1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

NHÀ TRỌ CỰC PHẨM [Hot 18+] - Giang Sơn Đa Tiêu (đã hoàn trong VIP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 178: Ngâm ngâm

      Ông trời rất công bằng phải lúc sinh ra cho ai bất cứ cái gì, mà là do chính mình trong cuộc sống trải qua mà hiểu được.

      Lúc học trung học, vô số lần quay đầu đều bị người khác dùng giấy ăn, bánh bao thừa, tạp vật chọi trúng vào mặt, liền luyện được năng lực, có thể trong nháy mắt nghe thấy tiếng gọi của người khác biết người đó có ác ý hay , đồng thời khống chế được việc xoay người theo phản xạ có điều kiện.

      để ý tới nam nhân phía sau đến gần, Hà Nhạc Nhạc lập tức về phía hành lang ở biệt thự biển.

      “... Hà tiểu thư, ngại quá cho hỏi câu được , rốt cuộc là nữ nhân của Thân Đồ Mặc, là của Mục Duy, hay là nữ nhân của Tần Chi Tu?” Phạm Tư Nghị để máy ảnh xuống, lông mày dày rậm khuôn mặt mang theo ý tứ kiêu ngạo lại trào phúng.

      đến cũng khéo, lần trước sau khi ở tiệc rượu gặp được này, ràng cảm giác được Thân Đồ Mặc đối với này khác biệt, cơ hội tốt để rửa nhục như thế sao bỏ qua được, nhưng điều tra trái phải qua lại, này căn bản phải người trong ngành, cũng có ai biết. Sau đó có từng làm trợ lý cho Địch Phi Vân của Mâu Tư nhận lời mời đến công ty , hỏi chút mới biết được, trước mặt làm cho Thân Đồ Mặc có phản ứng cư nhiên chỉ là quản lý của nhà trọ!

      Theo lời của kêu Đinh Giai Cầm kia, Hà Nhạc Nhạc chính vì muốn câu dẫn Thân Đồ Mặc nên mới làm quản lý của nhà trọ, Hà Nhạc Nhạc còn ở trước mặt Thân Đồ Mặc vu hãm ta, hại ta vô tội bị đuổi việc. Từng làm trợ lý tổng giám đốc ở tập đoàn Mâu Tư, Đinh Giai Cầm biết rất nhiều việc thể nghi ngờ, giống như việc rất thích Thân Đồ Mặc là chính xác, nhưng ta lại biết, công việc chẳng những đấu lại Thân Đồ Mặc ngược lại rất thưởng thức. Người Thân Đồ Mặc đuổi , sao có khả năng nhận lấy chứ. Xuất phát từ hảo tâm, thậm chí nhắc nhở Đinh Giai Cầm phải để ý tốt cái miệng của ta, nếu … loại chuyện cắt đường sống của người khác, Thân Đồ Mặc làm hề nương tay. Cái tên kia trong khung chính là động vật máu lạnh!

      Thấy Hà Nhạc Nhạc nhúc nhích, Phạm Tư Nghị nhanh vài bước ngăn trước mặt Hà Nhạc Nhạc, Hà Nhạc Nhạc phản ứng cũng chậm, trực tiếp lui lại mấy bước kéo khoảng cách ra xa.

      Trái tim phòng bị mạnh như vậy? Phạm Tư Nghị có chút kinh ngạc.

      Cẩn thận đánh giá nữ nhân trước mặt, Phạm Tư Nghị thể , như nếu như nhìn thấy ở đường, nhất định chú ý ── quần bò màu lam chuyển sang trắng biết là do hiệu quả của bột giặt hay là vốn dĩ nó như thế, áo màu trắng bình thường giản dị, tóc dài tùy tiện cột lại sau gáy, lộ ra… gương mặt thanh lệ.

      Ách… có thể hay nhìn nhầm người? đối diện này với báu vật khêu gợi quyến rũ ở tiệc rượu kém nhau nhiều lắm?

      vừa tra được tin tức chính xác là Hà Nhạc Nhạc, Mục Duy và Tần Chi Tu cùng nhau ở khách sạn này mà?

      là… Hà Nhạc Nhạc?”

      Nam nhân cố ý khiêu khích Thân Đồ Mặc ở tiệc rượu! Hà Nhạc Nhạc nhìn nhân viên phục vụ của khách sạn cách đó xa, “Tôi nghĩ chúng ta cũng quen biết.”

      Phạm Tư Nghị khẽ nhíu mày, “Vậy làm quen chút , có thể ở chỗ này gặp nhau, ít nhất chứng tỏ chúng ta có duyên đó!”

      “… có lỗi, tôi có việc cần trở về phòng.”

      “Tôi đây cùng .”

      Hà Nhạc Nhạc khỏi nhíu mày, “… rốt cuộc muốn làm cái gì?”

      “Ngâm .”

      “…” Bệnh thần kinh! “Mời nhìn theo hướng chín giờ của .”

      Phạm Tư Nghị hơi sửng sốt, nhìn về phía bên trái ── ghế dưới tàng cây ở bờ cát, hai mỹ nữ chân dài tóc vàng quyến rũ nằm! Đồ ăn của ! Phạm Tư Nghị vừa muốn tiến lên, đột nhiên phát có chỗ đúng, khi quay đầu lại, trước mắt bóng người, xoay người lại thấy, người ta vòng qua chạy !

      là người thứ nhất trừ Thân Đồ Mặc có thể làm cho hạ giá như thế! này!

      Phạm Tư Nghị hừ lạnh tiếng, đuổi theo Hà Nhạc Nhạc, hai lời ôm lấy về phía nước biển lên.

      ! Buông ra!” Hà Nhạc Nhạc cố sức giãy dụa, “Xin đừng để cho tôi tố cáo tội quấy rối tình dục!”

      “A… Hoan nghênh.” đột nhiên cảm thấy dáng vẻ kháng cự rất hấp dẫn. Cúi đầu hôn lên môi , chân tiếp tục bước ngừng vào trong nước biển. Lúc trước bạn Thân Đồ Mặc cũng có mấy người kháng cự , nhưng sau khi trải qua phải người nào cũng ngoan ngoãn sao? Tố cáo ? A… Thứ pháp luật này…

      Chống cự được, Hà Nhạc Nhạc chụp vào hai mắt của Phạm Tư Nghị, Phạm Tư Nghị có chút tức giận ngẩng đầu, Hà Nhạc Nhạc vội vàng dùng sức xoay người quay cuồng từ trong tay ngã thẳng vào trong biển.

      Nước sâu đến thắt lưng, ngã thẳng vào, trực tiếp chìm xuống đáy biển, đợi tìm được thăng bằng đứng lên trong nước, Phạm Tư Nghị lại đè hai vai lại cho đứng dậy.

      “A…” Cảm giác thiếu dưỡng khí cùng với hít thở thông làm cho người ta vô cùng khủng hoảng!

      Phạm Tư Nghị tà ác nhếch khóe miệng lên, cúi đầu vào nước miệng đối miệng thêm khí cho , sau mấy lần liên tiếp, trơ mắt nhìn ngất trong nước, kéo thân thể xụi lơ của dậy.

      Rượu mời uống lại thích uống rượu phạt.

      Ách… Trong nước có màu đỏ là cái gì vậy?

      Lời của tác giả: Đúng là ‘ngâm’ đó… vì thế cần tin tưởng ‘văn minh’ của người đại, nhìn thấy người ta có ý tốt muốn chạy , chạy kêu người ~~ nếu … Khụ khụ ~ để cho nhân viên phục vụ nhìn thấy Phạm Tư Nghị ôm Hà Nhạc Nhạc hôn mê từ trong nước ra, cũng có ai nghi ngờ…

    2. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 179: Băng vệ sinh (tampons)

      (chỗ này là loại băng vệ sinh mà các bạn nữ của mình cũng nhiều người sử dụng lắm ~ mấy bạn tự tìm hình dáng nha)

      Mơ hồ cảm thấy hạ thể khoẻ, Hà Nhạc Nhạc từ từ tỉnh lại, hai mắt đau đớn, đầu đau như muốn nứt ra, cổ họng giống như lửa thiêu vừa đau lại vừa rát…

      Nhìn bốn phía xung quanh, Hà Nhạc Nhạc có chút run run từ giường ngồi dậy. Nếu như lúc trước cố gắng làm cho bản thân hận Tiểu Nhã, bây giờ, oán hận Tiểu Nhã như vậy nữa!

      người chỉ gặp mặt có lần cũng có thù hận gì, có thể tùy ý đùa bỡn mạng người như vậy… so sánh với người như thế, còn có người nào thể tha thứ chứ!

      Cảm giác thống khổ do hít thở thông ở trong biển lại lần nữa bao phủ thân thể , Hà Nhạc Nhạc nắm chặt chăn đơn che lại thân thể trần trụi, cố gắng tìm lại hơi thở.

      “Tỉnh rồi?” Phạm Tư Nghị hạ thân còn được quấn khăn tắm, tay còn bưng ly rượu đến, da thịt trần trụi màu đồng, cơ ngực cùng cơ bụng ràng, mà hình như cũng rất vừa lòng với dáng người của bản thân, giơ tay nhấc chân cũng lộ ra vẻ tự đắc kiêu ngạo.

      Hà Nhạc Nhạc mặt chút thay đổi nhìn Phạm Tư Nghị, “Máy chụp ảnh đâu?”

      Phạm Tư Nghị ngoài ý muốn cười cười, này ra bài theo lẽ thường mà. “Nước vào rồi, tôi giúp ném xuống biển.”

      Cắn chặt răng, Hà Nhạc Nhạc cố gắng ổn định cảm xúc, “Như vậy, muốn như thế nào? Tôi có thể được chưa?”

      ?” Phạm Tư Nghị hơi uống cạn ly rượu trong tay, để ly rượu lên thành giường, chìa tay kéo chăn che ngực xuống, ánh mắt soi mói tuần tra hai vú mềm mại của . “ biết là, chúng ta còn rất nhiều chuyện có thể làm sao?”

      vừa dứt lời, Hà Nhạc Nhạc xốc chăn đơn người ra, liếc mắt nhìn nơi riêng tư của bản thân, khẽ cau mày, duỗi tay ra, quả nhiên ở giữa hai chân đụng phải sợi bông tinh tế.

      Phạm Tư Nghị sờ sờ mũi, biết trong thời gian hành kinh, vì thế sau khi ôm về liền giao cho quản gia của biệt thự hỗ trợ xử lý.

      “Muốn tôi lấy ra sao? Hay là cứ như vậy mà làm?” Hà Nhạc Nhạc cũng nghĩ tới tình huống bản thân lần đầu tiên sử dụng tampons… chừng là do nam nhân bỏ vào giúp !

      Phạm Tư Nghị kinh ngạc, ý của là gì?

      đợi Phạm Tư Nghị phản ứng lại, Hà Nhạc Nhạc lôi kéo sợi bông xả ra tampons đầy máu ném sàn.

      ──” Phạm Tư Nghị hiểu như thế nào, vừa quay đầu lại phát Hà Nhạc Nhạc đứng trước người , kéo khăn tắm bên hông ! “Này! , …” muốn làm gì vậy?

      phen đẩy Hà Nhạc Nhạc ra, vẻ mặt Phạm Tư Nghị quái dị che chở khăn tắm bên hông nhảy lên giường.

      điên này!

      Kinh nguyệt từ dưới thân trào ra, theo đùi trượt xuống, làm hoen ố sàn nhà trắng, làm đỏ mắt Hà Nhạc Nhạc. “ phải có rất nhiều chuyện có thể làm sao? Trừ chuyện này, tôi nghĩ ra chúng ta có thể làm chuyện gì khác.”

      Ánh mắt lạnh lùng giống hệt như Thân Đồ Mặc, giọng điệu cao cao tại thượng như chúa tể, thái độ coi rẻ khinh người như nhìn con kiến thèm để ý!

      Nhìn chằm chằm Hà Nhạc Nhạc trước mặt, đáy lòng Phạm Tư Nghị sinh ra chút sợ hãi, nhận thấy được nao núng của bản thân, thẹn quá hóa giận hùng hổ rời khỏi phòng ngủ.

      “Điên!”

      Nhưng lâu trong chốc lát sau, lại hổn hển chạy về phòng ngủ, bởi vì điên kia, con mẹ nó nhảy xuống biển!

      Vị trí của biệt thự cách bờ có khoảng cách, mắt thấy nam nhân phía sau chuẩn bị đuổi kịp bản thân, Hà Nhạc Nhạc chịu đựng đau xót ở bụng ra sức bơi về phía biển.

      “Này… Gì… Đó… Cứu”

      Nghe được khác thường phía sau, Hà Nhạc Nhạc do dự trong chớp mắt, nhưng vẫn quay đầu nhìn thoáng qua ──

      Có mấy số người bị báo ứng luôn luôn nhanh hơn so với người bình thường chút!

      Mấy phút sau.

      Khi nữ quản gia của biệt thự xuống giúp đỡ, Hà Nhạc Nhạc đem Phạm Tư Nghị chân rút gân, hô hấp nổi cứu lên biệt thự.

      Nằm ở bờ, Phạm Tư Nghị vừa ho khan vẻ mặt vừa phức tạp nhìn trần trụi giữa hai chân đỏ tươi bên cạnh. này… đây là Thân Đồ Mặc coi trọng! cảm giác dưới đáy lòng giờ phút này là gì, Phạm Tư Nghị chỉ biết bản thân tự nhiên đui mù! Mà kia ──

      Sau khi cứu Phạm Tư Nghị, Hà Nhạc Nhạc cũng thèm liếc mắt cái, kêu nữ quản gia lấy quần áo và băng vệ sinh, liền thèm quay đầu chạy .

      Giữa trưa, Mục Duy và Tần Chi Tu mang cơm trưa về biệt thự cho Hà Nhạc Nhạc, lại phát tránh ở trong chăn ôm bụng đau đớn vẻ mặt đầy mồ hôi. Hai người muốn kêu cấp cứu, vội vàng ngăn cản, trấn an hai người chỉ là đau bụng kinh, uống nước đường ngủ giấc là được rồi. Mục Duy vẫn rất lo lắng, kêu bác sĩ lại với hủy bỏ cả việc chụp ảnh buổi chiều, cùng với Tần Chi Tu cùng nhau chuyện phiếm phân tán lực chú ý của , cho đến khi an ổn ngủ.

      Buổi sáng ngày hôm sau, thấy Hà Nhạc Nhạc tốt hơn nhiều, Mục Duy và Tần Chi Tu rời khỏi tiếp tục công việc ngày hôm qua, bắt ở trong biệt thự nghỉ ngơi. Trước khi còn lo nhàm chán, Mục Duy còn để lại thẻ nhớ lưu trữ ảnh ngày hôm qua chụp, làm cho tự tìm cảm giác.

      Ảnh chụp… Hà Nhạc Nhạc nhìn Tần Chi Tu thuần khiết gợi cảm trong màn hình máy tính, dần dần có chút thất thần.

      còn chưa với Mục Duy, máy chụp ảnh mất. Máy chụp ảnh là bảo bối của Mục Duy… từng với , máy chụp ảnh và màn ảnh tựa như tay và đôi mắt khác của , mỗi cái đều là bảo bối của , kiêu ngạo nhớ lại, mỗi cái đều thể thay thế. lại… làm mất của .

      “Hà tiểu thư, bên ngoài có vị là Phạm tiên sinh muốn gặp .” Quản gia vào phòng ngủ .

    3. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 180: thể buông tha

      Cầm máy chụp ảnh của kia, Phạm Tư Nghị cũng hiểu bản thân muốn làm gì mà đứng chờ ở chỗ này. Gặp quỷ! trúng tà rồi mới bỏ lại đống việc lớn ở công ty chạy tới đây! Còn phải đứng hứng gió biển!

      là điên rồi!

      Bởi vì nuốt nổi cục tức nhiều năm trước, vẫn lấy việc ‘chơi nữ nhân của Thân Đồ Mặc’ làm mục tiêu, con mẹ nó rất ràng là, Thân Đồ Mặc căn bản thèm nhìn những này, mấy này theo chơi gì, Thân Đồ Mặc đều thể cảm nhận được khuất nhục năm đó của , tâm tình tức giận thống khổ. Vì thế vất vả mới gặp được Thân Đồ Mặc đối xử đặc biệt, hề nghĩ ngợi chạy tới!

      … Bản thân sớm phải tên con nít nữa rồi, chỉ vì cục tức này mà làm rất nhiều chuyện ngây thơ, cũng trách ông nội mắng là đồ trứng mềm.

      Nhưng vấn đề nằm ở chỗ ── chính là , nuốt, xuống, được, cục, tức này!

      theo đuổi Anna năm, hẹn hò năm, tất cả đều tốt đẹp giống như cổ tích, vừa tính cầu hôn ở tiệc tốt nghiệp, Anna đồng ý lập tức dẫn Anna về nước kết hôn, kết quả ──

      “Thực xin lỗi, quá tuyệt vời, lúc nhìn em, em muốn hòa tan toàn bộ luôn…”

      Biệt thự biển có cửa sổ sát đất, Hà Nhạc Nhạc vừa vào phòng ngủ liền thấy Phạm Tư Nghị đứng ở phòng khách ngay hành lang biển.

      ra họ Phạm.

      Cảm giác mất mát lủi qua sau gáy, Phạm Tư Nghị phản xạ tính rụt lưng lại chút, nhìn Hà Nhạc Nhạc đứng ở cửa ánh mắt nhàn nhạt.

      này vẫn mặc thân quần bò xanh áo trắng, vốn có quần áo khác sao?

      “Khụ… mời tôi vào trong ngồi hả?”

      Hà Nhạc Nhạc nhìn máy ảnh trong tay , xoay người vào phòng khách, Phạm Tư Nghị nhếch nhếch khóe miệng, theo vào.

      Sau lúc lâu, người nào mở miệng.

      Phạm Tư Nghị tinh tế đánh giá Hà Nhạc Nhạc ngồi sô pha, ngũ quan thanh lệ, cằm khéo léo đáng , mộc mạc nhàng lại khoan khoái, chợt nhìn qua giống như thực tập sinh trong công ty, nhưng đáy mắt lạnh lùng của xác thực vẫn còn lưu lại dấu vết ngày hôm qua.

      Ngày hôm qua, cứ như vậy, thân thể trần trụi từ cao nhìn xuống , ràng vừa cứu , nhưng trong ánh mắt nhìn lại lạnh như băng cùng với vẻ nghiêm nghị cao ngạo thể xâm phạm.

      chưa bao giờ gặp qua này lại kỳ quái, xằng bậy như thế!

      Kéo băng vệ sinh chủ động nhào lên thân thể , đảo mắt lại vì chạy trốn mà bất chấp tình huống của cơ thể trần trụi nhảy xuống biển! Thấy đuối nước lại còn quay đầu lại cứu ──

      Phạm Tư Nghị nuốt nuốt nước miếng, “Ngày hôm qua… tóm lại, là tôi nợ ân tình.” Đem máy ảnh để bàn trà, “Máy chụp ảnh, tôi mua đền cho cái tốt hơn, thẻ nhớ hẳn là vẫn còn đọc được.”

      Hà Nhạc Nhạc lấy máy ảnh, thử khởi động máy, nhưng máy chụp ảnh có phản ứng. Vuốt ve máy ảnh gần như hoàn hảo, Hà Nhạc Nhạc như có như cười khổ chút.

      có thể rồi.”

      “...” có phát hỏa, có tức giận, có chửi rửa, càng có cầu xin báo đáp, phản ứng bình tĩnh của Hà Nhạc Nhạc làm trong lòng Phạm Tư Nghị cảm thấy thoải mái. “… muốn điều kiện gì mau sớm. Tuy rằng tôi thích nợ ân tình người khác, nhưng trí nhớ tốt, lần khác tôi nhất định nhận phần ân tình này.”

      “... Tùy .” Hà Nhạc Nhạc cầm máy chụp ảnh đứng dậy muốn về phòng ngủ.

      Phạm Tư Nghị tiến lên hai bước bắt lấy cánh tay , “…” cũng biết bản thân muốn làm cái gì, nhưng, nhưng chính là chịu nổi thái độ lạnh như băng của như thế!

      thường xuyên bị người khác làm như vậy sao? Cũng đúng, Thân Đồ Mặc đắc tội ít người, phải bị ‘làm’ thành thói quen rồi chứ? Cho nên mới bình tĩnh như thế?”

      “…”

      “Tôi đoán đúng rồi? Vậy chắc là cũng ngại lên giường với nam nhân khác ? Muốn thử chút hay , xem tôi với Thân Đồ Mặc ai có thể làm cho vừa lòng hơn?”

      “... Nếu , tôi liền báo cảnh sát.”

      Phạm Tư Nghị cắn răng. Như vậy cũng tức giận? rốt cuộc có phải người bình thường hay ?

      Cánh tay dài vung lên, ôm vào trong ngực, nắm máy ảnh vướng tay cầm trong tay ném ra ngoài cửa sổ sát đất, cúi người hôn lên môi ──

      “A ──” Phạm Tư Nghị bị đau hô tiếng đẩy Hà Nhạc Nhạc ra, che môi thiếu chút nữa bị cắn nát. “ ── ”

      Trong ánh mắt căm giận của , Hà Nhạc Nhạc lại quay người ra ngoài cửa sổ, thăm dò nhìn xuống hồ bơi dưới biệt thự ── nhảy xuống.

      “Hà tiểu thư!” Quản gia kinh hô.

      Bất chấp thân thể đau đớn, Phạm Tư Nghị ba bước cũng làm thành hai bước chạy đến bên ngoài biệt thự, nhìn Hà Nhạc Nhạc từ trong hồ bơi lao ra nhặt máy chụp ảnh.

      Hà Nhạc Nhạc cầm máy chụp ảnh tới ban công phòng khách, vào trong, thân thể vẫn luôn đè nén sợ hãi, tức giận, uất ức cuối cùng cũng bộc phát ra.

      Nhận khăn mặt quản gia đưa đến, gắt gao nhìn chằm chằm Phạm Tư Nghị có chút thất thố.

      Nhẫn nại, nhẫn nại, nhẫn nại! Đây là chuyện duy nhất học được khi sống đến bây giờ! Nếu như kết quả của nhẫn nại là nhẫn nhịn nữa, nếu như kết quả của nó là ngừng bị thương tổn, ngừng nhìn thấy người tốt bị hãm hại xấu xa, vậy còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể ── cá chết lưới rách!

      ra rất bé, rất nhiều người thể trêu vào, thậm chí trốn cũng trốn nổi, vậy muốn thử xem, chọc giận ! Trời báo ứng như thế nào?

      Hà Nhạc Nhạc cười lạnh tiếng: “Muốn tôi điều kiện phải ? Tốt, vậy chơi trò chơi với tôi được ?”

      “…”

      “Sợ?”

      “Hừ… Chê cười. Chơi cái gì? SM?” Cuối cùng… cũng giống người bình thường rồi.

      “… sai biệt lắm.”

      Khi Hà Nhạc Nhạc sai biệt lắm’, Phạm Tư Nghị cười nhạt; cho đến khi Hà Nhạc Nhạc lễ phép hỏi rồi trói chặt tay chân , cũng thoáng do dự mà thôi. tin này có thể chơi ra cái dạng gì, lại càng tin dám làm gì !

      Cho đến khi dùng băng dán gắt gao quấn lấy cả người , kéo vào bồn tắm bắt đầu mở nước, mới cảm giác được ổn!

      muốn làm cái gì!”

      “... Cho trải nghiệm chút cảm giác mạng của bản thân bị người khác giẫm lên.”

      ! Đáng chết! Buông ra!” thực ngốc! căn bản chính là người điên mà!

      “Ngày hôm qua tôi cũng với lời giống như vậy.”

      ! dám!”

      Mực nước trong bồn tắm dâng lên từng chút .

      “Hà Nhạc Nhạc! là người điên! ── ”

      Hà Nhạc Nhạc dùng khăn mặt chụp lên miệng .

      Khi mực nước dâng lên tới chóp mũi làm giãy dụa, lại đổ bớt nước , rồi mới thêm nước lần nữa…

      Phạm Tư Nghị gian nan ngẩng đầu, cố gắng hít thở, thể tin được này dám ác độc tra tấn như thế!

      Mười phút sau, nhìn vẻ mặt thống khổ thể được của , Hà Nhạc Nhạc đột nhiên bừng tỉnh.

      Trời! , làm cái gì vậy!

      ! Đây… phải là làm.

      thể, được! thể buông tha để… bản thân bị oán hận bắt giữ! Mặc kệ gặp chuyện gì, mặc kệ gặp người như thế nào, thể để cho bản thân sống trong cảm xúc trả thù được! Đây là chuyện duy nhất mà kiên trì trong mười mấy năm qua! Điều duy nhất để khẳng định bản thân, chỗ duy nhất mà thích ở bản thân, thể đánh mất! thể bỏ được!

      Nhanh chóng tắt vòi nước , đỡ thân thể Phạm Tư Nghị lên, Hà Nhạc Nhạc lấy kéo, cẩn thận cắt băng dán người . Phạm Tư Nghị cũng thực ăn đau khổ nhưng lại nghẹn bụng lửa giận khôi phục tự do trong nháy mắt kéo khăn mặt che miệng, bàn tay to mau lẹ nắm lấy tóc Hà Nhạc Nhạc.

      “Ốc Ngươi Tư!” Hà Nhạc Nhạc hô to tên quản gia cầu cứu. (Tên gì lạ quá)

      Phạm Tư Nghị học theo nhét vải vào miệng , “Trước khi có người tới cứu , đủ cho tôi làm vài lần rồi!”

    4. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      chủ nhật mình đăng 4 chương bù cho t7 nhé :yoyo60:

    5. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 181: Ngành có tai nạn cao

      bàn tay của nam nhân có thể đè ép hai cổ tay của gắt gao đất, hai chân bị đầu gối của chen vào bắt buộc phải mở ra thể khép lại, dùng hết sức lực giãy dụa cũng thể ngăn được cởi quần áo của . Mắt thấy nam nhân nới lỏng thắt lưng, mặt tức giận cởi quần lót ẩm ướt của ra, Hà Nhạc Nhạc đột nhiên buông lỏng sức lực toàn thân, hề giãy dụa nữa.

      Phạm Tư Nghị hừ lạnh tiếng, “Thông suốt?”

      Hà Nhạc Nhạc nhìn thẳng vào hai tròng mắt , nháy mắt cũng nháy, cho đến khi quên mất động tác trong tay, nhìn thẳng bất ngờ trong lòng .

      có sợ hãi, có oán hận, có cầu xin, giờ phút này chỉ có thể mặc xâm lược kia, trong con ngươi trong suốt chỉ có thương hại và miệt thị trắng trợn!

      miệt thị và thương hại ?

      Cầm lấy hai cổ tay thô bạo nhấc thân thể lên, đem tựa lên trước gương trong phòng tắm, làm cho nhìn thấy dáng vẻ chật vật của chính mình.

      “Ngẫu nhiên chơi trò cưỡng gian, có phải rất kích thích hay ?”

      Hà Nhạc Nhạc thèm che giấu châm chọc trong đôi mắt sáng, Phạm Tư Nghị nổi giận hết sức, Hà Nhạc Nhạc tranh thủ đá mạnh vào cái gương trước mặt, toàn bộ người ngã nặng về phía sau.

      Gương vỡ nát, Phạm Tư Nghị bị đẩy lui về sau mấy bước lấy lại thăng bằng, Hà Nhạc Nhạc nhân cơ hội giãy ra, nhưng có trốn về phía cửa phòng tắm, mà là lao thẳng tới phía trước nhặt mảnh gương vỡ lên, xoay người đối mặt với Phạm Tư Nghị, thong dong lấy khăn mặt trong miệng xuống.

      Máu tươi từ bàn chân và trong bàn tay chảy ra, vậy mà giống như cảm giác thấy đau đớn, vẻ mặt lạnh lùng hề sợ hãi nhìn nam nhân mạnh mẽ cường tráng cách xa.

      “Hừ, cảm thấy chạy thoát hả? Cho dù hôm nay chạy thoát, ngày mai, ngày kia, tôi có rất nhiều thời gian có thể chơi cùng . phải lúc nào cũng có người có thể cứu , hay là, tính mỗi ngày đều chuẩn bị vật cặn bã như thế này để phòng thân?”

      “Tôi trốn.” Máu tươi từ trong bàn tay nhắn non mịn của chạy ra hội tụ cùng với máu tươi dưới chân họp lại chỗ, tràn dọc theo đường hoa văn gạch men tựa như bức họa diễm. “ có rất nhiều thời gian để lãng phí, nhưng đáng để tôi phải lãng phí chút thời gian nào. có thể làm chuyện muốn, mà tôi… chỉ cần còn chưa chết, tôi chắc chắn làm cho phải trả giá! Chuyện mua bán có lời như vậy, tôi xem Phạm tiên sinh suy nghĩ như thế nào!”

      “. . .” Phạm Tư Nghị nhìn ánh sáng lạnh phản xạ trong mảnh gương, nhìn khuôn mặt nhắn ngạo nghễ bất khuất của , cảm giác thất bại vô lực lan khắp toàn thân.

      Cuối cùng nhìn Hà Nhạc Nhạc liếc mắt cái, Phạm Tư Nghị xoay người về phía cửa phòng tắm, nhưng mới vừa ngừng bước lại ── quần trượt xuống dưới. Cắn răng nhấc quần lên cài thắt lưng lại, Phạm Tư Nghị toàn thân ẩm ướt ra ngoài.

      Quản gia Ốc Ngươi Tư mơ hồ nghe được động tĩnh chạy tới khách sạn kinh ngạc nhìn Phạm Tư Nghị qua bên cạnh, suy tư lát chạy nhanh vọt vào phòng tắm ──

      “Hà tiểu thư! Nga! Trời ơi! Hà tiểu thư. . .”

      Ngày 8 tháng 10, mưa to đến.

      “Thực xin lỗi… làm chậm trễ công việc của các .” Hà Nhạc Nhạc ngồi ở đầu giường, nhìn Tần Chi Tu và Mục Duy ngồi bên cạnh, trong lòng trừ áy náy còn có chút gì đó… muốn đối mặt.

      Ngày hôm qua sau khi Phạm Tư Nghị rồi, Ốc Ngươi Tư nhìn thấy bộ dáng vội vã kêu cấp cứu và báo cảnh sát. Vết thương tay nghiêm trọng lắm, chỉ có miệng vết thương chân có chút sâu, nhưng hai ngày bị ép buộc cộng thêm mất máu, làm cho sốt cao hôn mê cả ngày, nửa đêm mới tỉnh lại.

      Buổi sáng, cảnh sát đến làm ghi chép, rất đau đầu kể lại mọi chuyện xảy ra.

      Ba tháng, ba lần vào bệnh viện, ba lượt ghi chép, ra làM quản lý nhà trọ cũng là ngành có nguy cơ tai nạn lao động cao như vậy… Hà Nhạc Nhạc cười khổ hài hước nghĩ.

      “Chuyện em nên xin lỗi phải chuyện này.” Mục Duy cau mày, đôi môi lạnh lẽo cứng rắn buộc chặt. “Vì sao ngày đầu tiên gì cả?”

      Hà Nhạc Nhạc mím môi, cúi đầu .

      Hai tay vây lấy bàn tay quấn băng gạc của , trong mắt đẹp của Tần Chi Tu cũng lên tia sáng đồng ý. “Em nên cho chúng tôi biết.”

      “Em sao lại…” Nhìn bộ dáng Hà Nhạc Nhạc, Mục Duy khẽ thở dài, để cho bản thân bình tĩnh lại. thể gấp, thể gấp, còn chưa học được cách ỷ lại vào người khác, điểm đó gấp cũng được. “Cậu ở cùng Nhạc Nhạc , tôi gọi điện thoại.”

      “Ừ.” Tần Chi Tu đáp.

      “Tần tiên sinh ── ”

      Tần Chi Tu méo mó đầu, “ nghĩ, ít nhất chúng ta là bạn.”

      “. . . Chi Tu, ” Hà Nhạc Nhạc có chút quen sửa miệng, “Vậy việc chụp ảnh kia làm sao đây?”

      sao, Mục Duy có biện pháp.” Tần Chi Tu mỉm cười, “Ăn trái cây ?”

      Hai ngày quay phim chụp ảnh hoàn thành nửa tiến độ, mấy ngày nay lại còn mưa to, các nhân viên công tác chỉ có thể về nước trước để chờ sắp xếp, sau đó là vòng luyện tập tuyên truyền rồi công bố, thời gian rất nhanh, vậy mà Tần Chi Tu nóng nảy chút nào, giống như căn bản phải album của vậy.

      muốn ăn.”

      “Vậy… ngủ lát?”

      Hà Nhạc Nhạc lắc đầu, “Có thể. . . Hát bài cho em nghe ?”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :