1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

NHÀ TRỌ CỰC PHẨM [Hot 18+] - Giang Sơn Đa Tiêu (đã hoàn trong VIP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ốc sên tìm chỗ trú mưa

      Ốc sên tìm chỗ trú mưa Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      47
      Sao tui có cảm giác là Tiểu Nhã... or ít nhất là người thời xưa làm Nhạc Nhạc tai tiếng... ay da, có đến 6 nam nên nọ xuất là thấy nhớ kia à... mãi mới thấy L, hầy, cảm thấy Nhạc Nhạc thích này, kiểu cảm xúc tự nhiên chứ ko phải do ca
      Yenhi thích bài này.

    2. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 281: Quên mất cái rắm

      “Hai người… hai người quen biết nhau?” Vinh Thanh Nhã rất kinh ngạc.

      Đem hành lý của Vinh Thanh Nhã bỏ lên ghế ngồi, Tư Lỵ Lỵ tao nhã ngồi xuống, cánh môi như đóa hoa lộ ra ý cười dịu dàng, “Thanh Nhã, chúng tôi đâu chỉ quen biết, chúng tôi từng là bạn tốt nhất của nhau khi còn bé, chỉ là…”

      Thấy Tư Lỵ Lỵ nửa câu sau liền thản nhiên cười cười, vẻ mặt của chị Nhạc Nhạc cũng bình đạm, Vinh Thanh Nhã do dự chút, vẫn giọng hỏi, “Chỉ là cái gì?”

      “Chỉ là sau đó, sinh ra chút hiểu lầm…” Tư Lỵ Lỵ tiếp tục cười .

      Hà Nhạc Nhạc nghe vậy nhàng nhếch khóe miệng lên, đáy mắt tràn đầy trào phúng.

      “Hiểu lầm? Nếu biết là hiểu lầm như vậy sao lại hóa giải chứ?” Vinh Thanh Nhã khó hiểu.

      “… Hà Hoan.” Tư Lỵ Lỵ chậm rãi thu hồi ý cười, giọng mê người cũng chứa chút uất ức và thống khổ, giọng mang theo tình cảm chân thành tha thiết, “Xin hãy tin tưởng mình, phải mình làm. Trước đây mình vẫn luôn coi cậu là bạn tốt nhất mà, sao lại có khả năng làm chuyện tổn thương cậu chứ? Huống chi khi đó mình còn như vậy…”

      Hà Nhạc Nhạc nhìn thẳng vào gương mặt xinh đẹp trước mặt, biểu cảm có tí gợn sóng nào.

      “Cậu, cậu vẫn muốn tin tưởng mình…” khuôn mặt nhắn đầy vẻ bất đắc dĩ và chua xót, làm mọi người xung quanh bất kể nam nữ đều cau mày nhìn về phía Hà Nhạc Nhạc.

      “…” Vinh Thanh Nhã cũng dự đoán được việc ‘vô tình gặp lại đồng hương’ có cục diện như vậy, nhưng chân tướng nên cũng biết gì.

      “Diễn xong rồi?” Chịu đựng cả thân thể nóng rực, Hà Nhạc Nhạc lạnh lùng hỏi.

      Tư Lỵ Lỵ cười khổ, Vinh Thanh Nhã thấy thế thiếu chút nữa nhịn được mở miệng khuyên Hà Nhạc Nhạc.

      Tìm tòi nghiên cứu nhìn Hà Nhạc Nhạc trong chốc lát, Tư Lỵ Lỵ ra vẻ quan tâm hỏi, “Gần đây sức khỏe mẹ cậu tốt ? A! Mình nên hỏi cậu, mình nên tự gọi điện thoại ân cần thăm hỏi chút, đừng nóng giận nha, chờ mình gọi điện xong liền ── ”

      “Câm mồm!” Hà Nhạc Nhạc đứng lên, biểu cảm mặt trong nháy mắt giống như rất mệt mỏi, “Thôi Nhã Nhiên!”

      chút hứng thú lên trong đôi mắt Thôi Nhã Nhiên, nhưng biểu cảm mặt ta vẫn là dáng vẻ bất đắc dĩ như cũ, “Thanh Nhã, xem ra mình nên trước hơn. Nhiệm vụ nghiên cứu và tư liệu hai ngày nay mình mang đến cho cậu, nếu có gì hiểu, lúc nào cũng có thể điện thoại cho mình.”

      “Lỵ Lỵ… Vậy được rồi, ngại quá!” Vinh Thanh Nhã có chút lúng túng .

      Thôi Nhã Nhiên nhìn Vinh Thanh Nhã cười trấn an, liếc mắt nhìn Hà Nhạc Nhạc sau đó đứng dậy rời .

      “Chị Nhạc Nhạc, chị và Lỵ Lỵ… rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

      “… Thực xin lỗi, Thanh Nhã.” Hà Nhạc Nhạc vừa xong liền cầm điện thoại bấm số, điện thoại trong nhà có ai nhận, lập tức chuyển qua gọi đến di động của mẹ ── máy bận!

      “Gần đây sức khỏe mẹ cậu tốt ? A! Mình nên hỏi cậu, mình nên tự gọi điện thoại ân cần thăm hỏi chút, đừng nóng giận nha, chờ mình gọi điện xong liền ── ”

      Mẹ!

      Bấm gọi lần nữa, chuyện cũ nhớ lại như phim lướt qua trong đầu , nhiều năm qua cố gắng xua , cố gắng kiềm chế, cố gắng quên tức giận, hoang mang, thống khổ giống như đống tro tàn lan ra làm trái tim bùng lên lửa cháy!

      “Số điện thoại quý khách vừa gọi bận hoặc nghe máy, xin quý khách vui lòng gọi…”

      Trái tim theo giọng hệ thống tổng đài phát ra như ập vào bóng tối ── sau khi biết chân tướng, dùng tất cả lý do để thuyết phục bản thân oán hận, thèm nghĩ đến việc trả thù, khắc chế, bình tĩnh, cần xúc động, tới lúc vất vả tạm thời quên để bắt đầu cuộc sống mới ác mộng lại lặng lẽ tiến tới, như con giòi tiếng động ăn mòn tủy sống, khi lộ nguyên hình làm cho người ta hận thể thiêu đốt nhau thành tro tàn!

      Hà Nhạc Nhạc nhìn chằm chằm về phương hướng Thôi Nhã Nhiên vừa rời , máu nóng theo làn da cùng nhau bốc lên.

      “Alo? Nhạc Nhạc, hôm nay làm hả con?”

      Nghe thấy giọng điệu của mẹ vẫn như thường, trái tim Hà Nhạc Nhạc hơi bình tĩnh lại, , “Mẹ, mẹ vừa gọi điện thoại cho ai vậy?”

      “Mẹ chuyện với chú Đoạn của con, có chuyện gì sao?”

      “Mẹ… con với mẹ chuyện, trước tiên mẹ đừng nóng.”

      “Chuyện gì? Con có bầu trước khi cưới?”

      “…” Trán Hà Nhạc Nhạc chảy xuống mấy giọt mồ hôi, cảm xúc phẫn hận nôn nóng vì Thôi Nhã Nhiên hóa đá trong nháy mắt. “Mẹ, con vừa gặp Tiểu Nhã, ta, ta gọi điện thoại cho mẹ, mẹ trăm ngàn lần đừng thèm nghe ta gì hết.”

      “Mẹ nghe ta ? Mẹ mắng chết ta! Cái đứa con có mẹ sinh có mẹ dạy đó! ta nếu như dám hại con, mẹ cho ta đẹp mặt!”

      Hà Nhạc Nhạc được trấn an tốt, xác định mẹ có chuẩn bị tâm lý, ngay sau đó lại gọi cho cha già.

      “Cha biết, con đừng lo lắng, cố gắng chăm sóc cho bản thân, nếu… nếu như mệt có thể về nhà, cha làm đồ ăn ngon cho con.”

      “Cha…” Trước mắt nhất thời mơ hồ, Hà Nhạc Nhạc cố nén nước mắt, cười tạm biệt.

      Cha… Mẹ…

      Mười hai năm, mười hai năm! vẫn vô dụng giống vậy! Vẫn chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân và người nhà sống trong bóng ma! biết lý do, có lực đánh trả! Bớt chuyện là cách gọi triết học, lý luận tâm lý học cho rằng đó là bảo vệ tính mạng, vì bản thân nghĩ ra lý do lừa mình dối người! Vì bản thân yếu đuối, tìm kiếm cái cớ để trốn tránh!

      bị người vô sỉ, phải, là nhà tù tàn nhẫn, tà ác giam hãm suốt mười hai năm! Làm bộ như bản thân rất tự do, lừa gạt rằng bản thân rất vui vẻ, thôi miên bản thân quên thù hận và tổn thương ──

      Thúi lắm!

      Người vô sỉ vẫn vô sỉ như cũ, người tàn nhẫn người vẫn tàn nhẫn như cũ, người ngu muội tà ác vẫn ung dung tự tại như cũ! Là kẻ thù nhưng có chút hối hận nào, dựa vào đâu mà phải quên ! Có lý do gì để phải tha thứ chứ!

      Thôi, Nhã, Nhiên!

      nhìn qua… cũng khá tốt đó!

      “Chị Nhạc Nhạc? Chị, có khỏe ?”

      “Thanh Nhã, nếu như em nhất định muốn biết, chị kể từ đầu cho em nghe.”

      “... có thể cùng nghe được ?” Phía sau Hà Nhạc Nhạc, khuôn mặt tuấn tú của Lê Dĩ Quyền giấu được vẻ tiều tụy giọng hỏi. Quần áo màu lam, giữa bàn tay như ngọc, bông hoa hồng vẫn còn đỏ bừng.

      Lời editor: năm xưa sắp được phơi bày...

    3. Ốc sên tìm chỗ trú mưa

      Ốc sên tìm chỗ trú mưa Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      47
      Tui đoán thế mà chuẩn. Con ôn kia vẫn cần ăn đập như ngày nào :))
      Yenhi thích bài này.

    4. Ốc sên tìm chỗ trú mưa

      Ốc sên tìm chỗ trú mưa Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      47
      Mới có mấy ngày mà vào ngó biết bao nhiêu lần rồi ^^
      Yenhi thích bài này.

    5. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 282: Bước cầu thang

      Ngày 9 tháng 12, mặt trời lên cao, nhà trọ Thâm Lam, phòng chụp ảnh lầu 6.

      “Ừ… Duy…, máy chụp ảnh…”

      Hai chân lớn treo khuỷu tay của Mục Duy, đầu tựa lên vai , Hà Nhạc Nhạc cả người trần trụi kiều nhắc nhở .

      Mục Duy liếc mắt nhìn máy ảnh giá ba chân thỉnh thoảng vẫn lóe ra ánh đèn, khẽ cười tiếng, nghiêng đầu hôn lên cái miệng nhắn kiều diễm của , cự vật hùng dũng phía dưới vẫn tiếp tục châm cứu mạnh mẽ trong hoa huyệt ẩm ướt trơn trượt của . Chân dài rắn chắc của nam nhân chống đỡ sức nặng của hai người, cơ bắp buộc chặt tạo thành đường cong dã tính, cái mông điên cuồng kiệt liệt kích thích, tiếng va chạm phát ra theo tiết tấu.

      “Duy, Duy… A a… Thả, thả em xuống dưới…”

      Gân xanh lượn lờ côn thịt rút cắm kịch liệt, mỗi lần đâm mạnh, bàn tay còn có thể ôm lấy thắt lưng , buộc đón nhận côn thịt lửa nóng thô to của , nó đáng sợ giống như muốn xuyên thấu bụng , làm tiểu huyệt vừa ngứa vừa thoải mái lại kích thích, tạo thành khoái cảm như ma túy. Nam nhân lại điên cuồng biến hóa góc độ làm bên trong hoa huyệt mẫn cảm của càng tê dại hơn, làm cho chịu nổi bật khóc lại tham lam luyến tiếc khoái cảm cực độ mang lại.

      “A a ──” cả người co rút, da đầu căng cứng, cái lưng trắng nõn bóng loáng theo cao trào kích thích mà cứng ngắc thẳng tắp.

      Hung mãnh rút cắm hơn mười cái, Mục Duy ôm Hà Nhạc Nhạc quỳ xuống, đem đầu hướng về phía máy chụp ảnh đặt thảm, tay nâng cái mông co dãn của , làm cho chỗ hai người kết hợp được máy chụp ảnh ghi lại.

      “Duy… Đừng, đừng vuốt…” Hà Nhạc Nhạc hơi thở mong manh ngượng ngùng .

      Côn thịt to lớn còn chặt chẽ cắm trong mật huyệt của , tiểu huyệt sau cao trào càng thêm mẫn cảm, tất cả cảm giác của thân thể hầu như đều tập trung dâm huyệt bị xâm phạm, dư vị dịu dàng lan tỏa, làm làn da giống như hít thở tản ra mùi hương đầy tình dục.

      Mục Duy cúi đầu thương nhìn dưới thân, ánh mắt nhìn theo khuôn mặt nhắn ửng hồng của nhìn đến cần cổ duyên dáng trượt đến bầu ngực ngừng chập chùng, dừng lại cặp vú đáng với nhũ nhọn cứng rắn kiều run rẩy, chọc người ta hái xuống. Chìa tay hạ xuống khe rãnh giữa bầu ngực của vuốt xuống, vặn mấy cái lên bộ lông xấu hổ ngay hoa huyệt, chọc cho ngượng ngùng rụt mông lại, mới mềm đụng vào cánh hoa hé mở, ngón tay thon dài bấm lên hoa hạch trơn bóng như trân châu, khẽ nắn véo xoay tròn.

      “Đợi lát nữa.”

      “Ừ a… A a a…” Tiếng rên rỉ khó nhịn ngày càng cao vút hơn, tay bé chụp lên bàn tay của nam nhân, nhưng vẫn có sức lực ngăn cản tra tấn ngọt ngào của .

      Mục Duy lần nữa bắt đầu tạm dừng động tác, tiểu huyệt được rút cắm càng đỏ bừng ướt át.

      A… , thoải mái, vui vẻ, cũng, đáng sợ…

      Sung sướng đến sợ hãi, phối hợp xoay thắt lưng co rút mông làm kiều mị rên rỉ, bên cạnh lại tìm kiếm che chở để hưởng thụ tình ái.

      … Tuy rằng biết nên xấu hổ, nhưng , thích được bọn ôm như bây giờ, bị bọn họ coi như trân bảo, thương, ôm, giữ lấy, làm cho biết bản thân được , được thương tiếc, được nhớ nhung. thích vẻ mặt phong lưu tuấn khi bọn họ khiêu khích , dáng vẻ thỏa mãn thở dài khi tiến vào , ánh mắt chuyên chú tự tin, khi cao trào áp lực gầm thở dốc… Còn có bộ dáng bọn họ ghen tuông lẫn nhau.

      Là bọn họ đồng thời có được , hay là đồng thời có được bọn họ?

      Hoang đường dâm mỹ giống như giấc mộng xuân kiều diễm.

      Nếu như để cho người bên ngoài biết, nhất định trở thành đề tài đứng trang nhất đó? trở thành đối tượng được đa số các khác hâm mộ hay là đối tượng để mọi người dùng ngòi bút làm vũ khí công kích?

      Sợ hãi sao? hỏi bản thân.

      “Duy… Làm em!”

      Trong lúc ân ái kịch liệt, nghe thấy tiếng kêu dâm đãng phóng túng của bản thân, mời gọi Mục Duy ngừng xỏ xuyên qua thân thể dâm đãng của , dùng côn thịt cứng rắn như lửa nóng của nam nhân làm mềm hoa huyệt sít chặt của , cắm đến khi dâm dịch của chảy ròng, sảng khoái đến mức quên tất cả u, thống hận…

      A… nên cảm ơn sao? Nếu sống trong tình cảnh bị nhục nhã từ đến lớn, nếu phải đứng ở góc tối u học được cách nhìn sắc mặt của mọi người, bây giờ… Chắc là tinh thần của cũng rối rắm đến mức sụp đổ rồi!

      So với việc bởi vì lời đồn mà đeo lên lưng các loại nhục mạ, bởi vì bản thân vô sỉ tham lam dâm đãng mà bị mắng thực ra chính là loại hưởng thụ!

      “Duy… em…” Lâu chút, cần cả đời vẫn thế, nhưng xin rằng, lần mộng xuân này lâu chút, để cho đời sau này có thể dựa vào tình của bọn họ mà hối hận, sung sướng sống tiếp.

      Đến nỗi… “Tiểu Nhã” ── Hà Nhạc Nhạc hôn lên môi Mục Duy, thưởng thức nhìn chăm chú vào đôi mắt thâm thúy của ── chờ, mặc kệ “Tiểu Nhã” là vì lý do gì mà cố ý tra tấn , đều lẳng lặng chờ. Lúc này đây, ngu ngốc trốn tránh khóc lóc, trơ mắt nhìn người khác tùy ý đảo lộn cuộc sống của . Cho dù là muốn đâm thủng lỗ ở thế giới của , vậy cũng nên để chính tay tự đâm!

      Sáng sớm bị Mục Duy lấy danh nghĩa dạy cách lấy sáng lừa đến phòng chụp ảnh vài lần, cuối cùng buộc đem thẻ nhớ máy ảnh đủ dung lượng lấy ra, rồi mới bưng máy ảnh chụp thân hình cường tráng trần truồng gợi cảm của mấy chục tấm, cho đến khi thẻ nhớ lưu trữ đầy lần nữa mới bất đắc dĩ tươi cười lấy thẻ nhớ ra ── tịch thu!

      đám nam nhân gian ác thú vị! thèm quản bọn họ nữa!

      Quý Tiết vội vàng theo lịch trình cụ thể của buổi biểu diễn lưu động, Tần Chi Tu mỗi ngày vẫn ôm Đậu Đỏ luyện tập, hôm nay Nguyễn Lân ra ngoài tìm y tá làm kiểm tra định kỳ toàn thân, hôm kia Thanh Nhã bị gọi lại khẩn cấp trao đổi với trường, vì thế bữa trưa chỉ có và Mục Duy ở nhà. Ăn xong cơm trưa, Mục Duy chụp ngoại cảnh, ── đến × nghe được kết quả.

      “… rất may mắn.” Thái Minh Hiểu vừa vừa gật đầu, cường điệu hai chữ ‘ ’, “Lần trước sau khi từ chối sắp xếp của tôi, bởi vì hoạt động lần này khắp nơi đều rất quan tâm, vì thế suất vào vòng trong cũng rất khó lấy, chúng ta căn bản cũng có khả năng tranh thủ cho được suất khác.”

      Hà Nhạc Nhạc xin lỗi cười cười, “ có lỗi, làm cho thầy khó xử.”

      Thái Minh Hiểu nhìn chằm chằm Hà Nhạc Nhạc hồi lâu, “Tốt lắm, nắm chắc cơ hội nha, suất này là do Cao Kiều tiên sinh giúp em tranh thủ, nhưng thi tuyển hay là muốn tham gia chút, công ty đề cử dù sao cũng chỉ là đề cử, làm cho bên sản xuất hậu kỳ cho mấy người thêm nhiều cơ hội, nhưng đến những trận đấu kỳ sau, có thực lực có nhiều cơ hội cũng vô dụng.”

      Ba ngày trước buổi chiều sau khi tan làm, đứa này đột nhiên chạy tới mới tham gia thi tuyển chương trình “Nữ hoàng”, thiếu chút nữa làm nghẹn chết, lúc trước khi chuẩn bị báo danh còn muốn khuyên nhủ nhưng nhớ lại lúc đó từ chối ràng như vậy liền từ bỏ, vừa mới sắp xếp tốt này lại muốn tham gia!

      “Cái kia… ra thi tuyển vòng loại tôi tham gia…”

      “A?”

      Vừa nghe Hà Nhạc Nhạc tự mình chạy tới trường báo danh thi vòng loại, lúc này Thái Minh Hiểu mới liếc cái, gọi điện thoại hỏi tình hình, thú vị là trường ở vòng loại nơi đó, lần này có mười người tiến vào đợt lựa chọn thứ 2, trong đó bao gồm Hà Nhạc Nhạc và Vinh Thanh Nhã hợp tác thi chung, bộ phận bên kia chuẩn bị toàn bộ danh sách để thông báo đến từng người.

      Chuyện kế tiếp Thái Minh Hiểu tự hiểu là nước chảy thành sông, tuy rằng dựa vào lý lịch và kinh nghiệm của Hà Nhạc Nhạc, nằm trong 10 người có khả năng gặp nguy hiểm, nhưng lần hoạt động chính quy này, trước 50 người đều có khả năng tỏa sáng, nếu sắp xếp thỏa đáng, lần hoạt động này đối với Hà Nhạc Nhạc mà tuyệt đối là bậc thang.

      “Cố lên! Đợt thi thứ hai vào ngày 16, mau chuẩn bị .”

      “Ừ! Cảm ơn Thái chủ nhiệm.”

      Ngày 16, thời gian 6 ngày.

      làm được sao?

      Diễn vai trong tầm mắt của mọi người…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :