1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhà Có Ba Lang Quân-Thập Bát Kinh ( Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Chương 46: Bị cùng ngủ


      Đại Lang càng ngày càng tiếp cận, bên ngoài liền truyền đến tiếng hô to: "Đại ca, nhị ca, nương tử trở lại chưa?"


      Nhị Lang, Đại Lang vừa nghe thanh Tam Lang, Đại Lang dừng lại động tác, kêu: "Tam đệ, chúng ta ở trong phòng, nương tử về rồi." Nhị Lang hồi hồn thèm để ý, lại tiếp tục sờ sờ, Cam Đường giãy dụa như thế nào cũng thoát được, nghe thấy thanh Tam Lang, nàng càng thêm kích động, nếu Tam Lang cũng gia nhập vào, nàng sợ trái tim mình nổ tung mất.


      Cam Đường kích động sợ hãi, bên ngoài lại truyền đến thanh: "Cuối cùng tìm được tẩu tử rồi, tốt quá, chúng ta mau quay về thôi."


      thanh Tạ Chí Dận truyền vào lỗ tai ba người trong phòng, đột nhiên Nhị Lang như bị người điểm huyệt, dừng lại tất cả động tác, chớp mắt cái, liền buông nương tử ra, chạy nhanh đến ngăn tủ, mở ra lấy quần áo của nương tử ra, lại phi như bay lên giường, tay ôm nương tử vào trong lòng, cả người đưa lưng về phía cửa, miệng còn gấp giọng : "Đại ca, đừng cho họ Tạ vào đây, nếu nương tử bị nhìn thấy mất."


      Đại Lang cũng phản ứng lại, quay đầu nhìn Nhị Lang ba chân bốn cẳng giúp nương tử mặc quần áo vào, cũng phối hợp lên, mở cửa chạy ra, cũng thuận tay đóng cửa lại, ngẩng đầu chỉ thấy Tam Lang vội vàng chạy tới bên này, lên nghênh đón, bên trong mặc quần áo chắc là rất nhanh, chỉ cần ngăn lại chút, có thể trôi qua rồi.


      Đại Lang ra ngăn cản, Nhị Lang giúp Cam Đường mặc tiết khố, bộ váy con, rồi nàng tự mặc quần áo, xong chuyện, nàng mới thở phào nhõm, trường hợp cuối cùng may mà sảy ra, nhưng lo lắng vẫn biến mất, tránh được hôm nay, nhưng biết có tránh được ngày mai và về sau .


      Haiz, là phiền, nội tâm Cam Đường thở dài, nàng làm ra nghiệt gì chứ, cư nhiên đối mặt ba nam nhân, nhưng người cũng bỏ được, nhất định là vì loại tình này mà phiền lòng mà.


      Nội tâm Cam Đường suy nghĩ, tay cũng dừng lại, nàng và Nhị Lang vừa mặc quần áo thỏa đáng xong, cửa liền phanh 1 tiếng mở ra, bóng người chạy vào, nhắm thẳng giường chạy tới.


      "Nương tử, nàng làm ta lo lắng chết mất, ta còn cho rằng... Cho rằng rốt cuộc..." Tam Lang lập tức liền chạy lên giường, gắt gao kéo Cam Đường vào trong ngực, miệng la hét, mới hai câu, trong cổ họng còn có thanh nghẹn ngào.


      Cam Đường trố mắt nhìn Tam Lang kích động, bị ôm chặt chẽ, cảm giác thanh và thân thể khẽ run, lúc này là dọa đến , đưa tay ôm lấy , miệng an ủi : " phải ta có việc gì sao, tốt lắm, đừng khổ sở."


      Nàng vỗ vỗ vào cái đầu tựa vào gáy mình, lại vẫn buông nàng ra, sợ nàng lại biến mất, Tam Lang như cũ gắt gao ôm nàng, nhất thời chịu buông tay.


      Bàn tay Cam Đường vỗ về lưng , mặt cũng tựa vào bờ vai của , tùy ý ôm, lúc này chỉ cần Tam Lang có thể dễ chịu chút, cho ôm lâu chút nàng cũng nguyện ý.


      Ngoài cửa Đại Lang, Tạ Chí Dận cũng đến, Tạ Chí Dận thấy Cam Đường có chuyện gì, cũng nhàng thở ra, cười : "Tẩu tử có việc gì trở về là tốt rồi, nếu hai vị lang quân huynh đệ này chỉ sợ phải đào rơi ngọn núi này mất."


      Mặc kệ Tạ Chí Dận làm người thế nào, lúc này cũng giúp ít sức, dù sao cũng phải lời cảm tạ với người ta, vì thế đưa tay khẽ đẩy Tam Lang, muốn buông mình ra, Tam Lang dám buông tay, ngược lại ôm càng chặt, nàng biết làm sao đành quay đầu ngượng ngùng hướng về cười cười, : "Đa tạ Tạ công tử ra tay giúp việc."


      "Tẩu tử quá lời." Tạ Chí Dận như cũ tựa tiếu phi tiếu .


      Hai người khách sáo phen, Nhị Lang bên cạnh lại có chút kiên nhẫn đứng lên, ngữ khí tốt : "Này người đó xem cũng xem qua, cũng qua, còn sớm chút , gây trở ngại chúng ta cùng nương tử chuyện."


      Cam Đường chút cũng muốn Tạ Chí Dận rời khỏi, nếu vừa , phải nàng phải đối mặt ba huynh đệ bọn họ sao, ai biết Nhị Lang còn muốn làm gì , vì thế vội la lên: "Tạ công tử, chuyện dùng đầu óc, ngươi đừng để ý đến , ngươi ngồi xuống nghỉ lát, uống miếng nước ."


      Nhị Lang vừa nghe, hiển nhiên có chút khó chịu, nhìn lại Cam Đường, lại thấy nàng xem thường , nội tâm càng tức giận, đối với Tạ Chí Dận hừ mạnh tiếng.


      Đại Lang nhìn chuyện muốn giảng hòa, đối với Tạ Chí Dận : "Tạ huynh đệ cũng tìm ban ngày, hẳn là mệt mỏi, chỉ sợ muội muội ngươi cũng lo lắng, bằng Tạ huynh đệ báo cho muội muội ngươi tin bình an , để tránh nàng lo lắng."


      Tạ Chí Dận cũng phải cảm thấy ý người, bị Nhị Lang như thế, vốn cũng có ý muốn rời , Đại Lang lại đánh ý giảng hòa, liền tìm bậc thang hạ xuống, vội : "Lang đại ca đúng, ta đúng là sơ sót, phải báo cho muội muội biết, vậy ta trước." Vừa chuyện, vừa xoay người ra ngoài.


      Cam Đường nghĩ Tạ Chí Dận rời , nhưng gọi người ta lại, muốn người ta ở lại cũng rất kỳ quái, chỉ có thể giãy dụa hô: "Tạ công tử, chúng ta cùng , khiến muội lo lắng cũng do ta, ta cũng phải báo tin bình an."


      "Nàng báo bình an gì, cùng muội muội câu, chẳng phải nàng ta biết sao." Nhị Lang đợi Tạ Chí Dận mở miệng, liền , Tạ Chí Dận cũng quay đầu lại ra cửa, đảo mắt liền thấy thân ảnh.


      Mắt thấy Tạ Chí Dận rời , Cam Đường lo lắng, hô lên: "Tam Lang, nhanh buông ta ra, ta muốn về phòng ta."


      Cam Đường xong, Tam Lang lại hề phản ứng, giãy dụa lại giãy ra, đưa tay kéo đầu của , nào biết đâu rằng, Tam Lang cư nhiên... Cư nhiên ngủ.


      Chỉ thấy hai mắt Tam Lang nhắm nghiền, mũi còn phát ra tiếng ngáy rất , khó trách hồi lâu cũng có động tĩnh, Cam Đường nhìn gương mặt ngủ lệch vai mình, là ăn xong , cư nhiên liền ngủ như vậy, hơn nữa, ngủ còn ôm nàng chặt, tránh cũng tránh thoát, đây mới là để cho nàng gì.


      "Tam đệ ngủ, ngày thường rất ít ra cửa, hôm nay lại chạy hơn phân nửa đầu núi, quả mệt hết sức rồi." Đại Lang cũng phát Tam Lang ngủ, nhìn lại đây, giọng .


      Cam Đường nghe xong nội tâm khỏi có chút cảm động, chậm rãi dừng giãy dụa, quay đầu nhìn Tam Lang, thế này mới chú ý tới, quần áo của dính ít nước bùn cỏ dại, còn bị rách vài chỗ, mặt cũng có mấy vết trầy da , xem ra vì tìm nàng, quả chạy ít nơi , biến thành cả người vừa bẩn vừa rách, khẳng định nội tâm cũng lo lắng muốn đòi mạng, thần kinh căng chặt, vì chuyện này nên mới quên mệt mỏi, vừa nhìn thấy nàng bình an, tâm liền buông ra, nhịn được mệt mỏi, trầm trầm ngủ, là làm khó .


      " cũng mệt mỏi, để cho ngủ ." Cam Đường chuyện, cởi tay khỏi tay nàng, để cho nằm xuống nghỉ ngơi, nhưng lại ôm chặt, nhất thời cạy ra.


      "Nương tử, nàng đừng làm, phải nàng để cho tam đệ ngủ tốt sao, làm sao còn ồn như vậy, muốn ôm nàng ngủ, nàng cho ôm , nàng cũng mệt mỏi, nằm xuống nghỉ ngơi ." Nhị Lang thấy nàng vẫn cạy tay Tam Lang, khỏi mở miệng .


      Nội tâm Cam Đường nắm chặt, nếu là người Tam Lang, cho ôm ngủ, nàng cũng để ý như vậy, nhưng hôm nay Đại Lang, Nhị Lang cũng ở trong phòng, nếu nàng cho Tam Lang ôm vào giấc ngủ, vậy phải cùng ba người bọn cùng nhau ngủ sao, như vậy, liền rất tệ.


      " thể, ta còn phải về phòng ngủ, các huynh nhanh giúp , đem kéo ra a." Cam Đường bối rối, nhưng có cạy như thế nào cũng cạy ra cánh tay Tam Lang, khỏi hô lên.


      "Nương tử, tam đệ vì tìm chúng ta mà mệt mỏi ngày, chỉ muốn ôm nàng ngủ, nàng thành toàn , nàng nhẫn tâm như vậy a!" Nhị Lang cau mày , xong đầu uốn éo, ngồi bên giường, : "Dù sao ta đành lòng."


      Đây là Nhị Lang chịu hỗ trợ, Cam Đường chỉ có thể nhìn Đại Lang, dùng ánh mắt cầu xin thẳng tắp nhìn , chỉ hy vọng có thể mềm lòng giúp nàng kéo Tam Lang, cũng có thể là thả nàng rời khỏi.


      Đại Lang nhìn Tam Lang ngủ say, lại nhìn nhìn nương tử cầu xin, trầm tư hồi, tựa hồ cũng nhìn ra nương tử băn khoăn, vì thế mở miệng : "Nương tử, quả hôm nay tam đệ mệt muốn chết rồi, nàng cần làm ồn , nàng cũng mệt chết , nên nghỉ ngơi tốt, nàng yên tâm, chúng ta đối với nàng như vậy, nàng an tâm ngủ ."


      Bị Đại Lang nhìn thấu tâm tư, Cam Đường có chút được tự nhiên, có cam đoan của , liền an tâm ít, mắt nhìn ba huynh đệ bọn , nội tâm do dự, suy nghĩ cần tin tưởng bọn , chừng bọn làm chuyện gì, chẳng nhẽ lại sợ ba người trẻ tuổi ở thời kỳ trưởng thành sao, nhưng nhịn được xúc động, muốn đổi ý, thời điểm đối nàng thế nào, vậy kêu trời trời biết, kêu đất đất chẳng hay.


      Cam Đường do dự, Nhị Lang bất thình lình xoay người đưa tay áp nàng ngã xuống giường, miệng : "Nương tử, điểm ấy nàng còn muốn đông muốn tây sao, nếu nghỉ ngơi, trời sáng rồi, đừng nghĩ, ngủ ." chuyện, hai chân liền lên, gắt gao cuốn lấy hai chân của nàng, đôi tay cũng ôm lấy, giống như bạch tuộc, đem cả người nàng tính cả Tam Lang cùng nhau ôm lấy, nàng càng thể nhúc nhích.


      "Huynh buông ta ra a, huynh như vậy, ta ngủ như thế nào a, nhanh buông ta ra." Bị hai huynh đệ ôm chặt như vậy, cũng quá áp lực , nàng ngủ được mới là lạ.


      " cần chuyện, nhanh chóng ngủ, nàng nữa, ta phải bịt miệng nàng lại." Nhị Lang buông ra, ngược lại chuyện còn đem miệng đưa lại đây, mắt thấy che lên môi nàng, làm hại Cam Đường đưa đầu lui vào trong ngực Tam Lang, thanh buồn bực : "Huynh đây là ăn hiếp người, huynh tin về sau ta quan tâm huynh nữa." Cam Đường có biện pháp khác, đành xuất ra đòn sát thủ.


      Nào biết đâu rằng, đòn sát thủ cũng lay động khắc, toàn bộ mặt Nhị Lang đưa đến bên tai nàng, giọng : "Ngày mai muốn đánh thế nào đều theo nàng, miễn sao nàng được ngủ ngon."


      Chiêu gì cũng đều dùng qua, Cam Đường còn cách nào khác, chỉ có thể co đầu rụt lại, nhắm đôi mắt, dám lộn xộn, nhất thời trong phòng im lặng, Đại Lang thế này mới thoát giầy, nằm xuống giường.


      Cam Đường cũng biết lo lắng đề phòng bao lâu, ba huynh đệ vẫn có động tĩnh gì, thế này nàng mới lơi lỏng ít, buông lỏng xuống dưới, thâm trầm buồn ngủ, mí mắt ngừng đánh nhau, liền chìm vào bóng tối.

    2. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Uhm, xin lỗi các nàng về thời gian chậm trễ này nha. Mùa hè ta hơi bận chút nên chậm trễ. Ta cố gắng edit chuyện. Các nàng đừng bỏ ta nhé.
      linhdiep17, myuyen, Phong Vũ Yên3 others thích bài này.

    3. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Chương 47: Đỏ mặt


      Ba huynh đệ đêm nay rất thành , làm gì, đợi tới trời sáng, ba huynh đệ đều ngủ no, tình huống liền nổi lên biến hóa, bắt đầu sờ sờ cọ cọ, cũng thừa dịp Cam Đường chưa tỉnh lại, lặng lẽ cởi quần áo của nàng, động tĩnh này làm cho Cam Đường ngủ say cũng bừng tỉnh, lúc ngủ mơ liền tỉnh lại, thân loã lồ lộ ra bên ngoài, tay bọn hướng tiết khố của nàng.


      Quả nhiên nên tin tưởng bọn , Cam Đường tức giận đẩy tay ôm đồi núi của nàng, ôm lấy ngực, tức giận : " phải các huynh định thừa dịp ta chưa tỉnh dậy đấy chứ, chuyện giữ lời, tất cả dừng tay cho ta."


      "Nương tử, tối hôm qua chúng ta động đến nàng, bây giờ trời sáng, nàng liền theo chúng ta ." Nhị Lang cởi tiết khố của nàng ngẩng đầu lên nhìn, khàn khàn cầu xin , hai mắt đỏ ửng, hầu kết liên tiếp lăn lộn, hiển nhiên nhẫn nại rất vất vả.


      Nhìn Đại Lang và Tam Lang, cũng khác gì, người thở hổn hển, người hai gò má đỏ ửng, đủ bộ dục hỏa ‘bộ dáng thiêu thân’, Cam Đường kinh hãi thôi, đối mặt trường hợp loại này, sao có thể thoát được thân?


      "Ta... Ta van cầu các huynh... Tha ta ... Ta chịu nổi." Cam Đường có đường thứ hai để , chỉ có thể run giọng cầu xin, tận lực giả đáng thương, bước bước cuối cùng.


      Ba huynh đệ nhìn nương tử như vậy, nội tâm có chút đành lòng, ngươi nhìn ta cái, ta xem ngươi cái, nhất thời đều có chút do dự, nếu trước đây, có lẽ bọn dừng tay, nhưng hôm nay Đại Lang, Nhị Lang đều nếm qua tư vị vui vẻ, trước đây ngây thơ như thế, khát vọng tự nhiên mãnh liệt rất nhiều, ‘tình dục’ nảy lên, muốn áp xuống, nào có dễ dàng như vậy.


      Cam Đường cẩn thận xem xét bọn , làm cho bọn do dự, Nhị Lang nín được, cắn chặt răng, tay lại bắt đầu động tác, túm lấy tiết khố của nàng kéo xuống: "Nương tử, đừng trách chúng ta, là quá khó tiếp thu rồi, nàng nhẫn nại chút, theo chúng ta lần này ."


      Lần này Nhị Lang hung ác, Đại Lang, Tam Lang do dự nữa, tất cả lại đây ôm lấy nàng, tay cũng đều hướng về ngực nàng sờ đến.


      "A, đừng mà, đừng mà!" Cam Đường thấy chiêu này cũng cứu được chính mình, tâm khỏi xuống, miệng kinh hô thét chói tai kêu lên.


      Cũng mặc kệ nàng thét chói tai, tiết khố mỏng manh rất nhanh bị kéo xuống dưới, nghĩ đến tiếp theo phát sinh chuyện gì, nàng sợ tới mức nhắm mắt lại, dám nhìn.


      "A, nương tử, này... Này... Đây là sao?" Hai mắt Cam Đường nhắm nghiền, thời điểm sợ hãi run run, Nhị Lang đột nhiên kêu lớn lên, theo sau Đại Lang, Tam Lang cũng buông lỏng tay ra, lập tức sở hữu động tác ngừng lại.


      Tuy rằng Cam Đường nhàng thở ra, nhưng biết xảy ra việc gì, mở mắt ra nhìn lại, chỉ thấy ba huynh đệ trợn mắt há hốc mồm mà nhìn chằm chằm ‘hạ thân’ nàng, mà tay Nhị Lang cầm tiết khố cũng đánh rơi giường, vừa vặn bị nàng nhìn thấy, tiết khố chiếu ra bãi lớn đỏ tươi, hơn nửa ngày nàng mới phản ứng lại, này phải... phải đại di quen thuộc nhất của nữ hài tử sao.


      Ha ha ha, ha ha ha, nội tâm Cam Đường mừng rỡ như điên, chưa từng có lần cảm kích đại di đến thăm như vậy, đảo mắt nhìn mắt ba huynh đệ, thầm nghĩ các huynh là vài tiểu tử, muốn bức ta sao? Ta dọa các huynh chết khiếp, ta họ Cam.


      Ba huynh đệ đối với sinh lý bình thường của nữ hài tử hoàn toàn biết gì cả, chỉ thấy phía dưới nương tử đổ máu, bọn chỉ biết, đổ máu chính là bị thương, lập tức đều bị dọa, trong mắt tất cả, rốt cuộc nương tử bị thương như thế nào? Là ai làm nương tử bị thương? Nương tử có thể bị thương rất nặng hay ?


      Thời điểm bọn rối rắm thôi, Cam Đường ngã ra sau, ngã giường, cũng quên thuận tay bắt lấy quần áo bị cởi ở bên che chính mình: "Ai ô, đau muốn chết, đau muốn chết."


      "Nương tử, sao vậy? Rất đau sao?"


      "Nương tử, đây là sao?"


      "Nương tử rất đau sao, muốn tìm thầy thuốc ?"


      Ba huynh đệ từ trong trố mắt tỉnh lại, sợ hãi lo lắng rất nhiều, khua môi múa mép hỏi lên.


      Cam Đường đáp bọn , mình kêu đau, làm cho ba huynh đệ hoảng tay chân, làm sao còn có điểm ‘dục hỏa’, nguyên bản "Lều trại" lập tức sập, nội tâm trừ bỏ an nguy của nương tử, có ý tưởng gì khác nữa.


      "Nương tử bị đau như vậy, mời thầy thuốc , để ta ." Nhị Lang sốt ruột nhất, vội vàng nhảy xuống khỏi giường cầm quần áo sạch mặc vào, Cam Đường muốn lên tiếng ngăn lại, Đại Lang lại trước bước : " mời thầy thuốc gần nhất cũng mất lúc sợ kịp, tốt nhất cõng nương tử qua ."


      Nhị Lang vừa nghe liền gật đầu đồng ý: "Vẫn là đại ca đúng, vậy mau đem nương tử đặt lưng ta, chúng ta cùng ." Nhị Lang vừa chuyện vừa lấy quần áo, quần áo cũng xem chứ mặc, lưng hướng trực tiếp trước giường ngồi xuống.


      Đại Lang muốn đem Cam Đường bế lên, nàng lại liều mạng xua tay : " nên cử động ta, các huynh làm ta cử động, ta càng đau muốn chết."


      Đại Lang, Nhị Lang, Tam Lang nghe xong đều sợ hãi, dám di động nàng: "Vậy... Ta mời thầy thuốc lại đây, như vậy động tới nàng." thể động, chỉ có thể mời thầy thuốc lại đây, Nhị Lang chuyện nghĩ muốn ra cửa.


      "Loại địa phương như thế này sao để thầy thuốc xem a, nơi này chẳng lẽ có nữ thầy thuốc sao?" Cam Đường lường trước nữ thầy thuốc ở cổ đại khẳng định là vô cùng hiếm có, trấn này căn bản có khả năng có, bởi vậy cũng sợ bọn mời nữ thầy thuốc đến.


      Bị Cam Đường câu như vậy, ba huynh đệ thế này mới nghĩ ra, ‘hạ thân’ nương tử sao có thể để nam nhân khác xem, nhưng nữ thầy thuốc quả có, nam thầy thuốc, lại thuận tiện, vậy nên làm cái gì bây giờ, thể để nương tử chảy máu như vậy, phải rất nguy hiểm sao.


      Nội tâm Đại Lang, Nhị Lang, Tam Lang đều rối rắm thôi, trầm mặc sau lúc lâu, cuối cùng vẫn là Đại Lang cắn răng quyết định : "Nương tử, trị thương quan trọng nhất, thầy thuốc như thế nào cũng là có y đức, cố ý xem loạn, cho dù tiện, cũng chỉ có thể làm như vậy, nhị đệ, mời thầy thuốc ."


      Nếu để cho bọn mời thầy thuốc đến, vậy phải bị người chê cười chết sao, huống hồ nàng sao còn muốn lừa gạt bọn , trăm ngàn thể bị vạch trần, vì thế Cam Đường : " cần mời thầy thuốc, ta tự trị."


      Đại Lang, Nhị Lang, Tam Lang quay đầu nhìn về phía nàng, thần sắc có chút do dự, Đại Lang vẫn lo lắng, ngập ngừng : "Nương tử, nàng thể , này cũng giống bị thương , đến bây giờ vẫn còn chảy máu."


      "Đúng vậy, nương tử, chuyện này phải đùa giỡn, mạng người mới quan trọng." Nhị Lang cũng thể nào yên tâm.


      "Nương tử, vẫn là mời thầy thuốc đến xem ." Tam Lang cũng khuyên nhủ.


      "Trong sách có , ta ta có thể trị liền nhất định có thể trị, chân ta bị thương lúc đó chẳng phải tự chữa khỏi sao, phải bây giờ chân rất tốt ư, có vấn đề gì, tốt lắm, đừng nữa, quyết định như vậy ." Cam Đường kiên nhẫn đứng lên, lớn tiếng . Tuy đại di phải bị thương, qua mấy ngày tốt hơn, nhưng có kinh lần đầu vẫn đau đớn, cũng phải là giả, quả nàng cảm giác bụng trướng đau lợi hại, có tinh lực cùng bọn nhiều.


      Ba huynh đệ thấy nương tử kiên trì, thêm chuyện nàng quả tự trị chân chính mình, trải qua lần, bọn có thể tin tưởng ít, vì thế ba người lại vây quanh, đều hỏi: "Nương tử, vậy chúng ta nên làm như thế nào?"


      "Các huynh đều cần làm gì, các huynh giúp được gì, người gọi mẹ Trịnh Liên lại đây , chỉ có bà ấy mới giúp được." Bọn ba đại nam nhân, có thể giúp cái gì, gây thêm phiền là tốt lắm rồi, hơn nữa nàng cũng muốn gạt bọn , cho nên gì, chỉ bảo bọn gọi Trịnh quả phụ tới đây, ở cổ đại thời điểm đại di đến nên dùng cái gì nàng còn chưa biết, nhất định phải tìm nữ nhân cổ đại chân chính tìm hiểu chút mới được.


      Ba huynh đệ vừa nghe liền trì hoãn, Đại Lang đứng lên, : "Ta gọi, nhị đệ tam đệ ở đây chiếu cố nương tử." Nhị Lang, Tam Lang gật gật đầu, Đại Lang cũng bước ra khỏi phòng.


      Thừa dịp Đại Lang gọi Trịnh quả phụ giúp đỡ, Cam Đường muốn mặc quần áo vào, tiết khố cùng váy, nàng cũng muốn khoả thân gặp Trịnh quả phụ, biết người ta nghĩ như thế nào.


      Nhị Lang, Tam Lang thấy nàng ngồi xuống muốn mặc quần áo, sợ thương thế nàng tăng thêm, đoạt lấy quần áo trong tay nàng, mạnh mẽ ép nàng nằm xuống, hai người cẩn thận giúp nàng mặc quần áo vào.


      Đợi cho bọn đem quần áo mặc thỏa đáng xong, đầu cũng ra đầy mồ hôi hột, là bọn quá mức cẩn thận, sợ bị thương đến nàng, cho nên mới khẩn trương đổ mồ hôi như vậy.


      Cam Đường ôm bụng cuộn lại đứng lên, mặc dù bụng thoải mái, nội tâm lại nghẹn cười khó chịu, ai bảo bọn ăn hiếp nàng như vậy, nếu bọn đối nàng thế nào, trải qua chuyện này, xem bọn còn dám hỗn xược như thế hay .


      Nhị Lang, Tam Lang lau mồ hôi, đôi mắt khắc đều rời khỏi nương tử, Cam Đường che chắn, vừa vặn hù doạ bọn , vì thế mặt bình tĩnh, : "Ta cần, ba người các huynh còn muốn bức ta, nếu , ta bị các huynh biến thành bị thương, nhất là Nhị Lang, ta bị thương thành như vậy, chủ yếu là vì huynh."


      Ban đầu trong lòng Nhị Lang còn nghĩ, phải chính mình lúc ở trong cạm bẫy làm nương tử bị thương, nàng câu như thế, càng thêm khẳng định, nhất thời áy náy thôi, hai tay ôm đầu: "Đều do ta tốt, đều do ta tốt, nương tử, nàng đánh ta, nàng đánh ta ." Miệng xong, liền đưa tay kéo tay nương tử, đánh mạnh lên đầu chính mình.


      Tam Lang cũng sửng sốt, cảm thấy phải xin lỗi nương tử, nội tâm khó chịu.


      Cam Đường thấy Nhị Lang như thế, biết tuyệt đối bị giáo huấn, sau này dám hành động thiếu suy nghĩ, nếu thu được hiệu quả, nàng tự nhiên so đo nữa, đưa tay tránh thoát ra, : "Ta đánh huynh, bất quá, huynh nhớ kỹ, sau này nên ép ta nữa, chỉ có ta nguyện ý, mới có thể làm chuyện vợ chồng, biết ?"


      Làm sao Nhị Lang có thể nhớ kỹ, nghe xong lời của nàng, dùng sức gật đầu, Cam Đường quay đầu nhìn Tam Lang, cũng gật đầu mạnh, thế này mới vừa lòng, : "Tốt lắm, chuyện lần này các huynh cũng đừng tự trách, ta oán các huynh, chỉ cần các huynh nhớ kỹ những gì ta vừa , đợi lát nữa các huynh cũng cho Đại Lang biết, để cho cũng phải nhớ kỹ."


      Nhị Lang, Tam Lang thấy nương tử săn sóc như thế, như vậy liền tha thứ bọn , nhất thời cảm động thôi, làm sao có thể thuận theo: "Nương tử, về sau chúng ta dám nghe lời nàng , bức nàng, ."


      Được cam đoan, Cam Đường cười gật đầu, lúc này cửa bị đẩy mở ra, Đại Lang dẫn Trịnh quả phụ đến, Cam Đường vừa gặp, liền lao người đến: "Các huynh đều ra, ta cho các huynh vào, đều được vào."


      Đại Lang định gì, Nhị Lang, Tam Lang liền kéo hướng ngoài cửa lôi , ra cửa sau, ba huynh đệ liền ngồi ở ngoài cửa, dám tự tiện xông vào phòng, cũng nguyện rời khỏi, thầm nghĩ đợi là có thể lần đầu tiên nhìn thấy nương tử.


      Lúc ba huynh đệ ngồi xổm ngoài phòng, Nhị Lang, Tam Lang liền đem chuyện vừa trong phòng với nương tử chuyển cáo cho Đại Lang, Đại Lang nghe xong, cũng cực kỳ áy náy, đều trách bọn vì nhất thời thoải mái, lại muốn ép nương tử, kết quả biến thành như vậy, lập tức đem lời này chặt chẽ ghi tạc nội tâm, nhắc nhở chính mình sau này thể tái phạm.


      Trong phòng Cam Đường, nhìn thấy Trịnh quả phụ, ngượng ngùng ngồi dậy, đem chuyện có kinh lần đầu với bà, Trịnh quả phụ nghe xong, cười : " việc gì, nương gia từng người đều như thế, chẳng qua mấy ngày qua, sau này mỗi tháng đều đến lần, đến vài lần quen."


      Việc này Cam Đường đương nhiên hiểu được, bất quá nàng cũng biểu lộ ra, làm bộ dáng như biết gì, hỏi nên làm như thế nào, nên dùng cái gì, Trịnh quả phụ từng cái nàng phải làm và chú ý chuyện gì, thể bị cảm lạnh, chịu đông lạnh, làm việc vất vả, xong liền đứng dậy khỏi giường, : "Ta về nhà lấy đồ cho ngươi, ngươi dùng trước, trôi qua lần này, ta dạy ngươi làm như thế nào." Vừa chuyện vừa xoay người ra khỏi phòng.


      Ba huynh đệ thấy Trịnh quả phụ ra khỏi phòng, ở ngoài phòng hô muốn vào, Cam Đường đáp ứng xong, bọn liền chạy vào vây lại, Cam Đường ứng phó bọn khua môi múa mép hỏi, liền bảo bọn mua đường đỏ, gừng tươi, ở cổ đại, cho dù là biện pháp hữu hiệu nhất trị đau bụng kinh cũng có.


      Để lại Tam Lang ở nhà chiếu cố nương tử, Đại Lang, Nhị Lang mua đồ nương tử phân phó, sau Trịnh quả phụ mang đồ lại đây, Tam Lang lại ra, giúp nàng mang theo xong lại phân phó vài câu, liền bước .


      Xong chuyện này, Cam Đường cảm thấy rất mệt mỏi, cuộn lại nằm ở giường, chậm rãi ngủ.
      Last edited: 2/8/16
      amandatruc, levuong, Khủng Long13 others thích bài này.

    4. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      HIIHI BÓC CÁI TEM LẤY HÊN. CẢM ƠN NÀNG
      Ty~Ty thích bài này.

    5. hikari2088

      hikari2088 Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      33
      @Miho : Thanks b nhe. À mình góp ý chút. "Ko cần" trong câu "Nương tử ko cần trách chúng ta" và khi CĐ "ko cần, ko cần" nên dịch là " Nương tử đừng trách chúng ta" và " đừng mà, đừng mà" nha.
      Vì trong bản raw từ "ko cần" này còn có thêm nghĩa là "đừng" nữa, tùy từng hoàn cảnh mà áp dụng hợp lý thôi :)
      levuong thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :