1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

NHÀ TRỌ CỰC PHẨM [Hot 18+] - Giang Sơn Đa Tiêu (đã hoàn trong VIP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 153: Thoải mái phá kén

      “Trừ phi cái gì?”

      “Trừ phi. . . Có món ăn ngon, so với tất cả đồ ăn trong thiên hạ có nhiều hương vị làm cho người ta say mê, ỷ lại, thậm chí là nghiện!”

      “── thứ này rất ràng là có tồn tại.” Quý Tiết tiếp.

      “A. . . Vẫn luôn tồn tại, chính là đám người lãng tử bình thường cả đời cũng gặp được, nếu đụng phải cũng như thói quen dễ dàng bỏ qua. Huống hồ, loại nữ nhân thế này nam nhân khác rất quý trọng, đám lãng tử muốn tranh muốn cầu đều thể, vì thế lãng tử đa số vĩnh viễn vẫn là lãng tử.

      “Vậy sao? phải cũng là lãng tử hồi tâm sao?” “Tôi? Thế giới này có được vài lãng tử có thể may mắn như tôi, tôi ── gặp được tốt nhất thế giới này, tôi dùng cả đời để săn ấy.”

      “Đó là… nữ nhân như thế nào?”

      “... có cách nào được, nếu như cậu có thể gặp được hiểu thôi.”

      “Thần kỳ như thế?” tin.

      nên như vậy… kia làm cho cậu muốn đem chính mình băm ra đưa cho ấy ăn luôn.”

      “Khụ. . . Vậy tôi cầu thượng đế vĩnh viễn đừng để tôi có cơ hội gặp được như thế! Thượng đế phù hộ!”

      Thượng đế phù hộ. . . Cười khổ, phải là tín đồ của chúa a, nên ràng Thượng đế nghe thấy lời cầu nguyện của .

      Ngồi dậy, lấy thuốc lá đầu giường ra, hít sâu ngụm, thở ra làn sương.

      Thân Đồ, em tốt của , ra từ trước tới nay đều lừa mình dối người sao?

      còn tưởng rằng bản thân tục tằng hẹp hòi như vậy, cho dù từ bị người lớn so sánh với Thân Đồ, vẫn luôn nghĩ bản thân cần cũng ngại, có thể là tối hôm qua bị chọc giận nên trong nháy mắt đáy lòng rất ràng ── đúng.

      sợ hãi thất bại bởi vì Thân Đồ. Thân Đồ chắc là biết từ lâu rồi… vì thế từ Thân Đồ luôn lựa chọn ‘ giống với ’, nghề nghiệp, chức danh, thậm chí là sở thích, thích cái gì, am hiểu cái gì, Thân Đồ tuyệt đối thèm nhìn lướt qua.

      Ha ha ha ha. . . lại được người ta bảo vệ chăm sóc đến mức này, làm người nhu nhược biết gì nhiều năm như thế sao?

      Xuống giường lấy điện thoại di động gọi điện.

      “Có chuyện gì sao?” Giọng bình tĩnh.

      “Thân Đồ, mình thích Hà Nhạc Nhạc.”

      “. . . Vì thế?”

      ấy thích cậu.”

      “. . .”

      “Mình muốn trộm lại lòng của ấy từ người cậu, để bù lại lòng tự trọng bị tổn thương hai mươi năm mà bây giờ mình mới phát .”

      “Quý Tiết. . .”

      “Đừng cậu cố ý làm như vậy, nghĩ thông suốt điều này làm cho mình tức lắm rồi, cậu đừng đổ thêm dầu vào lửa nữa.”

      lầu 5, nghe được câu từ di động truyền tới, khóe miệng Thân Đồ Mặc khẽ nhếch lên, quơ quơ ly rượu trong tay, “Nhiều năm nhường nhịn như thế rồi, tuy rằng thành thói quen, nhưng đúng là có ý nghĩa gì hết.”

      “Mẹ cậu!”

      “. . . Mẹ mình từng đánh mông cậu rồi!”

      “Thân, Đồ, Mặc! Con mẹ cậu!”

      “Còn có việc gì ?”

      “Để mình nghĩ chút… lão tử hoàn toàn cần sợ cậu, nghệ sĩ của lão tử chỉ số thông minh cao hơn cậu, dáng vẻ của lão tử so với cậu đẹp trai hơn, công phu giường hơn cậu, tư tưởng so với cậu lãng mạn hơn, so với cậu ── ”

      trọng điểm .”

      ấy là của mình.”

      “. . . Cậu có biết, lúc mình muốn làm nào đó, cũng thèm để ý ấy là ai.”

      “Cậu! Vậy cậu nhường cho mình lần nữa !”

      “. . .” Thân Đồ Mặc gì nhìn di động. Tên này đúng là có điểm hơn xa ── đó chính là độ dày da mặt. rất hoài nghi… tên này lòng tự trọng bị tổn thương hơn hai mươi năm…

      “Mặc kệ cậu tính làm gì đối với ấy, mình cũng để ý còn những người khác cũng muốn ấy, mình nhất định là người cuối cùng bên cạnh ấy.”

      Để điện thoại lại bàn ăn, ngụm uống cạn ly rượu, Thân Đồ Mặc đem đồ ăn dư còn sót lại bàn bỏ vào thùng rác, nhìn phòng bếp sạch như mới.

      Hà Nhạc Nhạc. . .

      thích sao?

      A. . . vậy mà dám đùa giỡn Quý Tiết xoay vòng, lấy làm tấm kiêng, nhưng tiền thuê của rất cao đó.

      Mặt khác, vì sao Quý Tiết lại tỉnh ngủ, phát ra vấn đề dấu hơn hai mươi năm?

      Bởi vì… sao?

      Phòng bếp lầu 1, Hà Nhạc Nhạc tắm xong thay đổi quần áo, thu dọn phòng bếp, chuẩn bị quậy trứng lần nữa, lần này có người quấy rầy tự nhiên tiến hành rất liền mạch lưu loát, đem trứng quậy bỏ vào lò nướng, đặt thời gian, nhiệt độ, liền dựa vào kệ bếp nghỉ ngơi chút.

      Đau. . .

      Thân thể vừa dựa vào kệ bếp đau nhức vô cùng ── được nghĩ, cần nghĩ, cho dù thân thể bị lưu lại vô số dấu vết, cũng cần nhớ lại, trong lòng được để lại oán hận. sao hết, có việc gì hết… coi như là hai cái gậy mát xa!

      Hà Nhạc Nhạc chậm rãi ngồi xổm xuống, lẳng lặng nhìn lò nướng chờ đợi, nghe thấy tiếng kim đồng hồ vách tường vang lên từ từ, mí mắt càng ngày càng nặng…

      Trong bóng tối, ánh mắt giống như có gì đó che lại thể mở ra, hai tay bị thứ gì đó cột vào phía sau, Hà Nhạc Nhạc muốn giãy dụa, thân thể lại bay lên , giống như bị ai đó ôm lên.

      “Ai?”

      Dưới thân đột nhiên bị cự vật nóng như lửa xỏ xuyên qua ── đau, lại trướng đến mức cử động chút cũng dám.

      Lời của tác giả: Gần đây đều là thịt… thịt… Trời ơi… cuối cùng là Nhạc Nhạc nằm mơ (mất công có người hiểu lầm Tần Chi Tu, cũng giải thích hiểu lầm của mấy nam nhân kia)

    2. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 154: Cảnh cấm kỵ trong mơ

      Vật cứng ngừng trong chốc lát rồi mới bắt đầu thong thả ra vào tiểu huyệt, sau khi rút cắm hơn mười phút, vật cứng hoạt động càng ngày càng dễ dàng, càng lúc càng nhanh, thân thể của cũng càng lúc càng nóng… tiếng rên rỉ từ miệng tràn ra.

      “Ừ. . . Ha, a. . .” thoải mái. . . Côn thịt làm cho tiểu huyệt càng tê dại mềm yếu, mỗi lần ra vào đều tạo cho khoái cảm vô cùng.

      “Còn muốn sao?” Trong bóng đêm giọng trầm ấm vang lên.

      “A, ừ a. . .” vui vẻ! Thân thể. . . thoải mái, linh hồn bé đều bay , còn muốn! Đừng có ngừng. . .

      Vật cứng rắn trong tiểu huyệt ra vào càng thêm sâu thẳm, từ xuống, từ phải qua trái, chín cạn sâu, khi vào phần, khi cắm thẳng sâu tạo cho khoái cảm liên tục, hận thể bị cắm suốt như vậy.

      “A ──” cúc huyệt phía sau đột nhiên truyền đến cảm giác ép buộc, “, cần. . ., chỉ cắm phía trước được . . . A ── ”

      Vào, vào được! Cảm giác tồn tại cực đại gắt gao truyền tới từ hai cái lỗ bí mật của bản thân.

      “Ừ. . .”

      Hai cái lỗ đều bị nhét đầy, nhưng mà ── rất ngứa a, hai cái tiểu huyệt đều. . . rất muốn. . . nhưng hai cái vật cứng vẫn nhúc nhích, chỉ khoan khoái lấp đầy hai dâm huyệt trước sau của , nóng bỏng.

      Có thể kia hai rễ vật cứng cũng là vẫn nhúc nhích, liền như thế lửa nóng khoan khoái nóng lấp đầy nàng trước sau dâm huyệt.

      Nhịn được tự bản thân đong đưa mông để ma sát với vật cứng ở hoa huyệt và cúc huyệt, vừa vào vừa ra, hai biên độ đồng thời nhưng mang lại vui thích khác nhau, tự bản thân nắm giữ tiết tấu, khoái cảm chồng chất làm càng thêm thoải mái ── tuyệt quá, thoải mái muốn chết. . . Hai cái tiểu huyệt cùng nhau bị ma sát thoải mái. . .

      Vòng eo vặn vẹo càng ngày càng điên cuồng, tê dại, ẩm ướt, sảng khoái vô hạn, sung sướng đến mức cả người run rẩy, thét chói tai đón nhận cao trào tuyệt mỹ! Hai cái vật cứng lại động đậy, cường hãn cùng vào cùng ra, cắm sâu vào bên trong hai cái tiểu huyệt!

      “A a a a a. . .”

      “Còn muốn ?”

      , cần. . . Đừng, đừng a. . .”

      Hai vật cứng lại thay đổi tiết tấu, cái tiến vào cái liền rút ra, sau vài lần lại cùng vào cùng ra, trong chốc lát mà vào toàn bộ lại rút ra tất cả, chỉ lát hai vật cứng ra vào làm mông cùng với bụng của gắt gao co rút.

      “A a. . . cần, a, a. . . Dừng, tha cho tôi. . .” thân thể bản thân phải do thỏa mãn mà lắc lư, mà là do thân thể cùng với linh hồn đều thể thừa nhận nổi cực lạc vô hạn như vậy!

      , muốn, thích nhất là được chúng tôi ôm, được chúng tôi cắm vào dâm huyệt nhắn của .”

      , phải… Tôi, tôi có. . . A a. . .”

      Vật cứng ra vào hề có quy luật, hai cái đều rút cắm lung tung khắp hai cái dâm huyệt của , giống như là muốn cắm nát thân thể của vậy.

      ! tôi tiếp tục cắm như vậy.”

      “A a, a. . . , tôi ── ”

      Giây tiếp theo, hoa hạch dưới thân bị tàn nhẫn vặn xoắn, hai vú cũng bị người nào đó ngậm mút mạnh vào.

      “A a ── , đau! Đừng, đừng cắn. . . A a ── ”

      , thoải mái, rất thích bị cắm, hai cái tiểu huyệt đều muốn chúng tôi cắm mỗi ngày, bị chúng tôi làm ── ”

      Những điểm mẫn cảm của thân thể đều bị công kích điên cuồng, hoa hạch bị vặn xoắn biết là hưng phấn hay đau đớn, nhũ nhọn bị hút mạnh cắn mút căng đau lại mang theo khoái ý ngược đãi, hai cái tiểu huyệt bị rút cắm thô bạo lại ngừng run rẩy ──

      “Tôi, tôi , tôi . . . Tôi ── ”

      Run rẩy kịch liệt trần, Hà Nhạc Nhạc cả người đầy mồ hôi bừng tỉnh, hai mắt có tiêu cự mở to, sợ đến mức ngừng thở… Hồi lâu sau, cho đến khi ngực đau như nứt ra mới lấy lại tinh thần thở hổn hển.

      Ngồi dậy, vặn vẹo cổ cứng ngắc nhìn quanh bốn phía ── Tần, phòng ngủ của Tần Chi Tu? Cúi đầu nhìn quần áo nguyên vẹn người, Hà Nhạc Nhạc xuống giường ra phòng khách phía bên ngoài.

      Đèn màu cam, sô pha màu trắng, bàn trà trong suốt.

      Cái kia là. . .

      Hà Nhạc Nhạc bước đến gần, nhìn chằm chằm cái khay bàn trà, khay lớn tròn tròn chỉ còn lại góc hình tam giác của cái bánh ngọt, hai bên còn có thể nhìn thấy nho khô.

      Bánh sinh nhật. . . còn chưa làm xong, còn chưa làm thành hình, chưa có trang trí hoa quả, kem bơ… còn chưa có, chưa viết đó chữ sinh nhật vui vẻ, cũng ăn xong hết rồi sao?

      Ha ha… bởi vì làm trễ quá sao?

      Thực xin lỗi… thân thể chậm rãi trượt xuống, Hà Nhạc Nhạc ôm hai chân cuộn mình ngồi dưới đất cạnh sô pha, nhìn bánh trứng trộn bột bị ăn hơn nửa, cảm xúc bị đè nén cả đêm rốt cuộc cũng bùng nổ, từ trong hốc mắt trào ra.

      Máy đánh trứng, Thân Đồ Mặc, chân tê dại rút gân, Quý Tiết, thân thể… tất cả những hình ảnh tối qua ngừng lên trong đầu , cuối cùng, cũng là ảo cảnh trong mơ lần lượt quay trở lại!

      muốn, thích bị chúng tôi ôm nhất, thích bị chúng tôi cắm vào dâm huyệt của !”

      , rất thoải mái, rất thích bị cắm, hai cái tiểu huyệt đều muốn chúng tôi cắm mỗi ngày, muốn bị chúng tôi làm ── ”

      “Tôi, tôi , tôi . . . Tôi ── ”

      Cảnh trong mơ là tấm gương sợ hãi tốt nhất.

      ra … sợ hãi như thế.

      Khóc . . . cho phép bản thân được khóc. Nhưng sau khi khóc, nhất định có thể cười trở lại!

      Hơn nữa, nên cười… Hà Nhạc Nhạc lau nước mắt cười khổ, cảnh trong mơ làm cho hiểu được, sợ hãi phải là bị nhục nhã, mà là sợ hãi thân thể bị dạy dỗ chìm đắm vào ham muốn cấm kỵ…

      Đây là thân thể phát ra cảnh cáo sao? Cảnh cáo nếu như cứ bị nam nhân làm như vậy biến thành rời được tình ái?

      như vậy sao? biến thành trong lời đồn đãi kia sao?

      Dâm đãng vô sỉ, câu dẫn nam nhân làm niềm vui, thích nhất là ở dưới thân nam nhân mở lớn chân ra?

      Nhắm lại hai mắt, hít sâu hơi ── , như vậy!

      có thời gian sợ hãi, lúc nào cũng được hoài nghi chính bản thân mình, cũng nhàn rồi để hối hận, đối với tất cả những gì xảy ra ở nhà trọ, đều phải coi như là ác mộng, mặc kệ phát sinh chuyện gì, cũng thể để lại dấu vết, ảnh hưởng đến cuộc sống sau này của .

      Tất cả những oán hận, thống khổ, sợ hãi, bi thương, phải đánh vỡ nó, ăn luôn nó, phải quên nó!

      Tất cả đều qua, muốn mỗi ngày bản thân đều phải cười!

      Hà Nhạc Nhạc đứng lên, cả người đau nhức làm cho khuôn mặt nhắn nhăn lại ── thân thể càng ngày càng mẫn cảm… cùng lắm mua gậy mát xa.

      “Tỉnh?” Giọng nam như thiên sứ nhàng bay vào lỗ tai, giống như mây phùn rơi tí tách đập vào mặt hồ.

    3. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 155: Khát vọng khác thường

      “Tần tiên sinh.” Hà Nhạc Nhạc đứng lên nhìn về phía Tần Chi Tu mặc quần áo đơn giản, hình như rất thích mặc loại chất liệu mềm mại này, đồ bình thường đều mặc áo T shirt đơn màu, “Thực xin lỗi, ngày hôm qua tôi…”

      “Hà tiểu thư.” Tần Chi Tu đột nhiên cắt ngang lời xin lỗi của Hà Nhạc Nhạc, “Tôi có thể gọi . . . là Nhạc Nhạc ?”

      Hà Nhạc Nhạc hơi sửng sốt, sao đột nhiên lại như vậy. . .

      Tần Chi Tu đến bên cạnh Hà Nhạc Nhạc, ngồi dựa vào sô pha, thuận tay cũng kéo Hà Nhạc Nhạc ngồi xuống bên cạnh.

      “Tôi rất hâm mộ, ” nhìn ngoài cửa sổ có ánh sao, Tần Chi Tu , “Tình bạn của và Nhậm tiểu thư.”

      “. . . Mỗi người đều có thể. . .” Hà Nhạc Nhạc hiểu ý của lắm.

      Tần Chi Tu lắc đầu, cũng giải thích cái gì, chỉ quay đầu lẳng lặng nhìn thẳng còn đôi mắt vừa mới khóc của .

      , hai, còn chưa tới ba giây, Hà Nhạc Nhạc kích động dời mắt chỗ khác, thân thể cũng được tự nhiên xê dịch qua bên, trái tim ‘bùm bùm’ đập mạnh.

      Cùng với mỹ nam xinh đẹp tinh ranh còn hơn nữ nhân dựa vào quá gần, … Áp lực rất lớn.

      “Tôi có bạn bè.”

      “. . . Sao, sao lại ?”

      “Từ , mọi người đều giống như bây giờ, cho dù gặp mặt mỗi ngày, cho dù sống chung với nhau, chơi đùa với nhau, cười với nhau, cho dù miệng của họ thích tôi, tôi, nhưng thực tế, vẫn trốn tránh tôi, trừ …”

      “Đỗ tiểu thư?”

      Tần Chi Tu lần nữa nhìn về phía bên ngoài cửa sổ, gật gật đầu, “Chỉ có ấy.”

      Hà Nhạc Nhạc cúi đầu. còn nhớ , lần trước khi Tần Chi Tu nhờ gặp Đỗ Vi, ấy ── “Tôi sao, còn có, kêu sau này bớt lo chuyện của tôi .”

      mất người bạn duy nhất rồi sao? Đợi chút, giống như sai trọng điểm rồi ──

      “Ách. . . hiểu lầm rồi, phải tôi trốn tránh , mà là…” Hà Nhạc Nhạc cũng biết phải giải thích như thế nào, lẽ quá đẹp nên làm cho người ta rất áp lực?

      “A. . .” Tần Chi Tu nhìn dáng vẻ của , cười khẽ, “Tôi biết. Có thể kể về chuyện xưa của và Nhậm tiểu thư cho tôi nghe cùng được ?”

      “Có thể a.” Nhắc tới Linh Vũ, toàn bộ thân thể Hà Nhạc Nhạc, vẻ mặt cũng thả lỏng dần, thời gian quay về 4 năm trước. Từ khi quen biết đến khi thân thiết, Linh Vũ làm tin tưởng, làm cho rất vui vẻ, đời này đều rất cảm kích tình bạn như vậy.

      Tần Chi Tu lẳng lặng nghe, lẳng lặng xem. Nhìn dáng vẻ tràn đầy hạnh phúc giống như ngọn đèn trong đêm trăng, từ trong ra ngoài đều tỏa ra cảm giác ấm áp.

      tốt. . .” Giọng nỉ non rất êm tai.

      “Ừ.” Hà Nhạc Nhạc gật đầu, “Linh Vũ là rất tốt.”

      , tôi là. . . Có người bạn như tốt.”

      “. . .”

      . . . đặt ấy ở trong lòng, như là người thân, phải sao?” Tần Chi Tu nhìn sâu vào đôi mắt chứa đựng niềm vui sướng của Hà Nhạc Nhạc, đôi mắt linh động đẹp đẽ giống như muốn hút tất cả linh hồn có khát vọng khác thường nào đó.

      “À. . . Lúc này cũng còn sớm nữa, tôi, tôi xuống chuẩn bị bữa sáng trước.”

      Kích động bỏ lại câu, Hà Nhạc Nhạc chạy trối chết. Xem ra mỹ nam xinh đẹp như hoa là tử huyệt của a!

      Dựa vào vách tường trong thang máy, Hà Nhạc Nhạc thở hơi, nhìn khuôn mặt phản chiếu vách thang máy, dáng vẻ của háo sắc làm cho nhịn được cười thành tiếng.

      lúc sau, mới bấm vào số tầng, bình tĩnh đứng thẳng thân thể.

      Năm giây sau.

      Hà Nhạc Nhạc cau mày nhìn Quý Tiết ngồi ghế ngay trước cửa thang máy ── có ý gì a? Sáng sớm đem ghế dựa ngồi ở trước cửa thang máy, muốn dọa người nào sao?

      Quý Tiết ngẩng mặt lên, “Tôi cho Thân Đồ biết.”

      “. . .” Hà Nhạc Nhạc nghĩ nghĩ, cái gì cũng chưa , bước ra thang máy, chuẩn bị vòng qua vào phòng bếp.

      Quý Tiết lôi kéo cánh tay của , làm cho ngã ngồi ở đùi .

      Kiên nhẫn, kiên nhẫn, Quý Tiết ngừng nhắc nhở ở trong lòng. Ôm lấy thân thể mềm mại, giọng nhàng dỗ dành, “Tôi xin lỗi. Tôi thừa nhận tối hôm qua là tôi đúng, tôi xin thề lần sau lấy lý do này nữa. Đừng giận có được ?”

      “. . .” có bệnh sao? Người ta đều nữ nhân trở mặt còn nhanh hơn lật sách, vậy sao? “Xin buông ra, Quý tiên sinh, tôi phải chuẩn bị bữa sáng.”

      cần, tôi gọi đặt khách sạn rồi, đợi lát nữa giao tới đây.” Quý Tiết ôm Hà Nhạc Nhạc giống như ôm trẻ con đến sô pha ở phòng khách ngồi xuống. “Tôi biết em tức giận, như vậy được , hôm nay tôi đâu cả, chấp nhận cho em sai bảo, như thế nào?”

      “Quý tiên sinh ── ”

      “Trực tiếp kêu Quý Tiết là được rồi.” Hà Nhạc Nhạc nhắm mở mắt, cắn răng , “Quý tiên sinh, chúng ta chỉ là quan hệ chủ nhà và người làm thuê, trừ cái đó ra, chúng ta thân quen.”

      Khuôn mặt tuấn của Quý Tiết sững lại, nhưng rất nhanh khôi phục lại ý cười dịu dàng. “Chỉ cần em dứt bỏ thành kiến đối với tôi, em phát , tôi rất tốt.”

      Mặt Hà Nhạc Nhạc lạnh lùng, giả vờ tươi cười, “ quá khiêm tốn rồi. “

      Kiềm chế lại Hà Nhạc Nhạc giãy dụa, Quý Tiết , “Tôi biết trong lòng em bây giờ rất hận tôi, tôi cái gì cũng vô dụng, nhưng tôi làm em hiểu được, lựa chọn tôi mới là chính xác nhất. Em thích Thân Đồ đúng ? Được, tôi giúp em!”

    4. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 156: Trời chuyển nhiều mây

      Cái gì kêu là ông gà bà vịt, cái gì kêu là râu ông nọ cắm cằm bà kia, cuối cùng Hà Nhạc Nhạc biết rồi. Sớm biết như vậy lúc trước với Quý Tiết là thích Thân Đồ Mặc ── đúng, là Quý Tiết tự nghĩ thích Thân Đồ Mặc chứ! Mặc kệ lúc trước là như thế nào, bây giờ hoàn toàn với Quý Tiết được nữa rồi.

      Được rồi, ra cũng có thể hiểu được hành vi của ── hoa hoa công tử bách chiến bách thắng chấp nhận được thất bại! Trong phim truyền hình và tiểu thuyết cẩu huyết cũng hay giải thích như vậy mà? Đám hoa hoa công tử thích là phải truy đuổi, càng theo đuổi được càng bám riết tha, dùng hết thủ đoạn hao tổn tâm trí chỉ vì đạt được khoái cảm chinh phục, mà chờ con mồi cắn câu rồi liền… Bye bye.

      đám cặn bã biến chất! vậy bọn họ còn có vẻ ngoài ưu việt, điều kiện vật chất hơn người làm cho các dễ dàng bị những thứ này dụ hoặc, mê muội!

      ── biết nếu thay đổi phương pháp giả bộ thế nào.

      “Đếnđây, ngồi xuống ăn cùng nhau .” Quý Tiết kéo Hà Nhạc Nhạc ngồi xuống với , vẻ mặt ân cần.

      Bữa sáng khách sạn đưa tới rất nhiều món, rất phong phú, thậm chí có thể là phô trương lãng phí. Quý Tiết rất galăng hỏi ý kiến Hà Nhạc Nhạc, thấy gì liền tự quyết định, giúp chọn mấy thứ đồ ăn.

      Nhìn điểm tâm trước mặt, Hà Nhạc Nhạc liếc mắt nhìn Quý Tiết, trong lòng lại đề phòng. lấy cho vài món thường hay ăn, số lượng cũng nhiều ít, đây chính là dấu vết ‘chú ý’ làm cho các rất cảm động, đáng tiếc mặc kệ.

      Hà Nhạc Nhạc nghiêng đầu nhìn Thân Đồ Mặc bên cạnh, Thân Đồ Mặc giống như nhận ra ánh mắt của , đôi mắt lạnh lùng thâm thuý u ám lập tức nhìn về phía , làm Hà Nhạc Nhạc sợ tới mức vội vàng chuyển mắt nhìn về phía đồ ăn trước mặt nuốt nước miếng.

      Tuy rằng tối hôm qua ‘chơi 3P’, nhưng cố ý dùng động tác dâm đãng, ngôn ngữ câu dẫn , Thân Đồ Mặc tuyệt đối có thể nhìn ra được, lấy cá tính có thù tất báo của

      Lại thêm thân ảnh cao lớn bước vào phòng ăn, Hà Nhạc Nhạc vội vàng đứng dậy.

      “Mục tiên sinh, sớm a!”

      Mục Duy quét mắt nhìn hai nam nhân bên cạnh Hà Nhạc Nhạc, khoé môi ung dung cười, “Nhạc Nhạc, lấy cho ly cà phê?”

      xong, Mục Duy kéo ghế dựa ngồi vào bàn ăn đối diện với Thân Đồ Mặc.

      “Được.” Hà Nhạc Nhạc mỉm cười đáp. Chỉ cần đừng để ngồi bên cạnh tên ma vương ăn tươi nuốt sống này, cái gì cũng được.

      Quý Tiết sắc mặt đen thui.

      Hà Nhạc Nhạc đứng dậy lấy cà phê rồi đưa đến trước mặt Mục Duy, Mục Duy liền kéo cái ghế dựa bên cạnh có ý kêu ngồi xuống. Hà Nhạc Nhạc nghĩ nhiều lắm, vừa muốn ngồi xuống lại đột nhiên thấy đôi mắt lạnh lùng của Thân Đồ Mặc đối diện nhìn chằm chằm , lại thấy Quý Tiết uống trà sữa cũng nâng mắt lạnh lẽo trừng , cái mông dừngở giữa trung lập tức đứng thẳng lên.

      “Tôi gọi Tần tiên sinh!” Ra vẻ bình tĩnh xong câu này, Hà Nhạc Nhạc cung kính khom người rồi như chạy bộ về hướng thang máy.

      Như lâm vào vực sâu, như đứng băng mỏng, nhớ lại tối hôm qua trái tim lại đập mạnh, ở trước mặt bọn họ, lúc nào cũng là con thỏ dễ dàng bị làm thịt, cho dù Quý Tiết thoạt nhìn có vẻ lấy lòng , nhưng sao có thể quên, cũng là con sói hung ác hơn kém! Hơn nữa quan hệ của với Thân Đồ Mặc ── vẫn nên. . . Vùi đầu làm người tốt.

      Sau bữa sáng, nhìn thấy đám siêu xe chạy ra khỏi nhà trọ, Hà Nhạc Nhạc thở hắt ra. Dọn dẹp sạch phòng bếp liền trở về phòng ngủ bù.

      Ngủ , tỉnh ngủ, chuyện vui đều qua .

      May quá, may mắn, rất quen với việc quên , rất quen với việc tự lừa mình dối người.

      là giúp , nhưng hai ngày tiếp theo ở nhà trọ Quý Tiết liền theo , giống như chuyện gì cũng chưa xảy ra, tiếp tục kéo tản bộ như bình thường, chuyện phiếm.

      có tâm trạng chuyện phiếm với từ lâu rồi, cũng phiền chán tiếp tục kể chuyện vui đến khi cười mới thôi. Mỗi lần qua chỗ có cây cỏ bốn lá, dừng lại chút, để lấy thêm động lực.

      Tuy rằng đối với Quý Tiết hoàn toàn có cảm giác, nhưng có việc làm cho rất cảm ơn , đó là mượn phòng ghi của Tần Chi Tu để có thể đến thu thử.

      Có lẽ là do lúc trước bị thương nên công việc chồng chất khá nhiều, Mục Duy làm việc lại, mỗi ngày đều vội vàng sớm về khuya, mà khi đó ở dưới thân của Quý Tiết.

      lần, Quý Tiết đặt ở cửa sổ sát đất, từ phía sau đâm vào, xe của Mục Duy lúc dừng lại ở dưới lầu nhà trọ hồi lâu sau mới chạy vào gara.

      vừa xấu hổ vừa thẹn, biết Mục Duy có thấy được cái gì hay , giãy dụa cầu xin Quý Tiết rời khỏi cửa sổ sát đất, Quý Tiết lại ra vào kịch liệt hơn nữa.

      người nam nhân rốt cuộc có thể ác liệt như thế nào… nhìn Quý Tiết biết được rồi.

      Ngày 19 tháng 9, nhiều mây.

      Sáng sớm, Quý Tiết và Tần Chi Tu cùng nhau ngồi ở ghế sau, mà người lái xe lại là … quản lý nhà trọ Hà Nhạc Nhạc.

      Hôm nay là ngày thu ca khúc song ca.

      biết trong giới giải trí, nguyên tắc làm đĩa nhạc như thế nào, nhưng chưa từng nghe có ca sĩ nào lại tìm người mới để song ca cả. Quý Tiết cười nhạo quê mùa, đơn khúc lần này cũng cho vào album, mà chỉ là đơn khúc dẫn đường tập trung dư luận mà thôi, có nữ ca sĩ thần bí làm mánh lới, cũng đủ để đống bản thảo của đám truyền thông viết ra vài trang, cho dù Tần Chi Tu tuyên truyền cũng rất hot.

      Bọn họ lo lắng, nhưng lo lắng a…

      Lời của tác giả: Nguyễn chủ quặng mỏ có vẻ xuất nhiều?? Hì hì ~ nhưng rất nhanh quay lại ~ diễn viên đều như vậy ~ quay phim chụp ảnh quanh năm suốt tháng thường xuyên ở nhà cũng bình thường a ~ khụ khụ

    5. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 157: Thế giới mới

      “Thầy Viên!” “Thầy Viên, chào buổi sáng ạ!”

      theo phía sau Quý Tiết, nhìn thấy dọc đường mọi người đều chào hỏi cung kính với người ghi bên cạnh Quý Tiết, mà Quý Tiết và Tần Chi Tu chỉ thản nhiên gật đầu, trong mắt Hà Nhạc Nhạc lên chút ý cười.

      Ngôi sao cũng tốt, giám đốc công ty truyền thông cũng thế, danh lợi chói mắt nhiều nhất chỉ đổi lấy được hâm mộ của mọi người mà thôi, muốn đạt được tôn kính phát ra từ nội tâm của người khác vẫn phải nhờ vào mị lực của nhân cách và thực lực đứng đầu.

      Lần này thu vẫn là bài hát lần trước, ra ca khúc này được hoàn thành từ sớm, chờ tới bây giờ mới thu nguyên nhân chủ yếu chính là chờ người ghi có ria mép này sắp xếp công việc. Mọi người đều chỉ biết tiết mục đó, ai biểu diễn, album của người nào, diễn viên đó đóng phim gì, còn những người thầm lặng chuyên nghiệp phía sau, mọi người chỉ vội vàng nhìn thoáng qua tên của họ mà thôi, nhưng danh hiệu và tên tuổi của bọn họ đại diện cho chất lượng và ý nghĩa, chỉ có những người hiểu công việc đó mới biết được.

      “Vị mỹ nữ lần trước đâu rồi?” Người ghi tên Viên Minh có ria mép vừa điều chỉnh thiết bị vừa hỏi.

      “Ở địa cầu đối diện.” Trong phòng thể hút thuốc, Quý Tiết chỉ có thể cầm điếu thuốc xoay xoay để nghiện.

      “Sao vậy? phải người của cậu sao?”

      phải.”

      “Vậy. . . ấy sao?”

      Quý Tiết nhìn theo ngón tay gầy của Viên Minh hướng về phía Hà Nhạc Nhạc trong phòng thu , cười cười, “Đúng, cũng phải.”

      “. . . Rốt cuộc có phải hay .” Viên Minh hấp tấp hỏi.

      ấy là người của tôi, nhưng phải nghệ sĩ của tôi.” Quý Tiết lấy điếu thuốc bỏ vào hộp trở lại, lấy tai nghe đeo vào.

      “... Giận dỗi.” Viên Minh tà ý liếc mắt nhìn Quý Tiết cái, thầm.

      “Ừ?” Quý Tiết có nghe thấy, nhưng nhìn Viên Minh nữa nên cũng im lặng.

      Hà Nhạc Nhạc ở bên trong phòng thu cách lớp cửa kính nhìn Quý Tiết, có chút nghi ngờ ── lần trước Tần Chi Tu phải thầy ghi này thích độc lập được đứng xem sao?

      đợi nghĩ tiếp, headphone bên tai liền truyền tới tiếng nhạc du dương. Nhắm hai mắt lại, chìm sâu vào giai điệu động lòng người, lúc này, thầm muốn hóa thành nốt nhạc nho , dung hòa vào dòng sông nhạc.

      bài hát ghi khoảng nửa tiếng, Hà Nhạc Nhạc biết tốc độ này như thế nào, bởi vì từ biểu cảm của thầy ghi và Tần Chi Tu nhìn ra được gì cả. nghe ghi trước đều có kinh phí rất cao, lo lắng bởi vì nghiệp dư của bản thân mà chậm trễ công việc của Tần Chi Tu.

      Tần Chi Tu còn có ca khúc khác phải thu , Quý Tiết liền đưa Hà Nhạc Nhạc trước.

      phải em muốn học phối sao? Đến đây.” Ôm thắt lưng Hà Nhạc Nhạc, Quý Tiết ngựa quen đường cũ dẫn Hà Nhạc Nhạc đến vài phòng ghi khác, giới thiệu vài người phối chuyên nghiệp cho biết, còn giúp lấy ít tư liệu độc nhất vô nhị chỉ dành cho người nhà. Chính tai nghe thấy biến hóa giọng của diễn viên khi được phối chuyên nghiệp, tình cảm chuyển biến, Hà Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy trước mắt của bản thân giống như mở ra thế giới mới, làm cho tâm trạng của nhảy nhót, áp lực được giải thoát.

      Nhìn khuôn mặt nhắn hồng hào của Hà Nhạc Nhạc hé ra dáng vẻ kích động, nhanh chóng ôm lấy , miệng cười cười.

      “Tôi toilet chút.”

      “Ừ!” Ôm lấy đống tài liệu, tâm trạng Hà Nhạc Nhạc khó có thể bình tĩnh gật gật đầu. biết nên nợ nhân tình của Quý Tiết, có thể, có thể… lần cuối cùng này thôi! lần cuối cùng! Hà Nhạc Nhạc cảnh cáo bản thân, tiện thể nhìn Quý Tiết ── phải muốn toilet sao? Sao còn chưa ?

      “Hay là, chúng ta cùng ?”

      “. . .” Khuôn mặt nhắn của Hà Nhạc Nhạc trong nháy mắt như ăn ớt.

      giỡn thôi!” Quý Tiết buồn cười xoa bóp khuôn mặt nhắn của , cười yếu ớt đầy mị lực, tiêu sái xoay người.

      Nhìn bóng dáng của Quý Tiết, tâm tình kích động của Hà Nhạc Nhạc chậm rãi bình thản lại.

      Ở khu nghỉ ngơi tìm được ghế dựa ngồi xuống, từ trong xấp tài liệu lấy ra quyển sổ trong suốt màu bạc, dưới ánh đèn huỳnh quang phản xạ ánh sáng như cầu vồng, đẹp đẽ như vậy, khác nhau hoàn toàn so với… .

      rất ràng, đồng ý cùng song ca với Tần Chi Tu, là do đối mặt với Tần Chi Tu, tựa như thể mở miệng từ chối thỉnh cầu gì của cả, nhưng quan trọng hơn, là nội tâm của khát vọng, khát vọng để mọi người nghe được tiếng hát của , biết , ủng hộ ! phải vì nổi tiếng, mà là… muốn có điều tốt đẹp nào đó, tại đây, tại thế giới mà còn sống.

      giống như… trở thành người có lòng tham, phải cẩn thận hơn.

      Hà Nhạc Nhạc thoải mái cười cười, đại khái là do mười mấy năm qua áp lực quá lớn. Cho dù ở thế giới này, nhất định chỉ là người im lặng đứng nhìn, cũng cố gắng vui vẻ, còn sống đủ lắm rồi.

      Nhìn thân ảnh có chút quen mắt qua trước mặt, Hà Nhạc Nhạc theo bản năng nhíu nhíu mày ── là, là tên nam nhân trung niên muốn bắt bọn họ ở bãi đỗ xe kia!

      Cánh tay của tên trung niên bó thạch cao, mặt cũng có vết thương, nhưng dáng vẻ đường cũng bình thường, chắc là cũng bị thương nặng lắm. Hôm đó tuy rằng bọn họ báo cảnh sát, nhưng cảnh sát chưa đến bọn họ rời , sau đó cũng có cảnh sát tìm họ cầu phối hợp điều tra gì cả. hỏi Mục Duy, Mục Duy cười cười đừng quan tâm đến chuyện này nữa, cũng hỏi tiếp, tự bản thân lên mạng tìm tòi thêm, hiểu tên nam nhân trung niên này là đạo diễn phim truyền hình khá có tiếng, vài năm gần đây chuyển qua phim điện ảnh, doanh thu phòng bán vé cũng khá tốt, nhưng có lời đồn đãi chơi quy tắc ngầm với ít diễn viên nam, còn có quan hệ với xã hội đen. Bây giờ xem ra, tin đồn vô căn cứ chắc chắn cũng do con người, đồn đãi thường thường là có căn cứ.

      thôi.” Quý Tiết sắc mặt có chút thối.

      Hà Nhạc Nhạc yên lặng đứng lên đuổi theo Quý Tiết. . . biết Tần Chi Tu và Mục Duy có với Quý Tiết chuyện ở bãi đỗ xe ngày đó chưa?

      … xảy ra chuyện gì vậy?” Hà Nhạc Nhạc hỏi.

      có việc gì.” Quý Tiết ngừng bước, ôm lấy Hà Nhạc Nhạc chạy chậm đuổi theo .

      Hai người vừa mới đến phòng ghi , có nam nhân trẻ tuổi tóc hồng vừa vặn từ trong phòng bước ra.

      “Quý thiếu chủ! A! Đây là người mới của sao?” Nam nhân trẻ tuổi vẻ mặt đùa cợt.

      “Bên trong còn chưa xong sao?” Quý Tiết lơ đễnh hỏi.

      “Ừ, chắc phải lát nữa. cũng biết tính tình của thầy Viên rồi đó, kỹ thuật tuyệt đối cao nhất, nhưng soi mói cũng tuyệt đối đứng thứ nhất a!”

      Quý Tiết cười khẽ, “Ông ấy có kỹ thuật, đương nhiên có tư cách soi mói a.”

      “Phải phải! A, đúng rồi, lần trước thầy Viên có sai’, lúc nào mang lại đây cho chúng tôi mở mang kiến thức chút? Chúng tôi bốn năm rồi chưa có nghe thấy thầy Viên khen ai rồi đó!” Trong mắt nam nhân trẻ tuổi đầy mong chờ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :