1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nhà có chó dữ - Thiên Thảo (10 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 9


      Ba tháng vừa kết thúc, Mạc Bạch Điệp tạm thời trở lại công ty, lần nữa lâm vào giữa công việc bận rộn.

      “Lan Khanh” Ngồi ở ghế sofa phòng làm việc, Mạc Bạch Điệp cười nhìn em trai của mình, “Lần trước đồng ý việc nghỉ phép của em, chị với bộ phận nhân , em chỉ cần viết đơn xin nghỉ phép là được rồi”

      “Có nghĩa là, em từ giờ trở có thể nghỉ ngơi rồi?” Mạc Lan Khanh nhàn nhạt hỏi.

      sai” Mạc Bạch Điệp gật đầu, “Còn có, nhớ kỹ mang Tiểu Hắc cho chị”. Chị cũng quên mất chó của mình.

      “Dĩ nhiên trả chị” Mạc Lan Khanh mặt nhăn mày nhíu, nghĩ đến người chó ở phòng làm việc của chỉ biết loạn càng thêm loạn, bây giờ có thể khai trừ thứ, đương nhiên là thể tốt hơn.

      “Tiểu Hắc… chịu ngược đãi gì chứ?” Mạc Bạch Điệp đột ngột hỏi. Tiểu Hắc đáng thương, nếu như phải là vạn bất đắc dĩ, chị cũng hề đem nó ở lại bên cạnh em trai đối với sủng vật có chút nào mến.

      “Ngược đãi?” Đôi lông mày nhíu lại, mũi Mạc Lan Khanh nhăn nhó, “Chị cho rằng có gì con chó của chị chịu ngược đãi gì?”

      “Ha ha… Dĩ nhiên là thể nào chịu ngược đãi gì rồi” Mạc Bạch Điệp cười khan hai tiếng, đùa cợt . Chị còn biết, chó của mình mau cũng bởi vì dinh dưỡng đầy đủ mà từng nằm ở bệnh viện thú y.

      “Đúng rồi, em biết ? Khi chị về công ty, nghe được lời đồn đại rất buồn cười” Như nhớ tới cái gì, Mạc Bạch Điệp đột nhiên cười ra tiếng .

      Mạc Lan Khanh gảy gảy ngón tay, có gì hứng thú mà xoay người, dự định rời khỏi phòng làm việc tổng giám đốc.

      “Em muốn nghe chút là lời đồn gì sao?” Chị ở phía sau la lên.

      muốn. Nếu là lời đồn, đại biểu có có độ tin cậy gì”

      “Chị cũng cảm thấy có độ tin cậy gì, nhưng cảm thấy thú vị” Mạc Bạch Điệp nhún nhún vai, “Em biết ? Lại có người em cùng nhân viên nữ trong công ty nhau, hình như gọi là Đồng cái gì đó”.

      “Đồng Y Y?”

      “Đúng, đúng, chính là cái tên này” Mạc Bạch Điệp gật đầu, sau đó kỳ quái mà nhìn em trai của mình, “Làm sao, ra là em cũng biết lời đồn này?”

      phải là lời đồn” xoay người lại, nghiêm túc .

      “Ớ?” Chị sửng sốt, nháy mắt mấy cái, kịp phản ứng.

      “Em có quan hệ lại với Y Y, ấy là bạn của em”. nghiêm trang đáp án.

      “Rầm!” Mỗ nữ từ trước đến giờ đoan trang, lấy tự xưng là thục nữ, rất có hình tượng từ ghế sofa trượt xuống đất.

      ?!” Đột nhiên từ mặt đất đứng lên, hai con ngươi Mạc Bạch Điệp cơ hồ mau lồi ra nhìn chằm chằm người trước mắt.

      ” So với kích động của chị, lộ ra vẻ vô cùng bình tĩnh.

      “Trời ạ! Em cuối cùng có bạn ” Mạc Bạch Điệp thiếu chút nữa vui quá mà khóc, “Em phải biết rằng, chị chờ đợi ngày này chờ bao lâu!” Thậm chí còn có lần hoài nghi em trai mình bình thường.

      nhướng mày, tựa hồ có chút chịu được lượng om sòm này.

      được, chị phải báo cho ba mẹ!” lượng cao còn kéo dài, Mạc Bạch Điệp luống cuống tay chân mà cầm điện thoại, bắt đầu liên tiếp bấm tám chữ số.

      “Alô, mẹ, con là Bạch Điệp… Đúng, Lan Khanh có bạn … Đúng vậy, lúc mới bắt đầu con cũng thể tin được đây là …” Chị hướng về phía cái loa cuồng phun nước miếng.

      Xem ra… mùa xuân của Lan Khanh đến rồi.
      Last edited: 8/9/14

    2. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Vĩ thanh

      “Ban đầu là hôn em trước mà” Giọng của người phụ nữ nào đó vang lên trong phòng ngủ, buổi tối đêm tân hôn, bắt đầu cùng người đàn ông nào đó thảo luận vấn đề người nào hôn người nào.

      phải, là em hôn trước” Người đàn ông đó rất nghiêm trang hồi đáp.

      nhảm!” lại dám trợn tròn mắt lời bịa đặt! Người phụ nữ kia xoa xoa hai gò má, ngón tay mãnh liệt chọc ngực trần của người đàn ông, “Em nhớ ràng là ở phòng bếp của , vì để cho em nấu ăn, cường hôn em!” Đến nay còn tiếc nuối, lý do của nụ hôn đầu tiên của , làm cho người ta quá nản lòng.

      “Đó là em cầu” chẳng qua là chiếu vào lời của mà làm thôi.

      —” bị lời của làm cho nghẹn lại, dứt khoát tiếp tục mãnh liệt chọc ngực của , “Tóm lại, chính là hôn em trước !”

      phải” Người đàn ông bĩu môi, phủ nhận , “Trước trước đó, em hôn rồi”.

      “Trước trước đó?” Người phụ nữ sửng sốt, “Lúc nào?”

      “Khi còn bé”

      “Khi còn bé? Em khi còn bé gặp qua sao?” bây giờ lớn lên có mùi vị như vậy, khi còn bé cũng hẳn là tiểu soái ca nha.

      “Gặp qua!” Giọng người đàn ông nghe có điểm từ trong kẽ răng.

      “Ở nơi đâu? Địa điểm cụ thể, thời gian cụ thể?” liên tiếp hỏi.

      Người đàn ông nhìn người phụ nữ đó chút, rồi sau đó có chút thể làm gì hơn : “Đại khái là khi em bảy tám tuổi, trong công viên tiểu khu nhà em”.

      “Là sao? Khi đó em hôn qua sao?” Người phụ nữ gãi gãi đầu, cố gắng nhớ lại tình cảnh năm đó.

      Người đàn ông nhăn mặt cau mày, “Em chẳng lẽ hoàn toàn có ấn tượng sao?”

      Hoàn toàn — có! Người phụ nữ kia rất muốn trả lời như thế, nhưng vì mình an toàn của bản thân, vẫn là rất thức thời mà ngậm miệng lại, “Nhưng, nếu như là khi em còn bé, cũng phải là có khả năng” Nâng cằm lên, phân tích, dựa vào loại hành động sắc lang khi còn bé kia của mình, hoàn toàn có khả năng hôn bé trai xa lạ, dù sao, khi đó lời răn của chính là: Phàm là mỹ nhân, cũng buông tha, “Khi đó, em nhớ được mình hôn qua ít đứa trẻ, hẳn cũng là người trong đó rồi”

      “Em hôn qua ít?” Khuôn mặt người đàn ông biến sắc.

      “Đúng vậy, có Tiểu Mai nhà bên, có bé cưng dưới đường, có Tam Đức lầu dưới, còn có Tiểu Sĩ con trai chủ tiệm Trương Bá Đức…” bắt đầu cẩn thận tỉ mỉ đếm đầu ngón tay. Khi đó người hôn căn bản là phân biệt nam nữ, chỉ cần là “Mỹ nhân” thi hành chính sách ăn đậu hũ của mình.

      “Còn gì nữa ?”

      “Còn có…” Giọng người phụ nữ đột nhiên dừng lại, rốt cục phát mặt người đàn ông kia dài ra, nhưng ngay sau đó giọng biến đổi, cười khan hai tiếng , “Còn có, dĩ nhiên chính là ”. xong, chợt nhào tới, tiếp tục ăn đậu hũ của chồng mình, “Ông xã, rất đẹp trai, em rất ” Trong miệng lời buồn nôn, hai cái tay cũng nhàn rỗi mà mãnh liệt ăn đậu hũ.

      “Em…” Vẻ mặt người đàn ông vừa tức vừa buồn cười, hướng về phía vợ, rất khó có được khuôn mặt nghiêm túc, “Aizz…” Tất cả bất đắc dĩ cũng hóa thành tiếng thở dài, ai kêu chứ!

      Kết quả là, hồi lâu sau, phòng tân hôn truyền ra tiếng rên rỉ của người đàn ông, cùng với tiếng cười… biến thái của người phụ nữ.

      cần nghĩ, cũng biết đó là tiếng cười vui mừng khi được ăn đậu hủ.

      Hắc hắc!


      ~~~Hoàn~~~
      Last edited: 8/9/14

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :