1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

NHÀ TRỌ CỰC PHẨM [Hot 18+] - Giang Sơn Đa Tiêu (đã hoàn trong VIP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 61: Ngoài ý muốn lại sa vào
      Editor: Yenhi


      Mục Duy dựa vào giường, nhìn hình ảnh an tĩnh ngủ màn hình di động, ngón tay chạm vào khóe miệng lúccô nở nụ cười ấm áp trong veo.




      Ba ngày này, trong thân thể đau đến mức chết lặng.




      Trước kia nghe người ta đến cảm giác đau lòng, làm ra vẻ là người đa tình, tại mới biết được, thân thể, trái tim, thậm chí các giác quan, mặc dù có ngoại lực vẫn có thể đau đớn muốn chết.




      Vết thương bên ngoài người cũng thể so sánh với vết thương trong lòng, căn bản đáng giá để nhắc tới.




      Đau đến mức làm cho bỏ qua việc bị người ta đánh mông vô cùng nhục nhã.




      Mà việc tra tấn đau đớn ba ngày nay, biết là từ đâu.




      Lần này , đụng phải chuyện lớn rồi.




      Ba ngày trước, khi trơ mắt nhìn điên cuồng, trong lòng tràn đầy bối rối; khi nhìn thấy nước mắt rơi dứt, trong lòng giống như bị đao chém, cũng phát ra.




      , Mục Duy, tình thánh trong vạn bụi hoa thân dính lá, bồ công khắp nơi tìm kiếm con mồi, bị lật thuyền.




      là châm chọc.




      Ngay cả khi lý trí thừa nhận, nhưng thân thể đau đớn thể tự lừa dối mình nữa.




      Nhất là khi tận dưới đáy lòng, thừa nhận bản thân mình đặt này vào trong lòng, gần như được thả lỏng, hoàn toàn bị cái tên là “Hà Nhạc Nhạc” giống như lốc xoáy cuốn vào trái tim .




      Mỗi lúc mỗi nơi, trong đầu trong ánh mắt của , trừ ra, chứa được thứ gì khác nữa rồi, loại việc ly kỳ này, trước nay chưa từng có cảm giác giống vậy, làm cho đau lòng phát điên, nhưng đó là… cảm giác hạnh phúc sao?




      giống như người biết mùi vị gì hết, đột nhiên có ngày biết đến chút vị mặn, chỉ có chút, hơn nữa chính là vị mặn thản nhiên ấy, lại… làm cho người ta nghĩ cả đời, nếu như được hưởng tiếp, chỉ sợ sống bằng chết.




      Rốt cuộc là từ khi nào bắt đầu quyến luyến hương vị của ?




      Lần đầu tiên thấy , là lúc bình tĩnh khác thường.




      Dẫn gặp Nguyễn Lân, là lúc ngọt ngào ngâm ?




      Lúc vạch trần bản thân, vừa nhu nhược lại vừa kiên cường?


      nằm ở dưới thân , thống khổ nhưng cũng oán hận?




      biết, chỉ biết là, bây giờ rất muốn nhìn thấy dáng vẻ ngọt ngào tươi cười của . Rất muốn rất muốn, giống như kẻ nghiện thèm thuốc phiện.




      Nhưng mà, đánh mất cây thuốc phiện của . đánh mất nụ cười trong sáng nhất thế giới này, nụ cười nhàng, mềm mỏng, nụ cười thỏa mãn giống như có được hạnh phúc toàn thế giới.




      Ba ngày qua, cuối cùng cũng ngưng khóc, mặt vẫn có biểu cảm gì, đêm khuya, giả bộ ngủ, lẳng lặng ngồi ở ban công, để mặc cho nước mắt đong đầy gò má, vẫn như trước có thái độ gì khác thường, cũng giống như lần trước ở bệnh viện im lặng khóc bi thương.


      Có, cũng chỉ có tuyệt vọng.




      như vậy, lần đầu tiên làm cho ý thức được ── là ma quỷ vạn ác.




      “Hà Nhạc Nhạc…” – Muốn làm cái gì, cái gì cũng được, chỉ cần có thể tươi cười như trước, cái gì cũng làm.




      Thân ảnh run rẩy ban công đứng lên, về phía .




      Hà Nhạc Nhạc lạnh lùng nhìn Mục Duy dựa vào giường.




      thực tế, trước mắt là hình ảnh cực kỳ buồn cười ── thân hình cao lớn của đàn ông trần trụi dựa vào giường, tay phải, chân trái bó thạch cao, người, đầu quấn đầy băng gạc, nhưng mà nhìn đến cái mông của , chỗ lớn chỗ hồng hồng, máu rỉ ra ngoài vết thương chỗ da thịt xanh tím lộ ra, toàn thân chỗ lành lặn.




      xác nhận, đụng vào Linh Vũ là gã vận chuyển hàng hóa lái xe sau khi say rượu, đúng là có quan hệ gì với Mục Duy, ngược lại người đưa Linh Vũ đến bệnh viện là Khải Tát cùng với người ở lại trường - Ngả Đức Mông mới là bạn của Mục Duy.




      Mục Duy chỉ mới nghĩ là, gọi bạn dọa Linh Vũ chút, hai người kia đều là tay đua xe chuyên nghiệp, tuyệt đối xảy ra chuyện gì.




      Tuyệt đối xảy ra chuyện?




      cũng biết, chiếc xe vận chuyển hàng hóa kia ra là xe vận chuyển hàng hóa chất lượng hàng đầu, Linh Vũ vừa được Khải Tát ôm ra khỏi xe, sau lưng xe của Linh Vũ bị xe vận tải phía trước đụng vào, biến thành đống sắt vụn.




      Ngày đó, trường cố đứng buổi chiều, trong đầu vô số lần ra cảnh tượng Linh Vũ ở bên trong xe như thế nào.




      vốn nghĩ … Đây là do Mục Duy trả thù .




      muốn biết, chọc phải , Linh Vũ lúc nào cũng có thể chết cách bi thảm nhất, thảm thiết nhất, tuyệt đối có cơ hội cứu vãn!




      Khi đó, rất muốn giết !




      Cho dù tại biết chân tướng, vẫn thể tha thứ.




      Mục Duy chỉ “Thầm nghĩ” gọi bạn dọa Linh Vũ, “Dọa thôi” … chỉ là “Dọa thôi” ! Chỉ là lái xe dọa người! Ở đường cao tốc dọa người! Ở địa điểm rất có thể xảy ra tai nạn mà dọa người! Còn “Tuyệt đối được” để cho ấy gặp chuyện may!




      A… Chỉ có mới biết làm như thế nào mới để Linh Vũ tuyệt đối gặp chuyện may.




      Cho dù sắp xếp tốt rồi, cho dù Mục Duy muốn thương tổn Linh Vũ, nhưng nhiêu đó cũng đủ, chỉ có biện pháp để chắc chắn Linh Vũ xảy ra chuyện may bởi vì mà thôi.




      Chỉ cần, Linh Vũ có người bạn là tốt rồi.




      nên có bạn.




      Mục Duy thấy đến gần, nghĩ muốn di chuyển, lại bị Hà Nhạc Nhạc đè lại.




      “Vết thương vỡ ra.” Giọng Hà Nhạc Nhạc lạnh như băng.




      Mục Duy thở dài, đương nhiên biết, “Thực xin lỗi, tôi cam đoan tuyệt đối làm chuyện thương tổn đến bạn cùng người nhà của , cũng thể … Đừng khóc.”




      Khóc? có khóc sao? Hà Nhạc Nhạc sờ sờ hai má, “Tôi khóc.”




      “Tôi là, sau này cũng đừng khóc.” Mục Duy lúc khỏi có chút chột dạ.




      “… uy hiếp sao?”




      ──” tức giận vừa bùng lên, nhưng nhìn thấy ánh mắt ngay lập tức liền hết giận, “Tôi để ai thương tổn em đâu, bao gồm cả bản thân , vì thế… Đừng khóc nữa.”


      Lời của tác giả: Tốt lắm ~~ Mục Duy hoàn toàn là bi kịch ~~ ra Mục Duy vẫn rất rộng rãi ~ phát liền thừa nhận ~~ ha a ha ha ha ha ha ~~ khụ khụ ~~ sau này cũng chỉ có thể bị ngược … Hì hì hì hì hì hì ~~

      Last edited: 1/7/19

    2. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      ta nghi tiểu Nhã trong ký ức của NN là Đỗ Nhã, thanh mai trúc mã của Tần Chi Tu
      :yoyo62: miệng người đáng sợ
      Ốc sên tìm chỗ trú mưaYenhi thích bài này.

    3. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      @AChu hôm qa cố gắng đọc gần hết, Đỗ Nhã thực ra tên đúng là Đỗ Vi cơ, còn tiểu Nhã bạn Nhạc Nhạc sau này xuất tên là Thôi Nhã Nhiên bạn ui :063:
      Last edited: 16/6/18
      AChu thích bài này.

    4. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180


      Chương 62: Sau này theo tôi
      Editor: Yenhi


      “Hồi nãy, Nguyễn Lân tìm em.” - Lúc ăn cơm chiều, Mục Duy đột nhiên .




      Nguyễn Lân? Hà Nhạc Nhạc dừng chút, đểbát cơm xuống, tìm di động củamình, côđã để im lặng vài ngày nay, vậy mà vẫn còn pin.




      Lúc này trốn tránh cũng giải quyết được vấn đề, suy sút ba ngày, nên tỉnh lại.




      Theo cá tính của Linh Vũ, nếu như đột nhiên đoạn tuyệt quan hệ với ấy, Linh Vũ nhất định nghi ngờ, bằng chậm rãi lạnh nhạt dần.




      Điện thoại của Nguyễn Lân bây giờ chuyển tin nhắn thoại, chắc vẫn còn quay phim, Hà Nhạc Nhạc soạn cái tin nhắn hỏi thăm gửi qua, liền cất di động tiếp tục cho Mục Duy ăn cơm.




      “…” Gọi điện trả lời Nguyễn Lân quan trọng hơn việc đút tôi ăn cơm hả? - Mục Duy cố nén khó chịu, tay trái cầm lấy chiếc đũa tự bản thân ăn cơm.




      thuận tay trái, nhưng tay trái của so với tay phải của người bình thường càng linh hoạt hơn.




      Hà Nhạc Nhạc nhìn sử dụng tay trái linh hoạt, chậm rãi thu hồi thìa cơm.




      Bản thân ăn hai miếng, Mục Duy liền hối hận, trộm liếc Hà Nhạc Nhạc cái, thấy lẳng lặng nhìn , trong lòng khỏi nhảy lên.




      tức giận đúng ? là, đầu óc bị co rút rồi! Lỡ đóng giả nhiều ngày như thế!




      “… Hay là emtới đút tôiđi, tôi nằm úp thuận tiện lắm.”




      “…”




      Hà Nhạc Nhạc lần nữa cầm lấy thìa cơm, tiếng chuông di động lại đột nhiên vang lên.




      “Nguyễn tiên sinh?”




      “Kêu Nguyễn Lân.”




      “… Nguyễn Lân.”




      “Em… sao đúng ?”




      “…” Hà Nhạc Nhạc hơi hơi nhắm mắt, khóe miệng cong lên chút ý cười tự giễu.




      Bây giờ điều muốn nhất, chính là quan tâm của người khác.




      Bản thân yếu đuối, luôn khát khao ấm áp từ người khác, như thế chỉ đem đến gánh nặng cho người quan tâm đến .




      Thời gian ba ngày này suy nghĩ ràng, con đường sau này, đều phải mình, cho dù lại đơn, lại thương tâm khổ sở, cũng dựa vào bất kì ai khác.




      “Tôi sao. Cám ơn quan tâm.”




      ?”




      “Đúng vậy, Nguyễn tiên sinh.”




      “Em ── buổi tối về, tốt nhất em đừng có giấu diếm chuyện gì cả.”




      ràng là lời uy hiếp nhưng lại mềm mỏng như thế, giống như cuộc trò chuyện giữa hai người bạn.




      Hà Nhạc Nhạc bỗng nhiên rất bội phục người đàn ông bên kia di động ── người đàn ông này, vì nghiệp diễn viên của mình, ngày qua ngày đấu tranh, cố gắng che giấu tính tình thực của mình, chỉ cần ra khỏi nhà trọ quyết thả lỏng bản thân mình.




      Nếu như cũng có chút nghị lực giống ── nhất định kiên cường hơn nhiều.




      , cho dù chỉ có mình, cũng nhất định có thể tự làm chủ trái tim, hạnh phúc mà sống!




      là Nhạc Nhạc, Hà Nhạc Nhạc!




      “Hà Nhạc Nhạc… Em thích Nguyễn Lân sao?” - Mục Duy gằn giọng hỏi.




      Hà Nhạc Nhạc cúi đầu thản nhiên liếc mắt nhìn cái, “… Nếu như là so theo với , vậy đúng.”




      “Em── ”




      Tám giờ hai mươi tối, Hà Nhạc Nhạc ở phòng bếp thu dọn, khi nãy nhắn tin hỏi Nguyễn Lân muốn chuẩn bị đồ ăn cho hay , Nguyễn Lân trả lời hai chữ, làm cho biết gì nữa ── “Muốn, em.”




      Nhưng, cũng có thể hiểu tí … Hà Nhạc Nhạc hơi đỏ mặt nghĩ, dù sao Nguyễn Lân cũng tham gian tổ làm phim tuần rồi.




      Dưới nhà trọ có tiếng xe chạy vào, Hà Nhạc Nhạc vội vàng lấy tạp dề xuống, rửa tay ra phòng bếp.




      ra ngoài nhìn thử nhưng lại hơi bất ngờ, phải Nguyễn Lân trở về, mà là ──




      “Thân Đồ tiên sinh?” - phải tuần sau mới trở về sao?




      “Ánh mắt của tại sao lại như vậy?” – Ánh mắt lợi hại sau gọng kính vàng như có mũi băng nhọn lướt qua…


      “Tôi…”




      Phòng ngủ Lầu 5.




      Thân Đồ Mặc mặc bộ áo ngủ màu đen ngồi ở sô pha lật xem văn kiện, ánh mắt thỉnh thoảng lướt qua bóng dáng kiều mỹ của sửa sang lại ra giường.




      tóc dài hơi ẩm ướt, có chút lộn xộn lẫn ở trong bộ quần áo mỏng manh màu trắng, ở bên dưới… mảnh vãi.




      “Lại đây.”




      Hà Nhạc Nhạc đổi xong ra giường, chân nhàng đến chỗ Thân Đồ Mặc.




      Hồi nãy ở phòng tắm làm… làm lần, bây giờ chân còn mềm nhũn…




      Thân Đồ Mặc lấy cái kẹp mở văn kiện, lấy mắt kính xuống, hơi hơi ngẩng đầu nhìn Hà Nhạc Nhạc, tư thế uy nghiêm lơ đãng biểu lộ ra: “ lên.”




      Hà Nhạc Nhạc cắn cắn môi, cúi người kéo lấy đai lưng áo tắm của , trơ mắt nhìn côn thịt của dâng trào thị uy ở trước mặt .




      Nhịn được nuốt nuốt nước miếng, hai chân quỳ đứng bên cạnh người , tay giữ lấy vai , tay kia giúp đỡ côn thịt to phỏng tay, chậm rãi ngồi xuống…




      “Ừ…” Bởi vì làm qua lần, trong cơ thể vẫn còn ướt át, lần này nuốt côn thịt xuống so với vừa nãy thuận lợi hơn rất nhiều, nhưng mà cảm giác ăn vào no trướng khó chịu vẫn làm cho cố gắng thả chậm tốc độ, nửa ngày cũng chỉ vào được nửa.




      Thân Đồ Mặc hai tay dùng sức chút, trong chốc lát quần áo người Hà Nhạc Nhạc liền mất , lộ ra cặp vú to tròn và vùng bụng trắng mịn.




      Hai tay vòng ở eo của , lấy tốc độ chậm khẽ vuốt lên, giống như là dùng hai tay đo đạc toàn thân bé của .




      Khi hai đầu ngón tay của lướt qua đầu vú sưng đỏ của , Hà Nhạc Nhạc nhịn được ưm tiếng, cả người run rẩy đè nén, dưới thân lại thể ngồi xuống lần nữa.




      Khóe miệng người đàn ông lên chút ý cười nghiền ngẫm, kiềm thắt lưng chậm rãi dùng lực áp xuống côn thịt nóng bỏng của .




      “A… Chờ, đợi chút! Thân Đồ tiên sinh, a a…” - Toàn bộ… vào!




      Hà Nhạc Nhạc khóc ra nước mắt, thân thể bị chống đỡ thể động đậy, quá nhiều cảm giác tê dại thần kỳ tụ lại dưới thân, làm cho cứ nghĩ dừng lại như vậy, nhưng lại có chút khát vọng càng nhiều kích thích hơn nữa…


      “Vì sao khóc.” - Thân Đồ Mặc đột nhiên hỏi.

      Last edited: 1/7/19

    5. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 63: Tiểu biệt thắng tân hôn

      Hà Nhạc Nhạc cả kinh, “Tôi ── có chuyện gì…” - nhàng nâng mông, chậm rãi lên xuống, cũng dám nâng lên nhiều lắm, nhưng mà biên độ ma sát giống như thế này cũng làm cho ý chí của ở tại chỗ kích thích bén nhọn liền quăng mũ cởi giáp đầu hàng.

      “Nga…” - điệu dần dần cao lên.

      Trái tim căng thẳng, Hà Nhạc Nhạc sắc mặt khỏi có chút trắng bệch… Tính theo trình độ nào đó, so với Mục Duy, càng sợ hãi Thân Đồ Mặc hơn. - “ … A ── ”

      Nam nhân đột nhiên hung hăng đâm về phía trước xâm nhập vào .

      có thể lựa chọn hoặc là , nhưng dám lừa gạt tôi, dậy nổi.”

      Thân Đồ Mặc ôm đứng lên, đến giường, nghiêng thân thể của , nâng chân của lên cao để đầu vai, làm cho thắt lưng nhàng cùng mông của , những nơi bí hoàn toàn ra ở dưới thân .

      “Thân Đồ tiên sinh, tôi… Ách ── ”

      Hung khí toàn bộ rút ra, đứng vững trước hoa miệng của , “Ừ?” Lại xuyên vào mạnh.

      “A ── xin, ── ”

      “… Tôi làm gì có lúc nào qua?”

      “A a ── ”

      Tư thế nằm nghiêng làm cho nửa người trở xuống hoàn toàn thể dùng sức, chỉ có thể dựa vào chỗ hoàn toàn xâm nhập vào cơ thể trong nháy mắt, cơ bắp bủn rủn càng làm cho chỗ xấu hổ giữa hai chân càng thêm mẫn cảm, côn thịt của như gió lốc mỗi lần rút cắm đều sáp nhập sâu tới nơi tận cùng, làm cho hoa huyệt đều căng ra, toàn bộ trong ngoài mật huyệt chỉ có thể vô lực kháng cự, hèn mọn đón ý hùa theo dâm uy của , eo vặn vẹo như sóng, giữa hai chân theo mỗi lần cao thấp công kích xuống mà vẩy ra mật nước, thấm ướt ra giường vừa đổi …

      Nam nhân nắm giữ hoàn toàn quyền khống chế, cường hãn ra vào, tốc độ hung mãnh ma sát cùng với thân thể bé lên xuống điên cuồng cơ bản phải cùng cấp bậc, bên trong hoa huyệt mỗi tấc thịt mềm đều có thể tinh tường cảm giác được chúng nó bị côn thịt tráng kiện hành hạ ma sát gắt gao như thế nào, côn thịt cực đại kia như thế nào lần lượt đâm xuyên thấu qua vách tường thô bạo xâm nhập vào tử cung nho của ──

      “A… Tôi, a ──” xen lẫn khoái cảm tê mỏi theo mỗi lần ra vào mật huyệt làm cho toàn thân như vũng nước. Cảm giác làm cho người ta điên cuồng mê luyến như vậy lại rất thoải mái…

      “Đừng, nhanh… A! Xin …” Hà Nhạc Nhạc thở phì phò dồn dập, cố gắng hết sức áp chế căng thẳng do cao trào.

      “Rè rè rè, trong lúc đó người ở đâu…” – tiếng chuông điện thoại reo vang - Hà Nhạc Nhạc vốn khẩn trương đến mức tận cùng của thân thể lại bị kích thích bởi tiếng chuông, nhất thời run rẩy, hai tay gắt gao bám lấy ra giường, cổ họng bật ra tiếng kêu cao vút. Làm cho nam nhân người càng thêm hưng phấn, động tác dưới thân có lúc nào dừng lại, cuối cùng thấy thể chống đỡ thân thể nữa, mới để chân xuống, làm cho quỳ đứng ở trước người đưa lưng về phía , ôm thân hình mảnh mai của , hai tay cầm hai vú của xoắn , khẽ cắn vào cái cổ mảnh mai của phía dưới lại dùng sức xâm nhập vào hoa huyệt ẩm ướt trơn trượt ngừng co rút đến mất hồn.

      “Thân Đồ tiên sinh… Điện, điện thoại… A ── ”

      “Hình như tại còn chuyện gì quan trọng hơn phải .” - tay trượt xuống, nhéo vào hạt châu khéo léo yếu ớt cái, tay kia đầu nhũ hoa phấn nhọn nhẫn tâm nhéo .

      “A a a ── , phải, là, Nguyễn, Nguyễn Lân tiên sinh ── ”

      Bàn tay to khẽ xoay đầu của qua, nam nhân cúi đầu dùng miệng che lại điều muốn .

      “A ừ…” Tiếng rên rỉ mềm dẻo giống như làm nũng theo đôi môi đỏ tươi của ngừng tràn ra, mang theo ba phần dâm mỹ, ba phần mảnh mai, ba phần thuần khiết, còn có phần khiêu khích mị hoặc, kích thích nam nhân ngừng tăng thêm xâm nhập đến đỉnh!

      Lần thứ hai ‘làm’ luôn luôn dài, Hà Nhạc Nhạc từ lúc nửa đường buông khí giới đầu hàng, nhưng như vậy đối với nam nhân mà , ở tại thời điểm làm tình vĩnh viễn có chuyện nộp vũ khí đầu hàng.

      Liên tiếp cao trào làm cho Hà Nhạc Nhạc cả người cùng mỗi tế bào của cơ thể giống như ngâm ở trong khoái cảm tê dại, cố tình tay của còn để ở chỗ có thể làm cho như bị điện giật mang đến kích thích cường đại, vậy còn biết thoả mãn đâm mạnh côn thịt mang đến cho cảm xúc kinh người.

      “Ách a a a ──” đáng sợ nhất vẫn là vào lúc trước khi nam nhân thoả mãn đâm chọc đến điên cuồng, nhiệt độ nóng bỏng như vậy làm do giống như bị bỏng, lực đâm mãnh liệt như vậy chút lưu tình nào xâm chiếm , làm cho từng cái lỗ chân lông của tiết ra mồ hôi tinh tế như khóc, cả người giống như rơi xuống ở giữa trung bị ngàn vạn người ngựa dẫm đạp qua, thống khổ cùng cực độ khoái cảm như vậy giống như gió thổi cuồng dã lan khắp toàn thân, làm cho thét chói tai đến hỏng mất, rơi thẳng vào vực sâu!

      … Nếu như phải mười giờ muốn ăn cơm, chút nghi ngờ có thể chơi như thế cả đêm.

      “Tôi, tôi chuẩn bị đồ ăn cho ...”

      “… ngủ lát .” - Thân Đồ Mặc nhìn , đứng dậy phủ thêm áo ngủ ra ngoài.

      Hà Nhạc Nhạc cố gắng đứng xuống giường, dựa vào tủ áo lúc lâu, cơ bắp dưới chân mới chậm rãi thích ứng đứng lên, lấy di động trong túi quần ra, năm cuộc gọi nhỡ liên tiếp tất cả đều là Nguyễn Lân.

      Bấm nút gọi lại ── “Alo?”

      - Nguyễn Lân: “Ở đâu?” ---- “Tôi, tôi ở chỗ Thân Đồ tiên sinh.”

      - “… Xuống dưới.”

      Lời của tác giả: Khụ khụ ~~~ chương này đừng nghĩ cái gì ~~ báo trước… Thân Đồ có mang nữ nhân trở về… đôi tỷ muội…

      Editor: Yenhi
      Last edited: 12/7/18

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :