1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhà Có Sư Tử Hà Đông - Bạc Hãn Khinh Y Thấu (Update PN03) HOÀN + EBOOK

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 53 – TÔI ĐÂU CÓ ÁC?
      Edit: Dương Quyên

      Lâm Miểu Miểu phải người phức tạp, gây vô cớ, bới móc chuyện làm phiền người khác, nhưng chính người như vậy, khi trỗi dậy mới càng đáng sợ. chưa về đến hoa viên Thế Kỷ, Lâm Miểu Miểu rồi, Tông Chính cũng trông chờ chị Chu có thể giữ người lại, chính là người như vậy, trong chuyện quan trọng khi đưa ra quyết định dễ dàng thay đổi.

      Tông Chính rất tính cách của , nhưng tại lại rất căm ghét tính cách dứt khoát dây dưa này của .

      thay đổi đường đến sân bay, lúc gần đến sân bay, rốt cuộc cũng nhận được thông tin chuyến bay của Lâm Miểu Miểu, lập tức gọi điện thoại cho Tổng công ty Quản lý bay, sau khi nhận được lời đồng ý của đối phương, trái tim buộc chặt của cuối cùng cũng có thể thả lỏng. Biết người chạy được, bụng tức giận kia của có thể càng ngày càng lớn hơn.

      Đến bây giờ Tông Chính cũng nghĩ ra Lâm Miểu Miểu chạy trốn như con thiêu thân để làm gì, chỉ biết, tiếng nào muốn . Nhưng Lâm Miểu Miểu là người có tiền án tiền , hai năm trước thầm rời khỏi, hai năm sau mới xuất , vừa nghĩ đến khả năng này, phổi Tông Chính gần như muốn nổ tung, chỉ hận thể san bằng sân bay quốc tếở Z thị.

      Lâm Miểu Miểu em có bản lĩnh, tự mình chèo thuyền quay về nước Y !

      Cho nên , chó biết cắn người kêu, người tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi,mới gọi là đáng sợ, biến mất hoàn toàn khỏi thế giới.

      Tông Chính lao vùn vụt đường, đến sân bay, xe phanh kẹt cái đậu luôn ở giữa đường, thậm chí còn quên rút chìa khóa xe. nhân viên công tác mặc đồng phục sân bay chắc nhận được tin tức, trông thấy Tông Chính liền ra đón, Tông Chính theo sau đối phương, còn chưa hai bước nghe thấy giọng nữ quen thuộc, gọi tiếng "".

      quay sang nhìn, ngờ lại là Tông Nhan.

      Nhìn lại lần nữa, hơi sửng sốt, đứng bên cạnh Tông Nhan là người phụ nữ tóc dài đến thắt lưng, Trương Vi.

      Được lúc, Tông Nhan kéo Trương Vi bước nhanh về phía .Trương Vi ngước mắt nhìn người đàn ông cách đó xa, bỗng nhiên có cảm giác như cách đời người.

      Đời người có bao nhiêu lần ba năm?Thời gian đẹp nhất của người con , có thêm mấy cái ba năm?

      quen biết Tông Chính rất sớm, là thiên chi kiêu tử nhà họ Tông, luôn luôn biết mình cần gì, cho nên dũng cảm theo đuổi, khi mười lăm tuổi, giống như người điên đuổi theo Tông Chính, mất ba năm ròng rã, cuối cùng cũng trở thành bạn của Tông Chính, thêm ba năm nữa, trong đoạn tình cảm dốc hết tâm can này, từng đau khổ, từng vui vẻ, từng bị thương máu chảy đầm đìa, nhưng vẫn chịu từ bỏ, mãi cho đến năm 20 tuổi, nhận được thư mời của nước Mĩ.

      Lý tưởng hay tình ?

      Nếu Trương Vi là đấu sĩ tình , chút do dự lựa chọn tình , nhưng nếu là Trương Vi mình đầy thương tích sao?

      cũng mệt mỏi, suy nghĩ rất lâu, rất lâu, rồi tìm đến Tông Chính, giống như tên ăn mày hèn mọn, hỏi vấn đề.

      Tông Chính trầm mặc rất lâu, với ba chữ, nhưng phải ba chữ mà muốn nhất.

      Cho dù ba năm qua , nhưng mỗi lần Trương Vi nhớ lại cảnh tượng ngày hôm đó, đều cảm thấy đau đớn, xin lỗi? Vì sao phải xin lỗi, câu khó đến vậy sao?Coi như lừa gạt cũng sao cả, ngay cả lừa gạt cũng muốn ư?

      dứt khoát xoay người rời , nhưng mà sau khi đến nước Mĩ, xảy ra chuyện ngoài ý muốn, khi ấy, lấy dũng khí gọi điện thoại cho Tông Chính, muốn chuyện này cho biết, lại bị những lời lạnh lùng của làm thương tích đầy mình lần nữa.

      Tất cả đều kết thúc, những lời muốn kịp nữa rồi, kết thúc rồi. tự với mình, đàn ông thế giới này nhiều như vậy, , cần phải sống tốt hơn so với trước.

      Chỉ là, mỗi khi đến đêm khuya vắng người, nỗi đau đục khoét xương tủy, từ dưới lớpda, lan tràn ra khắp cả.

      Ba năm trôi qua, Trương Vi tưởng rằng thời gian có thể khiến quên hết tất cả, hai người cách nửa địa cầu, chỉ có thể tình cờ biết được tin tức của qua Tông Nhan, qua bạn bè.

      Khi đính hôn với Lâm Tư, từng hỏi chính mình, có hối hận ?Nếu như rời , có lẽ còn kết hôn với , có lẽ có ngày có thể dùng tình cảm chân thành làm rung động.

      Quãng thời gian đó, gần như luyện tập và biểu diễn điên cuồng, cho đến khi Tông Nhan cho biết, cuộc liên hôn giữa hai nhà Tông Lâm thất bại, thời khắc đó, mới phát , quên người ra khó đến vậy.

      Quãng thời gian đó, mỗi ngày Trương Vi đều hỏi bản thân mình, có muốn liên lạc với , ràng tự với mình phải hết hi vọng, phải quên , phải bắt đầu lại lần nữa, nhưng trước sau vẫn bỏ xuống được, nhưng lại cho phép mình quay đầu lại.

      Trở về làm gì chứ?Lúc vừa xa nhau, vẫn ảo tưởng, ngày nào đó Tông Chính bỗng nhiên phát tình cảm giành cho , xuất ở trước mặt .

      Ba năm, cuộc điện thoại, ngay cả lời thăm hỏi đơn giản cũng có, giống như biến mất hoàn toàn khỏi sinh mệnh của , dường như ba năm tuổi trẻ ấy hề tồn tại.

      người đàn ông lạnh lùng vô tình như vậy, làm thế nào quay đầu đây? Lại tiếp tục dùng những năm tháng tuổi trẻ tươi đẹp nhất, dốc hết tâm can, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, chờ đợi người đàn ông chưa bao giờ mình ư?

      năm rồi lại năm, Trương Vi vẫn kìm chế được chú ý tới tin tức của , vào mỗi đêm đơn, ôm hồi ức qua vào giấc ngủ, rốt cuộc vẫn buông xuống được, cho đến hơn tháng trước, vì chuyện ngoài ý muốn, dây thần kinh ở chân của bị tổn thương khiến bao giờ có thể múa những điệu có độ khó cao nữa, lúc đó suy nghĩ của đều là màu xám, nhưng đáy lòng lại vang lên thanh rất : Trở về tìm .

      Nhưng mà ̣vào lúc đưa ra quyết định, Tông Nhan cho tin tức Tông Chính kết hôn, Trương Vi cảm xúc trong lòng, nhiều năm như vậy bên cạnh Tông Chính vẫn có ai, chỉ lần ảo tưởng, có lẽ cũng hối hận, có lẽ còn đợi , có lẽ......

      Dường như vươn tay ra là có thể bắt được người đàn ông ấy lần nữa, giây phút đó nằm giường bệnh, giống như lạc mất hồn phách, tự hỏi rốt cuộc buông xuống cái gì đây.

      Ba năm, Trương Vi tưởng rằng thời gian giống như cỏ dại ngoài bãi tha ma, chôn cất đau đớn, cho rằng ngày nào đó quên được người đàn ông ấy, chỉ là dám thừa nhận mà thôi, trong lòng vẫn nghĩ đến .

      Gặp lại Tông Chính, ký ức, thời gian giống như quay ngược lại, bỗng nhiên nhớ tới mùa xuân mười lăm tuổi năm ấy, Tông Chính che ô trong mưa, những hạt mưa lất phất rơi xuống đất, còn lại giống như mưa phùn rơi vào trong lòng .

      dùng ba năm để quên, nhưng nếu quên được sao?

      Rốt cuộc cần dũng cảm đến mức nào mới quên được đây?

      Tại sao vẫn quên được?

      Rốt cuộc là hay hận ? Hay là cam lòng?

      Cho dù là loại nào, làm sao có thể nhìn sống hạnh phúc yên ổn với người phụ nữ khác chứ?

      Làm sao có thể sau khi đẩy người phụ nữ tới vực thẳm, lại chia ngọt sẻ bùi với người phụ nữ khác được cơ chứ?

      Trương Vi đoán, có lẽ là vì nỗi đau gây ra cho quá sâu, cho nên mới quên được .

      như vậy......

      Nếu thể ở bên nhau, đem tất cả đau khổ mình nhận được trả lại hết cho , nhìn giãy dụa thống khổ.

      Có lẽ khi đó, có thể quên thực .

      Côtheo bước chân Tông Nhan về phía , dường như mỗi bước tới gần đều giống như bước qua muôn sông nghìn núi.

      đứng im trước mặt , hơi ngửa đầu, cười yếu ớt.

      "A Chính...... lâu gặp." Câu này, nghĩ tới rất nhiều lần, ở con phố bất ngờ gặp nhau, sau đó mỉm cười thản nhiên, chào hỏi nhau giống như bạn bè, đáng tiếc, nỗi đau của khắc quá sâu, quên mất giả bộ thản nhiên như thế nào, cho nên...... A Chính quý, sao có thể hạnh phúc được chứ?

      Người đàn ông trước mặt dường như sững sờ trong giây lát, sau đó trả lời khách sáo xa lạ: " lâu gặp."

      ", sao lại tới đây? "Tông Nhan cười hì hì hỏi câu, cũng đợi Tông Chính trả lời, tự lại tìm nguyên nhân, "Có phải biết hôm nay chị Vy quay về ?"

      "Chị chỉ với mấy người bọn em, phải bảo em cần cho người khác sao?" Giọng của Trương Vi rất nhàng, lời trách mắng, nghe vào lại giốngsự bất đắc dĩ của người chị cả với đứa em bé bỏng tinh nghịch hơn, Tông Nhan lập tức kêu oan: "Em , nhưng em có thể tra ghi chép lịch bay nha!"

      Tông Nhan nghĩ gì, Tông Chính đương nhiên rõ, nếu là thường ngày, có lẽ mặc nó, thèm để ý, nhưng bây giờ tâm trạng của thể nào tốt được, còn vội tìm Lâm Miểu Miểu, tuy rằng chuyến bay lùi lại nửa tiếng, nhưng chưa bắt được người, thể an tâm.

      " còn có việc, trước đây."Lời này Tông Chính với Tông Nhan, xong lại gật đầu với Trương Vi, chuẩn bị .

      Tông Nhan vội vàng kéo cánh tay , lúc này cũng hiểu Tông Chính đến sân bay chắc là có chuyện khác, ", muốn rời khỏi Z thị? Buổi tối đón gió tẩy trần cho chị Vy, có thể đến ?"

      Tông Chính hơi mất kiên nhẫn, nhưng vẫn trả lời Tông Nhan, " tìm người, buổi tối có thời gian , trước."

      Tông Chính vừa muốn nhấc chân, lúc này mới nhìn thấy người quen đứng ngay phía trước, Tông Chính cũng có ấn tượng tốt gì với Lý Minh, lúc qua bên cạnh ta, mắt nhìn thẳng, hoàn toàn xem người này tồn tại. Nhưng Lý Minh lại quay mặt sang, mang theo nụ cười ấm nóng: "Cuộc sống của Tông thiếu là bận bịu, vợ mới vừa , lại có bạn đến."

      Tông Chính bỗng nhiên dừng bước chân, chậm rãi quay sang, ánh mắt lạnh như băng, từ lúc Lâm Miểu Miểu bắt đầu cúp điện thoại, tích bụng lửa giận, vừa nãy bị Tông Nhan quấy rầy phải ép mình tiếp tục đè nén, lúc này bạo phát với Lý Minh cũng chẳng hay ho gì, huống hồ trong lời này của Lý Minh còn có ý tứ khác, ta biết Lâm Miểu Miểu vừa mới , hoặc có thể ta đưa Lâm Miểu Miểu tới sân bay?

      Cơn giận Tông Chính kìm nén suýt nữa bùng nổ, nhận điện thoại của , cho tiễn, thế nhưng bây giờ lại để người đàn ông khác đưa ?

      "Người tháo vát như Tông thiếu, lúc rảnh rỗi tới đón bạn bè, sao lại có thời gian đưa vợ mình cơ chứ, cũng tốn nhiều thời gian, bớt chút thời gian vừa vừa về là được." Lý Minh chống lại ánh mắt lạnh thấu xương của Tông Chính, có chút giận giữ cười cười.

      Tông Chính nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của ta, cũng từ từ nở nụ cười, giọng bình thường nhưng lại châm biếm rất ràng: "Ai cũng cậu hai Lý giải quyết công việc khôn khéo, cũng chỉ có cậu hai Lý mới có thể nghĩ ra biện pháp vẹn cả đôi đường này, cho nên cứ giữ lại cho mình dùng ." cũng lười tranh cãi với đối phương, còn chưa nghĩ ra Lâm Miểu Miểu ầm ĩ cái gì, bây giờ còn xuất tên đàn ông, giúp ,bênh vực , bây giờ chỉ muốn mau chóng tìm được Lâm Miểu Miểu, sau đó....... sau đó lại......

      Mấy người đưa mắt nhìn bóng lưng Tông Chính rời , ý tứ trong mắt lại khác nhau rất nhiều, ánh mắt của Trương Vi lập tức chuyển lên mặt Lý Minh, cuộc đối thoại vừa rồi của Tông Chính và Lý Minh, lửa bắn ra bốn phía, khoảng cách lại xa, hòa Tông Nhan đứng cạnh nghe đại khái, Trương Vi trong lòng khẽ động, cười chào hỏi, "Cậu hai Lý, tới tiễn bạn à?"

      Lý Minh cười tiếng, "Coi là vậy ."

      Tông Nhan lại thẳng, trực tiếp hỏi: "Lâm Miểu Miểu vừa đúng ? tiễn ta?"

      Lý Minh cũng phủ nhận, cười trả lời: "Tiện đường đưa bạn mà thôi, tôi còn có việc, trước."

      Trương Vi bỗng nhiên gọi lại, cười mời: "Buổi tối có buổi gặp mặt , có thể tới ?"

      Lý Minh quay đầu lại cười, dừng lại chút rồi : "Vô cùng vinh hạnh."

      Chờ sau khi Lý Minh rời , Tông Nhan có chút ngạc nhiên hỏi: "Quan hệ giữa ta và em hình như tốt lắm, mời ta đến......"

      Trương Vi cười : "Nhan Nhan, có nhiều bạn bè lúc nào cũng tốt, trước đây phải em rất khâm phục ta sao?"

      Quả thực Tông Nhan từng khâm phục Lý Minh, Lý Minh tuy là con riêng, nhưng bất luận là bề ngoài, năng lực, hay là phong thái, đều hơn cậu cả chính tông của nhà họ Lý, ở Z thị ai dám xem thường , hơn nữa là phụ nữ, đối với cảnh ngộ thảm thương của người đàn ông, lúc nào cũng có phần mềm yếu như vậy cả.

      nhíu mày hỏi, " ta thế nào lại trở thành bạn của Lâm Miểu Miểu rồi?”

      "Có thể là đồng bệnh tương lân chăng?"Trương Vi để ý nhiều đáp, sau khi gặp mặt hai người bạn tốt khác đến đón , nhịn được quay đầu lại nhìn Tông Chính sớm nhìn thấy bóng.
      Last edited by a moderator: 17/8/14
      tart_trung, Mai Trinh, Khanh¥Ni10 others thích bài này.

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Ôi xử Chị thế nào đây,
      thanks nàng

    3. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      tem tem ah..... :)

    4. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      ui tiểu tam xuất và có vẻ k vừa nha.chuyện này chưa qua chuyện khác đến rui:-(
      lần này TC sứt đầu mẻ trán đây;)
      thank nàng :p

    5. Michelle Nguyen

      Michelle Nguyen Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      14
      Mong cho TC ko gặp được MM để coi có dẹp tiểu 3 đuổi theo ko? ;)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :