1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhà Có Sư Tử Hà Đông - Bạc Hãn Khinh Y Thấu (Update PN03) HOÀN + EBOOK

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 55 – CÀNG GIÚP CÀNG RỐI

      Tiệc tẩy trần được tổ chức tại nhà lớn của Trương gia ở Trường Nguyệt Loan, bởi vì tồn tại của Trường Nguyệt Loan, phần lớn mọi người đỉnh ngọn tháp mạ vàng của Z thị đều trở thành hàng xóm, mấy năm gần đây giá đất ở Trường Nguyệt Loan rất cao, người nào hễ có chút tiền, hẳn đều muốn sống ở đây, lân la sang nhà hàng xóm.

      Màn đêm buông xuống, những ngọn đèn thủy tinh lung linh ở Trường Nguyệt Loan lại sáng lên lần nữa, khi Tông Chính đến, đủ loại xe nổi tiếng đậu chật ních trong nhà họ Trương, vừa vào đại sảnh tổ chức tiệc, Đỗ Thiếu Khiêm chỉnh tề tới.

      "Cậu nghĩ gì thế?"

      Tông Chính nhíu mày hỏi: "Nghĩ cái gì?"

      Đỗ Thiếu Khiêm dùng ánh mắt ra hiệu Trương Vi trò chuyện cùng mấy vị phu nhân, Tông Chính nhìn Đỗ Thiếu Khiêm cách kỳ lạ: "Tôi nghe nhà cậu tìm vợ cho cậu, cậu còn có lòng dạ quan tâm đến đời sống cảm tình của tôi cơ á?"

      Tâm trạng của Đỗ Thiếu Khiêm trong nháy mắt trở nên u ám, trong lòng cái đó gọi là buồn bực, nếu phải vô tình đưa ra chủ ý tồi tệ, cần phải làm thế này sao? Tốt xấu gì cũng từng thích Lâm Miểu Miểu, sao có thể trơ mắt nhìn rơi vào chỗ nước sôi lửa bỏng được đây, mà cái hố lửa ấy còn do chính giúp người ta đào.

      Đỗ Thiếu Khiêm mặc dù được gọi là tay chơi, nhưng tự cho mình cũng là người có lương tri, cảnh ngộ của Lâm Miểu Miểu đủ thê thảm rồi, nhiều năm nay sống mình đơn lẻ loi, thực đành lòng tiếp tục nhìn bộ dạng buồn bã bi thương sau này của , quãng thời gian trước bên Lâm Miểu Miểu kia xuất tên phá đám, tại bên Tông Chính này cũng xuất tên kẻ gây rối, thời điểm mắc kẹt này mà Trương Vi quay về, phải thêm loạn sao?

      Đỗ Thiếu Khiêm ở trong lòng thở dài chỉ tiếc rèn sắt thành thép, người đứng xem như còn sốt ruột hơn cả người trong cuộc, hận thể làm cho tất cả những tên phá đám ấy cút càng nhanh càng tốt, sau đó để cho hai người Tông Lâm sớm tu thành chính quả, cũng có thể lòng, nhưng chuyện giữa hai vợ chồng nhà này, mặc dù lo lắng chăng nữa, cũng thực tiện hỏi nhiều, nhất là còn từng có ý tấn công Lâm Miểu Miểu, cho nên càng phải tránh nghi ngờ.

      "Cậu và Trương Vi có dư tình chưa dứt gì chứ, định nối lại tình xưa ư?" Nếu là người khác, căn bản Đỗ Thiếu Khiêm lo lắng vấn đề này, nhưng Tông Chính này, cả đời tiếp xúc với mấy người phụ nữ chứ, đúng là khó mà .

      Vì Lâm Miểu Miểu rời , tâm trạng của Tông Chính vốn tốt tẹo nào, nay bịĐỗ Thiếu Khiêm hỏi hai câu, lập tức nhịn được nữa.

      Đỗ Thiếu Khiêm cười trừ, miễn cưỡng tìmcái cớ: "Tôi đây chỉ muốn đuổi theo Trương Vithôi, cho nên mới thăm dò trước."

      Tông Chính xì mũi coi thường: "Cậu theo đuổi theo đuổi, hỏi tôi làm gì? ta và tôi chẳng còn chút quan hệ nào cả."

      Đỗ Thiếu Khiêm vừa nghenhững lời này, trái tim cũng được thả lỏng, lúc sau lại thấp giọng hỏi: "Cậu tới đây, Lâm Miểu Miểu biết ?"

      Cậu ta nhắc tới Lâm Miểu Miểu còn khá, vừa nhắc tới Tông Chính liền thấy khó chịu trong lòng, " ta còn chẳng ở Z thị.Cậu cảm thấy ta để ý chuyện này sao?Sẽghen ư?" Ít nhất Tông Chính tưởng tượng ra được bộ dáng Lâm Miểu Miểu ghen, vừa dứt lời, khoanh tay lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Đỗ Thiếu Khiêm, "Phiền cậu, có thể ít quan tâm tới chuyện riêng của tôi có được hay ?"

      Đỗ Thiếu Khiêm im lặng mấy giây, thu được cái kết luận, quan hệ của hai người nàyxem ra vẫn tốt lên. Bây giờ chút biết, rốt cuộc là mong quan hệ của hai người tốt đẹp, sau đó Lâm Miểu Miểu bị thương, hay là mong muốn quan hệ giữa hai người cứ xung đột như thế này.

      Đỗ Thiếu Khiêm chuyển ánh mắt, nhìn vào người Trương Vi duyên dáng kiều, quan hệ giữa và Trương Vi cũng tồi, chuẩn xác mà , quan hệ giữa và tất cả các người đẹp đều tồi, cho dù Trương Vi rời khỏi Z thị ba năm, nhưng dịp lễ tết cũng có thăm hỏi theo lễ phép, bữa tiệc bắt đầu lúc lâu, Trương Vi nói cười vui vẻ vội tới chào hỏi khách, Đỗ Thiếu Khiêm đợi lúc lâu, mới tìm được cơ hội trò chuyện vài câu với Trương Vi.

      biết Trương Vi còn trước cả Tông Chính, Trương Vi theo đuổi Tông Chính ba năm, từ năm mười lăm tuổi đến khi mười tám tuổi, ở trong mắt Đỗ Thiếu Khiêm, có dạo cảm thấy đau lòng cho này, được rồi, đây chính là bản tính của , muốn nhìn mỹ nữ thương tâm khổ sở, sau đó theo đuổi Trương Vi, theo đuổi ba tháng, theo đuổi được, trái lại để cho Tông Chính và Trương Vi thành đôi.

      Đỗ Thiếu Khiêm vẫn canh cánh trong lòng chuyện này, cho nên năm đó nhìn trúng Lâm Miểu Miểu, nhưng Lâm Miểu Miểu lại tới tìm Tông Chính, trong lòng có cái gọi là ganh ghét.

      Đỗ Thiếu Khiêm kín đáo hỏi: "Sau khi trở về có dự định gì ?"

      Trương Vi cười tự giễu: "Còn có thể có dự tính gì, chỉ có thể tiếp nhận công ty, sau đó tìm người đàn ông rồi lấy."

      "Vậy em và......" Đỗ Thiếu Khiêm ngừng lại lúc lâu, cũng biết hỏi tiếp thế nào,những lời này chẳng khác nào xát muối lên ngực Trương Vi, huống chi việc qua lâu rồi.

      Ngược lại Trương Vi để ý gì chỉ cười: "Tông Chính? Em quên ấy lâu rồi, bây giờ chỉ xem như bạn bè thôi."

      Đỗ Thiếu Khiêm trong lòng thở phào nhõm, nụ cười càng thêm sáng lạn, nhịn được thầm mắng mình lo vớ lo vẩn, năm đó Trương Vi chủ động lựa chọn rời , chắc là từ bỏ rồi.

      Trương Vi nhấp ngụm rượu trong ly, làm như vô tình hỏi: "Lâm Miểu Miểu là người như thế nào?"

      Đỗ Thiếu Khiêm ngơ ngác, Trương Vi nhún nhún vai: "Sao lại nhìn em như vậy? Tò mò chút cũng được sao?Trước đây mình có được, cho nên hiếu kỳ xem ấy thích người phụ nữ như thế nào?"

      Đỗ Thiếu Khiêm cười trả lời, " chỉ em tò mò, đoán chừng cả Z thị đều tò mò, Tông Chính thích người phụ nữ như thế nào, nhưng Tông Chính và Lâm Miểu Miểu......" Từ khi Tông Chính kết hôn, thời gian cậu ta ra ngoài chơi có thể đếm được đầu ngón tay, nhưng lời thề son sắt phải báo thù kia của Tông Chính, mỗi lần nhắc tới Lâm Miểu Miểu, giọng điệu đều rất dữ dằn.

      Trương Vi trong lòng dậy sóng, lắc lư dịch rượu màu hồng sậm trong ly, nửa đùa nửa tò mò hỏi: "Giữa bọn họ có vấn đề gì sao?"

      Đỗ Thiếu Khiêm thở dài: "Ai, đừng nhắc đến nữa, Tông Chính chính là cái hố lửa, bây giờ em bò được ra, Lâm Miểu Miểu lại rơi vào."

      Ánh mắt của Trương Vi lóe lên: "Lời này...... thế nào nhỉ?"

      Đỗ Thiếu Khiêm lại đột nhiên cười ha hả, dời chủ đề câu chuyện, nhưng lời trong lúc vô tình của giống như móng vuốt, ngừng cào vào trái tim Trương Vi, Đỗ Thiếu Khiêm cố ý thay đổi chủ đề, nhưng Trương Vi lại chịu bỏ qua, khẽ hừ tiếng cắt ngang lời Đỗ Thiếu Khiêm: "Có ai như , nửa câu giữ lại nửa câu ? biết lòng hiếu kỳ của phụ nữ cũng có thể hại chết mèo hay sao?

      Đỗ Thiếu Khiêm ngượng ngùng cười hai tiếng: "Chuyện này, có cách nào được."

      Trương Vi cười mỉm nhướng mày: "Vậy em tự hỏi Tông Chính được chứ? Trương Vi làm ra vẻ muốn , Đỗ Thiếu Khiêm liền vội vàng kéo lại, "Em hỏi à?"

      Trương Vi quay đầu lại cười: "Vừa hay chào hỏi."

      Đỗ Thiếu Khiêm bất đắc dĩ: "......cho dù em hỏi, Tông Chính cũng cho em ngheđâu."

      Trương Vi làm như sao : "Thử chút, biết, Cố Khải chắc cũng biết, cùng lắm em hỏi Tiêu Tiêu."

      Tiêu Tiêu là vợ của Cố Khải, khuyết điểm lớn nhất của Cố Khải chính là vợ quản chặt, Cố Khải mà biết chuyện gì, chắc chắn Tiêu Tiêu cũng biết, mà Trương Vi lại thân với Tiêu Tiêu, Đỗ Thiếu Khiêm nhất thời buồn bực. Tuy rằng Cố Khải biết Đỗ Thiếu Khiêm đóng vai nhân vật gì trong đó, nhưng cơ bản cũng vẫn biết toàn bộ quá trình của sự việc.

      Trương Vi ánh mắt đảo đảo lại, cười khẽ tiếng, "Nếu , em lấy tin trao đổi với nhé?"

      Trương Vi đem chuyện buổi sáng ở sân bay đôi câu, Đỗ Thiếu Khiêm nghe được càng thêm buồn bực, đám người tầng lớp cao nhất của Z thị, hầu như đều ở Trường Nguyệt Loan, cho dù quen cũng biết có người như thế, Đỗ Thiếu Khiêm đương nhiên cũng biết Lý Minh, nhưng mà Lý Minh xen vào làm mốc à?

      dễ gì người ngoại quốc kia mới , Trương Vi lại trở về, trước mắt xem racũng có thể đặt Trương Vi sang bên, thế nhưng lại xuất Lý Minh, Đỗ Thiếu Khiêm buồn xoắn cả ruột. Bây giờanh giống như bị mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế(1), vừa nghĩ tới tương lai Lâm Miểu Miểu bị Tông Chính làm cho đau khổ muốn sống, liền cảm thấy mình tội ác nặng nề, biết vậy lúc đầu chẳng làm.

      "Có muốn trao đổi hay ?" Trương Vi cười nhìn khách khứa trong bữa tiệc, vẻ mặt thờ ơ.

      Đỗ Thiếu Khiêm trầm mặc trong chốc lát, lại nhìn Trương Vi lúc lâu, " ra trước đây Lâm Miểu Miểu từng đắc tội với Tông Chính, Tông Chính lấy Lâm Miểu Miểu chính là vì báo thù."

      Trương Vi ngây người, cười tự giễu, lúc ở sân bay, nhìn thấy , suy nghĩ vòng vòng lại, dựa vào cái gì vật lộn ba năm, mà người kia lại có thể như chẳng có chuyện gì lấy vợ sinh con? nghĩ, nếu như Tông Chính chật vật hơn , có lẽ thuyết phục mình buông xuống, ai, người như vậy nhưng cũng bằng những người trông có vẻ lương thiện kia.

      "Em sao vậy?"

      Trương Vi khôi phục bình thường, cười nhạt: "Chỉ là cảm thấy hơi kinh ngạc, em cho là bọn họ......"

      Đỗ Thiếu Khiêm tức giận mắng câu: "Cặn bã!"

      Trương Vi che miệng cười khẽ, đồng ý gật đầu, "Cặn bã!" nhìn Tông Chính phía xa, hỏi, "Lâm Miểu Miểu biết ?"

      Đỗ Thiếu Khiêm lắc đầu.

      Trương Vi biết người mình nên hận là Tông Chính, nhưng với Lâm Miểu Miểu, theo bản năng lại coi ta như kẻ địch của mình, nhưng mà sau khi biết chuyện này, thái độ thù địch của đối với Lâm Miểu Miểu bỗng nhiên giảm rất nhiều, bùi ngùi nghĩ, đây chính là phụ nữ, trời sinh ra lúc nào cũng muốn kiếm chuyện với phụ nữ khác, mà quên mất kẻ gây họa là đàn ông.

      cười nhạt nhìn trai áo mũ chỉnh tề trong bữa tiệc, ánh mắt rơi vào người người đàn ông vừa tới, người đàn ông ấy cũng vừa lúc nhìn sang, Trương Vi giơ ly rượu cười với ta, Lý Minh cũng mỉm cười chào lại.

      "Chị hai, chị đừng có làm loạn !"Đỗ Thiếu Khiêm sợ hết hồn, vì sao có cảm giác càng giúp càng rối thế này?

      Trương Vi liếc mắt nhìn : "Nghe giọng điệu của giống như Lâm Miểu Miểu đáng để giúp ấy, rốt cuộc mong ấy bị tổn thương thương tích đầy mình, hay hy vọng ấy nhận được hạnh phúc?"

      " đương nhiên mong ấy hạnh phúc."Đỗ Thiếu Khiêm buồn bực, tại làm những chuyện này, năm lần bảy lượt đụng lên họng súng của Tông Chính, chính vì bù đắp sai lầm trong lúc vô tình mình phạm phải.

      " dối, có đôi khi biết càng khiến cho người ta thể nào chịu đựng được." Trương Vi khoan thai nhấp ngụm rượu, còn chưa nghĩ ra phải làm thế nào, thìTông Chính tự bày điểm yếu ra rồi.

      Đỗ Thiếu Khiêm đương nhiên ủng hộ ý kiến của Trương Vi, có đôi khi lời dối có thiện ý cũng rất cần thiết, hai người kết hôn sống chung với nhau, về mặt điều kiện đều kém, nảy sinh tình cảm cũng phải chuyện khó khăn gì, đến lúc đó mọi chuyện phải ổn rồi sao.

      "Chị hai, Chị Vy! Chị Trương Vi! Chị coi như em chưa gì, được ?Cũng đừng xen vào nữa nhé!"Quả thực bây giờ bực đến mức muốn phun ra ngụm máu.

      Trương Vi nhoẻn miệng cười, trả lời dứt khoát ngoài dự liệu: "Được!"

      Đỗ Thiếu Khiêm bán tín bán nghi nhìn Trương Vi, thấy mình lẽ ra nên câu: tìm đường chết chết.

      thầm nhắc nhở mình, chuyện của Tông Chính Lâm Miểu Miểu, sau này cũng đừng tham dự cách mù quáng, nhìn Tông Chính xa xa, quay đầu lại, luôn cảm thấy chắc chắn được.

      Sau khi bữa tiệc tiến hành được nửa, Tông Chính nâng cổ tay nhìn đồng hồ, gần chín giờ, qua tiếng nữa, chắc Lâm Miểu Miểu đến nước Y. chào hỏi Trương Vi, rồi rời bữa tiệc trước, vừa ngồi vào trong xe, lấy điện thoại ra xem, ngón tay vừa chạm tới điện thoại, như vô thức nhấn phím "2", số điện thoại của Lâm Miểu Miểu lập tức lên nhấp nháy, biết bây giờ nhận được điện thoại của , nhưng vẫn gọi , để lại lời nhắn trong hộp thư thoại của : "Đến nơi lập tức gọi cho !"

      Về đến hoa viên Thế Kỷ, trong phòng khách chị Chu để lại cái đèn, ánh sáng màu cam từ trong cửa sổ sát đất hắt ra, Tông Chính vô thức ngẩng đầu nhìn về phía phòng ngủ, tối đen như mực, bất giác cau mày. Tắm xong, nằm giường lúc nhận được điện thoại của nhân viên phi hành đoàn, báo cho máy bay đến nước Y an toàn.

      Tông Chính lập tức gọi qua cho Lâm Miểu Miểu, điện thoại tắt máy. Cơn giận của gần như bốc lên trong nháy mắt, lại gọi điện thoại cho nhân viên phi hành đoàn, đối phương thận trọng dè dặt cho biết, Lâm Miểu Miểu rồi. Tông Chính gọi liền bảy tám phút, điện thoại của Lâm Miểu Miểu vẫn trong trạng thái tắt máy, tức giận ném điện thoại lên giường, tắt máy à! Lâu như vậy rồi sao còn chưa mở máy chứ?

      Ông bỗng nhiên có chút hối hận, để dễ dàng như vậy, cách hơn nửa địa cầu, xa như vậy thể đuổi tới kịp.

      Đợi nửa giờ, điện thoại vẫn thông, đành phải để lại lời nhắn thoại cho .

      "Lâm Miểu Miểu, nhận được gọi cho ...... bất kể muộn đến đâu chăng nữa."

      Tông Chính nằm giường, bỗng cảm thấy căn phòng ở nhiều năm này vô cùng trống trải, đến giường cũng lớn quá mức, chuyện dường như còn vọng lại, trằn trọc ngủ được, mở chuông điện thoại đến mức tối đa, đến khi rạng sáng lại gọi cho cuộc, vẫn tắt máy, lúc này, Tông Chính giận ngủ được.

      thực tế, cả đêm đều ngủ, nằm lúc rồi sang phòng tập luyện mấy tiếng đồng hồ mồ hôi đổ như tắm, khi trời gần sáng mới quay về phòng ngủ lát, sáng sớm vừa tỉnh, điện thoại của Lâm Miểu Miểu vẫn tắt máy như cũ, tâm tình của tồi tệ đến mức cần nói cũng biết.

      Cho thời gian và gian ư?

      Lâm Miểu Miểu đáng bị nhốt trong lồng! !

      Sau khi rời giường, liền gọi điện thoại cho Lâm Thế Quần, xin địa chỉ liên lạc của Lâm Miểu Miểu ở nước Y, Lâm Thế Quần cau mày, giọng nghiêm nghị hỏi tình hình chung sống của hai người, Tông Chính nín nhịn ngày đêm, cho dù với cha vợ, khẩu khí cũng chẳng tốt gì, huống hồ lòng cho là Lâm Miểu Miểu trở về nước Y là bởi vì chuyện của Lâm gia, lập tức liền sặc ra mấy câu.

      Lâm Thế Quần im lặng lúc lâu, mới địa chỉ của Lâm Miểu Miểu cho .

      Cúp điện thoại, Tông Chính liên tục cười lạnh, tuy rằng nóng lòng muốn đến nước Y giết người ngay lập tức, nhưng thực tế còn có rất nhiều chuyện phân thân ra được, hơn nữa có điện thoại của Lâm Miểu Miểu ở nước Y, cũng cần gấp gáp như vậy, lúc này lập tức gọi điện thoại đến khu nhà ở của Lâm Miểu Miểu, trong lỗ tai cuối cùng truyền đến báo tắt máy, mà là tiếng "tu tu" đợi nhận điện thoại.

      có người nghe, Tông Chính khuôn mặt tĩnh như nước gọi lần thứ hai, điện thoại rốt cục được nhận, tiếng hít thở nhàng ràng truyền tới, hình như ngủ, trong giọng mang theo mũi rất nặng.

      "Lâm Miểu Miểu!" Tông Chính hận thể mắng trận tơi bời, nhưng lời đến khóe miệng, chỉ còn lại thanh nghiến răng nghiến lợi gọi tên .

      Tựa đề của chương sau: muốn ly hôn với em ? Hoặc là em ?


      Vở kịch << CẶN BÃ ?>>

      Tông Chính hỏi Đỗ Thiếu Khiêm: "Tôi cặn bã sao?"

      Đỗ Thiếu Khiêm trả lời: "Phải."

      Tông Chính giận dữ: ", đánh tay đôi!"

      *

      Trương Vi: "Đàn ông cặn bã chết !"

      Tông Chính: "......tôi hỏi !"

      *

      Tông Chính cười hỏi Lâm Miểu Miểu: " cặn bã ?"

      Lâm Miểu Miểu cúi đầu suy nghĩ.

      Tông Chính cảm thấy đó là điềm báo tốt, ôm lấy Lâm Miểu Miểu hôn thắm thiết hồi, "Vợ à, vẫn là em tốt nhất."

      Lâm Miểu Miểu nghiêm túc hỏi: "Cái gì cặn bã?"

      Tông Chính: "......"

      Người nào đó tham gia gây rối, cười híp mắt vẫy tay về phía Lâm Miểu Miểu: "Đến đây, mẹ cho con biết!"

      Tông Chính vặn ngón tay kêu răng rắc: "Luyện tập chút!"

      Người nào đó: "Chuồn thôi!" Rồi nhanh chóng bỏ chạy.


      Chú thích:

      (1)
      Rối loạn ám ảnh cưỡng chế (tiếng : Obsessive-Compulsive Disorder - OCD) là rối loạn tâm lý có tính chất mãn tính, dấu hiệu phổ biến của bệnh đó là ý nghĩ ám ảnh, lo lắng có lý do chính đáng và phải thực các hành vi có tính chất ép buộc để giảm bớt căng thẳng, đây là dạng trong nhóm bệnh liên quan trực tiếp đến Stress. Bệnh còn có tên khác là rối loạn ám ảnh cưỡng bức.
      Mai Trinh, Khanh¥Ni, Juuni10 others thích bài này.

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      thanks nàng:yoyo14::yoyo14::yoyo14:

    3. Michelle Nguyen

      Michelle Nguyen Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      14
      Cảm ơn bạn nhiều!
      Mình đoán TC ko chịu nổi, sớm bay quá "níu" MM về bằng được cho coi, hihi.

    4. anh vân

      anh vân Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      14
      sao mình cứ có cảm giác tốt về cái bà trương vi kia, tốt nhất là tránh xa đôi vợ chồng trẻ của tui ra,hehe mình tưởng tượng ra cảnh TC tóm MM về lót dép hóng!!!!!!!!

    5. loveless87

      loveless87 New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      1
      Tks bạn!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :