1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhà Có Ba Lang Quân-Thập Bát Kinh ( Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Chương 38: Bức hôn


      "Tên dâm tặc đáng chết, đứng lại cho ta." Tạ Tư Nhã đường đuổi theo từ trong phòng ra, đối với bóng dáng bịt mũi chạy ra của Nhị Lang hô to.


      Tam Lang ngây ra nhìn Nhị Lang hướng về bên này chạy tới, miệng thào câu: "Dâm tặc?". Muốn tình huống im hơi lặng tiếng: "Nhị ca, sao vậy?" Tam Lang hỏi.


      "Ôm sai người." Nhị Lang cảm thấy hay ho, còn buồn bực, sao trong phòng nương tử lại có nữ nhân khác. Bây giờ cũng có thời gian lo lắng chuyện này, nhanh chạy trốn mới là thượng sách.


      Thời điểm Nhị Lang chạy trốn lại quên mang theo Tam Lang ngây ra, thể thúc giục liền bước theo rập khuôn, Tạ Tư Nhã đường đuổi theo, thấy tấm lưng kia đào tẩu, nhưng đứng tại chỗ còn có nam nhân khác, cho rằng là cùng đồng đảng, giơ luôn quyền, đánh thẳng vào mũi, đồng thời thét to: "Có dâm tặc." Hai đường máu mũi thuận thế chảy xuống, Tam Lang cũng ôm mũi, lúc này mới nhớ đến muốn chạy trốn khỏi trường, đáng tiếc thời gian muộn, Tạ Tư Nhã hô như vậy, Lang lão cha cùng cha con Tạ gia uống rượu trong nhà chính đều nghe thấy, bước xa liền chạy ra, nghênh diện trước nặt là Tam Lang ôm cái mũi cách đó vài bước.


      Cảnh tối lửa tắt đèn, hơn nữa Tam Lang ôm mũi, ai cũng thấy khuôn mặt , cho rằng đây là tặc nhân trộm hương thiết ngọc, Tạ Trường Vân phải ngồi , ở bên trong nghe thấy tiếng kêu của nữ nhi nhà mình, ra lại thấy tặc nhân chạy trối chết, liền lên khóa bờ vai của , cho nhúc nhích.


      Tam Lang được đối đãi như con gà, bị Tạ Trường Vân xách vào nhà chính, trong nhà đốt ngọn đèn, sáng sủa, Tam Lang bị xách vào, liền bưng kín khuôn mặt của mình, lui đầu dám ngẩng đầu.


      Tạ Trường Vân đẩy , Tam Lang liền nghiêng ngã xuống đất, Tạ Trường Vân khó chịu, muốn lấy chân đá , lúc này Lang lão cha cũng nhìn ra là thân hình Tam Lang, lên phen giữ chặt Tạ Trường Vân, vội la lên: "Chậm ."


      Lang lão cha thình lình xuất , làm cho Tạ Trường Vân có phòng bị, lập tức bị kéo lảo đảo, ổn định thân hình, bất mãn hô: "Đại ca, sao huynh ngăn cản đệ, đệ phải đánh tên dâm tặc này."


      Lang lão cha chưa kịp mở miệng, Tạ Tư Nhã vội vàng tiến vào, nhìn thấy Tạ Trường Vân, trong nháy mắt hốc mắt liền đỏ, chạy lên tựa đầu vào vai của cha, thút thít : "Cha, sau này nữ nhi làm sao gặp người a." Tạ Trường Vân thương nữ nhi, thấy nàng như thế, càng thêm tức giận khó bình, mặt sầm cái đen như đáy nồi, muốn lên đánh tên dâm tặc trận, lại bị Lang lão cha ngăn cản.


      "Đại ca, huynh muốn bao che dâm tặc này?" Tạ Trường Vân gầm lên.


      "Chỉ sợ là có hiểu lầm, người đó cũng phải dâm tặc, hiền đệ bớt giận." Lang lão cha bên vội vàng khuyên giải, bên đem Tam Lang mặt đất đỡ lên, chụp được tay ở mặt , kéo xuống, vẻ mặt máu mũi của Tam Lang liền ra.


      "Ngươi... Lang đại ca, này..." Tạ Trường Vân cảm thấy ngoài ý muốn, nhất thời chán nản, biết nên gì cho tốt.


      "Tam tiểu tử, con mọi chuyện, có hiểu lầm gì đều ra." Lang lão cha biết tính khí con mình, tuyệt đối tin tưởng làm ra chuyện này.


      Tam Lang chưa bao giờ trải qua chuyện như vậy, đầu óc sớm loạn thành đoàn, lắp bắp hộc ra câu: "Con... Con... tìm nương tử... ngờ lại... Là Tạ... Tạ..." Nửa ngày cũng xong câu.


      cần Tam Lang xong, mọi người trong phòng biết là sảy ra chuyện gì rồi, Tạ Tư Nhã thút thít khóc nức nở, thấy có ai bắt tên đồng lõa khác, định mở miệng, Tạ Trường Vân lại mở miệng trước nàng bước.


      "Việc này quan hệ đến danh tiết tiểu nữ, quyết thể dừng lại như vậy, cho dù huynh là đại ca của đệ, đệ cũng phải truy cứu tới cùng." Đèn đuốc chiếu rọi, chỉ thấy hai mắt Tạ Trường Vân sáng ngời, ngữ khí kiên định.


      Từ xuống dưới đều xem con mình có lỗi đem thiên kim Tạ gia trở thành nương tử mà khinh bạc, tuy rằng phải cố ý, nhưng chung quy thành , Lang lão cha cũng thể phân chia, chỉ có thể ngượng ngùng : "Hiền đệ, ngươi cũng biết ... Tóm lại mặc kệ xem sĩ diện của ai, liền theo xử lý của ngươi ."


      "Xử lý? Vì sao phải xử lý, nếu danh tiết tiểu nữ bị vấy bẩn, phải phụ trách cưới tiểu nữ, dù sao hai người tuổi tác tương đương, như vậy phải đều vui mừng sao?." Tạ Trường Vân xong, ha ha nở nụ cười, vẻ mặt bộ sắp làm việc vui sung sướng.


      " thể..." Lang lão cha chút do dự cự tuyệt.


      "Cha, thể a!" Tạ Tư Nhã cũng quát lên tiếng.


      ", ta có nương tử rồi." Tam Lang đồng thời lên tiếng phản kháng.


      "Vì sao thể, chẳng lẽ ngươi làm xấu danh tiết lại muốn phụ trách, Lang đại ca, đạo lý này cho dù lên Kim Loan điện cũng thể qua." Tạ Trường Vân nhíu chân mày, mặt trầm mặc, trong lời hàm chứa tức giận.


      "Hiền đệ ngươi theo ta ra, hai ta có chuyện phải ." Lang lão cha rất lo lắng, lên lắc lắc cánh tay Tạ Trường Vân, muốn kéo ông ta ra ngoài chuyện, Tạ Trường Vân nghe, hất rơi cánh tay, căm giận : "Cái gì cũng đừng nữa, trừ bỏ bái đường cái gì ta cũng muốn nghe."


      "Ngươi... Ngươi biết ..." Lang lão cha nhìn mắt Tam Lang, nhất thời cứng lưỡi.


      "Cha, con gả cho , ..." Tạ Tư Nhã định cũng có đụng tới mình, lại bị Tạ Trường Vân gầm lên cắt đứt lời : "Im miệng, nơi này cha làm chủ, con thể xen mồm vào."


      Tạ Tư Nhã chưa bao giờ thấy Tạ Trường Vân gầm lên như thế, nội tâm có chút loạn, nhìn mắt Tam Lang, nhịn được muốn giải thích, định mở miệng, ngoài cửa đột nhiên lại có người vọt vào, la lớn: "Thả tam đệ ta ra, liên quan tới , là ta làm." Những người có mặt ở đây đều quay đầu nhìn lại, thấy vẻ mặt Nhị Lang đỏ lên, mũi còn có vết máu chưa lau khô, vẻ mặt bộ kiên quyết thấy chết sờn.


      Kỳ nội tâm Nhị Lang cũng bồn chồn, vừa chạy trốn, lại cảm thấy phía sau trận xôn xao, sau đó có động tĩnh, nội tâm kỳ quái lại vụng trộm quay đầu, nghe thấy trong nhà có thanh tranh chấp, liền chạy tới xem, những người ở đây đều vây quanh Tam Lang, hiển nhiên là trách cứ , nhất thời phẫn lộ, cảm thấy người nào làm việc người đó nhận, như thế nào liên lụy tam đệ, nghĩ cũng nghĩ liền vọt vào hô to, những người có mặt ở đây đều theo dõi , lại cảm thấy tay chân mất điều khiển.


      "Cha, là , là trộm vào nhà." Hai hàng lông mày Tạ Tư Nhã dựng thẳng, phẫn hận nhìn , mặc dù nàng ta nhìn thấy khuôn mặt người nọ, nhưng về vóc người vẫn cảm thấy được, huống hồ dưới mũi vẫn còn vết máu vừa nhìn chính là quyền của nàng ta tạo thành, sai được.


      "Nhị ca." Tam Lang như nhìn thấy cứu tinh, cảm thấy rốt cục mình có thể thoát nạn, lập tức suy nghĩ lại thấy đúng, liền chạy vội qua, giữ chặt tay , la lên: "Nhị ca, bọn họ muốn huynh phụ trách cưới Tạ nương, huynh chạy mau a."


      "Sao, làm sao có thể, chúng ta có nương tử nha." Nhị Lang cảm thấy việc này có khả năng.


      tình đến đây đột nhiên thay đổi, vẻ mặt Lang lão cha ngược lại trấn định xuống dưới, lên đối với Tạ Trường Vân ôm quyền : "Hiền đệ, đều do tiểu tử này nhà ta lỗ mãng, thất lễ mong đệ thứ lỗi, về phần Tạ nương, phải phụ trách, việc hôn nhân này, ta phản đối." Lời này vừa ra, trong nhà mảnh yên tĩnh, sắc mặt Tạ Trường Vân thay đổi, rất là khó coi, Tạ Tư Nhã bắt lấy cánh tay ông, lắc đầu, Tạ Chí Dận trấn định cái, đôi tay ôm ngực nhìn, mặt pha mấy phần xem náo nhiệt.


      lúc yên tĩnh, ngoài nhà chính lại chạy vào người: "Xảy ra chuyện gì sao?" Cam Đường từ nhà vệ sinh ra, nghe thấy động tĩnh rất lớn, biết sảy ra chuyện gì, cũng vào.


      "Nương tử..." Nhị Lang, Tam Lang vừa nhìn thấy nương tử, liền vây quanh nàng, Nhị Lang kéo tay nàng, : "Trong mắt ta chỉ có người nương tử, nữ nhân khác ở trong mắt ta đều giống lợn rừng, ta làm sao có thể cưới lợn rừng."


      "Ngươi... Ngươi mới là lợn rừng, , ngươi là lợn chết, ta tuyệt đối gả cho đầu lợn chết." Tạ Tư Nhã vừa nghe, tức giận đến nỗi đỉnh đầu bốc hơi nước, cũng quản tu dưỡng rụt rè cái gì, chửi ầm lên.


      "Nhị tiểu tử, sao có thể chuyện như vậy, ngươi câm miệng cho ta." Lang lão cha cũng bị lời này của Nhị Lang làm tức giận, quát lớn lên tiếng, sau lên nhìn Tạ Trường Vân xin lỗi: "Hiền đệ, tiểu tử này có đầu óc, ăn mê sảng, ngươi cần nghĩ ngợi, tóm lại việc này thể , ta là cha làm chủ, tuyệt đối cho khuê nữ ngươi chịu thiệt."


      "Con tuyệt đối gả cho đầu heo ..."


      "Con tuyệt đối cưới lợn rừng ..."


      Tạ Tư Nhã cùng Nhị Lang đồng thời thốt ra, nghe đối phương như vậy, hai người đều căm tức liếc mắt nhau cái, lại cùng nhau hô lên: "Ngươi mới là heo."


      Mắt thấy hai người tức giận quá mức, mắng nhau càng thăng cấp, Tạ Trường Vân rống lên câu: "Đều câm miệng."


      tiếng rống trung khí 10 phần, cuối cùng ngăn lại hai người mắng nhau, mặc dù đều tình nguyện ngậm miệng, nhưng ánh mắt lại như đao phi lên, hận thể dùng ánh mắt chém chết đối phương.


      "Tư Nhã, cha hỏi con, rốt cuộc có hay đối với con như thế nào?" Tạ Trường Vân muốn nữ nhi cảm thấy xấu hổ, trực tiếp trọng điểm, muốn hỏi ràng.


      "Cha..." Tạ Tư Nhã giận tiếng, xem thường quay qua Nhị Lang, nhăn nhó hồi, sau nắm bắt cổ họng : " dám, con cắt tay ." Lời này làm cho Tạ Trường Vân thở phào nhõm, thanh thanh cổ họng, xoay người nghiêm mặt : "Đại ca, việc này xem ra là hiểu lầm, đều do tiểu nữ kích động, làm cho mọi người sợ hãi rồi."


      Lang lão cha lại lập tức đáp lời, nhìn mắt Tam Lang, lại nhìn mắt Nhị Lang, nháy mắt hiểu việc, mặt lại có biểu lộ gì, chỉ cười cười ôm quyền : " sao, sao, đều do mấy đứa tiểu tử của ta, nghỉ ngơi, lại chạy loạn đến phòng phía tây, mới có thể gây ra tình này, ta thay mặt bọn họ xin lỗi, mong rằng hiền đệ lấy làm phiền lòng."


      Sau hai người liền coi như có việc gì, xin lỗi nhau xong, lại ha ha cười, kéo đối phương uống rượu tiếp, trường phong ba như vậy liền bình ổn.


      Tạ Tư Nhã giận trừng mắt liếc mắt nhìn Nhị Lang cái, miệng hừ lạnh tiếng, dậm chân chạy ra khỏi nhà chính, Tạ Tư Nhã rồi, Nhị Lang mới bình tĩnh lại, đưa tay lau mồ hôi lạnh, nguy hiểm , cuối cùng tránh được kiếp, Tam Lang cũng đồng dạng thở phào nhõm, lại suy nghĩ, việc này cùng có quan hệ gì đâu, sờ sờ cái mũi bị đau, là ủy khuất, nội tâm thở dài: là tai bay vạ gió. Cam Đường thủy chung chuyện cùng Nhị Lang, Tam Lang ra khỏi nhà chính, thế này mới phát tác: "Hơn nửa đêm các ngươi vào phòng ta, định làm gì?"


      Nhị Lang, Tam Lang lập tức đơ mặt, vò đầu bứt tai lúc lâu, mới giọng : "Nương tử, chúng ta cũng là bất đắc dĩ."


      "Bất đắc dĩ?" Cam Đường nghiêng người liếc bọn , đột nhiên vẫy vẫy tay, ý bảo bọn phủ □ đến, hai người ngoan ngoãn phủ □ , Cam Đường mỗi tay cái lỗ tai lắc lắc, cả giận: "Xem các ngươi về sau có dám tác quái ."


      "Nương tử, dám, dám nữa đâu." Hai người đều cầu xin, Cam Đường tức khí bất quá lại ở thân bọn vỗ, miệng sẵng giọng: "Các ngươi làm xằng bậy, phát sinh loại tình này, sau này còn dám xằng bậy, cho các ngươi nếm chút khổ sở."


      Nhớ tới vừa rồi Nhị Lang suýt chút nữa bị bức cưới người khác, nội tâm Cam Đường cũng thoải mái, phát tác xong, lại thông suốt, mới buông tha bọn , vẻ mặt hai huynh đệ khổ sở nhìn nương tử rời , hai người thế này mới cho nhau mượn vai, than thở trở về phòng.

    2. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      quá hay, cứ đến thứ hai vô là thích vì được chương mới nà @Miho

    3. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Cám ơn nàng @myuyen
      bận là ta edit post chuyện liền hà
      :yoyo69::yoyo69::yoyo69:
      lylymyuyen thích bài này.

    4. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      hờ hờ. cta đoán có vẻ đúng r. Tam Lang là con nuôi của Lang lão cha thôi. là con của chủ nhân ngày trước sao???? tướng quân?? hehe.. xem ta đoán loạn xà ngầu lên r nè. nhưng có vẻ lão Tạ Trường Vân có ý đồ vs Tam lang nha.. khổ thân a . thanks nàng edit nhiều nhiều nhé.. mong chương sau của nàng lm.
      myuyenTy~Ty thích bài này.

    5. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Chương 39: nương


      Nghe đêm đó Lang lão cha uống say tới bất tỉnh, vẫn là Đại Lang đưa bọn họ vào phòng, đem Tam Lang bắt trở về, Tạ Chí Dận cùng Đại Lang, Nhị Lang phòng, Lang lão cha cùng Tạ Trường Vân và Tam Lang cùng phòng.


      Việc này, là ngày thứ 2 Cam Đường nghe Tam Lang oán giận mới biết được, nghe xong mặc dù gì, nhưng trong tâm lại thầm than, Lang lão cha rất kiên định, nếu muốn làm cho ông gật đầu đồng ý chuyện nàng cùng Tam Lang, độ khó khăn so với tưởng tượng còn lớn hơn.


      Cam Đường ngồi trong sân nghe Lang Tam oán giận, Nhị Lang từ trong phòng ra, kéo đầu tóc có tinh thần, hiển nhiên còn buồn bực chuyện tối hôm qua, nhìn thấy Tam Lang cùng Cam Đường, định chạy đến, Tạ Chí Dận theo phía sau cũng ra khỏi phòng, cười chạy đến bên người , tay duỗi ra ôm bờ vai của .


      Nhị Lang lập tức dừng bước, có chút ghét bỏ liếc mắt cái, muốn đưa tay hất cánh tay vai xuống, Tạ Chí Dận lại vỗ vỗ bờ vai của , cười : " như thế nào nữa, ngươi cũng suýt chút nữa làm muội phu của ta, chúng ta liền giải hòa , a."


      là trong ngoài nóng lạnh đồng nhất, Nhị Lang nóng nảy, dùng sức đẩy ta ra, cả giận: "Ai là muội phu của ngươi, ngươi cần loạn nhận thân thích, phải đều là hiểu lầm, là hiểu lầm, hiểu hay ."


      Thấy bộ dạng khó thở của Nhị Lang, Tạ Chí Dận càng vui mừng, ha ha cười : "Được, được, hiểu lầm hiểu lầm, tốt lắm."


      Nhị Lang tức giận hừ tiếng, hướng tới phía bọn Cam Đường ngồi tới, Tạ Chí Dận lại vẫn theo, vừa vừa cười : "Huynh đệ, , ta còn phải phục ngươi, lợi hại."


      "Lợi hại?" Nhị Lang quay đầu nhìn ta, có chút tin tưởng lỗ tai chính mình, Tạ Chí Dận đều cùng phân cao thấp, này cư nhiên lại phục , hơi hiểu : "Lợi hại gì?"


      "Muội muội ta, tâm cao khí ngạo, như tòa núi băng sơn, tối hôm qua ngươi cư nhiên có thể làm cho nàng nổi trận lôi đình, xem trọng dáng vẻ, mắng ra lời thô tục, đây chính là bình sinh ít thấy, ta có thể phục ngươi sao." Tạ Chí Dận như trêu chọc lại như phen. Bị Tạ Chí Dận câu, Nhị Lang nghĩ lại chuyện tối hôm qua, mặc kệ như thế nào, quả có chút xin lỗi Tạ Tư Nhã, khỏi cúi đầu, xám xịt sờ sờ cái mũi, lắp bắp : "Thế nào... Nào có a, ta có việc gì, là nàng bị kích động..." chuyện lại quay đầu nhìn về phía Tạ Chí Dận, cảm thấy bộ dạng ta kéo khóe miệng muốn cười, căn bản là chê cười , nhất thời lại tức giận: "Ngươi lấy cái này trêu đùa ta, có phải ?."


      "Nào có, huynh đệ đừng nghĩ nhiều, ta muốn kết giao bằng hữu với các ngươi, chúng ta ở cùng dưới mái hiên, dù sao cũng phải ở chung tốt mới được, có phải ?." Trong lời Tạ Chí Dận pha chút đạo lý, giọng ta vẫn là nhất quán, tựa tiếu phi tiếu làm cho người ta khó chịu.


      "Hừ." Nhị Lang lắc lắc bả vai, lên bỏ rơi ta, hừ tiếng tiếp tục .


      "Huynh đệ, cần như vậy, chúng ta liền kết giao bằng hữu, phải tốt lắm sao." Tạ Chí Dận cũng thèm để ý, cười theo lại đây.


      Cam Đường thấy hai người ma sát chít chít lại đây, bao nhiêu ý trong lời của bọn họ đều nghe thấy, cảm thấy Tạ Chí Dận này trêu chọc người, muốn nhìn thấy ta, nghiêng đầu nhìn Tam Lang viết chữ, cũng cùng ta chào hỏi.


      "Nương tử, ta nghe đại ca , cha vẫn chưa tỉnh, chúng ta lên núi, hôm nay ta có thể ở cùng nàng, ha ha." Nhị Lang tới bên người Cam Đường ngồi xuống đất, cười .


      "Tốt, vậy huynh cũng đến học chữ ." Cam Đường đưa tay nhặt lên cành trúc bên cạnh đưa cho .


      "Aizz." Nhị Lang nhận lấy.


      Tạ Chí Dận đến trước mặt bọn họ, nhìn hồi, cười : "Vị nương này nguyên lai còn biết chữ, khó được, khó được." ta quả có chút kinh ngạc, biết chữ học bình thường đều là nương thế gia trong đại tộc mới có, nhà dân chúng tầm thường, làm sao có mấy nữ hài tử biết chữ, cũng chỉ có thể biết tên chính mình là tốt lắm, ngờ rằng nơi thâm sơn cùng cốc này, lại có nương hiểu biết chữ nghĩa.


      "Đừng gọi nương nương, nàng là nương tử của chúng ta, còn muốn làm bằng hữu cùng chúng ta, hừ." Nhị Lang vừa thấy Tạ Chí Dận cười yến yến đối với nương tử, nội tâm liền vui.


      "Ha ha, ha ha, ngờ rằng Nhị Lang huynh đệ là cái bình dấm chua, được, được, gọi nương, gọi tẩu tử, như vậy chu toàn ." Tạ Chí Dận ha ha nở nụ cười.


      "Này còn sai biệt lắm." Nhị Lang xong cũng quan tâm ta nữa, cầm cành trúc, bắt đầu học chữ trong bồn bùn.


      Tạ Chí Dận thấy Nhị Lang bộ để ý đến ta, cũng muốn tự tìm mất mặt, ngồi □ đến, nhìn mắt Tam Lang, cái mũi còn có chút sưng đỏ, liền : "Tối hôm qua xá muội ra tay có chút hung ác, ta thay nàng hướng hai vị huynh đệ tiếng có lỗi."


      Tam Lang nghiêng đầu nhìn ta cái, biết nên đáp lời như thế nào, trong phòng phía tây đột nhiên lao ra người, quát : "Đại ca, vì sao xin lỗi bọn , việc này vốn là lỗi của đầu heo, cho phép xin lỗi."


      "Ngươi..." Lang Nhị hô tiếng đứng lên: "Ngươi bảo ta là heo nữa, đừng trách ta khách khí."


      "Ngươi dám thử xem, ta chờ." Tạ Tư Nhã vuốt cằm, vẻ mặt khinh thường, đừng nhìn khổ người rất lớn, nàng ta có chút công phu, căn bản sợ .


      "Ta... Ta đánh nữ nhân."


      "Muốn đánh nhau ngươi cũng đánh lại, lại , ta cũng thiết cùng heo đánh, hừ." xong, nhìn vẻ mặt tức khí hồng lên của Nhị Lang, bộ dáng thô bạo cái mũi phì phì thở khí, nội tâm Tạ Tư Nhã cảm thấy vui sướng, tao nhã xoay người, rời .


      "Ngươi, ngươi, ngươi..." Nhị Lang chỉ vào bóng dáng Tạ Tư Nhã, nhất thời chán nản, Tạ Chí Dận dao động xa xăm chuyển tới trước mặt , nhìn Nhị Lang cái, lại nhìn bóng dáng muội muội cái, câu môi cười cười, ôm quyền hạ thấp người : "Xá muội vô lễ, làm này thay nàng lời xin lỗi."


      Nhị Lang đối với Tạ Chí Dận, nhất thời cũng phát tác được, tức giận bước tại chỗ, lúc này, Đại Lang từ phòng bếp bên kia tới: "Đừng như vậy, là bọn làm việc biết đúng mực, hẳn là bọn đối với muội muội ngươi có lỗi mới đúng."


      Tam Lang tự biết đuối lý, cúi đầu, Nhị Lang bị móc phen, khí nóng đầu, lo lắng quan tâm đuối lý hay , hét lên: "Đại ca, huynh nghe thấy thôi, nàng mắng đệ... Mắng đệ..." Cuối cùng chữ nghẹn trong cổ họng nửa ngày, như thế nào cũng phun ra được.


      "Ngươi là đại nam nhân, cùng nương so đo cái gì, lại , tối hôm qua ai cho các ngươi làm việc dùng đầu óc, bị chửi cũng là phải." Đại Lang tiến lên, .


      "Haiz, đệ thèm nghe huynh nữa." Nhị Lang bất quá, liền đặt mông ngồi mặt đất, cúi đầu đá bùn.


      "Tốt lắm, đừng tức giận nữa, thừa dịp hôm nay lên núi, đệ cùng ta trấn bán mấy con vật hôm qua săn được ." Đại Lang thấy có chút căm giận bất bình, nhắc lại chuyện này, ngược lại muốn kéo đứng lên, cho trấn cùng.


      Nhị Lang còn tức giận, lắc lắc cánh tay, quay đầu, quan tâm , Đại Lang cảm thấy vừa bực mình lại vừa buồn cười, vỗ vỗ , : "Lớn như vậy còn trí khí gì nữa, mau đứng lên, trì hoãn nữa, về muộn mất." Đại Lang nửa ngày, lại vẫn như trước, Cam Đường thấy như thế, liền nghĩ ra kế, cười cười kéo Tam Lang đứng lên, : "Mang ta cùng Tam Lang thôi, nhân công chúng ta như vậy cũng đủ rồi, cũng việc gì."


      Phần lớn con mồi đều rất lớn, Đại Lang cảm thấy nương tử cùng tam đệ mang nổi, định gì, Nhị Lang lại nhảy dựng lên, hô lên: "Ai , nương tử, , chúng ta cùng ." Miệng la hét liền vọt lên, kéo nương tử vào phòng bếp chạy tới.


      Cam Đường nhịn cười, giữ chặt tay nàng kéo vào phòng bếp, Đại Lang lập tức liền hiểu được, ha ha cười theo tới, Tam Lang sớm muốn trấn , tự nhiên cũng theo sát vào.


      Đại Lang, Nhị Lang ở trong bếp lưng đeo sọt lớn, cơ hồ tất cả con mồi đều lưng hai người bọn họ, Cam Đường cùng Tam Lang chuyện, chính là theo đùa, bốn người lấy vật quý, liền hướng ngoài viện .


      "Có thể mang theo ta ?" Tạ Chí Dận theo, Nhị Lang, Tam Lang chưa gì, Đại Lang cười cười : " a, Tạ huynh đệ cùng chúng ta ."


      Như vậy lại nhiều thêm người, lữ hành năm người ra cửa viện, vừa rời cửa viện, lại thấy Trịnh quả phụ đứng ở trong sân bên ngoài, nhìn thấy bọn họ, cười kêu: "Mấy người đâu vậy?"


      " trấn ." Đại Lang cao giọng trở về câu.


      " đúng lúc, Liên Tử nhà chúng ta cũng phải trấn , mọi người cùng , có thể chiếu cố lẫn nhau." Trịnh quả phụ chuyện, liền hướng trong sân vẫy vẫy tay, bên trong chạy ra nương 14, 15 tuổi, mặt trái xoan, tóc đen hai bên đầu tết lại, khí chất như nương, Cam Đường biết, là khuê nữ Trịnh quả phụ Trịnh Liên.


      Trịnh Liên nhìn thấy bọn họ, liền chạy tới, đến trước mặt Cam Đường, gọi tiếng: "Tiểu Đường tỷ."


      Tuy hai người tính hay gặp mặt, nhưng Cam Đường thấy nàng ta vài lần, rất thích tiểu nương này, cảm giác rất nhu thuận, vì thế kéo tay nàng ta qua, : "Ngươi cũng trấn , vậy cùng chúng ta ."


      "Dạ, Tiểu Đường tỷ." Trịnh Liên gật đầu hơi hơi cười, khóe miệng nhàn nhạt ra hai cái má lún đồng tiền, rất là đáng .


      "Liên Tử, cầm theo ." Trịnh quả phụ vào trong sân xách hai cái rổ lớn, đưa cho Trịnh Liên, Trịnh Liên nhận lấy, Cam Đường nhìn lên, bên là giỏ trứng gà, bên có vài thứ linh tinh, khoai tây, cải trắng, bình dầu hạt cải, còn có hai khối thịt khô, đánh giá chắc mang chợ bán.


      Hai rổ tràn đầy, Trịnh Liên là tiểu nương cánh tay có lực lớn như vậy, xách lên có vẻ cố hết sức, Cam Đường định bảo Tam Lang nhận cái rổ, giúp đỡ xách trấn , nghĩ Tạ Chí Dận lại cướp trước bước, hai tay đều đoạt hai cái rổ, dọa Trịnh Liên nhảy dựng, cuống quít quay đầu nhìn ta.


      "Loại việc nặng này, sao có thể để cho nương thanh tú như vậy làm, nương chê tính khí trong lời , để tại hạ giúp ." Tạ Chí Dận khóe miệng gợi lên nụ cười yếu ớt, đôi mắt hoa đào tràn đầy màu oánh sáng, đối với Trịnh Liên ôn nhu .


      Trịnh Liên vừa quay đầu lại, liền thấy Tạ Chí Dận thân bạch y phiêu phiêu, chỉ thấy thân hình rắn rỏi, dung mạo tuấn lãng, chuyện lại ôn nhu, lập tức e thẹn đỏ mặt, cúi đầu nhàng : "Đa tạ." Liền xoay người quay đầu , dám nhìn nữa.


      Cam Đường mắt lạnh nhìn, nội tâm bất giác buồn cười, Tạ Chí Dận này, đúng là phóng điện loạn, nhìn thấy nương thuận mắt muốn tán tỉnh, đúng là hoa hoa công tử.


      Nhìn đến Trịnh Liên chính là tiểu nương trẻ trung, đúng là mối tình đầu, làm sao chịu được dụ hoặc như vậy, Cam Đường sợ nàng ta bị hoa hoa công tử câu , kéo tay nàng ta, : "Chúng ta thôi." xong liền phía trước, dọc theo đường đều kéo nàng ta chuyện, cho Tạ Chí Dận có cơ hội xen mồm, miễn cho gặp sóng điện của .


      Đoàn người gần 1 giờ mới đến trấn , Cam Đường để cho Đại Lang, Nhị Lang mang theo Trịnh Liên chợ, còn mình cùng Tam Lang kéo Tạ Chí Dận dạo mọi nơi, dù sao nàng chính là cho cùng Trịnh Liên ở cùng chỗ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :