1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhà Có Ba Lang Quân-Thập Bát Kinh ( Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Đáng ra là có chương mới nhưng gần 30/4 quá nên ta bận ko rời ra dc. lòng xin lỗi các nàng nha. Khi nào edit dc là ta đăng luôn nha. mn nhiều
      linhdiep17, lylymyuyen thích bài này.

    2. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Chương 44: Dã hợp


      biết là vì gió lạnh, hay là do bàn tay cực nóng ôm gọn hai đồi núi , toàn thân Cam Đường bất giác run rẩy, miệng hơi hơi trầm ngâm lên tiếng, cho nên miệng khẽ nhếch lên, đầu lưỡi Nhị Lang lập tức xông vào, gắt gao bắt lấy cái lưỡi mềm nhẵn đinh hương của nàng.


      Cam Đường cảm thấy nội tâm liều mạng bang bang nhảy, gần như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, đôi tay vô lực đặt lên sau gáy của , cả người chìm đắm trong nụ hôn sâu kịch liệt của , thân mình khỏi nhũn ra.


      Bàn tay Nhị Lang có chút thô bạo chà đạp đồi núi của nàng, hai quả hồng bị nhu có chút đau, thân mình nàng thoáng vặn vẹo, muốn tránh , yết hầu lại nhịn được phát ra thanh trầm ngâm, trong đầu muốn kháng cự thô bạo của , lại vừa theo bản năng muốn đón ý hùa, rốt cuộc chính mình lại biết muốn như thế nào.


      Nhị Lang thấy nàng giãy dụa, đôi môi chậm rãi buông ra, vừa thở gấp vừa liếm mật ngọt nơi khóe miệng nàng, miệng lẩm bẩm : "Nương tử... Ta muốn nàng, rất muốn nàng."


      Cam Đường thở gấp, ‘tình dục’ của nàng sớm bị châm lên, hơn nữa nội tâm , làm sao còn có thể cự tuyệt, đầu óc mảnh hỗn loạn, tự giác gật gật đầu, miệng ân 1 tiếng.


      Tuy rằng có thể, nhưng Nhị Lang muốn nương tử cho phép, bất giác kích động thôi, đôi tay vội vàng cởi quần áo của nàng, miệng cũng rảnh, cúi đầu ngậm quả hồng , cắn cắn lôi kéo đứng lên.


      So với Đại Lang, Nhị Lang quả lỗ mãng rất nhiều, làm cho nàng rất đau, muốn kháng cự, đưa tay đánh lưng của , nhưng mềm nhũn có lực, ngược lại làm cho huyết mạch Nhị Lang càng sôi sục, đem quần áo của nàng kéo ra sau, bàn tay cầm lấy nhũ đỏ, hung hăng xoa nắn.


      Ngực bị đau làm cho Cam Đường muốn giãy dụa, nhưng ‘tình dục’ như cơn sóng vọt tới, đem nàng bao phủ, cho tới bây giờ nàng cũng chưa trải qua kiểu tình Triều mãnh liệt này, so với Đại Lang lưu luyến triền miên, Nhị Lang kích tình cuồng dã ngược lại làm cho ‘tình dục’ của nàng lên nhanh hơn, liên tục trầm ngâm, thậm chí nàng cảm thấy, chính mình có khuynh hướng □ , ràng đau đớn, nhưng thân mình lại khát vọng càng mãnh liệt.


      Cam Đường càng run giọng trầm ngâm, Nhị Lang càng hưng phấn kịch liệt, đem nàng buông ra, bàn tay cởi quần áo của mình rất nhanh, đặt ở phía sau nàng, rồi đem cả người nàng đặt ở dưới thân.


      Tuy rằng biểu tình khuôn mặt Nhị Lang im lặng, nhưng độ ấm thân lại cực nóng cho nàng biết, cả người muốn bốc cháy, nhất là chỗ □ , ràng cảm giác được cứng rắn cực nóng của để ở trước, tựa như thanh sắt nóng bỏng.


      Điều này làm cho Cam Đường trong cơn mê loạn có tia run run, biết là sợ hãi hay là rung động, miệng bất giác trầm ngâm : " chút..."


      Nhị Lang động tác, tay buông lỏng vật đẫy đà ra, uốn lượn xuống, rất nhanh lại bao trùm chốn đào nguyên của nàng, nơi này chảy róc rách nước, làm ướt bàn tay .


      Tuy rằng Nhị Lang có kinh nghiệm, ăn thịt heo, cũng nhìn heo chạy, dù sao cũng nghe Đại Lang miêu tả, đại khái là biết tiến hành như thế nào, bởi vậy, so với Đại Lang may mắn hơn, bàn tay liên tục tiến công, Cam Đường nức nở rên rỉ, khóc thành tiếng, dưới tình huống như thế, sao còn có thể nhịn xuống, xách súng tới gần, cúi người ở bên tai nàng lẩm bẩm: "Nương tử... Nếu đau cho ta biết, ta... Ta liền dừng lại."


      Đối với Nhị Lang mà , quả thực là dày vò, nhưng rất sợ làm thương tổn nương tử, cho nên vẫn phải hỏi.


      Lúc này Cam Đường làm sao còn để ý tới cái gì, cả người muốn sa vào ngứa ngáy tê dại bên trong, rất muốn tiến vào thỏa mãn nàng, cho nên nàng cuồng loạn lắc đầu, nức nở: "... cần... Đừng có ngừng."


      Toàn thân Nhị Lang run lên, cố kỵ nữa, mãnh lực vào, hung hăng thảo phạt chinh chiến, phụ giúp Cam Đường lên đỉnh núi, cả người mồ hôi ra như mưa, yết hầu nức nở đến khàn khàn, mới phóng thích như nước, xụi lơ nghiêng ngã bên người nàng, tay còn gắt gao đem nàng kéo vào trong ngực, ở thân nàng, mặt nàng, hôn, hôn, thẳng đến khi hai người còn khí lực nữa.


      Hai người đều mệt mỏi, quần áo hỗn loạn đứng lên, Nhị Lang quên đem quần áo bao lấy cơ thể xích loã của nương tử, gắt gao ôm nàng, Cam Đường theo bản năng chui vào trong ngực , cả người làm tổ trong ngực, thấy lạnh nữa, mới nhắm mắt lại, mơ hồ ngủ.


      Cũng biết qua bao lâu, Nhị Lang bị thanh truyền đến gọi bừng tỉnh, lập tức mở mắt ra, dựng thẳng lỗ tai nghe, trong thanh gió thổi lá cây, quả có tiếng người gọi truyền đến, rất rất xa, nhưng vẫn mơ hồ có thể nghe ra, là gọi bọn họ.


      "Nương tử, mau tỉnh lại, có người tìm đến đây." Tinh thần Nhị Lang lập tức phấn chấn, lắc lắc nương tử trong ngực, lấy tay nhàng chụp hai má của nàng.


      Cam Đường ngủ say xa xăm tỉnh lại, đầu óc còn mơ hồ, miệng tự giác thào: "Để cho ta ngủ tiếp , còn chưa tới thời gian học mà."


      Nhị Lang bên căn bản biết nương tử nhắc tới cái gì, cho rằng nàng mớ, thấy cả người nàng ở trong ngực xoay xoay, mặt vùi càng sâu, khỏi khóe miệng câu lên, đem mặt của nàng từ trong ngực đào ra, cúi đầu ngay tại môi của nàng cắn cắn, biến thành nàng ngủ được nữa, hai tay đẩy mặt ra, miệng sẵng giọng: "Đừng náo loạn."


      Nhị Lang hắc hắc cười, nàng cuối cùng cũng tỉnh, bất quá, còn chưa hết, liếm liếm môi, : "Nương tử, nàng nghe xem, có người tìm đến đây."


      Nội tâm Cam Đường vui mừng, từ trong ngực ngẩng mặt lên, dựng thẳng lỗ tai cẩn thận nghe, chỉ chốc lát nghe thấy có người gọi bọn họ, hơn nữa thanh dần dần hướng bên này tới đây.


      Lần này, Cam Đường hoàn toàn tỉnh, chút buồn ngủ, đôi tay vỗ Nhị Lang, miệng kêu lên: "Nhanh lên, nhanh lên, huynh còn thất thần làm gì, nhanh gọi bọn họ lại đây a." Lời này vừa thốt ra, nàng liền dắt cổ họng hô to: "Chúng ta ở đây, nhanh tới cứu chúng ta, chúng ta ở đây."


      Kêu to ba bốn lần, yết hầu Cam Đường vốn có chút khàn khàn liền kêu đau, nghe thấy thanh Nhị Lang, chỉ cảm thấy tay thân nàng sờ tới sờ lui, bất giác có chút căm tức, liền đưa tay hung hăng đánh cái, sẵng giọng: "Đến lúc nào rồi, hỗ trợ gọi, còn ở nơi đây động tay động chân, ngươi là sắc quỷ."


      Cũng biết Cam Đường đánh thế nào, hiển nhiên có chút ăn đau, Nhị Lang hô 1 tiếng, kêu oan : "Nương tử, chẳng lẽ nàng quên, thân nàng mặc gì, ta muốn mặc quần áo cho nàng thôi."


      "A!" Cam Đường kêu 1 tiếng, vừa mới nghe có người tìm đến bọn họ, rất hưng phấn, cư nhiên quên chuyện này, là 囧 , còn oan uổng Nhị Lang, bất giác cảm thấy có lỗi, miệng ngượng ngùng muốn xin lỗi, nhưng lại mạnh miệng câu: "Vậy huynh với ta tiếng a, hại ta nghĩ huynh muốn sờ loạn."


      Nhị Lang có chút biết làm sao liền tiếp tục giúp nàng mặc quần áo, miệng : "Ta rất muốn sờ loạn, nếu đại ca hoặc tam đệ đến đây, ta ngại, nhưng nếu tới đây là họ Tạ, vậy nương tử công để cho nhìn, ta cũng muốn."


      Lời này làm cho Cam Đường dở khóc dở cười, vừa cho rằng ổn trọng hồi, nguyên lai trong mắt chỉ nghĩ đến chuyện đó, biết gì với , chỉ có thể thúc giục : "Nhanh chút, mặc quần áo, ngoài miệng cũng cần trì hoãn a, nhanh chóng gọi bọn họ tới đây cứu chúng ta." phải nàng nhàn hạ, là cả người nàng vô lực, tay chân giơ lên đều nhàng phát run, lúc này là rất kịch liệt, chỉ trách tốt, cho nên phải giúp nàng mặc quần áo, mới là phải đạo.


      Nội tâm Nhị Lang nghĩ chuyện này chỉ cong lưng buộc buộc, giúp nương tử mặc quần áo, chút cũng cảm thấy như thế nào, cũng nghĩ cái gì, chỉ động thủ mặc vào, Cam Đường tiếp tục cao giọng kêu cứu, thi thoảng Nhị Lang cũng gọi vài tiếng.


      Người tìm bọn họ tựa hồ nghe thấy kêu cứu, thanh càng ngày càng tới gần lại đây, Cam Đường vui vẻ, đột nhiên miệng lại: "A". tiếng kêu lên, nàng bị Nhị Lang tập kích ngực.


      Nàng kêu lên tiếng này, Nhị Lang cũng dừng tay, nắm bên nhũ đỏ của nàng xoa nắn, có thể là thành nghiện tay.


      Phách phách phách bàn tay Cam Đường phát trận, miệng hô lên: "Họ huynh sai, mười đủ mười sắc lang, lúc này còn quên, huynh còn dám xằng bậy, có tin hay ta, ta, tin hay ta cắn huynh." Cam Đường suy nghĩ nên uy hiếp như thế nào, lắp bắp vài cái, phun ra câu này.


      "Cắn ta? Tốt, nương tử cắn bên này." ràng Nhị Lang như lưu manh đùa giỡn, lập tức đem mặt qua, chu miệng lên tiến đến bờ môi nàng, bộ tư thái chờ nàng cắn.


      "Huynh, huynh là sắc lang." Cam Đường nhất thời mắng , chỉ có thể xoay mặt , giãy dụa quay lưng, miệng : "Ta cần huynh giúp nữa, ta tự mình làm được." xong liền bắt tay mặc quần áo vào, váy mặc, chỉ cần đem quần áo mặc vào, liền xong xuôi, cho dù có khí lực, cũng chỉ có thể miễn cưỡng mặc, đỡ phải lại bị đùa giỡn.


      Thấy nương tử giống như tức giận, Nhị Lang dám lộn xộn nữa, từ phía sau nhàng ôm nàng, giọng : "Nương tử, ta sai rồi, để ta giúp , ta dám lộn xộn, nàng tin ta lần ."


      chân Cam Đường có khí lực, bị bế lên, chỉ có thể dựa vào trong ngực đứng lên, thấy giọng nhận tội, nội tâm nguôi giận ít, hơn nữa tiếng gọi phía cạm bẫy càng ngày càng gần, hẳn là rất nhanh có thể đến đây, nếu mặc nhanh, muốn phơi ra, còn cách nào khác, chỉ có thể : "Ta tin huynh lần, huynh cần xấu như vậy nữa."


      "Dạ, nương tử." Nhị Lang vui vẻ đáp tiếng, gấp gáp giúp nàng mặc lên, xoay phía trước giữ lại, đem cảnh xuân của nàng toàn bộ che trở.


      "Nương tử, nhị đệ, hai người ở đâu?" thanh phía cạm bẫy ràng nghe thấy, Cam Đường, Nhị Lang rất nhanh phân biệt ra, tìm tới nơi là Đại Lang.


      "Đại Lang, chúng ta ở đây, bên này có cạm bẫy, huynh cẩn thận chút, đừng đến rơi xuống." Cam Đường cao giọng hô lên, chỉ sợ Đại Lang cũng trúng chiêu, vậy là thêm người, xong.


      "Đại ca, chúng ta ở đây." Nhị Lang cũng cao giọng hô lên.


      Hiển nhiên Đại Lang nghe thấy, lại kêu: "Hai người việc gì chứ?."


      " có việc gì, chỉ là cạm bẫy quá sâu, ra được." Nhị Lang cao giọng đáp lại.


      Rất nhanh, phía cạm bẫy thanh tất tất tốt tốt đạp cỏ truyền đến, Cam Đường, Nhị Lang ngưỡng mặt lên phía trước xem, khe hở cỏ dại ánh lửa ra, Cam Đường lập tức hưng phấn : "Đại Lang, chúng ta ở dưới mặt đất, huynh cẩn thận, đem cỏ đẩy ra, có thể nhìn thấy cạm bẫy."


      "Ừm, nương tử, biết rồi." Đại Lang đáp lại, cẩn thận tới gần, ở mặt đất ngừng chọc loạn, rốt cục chọc chỗ, Đại Lang dừng lại bước chân, ngồi □ đến, tay giơ cây đuốc, tay hướng về lỗ chọc kéo cỏ dại ra.


      Qua hồi công phu, cỏ dại bị kéo ra, mặt đất lộ ra cái lỗ thủng, Đại Lang giơ cây đuốc hướng phía trong chiếu xuống, chỉ thấy cạm bẫy quả rất sâu, cây đuốc cũng thể chiếu sáng phía dưới, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy hai thân ảnh.


      "Đại Lang, nhanh chóng cứu chúng ta ra." Cam Đường rốt cục thấy phía liệt liệt ánh lửa, còn có bóng dáng mơ hồ của Đại Lang thăm dò xuống dưới, cảm thấy buồn vui chảy ra, có loại cảm giác như thấy ánh mặt trời.


      "Nhị đệ, nương tử, hai người đợi , ta kết cây mây, mới có thể kéo hai người lên đây." Đại Lang cao giọng hô, Nhị Lang đáp ứng tiếng: "Đại ca, chúng ta hiểu được."


      Thế này Đại Lang mới giơ cây đuốc ly khai cạm bẫy, tìm cây mây rắn chắc, kéo xuống đoạn kết lại, thấy đủ lớn, liền kéo trở lại cạm bẫy, đem nó thả xuống cạm bẫy.


      "Nhị đệ, nương tử, người bám lên, bắt lấy cây mây, ta kéo hai người lên." Đại Lang kêu.


      "Dạ." Nhị Lang đáp ứng tiếng, liền bắt được cây mây, giật giật, cảm thấy rắn chắc, thế này mới đem cây mây quấn lưng nàng, kết rắn chắc: "Nương tử, nàng bắt lấy cây mây, ta cho đại ca kéo nàng lên trước."


      Cam Đường theo lời nắm chặt cây mây, Nhị Lang hô 1 tiếng, đem nàng đẩy lên, chậm rãi đem nàng đưa lên cao, phía Đại Lang cũng phát ra lực, cây mây căng thẳng đem nàng hướng lên kéo, rất nhanh Cam Đường lên khỏi cạm bẫy.


      "Nương tử, nàng sao chứ, làm ta lo lắng muốn chết." Cam Đường vừa dừng bước, Đại Lang liền duỗi đôi tay ra, đem nàng ôm chặt lấy, thời điểm phát thấy bọn họ, rất sợ hãi, đường tìm đến đây, tâm vẫn xách ở cuống họng, rốt cục gặp được nương tử, kích động tới muốn rơi nước mắt, tay ôm nàng cũng run run.


      " phải ta có việc gì sao, tốt lắm, Nhị Lang còn ở phía dưới." Cam Đường cũng rất muốn cứ như vậy ôm , nhưng thể, trước phải đem Nhị Lang cứu ra .


      Thế này Đại Lang mới ngăn chặn nội tâm kích động, đem nàng buông ra, Cam Đường thoát ly ôm ấp của Đại Lang, liền mềm nhũn, hai chân có khí lực, Đại Lang cả kinh, vội hỏi: "Nương tử, làm sao vậy?"


      " có việc gì, chỉ là có khí lực, cần quan tâm ta, mau kéo Nhị Lang lên ." Cam Đường giải thích , miễn cho lo lắng.


      Đại Lang yên tâm xuống, tiếp tục đem cây mây thả xuống cạm bẫy, kéo Nhị Lang lên, nhìn thấy Nhị Lang thoát ly cạm bẫy, Đại Lang cũng kích động ôm hồi, ba người chuyện hồi, Đại Lang mới : "Chúng ta vẫn là xuống núi nhanh chút , buổi tối muộn, bên này rất nguy hiểm."


      Nhị Lang, Cam Đường đều gật đầu, Nhị Lang xoay người, quỳ gối xuống trước người Cam Đường, tay ôm nàng bế ngang lên, : "Nương tử có khí lực, ta ôm nàng trở về, đại ca, huynh phía trước soi đường."


      Đại Lang đáp ứng tiếng, giơ cây đuốc mở đường, Nhị Lang vững vàng ôm nương tử theo, ba người tìm đường xuống núi.


      Cam Đường trải qua ngày này, vừa khát vừa đói lại vừa mệt, nay rốt cục được cứu, ở trong ngực Nhị Lang, cả người nàng đều lơi lỏng xuống dưới, bất giác mệt mỏi vọt tới, người dần dần lâm vào mê man.


      Thời điểm tỉnh lại, toàn thân ‘xích loã’ tựa vào trong ngực rắn chắc cũng đồng dạng ‘xích loã’, Cam Đường cả kinh.
      amandatruc, levuong, Khủng Long14 others thích bài này.

    3. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Thịt chưa đủ lửa aaaaaaa
      Ty~Ty thích bài này.

    4. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Thịt ko ngon chút nào ha.
      :yoyo42::yoyo42::yoyo42:
      Chương 45: Ba người
      ringringlinhdiep17 thích bài này.

    5. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Chương 45: Ba người


      Cam Đường xa xăm tỉnh lại, chỉ cảm thấy cả người vẫn mệt mỏi, mở mắt ra, thấy lồng ngực ‘xích loã’, mà mặt nàng tựa vào trong lồng ngực này, chuẩn bị ngồi dậy, hai tròng mắt rủ xuống, nhìn thấy thân chính mình, cư nhiên, cư nhiên khỏa thân, nội tâm cả kinh, tay khoát ở trong ngực, thắt lưng vẫn còn bủn rủn.


      "Nương tử, nàng tỉnh." thanh Nhị Lang truyền tới từ phía sau lưng, Cam Đường quay đầu nhìn lại, mới phát chính mình vừa mới dựa vào là trong ngực Nhị Lang, ngồi xếp bằng ở giường, mà cả người nàng đều quấn ở giữa hai chân , may mà chỉ ‘xích loã’ thân , quần vẫn còn mặc, nếu nàng hoài nghi, nhân cơ hội đối với nàng làm chuyện mờ ám.


      Bất quá, cho dù Nhị Lang nhân cơ hội gây rối, nhưng hai người bọn họ cũng có vợ chồng chi thực, Cam Đường vẫn e thẹn muốn nhìn thấy thân hình ‘xích loã’ của mình, đôi tay ôm ngực, xoay thân mình cho nhìn, miệng vội la lên: "Huynh đây làm gì? Quần áo của ta đâu? Nhanh đưa cho ta."


      "Nương tử, đợi chút liền trả lại cho nàng." Nhị Lang đem mặt đưa lại, cười .


      Cam Đường e thẹn đỏ mặt, vừa nghe thấy lại đùa giỡn chính mình, liền hô: "Đợi cái gì, nhanh lên."


      Đầu Nhị Lang khoát lên vai nàng, đưa tay ôm lấy thắt lưng của nàng, bàn tay to sờ đến cọ da thịt, có xu hướng trèo lên đỉnh núi cao, Cam Đường lập tức nghĩ đến hai người kịch liệt trong cạm bẫy, tại thân thể nàng còn mệt mỏi, thể tiếp tục tới lần nữa, vì thế nàng đưa tay kéo tay , phách phách vỗ cánh tay .


      Nhưng nàng lại quên, cánh tay ôm ngực vừa rời khỏi, ngực có gì che giấu, ngược lại làm cho Nhị Lang có gì cản trở, bàn tay lập tức ôm lấy hai quả đào non mềm, xoa nắn, hai chân quấn càng chặt ở thân nàng, vật nóng cường ngạnh rất ràng để ở phía sau nàng.


      "Nhanh buông ta ra, huynh là sắc lang." Cam Đường bị làm cho thất kinh, liên tục phát tay , miệng hô.


      Hai người náo loạn, cửa lại đẩy mở ra, Cam Đường quay đầu nhìn lại, thấy Đại Lang đẩy cửa vào, trong tay còn cầm cái bồn gỗ, trong bồn gỗ đầy nước, vừa vào thấy hai người giường, liền : "Nhị đệ, náo loạn, cẩn thận miệng vết thương của nương tử."


      Nhị Lang vừa nghe, liền buông tay, đùa nàng nữa, thế này Cam Đường mới nhàng thở ra, tiếp tục dùng đôi tay che ngực, hai chân gắt gao khép lại, nhìn Đại Lang hỏi: "Miệng vết thương? Vết thương ở đâu?"


      "Nương tử, nàng biết đau thôi, sau lưng nàng bị cắt đường, mặc dù quá sâu, nhưng lại để lại chút máu, quần áo đều dính ở lưng, nhanh dùng nước gột rửa, đắp thảo dược lên miệng vết thương, ta đều chuẩn bị tốt rồi, rửa là có thể đắp được." Đại Lang đem bồn gỗ đặt ở giường, miệng .


      Bây giờ Cam Đường mới cảm giác được chút đau đớn phía sau lưng, nàng cư nhiên phát vết cắt phía sau lưng, điều này làm cho nàng nháy mắt lại đỏ mặt, bất giác trừng mắt nhìn đầu sỏ gây nên Nhị Lang, nếu phải quá mức kịch liệt, nàng làm sao có thể bị thương.


      Thời điểm hoảng loạn, Cam Đường đột nhiên nghĩ đến kiện, nàng bị thương ở lưng, nhiều nhất cũng chỉ cởi áo thôi, vì sao váy cũng cởi, nghĩ tới cái này, nàng lại trừng mắt, vội vàng hỏi: "Là ai giúp ta cởi quần áo?"


      "Ta lấy nước, là nhị đệ cởi giúp nàng." Cam Đường ngẩng đầu, mới phát Đại Lang biết gì, hai mắt thẳng tắp nhìn nàng, ánh mắt luôn luôn dán da thịt của nàng, miệng vô ý thức trả lời câu hỏi của nàng.


      Chết tiệt, nội tâm Cam Đường sớm đoán được là Nhị Lang, hỗn đản, dám cởi hết quần áo của nàng, để nàng khỏa thân nằm ở phía trước hai nam nhân, hại nàng tại biết nên làm thế nào mới tốt, nội tâm có chút hoảng loạn.


      "Ta, ta đau quá, nhanh chóng rửa miệng vết thương , còn có, huynh là sắc lang, mau đưa quần áo cho ta." Cam Đường chỉ có thể chuyện, đem lực chú ý của bọn thân nàng dẫn dắt rời .


      Hầu kết Đại Lang lăn lăn, có chút lỡ đem ánh mắt thu hồi, đem khăn thả vào trong nước, rồi vắt khô, ra sau lưng nàng giúp nàng lau lên, miệng ôn nhu : "Nương tử, sao đâu, hồi là được, đắp thuốc lên đau nữa."


      Nước lạnh lẽo rót vào miệng vết thương, Cam Đường cảm thấy càng thêm đau đớn, miệng khỏi hô tiếng, toàn bộ lưng uốn éo, Đại Lang thấy nàng đau đớn, lực đạo tay càng nhàng, chút chút giúp nàng tẩy rửa.


      Nhị Lang đưa thân qua, vây quanh nàng, người Cam Đường cứng đờ, cho rằng muốn làm gì, giãy dụa rồi trách mắng: "Huynh cần xằng bậy, buông ta ra."


      "Xuỵt, nương tử, nàng cần lộn xộn, như vậy đại ca làm đau nàng, ta ôm nàng, loạn được, nàng nhích tới nhích lui nữa." Nhị Lang nhàng bên tai nàng.


      Cam Đường có chút bán tín bán nghi giãy dụa nữa, ngoan ngoãn cho ôm, sau lưng Đại Lang tiếp tục tẩy rửa miệng vết thương, tẩy rửa xong, đem thảo dược bàn lấy lại đây, đắp lên miệng vết thương của nàng.


      biết Đại Lang đắp lên là thảo dược gì, chỉ cảm thấy rất mát lạnh, thảo dược đắp xong, Đại Lang kéo ra biết bao nhiêu mảnh vải, băng bó cho nàng.


      Mảnh vải từ sau lưng buộc đến trước ngực, tay Cam Đường còn ôm ở ngực, Đại Lang chỉ có thể nhìn nương tử, lại nhìn tay nàng ôm ngực, Cam Đường vội : "Ta tự mình làm, các huynh đều quay ."


      "Miệng vết thương ở sau lưng, nàng nhìn thấy, như thế nào buộc, để ta giúp ." Đại Lang .


      Đây cũng là lời , miệng vết thương ở sau lưng, nàng nhìn thấy, tốt bị nghiêng rơi, Cam Đường nhìn mắt Đại Lang, lại nhìn mắt Nhị Lang, chỉ có thể đối với Nhị Lang bĩu môi : "Vậy huynh quay , được nhìn lén." Nàng muốn bị hai nam nhân nhìn chằm chằm, nàng cảm giác rất áp lực.


      "Chúng ta đều xem qua, như thế nào còn muốn trốn trốn tránh tránh." Nhị Lang hiểu, ràng hai người đều rất thân mật, như thế nào nàng còn như thế này, nhìn cũng cho phép nhìn.


      Làm sao Nhị Lang biết lòng của phụ nữ, cho dù Cam Đường chính mình muốn im hơi lặng tiếng, nghĩ mình cùng bọn chung chỗ, nàng có thể hơi chút buông lỏng, nhưng thời điểm cùng chỗ, nàng cảm thấy thể, nội tâm vẫn có chướng ngại.


      "Huynh quay hay quay, nếu huynh quay, ta buộc." Cam Đường nên lý do, chỉ có thể làm nũng mà .


      Nội tâm Nhị Lang vui, nương tử bất công, lay chuyển được nàng, biết làm sao chỉ có thể phẫn nộ quay đầu , thế này Cam Đường mới chậm rãi buông tay, để cho Đại Lang đem mảnh vải buộc lên, quấn vài vòng rồi thắt lại cố định.


      Lúc Đại Lang băng bó, tay thường cọ đến đẫy đà của nàng, biến thành Cam Đường mặt đỏ, tim Đại Lang đập thôi, thẳng đến lúc buộc xong, xác định miệng vết thương băng bó bền chắc, nhịn được, tay hướng đến hai quả đào của nàng, cho đến khi hoàn toàn bao lấy bọn nó, mềm xoa nắn, miệng cũng theo mà đến, bắt lấy ngọn núi đỏ tươi.


      "Huynh..." Cam Đường ngờ Đại Lang cũng như vậy, thanh đến bên miệng, lại nghẹn trở về, quay đầu nhìn về phía Nhị Lang, chỉ sợ bị phát , lấy tính khí của , khẳng định cái gì cũng muốn, bổ nhào vào nàng, suy nghĩ này khiến cho nàng run run.


      Hoàn hảo, nàng quay đầu nhìn lại, Nhị Lang vẫn đưa lưng về phía nàng, cũng quay đầu lại, thừa dịp phát , Cam Đường lập tức bắt được tay Đại Lang, ngăn lại, Đại Lang thấy nàng ngăn trở tay , đầu từ trước ngực nàng nâng lên, liền gặp ánh mắt cầu xin của nàng, thấy nhìn qua, nàng vội vàng lắc đầu, tay bỏ thêm chút lực đạo, muốn ngăn tay .


      Đại Lang trố mắt, ràng vì sao nương tử như vậy, hôm trước hai người phải kết hợp nhất thể, việc này, lại vì sao kháng cự như thế, ràng, rất hoang mang.


      Thời điểm Đại Lang trố mắt, Cam Đường cúi người, ở bên tai giọng : "Nhanh tay buông ra." thanh rất , mang theo tia cầu xin, Đại Lang quay đầu nhìn về phía nàng, ánh mắt hai người chạm vào nhau, trong mắt kinh hoảng của nàng thấy rất ràng, tuy rằng nội tâm vì sao, nhưng đành lòng để nàng kinh hoảng sợ hãi, vì thế chậm rãi buông tay ra.


      "Xong chưa, sao lâu như vậy?." Nhị Lang đột nhiên thúc giục, mắt thấy chịu nổi mà xoay người lại, Cam Đường rời khỏi tai (ĐL), rất nhanh kéo đôi tay của , bị đôi tay nàng kéo xuống bàn tay to lại muốn lên.


      Lúc Nhị Lang xoay người, tay Đại Lang còn đứng ở giữa trung, mắt sắc của Nhị Lang nhìn thấy, quay đầu nhìn nương tử, thấy biểu tình nàng cũng rất cứng ngắc mất tự nhiên, nội tâm có chút lỡ, vì thế nghiêng đầu, thuận theo: "Nương tử, ta cũng muốn sờ."


      "Sờ gì, ta còn chưa huynh sao, cho huynh quay đầu, sao huynh lại quay đầu." Cam Đường chuyện chuyển hướng.


      "Nương tử bất công, đại ca nhìn cũng nhìn, sờ cũng sờ, ta vì sao thể, ta cũng muốn." Nhị Lang chuyện, tay lại đưa qua, đem nàng ôm vào trong lòng, tay sờ thắt lưng của nàng, thẳng hướng về phía trước ngực của nàng chui đến.


      "A, a, huynh là sắc lang, nhanh buông ra, a!" Cam Đường haiz haiz thẳng gọi, toàn bộ thân mình đều giãy dụa, muốn Nhị Lang buông ra, Đại Lang làm sao có thể nhẫn nại được, nội tâm nàng chưa chuẩn bị, huống chi vẫn còn bài xích chuyện này, trước mắt thể tiếp thụ được, chỉ có thể liều mạng từ chối, muốn Nhị Lang buông tay.


      Tính khí Nhị Lang nóng nảy, lại xúc động, ‘dục hỏa’ bị trêu chọc lên, nhất thời làm sao ép xuống, thấy nương tử kêu to, vẫn buông ra, tay khỏe mạnh ôm ngực nàng, đầu phủ xuống dưới, ở mặt nàng ba ba ba hôn lên.


      Lý trí Đại Lang trầm ổn ít, thấy nương tử giãy dụa như thế, đành lòng, lên kéo cánh tay Nhị Lang, trầm giọng : "Nhị đệ, đệ thấy nương tử sợ hãi sao, nhanh buông nàng ra."


      Cam Đường áp trong ngực Nhị Lang vừa nghe Đại Lang xong, kêu lên: "Đại Lang, nhanh chóng ngăn lại."


      Nhị Lang ngẩng đầu lên, đối với Đại Lang : "Đại ca, chẳng lẽ huynh muốn sao, ràng nương tử là của chúng ta, vì sao thể nhìn, thể đụng vào, chúng ta còn muốn nghẹn đến khi nào, thể, ta thể nghẹn được nữa." chuyện, động tác tay vẫn ngừng, mặt cũng phủ xuống.


      Nội tâm Đại Lang giãy dụa thôi, theo bản năng phản ứng lại nhanh chóng biến hóa, thân thể bán đứng , nội tâm cũng rất khát vọng, khát vọng tiến vào nương tử, mà nàng lúc này gần trong gang tấc, dễ như trở bàn tay, ‘dụ hoặc’ ôm lấy , bước phía trước di chuyển, càng ngày càng tới gần thân thể tươi mới mềm mại.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :