1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

NHÀ TRỌ CỰC PHẨM [Hot 18+] - Giang Sơn Đa Tiêu (đã hoàn trong VIP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 243: Thể xác và tinh thần đều thỏa mãn

      “Quý Tiết. . .” Môi mỏng chảy dọc theo hai vú, bàn tay vuốt ve hai vai lõa lồ bóng loáng như ngọc của , tay của bị bắt phải nắm lên ra giường, eo bị nâng lên…

      “Ừ?” Tiếng trả lời nặng nề truyền đến.

      “Đừng. . . A. . .” kiều rên lên tiếng, vội vàng nâng mông, lo lắng dâm dịch trào ra chảy xuống ra giường, nhưng lo lắng của rất nhanh hóa thành tiếng rên rỉ.

      Đối mặt với lời cầu hôn của Nguyễn Lân, để lại câu ‘ nghỉ ngơi tốt’ liền quay đầu dám nhìn lại rời khỏi bệnh viện, mà vừa trở về nhà, Quý Tiết liền ôm vào phòng tắm.

      “Cứ tự an ủi riết… muốn thiến nó luôn.”

      câu, làm cho ngừng cả động tác lại ── nhớ tới Nguyễn Lân. Lúc ấy Nguyễn Lân cũng nắm chặt lấy tay với sức lực mạnh, muốn… phế nó !

      “A. . .” Eo nhịn được lại di chuyển chút, nhưng rất nhanh bị giữ lại.

      Bàn tay Quý Tiết tách hai chân ra, nằm ở giữa hai chân , chiếc lưỡi linh hoạt liếm láp làm cho lên cao trào vài lần, vậy mà cũng chưa thỏa mãn.

      “A a. . .” đầu lưỡi ẩm ướt trơn trượt rất nhanh chạm vào hoa châu, kích thích bén nhọn làm vừa hoảng vừa sợ, vừa hưởng thụ khoái cảm như ngọc vừa lui thắt lưng lại né tránh, lại tiếp tục xâm nhập, đâm chọc ngừng.

      “Hu. . .” Cổ chân bị kéo căng đến rút gân, giữa hai chân truyền đến cảm giác khuây khỏa, “Quý, Quý Tiết. . . Đừng, đừng đùa. . . A a. . .”

      Quý Tiết mút mạnh vào hoa châu, kéo ra sợi chủ bạc từ thân thể Hà Nhạc Nhạc, bỏ thêm vào hoa huyệt giữa hai chân thêm ngón tay, vừa xoay tròn vừa rút ra đút vào.

      thoải mái sao?” Vừa xong, hai ngón tay nặng nề đâm vào điểm mẫn cảm trong hoa huyệt.

      “A. . . Ha. . . Đừng, đừng bắt nạt em. . .”

      Quý Tiết hơi hơi nhếch khóe miệng, “Như thế nào gọi là bắt nạt?” Rút ra hai ngón tay trắng mịn, từ từ di chuyển đến cúc huyệt mẫn cảm của , nếp uốn ở cúc huyệt mịn màng vì khách mời mà đến co rút lại càng nhanh, đóng cửa từ chối tiếp khách.

      “Ừ. . .” Mặt Hà Nhạc Nhạc nhăn lại, tay buông ga giường ra ôm lấy hông , làm côn thịt của bừng bừng phấn chấn. Độ ấm làm người ta run rẩy, độ dài làm người ta kinh ngạc, vừa vuốt , vừa lấy ngón trỏ phủ lên lỗ đỉnh côn thịt, ngón trỏ xoay vòng quét lấy từng giọt tinh dịch giọt đỉnh, nâng thắt lưng hơi hơi ma sát vào thân côn thịt.

      “Muốn sao?”

      “. . . ừ.” trung thực trả lời theo phản ứng của thân thể.

      còn muốn em nhiều hơn.” Quý Tiết vừa xong liền động thân, dục vọng to dài cứng rắn đâm sâu vào trong hoa huyệt.

      “Ừ a ── ”

      Chậm rãi rút ra nửa, lại đâm sâu vào, cho có thời gian thở gấp. Bởi vì lấp đầy trong cơ thể , làm hoa huyệt nóng bỏng, máu như muốn sôi trào, mỗi lần ra vào đều làm cho rên rỉ.

      , chút. . . Rất, sâu quá. . .”

      “Được.” Quý Tiết giảm dần tần suất ra vào, thắt lưng dao động chậm lại, bàn tay của trêu chọc nắm lấy bàn tay bé của , để tự chạm vào hoa châu của .

      “A a a a. . .” Dưới cảm giác kích thích của bản thân, bụng vừa chua vừa xót lại ngứa, tiểu huyệt còn bị côn thịt thô to ngừng ra vào, khoái cảm mênh mông làm thân thể kích động, làm tinh thần dần dần phiêu lãng.

      “Quý Tiết. . . Quý Tiết. . . A a. . .”

      Thấy cả người kịch liệt run rẩy, tiểu huyệt co rút nhanh hơn, Quý Tiết buông tay ra, quỳ xuống, hai tay kiềm lấy thắt lưng . Cảnh đẹp dưới thân là hình ảnh dâm mỹ đâm thẳng vào đáy mắt .

      Rút ra toàn bộ, lại chậm rãi đâm vào, nhìn kỹ hình ảnh đóa hoa đỏ tươi kiều diễm của bị chà đạp dưới thân, cả người huyết mạch sôi trào.

      Hà Nhạc Nhạc bị cao trào bủa vây khẽ khóc gọi tên , nghe thấy vậy từng lỗ chân lông từ đầu đến chân cũng cảm thấy sung sướng đến tận cùng!

      “Quý Tiết… Cho em… “

      “Chỉ cần em muốn, cái gì cũng cho em!” Hai tay nắm chặt vòng eo của , Quý Tiết nảy sinh ác độc cắm mạnh vào trong cơ thể cả trăm lần, làm cho cao trào thét chói tai, dâm huyệt cắt gao cắn chặt côn thịt của , dâm dịch văng tung tóe khắp mọi nơi.

      Tiểu huyệt run rẩy kẹp chặt làm kích thích vô cùng, khoái cảm như dòng điện lẻn vào trong thân thể. Quý Tiết thở hổn hển kéo hai chân Hà Nhạc Nhạc mở lớn ra quỳ sát giường, côn thịt cứng như sắt nóng bỏng liên tục đâm vào hoa huyệt ẩm ướt.

      Ma sát kịch liệt, ra vào tháng sâu, khuây khỏa làm thể từ chối, chỉ có thể bị động ở dưới thân xoay tròn eo, tiểu huyệt dâm đãng bị làm đến mưca dâm dịch chảy ra giàn giụa.

      “Nhạc Nhạc. . . Nhạc Nhạc. . .” Sau khi thay đổi vài tư thế, cuối cùng Quý Tiết gầm tăng nhanh tốc độ.

      “A a. . . A a. . .”

      em… Nhạc Nhạc, em! A──” sau khi đâm cái sâu, Quý Tiết nhìn kịch liệt run rẩy dưới thân, xoay người nằm bên cạnh ôm lấy thân thể mềm mại nhắn của .

      Ôm , mới biết được cái gì là thỏa mãn tột cùng về thể xác và tinh thần. Những cái khác… Đều quan trọng.

      “Đừng, đừng. . . Em mệt quá rồi, nếu ngủ trời sáng luôn rồi…” Lại cảm giác được sau mông có vật cứng tiếp tục chìa vào, Hà Nhạc Nhạc nhanh chóng cầu xin tha thứ.

      “Ừ, ngủ . động nữa.”

      “. . .” Xoay người, sợ hãi nhìn khuôn mặt tuấn tràn đầy tinh thần của , “…” đùa giỡn với lâu như vậy rồi mà cũng mệt sao…

      “Sao vậy? Thay đổi suy nghĩ rồi sao?”

      , ! Em ngủ!” Hà Nhạc Nhạc nhanh chóng nhắm mắt lại cuộn người thành đống.

      “A. . .” Nắm lấy vòng eo kéo xả người vào trong lòng, dựa vào đầu của , Quý Tiết mỉm cười nhắm đôi mắt đẹp phong lưu lại.

      Hơi thở đầu dần đều đều, Hà Nhạc Nhạc lẳng lặng mở mắt ra.

      “Nhạc Nhạc, xin em… Gả cho … Xin em…”

      Thực xin lỗi, Nguyễn Lân, em. . . còn thích hợp để kết hôn nữa rồi.

      Cả đời này, cứ như vậy là tốt rồi.

      Mặc kệ là Mục Duy hay là Quý Tiết, bọn họ đến, vươn tay; bọn họ , giữ lại.

      có trách nhiệm, có nghĩa vụ, có ai nợ ai, chạm đến gia đình và hôn nhân. Đợi cho đến khi bọn họ chán ghét, mình vẫn có thể sống sung sướng như trước. Hơn nữa, cũng coi như rồi.

      có cái gì tiếc nuối.

      Thứ hai, ngày 15 tháng 11, trời xanh mây.

      Nguyễn Lân xuất ở công ty ×, đầu đội mũ che băng gạc đỉnh đầu. Mọi người vừa nhìn thấy lập tức đem dáng vẻ oán giận hôm trước quẳng đến chín tầng mây, sau khi thân sĩ lễ phép ân cần thăm hỏi mọi người rất thân thiết. Đương nhiên ‘mọi người’ bao gồm Quý Tiết vẻ mặt lạnh nhạt và Hà Nhạc Nhạc tinh thần tốt.

      ngày trôi qua, Nguyễn Lân giống như biết hai người, ánh mắt cũng thèm nhìn.
      CandyTN, daovan210, 阮美何12 others thích bài này.

    2. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 244: Quý Tiết say rượu

      phải nghe đồn tính tình Nguyễn Lân tốt lắm sao? Nhìn giống a!”

      “Chắc là do bị thương nên tâm trạng tốt.”

      “Uhm! Chắc là vậy!”

      hành lang, hai nhân viên vừa vừa thuận miệng tán gẫu .

      Trái tim Hà Nhạc Nhạc khẽ nhúc nhích, nhìn bóng dáng hai người liếc mắt cái, tiếp tục về phía phòng họp.

      Sau khi hội nghị ngắn gọn kết thúc, Thái Minh Hiểu mời nhóm lồng tiếng liên hoan, mọi người đều tươi cười hô hào cùng, chợt nghe giọng gợi cảm lại lạnh lẽo của Nguyễn Lân vang lên:

      ngại quá, tôi thích xã giao. Nếu như có sắp xếp việc gì khác, vậy tôi trước.”

      Vẫn là dáng vẻ thân sĩ có lễ, nhưng ràng khác hẳn lần trước, mặt lại có vẻ lạnh lùng cao ngạo như quý tộc! Vẫn là mỉm cười giống nhau, nhưng lại làm cho người ta có hai loại cảm giác như lửa với băng…

      khí bắt chợt lạnh dần, nhóm người lồng tiếng im lặng hé răng nhìn Nguyễn Lân và trợ lý rời .

      “Nghe bằng gặp mặt a. . .” giọng nam chế lại lời bài hát khẽ ngân nga.

      “Đúng vậy, quả nhiên là người nổi tiếng.”

      “Được rồi, ai cũng có lúc vui mà, Nguyễn Lân , thầy mời nữa hả?”

      “Mời! Đương nhiên phải mời chứ!”

      Ăn được lúc, mọi người cũng vui vẻ, nhưng chủ đề của mọi người cũng rất dễ dàng chuyển đến Nguyễn Lân. Bối cảnh gia đình thần bí của , hình tượng kinh điển của , vô số tin đồn của , nhưng có cái gọi là tai nghe mắt thấy mới là , cả ngày hôm nay thái độ lạnh lùng của làm người ta hoài nghi hình tượng lúc trước của đều là kết quả của việc Mâu Tư đóng khung cho .

      “Ngôi sao đều là người trong ngoài giống nhau đó thôi? Người ta có tất cả địa vị, thanh danh, tiền tài, hành động như thế cũng phải thôi.”

      “Cũng đúng! Uống rượu uống rượu! Quý soái ca, đến đây!”

      Quý Tiết có dáng vẻ phong lưu tuấn, cách năng tầm thường, năng lực lại xuất chúng nên là đối tượng để mọi người chú ý mời rượu, hơn nữa người khác mời Hà Nhạc Nhạc uống rượu đều uống thay toàn bộ, vì thế cứ uống cứ uống, người luôn ngàn chén say như cũng chịu nổi. Mọi người lại thấy tửu lượng của tốt, rượu đỏ, rượu trắng, rượu đế đều thay phiên nhau mời, bộ dáng tha cho được.

      “Quý Tiết. . . còn được ?” Hà Nhạc Nhạc có chút lo lắng hỏi.

      Quý Tiết hơi xoay mặt qua, nghiêng đầu để sát vào bên tai , mờ ám cười , “Chỉ cần em muốn, lúc nào cũng được?”

      !”

      Mọi người vừa nghe thấy, lúc này liền ồn ào thêm, có tính cách hào phóng giả bộ lồng tiếng hô ‘A… Em muốn…’, làm Hà Nhạc Nhạc xấu hổ đến mức cả người nóng lên, dáng vẻ cúi đầu, khuôn mặt nhắn thẹn thùng của làm cho Quý Tiết hưng phấn lại cùng mọi người mời rượu hăng hái hơn.

      Cuối cùng?

      Cuối cùng đương nhiên là say rượu ngã ngớn hết, nhiệm vụ ngày hôm sau cũng hoàn toàn thất bại. Nhìn ra được, nhóm người này là đám người đơn giản ngay thẳng.

      “Hì hì hì hì. . . Nhạc Nhạc, Quý Tiết đạt đến trình độ nào đó! Rất tốt!” tính cách cởi mở khẽ tựa người Hà Nhạc Nhạc, xong còn thêm câu. “Tôi thấy rất tốt đó!”

      “Nhạc Nhạc, Nhạc Nhạc. . . Sao em lại có râu rồi?” Quý Tiết ôm vai ông chú, mắt say lờ đờ nhập nhèm .

      Hà Nhạc Nhạc bất đắc dĩ lắc đầu, mất sức chín trâu hai hổ mới đưa Quý Tiết đẩy lên xe taxi được, đợi đến khi tài xế lái xe đến cổng nhà trọ, lại phải vừa đẩy vừa kéo Quý Tiết ra ngoài, hai bước lại nghỉ chút, hai bước lại nghỉ chút, hai bước ── “Nôn. . .”

      Quý Tiết ói ra người .

      “Để giúp.” Giọng mềm dễ nghe.

      vai , Hà Nhạc Nhạc nghiêng đầu nhìn lại, Quý Tiết bị Lê Dĩ Quyền đỡ .

      thôi.”

      “. . . Cảm ơn.” Chỉ có thể lời cảm ơn.

      Trở lại phòng, Lê Dĩ Quyền thèm quan tâm đá Quý Tiết lên sô pha, ánh mắt chứa tức giận.

      “Cảm ơn , L, làm phiền quá.”

      “... Em tắm rửa sạch trước .”

      “À, ngại quá, phiền chăm sóc Quý Tiết giúp em chút.”

      Hà Nhạc Nhạc thay quần áo rất nhanh, mới ra khỏi phòng tắm chỉ thấy Lê Dĩ Quyền đứng ở phòng khách cởi quần áo ──

      “Ách. . .”

      Thân thể Lê Dĩ Quyền ở trần nửa thân đường cong cực kỳ cân xứng, nhìn theo động tác cởi quần áo của liền thấy bả vai dày rộng vừa phải, cánh tay bóng loáng rắn chắc, cơ ngực gồ lên gợi cảm, cơ bụng ràng, làn da săn chắc.

      “Máy giặt ở ban công phải ?” Lê Dĩ Quyền hỏi.

      “Ách. . . Đúng!” Hà Nhạc Nhạc nháy mắt mấy cái, nhìn Quý Tiết, xem ra là đồ dơ người Quý Tiết dính vào người Lê Dĩ Quyền. Nhưng bây giờ dáng vẻ của muốn ở trần về sao?

      hỏi gì cả, Hà Nhạc Nhạc đem quần áo mình thay ra cũng cầm đến ban công, ngâm vào nước. Khi quay đầu lại, thấy Lê Dĩ Quyền ngồi khoanh tay đặt đầu gối ở sô pha trong phòng khách.

      Mười ngón tay thon dài đan vào nhau, ngón tay đầy đặn, cho thấy đây là con người lịch tao nhã.

      về nhà sao?

      “Cái đó, quần áo ngày mai em đem qua cho , hôm nay rất cảm ơn .”

      “. . .”

      “L. . . muộn rồi, quay về nghỉ ngơi sao?”

      “. . .”

      “L?”

      Lê Dĩ Quyền chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía , hình dáng đôi mắt phượng là vẻ trách cứ.

      Bị nhìn bằng ánh mắt như vậy, Hà Nhạc Nhạc theo phản xạ mở miệng, “Thực xin lỗi…”

      “Nếu như người bên cạnh em có năng lực hoặc có ý thức bảo vệ em, vậy trước khi việc ở Hoành × được giải quyết, luôn ở bên cạnh em.”

    3. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 245: bằng bất tỉnh

      Hoành × ?

      Trở về nhà xong, hình như quên chuyện của Hoành × còn mảnh!

      “Em… rất xin lỗi…”

      Lê Dĩ Quyền than tiếng, đứng dậy đến trước mặt , “Em nên xin lỗi phải là .”

      Hà Nhạc Nhạc cúi đầu hạ mắt xuống. Lần thứ ba, trước khi trái tim của chưa kịp phòng bị gì cả, lại vì mà chịu trách nhiệm. Mà sao? Cái gì cũng mà lo lắng…

      có điểm gì đặc biệt đâu.

      đóa hoa hồng còn đọng nhiều giọt nước mưa bỗng nhiên xuất ở trước mắt làm Hà Nhạc Nhạc ngây ngốc.

      “Quả nhiên, để ý đến em là được.”

      “L, em, chúng ta có khả năng. Em muốn mất người bạn này, như vậy, chỉ làm cho em mỗi lần đối mặt với … đều rất xấu hổ.”

      “Như vậy a, ” Lê Dĩ Quyền nhìn mái tóc dài lúc tắm rửa để xõa, bẻ lấy bông hoa hồng cài lên mái tóc .

      Hà Nhạc Nhạc lùi về sau từng bước, có chút lãng tránh ánh mắt của .

      “Nhạc Nhạc, nhìn . Em đến nhìn cũng dám, làm sao có thể để tin tưởng từ chối của em là xuất phát từ nội tâm chứ?”

      Hà Nhạc Nhạc áp lực hít sâu hơi, nâng mắt nhìn ── liền mỉm cười dịu dàng tự tin như vậy, giống như việc từ chối chỉ là việc của con nít bình thường hay làm nũng. “L, em…”

      “Muốn bỏ cuộc, có thể. Chỉ cần em ── em chưa từng thích , L - đối với em mà , chính là người có cũng được có cũng sao, ba năm này, những chuyện giữa chúng ta đều có ý nghĩa gì cả.”

      “L, ──” nên lời! biết được! L, NG và Linh Vũ, là ba năm thời gian vui vẻ nhất trong mười năm khi biết chuyện đến nay, sao lại có ý nghĩa được, sao lại có khả năng có cũng được có cũng sao, sao lại có khả năng… thích?

      Nhìn theo cặp mắt phượng đa tình lại cơ trí của , Hà Nhạc Nhạc gằn từng tiếng , “Đúng, em từng thích , cho tới bây giờ vẫn là người mà em kính trọng, cảm kích! Nhưng như thế, em ── ”

      Cửa phòng đột nhiên vang lên tiếng mở khóa, Hà Nhạc Nhạc dừng , nhìn Tần Chi Tu mặc bộ đồ thể thao đội mũi lưỡi trai đeo túi du lịch xuất ở cửa nhà.

      “Tu? Sao lại đến đây?”

      Tần Chi Tu nhìn Lê Dĩ Quyền ở trần nửa thân , “. . . quấy rầy em sao?”

      , phải, đừng hiểu lầm, là Quý Tiết uống rượu say, Lê luật sư giúp em dìu về nhà, quần áo lại bị dơ, nên…” Hà Nhạc Nhạc vội vàng giải thích.

      “Ừ!” Tần Chi Tu gật đầu với Lê Dĩ Quyền cái xem như chào hỏi, rồi lấy cái lồng sắt từ balo xuống.

      “Meo meo!”

      Tần Chi Tu mở cửa lồng ra, Đậu Đỏ lập tức chạy ra ngoài, theo sau chân Tần Chi Tu.

      “Rất nhớ em.” lên phía trước ôm lấy Hà Nhạc Nhạc, Tần Chi Tu hành động tự nhiên như đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa bình thường.

      “Gần đây phải bị paparazzi theo dõi sao?”

      nhờ người đánh lạc hướng bọn paparazzi, lén chạy tới đây.” Tần Chi Tu cúi người ôm lấy Đậu Đỏ, cầm chân trước của Đậu Đỏ quơ quơ trước mặt Hà Nhạc Nhạc, cười tươi, “Em nhìn xem, nó béo lên.”

      “. . .” Nhìn thấy tươi cười như vậy, Hà Nhạc Nhạc bình tĩnh an tâm lại, khẽ cười cười, xoay người nhìn về phía Lê Dĩ Quyền.

      “Chúng ta. . . hẹn lần sau lại chuyện tiếp.”

      “. . . Chuyện của chúng ta đúng là nên tâm .”

      Giọng Lê Dĩ Quyền vĩnh viễn đều mềm ôn hòa như vậy, tràn ngập an ủi và bao dung, giọng của , ánh mắt của , vẻ mặt của , toàn bộ của … tựa như thuốc phiện, mặc dù biết là nguy hiểm vẫn thể giãy dụa được!

      Hôn trán cái, Lê Dĩ Quyền lướt qua Tần Chi Tu, về phía cửa ra.

      “Chờ chút!” Hà Nhạc Nhạc gấp gáp gọi, “Tu, chỗ này quần áo của có thể mượn ── ”

      cần, ‘Quần áo’ đúng là thể tùy tiện mượn.” xong chữ hai ý nghĩa, Lê Dĩ Quyền cười cười với Hà Nhạc Nhạc, mở cửa mà ra.

      Đóng cửa phòng lại, tươi cười khuôn mặt nho nhã của Lê Dĩ Quyền tắt hẳn.

      Mục Duy, Quý Tiết, Tần Chi Tu. . . phải người mù, bọn họ với , rất ràng còn là quan hệ thân thể đơn thuần nữa rồi, ánh mắt của bọn họ nhìn , tư thế ôm lấy , hề có phản ứng kháng cự…

      Ba tháng, thời gian ba tháng, bọn họ rốt cuộc ràng buộc đến mức độ sâu như thế nào? Sâu đến mức, . . . thể vãn hồi rồi sao?

      Vui Vẻ, cho biết!

      Vẻ chán nản mặt lùi dần, Lê Dĩ Quyền lập tức thu hồi tâm tình nhìn lên cầu thang lầu.

      “Ai?”

      Người lầu đạp về phía , đánh nhau vài cước với sau đó lui lại đứng dưới ánh đèn.

      Là người vệ sĩ lúc trước.

      ra… trách lầm tên hoa hoa công tử kia rồi sao?

      Trong phòng, Hà Nhạc Nhạc nhờ Tần Chi Tu khiêng Quý Tiết đến phòng tắm, giúp tắm rửa sạch mới đưa lên giường.

      nghỉ ngơi trước .”

      với em.”

      “Meo meo!”

      Tần Chi Tu ôm lấy Đậu Đỏ bên chân, bổ sung , “Chúng ta cùng với em.”

      cần, ” Hà Nhạc Nhạc vừa mở miệng, giọng khàn khàn buồn bực từ giường truyền đến ──

      “Muốn cậu ngủ, cậu mau ngủ! phải ngày mai cậu còn có việc sao?”

      “Quý Tiết? tỉnh rồi sao? Muốn uống nước ?”

      “. . . Muốn.” Quý Tiết xốc chăn người lên, lộ ra thân hình trần trụi tráng kiện, cánh tay dài duỗi ra, kéo vào trong lòng của mình, quay người đặt dưới thân, kéo áo lên đầu, động tác nhanh nhẹn, giống như người say đến ngu ngốc?

      , giả say sao?” Vậy , có nghe được chuyện với L hay ?

      “. . . vừa tỉnh.” Đẩy cao áo ngủ của , ngậm cắn tuyết nhũ mềm mại, thuần thục kéo lấy quần ngủ của , tìm kiếm giữa hai chân.

      “Meo meo. . .”

      “Quý Tiết! Đợi chút! Tu còn ở đây!”

      Quý Tiết dừng động tác chút, đột nhiên khẽ cắn nhũ nhọn trong miệng.

      “A ── ”

      Chỉ chốc lát sau, tiếng đóng cửa vang lên.

      Em từng thích , cho tới bây giờ vẫn là người em kính trọng, cảm kích!

      Khủng hoảng lan tràn khắp thân thể, Quý Tiết hy vọng bản thân đúng là ‘vừa tỉnh lại’ như lời ! Tâm tình bối rối xao động làm chậm rãi kéo dài màn dạo đầu, chờ thân thể vừa ướt át, liền khẩn cấp vùi sâu vừa , giống như người trong sa mạc khát khô mà điên cuồng hấp thu nguồn nước.

      “A. . . Quý Tiết, chậm, chậm chút. . .”

      chỉ muốn thời gian trôi qua chậm chút.”

      Suốt đêm, làm cho Hà Nhạc Nhạc hiểu được chuyện. Nam nhân sau khi say rượu. . . kéo dài càng đáng sợ hơn.
      CandyTN, Winter, 阮美何14 others thích bài này.

    4. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 246: chỉ hai người

      Hoa hồng đỏ tươi nằm trơ trọi góc trong phòng tắm, mất cành hoa, mất lá, vẫn ra dáng vẻ xinh đẹp như cũ.

      Hà Nhạc Nhạc nhặt đóa hoa ở bồn rửa tay lên, lẳng lặng rửa mặt.

      ‘Nhạc chuông điện thoại’

      Vội vàng súc miệng, Hà Nhạc Nhạc cầm lấy di động, “. . . Linh Vũ, sớm vậy.”

      “Alo, kết quả kiểm tra của dì sao rồi?”

      “Ừ! Cũng có gì cả, bác sĩ đề nghị chú ý chăm sóc, được để mệt mỏi với cảm xúc bị kích động.”

      “Vậy là tốt rồi. . . Lúc nào cậu có thời gian?”

      “Mình. . .”

      “Cậu còn muốn giấu mình tới lúc nào? Giấu đến khi lòng mình lạnh giá luôn phải ?”

      “Linh Vũ… chúng ta, ăn gì .”

      ràng vẫn là cửa tiệm kia, vẫn là đồ ăn tinh xảo như vậy, nhưng hương vị lại biến hóa nên lời.

      “Vừa ăn vừa , nếu nguội mất.” Nhậm Linh Vũ liếc mắt nhìn Tần Chi Tu bên cạnh Hà Nhạc Nhạc, ràng thân thiện giống như lần trước.

      Bạn tốt xếp thứ nhất, thần tượng đứng thứ hai. Nghĩ đến việc Nhạc Nhạc tự mình chịu đựng nhiều chuyện như vậy, vừa tức giận vừa đau lòng, đâu còn tâm trạng háo sắc nhìn thần tượng!

      “. . .”

      được giấu diếm, ràng mọi chuyện từ đầu cho mình.” Vừa thấy Hà Nhạc Nhạc mím môi suy tư, Nhậm Linh Vũ trực tiếp cảnh cáo .

      “Tu, có thể… tránh chút hay .” Hà Nhạc Nhạc giọng . Hôm nay và Quý Tiết đều có công việc, nhưng để cho Quý Tiết cùng. Linh Vũ gặp Mục Duy, Tần Chi Tu cùng với Nguyễn Lân khi giả trang cùng với , nhưng thêm Quý Tiết… có thể tránh cứ tránh , sao Linh Vũ cũng thích Tần Chi Tu, dẫn Tần Chi Tu đến, lỡ như Linh Vũ tức giận, chừng Tu còn có thể giúp .

      Tần Chi Tu “Ừ” tiếng chuyển qua góc khuất gần cạnh cửa.

      “Liên quan đến Lê luật sư ── ”

      “Việc đó lão đại giải thích với mình, là cho cậu cho mình biết, lão đại luôn công tư ràng, mình có thể hiểu. Mình muốn biết là, mấy tháng gần đây cậu xảy ra chuyện gì? cùng với Mục Duy, Tần Chi Tu và nam nhân ở cục cảnh sát lần trước xảy ra chuyện gì? Cậu ở nhà trọ rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

      “Mục Duy. . . giúp mình.” Hà Nhạc Nhạc quyết định về chuyện Mục Duy trước.

      Nghe xong việc Mục Duy lấy tiền đập vào mặt người ta để giúp Nhạc Nhạc làm sáng tỏ lời đồn hơn mười năm, trái tim Nhậm Linh Vũ kích động, “Ah! Quá soái rồi! Chuyện kích thích như thế sao bây giờ cậu mới cho mình biết?”

      Hà Nhạc Nhạc hơi thở ra, cười cười. Nhưng giây tiếp theo Nhậm Linh Vũ liền biến sắc, “Vì thế? Đừng với mình là do cậu thiếu nợ tình cảm nên thấy tình bù đắp đó.”

      Tim Hà Nhạc Nhạc run lên, cố gắng bình tĩnh, “ đối với mình tốt lắm.”

      “Ân tình và tình là hai chuyện khác nhau! Sao cậu lại có thể vì giúp cậu, cậu liền chấp nhận ?”

      “Vì sao lại thể? Mình cũng ai khác, thậm chí mình cũng xác nhận được mình có năng lực được hay , vì sao mình lại muốn từ chối người đối tốt với mình chứ?”

      Nhậm Linh Vũ á khẩu trả lời được, “Vậy, vậy Tần Chi Tu và nam nhân lần trước sao?”

      “Mình đồng ý phải làm người nhà của Tần Chi Tu.”

      “Người nhà?”

      “Ừ.”

      “Người nhà như thế nào? Qua năm mới cùng nhau ăn cơm vui vẻ, hay là người nhà cùng giường chung chăn gối?”

      “Linh Vũ. . .”

      “Mình chuyện trực tiếp như vậy đó! Đồng ý phải làm người nhà nên lúc cần cứ lấy đúng ? từng ôm cậu chưa?”

      “. . .”

      “Phản ứng của Mục Duy sao? ngại sao?”

      Hà Nhạc Nhạc lắc đầu, “ can thiệp vào bất kể chuyện gì của mình cả.”

      Nhậm Linh Vũ nghẹn hơi ở cổ họng.

      “Vậy nam nhân kia sao?”

      muốn kết hôn với mình, mình đồng ý.”

      “. . . là người như thế nào? Làm sao quen biết? Cũng ở trong nhà trọ sao?”

      Hà Nhạc Nhạc do dự chút, “ là Nguyễn Lân.”

      Nhậm Linh Vũ nghẹn họng nhìn trân trối. hồi lâu, Nhậm Linh Vũ quơ quơ tay khẽ đập lên đầu mình, “Ý của cậu là, ba tháng này, Mục Duy, Tần Chi Tu, Nguyễn Lân đều thích cậu, người muốn làm người cậu khâm phục, người muốn cậu làm người nhà, còn có người muốn cậu làm vợ, mà cậu bây giờ… đồng thời cùng Mục Duy, Tần Chi Tu ở chung chỗ?”

      Nhìn chằm chằm đôi mắt của Nhậm Linh Vũ, Hà Nhạc Nhạc gian nan gật đầu.

      “Cậu lo lắng mình hiểu khinh thường cậu? Vì thế cái gì cũng cho mình biết?”

      Lại gật đầu, Hà Nhạc Nhạc khẽ hạ tầm mắt.

      “Cậu quá coi thường mình rồi? Cậu quên rồi sao? Mình rồi, nếu như cậu có bản lĩnh ngủ hết với tất cả nam nhân thế giới, mình liền bảo đảm cung cấp bao cao su cho cậu cả đời. Chỉ cần cậu vui vẻ, có gì là thể.”

      “Cậu, cậu cảm thấy mình tùy tiện quá sao?”

      “A trời ơi! Trong tình cảm nam nữ, người tình ta nguyện, có ai cao thượng hơn ai đâu? Nếu như cậu có bản lĩnh đồng thời thu phục mấy nam nhân còn có thể làm cho bọn họ chung sống hòa bình, chừng mình còn phải học hỏi kinh nghiệm từ cậu nữa kìa!”

      Tảng đá lớn trong lòng được hạ xuống, Hà Nhạc Nhạc cuối cùng cũng tươi cười. muốn cùng lúc thu phục ai cả, chỉ cầu trái tim bình an.

      “Tuy rằng mình rất muốn khen ngợi ánh mắt của bọn Tần Chi Tu, nhưng… lão đại phải làm sao đây?”

      “... Mình cùng với L, có khả năng đâu. Mặc kệ là Mục Duy hay là Tần Chi Tu, trước khi bọn họ rời bỏ mình, mình chủ động rời khỏi bọn họ. Như vậy mình với L căn bản có khả năng bắt đầu.”

      Nhậm Linh Vũ chăm chú nhìn Hà Nhạc Nhạc hồi lâu, than tiếng, “ là, cũng do lão đại tự mình bỏ lỡ, nếu sớm hơn chút nữa! Nhưng mình nghĩ lão đại buông tha dễ dàng như vậy đâu, cậu nên chuẩn bị tâm lý.”

      “Cậu giúp mình khuyên nhủ được ?”

      “Đừng! Loại chuyện này mình thể khuyên được đâu. Được rồi, ràng, mình còn tưởng có nhiều chuyện hơn, chỉ có mấy nam nhân mà thôi, cậu quên chị họ của mình rồi hả? Chị mình có số lượng bạn trai lúc nào mà dưới 3 người đâu, mà mấy nam nhân này còn phải chị mình đến chết sống lại sao, bị chị ấy chia tay hận thể tự sát! Cậu chỉ như vậy, tính là gì chứ! Mau, ăn cái đó !”

      “Cái kia. . .”

      phải cậu còn có chuyện gì giấu mình chứ?”

      ra. . . chỉ hai người.”

      “. . . Còn có ai nữa?”

      “Quý Tiết.”

      “Cái tên hoa hoa công tử kia?” Nhậm Linh Vũ giật mình .

      Ăn sáng xong, hẹn lần sau lại dạo phố, Linh Vũ cùng với Khải Tát ngồi chờ nãy giờ rời . Cho đến lúc này, Hà Nhạc Nhạc mới chính thức thả lỏng thần kinh vẫn bị buộc chặt.

      suy nghĩ lâu để có thể né qua chuyện ‘nha đầu thông phòng’ mà giải thích tình huống bây giờ cho Linh Vũ, xem ra, chắc thành công. Nếu như để cho Linh Vũ biết chính vì công việc kia mới đồng thời phải lên giường với bọn họ, mặc kệ bây giờ là tình trạng như thế nào, Linh Vũ nhất định tự trách nữa. Vì thế… cái gì cũng có thể , nhưng chuyện này, gạt Linh Vũ cả đời.

      về sao?” Tần Chi Tu thấp giọng hỏi. “ vừa viết bài hát mới, muốn cho em nghe đầu tiên.”

      “Ừ! Về thôi.”

      taxi, lúc Tần Chi Tu giọng ngâm nga giai điệu, Hà Nhạc Nhạc cầm đồ ăn mang đến cho Quý Tiết mỉm cười nhìn Tần Chi Tu, tiếng chuông di động đột nhiên vang lên ở trong xe.

      “A Sửa, cậu ở đâu vậy? Chiều nay chương trình 《 Tôi muốn với cậu 》mời bọn mình là khách mời bí mật, cậu nhớ chuẩn bị nha!”

    5. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 247: tươi cười vui vẻ sao? (Thực ra tên chương này mình k biết edit sao luôn, nên chọn đại thôi)

      Vừa nghe chương trình《 Tôi muốn với cậu 》có tiết mục mời Đỗ Vi làm khách mời bí mật, thiếu chút nữa Quý Tiết gọi điện báo hủy tham gia! Ngày xưa Tần Chi Tu luôn luôn tham gia chương trình giải trí, lần trước tham gia là ngoại lệ rồi, lần này hoàn toàn là vì giới thiệu mấy người mới nên tham gia. Trước đó dặn dò Tiểu Chu, nhất định phải xem trước kịch bản, tiết mục này lấy người mới làm trung tâm, chính là đề phòng tổ tiết mục giở trò, kết quả đúng là có chuyện!

      Lo lắng chút, Quý Tiết mở cửa kêu vệ sĩ về nhà, Hà Nhạc Nhạc vì vậy mới biết ra trước giờ vệ sĩ kia vẫn chưa từng rời khỏi, vì thế mới có thể yên tâm mà uống rượu.

      “Buổi chiều mình với cậu cùng qua, nếu bọn họ quá đáng mình cho dừng lại. Nhạc Nhạc, nếu em có chuyện gì đừng chạy loạn ── hay là, cùng ?” Quý Tiết nhất thời thay đổi ý kiến, bởi vì đột nhiên nhớ tới đóa hoa hồng bị ném vào bồn cầu.

      Tuy rằng chỉ mới làm trợ lý vài ngày cho Nguyễn Lân thôi, nhưng đài truyền hình Hà Nhạc Nhạc chưa từng tới, tuy vậy cũng chả có lòng hiếu kỳ gì cả, vì thế chỉ lẳng lặng theo bên cạnh Tần Chi Tu, khi quay đầu nhìn lại cười cười với .

      “Em có ngửi thấy vị gì ?” Quý Tiết đột nhiên cúi đầu bên tai .

      Hà Nhạc Nhạc ngửi ngửi.

      “Bình dấm chua lớn như vậy ở bên cạnh em mà em cũng ngửi thấy à?”

      Hà Nhạc Nhạc liếc mắt nhìn vẻ mặt uất ức của Quý Tiết, còn gì để .

      Quý Tiết nhếch miệng cười, ôm vai rất nhanh rồi thả ra. “Ừ, để làm bớt mùi.”

      Hà Nhạc Nhạc mặt chút thay đổi xoa thắt lưng của , hung hăng nhéo mạnh cái ── “Ah!”

      tiếng kêu thảm thiết vang lên.

      Tần Chi Tu quay đầu cười cười, Quý Tiết lấy thân hình che lại, nhàng hôn lên hai má Hà Nhạc Nhạc.

      “Em đó!” Quý Tiết tức giận trách mắng.

      Thợ trang điểm và trợ lý Tiểu Chu của Tần Chi Tu sắp xếp tất cả ở phòng trang điểm, đợi lát nữa khi quay chương trình chuẩn bị trang điểm lại cùng với việc để người mới học thuộc kịch bản.

      Quý!” “ Quý!” Mọi người vừa thấy Quý Tiết, đều đứng dậy chào hỏi.

      “Chuẩn bị như thế nào rồi?” Đối diện với nghệ sỹ và nhóm của mình, mặt Quý Tiết hề nhìn thấy dáng vẻ láu cá đứng đắn vừa nãy, chỉ còn lại tự tin trầm ổn, giỏi giang thậm chí khí thế sắc bén làm Hà Nhạc Nhạc có chút bất ngờ.

      Từ lúc diễn thử cho đến khi chính thức quay, Quý Tiết cũng có chỉ đạo gì nhiều, thỉnh thoảng có nhân viên công tác chuyển nước và ghế dựa cho , đều rất khách sáo kêu miễn , kiên trì đứng ở góc nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của MC và nghệ sỹ trong trường quay. Dáng người cao lớn, vẻ mặt chuyên chú, khuôn mặt góc cạnh ràng…

      Giống như có con kiến lạc đường bò qua ngực, Hà Nhạc Nhạc ngồi hàng đầu tiên trong đám fan xem, kinh ngạc vội vàng dời đôi mắt háo sắc của bản thân.

      “Tiểu Quý Quý rất soái nha!”

      Hà Nhạc Nhạc quay đầu nhìn về phía bên cạnh, có hai fan nữ giơ máy chụp ảnh chụp Quý Tiết. Lại nhìn về phía trường quay, mới biết được ra người háo sắc nhìn Quý Tiết cũng ít. Nhưng… Tiểu Quý Quý?

      “Phụt. . .” nhịn được cười.

      “A a a ── Tần Chi Tu! Tần Chi Tu!”

      Đám fan hét chói tai làm Hà Nhạc Nhạc cười trộm tỉnh táo lại, ngẩng đầu nhìn về phía khán đài, dưới ánh đèn huỳnh quang, nam nhân ôn nhuận như ngọc chậm rãi đến sô pha ngay giữa khán đài.

      “A a a a! Tần Chi Tu cười với mình kìa! Các cậu có nhìn thấy ! ấy biết mình! Tần Chi Tu! Tần Chi Tu!”

      Ách. . . Hà Nhạc Nhạc kinh ngạc nhìn đám fan vừa nãy còn rất háo sắc nhìn Quý Tiết ── ra là fan của Tu? còn tưởng rằng cười…

      MC vẫn là người điều khiển nhịp độ của chương trình, cho khách mời có đường sống, Tần Chi Tu tham gia chương trình này chỉ có nửa tiếng, có lẽ là do thời gian nhiều, nên khi Tần Chi Tu vừa lên sân khấu, MC quăng hai người mới kia qua bên…

      Hà Nhạc Nhạc nhìn ánh mắt Quý Tiết, tuy rằng ở mặt ngoài nhìn ra cái gì khác, nhưng suy nghĩ cũng biết nhất định khó chịu.

      “Chúng ta đều biết, Chi Tu từng công khai tiêu chuẩn tình nhân lý tưởng, biết fan có nhớ ?”

      “Tôi! Tôi! Tôi nhớ !” Fan nữ bên cạnh Hà Nhạc Nhạc giơ tay lên cao, đứng dậy.

      Thấy máy quay hướng về phía này, Hà Nhạc Nhạc vội vàng giả bộ cúi đầu mang giày vào.

      “Tần Chi Tu từng nhắc tới, thích hay cười!” Fan nữ nhận lấy micro từ nhân viên, lớn tiếng .

      “Đúng rồi! Vậy kế tiếp chúng ta chơi trò ‘Đoán bàn tay’! Chỉ nhìn tay, Tần Chi Tu có đoán được ba chúng ta sắp xuất hay ? Xin mời ba !”

      tấm chắn mỏng được đẩy lên khán đài, cùng còn có ba thướt tha phía sau tấm chắn.

      MC dẫn Tần Chi Tu tiến lại quan sát tay của ba , còn giựt giây kêu Tần Chi Tu sờ thử xem.

      “Được rồi! Tần Chi Tu chọn xong rồi! Đến đây! Để chúng ta công bố đáp án!”

      “A a a a a ── ”

      Tấm chắn mỏng nhanh chóng bị đẩy ra, tiếng thét đinh tai nhức óc vang vọng khắp khán đài.

      “A Sửa! Cậu đoán sai rồi!” ── Đỗ Vi phất tay, giả bộ giận dỗi.

      MC mời Đỗ Vi đến sô pha, “Theo nguồn tin tức tin cậy, Tần Chi Tu khi học trung học từng theo đuổi Đỗ Vi nhưng có kết quả, biết bây giờ có xem như tu thành chính quả chưa nữa?”

      Vừa hỏi đụng đến vấn đề sắc bén như thế, vậy mà Đỗ Vi hình như ngạc nhiên chút nào, nhưng lại cười nhìn Tần Chi Tu.

      “A. . . Ánh mắt rất ôn nhu, xem ra đáp án cần cũng biết? Chi Tu muốn với Đỗ Vi cái gì hả??”

      Hơn nửa ngày, Tần Chi Tu chỉ cúi đầu trả lời, MC có chút xấu hổ, vội vàng giảng hòa, “Ách… xem ra có người ngại ngùng rồi? Ha ha. . .”

      “Tôi thích… có khuôn mặt vui vẻ.”

      Biểu cảm của Đỗ Vi trong nháy mắt cứng ngắc, MC vừa thấy tình huống như vậy liền nhanh chóng đổi đề tài, cũng may chỉ mới quay lần đầu, trước khi chiếu còn phải biên tập cắt nối lại lần nữa.

      chụp được hình ảnh mong muốn, MC vội vàng kết thúc phần của Tần Chi Tu. Tần Chi Tu vừa rời khỏi khán đài, Quý Tiết lập tức dẫn Hà Nhạc Nhạc đến.

      “A Sửa, cậu muốn làm gì vậy? phải mình muốn cậu phối hợp với mình sao? thừa nhận cũng phủ nhận! Sao lại như vậy chứ!”

      Đứng ở bên ngoài phòng trang điểm, Hà Nhạc Nhạc có thể nghe rất ràng câu hỏi của Đỗ Vi.

      Quý Tiết hừ lạnh tiếng, mở cửa phòng.

      “Hơi Hơi, được rồi! Tiểu Tu rất phối hợp với con rồi.” Trong phòng, Đỗ Hồng khuyên nhủ Đỗ Vi.

      “Nhạc Nhạc đâu?” Tần Chi Tu hỏi Quý Tiết.

      Quý Tiết nhìn lại, ra Hà Nhạc Nhạc cũng theo vào, quay ngược trở ra, “Nhạc Nhạc, xảy ra chuyện gì?”

      “Em thấy, hay là em về trước nha.”

      “Lại là ?” Đỗ Vi vừa tới cửa liền thấy Hà Nhạc Nhạc, khuôn mặt trang điểm tinh xảo lập tức méo mó, “ tươi cười vui vẻ sao?” ( cùng mặt sao?)

      Hà Nhạc Nhạc nhìn dáng vẻ đối nghịch thù địch của Đỗ Vi, than , “. . . Đúng vậy.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :