Chương 13 Thị trấn Vĩnh viễn dị. nguyệt khô lâu cực lớn bao trùm lấy toàn bộ thị trấn , mà mặt đất ngừng vỡ ra, trồi lên những gương mặt nhân loại hư thối. Mỗi tòa nhà, đều rậm rạp chằng chịt thi cốt cùng U Linh. Địa ngục, cảnh tượng cũng chỉ tới như vậy. Tại trung ương ngã tư đường, Ngân Vũ đối mặt với những tên hề từ bốn phương tám hướng! Trốn, căn bản có khả năng , vô luận là hướng nào, mình cũng thể thoát... Đây là mộng, là giấc mộng của chính mình! Ngân Vũ ngừng nhắc bản thân, sau đó tưởng tượng con đường trong đó căn bản có thằng hề nào tồn tại. Thế nhưng bất luận nghĩ như thế nào, những tên hề kia như trước vẫn ngừng tới gần! nguyệt ngừng phát ra hào quang cổ quái, khắp nơi chung quanh bị chiếu rọi lại càng thêm quái dị. Mà Ngân Vũ bắt đầu sợ hãi. Làm sao bây giờ? Nên làm cái gì bây giờ? Ma lực chi phối giấc mơ tựa hồ như tăng lên rất nhiều! Cùng thời gian, tại thế giới thực. Mưa như trước ngừng trút xuống, mà đường cao tốc, Ngân Dạ rốt cục gặp được Lương băng. đường lớn giờ phút này hầu như có cái xe nào, chỉ có hai chiếc xe trơ trọi đứng đối nhau, Ngân Dạ cầm dù xuống xe, về hướng xe Lương băng. Lương băng mở cửa xe, : "Kha tiên sinh, Trương tinh tại hôn mê, muội muội của ngươi bị thương ở đầu giống như những gì ta trong điện thoại, nàng bây giờ ở trong thế giới ác mộng, nếu nàng trong ác mộng bị giết chết, như vậy tại thế giới thực cũng chết !" Ngân Dạ mở cửa xe, đỡ Ngân Vũ ra, đối (với) Lương băng : "Ta biết rồi, Lương tiên sinh ngươi trước . Ta cùng Ngân Vũ đường khác về nhà trọ!" Vô luận là Quỷ hồn trong mộng cảnh hay là cái gì, chỉ cần có thể đưa Ngân vũ trở về trong căn hộ, tánh mạng của nàng được bảo đảm! Lương băng sửng sốt chút, nhưng cũng thêm cái gì, trở lại xe tiếp tục lên đường. Đưa Ngân Vũ vào ghế lái phụ, thắt dây an toàn cho nàng, Ngân Dạ nhìn vết thương trán của Ngân Vũ, nội tâm kịch liệt đau nhức. Sau đó thắt dây an toàn khởi động động cơ. Thời điểm tên hề đến trước mặt Ngân Vũ, bỗng nhiên ở phía sau chạy ra người, kết quả va mạnh vào người tên hề! Đó chính là Trương tinh! Vì trốn tránh thằng hề đuổi giết mà ngừng chạy, kết quả lúc nhìn đằng sau chú ý tới phía trước, lại ràng va vào người tên hề! Cơ hội tốt! Ngân Vũ hề do dự, lập tức cất bước về phương hướng mà chạy vội ! Về phần Trương tinh? tin đó là giấc mộng, sống chết muốn tỉnh lại, mình hết lòng quan tâm giúp đỡ, tình huống trước mắt, có khả năng cứu . Ngân Vũ tuy thiện lương, nhưng phải loại người ̉ hủ. Tự hỏi, thể làm được như Đường Lan Huyễn, tinh thần vì người quên mình. Trong mộng cảnh, Ngân Vũ phát thể lực của nàng sai biệt lắm với lúc đầu, tuy chạy đoạn đường rất dài, nhưng thể lực cũng tiêu hao bao nhiêu. Nhưng càng chạy, con đường phía trước càng hẹp, mà Ngân Vũ cũng nghe thấy, sau lưng tiếng bước chân truy đuổi dồn dập! Cùng với, mùi huyết tinh nồng nặc! Bỗng nhiên, mặt đất xẹt qua cái bóng, vật hình tròn lăn lôc lốc đường! Đó là, đầu của Trương tinh! Trong xe của Lương băng tóe lên đại lượng máu tươi, sợ tới mức vội vàng phanh lại, nhìn lại, nhìn Trương tinh ngồi phía sau là đầu nơi thân nẻo! Tức khắc cảm giác trận hoảng sợ, may mắn sớm tỉnh lại, nếu —— Cái thằng hề này, làm nhớ tới bộ phim kinh dị nổi tiếng 《 mãnh quỷ nhai 》 trong đó hình tượng khủng bố nhất là Phất Thụy địch! Phất Thụy địch có thể kéo con người vào trong ác mộng để cho những quỷ quái khủng bố giết chết. Phương pháp duy nhất chống lại Phất thụy địch, chính là được ngủ gật. Cái này có cũng tương đương với ! Con người dưới tình huống ngủ sao có thể sinh tồn. Cùng lúc đó, bên trong ác mộng khủng bố, Ngân Vũ chạy trốn tới trước mặt ngôi nhà lầu. Cái ngôi nhà tan hoang kia ước nhừng cao 10 tầng, tại đây cũng là cuối ngã tư đường, ngoại trừ vào có biện pháp khác. Sau lưng tiếng bước chân truy đuổi ngừng tới gần! Ngân Vũ cắn răng, xông vào cái nhà lầu kia! Tình cảnh bên trong nhà cũng giống như ở bên ngoài. vách tường ngừng lồi ra những gương mặt người, mặt đất mùi hôi thối cực kỳ nồng đậm, sàn nhà cùng cầu thang đều ngừng rạn nứt, rỉ ra rất nhiều máu tươi. cách nào từ trong ác mộng tỉnh lại, kết quả chính mình cùng Triệu ngọc san, chương tam đồng dạng! Mà hôm nay chỉ có thể ngừng trốn, kỳ vọng có thể chèo chống đến khi trở về nhà trọ! có biện pháp khác ! Càng lên cao mùi tanh hôi cũng càng ngày càng đậm. Mà tiếng bước chân truy đuổi phía dưới càng ngày càng gần, hơn nữa lại càng thêm dồn dập. Mưa rơi càng lúc càng lớn, Kha Ngân dạ giờ phút này lòng nóng như lửa đốt. nghe Lương băng về tình của giấc mơ. Trước mắt Ngân vũ trong mộng cảnh, bị thằng hề kia đuổi giết ? ngừng đạp chân ga, tốc độ tăng vọt, liều mạng hết thảy... Vô luận như thế nào cũng muốn mang Ngân Vũ về kịp trong nhà trọ! Đáng tiếc, Ngân Dạ dùng cách nào cũng thể kêu gọi Ngân Vũ tỉnh dậy, đoán chừng não bị va đập mạnh, thời cách nào tỉnh lại. Chỉ sợ trở về nhà trọ, là phương pháp duy nhất. Ngân Vũ rốt cục chạy tới tầng cao nhất. Nàng dọc theo hành lang ngừng chạy, mà tại hành lang có rất nhiều nhánh , tùy cơ hội cho nàng tiến vào trốn tránh, mà lúc này... thanh truy đuổi sau lưng truyền tới. Cái thằng hề kia đúng là đuổi theo bỏ! Ngân Vũ bắt đầu cân nhắc, khả năng vật lộn cùng với . Nhà trọ căn cứ vào độ khó của huyết tự hạn chế hành động của quỷ hồn. Nhưng trong cái mộng cảnh này, thằng hề đến tột cùng có sức mạnh như thế nào đây? Lại , thằng hề cũng chỉ là kết quả của trí tưởng tượng chính mình, khả năng ý thức của mình có đại ảnh hướng tới hành động của tên hề kia. Vọt tới hành lang, sau cùng có căn phòng, Ngân Vũ nhanh lẹ tiến vào. Gian phòng này, ngược lại rất rộng rãi, nhưng là đồ dùng trong nhà cực ít, chính giữa có cái giường lớn. Thời gian trong mộng cùng tại là hoàn toàn bất đồng. thời gian trong mộng trôi qua nhanh hơn nhiều lắm. Thời điểm Ngân Vũ tiến vào phòng, Ngân Dạ lái xe vào nội thành K. Bởi vì trời mưa, giao thông phi thường hỗn loạn, Ngân Dạ lòng nóng như lửa đốt. Nhưng cơn mưa chết tiệt này thủy chung vẫn ngừng. Dựa theo tốc độ này, quỷ mới biết lúc nào có thể về tới nhà trọ ! lo lắng thôi, cắn răng, quyết định bỏ xe! Cõng Ngân vũ hôn mê, mở cửa xe, chạy hướng trạm xe lửa! Lúc trước, mọi người nghiên cứu giao thông quanh cư xá biết bao lâu, tổng kết nên rất nhiều những lộ tuyến ngắn hơn, nhưng giao thông hỗn loạn là vấn đề, tại năm trước mới xây dựng nên điểm dừng tàu điện ngầm gần đó mới giải quyết được. Kha Ngân dạ ngừng đẩy người đường, bận tâm tiếng la mắng của bọn , sau khi tiến vào cầu thang dẫn xuống dưới! cơ hồ là nhảy bốn bậc làm ! Thời điểm tiến vào tàu điện ngầm, Ngân Dạ ràng cảm giác được Ngân Vũ sau lưng ngừng run rẩy. Nhất định trong mộng gặp phải cái gì a? "Ngân Vũ, đừng sợ, đừng sợ. Đợi trở lại nhà trọ, đợi về tới nhà trọ, còn chuyện gì nữa !" Ngân Vũ giờ phút này nghe được, tiếng cánh cửa bị đá văng ra, nặng nề rớt mặt đất. Tiếng bước chân trùng trùng điệp điệp ngừng di động hành lang phá cửa từng phòng ngừng tìm kiếm, như vậy sớm muộn gì cũng tìm ra nơi này. Ngân Vũ cảm thấy càng ngày càng sợ hãi. Ngân Dạ tàu điện ngầm gặp được người hảo tâm nhường cho chỗ ngồi, vì vậy đặt Ngân Vũ ngồi xuống, bên tai nàng: "Yên tâm , Ngân Vũ, có việc gì , ngươi nhất định tỉnh lại." "Tiểu hỏa tử, nương này sao chứ?" lão già râu bạc ngồi bên cạnh hỏi: "Ta xem bị thương ah." " có gì đáng ngại, " Ngân Dạ miễn cưỡng cười cười, tiếp tục nhìn Ngân Vũ, chuyện bên tai nàng, hi vọng giảm bớt cơn ác mộng của nàng. Nhưng có bao nhiêu hiệu quả, Ngân Dạ cũng dám cam đoan. Tàu điện ngầm đến nơi, lập tức cõng Ngân Vũ, lao ra khỏi tàu điện ngầm xông thẳng về phía trước, lúc sắp ra khỏi, bởi vì đường có chút dồn dập, còn ngã phát, thiếu chút nữa tấm vé tay bị rách. lập tức lại đứng lên, tiếp tục cõng Ngân Vũ, ngừng chạy hướng lên. Lao ra khỏi cửa trạm xe lửa, giờ phút này khoảng cách tới chỗ cư xá nhà trọ chỉ còn tầm ba bốn đầu phố, ngừng tăng tốc độ. Bởi vì mưa to, lưng cõng Ngân Vũ cũng có biện pháp mở dù, người sớm ướt đẫm. Mặt đất lại phi thường trơn trượt, lại chạy nhanh như vậy, cho nên bị ngã khá nhiều lần. Thời điểm này, cảm giác rất ràng, Ngân Vũ run rẩy càng thêm kịch liệt. "Ngân Vũ, ngươi chờ lát." Ngân Dạ lại lần nữa tiếp tục đứng lên, cõng Ngân Vũ xuyên qua đầu phố. Thằng hề rốt cục tới gian phòng bên cạnh. Cánh cửa bị đá văng ra nặng nề làm Ngân Vũ sợ tới mức hồn phi phách tán. Giờ phút này nàng cuộn mình bên dưới cái gường lớn. "Chớ vào ... Chớ có vào..." Ngân Vũ giờ phút này nghĩ tất cả biện pháp dùng móng tay tổn thương chính mình nhìn xem có thể tỉnh lại hay , hoặc là va vào mặt đất, nhưng mọi thứ đều thất bại. Sau đó... Tiếng bước chân, tới trước cửa phòng này! Ngân Dạ rốt cục tới cửa của tiểu khu! Trong nháy mắt xông vào, vừa hay nhìn thấy xe của Lương băng đứng trong khu cư xá. Bất quá cũng có thời gian quản, ngừng tăng thêm tốc độ chạy nước rút. Mưa, mồ hôi, bùn nhão đều hỗn tạp thân thể, ngừng chạy làm tiêu hao thể lực cực lớn, nhưng Ngân Dạ vẫn dám chậm lại tốc độ, tính cảm giác lục phủ ngũ tạng xóc nảy như muốn rời khỏi cơ thể, vẫn như trước ngừng tiến tới! Thời điểm xông vào hẻm , trong mộng cảnh thằng hề cũng tiến vào trong phòng! Ngân Vũ nằm dưới giường, ngừng lạnh run, trong thực Ngân Dạ tất cả đều cảm nhận được. Cái giường kia bên trong phòng tối rất dễ làm người khác chú ý. Ngân Vũ ràng chứng kiến, cái đôi giày màu đen, từng bước từng bước hướng phía chính mình tới. ... muốn... " đến!" Sau khi tiến vào ngõ cụt kia, Ngân Dạ lại lần nữa chạy nước rút hướng về phía nhà trọ ! 30m... 20m... Mười lăm mét... 10m... Nhưng mà khoảng cách giữa tên hề so với Ngân dạ còn muốn ngắn hơn nhiều! Trong mộng cảnh hết thảy tiến triển càng thêm nhanh chóng! mũi dao bén nhọn đâm xuyên qua giường, hung hăng đâm lên bờ vai của Ngân Vũ! Lúc này trong thực vai của Ngân vũ cũng tràn ra rất nhiều máu! Khoảng cách tới nhà trọ còn đến 10m, thằng hề đem cả cái giường lật tung lên! Mộng, cùng , thời gian chảy hoàn toàn bất đồng. Thời gian chạy xong 10m, đủ để thằng hề giết chết Ngân Vũ rồi! "!" Chứng kiến Ngân Vũ phun ra máu, toàn thân Ngân Dạ cũng cảm giác cứng ngắc lại. con dao găm bén nhọn, lập tức hướng tới cái cổ Ngân Vũ, chỉ cần qua giây, đầu của nàng, bay lên trần nhà. Trong nháy mắt này nàng cơ hồ cho rằng mình chết chắc rồi. Nhưng vào lúc này, dao găm lại có đâm tới. Mở to mắt nhìn , Ngân Vũ tức khắc kinh hỉ vạn phần. thân hình kiện tráng, nam tử khuôn mặt cực kỳ tuấn, bắt được tay cầm dao của thằng hề. "A... A thận." Nam tử kia, là A thận! Lập tức, A thận nổi giận gầm lên tiếng, túm lấy thân thể của thằng hề chạy ra khỏi gian phòng. A thận. Đúng vậy, A thận sớm chết, nhưng nơi này là trong mộng của mình. Cũng trong nháy mắt này, Ngân Dạ cõng Ngân Vũ, xông vào đại môn nhà trọ! Lập tức những tràng cảnh trước mắt Ngân Vũ biến mất vô tung vô ảnh, , ý thức ngừng ràng. Trong thực, những vết thương người nàng ngừng khép lại, giống như chưa bao giờ bị thương qua. Ngân Vũ, chậm rãi mở mắt. Ác mộng, cuối cùng kết thúc.
Chương 14 Tháng 12 năm 1987, ngày đông giá rét trung tuần. Tuyết rơi, chỉ ngắn ngủn vài ngày liền biến thành phố K thành mảnh thế giới trắng xóa. khí lễ Giáng Sinh sắp tràn ngập khắp phố lớn ngõ . Ngày 24 tháng 12, đêm trước lễ Giáng Sinh. Tống tuyết ở trong nhà đan kiện áo bông nho , bên cạnh nàng là trượng phu chơi đùa cũng hài nhi mới sinh. Tuy bên ngoài gió lạnh gào thét, mái hiên cũng kết đầy băng trụ, nhưng trong phòng lại phi thường ôn hòa. Bỗng nhiên, Tống tuyết ngẩng đầu, đối (với) trượng phu : "Cảnh thần, Du linh có tới ăn cơm rượu đầy tháng con chúng ta, rất kỳ quái, ngươi thực đưa thiếp mời cho bọn ?" Văn du linh cùng Tống tuyết ngưng là bạn tốt hơn hai mươi năm, sau khi tốt nghiệp đại học đều lần lượt kết hôn, cũng đều tới dự hôn lễ của đối phương. Về sau, hai gia đình cũng là thường xuyên qua lại, quan hệ phi thường chặt chẽ. Mà Tống tuyết ngưng cùng Văn du linh, ràng đều mang thai cùng năm, hai người khi đó đều rất là mừng rỡ. Sau đó, hai hài tử sinh ra chỉ cách nhau ba ngày. Sinh ra trước , là nhi tử của Tống tuyết ngưng, còn Văn du linh ba ngày sau sinh ra con . Cảnh thần trượng phu của Tống tuyết Ngưng ngẩng đầu, : "Được rồi, bọn chắc cũng có chuyện, huống chi bọn cũng phải chuẩn bị đầy tháng của nữ nhi." Lúc này, chuông cửa vang lên. Tống tuyết ngưng lập tức thả áo trong tay ra, chạy vội tới mở cửa. Ở ngoài cửa chính là Văn du linh! Mà Tống tuyết ngưng nhìn thấy nàng, Văn du linh toàn thân co rúm lại ôm chặt bé nàng vừa sinh ra, mặt mũi tràn đầy nước mắt, : "Tuyết ngưng, ta, ta chỉ có thể tới tìm ngươi thôi." "Cái này, là làm sao vậy, mau vào!" Tống tuyết ngưng lập tức đem Văn du linh kéo vào phòng, đóng cửa lại, : "Ngươi làm sao? Thân thể sao lạnh tới như vậy? Hài tử khỏe sao?" Sau khi tiến vào phòng khách, Cảnh thần cũng tiến tới xem, thấy Văn du linh đến, mừng rỡ nói: "Du linh ngươi tới rồi, Tuyết ngưng mực nhắc tới ngươi đây này." Bỗng nhiên, Văn du linh ôm con , quỳ xuống! Hành động này làm Cảnh thần cùng Tuyết ngưng quá sợ hãi! "Du linh, ngươi, ngươi làm cái gì vậy." "Van cầu các ngươi!" Văn du linh chảy nước mắt, : "Cầu các ngươi, cầu các ngươi nuôi nấng nữ nhi của ta! Ta cùng chồng tại, căn bản có biện pháp chiếu cố tốt nàng! Thực xin lỗi, Tuyết ngưng, ta biết cầu này rất quá mức, nhưng ta có biện pháp. Ta cùng chồng ta, đều có thân nhân, nghĩ tới nghĩ lui, trừ ngươi ra, ta có người có thể phó thác! Van cầu ngươi, chỉ cần ngươi chiếu cố nàng, kiếp sau ta làm trâu làm ngựa cũng báo đáp ngươi!" Tuyết ngưng giật mình, rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Mà Cảnh thần vội vàng muốn nâng dậy nàng, : "Du linh ngươi đùa gì vậy! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Có người làm khó dễ các ngươi sao? Hay là..." "Ta thể , chuyện xảy ra người ta, chính ta cũng chẳng thể nào lý giải, nhưng coi như là Tuyết ngưng, khẳng định cũng thể nào tin nổi lời của ta. Ta cùng chồng của ta, tiến vào cái nhà trọ nên vào, sau đó chúng ta có biện pháp ra. Được rồi, ngươi cũng hiểu. Khá tốt đứa này còn bé, cho nên ta muốn đem nàng phó thác cho người khác. Ta cũng biết ta cùng chồng có thể sống được bao lâu thời gian, nếu như chúng ta có thể sống quá mười lần, có lẽ tương lai có thể trở về mang nàng . Nhưng, ít nhất tại, Tuyết ngưng, thỉnh ngươi chiếu cố tốt cho nàng!" "Nhà trọ" ? Có ý tứ gì ? Nàng nhất thời hoài nghi Du linh có phải hay tinh thần bình thường. Nàng bình thường là người suy nghĩ rất trình tự mạch lạc, như thế nào bây giờ lại năng lộn xộn ? Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? "Ta nhờ các người! Ta nhờ các người chiếu cố nàng! Ta, ngay cả tên của nữ nhi cũng chưa kịp đặt, cũng chỉ có đem nàng giao cho các ngươi ! Nếu như ta có thể còn sống ly khai cái chỗ kia, nhất định trở về mang nàng . Nếu như ta cùng chồng của ta đều chết hết, xin các ngươi, xin các ngươi đem nàng nuôi dưỡng lớn khôn, van cầu các ngươi!" đến đây, nàng ngừng dập đầu xuống đất, nước mắt rơi như mưa! "Đứng dậy, Du linh, ngươi... Ngươi sao lại biến thành cái dạng này." Tuyết ngưng vội vàng kéo Du linh, thế nhưng kéo như thế nào nàng thủy chung cũng chịu đứng dậy, vẫn ngừng dập đầu. Tuy là bằng hữu quan hệ vô cùng tốt, nhưng là đem con ruột phó thác cho nàng chiếu cố đến lớn, lại ngay cả lý do đều , Tuyết ngưng nhất thời cách nào kịp phản ứng. Mà đúng lúc này, Du linh đưa con hướng tới trong ngực Tuyết ngưng, : "Van cầu ngươi Tuyết ngưng, thỉnh ngươi chiếu cố tốt cho nàng! Hãy xem tại giao tình hai mươi năm của chúng ta... Cũng đừng cho nàng ta là mẹ ruột của nàng, ngươi cứ để cho nàng nghĩ rằng ngươi chính là mẹ ruột thân sinh. Ta, ta phải . Tuyết ngưng, đại ân đại đức của ngươi, ta vĩnh viễn, vĩnh viễn bao giờ quên!" Sau đó, nàng chú ý tới ngăn trở của Tống tuyết ngưng, hướng đại môn chạy ! Cảnh thần cùng Tuyết ngưng đuổi theo, nhưng lại tìm ra Văn du linh. Rơi vào đường cùng, Tuyết ngưng chỉ có tạm thời nhận nuôi con của Du linh, cùng con của mình nuôi cùng chỗ. Hai hài tử kia rất hợp duyên, ngủ cùng giường lại cũng ồn ào, đều là nhìn lẫn nhau, bộ dáng tựa hồ rất ngạc nhiên. Sau đó, vợ chồng Cảnh thần muốn tìm Văn du linh, lại phát nàng cùng chồng sớm rời khỏi, liên lạc như thế nào cũng được. Mấy tháng sau, vợ chồng hai người xác định, tạm thời tìm thấy vợ chồng bọn . Tuy báo cảnh sát, nhưng thủy chung vẫn có tin tức gì. Chẳng lẽ thực tao ngộ bất trắc? "Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?" Cảnh thần nhìn hai hài nhi ngủ say , : "Chẳng lẽ giúp Du linh nuôi lớn đứa bé này?" "Còn có thể làm gì khác đây?" Tuyết ngưng thở dài : "Dù sao con của Du linh, tính đưa nhi viện ta cũng lo lắng. Được rồi, chúng ta chỉ là nhiều hơn con , có lẽ qua vài năm Du linh tới đón nàng về." "Ngươi ah, ta biết ngay ngươi như vậy. Được rồi, qua mấy ngày nữa ta đem đứa bé này báo hộ tịch. Bất quá, tên gọi như thế nào mới tốt a." "Ân, đúng vậy. Nếu là nguyện vọng của Du linh, chúng ta trước hết đem đứa này nuôi dưỡng như con ruột, đối ngoại cũng muốn thêm điều gì, bọn chúng là song bào thai a. Đúng rồi, chính là dị trứng song bào thai, ta nghe dị trứng song bào thai dung mạo nhất định phải giống nhau. Về phần danh tự ..." Nhìn xem bé đáng như vậy, Tuyết ngưng cẩn thận nghĩ nghợi phen, : "Vậy kêu, Ngân Vũ. Kha Ngân vũ, cái tên này như thế nào? Cùng con của chúng ta Ngân Dạ giống nhau, đều dùng chữ Ngân làm lót , vũ là lông vũ vũ." Kha cảnh thần đứng ở bên, đọc lại cái tên này lần, : "Ngân Vũ, Ân, cái tên này sai, vậy kêu như thế ." Ngân Vũ tới, đối (với) nhà họ Kha mà , quả thực giống như thượng thiên ban ân. Thu dưỡng con của bằng hữu, Kha cảnh thần phải có nghĩ qua cách khác. Nhưng cũng hiểu rõ tính cách của thê tử, nàng là người rất coi trọng tình nghĩa, cũng chính bởi vì phần thâm tình này của vợ, mới đả động chính mình. Huống chi, Ngân Dạ vừa mới sinh ra, có thể nhận thức được tâm tình người làm cha mẹ. Mà thê tử, càng là vì phần giao tình lâu năm với Du linh, liền coi Ngân Vũ như mình sinh ra. Mà đứa này cùng Ngân Dạ cũng cực kỳ hợp ý, bọn coi đối phương là huynh muội song bào thai. Tuy rất nhiều thân thích đối với chuyện này lòng dạ đều biết , nhưng cũng ra. Đứa Ngân Vũ cũng phi thường hiểu chuyện nghe lời, cũng rất thông minh, tuổi còn cùng với Ngân Dạ được xưng là "Thần đồng", khi đó ngược lại rất nhiều người đều tin tưởng hai người thực là song bào thai. Ngân Dạ cùng Ngân Vũ quan hệ cũng mực rất tốt, tuy hai người chí thú thích bất đồng, tính cách cũng khác biệt rất lớn, nhưng là đều được đón chào ở trường học, hơn nữa rất thích học tập. Những hài tử cùng tuổi đều ưa thích mua manga, cổ tích; bọn rất ít tiếp xúc với những loại đó, giá sách bày phần lớn là sách vở phổ cập khoa học, hơn nữa đề tài khá rộng. Năng lực học tập của hai người phi thường mạnh, cho nên đều là mực cạnh tranh nhau, nhưng thủy chung có bất kỳ điều gì thoải mái. Theo thời gian trôi qua, cảm tình giữa hai người càng ngày càng tốt, có những lúc chính mình cùng thê tử, cũng cho rằng bọn họ là đôi huynh muội. Bởi vì danh nghĩa là "Song bào thai", cho nên sinh nhật của hai người biến thành cùng ngày, hộ tịch ngày sinh của Ngân vũ cũng được sửa cho giống với Ngân Dạ. Cho nên hàng năm tới thời điểm sinh nhật hai đứa, bọn cũng đều rất hiểu chuyện, đòi quá nhiều quà sinh nhật. Mà lúc đó, trong nội tâm cảm khái ngàn lần. Cha mẹ Ngân Vũ rốt cục là bị làm sao? Tại thời điểm Ngân Vũ năm tuổi, rốt cục có tin tức của vợ chồng Du linh. Khi đó tại thành thị K có tòa lầu muốn phá hủy, mà sau khi phá hủy, lại ở bên trong tìm thấy rất nhiều thi cốt bị đốt. Những thi cốt kia hình tượng cực kỳ quỷ dị, đốt thành than tổ hợp cùng chỗ, tạo thành cái hình đầu lâu ! Sau đó trải qua kiểm nghiệm thi thể, cùng đối chiếu hồ sơ mất tích cùng thẩm tra, xác định, trong đó có hai bộ hài cốt, là Văn du linh cùng trượng phu của nàng. Cha mẹ đẻ của Ngân Vũ ràng đều bị chết thảm! Ngày đó, Kha cảnh thần cùng Tống tuyết ngưng lĩnh di cốt của hai người trở về. nhớ , Tuyết ngưng khóc đến thương tâm, riêng bởi vì bạn thân mất, càng bởi vì Ngân vũ giờ trở thành nhi. Đêm hôm đó, nàng cùng Ngân Vũ ngủ cùng chỗ, mực ôm bé chặt. "Ngân Vũ đứa này thực đáng thương. Hài tử tốt như vậy, sao lại gặp chuyện may đến thế." " sao." Kha cảnh thần kiên định: "Ta đem nàng đối đãi như con ruột, chiếu cố nàng. Nàng, chính là nữ nhi của ta. Đợi ngày nàng trưởng thành ta đem tình cha mẹ của nàng cho nàng biết. Dù sao, điều này thể vĩnh viễn giấu nàng." Thời gian trôi qua cực nhanh, Ngân Dạ cùng Ngân Vũ rốt cục đều đến tuổi mười tám. Tại buổi lễ sinh nhật Ngân Dạ cùng Ngân Vũ mười tám tuổi, vợ chồng Kha cảnh thần thông báo về thân thế chính thức của nàng. Ngân Vũ bởi vì hai người phải là cha mẹ ruột nên rất kinh hãi, nhưng đối với nàng mà , tính có huyết thống, cha mẹ như cũ vẫn là cha mẹ, công ơn nuôi dưỡng vĩnh viễn biến hóa , đối với chính mình bỏ qua mẹ đẻ, lại biết nên dùng tình cảm gì để đối mặt. Ngân Dạ cũng nghĩ tới, Ngân Vũ ràng phải là muội muội của mình. Sau này, cũng có cách nào coi Ngân Vũ là "Muội muội" nữa rồi, ánh mắt đối với nàng, cùng dĩ vãng bất đồng. Sinh hoạt dưới cùng mái hiên, theo thời gian dần trôi Ngân Dạ phát mình đối (với) Ngân Vũ, từ tình cảm huynh muội chuyển biến thành tình nam nữ. Nhưng, trước mặt Ngân Vũ, Ngân Dạ vẫn như cũ trầm mặc ít , ăn có ý tứ huynh trưởng, khi cùng muội muội xem xét những giá trị bất đồng vẫn đối chọi gay gắt, nhưng ánh mắt nhìn nàng, luôn tràn đầy thâm tình. Ngân Vũ, cũng dần dần nhận ra phần tình cảm này. Nhưng nàng cũng thể tiếp nhận. Mặc dù bọn họ là huynh muội cùng huyết thống. Kha cảnh thần cùng Tống tuyết ngưng bởi vì sinh ý mở rộng đến nước ngoài, cho nên lựa chọn định cư tại Châu Âu. Hai huynh muội vẫn ở trong nước sinh hoạt, cũng là vô ưu vô lự. Mà Ngân Vũ cùng A thận, chính là sau đó lâu gặp nhau. Lần thứ nhất hai người gặp mặt, là ở trong cái tiệm sách. Lúc ấy A thận học y từ nước ngoài trở về, tuấn tiêu sái, phong độ nhàng, học rộng tài cao, hơn nữa hay dấu, đối xử với mọi người ôn hòa, cùng ở chung chỗ, rất có cảm giác an toàn, cũng rất thích ý. Ánh mắt của tựa hồ có thể đọc hiểu tiếng , thanh mang theo từ tính, làm cho người ta mê muội. Cùng cùng chỗ chuyện phiếm, Ngân Vũ phi thường vui vẻ, thời gian trôi qua cũng cảm giác thấy. bao lâu, hai người chính thức xác nhận quan hệ đương . Sau đó, nàng lập tức đem tin tức này cho Ngân Dạ. Từ khi nghe Ngân Vũ , có người , nội tâm Ngân Dạ quả thực thống khổ trong thời gian dài. Nhưng trước mặt muội muội, vẫn như trước biểu lộ bộ dạng chân thành chúc phúc. Thế nhưng, mỗi lần đối mặt với Ngân Vũ, nội tâm cưỡng ép cùng tình cảm chân thành, cũng khó có thể áp chế. Cho nên cùng phụ thân quyết định ra nước ngoài du học. Trước mắt hoàn thành học vị tiến sĩ , nếu như muốn tiến vào đào tạo chuyên sâu, có thể đạt được cơ hội ra nước ngoài cũng khó khăn. Nhưng bởi vì khó có thể bình thản đối mặt với Ngân Vũ,nên hi vọng nhanh chóng xuất ngoại, bất quá hứa hẹn với muội muội khi lập gia đình nhất định về nước tham gia. Ngân Dạ cũng nghĩ tới, đối (với) Ngân Vũ cảm tình rất sâu đậm. Nhưng hoàn toàn ngờ, mẫu thân của A thận đường đường là chủ tịch của công ty Ninh An Đường, mà phụ thân là tên quan chức bình thường. "Trước mắt đạt học vị y học tiến sĩ, và ta đều coi trọng Tây y như nhau, " Ngân Vũ cười tiếng : "Bất quá ca ca, xin nhờ ah, tương lai các ngươi cũng đừng tranh chấp những điểm ưu việt của phương pháp chữa trị Trung y hay Tây y." Ngân Dạ lúc ấy hỏi: "Ngươi, có gánh nặng sao? Cùng gia đình bên nội ở chung chỗ." " ..., A Thận , đến cuối tuần, mang ta gặp cha mẹ , chuyện này rất khẩn trương." Trước, A Thận tới thăm Kha gia, mà cha mẹ đều có ấn tượng tệ về , lớn lên rất đoan chính, thoạt nhìn cũng tương đối ổn trọng, ăn nho nhã lễ độ, đối xử mọi người rất hiền lành. Cũng khó trách Ngân Vũ lại ái mộ . ngược lại cùng Ngân Vũ giống nhau, với văn hóa tây phương, y học càng cảm thấy hứng thú, hơn nữa khuynh hướng so với Ngân Vũ còn ràng hơn. Cũng khó trách, cùng Ngân Vũ chuyện rất là hợp ý. Ngân Dạ nhìn ra được, người này có thể chiếu cố tốt cho Ngân Vũ, mang lại hạnh phúc cho nàng. Nhưng mà, khi Ngân Vũ cùng A Thận ra khỏi nhà lâu sau, Mẹ của A Thận —— chủ tịch Ninh An Đường Khâu Tú Phượng, đối (với) tình cảm của hai người vô cùng phản đối. Nhưng A Thận lại , đối (với) Ngân Vũ thắm thiết, cho nên, vô luận như thế nào, cũng chia tay với nàng. Cũng bởi vậy, nhiều lần trước mặt Ngân Vũ cam đoan, tuyệt đối bỏ nàng. Nhưng là, mẹ của A Thận cực kỳ cố chấp, lúc nào cũng giữ vững lập trường phản đối hai người. Mà nguyên nhân chủ yếu, là bà điều tra rõ thân thế của Ngân Vũ . cha mẹ đẻ của nàng đều chết minh bạch chuyện này làm bà rất hài lòng, thậm chí nhiều lần hướng Ngân Vũ cầu chia tay A Thận. Ngân Vũ tất nhiên có khả năng đáp ứng. Tuy nhiên về cái chết của cha mẹ đẻ, Ngân Vũ tin tưởng bọn họ tuyệt đối có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ. Nhiều năm qua nàng cũng mực điều tra nguyên nhân cái chết của cha mẹ mình, nhưng đến nay vẫn lâm vào ngõ cụt. Nhưng vì vậy mà bị kỳ thị? vì vậy, cách nào cùng A thận cùng chỗ? Vô luận như thế nào Ngân Vũ cũng cách nào tiếp nhận được! Nhưng mà, mẹ A Thận rất cường ngạnh muốn thử thách nàng, nghĩ muốn lấy được ủng hộ của mẹ A Thận, nhưng thể ngờ tình lại... Mà bi kịch, phát sinh từ đấy. ngày, Ngân Vũ nhận được bó hoa hồng. Trong đó có tấm thiệp viết: "Ngân Vũ: mời ngươi ngày mai hai giờ chiều, tại đường xx cư xá xx đối diện lầu , vào trong ngõ gặp mặt. A Thận " Ngân Vũ cười tiếng, tuy nhiên cảm giác sao lại hẹn gặp trong ngõ , nhưng là nghĩ đến có thể là điều bất ngờ mà A Thận bầy trò làm nàng cảm giác rất chờ mong. Ngày thứ hai, nàng quần áo chỉn chu đến đúng giờ hẹn. Trong cư xá kia, vào lâu, liền thấy được cửa vào hẻm . Thoạt nhìn rất là hẹp, mà sâu vào trong, cũng thấy được nơi đây rất vắng vẻ. Nàng đợi qua hơn nửa canh giờ, liền cảm giác bất an rồi đứng dậy, vì vậy liền gọi điện thoại cho A thận. "Cái gì? Hoa?" A thận ở đầu bên kia điện thoại hồ nghi nói: "Ta, có tặng hoa cho ngươi?" "Hả? thể nào? Cái kia,hay là ta nghĩ sai rồi." Là ai lại bầy trò đùa cợt với mình? Ngân Vũ có cảm giác kỳ quái, nàng chợt phát , ánh nắng chiếu rọi xuống bóng dáng của mình, ràng bắt đầu di động , mặt đất hướng đến phía xa! Đây là tượng khủng bố , hoàn toàn cách nào lý giải , nàng lập tức đuổi theo chiếc bóng của mình. Chạy vào đầu đường tắt , nàng thấy được... Tòa nhà này giống nhà trọ. vào cánh cửa xoay, liền thấy chiếc bóng tiến vào trong thang máy. Những căn hộ ở đây đều có hình thức giống nhau, nàng chính thức bị cái nhà trọ này chọn trúng làm công dân. "Ngươi là?" Thời điểm tiến vào trong thanh máy, nhìn thấy hai nam tử trẻ tuổi. Hai người kia, chính là Hạ Uyên cùng Lý . Lúc ấy, Lý cũng mới vừa gia nhập nhà trọ lâu. Chuyện này khi Ngân Vũ tiến vào nhà trọ từng trải qua. Đến chỗ ở của Hạ Uyên ở lầu mười, nghe chính miệng chân tướng việc, nhưng Ngân Vũ vẫn thể nào tin được, sau đó... Nàng cũng tiếp nhận tin tức khủng bố về của nhà trọ. "Mười lần huyết tự, có thể ly khai cái nhà trọ này?" "Ân." Hạ Uyên gật gật đầu, : "Điểm này khá chính xác , lịch sử nhà trọ này tồn tại rất lâu, cho nên nhiều gia đình chứng minh là đúng mười lần huyết tự vẫn có thể sống sót rời khỏi." "Mười lần." "Ân. Nhà trọ có tuyên bố huyết tự,chừng tháng phát lần, lâu chút cũng có thể cách chừng hai tháng, bất quá có khả năng vượt quá nửa năm tuyên bố huyết tự. Bất quá đối toàn bộ các gia đình mà , càng lâu về sau tuyên bố huyết tự càng dài, có khả năng năm mới nhận được lần huyết tự, tóm lại ngươi cứ an tâm ở đây , tuy những chỉ thị huyết tự chính xác rất khủng bố, nhưng nếu như nắm giữ bí quyết, muốn chạy trốn vẫn có hi vọng rất lớn." Như vậy... Kế tiếp nên làm cái gì bây giờ? Đột nhiên xuất nơi quỷ dị khủng bố, làm Ngân Vũ gần như sụp đổ. Mà càng khó mà tin được chính là, nhà trọ có rất nhiều tình, trước đây mẫu thân từng uỷ thác " xằng xiên" rất ăn khớp! Chẳng lẽ, cha mẹ lúc trước cũng là hộ gia đình ở đây sao? Nếu là như thế, đây quả thực là số mệnh bi ai! Đến tột cùng, nên làm cái gì bây giờ? Mười lần huyết tự, đoán chừng sáu năm trở lên, cho đến khi kinh nghiệm hoàn tất, thậm chí còn dài hơn. Mà mình có lẽ cũng bị chết. A thận nên làm cái gì bây giờ? Nàng bắt đầu căm hận người gửi hoa tặng nàng. Thế nhưng mà, hoa là ai đưa? Nàng căn bản có đầu mối. "Ngươi cái nhà trọ này lai lịch có vấn đề? Chúng ta cũng cẩn thận điều tra qua." Ngày thứ hai, chính thức chuyển vào nhà trọ, đối mặt với vẫn đề của Ngân Vũ , Hạ Uyên tiếp tục giải đáp: "Đầu tiên là về cái cư xá, lịch sử cũng coi như tương đối dài, bất quá bởi vì địa điểm tốt, cho nên giá đất cùng giá phòng đều rất rẻ. thực tế, bởi vì thường xuyên có nhiều chuyện ma quái, cho nên chủ xí nghiệp cũng thay đổi nhiều lần, cuối cùng công ty xây dựng cũng có biện pháp, chỉ có thể lấy giá thuê nhà ở rất rẻ. Trước mắt chủ xí nghiệp của cư xá nhiều ít được thay rồi. Nơi này người ở trọ cũng rất ít, rất nhiều phòng ở tính giá cả rất rẻ nhưng vẫn để trống, có thể nguyên nhân là vì truyền thuyết ma quái. Cho nên tại chủ xí nghiệp khẳng định biết tồn tại của nhà trọ. Về phần cư xá lúc ban đầu là như thế nào được xây dựng , cũng tra được gì." "Tuyền thuyết a quái ? Rất nhiều sao?" " phải rất nhiều. Bất quá chỉ xuất theo từng đoạn thời gian, tự nhiên đối với những người mê tín cảm thấy sợ hãi, thế nhưng cũng chỉ nghe đồn và thể nào ngăn chặn hoàn toàn , hơn nữa càng về sau truyền thuyết ma quái lại càng xuất nhiều. Những thuyết pháp này, đều là vì thời điểm những hộ gia đình trốn về nhà trọ , liền xuất Quỷ hồn. Cũng thường xuyên nghe , có người lai lịch ràng thường ra vào cư xá. Bất quá chủ xí nghiệp cũng mặc kệ, tình trạng nhà trọ như thế nào đều thế nào quan tâm, dù sao cư dân cũng có vài người." "Như vậy ah." Vì cái gì, mà người tặng hoa lại chọn chỗ này để hẹn mình? Lựa chọn nơi, có nhiều truyền thuyết ma quái xẩy ra? Là ngẫu nhiên sao? Hay là... Nhưng mà, cho đến bây giờ, Ngân Vũ cũng biết, người lúc trước dùng danh A Thận tặng hoa cho mình, là ai. Về sau điều tra lại, cửa hàng bán hoa là có cuộc điện với thanh khàn khàn gọi tới. Tiến thêm bước điều tra về cuộc điện thoại, nhưng lại làm mọi người thất vọng, căn bản là chỉ là điện thoại công cộng, tiền cũng là ngân hàng chuyển khoản , cũng tra được chủ tài khoản là ai. Ngân Vũ cuối cùng, chỉ có thể cho rằng, đây là trò đùa dai, lại làm chính mình cùng cha mẹ tiến nhập vào nhà trọ khủng bố này. Về đến nhà Ngân Vũ đột nhiên, ôm ngực mình khóc rống. "Ca. Ta, ta nên làm cái gì bây giờ, ta..." Sau đó, Ngân Vũ, với Ngân dạ hết thảy mọi chuyện. "Ca, ta, thể cùng A Thận ở chung chỗ, ta muốn bị cuốn vào nhà trọ địa ngục này. Thực xin lỗi... Ca, có lẽ ta cách nào báo đáp, công ơn nuôi dưỡng của cha mẹ rồi." Lúc đó Ngân Vũ thống khổ bất lực, ánh mắt bi thương, Ngân Dạ đưa ra cái quyết định. Làm bạn cùng nàng, an ủi nàng. Vì vậy, chủ động lựa chọn, tiến nhập vào nhà trọ này. Ngân Dạ đứng dưới ánh nắng, rốt cục điều dị biến xẩy ra ngay lập tức, thấy được cái nhà trọ kia. Cái kia, mình nhất định phải liều mạng quyết chiến tồn tại. Giờ phút này, khi vào trong phòng ,Ngân Dạ, cảm giác thân thể chống đỡ nổi liền té mặt đất. Mấy ngày nay mực đợi ở trong xe, bởi vì cách nào liên hệ với Ngân Vũ, mỗi ngày đều lo lắng cùng bất an, cũng ăn uống, nhưng giờ lại trầm tĩnh, toàn thân như bay bổng. quay đầu lại, nhìn Ngân Vũ mở to mắt, vui mừng cười cười, trước mắt bỗng tối sầm, hôn mê bất tỉnh. Ngân Vũ, ngươi hỏi ta, vì cái gì muốn tiến vào cái này nhà trọ? Đáp án rất đơn giản. Bởi vì ngươi ở tại nơi này. Bởi vì, là ngươi.
Chương 1 tại Lý ở trong nhà mình. rất lâu, rốt cục lại về nhà. Mà nguyên nhân quay về chủ yếu là tao ngộ lần này thoát được kiếp nạn, hóa nguy thành an.Lý cảm thấy, nên về thăm cha mẹ,vô luận như thế nào, bọn họ đều là cha mẹ của mình ah! Hơn nữa, có lẽ sau này mình có cách nào báo hiếu với họ nữa. Cha mẹ thấy chính mình trở về đều rất kinh ngạc, dù sao mấy năm trước cơ hồ chưa bao giờ trở về nhà, tốt nghiệp đại học liền lập tức chuyển ra ngoài, dựa vào viết tiểu thuyết internet để làm kế sinh nhai. Cũng chỉ có lễ mừng năm mới, mới về lần. Mẫu thân rất vui vì chuyện này , nhiều lần hỏi mấy ngày nay trôi qua thế nào. Mà Lý cùng phụ thân chuyện, tựa hồ có điều gì bất thường, phụ thân cũng để ý chút nào. Như vậy, lúc ấy phụ thân bằng nhựa plastic là ai? Cái này chỉ sợ vĩnh viễn là điều mơ hồ rồi. Mà tình ở nhà trọ, đương nhiên thể , cha mẹ căn bản cũng tin tưởng. Hai người là chủ tịch bệnh viện là người kinh doanh, vô luận như thế nào cũng có khả năng tin tưởng vào ma quỷ. Lý quyết định ở lại nhà đêm, ngày mai trở lại nhà trọ cũng vẫn kịp. Buổi tối, cùng mẫu thân nằm chung cái giường, Lý nắm chặc tay của mẫu thân, với người: "Mẹ, thực xin lỗi, mấy năm qua có liên lạc hỏi thăm cha mẹ." "Được rồi, ngươi muốn thế nào cũng được, dù sao mẹ cũng cần biết , " Dương Cảnh Huệ : "Ta biết ngươi vì cái gì mực chịu về nhà. Ngươi hài lòng với cách phụ thân kinh doanh bệnh viện , ta đây phải biết . tệ, phụ thân ngươi kinh doanh bệnh viện quá mức chuyên quyền độc đoán rồi, làm việc cũng cân nhắc hậu quả, nhưng cũng vì bệnh viện mà hi sinh nhiều đó cũng là . Kỳ có số việc ta cũng là mở con mắt nhắm con mắt. Tuy ta là chủ tịch bệnh viện , nhưng cũng muốn cùng phụ thân ngươi trở mặt tranh cãi ." "Đừng nữa, mẹ." "Tiểu , ngươi xem thường phụ thân ngươi kinh doanh bệnh viện vì tiền tài lợi ích cá nhân, kỳ ta trước kia cũng cho rằng phụ thân người làm đúng. Nhưng là, có biện pháp nào đâu? là trượng phu của ta, ta chỉ có nương tựa ở , có biện pháp khác. Hơn nữa, xã hội này, thực tế là mạnh được yếu thua, tiền tài luôn đứng đầu, phụ thân ngươi có chút cực đoan, nhưng đều xuất phát là vì bệnh viện. Tiểu , ngàn vạn lần đừng căm hận phụ thân ngươi, ta hi vọng tương lai ngươi, có thể kế thừa chức vị viện trưởng." "Ngủ , mẹ." Mắt Lý ẩm ướt : "Ngủ ." Sáng sớm ngày thứ hai, Lý sớm tỉnh lại, đến phòng bếp giúp cha mẹ chuẩn bị điểm tâm. Đánh quả trứng gà, rồi đổ vào trong chảo chiên. "Cha, mẹ, các ngươi nhất định phải bảo trọng." Mà lúc này đây, tại nhà trọ trong phòng 1404. Trong cơn hôn mê ,Ngân Dạ, bỗng nhiên cảm thấy nơi trái tim truyền tới cơn đau, chợt bừng tỉnh! Ngân Vũ tại đầu giường chăm sóc , tay che ngực, mặt đầy thống khổ, khi bất thình lình tỉnh lại, lập tức cả kinh, chạy ra bên ngoài phòng khách, liền thấy sắc đỏ tươi của huyết tự quỷ dị, bắt đầu ra vách tường, làm cho người khác nhìn thấy mà giật mình... "Ngày 15 tháng 1 năm 2011 buổi tối 0 giờ, tiến về khu ngoại ô thành phố là đông minh trấn, lên chuyến xe cuối chạy đường 145 , tiến về phía tây ngoại ô Nguyệt Hoa thôn, chuyến xe đến nơi có thể xuống xe. Ngoại trừ lái xe, trong hành khách xe buýt, tồn tại cái Lệ Quỷ. Phần thứ nhất mảnh vỡ khế ước địa ngục, tại người Lệ Quỷ. Địa ngục khế ước, tổng cộng có bảy phần mảnh vỡ." Sau đó chính là đoạn huyết tự báo trước cùng lần trước tuyên bố mảnh vỡ khế ước địa ngục cơ hồ nội dung giống nhau. đáng tiếc, Ngân Dạ cũng có thu hoạch được thêm tin tức gì. Tỉnh lại Ngân Dạ quyết định nhanh, ra cửa, đối (với) Ngân Vũ : "Ngân Vũ, nên đem cái đoạn huyết tự này cho ... hộ gia đình khác! Ta ra ngoài trước!" Sau đó, lập tức hướng đại môn phóng , trước mắt nhất định mau chóng đến tầng dưới cùng ! Vô luận như thế nào, địa ngục khế ước tồn tại nhất định phải khống chế thông tin trong phạm vi nhất định! Chỉ cần sô người biết rằng địa ngục khế ước tồn số lượng hạn chế, như vậy chính mình còn có thể khống chế! Nhưng, khi địa ngục khế ước tồn tại vượt qua mười hộ gia đình biết , tình huống lâm vào hoàn cảnh cực độ đáng sợ! Nếu như chỉ hạn định trong những hộ gia đình chấp hành huyết tự, bởi vì bản thân huyết tự tỉ lệ tử vong cao, nhưng chỉ sợ những hộ gia đình biết đến tồn tại của khế ước, cũng màng mà tham gia ! Mặt khác, mảnh vỡ thứ nhất khế ước địa ngục ràng kiềm giữ người cái lệ Quỷ? đùa gì vậy, làm sao có thể lấy? Thế nhưng, giá trị của khế ước địa ngục xác thực làm cho người khác thể đỏ mắt, khi lấy được... Địa ngục khế ước chỉ có trương, cái này có nghĩa là, khi thiếu mất mảnh vỡ, địa ngục khế ước cách nào hoàn thành. Mà thu hoạch hết cả địa ngục khế ước, có thể phong ấn Ma Vương, đại biểu cho có thể ly khai cái nhà trọ này! Sau khi tiến vào thang máy, Ngân Dạ nội tâm lo lắng như lửa đốt, hi vọng lần này hộ gia đình nhận được huyết tự, biết chuyện này nên yên tĩnh câm miệng, ngàn vạn đừng cho những hộ gia đình khác! Tuy nhiên nửa năm gần đây bởi vì số lượng ra chỉ thị huyết tự khá nhiều, người chết cũng càng ngày càng nhiều, nhưng hộ gia đình mới tới cũng càng ngày càng tăng, tháng trước hơn mười hộ gia đình tiến vào, đoán chừng tháng này cũng tiếp tục gia tăng hộ gia đình a. Mà gia tăng hộ gia đình, cũng lên, tương lai tranh đoạt mảnh vỡ địa ngục khế ước đối thủ tăng thêm nữa...! tồn tại của Địa ngục khế ước, khi bị quá nhiều người biết được, chỉ là ngẫm tới cái tương lai huyết tinh kia, Ngân Dạ cũng cảm giác rét mà run. biết , người, đôi khi so với quỷ còn kinh khủng hơn! Cửa thang máy mở ra, Ngân Dạ lập tức lao ra thang máy! Chỉ thấy tầng dưới cùng đại sảnh, giờ phút này bóng người. "Đinh —— " Lúc này, thang máy bên cạnh mở cửa. Người tới, là Lâm linh! Cùng Âu Dương tinh quan hệ phi thường tốt, lúc Âu dương tinh chết ở cửa ra vào, bộ dạng bi thương lúc đó của nàng, làm Ngân Dạ ấn tượng rất sâu sắc. Ngân Dạ lập tức bước đến, vốn nhìn chung quanh phen xác nhận có người, liền hỏi nàng: "Lâm tiểu thư, ngươi cũng nhận được huyết tự chỉ thị?" "Đúng, vừa nhận được. Kha tiên sinh, ngươi cũng thấy a, " lâm linh lộ ra vẻ cực kỳ kích động: "Cái kia 'Địa ngục khế ước' ..." "Ngươi có hay cùng người khác đề cập qua?" "À? Chưa, có, ta nhận được huyết tự liền lập tức đến ngay, xác nhận còn có ai cùng với ta." Ngân Dạ nhàng thở ra, lập tức bắt lấy tay của nàng, đem nàng kéo qua bên, lại lần nữa nhìn chung quanh, thấp giọng : "Nghe cho kỹ, Lâm tiểu thư. Chuyện này, nên cho bất luận ai khác..." Thời điểm , lại nghe thanh cửa thang máy mở ra, Ngân Dạ lập tức quay đầu lại xem xét, từ trong thang máy ra , là hai gương mặt mới Ngân Dạ còn chưa quen thuộc. Lúc này, bỗng nhiên người trong đó : "Ngươi cái kia có vậy? Cái địa ngục khế ước..." "Chắc có lẽ sai , theo như ảnh chụp thư, ghi lại rất ràng rành mạch." Ngân Dạ nghe được mấy câu đó, sắc mặt tức khắc đại biến! Thư tín? Đây là, chuyện gì xảy ra? lập tức vọt tới trước mặt hai người đó hỏi: "Chuyện gì xảy ra? Ngươi mới vừa cái gì 'Địa ngục khế ước' ?" "Là tin nhắn. Vừa rồi điện thoại di động của chúng ta đều nhận được tin nhắn, ngươi xem." Người kia liền lấy ra điện thoại di động, màn hình, là bức ảnh hiển thị mặt vách tường, thình lình xuất huyết tự chỉ thị mà Ngân dạ vừa đọc! Cái ảnh chụp này chụp được cùng ràng, đồng thời trong tin nhắn còn : "Đây là ta vừa mới nhận được huyết tự chỉ thị, cho nên..." Trong nhà trọ này, bởi vì khoảng cách giữa các hộ gia đình, ai cũng biết tương lai cùng ai chấp hành huyết tự. Vì để thuận tiện liên hệ, mọi người đều cùng nhau trao đổi số điện thoại di động. Hai tay Ngân Dạ giờ phút siết thành hình quả đấm, ngực cổ lửa giận! "Cái tin nhắn này, là ai gửi cho các ngươi?" "Là ta." Cửa thang máy lại mở ra. Lúc này ra rất nhiều hộ gia đình. Mà người vừa những lời kia, đúng là Ngô hiểu hà! "Ngươi..." Ngân Dạ khó có thể tin nhìn về phía , hỏi: "Ngươi, nhắn tin cho bao nhiêu hộ gia đình?" " Toàn bộ dãy số trong điện thoại di động của ta, đoán chừng tất cả mọi người." "Ngươi..." Ngân Dạ bước xông ra ngoài, bắt lấy cổ áo Ngô hiểu Hà, rít gào : "Ngươi điên rồi sao? Ngươi biết như vậy có hậu quả gì ?" "Ngươi làm cái gì vậy? Hậu quả? Ta đương nhiên biết , như vậy còn những hộ gia đình như bác sĩ Đường chủ động chấp hành Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị rồi!" Ngô hiểu Hà người này, hay lắm, dễ nghe là người chính trực, ghét ác như cừu, khó nghe là biết biến báo, tư tưởng ngu hóa. Mà bác sĩ Đường mực kính trọng chết , tựa hồ cũng rất đả kích. "Ta làm như vậy, có thể làm cho bi kịch của bác sĩ Đường lặp lại. Tương lai, chỉ cần mọi người đồng tâm hiệp lực gom góp địa ngục khế ước, có thể toàn bộ ly khai khỏi nhà trọ này rồi! như vầy, ta đương nhiên muốn..." Ngân Dạ hung hăng đấm quyền vào mặt ! Ngô hiểu hà má bị đấm, cả người bay ra ngoài, gục nền đá cẩm thạch! Chèo chống đứng lên, miệng chảy ra máu. "Ngươi... Ngươi vì cái gì đánh ta?" Ngô hiểu hà kinh ngạc nhìn Kha Ngân dạ trước mắt. "Não ngươi đơn giản cũng có hạn giúp ta!" Ngân Dạ thay đổi hình tượng tỉnh táo ngày xưa, rống lớn: "Ngươi có biết hay những chuyện ngươi làm có hậu quả gì ? Cái gì, hộ gia đình đồng tâm hiệp lực gom góp địa ngục khế ước phong ấn Ma Vương, cùng chỗ cao hứng vô cùng rời khỏi nhà trọ? Ngươi cho rằng điều này có thể sao? Ngươi cho rằng nơi này là chốn đào nguyên hay là xã hội tưởng ah!" Nếu phải mấy hộ gia đình tiến lên đây dốc sức liều mạng giữ chặt Ngân Dạ, chỉ sợ còn muốn hung hăng đánh người. tình Ngân Dạ mực sợ hãi, xảy ra. tại, toàn bộ nhà trọ ai cũng biết chuyện này! "Ân? Tin nhắn? Ngô hiểu Hà gửi tới hay sao?" "Địa ngục khế ước? phải đâu? Thiệt hay giả?" "Trời ạ, có cái này, chẳng khác nào có thể ly khai nhà trọ này sao?" Địa ngục khế ước, làm những hộ gia đình tuyệt vọng, giống như được rót vào liều thuốc trợ tim! Chỉ cần lấy được bảy phần mảnh vỡ địa ngục khế ước, chẳng khác nào lấy được giấy thông hành có thể ly khai nhà trọ ah! Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều có tâm tư, đối (với) mảnh vỡ địa ngục khế ước nhìn chằm chằm! Giờ phút này, Lý đối (với) hết thảy còn hoàn toàn biết gì cả, ra khỏi cửa nhà. vừa mới ra bên ngoài đường cái, thình lình chứng kiến... Tử dạ chờ . " thôi, chúng ta cùng trở về nhà trọ." Tử dạ như vậy làm Lý hơi sửng sốt chút, hỏi: "Nhà trọ, xảy ra chuyện gì..." " có, chỉ là, đơn thuần nghĩ muốn gặp ngươi mà thôi." Lý gật đầu, : "Vậy tốt, thôi." 10 phút sau, hai người ngồi xe buýt. Tử dạ cùng Lý sau khi ngồi xuống, nàng liếc Lý biểu lộ có chút mất tự nhiên. Đúng vào lúc này, Tử dạ bỗng nhiên với : "Ngươi ngày hôm đó thời điểm mời ta ăn bánh ngọt, đề ra thỉnh cầu, có quên a?" Lý nghe được câu này, vốn sững sờ, lập tức phản ứng lại! "Ngươi... Ngươi là ..." "Ta đáp ứng." Doanh Tử Dạ nhàng gật đầu, : "Ngươi có lẽ có đổi ý a?"
Chương 2 "Ah? Hạ Tiểu Mỹ, ngươi là lần đầu tiên chấp hành huyết tự, ngươi như thế nào cũng..." " kỳ quái, ngẫu nhiên cũng có ngoại lệ như thế này, các ngươi quên Doanh Tử Dạ rồi hả?" Đại sảnh nhà trọ, tụ tập rất nhiều hộ gia đình. Mà chấp hành lần huyết tự này tổng cộng có sáu hộ gia đình. Kha Ngân dạ, Ngô hiểu Hà, Hạ Tiểu Mỹ, Lâm linh, cùng với Lương băng mới từ trấn Vĩnh viễn trốn về. Nhà trọ tuyên bố độ khó huyết tự cho những hộ gia đình cùng nhau chấp hành, hoàn toàn hỗn loạn. Cái này rất có thể liên quan tới Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị cùng năm 2011, cho nên năm trước, mới có Doanh Tử Dạ là người mới lại chấp hành độ khó huyết tự cao như vậy. Địa ngục khế ước tồn tại, mọi người đều biết. Tuy nhiên bởi vì Ngô hiểu hà có hành vi lý tưởng hóa ngây thơ, làm hết thảy biến thành cục diện rối dắm, nhưng việc đến nước này, cũng còn cách nào khác. Ngân Dạ chỉ có thể lựa chọn tiếp nhận. Giờ phút này... Lý nhìn về phía Tử dạ trước mắt, vươn tay muốn ôm nàng vào lòng, mà đúng lúc này, và Tử dạ, cơ hồ đồng thời cảm giác được, trái tim kịch liệt đau nhức giống như bị lửa đốt cháy bừng bừng! "Phát... Ban bố huyết tự?" Lý nội tâm chấn động, lập tức : "Tử dạ ngươi cũng vậy?" "Ân, đúng vậy." Lý lập tức lấy điện thoại di động, muốn gọi nhà trọ hỏi chút. Mà vừa mới khởi động máy, nhìn thấy biểu có tin nhắn chưa đọc. Người gởi thư là Ngô hiểu Hà, vì vậy, Lý liền chọn xem xét. "Cái này... Đây là..." Giờ phút này, nhà trọ, trong phòng 404. vách tườngphòng khách, thình lình xuất cái huyết tự mà vô số hộ gia đình quen thuộc. "Ngày 16 tháng 1 năm 2011 từ 0 giờ đến sáng sớm 60, trụ lại ở tầng 1 cư xá vứt Ninh Phong tại thành phố K,. Trong lầu trọ, tồn tại mảnh vỡ thứ hai của khế ước địa ngục." Sau đó, lại là đoạn giới thiệu sơ lược về khế ước địa ngục. Tại nơi khác, lúc này Ngân vũ ngồi bên cạnh ca ca ở sảnh nhà trọ, cũng thình lình cảm giác được nơi trái tim kịch liệt nóng cháy! Mặt khác, còn người cũng nhận được huyết tự chỉ thị. Chính là Dương Lâm. " phải chứ? Phần thứ hai của mảnh vỡ địa ngục khế ước?" Dương Lâm nhìn xem cái huyết tự chỉ thị này, kinh ngạc nói: "Xem ra, ta cũng có cơ hội cầm được mảnh vỡ địa ngục khế ước ah! Đến lúc đó, ta nhất định phải phong ấn Ma Vương, vì bác sĩ Đường mà báo thù!" Sau đó, huyết tự liền biến mất, Dương Lâm đem nội dung chỉ thị mực ghi tạc trong nội tâm. Có người từng nghi vấn, huyết tự xem xong liền biến mất, có thể hay hộ gia đình sau đó quên ít chi tiết, nội dung tỉ mỉ, nhưng về sau phát căn bản cần lo lắng, nhìn lần huyết tự chỉ thị, nó như mọc rễ lưu lại lạc ấn trong đầu, tính muốn quên cũng thể quên được. Trong ngày, nhà trọ đồng thời ban bố hai huyết tự chỉ thị! Lý cùng Tử dạ tức tốc chạy về nhà trọ, nhất định phải mau chóng nhìn thấy huyết tự. Đối (với) Lý mà , đây là lần thứ sáu huyết tự chỉ thị, lúc này đây chỉ cần sống đến hết thời gian quy định, là có thể trực tiếp trở về nhà trọ! Tiến vào đại sảnh, nhìn thấy bọn Ngân Dạ, Lương băng, bị đám gia đình vây như nêm cối ở giữa. Trong đại sảnh tiếng người huyên náo, mỗi người đối (với) địa ngục khế ước tồn tại kích động thôi. Mà bọn người Ngân Dạ, chính là những người lấy mảnh vỡ khế ước đầu tiên! Nghe thấy lời những người này , Lý hiểu, Ngô hiểu Hà chụp lại huyết tự chỉ thị nhận được, chia sẻ cho nhiều hộ gia đình. Bất quá Tử dạ cùng Ngô hiểu Hà tiếp xúc qua, Ngô hiểu Hà có số di động của nàng, cho nên có gởi nhắn tin cho nàng. Địa ngục khế ước, lại có loại vật này tồn tại! Nhưng Lý rất ràng, muốn đem bảy phần mảnh vỡ địa ngục khế ước tập hợp lại, là ngàn khó muôn vàn khó. "Chúng ta lên trước xem chỉ thị của chúng ta." Tử dạ đối (với) Lý : "Sau khi xem xong lại xuống đây." Lý gật đầu, cùng Tử dạ hướng tới thang máy tới. Đến lầu bốn, hai người đều tự về phòng của mình. Lúc này, Lý căn bản ý thức được, chính mình cùng Ngân Dạ nhận được , căn bản là hai chỉ thị hoàn toàn bất đồng. Mở cửa phòng, tới vách tường trong phòng khách, vốn tưởng rằng, hẳn là nội dung hoàn toàn giống với tin nhắn của Ngô Hiểu Hà, ai biếtvậy mà lại hoàn toàn giống! "Cái ... Cái gì? Mảnh vỡ thứ hai của địa ngục khế ước?" Lý như thế nào cũng nghĩ tới, nhà trọ trong ngày tuyên bố hai cái huyết tự chỉ thị hoàn toàn bất đồng!" Cùng lúc đó, vài hộ gia đình, ngồi thang máy tới lầu 14. "Các ngươi vừa rồi có chú ý tới? Kha Ngân vũ biểu lộ thống khổ?" Trong đó hộ gia đình : "Nàng khi đó nhất định là nhận được huyết tự chỉ thị! Nhưng là tựa hồ cưỡng ép đè nén, muốn cho chúng ta phát ." "Thực là thể tưởng tượng nổi, " nam nhân khác : "Là Kha Ngân vũ ở phòng 1407 đúng ? nhìn nhầmchứ?" " . Ta khẳng định có nhìn nhầm." Sau đó, mấy người kia đều đứng ở cửa phòng 1407. Trong đó có người vươn tay xoay vặn tay cầm, nhưng cửa tựa hồ khóa lại. "Tốt, chúng ta cùng chỗ phá cửa, nhất định phải nhìn xem nội dung huyết tự Kha Ngân vũ nhận được, chừng, ban bố hạ lạc phần thứ hai của mảnh vỡ địa ngục khế ước!" " cần phải phiền toái như vậy, " có người bỗng nhiên cầm ra cái dây kẽm, : "Loại khóatrình độnày, còn làm khó được ta." Cho dây kẽm vào trong lỗ khóa, đầy hai giây, cửa liền mở ra. Mấy người lập tức vào, thình lình thấy được chỉ thị mà Kha Ngân vũ nhận được, nội dung cùng với Lý nhận được hoàn toàn giống nhau. Lúc này, có người lấy điện thoại di động ra, chụp lại huyết tự vách tường, sau đó gửi tin cho những hộ gia đình thân thiết. Những người khácthấy như vậy cũng làm theo. Địa ngục khế ước làm toàn bộ các hộ gia đình hoàn toàn hỗn loạn, qua cả ngày, dần dần có xu thế thể khống chế nổi. Mà cái ảnh chụp đạo huyết tự chỉ thị thứ hai, được truyền khắp nơi trong nhà trọ, mọi người đều biết. Có ít hộ gia đình, ràng ý thức được, mảnh vỡ địa ngục khế ước bị mọi người biết được, có tương lai đáng sợ như thế nào. Địa ngục khế ước tồn tại, cũng làm cho Lý có nhiều hưng phấn. cho rằng, sưu tập mảnh vỡ địa ngục khế ước, có thể nâng cao khả năng sinh tồn. Thậm chí cảm giác, địa ngục khế ước căn bản chính là đồ vật nhà trọ sáng tạo ra để cho các hộ gia đình tự giết lẫn nhau. Đêm khuya. Trong phòng Ngân Dạ, tập trung tất cả những người cùng chấp hành chỉ thị. Đối với Ngô hiểu Hà, Ngân Dạ muốn cái gì nữa, tình tạo thành, trách cứ có bất cứ ý nghĩa gì cả. tại, chỉ có nghĩ biện pháp thay đổi cục diện bất lợi trước mắt. "Tốt rồi, tại chúng ta có thể yên tĩnh thảo luận tình chỉ thị lần này." Ngân Dạ ra: "Mặc dù chỉ là mảnh vỡ thứ nhất của khế ước địa ngục, nhưng chúng ta có lẽ đều mơ tưởng đạt được nó?" khí, tức khắc khẩn trương lên. Ngân Dạ quét mắt nhìn những người khác phen, : " cần , chúng ta khẳng định mỗi người đều muốn cầm được mảnh vỡ, dù chỉ là mảnh vỡ, cũng gần thêm bước tới khoảng cách thoát khỏi nhà trọ! Nhưng ai cũng biết, mảnh vỡ bị Lệ Quỷ kiềm giữ, tính nguy hiểm tuyệt đối ! Tình huống lần này cùng lần Hạ Uyên chết có chỗ tương tự, chỉ là, lần này minh xác cho chúng ta biết, Quỷ hồn lẩn trốn trong những hành khách xe buýt." Hoàn toàn chính xác rất giống. Hơn nữa, vảnh vỡ địa ngục khế ước ở người Lệ Quỷ. Đây phải đoạt thức ăn trước miệng cọp sao? Điều kiện này nghe làm cho lòng ngươi kinh lạnh, nhưng tin tưởng nhà trọ nhất định có hạn chế đối (với) cái Lệ Quỷ kia. cách khác, có lẽ có cơ hội lấy được mảnh vỡ khế ước. Nếu như là chuyến xe cuối, như vậy hành khách nhiều, hơn nữa nơi đó là khu vực ngoại thành, người khẳng định càng ít, chừng còn chưa đủ mười người. Trừ lái xe mà ..., như vậy, muốn quan sát những hành khách còn lại, để phán đoán đến tột cùng ai là Lệ Quỷ. biết ai là Lệ Quỷ, cũng đại biểu cho việc biết mảnh vỡ địa ngục khế ước ở nơi nào. Mảnh vỡ khế ước, mỗi người nhất định đều có lòng tham, nhưng nỗi sợ hãi với Lệ Quỷ, ai cũng dám đơn giản đối (với) hành khách soát người. Nếu vạn nhất đụng phải cái Lệ Quỷ kia, hậu quả thiết tưởng chịu nổi. Mà làm như thế nào để phán đoán ra Lệ Quỷ trong số những hành khách? Nhà trọ an bài như vậy, chứng minh Lệ Quỷ kia núp nhất định tương đối sâu, dễ dàng hiển lộ chân thân. Cùng thời gian, dưới đại sảnh, Lý bốn người cũng tụ tập. Dương Lâm, Tử dạ hai người, số lần chấp hành huyết tự tổng số so với mình căn bản cùng cấp bậc. Thế nhưng nhà trọ vẫn đem bọn gom lại với nhau. Xem ra, nhà trọ dường như hoàn toàn hỗn loạn. Dương Lâm đối với điều này cũng cảm giác bất an: "Ngươi... Ngươi là lần thứ sáu chấp hành chỉ thị, còn ta chỉ là lần thứ tư mà thôi." biết , trong này có bao nhiêu chênh lệch. "Hạ Uyên cùng ta đề cập qua, lần thứ sáu huyết tự chỉ thị là phi thường phi thường quỷ dị! Nhớ năm đó lúc ban đầu tiến vào nhà trọ, có haihộ gia đình chấp hành lần chỉ thị thứ sáu, kết quả, thông qua video điện thoại, màn hình chứng kiến hộ gia đình, người hai phần ba biến thành xương trắng, đầu bị xé nứt nửa, ràng vẫn còn sống, cuối cùng, đại não xuất cái huyệt động màu đen, huyệt động ngừng mở rộng, sau đó, đem bản thân hoàn toàn nuốt lấy." "Dương Lâm, ngươi bình tĩnh chút, chuyện này rất nhiều người cũng biết, ngươi cần giảng cho ta nghe." "Ta... Ta mới lần thứ tư huyết tự, như thế nào liều đây? Đến lúc đó gặp phải tuyệt đối phải là Quỷ hồn đơn giản, trốn đều trốn thoát tượng quỷ dị!" Tuy như thế, nhưng cũng có biện pháp trốn tránh. Huyết tự chỉ thị của nhà trọ, con ngườikhông thể cãi lời. khi gian phòng của ngươi xuất huyết tự, như vậy ngươi phải chấp hành, bằng bóng dáng thao túng ngươi tự sát. Cái nhà trọ này, chính là đáng sợ như thế. "Đáng giận! Cái nhà trọ chết tiệt này có để cho người ta sống hay !" Dương Lâm oán hận lật tung cái bàn trà hình chữ nhật trong đại sảnh! Bàn trà ngã mặt đất, miểng thủy tinh văng đầy khắp nơi. Dương Lâm còn đá thêm cước, : "Ma Vương huyết tự, con người căn bản có biện pháp vượt qua, huyết tự còn an bài khó như vậy! Ta lần thứ tư trùng kích độ khó lần thứ sáu, vậy chờ ta tại thời điểm lần thứ sáu là độ khó gì a? Ta... cái nhà trọ này!" Lúc này, từng miểng thủy tinh mặt đất bắt đầu tụ hợp lại, lập tức, bàn trà lại lần nữa đứng lên, thủy tinh hoàn toàn phục hồi như cũ. Tại bất kỳ địa phương nào trong nhà trọ, phá hư cũng có ý nghĩa gì. Dù sao, đều phục hồi như cũ. Nếu dùng trình độ căm hận của hộ gia đình đối với nhà trọ, chỉ sợ cái nhà trọ này nơi nơi đều đổ nát rồi. "Ngươi cũng nên suy nghĩ theo hướng tích cực chút Dương Lâm, " Lý đến an ủi : "Lần này, lại có phần mảnh vỡ địa ngục khế ước ah. Cầm được mảnh vỡ mà ..." "Lầu trưởng." Dương Lâm bỗng nhiên lạnh lùng mà nhìn , : "Ta trịnh trọng cho ngươi biết... mảnh vỡ Địa ngục khế ước khẳng định mỗi người đều muốn, cho nên... Ta nguyện nhất ̣nh phải có! Minh bạch ý của ta chưa?" "Ta biết rồi, " Lý gật đầu , "Tất cả đều nhờ bổn , ta có ý kiến." "Tốt!" Dương Lâm lại nện cái bàn trà lên vách tường, : "Ngươi nhớ kỹ cho ta, vì cầm được mảnh vỡ địa ngục khế ước, ta từ thủ đoạn!" Sinh hoạt tại nơi này, nếu mỗi hộ gia đình sinh ra những ham muốn lợi ích khác nhau, tự nhiên trở thành tử địch. Trước kia bởi vì phải cùng chỗ vượt qua huyết tự chỉ thị, cho nên có biện pháp, nhưng hôm nay... Dương Lâm lại nhìn về phía Ngân Vũ cùng Tử dạ, : "Đúng rồi, Doanh tiểu thư, Kha tiểu thư, hai người các ngươi cũng đồng dạng. Vì đoạt được mảnh vỡ địa ngục khế ước, ta đối với các ngươi cũng biết lưu tình!" Kỳ Dương Lâm coi như thẳng tính, che dấu cách nghĩ này chút nào. So với ngụy quân tử ra vẻ đạo mạo, thẳng thắn hơn rất nhiều. "Ta biết rồi." Tử dạ đối với Dương Lâm những lời này, rất bình tĩnh trả lời: "Bất kỳ hộ gia đình nào, đối mặt với hấp dẫn của mảnh vỡ địa ngục khế ước, đều khó có khả năng ngăn cản. Ta có thể hiểu được." Cứ như vậy, từng nhóm hộ gia đình, bắt đầu từ thủ đoạn đấu tranh giành mảnh vỡ khế ước. Mà bây giờ, mới chỉ là cái bắt đầu..
Chương 3 Thời gian cực nhanh, tới ngày 15 tháng 1. Buổi chiều, trong phòng 1404. "Ngân Vũ, nghĩ tới chúng ta lại đồng thời chấp hành huyết tự, thể ở cùng chỗ." Ngân Dạ than tiếc, nhìn muội muội trước mắt. "Độ khó lần thứ sáu huyết tự." Ngân Dạ nghĩ tới đây nội tâm cũng cảm giác khẩn trương, : "Ngân Vũ, ngươi nhất định phải cẩn thận chút, được phân tâm. Độ khó nhất định rất cao, ngươi nên thời thời khắc khắc bên cạnh Lý , mảnh vỡ địa ngục khế ước lấy được cũng coi như xong, ngàn vạn nên người mình hành động!" "Ân, ta biết rồi, ca ca." "Ca ca." Bỗng nhiên Ngân Vũ : "Lúc trước cha mẹ của ta, cũng là tại nơi này mực chiếu cố lẫn nhau, cuối cùng đều..." Thời gian bọn tiến vào nhà trọ, hẳn là sau khi sanh Ngân Vũ lâu. Mà vượt qua năm năm thời gian, mới trong huyết tự chỉ thị chết , coi như là chèo chống được khá lâu. chừng, là lần thứ sáu huyết tự chỉ thị. Thế nhưng, đúng là chạy cũng khỏi chết. "Đều qua vài chục năm rồi." Ngân Vũ than tiếc : "Vừa nghĩ tới cha mẹ cũng từng ở tại nơi này, ta..." Đúng vậy. Ngân Dạ vô cùng ràng, Ngân Vũ đối với cha đẻ mẹ đẻ chết, thủy chung cảm thấy phi thường thống khổ. Nàng hiểu rất rõ cha mẹ bởi vì phải vào ở nhà trọ này, cách nào chiếu cố nàng, thể đem mình phó thác cho người bạn thân tương giao. "Ca ca ngươi... Cũng phải cẩn thận coi chừng, nên phân tâm. Nhất định phải mau chóng phát sinh lộ huyết tự." "Ân, " Ngân Dạ gật đầu, lập tức, nâng lên tay trái, nhìn chiếc nhẫn ngón vô danh : "Ca ca, ngươi biết ? Lần trước, tại trong mơ, thằng hề vốn sắp giết chết ta." "Cái gì?" "Lúc đó. A thận xuất . Trong mộng cảnh A thận xuất , sau đó giúp ta chế trụ thằng hề. Nếu phải vì vậy, ta nghĩ ta cũng tỉnh lại đâu." "Ngân Vũ." "Ta biết rồi, bất quá cảnh trong mơ chỉ là hư mà thôi. Ta kiên cường, sống sót thay phần A thận." Ban đêm, tầm 110. Thành phố K, bên ngoài trấn Đông Giao Đông minh. con đường yên lặng, bọn người Ngân Dạ, Lương băng ngồi đợi chuyến xe cuối cùng. "Ngươi ..." Bỗng nhiên Lương băng nghĩ đến khả năng khủng bố: "Vạn nhất xe buýt trễ giờ làm sao bây giờ? Nếu như kịp đến trước 0 giờ, chúng ta đây phải rất oan uổng sao?" "Làm sao có thể..." Ngân Dạ vừa ra những lời này, giao lộ phía trước, xuất ngọn đèn xe. Đến rồi! Chuyến xe cuối. Năm người tinh thần vạn lần khẩn trương, cùng nhìn chuyến xe cuối xe buýt ở trước mặt. Đây là cái xe bus màu trắng. Xe vừa mở cửa, năm người lập tức nối đuôi nhau mà vào. Tiến vào xe buýt, phản ứng đầu tiên của mỗi người đều là nhìn về phía những hành khách trong xe. Phía dưới tầng , tổng cộng có bảy hành khách. "Cái này..." Hạ Tiểu Mỹ lập tức nhìn bảy người này. Có hai người ngồi ở hàng ghế thứ nhất, bên trái là thiếu nữ tầm mười lăm mười sáu đeo tai nghe tùy thân, phía bên phải là nam nhân đeo mặt nạ khô lâu quỷ quái. Hàng thứ hai cũng có người ngồi, bên trái là thanh niên cầm laptop, phía bên phải là nam hài tầm mười tuổi người mặc quần áo bệnh viện. Sau lưng nam hài hai hàng ghế, ngồi nữ nhân mặc đại phục màu đỏ, đeo kính râm, cùng cái tráng hán trung niên mặt thẹo. Hàng cuối cùng, tối dị thường cổ quái. Ở trong xe, lại dùng dù che kín đầu , là lão thái thái đại khái 80~90 tuổi! Lái xe là nam tử chừng ba mươi tuổi, nhìn năm người lên xe, liền đóng cửa xe lại, bắt đầu tiếp tục công việc. Lái xe phải quỷ. Như vậy... Ngân Dạ rất nhanh quét mắt nhìn bảy tên hành khách. Thiếu nữ đeo tai nghe, nam nhân đeo mặt nạ quỷ , thanh niên cầm laptop, nam hài mặc đồ bệnh viện, nữ nhân áo đỏ kính râm, tráng hán mặt thẹo, lão bà bà cầm dù. Trong bảy người này, có người, nắm giữ mảnh vỡ địa ngục khế ước-Lệ Quỷ! Đến tột cùng, là ai? Xe chuyển bánh. Năm người đều đứng đấy, nhúc nhích. Ai cũng dám ngồi, dù sao nhất định phải cẩn thận quan sát bảy hành khách này. Bất cứ người nào, đều có thể là Quỷ hồn. Nắm giữ mảnh khế ước. Hạ Tiểu Mỹ người mang theo cái gương, nàng quay lưng lại, cầm tấm gương, soi bảy tên hành khách. Bảy người kia. Toàn bộ đều xuất trong gương! "Quả nhiên được đây." Hạ Tiểu Mỹ tự giễu cười cười. Một phương diện khác, Lý , Doanh Tử Dạ, Dương Lâm cùng Ngân Vũ bốn người, cũng tới cư xá Ninh phong. Ninh phong cư xá là cái building vùng ngoại thành vứt , trong cư xá chỉ có vẹn vẹn năm tầng lầu, tựa hồ nguyên nhân do công trình bị rút ruột, mà bị mọi người phỉ nhổ, cuối cùng cái cư xá này toàn bộ bị vứt , ít ngày nữa cũng bị san bằng mà xây dựng cái khác. Toàn bộ cư xá u ám, thời khắc tiếp cận nửa đêm 0 giờ, tiến vào trong cư xá, cảm giác chung quanh giống như đều là hắc ám U Linh, u tan hoang, làm cho người ta sợ hãi. Bên trong lầu trọ cửa ra vào Số 1, ngược lại hoàn toàn. mặt đất, khắp nơi đều là rác rưởi cùng tro bụi, thậm chí thỉnh thoảng chứng kiến hai con chuột xông tới. Muỗi cũng đương đối nhiều, khắp nơi tràn ngập mùi thúi. "Hoàn cảnh thực là quá kém." Lý lắc đầu : "Nhà trọ chọn địa phương, tuyệt đối là sân bãi hoàn hảo cho quỷ chơi đùa ah." Ngân Vũ thời khắc chú ý đến chung quanh, dù sao thời gian chưa tới, cũng thể chủ quan. Nhưng mà, đúng lúc này, còn có hai cái thân ảnh tiến nhập cái cư xá vứt này. Chỉ là, hai người kia tiến nhập gần cửa ra vào số 4. Hai người bọn họ, là nam tử mặc âu phục thoạt nhìn ba mươi mấy tuổi, còn là nữ nhân ăn mặc áo sơ mi trễ cổ phi thường táo bạo tầm hai mươi mấy tuổi. "Ta , nơi đây thực có người tới?" Nữ nhân kia có chút lo lắng nhìn chung quanh, mà cái nam tử vỗ bộ ngực : "Đó là đương nhiên! Hôm nay hai người chúng ta có thể ở chỗ này hảo hảo làm long trời lỡ đất ah. Ta sớm cảm giác làm tại nhà khách, quá khuôn sáo cũ kỹ rồi. Loại địa phương hào khí trầm này, phải càng có thêm tình thú sao?" "Chán ghét ngươi, cái gì cùng cái gì." "Ta với vợ của ta, hôm nay ở công ty làm thêm ca đêm, ha ha, cho nên đêm khuya mới về, tuyệt đối có vấn đề." Nữ nhân này dĩ nhiên là “” . Bình thường bị vạn người cưỡi, tự nhiên sớm thành thói quen, làm tại nơi nào, nàng cũng thèm để ý, dù sao, đối phương trả tiền là được. Cái nghề này, tuy bị người khinh thường, nhưng nàng cảm giác kiếm tiền rất nhanh rất dễ dàng, chỉ cần hầu hạ những nam nhân này thoải mái, tiền mặt rất nhiều rất nhiều đến tay. Sau đó, hai người tiến nhập cửa số 4 lầu trọ. Mới tiến vào bên trong hành lang, nam tử kia thể chờ đợi được cởi quần áo ra, hơn nữa còn muốn kéo váy nữ nhân kia. Nữ nhân cười tiếng, : "Gấp cái gì, từ từ đến." Mấy phút đồng hồ sau, trong hành lang tràn ngập tiếng rên rỉ khó nghe. Vừa lúc đó. bậc thang, trận gió bắt đầu thổi tới. Tại lan can của thang lầu phía hai người... Bỗng nhiên, xuất cái tay khô gầy đến nỗi có thể gọi là da bọc xương!