổi lấy cơ hội sống sót . Ta đưa cho ngươi bức họa, chắc chắn ngươi tìm thấy đầu người." "Trong đầu ngươi tính cái gì, ta rất ràng. Nhưng ta cho ngươi biết, mơ tưởng. Ta nhất định điều tra ra ngươi là ai , ngươi cho rằng, có được 'Năng lực " này sau đó đùa bỡn chúng ta, là chuyện rất vui sướng sao?" Đầu bên kia điện thoại, nhất thời trầm mặc. "Ta cho ngươi biết. Ta tuyệt đối làm như ngươi mong muốn, hành động giống như con rối, ta để cho ngươi vừa lòng đâu! Tuyệt đối !" "Vậy sao?" Ngồi xe lăn, đối mặt là giá vẽ, thiếu nữ cầm điện thoại được sửa chữa, hai con ngươi lộ ra thần sắchung tàn: "Bởi vì... Ta là “Ác ma " đúng ? Đối với các ngươi, những người sống trong thế giới xinh đẹp mà , ta chỉ là ác ma dơ bẩn và xấu xí mà thôi. Đúng ?" "Ngươi cái gì?" "Nhưng ta chứng minh cho ngươi xem. Kỳ , những người sống ở đời này đều là 'Ác ma' !" Sau khi xong, điện thoại liền dập máy. Ngân Vũ cầm điện thoại, tiếp tục nhấn dãy số. Lúc này đây, nàng muốn gọi cho Lý . Nàng muốn biết, chân tướngsự . Cho dù đó là chân tướngvô cùng tàn khốc...
Chương 24 Ngân Vũ bắt đầu nhấn số. Nhưng nhấn xong, ngón tay nàng lại chậm chạp, do dự nhấn vào nút gọi. Vô số những hồi ức xưa kia cùng Ngân Dạ ngừng lên trong đầu. Từ , cùng lớn lên, cùng chỗ cười vui, cùng chỗ chia xẻ tất cả đồ chơi, sau khi biết chân tướng về thân thế, liền an ủi mình, sau đó, bởi vì mà bất chấp tất cả bảo hộ mình... Bất quá, hết thảy đều trọng yếu. Quan trọng nhất là... Ngân Vũ phát , trong nội tâm của mình, Ngân Dạ còn chỉ là "Ca ca" nữa. chiếm cứ vị trí cố hữu trong linh hồn nàng. Nhưng nghĩ đến những... cuốn sách vở tuyên truyền tà giáo kia, bút tích Ngân Dạ tự tay viết xuống... Nàng cảm thấy tê tâm phế liệt thống khổ. "Ta... mến ngươi rồi, Ngân Dạ..." Đối với Ngân Vũ mà , đây mới là điều đáng sợ nhất. Nếu phải là Ngân Dạ, mà là bất luận ai khác, có lẽ nàng có khả năng cân nhắc có nên giết đối phương hay . Trong nhà trọ này, cái gọi là “nhân thiện ác” mất tích còn dấu vết. Cho dù ngươi thiện lương, nhưng sống ở nơi này thể cam đoan ngươi tuyệt đối thiện lương. Thế nhưng người kia lại là Kha Ngân dạ. "Ta... Ta ngươi, mà hôm nay, những thống khổ ta phải trải qua đều là ngươi ban tặng, mà A thận, cũng do ngươi giết chết..." Chuyện như vậy, giống như hắc ám sâu thấy đáy. Vô luận như thế nào, Ngân Vũ thể nào đối với người mình chân tâm mến sinh ra hận ý. và hận đan vào chỗ, quả thực làm cho trái tim như bị đao cắt. Cho dù đối mặt với những U Linh Lệ Quỷ kia, Ngân Vũ cũng chưa từng thống khổ như thế. Nên xác nhận hay ? Nếu như xác nhận, chẳng lẽ thực muốn giết chết Ngân Dạ sao? Nhưng đúng lúc này điện thoại rung lên, làm Ngân Vũ giật mình, suýt nữa đánh rơi điện thoại. Người gọi tới là Lý . "Này, Lý... Lý sao?" "Ngân Vũ." Lý đứng trước cửa sổ sát đất trong phòng mình nhìn về xa xa, : "Tình huống của các ngươi còn tốt chứ? tìm được đầu mối mới chưa?" ". Còn có." "Ân. Chuyện ngày hôm qua ngươi hỏi, bây giờ ta liền cho ngươi biết, tình về Ngân Dạ mà Odakiri Yukiko cho ta. Ngày hôm đó sau khi tìm được sinh lộ, cùng với Odakiri Yukiko, Âu Dương tinh tách ra đoạn thời gian ngắn. Thời gian dài, chỉ khoảng năm sáu phút." "Tách ra?" "Sau đó tình huống kỹ càng cũng đề cập tới. Về sau nhắc tới đoạn thời gian này, cũng chỉ là suy đoán hàm hồ. Trong khoảng thời gian đó làm cái gì, ai biết." "Thời gian cụ thể, biết ?" "Ân. Lúc kia, hạnh tử cố ý nhìn đồng hồ. Thời gian Ngân Dạ ly khai, là khoảng chín giờ rưỡi tối." 90! Địa điểm A thận tự sát, treo cổ tự tử trong khách sạn ở thành phố K. Về sau căn cứ cảnh sát điều tra, thời gian tự sát trong khoảng từ 9 tới 10 giờ tối! Thời gian hoàn toàn ăn khớp. Nếu lúc đó, Ngân Dạ gọi điện cho A Thận sao? Lúc ấy, cảnh sát cho rằng đó là án tự sát, nên tiếp tục điều tra. Đây cũng là điều tự nhiên , bởi vì căn phòng A Thận chết, hoàn toàn được khóa chặt. Bất quá, bây giờ nghĩ lại, nếu như là Quỷ hồn giết người, có là mật thất cũng quan trọng. Tại khu nghĩa trang đó gọi điện cho A thận trong thành phố. Chỉ cần A thận nhận điện thoại, còn Ngân Dạ lời nào… có thể lợi dụng biện pháp này, giết chết A thận! Lợi dụng Quỷ hồn giết người, đây tuyệt đối là hoàn toàn phạm tội! Cho dù tìm được chứng cớ, cũng có khả năng coi đây là tội danh để lên án. Dù sao, bất luận pháp luật nào cũng có khả năng thừa nhận vụ án có tồn tại tượng linh dị. A thận chết, lúc trước Ngân Vũ cũng hoài nghi bị giết. Bởi vì trường căn bản chính là tuyệt đối khép kín, thể tưởng được có loại khả năng kia. Mà điều có thể trực tiếp chứng minh độ chính xác của căn cứ này, có tồn tại. Đó chính là di vật của A thận trong tay mẹ , điện thoại từng sử dụng. Căn cứ vào trường điều tra, điện thoại dây ở trong phòng A Thận vẫn được đặt hoàn hảo. Cho nên, nếu như có điện thoại gọi tới, chỉ có thể là điện thoại di động. Bản thân A Thận có quen biết Ngân Dạ, cho dù cảnh sát điều tra điện thoại có cuộc gọi tới của , cũng truy tìm Ngân Dạ. Bây giờ nghĩ lại, chắc chắn có liên quan tới ảnh hưởng của nhà trọ. Nhật ký cuộc gọi trong điện thoại, chính là chứng cứ minh xác nhất. Nếu như tìm được, có thể chứng minh… do Ngân Dạ giết chết A Thận. Nàng hạ quyết tâm. Vô luận như thế nào, vì A Thận, nàng cũng tiếp nhận chân tướng. Sau đó, nàng xem xét, nên đối mặt với hết thảy như thế nào. Tổng bộ cao ốc công ty chế dược Ninh an đường. Chủ tịch Khâu Tú Phượng ra khỏi cửa lớn, tiến về bãi đỗ xe chợt nghe sau lưng truyền đến thanh . "Khâu chủ tịch." Khâu Tú Phượng quay đầu lại, người tới dĩ nhiên là Ngân Vũ! Lúc trước, nàng mực phản đối hôn giữa Ngân Vũ và A Thận. Rồi sau đó, thời điểm hai người chia tay, cũng đoạn tuyệt liên hệ, A Thận cơm nước ăn, ngày càng gầy gò. Ngày hôm đó, trong khách sạn treo cổ bỏ mình. Điều này làm Khâu Tú Phượng sống bằng chết, thậm chí nhiều lần nghĩ muốn theo nhi tử. Tuy nhi tử lưu lại di thư, nhưng nàng nhận định, là do Ngân Vũ chia tay nên nhi tử mới tự sát. Bởi vậy, nàng đối với Ngân Vũ tràn đầy căm hận. "Ngươi lại tới làm cái gì?" Nàng lạnh lùng nói: "Lần trước ngươi với ta ngươi còn sống được bao lâu. Thế nhưng mà ta xem ngươi bây giờ, còn sống rất tốt nha! Ngươi còn nghĩ..." "Điện thoại khi A Thận còn sống sử dụng, ngươi vẫn giữ sao?" "Cái gì?" "A thận. Có khả năng phải tự sát mà chết." Ngân Vũ bước lên bước : "Ta cần xác nhận chuyện! Nếu như, điện thoại của lúc đó..." "Ngươi, ngươi bậy bạ gì đó?" Khâu Tú Phượng kinh ngạc tột đỉnh: "Ngươi A thận, phải tự sát?" "Ta chỉ cho rằng có khả năng này." "Ngươi..." Khâu Tú Phượng lập tức xông lên, nắm chặt cổ tay Ngân Vũ, : "Ngươi cho ràng, là ai muốn giết A Thận? Vì sao A Thận lại chết? Ngươi ràng cho ta, Kha Ngân vũ!" "Trước khi A Thận chết, người gọi cuối cùng cho là ai?" Khâu Tú Phượng nghe xong những lời này, thân thể lập tức chấn động: "Ngươi... Ngươi cái gì? Người cuối cùng gọi điện cho A Thận?" Nàng cũng chú ý điểm này. Lúc ấy thần trí nàng ràng, nhận lấy di vật của A Thận liền đem đặt vào phòng rồi rời . "Đưa di động cho ta. Ta muốn biết. Ta... Vô luận như thế nào cũng muốn biết." phải Ngân Dạ, phải Ngân Dạ! Chỉ cần xác nhận có trong nhật ký cuộc gọi, liền chứng minh người kia dối! Từ đáy lòng Ngân Vũ hy vọng là như thế. Chỉ cần xác nhận điểm này, về sau nàng cái gì cũng muốn nghĩ tới, tiếp tục tìm kiếm đầu người. Khâu Tú Phượng hung hăng trừng mắt nhìn Ngân Vũ, nàng cũng suy nghĩ, Ngân Vũ hay giả? Con ruột của mình có bị mưu sát hay , nàng sao có thể thờ ơ? "Ngươi cho ràng, đến cùng là chuyện gì xảy ra!" "Nếu như có cái điện thoại kia, hết thảy suy đoán đều chỉ là hư . Cho nên, ít nhất cũng nên đưa cái điện thoại kia cho..." "Điện thoại?" Khâu Tú Phượng nghĩ ngợi, thả Ngân Vũ ra : ", cùng ta lên xe. Nếu như ngươi đùa bỡn ta, ta cho ngươi biết lợi hại của ta!" đến bãi đỗ xe, tiến về chiếc BMW đỗ gần đó mở cửa, khâu Tú Phượng với Ngân Vũ: "Lên xe! tại ta vừa vặn phải về nhà lần. Di vật của A thận, ta mực để trong phòng , thủy chung chạm qua." Nội tâm Ngân Vũ lúc này tràn ngập trấn động. Đối với nàng mà , chuyện của A Thận là giới hạn thấp nhất nàng có thể tha thứ. Lúc ấy, Ngân Dạ biết huyết tự sinh lộ, cũng biết Quỷ hồn kia thông qua điện thoại mà giết người. Dưới điều kiện này mà còn gọi điện cho A Thận, chính là muốn giết A Thận! Cũng có khả năng lầm lẫn, huống chi lúc ấy, vì sao phải trốn tránh Âu Dương tinh và Odakiri Yukiko? Hi vọng phải... Hi vọng phải... Mà đúng lúc này, trong công ty vật liệu xây dựng Vũ Dương. "Ta biết." nam tử đeo kính mặc âu phục đứng trước cửa ra vào đối (với) truy vấn của Hoa liên thành, Y hàm cùng Doãn tuấn hiền : "Tuy ta và Lưu tử thịnh đều là phó quản lý, cũng tương đối quen thuộc, nhưng ta biết nơi nào." "Trương quản lý, " Y hàm vội vàng : "Vậy ngươi ít nhất cũng nên nhớ lại, chưa thấy qua người này sao?" Y hàm lấy ra tấm ảnh nam tử được mô phỏng. " nhớ , muốn ta bao nhiêu lần đây!" Vẫn thu hoạch được gì. Ba người đứng ủ rũ tại cửa ra vào công ty vật liệu xây dựng Vũ Dương. Trong nội tâm Y hàm cũng càng ngày càng vội vàng. Nếu như ngay cả khỏa đầu người cũng tìm thấy, vậy mệnh của mình cũng chỉ còn hơn mười ngày thôi ! "Đằng Quang Vinh cũng đồng dạng chưa từng gặp qua." Hoa liên thành cầm tấm hình của Đằng Quang Vinh : " vất vả mới có được tấm hình này, thế nhưng mà vẫn là có tác dụng. là ngày thứ tư rồi, đầu người..." "Đầu người nào?" Doãn tuấn hiền đột nhiên hỏi: "Ngươi đầu của những người bị giết ?" "Ah." Liên thành lúc này mới ý thức được mình thiếu chút nữa lỡ miệng, Doãn tuấn hiền phải hộ gia đình, những lời này sao có thể trước mặt ! Liền vội vàng lảng sang chuyện khác, cầm tấm ảnh mô phỏng, bỗng nhiên nhớ tới việc, với tiểu Hàm: "Đúng rồi, Tiểu Hàm." "Làm sao vậy?" "Ta nhớ được ngươi , ngươi cảm giác dường như thấy nam nhân này ở đâu đó.” Đúng là thời điểm tại công viên Thanh Điền Y hàm từng như vậy. "Ân, đúng vậy." Y hàm gật đầu, : "Bất quá, về sau ta cảm giác dường như phải. Nhìn kỹ lại có lẽ chưa từng gặp qua." " thể nào?" Doãn tuấn hiền vội vàng nắm lấy tay Y hàm: "Ngươi ngươi có khả năng trông thấy người này? Phía cảnh sát, bây giờ đứng thứ nhất trong số những người hiềm nghi! Bố cáo truy nã dán đầy đường, người này bị cảnh sát tuyên bố khả năng cực lớn chính là ma chặt đầu!" "Ân." Y hàm làm sao biết điểm này? Nhưng nàng nhiều lần nhìn kỹ lại hình mô phỏng, thực chưa từng gặp qua người này. Lúc này nàng lại lần nữa cầm tấm hình mô phỏng xem xét lại. Bỗng nhiên, hai mắt Y Hàm tỏa sáng, dường như phát ra điều gì đó. "... Chẳng lẽ..." Bàn tay cầm tấm hình mô phỏng, càng ngày càng gấp. Người nam nhân kia... Người nam nhân kia... Cái cảm giác quen thuộc lại lần nữa sinh ra! Lúc này bỗng nhiên có chiếc xe tiến tới, xe bước xuống người. Người kia là tổng giám đốc Phùng, thủ trưởng của Lưu tử thịnh. Vì vậy, Liên thành cùng Doãn tuấn hiền lập tức xông tới. Mà Y hàm vẫn ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, nhìn bức ảnh mô phỏng. ", thể nào... Chẳng lẽ lại..." Khâu Tú Phượng và Ngân Vũ về tới dinh thự Diệp gia. Nơi này nàng từng tới cùng A Thận, lúc đó còn nghĩ có ngày trở thành thành viên của nơi này, bây giờ nghĩ lại, phảng phất như tình của mấy thế kỷ trước. Hết thảy, dường như trải qua mấy đời. Khâu Tú Phượng xuống xe, với Kha Ngân vũ: " theo ta." Tiến vào nhà, ít nữ hầu bên trong, đều rất kinh ngạc mà nhìn Ngân Vũ. Thời điểm lúc trước Ngân Vũ tới đây, cũng từng gặp qua các nàng. Bước dọc cầu thang, Khâu Tú Phượng : "Ngươi xác định, nhìn điện thoại di động liền có thể xác định A Thận là tự tử hay bị mưu sát?" "Phải, chỉ cần chưa ai đụng chạm chỉnh sửa." "Đương nhiên có! Phòng của A Thận đến nay đều khóa kín, ai có thể vào!" Dọc theo hành lang, tới trước cánh cửa. Ngân Vũ nhìn cánh cửa kia, trí nhớ ngày xưa ở cùng A Thận dường như trỗi dậy. Nàng cắn chặt môi, hai tay run rẩy. Khâu Tú Phượng lấy chìa khóa rồi mở cửa. Bên trong, vẫn giống lúc trước. Ngân Vũ vào sau, Khâu Tú Phượng vào trước, tiến tới bàn làm việc, lấy cái điện thoại di động, đưa cho Ngân Vũ. Tiếp nhận điện thoại, trong lòng Ngân Vũ có chút xúc động. A thận... Điện thoại di động của ! Điện thoại hết pin. Ngân Dạ từ trong túi áo lấy ra tấm pin dự phòng, bỏ vào điện thoại rồi khởi động máy. Trong khoảng thời gian này, lòng nàng mãnh liệt rung động. Sau khi khởi động máy, màn hình xuất ảnh nền, là bức ảnh A Thận và Ngân Vũ chụp chung. "A thận..." Cảm giác hốc mắt có chút ướt át, Ngân Vũ vội vàng mở nhật ký điện thoại. Điện thoại cũ của Ngân Dạ trước kia sử dụng, ở lần xe buýt bị ném xuống. Bất quá, số điện thoại Ngân Vũ vẫn nhớ rành mạch. Mở ra phần nhật ký cuộc gọi, tim nàng như ngừng đập. Phía cùng, biểu ràng ba chữ. "Kha Ngân dạ" ! Nàng nhấn mở phần chi tiết cuộc gọi, tìm phần thời gian gọi tới. Đây chính là cọng cỏ duy nhất nàng muốn bám víu. Thời gian là... 214 ngày 12 tháng 9 năm 2009. Điện thoại trượt khỏi lòng bàn tay, rơi mặt đất. Đầu óc Ngân Vũ cơ hồ trống rỗng. Rốt cục xác nhận. Đích là Ngân Dạ giết A Thận. Động cơ giết chết A Thận chắc chắn là vì coi như Hăc tâm ma. Ai mà biết, cái tà giáo kia định nghĩa Hắc tâm ma là gì? Nhưng, cũng có thể là vì Ngân Vũ. Vì đạt được Ngân Vũ. Tuy nhiên, Ngân Vũ muốn tin tưởng, điều này đáng sợ. "Như thế nào đây? Ngươi..." " có lỗi. Ta nghĩ sai rồi." Ngân Vũ lắc đầu, : "A thận, đích là tự sát." Sau đó nàng chạy nhanh ra khỏi phòng! Cũng mặc kệ thanh chửi rủa của Khâu Tú Phượng ở phía sau. Vì cái gì? Tại sao lại tàn nhẫn như vậy? Vì cái gì, sau khi mình Ngân Dạ lại phải đối mặt với loại chân tướng này? Mà hôm nay, người kia đưa cho mình điều kiện phải giết chết Ngân Dạ mới đạt được manh mối về đầu người! Nếu , chỉ còn con đường chết! Liên thành cùng Y hàm, Doãn tuấn hiền cuối cùng thu hoạch được gì rời khỏi công ty Vũ dương. Bỗng nhiên Y Hàm : "Chờ chút, ta muốn WC, các ngươi chờ ta lát." xong, Y Hàm liền chạy tới nhà vệ sinh công ̣ng bên kia đường. Nàng lại lần nữa cầm ra bức ảnh mô phỏng, kích động tự nhủ: "Ta ràng so với Kha Ngân dạ, Kha Ngân vũ còn phát ra manh mối này sớm hơn! Tốt, kế tiếp..." Nàng chạy vào nhà vệ sinh nữ, tìm gian chạy vào chốt cửa, mới lấy ra điện thoại. Vừa mở điện thoại, bỗng nhiên Y Hàm cảm giác được có bàn tay ở vai nàng, vỗ vỗ...
Chương 25 Liên thành vẫn như trước lật xem bút ký tay. Đến tột cùng Đầu người ở nơi nào đây? than thở, lúc trước bởi vì Tiểu Hàm, làm cho nàng vứt bỏ hết thảy bỏ chạy cùng mình, hôm nay cái gì cũng thể nào làm cho nàng. Nhìn nàng sợ hãi bất lực, nhưng chính mình lại biết phải làm gì. Cuối cùng mình vẫn chỉ là người vô năng. Nếu như mình có năng lực suy luận như Lý cùng Doanh Tử Dạ, còn có thể trợ giúp tiểu Hàm, cũng làm nàng phải quá mức sợ hãi mà ngày càng gầy gò. tại mỗi ngày nàng cũng chỉ là cưỡng ép chèo chống mà thôi, nếu như phải mình vẫn luôn bên cạnh động viên, chỉ sợ tinh thần nàng sớm sụp đổ. "Hoa tiên sinh." Doãn tuấn hiền đột nhiên hỏi: "Hoàng Phủ tiên sinh kêu hai người tới đây, còn nơi nào vậy? Các ngươi đều là thành viên của Linh kỳ hội sao. "Ân, đúng, đúng ah." Liên thành gật đầu: "Bất quá, Doãn tiên sinh. Ngươi, tin tưởng thế giới này có quỷ sao?" "Cái này..." Bỗng nhiên, chuông điện thoại di động vang lên. Liên thành lấy ra xem xét, cư nhiên là Y Hàm gọi tới! lập tức nhìn về phía nhà vệ sinh công cộng bên kia đường, nhưng thời điểm lúc này xe cộ lại như nước, căn bản cách nào qua! Gần nơi này cũng có tuyến bộ qua đường! Liên thành lo lắng tiếp nhận điện thoại, chỉ nghe thấy bên kia tiếng của Y Hàm tru lên thê lương "Liên thành!" Liên thành tức khắc hoảng sợ thôi, vội hỏi: "Chuyện gì phát sinh sao? Tiểu Hàm?" Giờ phút này muốn xông qua, hình ảnh vị thiên kim tiểu thư ngày xưa muốn truy cầu tình tự do thoáng lên trong đầu. "Ta muốn gả cho người mà mình !" "Van cầu ngươi, dẫn ta !" Thời điểm tiến vào nhà trọ, Y Hàm tuy rất thống khổ sợ hãi nhưng vẫn kiên định thề trước mặt : "Vô luận như thế nào, chúng ta đều muốn cùng chỗ. Rời khỏi nhà trọ này!" Ly khai... Ly khai... Ly khai... khỏi nhà trọ... Nhất định phải ly khai... "Sáu khỏa đầu người... Ngay tại ma chặt đầu..." Chữ "Ma" vừa ra khỏi miệng, bỗng nhiên ở bên kia điện thoại truyền tới thanh xương cốt vỡ vụn! Sau đó, điện thoại liền dập máy. Lúc này xe cộ vẫn chạy như nước rốt cục xuất con đường! Liên thành lập tức vọt tới! muốn... muốn... muốn! Trăm ngàn vạn lần biết có khả năng này phát sinh, nhưng ngày hôm nay xảy ra, vẫn làm cho Liên thành cách nào thừa nhận! nhảy vào trong nhà vệ sinh nữ, mùi máu tươi kịch liệt xông vào mũi. Hằng viêm, chết rồi, Khả Hân, chết rồi, Hạ Uyên, chết rồi, bác sĩ Đường, chết rồi, mà hôm nay... Cả Y Hàm, cũng... Hai chân Liên thành còn chút sức lực quỳ rạp xuống đất. Từ gian vệ sinh nào đó chảy ra rất nhiều máu tươi chứng minh hết thảy. Nhưng vẫn mang tia hi vọng cuối cùng, hướng phía cánh cửa kia đến. "... muốn..." chạm vào cửa, muốn kéo nhưng lại mở ra. chống cửa trèo lên kẽ hở phía nhìn xuống. cỗ thi thể đầu, cứ như vậy ngã xuống bên cạnh bồn cầu. Cái cổ bị đứt gãy, điện thoại rớt chỏng chơ. Bàn tay bên phải cào vào vách tường để lại năm dấu tay máu nhìn mà giật mình! Cả người Liên thành ngã mặt đất. Toàn thân quần áo thấm đầy máu tươi, khí lực toàn thân như bị rút hết . Lúc này cảm giác tánh mạng hết thảy, phảng phất đều tồn tại. Chúng ta nhất định phải ly khai nhà trọ. Lúc trước, khi tiến vào nhà trọ, được Hạ Uyên an ủi, hơn nữa Khả Hân ngừng giúp đỡ, Y hàm mới dần khôi phục trong sợ hãi, còn thề với Liên Thành nhất định hoàn thành mười lần huyết tự, rời khỏi nơi này. Cũng bởi vậy, thời điểm Khả Hân chết , đối (với) Y Hàm đả kích phi thường lớn. Dù sao, Khả Hân với Y Hàm, tình thân như tỷ muội. Mà thời điểm Hạ Uyên chết thảm, Y Hàm gần như tuyệt vọng. Nhưng theo Doanh Tử Dạ tiến vào nhà trọ, lại cấp cho mọi người niềm hy vọng mới. Hơn nữa, số lần Lý vượt qua huyết tự ngày càng nhiều, cùng với năm trước tại Ngân Nguyệt đảo tìm được đường sống trong chỗ chết, Y Hàm lại lần nữa dấy lên hi vọng. Sống sót, so với chết, vốn khốn khó hơn nhiều. Mà muốn có ý chí sống sót, so với quyết tâm muốn chết còn khó hơn vô số lần. Sinh hoạt trong nhà trọ làm cho Liên Thành càng thêm ý thức đươc điều đó. Kỳ , vô cùng ràng, cứ mực như vậy, ngày hôm nay cũng tới. Nhưng nhà trọ lại cho bọn cái sinh lộ tiềm , để trong nội tâm sinh ra phần hy vọng may mắn, cứ le lói thủy chung mất . Bởi vì, có sống sót mới có khả năng rời khỏi nhà trọ. Chỉ vì cái khả năng bé này, mà mỗi lần bị chôn sâu trong hắc ám lại thấy chút ánh sáng mờ mịt ràng, để cho Liên thành cùng Y hàm liều chết, cắn răng đến hôm nay, biết nhìn thấy bao lần tử vong tàn khốc, cùng ác linh Quỷ hồn làm cho người ta sởn hết cả gai ốc. Căm hận Đối (với) nhà trọ, sớm đến tình trạng mãnh liệt tột đỉnh, nhưng ai có thể đối kháng với nguyền rủa này. Tánh mạng thể nào tự chủ khống chế, cho dù biết trước mặt là địa ngục, nhưng vẫn phải vào. Loại sinh hoạt trong tuyệt vọng này, sớm khiến cho con người hỏng mất. Giờ phút này, Liên Thành mất hết tất cả ý chí sống sót. , muốn sống nữa. Liên thành đem con dao găm tùy thân lấy ra, vén tay áo kê vào cổ tay. Có thể , cũng muốn chọn tư thế chết cho thoái mái chút. Nhưng tại có tâm tình này. Như vậy, bằng, chọn cắt cổ tay . Dao găm dần dần đâm sâu vào làn da, nhắm mắt lại. Chào tạm biệt, Lý , Doanh Tử Dạ, Kha Ngân dạ... Ít nhất, ta phải bị Quỷ hồn giết chết, cũng phải bị nhà trọ thao túng bóng dáng mà chết... Rốt cục, có thể giải thoát rồi, rốt cục, có thể tự do... Nhưng mà, đúng vào lúc này, giọng của Y Hàm trước lúc chết văng lên trong đầu ! "Sáu khỏa đầu người kia... Ngay … ma chặt đầu" Con dao găm lập tức đình chỉ, đột nhiên nghĩ đến, đây là ám chỉ sau cùng Y Hàm lưu lại cho mình! cách khác, cái ám chỉ này có thể ai là ma chặt đầu, thậm chí khả năng chỉ chỗ của sáu khỏa đầu người! Nếu như có thể tìm được đầu người, chính mình cũng cần chết, có thể trở về nhà trọ. "Còn... Còn có, tia hi vọng." Còn có hi vọng, thể buông tha! thể... Buông tha! Lúc này, Hoàng Phủ Hác, Hạ Tiểu Mỹ và Trương sóng thụy ở cùng chỗ. Ba người bên trong gian phòng tại 《Nhật báo K thị》 . "Nguyên lai là bằng hữu của nhi tử Lý viện trưởng?" tên tổng biên tập đầu hói dáng cười chân thành : "Ngồi chút, các ngươi có cầu gì cứ việc a." "Cái này..." Hoàng Phủ Hác đem chiếc khăn tay thêu chữ LD đặt bàn, : "Hy vọng có thể đăng tin tức về chiếc khăn tay này ở trang báo bắt mắt nhất. Chính là có ai từng được tặng chiếc khăn tay này tại cửa hàng quà tặng?" " có vấn đề, ta nhất định sắp xếp thỏa đáng!" Tên tổng biên tập này họ Tiếu, rất quen thuộc với phụ thân của Lý . Trước kia, bệnh viện Chính Thiên vì chậm trễ làm bà lão bỏ mình, chính là Lý Ung thỉnh vị Tiếu tổng biên này ra mặt, đối với dư luận đưa ra tin tức có lợi cho bản thân mình. Tiếu tổng biên trước kia cùng Lý có chút quen biết. Bệnh viện Chính Thiên tại thành phố K chính là bệnh viện lớn, sau lưng Lý chính là mẹ , người của Dương thị gia tộc. Mà tương lai Lý , chỉ là người thừa kế bệnh viện Chính Thiên mà còn là người thừa kế của Dương thị Gia tộc, Tiếu tổng biên tự nhiên rất vui vẻ tạo mối quan hệ tốt với Lý , đối với tương lai phát triển của tòa báo chỉ có lợi mà hại. "Tốt, ta lập tức xử lý, báo chí phát hành ngày mai, được đăng ở trang thứ hai..." "Ta hy vọng là trang đầu." Hoàng Phủ Hác lại nhượng bộ : "Ngươi yên tâm, vấn đề phí tổn Lý tiên sinh trả toàn bộ." lần khi Lý về nhà, mẫu thân đưa cho tấm thẻ chi phiếu, bên trong có hơn mười vạn. Đối (với) Dương thị gia tộc mà , chút tiền ấy căn bản chính là chín trâu mất sợi lông. Dương cảnh huệ lo lắng nhi tử ở bên ngoài sinh hoạt tốt, nên mới cho nhiều tiền như vậy. Lý biết , tương lai có lẽ có ít địa phương cần dùng tiền, cho nên cũng có cự tuyệt, cảm tạ hảo ý của mẫu thân. "Cái này..." Tiếu tổng biên có chút khó xử: "Trang đầu mà ..., đều là những tin tức lớn của chính phủ, trang báo đều chật ních cả rồi, chỉ sợ thể đưa thêm vào. Kỳ , đưa vào trang thứ hai còn là cố hết sức đấy. Còn mời các ngươi chuyển cáo tới Lý tiên sinh, phải ta để cho mặt mũi, dù sao..." Hoàng Phủ Hác vô cùng điểm này. Kỳ để thông báo ở trang thứ hai dễ dàng. Muốn lên trang đầu, chỉ sợ vị chủ biên này cũng rất khó làm. "Vậy được rồi, trang thứ hai." "Ba vị thông cảm như thế, Tiếu mỗ rất cảm kích. Cái này là danh thiếp của ta, ngày sau nếu có nhu cầu gì, có thể gọi điện thoại cho ta." Đăng cái tin tức này, có thể có bao nhiêu người chú ý cũng ai biết được. Hoàng Phủ Hác cho đăng số điện thoại của Kha Ngân dạ và . Lúc đó có khá nhiều người được tặng khăn tay, tổng cũng nên có ít người còn bảo lưu chứ. Bất quá đầu năm nay, mọi người thích dùng giấy ăn hơn so với khăn tay, tuy nhiên tại khởi xướng bảo vệ môi trường, phê bình đối (với) việc sử dụng giấy ăn, nhưng thói quen của con người dễ dàng sửa được. giống như bây giờ là sinh hoạt nên hạn chế thải các-bon, ai ngồi cả ngày tính toán xem mình thải ra bao nhiêu các bon, nên giảm bớt như thế nào, sinh hoạt hết thảy đều lấy tiện lợi làm chủ. Bởi vậy, cũng có nhiều ngươi coi trọng chuyện được tặng khăn tay, có khi về đến nhà liền vứt ở nơi nào đó. Đúng vào lúc này, bỗng nhiên cửa căn phòng bị mở ra, người nam nhân trung niên đến : "Tổng biên, đại tin tức! Lại xuất nạn nhân tiếp theo của ma chặt đầu! Chúng ta nên nhanh lên, thể để toàn soạn báo khác vượt mặt!" " ?" Tiếu tổng biên vội vàng đứng lên : "Lập tức phái người qua! Phải dùng tốc độ nhanh nhất! Nhất định phải nghĩ biện pháp chụp được ảnh trường!" Xuất người chết mới? Hạ Tiểu Mỹ liền vội hỏi: "Là ai? Là ai chết? Chẳng lẽ là Lưu tử thịnh, người biến mất ?" "Cái này ta cũng biết, là thi thể đầu, cho nên nhất thời thể phán đoán thân phận, nhưng là nữ giới." Hạ Tiểu Mỹ nghe xong, nghĩ thầm: chẳng lẽ là thi thể Đường Phong bị phát ? Tối hôm đó, xuất tin tức nạn nhân mới làm cả đám dân thành thị chết lặng. Tựa hồ nhận định, mỗi ngày xuất người bị ma chặt đầu giết chết. Nhưng kỳ quái chính là, thông tin về ma chặt đầu mạng như phát hỏa, thế nhưng tại web portal đưa tin cũng nhiều. 《》, các trang thông tin đại chúng cũng có nhiều thảo luận về chuyện này. Những thành thị khác cũng chú mục vào vụ án này. Hơn nữa, nhất là mấy ngày nay, tuy báo chí đưa tin rất nhiều, nhưng cơ hồ chỉ có trang báo. Loại đại án này, cho dù chiếm cả mười trang báo cũng ai chú ý. Đây là ảnh hưởng của Nhà trọ tới xã hội nhân loại .Loại vụ án vô cùng huyết tinh khủng bố này, mọi người dường như cũng đặc biệt chú ý. giống như bộ phim kinh dị, còn mọi người chỉ đơn giản thảo luận chút ít. Mà Y Hàm chết, cũng là quả boom tấn. Trong nhà Ngân Dạ. "Y hàm chết rồi hả?" thời điểm Ngân Dạ nghe được câu này, cũng có phản ứng quá lớn. có hộ gia đình tử vong, cũng là trong dự liệu. Y Hàm chết bao lâu cảnh sát tới, phong tỏa đoạn đường, tìm kiếm người hiềm nghi. Mà cuối cùng vẫn như cũ thu hoạch được gì. Mà đối với người phát ra nạn nhân là Hoa liên thành, tùy tiện hỏi vài câu, xác nhận thân phận của Y Hàm rồi rời . Lúc trước mặc dù mang Y Hàm bỏ chạy, bị phụ thân của nàng báo cảnh sát nhưng sau khi điều tra, phát là Y Hàm tự nguyện, phía cảnh sát cũng tạm dừng điều tra. Dù sao hai người đều là người trưởng thành, đều có thể tự chịu trách nhiệm cho hành vi của mình, cũng phải bắt cóc thiếu nữ vị thành niên. Cho nên tra ra thân phận của Liên thành, cảnh sát cũng nhiều lắm thổn thức phen, rồi thông báo cho người nhà của nàng ở thành phố S. Phụ thân của Y hàm tuy chết, nhưng mẹ của nàng cùng với người nhà còn sống. Nghe tin dữ, mẫu thân của nàng hôn mê tại chỗ, còn những người khác chạy tới thành phố K. Cảnh sát cũng hoài nghi Liên thành, tùy tiện hỏi vài câu rồi thả , cả số điện thoại và địa chỉ cũng hỏi. cần phải , nguyên nhân lại là nhà trọ ảnh hưởng. "Tiểu hàm nàng... liền như vậy mà chết." Liên thành quỳ rạp xuống đất, nước mắt rơi như mưa. Tay của ngừng đấm xuống sàn nhà. Giờ phút này hai mắt tràn đầy tơ máu, gắt gao nhìn chằm chằm vào Ngân Dạ, bỗng nhiên : "Kha Ngân dạ! Cầu ngươi, giúp ta ! Ta muốn chết! Ta muốn chết! Tiểu hàm trước khi chết, để lại ám chỉ, liên quan tới ma chặt đầu! Thỉnh ngươi, thỉnh ngươi phá bỏ cái ám chỉ này!" "Cái gì?" Ngân Dạ nghe được câu này, trong nội tâm tức khắc xao động, đây chính là nguyên nhân Y Hàm chết? "Đến cùng là chuyện gì xảy ra?" kéo Liên thành truy vấn: "Là ám chỉ cái gì? cho ta biết!" "Nàng , sáu khỏa, sáu khỏa đầu người ngay … ma chặt đầu..." " Ma Chặt đầu cái gì?" "Nàng đến đây, điện thoại liền dập máy. Chỉ biết là những điều...này. Nàng nhất định muốn cho chúng ta biết cái gì đó, nhưng lại kịp..." Sáu khỏa đầu người ngay … ma chặt đầu... Có ý tứ gì? Lúc ấy khẳng định nàng còn có những lời chưa ra được. Sáu khỏa đầu người ngay cái gì ma chặt đầu? Chẳng lẽ, nàng là muốn , sáu khỏa đầu người ở ngay người ma chặt đầu? Làm sao có thể! Sáu khỏa đầu người ah! Ai có thể đem sáu khỏa đầu người mình mà lại... , đúng. Nếu là người có lẽ rất khó. Thế nhưng nếu như đối phương là quỷ, phương pháp liền có nhiều, rất nhiều. Nhưng vấn đề là, Y Hàm như thế nào phát ra? Nếu như quỷ đem tất cả đầu người giấu vào trong thân thể, bằng cách nào lấy ra được? Nhưng hiển nhiên Y Hàm phát ra chỗ để sáu khỏa đầu người. Nàng đến tột cùng, phát cái gì? Đêm khuya, mỗi người đều ngủ được, mở hết đèn ngồi trong phòng khách. Trước mắt mỗi người là ly cà phê, Ngân Dạ hút thuốc, gạt tàn thuốc trước mặt tràn đầy đầu mẩu thuốc lá. "Mọi người đều rất sợ hãi a?" Ngân Dạ đem thuốc lá trong tay rụi vào gạt tàn, : "Nhưng sợ hãi cũng vô dụng thôi! Nhà trọ đồng tình với chúng ta, trừ phi chúng ta tìm được sinh lộ! Nếu muốn sống sót, chỉ có thể vượt qua sợ hãi!" Nhưng lúc này, Ngân Vũ lại trầm mặc. Nàng cảm giác nội tâm của mình như bị xé làm hai nửa. Mà trước mắt, nàng nhất định phải làm ra lựa chọn. "Ca ca." Bỗng nhiên Ngân Vũ mở miệng: "Ngươi còn chưa tìm thấy đầu mối gì sao? Đối với lần huyết tự..." "Vẫn hiểu ra sao cả." Ngân Dạ cũng phi thường khó hiểu. Đến tột cùng sinh lộ ở nơi nào? "Ngân Dạ. Ngươi... cùng ta chút được ? Ta có số việc, muốn chuyện với ngươi." Ngân Vũ khẽ hé đôi môi đỏ mọng, ra những lời này. Khuôn mặt xinh đẹp động lòng người của nàng giờ phút này giống như bị bao trùm tầng băng sương. Ngân Dạ sững sờ, lập tức gật đầu, : "Tốt." Sau đó, đứng lên cùng Ngân Dạ bước về phía cửa lớn.
Chương 26 ra bên ngoài cửa lớn, Ngân Dạ tò mò hỏi: "Làm sao vậy? Ngân Vũ?" "Kỳ , ta chỉ nghĩ muốn với ngươi câu." Ngân Vũ cố trụ ánh mắt nhìn Ngân Dạ : "Ca ca, vô luận như thế nào, ta đều tin tưởng ngươi." "Có ý tứ gì? tựa như lúc trước kia ngươi tin tưởng ta lắm." "Ta là..." Ngân Vũ: "Ta vô điều kiện tin tưởng ngươi hết thảy. Chỉ cần là ngươi, ta liền tin tưởng. Chỉ đơn giản như vậy." Mặc dù trong đầu trăm ngàn lần nhớ lại lúc chứng kiến dãy số kia trong điện thoại, thế nhưng nàng đối với việc Ngân Dạ thường ngày quan tâm, liều chết thủ hộ lại lên trong lòng. Vì có thể làm cho nàng sống sót mà ngừng bố trí kế hoạch, suốt ngày đêm nghiên cứu huyết tự, đây tuyệt đối phải là hành vi của tín đồ trầm mê tà giáo. Cho tới nay, trong lòng của chỉ có chính mình mà thôi. Điều này căn bản cần hoài nghi, căn bản cần. Lúc này, thanh của Hoàng Phủ Hác từ trong phòng truyền ra: "Ngân Dạ, ngươi tới đây chút!" Hai người lập tức vào, chỉ thấy tay Hoàng Phủ Hác cầm khối khăn tay của Tôn Tĩnh Hiên, : "Ta phát việc. Có lẽ là manh mối trọng yếu. Ngươi xem đây." "Cái gì?" Ngân Dạ cầm khăn tay, nhìn kỹ. Sau đó đột nhiên phát việc làm rất ngạc nhiên! "Cái này... Đây là..." Ở phía cuối của chữ cái “L”, có vết máu cực kỳ bé! Bởi vì bản thân chữ LD cũng là màu đỏ , cho nên vết máu đó nhìn cũng ràng. "Đây là, máu!" "Đúng." Hoàng Phủ Hác gật đầu: "Liên lạc với Tôn Tĩnh hiên chút , tuy đại khái biết, bất quá vẫn nên hỏi tốt hơn. Mặt khác, đem khăn tay giao cho Mộ Dung Thận, kiểm tra nhóm máu. Có lẽ, có thể biết là máu của ai." "Ân, đúng vậy..." đêm, Mộ Dung Thận còn ở sở cảnh sát, giờ phút này làm báo cáo kiểm tra thi thể Y Hàm. "Ha ha, thực là muốn biết, tên ma chặt đầu kia thực là nhân vật nào." viết viết bỗng nhiên có viên cảnh sát đẩy cửa vào. "Mộ Dung, " cảnh sát kia : "Có người tìm ngươi." Người đến là Hoàng Phủ Hác và Kha Ngân dạ. Hai người vào văn phòng của Mộ Dung Thận, mới đem khăn tay lấy ra, đưa cho : " xin lỗi, nhưng cần ngươi giúp việc. khối khăn tay này chúng ta tìm thấy vết máu." "Ân, như vậy ah." Mộ Dung Thận tiếp nhận khăn tay, nhìn kỹ chút, hỏi: "Vết máu ở nơi nào?" Hoàng Phủ Hác chỉ cho , Mộ Dung Thận mở to hai mắt nhìn nhìn, : " ra là thế. Bất quá, đây là máu của người chết sao? Đầu bị nhổ , lượng máu chảy ra tương đối lớn, mà cái này chỉ lây dính có chút, xem ra, khả năng vết máu này..." "Có thể là của ma chặt đầu." Ngân Dạ : "Nếu như là nhóm máu đặc thù, có thể so sánh với những người liên quan còn sống..." "Ha ha, máu Quỷ hồn, nếu như có thể tự tay kiểm nghiệm, thực là tình nhiệt huyết sôi trào." Mộ Dung Thận gắt gao nhìn chằm chằm vào chiếc khăn tay, biểu lộ mặt tràn đầy cuồng nhiệt. "Xin nhờ ngươi. Sau khi làm xong phiền ngươi trở về nhà trọ, ta đứng ở cửa ra vào nhà trọ, nghe ngươi về kết quả kiểm nghiệm. Dù sao đứng ở trong căn hộ mới chứng minh ngươi phải quỷ biến thành." "Ha ha, có thể hiểu được ý nghĩ của các ngươi." Mộ Dung Thận thu hồi khăn tay : "Như vậy, các ngươi có thể ." "Tốt, làm phiền ngươi." Sau đó... Buổi sáng ngày 5 tháng 4. Mộ Dung Thận trong cục cảnh sát, cầm báo cáo kiểm nghiệm. Là nhóm máu O. Hắnđi ra khỏi cục cảnh sát, mang theo khăn tay và kết quả kiểm nghiệm. Bất quá, về nhà trọ, mà ngồi taxi tới nơi khác. "Ha ha, thẻ giao thông vô hạn nạp tiền thực là thuận tiện, có cái này mỗi ngày ngồi taxi, cũng có bất cứ vấn đề gì." Mộ Dung Thận cầm tấm thẻ giao thông màu xanh lam trong tay, đồng thời, tay kia nắm chặt khối khăn tay. Xe taxi, tới nhà trọ cao cấp nào đó tại khu Bạch Nghiêm. Đứng trước cửa nhà trọ, ngẩng đầu lên nhìn rồi cười : "Tự chủ trương thủy chung cũng tốt, vẫn là nên hỏi câu." ngồi thang máy, tới tầng nào đó. "Đinh" cửa thang máy vừa mở liền bước ra ngoài, nhanh chóng hướng về căn trọ nào đấy. Đứng trước cửa giơ tay lên gõ năm cái. Sau đó, cửa mở. Năm tiếng gõ cửa chính là ám hiệu. "Vào ." Người mở cửa : "Ta nghĩ ngươi có việc tới nơi này ? Có chắc bị ai theo dõi chứ?" "Đương nhiên." Mộ Dung Thận tiến vào bên trong, đóng cửa lại : "Yên tâm , ta có thể cam đoan có người theo dõi." vào phòng khách, ngồi ghế sa lon, nhìn đối diện thiếu nữ xinh đẹp ngồi xe lăn. "Ta tới là cho ngươi xem cái này." Mộ Dung Thận đem khăn tay giao cho thiếu nữ : "Muốn hủy nó ? Thâm Vũ?" "Ân?" Thiếu nữ ngồi xe lăn, cũng chính là Thâm Vũ, nhận lấy khối khăn tay, hỏi: "Có vấn đề sao? Lại tiếp, Kha Ngân dạ còn sống?" "Ha ha, đương nhiên. Ta tuyên bố trước, ta trợ giúp ngươi giết bất luận hộ gia đình nào. Tuy việc ngươi cho ta biết tồn tại của nhà trọ làm ta rất hứng thú, nhưng là giết người hay còn phải xem tâm tình của ta. Bất quá ta rất cao hứng, cái nhà trọ này quả thực rất thú vị. So với mục nát của xã hội loài người làm cho người ta buồn nôn, bên trong nhà trọ, làm ra tính chân nhất của nhân loại, cái đó mới xinh đẹp làm sao !" Thâm Vũ đem khăn tay nhìn kỹ, nhưng tìm thấy vết máu, lại hỏi: "Tuy ta rất đồng ý với cảm khái của ngươi, nhưng ít nhất nên cho ta biết, ngươi muốn ta xem cái gì?" "Ah, đúng rồi, dưới chữ cái L nhìn thấy vết máu sao? Ta kiểm nghiệm, máu đó là nhóm O." "Vậy sao?" Thâm Vũ đem khăn tay trả lại cho Mộ Dung Thận: "Xem ra có chút phiền phức. Cái manh mối này bị phát có lẽ phá hư kế hoạch của ta. Kha Ngân dạ, người nam nhân này nhất định phải chết. và Lý đồng dạng, đều là người ta nhất định phải giết chết. Cái nhà trọ kia, đối với ta mà là “Phòng thí nghiệm " tốt, nhưng và Lý lại là 'Chuột bạch " vượt qua năng lực chưởng khống của ta, vẫn nên biến mất tốt hơn. Ngươi muốn giúp ta, ta cũng chỉ có thể tự nghĩ biện pháp. Mặt khác, nam nhân gọi là Biện Tinh Thần cũng rất phiền toái, chú ý tới thân phận của ta rồi, nhưng với ta, nếu như chết thân phận của ta cũng bị Lý , Doanh Tử Dạ, Kha Ngân dạ cùng Kha Ngân vũ bốn người biết . Vô luận như thế nào, chỉ có thể đem bốn người này từng bước loại bỏ. Trừ bỏ bốn người này, những hộ gia đình đều sao cả." "Ân, kế hoạch này rất sai." Mộ Dung Thận cười : "Bất quá, ngươi ý định giết chết Kha Ngân vũ như thế nào?" "Cái kia? Rất đơn giản. Ta có an bài. Diệt trừ đôi huynh muội này, kế tiếp chính là Lý cùng Doanh Tử Dạ. Bất quá, tên Lý này, vẫn là người ta kiêng kỵ nhất. Dựa vào năng lực của mình, hơi vượt qua sáu lần huyết tự, vô luận năng lực suy luận hay là tố chất tâm lý, đều là tồn tại siêu cường. Muốn giết chết , chỉ sợ đơn giản." "Lại , khế ước địa ngục ngươi định làm như thế nào? Nếu như giết hai huynh muội kia, khế ước biến mất, nhân tố ảnh hưởng tới tự giết lẫn nhau của hộ gia đình tồn tại." "Cái này ngươi cần lo lắng. Địa ngục khế ước, nhà trọ đưa ra đồ vật thú vị như vậy sao ta có thể để nó dễ dàng biến mất? Ngươi yên tâm , mật mã ngân hàng nguyên vẹn của hai người đó ta cũng biết. Bởi vì ta chỉ cần đơn giản mà vẽ ra... Chỉ cần chuyện có liên quan tới hộ gia đình trong nhà trọ, chuyện gì ta cũng có thể vẽ ra." "Như vậy sao? Quá lợi hại ah." " có gì. Chuyện liên quan tới quỷ hồn..., ta chỉ cần nửa giờ liền vẽ ra, có khi còn tới nửa giờ. Bất quá tượng tương lai, quá mức mất thời gian, rất khó vẽ ra." "Năng lực này..." Mộ Dung Thận nâng cằm, dùng ánh nhìn sâu xa liếc Thâm Vũ : "Ta nhớ ngươi , ngay từ lúc ngươi có năng lực này?" "Ngay từ khi ta có thể cầm bút để vẽ. Chỉ là lúc ban đầu phát mà thôi. biết vì cái gì lại chỉ thích vẽ oan hồn oán linh. Rất nhiều lúc vẽ những hình ảnh huyết tinh khủng bố tới mức chính bản thân ta cũng giật mình, nhưng ta chính là tự chủ được mà vẽ ra chúng. Lúc phát ra những gì ta vẽ đúng với , là thời điểm tám tuổi, ngẫu nhiên nhìn thấy tin tức phát ảnh người chết cơ hồ giống hệt những gì ta vẽ." "Khi đó là lần đầu tiên phát ra năng lực của mình? Nhất định rất sợ hãi ." "Lúc ban đầu đích là có ít. Ta ngay lập nghĩ có phải hay ta có năng lực nguyền rủa, đem những tượng ta vẽ ra chân thực hóa? Cũng bởi vậy có đoạn thời gian ta dám chạm vào bút vẽ. Cho dù vẽ cũng chỉ vẽ những hình ảnh chân thực, đời thường khiến ta an tâm. Đoạn thời gian đó, cùng với Mẫn ở chung chỗ quả thực rất hạnh phúc." "Hạnh phúc... Sao?" "Nàng cùng ta ước định cùng xem đại dương. Ta, nằm mơ đều hi vọng có ngày có thể đứng lên, ta còn muốn làm tỷ muội mãi mãi với Mẫn. Khi đó ta cho rằng, cái thế giới này tràn đầy tình , người bệnh tật như ta lại có thể được xã hội quan tâm, có thể lại lần nữa bước . Lúc đó ta cho rằng, tương lai có tình gì khắc phục được, ta nghĩ như vậy." "Bất quá tất cả đều là ảo tưởng của mình ta mà thôi." đến đây, Thâm Vũ đem khăn tay ném lại cho Mộ Dung Thận : "Ngươi có ý định giúp ta giết chết Kha Ngân dạ cùng Kha Ngân vũ cũng sao, Thận. Bất quá ngươi nên làm ảnh hướng tới hành động tiếp theo của ta. Kết quả báo cáo, làm giả phần ." "Ta hiểu." "Vết máu?" Tôn Tĩnh hiên có chút kinh ngạc: "Ta cũng nhớ . Bất quá chắc chắn phải máu của ta." Mấy người lúc này ngồi trong nhà hàng tại quảng trường lần trước, Hoàng Phủ Hác, Trương sóng thụy cùng Tôn Tĩnh hiên. Tôn Tĩnh hiên dường như là người rất nhiệt tình, đối (với) vụ án này rất quan tâm, cho nên gọi cú điện thoại liền tới đây. Hoàng Phủ Hác nghĩ ngợi : "Mạo muội hỏi câu, máu của ngươi nhóm.." "Nhóm AB. Ha ha, nghe cha ta , nhóm AB là nhóm máu may mắn, có thể nhận được của tất cả mọi người, nên ta nhớ rất ." AB... Hoàng Phủ Hác suy tư lại hỏi: "Ngươi có chắc thời điểm cầm chiếc khăn tay kia ngươi bị thương?" " có, khẳng định có." Tôn Tĩnh hiên xác thực như vậy, vết máu kia rất có thể là của ma chặt đầu hoặc người chết lưu lại. Nhóm máu của Đằng Phi Vũ là nhóm B. Về phần Đường Phong ràng lắm. Đương nhiên trong số những người hiềm nghi, có vài người nhóm máu. Nếu nhóm máu biết khó có thể tinh tường điều tra. Mặt khác, Lam Kỳ, Thẩm Hoa, tên nhân viên tiệm ảnh lúc chết lại có nhân chứng. Có rất nhiều người đều có chứng cứ ngoại phạm, nhưng có hay điều đó cũng có ý nghĩa. Vì cái gì Lam Kỳ lại bị giết? Điểm này thủy chung là mê. Ngân Dạ cùng Mộ Dung Thận hỏi thăm cha mẹ Lam Kỳ, nhưng bọn cũng hoàn toàn biết gì cả. Mà đúng lúc này bỗng nhiên điện thoại vang lên. Ngân Dạ xem xét, là mộtdãy số lạ. nhận cuộc gọi, phía bên kia truyền đến thanh lạ lẫm: "Xin chào, ta xem qua báo chí. Cái khối khăn tay kia là do ta mua sắm tại lili doars mà có. Ta nghĩ có thể là cái khăn tay ngươi muốn tìm." Ngân Dạ cả kinh, vội hỏi: "Xin hỏi, ngươi xưng hô như thế nào? Có thể giải thích cặn kẽ chút hay ? Ta họ Kha, Ân, tốt..." đem Notebook mở ra, bắt đầu ghi chép. "Ta là thành viên của Đoàn ảo thuật, bởi vì đoàn chúng tôi mới thành lập gần đây, nên còn chưa có nhiều cơ hội biểu diễn. Đoàn của chúng tôi tổng cộng bốn người, bắt đầu từ tháng 12năm ngoái cho tới bây giờ, từng biểu diễn mấy lần tại khu Bạch Nghiêm. Loại khăn tay này là tháng 12 năm ngoái, đoàn trưởng của chúng ta được tặng tại cửa hàng." Đoàn Ma thuật? "Những người bị ma chặt đầu sát hại, người nhận ra chứ?" " nhớ , người xem chúng ta biểu diễn rất nhiều. Cái khăn tay kia chỉ là đạo cụ để làm ảo thuật, lúc đó chúng ta dùng khăn tay che lại có thể biến ra động vật hay hoa tươi, cũng rất được hoan nghênh. Bất quá, tranh thủ biểu diễn cũng dễ dàng, dù sao khu Bạch nghiêm cũng là khu vực chợ trung tâm, giữ trật tự đô thị tương đối nghiêm khắc. Bất quá, khu vực đó cũng rất dễ dàng thu hút người xem. Khi đó vì để người xem nhớ kỹ chúng ta, chúng ta còn tặng khăn tay cho người xem trợ giúp làm ảo thuật. Có lẽ, cũng có những người chết kia. Thực xin lỗi, bởi vì người thực rất nhiều, chúng ta có biện pháp nhớ kỹ." "Khăn tay đem tặng mấy cái?" "Tổng cộng sáu cái." Ngân Dạ đột nhiên đứng bật dậy : "Ta nghĩ muốn lập tức gặp mặt mấy người! Đúng, ta là bằng hữu của nạn nhân, rất muốn tra ra chân tướng. Tốt. Địa điểm của đoàn ma thuật của các ngươi ở đâu... được, ta đến!" Giờ phút này Ngân Dạ phi thường vui mừng, rốt cuộc tìm được manh mối trọng yếu! Xem ra đăng báo quả nhiên là quyết định chính xác! "Tôn tiên sinh, chúng ta trước, Ân, tiền đặt ở nơi này, lát nữa ngươi thanh toán giùm. Hoàng Phủ, chúng ta !" Sau khi ra đến bên ngoài Ngân Dạ với Hoàng Phủ Hác: "Hoàng Phủ. Ngươi nghe. Y hàm rất có thể bởi vì tra được manh mối trọng yếu nên mới chết. Vì phòng ngừa vạn nhất, chúng ta tách ra hai đường khác nhau mà tới. Như vậy, còn có phần hi vọng." "Ngươi ... ma chặt đầu đối với chúng ta ra tay?" "Ân. Đúng vậy." Đồng thời, Ngân Dạ cũng chuẩn bị xong tâm lý, dự đoán nên đem nửa mật mã cho Ngân Vũ. Nếu như mình chết, đổi lại là được. Cùng lúc đó, Thâm Vũ lại lần nữa gọi điện thoại cho Ngân Vũ. Mà câu trả lời làm nàng rất ngoài ý muốn. "Ngươi lập lại lần nữa? Ngươi, ngươi ngươi tuyệt đối khônggiết Kha Ngân dạ?" "Đúng. Ta tin tưởng Ngân Dạ. Cho nên, vô luận ngươi cho ta xem'Chứng cớ " gì ta cũng đều tin. Ta tuyệt đối thương tổn tới người mình để đổi lấy sinh lộ, chỉ đơn giản như vậy. Cho dù rơi xuống địa ngục, đối mặt với Quỷ hồn so với Ma Vương còn đáng sợ hơn, ta cũng làm như vậy!" Thời điểm Thâm Vũ nghe được mấy câu đó, thân thể ngừng run rẩy. Nàng cảm giác máu mình chảy ngược, chung quanh hết thảy trời đất quay cuồng. có khả năng! có khả năng có loại người này tồn tại! Cho dù đối mặt với uy hiếp tử vong, cũng muốn lựa chọn cái gọi là "" ? Thâm Vũ cúp điện thoại. Nàng bắt buộc chính mình tỉnh táo lại, bối rối mà xuất sơ hở. "Được rồi... Được rồi... Dù sao, ta còn có kế hoạch dự bị." Lúc này Ngân Dạ muốn vào trạm xe lửa, bỗng nhiên nhận được điện thoại Hạ Tiểu Mỹ gọi tới: "Ngân Dạ, có thể đến công viên Thanh Điền hay , địa phương gần nơi Lâm Phi chết? Ta có manh mối rất trọng yếu, nắm chắc, có thể tìm được đầu người!" " ? Là chuyện gì?" "Trong điện thoại ràng, ngươi tới đây ta kỹ càng." Ngân Dạ do dự, đầu tiên là nên tới nơi nào? Nếu như trong thời gian dài lo lắng thành viên của đoàn ảo thuật kia bị ma chặt đầu sát hại. Hoàng Phủ Hác cũng đồng dạng có thể gặp vận rủi. Bất quá, trọng điểm là đầu người, có đầu người mà ..., cho dù biết ma chặt đầu là ai cũng vô dụng. quyết định đánh bạc, dù sao vạn nhất Hạ Tiểu Mỹ phát chỉ có khỏa đầu người, nàng nhất định tư tàng! Nửa giờ sau, tới núicông viên Thanh Điền. Gần địa phương Lâm Phi chết, Hạ Tiểu Mỹ chờ ở nơi đó. Nàng vừa nhìn thấy Ngân Dạ đến vội vàng chạy tới. "Đầu người, ở nơi nào?" Ngân Dạ vừa thấy mặt trực tiếp hỏi: "Ngươi có thể tìm được?" "Ngân Dạ." Hạ Tiểu Mỹ thoạt nhìn rất ưu thương : "Ngươi biết ? Kỳ , ta mực rất thích ngươi. Là loại tình cảm giữa nữ nhân đối với nam nhân. Tuy ta biết ngươi thích Ngân Vũ, nhưng ta vẫn có phần cảm tình này đối với ngươi." "Ngươi..." Ngân Dạ ngây ngẩn cả người, như thế nào cũng nghĩ tới Hạ Tiểu Mỹ ra những lời này. "Lúc ấy xe buýt, nếu như có ngươi, ta tuyệt đối bị Lệ Quỷ kia giết chết. Ta mực đều... đều thương ngươi như vậy, đến bây giờ vẫn thế. Nhưng mà, Ngân Dạ... Ta..." Sau đó, thân thể của Ngân Dạ, giống như gặp phải kích lôi đình. dám tin nhìn về phía lồng ngực của mình. Hạ Tiểu Mỹ đem con dao găm đâm vào ngực Ngân Dạ. "Thực xin lỗi Ngân Dạ, nhưng ta phải giết ngươi, người kia mới đáp ứng đưa cho ta bức họa. Ta muốn chết, ta muốn chết ah! Cho nên thực xin lỗi, Ngân Dạ, ta chỉ có thể làm như vậy thôi." Sau đó, Hạ Tiểu Mỹ đem con dao găm rút ra! "Ngươi làm cái gì!" Bỗng nhiên, thanh của Ngân Vũ truyền vào trong tai Ngân Dạ. Nàng thấy Hạ Tiểu Mỹ lén lén lút lút ra ngoài, còn cố ý mình nên mới theo dõi nàng. Sau đó thấy nàng và Ngân Dạ gặp mặt, lúc đầu còn bất ngờ nhưng lại thấy Hạ Tiểu Mỹ cầm dao găm ám sát Ngân Dạ! "Ngươi..." Hạ Tiểu Mỹ cả kinh vội : "Kha Ngân vũ, ngươi tới vừa vặn, người kia ngươi cũng là người cần giết! Ngươi cũng chết !" Sau đó mặt Hạ Tiểu Mỹ biểu lộ vô cùng oán độc, phóng tới Ngân Vũ! Ngay lúc dao găm sắp đâm tới Ngân Vũ, bỗng nhiên cánh tay gắt gao nắm đầu của nàng, sau đó hất mạnh nàng lên thân cây! "Dám đối với Ngân Vũ động thủ, mặc kệ là người hay quỷ, là Ma Vương hay là thần minh, " Ngân Dạ tay trái che ngực, tay phải cầm lấy đầu Hạ Tiểu Mỹ quát: "Ta tuyệt đối buông tha!" Hạ Tiểu Mỹ như thế nào cũng nghĩ tới Ngân Dạ lại còn khí lức lớn như vậy, thân thể đột ngột bị ném về phía sau, Ngân Dạ lập tức rút tay về, nàng quay đầu lại vừa muốn đâm hướng Ngân Dạ... Nhưng mà, trước mắt của nàng thình lình xuất con dao găm đồng dạng, lập tức đem cổ họng nàng đâm thủng, thậm chí mũi dao còn lộ ra phía sau gáy!
Chương 27 Ngân Dạ đem dao găm hung hăng đâm vào cổ Hạ Tiểu Mỹ, trong nháy mắt Hạ Tiểu Mỹ còn thể tin được hết thảy. Lập tức, Ngân Dạ liền đem dao găm nhanh chóng rút ra! nhất định phải để Hạ Tiểu Mỹ chết ! Như vậy, như vậy mới có thể chắc chắn nàng cố gắng đồng quy vu tận với Ngân Vũ, bản thân mình cũng khó chống đỡ được bao lâu nữa. đem dao găm rút ra, máu tươi phun ra rất nhiều, Hạ Tiểu Mỹ té mặt đất, chết đến thể chết lại được. Xưa kia, nữ hài luôn luôn lạc quan sáng sủa, bởi vì mẫu thân hoa hướng dương mà chiến thắng bệch tật, làm nàng cũng có tia ý chí kiên cường với huyết tự. Hơn nữa còn liều lĩnh thích Ngân Dạ. Vốn là bé thiện lương vô ưu vô lự, đối mặt với khủng bố, bị sợ hãi triệt để áp đảo. Thời điểm Thâm Vũ gọi điện tới, cho dù biết là cầu thang thông xuống địa ngục, cho dù muốn đem người mình thương giết chết, bán đứng cả linh hồn của mình cũng sao. Lúc Ngân Dạ rút dao găm ra, hai mắt liền tối sầm hôn mê. Máu tươi nhuộm đỏ cả lồng ngực . "... muốn, ca ca, ca... , Ngân Dạ, ngươi thể chết được!" Ngân Vũ lập tức nâng Ngân Dạ, lấy điện thoại bấm 120 số cứu thương, rồi dìu Ngân Dạ xuống núi. "Lý ?" Nànggọi điện thoại cho Lý : "Ngân Dạ bị thương, chỉ có bệnh viện các ngươi mới có thể cứu , cầu ngươi, cầu ngươi hỗ trợ." Thời điểm Lý nhận được điện thoại cũng hoảng sợ, vội : " minh bạch, ta lập tức an bài. Ân, tốt." Kha Ngân dạ tuyệt đối thể chết! Sinh tử của quan hệ tới hạ lạc của mảnh vỡ khế ước địa ngục! Đương nhiên,trừ điều đó ra còn là người nam nhân vì tình, trình độ IQ cao, Lý đối (với) Ngân Dạ có loại cảm giác thưởng thức. Nếu phải là hộ gia đình, hai người chắc chắn là bạn tốt. Xe cứu thương nhanh chóng chạy đến công viên Thanh Điền. Cũng may bệnh viện Chính Thiên cũng nằm ngay khu Bạch Nghiêm, đưa Ngân Dạ lên cáng cứu thương, Ngân Vũ với bác sĩ: "Bác sĩ, máu của là máu 0! Xin các ngươi, xin các ngươi cứu !" Mà lúc này, Hoàng Phủ Hác tới chỗ ở tạm của đoàn ma thuật. Đoàn này do bốn thành viên tạo thành, tên là "Bay qua kỳ tích", mấy người này đều chỉ hai mấy tuổi, nhưng đều là những nhà ảo thuật rất có tài hoa. Người gọi điện cho Ngân Dạ tên là Văn Bình Minh. Đoàn ma thuật thuê tầng hầm tại tòa cao ốc. Thẳng thắn mà , đoàn ma thuật này cũng lớn. Dọc theo cầu thang, Hoàng Phủ Hác xuống tầng hầm. Trong nhất thời, cảm giác có chút lờ mờ. vào căn phòng phía trước, vừa mở cửa liền thấy bốn người ngồi. Trong phòng bày biện ít rương hòm, mặt bàn có mấy bộ bài xì phé. Có lẽ, đều là đạo cụ ma thuật. Mà bốn người kia thoạt nhìn đều rất trẻ tuổi. Trong đó nam tử mặc áo sơ mi trắng đứng lên hỏi: "Xin hỏi ngươi là?" "Hoàng Phủ Hác. Ngươi là Văn Bình minh tiên sinh?" "Đúng." Nam tử áo trắng : "Ngươi ngồi, Hoàng Phủ tiên sinh. Kỳ ta vốn có chút do dự có nên gọi điện hay , nhưng thông báo của ngươi vấn đề có liên quan đến ma chặt đầu, cho nên ta cũng có chút để ý." Ba người khác cũng có phản ứng gì, chỉ là lạnh lùng nhìn Hoàng Phủ Hác. " Manh mối của các ngươi rất trọng yếu." Hoàng Phủ Hác : "Cái kia..." Văn bình minh chỉ vào cánh cửa trong phòng : "Ngươi theo ta, Hoàng Phủ tiên sinh." Gian phòng bên trong tương đối hẹp, có đặt hai rương hòm màu đen, dài. Sau đó, Văn Bình Minh đến trước cái hòm : "Lúc ấy tặng khăn tay , đều là làm ảo thuật phối hợp với cái hòm này." " Ma thuật rương hòm? Chính là từ cái hòm biến ra người sao?" "Lúc ấy khăn tay cũng là đạo cụ. Mỗi lần ta biểu diễn trò này đều làm việc, chính là nhờ người kiểm tra cái hòm này hoàn toàn trống rỗng, hơn nữa cũng có cơ quan nào. Kế tiếp, từ trong hòm ta biến ra cộng của mình. Ta đối với những người trợ giúp mình kiểm tra cái hòm tặng cái khăn, coi như bùa hộ mệnh." Hoàng Phủ Hác lập tức hiểu được, lúc Trương Sóng Lăng đem khăn tay cho Trương Sóng Thụy những lời này, phải là Trương Sóng Lăng mê tín gì, chỉ là mượn lời nhà ảo thuật giỡn với đệ đệ mà thôi. " cách khác, thời điểm các ngươi biểu diễn có sáu ngươi chạm qua cái rương này?" "Đúng." Văn bình minh đến trước cái rương đem nó mở ra, bên trong hoàn toàn rỗng tuếch, nhìn sót cái gì. "Cái rương này, là các ngươi đặt làm sao?" " phải. thực tế, thời điểm năm trước bắt đầu công diễn, đột nhiên từ trong phòng làm việc nhiều ra cái. Cũng biết là ai đặt vào , sau đó chúng ta liền coi nó như đạo cụ ma thuật. Vì rương này rất phù hợp với cầu của chúng ta, nên dùng tới tận bây giờ." Nghe đến đó, Hoàng Phủ Hác minh bạch. Sáu người kia cần hỏi, nhất định là bọn người Đằng Phi Vũ! "Là sáu người này sao?" đem tờ báo mở ra đoạn hình ảnh về người chết cho Văn Bình Minh xem. "Ân, ta nhớ mặt của bọn . Dù sao thời gian biểu diễn cũng chỉ có mấy phút, cho nên..." "Ta hỏi chút, đầu tuần tháng trước, địa điểm các ngươi biểu diễn ở đâu?" "Ngày 6 tháng 3, gần đường Mộc Xa." "Có phải rất gần với đại học Nhã Thực?" "Đúng vậy, ngay đối diện chuyến xe buyết số 375." Ngày đó, rất có thể Bạch Tĩnh bị đoàn ma thuật này hấp dẫn, mới đến nhìn rồi có cơ hội chạm vào cái rương này! Đầu người... Chỉ sợ ngay tại... Lúc này bỗng nhiên bên ngoài truyền đến tiếng của những thành viên khác hô to: "Ngươi, ngươi là ai, đừng tới đây! Ah!" Văn bình minh cả kinh vội vàng chạy ra ngoài. Lập tức bên ngoài lại truyền đến hô to: "Ah, ngươi..." Tức khắc thanh thê lương bi thảm nhanh chóng truyền ra, nhưng đáng tiếc tầng hầm ngầm này bình thường cơ hồ có người, nên chẳng có ai nghe được. Trong cái chớp mắt, Hoàng Phủ Hác chút do dự nhìn cái rương khác lập tức nhảy vào. bật nắp tạo thành khe hở , nhìn ra bên ngoài. Cửa mở ra. Cùng lúc đó... "Ngươi cái gì?" Tử dạ nghe được Lý , có lời giải cho huyết tự lần này, nàng xưa nay luôn biểu lộ lạnh nhạt cũng tỏ ra chút ngạc nhiên. "Nếu như ta suy luận đúng mà ..., những manh mối này tập trung lên thân phận ma chặt đầu." "Tập trung? Tập trungnhư thế nào?" "Ân. Tử dạ, đầu tiên trong vụ án này có quá nhiều bí ." Lý đem Notebook mở ra: "Nhân vật, tượng hiểu nổi nhiều vô số kể. Bất quá, sau khi ta phân tích, cho rằng trừ vài việc biểu ra manh mối bên ngoài, những thứ khác toàn là tình báo vô dụng." "Vậy ngươi cởi bỏ được hết các bí rồi hả?" "Ân. Hơn nữa, theo tính toán chính xác. Y hàm trước khi chết nhìn tấm ảnh mô phỏng kia, ta cũng đoán được là có ý gì." Tử Dạ bị Lý làm cho chẳng hiểu ra sao, mặc dù nàng bình thường lạnh nhạt thế nào, cũng rất muốn biết đến tột cùng ai là ma chặt đầu. "Như vậy, rốt cuộc ai là ma chặt đầu? Còn có, nên gọi điện thoại cho Ngân Vũ." "Ân. Cũng tốt. Để nàng nghe thử ." Bệnh viện Chính thiên, bên ngoài phòng giải phẫu, Ngân Vũ giờ phút này cầu nguyện Ngân Dạ ngàn vạn lần chó chuyện gì. Nàng còn chưa chính miệng cho biết, nàng , nàng nguyện ý vĩnh viễn chờ đợi bên cạnh ... Mà lúc này, điện thoại trong túi áo rung động. Ngân Vũ lập tức lấy ra nhìn, người gọi tới là Lý . "Này Lý , đưa tới bệnh viện, trước mắt giải phẫu. Ân... Bác sĩ tình huống rất nguy hiểm, lượng máu bị mất quá lớn. Nếu như, nếu như có thể tiến vào nhà trọ mà ..., chút tổn thương ấy lập tức có thể chữa trị tốt rồi, nhưng tại chúng ta lại thể trở về nhà trọ..." "Ngân Vũ." Lý : "Ngươi mang theo báo chứ? Có ảnh chụp người bị tình nghi?" "Ân, có." "Ta kế tiếp cho ngươi nghe suy luận của ta, đây là điều thực thể tưởng tượng được. Cũng là cái huyết tự từ khi ta tiến vào nhà trọ đến nay độ khó tưởng. thể , lần huyết tự này, độ khó cực cao cực cao." "Ngươi... Ngươi biết, đầu người ở nơi nào sao?" "Đúng. Ta biết rồi. Bất quá, muốn lấy được đầu người, quả thực rất khó khăn." "Cái kia, cho ta biết... Đầu người..." "Trước đó, ta hỏi ngươi vấn đề. Ngân Vũ, ngươi cho rằng, vì cái gì vết thương cổ sáu nạn nhân tại sao lại giống nhau cơ hồ chút chênh lệch?" "Cái này, ta cùng Ngân Dạ cũng suy nghĩ nhiều lần nhưng giải thích được." Lý chú ý tới, nàng phải dùng từ "Ca ca", mà là "Ngân Dạ" để xưng hô, có chút ngoài ý muốn. Sau đó, tiếp: "Đây là, nhà trọ cho các ngươi cái nhắc nhở trực tiếp. Ám chỉ về đầu người." "Ngươi... Ngươi cái gì?" "Kỳ sau đó nhà trọ lại cho các ngươi cái ám chỉ rất ràng. Chính là lúc Đằng Quang Vinh ngã mặt đất, trong túi nhựa rơi ra cái đầu của Đường Phong." "Cái này... Cái này xem như cái gì? Lam kỳ, Thẩm Hoa bọn họ, cũng đều bị Ma chặt đầu sát hại ah, cái này..." "Ngươi còn chưa phát sao? Ngân Vũ?" "Ân? Phát, phát cái gì?" Lý tiếp tục : " như vầy. Ngươi thi thể của Đường Phong ở nơi nào? Vì sao thể tìm thấy thi thể Đường Phong? Trước mắt, cho dù đầu người thấy, nhưng thi thể cũng nên tìm thấy chứ." Ngân Vũ trừng lớn hai mắt, kinh ngạc hỏi: "Chẳng lẽ, Đường Phong chính là ma chặt đầu?" "Tất cả ảnh chụp của những người chết ngươi mang theo chứ? Có lẽ mấy cái ảnh chụp này ngươi rất quen thuộc ? Như vậy, cầm tấm ảnh nam nhân được mô phỏng ra. người ngươi có kéo chứ? Có? Tốt, hãy nghe ta , dùng kéo cắt..." Giờ phút này, bên dưới tầng hầm. người tiến vào, cư nhiên là... Tôn Tĩnh Hiên! thân thể của dính đầy máu tươi. Mà mỗi cánh tay cầm theo hai khỏa đầu người! Bốn khỏa đầu người này, tự nhiên chính là của thành viên trong đoàn ma thuật! Sau đó Tôn Tĩnh hiên, đến gần cái rương kia, mở ra rồi vươn tay vào trong... lấy ra cái đầu người! Vừa rồi, Hoàng Phủ Hác xác nhận cái rương kia hoàn toàn rỗng tuếch! Đó cũng phải ma thuật, mà là năng lực của "Ma chặt đầu"! Nhưng cái đầu kia cũng phải bất luận trong sáu cái đầu bọn cần tìm. Mà là đầu của Đường Phong! Trong đó còn khỏa đầu người nữa, chính là nam nhân gặp được ở Phổ Nguyệt Thư viện, người rằng gặp Đằng Phi Vũ và rất nhiều về chuyện cổ phiếu! Lại thêm khỏa đầu người nữa, nếu Liên Thành ở đây có thể nhận ra..., là nhân viên quét dọn tại công viên Thanh Điền, tên tự nhận rằng gặp nam nhân trong hình vẽ mô phỏng! Còn khỏa đầu người nữa, ràng là nam tử bức ảnh mô phỏng, giống nhau như đúc! Nhưng chấn động nhất chính là, trong đó còn có khỏa đầu người của Doãn Tuấn Hiền! Sau đó, Tôn Tĩnh Hiên làm việc mà Hoàng Phủ Hác khó có thể tưởng tượng được! duỗi hai tay, đem cái đầu cổ mình bẻ xuống! Ở nơi cổ là mặt cắt có thể nhìn máu thịt cùng xương cốt ! Đầu Tôn Tĩnh Hiên bị con quỷ bỏ mặt đất. Nhưng chuyện kế tiếp lại càng thêm đáng sợ. Con quỷ đầu vươn hai tay cầm lấy đầu của Doãn Tuấn Hiền. Sờ sờ mặt rồi móc ra con mắt trái, nơi vốn là mắt trái bây giờ biến thành làn da mỏng manh có chút trong suốt, thoạt nhìn cực kỳ quỷ dị. Sau đó sờ soạng hồi chỗ mắt phải của tên " Công nhân Bảo vệ môi trường ", mắt phải liền thấy nữa. Sau đó, quỷ đầu dùng tay nhéo nhéo mặt tên " Công nhân Bảo vệ môi trường " lần nữa buông ra, mắt phải lại xuất ! Chỉ là nhìn kỹ lại phát , thực tế cái kia chính là mắt trái của Tôn Tĩnh hiên! Mà sau đó quỷ đầu lại nhéo nhéo mắt trái của Doãn Tuấn hiền, nguyên vốn có mắt trái lại xuất mắt trái! Chỉ là cái đó vốn dĩ là mắt phải của " Công nhân Bảo vệ môi trường ". Lại đem cái miệng của Đường Phong “cầm” xuống, trao đổi với cái miệng của nam tử mô phỏng. Rồi lại đem tai phải của nam nhân tại thư biện đổi với tai trái của " Công nhân Bảo vệ môi trường ". đem cái mũi của Tô Tĩnh Hiên với cái mũi của Doãn Tuấn Hiền trao đổi... Ngũ quan những cái đầu này, bị quỷ đầu ngừng đổi đổi lại. Đại khái hơn mười phút đồng hồ cuối cùng kết thúc. Sau đó mấy khỏa đầu người đó liền biến thành... Đầu của Đằng Phi Vũ, Lâm Phi, Trương Sóng Lăng, Lệ Hinh, Vương Chấn Thiên cùng Bạch Tĩnh! "Mục đích là vì đem đầu người giả tạo có thể gắn lên cổ mình." Lúc này Lý giải thích với Ngân Vũ: "Mặt cắt của mấy cái đầu đó như vậy chính là để đặt cho kín kẽ đầu người giả lên, sau đó dùng thân phận Đường Phong, Doãn tuấn hiền, hoặc là người làm chứng Ất Giáp Bính gì đấy xuất trước mặt các ngươi!" Ngân Vũ dựa theo thuyết pháp của Lý , đem ngũ quan của tên nam tử mô phỏng kia cắt ra. Sau đó, cẩn thận so sánh với vị trí của những nạn nhân... "Cái này... Đây là..." Quả nhiên, mắt trái tên mô phỏng cực giống Trương Sóng Lăng, mà mắt phải cực giống Lệ Hinh! Cái mũi rất giống Vương Chấn Thiên, mà miệng cùng Đằng Phi Vũ cơ hồ giống như đúc! " tại, ngươi minh bạch chưa? Ngân Vũ? Các ngươi đối đầu chính là con quỷ đầu. Con quỷ kia sau khi sát hại sáu người này, liền đem đầu của bọn nhổ xuống, rồi đem ngũ quan trao đổi hỗn độn tạo nên sáu cái đầu người nữa!" chính là, Đường Phong, nam nhân ở Thư viện, công nhân bảo vệ môi trường, nam tử mô phỏng, Doãn tuấn hiền, Tôn Tĩnh hiên, sáu người này, căn bản là cùng người! Toàn bộ đều là con quỷ đầu kia giả tạo ra cái đầu người rồi đặt lên cổ, giả vờ là "Người" !