Nhà trọ địa ngục - Hắc sắc hỏa chủng

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 5:

      Phòng 1107, Hoàng Phủ Hác ngồi trước bàn , nghiên cứu mấy bản bút ký về cách chấp hành huyết tự.



      Thỉnh thoảng , ngẩng đầu nhìn bức hình đặt trước mắt . ảnh, là dung mạo của thiếu phụ xinh đẹp, nàng ngồi xổm xuống, vẻ mặt tươi cười trong lòng ôm nam hài tầm tám tuổi .



      "Nhanh. Mụ mụ..." Hoàng Phủ Hác nhìn bức ảnh kia : " sắp có thể thực được nguyện vọng của chúng ta rồi."



      Đúng vào lúc này, bỗng nhiên, trái tim như thắt lại, đập kịch liệt , Hoàng Phủ Hác lập tức ôm ngực, cái này chính là dấu hiệu công bố huyết tự mà Lý đề cập đến!



      Nhưng cảm giác đó liền nhanh biến mất. Hoàng Phủ Hác đứng dậy, lao tới phòng khách, quả nhiên bức tường trắng, xuất hàng chữ. Nội dung, tất nhiên giống như tường nhà Ngân Dạ .



      "Mang cái đầu người trở lại nhà trọ?" Hoàng Phủ Hác nhìn đoạn huyết tự, rất là thắc mắc chỗ: " có chỉ định địa điểm?"



      Tóm lại, căn cứ theo quy củ của nhà trọ, những hộ gia đình nhận được chỉ thị huyết tự, đều phải tập trung dưới đại sảnh .



      Thang máy xuống lầu , khi bước ra Hoàng Phủ Hác trông thấy, tại có bốn người tụ tập. Bốn người đó là ở lầu 14 Kha Ngân Dạ, Kha Ngân Vũ, cùng lầu 7 vợ chồng Hoa Liên Thành, Y Hàm.



      Ngân Dạ liếc nhìn thấy Hoàng Phủ Hác, qua : "Là ngươi ah, Hoàng Phủ tiên sinh."



      "Kha tiên sinh, " Hoàng Phủ Hác nhìn , hỏi: "Ta nhớ ngươi là người chấp hành bốn lần huyết tự ah ? Ta mới vừa gia nhập nhà trọ, có thể cùng ngươi chấp hành huyết tự lần này được ?"



      " thực tế từ mấy năm trước bắt đầu có loại tiền lệ này rồi. Trình tự các hộ gia đình chấp hành huyết tự hoàn toàn bị hỗn loạn. Loại tượng dị biến này, chúng ta cho rằng trong năm nay tượng 'Ma Vương hàng lâm' có thể xuất ."



      Hoàng Phủ Hác gật đầu.



      " cách khác, hộ gia đình mới phải trọng yếu, mà là thông qua huyết tự khủng bố, khiến cho hộ gia đình muốn đánh cược tính mạng để được tham gia chấp hành huyết tự cấp Ma Vương đúng ?" Hoàng Phủ Hác đột nhiên ra: "Bởi vì, nếu như vẫn giống như trước đây, dựa theo trình tự khó dễ để tham gia huyết tự, các hộ gia đình tham gia chấp hành huyết tự cấp Ma Vương giảm bớt."



      "Ân, sai." Ngân Dạ ngược lại thoáng có chút giật mình, người nam nhân này, rất tỉnh táo, có thể nhận thấy suy đoán của và Lý đều rất giống nhau.



      Đây cũng có thể giải thích cho việc các hộ gia đình chấp hành huyết tự theo quy tắc nào. Nên lần thứ nhất chấp hành huyết tự của những hộ gia đình mới , cũng muốn độ khó của huyết tự nâng cao để lấy kinh nghiệm , mặc cho ai cũng sợ hãi, nhưng tham gia chỉ thị huyết tự cấp Ma Vương mới là con đường nhanh nhất rời khỏi nhà trọ . thực tế, lúc trước bác sĩ Đường cũng chính là vì muốn chấp hành Ma Vương huyết tự . Theo Doanh Tử Dạ từ khi bắt đầu tượng này, tình hình càng ngày càng chuyển biến xấu rồi.



      "Còn thiếu người a." Hoàng Phủ Hác : "Huyết tự , lần này tổng cộng có sáu người chấp hành huyết tự."



      "Đúng vậy a." Ngân Dạ : " người kia chắc cũng mau xuống đây thôi ."



      Lúc này cửa thang máy mở ra.



      tới , là Hạ Tiểu Mỹ.



      Nàng vừa nhìn thấy Ngân Dạ, vốn là vui vẻ, nhưng lập tức ý thức được độ khó huyết tự lần này chính cấp độ năm!



      Hạ Tiểu Mỹ lần trước khi chấp hành huyết tự, độ khó là bốn , khi đó xe buýt , suýt nữa bị Lệ Quỷ giết chết. Huyết tự của hôm nay độ khó cao hơn cấp bậc!



      Tiếp đó, nàng lại chứng kiến Ngân Vũ ở đấy ! Ngân Vũ là chấp hành lần huyết tự thứ sáu, độ khó bao nhiêu nàng cũng khó có thể tưởng tượng rồi.



      Điều này làm Hạ Tiểu Mỹ lâm vào sợ hãi tới cực độ.



      Chính mình... Có thể còn sống sót sao?



      "Mọi người đến đông đủ a." Ngân Dạ nhìn Hạ Tiểu Mỹ rồi : " Tất cả mọi người đến phòng của ta . Lần huyết tự này, chúng ta có rất nhiều thứ nhất định thảo luận."



      So sánh với lúc trước , chỉ là đơn thuần nói địa điểm , rồi mọi người tiến đến địa phương chấp hành huyết tự, nhưng bây giờ điều quan trọng nhất chính là tìm ra manh mối huyết tự .



      Mấy năm nay liên tục phát sinh rất nhiều vụ giết người chặt đầu.



      Ảnh hưởng của mấy vụ đó rât lớn, chính phủ cấp cao của thành phố K cũng cực kỳ coi trọng. Nhưng là vô luận điều tra như thế nào, đến bây giờ cũng chưa có kết luận . Tuy có tập trung ghi vấn người nhưng cách nào chứng minh được chính là hung thủ.



      Mà vừa vặn, người bị hại thứ sáu cũng vừa bị sát hại.



      Phòng 1404 .



      "Đây là tài liệu truyền thông có liên quan tới vụ án giết người liên hoàn."



      mặt bàn là chồng lớn báo chí, còn có tư liệu internet down xuống.



      "Khi vụ án này diễn ra , ta lúc ấy cũng rất chú ý." Liên Thành cầm tờ báo, : " nghĩ tới, chuyện này có tượng linh dị tồn tại tại phía sau ..."



      "Như vậy, hung thủ chẳng lẽ là Quỷ hồn sao?" Y Hàm chất vấn: "Đúng, nhất định là như vậy,..."



      " tại chưa nên kết luận." Ngân Dạ : "Thời gian bắt đầu chấp hành huyết tự, còn rất ít , trước mắt chúng ta nên tiến hành điều tra kỹ càng . Vụ án giết người này internet được rất nhiều dư luận quan tâm , cũng khiến cho thành phố K khủng hoảng rất lớn, có nhiều diễn đàn đồn đại vài thuyết pháp vớ vẩn, thể tin tưởng được hết."



      Hung thủ vụ án này được gọi là " ma chặt đầu ", bởi vậy tại internet mọi người đều gọi đây là " ma án giết người chặt đầu " .



      "Tạm thời chúng ta cũng dùng ' ma chặt đầu ' để gọi hung thủ a." Ngân Dạ : "Nhắc các ngươi điểm, trước khi bắt đầu chấp hành huyết tự nên thăm dò tin tức của những người có liên quan , cũng nên tới trường án mạng . Bản thân vụ án cũng có điểm có thể bị cảnh sát giấu diếm, công bố trước dư luận , nên vô luận như thế nào, đều phải điều tra ra. Đầu tiên, là những điểm có liên quan giữa những vụ án chặt đầu này là gì ."



      Ngân Vũ cầm trang giấy : "Như vậy chúng ta xem xét vụ án đầu tiên , xẩy ra vào ngày 4 tháng 1 năm 2011, phố Nhân Nguyệt thành phố K . Nạn nhân được phát trong bãi rác phía đông thành phố , là người nhặt ve chai . Tên là Đằng Phi Vũ, 26 tuổi , giới tính nam , ở trọ tại khu Đông Nho , cùng trong khu vực phát tử thi . Thời điểm phát người chết , đầu hoàn toàn bị 'Chém' đứt , xem xét vết thương phần cổ có thể là nhát liền giật đứt lìa đầu ."



      Lúc đó khi vụ án được công bố, dư luận khủng hoảng rất lớn. Có thể dùng sức mạnh thể tưởng tượng được khi nhát giật đứt đầu , quả thực thể nào là con người được . Hơn nữa lại tới gần tết lịch, chính phủ phái rất nhiều cảnh sát vũ trang tuần tra khắp mọi nơi trong thành phố.



      "Vụ thứ hai, xẩy ra ngày 28 tháng 1. Nạn nhân thứ hai được phát tại khu Bạch Nghiêm , trong công viên Thanh Điền, thi thể ở ngọn núi trong công viên, đồng dạng như nạn nhân đầu tiên , cái đầu cũng bị giật đứt . Tên là Lâm Phi ,giới tính nam , 24 tuổi, là thầy giáo tiểu học . cũng sinh sống tại khu Bạch Nghiêm. Qua điều tra, phát và Đằng Phi Vũ có bất kỳ mối liên quan , hay đặc điểm chung gì . Hai người căn bản là biết, cũng quen nhau . Khi đó, truyền thông bắt đầu tuyên truyền, ' ma chặt đầu ' có thể sát hại bất kỳ người nào đó mà cần lý do."



      Tại khi đó, " ma chặt đầu " bắt đầu xuất liên tục truyền thông , thậm chí nằm ở top 5 bảng xếp hạng tìm kiếm mạng . Mọi người bởi vậy dám ra ngoài , thậm chí phải nhiều người mới dám ra đường ban đêm. Tuy ngừng tăng cường cảnh lực tuần tra, nhưng vụ giết thứ ba vẫn diễn ra.



      "Thời điểm xẩy ra án mạng thứ ba là vào ngày mùng 6 tháng 2 khi tết lịch bắt đầu. Nạn nhân , là thành phần tri thức, tên là Trương Sóng Lăng, 27 tuổi, bị sát hại tại tầng hẫm bãi đỗ xe của công ty , người phát bảo vệ..."



      Nghe đến đó, tay Y Hàm bắt đầu ngừng run rẩy . Liên Thành nắm chặc tay của nàng, : "Đừng sợ..."



      Ai cũng nghĩ tới , hung thủ " ma chặt đầu ", lại là tuyên bố huyết tự Quỷ hồn của nhà trọ ! Thế nên cũng khó trách cảnh sát thể nào tra ra chân tướng việc.



      " đến đây..." Hạ Tiểu Mỹ ngắt lời Ngân Vũ : "có thể xác định thân phận của những cái xác đó sao ? Ba người đều thấy đầu , như vậy, có thể xác định được thân phận của bọn sao? tiểu thuyết trinh thám cũng phải thường xuyên có việc chặt đầu sau đó dùng thân thể người khác thay thế sao?



      "Điều đó có vấn đề gì ." Ngân Dạ : "Mỗi người đều trải qua kiểm tra vân tay kỹ càng , hơn nữa người đều mang theo giấy tờ tùy thân chứng minh thân phận. Quan trọng nhất là, chỉ thị huyết tự cũng đề cập đến danh tính mỗi nạn nhân."



      ", " Hoàng Phủ Hác lại : "Ta nghiên cứu những lý luận trong văn bản các ngươi đưa , Những ... thi thể mất đầu kia , hoàn toàn có thể tin sao? Nhà trọ có thể xắp xếp những thi thể giả ah . Quỷ hồn có thể thoải mái biến hóa ra các nhân vật đó cũng được mà , như vậy để tạo ra cỗ tử thi giả căn bản cần tốn nhiều sức a. Về phần danh tính, dùng chỉ thị huyết tự cũng là cách đùa bỡn chúng ta ah , cũng có thể là trùng tên trùng họ với nạn nhân . Điểm này, thể chú ý."



      Ngân Dạ nghe xong, nghĩ nghĩ, : "Bình thường có loại tình huống này. Nếu như vậy, những người chết mà bị giả mạo danh tính , chết ở nơi cũng biết, chúng ta làm sao có thể tìm được đầu người ? Nhà trọ làm như vậy có khác nào trực tiếp giết hết chúng ta . Huyết tự đề ra tình huống khó khăn như vậy , điểm này được xác nhận. Ngươi quá lo lắng rồi, Hoàng Phủ tiên sinh."



      "Chỉ hy vọng như thế ..."



      " Ta tiếp tục vấn đề những vụ án ." Ngân Vũ : "Vừa rồi tới Trương Sóng Lăng, cảnh sát điều tra, cùng Đằng Phi Vũ, Lâm Phi , ba người đều có mối liên kết nào . Điều này có thể kết luận ‘ma chặt đầu’ có liên quan đến nhà trọ là chân . Tiếp theo nạn nhân thứ tư , Lệ Hinh , nữ tử , nàng được phát chết trong chính nhà mình."



      Đọc đến đây, Ngân Vũ cảm giác được áp lực vô hình.



      Ngân Dạ nhìn tờ giấy, : " Lệ Hinh ,22 tuổi, kế toán trưởng công ty vật liệu xây dựng. Thi thể của nàng được phát vào ngày 14 tháng 2 , lúc ấy nàng xin phép nghỉ ở nhà. Đồng dạng, nàng cùng ba người kia có liên quan gì . Điều đáng nhắc tới chính là, có nhân chứng tận mắt trông thấy hung thủ . Là nhân viên quản lý cao ốc, dựa vào trợ giúp của cảnh sát và trí nhớ vẽ ra khuôn mặt mô phỏng của hung thủ . Lúc ấy, nhân viên quản lý rằng, trông thấy có nam nhân tiến vào trong cao ốc, nhưng người kia phải người sinh sống tại tòa cao ốc này."



      Đây là điểm mấu chốt trong tất cả sáu vụ án . Có thể loại bỏ nghi vấn hung thủ là người chung quanh quen biết với các nạn nhân , vì phát ai có tướng mạo tương tự hung thủ hiềm nghi được phác họa kia .



      "Ta nghĩ người này phải là hung thủ." Liên Thành chỉ vào tấm ảnh phác họa đăng báo chí : "Nhà trọ có khả năng lưu lại manh mối ràng như vậy. Sinh lộ là cực kỳ khó tìm, mà manh mối như thế này..."



      " Người thứ năm , phát là ngày 6 tháng 3 . Người này tên là Vương Chấn Thiên, thi thể của được tìm thấy ở khu Đông Nho. Địa điểm phát thi thể chỗ là căn nhà dưới chân cầu vượt . Cảnh sát cũng ngừng điều tra, nhưng vẫn có kết quả. Giữa Đằng Phi Vũ cùng Vương Chấn Thiên có mối liên quan."



      "Ân." Ngân Dạ tiếp: " người tử vong thứ sáu truyền thông đưa tin rồi , hôm qua ở khu Bạch Lâm. Người chết, tên là Bạch Tĩnh, gần 17 tuổi, cũng là người tuổi nhất trong sáu người . Nàng là học sinh cấp 3, địa điểm phát thi thể, là ở trường học khoa học tự nhiên , trong phòng thí nghiệm. Thời gian tử vong, là đêm qua từ sáu đến bẩy giờ rưỡi."



      Nhất thời tất cả mọi người đều như chết lặng.



      Tên khủng bố sát nhân ma chặt đầu, chỉ là ngẫm lại, cũng khiến hai chân đứng vững rồi.



      Sáu đầu người, đều thể tìm được, điều tra về Bạch Tĩnh vừa bắt đầu, còn chưa xác định nàng cùng năm người trước có liên quan gì. Bất quá chắc cũng khó mà tra ra.



      "Còn về người bị tình nghi là hung thủ ?" Hạ Tiểu Mỹ hỏi: "Ta nghĩ..."



      "Đích là có, nhưng có chứng cớ. Hơn nữa, là tình nghi, cũng chỉ là so sánh gượng ép. Bởi vì thể điều tra được động cơ sát nhân ràng . Nhất là với Bạch Tĩnh còn chưa được làm , nhưng năm người kia cũng tồn tại oán hận hay thù hằn gì , và người bị tình nghi cũng được lợi gì với cái chết của những nạn nhân . Vậy nên những lời thêu dệt về hung thủ càng ngày càng nhiều ."



      Hạ Tiểu Mỹ nhìn bức ảnh chụp Bạch Tĩnh báo , khỏi hồi chua xót. bé này lớn lên rất đáng , tú lệ dịu dàng, tuổi cùng nàng sai biệt lắm. Mà hôm nay lại bị mất mạng, đầu của mình cũng biết tung tích.



      Cái chết của Bạch Tĩnh, tin tức lần nữa nhắc đến, bởi vì người chết tuổi còn rất , cho nên ảnh hưởng rất lớn tới người dân . Cảnh sát ngừng điều tra tại trường cao trung nơi Bạch Tĩnh theo học, nhưng trước mắt vẫn chưa công khai kết quả điều tra.



      " có nhắc tới mảnh vỡ khế ước địa ngục sao?" Lý nghe Ngân Dạ : "Được rồi, về vấn đề mảnh vỡ khế ước. Huyết tự lần này, rất đặc biệt so với lúc trước hề giống nhau."



      hạn định địa điểm, chỉ cần thu hồi cái đầu người là có thể trở về nhà trọ. điều kiện cổ quái như vậy , sau lưng nhất định chứa cái bẫy rất lớn.



      Nhưng dù biết là bẩy rập, cũng nhất định phải nhảy xuống.



      " Sáu cái đầu người, nhất định được đặt ở nơi chúng ta có thể lấy được " Ngân Dạ : "Nhưng là, nếu như muốn lấy đầu người, ta nghĩ nhất định đụng phải Quỷ hồn."



      "Ân. Bất quá, đối với người bị tình nghi điều tra cũng thể buông lỏng. Hung thủ, cũng chưa chắc là Quỷ hồn, lúc trước ở thôn U Thủy kiện 'Băng nhi', ta chính bởi vì nghĩ rằng mình biết trước bước nên suýt chết đó."



      Ngân Dạ nhớ lại lúc ấy, thời điểm tuyên bố chỉ thị huyết tự, Ngân Vũ đối với muốn cái gì mà lại thôi.



      Nàng muốn nới với cái gì?



      Ngân Dạ từ lúc tiến vào nhà trọ cho tới bây giờ, đều ôm cái tâm tính gì. Trở thành hộ gia đình , cuộc sống dùng từ cửu tử nhất sinh để hình dung việc này cũng đủ. Nếu như là vì tư tâm, tuyệt đối ai làm được.



      Nhưng Ngân dạ hoàn toàn là vì Ngân Vũ, hoàn toàn vì muốn làm cho nàng sống sót, mà tiến vào cái nhà trọ này.



      căn bản cần Ngân Vũ tiếp nhận chính mình, chỉ cần cùng Ngân Vũ có thể ly khai khỏi nhà trọ, những lo lắng ấy...



      "Mặt khác." Lý cầm tấm hình mô phỏng người bị tình nghi , : "trước mắt đây là hiềm nghi lớn nhất. Tra ra thân phận, chỉ có nhân chứng chính mắt trông thấy mà thôi."



      việc lúc này rất khó giải quyết. Hơn nữa, càng làm mọi người lo lắng chính là...



      "Khả năng, xuất hành động tự giết lẫn nhau của các hộ gia đình. Dù có mảnh vỡ khế ước địa ngục nhưng mâu thuẫn trước tiên chính là vấn đề: dù có sáu cái đầu người chia đều, nhưng nếu như có người lấy được đầu người trước tiên , đến lúc đó các hộ gia đình rất lo lắng về vấn đề gặp quỷ nên có thể giết lẫn nhau để tranh giành."



      Ngân Dạ đối với điểm này lo lắng nhất.



      "Sáu người kia, hoàn toàn tìm ra điểm chung sao?" Lý tiếp tục truy vấn: "Bất luận từ tất cả phương diện đều như thế ?"



      " có. Vốn năm người trước tuổi tác cách biệt lắm , nhưng hôm nay nạn nhân mới nhất là Bạch Tĩnh, tuổi chỉ gần kề 17 mà thôi. Điều này có vẻ hơi khác so với quy luật về độ tuổi rồi."



      Dù thảo luận rất lâu, nhưng cuối cùng cũng thể kết luận được điều gì.



      Vô luận như thế nào, muốn lấy đầu người, nhất định phải đến gần ... trường phát án, cùng với nhân vật có liên quan. Trong quá trình này rất có thể xuất bóng dáng Quỷ hồn.



      "Ta còn lo lắng vấn đề ." Ngân Dạ chỉ vào tạp chí, : " sáu người này , có thể có người là quỷ hồn hay ? Đầu người nếu như có thể mang vào nhà trọ, nhất định thể bị quỷ hồn ám lên . Nhưng thi thể người chết có thể ah , thậm chí có thể là toàn bộ sáu người này."



      "Ân, vậy ngươi có cái suy luận gì ?"



      " thí dụ như, nạn nhân đầu tiên , Đằng Phi Vũ. là bị con người sát hại, nhưng sau khi chết, liền biến hóa thành Quỷ hồn, bởi vì nguyên nhân bị ‘bứt’ đầu nên mang nhiều oán khí ,liền sát hại năm người khác, nhằm lấy đầu của bọn ."



      "Ân, ngươi như vậy..."



      "Bởi như vậy ..., đại biểu cho, Đằng Phi Vũ chính là con người , nhưng ra là trước khi chết thôi sau đó liền biến thành quỷ hồn. theo người khác rồi cướp lấy đầu của họ , phải rất dễ dàng sao. cách khác, lấy đầu của Đằng Phi Vũ là có khả năng nhất..."



      "Theo như suy luận này mà ..." Lý vạch thêm bước : "Như vậy năm người chết về sau có lẽ là do Đằng Phi Vũ mưu sát hại. cách khác, Đằng Phi Vũ chính là hung thủ vậy rất có khả năng sinh lộ nằm năm người kia . Nhà trọ có thể tung ra manh mối 'Sinh lộ' mịt mờ như vậy ,chắc là để cho chúng ta đặc biệt chú ý Đằng Phi Vũ, đúng ?"



      "Điểm này, có chút thể nào tin nổi." Ngân Dạ lắc đầu : "Bạch Tĩnh cũng sơ bộ tra ra, cùng năm người trước cũng có liên quan. Sáu người này hề quan biết nhau, như thế nào tụ chung chỗ, lại còn bị người giết? Bởi đem đầu người phát nhổ xuống, chết như vậy là quá thống khổ? cảnh sát điều tra, đây cũng là nguyên nhân cái chết của sáu người đó."



      "Hoàn toàn chính xác, thể nào tin nổi."



      "Nếu như suy luận theo hướng này mà , hung thủ sát hại sáu người là ai? là nhân loại hay là Quỷ hồn điểm này rất quan trọng. Đem đầu người nhát nhổ xuống, cái này xác thực giống con người gây nên, nhưng cũng thể có chuyện này."



      tồn tại quá nhiều nhân tố chúng ta chưa nắm rồi. Cũng bởi vậy, sinh lộ thực tế rất khó tìm.



      "Hơn nữa, muốn điều tra cặn kẽ mà ..., có lẽ còn cần rất nhiều tư liệu điều tra của cảnh sát mà chưa được công khai. Nhưng chúng ta làm sao lấy được những tài liệu này?"



      "Cái này ..." Lý cho rằng đây là vấn đề mấu chốt , nếu như cách nào lấy được tư liệu quan trọng mà ..., có lẽ rất khó có thể tra ra chân tướng, lại càng thể tìm được sáu cái đầu người kia.



      " Vấn đề cảnh sát, giao cho ta là được rồi."



      Bỗng nhiên cửa ra vào biết khi nào xuất người. Lý cùng Ngân Dạ quay lại nhìn ra là Mộ Dung Thận!



      "Ta đại khái ta chưa có với mọi người ..." Mộ Dung Thận cười nhạt, : "Ta, là pháp y."
      Last edited: 2/4/15

    2. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      bài viết trùng
      Last edited: 2/4/15

    3. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 6:


      "Điểm này, cảnh sát còn chưa công bố ra ngoài." Mộ Dung Thận lấy ra mấy tấm hình, đặt mặt bàn : "Chú ý chứ? Đây là ảnh chụp cái cổ. Kể cả Bạch Tĩnh... mặt cắt của sáu cái cổ này hoàn toàn giống nhau, cơ hồ có chút nào lệch. Điểm này làm cảnh sát cũng rất khó tin, thủ pháp hoàn toàn giống dùng sức mạnh cưỡng ép giật đầu người ra, nhưng mà lại làm cho mặt vết thương giống nhau như đúc."



      cẩn thận so sánh ảnh chụp, phát vô luận là góc độ nào, phạm vi nào, cơ hồ hoàn toàn giống nhau.



      "Thực thể tưởng tượng nổi." Sau khi xem xong, Ngân Dạ đặt ảnh chụp xuống : "Bất quá, ngươi đơn giản cung cấp ảnh chụp cho chúng ta chứ? Có điều kiện gì sao?"



      "Ha ha..." Mộ Dung Thận cười quỷ dị: "Có thể tiếp xúc với Quỷ hồn chân , rất thú vị. Với ta mà , lại càng thêm kích thích, quá sung sướng..."



      Ngân Dạ gật đầu: "Rất cám ơn trợ giúp của ngươi, còn hi vọng ngươi tiếp tục giúp chúng ta điều tra. Để báo đáp, lần sau thời điểm ngươi chấp hành huyết tự, ta đem hết toàn lực trợ giúp ngươi tìm ra sinh lộ."



      "Ha ha, cần, cần." Mộ Dung Thận lại lắc đầu: "Đối với ta mà , quá trình tìm hiểu sinh lộ lại càng thêm kích thích. Ha ha ha ha..."



      Cái đồ biến thái này!



      Gắt gao chằm chằm vào những bức ảnh chụp kia, Ngân Dạ có dự cảm bất an. Những đầu người này, hẳn phải có công dụng gì ?



      Đến tột cùng là muốn gì?



      Ngày thứ hai, tin tức về người chết thứ sáu xuất , cơ hồ trở thành chủ đề lúc trà dư tửu hậu của tất cả mọi người. Mà cái chết của Bạch Tĩnh tại trường cao trung Phong Thụ, cũng bị giới truyền thông chen trúc vây như nêm cối. Trường học thể nghỉ vài ngày, để ứng phó với đám phóng viên. Đồng thời, nhân viên nhà trường cũng cấm học sinh được tiếp xúc với phóng viên, lời nên , khi bị phát xử phạt.



      Thời điểm tin tức giờ ngọ, phóng viên tới nhà Bạch Tĩnh phỏng vấn. Cha mẹ Bạch Tĩnh khóc sưng cả hai mắt, trạng thái tinh thần của mẹ nàng thể tiếp nhận phỏng vấn, mà cha nàng hai hàng nước mắt tuôn dài màn ảnh, lên án hung thủ tàn nhẫn.



      "Thực là đáng thương, " Ngân Vũ nhìn phụ thân của Bạch Tĩnh : "Người tóc bạc đưa kẻ tóc đen, thống khổ như vậy, khó có thể thừa nhận."



      "Phóng viên cũng thực là hiểu được nhân tâm, " Ngân Dạ nhìn TV : "Con người ta vừa mới chết bi thảm, còn chạy tới phỏng vấn, ai mà còn có tâm tình?"



      Phụ thân Bạch Tĩnh, tên là Bạch diệp Sơn. ở trước màn ảnh, hai mắt sung huyết nói: "Tên ác ma sát hại nhi nữ ta, ta tuyệt đối buông tha cho ! Trời xanh có mắt, nhất định trừng trị ngươi!"



      Ngân Dạ nhìn bộ dạng như vậy, cười khổ.



      có "Trời xanh" đâu.



      Cái thế giới này, chỉ có người mới có năng lực chế ngươi mà thôi.



      Bạch diệp Sơn xong lại càng ngày càng kích động, cuối cùng ôm lấy màn ảnh gào thét: "Vì cái gì thời gian dài như vậy, cảnh sát còn bắt được hung thủ? Hung thủ đến tột cùng ở nơi nào? Chẳng lẽ chỉ có thể mặc cho do nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật sao? Ta..."



      "Lại tiếp, những người chết này đều có người nhà, " Ngân Vũ hỏi Ngân Dạ ở bên: "Chúng ta đến lúc đó dùng thân phận gì để tiếp xúc đây? Chúng ta có bất kỳ lý do ..."



      " sao. Ta có biện pháp. cần ngươi quan tâm, Ngân Vũ."



      "Ca ca..."



      "Còn có, Ngân Vũ. Chúng ta chấp hành huyết tự lần này, chỉ có thể cố gắng bảo hộ Hạ Tiểu Mỹ. Nàng biết mảnh vỡ địa ngục khế ước người ta, nếu như vứt bỏ nàng để ý, nàng rất có thể cho những người khác. Như vậy phiền toái."



      Ngân Vũ tỏ vẻ hiểu ý, bất quá, nàng thoạt nhìn cũng rất bất an.



      "Tình huống lúc này phi thường khó giải quyết. Bình thường, chỉ cần hết thời hạn là có thể trở về nhà trọ, nhưng lúc này, nếu đem đầu người trở về, có tính còn sống cũng thể vượt qua."



      "Đúng là như thế. Sáu khỏa đầu người, cũng biết là phân tán ở nơi nào, hay là tập trung ở cùng chỗ. Mặc dù có thể tìm được, cũng tránh được phen tranh chấp. Hơn nữa, nếu như gặp phải tình huống số lượng đầu người ít hơn so với số hộ gia đình, vậy mọi người tuyệt đối tự giết lẫn nhau."



      Ngân Vũ cũng biết điểm này.



      Đến lúc đó, ca ca chủ động nhường đầu người cho mình chứ? Vậy sao? kiếm ở đâu ra cho bản thân?



      "Hoàng Phủ Hác kia, ta cảm giác có chút thích hợp." Ngân Dạ đối (với) người này rất lo lắng, mực quan sát người kia: " tiến vào nhà trọ, chẳng những hề sợ hãi, ngược lại giống như cá gặp nước. Nhưng lại giống với Mộ Dung Thận, tựa hồ muốn thông qua nhà trọ, đạt được 'Đồ vật' gì đó ."



      "Được cái gì?"



      "Đây chỉ là cảm giác của ta mà thôi. Hi vọng phải ."



      Cùng thời gian, hai người Hoa liên thành cùng Y hàm, trong phòng 706, đều là mặt ủ mày chau.



      "Như thế nào tra đây?" Y hàm phi thường lo lắng: "Lần này quỷ dị, còn phải tìm về sáu khỏa đầu người? Cảnh sát tra đều tra ra, chúng ta như thế nào tra ra? Hơn nữa, mấy khỏa đầu người có thể ở tay quỷ, đây phải muốn chết sao?"



      "Ta cũng cảm thấy như vậy." Liên thành thở dài: "Ta gặp qua Lý rồi. Cũng khá tốt, lúc trước Lý mới gia nhập nhà trọ, hai người chúng ta đều rất chiếu cố . Lý là người rất trọng tình nghĩa, hứa hẹn đến lúc đó nhất định giúp chúng ta, tìm sinh lộ và đầu người."



      "Tìm thấy đầu người, tính biết sinh lộ cũng làm được gì! Kha Ngân dạ cùng Kha Ngân vũ, hai người bọn họ cùng chúng ta giao tình sâu. Tuy nhiên vợ chồng chúng ta cùng Hạ Tiểu Mỹ quan hệ coi như tệ, thế nhưng nàng cũng mới chỉ vượt qua lần huyết tự, còn phải dựa vào Kha Ngân Dạ."



      Liên thành nhìn thê tử, do dự : "Tiểu hàm. Nếu như, tìm được rất ít đầu người mà ..., như vậy, cũng chỉ có thể liều mạng! Bốn người khác, là địch nhân của chúng ta. Thực đến lúc đó..."



      Sau đó, Liên thành làm động tác cắt cổ.



      "Ngươi..." Y hàm lại càng hoảng sợ: "Ngươi ?"



      " có đầu người, về nhà trọ cũng chết. Những người khác cũng đều biết điểm này. Ai biết chúng ta thể tìm đủ sáu đầu người hay ? Hoặc là, chúng ta còn có thể làm ngư ông đắc lợi. Đợi thời điểm Kha Ngân dạ lấy được đầu người, chúng ta đoạt!"



      Từ trong phòng ngủ lấy ra cái rương, bên trong cất rất nhiều loại dao sắc bén.



      "Lần này, chúng ta mang nhiều dao găm chút, " Liên thành đối (với) Y hàm : "Tiểu hàm, người vì mình, trời tru đất diệt. Vô luận như thế nào, chúng ta..."



      "Thế nhưng... " Y hàm vẫn còn chút do dự: "Ta..."



      "Đương nhiên, nếu như tìm được sáu khỏa đầu người, tự nhiên tất cả đều vui vẻ, cũng cần làm như vậy. Thế nhưng nếu như tìm đủ sao? Như vậy, vì cướp người đầu, tình gì chúng ta cũng làm! Kỳ nhất định phải giết chết đối phương, làm bị thương cũng có thể đoạt được đầu người."



      Kỳ , cái đó và giết người có gì khác nhau. có đầu người, cũng chẳng khác nào giết chết đối phương.



      "Liên thành."



      "Ân?"



      "Nếu như trước mặt hai người chúng ta, chỉ có khỏa đầu người mà ..., ngươi làm như thế nào?"



      Trong nhất thời, hai người đều lâm vào yên lặng.



      thực tế, đây là điều Liên thành sợ nhất.



      Năm đó, bất ngờ gặp gỡ Y hàm, về sau bị khí chất kỳ ảo linh hoạt của nàng hấp dẫn, nàng, vì vậy mới tiếc mang theo nàng đào hôn, đến thành phố này, lại tiến nhập vào nhà trọ.



      Nhưng hai vợ chồng đều mực giúp đỡ lẫn nhau, cho tới hôm nay, ai cũng có oán trách qua ai.



      Thế nhưng mà, lần tại Ngân Nguyệt đảo, những lời Y hàm với Liên Thành, trở thành vết rách ở giữa hai người. Tuy về sau hoà giải rồi, nhưng khe hở này dễ dàng xóa nhòa.



      Liên thành vô cùng ràng. Kỳ sâu trong nội tâm của , cũng bắt đầu hối hận.



      Nếu như lúc trước, lựa chọn cùng Y hàm đào tẩu, an tâm giúp nàng bày biện hôn lễ, tới thành phố K, cũng có những chuyện xảy ra sau này.



      Tuy nhiên chính xác có Y hàm, nhưng so với tử vong rình rập mỗi ngày, tình khắc sâu nhất cũng dần dần biến chất. Đương nhiên, như Ngân Dạ si tình vì đối phương màng sinh tử, lại là chuyện khác.



      Hai người, dù sao cũng đến khắc cốt minh tâm, sông cạn đá mòn, hẹn nhau tam sinh(ba kiếp). Trong tiểu thuyết Quỳnh Dao, tình được miêu tả còn cao hơn tánh mạng, cao hơn hết thảy, căn bản chỉ có trong lý tưởng mà thôi. Có thể hy sinh vì người mình phải có, nhưng như Ngân Dạ dù sao cũng là cực cực .



      Ít nhất vợ chồng Liên thành cùng Y hàm phải như vậy.



      Nếu như, chỉ có khỏa đầu người, giữa sinh và tử, hai người lựa chọn thế nào?



      "Ngươi giết ta sao?"



      Y hàm lạnh lùng hỏi.



      Liên thành ngẩng đầu, nhìn ánh mắt Y hàm. Nàng chờ đợi đáp án. Tuy nhiên, nàng cũng biết, chính mình hi vọng muốn nghe được cái đáp án gì.



      " như vậy đâu." Liên thành lắc đầu: "Ta nghĩ như vậy."



      "Liên thành..." Y hàm ngồi xổm xuống, đưa cái hòm giao cho Liên thành, : "Dao găm, chính ngươi cất kỹ . nên giao cho ta. Dù sao ta cũng là con gái yếu ớt tay trói gà chặt. Nếu như, ngươi ... Cầm cây dao này đâm vào ngực ta, ta cũng có thể hiểu."



      "! Tiểu hàm! Mấy năm qua chúng ta cùng nhau cho tới hôm nay, chẳng lẽ tình cảm của chúng ta yếu ớt như thế sao?" Liên thành liều mạng lắc đầu: " đâu! Chúng ta, chúng ta có thể sống sót ! Nhất định!"



      người, có thể vì ( nàng ) mà hi sinh đến mức nào?



      Hôm nay, vấn đề này bày ra trước mặt những hộ gia đình trong nhà trọ.



      Mà Hạ Tiểu Mỹ, cũng đồng dạng tự hỏi vấn đề này.



      Nàng nằm giường, hai mắt trống rỗng nhìn trần nhà.



      "Ngân Dạ..." Nàng thào: "Tại sao là ngươi, vì cái gì phải là ngươi?"



      Ngân Dạ nhất định vì muội muội của , liều chết tranh đoạt đầu người. Đến lúc đó có thể tìm được mấy khỏa đầu người đây? Vạn nhất xuất tình huống đầu người ít hơn so với hộ gia đình, hậu quả tự nhiên chính là tranh đoạt đẫm máu. Lúc đó, vì hoàn thành huyết tự, sáu người chắc chắn xảy ra chết chóc.



      " có lẽ lựa chọn giết ta."



      Mẫn chết, làm cho hộ gia đình cái ấn tượng rất ràng. Vì sống sót, giết người... đối (với) hộ gia đình mà cũng phải tình khó khăn!



      Ở nhà trọ này sinh hoạt năm trở lên, cũng đủ để tinh thần hỏng mất. Những hộ gia đình còn chống đỡ được đến ngày hôm nay, đều dựa vào tín niệm mãnh liệt, ngày lại ngày phải dốc sức liều mạng để sống sót. Mỗi lần huyết tự, đều là từng giây từng phút, nhảy múa cùng tử thần. Theo từng hộ gia đình chết ngừng gia tăng, tất cả mọi người đều bị nhà trọ bức bách đến tình trạng điên cuồng rồi.



      Chỉ cần có thể ly khai cái nhà trọ này, làm gì cũng được! Đạo đức quan, theo từng lượt chấp hành huyết tự, ngừng sụp đổ tan rã.



      Cái chết của Mẫn chính là chìa khóa mở ra chiếc hộp Pandora trong lòng mỗi người.



      Giết! Người ngăn trở mình sống sót, liền giết!



      Tiểu mỹ cảm giác hồi rùng mình. Nàng ràng Ngân Dạ như vậy, thế nhưng mà, nếu như nàng cùng Ngân Dạ chỉ tìm thấy khỏa đầu người..., chính mình làm như thế nào?



      "Ta... giết Ngân Dạ sao?"



      Có thể tìm được toàn bộ sáu khỏa đầu người, tự nhiên là tốt nhất. Nhưng ai nấy đều thấy điều đó thực xa vời. Cho dù sáu khỏa có được đặt cùng chỗ, cũng có khả năng bị quỷ cướp khỏa. cách nào cướp được từ tay của quỷ, chỉ còn cách cướp từ trong tay hộ gia đình!



      "Ta, ta suy nghĩ cái gì đây, lần đó nếu như có Ngân Dạ, ta làm sao còn sống? , lần kia, Ngân Dạ cũng phải vì cứu ta, cũng là vì chính ..."



      Hạ Tiểu Mỹ bị giày vò đến mức điên rồi.



      "Được rồi. nên nghĩ cái này nữa. Chỉ có nghĩ biện pháp, ít nhất cầm được ba khỏa đầu người! Ta khỏa, Ngân Dạ cùng Ngân Vũ mỗi người khỏa!"



      Nếu như, đối tượng giết chóc là Hoàng Phủ Hác, Hoa liên thành cùng Y hàm, bất kỳ người nào trong số họ, nàng cũng có bao nhiêu tâm lý gánh nặng. Hoàng Phủ Hác người này căn bản mới gia nhập nhà trọ, có nửa điểm cảm tình. Vợ chồng Hoa liên thành tuy cũng có chút giao tình, nhưng trong quá trình chấp hành huyết tự nửa điểm ý nghĩa cũng có.



      Về phần Ngân Vũ, nếu như giết nàng, Ngân Dạ chỉ sợ vô cùng căm hận nàng. Điều này Hạ Tiểu Mỹ rất hi vọng. Vô luận như thế nào, đều hy vọng.



      thực tế, nếu như có chút ngoan độc, thậm chí trước khi chấp hành huyết tự giết chết hai hộ gia đình. Như vậy, hi vọng đoạt được đầu người càng lớn. Nhưng mọi người còn chưa mất nhân tính đến mức này.



      Chỉ có thể cầu nguyện, dễ dàng đoạt được sáu khỏa đầu người là tốt nhất.



      Thời gian, ngày đêm trôi qua. Khoảng cách tới tháng tư rất gần.



      Mấy ngày này, mọi người cũng nhàn rỗi. Tuy rằng thể tiếp xúc trực tiếp tới thông tin từ sở cảnh sát, nhưng vẫn ngừng tìm hiểu vụ án.



      Vụ án, bị cảnh sát hoài nghi tổng cộng có ba người. Bất quá mặc dù là người hiềm nghi, kỳ nghiêm khắc mà chỉ là có chút khả nghi mà thôi.



      Người hiềm nghi thứ nhất, là bạn đồng học của nạn nhân Đằng Phi Vũ, tên là Khang tấn, nguyên nhân bị hoài nghi, chỉ bởi vì có người chính mắt trông thấy cùng Đằng Phi Vũ gặp nhau tuần trước khi bị hại, ban đầu chính là giữa hai người xảy ra ít tranh chấp. Đương nhiên, chỉ vì chút chuyện mà giết người, có ai tin tưởng. Nhưng cảnh sát tìm thấy người hoài nghi khác, cho nên có hỏi thăm qua Khang tấn vài vấn đề.


      Thời điểm Đằng Phi Vũ bị hại là buổi tối, mình ở trong nhà, cho nên có người chứng minh. Cảnh sát còn điều lệnh kiểm soát điều tra trong nhà , nhưng cần hỏi, tự nhiên tìm được khỏa đầu người kia.



      Người hiềm nghi thứ hai, là Trương sóng thụy , ca ca của Trương sóng lăng. Trương sóng thụy bởi vì đầu tư cổ phiếu, cho nên có hỏi mượn Trương sóng lăng khoản tiền, tổng cộng bảy vạn nguyên. Đây phải số tiền , nhưng cổ phiếu Trương sóng thụy đầu tư mất giá, vốn gốc thu được, cuối cùng căn bản có tiền trả. Bất quá, bởi vì Trương sóng lăng là người trong nhà, thậm chí cũng ghi phiếu nợ, biết ca ca khó khăn, cũng có thể chầm chậm trả tiền. Theo lý, có lý do gì chỉ vì chút tiền ấy mà giết đệ đệ của mình, cũng phải là vay nặng lãi ngân hàng tư nhân. Bất quá, Trương sóng thụy cũng đồng dạng có bằng chứng ngoại phạm.



      Người hiềm nghi thứ ba, là phó quản lý của công ty vật liệu xây dựng chỗ Lệ hinh. Trước mắt cũng là người hiềm nghi lớn nhất. Bởi vì, trong công ty có ít người tung tin vịt Lệ hinh chính là tình nhân của phó quản lý. Đương nhiên thuyết pháp này cũng có bao nhiêu căn cứ, chủ yếu là bởi vì ngày thường hai người có chút thân mật, mà nguyên nhân là Lệ hinh từ lúc ban đầu là kế toán viên tên bình thường, ngắn ngủn trong năm được đề thăng làm chủ quản kế toán. Người quản lý kia tên là Lưu tử thịnh, trước mắt cảnh sát điều tra . Bất quá, cùng Lệ hinh có phải hay là tình nhân, vẫn ràng. Đồng dạng, cũng có chứng cứ chứng minh mình vô tội.



      Ba người này, có thể là người có động cơ duy nhất muốn giết người. Nhưng, tuy bọn họ có chứng cứ chứng minh mình vô tội trong cái chết của người liên quan, nhưng thời điểm những người khác tử vong, đều có hai đến ba vụ giết người họ đều có mặt tại trường vụ án.



      Lúc ban đầu cảnh sát cân nhắc qua phải chăng có thể là bắt chước giết người, cách khác hung thủ chỉ có người. Nhưng thủ pháp gây án làm cho người ta sợ hãi lại dễ dàng bắt chước , mặt cắt ở cổ thi thể, cũng phải người bình thường có thể biến chúng hoàn mỹ giống nhau đến vậy.



      Sáu người cuối cùng quyết định, trong thời gian nửa tháng chấp hành huyết tự, ở nhà Ngân Dạ. Cha mẹ Ngân Dạ vừa lúc ở nước ngoài, cho nên trong nhà cũng để , huống chi nhà vốn khá lớn, sáu người ở thành vấn đề.



      Ngày 1 tháng 4, rốt cục đến.

    4. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 7

      "Ân, tốt, ca ca. Quang vinh nó cũng rất nhớ ngươi. Ta biết rồi..."



      Sau khi cúp điện thoại, Liễu hân lại tuôn trào nước mắt.



      thân tang phục màu đen, nàng đến phòng ngủ, nhìn nhi tử ngủ yên giường, khỏi lệ rơi lã chã.



      Trượng phu sau khi quỷ dị chết , đối (với) Liễu hân giống như sấm sét giữa trời quang. Nhưng nàng nhất định phải chống đỡ, còn lựa chọn nào khác.



      Rốt cuộc là ai giết trượng phu? Là ai tàn nhẫn ác độc như vậy? trong nội tâm Liễu hân có chút mịt mờ vô định.



      Tên tội phạm kia... Gần đây lại giết thêm người, hơn nữa còn là nữ học sinh cấp 3. Cư nhiên táng tận lương tâm như thế!



      Vừa lúc đó, có tiếng chuông cửa vang lên. Nàng vội vàng đến trước cổng chính, mở cửa ra. Bên ngoài, đứng ba người. Theo thứ tự là hai nam nữ.



      "Ngươi khỏe." Cầm đầu , là nam tử tướng mạo tràn ngập tà khí, : "Ta bên đội pháp y cục công an cảnh sát hình , Mộ Dung Thận. Hai vị này là điều tra viên trong cục chúng ta. Tới nơi này, là có số việc muốn điều tra."



      Sau khi Mộ Dung Thận đưa ra giấy chứng nhận, Liễu hân mở cửa chống trộm, : "Mấy vị cảnh quan mời đến! Đúng, có phải điều tra về cái chết của chồng tôi có tiến triển?"



      ", còn có." Nam nhân bên cạnh Mộ Dung Thận chuyện: "Về cái chết của Đằng tiên sinh, chúng tôi còn muốn hỏi vài vấn đề cụ thể."



      "Còn hỏi?" Liễu hân kiên nhẫn nói: "Đều hơn ba tháng, sang tháng tư rồi, chết sáu người, cảnh sát các ngươi vẫn tra ra được là ai!"



      "An tâm chút chớ vội, Đằng phu nhân." Nam tử kia : "Ta hiểu tâm tình của ngươi. Chúng ta cũng hi vọng nhanh chóng đem kẻ giết người ra trước công lý. Trước mắt manh mối xác thực còn chưa đủ, chúng ta..."



      "Ta biết rồi." Liễu hân thở dài: "Các ngươi vào ."



      Nam tử kia, chính là Ngân Dạ, nữ tử chính là Ngân Vũ. Mộ Dung Thận nguyện ý giúp trợ bọn làm Ngân Dạ rất ngoài ý muốn, vậy mà để ý chút nào có khả năng bị liên quan. Còn , nếu như bị Quỷ hồn giết chết, cũng là tình rất có niềm vui thú, so với tương lai vài chục năm sau trở nên tuổi già sức yếu chết , còn kích thích hơn nhiều.



      Tóm lại Ngân Dạ cũng chẳng muốn để ý tới tư duy Logic của biến thái.



      Vốn là ý định tất cả mọi người cùng đến đây. Dù sao, lần huyết tự này tình báo là khâu mấu chốt quan trọng nhất, nếu như Ngân Dạ cùng Ngân Vũ che dấu tình báo, vậy trở nên bất lợi. Bất quá, về sau lại cân nhắc, cho dù Ngân Dạ tại có thể nhờ tình báo tìm được đầu người, cũng có khả năng lập tức trở về nhà trọ, nhất định phải đợi đến lúc rạng sáng 0 giờ ngày 16 tháng 4, mới có thể về nhà trọ. Đầu người là nhất định bản thân bọn phải tự mình mang về nhà trọ , như vầy sợ gì? Đến lúc đó sáu người tụ tập cùng chỗ trở về, nếu như Ngân Dạ che dấu đầu người, có thể cất dấu ở nơi nào? Chỉ riêng cỗ hương vị hư thối cũng cách nào giấu diếm được bất luận kẻ nào.



      " có lỗi, thể tiếp đón các ngươi." Liễu hân đóng cửa phòng ngủ của nhi tử lại, ngồi xuống : "Tốt rồi, các ngươi ."



      "Đằng phu nhân, " Ngân Dạ mở ra bản Notebook, vặn nắp bút bi, , "Như vậy, ta trước hỏi thăm về chồng ngươi Đằng Phi Vũ, thi thể của được phát , là tám giờ rưỡi sáng ngày 5 tháng 1, bị người nhặt ve chai trong bãi rác Nhân Nguyệt phố phát . Mà thời gian bị hại, là ban đêm ngày 4 tháng 1, đại khái trong khoảng bảy tám giờ."



      "Cái này ta biết rồi. Đêm hôm đó, mãi chưa trở về, ta cũng lo lắng chết được. Về sau, ta gọi điện thoại hỏi lãnh đạo công ty , sớm tan tầm rồi. Con của ta ngủ lúc tám giờ, sau đó ta tìm ca ca ta, nghĩ biện pháp hỏi thăm thân bằng hảo hữu của , thế nhưng đều tra được manh mối. Kết quả đêm hôm đó chị dâu phải đến nhà ngủ cùng ta đấy."



      "Lúc ấy vì nguyên nhân gì lại báo cảnh sát?"



      "Lúc ban đầu ta cũng muốn báo cảnh sát, nhưng ca ca kiến nghị, ta trước nên tự dọa chính mình, cũng có thể tạm thời có chuyện gì đó, chưa thể liên hệ được. Nếu như sáng ngày thứ hai vẫn chưa trở lại, lúc đó báo cũng muộn. Kết quả, ngày thứ hai lâu sau khi chúng ta đến cục cảnh sát, liền nhận được tin tức tìm thấy thi thể của . Ta... Ta lúc ấy, liền ngất ..."



      xong, Liễu hân lại che mặt mà khóc.



      Ngân Vũ lấy ra cái khăn tay, đưa cho nàng: "Đằng phu nhân... Chúng ta có thể hiểu được tâm tình của ngươi, xin nén bi thương."



      "Cảm ơn." Cầm lấy khăn tay, Liễu hân nghẹn ngào: "Chúng ta kết hôn sáu năm... , cứ như vậy bỏ ta . Lưu lại ta cùng nhi tử, sau này chúng ta biết sống thế nào..."



      "Khang tấn, người này ngươi biết chứ?" Ngân Vũ hỏi: "Trước mắt cảnh sát đối với có vài điểm hoài nghi."



      " về việc cãi nhau vì ý niệm đầu tư hợp?" Liễu hân lau nước mắt: "Như thế nào lại hỏi vấn đề này? Khang tấn lúc trước cùng chồng ta quan hệ rất tốt, cũng tới nhà của chúng ta ăn cơm vài lần, là người trẻ tuổi mang kính mắt, rất văn nhược(thư sinh yếu ớt). làm sao có thể là loại ma đầu giết người được? Đích là chồng của ta có giới thiệu đầu tư chi cổ phiếu, nhưng Khang tấn cho rằng cái kia có lợi nhuận, kết quả cùng chồng của ta có chút ý kiến hợp. Chỉ chút ít tình như vậy, như thế nào lại giết người chứ?"



      "Ngươi..." Ngân Dạ hỏi: "Ngươi xác định Khang tấn dựa theo chỉ thị của Đằng tiên sinh, mua chi cổ phiếu kia sao?"



      "Có lẽ có. Nếu có, liền cho chúng ta biết rồi. Các ngươi chẳng lẽ tra được?"



      "Sau khi Đằng tiên sinh chết, có tới thăm qua?"



      "Ân, có tới, cùng với mấy người bạn tốt khác của chồng ta. cũng khóc rất thương tâm, mực an ủi ta. Về sau, cũng là cùng ca ca trợ giúp ta hoàn thành tang lễ."



      Ngân Dạ gật gật đầu, ghi chép đến đây, lại hỏi: "Ngươi, hoàn toàn có đối tượng hoài nghi sao ?"



      "Ta biết là ai. phải còn có năm người khác cũng bị giết sao? Những người kia cùng chồng của ta căn bản quen biết, rất ràng cái tên tội phạm giết người này là đồ biến thái, tùy tiện thấy người liền giết. Đầu của chồng ta, tại cũng biết ở nơi nào..."



      xong xong, nàng lại khóc đến phát thương tâm thống khổ.



      Ngân Dạ quan sát thần thái của nàng, giống như giả vờ.



      "Hỏi về vấn đề khác." Ngân Vũ đột nhiên hỏi: "Liễu tiểu thư, xin hỏi, khi Đằng tiên sinh còn tại thế, có hay nghe nhắc tới ít tình quái lực loạn thần?"



      "Quái... Quái lực loạn thần? Ngươi là mê tín sao?"



      "Cũng tương tự, chính là cùng loại với Quỷ hồn, ác linh cái gì đấy. Chồng ngươi có nhắc qua ? Coi như là chủ đề cùng ngươi giỡn cũng được, có nhắc qua hay ?"



      " có. Ta nhớ . Chồng của ta phải người mê tín, bình thường cũng chưa bao giờ xem phim kinh dị, lá gan cũng coi như lớn. Ngược lại ta cũng thường xuyên xem ít phim kinh dị, bất quá ta cũng tin thế giới này có quỷ. Các ngươi vì cái gì lại hỏi như vậy?"



      Phương diện này có manh mối sao?



      Ngân Dạ lại tiếp tục: "Vậy Đằng tiên sinh trước khi qua đời, có phát sinh tình gì kỳ quái hay ? Kể cả chuyện bé cũng được, mong ngươi nhớ kỹ."



      "Chuyện kỳ quái? Ngươi muốn cái gì?"



      "Ân, chính là tình nào đó so ra khác với thường ngày. chút cũng có sao?"



      ", có. Nếu có ta cũng sớm ra, cảnh sát các ngươi cùng ta đề cập qua vấn đề này nhiêu lần. Chồng của ta cũng có vấn đề về nợ nần, bên ngoài cũng trêu hoa ghẹo nguyệt, hay đắc tội qua người nào. Đương nhiên, là người tư vấn đầu tư cổ phiếu, cũng có qua lại cùng vài khách hàng, nhưng cũng có người hận tới tình trạng phải giết người. có người như vậy tồn tại."



      Ngân Dạ nắm chặt bút viết.



      Nhà trọ cho bọn thời gian chỉ có nửa tháng mà thôi. Tìm kiếm hung thủ là con đường duy nhất có thể nhanh chóng tìm ra đầu người.



      Nhưng trước mắt xem ra, dễ dàng điều tra ra.



      "Ngươi vừa rồi nhắc tới ca ca ngươi, là Liễu tiên sinh?" Ngân Dạ hỏi: "Ngày bình thường, ca ca ngươi cùng Đằng tiên sinh ở chung như thế nào?"



      Cha mẹ Liễu hân chết sớm, từ được ca ca nuôi lớn. Liễu Bân lúc trước sớm bỏ học làm công, vất vả nuôi muội muội học xong đại học. Sau khi Liễu hân tốt nghiệp lâu, kết hôn với Đằng Phi Vũ.



      "Ân? Vì cái gì hỏi tới ca ca ta?"



      "Lệ cũ mà thôi. Thỉnh ngươi phối hợp."



      "Quan hệ... cũng bình thường. Bất quá, chồng của ta bình thường cùng ca ca qua lại nhiều lắm, chủ yếu cũng là vì công việc, ngược lại ca ca cùng chị dâu Tử Kinh thường tới nhà chơi. Chồng của ta là người có chút hướng nội, cho nên có chuyện với ca ca, thời gian cũng quá dài. Ca ca tựa hồ có lúc oán hận chồng ta hay công tác, vắng vẻ ta. Nhưng cũng hơn. Điều đó có khả năng cấu thành động cơ giết người chứ?"



      Ai biết được.



      Nhân tâm con người rất khó nắm bắt.



      Ngân Dạ ghi chép lại điểm này, quyết định tới nhà Liễu Bân nhìn cái.



      "Chúng ta có thể nhìn xem căn phòng của Đằng tiên sinh khi còn sống chứ?"



      "Ah, có thể. Các ngươi tùy tiện vào nhìn."



      Trong phòng ngủ của Đằng Phi Vũ, trước bàn làm việc để từng dãy sách vở, đều là về kinh tế cùng đầu tư học , cũng thiếu truyện ký đầu tư của đại sư nước ngoài.



      Phòng ngủ dọn dẹp rất sạch , giường nhiễm hạt bụi. Nhìn ra được, là người ngăn nắp.



      có bất kỳ thu hoạch nào.



      "Vậy chúng ta cáo từ trước. Đợi có kết quả, nhất định báo cho ngươi biết, Đằng phu nhân."



      Rời khỏi nơi này, Ngân Dạ cùng Ngân Vũ đều có vẻ lo lắng. Nếu như điều tra mực thuận lợi...,như vậy phải làm thế nào đây? Cảnh sát hao hết cả tâm tư cũng tra ra được gì, bọn như thế nào tra ra?



      Nhà trọ, nhất định cho bọn nhắc nhở về sinh lộ. Những cái nhắc nhở này, cảnh sát khẳng định thể nào lấy được. Đây chính là ưu thế duy nhất của bọn họ. Cho nên Ngân Dạ quyết định đến tất cả trường vụ án nhìn lần, nhất định có thể tìm được nhắc nhở sinh lộ mà nhà trọ lưu lại.



      Nhưng cái nhắc nhở kia phi thường mịt mờ. Vô luận như thế nào đều phải tự mình xác nhận. Đương nhiên, cũng có ý định giấu diếm bất cứ tình báo nào, bởi vì khi giấu diếm, mà bị bốn người khác phát , như vậy đối phương cũng có khả năng giấu diếm tình báo quan trọng.



      Lần này tình báo là yếu tố mấu chốt của huyết tự . Thiếu bất kỳ cái tình báo nào mà , chỉ sợ lâm vào tuyệt cảnh! Ngân Dạ rất ràng điểm này.



      thực tế, bốn người khác cũng đều đặt hy vọng rất lớn lên người Ngân dạ cùng Ngân vũ. Dù sao, tính có nhắc nhở về sinh lộ, khả năng tìm được sáu khỏa đầu người kia , như cũ vẫn là Ngân Dạ cùng Ngân Vũ ." Hoặc là Lý cùng Tử Dạ ở nhà trọ bày mưu tính kế giúp đỡ.



      Vừa lúc đó, Ngân Dạ vượt qua cái giao lộ, chợt thấy, nữ tử, ngẩng đầu nhìn cửa sổ nhà Đằng Phi Vũ, bộ dạng tựa hồ rất xuất thần.



      "Ngươi là ai?"



      Nghe được lời của Ngân Dạ..., nàng kia lập tức nhìn về phía . Nhìn kỹ lại, nữ tử này tướng mạo rất bình thường, nàng nhìn thấy Ngân Dạ ba người, vốn sững sờ, lập tức quay đầu rời .



      Ngân Dạ vội vàng bước tới, giữ chặt cánh tay nàng: "Đứng lại! Ngươi là ai? Vì cái gì lại nhìn chằm chằm vào căn nhà kia?"



      "Mắc mớ gì đến chuyện của ngươi!" Nàng kia dốc sức liều mạng muốn tránh thoát, thế nhưng mà Ngân Dạ đâu chịu thả ra. chắc chắn nữ tử này, cùng Đằng Phi Vũ có quan hệ gì đó!



      "Chúng ta là cảnh sát." Ngân Dạ rốt cuộc chỉ có thể diễn tiếp: " tới gia đình này điều tra vụ án. Ngươi vì cái gì lại chăm chú nhìn vào căn hộ đó?"



      Nàng kia cách nào giãy giụa, : "Tốt, ta chạy, ngươi buông ra."



      Ngân Vũ cùng Mộ Dung Thận, cũng tới nơi.



      "Đằng tiên sinh cùng ta ngẫu nhiên từng gặp mặt, cũng tính rất quen thuộc." Nữ tử trả lời: "Ta tên Đường Phong, trước kia từng có lần, ngay đêm... Đằng tiên sinh bị hại , cùng ngồi chung chiếc taxi."



      "Cái gì?" Ngân Dạ lập tức truy vấn: "Đây là ý gì?"



      "Đêm ngày 1 tháng 4 hôm đó, lúc ấy ta muốn về nhà, liền gọi chiếc tắc xi. Thời điểm lên xe, Đằng tiên sinh cũng tiến vào. Ý của là, hi vọng nhờ xe, tiền xe do trả, bởi vì có việc gấp. như vầy ta cũng phản đối, bởi chỗ muốn tới cũng khá gần chỗ ta muốn tới."



      "Nơi nào?"



      "Ân, chính là Nhân nguyệt phố."



      "Cái gì?" Ngân Dạ liền vội hỏi: "Ngươi xác định?"



      "Hoàn toàn xác định. Lúc ấy đến Nhân nguyệt phố, liền vội vàng xuống xe rời . Kết quả, làm rơi đồng hồ xe. Ta nhìn đồng hồ khá đắt tiền, cho nên muốn đem trả. nghĩ đến ngày thứ hai, liền nhìn thấy tin tức Đằng tiên sinh chết."



      "Ngươi xác định sao? Đêm hôm đó cùng ngươi ngồi chung tắc xi chính là ?"



      "Đương nhiên xác định. Ngày thứ hai ta nhìn thấy tin tức cũng giật nảy mình."



      "Lên xe ở nơi nào?"



      "Tại đường Đông Xa."



      Đông xa lộ? Cách công ty của Đằng Phi Vũ rất gần. Bất quá, vì cái gì lại muốn ngồi taxi tới Nhân nguyệt phố?



      "Chuyện này, vì sao ngươi lại cho cảnh sát?" Ngân Vũ truy vấn: "Đây là chuyện rất trọng yếu..."



      "Ta nghĩ nhiều chuyện bằng bớt chuyện, dù sao ta cùng Đằng tiên sinh chút quan hệ cũng có, vì cái gì mà tìm phiền toái. Vạn nhất hung thủ bởi vì tin tức ta cung cấp mà bị hoài nghi, nhưng lại bị bắt, ôm hận ta, làm sao bây giờ. Bất quá, cái đồng hồ kia ta nghĩ tốt nhất nên giao lại cho người thân Đằng tiên tinh. Bất quá ta nghĩ, là trực tiếp đưa tới cửa, hay là..."



      "Địa chỉ này ngươi điều tra ra sao? báo chí cũng thông báo ."



      "Ngày hôm đó, Đằng tiên sinh cầm đủ tiền, cho nên viết địa chỉ cho ta, cầm hóa đơn tới nhà tìm là được rồi. tiền xe chịu trách nhiệm chi trả toàn bộ."



      "Cái hóa đơn kia, còn ở đây hay ?"



      " sớm ném . Ta còn giữ lại làm gì?"



      Ngân Dạ tổng cảm giác nữ nhân này rất khả nghi. Chỉ vì cái đồng hồ, còn cố ý chạy tới đây?



      "Tờ giấy kia đâu? Tờ giấy viết địa chỉ."



      "Ta, ta cũng ném rồi..."



      Ngân Dạ càng ngày càng hoài nghi trước mắt.



      Nàng khẳng định che giấu điều gì đó!



      Nhưng là, làm thế nào để bức nàng ra? Mình căn bản cũng phải cảnh sát. Nếu để cho Mộ Dung Thận mang nàng tới cục cảnh sát mà ..., chút tình báo Mộ Dung Thận cũng chưa chắc biết được.



      Nhất định phải từ người nữ nhân này, thu hoạch thêm tình báo!



      " địa chỉ cùng số điện thoại của ngươi cho ta biết, " Ngân Dạ mở Notebook : "Có lẽ về sau còn có chuyện liên quan tới vụ án muốn hỏi ngươi. Còn có, cái đồng hồ kia giao cho ta, ta chuyển giao tới Đằng phu nhân."



      ", chuyện này liên quan tới ta, tại sao phải..."



      Đường Phong xong, lấy ra cái đồng hồ đưa cho Ngân Dạ, bỗng nhiên xoay người chạy vội!



      " được trốn!" Ngân Dạ thấy thế, lập tức đuổi theo!



      Chạy đến đầu đường bên cạnh, Đường Phong chạy qua đường cái, lẫn vào trong đám người. Ngân Dạ vội vàng đuổi theo, nhưng người đường quá nhiều, lâu sau, liền thấy bóng dáng nàng.



      vất vả mới tìm được manh mối!



      Bất quá, trong tay cầm cái đồng hồ kia, Ngân Dạ cảm giác cũng phải có thu hoạch.



      Nếu như cái đồng hồ này là của Đằng Phi Vũ , như vậy nữ tử thần bí gọi là Đường Phong, khẳng định có quan hệ với Đằng Phi Vũ. Tuy nàng chưa hẳn là hung thủ giết người, nhưng chắc chắn nàng có mối quan hệ nào đó với Đằng Phi Vũ.



      Lúc này Ngân Vũ cũng đuổi tới nơi hỏi: "Ca ca, như thế nào?"



      "Để nàng chạy mất." Ngân Dạ : "Đường Phong cũng hẳn là tên . Hóa đơn cùng tờ giấy viết địa chỉ đều lấy ra, nhưng lại giao cho ta cái đồng hồ... về hỏi, hỏi xem cái đồng hồ này có phải của Đằng tiên sinh hay ."



      Lúc này, đứng trước căn hộ cao cấp nào đó.



      Liên thành, Y hàm hai người nhấn chuông nhiều lần, thế nhưng vẫn có người mở cửa.



      "Người gọi Khang tấn này, là ra ngoài hay là như thế nào đây. Theo lý thuyết, hôm nay được nghỉ a." Liên thành cau mày, nhìn cánh cửa trước mắt, : " phải chạy án chứ?"



      " đến mức a." Y hàm lại ấn chuông.



      "... chết chứ?"



      Đúng lúc này, chợt nghe thanh : "Các ngươi là ai?"



      Quay đầu lại, chỉ thấy hành lang đối diện, thanh niên mang kính mắt tới.



      "Ta là chủ nhà. Các ngươi là ai? Là phóng viên sao?"

    5. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 8
      "Ngươi là Khang Tấn tiên sinh?" Y Hàm cẩn thận đánh giá người thanh niên này, thoạt nhìn khuôn mặt rất nho nhã, tính là tuấn nhưng cũng rất dễ nhìn . rất khó tưởng tượng lại là hung thủ tàn nhẫn như vậy.



      Nhưng vụ án lần này, chắc chắn có tồn tại tượng linh dị. Khả năng hung thủ phải là người rất cao. Có lẽ những đồ vật nằm bên cạnh người chết cũng có thể là Quỷ hồn giả trang.


      Nghĩ đến điểm này , Liên Thành ngừng cảm giác lạnh cả da đầu.



      Tuy phải là lần đầu tiên đối mặt với Quỷ hồn, nhưng đối với con người mà có thể cũng có thể là quỷ lại càng thêm sợ hãi .



      "Nếu như là phóng viên, ta tiếp." Khang Tấn lấy chìa khóa ra , : " tiễn ."



      ", phải, chúng tôi phải phóng viên." Y Hàm vội : " thực tế, chúng tôi là bằng hữu của Trương Sóng Lăng, ngươi biết Trương Sóng Lăng chứ ?"



      "Ân?" Khang Tấn liếc nhìn hai người, : " cái tên nghe có chút quen tai, đúng rồi, cũng là nạn nhân trong vụ án giết người chặt đầu . Nhưng người đó và ta có quan hệ, Phi Vũ chết ta cũng rất đau lòng."



      "Chúng ta hiểu, " Liên Thành tiếp tục : "Trương Sóng Lăng cùng chúng tôi là bạn thân, cho nên chúng tôi quyết định vô luận như thế nào đều muốn điều tra ràng cái chết của ."



      Ngôn từ và thanh nghe rất khẩn thiết, bất quá cũng là đương nhiên , chỉ cần tìm được hai cái đầu người, là có thể trở về nhà trọ rồi, đối với Liên Thành mà , khẩn thiết được .



      Y Hàm cùng tình cảm chân thành, mặc dù vì cùng nàng bỏ trốn mà tiến vào nhà trọ, nhưng đối với nàng có bất kỳ oán hận. Cho nên, vô luận như thế nào đều hi vọng lấy được hai cái đầu người.



      Nhưng, nếu chỉ có thể lấy được cái đầu người sao ? Vậy phải làm thế nào? Liên Thành có ý định tạm thời cùng Y Hàm trước tiên phải tìm được cái đầu người, sau đó nghĩ biện pháp lấy thêm cái nữa . Nếu như trước ngày 15 mà cách nào lấy được đầu người thứ hai mà ...



      Đến lúc đó rồi tính sau.



      "Trở về ." Khang Tấn mở cửa, : "Vô luận các ngươi là ai, vụ án này ta có quan hệ, ta cái gì cũng làm, tin hay là tùy các ngươi."



      Liên Thành nóng nảy, vội vàng muốn đứng chặn cửa , : "Khang Tấn tiên sinh, mới chuyện có hai câu, trong chốc lát mà..."



      "Các ngươi còn muốn như thế nào !" Có thể nhìn ra được Khang Tấn tựa hồ bị phóng viên làm phiền rất nhiều : "Ai biết các người có phải phóng viên hay , những tin tức ngừng đưa tin ta là người tình nghi , đến điện thoại cũng thể dùng , ra cửa sợ bị người khác nhận ra. Bạn học trước kia của ta ai dám chuyện cùng ta , còn đủ phiền phức ah!"



      Tiếp đó đóng mạnh cửa lại.



      Liên Thành cùng Y Hàm đứng ở ngoài cửa, cảm giác hết sức khó xử.



      "Được rồi, điều tra người khác." Y Hàm : "Dù sao có thể tìm manh mối ở những nạn nhân khác."



      Cùng lúc đó, Liễu Hân nhìn kỹ chiếc đồng hồ, với Ngân Dạ : "Đúng vậy, đây là của chồng ta , là đồng hồ Thụy Sĩ Omega."



      Ngân Dạ nghe xong hỏi: " Nữ tử gọi là Đường Phong, ngươi có quen biết ?"



      "Cho tới bây giờ chưa từng nghe qua." Liễu Hân lắc đầu : "Nàng ấy, vì cái gì báo cho cảnh sát ? Còn có, chồng của ta lúc ấy chẳng phải đến phố Nhân Nguyệt hay sao? tới đó làm cái gì a?"



      Phố Nhân nguyệt nằm ở khu Đông nho chỉ là con đường rất bình thường , phụ cận có tiệm cơm, công ty bách hóa các loại.... Cảnh sát cũng tra ra, Đằng Phi Vũ vì sao muốn tới đó.



      Đường Phong chắc chắn biết điều mấu chốt nào đấy. Nhưng nàng vì nguyên nhân gì lại che giấu phần chân tướng.




      Từ việc đem trả đồng hồ có thể đoán được, của nàng cùng Đằng Phi Vũ từng có tiếp xúc.



      Sau khi rời , Ngân Dạ với Mộ Dung Thận: "Mộ Dung tiên sinh, cảm tạ trợ giúp của ngươi, ngươi nên trở về thôi, tiếp tục cùng chúng ta quá nguy hiểm."



      "Ha ha, sao cả. Ta, rất mong chờ Quỷ hồn xuất ."



      Tạm biệt cái đồ biến thái xong , Ngân Dạ mở Notebook, lấy ra tấm thẻ mượn sách, với Ngân Vũ: "Kế tiếp chúng ta đến thư viện Phổ Nguyệt."



      "Đây là..."



      "Vừa rồi ở trong quyển sách tìm được thẻ mượn sách của Đằng Phi Vũ . Thời gian rất có hạn phải nhanh chóng tìm ra manh mối . Hơn nữa, cũng loại trừ khả năng thẻ mượn sách là nhắc nhở sinh lộ mà nhà trọ lưu lại."



      Hơn mười hai giờ trưa , hai người chạy tới thư viện Phổ Nguyệt.



      Thư viện này tổng cộng có ba tầng lầu, nằm ngay đầu con phố buôn bán ở trung tâm thành phố , thiết bị hạ tầng cũng tệ, trữ lượng đầu sách cũng rất lớn.



      "Ân, cái thẻ mượn sách này, hai tháng chưa trả sách, nghĩ tới lại chính là nạn nhân bị chết trong án mạng chặt đầu."



      Ở lầu hai, là khu mượn sách, thủ thư còn trẻ nhìn thẻ mượn sách kia : chủ nhân của tấm thẻ mượn sách này, thường xuyên đến mượn sách, cho nên ta có ấn tượng rất sâu sắc ."



      "Ta có thể coi tài liệu ghi chép sách mượn xem ?



      "Ân, được ." người này thao tác hồi máy vi tính, : "Thẻ mượn sách được đăng ký năm 2004 , đến nay có hai mươi sáu lần mượn sách , tổng cộng mượn năm mươi bảy quyển sách. Đa số đều là sách vở thuộc kinh tế học."



      Bản mượn sách ghi chép rất đầy đủ.



      Ngân Dạ cùng Ngân Vũ nhìn kỹ màn hình máy tính, sách hầu như là kinh tế tây phương xuất bản , còn có chút sách liên quan tới cổ phiếu .



      Cái này cùng tượng linh dị có liên quan gì sao .



      Ngân Dạ cảm thấy rất thất vọng, chẳng lẽ đây phải manh mối nhắc nhở của sinh lộ sao?



      "Ngươi còn nhớ tình lần cuối cùng đến mượn sách ?" Ngân Dạ lại hỏi câu: " có điều gì đặc biệt ?"



      "Cái này " tiểu hỏa tử nhớ lại " nhớ có cái gì đặc biệt ."



      Lúc này, vừa vặn có thanh niên tới trả sách, nhìn ghi chép mượn sách màn hình máy tính, bỗng nhiên : "Người này có phải là cái người hay tư vấn đầu tư cổ phiếu hay ?"



      "Ân " Ngân Dạ nhìn về phía thanh niên kia, hỏi: "Ngươi là..."



      " tháng trước ta đến đây xem sách, có trông thấy lần. Bởi vì nghe rất am hiểu cổ phiếu , mà ta lúc ấy vừa vặn muốn đầu tư cổ phiếu, nên hỏi vài vấn đề..."



      Ba người tại thư viện chọn chỗ ngồi , Ngân Dạ vừa ngồi xuống lấy ngay tạp chí chỉ vào ảnh chụp Đằng Phi Vũ, : "Là người này a?"



      "Ah, đúng đúng đúng. Bởi vì ta cùng chuyện hơn giờ, cho nên ta nhớ rất ràng." Thanh niên kia nhìn tiêu đề tờ báo , thất sắc ngạc nhiên: "Hả ? , là nạn nhân trong án giết người chặt đầu?"



      "Ân. Đúng vậy. Ngươi lúc ấy cùng chuyện gì ?"



      " lúc ấy ở giá sách kinh tế lấy ra cuốn về cổ phiếu cùng chứng khoán. Bởi vì ta xem bộ dạng tựa hồ rất am hiểu, cùng tùy tiện mấy câu. là người tư vấn đầu tư cổ phiểu , gần đây suy nghĩ phương hướng đầu tư mới . Nhưng người đầu tư đối với cổ phiếu giới thiệu tin tưởng."



      "Cái gì cổ phiếu?"



      "Ân, như là cổ phiếu 'Tụng vạn ngân sinh'."



      "Tụng vạn ngân sinh" ? Đầu năm nay công ty này có ít tin đồn bất lợi, người đầu tư đối với ‘tụng vạn ngân sinh’ có có lòng tin. Nhưng thực tế, giá cổ phiếu của "Tụng vạn ngân sinh" lại ngừng tăng lên, hoàn toàn bị rớt giá .



      "Các ngươi chỉ về vấn đề cổ phiếu sao?"



      "Ân, bởi vì bàn luận cổ phiếu, còn đến ít vấn đề kinh tế trong nước như là giá hàng các loại tăng lên. và ta phân tích ít phương hướng cổ phiếu, nên ta rất tin vào khả năng của . nghĩ tới, lại chết rồi ..."



      "Cái kia..." Ngân Dạ thử thăm dò : "Các ngươi có bàn luận chút về chủ đề linh dị?"



      "À? Linh dị?" Thanh niên kia tỏ vẻ hiểu, : " có, tuyệt đối có. Chúng ta bàn luận đều là chủ đề bình thường, căn bản dính dáng tới linh dị, hơn nữa ta là người theo chủ nghĩa vô thần."



      Từ khi trở thành hộ gia đình tại nhà trọ , khi nghe được "Vô thần luận" ba chữ kia, đều cảm giác như là hai chữ "Mê tín", chẳng có khác nhau chỗ nào .



      "Có thể cho ta nghe bất cứ chuyện gì khác cũng được."



      Tuy biết có liên quan hay , nhưng nhắc nhở sinh lộ lần này phải rất mịt mờ hay sao?



      "Ân. Lúc ban đầu là đề cập vấn đề phát hành cổ phiếu ' công ty công nghệ cao Tụng vạn ' . , công ty này trước mắt..."



      Ngân Dạ ghi chép lại toàn bộ tình mà người thanh niên có thể nhớ lại sau đó lại hỏi câu: "Thuận tiện hỏi ngươi câu. Ngươi sau đó có hay mua cổ phiếu 'Tụng vạn ngân sinh'?"



      "Ân, có mua vào chút , nhưng vẫn cảm giác có chút mạo hiểm, cho nên chỉ mua vào có ít . Về sau thực hối hận tại sao mua thêm ... Ah. công ty đó có chút bất trắc nhưng suy luận của Đằng tiên sinh vẫn làm ta rất bội phục ."



      Cổ phiếu, tụng vạn ngân sinh...



      Có quan hệ sao? Ngân Dạ cảm giác quá gượng ép. Bất quá, ánh mắt đầu tư của Đằng Phi Vũ lại rất độc( phải độc ác đâu nhé, ý kiểu như nhìn cái phát ngay ưu khuyết điểm), điểm này có chút tự nhiên .



      Bỗng nhiên, cảm giác trong lòng Ngân Dạ trỗi lên.



      "Độc" ?



      Điều này phải là "Mất tự nhiên" sao?



      Thời điểm chấp hành huyết tự, thể buông tha bất kỳ yếu tố nho nào . Điều này, phi thường trọng yếu , mà “độc”, điểm này cực độ mất tự nhiên.



      Vì cái gì Đằng Phi Vũ lại có thể tinh tường hiểu giá cổ phiếu của ‘tụng vạn ngân sinh’ trong tương lai có thể tăng lên?



      Lúc ấy, Đằng Phi Vũ ở trước mặt người thanh niên này là người sao? Tuy Đằng Phi Vũ chết ngày 4 tháng 1 , nhưng chỉ thị huyết tự căn bản cũng đáng tin . Đằng Phi Vũ tử vong vào lúc nào? là ngày 4 tháng 1 sao?



      Nếu như tử vong, biến thành Quỷ hồn, như vậy có năng lực "Biết trước" điều này cũng kỳ quái là bao.



      Vật năm người kia sao, cũng hoàn toàn chính xác là sau đó mới chết ?



      Mặt khác, Ngân Dạ còn nghĩ tới điểm. Chính là người bị tình nghi, em trai của Trương Sóng Lăng là Trương Sóng Thụy. lúc ấy bởi vì đầu tư cổ phiếu, mà đến vay tiền Trương Sóng Lăng. Lúc ấy đầu tư cổ phiếu gì ? Khi đầu tư cổ phiếu dường như là lúc ‘tụng vạn ngân sinh’ tăng dần, cho nên tuyệt đối đầu tư cổ phiếu công ty này.



      "Cổ phiếu", đây phải là điểm chung của Đằng Phi Vũ cùng Trương Sóng Lăng chứ?



      Bất quá, chứng minh Đằng Phi Vũ cũng nhận ra Trương Sóng Lăng là đúng.



      " Thời điểm các ngươi chuyện, " Ngân Dạ thử thăm dò lần "Có hay nhắc tới 'Quang vinh đạt sao Kim' ?"



      Quang vinh đạt sao Kim, là cổ phiếu mới vừa lên sàn năm trước, điểm sàn cũng thấp, lúc ấy thị trường chứng khoán có ít người đầu tư, Trương Sóng Thụy cũng đầu tư vào cái cổ phiếu kia . Nhưng ai nghĩ tới bắt đầu từ tháng hai năm nay lại ngừng tụt xuống , cổ phiếu tích lũy cũng còn.



      "Ân, có đề cập qua."



      Ngân Dạ tức khắc chấn động, liền vội hỏi: " Vậy như thế nào?"



      Cổ phiếu "Quang vinh đạt sao Kim là lúc ấy khá được xem trọng, ta cũng cân nhắc đầu tư vào cổ phiếu này , nhưng thời gian đáo giá cổ phiếu thị trường còn dài, vẫn còn có chút do dự , nên cũng thảo luận cùng Đằng tiên sinh."



      " như thế nào?"



      " tuy ‘quang vinh đạt’ trước mắt có xu hướng tăng dần , nhưng chỉ giống như hư thôi , cho nên..."



      Ngân Dạ tay cầm bút có chút run rẩy.



      Điểm này, nhất định quan trọng!



      lúc này, trong căn hộ tại tòa nhà nào đó.



      "Ngươi ca ca với ngươi trước kia là hảo hữu?" Trương Sóng Thụy đưa ly trà cho thanh niên tuấn mỹ trước mắt, mắt vẫn ngừng đánh giá đối phương .



      Người này mà làm thần tượng truyền hình chắc hấp dẫn người xem lắm đây.



      "Tiểu đệ họ Hoàng Phủ." Thanh niên nhận tách trà, : "Vị tiểu thư này họ Hạ, cùng Sóng Lăng khi còn sống cũng là hảo bằng hữu . Cái chết của , làm cho người khác rất là thương tiếc ah."



      "Đúng vậy." Trương Sóng Thụy thở dài: "Nhưng tại sao khi tang lễ diễn ra ta có gặp qua hai người? Hoàng Phủ tiên sinh nếu ngươi có đến, ta tuyệt đối quên đâu."



      Trương Sóng Thụy người này lớn lên rất bình thường, nhưng tuyệt như Trương Sóng Lăng.



      Thanh niên tuấn mỹ ấy dĩ nhiên là Hoàng Phủ Hác. Mà Hạ Tiểu Mỹ cùng chung chỗ.



      thực Hạ Tiểu Mỹ cũng ưa thích nam nhân này lắm , khuôn mặt tuấn mỹ đến mức làm điên đảo chúng sinh, nhưng Hạ Tiểu Mỹ biết sao lại thích . Tóm lại cảm giác người này quỷ khí đầy mình , đứng bên cạnh cảm thấy rất thoải mái.



      Bất quá, lúc phân tổ chính nàng lựa chọn cùng Hoàng Phủ Hác tổ . Dù sao, trông thấy Ngân Dạ cùng Ngân Vũ chung chỗ, nội tâm nàng cảm thấy thoải mái.



      Hoàng Phủ Hác :"Vốn chỉ nghĩ muốn tiễn đoạn đường cuối cùng, nhưng bây giờ lại muốn tự tay giúp tìm ra hung phạm, có lẽ vong linh cũng cảm thấy được an ủi."



      Tiếp đó Hoàng Phủ Hác lấy ra bản bút ký, bật chiếc bút bi, : "Kỳ ta cũng mực điều tra hung phạm sát hại Sóng Lăng , nhưng có quá nhiều manh mối."



      "Ai, " Trương Sóng Thụy thở dài thườn thượt : "Lần đầu tư đầu tư cổ phiếu kia đích là ta sơ xuất , nhưng, cái chết của ca ca cùng ta có quan hệ! Ngươi cần phải tin tưởng ta!"



      Hạ Tiểu Mỹ đặt câu hỏi : "Nghe lúc ấy ngươi hỏi Sóng Lăng vay tiền , đến giấy vay nợ cũng ghi?"



      "Đúng vậy, dù sao cũng là huynh đệ nhà mình, về sau có tiền trả lại là được, viết phiếu nợ như vậy nghe tuyệt tình . Ta đương nhiên trả tiền , lúc ban đầu 'Quang vinh đạt sao Kim' rất tốt , ta xác định có thể thu được số lợi nhuận, ai zè … nếu ta bán sớm chút chắc cũng đến nỗi..."



      "Ngươi gặp mặt Sóng Lăng lần cuối là lúc nào?"



      "Hình như là lúc đầu năm . Bởi vì cha mẹ chúng ta đều qua đời sớm nên hai huynh đệ chúng ta có đến nhà bà ngoại chúc tết, khi đó, còn vui vẻ ăn cơm... nghĩ tới, đến tháng tư ..."



      " Khi đó có cư xử điều gì kỳ quái ?"



      " có, rất vui vẻ, trong bữa tiệc còn nâng cốc chúc mừng ta, hi vọng ta sớm ngày nổi danh thị trường chứng khoán , lúc ấy ta rất cảm kích ,thế nhưng mà, thế nhưng mà..."



      xong nước mắt Trương Sóng Thụy rơi như mưa.



      "Khi và ngươi gặp mặt..." Hoàng Phủ Hác ngừng lại chút, : "Có bao giờ nhắc đến vấn đề linh dị hay ?"



      "Linh dị?"



      "Ân. Hoặc có thể là tin đồn liên quan đến tượng linh dị , hoàn toàn có sao?"



      " có, chuyện rất bình thường. Ta tại sao phải..."



      "Đợi chút..."



      Bỗng nhiên nghi hoặc hỏi: "Linh dị? là có ý gì ? Chẳng lẽ các ngươi tìm được đầu mối gì sao? Chẳng lẽ khi đó ca ca đối với tượng linh dị cảm thấy có hứng thú sao ? thể nào, là dân IT , như thế nào lại tin mấy chuyện nhảm nhí đó."



      Hạ Tiểu Mỹ giờ phút này ngừng ngả thân mình về phía sau . Nàng cảm giác, người nam nhân này, đột nhiên biến thành khuôn mặt tà ác như Quỷ hồn, muốn nhào lên giết chết mình.



      Ngược lại Hoàng Phủ Hác mặt trầm tĩnh như nước.




      "Ân. Cái kia... Ta lại hỏi câu. Ngươi, có biết nữ tử tên Đường Phong ?"



      Ngân Dạ đem tin này cho bốn hộ gia đình khác.



      "Đường... Phong? biết , chưa từng nghe qua."



      "Như vậy ah..."



      "Người ấy là ai vậy ? Chẳng lẽ có khả năng là hung thủ giết ca ca ta? Các ngươi tra được cái gì?"



      ", chúng ta cũng chưa xác định." Hoàng Phủ Hác : "Tóm lại nếu có đầu mối mới, ngươi nhất định phải liên hệ chúng ta."



      "Tốt, tốt, nhất định."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :