1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhà Có Ba Lang Quân-Thập Bát Kinh ( Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Mình edit từ cv ra á.
      Raw máy tính ko đọc dc
      Thanhks nàng @hikari2088 nha
      hikari2088linhdiep17 thích bài này.

    2. nhimxu

      nhimxu Active Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      158
      Cứ tuong drop luôn rồi

    3. hikari2088

      hikari2088 Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      33
      @Miho : edit từ cv ra như vậy là ok lắm rồi b :012: Nhiều editor dịch truyện mà mình đọc tưởng nhai sỏi chứ, văn có thể ko mượt chứ xưng hô mà ko hợp lý ko đọc ko nổi. Góp ý bảo là " đây thích thế", thôi mình cũng chịu :018:
      B có sd Quick translator ko?
      P/s: Hồi đầu mình tập tễnh edit cũng tham khảo đủ loại hướng dẫn edit truyện, có link này hướng dẫn rất tỉ mỉ, b tham khảo nha :)
      https://tuyettrentay.wordpress.com/2013/04/19/mot-vai-kinh-nghiem-nho-nho-khi-edit/
      levuong, Haruka.Me0Ty~Ty thích bài này.

    4. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Thanks nàng @hikari2088 góp ý. Link hướng dẫn dc đọc hay lắm á.
      Nhưng máy tính của mình ko sd dc QT, có dùng rồi nhưng ko dc.
      Đành edit từ cv thui.
      Chuyện cũng còn mấy chương nữa thui hà.
      levuonghikari2088 thích bài này.

    5. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Chương 52: Cùng giường


      Sau khi sửng sốt, vẫn là Cam Đường mở miệng : "Cha, cha cần lo lắng, tại chúng con mua bán kiếm được rất nhiều, sống tạm như vậy thành vấn đề."


      Nàng lòng hiểu vì sao cổ nhân thích thương nhân buôn bán, chẳng lẽ kiếm tiền phải là việc quan trọng nhất sao, muốn ba huynh đệ bọn họ theo học nghề làm thợ mộc, vừa vất vả lại kiếm được nhiều tiền, tuy rằng theo lão cha mình học nghề, ăn hiếp con rể, cũng dốc túi mà hưởng, nếu trong nhà có tiền dùng, Hữu Nhàn có thể học tay nghề kề thân, nhưng hôm nay làm ra vẻ cần lợi ích, bỏ thời gian dạy nghề, tất yếu.


      Dù sao Cam Đường cũng là người đại có ý tưởng, Chu Hoài Sơn là cổ nhân thể hiểu, thấy nữ nhi như thế, nhất thời mặt vẻ thích, : "Đúng là ý kiến phụ nữ, buôn bán có thể làm vài năm, nay dân chúng ngày sớm chiều khó bảo toàn, có thời điểm kịp ăn cơm, càng miễn bàn mua bán, sao có thể so với tay nghề kề thân như vậy, cha chỉ muốn tốt cho các con."


      Tuy có nghề kề thân là chuyện tốt, trong lời lão cha cũng có mấy phần đạo lý, nhưng Cam Đường vẫn tha lợi ích kiếm tiền này, bạc trắng bóng là điều kỳ diệu, làm ra vẻ cần, chỉ có thể kiên trì : "Cha, nếu gặp phải thiên tai, chiến loạn, buôn bán cùng làm thợ mộc đều đồng dạng có cơm ăn, như thế nào nữa nay coi như an ổn, có thể kiếm nhiều bạc chút, sau này còn có bạc để dùng."


      "Con... Sao con có thể chỉ xem trước mắt, lo lắng cuộc sống lâu dài." Chu Hoài Sơn bị nữ nhi làm tức giận, bất giác vỗ chưởng lên bàn bát tiên, đen mặt quát: "Con im miệng cho cha, cha cái gì chính là cái đó."


      Mắt thấy cha và con có chút tranh chấp, Chu Tiểu Cúc định khuyên giải, nhưng thấy lão cha đen mặt có chút phát hỏa, nàng cũng dám mở miệng, Đại Lang, Nhị Lang, Tam Lang kéo nương tử, bảo vệ ở sau người, chỉ sợ Chu Hoài Sơn nhất thời tức giận động thủ đánh nàng.


      Sắc mặt Cam Đường cũng tốt, nội tâm vì Chu Hoài Sơn chuyên chế mà khó chịu, dù sao danh nghĩa ông ấy vẫn là cha, nàng cũng muốn quá mức ngỗ nghịch, mặt chỉ có thể bình tĩnh, đáp lại câu: "Dù sao con tán thành."


      Chu Hoài Sơn vốn là có chút nóng nảy, bị đáp câu như vậy, phanh 1 tiếng lại vỗ bàn, mắt thấy đứng dậy trách cứ, Đại Lang liền xuất khẩu : "Nhạc phụ bớt giận, con theo học mộc là được, đừng làm khó dễ nương tử."


      Đại Lang như vậy, Chu Hoài Sơn nhất thời phát tác nổi, căm giận ngồi trở lại ghế, Cam Đường có chút sốt ruột, kéo Đại Lang áp thấp giọng : " cho huynh , huynh ai săn thú bán thịt chín, tuyệt đối thể quăng bên này."


      Cam Đường câu như vậy, Đại Lang có chút khó xử, muốn làm trái lời nương tử, nhưng lời nhạc phụ cũng phải làm, dù sao cũng phải có cái công đạo mới được, thời điểm chưa kịp nghĩ, Nhị Lang lại : "Vậy nếu ta , đại ca săn thú tốt hơn so với ta, đại ca ở lại ." Bọn cũng chỉ muốn có biện pháp tốt nhất, người theo học tay nghề, chắc nhạc phụ có ý kiến nữa.


      "Huynh cũng thể, chỉ dựa vào mình Đại Lang săn thú, có thể đánh được bao nhiêu, mấy ngày gom lại cũng đủ bán chuyến, các huynh đều thể , thiếu người mua bán đều khó làm, hơn nữa, huynh khó tính, có kiên nhẫn học nghề, cho dù làm tốt cũng bằng người khác làm." Cam Đường nhíu mày, vẫn là đồng ý.


      Tất cả đều khó xử, ba huynh đệ cùng Cam Đường ghé vào nhau thương lượng, Chu Hoài Sơn nghe xong lại có chút tức giận, lớn tiếng : "Cha cho bọn học tay nghề, phải bắt lính, khó như vậy sao?."


      Cam Đường buồn bực, bị lão cha giáo huấn như vậy, lại muốn xuất khẩu chống đối, lúc này, Tam Lang kéo nàng, thấp giọng : "Nương tử, đừng ồn, để ta , ta săn thú, ở nhà cũng có việc gì, học nghề cũng rất tốt."


      " thể." Đại Lang, Nhị Lang, Cam Đường trăm miệng lời, quả Tam Lang nhàn nhất, nhưng để , ba người đều lo lắng.


      "Đại ca, nhị ca, nương tử, ta ở nhà cũng làm việc gì, chút đều vô dụng, cho ta học chút tay nghề, sau này ta có thể kiếm chút bạc." Tam Lang có mấy phần lòng, mặc dù luyến tiếc thể rời khỏi huynh trưởng cùng nương tử, nhưng hôm nay là lựa chọn tốt nhất.


      Đại Lang, Nhị Lang nghe xong lời này, bất giác đều hướng nhìn lại, ngày thường Lang lão cha luôn dặn bọn chiếu cố tam đệ, bọn cũng thành thói quen, cơ hồ biến thành bản năng, thấy cứ như này quả làm cho tam đệ có sở trường gì, nhiều năm qua có ai hỏi qua có nguyện ý hay , có lẽ nội tâm muốn có việc làm, lại bị mọi người bảo hộ trong cánh chim, cho có cơ hội này.


      "Như vậy, cho tam đệ là tốt nhất, kỳ cũng phải rời rất xa, cho đệ thử xem cũng được." Đại Lang suy nghĩ hồi, trầm giọng , Nhị Lang theo sau cũng gật đầu tán thành.


      Đại Lang, Nhị Lang đồng ý, còn Cam Đường vẫn lo lắng, Tam Lang đơn thuần nhất trong số bọn , chưa trải qua tình đời, chút đạo lí đối nhân xử thế cũng hiểu, nay mình người ra ngoài, làm cho nàng thế nào có thể lo lắng.


      "Các huynh cho huynh ấy , sợ huynh ấy xảy ra chuyện gì sao?" Cam Đường vẫn do dự.


      Đại Lang, Nhị Lang đáp lời, Chu Hoài Sơn tranh trước mở miệng, : "Có cha ở đây, có thể sảy ra việc gì, cha cũng chỉ làm ở thôn xóm và trấn phụ cận đây thôi, cũng xa, người lớn như vậy, nương tử cưới, còn có gì phải lo lắng."


      Vừa nghe như thế, Tam Lang càng thêm yên tâm, kéo tay Cam Đường, : "Nương tử, nhạc phụ , chỉ ở phụ cận xa, ta về nhà."


      Cam Đường ngưỡng mặt nhìn , ngập ngừng hồi, mới giọng : "Vậy được rồi, huynh thử xem, nếu thích ứng, cũng đừng học, lập tức về nhà."


      Bên này Cam Đường , bên kia Chu Hoài Sơn lập tức đứng lên, : "Tốt lắm, quyết định rồi, theo cha thôi, hôm qua Lưu đại quan trấn thúc giục cha , cha đáp ứng hôm nay qua, nếu nhanh chậm mất."


      Chu Hoài Sơn xong liền ra ngoài, Cam Đường vừa nghe nóng nảy, hô: "Cha, này... Cái gì cũng chưa thu thập, như thế nào, chờ con lấy vài bộ quần áo tắm rửa rồi ."


      "Hôm qua cha mượn Lưu đại quan, dùng mười ngày vẫn được, cần mang vật gì." Chu Hoài Sơn dừng lại bước chân, quay đầu .


      "Vậy nương tử, đại ca, nhị ca, đệ đây." Tam Lang nắm tay Cam Đường, nhàng tiếng, hai mắt vẫn nhìn nương tử, tha thiết tình cảm lời nào tả được.


      Cam Đường biết như thế nào, nội tâm rất khó chịu, trừ bỏ lần trước về nhà, nàng cũng chưa rời khỏi Tam Lang, thấy lưu luyến như thế, nàng càng thêm tha, kéo tay buông ra, đường đưa đến sân bên ngoài, muốn rời khỏi , nội tâm vắng vẻ, nhịn được : "Ta cũng theo."


      "Nương tử..." Tam Lang có chút vui mừng, lại có chút khó xử, nội tâm Đại Lang, Nhị Lang cũng tràn ngập tha và lo lắng, nếu nương tử theo, bọn càng thêm lo lắng.


      Cam Đường quan tâm, kéo Tam Lang đến trước mặt lão cha, : "Cha, con lo lắng, cha cho con theo xem thế nào, con đáp ứng cha, chỉ cần dàn xếp tốt, ngày mai con trở về."


      "Đây là làm, sao con có thể theo, đừng hồ nháo." Chu Hoài Sơn nhíu mày cho phép .


      "Cho tới bây giờ huynh ấy cũng chưa tự mình ra khỏi cửa, cha cho con cùng xem, con cho huynh ấy ." Cam Đường trực tiếp nổi tính xấu, nàng muốn cho Tam Lang , vừa vặn tìm lấy cớ chống đối.


      "Con..." Chu Hoài Sơn bị nàng làm cho tức giận, vẫn phải cười, thấy vẻ mặt kiên định của nàng, biết làm sao : "Như con , ngày mai trở lại đây, cần ở lại nơi đó."


      "Cha, cha yên tâm, con chuyện luôn giữ lời." Cam Đường thấy Chu Hoài Sơn thở ra, liền cười .


      "Vậy còn đứng đó làm gì, thôi." Chu Hoài Sơn xong xoay người bước , Đại Lang, Nhị Lang thấy vậy, vội hỏi: "Nương tử, nếu nàng , chúng ta cũng lo lắng, tất cả chúng ta cùng thôi."


      Này sao được, Cam Đường tùy tiện suy nghĩ cũng biết, bọn theo lão cha, nếu mạnh mẽ kéo bọn gây phiền toái, đè thấp thanh khuyên nhủ: "Ngày mai ta trở lại, chờ ngày thôi, nếu các huynh lo lắng, ngày mai trấn đón ta về, tất cả cùng khẳng định thể."


      Đại Lang, Nhị Lang biết làm sao đành nghe theo biện pháp: "Vậy ngày mai chúng ta trấn đón nàng, nàng cũng thể tự về, phải đợi chúng ta tới, biết ."


      "Được, các huynh cũng phải lên núi săn thú đấy, chờ ta trở lại nấu thịt, còn nữa giúp ta đưa Tiểu Cúc trở về." Cam Đường lại phân phó vài câu, thấy Đại Lang, Nhị Lang đáp ứng, liền kéo Tam Lang đuổi theo Chu Hoài Sơn, Đại Lang, Nhị Lang cũng qua, đưa thẳng đến cửa thôn, mới mỗi người ngả, trước đưa Chu Tiểu Cúc về nhà .


      Ba người đường đến trấn , trực tiếp đường núi đến nhà Lưu đại quan, người gác cổng gặp qua Chu Hoài Sơn, liền dắt bọn họ tìm quản gia Lưu phủ.


      "Tuần sư phụ đến đây, vậy theo ta thiên viện , chỗ ở của ông thu thập thỏa đáng rồi." Quản gia Lưu phủ nhìn thấy Chu Hoài Sơn, liền mang ông thiên viện, Lưu phủ vừa tu sửa mấy gian phòng ở, vật dụng gia đình chuẩn bị đổi mới, thế này mới mời Chu Hoài Sơn đến làm.


      Lưu quản gia đưa bọn họ thiên viện cạnh phòng hạ nhân, cho Chu Hoài Sơn ở gian phòng, Cam Đường theo tới, Chu Hoài Sơn suy nghĩ thấy bọn họ vợ chồng son mình ở cùng chỗ cũng tốt, liền thương lượng với quản gia: "Huynh xem, con rể ta theo đến đây để làm, nữ nhi của ta lo lắng cũng theo đến đây, ngày mai nó trở về, hôm nay muốn ở đây nghỉ ngơi, ta cũng muốn cùng bọn họ ở gian phòng, xem có thể hay giúp ta an bài gian khác, ở cùng người khác cũng sao."


      Quản gia Lưu phủ cũng tốt dễ thương lượng, lại chỉ ở đêm, Chu Hoài Sơn như vậy, liền an bài ông ở cùng phòng bọn gia đinh, đoàn người ở chung chiếc giường lớn.


      Lúc trước Cam Đường lo lắng mới xúc động theo, nhưng đến đây, nàng mới nghĩ đến, buổi tối cùng Tam Lang ở gian phòng, ngày thường nàng sợ ba huynh đệ nhịn được xúc động, cũng dám ngủ cùng cùng phòng với bọn , vẫn ở cùng phòng với Tạ Tư Nhã, nhưng đêm nay lại tránh khỏi, nếu tách biệt ở đây lão cha thấy kỳ quái, người trong phủ cũng chứa nàng.


      Quản gia an bài xong, liền dẫn Chu Hoài Sơn và Tam Lang gặp Lưu đại quan, Cam Đường mình người ở lại trong phòng, nghĩ đến tối nay ngủ cùng giường với Tam Lang, nội tâm bang bang nhảy loạn, giống như nai con nhảy loạn vậy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :