1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhà Có Sư Tử Hà Đông - Bạc Hãn Khinh Y Thấu (Update PN03) HOÀN + EBOOK

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      CHƯƠNG 54 – MUỐN CHẠY, ĐÂU CÓ DỄ
      EDIT: DƯƠNG QUYÊN

      Tông Chính lưng dài vai rộng, dưới lớp áo quần mỏng mảnh, bắp thịt rắn chắc như muốnmọc lên, mỗi bước hai chân thon dài đều bước rất lớn, hơn nữa còn bước rất nhanh, nhân viên công tác dẫn đường gần như phải chạy chậm mới có thể đuổi kịp, nhân viên công tác vụng trộm liếc nhìn Tông Chính, sau đó im lặng cúi đầu, thầm đổ mồ hôi lạnh, thể trách tố chất tâm lý tốt, sựkhí thế cả người của Tông Chính quá mạnh mẽ, giống như cơn mưa giông sắp đến làm sập cả vách tường, chỉ nhìn trộm mấy lần, có cảm giác hãi hùng khiếp vía.

      Lâm Miểu Miểu lên máy bay, mệt mỏi tựa lưng vào ghế ngồi, nhắm hai mắt nghỉ ngơi, vì chuyến bay lùi lại nửa giờ hành khách bên trong khoang máy bay bàn tán sôi nổi về nguyên nhân, tiếng bước chân ràng mạnh mẽ bỗng nhiên truyền vào trong tai , khí chung quanh dường như nóng lên, bị bao phủ trong bóng tối mờ mờ.

      Lâm Miểu Miểu mở căng mắt, đập vào trong con ngươi là gương mặt tuấn tú lạnh như băng của Tông Chính, dây an toàn bị cởi ra vang lên thanh khe khẽ, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt , lòng bàn tay nóng hầm hập nắm chặt cổ tay của , gần như thô bạo túm lôi dậy.

      Trong đầu Lâm Miểu Miểu trống rỗng, lên máy bay vẫn luôn duy trì tình trạng này, vào lúc nhìn thấy Tông Chính rất là mơ hồ, cho đến khi bị Tông Chính kéo mấy bước mới phản ứng lại, nắm rất chặt, chặt đến nỗi làm thấy đau.

      chuyển động cổ tay muốn rút tay mình lại, nhưng Tông Chính lại càng nắm chặt hơn, sức lực lớn tưởng như muốn bóp nát xương tay của .

      Ánh mắt của giống như thú dữ cổ đại, khi vùng vẫy liền ngoảnh lại lạnh lùng liếc nhìn , nóng lòng muốn nuốt , cổ tay bị nắm càng chặt hơn, khiến muốn động cổ tay cũng được, lúc đến cửa khoang máy bay, người phụ trách tới thấp giọng hỏi: "Ngài Tông, chúng tôi có thể cất cánh được chưa?"

      Tông Chính gật đầu, Lâm Miểu Miểu ngơ ngác bị Tông Chính kéo ra khỏi khoang máy bay.

      "Tông Chính, có ý gì đây?"

      Lâm Miểu Miểu hỏi câu này được, vừa hỏi giống như đổ dầu vào lửa, làm cơn giận dữ của Tông Chính cháy đùng đùng: " định làm gì? Phải là hỏi em, em định làm gì chứ!"

      Lâm Miểu Miểu quay sang tiếng với người phụ trách: "Xin chờ chút!"

      Người phụ trách cũng là người tinh tường, hiển nhiên biết nên nghe ai, lập tức nhìn về phía Tông Chính, Tông Chính vẻ mặt lạnh lùng: " cần để ý đến ấy."

      Lần đầu tiên trong đời Lâm Miểu Miểu giận đến mức muốn mắng người, nhưng đánh nhau giỏi, chứ tài hùng biện chẳng ra sao, mở miệng, cuối cùng chỉ mắng được câu: " biết xấu hổ!"

      Chốn đông người, mọi người trong khoang đều ngoái cổ ra nhìn hai người, Tông Chính có thể e dè gì kéo mạch, nhưng trước mặt mọi người cách nào đánh cho Tông Chính trận. Sau đó tất nhiên phát triển thành hai người vờn nhau.

      Cuối cùng, Lâm Miểu Miểu e dè bị Tông Chính kéo tới lối người.

      Từ rất lâu Phác Hồng Hi nhắc nhở : Lúc mất bình tĩnh, nên đưa ra bất cứ quyết định nào. luôn làm theo nguyên tắc này, cho nên lúc cảm thấy mình bị lừa dối, trong lúc tức giận cũng ký tên mình vào chỗ cần ký, nếu mà dựa theo phong cách hành trước sau như của , hẳn ném thẳng giấy thỏa thuận ly hôn trong túi xách đến trước mặt , chất vấn .

      Thế nhưng, trong tiềm thức lẩn tránh lựa chọn này.

      phải người dễ xúc động, quen dùng phương thức lỗ mãng trực tiếp giải quyết vấn đề.

      Vả lại——

      Nếu như giải thích, có nên tin tưởng hay ?

      Nếu như thừa nhận, sau đó nên làm cái gì bây giờ? Ly hôn ư?

      Sau cùng quyết định mang theo giấy thỏa thuận ly hôn, chạy trốn khỏi thành phố nàyđến nơi khác yên tĩnh chút, thu xếp tất cả tiền căn hậu quả, sau đó mới quyết định làm thế nào.

      Bây giờ, cái ý nghĩ này phá sản rồi.

      Hành động của Tông Chính có lẽ chỉ là con người tại xuất ở trước mặt , vậy mà có thể làm tâm trạng của gợn sóng, ở trong lối yên tĩnh hai người đứng song song với nhau nửa phút đồng hồ, tâm trạng của Lâm Miểu Miểu dần dần khôi phục, khôi phục vẻ mặt hờ hững xa cách, ở trong nháy mắt Lâm Miểu Miểu di chuyển ánh mắt, cơn giận cố nén của Tông Chính giống như núi lửa phun trào, xoay mặt lại, ánh mắt như muốn nuốt chửng : "Nguyên nhân?"

      Lâm Miểu Miểu bị ép ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào trong đầu lập tức lên giấy thỏa thuận ly hôn thấy được hơn giờ trước, hiểu , bây giờ mình đủ lý trí, đủ bình tĩnh, thích hợp đưa ra bất kỳ quyết định gì.

      bình tĩnh trả lời: "Bởi vì chuyện học hành, em cần trở lại làm vài thủ tục."

      Cúp điện thoại của , tiếng nào luôn, gấp gáp đến mức phải máy bay ngay lập tức, chỉ là quay về nước Y làm thủ tục ư? Tông Chính cười lạnh hỏi: "Em cảm thấy tin sao?"

      Lâm Miểu Miểu trầm mặc, tự mình nhìn thấy tập giấy thỏa thuận ly hôn kia, ngoại trừ im lặng biết phải dùng thái độ gì chung sống với . Mà càng im lặng, cơn giận của Tông Chính lại càng lớn, hai người giằng co gần năm phút đồng hồ, từ bắt đầu từ lúc gặp mặt, vẻ giận dữ của Tông Chính gần như cách nào che giấu, ánh mắt vừa dữ tợn vừa hung ác nham hiểm, nhưng dưới im lặng của Lâm Miểu Miểu, cơn giận của giống nhưthái độ lạnh lùng của , ngưng tụ thành băng tuyết.

      Máy bay cách đó xa bắt đầu di chuyển, liệng khỏi đường băng, Lâm Miểu Miểu nghe thấy thanh mới vừa quay sang nhìn cổ tay bị kéo mạnh, trở nên im lặng giống , lôi ra phía cửa. Lâm Miểu Miểu vùng ra, nắm chặt giống như kìm sắt vậy.

      Cứ để bị kéo như vậy ư?Sau đó giả bộ có chuyện gì xảy ra ư?

      Lâm Miểu Miểu được được. "Tông Chính, em có chuyện."

      "Chuyện gì?"

      "Việc riêng tư."

      Lửa giận dưới kiềm chế của Tông Chính lại bùng lên, thích tự chủ bình tĩnh này của , nhưng lúc này ghét nhất cũng là tự chủ trầm mặc này.

      " thể biết được sao?" hỏi.

      " thể, đây việc riêng của em." dừng lại mấy giây, nhìn , "Em mong muốn nhận được tôn trọng."

      quay đầu chỗ khác, ngẩng đầu nhìn trần nhà màu trắng, sau đó thở dài, dường như muốn đem tức giận và phiền muộn trong lồng ngực hết ra, dốc sức khống chế cảm xúc của bản thân, cách mười mấy giây mới hỏi, "Có liên quan tới ?"

      " có đâu." Đáy lòng của xẹt qua tia tự giễu, dối, cho cùng dối là vì tự tôn, hay là vì dối vì tự ti đây?

      Có lẽ tín dự(1) của tốt, câu trả lời của còn bình tĩnh như vậy, cho nên Tông Chính tin, bởi vì quả thực tìm được nguyên nhân do mình, chắc là vì chuyện của nhà họ Lâm.

      thở phào nhõm, ngờ tâm trạng lại tốt hơn nhiều, giọng cũng hung dữ như vừa nãy: "Có chuyện gì thể chuyện đàng hoàng? Sao phải ngắt điện thoại của , còn tắt máy nữa hử?"

      Đến nỗi khiến tưởng rằng, muốn biến mất khỏi thế giới này lần nữa.

      Lâm Miểu Miểu trầm mặc như trước, Tông Chính im lặng mấy giây hỏi: "Nhất định phải à?"

      rốt cục ngẩng đầu trả lời khẳng định: "Nhất định phải ."

      Mặc dù bên ngoài bình tĩnh, nhưng Tông Chính nhận ra tâm trạng của chẳng giống như vẻ bình tĩnh biểu ra bên ngoài này, lúc nhìn thấy máy bay, mệt mỏi nhắm mắt, sắc mặt tái nhợt, tình huống hình như còn xấu hơn lần ăn cơm với Lâm Thế Quần.

      Thế nhưng lại muốn chia sẻ với , tâm trạng của Tông Chính rất tệ, tâm trạng xấu này như biết truyền nhiễm, từ người Lâm Miểu Miểu lây sang cho . Theo cách nghĩ của , có lẽ trực tiếp lôi , khiêng , thế nhưng nhìn côbuồn bã, đôi mắt còn sáng rực, có nỡ từ chối cầu của .

      Có lẽ đây chính là tình , tình khiến người ta thể tự làm chủ được bản thânmà đưa ra những quyết định và cách làm hoàn toàn giống nhau.

      Tông Chính thực muốn dùng từ ngữ tình sến sẩm này để hình dung, kiên quyết cho là mình đầu óc mê muội mới muốn từ chối cầu của .

      cúi đầu nhìn khuôn mặt tái nhợt của , có lẽ vẫn chưa học được cách đứng góc độ của cân nhắc vấn đề, nhưng bằng lòng thử, bất cứ điều gì, có thể giả vờ hỏi bất cứ điều gì, nếu như muốn sống độc mình, cũng có thể cho gian và thời gian, muốn được tôn trọng, có thể tôn trọng quyết định của .

      "......ngồi máy bay riêng của ." suy nghĩ mấy phút, nặng nề .

      Vợ chồng mới cưới, thực muốn , nhưng phải thú cưng nuôi trong lồng, vĩnh viễn nhốt ở bên cạnh .

      Con ngươi của Lâm Miểu Miểu u ám giống như hố sâu, cặp mắt mở to, dường như có chút bất ngờ, ngay sau đó khẽ gật đầu, biết đây là nhượng bộ của Tông Chính, mà ngồi máy bay chỉ định, là điều kiện của .

      Nhân viên công tác dẫn đường cho Tông Chính lúc trước đưa hai người đến lối khác, chiếc máy bay tư nhân đậu ở ngoài cửa, thân phi cơ hình dáng khí động(2)viết hai chữ màu xanh lam: zongzheng(3).

      Dễ nhận thấy Tông Chính cũng chuẩn bị hai biện pháp, nếu như Lâm Miểu Miểu chạy mất, buộc lòng phải nước Y bắt người trở về.

      "Hành lý......" Lâm Miểu Miểu cuối cùng cũng nhớ đến hành lý của mình vẫn gửi vận chuyển.

      "Sau khi máy bay đến nơi, có người đưa tới cho em." .

      "Cảm ơn ." Ánh mắt Lâm Miểu Miểu hơi ủ rũ, trong lòng có cảm giác thành lời.

      rút tay mình khỏi lòng bàn tay nóng rực của , cổ tay còn chưa rút rakhỏi, bất thình lình bị nắm lại chặt: " cần phải cảm ơn......còn nữa, em có phải quên gì rồi ?"

      Lâm Miểu Miểu ngước mắt nhìn lên, sau đó cổ tay được thả ra, đưa tay giữ gương mặt , nụ hôn nóng bỏng in ở giữa trán .

      xuất thần nhìn chằm chằm vào chiếc cằm của , hơi nghiêng đầu lại hôn cái lên môi .

      "Đến rồi gọi điện thoại cho , cho em thời gian hai ngày." có thể cho gian và thời gian, nhưng chỉ có thể ở mức độ này.

      Hai ngày ư?Riêng thời gian ở , về về mất ngày.Tâm trạng u ám của Lâm Miểu Miểu biết dùng lời nào để diễn tả.

      "Hai ngày trở lại, em chuẩn bị nhặt xác Võ Tòng ."

      Sau khi Lâm Miểu Miểu , Tông Chính trở về công ty, trong đầu có chuyện suy nghĩ, làm gì cũng tập trung, vừa hết giờ làm, Tông Nhan gõ cửa vào phòng làm việc của .

      "Có chuyện gì thế?" ngước mắt nhìn , lại cúi đầu tiếp tục bận rộn.

      "Tiệc tẩy trần buổi tối của chị Vy, em đến để nhắc , đừng đến muộn đấy nhé."

      Tay cầm bút của Tông Chính dừng lại chút, Tông Nhan từng nhắc đến chuyện của Trương Vi mấy lần, biết bị thương, sắp trở về, tiếp nữa......

      Hết rồi.

      Lúc còn trẻ, có lẽ vì quá nhiều cái có, nhiều đến mức cần phụ nữ và tình cảm, cũng có nhiều thời gian tiêu phí bên phụ nữ như thế, theo tăng lên của tuổi tác, cả nhà bắt đầu quan tâm tới đối tượng qua lại của , thay vì để Lý Trân sắp đặt, thà chọn người trong số những người quen biết, chọn Trương Vi.

      Nếu mà ba năm trước Trương Vi chia tay với , có lẽ bây giờ chiều theo ý cả nhà kết hôn cùng Trương Vi, sau đó cả đời cứ bình bình đạm đạm như vậy, ngày nào đó, vào ở trong Thiên Hà Viên, nhớ tới bé từng thút thít cành cây ấy.

      Khi đó, thấy cuộc sống như thế cũng có gì ổn, nhưng mà hôm nay, tâm tình của khác hoàn toàn, nếu như trước đây chia tay với với Trương Vi, đính hôn với Lâm Tư, Lâm Tư tự nhiên cũng chết, mà Lâm Miểu Miểu cũng quay về Z thị tìm .

      Có thể cả đời này cũng gặp lại .

      cười tiếng, từ góc độ này mà , phải cảm ơn Trương Vi, còn có Lâm Tư

      Quá khứ của và Trương Vi sớm vào quên lãng, nhưng có thể khẳng định, nợ Trương Vi, cho nên cũng ngại xem như người bạn bình thường.

      Tiệc tẩy trần của Trương Vi, Tông Chính đáp ứng rất dứt khoát, Tông Nhan nhận được câu trả lời khẳng định của , địa chỉ lần rồi rời .


      Chú thích:

      (1) 信誉: lòng tín nghĩa và danh dự.
      (2) Dáng khí động: một đầu to tròn, một đầu nhọn, nhẵn. Đây là hình dáng tối ưuđể chế tạo các loại phương tiện di chuyển như: máy bay, ôtô, tàu cao tốc... nhằm đạt được các điều kiện như: lực cản của khí thấp nhất, lực nâng của các luồng khí khi di chuyển với vận tốc cao...
      (3) Đây là phiên tên tiếng Trung của Tông Chính ( 宗政: Zōng zhèng )
      Last edited by a moderator: 19/8/14
      tart_trung, Mai Trinh, Khanh¥Ni13 others thích bài này.

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      thanks nhiều:p:p:p
      bao giờ Lâm Miểu Miểu mới mở lòng đây

    3. mattroiden2810

      mattroiden2810 Well-Known Member

      Bài viết:
      218
      Được thích:
      240

    4. loveless87

      loveless87 New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      1
      Tks bạn nhé

    5. ngocha12691

      ngocha12691 New Member

      Bài viết:
      26
      Được thích:
      1
      ko biết lâm miểu miểu làm sao đây?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :