1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

NHÀ TRỌ CỰC PHẨM [Hot 18+] - Giang Sơn Đa Tiêu (đã hoàn trong VIP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 263: Mất mát

      Lôi kéo mền người, Hà Nhạc Nhạc chậm rãi ngồi dậy.

      Buổi sáng vừa mới tắm gội đầu, sau hai lần hoan ái đòi mạng, tóc cũng bị mồ hôi làm ẩm ướt, toàn thân mỏi mệt.

      Vào nhà tắm, tự nhếch khóe miệng cười với bản thân trong gương ── nghĩ tới ngày cảm thấy may mắn khi có nam nhân từ chối thân thể của . Ánh mắt liếc thấy sữa tắm nam tính kệ đỡ, thuận tay cầm lấy sữa tắm hay dùng, nhàng ấn cái, khuôn mặt nhắn nghênh đón hương vị đập vào mũi. ràng là mùi hương trong sáng như thế, vì sao khi ngửi được người lại lạnh lùng bá đạo như băng?

      Nhặt lên quần áo bên cạnh giường, nhìn số lượng nútáo, Hà Nhạc Nhạc liền quỳ gối giường tìm kiếm. Luôn luôn như thế, ở cùng với Thân Đồ Mặc, nếu chủ động cởi quần áo, tuyệt đối phải may cúc áo lại.

      Cửa phòng phía sau mở ra, Hà Nhạc Nhạc quay đầu nhìn lại, nhìn thấy ánh mắt nam nhân trong nháy mắt híp lại, mới ý thức được tư thế bây giờ của bản thân ──

      “Đừng nhúc nhích.” Thân Đồ Mặc khàn khàn cổ họng đến bên giường.

      Giường lớn màu đen, thân thể lung linh trần trụi quỳ sấp đưa lưng về phía , mông vểnh mê người trơn bóng như ngọc, ngón tay trượt vào, hai đóa hoa giữa mông vẫn còn thẹn thùng, vừa nãy bị bắn tận tình chà đạp còn hơi sưng đỏ, tiếng động khóc kể hung ác biết thương hương tiếc ngọc.

      , còn muốn sao? , nên sợ muốn, nên sợ cần mới đúng.

      Thoáng tách hai chân ra, đem hai ngón tay đặt lên miệng hoa huyệt ẩm ướt, xoa xoa hoa hạch xong liền chậm rãi đâm vào hoa huyệt, cái miệng nhắn hừ , mông run rẩy.

      cầm lấy hai cánh mông của banh ra, mang đến cảm giác trướng đau, ngón tay dọc theo hoa huyệt nhàng đâm chọc làm cho dâm dịch ẩm ướt tràn đầy, ái tình sung sướng lại lên tinh thần và thể xác, nóng bỏng, khát vọng…

      để ý đến mệnh lệnh lúc nãy của , Hà Nhạc Nhạc đứng thẳng dậy quỳ trước mặt , hai tay vòng lên cổ , cúi đầu nhìn cánh môi khêu gợi của , thở gấp hai cái, hôn lên.

      Dịu dàng liếm hôn mút vào đủ, mới dùng đầu lưỡi ma sát răng của .

      cần sao?

      Hà Nhạc Nhạc rời khỏi môi của , yên nhìn về phía ── liếc mắt cái liền nhanh chóng né tránh!

      Ánh mắt u ám cuồng vọng muốn cắn nuốt tất cả!

      “A!”

      Thân Đồ Mặc cầm lấy đùi nâng đến giường, nửa đường thuận thế khiêng lên đầu vai, cởi bỏ thắt lưng, kéo quần lót xuống để lộ ra côn thịt tức giận nhẫn nhịn lâu ngày!

      “A a ──” đau… Mật huyệt sau khi kịch liệt giao hoan sau càng thêm mẫn cảm yếu ớt thừa nhận nổi xâm chiếm hung mãnh như thế, mỗi lần cắm vào đều như bàn ủi thẳng từ miệng huyệt đến hoa tâm, đầu ngón chân cuộn lại, cả người run rẩy dữ dội ──

      , cầu xin tha thứ , chịu nổi!

      được! Lấy lòng , có thể!

      Bản năng với lý trí dây dưa, xoa hai vú, xoa nắn nhũ thịt dâm mĩ, đầu ngón tay nặng nề véo nhũ nhọn đỏ bừng, cố gắng dời thống khổ. Nhưng mà, vẫn đủ...

      Hai cánh mông dưới va chạm hung hăng của theo phản xạ co rút lại, chỉ sợ khi thả lỏng hỏng mất, vách tường trong hoa huyệt lần lượt bị côn thịt nóng bỏng xỏ xuyên chồng chất đầy khoái cảm. Cuối cùng, thống khổ sung sướng tuyệt vời, kích thích tê dại dày đặc giống như dòng điện len lỏi khắp người, thế như chẻ tre đánh tan lý trí của .

      Nhìn mang vẻ mặt đáng thương ngất dưới thân mình, đôi tay bé mảnh khảnh còn đặt tuyết nhũ đầy đặn làm người ta nhìn thấy máu chảy sôi trào. Thân Đồ Mặc hạ mắt nhìn kiều huyệt chịu nổi của , do dự có nên đổi chỗ khác để tiếp tục thoả mãn dục vọng dâng trào của bản thân hay , nhưng cuối cùng chỉ cúi xuống hôn lên khuôn mặt nhắn của , qua loa hôn lên môi rồi chấm dứt.

      “Số liệu của NG đều bị mã hóa rất nhiều, hơn nữa sau khi bị công phá tự hủy gần 64%, vì thế… thu hoạch của chúng ta nhiều lắm.”

      “Cái tôi muốn đâu?”

      “A! Cái đó sau khi chúng ta đánh vào ── ”

      “Tôi chỉ muốn kết quả.”

      “──được, thực xin lỗi! Ở, ở trong này.”

      Ba năm, cùng nam nhân khác ba năm, chỉ dùng ba tiếng hơn để… nghe qua…

      xa cách như thế nào rồi đến chấp nhận, rồi lại chủ động thân cận; cười thoải mái như thế nào, sùng bái chân thành, dịu dàng an ủi, tri kỷ quan tâm, làm nũng say lòng người; khi cất cao điệu là khi vui vẻ, nhiều khi giọng điệu thống khổ áp lực; tâm trạng như thế nào hát như vậy đúng là sai, gì khi gặp chuyện phức tạp… Tất cả ràng như vậy sáng tỏ như vậy, thậm chí còn có thể đoán ra nam nhân kia động tâm đối với ra sao.

      Vậy đâu? cũng động tâm đối với L sao?

      Ngực trái nhàng đau đớn, Thân Đồ Mặc khẽ nhíu mày.

    2. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 264: Tiến triển cực nhanh

      Từ trong mê man tỉnh lại, Hà Nhạc Nhạc chịu đựng đau nhức đứng dậy mặc quần áo. Sao đầu óc lại mơ màng rồi? Tối hôm qua bị lạnh sao? Đến phòng tắm tắm rửa chút, nước ấm bốc lên, chỉ làm cho cảm thấy đau đầu.

      Hơn nữa, đói quá…

      Hà Nhạc Nhạc xoa huyệt thái dương ra vặn cửa phòng nghỉ, cửa vừa mở liền ngẩn ngơ ── tiếng hát của ! Bài hát hát cho L nghe!

      NG chẳng lẽ

      Đẩy cửa ra, thấy Thân Đồ Mặc nhắm mắt nằm ngửa trước máy tính, Hà Nhạc Nhạc cắn môi túm quần áo chân trần tới trước màn hình của . màn hình là tất cả nội dung tin nhắn từng nhắn với L! Vậy những người khác đâu? Thân phận của L lộ rồi sao?

      Lo lắng nhìn nam nhân ngủ, trái tim Hà Nhạc Nhạc đập mạnh, đầu ngón tay chuẩn bị bấm xuống trong nháy mắt toàn bộ thân hình bị người ta cứng rắn kéo vào trong lòng.

      “Nghỉ ngơi đủ rồi?” Phía sau truyền đến giọng giống như tùy ý mà vẫn lạnh như băng của nam nhân.

      Hà Nhạc Nhạc cởi quần áo xuống nằm úp nằm ở người , “Ừ.”

      Mỗi lần sau khi ngất , lúc tỉnh lại làm lâu hơn, chuẩn bị tâm lý.

      Tiếng chuông di động vang lên.

      “Giám chế, Hứa Công báo cáo.”

      “Ừ.”

      “Thân Đồ giám chế, Nhậm Linh Vũ cái gì cũng chịu , có muốn giao cho cảnh sát ?”

      Hà Nhạc Nhạc ra sức giãy khỏi kiềm chế của Thân Đồ Mặc, bi phẫn nhìn .

      Thân Đồ Mặc liếc nhìn khuôn mặt nhắn của , nhấn tắt điện thoại.

      hề lời, Hà Nhạc Nhạc lần nữa mặc lại quần áo, hai tay run rẩy đến nút áo cũng cài được, nước mắt tuyệt vọng từ trong khe hở trào ra hốc mắt, lại bị tức giận làm bốc hơi.

      Từ bàn làm việc cầm lấy quần bò mặc vào, mang giày, lại lấy túi xách buổi sáng để sô pha, Hà Nhạc Nhạc quay đầu về phía cửa phòng.

      “Mặc kệ Nhậm Linh Vũ?”

      Hà Nhạc Nhạc dừng lại, “ muốn bắt ấy, trong lúc tôi cố gắng lấy lòng , cố gắng chịu đựng ghê tởm để cho làm, lại cho người bắt ấy. Bây giờ tôi, ở chỗ này còn có ý nghĩa gì nữa?”

      “… Vì cái gì mà em cho rằng, tôi đồng ý với em ?”

      “A…” Hà Nhạc Nhạc xoay người, “Bởi vì tôi ngốc! Bởi vì tôi vẫn cảm thấy Thân Đồ Mặc tuy rằng lãnh huyết, nhưng số phương diện công bằng! nếu như để cho tôi tới, cùng nghĩa với việc tôi làm vừa lòng đồng ý với thỉnh cầu của tôi! Nhưng chứng minh… Tôi sai lầm rồi, xin lỗi, hiểu lầm .”

      “…” cũng gì sai. ra muốn, đụng đến Nhậm Linh Vũ nữa ── nghe lại những tin nhắn ngày trước thôi. “Kế tiếp sao? tìm Quý Tiết?”

      “Có ích sao? đồng ý sao? thay đổi quyết định bởi vì Quý Tiết sao? xác định nhường nhịn Quý Tiết phải là có hành vi bắt chước ‘tình bạn’ sao?

      Nhìn thấy tức giận trong mắt Thân Đồ Mặc, trong lòng Hà Nhạc Nhạc có chút khoái cảm trả thù, đầu đau kịch liệt càng kích thích phẫn hận tăng lên, “A… Biết vì sao tôi cầu xin trước tiên mà phải tìm Quý Tiết nhờ giúp đỡ ? Bởi vì tôi chỉ cần cuộc gọi là có thể nhờ Quý Tiết! Nhưng nếu như coi trọng Quý Tiết, chạm vào nữ nhân mà sao? Người trời sinh lãnh huyết, làm sao có khả năng có ‘bạn’ ? Kế tiếp? Kế tiếp tôi tìm ai cả, trước đó tôi cũng nghĩ hết rồi, nếu như buông tha cho Linh Vũ, tôi tự thú. Tối hôm qua tôi ở nhà Linh Vũ, Linh Vũ biết là tôi làm, quan trọng hơn là, tôi có động cơ gây án hơn nhiều so với Linh Vũ ── máy tính của có clip ân ái giữa tôi và , nhất định truyền thông rất thích tin tức này, đúng ? Thân Đồ giám chế?”

      Giống như chăn cừu nhu nhược trong giây lát được phủ thêm áo giáp bước vào chiến trường, hề sợ hãi, uy phong lẫm liệt như vậy, xinh đẹp… như vậy.

      … vốn dĩ nhát gan dễ bảo.

      Thân thể hơi hơi nóng lên, dục vọng vốn dĩ vẫn chưa phát tiết hoàn toàn lại ngóc đầu trở lại, chỉ muốn làm cho trước mắt nằm chết dưới thân ...

      “Lại đây.”

      “Ha ha… chết !” Căm hận trừng mắt nhìn Thân Đồ Mặc mắng câu, Hà Nhạc Nhạc chịu đựng đầu đau kịch liệt mở cửa rời .

      Tóc dài hỗn loạn, quần áo bị tàn phá, dáng vẻ Hà Nhạc Nhạc thê thảm như thế ra khỏi thang máy.

      Đại sảnh lầu , ánh mắt kinh ngạc ngờ vực của mọi người đều bắn về thân thể của , nóng rực, đau đớn ── nhưng chút này có tính là gì? Tính là gì!

      “Ngại quá, vị tiểu thư này, Thân Đồ giám chế mời trở về.” Hai gã bảo vệ đột nhiên ngăn trước người .

      “Tránh ra!”

      “Ngại quá, mời ── ”

      “Tránh ra!”

      Hai gã bảo vệ đành phải động thủ, Hà Nhạc Nhạc lùi lại sau vài bước, cầm lấy đồ trong túi xách ném về phía hai tên bảo vệ!

      Còn có gì phải sợ chứ!

      Sau khi đánh xong Hà Nhạc Nhạc nhanh chân bỏ chạy.

      “Lên xe!”

      “L?”

      muốn dẫn đâu? nên thế nào? Có thể nơi nào?

      Ngồi ghế phụ, Hà Nhạc Nhạc ôm lấy túi xách cuộn mình thành đống… Tự thú, ngồi tù… Linh Vũ…

      Lê Dĩ Quyền ngừng xe lại ven đường, tháo dây an toàn ra ôm điên cuồng run rẩy vào lòng.

      ngu ngốc này!”

      Ngu ngốc? Đúng… đúng là ngu ngốc… vẫn là người nhát gan! ràng nghĩ nếu Thân Đồ Mặc đồng ý tự thú! Quý Tiết và Nguyễn Lân bọn họ giúp , có việc gì… ! sợ hãi cái gì chứ? cục cảnh sát! mau!

      ngồi tù…



      Nếu như , Linh Vũ làm sao đây…

      cục cảnh sát! !

      “L, ôm em… Cầu xin …”

    3. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 265: Để em đợi lâu

      đêm hỗn loạn.

      Sáng sớm, Lê Dĩ Quyền tỉnh dậy cúi đầu nhìn trong lòng, thấy ngủ an ổn, nhàng thở ra lấy điện thoại xem tin nhắn chưa đọc.

      Nhậm Linh Vũ: Sư phụ, số điện thoại 138 kia lại gọi.

      Nhậm Linh Vũ: Quý Tiết và Nguyễn Lân cũng gọi mấy lần. Con cũng nhận.

      Nhậm Linh Vũ: Nhạc Nhạc có khỏe ?

      Nhậm Linh Vũ: Tần Chi Tu cũng gọi…

      Nhậm Linh Vũ: Mục Duy cũng…

      Nhậm Linh Vũ: Vừa nãy Thân Đồ tới nhà của con, tìm Nhạc Nhạc, con cho biết. Điện thoại Nhạc Nhạc gọi được nữa, tắt máy luôn rồi?

      Nhậm Linh Vũ: Quý Tiết bọn họ cũng đến đây… Con cái gì cũng .

      Nhậm Linh Vũ: Nhạc Nhạc thế nào?

      Lê Dĩ Quyền gọi điện thoại lại, thấp giọng , “Nhạc Nhạc có việc gì, hạ sốt rồi.”

      “Ngày hôm qua rốt cuộc xảy ra cái gì? Nhạc Nhạc có phải vì con hay ── ”

      “Đừng nghĩ, ấy hy vọng con nghĩ nhiều.”

      “… Thực xin lỗi, con,... ” Nhậm Linh Vũ còn chưa dứt lời chợt nghe bên kia điện thoại Hà Nhạc Nhạc sâu kín kêu tiếng “Linh Vũ”, “Nhạc Nhạc tỉnh?”

      có,... ” Lê Dĩ Quyền vỗ về lưng Hà Nhạc Nhạc, “Đừng nghĩ nhiều, muốn gì, chờ ấy khỏe lại rồi .”

      “… Dạ, sư phụ, giúp con chăm sóc Nhạc Nhạc.” Nhậm Linh Vũ dặn dò .

      Ngày hôm qua sau khi Nhạc Nhạc khỏi, Nhậm Linh Vũ càng nghĩ càng bất an, giữa trưa đến cơm cũng ăn vô, liền xin phép rồi về nhà, đến buổi chiều nhịn được, vẫn phải gọi điện thoại cho sư phụ, cho sư phụ biết chuyện tối qua. Tắt điện thoại bao lâu chợt nghe tiếng chuông điện thoại của Nhạc Nhạc vang lên, mới phát di động của Nhạc Nhạc rơi ở ban công, là sư phụ gọi. đợi với sư phụ xong, có mấy người tự xưng là phụ trách an ninh mạng của Mâu Tư đến trước cửa… cái gì cũng , thậm chí chuẩn bị ngồi chờ cảnh sát, nhưng mấy người kia xong liền , cũng thấy cảnh sát. lại với sư phụ tình hình, sư phụ tìm được Nhạc Nhạc, mà Nhạc Nhạc lại phát sốt. Xong rồi ── điện thoại di động của Nhạc Nhạc ngừng reo, điện thoại trong phòng khách cũng ngừng reo, mẹ lúc nhìn thấy Thân Đồ Mặc mặt cũng bị dọa trắng bệch...

      Thân Đồ Mặc… Nhạc Nhạc và cũng?

      “…” Khi Hà Nhạc Nhạc hoàn toàn tỉnh táo lại hoang mang nhìn quanh bốn phía.”L? Em, em sao lại ở… nhà ?”

      Lê Dĩ Quyền đặt chảo xuống, “Chuyện gì cũng nghĩ ra?”

      Máy móc cầm tô cháo vừa ăn vừa nhớ lại, tình cảnh ngày hôm qua dần dần nổi lên trong trí nhớ...

      Hà Nhạc Nhạc lấy lại tinh thần sắc mặt trắng bệch.

      “Linh Vũ có việc gì.” Lê Dĩ Quyền ngồi vào bên cạnh giường, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm .

      Những lời này tối hôm qua với vô số lần, lúc phát sốt tỉnh táo chữ cũng nghe thấy, hồi muốn tự thú, hồi lại khóc muốn ngồi tù, y tá truyền dịch cho thiếu chút nữa báo cảnh sát, đành phải mạnh mẽ bế ôm về nhà.

      ăn cái gì vào cũng phun ra tất cả, cả buổi tối, nhìn ăn xong, lại nhìn phun ra, nghe khóc nhìn rơi lệ, đau lòng đến mức cũng muốn khóc cùng !

      ?”

      Lê Dĩ Quyền bấm số điện thoại của Nhậm Linh Vũ, đưa điện thoại cho .

      Xác định Nhậm Linh Vũ thực có việc gì, Hà Nhạc Nhạc tiếp tục cầm lấy cái thìa ăn cháo.

      “Em có chuyện gì muốn với sao?” Lê Dĩ Quyền lên tiếng hỏi.

      “… Mâu Tư là…” Trùng hợp sao?

      “Tìm em.” Lê Dĩ Quyền trả lời rất ràng.

      “Sao biết, em ở Mâu Tư?”

      “…” Lê Dĩ Quyền có trả lời, “ tại có tinh thần?”

      Ừ? Hà Nhạc Nhạc chuyện gì nhìn về phía , sau đó trợn mắt há hốc mồm mà thấy cởi áo tháo thắt lưng!

      “Ngày hôm qua phải em cầu xin ôm em sao? Ngại quá, để em đợi lâu!” Lê Dĩ Quyền nghiến răng nghiến lợi .

      Mười mấy tiếng đồng hồ tra tấn điên cuồng làm tim muốn nứt ra! ngốc này có phải chưa biết đời này còn có ba chữ ‘xin giúp đỡ’ đúng ? Mặc kệ đối mặt với vấn đề gì, người nào, vĩnh viễn đều lựa chọn mình người đối mặt! chịu chết! Chẳng sợ bị ép buộc đến đau khổ, vừa tỉnh lại ngoan!

      Sao lại nghĩ đến việc để từ từ chấp nhận chứ? Chỉ vì quá chậm mới làm cho lần lại lần nằm dưới thân các nam nhân khác!

      “L! , đừng xằng bậy! Em ── a…”

      “L, đừng… Đau…”

      cuối cùng cũng nhẫn tâm.

      Ôm thân thể của , lần đầu tiên có cơ hội thống hận trái tim bản thân hung dữ! Ngực đau làm sao đây? Tức giận làm sao đây?

      Ôm thân thể của , cái tát của Lê Dĩ Quyền vỗ lên mông thịt co dãn của .

      “A!”

      Ngay sau đó bàn tay thứ hai, Hà Nhạc Nhạc lại lại kêu đau nữa.

      Cái thứ ba, thứ tư đánh xuống...

      ra được lý do vì sao đánh em, liền dừng tay.”

      Cái thứ năm, thứ sáu, thứ bảy đánh xuống, thứ…

      Cái thứ tám chậm chạp có đánh xuống.

      “Em hết cách… Em hết cách…” nức nở khóc, “Em cầu xin Thân Đồ Mặc, quăng trái tim cảm thấy thẹn lấy lòng ── ”

      ngốc này!”

      Lúc này đây, có biện pháp thu tay lại. Đau lòng, ghen tị, khát vọng, đem tất cả tự chủ của đốt thành tro bụi.

      Hôn toàn thân , cuối cùng trước khi tiến vào , nhìn khuôn mặt nhắn uất ức của , nhịn được thở dài, “Sao lại ’?”

      “Cái này cũng là trừng phạt sao?”

      “…” Chậm rãi đâm vào, cố nén xúc động muốn phun trào, cúi đầu hôn lên môi , “Đúng, trừng phạt em hoàn toàn biết bản thân có bao nhiêu quan trọng.”
      A-annt, CandyTN, Winter15 others thích bài này.

    4. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 266: Xin thi lại

      Quan trọng? phải mắng ngốc sao?

      …”

      Lê Dĩ Quyền thở mạnh hơi! Cánh tay ôm người Hà Nhạc Nhạc có cử động cũng dám, tay kia vỗ về mở hai đùi ra. “Thả lỏng, thả lỏng…”

      “L?” Vỗn dĩ bị chống đỡ đến nóng bỏng căng trướng, lúc này nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của làm cũng khẩn trương lên, mật huyệt cất chứa nam căn đỏ tươi theo phản xạ co rút lại, ngừng đè ép chạy ra mật dịch ẩm ướt.

      Đòi mạng a…

      Lê Dĩ Quyền chấp nhận ai oán tiếng, bình thường bản thân kiềm chế dục vọng rất tốt, bây giờ côn thịt chôn sâu trong vách tường chật hẹp của , càng cứng rắn trướng lớn hơn, tự nhiên càng bị bọc lấy chặt chẽ hơn, khoái cảm bén nhọn trước nay chưa từng có làm điên cuồng, mà lại còn hút chặt...

      “Xem ra phải chuẩn bị thi lại.” Cả người Lê Dĩ Quyền run lên, từ lúc tiến vào tới bây giờ vẫn luôn co rút, chỗ dưới thân hưng phấn, cảm giác tê mỏi mất hồn làm giảm lực khống chế của . Chỗ nào tiếp xúc da thịt với đều rất thoải mái, vừa thơm vừa mềm, tinh tế mềm mại ── Trời ạ!

      “A…” , sao còn lớn hơn nữa? Quá trướng… Còn có, thi lại gì vậy? “L?” Hà Nhạc Nhạc thở hổn hển xoắn chặt hơn, giây tiếp theo chợt nghe gầm tiếng, oán thầm nhìn cái, cầm gối đầu lót dưới mông , khiêng hai chân đặt đầu vai, côn thịt to lớn đâm sâu đến tận cùng vào tiểu huyệt nhắn.

      Bốp bốp bốp bốp… Vừa nãy sau mông bị đánh, lần này đổi thành phía trước.

      “A a!” Vừa thích ứng với tồn tại của bị rút ra đâm vào chống đỡ tràn đầy, vách tường thịt mềm mại trong hoa huyệt nhất thời bị cắm vào liền được an ủi, sung sướng lại còn nịnh nọt mấp máy, hút lấy côn thịt cực nóng của , “L, đừng, đừng, chậm chút, chậm chút a a a…”

      Toàn bộ thân thể bị động tác ra vào của va chạm lên xuống, cọ vào ra giường làm tê ngứa vô cùng. Khuôn mặt nhắn ngập tràn tình dục, nhiệt tình ửng hồng, hai tay để giường, hai vai trần xinh đẹp cố sức giãy dụa, xương quai xanh hõm vào lộ ra vẻ gợi cảm mê người. Trước ngực, hai vú hồng nhạt mượt mà theo động tác đâm vào dưới thân ngừng nảy lên, nhũ nhọn nhảy múa choáng váng. Eo mềm mại giống như nắm chặt bị cắt đứt, run rẩy, mỗi lần rung động kèm theo tiếng rên rỉ ngọt ngấy, làm tâm hồn người ta phát run!

      “A a a a…”

      Ánh mắt, lỗ tai, trái tim, thân thể, mỗi cm làn da đều vì dưới thân mà run rẩy kêu gào, Lê Dĩ Quyền nhịn được ra tiếng, “Nhạc Nhạc… Vui vẻ… Cùng, chúng ta cùng nhau…”

      Cầm chặt eo của , Lê Dĩ Quyền gắt gao đặt ở giữa hai chân, xương mu đè ép, tiếng vang do da thịt ma sát càng to lên! Côn thịt đỏ tươi gân xanh chằng chịt giống như mô tơ mà điên cuồng đâm vào khe hở hẹp, cánh hoa mảnh mai bị đâm vào rút ra khép lại được, mông vặn vẹo làm mật dịch bắn ra bốn phía, nhưng vẫn trốn được côn thịt như gậy sắt nóng bỏng nhẫn tâm chà đạp, vách tường dâm đãng yếu ớt bởi vì eo thon giãy dụa tới lui mà làm cho côn thịt thay đổi góc độ ra vào dễ dàng hơn!

      “À a… L, L em sai rồi… Tha cho em, tha em… A a a a…”

      Gắt gao đâm vào hoa tâm mềm mại của , cả người của Lê Dĩ Quyền bị khoái cảm bao phủ gào thét bắn ra tinh dịch mãnh liệt.

      Buổi sáng mười giờ ánh nắng rực rỡ, tràn đầy khắp phòng, còn có hương vị tình dục nồng đậm tan.

      Nam căn vẫn còn nhét dưới thân hưởng thụ hoa huyệt co rút, Lê Dĩ Quyền tựa đầu chôn bên gáy thở gấp, hai cánh tay chống đỡ bên hông , để thân thể đè ép , lại có thể để hơi thở nóng bỏng dán lên da thịt , phun lên nhũ nhọn thẳng đứng, làm cho hơi thở gấp gáp của phun lên đầu vai .

      rời khỏi, cũng chỉ có thể giương hai chân ra để cho đè , sau cao trào làm cho cúc huyệt run rẩy co rụt lại vài lần, tận hưởng dư vị của tiểu huyệt.

      L…

      Nâng hai tay bủn rủn ẩm ướt đặt lên người nam nhân, hốc mắt Hà Nhạc Nhạc nhịn được ẩm ướt.

      Bản thân đối với … rất quan trọng sao?

      … Rất quan trọng sao?

      “… Xin thi lại.” Bên tai truyền đến giọng có chút buồn bực của .

      “Ừ? Cái gì, cái gì?”

      Lê Dĩ Quyền khởi động thân , cử động vài cái.

      “Ừ…” Thân hình quá mức mẫn cảm lập tức bật ra tiếng rên rỉ.

      “Thi lại.” Giọng điệu cố chấp.

      Hà Nhạc Nhạc nghe hiểu điều này lập tức sợ lui chân lại, nhìn biểu cảm che giấu vẻ xấu hổ của , trong đầu chợt lóe, “, vừa mới nãy, là lần đầu tiên …”

      thể nào?

      để cho ra, Lê Dĩ Quyền cúi đầu che cái miệng nhắn của lại, bắt lấy đầu lưỡi mút vào ngừng.

      Đối với việc nảy sinh ý nghĩ thi lại để có thể ấn tượng với kéo dài của ? Nhưng vẫn phải cho giám khảo nghỉ ngơi uống nước chút chứ?

      Lời editor: L xuất những chương đầu tiên mà lại là người ăn thịt cuối cùng....
      A-annt, CandyTN, Winter8 others thích bài này.

    5. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 267: đều biết

      Lo lắng đến việc giám khảo vẫn còn bệnh, thí sinh lập tức kiềm chế xúc động muốn ‘thi lại’. Ôm Hà Nhạc Nhạc vào phòng tắm tẩy rửa, Lê Dĩ Quyền cũng để ở lại phòng khách, mà ôm trở về phòng của mình.

      Lúc trước sợ dọa chạy mất, sợ trốn tránh , cố gắng nhẫn nại từ từ, nhưng bây giờ nếu như bước đến bước này, tự nhiên cũng kiêng dè gì nữa.

      “Ngủ thêm lát .”

      “Ừ.”

      Nhắm hai mắt lại, nghe tiếng bước chân rời , cho đến khi cửa phòng đóng lại, Hà Nhạc Nhạc mới mở mắt ra nhìn cửa phòng màu trắng ngà.

      và L…

      Đúng rồi, hôm nay là thứ Bảy? sao lại?

      “L?” Tránh ở phía sau cửa, Hà Nhạc Nhạc vươn đầu nhìn Lê Dĩ Quyền, “Em, quần áo của em đâu?”

      Lê Dĩ Quyền cười cười, xoa xoa tay, vào phòng ngủ xoa xoa đầu , cầm áo ngủ của mình đưa cho .

      Đỏ mặt mặc áo ngủ rộng thùng thình vào, Hà Nhạc Nhạc đến phòng khách tìm túi xách nhưng thấy di động, vừa hỏi mới biết được di động để quên ở nhà Linh Vũ.

      “Linh Vũ, buổi sáng Dì Tằng có gọi điện cho mình ?” Cuối tuần là ngày luyện kiếm, lần trước còn với Chu Châu nữa.

      “À, di động của cậu hết pin, mình cũng chưa sạc.”

      “Vui Vẻ, với mẹ rồi, hai ngày nay em khỏe nên luyện kiếm, mẹ còn muốn em nghỉ ngơi tốt.” L trong phòng bếp câu.

      Hà Nhạc Nhạc vừa nghe, vừa với Linh Vũ vài câu mới tắt điện thoại.

      Giữ điện thoại ngồi yên trong chốc lát, Hà Nhạc Nhạc do dự tới phòng bếp. Dịu dàng, tuấn mỹ, dáng vẻ đường hoàng, nổi tiếng, nghiệp thành công, còn có… nấu ăn ngon. Nam nhân như vậy quả thực giống như là lễ vật ông trời làm cho nữ nhân, lễ vật tốt nhất. … là thưởng , là thưởng cho nữ nhân tốt đẹp nhất.

      Rất ràng, bản thân phải có tư cách được thưởng, chỉ là người… đường ông trời trao giải may mắn được chạm đến phần thưởng chút thôi.

      Thấy Lê Dĩ Quyền lát nhìn di động, lát lại coi nguyên liệu nấu ăn, có chút tò mò.

      làm món gì vậy? Nấu canh hả?” Hà Nhạc Nhạc lên nhìn màn hình trong tay ──

      Mười tám chiêu làm cho nữ nhân thét chói tai liên tục, cao trào ngừng.

      Cách nhanh nhất lấy lòng nữ nhân là thông qua đạo ── chinh phục đạo của .

      “Trân châu” bí mật.

      Con đêm có thể chấp nhận nhiều nhất bao nhiêu lần.

      “…” Hà Nhạc Nhạc xoay người tại chỗ.

      “Ha ha…” Duỗi tay ôm vào trong ngực, Lê Dĩ Quyền cười vui vẻ. “Nghiêm khắc như thế? Trước khi thi lại cũng cho xem tài liệu để học tập sao?”

      Hà Nhạc Nhạc quái dị nhìn khuôn mặt tươi cười của , gì mà im lặng chống đỡ.

      Hôn lên trán , “Lại nằm lát nữa , canh còn chưa nấu xong.”

      “L… Mâu Tư, …” biết nên từ đâu.

      “Sao vậy? Lo lắng cho ?”

      Hà Nhạc Nhạc lắc đầu. Dựa vào kỹ thuật và thói quen của L, trừ phi ngay tại trường, nếu sau khi việc xảy ra mà có chứng cứ cũng nhiều, cũng lo lắng Mâu Tư tìm được L, lo lắng là… “, vì sao lại muốn xâm nhập Mâu Tư?” Bởi vì sao?

      “Chịu ủy thác của người khác.” Lê Dĩ Quyền đáp.

      ? Hà Nhạc Nhạc có hỏi lại.

      Ăn xong cơm trưa, Hà Nhạc Nhạc phải về chỗ của Linh Vũ, Lê Dĩ Quyền cũng gì, chỉ dẫn mua bộ quần áo liền đưa về nhà Linh Vũ.

      “L, chuyện buổi sáng …”

      “Cho rằng chưa từng xảy ra?”

      Hà Nhạc Nhạc cúi đầu, “Em, em thích hợp với .”

      “… Những lời này em từng rồi, mà cũng trả lời rồi.”

      Im lặng, thời gian dài im lặng. Bên trong xe là tiếng hát dễ nghe như trước, nhưng nghe nghe lại lại thấy xa xôi như vậy. quá khứ, tại…

      “L, từng làm bản hợp đồng quản lý cho nhà trọ Thâm Lam của Mâu Tư, còn nhớ ?” Loại hợp đồng lao động bình thường này, chắc là do mình làm, lại là công việc có tính chất như vậy, tin tưởng nhất định có ấn tượng.

      Dừng xe lại ven đường, Lê Dĩ Quyền cắt đứt lời Hà Nhạc Nhạc. “ biết, em cái gì cũng cần .”

      , có biết? có biết em ── ”

      “Ngày 13 tháng 7, em ký hợp đồng, ngày 14 vào Thâm Lam, ngày 16 tháng 10 rời .”

      Nghe lời , cả người như đóng băng.

      “A… ra đều biết, vậy, ha ha, em còn tưởng rằng… Ha ha!” đều biết! đều biết tất cả! biết bẩn như thế nào, biết căn bản xứng với , ra … nhìn thấy ai cũng có thể làm chồng nên muốn làm với sao? còn tự mình đa tình tự tìm phiền não cho rằng ── “Nên sớm hơn, làm em sốc , ha ha!”

      Nghe tiếng cười, Lê Dĩ Quyền kéo khuôn mặt nhắn khóc rống của , hôn sâu. “Em lại miên man suy nghĩ nữa, ôm em ở trong này.”

      “…”

      “Cái gì cũng biết, nhưng tất cả chỉ làm cho càng muốn bảo vệ em thêm nữa, bù lại cho em, thương em, dùng hết tất cả những gì có để em. Mặc kệ em từng trải qua việc gì, có chuyện gì có thể trở thành trở ngại để em. , là Vui Vẻ làm bạn với ba năm, là Hà Nhạc Nhạc trước mắt của ! Là duy nhất… Lê Dĩ Quyền !”

      “L…” muốn khóc, muốn… Bốn tháng qua, khóc rất nhiều lần, nhưng mà, “L…”

      lần cuối cùng, cho phép khóc lần cuối cùng.

      Ôm lấy Hà Nhạc Nhạc khóc rống thất thanh, Lê Dĩ Quyền ngừng vỗ về mái tóc dài mềm mại của .

      “Thực xin lỗi!” Lau nước mắt, Hà Nhạc Nhạc đẩy Lê Dĩ Quyền ra, tự ra lệnh cho bản thân dứt bỏ tất cả tham lam vô sỉ, “Cảm ơn em, nhưng mà em có người thể từ bỏ, vì thế… cần ở lại bên cạnh em lãng phí thời gian.”

      “Là thể, hay là muốn?”

      “Mặc kệ là thể hay là muốn, kết quả cũng khác nhau phải sao?”

      “Nếu như là ‘ thể’, đưa cho em lý do ‘có thể’, nếu như là ‘ muốn’... chờ đến khi em tình nguyện.”

      “L!”

      Lê Dĩ Quyền lần nữa khởi động xe chạy vào nhà Nhậm Linh Vũ, lạnh lùng liếc mắt nhìn vài bóng người bên ngoài cổng, dẫn Hà Nhạc Nhạc trở lại trong nhà Nhậm Linh Vũ.

      “Ngại quá, chú dì, chút nữa có khả năng có mấy người khách mời mà đến, rất xin lỗi quấy rầy hai người.”

      “À… Là, là Thân Đồ giám chế, và Quý tổng bọn họ?”

      “Đúng, chắc là, bọn họ.”

      “A! Ai nha! Hôm nay là sinh nhật bác của Linh Vũ, sao dì lại quên mất chứ! Ngại quá mà! Này, chúng ta nhanh lên, Linh Vũ chiêu đãi khách đàng hoàng nha! Ba Linh Vũ, nhanh lên!”

      Nửa tiếng sau, chủ nhà trọ Thâm Lam năm người thiếu , lần lượt tới.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :