1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhà Có Ba Lang Quân-Thập Bát Kinh ( Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Chương 30:


      Edit: Miho


      Trong phòng bây giờ cùng lúc Chu Tiểu Đường rời khỏi giống nhau, ban đầu là rộng rãi, hai cái ghế, cái cái bàn, còn lại cái gì cũng có, bây giờ lại thêm thùng gỗ lim, góc tường có cái giá đặt chậu rửa mặt, cái chăn rách nát nhiều năm cũng thấy, cái giường mỏng manh lạnh lẽo.


      "Tỷ, trong phòng chúng ta có nhiều thứ." Chu Tiểu Cúc kéo tay Cam Đường, chỉ cho nàng xem những vật dùng mới: "Tất cả đều là sau khi cha đuổi bà ta rồi mua thêm, đều là đồ mới nga."


      Nghe xong lời này, Cam Đường nhìn mắt Chu Tiểu Cúc, xem ra muội muội rất chán ghét Lý thị, lại gần đều muốn gần, còn từ "bà ta".


      "Tỷ, trong khoảng thời gian này tỷ rốt cuộc đâu, hôm muội thấy được tỷ, sau đó nghe người ta tỷ trốn vào núi bị dã thú ngậm , muội rất lo lắng, khóc mấy ngày liền." Chu Tiểu Cúc lúc này thu bi thương lại, cả người đều vui vẻ, kéo nàng ngồi xuống ghế, miệng còn ngừng.


      Cam Đường cười cười, : "Tỷ vào núi, chỉ là bị dã thú ngậm ."


      " , vậy trong thôn có nhiều lời đồn đãi như vậy, miễn bàn khó nghe, muội cùng người ta ồn ào, lại bị người ta là huyên thuyên." Chu Tiểu Cúc xong lại cắn chặt quai hàm, bộ dáng thở phì phì.


      Cam Đường cũng biết, trải qua miệng Lý thị, làm sao còn nghe được lời gì tốt, dù sao nàng cũng thể chờ ở thôn Hà Chu, ở đó người tốt chuyện cũng tốt lắm, mắt thấy tình ý: "Đừng tìm người nào ồn, ngươi càng làm ra chuyện gì, bọn họ càng mạnh hơn, bọn họ càng thúi lên."


      "Như thế nào có thể để người ta bôi đen, tỷ biết, bọn họ tỷ câu tam đáp tứ, ở cùng mấy nam nhân, còn tỷ muốn lập gia đình vội, ngược lại lại thích cùng dã nam nhân xằng bậy, cái gì chưa xuất giá cùng nam nhân lên giường rồi, tóm lại rất khó nghe, muội ghe cũng thấy ngượng ngùng." Chu Tiểu Cúc vẫn là vì tỷ tỷ tổn thương mà bất công, nàng tin tỷ tỷ là người như vậy.


      Cam Đường bất giác có chút muốn cười, những lời này có mấy phần là , nàng quả cùng ba nam nhân ở cùng chỗ, chỉ là phải những lời người ta xấu xa như vậy.


      "Tỷ còn cười sao, người ta nhanh bị tức chết rồi." Chu Tiểu Cúc khỏi oán trách câu.


      "Muội quan tâm người ta làm cái gì, lại , muội là nương chưa xuất giá, chỉ có thể nghe thôi, tốt lắm, đừng chuyện này nữa." Cam Đường chuyện, thân thủ liền nhéo nhéo khuôn mặt nhắn của muội muội, đột nhiên, nàng dừng chút, trong trí nhớ Chu Tiểu Đường thích nhất là nhéo mặt của muội muội, trở lại ngôi nhà này, chính mình giống như chậm rãi đồng hóa cùng Chu Tiểu Đường, xuất Chu Tiểu Đường có ưu tư, động tác cùng lời , biết như vậy là tốt hay là xấu.


      Thời điểm Cam Đường có chút trố mắt, Chu Tiểu Cúc đẩy tay nàng ra, sờ sờ khuôn mặt mình, cười cười thoát giầy, kéo nàng lăn lên giường, Cam Đường cũng cởi giày lên giường, ngồi xếp bằng, đôi tay Chu Tiểu Cúc chống quai hàm nằm úp sấp phía trước, hai người đến chuyện khác, Cam Đường phần lớn cười nghe muội muội , rất ít chuyện, Chu Tiểu Cúc cũng oa oa ngừng, nhiều nhất chính là hỏi cuộc sống của nàng sau khi hai người tách biệt, mà nàng cũng biết như thế nào cùng muội muội chuyện núi, chỉ có thể mơ hồ qua loa, chuyện gì thêm, thẳng đến mặt trời nghiêng về phía tây, Chu Tiểu Cúc mới đột nhiên nhảy dựng lên, như lửa đốt mông chạy ra, xa hô làm cơm.


      Đến thời điểm ăn cơm, Chu Tiểu Quế lại xuất , cầm bát cơm gạo lức, rồi gắp đồ ăn, đối với hai tỷ muội nàng hung hăng trừng mắt nhìn vài lần, bước , lúc này kéo Chu Thừa Nghiệp , đệ đệ liền đến bên người các nàng, ngồi xuống ghế ngoan ngoãn ăn cơm.


      Chu Hoài Sơn nhìn bóng dáng Chu Tiểu Quế rời khỏi, có chút biết làm sao lắc lắc đầu, suy nghĩ đứa này làm sao có thể biến thành như vậy, phải mất nữ nhi này, mất nữ nhi kia, như thế nào thể hòa thuận ở chung đây.


      Chu Tiểu Cúc chút nào thoái nhượng trừng lại Chu Tiểu Quế, Cam Đường cũng nhìn ra lão cha đơn, khổ sở, tình huống trước mắt này, nàng cũng thể giải quyết, chỉ có thể yên lặng cúi đầu ăn cơm.


      Cơm chiều xong, nàng cùng Chu Tiểu Cúc thu dọn, hai người hi hi ha ha rửa bát rửa nồi, làm xong tất cả, trời tối xuống rồi, sao đầy trời che kín màn đêm, thoáng lên giữa trung.


      Cam Đường ở núi cũng có thói quen ngủ sớm, làm xong, cùng Chu Tiểu Cúc sách nước, về phòng rửa mặt, rửa mặt xong liền lên giường nghỉ.


      Chu Tiểu Cúc nằm lên giường, bắt đầu chuyện liên miên cằn nhằn, bất quá cũng qua bao lâu, nàng bắt đầu ngủ gật, mí mắt kéo xuống, chuyện cũng đứt quãng hàm hồ.


      được bao lâu, Chu Tiểu Cúc tìm thấy Chu Công, trong phòng lập tức trở nên yên tĩnh tiếng động, Cam Đường nằm ngửa, cũng hề buồn ngủ, biết là ngủ quen đống cỏ khô, hay ngủ giường cảm thấy cứng, hay là núi thường xuyên nghe thấy thanh dã thú, mà nơi này chút tiếng vang cũng có, tóm lại chính là quen ngủ được, người an tĩnh lại, ngược lại đầu óc càng thêm nhồi nhét vào, đều là nụ cười ba huynh đệ bọn , mới rời khỏi đến ngày, nàng lại bắt đầu nhớ bọn .


      Suy nghĩ suy nghĩ, Cam Đường như nghe thấy có người gọi nàng: "Nương tử... Nương tử..." thanh truyền đến, nàng lập tức ngồi dậy, vểnh tai cẩn thận nghe, lại mảnh yên tĩnh, cái gì cũng nghe thấy.


      Hô, Cam Đường thở ra, lại lần nữa nằm xuống, xem ra là rất nhớ bọn , cho nên mới nghe nhầm, này giờ, làm sao bọn có thể xuất ở trong này, phỏng chừng, lúc này bọn cũng nằm giường ngủ rồi, vốn bọn cũng định, hôm nay chuyển tới phòng mới, biết bọn nằm ở giường mới, có ngủ quen hay , có thể hay cũng ngủ yên, còn có... Có thể hay rất muốn nàng.


      Cam Đường bất giác nở nụ cười, điểm ấy hẳn là đáng tin, bọn khẳng định muốn nàng tới điên rồi, ngày thường đều là như hình với bóng, mỗi ngày kề cận đến nàng, giờ rời xa như vậy, làm sao có thể nghĩ, chuyện này, nàng chỉ hy vọng bọn cần vì nàng rời khỏi, mà làm ít chuyện quá khích, dù sao Lang lão cha nhất định có ý nghĩ của chính mình, lấy tiêu chuẩn ba huynh đệ, khẳng định là có cách gì .


      Nghĩ đến Lang lão cha, nàng lại khỏi suy đoán, ông ấy muốn dùng biện pháp gì ngăn cản ba huynh đệ đuổi theo đây? Nàng suy nghĩ như vậy, có thể tưởng tượng đến hành vi kích động của ba huynh đệ ngay lúc đó, nhất là Nhị Lang, nếu phạm vào linh hồn tiểu tử này, là cái gì cũng quan tâm.


      Nghĩ lại lại muốn đến, hôm nay Lang lão cha có thể ngăn cản bọn đuổi theo, nhưng sau này cũng thể ngăn cản bọn tìm đến nàng, như vậy... Có thể hay từ nay về sau ba bọn xuất trước mặt nàng. Cha qua, nếu bọn để ý lời của nàng, tới cửa cầu thân, vạn nhất, Lang lão cha ngăn cản bọn đến cầu thân, lại nên làm cái gì bây giờ?


      Cam Đường nghĩ vậy, lại có chút yên tâm, ban đầu còn rất tự tin nắm chắc, bây giờ lại bắt đầu dao động, chẳng lẽ bọn có chuyện? Cam Đường bỏ mặc ngẩng đầu lên, bàn tay vỗ vỗ gương mặt, với chính mình đừng loạn, đừng loạn, khẳng định bọn đến cầu thân, tuyệt đối đến.


      lúc nàng miên man suy nghĩ, bên tai lại truyền đến thanh kêu to: "Nương tử... Nương tử..."


      Cam Đường ngây ngẩn cả người, thanh này rất chân , chính là truyền đến cách đó xa, nàng có chút thể tin được, chậm rãi ngồi dậy, ngừng lại hô hấp lắng nghe, thẳng đến im lặng hồi lâu, nàng suýt chút nữa cho rằng là mình nghe nhầm, thanh lại vang lên: "Nương tử... Nương tử..."


      , lần này nàng nghe thấy rất ràng, là gọi nàng, Cam Đường lập tức nhảy xuống giường, đeo giầy vào, đẩy cửa phòng ra, liền hướng ngoài phòng chạy tới.


      vào trong sân , thanh càng ràng: "Nương tử... Nương tử... Nương tử..." Lúc này, Cam Đường trăm phần trăm xác định là gọi nàng, bởi vì nàng nghe ra, đây là thanh Đại Lang.


      "Đại Lang, Đại Lang, là Đại Lang sao?" Cam Đường cũng cao giọng gọi lên, trong thanh mang theo thể tin và hưng phấn.


      "Nương tử, là ta, nương tử, ta ở ngoài cửa." thanh bên kia cũng hô lên.


      Cam Đường vừa nghe, Đại Lang ở ngoài cửa, liền chạy về phía trước, muốn mở cửa ra, cho tiến vào. Thời điểm chạy qua, cửa phía đông cũng rộng mở, Chu Hoài Sơn bên mặc quần áo, bên chạy ra, thấy nữ nhi hướng cửa chạy tới, bước vài bước chạy qua, phen giữ chặt tay nàng.


      "Cha, là Đại Lang, huynh ấy ở bên ngoài, cha đừng kéo con, con muốn mở cửa." Cam Đường vừa có chút nóng nảy, vừa chuyện.


      "Ta nghe thấy, con là , ban đêm chạy ra làm gì, , về phòng ." Chu Hoài Sơn giải bày, liền đem Cam Đường hướng phòng nàng ở đẩy .


      "Cha, cha để cho con mở cửa , thể để chờ ở bên ngoài a." Cam Đường chịu về phòng, chuyên tâm nghĩ muốn cho Đại Lang vào nhà.


      ", rốt cuộc con có nghe lời ta hay , ta bảo con vào nhà con phải vào." Chu Hoài Sơn nhướng mày, sắc mặt trầm mặc.


      "Cha..."


      "Còn , chẳng lẽ để cho ta kéo con vào." Chu Hoài Sơn trực tiếp đem lời của nàng đánh gãy, quát lớn lên tiếng.


      Cam Đường biết làm sao, chỉ có thể cẩn thận mỗi bước trở về phòng ở, vào nhà liền chờ ở phía sau cửa, dựng thẳng lỗ tai nghe động tĩnh bên ngoài.


      Chu Hoài Sơn thấy nữ nhi vào phòng, thế này mới sửa sang lại chút quần áo, bước đến cánh cửa, mở then cửa ra, kéo cửa rồi ra.


      Đại Lang đứng ở ngoài bậc thang cửa, theo đường từ thôn Trịnh tới, bởi vì biết đường, còn quanh quẩn lại, rồi sai rất nhiều chặng đường, sau được các thôn dân chỉ điểm, rốt cục tìm đến thôn Hà Chu, vào thôn xong, lại trải qua hỏi thăm, mới tìm được Chu gia, nhiều lần trắc trở, thẳng đến đêm mới tìm được nhà, đến đây mặt đầy bụi đất, vẻ mặt mỏi mệt.


      Ở ngoài cổng nửa ngày mới tính gọi nương tử ra, Đại Lang vốn mệt mỏi, rất là vui vẻ, thấy ở bên trong có động tĩnh truyền đến, cũng nghe thấy Chu Hoài Sơn quát lớn, khẳng định là ông cho phép nương tử ra gặp , nội tâm khỏi sốt ruột, muốn gõ cửa lại sợ làm cho hàng xóm đến vây xem, muốn trèo tường lại sợ nhạc phụ ưng thuận, chỉ có thể ở bên ngoài bước thong thả, hồi lâu mới cảm giác trong sân an tĩnh lại, vội vàng chạy lên bậc cửa, muốn gọi nương tử, lúc này cửa viện lại mở ra, ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy khuôn mặt bình tĩnh của Chu Hoài Sơn.


      "Nhạc phụ..." Đại Lang hô tiếng.


      "Đừng gọi bậy, ta phải nhạc phụ ngươi, hơn nửa đêm, nhà chúng ta thuận tiện lưu lại người ngoài, ngươi ." Chu Hoài Sơn gọn gàng dứt khoát đánh gãy lời của , lập tức liền nâng người lên, còn câu xong, cũng đợi mở miệng, liền phanh tiếng đóng cửa viện lại.


      Đại Lang gấp đến độ lại muốn gõ cửa, lúc này cửa viện lại mở ra, Chu Hoài Sơn lại đánh câu: "Ngươi dám ở ngoài cửa gọi bậy, đừng trách ta khách khí." xong, phanh, cửa lại đóng.


      Ông câu như vậy, Đại Lang cũng dám gõ cửa, lại càng dám cao giọng gọi nương tử, dù sao lần này đến là vì giải hòa, đem nương tử trở về, nếu đắc tội nhạc phụ, làm sao còn có trái cây để ăn.


      Rơi vào đường cùng, Đại Lang chỉ có thể ngồi xuống ở bậc cửa, hướng mái cửa nhích lại gần, chuẩn bị làm tổ ở đây cả đêm, ngày mai trời sáng, lại cầu tiến gặp mặt.

    2. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      thanks nàng edit nhiều nhiều nhé. nàng ơi ta mong chương ms của nàng lm. nàng sớm up chương ms nhé.
      myuyenTy~Ty thích bài này.

    3. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Chương mới đây.
      Thanks các nàng ủng hộ
      levuong thích bài này.

    4. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Chương 31:


      Edit: Miho


      Cam Đường đứng ở phía sau cánh cửa, bởi vì cách cánh cửa, thanh bên ngoài nghe lắm, nàng có thể khẳng định, Đại Lang nhất định có tiến vào trong sân , bất giác có chút nóng vội, suy nghĩ mình ở bên ngoài, làm thế nào để qua đêm.


      Đợi hồi lâu, cảm thấy bên ngoài im lặng nhúc nhích, Cam Đường mới lặng lẽ kéo cửa hở ra đường, nhìn ra bên ngoài, dưới ánh trăng mỏng manh, trong sân bóng người, thế này nàng mới nhô đầu ra dò xét, nhìn phía cửa đông của lão cha, thấy trong phòng có ánh sáng lộ ra, hẳn là lên giường ngủ rồi.


      "Chi nha" tiếng mở cửa, Cam Đường nhanh chóng chuồn ra cửa, rón ra rón rén hướng cửa viện tới gần, dọc theo đường đều nhìn chằm chằm cửa phòng lão cha, lại im lặng hề động đậy, nàng rốt cục cũng yên tâm, đến phía sau cửa viện, kéo then cửa, mở cửa hé ra khoảng, liền chạy trốn ra ngoài.


      Khép cửa lại, dựa vào bên cạnh Đại Lang liền tỉnh dậy, cho nên vừa nhìn thấy bóng người nhắn chạy đến, lập tức nhảy dựng lên, tay liền đem Cam Đường chặn ngang ôm lấy, miệng kêu: "Nương tử, có thể gặp được nàng rồi."


      Hơi thở Đại Lang lập tức vây quanh Cam Đường, lúc này, nàng mới thấy, nội tâm rất nhớ bọn , so với tưởng tượng của nàng còn nhớ bọn hơn, nàng lúc này, hốc mắt ẩm ướt, rất muốn khóc.


      Đại Lang gắt gao ôm lấy, đem toàn bộ mặt Cam Đường vùi vào trong ngực , mặt Đại Lang nhích lại gần, ở bên tai nàng lẩm bẩm : "Nương tử, rất nhớ nàng, về sau cần rời khỏi chúng ta nữa."


      "Vâng." Trong lòng Cam Đường gật đầu, miệng đáp tiếng.


      Đại Lang được nương tử trả lời khẳng định thuyết phục, nội tâm rất là vui vẻ, ôm nàng ở bên tai thào hồi lâu, mới buông ra.


      Cam Đường rời khỏi ôm ấp của , ngẩng đầu nhìn về phía , ở dưới ánh trăng như nước, mặt mang theo ý cười thỏa mãn, cũng đồng dạng mang theo thâm trầm mệt mỏi, khỏi có chút đau lòng, bàn tay dịu dàng vuốt ve khóe mắt đuôi lông mày của : "Như thế nào, sáng mai lại đến đây."


      "Ha ha, nàng bao lâu, ta liền ra cửa, chỉ là biết đường, cho nên quay đến quay , đến tối mới tìm được đến đây, đều do ta ngốc, để cho nàng lo lắng." Đại Lang có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu, ha ha nở nụ cười.


      "Huynh thế nào ngốc, nếu ngốc làm sao còn biết truy nương tử." Lúc này tâm tình Cam Đường cực tốt, bất giác trêu ghẹo .


      "Ha ha, ha ha." Đại Lang bị trêu ghẹo, còn rất vui vẻ, ngây ngô cười.


      Cam Đường bị vẻ mặt ngốc của làm cho che miệng nở nụ cười, cười hồi mới : "Tốt lắm, đừng cố gắng cười ngây ngô, hai người bọn họ sao rồi?" Cam Đường thấy Nhị Lang, Tam Lang, có chút lo lắng.


      "Nhị đệ cùng tam đệ đến, cha , nhiều người sợ cha nàng cho rằng chúng ta tới cướp dâu, để cho ta đến trước giải hòa tốt, rồi cầu cha nàng gật đầu đem nàng gả cho chúng ta." Đại Lang đem ý tứ mọi người ra.


      Cam Đường vừa nghe cũng hiểu, Lang lão cha dù sao lo lắng có vẻ chu đáo, phải thỏa đáng chớ làm cho cha phản cảm, vì thế gật gật đầu, : "Ừm, cha huynh rất có đạo lý." Khi chuyện ngẩng đầu thấy vẻ mặt mỏi mệt, liền cười dắt tay : " chuyện nữa, chẳng lẽ huynh muốn ở bên ngoài chờ đêm sao, theo ta vào thôi." xong, liền kéo hướng trong viện mang .


      Nhưng Cam Đường vừa hướng trong bước , Đại Lang lại động đậy, Cam Đường kéo nhúc nhích, tự nhiên dừng bước, quay đầu nhìn về phía , hiểu : "Động? Còn vào."


      "Nương tử..." Đại Lang chờ tại chỗ, miệng giọng ngập ngừng, lại vẫn vào, Cam Đường liền quay người lại, : "Huynh muốn gì, ."


      Đại Lang nhìn trộm, thấy nương tử tức giận, mới dám giọng : "Nương tử, nhạc phụ vừa rồi ra, ông ấy cho ta vào, nếu ta vào, ông ấy có thể hay tức giận, đem nàng gả cho chúng ta, vậy làm sao có thể a."


      Mệt lúc này còn có thể nghĩ đến cha nàng, Cam Đường nhìn vừa buồn cười vừa tức giận, bàn tay khỏi chọc chọc ót , cười : "Có tà tâm dám nhận, mệt huynh như vậy, còn dám nhớ thương khuê nữ người ta."


      "Nương tử, nàng đừng nóng giận." Đại Lang còn cho rằng nàng tức giận, vừa chuyện, hai mắt lấy lòng nhìn thẳng nàng.


      Thấy như vậy, Cam Đường đành lòng , hé miệng cười : "Được rồi, lại cho huynh thế nào, chỉ là mượn nhà tranh cho huynh ở đêm, cha sao."


      Thấy nương tử tức giận, Đại Lang nhàng thở ra, bất quá vẫn cảm thấy vi phạm ý tứ nhạc phụ là tốt, vì thế : "Nương tử, hay là thôi , ta ở bên ngoài cả đêm cũng sao, dù sao ở núi, đều ngủ qua, cũng kém đêm nay, sáng sớm ngày mai, ta phải cầu nhạc phụ, có lẽ ngày mai nàng có thể theo ta trở về, như vậy ta ở ngoài đêm cũng đáng."


      Cam Đường thấy bướng bỉnh như thế, suy nghĩ chuyện mấu chốt, cần phức tạp, cũng làm thỏa mãn ý của , cẩn thận chút, liền xoay người đóng cửa, hướng trong phòng .


      Nàng bên này vừa mới vào phòng ở, bên kia cửa phía đông lại mở, Chu Hoài Sơn ra khỏi phòng, mắt hướng về phòng nữ nhi nhìn, rồi quay đầu nhìn về phía cửa viện, khóe miệng bất giác nâng lên, cười cười sờ soạng vuốt cằm, xoay người về phòng ngủ.


      Hôm sau, gà vừa gáy, Chu Hoài Sơn ra, thu thập thỏa đáng xong rồi ra mở cửa viện, ngoài cửa Đại Lang tỉnh ngủ nhảy dựng lên, nhìn thấy Chu Hoài Sơn, rất cung kính kêu: "Nhạc phụ."


      Chu Hoài Sơn chưa gì, xoay người vào trong, Đại Lang sửng sốt, sau phản ứng lại, vào cửa viện rộng mở, theo phía sau Chu Hoài Sơn vào phòng phía đông.


      Hai người vào phòng xong, Chu Hoài Sơn liền đóng cửa lại, hai người ở bên trong lâu cũng chưa ra, ai cũng biết chuyện gì.


      Cam Đường cũng biết, vẫn là Chu Tiểu Cúc sáng sớm chuẩn bị nấu bữa sáng, ở trong sân vừa vặn nhìn thấy màn này, tiểu nha đầu lập tức chạy về phòng, đem nàng còn ngủ lay tỉnh, oa oa đem chuyện này với nàng.


      Vừa nghe xong, Cam Đường buồn ngủ nữa, vội vàng đứng dậy, thu thập rửa mặt xong, chạy đến cửa phòng phía đông, nhất thời cũng dám đẩy mạnh cửa, chỉ có thể vểnh tai nghe động tĩnh bên trong, sau lúc lâu chỉ nghe thanh mơ hồ, câu đầy đủ cũng nghe thấy.


      Cam Đường rất muốn đẩy mạnh cửa ra, lại sợ bọn họ chuyện rất tốt, nhìn thấy nàng vào, lại phản lại lão cha cố chấp, do dự nửa ngày, vẫn là từ bỏ, quên , dù sao nghe động tĩnh bên trong cũng có gì lớn, hẳn là đàm phán hoà bình , đến mức động tay chân, chính mình nên kiên nhẫn đợi .


      Liền như vậy, từ buổi sáng đợi tới gần buổi trưa, cửa phòng mới mở ra, Đại Lang theo phía sau Chu Hoài Sơn ra.


      Cam Đường ở trong sân chạy lên, cũng dám rành trước hỏi tình huống, chỉ gọi tiếng: "Cha." Sau luôn luôn nháy mắt Đại Lang ra dấu, đáng tiếc ngốc tử, căn bản hiểu nhìn ánh mắt người khác, sau lúc lâu cũng biết nương tử nháy mắt là ý tứ gì.


      Chu Hoài Sơn ở bên nhìn có chút buồn cười, mặt lại ra, chỉ câu: "Chúng ta ra ." Sau, liền nhanh ra ngoài, Đại Lang nhìn mắt nương tử xong, cũng ra theo.


      Ách, như thế nào ra ngoài? Cam Đường nhất thời quay quay bất quá, cha đây là ý tứ gì, đồng ý hay đồng ý đây? Sốt ruột, nàng đuổi theo, hô lên: "Cha, cha dẫn huynh ấy ra làm gì?"


      Chu Hoài Sơn dừng bước, quay đầu nhìn về phía nàng, đột nhiên cười : "Xem con gấp kìa, sợ cha đối với vị hôn phu của con bất lợi sao, là nữ sinh hướng ngoại, câu này chút cũng sai. Yên tâm, cha chỉ dẫn trấn mua ít đồ, muốn thành thân, dù sao cũng phải đặt mua chút vật dùng chứ."


      Thành... Thân...


      Cam Đường bị hai chữ này làm chấn động, chuyển biến này cũng quá lớn, hoàn toàn ngoài dự kiến của nàng, hiển nhiên Đại Lang cũng biết tình, nghe như thế, cũng ngốc hồi lâu, còn kịp cao hứng, bị Chu Hoài Sơn kéo .


      Chu Hoài Sơn bước ra phía sau cửa viện, mới quát: "Con cùng Tiểu Cúc làm chút hỷ thiếp , con lấy đồ trước kia ra, đem đồ trước kia mẹ con gả mặc vào, đêm nay liền cho các con thành thân." phen rống xong liền quay đầu bước , Đại Lang mừng rỡ suýt chút nữa Phi Thiên, cả người như bay theo.


      Cam Đường bên này cũng biết thế nào, cả người như dẫm phải bông gòn, chút cảm giác chân đều có, Chu Tiểu Cúc cũng ngây ngốc rồi hoan hô tiếng, ôm nàng cái cười lớn, cười xong liền kéo nàng vào trong phòng, lục tung tìm ra bộ đồ của mẹ để mặc, so đo vóc người, lớn dài ngắn rất thích hợp, xem ra bộ đồ của mẹ trước kia gả lưu trữ cẩn thận.


      Cam Đường hơn nửa ngày mới tỉnh lại, khóe miệng kìm được nhếch lên, cùng Chu Tiểu Cúc, bố trí việc đông việc tây, trong lúc đó, Chu Tiểu Quế cũng đến phía ngoài phòng nhìn lại, nhìn bộ dạng các nàng vui mừng, rất là trướng mắt, khỏi hừ lạnh tiếng, xoay người quay .


      Chuyện này Cam Đường cũng nhìn thấy, đối với tính trẻ con khiêu khích này căn bản để vào mắt, đảo mắt liền quên, vì chuyện thành thân này mà bận rộn lên, đến chạng vạng Chu Hoài Sơn cùng Đại Lang mới trở về, trong phòng ngoài phòng bố trí đều rất tốt rồi.


      Chu Hoài Sơn trở về, Cam Đường xa chợt nghe thấy động tĩnh, chạy ra ngoài viện nhìn lại, quả nhiên là bọn họ, thấy bọn họ mỗi người cầm hai cái sọt, mặt đều vây khăn đỏ Hồng Trù, phía sau còn theo mấy người, cũng ôm rất nhiều sọt, nâng thùng, ôm hộp gỗ, còn theo đội tấu nhạc diễn tấu sáo và trống, nhìn trận trận rất lớn, chả trách theo sát xem náo nhiệt hề ít hơn mười người.


      Thời điểm đội ngũ đến gần, Cam Đường ra đón, cười : "Cha, trấn động lớn như vậy, nhà chúng ta cũng phải nhà giàu, cần phô trương như vậy ."


      "Con biết gì, ta muốn cho bọn họ nhìn chút, khuê nữ nhà ta hôm nay chính thức đứng đắn lập gia đình, cho bọn họ đều đem miệng ngậm lại, ăn linh tinh nữa." Chu Hoài Sơn có chút căm giận .


      Nguyên lai lão cha đánh vào chủ ý này, chả trách bốn phía tuyên dương, còn làm cho bọn họ đêm nay thành thân vội vàng như vậy, xem ra vì vãn hồi thanh danh nữ nhi, ông cũng hao hết tâm tư.


      Tuy rằng Cam Đường để ý lời đồn đãi chuyện nhảm như vậy, nhưng trong tâm vẫn rất cảm kích khổ tâm của lão cha, cho nên cái gì cũng , liền theo tâm tư của ông để làm, vài người cùng nhau động thủ, đem tất cả làm thỏa đáng xong, cũng muốn tối rồi.


      Chu Hoài Sơn ở trong sân đặt vài cái bàn tròn lớn, cũng mời bao nhiêu người, chỉ vài người hàng xóm ngày thường thân cận nhất cùng thân thích, vài người ngồi thành bàn, vì người mới chúc mừng.


      Cam Đường cũng hóa trang gì, chỉ mặc áo cưới đỏ thắm, dựa vào trí nhớ bộ dáng mẹ búi tóc, đem tóc vấn sơ lên, cài cây trâm bằng đồng mà Đại Lang mới mua ở trấn lên, soi hình vào trong chậu nước, có gì ổn, liền đội khăn voan đỏ lên, để cho Chu Tiểu Cúc đưa ra khỏi phòng.


      Trong sân , Đại Lang mặc quần áo đỏ chót hôm nay mua ở trấn , ngực buộc hoa tơ đỏ chót, cười cười chờ để bái đường, đợi cho Cam Đường tới, Đại Lang nắm tay nàng, buông ra nữa.


      "Tốt lắm, tỷ phu, đừng cố gắng nở nụ cười, nhanh chóng đưa đại tỷ vào bái đường ." Chu Tiểu Cúc thấy Đại Lang chỉ cười cười nhìn tỷ tỷ, lên tiếng nhắc nhở.


      Đại Lang thế này mới nắm tay Cam Đường, cẩn thận vào nhà chính, nhà chính Chu Hoài Sơn ngồi chỗ ngồi, mặt sau tường dán chữ hỷ to, bên cạnh bát tiên bàn đốt nến đỏ long phượng, mảnh ý vui mừng.


      Hai người đến trước mặt Chu Hoài Sơn, quỳ xuống bái thiên địa, bái cao đường, vợ chồng đối bái xong, lễ bái đường hoàn thành, Chu Tiểu Cúc lại nắm tay Cam Đường trở về phòng.


      Đại Lang buông nương tử ra, trố mắt nhìn, bị Chu Hoài Sơn kéo vào trong viện, cùng tất cả mọi người uống rượu, trước đó Cam Đường qua với lão cha, Đại Lang uống được rượu, cho nên mọi người kính rượu Chu Hoài Sơn chắn hơn phân nửa, cứ như vậy, Đại Lang cũng uống ít rượu đến hồng đỏ mặt, có chút ngây ngô.


      Tiệc rượu tan, Chu Hoài Sơn lại chắn trước mọi người muốn náo động phòng, đẩy mạnh Đại Lang vào phòng tân hôn.


      Trong phòng Chu Tiểu Cúc nhìn thấy tỷ phu lảo đảo tiến vào, liền thức thời ra, trong phòng chỉ còn lại hai người mới, Đại Lang chậm rãi đến gần bên giường, nhìn nương tử ha ha thở nở nụ cười hồi lâu, bàn tay mới vén khăn voan lên.


      Khăn voan bị kéo ra, khuôn mặt hồng của Cam Đường liền lộ ra, Đại Lang nhìn nương tử kiều diễm ướt át, cả người nhìn tới ngây ngốc, hồi lâu mới cúi người xuống, bắt lấy môi mọng của nàng, bởi vì hơi say, cước bộ có chút lảo đảo, nhất thời lực đạo cúi người quá mức, chân Đại Lang đứng nổi ngã lên Cam Đường, hai người cứ như vậy lăn ở giường.

    5. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      ahihi.. chương sau có thịt là chắc r. cơ mà tiện nghi cho a Đại Lang. còn 2 tên ngốc ở nhà ko biết chuyện j kìa. hahaa.. thanks nàng up tr nhé... mong chương sau quá.
      Ty~Ty thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :