1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhà Có Ba Lang Quân-Thập Bát Kinh ( Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      ỦNG HỘ MẠNH MẼ @Miho
      :yoyo45::yoyo14::yoyo14::yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      ringringTy~Ty thích bài này.

    2. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Chương 14: Lựa chọn

      Edit: Miho


      Sáng sớm ngày thứ hai, ba huynh đệ cùng Lang cha thương lượng, ồn ồn, , cãi cãi tóm lại chính là cho lão cha mang nương tử .


      "Các ngươi là hỗn tiểu tử, phản thành, liền để lão cha ta trong mắt." Lang cha tức giận đến thể, mới buổi sáng, dây dưa lâu như vậy, ai cũng nhượng bộ.


      "Cha, xin lỗi, người thể mang nương tử ."


      "Cho dù đánh chết con, con cũng để nương tử ."


      "Cha, nương tử dạy chúng con biết chữ, nàng đối tốt với chúng con lắm."


      Ba huynh đệ ngươi câu ta câu, tất cả lời đều hướng về nương tử, Lang cha nghĩ tới tục ngữ câu, là có vợ quên cha, mấy cái tiểu tử này, nếu được thế nào cũng phải dùng sức mạnh.


      "Các ngươi đều tránh ra cho ta, nếu tránh ra, đừng trách lão tử khách khí." Lang cha kết lại câu, nếu nghe, vén tay áo chuẩn bị động thủ.


      " cho." Ba huynh đệ trăm miệng lời, giang tay ngăn đón thành đường.


      Lang cha gần mất hết tính nhẫn nại, yên lặng vén tay áo lên, triển khai tư thế đánh nhau.


      "Đây, ở phía trước, ngay tại nhà tranh." Thời điểm nhà giằng co, phía sau truyền đến tiếng bước chân ồn ào, còn có giọng lớn, xa nữa cũng có thể nghe được nhất thanh nhị sở.


      Lang cha cùng ba huynh đệ quay đầu nhìn lại, bao lâu, đường núi xuất thôn dân tốp năm tốp ba, bọn chưa gặp bao giờ, bất quá biết người đầu, là vợ của Đại Tường, theo phía sau còn có muội tử Hoa Đào.


      "Đây, đây, đây, đây là ba huynh đệ, người lớn tuổi kia, là lão cha bọn ." Vợ Đại Tường ngẩng đầu chỉ thấy ba huynh đệ cùng Lang lão cha, liền chỉ vào bọn , miệng vểnh lên.


      Cha con Lang gia biết cho nên đứng phản ứng, có người đến rất nhanh vọt lên.


      "Là các ngươi, mau giao Đường Nhi ra đây." hán tử khỏe mạnh xông lên liền hô. Cha con Lang gia hai mặt nhìn nhau, biết cái gì.


      "Ngươi gì, nghe hiểu, ai là Đường Nhi?" Nhị Lang trước.


      "Còn giả ngu, ta cho các ngươi biết, Đường Nhi chúng ta lấy chồng, nếu hỏng hôn này của nàng, ta để yên cho các ngươi." Trong đám người lại lao ra phụ nhân, lên liền hùng hùng hổ hổ.


      "Ô, này nhà chồng có thể động sao, có thể bọn đem khuê nữ nhà ngươi chiếm làm vợ, nghiệp chướng a!" Vợ Đại Tường vừa nghe lời này, vui sướng khi người gặp họa.


      "Sao? Chiếm làm vợ, con ta số khổ a, ta muốn sống!" Phụ nhân vừa nghe lời của vợ Đại Tường, mặt lập tức biến sắc, liền kêu cha gọi mẹ.


      "Các ngươi là súc sinh, dám phá hỏng danh tiết khuê nữ người ta, ta để yên cho các ngươi, , vào cứu Đường Nhi ra." Hán tử kia cao giọng kêu lên, tiếng, nhóm thôn dân đều lên, hướng nhà tranh.


      Ba huynh đệ nhìn tình hình đúng, những người đó hình như hướng về phía nương tử, làm sao còn giữ được bình tĩnh, ba người vọt lên, liều mạng ngăn lại những thôn dân đó.


      Bên ngoài động tĩnh càng lúc càng lớn, Cam Đường trong phòng cũng cảm giác được, đứng lên lê bước ra ngoài cửa, liếc mắt cái liền thấy mọi người loạn thành đoàn.


      Ngoài phòng có ai chú ý tới Cam Đường, mọi người đẩy tới đẩy lui khó tránh khỏi va chạm, Tam Lang gầy yếu bị kẹp ở giữa, bị người đẩy ngã mặt đất, còn bị giẫm mấy đá.


      Hỗn loạn căn bản biết ai đẩy ai, giẫm ai, Lang cha tinh mắt nhìn thấy, có chút tức giận, liền tiến lên kéo mấy đứa con lui ra, gạt mấy thôn dân nghiêng nghiêng, đổ đổ, tất cả đều bị Lang cha cản lại.


      "Dừng tay, các ngươi còn dám đụng đến tam tiểu tử, ta cho các ngươi đẹp mặt." Lang cha rống to tiếng, khí thế như cầu vồng, mọi người lập tức trở nên lặng ngắt như tờ.


      yên tĩnh, đột nhiên có tiếng sắc nhọn: "Đường Nhi, là Đường Nhi, con của ta a!" thanh hơn nữa ở trong yên tĩnh cũng vang dội, dẫn tới đoàn người nhìn về phía Cam Đường đứng ngoài cửa.


      Cam Đường thế này mới như tỉnh ở trong mộng, theo tiếng nhìn lại, chỉ cảm thấy phụ nhân rất quen mặt, nghĩ nghĩ liền nhớ ra, đây là mẹ kế Lý thị của thân hình này.


      "Đường Nhi, bọn đối với con rốt cuộc như thế nào, tuần viên ngoại còn chờ con tới, trăm ngàn lần con thể có chuyện." Lý thị gấp đến độ liền chuyện này, cầm tiền của tuần viên ngoại, bà tuyệt đối phun ra.


      Cam Đường sững sờ, biết phản ứng thế nào. Bất quá, Lý thị quản nhiều như vậy, lên, miệng kêu lên: "Đường Nhi, đến đây, theo mẹ trở về."


      "..." Cam Đường cùng ba huynh đệ đều phản đối, nàng cũng ngốc như vậy, mẹ kế này đối với Đường Nhi như thế nào, nàng ràng nhất, nếu trở về, còn phải bán cho ông chủ làm thiếp.


      "Ngươi... Ta có phải là mẹ ngươi , tại sao ngươi theo ta trở về, còn nữa, ngươi là người của nhà chồng, sao có thể ở bên ngoài, nếu đánh mất danh tiết, ai còn muốn ngươi." Lý thị đương nhiên đáp ứng.


      " cho phép ai mang nương tử của chúng ta ." Ba huynh đệ ngăn cản lại.


      Lý thị vừa nghe, sắc mặt trở nên rất khó coi, lập tức ngã xuống đất khóc lóc om sòm, khóc kêu: "Cái gì nương tử các ngươi, các ngươi là súc sinh, cư nhiên phá hư danh tiết nữ nhi của ta, sau này nàng lập gia đình như thế nào, nhà chồng làm sao còn muốn nàng, thu sính lễ của nhà chồng chúng ta làm như thế nào nha!"


      "Đừng đóng kịch, bà kêu mỏi miệng cũng vô dụng, tôi theo bà trở về, để cho bà bán tôi cho ông chủ làm thiếp sao?." Cam Đường nhìn Lý thị hăng say huyên náo, lạnh mặt câu.


      "Ngươi gì, tuần viên ngoại là nhà giàu, cho dù làm thiếp, cũng so với ngươi tại như vậy, bà mối tằng tịu với nhau, còn hơn nhiều, ngươi rốt cuộc là lú lẫn, biết xấu hổ, làm ra chuyện 'đê tiện' này." Sắc mặt Lý thị dần dần lộ ra, châm chọc khiêu khích.


      " ngờ rằng, miệng của bà so với tâm địa của bà còn độc hơn, nhiều năm đánh chửi tôi như vậy, ngược đãi tôi, còn muốn đem tôi làm hàng hóa bán, bà muốn cũng đừng nghĩ, cho dù chết, tôi cũng trở về với bà." Cam Đường quyết tuyệt .


      "Chuyện này ngươi thể ." Lý thị bạo phát, lên muốn bắt Cam Đường.


      Ba huynh đệ làm sao để bà ta tùy ý, lại nghe nương tử ở trong tay bà ta ăn khổ nhiều như vậy, hận thể đem bà ta cắt da dóc xương, Nhị Lang tát cái mặt bà ta: "Bà còn dám động vào nương tử thử xem, ta đánh chết bà."


      tát này đánh rất nặng, Lý thị dám hành động thiếu suy nghĩ, miệng lại vẫn như cũ buông tha: "Ta thẳng cho các ngươi biết, nếu có 50 lượng bạc, các ngươi đừng mơ tưởng chiếm lấy nữ nhi của ta."


      "Vô sỉ." Đại Lang cũng nhịn được, chưa bao giờ gặp người bán nữ nhi rành rành như vậy.


      "Ta vô sỉ thế nào, nữ nhi là của ta, ta muốn như thế nào liền như thế ấy, các ngươi có bạc để lại người, nếu buông tay, ta cáo quan, xem đạo lý ở bên ai." Lý thị cũng quan tâm, xé rách mặt cũng thẳng.


      Nhị Lang chuẩn bị ra cái tát nữa, lại bị người cầm, thể nhúc nhích, quay đầu nhìn lại, là Lang cha.


      "Cha..."


      "Im miệng, đứng bên ." Lang cha lớn tiếng rống câu, đến trước mặt Lý thị, hung hăng nhìn chằm chằm bà ta, nhìn tới nỗi bà ta sợ hãi, tự chủ lui ra phía sau.


      "Ngươi phải giữ lời, cho ngươi 50 lượng, từ nay về sau ngươi được đến đây dây dưa." Lang cha nhìn chăm chú Lý thị, rốt cục mở miệng.


      Lý thị ngờ rằng, lão nhân trước mặt ra lời này, nhìn tình chuyển biến, lúc trước cầm của tuần viên ngoại cũng có 30 lượng, nếu được 50 lượng, trả lại cho tuần viên ngoại, còn kiếm được 20 lượng, đương nhiên vui.


      Lý thị thanh thanh yết hầu, ngữ khí cũng tự giác mạnh lên: "Lão nương cho tới bây giờ chuyện luôn giữ lời."


      "Tốt, ngươi phải nhớ kỹ lời hôm nay, nếu tiếp tục tới đây dây dưa, ta đem ngươi quăng lên núi cho sói ăn." Lang cha bình tĩnh, cũng trảm đinh chặt sắt, làm cho người ta dám nghi ngờ.


      Lý thị nghe ra ý tứ trong lời , cách khác lão nhân này chuẩn bị lấy bạc, lúc này, bà ta lại có chút hối hận, sớm biết dễ dàng như vậy, liền báo tám mươi, trăm lượng, là rất tiếc.


      Nội tâm Lý thị lại nghĩ, Lang cha như vậy, bà ta dám đắc tội, chỉ có thể phẫn nộ gật đầu.


      Lang cha câu: "Ngươi chờ." Liền xoay người vào nhà tranh, chốc lát liền ra, đưa cho Lý thị tờ ngân phiếu 50 lượng.


      "Ngân phiếu ngươi cầm, có thể cút cho ta." Lang cha khách khí quát câu.


      Tiền tới tay Lý thị, cần ở lại, mang theo thôn dân vỗ mông rời , chỉ chốc lát, đoàn người còn mảnh.


      Nhà tranh lại khôi phục yên tĩnh, ba huynh đệ sửng sốt hồi mới hồi phục tinh thần, như vậy phải , từ nay về sau nương tử danh chính ngôn thuận của bọn .


      "Nga, nương tử, nương tử, về sau nàng là của chúng ta." Nhị Lang phản ứng trước tiên, thẳng hướng, ôm hai chân nương tử, đem cả người nàng giơ cao lên, hưng phấn xoay vòng tại chỗ.


      Đại Lang, Tam Lang lập tức tỉnh táo tinh thần, đều vọt lên, vây quanh nương tử cười lớn hoan hô.


      Ba huynh đệ sung sướng chưa kịp, Lang cha qua, quát: "Đều câm miệng cho ta, nhị tiểu tử, buông nàng ra."


      Ba huynh đệ lập tức im lặng, Nhị Lang lưu luyến rời buông nương tử ra, tất cả quay đầu nhìn về phía Lang cha.


      Lang cha trực tiếp nhìn về phía Cam Đường, trầm giọng : " nương, ta thanh toán bạc, cho dù đáp ứng làm con dâu ta, bất quá, bọn ba người, tuyển người , suy nghĩ kỹ chút ."


      Lang cha xong, xoay người vào nhà tranh, còn lại ba huynh đệ cùng Cam Đường, tất cả đứng im tại chỗ.

    3. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Tớ chọn cả ba... ui chao, tham lam quá
      Ty~Ty thích bài này.

    4. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Chương 15: Ai cũng buông tay

      Edit: Miho


      Ba huynh đệ nghe xong lời này, đương nhiên là ai cũng theo, cùng nhau vào nhà tranh, Cam Đường biết làm sao, cũng chỉ có thể lê bước vào.


      "Cha, người thể làm như vậy."


      "Cha, nương tử là của cả ba chúng con."


      "Cha, người đáp đáp ứng chúng con ."


      Lang cha nghe cũng nghe lời bọn , từng cái đem bọn đá ra, để lại Cam Đường ở trong phòng.


      mình Cam Đường đối mặt Lang cha có chút được tự nhiên, thể là cảm giác gì, chẳng lẽ là nương tử xấu sợ gặp cha mẹ chồng, suy nghĩ lại cảm thấy được tự nhiên, nàng có ý định làm nương tử người ta, cũng lại gặp phải lựa chọn.


      "Đường Nhi nương, có thể nghe ta câu hay ." Lang cha nhìn Cam Đường, nặng nề . Cam Đường tự nhiên cự tuyệt, vội : "Người cứ ."


      Lang cha trầm mặc hồi, mới : "Vừa ở bên ngoài, ta chỉ cho tuyển người làm chồng, có chuyện lại chưa ."


      "Chuyện gì?" Cam Đường nhịn được hỏi tiếng.


      "Tam tiểu tử cần tuyển, đại tiểu tử, nhị tiểu tử tuyển người ." mặt Lang cha có vẻ rất nghiêm túc, lời này của phải giỡn, chân đáng tin.


      Lang cha xong liền ra nhà tranh, đối phó với ba tiểu tử dây dưa ngớt. Cam Đường ở trong phòng lại hỗn độn suy nghĩ.


      Lần này trốn , mặc dù chỉ có nửa ngày, lại làm cho Cam Đường nghĩ đến nội tâm chính mình, nàng lang thang ở trong rừng núi, thời điểm rời xa bọn , nội tâm nàng có điểm tha, có thể tưởng tượng đến Lang cha, nghĩ đến phụ nữ cùng ba vị hôn phu kinh thế hãi tục, nàng vẫn là xuống , tình nguyện trốn tránh, cũng nguyện đối mặt, nhưng đến hôm nay, chính nàng lại muốn lựa chọn, bị người đem lựa chọn đưa đến trước mặt nàng.


      Cam Đường thở dài, chậm rãi đến đống cỏ khô ngồi xuống, tại vấn đề này nàng thể đối mặt, nhưng suy nghĩ liền đau đầu.


      Tam Lang bị Lang cha mệnh lệnh ràng trừ ra, còn hai người cũng khó tuyển, nếu tuyển Đại Lang, theo tính khí Nhị Lang, tuyệt đối chịu dừng tay, nếu tuyển Nhị Lang, nàng tiếp xúc thân mật với Đại Lang như thế, làm sao còn có thể làm em dâu của , ràng ai cũng muốn chọn, suy nghĩ chỉ có thể chính mình rời khỏi bọn thôi, huống chi, Lang cha chi ra 50 lượng lại nên tính như thế nào, ba huynh đệ có nàng, chỉ sợ thương tâm muốn chết.


      nan đề khó giải, Cam Đường càng nghĩ, càng cảm thấy thể nào lựa chọn.


      Cam Đường ở trong phòng chịu dày vò, ba huynh đệ ở ngoài phòng cũng yên, Tam Lang mây đen mù sương, Nhị Lang gấp đến độ giơ chân, Đại Lang cũng mày rậm nhăn lại, cả ba huynh đệ phiền não muốn chết.


      "Đại ca, tam đệ, hai người nghĩ biện pháp ." Nhị Lang gấp đến độ giống như kiến bò chảo nóng, tới lui, mông như phải hơi nước.


      " phải suy nghĩ." Đại Lang ưu tư cũng ổn định, chuyện vội vàng xao động.


      "Chúng ta van cầu cha ." Tam Lang cảm thấy cha ngày thường thương như vậy, van cầu có lẽ thành.


      Nhị Lang vừa nghe, bạo phát: "Vô dụng, nếu cha đồng ý, sáng sớm gật đầu, miễn bàn, nghĩ biện pháp khác."


      "Nếu , hỏi nương tử chút?" Tam Lang muốn nghe lựa chọn của nương tử.


      "Hỏi nương tử có tác dụng gì, chẳng lẽ, hai người muốn nương tử chọn người sao?" Nhị Lang khỏi hỏi vấn đề này, điểm ấy sớm hay muộn, chỉ có mọi người ra, mới có thể ràng.


      Đại Lang, Tam Lang đều gì, Nhị Lang nóng nảy, hô lên: "Hai người tồn tại tâm tư này , hai người suy nghĩ xem, nếu nương tử chọn người nào, hai người ai có thể buông tay? Dù sao ta tuyệt đối buông tay."


      Tuy lời này ra từ miệng Nhị Lang, nội tâm ba huynh đệ đều ràng, chính mình chịu buông tay. Sau lúc, ba huynh đệ trầm mặc xuống, quay đầu nhìn về phía nhà tranh, nương tử ngay bên trong, chỉ cách bức tường, lại như thế nào đều bình thường, nội tâm nên lời phiền chán.


      Thời gian buồn rầu trôi qua, thời điểm màn đêm buông xuống, ai cũng ra kết luận. Lang cha như trước mệnh lệnh ba huynh đệ cùng ông ngủ ở bên ngoài, cỏ khô, màn trời đêm chiếu xuống đất.


      Đợi tới nửa đêm, Nhị Lang xoay người đứng lên, vỗ vỗ đại ca, tam đệ, cả ba huynh đệ lên, thắt lưng như mèo chạy vào nhà tranh.


      Cam Đường trong phòng vài ngày ngủ, đêm nay nhịn được, mọi việc làm cả đầu phiền não, cũng buồn ngủ, mê mê mang mang.


      Ba huynh đệ chạy vào nhà, liền trực tiếp tới bên người nàng, thân thủ cả ba người đem nàng bế lên, Cam Đường ngủ nhợt nhạt lập tức bị làm tỉnh lại, suýt chút nữa sợ hãi thất thanh kêu lên, may mắn Đại Lang nhanh tay lẹ mắt, bưng kín miệng của nàng.


      "Nương tử, là chúng ta." Ba huynh đệ đè thấp thanh tiếng.


      Cam Đường kinh hồn chưa định ra, rốt cục thấy ba người trước mặt, khỏi trừng lớn đôi mắt, miệng ô ô lên tiếng.


      Đại Lang buông tay ra, cũng : "Nương tử, giọng chút, đừng đánh thức cha."


      Cam Đường tự giác cũng đè thấp thanh, : "Hơn nửa đêm, các ngươi muốn làm cái gì."


      "Cha bảo nàng chọn trong số chúng ta thôi, chúng ta đều thương lượng qua, nàng là nương tử của ba chúng ta, ai cũng thể độc chiếm." Nhị Lang .


      Cam Đường sớm nghĩ đến diễn biến này, đến cuối cùng ai cũng nhượng bộ, bốn người tiến vào giằng co cục diện.


      "Nếu ai cũng buông tay, cha lại sống chết chịu, còn cách nào khác, chỉ có thể chạy trốn." Đại Lang giải thích mục đích trước mắt này.


      "Trốn?" Cam Đường rất kinh ngạc, chạy trốn nơi nào, ba người bọn cơ hồ chưa trải qua cuộc sống bên ngoài, có thể thích ứng ở dưới núi sao? Lại , làm như vậy, làm cha bọn thất vọng sao?.


      "Đúng vậy, trước chạy thoát hãy , chờ thêm năm rưỡi qua , cha hết giận, rồi trở về bồi tội." Ngữ khí Nhị Lang tỏ vẻ bọn quyết tâm, trảm đinh chặt sắt.


      "Nương tử, nàng ở cùng chúng ta, chúng ta bao giờ chia ly." thanh Tam Lang tỏ ra hưng phấn, từ đến lớn, là lần đầu tiên rời khỏi núi, khỏi có chút kích động.


      Cam Đường bị bọn ngươi câu ta câu suýt chút nữa muốn xỉu, may mà còn có tia lý trí: "Các ngươi cần xúc động, chạy trốn giải quyết được vấn đề, chẳng lẽ các ngươi muốn cha các ngươi chết sao?."


      Nội tâm ba huynh đệ tốt, cũng chỉ biết xin lỗi lão cha, bọn còn đường để , chỉ có thể bước nghĩ bước.


      Cam Đường thấy bọn trầm mặc, biết nội tâm bọn cũng hổ thẹn, nhân tiện : "Tốt lắm, để ta xuống, các ngươi đều ngủ , có vấn đề gì, chúng ta tìm cách giải quyết tốt, trăm ngàn lần thể sai đường."


      Nội tâm ba huynh đệ do dự, biết nên hay là ở lại, ngây ngốc ôm nương tử, ai cũng luyến tiếc thể buông ra, chỉ sợ đêm nay buông ra, sau này nàng thuộc về chính mình.


      do dự, cửa phanh tiếng bị đẩy ra, Lang cha mặt trầm đến, rống lên tiếng: "Đều cút ngay khỏi đây cho ta."


      Ba huynh đệ thấy việc bị bại lộ, lập tức ủ rũ, phẫn nộ đem nương tử buông ra, nối đuôi nhau ra khỏi phòng, Lang cha nhìn bọn ra ngoài, lúc gần , quay đầu nhìn mắt Cam Đường, cái gì, quay đầu .


      Làm ầm ĩ như vậy, lại buồn ngủ, mở to mắt trằn trọc khó ngủ, thẳng đến tờ mờ sáng, mới từ sương mù đứng lên.


      Cũng biết ngủ bao lâu, ba huynh đệ theo thứ tự tỉnh lại, lại phát , thấy lão cha, ba người tìm tìm kiếm kiếm, phía trước phía sau tìm, cũng tìm thấy.


      Đột nhiên, Nhị Lang dừng lại cước bộ, nội tâm lên ý niệm trong đầu, khỏi hô lên: "Đại ca, tam đệ, có thể hay cha xuống núi, bức nương tử chọn người nữa?"


      Nhị Lang kêu như vậy, ba huynh đệ ngây ngẩn cả người, này... Là vậy chăng?

    5. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Chương 16: Nương tử chúng ta đến đây


      Edit: Miho


      Ba huynh đệ đợi từ buổi sáng cho tới trời tối, Lang cha vẫn xuất , ba huynh đệ lòng đầy nghi ngờ cố gắng thích ứng, nội tâm tin tưởng, nhất định là lão cha đồng ý việc này.


      " tốt quá, nương tử là của chúng ta, là của chúng ta." Nhị Lang kiềm chế được, mừng rỡ nhảy lên, vọt vào nhà tranh đem Cam Đường ôm ra.


      "Nương tử, cha ta đồng ý, ." Đại Lang cũng rất hưng phấn, cười hô.


      "Nương tử sau này nàng đừng rời khỏi chúng ta." Tam Lang đồng dạng cao hứng.


      Lời này của Tam Lang, làm cho ba huynh đệ nhớ tới việc nương tử từng rời , hưng phấn lại lập tức ủ rũ, tất cả nhìn về phía nàng.


      "Nương tử, vì sao nàng muốn rời ?"


      "Nương tử, nàng phải đáp ứng chúng ta, rời nữa."


      "Nương tử, cần bỏ lại chúng ta."


      Ba huynh đệ đồng thời , ba cặp mắt yên lặng nhìn nàng, trong ánh mắt hoàn toàn bi thương.


      Cam Đường đối mặt ánh mắt như vậy, nội tâm ê ẩm, kiếp trước có người đau nàng, nàng, cuộc đời này lại có ba người toàn tâm toàn ý nàng, thậm chí vì nàng nguyện ý vứt bỏ tất cả, nàng sao có thể nhẫn tâm thương tổn bọn .


      Chớp chớp hai mắt nhức mỏi, Cam Đường nhìn bọn , trịnh trọng gật đầu, khẳng định : "Các huynh yên tâm, ta về sau rời khỏi các huynh, bước đều rời ."


      " chuyện giữ lời?"


      "Đừng lừa chúng ta?"


      " ?"


      Ba huynh đệ lo được lo mất, gấp đến độ muốn nàng cam đoan, bọn muốn đến lúc mất nàng lại thống khổ.


      Thấy bọn cẩn thận vội vàng như thế, Cam Đường biết chính mình thương bọn quá sâu, bất giác nội tâm cảm thấy đau lòng, lại gật gật đầu, trịnh trọng : "Là , ta rời nữa."


      "Nga, nương tử , ." Nhị Lang cao hứng ôm nàng xoay quanh, xoay chuyển nàng choáng váng, nàng liền hô: "Đừng xoay nữa, chóng mặt."


      Nhị Lang nghe lời này mới dừng lại, nhưng vẫn ôm nàng cười ngừng, lúc này, Đại Lang lên, đem nàng bế qua, cái gì cũng , cúi đầu liền hôn nàng chút.


      Nhị Lang, Tam Lang nhìn thấy, hai mắt đều sáng.


      "Đệ cũng muốn."


      "Đệ cũng muốn."


      Hai huynh đệ trăm miệng lời, lao đến đây, ngươi ngụm ta ngụm, mặt Cam Đường đầy nước miếng, nàng biết làm sao đẩy bọn ra, : "Tốt lắm, mọi chuyện đều tốt rồi, các huynh đói bụng sao? Ta rất đói."


      Lần này thành công dời lực chú ý, Đại Lang vội : "Ta nấu, thể để đói phá hư nương tử của chúng ta."


      Ôm Cam Đường vào nhà tranh, Đại Lang liền nấu cơm , Nhị Lang, Tam Lang vây quanh nàng, oa oa chuyện, Tiểu Khôi cũng phe phẩy cái đuôi đến, ngẫu nhiên còn gâu gâu sủa hai tiếng.


      Cam Đường đột nhiên cảm thấy chuyện tình tốt, mới có mấy ngày như vậy, chính mình cùng bọn đều chịu đủ khổ, về sau chuyện gì cũng suy nghĩ, ở cùng bọn tốt, hưởng thụ thương của bọn , như vậy tốt rồi.


      Ép buộc mấy ngày như vậy, mọi người ăn gì cũng ngon, nay tình trôi qua, ba huynh đệ đói bụng mấy ngày có thể ăn như hổ đói, trong bụng Cam Đường cũng trống trơn, cho nên ăn cũng nhiều.


      Tâm tình Đại Lang cũng coi như tốt, đói bụng mấy ngày, khẩu vị khẳng định lớn, nhất định phải ăn nhiều, cố ý ăn hai bát thịt thỏ hoang lớn, còn có cơm, cũng rất nhanh như gió cuốn mây tan càn quét còn gì.


      Mắt thấy còn mấy miếng thịt thỏ sắp bị tiêu diệt, Đại Lang hô lên: "Tốt lắm, đừng ăn nữa, chừa chút cho nương tử ăn."


      Nhị Lang, Tam Lang dừng lại nhìn về phía nương tử, lại nhìn thịt thỏ hoang, mặc dù còn muốn ăn, nhưng suy nghĩ nương tử vẫn quan trọng hơn.


      "Nương tử, cho nàng ăn."


      "Nương tử, nàng ăn ."


      Cam Đường kỳ cũng ăn rất nhiều, nhưng miệng có chút tham, thấy Đại Lang kêu, người khác lại dừng đũa, nhếch miệng cười cười, nhân đức nhường ai nâng bát đến trước mặt, bàn tay sờ đầu, liền ăn luôn.


      Trong núi món ăn thôn quê rất ngon, thịt thỏ hoang rất non mịn, thể so với ngày đầu tiên ăn thịt hươu kém hơn, nhưng Cam Đường càng ăn càng thấy hương vị, ăn xong còn quên liếm ngón tay, chỉ cảm thấy liếm hương như vậy còn chưa đủ.


      Từ xuống dưới nhìn bộ dạng nương tử liếm ngón tay, ba huynh đệ đều nhịn được nuốt nuốt nước miếng, cổ họng lăn lên lăn xuống.


      Chờ cơm nước xong, Cam Đường vào nhà tranh, ba huynh đệ lặng lẽ ở ngoài phòng chụm đầu, ngồi xổm ở góc tường chuyện.


      "Đại ca, nương tử đáp ứng làm vợ của chúng ta, chúng ta có thể chạm vào nàng ?" Nhị Lang gấp gáp nhất, nghẹn đến nội thương, hôm nay nhất định phải cho ra cái kết luận.


      "Ta cũng biết nội tâm nương tử nghĩ như thế nào." Đại Lang , đêm đó ở núi, cảm giác được nương tử cũng thích, nhưng sau đó vẫn đẩy ra, hồ đồ.


      "Vậy có nên hỏi nương tử ?." Tam Lang cho tới bây giờ nghĩ cái gì liền trực tiếp hỏi nương tử, nội tâm suy nghĩ hỏi nương tử là được, cần gì bọn ngồi đây to .


      "Muốn hỏi như thế nào, lại phải hỏi ăn cái gì, uống cái gì, hỏi nương tử như vậy, làm tốt nàng tức giận ." Đại Lang đồng ý hỏi như vậy.


      "Nếu , chúng ta trực tiếp thử xem, làm tốt nương tử nguyện ý sao." Nhị Lang cảm thấy gọn gàng dứt khoát là tốt nhất, đoán tới đoán lui như vậy, nghẹn chết cũng phiền chết.


      "Vậy nếu đêm nay thử xem." Tam Lang nhìn nhìn đại ca, nhị ca, muốn trưng cầu ý kiến bọn .


      Lời này của Tam Lang giống như bom, nội tâm bọn muốn nổ nở hoa, nghĩ đến đêm nay có thể chạm vào nương tử, nội tâm nóng bỏng chạy qua, làm sao còn nhẫn nại được.


      "." Đại Lang, Nhị Lang trăm miệng lời, ba người quay đầu, nhìn về phía nhà tranh, hai mắt phát ra u quang như có thể nhìn xuyên thấu qua vách tường, nhìn thẳng trong phòng.


      Ở trong phòng Cam Đường đột nhiên hắt xì, xoa xoa mũi, nằm xuống đống cỏ khô, sờ chút thân Tiểu Khôi, ngẫu nhiên quay đầu nhìn về phía ngoài phòng, tâm tưởng, ba người kia đâu, sao nửa ngày cũng chưa thấy trở về.


      Cam Đường thế nào cũng chợp mắt được, dựa vào vách tường, nội tâm rối rắm buông xuống, trong phòng gió lạnh khẽ đưa, im lặng lại thoải mái, mí mắt kéo xuống, dần dần buồn ngủ.


      Cam Đường nhịn được buồn ngủ, thân mình xê dịch, nằm xuống, kéo Tiểu Khôi nhắm mắt vào giấc ngủ.


      Ba huynh đệ thương lượng tốt, khắc cũng muốn đợi, đứng dậy liền hướng trong phòng tới, tiến vào, thấy bộ dáng Cam Đường buồn ngủ mông lung, khóe môi câu lên, tóc đen tán loạn, câu động 'dục hỏa' bọn .


      Lặng lẽ tới gần nương tử, ngồi xổm xuống nhìn lại, liếc mắt cái thấy Tiểu Khôi ghé vào ngực nàng.


      Liếc chút, Đại Lang, Nhị Lang mắt như đao nhìn về phía Tam Lang, lập tức trừng mắt , Tam Lang tự giác vô tội, nghẹn nghẹn miệng, tiến lên, tay ôm Tiểu Khôi rời khỏi ngực nương tử, đặt ở mặt đất, vỗ vỗ nó, ý bảo nó mau tránh xa chút, miễn cho bị đánh.


      Tiểu Khôi lười biếng đến góc phòng nằm xuống, ba huynh đệ nhìn vật chướng mắt , đợi lát nữa kịp, khinh thủ khinh cước đem nương tử bế lên, môi lưỡi lập tức hạ xuống.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :