Nhà trọ địa ngục - Hắc sắc hỏa chủng

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 4
      đến cuối cầu Giang Vệ, Tử Dạ tuy biểu lộ ràng nhưng tay của nàng bắt đầu ngừng run. Bắt đầu nhớ tới Lý , người luôn hữu ở trong đầu nàng.



      "Doanh tiểu thư, " Kim Đức Lợi đầu bóng keo bỗng nhiên , "Ngươi có đối sách gì sao? Ngươi sống quá ba lượt huyết tự ,hơn nữa, lần huyết tự thứ nhất độ khó tương đương như lần huyết tự thứ sáu mà."



      tình khi đó, Tử Dạ vẫn cảm thấy như vừa hôm qua . ràng bởi vì năm 2011 là Ma Vương huyết tự mà chỉ năm mươi năm mới xảy ra lần, nhà trọ hề trước độ khó, tựa hồ muốn tuyển chọn ra những hộ gia đình ưu tú. chỉ có như thế, lượng người tiến nhập nhà trọ cũng gia tăng , tựa hồ cũng là vì mục đích này.



      Sau này, người chấp hành huyết tự, thường để ý đến trình tự khó dễ ,nhưng là, căn cứ vào quan sát, độ khó tùy thuộc vào lượng người tham gia chấp hành huyết tự. cách khác, huyết tự lần này, thực tế hẳn là độ khó như lần huyết tự thứ tư.



      Tại nhà trọ , sống qua bốn lần huyết tự số lượng phi thường ít ỏi, mà sống qua năm lần , tỷ như Hạ Uyên thường được các hộ gia đình nể phục, kinh trọng . Có thể sống quá ba lượt , dễ dàng. Đây cũng bởi vì càng về phía sau, sinh lộ càng dễ bị phát giác, hoặc nguyên nhân là điều kiện tìm ra sinh lộ cũng khó khăn hơn nhiều. Lý cùng Ngân Dạ, lúc trước có thể sống qua lần huyết tự thứ tư, chủ yếu cũng do vận khí may mắn.



      Mà Thẩm Tử Lăng, kim Đức Lợi cùng Mẫn, muốn sống sót tại lần huyết tự thứ tư, chỉ sợ rất khó khăn. Kim Đức Lợi thoạt nhìn cũng là khẩn trương thôi, chân cũng bắt đầu run rẩy . Mà Thẩm Tử Lăng biểu lạnh lùng nhưng trán cũng ngừng chảy ra mồ hôi lạnh. Khoa trương nhất chính là Mẫn, nàng bước căn bản như là thong thả khoan thai , nhưng bất luận thế nào cũng dám tiếp lên cây cầu lớn đối diện.



      "Các ngươi nhớ kỹ việc. Quỷ để lộ sơ hở của sinh lộ trừ khi việc giết người bắt đầu, " Tử Dạ : " cách khác tạm thời chúng ta vẫn là 'An toàn' đấy. Nếu như quỷ ngay lập tức giết người, chỉ có khả năng. Chính là nhắc nhở sinh lộ được giấu ở huyết tự. Bất quá trước mắt ta cảm giác sơ hở của sinh lộ chưa được ràng ."



      Mẫn lấy điện thoại di động ra, tìm số di động của Thâm Vũ. Thâm Vũ đem số của nàng xóa nên căn bản liên lạc được . Mẫn rất hy vọng có thể gọi được cho Thâm Vũ, chỉ cần có thể làm cho nàng vẽ ra nguy cơ của huyết tự, cho dù nàng có hướng Thâm Vũ quỳ gối dập đầu cũng được.



      Mẫn phát việc.



      Thời điểm khi nàng nhận được bức tranh , đó là cảm giác từ khi chào đời đến giờ nàng mới có , hạ sinh Thâm Vũ, là quyết định chính xác. Trước kia, nàng chưa từng cho rằng sinh hạ Thâm Vũ đúng.



      Van cầu ngươi... Thâm Vũ, hãy gọi cho ta...



      Nàng rất muốn sống sót ah!



      Chỉ cần có thể sống sót, nàng thương Thâm Vũ, nàng quên tất cả sỉ nhục, quên dòng máu ác ma chảy trong người nàng, vì Thâm Vũ nàng có thể từ bỏ tất cả.



      Nhưng mà Thâm Vũ lần cũng có gọi cho nàng.



      Tới phía đối diện cầu lớn . Công ty may Giang Phong càng ngày càng gần rồi.



      Mở bản đồ, Tử Dạ ngậm chuôi cây đèn pin trong miệng, chiếu chiếu, quay đầu lại : "Cửa số 6 hướng bên trái. Chỗ kia rất thích hợp để tiến vào nhà xưởng, bởi vì khoảng cách với nhà kho rất gần."



      Bàn bạc kỹ . Đến lúc đó, Tử Dạ cùng Mẫn tổ, Thẩm Tử Lăng cùng Kim Đức Lợi tổ. tổ phía nhà kho, tổ hướng xưởng sản xuất.



      thêm đoạn đường, rốt cục, kiến trúc của công ty may ra trước mắt . Dọc theo đoạn đường mòn, xuất cái cửa sắt siêu vẹo. Treo vách là biển hiệu: " Công ty may Giang Phong " .



      " đến." Tử Dạ cất bản đồ trong ba lô, nhìn đồng hồ,khoảng chừng mười phút đồng hồ nữa là 0h.



      "Có hai phút để tiến vào." Tử Dạ quay đầu : "Hai người các ngươi, nhớ giữ liên lạc."



      Chỉ có bốn người, nhưng bị chia làm hai đội . Nhưng cũng chẳng thể khác được , dù sao mảnh vỡ khế ước địa ngục, giá trị làm ai cũng phát thèm . Nhưng thực tế hoàn toàn cướp được.



      Cuối cùng tất cả tiến vào Công ty may Giang Phong!



      Nhà máy có vài toà cao ốc, gần ngay trước mắt. Bởi vì sợ hãi quỷ tới , ai dám mở đèn pin ra, mà tìm đường trong bóng tối.



      Thẩm Tử Lăng ngừng quan sát động tĩnh bốn phía, dựng đứng lỗ tai, mà kim Đức Lợi theo sau Thẩm Tử Lăng.



      Tòa nhà kho sắp ra trước mắt.



      Nhưng Tử Dạ có cảm giác mãnh liệt , tim đập nhanh , đó là loại cảm giác chưa từng cảm nhận . Cảm giác này, so sánh với khi thấy kính Quỷ hồn ở cư xá Ninh Phong, còn mãnh liệt hơn mấy lần!



      Trong khí, phảng phất tản ra loại khí tà ác, trải rộng lấy từng hẻm trong công xưởng ! Tử Dạ thậm chí cảm giác hô hấp cũng bắt đầu khó khăn .



      Lần này huyết tự, nàng có dự cảm rất bất thường!



      "Như vậy, chúng ta tới cái xưởng kia rồi."



      Thẩm Tử Lăng cùng kim Đức Lợi về phía sau , Tử Dạ nhìn theo thân ảnh hai người biến mất trong đêm tối , lại nhìn về hướng nhà kho cách đó xa. Trong đêm tối, đâu đâu cũng phảng phất hình ảnh con ác quỷ!



      "Mẫn, " Tử Dạ với Mẫn bên cạnh : " theo sát lấy ta."



      đến phía nhà kho , càng tới gần càng cảm nhận được trái tim đập thình thịch ràng. Kỳ cảm giác này , chỉ Tử Dạ mà Mẫn cũng vậy.



      Cửa lớn của nhà kho gần trong gang tấc rồi. Nhưng nhìn như miệng của con quái thú , có thể miếng cắn nuốt hai người . Mẫn giờ phút này dính sát lấy Tử Dạ , nàng thậm chí có cảm giác gần như tuyệt vọng.



      ràng, quỷ còn chưa xuất như vậy rồi!



      "Chúng ta... Chúng ta nhất định phải vào sao? muốn a, hay là rời ." Mẫn như cầu khẩn đối (với) Tử Dạ : "Dù có vào được, chúng ta..."



      " Trong phạm vi cái công xưởng này, có nơi nào an toàn." Tử Dạ cố nén nội tâm bất an : " nhiều chút, có khả năng phát gợi ý của sinh lộ. Nếu , sống cũng nổi."



      "Sinh lộ, nhất định có thể tìm được sinh lộ sao? Doanh tiểu thư, ngươi nhất định có thể tìm được sinh lộ sao?"



      Trong khi chuyện, hai người tới cửa lớn.Phía bên trong rất tối , cơ hồ đưa tay cũng thấy được năm ngón, chỉ có thể trông thấy hình dạng chung chung.



      Bất quá, chỗ cầu thang rất gần, có thể thấy được.



      Hai người dần dần hướng tới nơi đó. Trong nhà kho rộng lớn gian vô cùng u ám, tịch liêu , tinh thần của Mẫn sắp hỏng mất rồi.



      Nàng cảm giác được tầng kia có thứ vô cùng tà ác đợi hai người. Nhưng nàng cũng dám rời Tử Dạ , dù sao Tử Dạ sống qua ba lượt huyết tự, nàng tin cậy ở nàng rất nhiều.



      Nước mắt bắt đầu rơi.



      Vì cái gì khi đó đối xử với Thâm Vũ như vậy, giờ kiếm đâu ra người viện trợ đây?



      Tiến vào nhà trọ, chính là báo ứng sao?



      "Mẫn, Mẫn... Ngươi trở về, trở về ak..."



      muốn nghe thanh của nàng, muốn xem bộ dáng của nàng,từ lông mi, con mắt, cái mũi, miệng cực giống ác ma , luôn luôn giày vò chính nàng.



      Thực hi vọng nàng biến mất ,thực hi vọng gặp lại nàng nữa.



      Khi chạy khỏi nhi viện , nàng chạy đường cái mà ko biết đến nơi nào , chạy vào khu nhà trọ lạ lẫm , chạy vào hẻm chết tiệt , sau đó, trở thành hộ gia đình trong nhà trọ.



      Thế gian này quả nhiên có báo ứng sao?



      Là Thâm Vũ dầy vò nàng , còn nàng cũng dầy vò Thâm Vũ?



      Nước mắt ngừng rơi, hai chân nàng đều được rồi. Lúc này Tử Dạ phải đỡ nàng.



      "Kiên cường chút."



      Mẫn hơi hơi ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tử Dạ.



      Trong bóng tối, thấy nét mặt của nàng.



      "Ta nghĩ biện pháp để chúng ta sống sót . Cho nên, kiên cường chút."



      Tử Dạ rất ít an ủi người khác mà , giờ phút này nàng lại an ủi Mẫn .



      Nàng cũng cảm động lây. Trở thành hộ gia đình trong nhà trọ, là loại thống khổ bi ai, thoát khỏi sinh tử, như là con sâu bị lũ kiến đùa bỡn. Quá nhiều, quá nhiều người chết rồi.



      Hạ Uyên, Odakiri Yukiko, Âu Dương Tinh, Đường Lan Huyễn, Dương Lâm, Lâm Linh...



      Những người này, đều cố nắm giữ lấy sống , sau khi tiếp nhập nhà trọ, đều mực liều mạng tìm ra con đường sống cũng như tuyệt vọng hoàn toàn, , hy vọng có thể sống đến lần huyết tự thứ mười, rời khỏi nhà trọ.



      cố gắng của họ , trở thành kinh nghiệm cho các hộ gia đình về sau, là phương hướng tìm kiếm sống trong bóng đêm của mọi người.



      lựa chọn, chỉ có liều chết mới tìm ra con đường ly khai khỏi nhà trọ!



      "Chúng ta có lựa chọn khác. Là căm hận, là sợ hãi, là tuyệt vọng, vẫn là khác ." Tử Dạ tiếp tục với Mẫn : "Muốn sống sót, chỉ có tiếp tục cố gắng."



      Sau đó nàng hướng thang lầu tới.



      Mẫn, cũng máy móc theo.



      Tim vẫn đập rất nhanh nhưng như lời Tử Dạ , lựa chọn. lựa chọn!



      có ai nguyện ý mà trở thành hộ gia đình ở đây. Khi tiến nhập cách nào ly khai được . Chỉ có sống qua mười lần huyết tự, hoặc là lấy được khế ước địa ngục, mới có thể sóng sót trở về.



      Mẫn, sau lần tự sát, nhưng vẫn sống sót. Cảm giác cuộc sống còn tia hi vọng . Cho nên, khi được Tinh Thần cứu mới tức giận, đây cũng là loại thống khổ bi ai.



      tầng thứ hai trong kho hàng cơ bản có vật gì. Bởi vì phải tìm manh mối cho nên nhất định mở đèn pin. Giờ phút này hai người cũng còn cách nào khác.



      Mẫn vẫn trốn ở sau lưng Tử Dạ , chỉ sợ đèn pin chiếu vào hình ảnh gì đó rất khủng bố.



      Manh mối của sinh lộ chưa được phát , quỷ giết người, nếu là như thế tốt rồi. Nhưng dấu hiệu tìm kiếm sinh lộ rất mờ mịt càng về sau càng khó tìm.



      Nên làm cái gì bây giờ?



      Nếu tìm được manh mối của mảnh vỡ khế ước địa ngục, cũng đâu thể cướp đoạt với Tử Dạ?



      Hai người tiếp tục về hướng cầu thang .



      Hướng lên lầu ba, tim đập lại càng ngày càng nhanh.



      Tử Dạ thậm chí cảm giác về phía trước , có chút khó khăn rồi.



      Gần cửa lớn trong nhà kho , chỉ có ít thùng giấy trống . Mặc dù như thế, Tử Dạ vẫn lật xem từng cái, muốn tìm kiếm y phục xuất giá .



      Đồng thời, nàng cũng chú ý bốn phía, xem có cái gì có thể là manh mối của sinh lộ .



      Tuy rằng tim đập rất mãnh liệt, nhưng vẫn chưa có tung tích quỷ xuất , ngược lại như đòn tra tấn dã man. Mẫn ngừng ôm đầu , đảo nguyên đám thùng giấy, đều manh mối gì.



      Kỳ , mảnh vỡ khế ước tuy rất trọng yếu, nhưng giờ phút này điều nàng nghĩ đến là sống sót.



      "Trong nhà kho có gì, lên tiếp a."



      Mẫn gật gật đầu, quay đầu lại nhìn hướng Tử Dạ , thời điểm nàng chiếu đèn pin tới phát , Tử Dạ tập trung suy nghĩ , nàng chú ý quan sát tất cả dấu vết để lại ở bốn phía.



      Chỉ có sống sót...



      Đây là lựa chọn duy nhất.



      Duy nhất đấy...



      Lại về hướng cầu thang. Thân thể Mẫn, càng dính chặt lấy Tử Dạ.



      "Doanh tiểu thư... Ngươi có tìm ra đầu mối gì sao? manh mối Sinh lộ?"



      "Trước mắt ta còn chưa có bất kỳ đầu mối nào." Tử Dạ lắc đầu, : "Có thể tầng thượng có chút gì đó."



      "Nếu như, nếu như quỷ đột nhiên xuất , chúng ta đây..."



      "Chỉ có chạy, có biện pháp khác."



      Đúng vậy a. Chỉ có thể chạy mà thôi.



      Thế nhưng có thể chạy thoát sao? Thâm Vũ, mình còn có thể nhìn thấy Thâm Vũ sao?



      Có lẽ, vĩnh viễn cũng thấy được nàng.



      Đối (với) cuộc đời của mình mà , Thâm Vũ được xem là cái gì đây?



      Lúc này, đến tầng thứ tư.



      Lại lần nữa mở đèn pin ,cửa nhà kho thình lình xuất tại trước mắt.



      vào xem xét, căn phòng rất lớn . Nhưng cơ hồ cũng có vật gì khác.



      Ở giữa nhà kho , chiếu đèn pin qua...



      Thình lình, kiện hỷ phục màu đỏ chót của xuất trước mắt hai người!

    2. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 5

      Hỷ phục thình lình xuất trước mặt Mẫn cùng Tử Dạ, chung quanh có vật gì, nhìn là hiểu ngay!



      Điều này làm cho hai người, dám bước tiếp.



      Đây rất có thể tiềm bẩy rập. Khó có thể khẳng định lại gần bộ hỷ phục có phát sinh chuyện đáng sợ gì!



      khí như trầm mặc xuống, bỗng nhiên, điện thoại người Mẫn bỗng rung lên. Làm Mẫn sợ hãi kêu lên tiếng ,vội vàng lấy ra điện thoại ra nghe nhưng đầu dây bên kia truyền đến thanh nghe rất mơ hồ.



      "Nghe kỹ, được mặc hỷ phục. Vô luận như thế nào, đều được mặc nó vào!"



      Điện thoại ngay sau đó bị ngắt kết nối.



      Mẫn vẫn cầm điện thoại tay, ngây ngốc nhìn dẫy sỗ lạ lẫm của người gọi tới. Là ai gọi ? Nghe thanh hẳn là nam nhân, nhưng giống như cố ý dung tay che miệng để biết chính xác là ai.



      Nếu như là nữ , nàng lập tức nghĩ tới Thâm Vũ. Nhưng lại là nam nhân, người này là ai?



      "Ai gọi đến vậy?" Tử Dạ hỏi.



      "Là, là nhầm số." Mẫn liền nhét điện thoại vào túi, nhìn về phía bộ hỷ phục treo giữa phòng.



      được mặc nó vào? Ai muốn mặc nó chứ?



      Hai người cùng trầm mặc , nhúc nhích, rốt cục, Tử Dạ bắt đầu hướng tới bộ hỷ phục. Mẫn cũng từ từ bước chân theo

      .



      Vô luận thế nào, gợi ý mảnh vỡ trước mắt mà thể tiến tới lấy!



      Về phần bẩy rập, tùy xem tình huống rồi sau.



      được mặc nó vào? Chuyện này cổ quái.



      Càng tiến lại gần hai người bước ngày càng chậm ,khi chỉ cách khoảng năm mét. Mẫn và Tử Dạ cảm thấy mỗi bước chân ngày càng nặng nề.



      Cự ly càng ngày gần rồi.



      Đúng lúc này ,cảm giác trái tim đập càng ngày càng mãnh liệt , dù là Tử Dạ hay Mẫn đều cảm giác trời đất trước mắt tựa hồ biến mất chỉ còn bộ hỷ phục treo trước mắt.




      Manh mối bộ hỷ phục…



      Hai người như quên tất thẩy mọi việc , nhà trọ, khế ước địa ngục, quỷ…



      Tử Dạ và Mẫn như trở nên mê man, vươn tay ra, muốn túm lấy manh mối kia!



      Cự ly ngày gần, bỗng nhiên Mẫn túm lấy tay Tử Dạ, ánh mắt trở nên trống rỗng thân thể như bị thao túng , dùng giọng điệu băng lãnh : "manh mối này, là của ta. Là của ta!"



      Tử Dạ cũng nhìn về phía nàng, ánh mắt của nàng hoàn toàn có tức giận, chứng kiến Mẫn ngăn cản chính mình , hai mắt lộ ra tia hung quang.



      Hai người, phải là vì mảnh vỡ khế ước, mà vì sống bản thân bắt đầu tranh đoạt!



      "Là của ta... Là của ta..."



      Mẫn cảm giác thế giới hề tồn tại , thậm chí Thâm Vũ cũng bị nàng lãng quên. Trước mắt nàng, chỉ còn lại sắc đỏ của bộ hỷ phục!



      Vô luận như thế nào đều phải mặc nó vào, …mặc nó vào!



      Ai muốn cùng nàng tranh đoạt đều phải bước qua xác nàng! Bất luận là ai! Thậm chí những lời cảnh cáo của Lý cũng bị nàng quên sạch .



      Nàng hét lớn tiếng, gắt gao kéo tay Tử Dạ , tay kia hướng tới bộ hỷ phục ! Mà Tử Dạ cũng nâng cao đùi phải, dùng tay hung hăng đánh trúng bụng của Mẫn , làm nàng thống khổ té mặt đất. Tử Dạ liền giơ tay kia kéo mạnh bộ hỷ phục nhưng dùng lực hơi mạnh nên nàng cũng ngã nhào xuống. Mẫn như con sư tử cái nhào về phía Tử Dạ , đẩy nàng nằm mặt đất, hai tay bóp chặt cổ của Tử Dạ.



      "Chết , chết ! Cái này là của ta, ai được phép mang nó !"



      Tử Dạ hô hấp ngày càng khó khăn , cái cổ ngày càng bị thít chặt . Mẫn, muốn giết chết nàng!



      Tử Dạ bỗng đưa tay bắt lấy tay của Mẫn kéo ra nhưng bất luận thế não Mẫn vẫn chịu buông tay . Cuối cùng Tử Dạ giơ tay cào mạnh lên mặt Mẫn ! Rất nhanh mặt Mẫn chảy máu!


      Dù máu tươi chảy xuống ngừng, nhưng Mẫn như trước ngừng dùng sức gắt gao buông. Tử Dạ giẫy dụa hai chân nhưng vẫn bị Mẫn đè nặng người thể nhúc nhích.



      Tử Dạ vươn tay sang bên cạnh tìm kiếm coi có vật gì để làm vũ khí, cuối cùng nàng túm được chiếc móc áo của bộ hỷ phục. Cầm cái móc áo giơ cao gõ mạnh phát xuống trán của Mẫn



      Mẫn rốt cục cũng buông lỏng tay , Tử Dạ giẫy giụa thoát khỏi Mẫn lăn qua bên ngừng ho khan.



      Đúng lúc này, Mẫn mặc cái trán đổ máu, bò tới hướng bộ hỷ phục kéo mạnh lại , bất ngờ rơi ra mảnh da dê!



      Mảnh vỡ khế ước dịa ngục!



      Thế nhưng Mẫn và Tử Dạ phát ra điểm kỳ lạ tấm da dê , Tử Dạ vụt đứng lên dù vẫn ho khan nhưng mắt vẫn gắt gao nhìn chằm chằm vào thứ tay Mẫn , cầm lấy móc áo , nàng liền hướng tới phía Mẫn vụt mạnh!



      Mẫn lập tức né được, tay phải cầm chặt mảnh vỡ , sau đó tay trái túm được đầu của cái móc áo , giật mạng rồi lập tức hướng trán Tử Dạ đánh mạnh. Tử Dạ bị đòn đánh trúng , lảo đảo té mặt đất, hôn mê bất tỉnh.



      "Là của ta rồi... Là của ta rồi..."



      Mẫn giờ phút này, chỉ chú ý tới mảnh da dê. Nàng lập tức túm chặt mảnh da, duỗi tay cất mảnh da dê vào phía trong tay áo, chạy ra khỏi phòng , lao ra bên ngoài ...



      Cùng lúc đó, tại xưởng sản xuất , Thẩm Tử Lăng cùng kim Đức Lợi hai người vẫn chăm chú tìm kiếm mảnh vỡ mà căn bản biết chuyện xẩy ra ở nơi khác.



      là xưởng sản xuất, nhưng cơ hồ có máy móc hay dây chuyền sản xuất . Chỉ còn lại ít những linh kiện rất cũ kỷ, bên trong cũng hỏng hết rồi. Tuy có ít quần áo thành phẩm nhưng chủ yếu là tìm ra manh mối.



      " biết Doanh tiểu thư cùng Mẫn tiểu thư bên kia thế nào." Kim Đức Lợi lôi cái thùng giấy mà bên trong toàn quần áo cũ : "tìm hoài thấy. Thẩm Tử Lăng, ngươi bên kia như thế nào rồi?"



      " có thu hoạch gì." Thẩm Tử Lăng hồi đáp: " lên đến tầng sáu rồi. phải bị Mẫn cùng Tử Dạ tìm thấy trước rồi chứ?"



      "Được rồi. Ta cho rằng, trước tiên phải trở xuống dưới ." Kim Đức Lợi ném thùng giấy xuống đất, : "Thẩm Tử Lăng, ngươi có cảm giác manh mối kia rất dọa người ? Còn bộ giá y đó phải bị qủy hồn ám vào đó chứ?"



      "Ám hồn ? Có khả năng, phụ nữ Trung Quốc cổ đại, địa vị trong xã hội thường rất thấp. Lúc trước Nho Giáo còn có ba đạo nghĩa , trong đó có ' Đạo làm vợ " nữ tử nhất định nghe theo ... mà... Cuối cùng, tuân thủ tam tòng tứ đức, bị bó chân, được học hành cũng như được thi thố quan trường , chỉ bị coi là công cụ duy trì nòi giống , luôn bị hai chữ trinh tiết trói buộc . Rất nhiều người được làm chủ hôn nhân, thậm chí khi xuất giá cũng còn chưa được thấy dung mạo của phu quân."



      "Đúng vậy a," kim Đức Lợi gật đầu : " mai mối thời cổ đại , rất có thể chứa oán khí của rất nhiều nữ tử thời cổ . Nghĩ đến là thấy sợ hãi rồi. Ta , mảnh vỡ khế ước lần này dứt khoát tặng cho Doanh Tử Dạ được rồi, đợi đến khi bảy mảnh vỡ tập hợp toàn bộ rồi tính sau."



      "Nếu như thế, Doanh Tử Dạ cũng chưa chắc có thể lấy được a. Bất quá lời hăm dọa của Lý , là để chúng ta ai được phép chạm đến nàng . Lý đối với nàng, tình cảm quả là thâm sau." Thẩm Tử Lăng đến đây, ánh mắt có chút đơn: "Năm đó,khi ta tòng quân , muốn chia tay bạn . Nhưng nàng , nhất định chờ ta, để ta an tâm làm nghĩa vụ quân . Nhưng khi ta giữ lời hứa quay trở lại, nàng là vợ của người khác rồi. Khi đó, ta đối với tình , còn bất kỳ hi vọng gì nữa rồi. Lời hứa giữa người và người, quá mỏng manh rồi. Cái gọi là 'Tình " cũng có thể thay đổi trong chớp mắt. Thế nhưng nghĩ tới, có người vì tình chân chính, tiếc hi sinh bản thân mình."



      " đến đây, Kha Ngân Dạ kỳ làm được tốt hơn." Kim Đức Lợi bỗng nhiên : "Ngươi mới gia nhập nhà trọ thời gian lâu, khả năng biết a? Ta nghe những hộ gia đình khác , Kha Ngân Dạ, là tự nguyện tiến vào nhà trọ đấy."



      "Ah?" Thẩm Tử Lăng lập tức trợn trừng hai mắt , thể tin lời của Kim Đức Lợi, hỏi: " thể nào? Nếu biết nơi đáng sợ như vậy, mà còn tự nguyện tiến vào? muốn tự sát sao?"



      "Bởi vì quan hệ của bọn Kha Ngân Vũ. hẳn chỉ là tình huynh muội, Kha Ngân Vũ là được Kha Ngân Dạ nhận làm em nuôi, mà sau khi Kha Ngân Vũ tiến vào nhà trọ này , Kha Ngân Dạ cũng tiến vào theo. Bởi vì hai người có chung huyết thống, cho nên làm bất cứ việc gì cũng vì Ngân Dạ ah . tình rất cảm động ? Hơn nữa, đơn phương 'Muội muội' .



      Tim Thẩm tử Lăng cảm giác chấn động rất lớn, thế gian này vẫn có tình thâm đến tận đáy lòng của nam nhân? Vì tình, có thể đánh cược sinh mạng bản thân? Phải biết rằng, nhà trọ này đáng sợ bởi cái chết, mà ở chỗ người có thể chết nhưng cũng có thể chết. Đấu tranh cho mạng sống đây mới là màn tra tấn dã man nhất đấy!



      Bất luận vì người mà có thể tự nguyện tiến vào nhà trọ?



      Tình ? Tình có vĩ đại cũng đến ngần này à? nam nhân Kha Ngân Dạ kia, suy nghĩ cái gì? Chẳng lẽ bình thường ?



      Cái này căn bản là tự sát! , chính là tự làm khổ bản thân!



      Bất quá, những chuyện này cũng liên quan đến Thẩm Tử Lăng . Có lẽ, thế giới này có người xem tình chính là sinh mệnh của mình, liều hết mọi thứ để bảo vệ . Chỉ là, loại cảm xúc này cách mình quá xa rồi.



      Tìm hết mọi thứ xung quanh nhưng có bất kỳ manh mối gì .



      Lúc này, Thẩm tử Lăng vô tình chú ý tới cửa sổ đối diện với nhà kho . bỗng nghĩ: nếu dùng kính viễn vọng xem cái, có thể thấy cái gì hay ?



      mở ba lô lấy kính viễn vọng ra, hướng cửa sổ, nhìn nhìn. Có thể thấy Doanh Tử Dạ cùng Mẫn ?



      Lúc này đối diện cửa sổ cao ốc chỉ là mảnh hắc ám, cái gì cũng thấy lắm.



      Quả nhiên thể thấy gì ah.



      Đúng lúc ý định bỏ ống nhòm xuống , liền thấy thân ảnh mang sắc đỏ xuất ở cửa sổ tòa nhà đối diện !



      Thẩm tử Lăng thất kinh, vội vàng nhìn sang.



      Thân ảnh mang sắc đỏ, thoạt nhìn, chính xác là người mặc đồ mầu đỏ . Người nọ quay lưng về phía cửa sổ, với đầu tóc dài. Mà nhìn kỹ quần áo mang mầu đỏ đấy chính...



      Chính là hỷ phục ah !



      Còn đợi Thẩm Tử Lăng kịp phản ứng, người kia bỗng quay đầu lại!



      Người nọ, , đó là người sao?



      vết xước dài hẹp ở gần đầu, mặt có cả ngàn vết cào cấu , con mắt ngập tràn băng lãnh cùng oán độc, gương mặt bên trái bị tóc dài hoàn toàn che khuất, miệng rách toang , gắt gao nhìn chằm chằm qua cửa sổ!



      Thẩm tử lăng sợ tới mức lùi lại, ném cả kính viễn vọng!



      Khuôn mặt kia , sai , bên gương mặt chưa bị che khuất chính xác là Mẫn


      Mẫn, mặc hỷ phục người!



      "Này, kim Đức Lợi, chạy mau!" Thẩm Tử Lăng hô to: "Quỷ, cao ốc đối diện xuất quỷ rồi! Chạy mau ah!"



      Kim Đức Lợi nghe như thế thần sắc lập tức hoảng sợ, lập tức hướng phía cửa sổ tòa nhà đối diện nhìn kỹ, nhưng chỉ thấy mảnh hắc ám, ngoài ra thấy bất kỳ thứ gì.



      "Quỷ? Ngươi nhìn lầm chứ?"



      "Tuyệt đối chính xác! Là Mẫn, Mẫn mặc hỷ phục, nàng, nàng biến thành quỷ rồi!"



      Lúc này, Tinh Thần về tới nhà trọ . Tay của , như trước vẫn nắm chặt điện thoại.



      "Người kia, rốt cuộc là ai ? Dù thế nào, ta gọi điện thoại cho mẫn bảo nàng đừng mặc bộ hỷ phục đó rồi . Dùng điện thoại công cộng gọi tới, lại dùng khăn tay che miệng , có lẽ nàng biết ta là ai. Người phát tin này cùng với người viết ra cái tờ giấy kia có thể chính là người. Như vậy là trong những hộ gia đình sao?"



      Màn hình điện thoại di động tay bây giờ , là bức họa.



      bức vẽ rất trừu tượng . Đó là người mặc giá y thêu uyên ương , đầu hơi cúi thấp, chính xác là nữ nhân. Khuôn mặt người này rất đáng sợ , mặt mũi đều là máu me và gân guốc , tóc che mất gương mặt bên trái, miệng rách toạc , hay tay giơ lên , như muốn bổ nhào đến người khác.



      Bức họa được vẽ rất chân thực, thoạt nhìn thật đúng là rất dọa người.



      " ... thể ..."



      Tử Dạ dụi dụi con mắt, nàng chống thân thể ngồi dậy. Phản ứng đầu tiên là giơ đồng hồ huỳnh quang tới trước mặt xem thời gian, trời vừa mới rạng sáng.



      Thời gian trôi qua lâu như vậy rồi hả?



      May mắn lúc này có quỷ xuất , nếu ...



      Vừa rồi, nàng chỉ cảm thấy khi gần tiếp cận đến bộ giá y , trí nhớ liền trở nên rất mông lung . Mà giờ trước mắt chỉ có cái móc áo mặt đất . Và mảnh da dê , nằm mắt đất cách nàng xa !



      Là mảnh vỡ khế ước địa ngục!



      Tử Dạ lập tức đứng phắt lên, nhặt mảnh vỡ, nhét sâu vào bên trong túi. Nếu như, có thể sống sót rời , như vậy nàng cùng Lý có hai mảnh vỡ khế ước địa ngục rồi!



      Trong khoảng thời gian nàng hôn mê , rốt cục xảy ra chuyện gì đây ?



      Bỗng điện thoại di động của nàng run lên .Tử Dạ lấy điện thoại ra xem , là Thẩm Tử Lăng gọi tới .



      Mở điện thoại Thẩm Tử Lăng lập tức : "Doanh tiểu thư ? Mẫn, Mẫn tiểu thư nàng, nàng biến thành quỷ rồi!"



      "Cái gì?"



      "Nàng mặc bộ giá y kia rồi, đúng ?"



      Lúc này trí nhớ của Tử Dạ bắt đầu nhớ lại những chuyện phát sinh trước đó!



      biết vì cái gì nhưng giống như bộ giá y kia có ma lực cổ quái muốn người khác mặc nó vào, khi có được nó, lý trí dường như mất , như muốn giết chết tất cả những người ngăn cản mình .



      Tử Dạ cảm giác lúc ấy nàng và Mẫn mê muội giống nhau. tại vẫn cách nào lý giải được, tại sao khi đó lại như vậy.



      "Các ngươi bây giờ ở ở đâu?"



      "Trong tầng ngầm của nhà xưởng Số 3 . Chúng tôi chất chướng vật ngại tại lối , thế nhưng mà cứ tiếp tục như vậy..."



      "Đừng đứng tại chỗ rất nguy hiểm đấy! nhanh chóng di chuyển nơi khác mau!"



      "Nhưng mà ra ngoài bây giờ rất có thể gặp được..."



      Tử Dạ lo lắng : " tóm lại ở tại nơi đó cũng rất nguy hiểm,..."



      Hoàn toàn chính xác, bây giờ tại Công ty may Giang Phong, có bất cứ nơi nào là an toàn .



      Mẫn biến thành quỷ?



      "Ngươi nàng mặc giá y vào người ?"



      "Ân, ta dùng kính viễn vọng nhìn thấy . Sau đó ta cùng kim Đức lập tức chạy trốn, chạy hồi rốt cục chạy đến tầng hầm dưới đất này . Ta cũng biết dừng lại ở đây rất an toàn, thế nhưng mà... Thế nhưng mà..."



      Manh mối của sinh lộ xuất rồi sao?



      Mặc vào giá y vào người... liền biến thành quỷ...



      Mẫn biến thành com quỷ?



      Bộ giá y kia có thể là vật có khí tà ác bám vào, sau khi Mẫn mặc vào liền bị ác linh kí sinh sao? Cái này rất có thể. Tiểu thuyết khủng bố, những chuyện như này cũng hiếm thấy.



      Nếu như vừa rồi, người cướp được manh mối kia chính là mình, như vậy người biến thành quỷ … rất có thể là mình rồi!



      "Nghe kỹ, các ngươi hãy rời khỏi tầng hầm nhanh lên. Nếu như quỷ xuất ở đó, các ngươi căn bản còn nơi nào để chạy trốn. Ra đến bên ngoài, có thể trốn tạm vào góc nào đó . Giờ sau các ngươi nhanh lên, ta lập tức đuổi tới nhà xưởng số 3 đây."



      Tử Dạ cúp máy.



      giờ quỷ có thể xuất khắp nơi xung quanh nàng .Manh mối của sinh lộ rất có thể xuất , cách khác bây giờ cái chết có thể đến với nàng bất cứ lúc nào.



      Manh mối sinh lộ là cái gì đây? Phá hủy bộ hỷ phục kia ư ? Trước mắt Mẫn hoàn toàn biến thành quỷ rồi sao? Hay có thể vẫn còn tạm giữ được ý thức và trí nhớ ?



      Tư Dạ nhấn số điện thoại của Lý .



      Giờ phút này, tại phòng 404, Lý ngồi nhìn điện thoại bàn trà, tiếng chuông reo bỗng nhiên vang lên

    3. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 6

      nghe tiếng chuông liền nhanh chóng nhận điện thoại, nhanh tới nỗi Ngân dạ còn kịp nhìn ràng mở điện thoại như thế nào nghe tiếng hỏi: "Này, Tử dạ, tình huống trước mắt như thế nào?"



      "Ân, là như thế này..."



      nghe được Tử dạ suýt nữa mặc vào bộ giá y, nội tâm cũng rất khẩn trương. Nguy hiểm ! Kém chút Tử dạ liền biến thành quỷ!



      " biết." Lý xoa huyệt Thái Dương, nhắm mắt lại suy nghĩ đối sách, nội tâm của sớm bay Công ty may đến Giang Phong.



      "Sinh lộ phải ' đừng mặc bộ giá y', bởi vì chúng ta phải tiếp cận nó để lấy mảnh vỡ khế ước. Mà dựa theo những gì ngươi , khi tiếp cận nó, tâm trí bị tước đoạt để rồi lao vào tranh giành mà thể tự chủ, từ mấy điểm này có thể khẳng định sinh lộ phải cái này, bằng , kết quả chính là phải chết."



      "Ta ." Tử dạ : "Nhưng đối với Mẫn mà chính là kết cục phải chết thể nghi nghờ, Nàng..."



      "Vấn đề này, xác thực khó hiểu." Lý suy tư hồi : "Tóm lại, tại còn chưa ràng lắm quỷ hồn có khả năng nắm được vị trí của các ngươi hay ."



      Tuy Thẩm tử lăng , quỷ tạm thời chưa tìm được bọn , nhưng cũng thể khẳng định nó thể cảm giác được vị trí của ba người. Cũng có thể do bọn còn chưa nhìn thấy nhắc nhở của sinh lộ, hoặc là còn chưa làm ra hành vi phá vỡ điều kiện sinh lộ. Thậm chí, cũng có thể quỷ cố ý đùa bỡn bọn .



      Dưới tình huống nó có năng lực cảm nhận ví trí, người cầm mảnh vỡ là Tử dạ rất nguy hiểm.



      Điểm này làm Lý rất lo lắng. Cho nên nhất định mau chóng nghĩ biện pháp điều tra quỷ hồn thực có khả năng cảm nhận được vị trí của mấy người Tử dạ.



      Nếu cứ tiếp tục như vậy, Tử dạ vô cùng nguy hiểm!



      bên nghe điện thoại, bên dùng ngón tay cái đánh ba nhịp lên bàn trà. Đây là ám hiệu giữa và Tử dạ, nếu như nghe thấy thanh này, có nghĩa là Lý ra chỉ thị với Tử dạ...



      khi quỷ xuất , lập tức buông tha cho mảnh vỡ khế ước!



      Giữa Tử dạ và khế ước địa ngục, Lý chút do dự lựa chọn người phía trước!



      "Tóm lại cứ làm như vậy. Nếu như có chuyện gì ta gọi điện thoại."



      Tử dạ cúp điện thoại, tiến ra bên ngoài. Giờ phút này, nhà xưởng như trước lâm vào mảnh yên tĩnh, bốn phía, bóng người.



      Mà những thời khắc như thế này mới rất khủng bố. Giống như tĩnh lặng trước cơn bão.



      Tử dạ tùy thời chú ý chung quanh, thậm chí còn quan sát cả phía , dám thư giãn chút nào, chỉ cần giây lơ đãng, khắc sau cũng biết mình chết như thế nào.



      Vượt qua vài toà nhà, thời điểm tới gần nhà xưởng số 3, nàng nhìn thấy Thẩm tử lăng cùng Kim Đức Lợi từ đằng xa chạy tới.



      Hai người đều còn sống.



      Ba người tụ hợp lại, đều có chút thở hồng hộc. Kim Đức Lợi nhìn bốn phía : "Chúng ta, chúng ta kế tiếp nên làm cái gì bây giờ? Mẫn, nàng biến thành quỷ, tới giết chúng ta!"



      "Đừng bối rối." Tử dạ ra: "Cái công xưởng này lớn như vậy, nếu như có năng lực cảm giác vị trí, như vậy cũng khó để tìm ra chúng ta. tại, chúng ta cũng có ít chỗ có lợi."



      Lúc này, Thẩm tử lăng nhìn Tử dạ, nghĩ thầm: cũng biết, mảnh vỡ địa ngục khế ước tay ai? Nếu như người Mẫn, vậy tuyệt đối có mệnh để lấy, nếu như người Tử dạ, càng phiền toái. Có Lý chống đỡ, chỉ cần nàng liều chết cho chúng ta cướp lấy mảnh vỡ khế ước, chúng ta cũng có biện pháp làm khó nàng.



      Tử dạ nhìn chung quanh, : "Ta kiến nghị, tạm thời nên trốn vào nhà ăn công nhân. Nhà ăn công nhân nằm tại tầng dưới cùng của nhà xưởng, tổng cộng có bốn cửa ra vào. khi quỷ xuất , chúng ta cũng có thể đào tẩu. Mà ở trong phòng cũng dễ dàng bị phát , nếu chỉ cần từ cao nhìn xuống, là có thể phát ra chúng ta."



      "Nhưng nếu như có phân thân làm sao bây giờ?" Kim Đức Lợi vẫn yên lòng: "Nếu như cả bốn cửa đều bị chặn..."



      "Loại Tà Linh cần phải phụ thể cơ thể người để hành động, là loại có khả năng phân thân nhất." Tử dạ lắc đầu : "Hơn nữa dựa theo thuyết pháp của ngươi, chỉ cần biến ra vô hạn phân thân, cái công xưởng này sớm đông đúc quỷ hồn, còn nơi nào cho ngươi tìm đường sống."



      Tử dạ có lý, hai người cũng chỉ có thể nghe theo.



      vào phòng ăn công nhân, ba người lựa chọn cái cửa sổ chứng kiến toàn cảnh có góc chết, cũng là nơi cách cửa ra vào gần nhất. Ba người lưng tựa lưng ngồi xuống, vô luận quỷ xuất từ phương hướng nào cũng có thể nhìn thấy rất ràng. Đương nhiên Tử dạ cũng nhắc nhở bọn , nên chú ý tới trần nhà. Lý suýt chết tại cư xá Ninh phong, cũng vì quan sát trần nhà.



      Mọi người vừa chờ đợi vừa nhìn đồng hồ. Mặc dù biết ở nơi này chờ cho đến kết thúc là thực tế, nhưng cũng thể chạy lung tung.



      Kế tiếp, chính là thảo luận về sinh lộ.



      "Ta có ý nghĩ, " Thẩm tử lăng đưa ra: "Có thể hay khi cởi bộ đồ kia ra, Mẫn trở về nguyên dạng? Nàng rất có thể chỉ bị phụ thể, nhưng cũng chưa chết."



      "Ngươi thực nhàng." Kim Đức Lợi cười lạnh: "Ngươi dám cởi bộ giá y kia sao? chẳng phải giống như truyện ngụ ngôn ‘Chuột đeo lục lạc cho mèo’ sao."



      "Ta cho rằng đó có khả năng là sinh lộ." Tử dạ cũng phản bác: "Sinh lộ tính đến nay đều là những hành vi đơn giản, thậm chí vài thời điểm có đạo cụ phụ trợ. Với tư cách là sinh lộ, loại hành vi này chẳng khác nào chịu chết, có khả năng là sinh lộ, khi thất bại chính là mất hết, trước mắt cũng tồn tại phương pháp nghiệm chứng."



      Thẩm tử lăng gãi đầu lại hỏi kim Đức Lợi: "Vậy Kim Đức Lợi, ngươi có ý kiến gì ?"



      "Ta làm sao biết." Kim Đức Lợi : "Đúng rồi, doanh tiểu thư, gọi điện thoại cho Lầu trưởng, nhất định..."



      ", ta gọi cho rồi." Tử dạ ngẩng đầu nhìn trần nhà, : "Trước mắt, cùng Kha Ngân dạ, Kha Ngân vũ tập trung thảo luận. Kết hợp trí tuệ của ba người, rất nhanh có thể tìm ra sinh lộ."



      , Kha Ngân dạ, Kha Ngân vũ, đều là những nhân vật có trí tuệ giống như quái trong nhà trọ, bản thân Lý càng là siêu việt hơn xa Hạ Uyên, chấp hành sáu lần huyết tự chỉ thị. Ba người này đồng loạt nghĩ biện pháp, có lẽ có thể chạy trốn!



      "Ta cho rằng mấu chốt vẫn là bộ Giá y kia." Kim Đức Lợi lại mở miệng : "Cái bộ đồ kia, nhất định là nhắc nhở mấu chốt nhất về sinh lộ.”



      "Ân. Ta cảm giác đặt mảnh vỡ khế ước ở nơi đó, chính là bẫy rập của nhà trọ. Nếu như tiếp cận nó, mà giống như Doanh tiểu thư .. trở nên mất lý trí mà mặc vào... Vậy bản thân huyết tự này chính là tuyệt cảnh. Cho chúng ta cơ hội cầm mảnh vỡ, nhưng tiếp cận quá gần biến thành quỷ, cái này cũng quá..."



      "Điểm ấy ta cũng chưa hiểu." Tử dạ thêm: "Nhà trọ có khả năng cấp ra huyết tự mà kết quả ‘ chính là phải chết’. Trừ phi, chúng ta vẫn chưa phát giác ra sinh lộ tồn tại."



      "Vẫn chưa phát giác sinh lộ..." Thẩm tử lăng cùng Kim Đức Lợi, giờ phút này đều cắn răng...



      "Người kia..." Kim Đức Lợi bỗng nhiên : "Cái người mà lần trước đặt tờ giấy A4 tại sảnh, có lẽ biết sinh lộ ."



      " phải vẫn chưa xác định là đúng hay sao?" Thẩm tử lăng : "Huống chi, người kia cũng chưa chắc biết được sinh lộ, nếu trực tiếp ghi 'Sờ thấy cái đầu khôi lập tức đội lên " vậy bọn người Liễu tương, Lục diệp phải chết sao?"



      "Lại tiếp, " kim Đức Lợi thở dài: "Vẫn là biết, người nào thả tờ giấy kia, vì cái gì lại làm như vậy? Chẳng lẽ hộ gia đình tinh thần suy sụp thể gượng nổi, liền muốn dứt khoát kéo theo mấy hộ gia đình cùng chết, nên làm ra sao."



      Người bị buộc vào tuyệt cảnh, có những lúc làm ra những hành vi thể nào dùng lý luận logic bình thường để phán đoán.



      Thời gian ngừng trôi qua...



      Đại khái chừng giờ, trong phòng ăn hoàn toàn yên tĩnh, có bất luận cái gì kỳ quái.



      Chẳng lẽ quỷ thực thể cảm giác ra vị trí của bọn ?



      Nếu là , liền có biện pháp. Ở đây phải là núi Hoa nham cọng cỏ, hoàn toàn có thể trốn trong mấy tầng lầu, tìm gian phòng kín đáo nấp, cũng dễ dàng bị tìm thấy.



      Tử dạ sờ lên túi áo trong ở trước ngực...



      Mảnh vỡ Khế ước, yên vị tại đó.



      " phải... Quỷ hồn vô pháp cảm giác được vị trí của bọn chứ?"



      Lúc này ở nhà trọ, Lý đối (với) Ngân Dạ : "Tử dạ hơn giờ mà chưa gọi điện tới, mà ba người khác cũng vậy. Nếu như quỷ tìm được nàng, vậy cũng có nghĩa là..."



      dám gọi điện thoại hỏi thăm, gởi nhắn tin cũng dám, chỉ sợ Tử dạ nấp lại bị quỷ phát . Lần ở cư xá Ninh phong, Dương lâm làm vậy suýt hại chết Tử Dạ cùng Ngân vũ.



      " tại có kết luận tựa hồ hơi sớm." Ngân Dạ vẫn tán đồng: "Có lẽ quỷ có khả năng cảm nhận vị trí của bọn , nhưng giới hạn trong điều kiện nào đó. khi điều kiện kia được cấu thành, xảy ra chuyện gì cũng rất khó ."



      khí nhất thời trở nên rất áp lực.



      "Về kiện Giá ý kia, " Ngân Dạ hỏi: "Các ngươi có biết 'Minh hôn' ?"



      Ngân dạ đối với văn hóa cổ Trung quốc rất am hiểu. tự nhiên rất ràng "Minh hôn" là tập tục. Minh hôn còn được gọi là hôn, ở cổ đại, là tập tục hôn lễ quái dị cho người chết. Trước thời Hán từng xuất qua, tại thời kỳ Đại tống rất thịnh hành.



      "Minh hôn, chính là hai người chưa lập gia đình chết , đem bọn hợp táng(chôn chung), nhưng nữ tử đính hôn, được gả vào nhà trượng phu mất, ôm bài vị bái đường."



      "Minh hôn?" Lý đối với điều này có chút ấn tượng, : "Ngươi bộ giá y kia cùng Minh hôn có liên quan?"



      "Ta cũng chỉ suy đoán mà thôi. Công ty may Giang Phong chưa bao giờ tiếp nhận đơn đặt hàng về đồ cưới cổ, cách khác kiện giá y kia xuất ở đó, chính là sắp đặt của nhà trọ. Như vậy có phải hay , kiện mai mối kia đại biểu ‘Tân nương tử’ trong Minh hôn?"



      ngây ngẩn cả người, hỏi: "Lời này của ngươi có ý gì?"



      " cách khác, nếu có 'Chú rể’ còn sống tới gần bộ giá y kia, cùng ‘tân nương tử’ hoàn thành minh hôn, hoàn thành tâm nguyện, có thể rời khỏi cơ thể Mẫn, trở về phủ. Đương nhiên, đây chỉ là giả thiết của ta."



      Minh hôn? Chú rể cùng tân nương?



      " phải đâu?" Lý cảm giác quá mức quỷ dị : "Ngươi có thể xác định sao?"



      "Bởi như vậy có thể giải thích, vì cái gì khi nữ tính tiếp cận giá y liền đánh mất lý trí. Trước mắt cách nào xác định nam nhân tiếp cận nó có phản ứng gì, có lẽ đánh mất tâm trí? cách khác, nam nhân nếu như tiếp cận bộ Giá y kia, cùng nó bái Thiên Địa, thực vợ chồng chi lễ(động phòng tung hoa), có lẽ chính là điều kiện cấu thành sinh lộ."



      " buồn nôn, " Ngân Vũ xen vào: "Cùng bộ quần áo bái Thiên Địa, chẳng lẽ còn muốn động phòng hay sao?"



      "Ngân Dạ, tính là ngươi đúng, nhưng mà có cách nào nghiệm chứng. Mà ở nơi nào tìm ra trang phục chú rể đây."



      Ngân Dạ trầm ngâm lát: "Chính xác rất khó nghiệm chứng, cái này ta thừa nhận. Bất quá ta cũng nghĩ ra khả năng nào khác. Manh mối trước mắt quá ít."



      Vừa lúc đó, bỗng nhiên chuông cửa vang lên.



      Ngân Vũ lập tức đứng lên : "Ta mở cửa, các ngươi tiếp tục thảo luận."



      Ngân Vũ vội vàng ra xem xét, người đứng ngoài cửa là Biện Tinh Thần.



      "Biện tiên sinh?" Ngân Vũ : "Ngươi có chuyện gì?"



      "Ta nghĩ muốn hỏi chút tin tức của Mẫn như thế nào. Dù sao nàng cũng là hàng xóm bên cạnh, cũng có chút cảm tình nên muốn hỏi chút."



      "Ân, vào ."



      Trong phòng khách phòng 404, Biện Tinh Thần chỉ thấy Lý cùng Kha Ngân dạ vẫn còn thảo luận, nghe được "Minh hôn", "Hôn lễ" cái gì đấy.



      "Cái kia... Lầu trưởng." Tinh thần lập tức hỏi: "Mẫn, nàng còn sống ?"



      "Cái này..." Lý lắc đầu, : "Tình huống của nàng rất xong."



      "Rất xong? Có ý gì?" Tinh thần bất an đứng dậy: ... phải là cái tin nhắn kia trúng rồi chứ.



      "Mẫn mặc vào bộ Giá y kia, giờ biến thành quỷ ."



      Tinh thần nghe được câu đó, đầu óc cảm thấy trống rỗng!



      Cái tin nhắn kia, vẫn còn trong điện thoại người !



      "Cái gì... Chuyện khi nào..."



      " giờ trước Tử dạ gọi điện thoại đến. Nàng cùng Mẫn tiến vào Công ty may Giang Phong lâu, Ngân Dạ bổ sung : "sau đó, liền..."



      Nghe xong tất cả việc Tinh thần vội vàng : "Ta, ta cảm giác thoải mái, ta trước."



      xong, giống như chạy trốn khỏi phòng, phi tốc vọt tới trước thang máy, vươn tay, run rẩy nhấn vài cái nút.



      "Thực... Thực... !"



      "Người kia, có thể tiên đoán!"



      Giờ phút này Tinh thần kích động kềm chế được! Người kia, nếu quả thực có thể vẽ ra tương lai của huyết tự, như vậy cơ hội sống gia tăng rất lớn! Thuận lợi tới lần thứ mười huyết tự, cũng phải thể!



      Người kia, như thế nào đây?



      Giao dịch, giao dịch cùng với mình! Quản muốn đòi thù lao khỉ gió gì... thù lao! Tiền? Nếu như đòi tiền làm sao bây giờ? Tuy Biện gia rất có tiền, nhưng cha mẹ đều đưa cho ca ca quản lý.



      Nhà! Bán tòa biệt thự kia , cũng có rất nhiều rồi! căn biệt thự lớn như vậy, lại còn ở trung tâm! Người kia có đòi tiền, cũng vẫn trả được. Dù thế nào, muốn 1000 vạn là tối đa chứ? Nếu như nhiều hơn nữa làm sao bây giờ?



      Kêu phụ thân ở Mỹ gửi tiền? Nhưng nếu người kia muốn quá nhiều, cái đó.. mình...



      Đáng hận chính mình lại có tiền! Mình như thế nào cũng là thiếu gia của Biện gia! Biện gia sinh sống buôn bán tại nước ngoài, sinh ý cũng trải rộng tới mấy quốc gia!



      Nếu như phụ thân về sau truyền lại di sản, ít nhất cũng có thể phân nửa, tính người thần bí kia muốn năm sáu trăm ngàn đô la, mình cũng có thể đối phó được! Nhưng phụ thân bây giờ còn sống rất tốt.



      Ngược lại biết , mẫu thân trước khi qua mỹ, mở cho ca ca tài khoản trong nước, bên trong có lẽ có ít tiền.



      Ca ca có tiền.



      cái ý niệm đáng sợ phát sinh trong đầu .



      Người kia, rất có thể đòi tiền! Đúng vậy, đương nhiên là đòi tiền, phải đòi tiền vậy muốn cái gì? Giao dịch chính là mệnh của mình, cho dù ra giá bao nhiêu mình cũng phải ứng phó!



      Tinh thần đoán chừng, dùng sủng ái của mẫu thân đối với ca ca, tính cho mấy chục nghìn đô la, cũng phải là được. Sản nghiệp của Biện gia quá lớn, chút tiền ấy đáng kể chút nào.



      Chi phiếu, ca ca để chi phiếu ở đâu? , còn phải có mật mã.



      Cửa thang máy vừa mở, Tinh thần liền bước vào.



      Người thần bí kia đoán chừng rất nhanh liên hệ với mình, ra thù lao. Trước đó nhất định phải chuẩn bị tiền thỏa đáng! Người kia, tuyệt đối chính là xem trọng thân phận Biện thiếu gia, mới lựa chọn giao dịch với mình !



      Thang máy xuống tới lầu . Tinh thần vội vàng rời khỏi nhà trọ, giơ cổ tay lên nhìn thời gian.



      tại lập tức về nhà, sau đó, tìm chi phiếu. Nhưng nhà lớn như vậy, nếu như ca ca giấu , tìm đến ngày tháng năm nào mới ra! Huống chi, còn nhớ trong nhà có mấy cái tủ sắt! Mật mã cùng chìa khóa Tủ sắt, cũng chỉ ca ca có. Có lẽ bên trong chính là rất nhiều tiền mặt cũng chừng...



      Trực tiếp hỏi ca ca mượn tiền, nhất định hỏi vì sao. Người thần bí kia tuyệt thể ra. Nhưng vì sao, ca ca có khả năng cho mình mượn tiền.



      Như vậy, cũng chỉ có...



      Dùng biện pháp mạnh!



      Đánh ca ca bất tỉnh, sau đó đem nhốt lại, bức giao chi phiếu, ra mật mã! Chỉ cần lấy được tiền, người thần bí kia vẽ cho mình tương lai của huyết tự.



      Như vậy, có thể ly khai khỏi nhà trọ!



      Tinh thần sải bước nhanh hơn, biết , chính mình nhất định phải nhanh chóng!



      Ca ca... Cái này coi như là... Ngươi trả cho ta khoản nợ về con mắt...



      Chớ có trách ta!

    4. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 7:

      Trong phòng ăn công nhân, gian vẫn u ám thôi.

      "Như vậy tốt hơn."


      Dùng càng nhiều vật che chắn như bàn hay ghế , còn mình nấp phía sau, khả năng bị phát hơn chút. Lúc ban đầu mọi người cho rằng quỷ thể nhìn thấu đồ vật hay năng lực định vị , nhưng hôm nay xem ra, khả năng này ngày gia tăng.


      Ba người lặng lẽ phối hợp trong đêm tối dám làm ra bất cứ tiếng động gì , chỉ sợ thanh kia đưa quỷ tới.


      Thời gian cứ lặng lẽ trôi qua.


      Tử Dạ quay đầu lại, nhìn Kim Đức Lợi cùng Thẩm Tử Lăng sau lưng, hai người bọn họ giờ phút này thần sắc có chút bình tĩnh hơn. Bất quá, chưa thấy sinh lộ huyết tự, muốn chạy thực rất khó khăn.

      Đúng lúc này, bỗng Thẩm Tử Lăng câu.


      "Tử Dạ , bộ giá y đó, có thể nhìn ra là triều đại nào ? hỷ phục của tân nương thời cổ đại cũng thay đổi theo từng triều đại đúng ?"


      Trước mắt , bọn lên mạng sưu tập rất nhiều tư liệu về y phục cổ đại để phòng trừ bất cứ tình huống nào. Bất quá, tư liệu mạng cũng thể tận mắt nhìn , nhưng tình thế bây giờ căn bản cũng làm được gì nhiều.


      Tử Dạ muốn chuyện, nhưng Kim Đức Lợi thấp giọng hỏi: "Có ý tứ gì? Điều này rất quan trọng sao?"


      "Điều này, nếu như kết hợp cùng với phong tục cưới xin thời cổ đại mà ..., có lẽ có thể lý giải được sinh lộ của huyết tự." Thẩm Tử Lăng tiếp tục : "theo như những gì tôi biết mà ..."


      " như vậy , có thể ..." Kim Đức Lợi trầm ngâm hồi, : " bị bồi táng theo cũng có thể là manh mối?"


      " Bồi tang nghĩa là chết theo ư?"


      "Ân, " kim Đức Lợi tiếp tục: "Ngươi cũng biết , thời kì nô lệ, từng có hủ tục khi người chồng chết vợ cũng bồi tang theo . Hoàng đế sau khi chết, có rất nhiều phi tử cùng cung nữ bị bồi tang theo hầu hạ . Cái này cũng có thể là manh mối chứ?"


      Tuy chỉ là suy đoán lung tung ,nếu tập trung xuy xét theo hướng "Cổ đại" ...


      Tử Dạ vẫn luôn luôn chú ý xung quanh, nhất là trần nhà. Có khe hở giữa hai cái bàn , nàng tập trung chú ý quan sát quan sát động tĩnh bên ngoài , bất luận chỉ là ngọn cỏ đong đưa theo gió , nàng đều lập tức phản ứng.


      Quỷ cảm giác được? hay có phải vì cơ thể Mẫn chỉ là người bình thường?

      tại tinh thần của Mẫn vẫn giống như trước ? Hay chỉ mình cơ thể sang cảnh giới "siêu phàm ", hay trí óc nàng cũng bị quỷ chiếm giữ luôn?


      Trong huyết tự, những bộ phận có thể lý giải bằng tượng vật lý, thường là mấu chốt cấu thành nên sinh lộ.


      Giả định ở thời điểm này..., trí nhớ Mẫn bị Quỷ nhìn thông suốt, cách khác quỷ hoàn toàn có khả năng nhớ hết số điện thoại của mỗi người . Nhưng giờ tất cả điện thoại đều chuyển sang chế độ rung, cách nào thông qua tiếng chuông để phán đoán vị trí.


      Hơn nữa nếu trí nhớ Mẫn bị nhìn thấy ..., vậy có thể phán đoán ra, mảnh vỡ khế ước người mình.


      Đây đúng là điểm trí mạng , cách khác, quỷ ưu tiên giết người cầm mảnh vỡ khế ước , chính là mình. Nếu là như thế, chỉ có thể giống lần trước tại cư xá Ninh Phong vứt bỏ mảnh vỡ để bảo toàn sinh mạng. Lý lúc ấy "Chỉ thị" nàng qua điện thoại , tất nhiên là nàng nghe rất ám hiệu.


      Nhưng khế ước địa ngục, chính là con đường tắt để có thể rời bỏ nhà trọ cách nhanh chóng. Nếu phải vạn bất đắc dĩ, Tử Dạ lựa chọn làm như vậy . Mà tình huống "Vạn bất đắc dĩ", rất dễ phát sinh khi chấp hành huyết tự.


      Đối mặt với khả năng siêu phàm của quỷ, vượt qua những lý luận khoa học thông thường, căn bản là có đối sách. thể dùng phương thức bình thường để giết quỷ , đây chính là điểm trí mạng đối với các hộ gia đình.


      Ngoại trừ tìm kiếm "Sinh lộ", hoặc sử dụng mảnh vỡ khế ước địa ngục, mới có thể cùng Lý sống sót rời .


      Ngày đó, trong nhà hàng, Lý với mình, nhất định phải lấy được địa ngục khế ước. Thanh của lúc ấy tựa như rất quyết liệt, cùng thống khổ.


      Tử Dạ hiểu nổi nỗi khổ tâm trong lòng .

      , rất ràng, muốn thành công phải liều mạng cùng với những hộ gia đình từng vào sinh ra tử khác , trở mặt thành thù. Hạ Uyên chết rồi, Diệp Khả Hân chết rồi, Đường Lan Huyễn chết rồi, Dương Lâm cũng chết rồi...


      Có lẽ, tương lai Lý còn phải dùng chính bàn tay giết chết những người mà từng quý trọng.


      Lúc ấy tuy nhìn thấy, nhưng Tử Dạ biết , Lý khóc trong lòng . ra muốn mình có thể bảo vệ bản thân và những hộ gia đình khác, hy vọng có thể cứu nhiều người khác. tựa hồ đối với chuyện này hơi cố chấp chút. Mà cố chấp này đến khi thấy được khế ước địa ngục , tâm tư lại trở nên dao động.

      Tính mạng của Tử dạ và người khác đều khách quan như nhau , nhưng lại lựa chọn người phía trước.


      Cho nên, khi rằng "Giết chết" những hộ gia đình khác , Tử Dạ rất ràng. Lý phải loại người có thể tùy tiện "Giết" người khác , bởi vậy tâm tư của phải chịu đả kích rất nhiều.


      được các hộ gia đình khác kính phục và nể trọng nhưng cũng thể , Lý vì điều này mà giằng xé tâm can , giữa bảo tồn lương tri và nhân tính hay bảo tồn tính mạng chính mình. sống sót, thể làm như vậy.

      Dù coi trọng mạng sống của bản thân, nhưng vẫn ra hiệu cho Tử Dạ từ bỏ mảnh vỡ để toàn toàn tính mạng cho nàng .

      Vì sống sót, có thể vứt bỏ nhân tính , nhưng lại chút do dự muốn bảo vệ mạng sống củaTử Dạ . Nếu như ra ám hiệu, Tử Dạ vẫn giữ mảnh vỡ khế ước bên mình , cũng có khả năng bị người khác cướp đoạt, nhưng cơ hội là rất .

      Nhưng nếu mảnh vỡ lần nữa rơi vào tay của quỷ, việc lấy lại và khả năng trở về hầu như bằng .


      Trong nội tâm Lý , Tử Dạ so với , hay những hộ gia đình khác, đều quan trọng hơn tất cả.

      Nàng lại lần nữa sờ tay vào chiếc túi bên trong ngực.

      Nàng đem mảnh vỡ khế ước mang về .

      Nàng, muốn nhìn..., bộ dạng thống khổ của Lý .

      Bởi vì, đối với Tử Dạ mà , Lý cũng đồng dạng trọng yếu nhất. So bất luận điều gì đều quan trọng hơn.

      Bỗng Tử Dạ cảm giác tay có chút ẩm ướt . Nàng lập tức giơ lên trước mắt xem xét, tuy nhiên chỉ thấy rất đen, nhưng xông vào mũi là mùi máu tanh nồng nặc!

      Tử Dạ lập tức đưa tay sờ lên ngực rồi nhìn mặt đất, liền phát , máu chảy xối xả ngay phía sau mình!

      Nàng lập tức quay đầu lại , Thẩm Tử Lăng cùng kim Đức Lợi ngồi rất bình thường.

      Nửa đêm lập tức đẩy Thẩm Tử Lăng, : "Thẩm..."

      Còn chưa dứt lời, thân thể Thẩm Tử Lăng ngã lăn mặt đất, nhìn kỹ lại, lồng ngực của xuất lỗ hổng bằng cái chén ăn cơm!

      chết!

      Cứ như vậy vô thanh vô tức, ở sau lưng bọn mà chết!

      "Ah ——" kim Đức Lợi lập tức muốn hét ầm lên, Tử Dạ liền che miệng , nhanh chóng đứng lên, hướng phía trong chạy tới gần cánh cửa!

      Khi chạy , nàng ngừng nghe thấy dưới những mặt bàn phụ cận phát ra những tiếng va đập mãnh liệt. Khóe mắt thoáng liếc qua , lập tức nhìn thấy thân ảnh mầu hồng hồng phi thân theo!


      Nàng cùng kim Đức Lợi chạy cực kỳ nhanh lao ra khỏi nhà ăn , hai người ai bảo ai cắm đầu chạy!

      Tử Dạ cảm giác sau lưng đầy mồ hôi lạnh.

      Mẫn biến thành quỷ , điều này khó tưởng tượng được ! động tĩnh liền lập tức giết chết Thẩm Tử Lăng , nếu vậy, vừa rồi nàng ấy cũng có thể vô thanh vô thức đưa mình vào cõi chết.

      "Chia nhau ra chạy!" Tử Dạ với Kim Đức Lợi : " chạy cùng chỗ sớm muộn chết hết!"

      có lựa chọn khác!

      Tạm thời chạy tách ra mới hòng giữ được mạng sống!

      xong chờ Kim Đức Lợi có đồng ý hay , Tử Dạ vòng sang hướng khác chạy !

      Có thể đây là canh bạc có hai lựa chọn . Nhưng Tử dạ vô cùng ràng, quỷ rất có thể ưu tiên lùa theo nàng. Nhưng tại nàng nghĩ ra phương pháp tốt nhất để tăng khả năng sinh tồn .

      Tiến lên phía trước là nhà xưởng cao tầng , nàng phát mình tiếp cận ngày càng gần với xưởng xuất khẩu rồi. Căn cứ trí nhớ của nàng về vị trí nhà máy, Tử Dạ ngoặt vào khúc cua khác đường, chạy như bay, nhưng mà...

      Cảm giác trái tim đập mãnh liệt bắt đầu đánh úp lại!

      Từ bỏ mảnh vỡ khế ước địa ngục sao?


      Tử bỏ mảnh vỡ, điều này nghĩa là từ bỏ chính tương lai của nàng cùng Lý !

      Tử Dạ ngừng túm chặt lấy quần áo, nàng cách nào hạ quyết tâm vứt bỏ mảnh vỡ.

      Bác sĩ Đường chết, nàng thấy rất ràng. Tâm Ma của con người ở Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị, biến thành ác mộng có mặt khắp mọi nơi, dù chỉ là tượng duy tâm. Nhưng căn bản thể nào trốn tránh, sinh lộ cũng đáng . Chỉ có khế ước địa ngục, mới có thể đối kháng với Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị!

      Lúc này, Tử Dạ chạy đến khu vực trống trải.

      quay đầu lại nhìn, có người đuổi theo, chung quanh có bất kỳ ai.


      Nhưng Tử Dạ rất ràng, dù ở đâu hay thời khắc nào quỷ cũng vẫn có thể xuất !

      Thông thường , quỷ liên tiếp giết nhiều người trong thời gian ngắn. Mỗi lần giết người đều cách khoảng thời gian, có lẽ là 10 phút, nửa giờ, giờ, thậm chí ngày.

      Nhưng lần này thời gian chỉ thị huyết tự chỉ có nửa ngày , khoảng cách tất nhiên rất ngắn! Tối đa, cũng chỉ giờ. Ít nhất, có thể chỉ 10 đến 20 phút, điều này rất có khả năng!

      Thời hạn càng ngắn , đối với mọi người càng nguy hiểm!

      Tử Dạ lấy mảnh vỡ khế ước địa ngục trong túi ra , nắm chặt ở lòng bàn tay. Nếu quả đến thời điểm đó , chỉ có thể ném mảnh vỡ khế ước ra, tranh thủ thời gian chạy trốn.

      Chung quanh, hoàn toàn yên tĩnh. Điều này rất đáng sợ, vì nó tác động rất nhiều đến tâm lý của con người.

      ngừng xem xét xung quanh, phía , thậm chí ngay dưới chân. nơi nào mà Tử Dạ bỏ qua , nhưng hết thảy đều rất bình thường.

      yên lặng trước bão táp.

      Tử Dạ phán đoán nên chạy về hướng nào , kế bên nhà xưởng còn có ba tòa nhà khác , chạy vào nhà xưởng chẳng khác nào tiến vào cái lồng giam, nàng trước đó có nghiên cứu qua, nhà xưởng này chỉ có cửa ra vào. Tuy có thể dùng cửa sổ chạy trốn, nhưng tác dụng so với cửa lớn chậm hơn rất nhiều, dám trêu đùa với tính mạng. Nếu tiến vào các công trình khác có thể lấy vật dụng khác để che chắn cho bản thân , nhưng vấn đề là...

      Nếu quỷ quả thực có năng lực cảm nhận được vị trí của mình sao? Nhưng nếu có tất cả là vô dụng. Vừa rồi trong phòng ăn ,vị trí của nàng và 2 người kia , từ bên ngoài xác định thể thấy . Trừ phi con quỷ này có con mắt nhìn xuyên thấu ah , khả năng này, chẳng khác gì năng lực có thể cảm giác được vị trí. Công ty may Giang Phong chiếm diện tích , nhưng có mắt xuyên thấu chỉ cần nhìn qua lượt là có thể phát vị trí nấp của mỗi người.


      Cuối cùng, Tử Dạ quyết định, tiến vào bên trong tòa nhà cạnh với nhà xưởng , nhưng lên lầu.

      Thời gian, còn rất dài.

      Nàng căn bản lựa chọn.

      Sinh lộ, vẫn còn rất khó suy đoán, dù sao manh mối quá ít.

      Cùng lúc, Tinh Thần , tới khu biệt thự của ca ca . qua cây cầu nổi ở giữa lòng hồ nhân tạo , căn biệt thự nguy nga xuất ngay trước mắt.

      Tinh Thần quyết định dù thế nào cũng phải làm cho bằng được.

      Ca ca sau này có lẽ là trợ giúp rất lớn đối với Tinh Thần , nhưng với trí tuệ của Lý , kỳ cũng kém ca ca là bao. Cho nên, ca ca có thể cần tồn tại.

      Ý niệm tà ác trong đầu Tinh thần quả thực cũng làm phi thường áy náy, nhưng tại còn lựa chọn nào khác.

      Nếu thứ người kia muốn hẳn là tiền , cho dù tốn bao nhiêu tiền cũng phải làm bằng được cầu của . Hơn nữa, còn có thể lựa chọn hộ gia đình khác để tiến hành giao dịch.

      Nhưng, bây giờ Tinh thần do dự bên ngoài dám tiến vào.


      Ta làm cái gì vậy?

      Tự vấn lòng, Tinh Viêm là huynh trưởng rất có trách nhiệm . cũng chưa từng làm chuyện gì có lỗi với mình , ngược lại còn rất quan tâm mình. Nhưng cũng bởi vì tư chất ưu việt hơn người kia , có lúc ra vẻ tự tin, thậm chí tự kiêu ngạo chút, cũng là chuyện bình thường. bao giờ che dấu tài năng của mình trước mặt Tinh thần , điều đó làm cảm thấy vô cùng áp lực.

      Tinh Thần, cơ hồ làm điều gì cũng đều thất bại , vượt qua nổi ca ca. thành thạo công việc gì , tài năng kinh doanh cũng có. Từ , bị mẫu thân bỏ rơi quan tâm .

      Thế nhưng, ca ca vẫn hẳn bỏ rơi , mực dạy bảo cẩn thận, truyền thụ cho rất nhiều kinh nghiệm học tập, chính muốn đến Trung Quốc , cũng là ca ca đáp ứng .


      "Ta..."

      hận ca ca cũng phải , có ca ca tài giỏi như vậy sao có thể ghét bỏ được.

      Khi Tinh Thần đứng suy nghĩ mông lung , điện thoại của lại vang lên. Tinh Thần lập tức mở điện thoại, nhìn cái dãy số lạ lẫm màn hình.

      thanh quen thuộc truyền đến: "Như thế nào đây? Ngươi bây giờ, biết tin nhắn kia là hay giả chưa?"

      "Ta tin tưởng ngươi!" Tinh Thần thể chờ đợi được nói: "Ngươi, ngươi có điều kiện gì? Có điều kiện gì ngươi cứ việc a!"

      "Đừng vậy gấp như , dù sao chỉ thị huyết tự tiếp theo của ngươi còn chưa tới ah."

      "Ngươi có phải hay trong những hộ gia đình? Nếu như ngươi là người trong nhà trọ mà ..., có thể khẳng định vượt qua rất nhiều lần huyết tự, chẳng lẽ ngươi là Lý ? Hoặc là Kha Ngân Dạ? hay là Kha Ngân vũ?"

      "Hộ gia đình? Đừng giỡn. Nhớ kỹ việc, ta đối với tất cả các ngươi mà , là 'Thần' . Sinh tử của các ngươi, toàn bộ trong ý niệm của ta , hoàn toàn do ta quyết định. Ngươi tin ?"

      "Ta, ta tin! Van cầu ngươi, điều kiện của ngươi là gì? Nhanh cho ta , tiền đúng ? Hay là..."

      "Nếu là tiền mà ..., đương nhiên cũng có thể, bất quá phải thứ ta muốn nhất . Thứ ta muốn nhất chính là, chứng kiến bản tính tàn bạo, giả nhân giả nghĩa của nhân loại , chứng kiến bản chất nguyên thủy trong lòng mỗi người , khi cái ác cứ từ từ ra. Đối với ta mà , đó chính là khoái hoạt lớn nhất. Đó là thứ ta mà muốn người phải làm , ngày mai ta liên hệ với ngươi sau ."

      "Bản chất nguyên thủy của nhân loại ư ?" Tinh Thần nắm chặt điện thoại trong tay : "Đây rốt cuộc là có ý gì? Hẳn là... Hẳn là ngươi kiến tạo ra nhà trọ sao? Huyết tự nguyền rủa cũng là chính ngươi sáng tạo ra hay sao? Là người chủ đạo chi phối toàn bộ mọi thứ ư ?"

      "Ha ha ha ha ha!" thanh cười ha hả: "Trí tưởng tượng của ngươi rất phong phú, sáng tạo ra nhà trọ? Ta đâu có quyền năng lớn như vậy. Trước kia, khi ta giao dịch cùng Hạ Uyên cũng chưa từng có ý nghĩ giống như ngươi."

      Nghe được câu này, Tinh Thần lập tức cảm giác thân thể cứng đờ, lắp bắp hỏi: "Ai? Hạ... Hạ Uyên? Là có ý gì?"

      " cho ngươi biết, cũng sao."

      Thanh kia bắt đầu trở nên trầm thấp, tràn đầy ý vị cổ quái làm cho người khác sởn hết cả gai ốc.

      "Hơn năm năm trước kia, ta cùng nam nhân tên là Hạ Uyên, cũng tiến hành giao dịch như thế này. Ta đưa cho những bức họa có gợi ý sinh lộ, từ lần huyết tự thứ nhất đến lần huyết tự thứ năm, người đó có thể sống sót là dựa vào ta, sống được năm năm đó chính là tuổi thọ mà ta tặng cho !"

      Tinh Thần cảm giác toàn thân băng lãnh.

      Thời điểm gia nhập nhà trọ, cũng chưa lâu lắm , Hạ Uyên khi đó chết rồi. Phần lớn mọi người đều Hạ Uyên, mỗi lần chấp hành huyết tự đều rất bình thản tự nhiên, có thể phán đoán chuẩn xác được sinh lộ , lần lượt thoát hiểm trong gang tấc . Đồng thời cũng tìm hiểu được rất nhiều quy tắc của huyết tự, cộng thêm với kinh nghiệm của hơn chục hộ gia đình khác rồi đưa ra kết luật, sau đó cho toàn bộ mọi người.

      "Nếu như có ta, ở lần huyết tự thứ nhất chết rồi. Khi đó, cùng ta giao dịch hẳn chỉ có mình . Nhưng là người cùng ta giao dịch với thời gian dài nhất. Ngươi biết tại sao ?"

      "Vì... vì cái gì?"

      "Bởi vì tên Hạ Uyên đó , mực hy vọng có thể giải cứu những hộ gia đình khác, có thể tận dụng khả năng này cứu nhiều người ah. Nghe hay lắm cứ như là vĩ nhân ấy , lúc đó ta đối với rất hảo cảm , cảm thấy phi thường hứng thú.

      Ta chờ xem com người 'Giả nhân giả nghĩa " này có thể tiếp tục được bao lâu đâu đây? Ta hứng thú muốn biết. Vì thế nhất định phải cho sống thời gian dài ah. Vì vậy, ta cùng tiến hành giao dịch. Ta có thể cung cấp cho manh mối sinh lộ của huyết tự, nhưng chỉ khi gần kề lúc chấp hành chỉ thị mới cấp manh mối cho . Tất nhiên được phép tiết lộ cho người khác biết!"

      "Ngươi... Ngươi bậy bạ gì đó! Hạ Uyên trước kia chấp hành thành công năm lần huyết tự, ta nghe các hộ gia đình , rất nhiều lần cùng những người khác cùng sống sót trở về. Nếu như mình có manh mối sinh lộ..."

      "Ta cũng qua cho ngươi, lúc ấy giao với ta chỉ có mình Hạ Uyên ah..."

      Nghe đến đó, Tinh Thần tức khắc hiểu .

      " Mặc dù có manh mối sinh lộ nhưng phải ai cũng biết chính xác , nên cũng có những hộ gia đình thể sống sót . Hạ Uyên có thể còn sống sót cũng hẳn do chính bản thân mà chỉ là , manh mối sinh lộ ta cho là mấu chốt quan trọng nhất. Thuận tiện nhắc tới... Hạ Uyên tổng kết ra rất nhiều quy luật huyết tự cho các ngươi biết a? Nhưng các ngươi cảm giác kỳ quái sao?"

      "Kỳ quái? Kỳ quái cái gì?"

      "Vì cái gì, có thể tìm hiểu được nhiều quy tắc như vậy? thực tế dù có thông qua mười lần huyết tự số lượng cực ít , cộng thêm tỉ lệ tử vong cao như vậy, dù có trải qua vài thập niên tích lũy , mà số lượng các quy tắc đâu có ít , mà tất cả chỉ do chính Hạ Uyên cho các ngươi biết, các ngươi cảm giác được chút gì kỳ quái sao? Ví như huyết tự lần sáu đến mười có thể trực tiếp trở về nhà trọ, từ lần huyết tự thứ năm có khả năng số lượng quỷ hồn tăng lên, nhưng rất ít gặp. từng có người dùng Boom tàn phá nhà trọ…, nhiều tin tức như vậy, mà chỉ có mình Hạ Uyên biết hết tất cả ... Các ngươi đều cảm giác kỳ quái sao?"

      Tinh Thần cơ hồ đứng yên.

      "Chẳng lẽ... Chẳng lẽ ..."

      "Những ... quy tắc kia, toàn bộ đều là ta cho biết đấy. Xem như tặng kèm. Ta cho biết, chấp hành huyết tự tuyệt đối thể sinh lộ cho những hộ gia đình khác , nếu như tiết lộ làm những hộ gia đình đáng nhẽ chết lại sống sót, ta cùng giao dịch nữa . Người đó luôn mồm , muốn giải cứu những người khác , nhưng hành động hoàn toàn nghe theo ta ... Khi chấp hành huyết tự ở ngã tư đường, ngươi có nghe qua chưa?"

      "Ah... có nghe qua, lần đó vận khí của Hạ Uyên là vô cùng tốt ..."

      "Vận khí? Ngươi tin tưởng có người có vận khí tốt như vậy sao? lần, bốn chiếc xe liên tục phóng tới , làm sao có thể né kịp được chứ . Sinh lộ chính là nằm ở những chiếc gương lồi ở bốn góc đường , trong bốn chiếc xe chỉ có hai là còn hai là ảo ảnh . Chiếu vào gương tất nhiên thể nhìn thấy được , đó là 'Ảo ảnh' . Nếu nhào về hướng của những chiếc xe 'Ảo ảnh' tất nhiên xẩy ra chuyện gì rồi. Đương nhiên phán đoán cũng cần chút thời gian, tốc độ xe lại nhanh như vậy, tất nhiên vẫn bị va chạm, nhưng cũng bởi vì kịp thời tránh được cho nên may mắn thoát chết. Sau đó , lại dối rằng bị quệt trúng nhưng bị bắn ra xa nên chết, ràng gần trong gang tấc có thể cứu được người khác, nhưng vì tính mệnh mà bỏ qua bọn ! đó là chính là phần tội ác trong con người . Ta muốn xem giả nhân giả nghĩa của nam nhân này tột cùng đến cỡ não! Nên khen ngợi bằng cách cho rất nhiều quy tắc tiềm của nhà trọ . Thông qua những bức họa của ta..."

      " vì cái gì... Vì cái gì lần huyết tự thứ sáu Hạ Uyên lại chết chứ? Ngươi phải từ trước đến nay cùng giao dịch sao? Vì cái gì..."

      " có gì. Chỉ là 'Chán ghét' mà thôi. đem đến cho ta 'Khoái hoạt' đủ rồi, ta cần nữa, cho nên, lần huyết tự thứ sáu ta với : ‘ Trước ngày hãy đến căn biệt thự kia , sau đó ngươi phát manh mối của sinh lộ, nhưng thực tế, ta vẽ bức họa , ở tại biệt thự bị ác quỷ hắc ám giết chết . Cho nên, ta ..."

      "Ngươi... Ngươi..." Tinh Thần ra lời.

      Người này, là ác ma, là ác ma!

      "Ta đây làm sao biết ngươi có thể cũng như vậy đối với ta? Ngươi..."

      " sao. Ngươi cùng Hạ Uyên khác nhau , cho ta rất nhiều thù lao rồi , với ta là quá đủ. Chỉ cần ngươi có thể trả thứ thù lao mà ta muốn, ta, lừa gạt ngươi. Đương nhiên tin hay tin tùy ngươi. Ta còn có thể liên lạc với ngươi tiếp , nếu đồng ý trả thù lao cho ta. Đương nhiên nếu là ngươi muốn cùng ta giao dịch, cũng sao cả. Chỉ có điều... Ta có thể chính xác cho ngươi biết..."

      "Lần chấp hành huyết tự thứ ba, ngươi, chết!"

      Điện thoại tức khắc dập máy.

    5. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Chương 8
      hành lang tối om.



      Gió lạnh thổi qua những ô cửa sổ bị vỡ nát. Tử Dạ đường luôn luôn quan sát bốn phía xung quanh .Tinh thần luôn trong tình trạng căng thẳng, lo sợ quỷ hồn xuất bất cứ lúc nào.


      Vì cái gì, đợi thời gian dài như vậy mới giết Thẩm Tử Lăng? Coi như tính cả khoảng thời gian trì hoãn khi Mẫn lọt vào nguyền rủa cũng quá lâu.



      Tử dạ từng bước suy đoán, phải chăng quỷ hồn cần điều kiện nào đó mới có thể ra tay giết người. Thẩm tử lăng cấu thành nên điều kiện mới bị quỷ hồn giết chết.



      làm chuyện gì mà chúng ta làm?



      đến trươc cách cửa lộ dấu sỉ sét, Tử dạ đứng lại.



      " chết theo" (bồi táng) .



      Tuy phải ngay lập tức bị giết chết, nhưng cũng chênh lệch bao lâu. Chẳng lẽ trúng mấu chốt sinh lộ sao?



      Trong lịch sử, cho dù là đại đế quốc hay vài tiểu quốc, vô luận từ xã hội nô lệ đến xã hội phong kiến, cho dù ở thời kỳ nào cũng xuất những tục lệ như thế.





      Thời kỳ nô lệ, chủ nô sau khi qua đời, cũng chôn theo rất nhiều nô lệ. Đến đời Tần, Tần Thủy Hoàng xây hoàng lăng dùng tượng binh sĩ chôn cùng để thay thế cho nhân mạng.



      Tử dạ xuyên qua cái hành lang, tiến vào trong đại sảnh.



      Mảnh vỡ khế ước kia, vẫn xiết chặt trong lòng bàn tay nàng.



      Đại sảnh có chút trống trải, cái này có lợi mà cũng có hại. Có lợi là quỷ dễ dàng đột ngột xuất , có hại chính là chẳng có nơi nào để núp.



      Đương nhiên, nếu quỷ có thể cảm nhận vị trí, có lẩn trốn cũng chẳng có bao nhiêu ý nghĩa.



      Đúng vào lúc này, Tử dạ thoáng chuyển đầu nhìn sang bên cạnh, lại thình lình trông thấy...



      Kiện hỷ phục, ràng nằm mặt đất!



      Tử dạ lập tức cảnh giác, xoay người chạy về hướng ngược lại, nhưng mà, vừa xoay mình, lại thấy kiện hỷ phục nằm phía trước mặt! Quay đầu nhìn về vị trí cũ… nó biến mất.



      Thân thể Tử dạ dần băng lãnh, vì cái gì chỉ có kiện hỷ phục? Mẫn đâu?



      Mẫn ở nơi nào?



      Bỗng cánh tay gân guốc tím bầm khẽ chui ra từ ống tay áo ! Lập tức, cả bộ giá y nằm mặt đất bắt đầu phồng lên!



      Tử dạ quay đầu lại muốn chạy, nhưng bất kể nàng xoay phương hướng nào đều xuất bộ hỷ phục chặn đường!



      Cái tay còn lại cũng vươn ra, gương mặt Mẫn vặn vẹo từ từ chui ra khỏi cổ áo, nhô dần lên...



      "Mẫn, tỉnh táo lại!" Tử Dạ chỉ có thể dùng chiêu cuối cùng này: "Ngươi phải muốn sống sót sao? Ngươi phải muốn chết sao? Vậy nhanh tỉnh táo lại, nên bị bộ hỷ phục này điều khiển!"



      Dùng chiêu tình cảm có hiệu quả sao? Tử Dạ biết, nhưng thân thể Mẫn được khoác lên bộ giá y xuất đầy đủ.


      Nàng từng bước tiến lại!



      còn cách nào.



      "Ta đưa mảnh vỡ khế ước cho ngươi!"



      Tử dạ đến đây, ngay lập tức vứt mảnh vỡ sang bên, còn thân người xoay hướng ngược lại định chạy trốn. Ai biết đúng lúc này, bên cánh cửa bị đẩy mạnh, Kim Đức Lợi vọt ra, hét lớn tiếng. Cùng lúc đó, mảnh vỡ tay Tử Dạ vừa buông ra lọt vào tay Kim Đức lợi!



      lập tức hô to: "Trốn!"



      Sau đó hai người hướng về phía cửa lớn bỏ chạy!



      Tựa hồ, con quỷ kia bị "Khế ước mảnh vỡ" mê hoặc, mà tốc độ hai người chạy nước rút rất nhanh, nhất thời chạy ra bên ngoài xưởng. Kim Đức Lợi thoạt nhìn rất hưng phấn, bởi vì đoạt được mảnh vỡ địa ngục khế ước!



      Lao ra khỏi nhà xưởng, với tử dạ ở bên cạnh: "Doanh tiểu thư! Đa tạ mảnh vỡ khế ước của ngươi rồi! Cái này Lý cũng có lý do gì làm khó dễ ta a!"



      "Chạy , cái này sau!"



      Tử dạ lúc này cũng bất chấp, con quỷ kia vẫn có thể chạy theo phía sau! Bất quá, tại mảnh vỡ khế ước tay kim Đức Lợi, cách khác, đối tượng ưu tiên công kích phải là mình nữa.



      Cùng lúc đó, ở nhà trọ.



      gọi điện thoại cho Tinh thần.



      "Ngươi cùng Mẫn trở thành hàng xóm cũng thời gian dài, nàng, về phương diện tinh thần nàng có nhược điểm gì ? Ví dụ như đặc (biệt) sợ chuột, sợ gián, hoặc là sợ độ cao, các loại..."



      "Ta cũng lắm."



      nhớ, Mẫn thân là nhi. Như vậy, nàng cũng có cha mẹ hay người thân.



      "Mẫn còn có bằng hữu nào ?"



      Lúc này, Tinh thần nhớ tới Mẫn đề cập qua với nữ tử tên Thâm Vũ.



      Hài tử bị chính cha ruột xâm hại mà sinh ra.



      lòng nóng như lửa đốt nói: " tại Mẫn bị quỷ ám vào người , tạm thời ta cũng chưa nghĩ ra được sinh lộ, chỉ có thể `còn nước còn tát`, tìm hiểu nàng sợ cái gì hay có điều gì vẫn còn khúc mắc trong cuộc sống hay !"



      "Ta biết rồi. Mẫn, nàng còn có 'Muội muội' . Nàng lúc nào cũng lo lắng đến người muội muội kia."



      "Muội muội?" Lý nghe xong lập tức tỉnh táo, nếu như có người thân..., liệu có thể lay động thâm thức của Mẫn .



      Tuy biết điều này có phải là sinh lộ hay , nhưng tại chưa tìm ra phương pháp xử lý nào tốt hơn. Cái gọi là ‘minh hôn’ kia tạm thời rất khó chứng minh.



      "Muội muội nàng tên gọi là gì? ở nơi nào?"



      "Nàng, cùng muội muội nàng đều là nhi. Muội muội nàng, tên là Thâm Vũ. Bất quá, tại biết tung tích nàng ở đâu."



      " tung tích?" Lý tâm nguội lạnh phân nửa: "Được rồi... Ngươi biết nhi viện của Mẫn ở nơi nào ? Ta tự mình đến đó lần!"



      Nếu như người thân có thể làm Mẫn tỉnh lại, Tử Dạ có cơ hội sống rồi !



      "Ngân Dạ, Ngân Vũ, nếu có đầu mối gì, lập tức liên hệ với ta!" Lý mặc thêm cái áo khoác ngoài, : "Ta đến nhi viện nhất hạ tinh đủ! Đó là nơi Mẫn từng ở!"



      "Bây giờ là rạng sáng, chỉ sợ mọi người đều ngủ rồi. Nếu có lý do gì, ngươi sao có thể hỏi thăm hay vào trong nhi viện được chứ ?"



      "Quản được nhiều chuyên như vậy!" Lý hướng cửa lớn mở ra, : "Lại mau tìm người, nếu Tử Dạ xong rồi đó!"



      Cái người gọi là "Thâm Vũ" , vì cái gì mà chọn đúng lúc này mà mất tích đâu chứ ?



      "Ta cùng với ngươi a, ta có xe." Ngân Dạ ra theo, đối với Ngân Vũ sau lưng : "Ngân Vũ, ngươi về phòng của mình trước đợi ta."



      Hai người vội vàng ly khai khỏi nhà trọ, vào bãi đỗ xe của cư Xá.



      "Ngân Dạ, " Lý lúc này bối rối tới cực điểm: "Tử Dạ chết sao?"



      Ngân Dạ mở cửa xe ra, : "Lên , chuyện này sao ta có thể biết, nếu muốn nàng chết ngươi hãy cố gắng tận dụng hết khả năng ! Bộ dạng tiêu cực này , giống phong cách của Lý chút nào!"



      Khởi động xe , Ngân Dạ hỏi: " nhi viện Tinh Đủ, nằm ở nơi nào?"



      "Ngay tại..."



      Cùng lúc đó, tại công ty may Giang Phong.



      Kim Đức Lợi cùng Tử Dạ hai người chạy trốn đến mức thở hồng hộc."Mẫn" xuất lại lần nữa chứ.



      "Kim Đức Lợi, " Tử Dạ tựa lưng vào mặt tường , hỏi cạnh kim Đức Lợi bên cạnh , "Ngươi biết thân thế hay cuộc sống của Mẫn ?"



      "Ân, coi như có biết qua chút ." ngờ, kim Đức Lợi có biết về thân thế của Mẫn .



      "Nàng là nhi, ngươi cũng biết a? Trước kia tuy ta cùng nàng có chuyện qua mấy lần. Lúc ấy là ngồi đợi thang máy ngẫu nhiên gặp nhau ah , sau đó có chuyện phiếm so sánh về sở thích của nhau à."



      "Sở thích?"



      "Ân, nàng có tính cách rất giống người bạn cùng trong dàn nhạc của ta trước kia. Đều là người thích chuyện nhiều trừ khi quen biết . Hơn nữa, nàng cũng rất ưa thích nhạc rock đấy."



      Tử Dạ nhớ Kim Đức Lợi là người thích nhạc rock .



      "Cho nên chúng ta rất nhiều chuyện liên quan đến nhạc rock , càng làm ta cảm giác tính cách của nàng rất giống người bạn kia của ta. Ánh mắt của nàng chất chứa rất nhiều vẻ lo lắng à ."



      Kim Đức Lợi đến đây, liền đem mảnh vỡ khế ước địa ngục nhét vào túi, : " Doanh tiểu thư, mảnh vỡ này giờ là của ta, ta cũng trả lại cho ngươi đâu."



      "Biết rồi, ngươi cầm ." Tử Dạ tại cảm giác khí lực toàn thân còn ,dù Kim Đức Lợi dám giết nàng, nhưng liều mạng với cũng chưa chắc bảo vệ được bản thân.



      tại vẫn nên tiết tiết kiệm thể lực nhiều chút, gia tăng hi vọng sống sót mới trọng yếu.



      "Ngươi vừa rồi nhắc tới nhạc rock?" Tử Dạ có chút ngoài ý muốn: "Chẳng lẽ, Mẫn đối với nhạc rock đặc biệt đam mê sao?"



      "Ân, nàng rất thích ban nhạc The Beatles . Vì thế, chúng ta chuyện rất là hợp ý, ngươi biết album 《abbey road》 ? Là album thứ 11 của The Beatles đó ."



      "Nàng ưa thích thể loại album này sao?"



      "Bởi vì nàng từng đề cập tới, cho nên có phải biệt thích hay đặc ta cũng biết."



      Lúc này, Tử Dạ cầm lấy điện thoại, lên mạng tìm kiếm album này.



      "Ngươi, muốn làm cái gì?"



      "Download album《abbey road》!"



      Nếu như đem cái bản nhạc này phát ra, nếu "Mẫn" nghe được..., liệu nàng có thể trở về tâm trí như lúc ban đầu ?



      Đây là Tử Dạ mạo hiểm tính mạng cùng đánh cuộc với quỷ rồi!



      《abbey road》, là alum được thu cuối cùng của The Beatles , dù 《let it be》 mới là alum được phát hành sau cùng, nhưng ra lại được thu trước . Trước khi《abbey road》 phát hành , John Lennon tuyên bố ngừng ca hát nhưng mãi gần năm sau nhóm nhạc mới tuyên bố tan rã . Đây là album được cho là hay nhất của nhóm , nó còn nằm trong top 500 album vĩ đại nhất mọi thời đại .Cho nên Tử Dạ cho rằng, Mẫn chính là rất ưa thích album này .



      nhạc này được coi là huyền thoại đấy. Có người cho rằng nhạc có thể thanh lọc tâm hồn , thậm chí nhạc còn có thể ngăn cản chiến tranh.



      Manh mối này của Kim Đức Lợi biết có phải làm nên sinh lộ hay ?



      Điện thoại của Tử Dạ phí thuê bao trả tiền sau nên down với dung lượng rất lớn, chưa đầy hồi tải xong toàn bộ ca khúc rồi.



      Bây giờ là bốn giờ sáng rồi .



      "Kế tiếp, nếu như 'Mẫn' xuất , liền phát alum này sao ?" Kim Đức Lợi khó hiểu: "Ngươi có thể xác định cái này đối với nàng có tác dụng gì ? Ta biết nàng có giống ta say mê nhạc rock nhiều lắm ah."



      "Có thể nàng si mê nhạc rock nhưng , nghe thời gian dài cũng có thể là thích ah ." Tử Dạ đến đây lại nhất mực chú ý sau lưng, : "Trước mắt chỉ có thể đánh cuộc lần thôi. Ngươi bây giờ cầm mảnh vỡ khế ước địa ngục, cách khác, ngươi chính là đối tượng bị công kích trước tiên ah."



      Mảnh vỡ khế ước địa ngục rơi tay vào Kim Đức Lợi , biết là phúc hay là họa.



      "Nhạc rock... ràng có thể trở thành cứu tinh chúng ta ?"



      Kim Đức Lợi cảm thấy điều này thể tưởng tượng nổi .



      nhi viện Tinh đủ .



      cùng Ngân Dạ xuống xe. Lúc này cổng nhi viện vẫn đóng chặt , nhưng phòng bảo vệ trực ban vẫn sáng đèn.



      bước bước lớn xông lên, chạy vào phòng bảo vệ phía sau : "Phiền giúp ta liên hệ với người trong nhi viện được , ta có chuyện rất cấp tốc!"



      "À? Có chuyện gì đợi trời sáng rồi sau." Người gác cổng bất mãn nói: "Các ngươi..."



      như muốn cái gì, liền bị Ngân Dạ ngăn ở trước mặt , : " tại chúng tôi có người bạn muốn tự sát, nàng từng lớn lên trong nhi viện này , tại, chúng tôi cần chyện với muội muội của ấy. Chỉ có như vậy mới thuyết phục nàng muốn tự sát nữa ."



      "Cái gì? Chuyện này..."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :