1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

NHÀ TRỌ CỰC PHẨM [Hot 18+] - Giang Sơn Đa Tiêu (đã hoàn trong VIP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 143: Hương vị giống nhau

      “… Huyết thống cho tới bây giờ đều phải là ràng buộc duy nhất” Hà Nhạc Nhạc khẽ vuốt ngực, “Nơi này mới là nhất.”

      Động tác và lời làm ra vẻ rất giống trong phim, nhưng do Hà Nhạc Nhạc đột ngột thốt ra lại có sức thuyết phục như vậy… tự nhiên như vậy.

      Nhìn đôi mắt thanh thuần tràn ngập dịu dàng lo lắng của , Tần Chi Tu chậm rãi hạ tầm mắt, lông mi dài nhợt nhạt rủ xuống đôi mắt như cái rèm che. Da thịt trắng nõn tinh tế tỳ vết, đôi môi tiếng động câu dẫn lòng người, đôi mắt sáng ngời xinh đẹp luôn vô tội đơn thuần, lại giống như cất giấu tâm tư làm cho người ta đoán được. Mũi cao thẳng vừa phải, còn có chút độ cong đáng nho , điển hình của người phương Đông, đôi môi no đủ oánh nhuận hồng hào tự nhiên, làm cho người ta rất muốn hôn lên ── nếu như Mục Duy là soái ca kết hợp tinh hoa của phương Đông và phương Tây Tần Chi Tu là người có dáng vẻ tinh xảo của phương Đông thuần khiết thể nào nghi ngờ.

      Phát bản thân nhìn đến phát ngốc, Hà Nhạc Nhạc dời tầm mắt, “ ngồi ở đây chút nha, tôi phòng bếp nhìn xem thế nào.”

      Tình trạng trong phòng bếp ── so với dự đoán của Hà Nhạc Nhạc còn tệ hơn nhiều.

      Thế giới này có loại người trời sinh có bát tự hợp với phòng bếp, chỉ cần ấy xuất ở phòng bếp, cho dù làm gì cả, trong phòng bếp cũng có những thứ hư hỏng cách thần kỳ ── Linh Vũ chính là người như thế đó.

      “Nhạc Nhạc!” Vừa thấy Hà Nhạc Nhạc vào phòng bếp, Linh Vũ uất ức méo miệng nhìn về phía Nhạc Nhạc. ràng chưa làm gì hết, chỉ muốn giúp sư phụ chút mà thôi, nhưng biết bình dấm chua tại sao lại ngã, chỉ đỡ lên thôi cũng có thể làm vỡ trứng gà, cần khăn lau trứng vỡ bàn chân lại bị trượt, may mắn là nhanh chóng vịn vào bàn nếu ngã sấp xuống rồi, nhưng bàn lại có rổ đậu xanh may rơi xuống đất, đáng sợ nhất là ── khăn lau trong tay bay vòng rơi ngay vào nồi đun nước, làm hỏng hết cả nồi canh sư phụ hầm hơn hai tiếng…

      Lê Dĩ Quyền cầm nồi canh đun nước dở khóc dở cười, vô cùng đúng lúc! vừa mới mở nắp ra coi nồi canh như thế nào, khăn lau liền bay vào, vô tình nhưng lại giống như cố ý vậy.

      ấy phải cố ý, như lời tôi … Linh Vũ có khả năng bát tự hợp với phòng bếp.” Hà Nhạc Nhạc nhìn Lê Dĩ Quyền khẽ cười .

      Linh Vũ quyệt quyệt miệng, “Thực xin lỗi, sư phụ.”

      “… có việc gì, con ra tiếp khách .” Lê Dĩ Quyền cười cười, mắt phượng cười rộ lên rất có mị lực nam tính động lòng người.

      “Để mình cho, cậu ra chuyện phiếm với Tần tiên sinh .” Hà Nhạc Nhạc vừa giúp Linh Vũ cởi tạp dề ra, vừa ôn nhu .

      Nhậm Linh Vũ nhìn Hà Nhạc Nhạc lại nhìn về phía Lê Dĩ Quyền, nghĩ nghĩ, “Ừ!”

      Làm sao đây? cảm thấy Nhạc Nhạc với sư phụ cũng rất xứng đôi!

      Đeo tạp dề lên, từ cổ tay lấy dây cột tóc gọn lại, Hà Nhạc Nhạc nhìn xung quanh phòng bếp lát, bước đến phía bên ngoài ban công lấy đồ bắt đầu thu dọn phòng bếp, chỉ lát dọn gọn gàng sạch phòng bếp bị Linh Vũ làm loạn, Lê Dĩ Quyền xử lý nồi canh bị hỏng, thỉnh thoảng liếc nhìn thân ảnh nhắn của Hà Nhạc Nhạc ── nếu như có người biết ở đây chắc chắn nghĩ này chính là nữ chủ nhân của căn nhà này…

      “Cảm ơn.” Giọng từ tính dễ nghe.

      Hà Nhạc Nhạc sửng sốt chớp mắt cái, liếc mắt nhìn Lê Dĩ Quyền xong lập tức tránh ngay tầm mắt của , giặt sạch khăn lau, cầm dao chuẩn bị cắt đồ.

      “Nên là tôi cảm ơn . Cái này cắt miếng hay là thái sợi?”

      “Cảm ơn em giữ bí mật giúp tôi. Thái sợi .”

      “Tôi chắc sau này với Linh Vũ. Ướp cái gì đây? Có cần ướp lâu hơn nữa ?”

      “A… Tôi biết.” Lê Dĩ Quyền cười cười, thò người vòng qua bên cạnh đỉnh đầu lấy cái hủ đưa cho , “Dùng cái này , cần ướp lâu.”

      Mùi hương thản nhiên quen thuộc bay vào chóp mũi, Hà Nhạc Nhạc quay đầu xoay người lại, thiếu chút nữa cọ vào ngực , phản xạ tính lui về phía sau tránh né, phần eo lập tức đụng phải kệ bếp nhưng ── đau.

      Hà Nhạc Nhạc cúi đầu nhìn về bàn tay bên hông của mình ── “… Cảm, cảm ơn.”

      Lê Dĩ Quyền thu lại bàn tay bên hông đỡ cho đụng phải kệ bếp, “Xem ra phòng bếp của tôi có vẻ hay bắt nạt phái nữ?”

      Giọng mang theo ý trêu chọc vang lên bên tai, Hà Nhạc Nhạc xoay người đưa lưng về phía Lê Dĩ Quyền ── hương vị giống nhau, giống với Thân Đồ Mặc.

      Thân Đồ Mặc dùng nước hoa, sữa tắm và dầu gội cũng có mùi, nhưng luôn có loại mùi hương rất đặc biệt, mỗi lần buổi sáng rửa mặt chải đầu xong, khi giúp mặc quần áo ngửi được mùi hương thản nhiên thoải mái này…

      có đáp lại trêu chọc của Lê Dĩ Quyền, tạm thời dứt bỏ hết mọi chuyện ở nhà trọ chuyên tâm làm món ăn tay. Tài nấu ăn của Lê Dĩ Quyền đúng là … rất tốt. chỉ món ăn có đầy đủ sức hương vị, mà cả quá trình làm ra cũng đẹp mắt như vậy, làm cho nhìn thấy rất khâm phục.

      “Thử chút ?” Lê Dĩ Quyền kẹp miếng cà tím thổi thổi đưa tới bên miệng Hà Nhạc Nhạc, Hà Nhạc Nhạc cũng nghĩ nhiều, há miệng ăn thử.

      Có chút nóng… Hà Nhạc Nhạc nâng tay che nửa cái miệng nhắn tinh tế thưởng thức hương vị, vừa phải rất ngon miệng, mùi thơm mà ngấy, cứng mềm vừa đủ. Ánh mắt thưởng thức nhìn về phía Lê Dĩ Quyền, Hà Nhạc Nhạc ăn bên cạnh cười gật gật đầu.

      Nhìn khuôn mặt tươi cười có dáng vẻ xinh đẹp của . Lê Dĩ Quyền cũng hơi cong cong khóe miệng. thích khuôn mặt tươi cười của này, còn có tiếng hát của .

    2. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 144: Động động thử xem

      Dưới phối hợp của hai người, sau nửa tiếng, bữa tiệc tại nhà phong phú cuối cùng cũng hoàn thành. Vì ăn cho hết bàn đồ ăn ngon, nên Linh Vũ quyết định để bánh ngọt buổi chiều kara mới ăn! Tháng trước chú của có tặng cho thẻ VIP ở karaoke, vẫn chưa có dịp dùng, vừa lúc hôm nay dùng luôn vậy.

      “Cái khu VIP ở karaoke đó có cửa vào riêng và thang máy riêng, bị paparazzi chụp đâu! Nghe ít ngôi sao đều là khách quen của nơi đó! chưa?” Nhậm Linh Vũ hỏi Tần Chi Tu.

      Tần Chi Tu lắc đầu, “Tôi có thể ăn thêm chén cơm ?”

      Hà Nhạc Nhạc cười cười, đứng lên lấy thêm cho Tần Chi Tu chén cơm thứ ba.

      Buổi chiều, Lê Dĩ Quyền cũng muốn ra ngoài, nhưng dưới cứng rắn bắt buộc rất buồn cười của Nhậm Linh Vũ, với lại cũng rất muốn nghe tiếng hát của Vui Vẻ nên cũng mở cửa chung.

      biết là lo lắng xuất phát từ cái gì, vậy mà Nhậm Linh Vũ lại kêu Hà Nhạc Nhạc và Tần Chi Tu cùng xe của Lê Dĩ Quyền, bây giờ đổi lại thành Hà Nhạc Nhạc vừa vào phòng karaoke kéo Linh Vũ vào toilet hỏi muốn làm cái quỷ gì vậy.

      “Hì hì… nước phù sa chảy ruộng ngoài!”

      “... phải cậu thích Lê luật sư hả?” Hà Nhạc Nhạc hoang mang .

      “Mình rất thích a, nhưng nếu cậu và sư phụ ở cùng chỗ mình cũng rất vui vẻ! Vừa nãy mình đều thấy hết rồi! Sư phụ đút đồ cho cậu ăn a! Ha ha! Rất ngọt ngào, rất ấm áp!”

      “…” Linh Vũ ấy… Hiểu lầm rồi sao? chú ý rồi! “Linh Vũ, mình với Lê luật sư có khả năng, cậu thích nên cố gắng tạo cơ hội cho bản thân .”

      “Nhạc Nhạc, cậu thích sư phụ của mình hả?”

      Hà Nhạc Nhạc rất trịnh trọng nhìn Nhậm Linh Vũ, “Đúng. phải là mẫu người mình thích.”

      “Như vậy à, vậy cậu thích mẫu người như thế nào? Tần Chi Tu hả?” Vẻ mặt Nhậm Linh Vũ như bà mối hưng phấn bừng bừng hỏi.

      Hà Nhạc Nhạc nhìn trời, “Cậu quan tâm nhiều việc quá rồi, đại tiểu thư của tôi ơi! Tuy rằng Lê luật sư phải mẫu người mình thích, nhưng cũng là loại hình mà đa số ngày đêm YY đó nha!”

      đến K hát karaoke, nhưng Linh Vũ lại gọi thêm vài giỏ trái cây và bánh ngọt mang theo ăn rất vui vẻ, nhưng lần này ấy là người duy nhất còn sức chiến đấu, Hà Nhạc Nhạc cùng hai nam nhân chỉ ăn bánh ngọt thôi.

      về ca hát, Tần Chi Tu tự nhiên hạng nhất, nhưng mới đầu, hai nam nhân chỉ uống nước nhìn Hà Nhạc Nhạc và Nhậm Linh Vũ hát trời nam biển bắc, ngẫu nhiên bị lôi kéo hát hai câu. Sau đó Nhậm Linh Vũ hát mệt rồi, bắt đầu lôi kéo hai nam nhân xoay xúc xắc, người thua hát bài mà người thắng cầu.

      Dưới trợ giúp thầm của Hà Nhạc Nhạc, Tần Chi Tu liên tục thua vài lần, Nhậm Linh Vũ cố ý bày trò khôi hài phạt hát tình ca với Lê Dĩ Quyền, khiến cho hai nam nhân vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười, đành phải điên cuồng chơi với ấy vài tiếng đồng hồ.

      4 giờ rưỡi chiều, Hà Nhạc Nhạc muốn trở về nhà trọ, nhìn lại điện thoại trong túi xách, phát có vài cuộc gọi nhỡ, trong lòng căng thẳng, vừa mở ra, may quá là Mục Duy.

      “Alo? Mục… Duy.”

      “Còn chơi sao?”

      “Ừ, chuẩn bị trở về.”

      “Ở đâu? Tôi đón em.”

      cần phiền đâu, tôi bắt xe trở về là được rồi.”

      “Em dẫn theo Tần Chi Tu chung? Lỡ như bị paparazzi chụp ảnh tốt lắm đâu, để đón, cho dù bị chụp được cũng viết ra thêm cái gì nữa.”

      “... Vậy được rồi, phiền quá.”

      Năm giờ kém năm, Linh Vũ trả phòng, buổi chiều karaoke cũng có bao nhiêu khách, tiếp tân cũng quen nhìn thấy ngôi sao, tuy rằng trong ánh mắt có chứa tò mò giấu được, nhưng cũng có vây lại xem hay nghị luận, nhưng bốn người bọn họ vừa từ trong thang máy đến bãi đỗ xe lại gặp tình trạng ngoài ý muốn ──

      “Ui! Đây phải Sửa nhi của chúng tôi sao?” Đạo diễn Sử Cổ Kim lớn tuổi nhưng chăm sóc khá tốt ôm soái ca mặt phấn, giọng trêu chọc đối với Tần Chi Tu, đôi mắt tràn đầy dâm tà đánh giá Tần Chi Tu.

      Sử Cổ Kim - để để ý tên nhóc này lâu rồi, mông kia vừa thấy biết co dãn kích thích, chỉ tiếc tên họ Quý bảo vệ Tần Chi Tu tốt quá, với lại Mâu Tư cũng dễ chọc vào, khiến Sử Cổ Kim chỉ có thể nhìn mà thể làm gì được. Hôm nay… Sử Cổ Kim nhìn người bên cạnh Tần Chi Tu, hai nam nhân đều là ── Ui! Lại cực phẩm soái ca nữa!

      “Sao lại có hứng thú chơi thế này, Quý thiếu đâu rồi? Sao thấy a?” Sử Cổ Kim nhìn xung quanh.

      Tần Chi Tu thèm để ý tới lão già trung niên trong cái vòng giải trí này, muốn vòng qua đoàn người của Sử Cổ Kim, trước mặt lại bị vài tên nam nhân vẻ mặt dữ tợn chặn đường.

      “Tên nhóc này lớn lối nhỉ, Sử đạo chuyện với cậu đó.” tên rất ra dáng xã hội đen đứng ở bên cạnh Sử Cổ Kim cười ngả ngớn.

      Sử Cổ Kim cũng khoái trá nở nụ cười ── Quý Tiết ở đây, hôm nay vừa lúc bên cạnh Tần Chi Tu cũng có ai nữa, ha ha ha ha! Đây là ông trời cũng muốn thu phục nam nhân xinh đẹp này! Nhân tiện còn cho thêm soái ca nữa! Đến khi chơi xong rồi, quay clip lại, còn sợ bọn ngoan ngoãn nghe lời sao?

      Liếc mắt nhìn mấy người bên cạnh gật gật đầu, mấy tên côn đồ kia hiểu ý ngay lập tức tiến tới đánh về phía mấy người Tần Chi Tu.

      Tần Chi Tu và Lê Dĩ Quyền liếc mắt nhìn nhau cái, hai người thông minh đều biết dưới tình huống như vậy chỉ có lựa chọn ──

      “Chạy.” Tần Chi Tu nắm lấy tay Hà Nhạc Nhạc bên cạnh liền chạy về phía xe của Lê Dĩ Quyền, Lê Dĩ Quyền ngập ngừng chút cũng nắm lấy cánh tay Nhậm Linh Vũ chạy về phía bên kia xe.

      Thực ra Hà Nhạc Nhạc lấy di động chuẩn bị báo cảnh sát, bị Tần Chi Tu đột ngột túm lấy tay như vậy di động thiếu chút nữa rơi mất.

      “Bắt lấy bọn họ!” Sử Cổ Kim vội la lên. Bỏ qua cơ hội lần này, lần sau càng khó hơn! Hơn nữa để Tần Chi Tu trở về lại với họ Quý kia, chắc chắn gặp phiền phức lớn!

      Ngay lúc nhóm người kia sắp đụng vào Hà Nhạc Nhạc, khi Lê Dĩ Quyền vừa kịp đem Nhậm Linh Vũ nhét vào xe ──

      “Kít ── Kít! Kịch!”

      Tiếng phanh xe chói tai kèm theo tiếng vật bị đánh vang lên, Hà Nhạc Nhạc nhìn lại nhóm người đuổi theo phía sau người như vật bị bay ra ngoài.

      Tất cả mọi người đều bị việc ‘ngoài ý muốn’ đột nhiên này làm cho đứng hình.

      “Tách.” Vị trí cửa lái điều khiển chiếc xe việt dã gây chuyện bị mở ra, đôi giày da hưu nhàn màu trắng xuất trước mắt mọi người, nhìn lên , là tây trang màu xám vừa thanh nhã vừa có vẻ lưu manh, chân dài như siêu mẫu, mông đầy đặn…

      Hà Nhạc Nhạc trực tiếp nhìn về phía khuôn mặt của người gây họa ── quả nhiên!

      có ai… Kêu xe cứu thương sao?”

    3. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 145: Mỹ nhân cứu hùng

      … có thể đừng có vẻ mặt vô tội như vậy chứ>

      Hà Nhạc Nhạc nhìn với biểu cảm hoang mang, có chút hoài nghi lỗ tai của bản thân có phải nghe nhầm hay . vừa mới hỏi ‘Ví ai rớt’ hả?

      “Mục Duy! Cậu có ý gì?” Nhìn thấy rung động Mục Duy gây ra, trong lúc nhất thời Sử Cổ Kim cũng bị khí thế ngạo mạn của Mục Duy làm giật mình, liếc nhìn lại người bị Mục Duy đụng bay , giống như người bị Mục Duy đụng mới là . chỉ muốn thầm bắt Tần Chi Tu và soái ca kia, cũng muốn làm ồn ào lớn chuyện, nếu như đụng đến mạng người tốt lắm!

      cần nhìn, tôi có kinh nghiệm, chết được đâu.” Mục Duy cười cười, xoay xoay cổ. “Nhạc Nhạc, Tần tiểu tử, hai người về trước , lâu… tôi được hoạt động rồi.”

      Sử Cổ Kim bên cạnh vừa thấy động tác nhếch nhếch đầu khiêu khích rất ràng của Mục Duy, rất tức giận!

      “Cậu dám? Lên hết cho tôi!” Chỗ này đều là phạm vi thế lực của , cho dù có người báo cảnh sát, cũng có ai dám tới, tôi ra ngoài, có cảnh sát nào dám vào! Dám đụng người của ? Muốn chết rồi!

      “Chờ chút, đợi chút, Lỗi!” Sử Cổ Kim vội vàng ngăn cản lại, nhưng đám côn đồ sớm vọt lên!

      “Mục tiên sinh!” Hà Nhạc Nhạc lo lắng hô.

      Mục Duy đánh với hai người, người khác hướng về phía bọn họ đánh úp vào.

      Tần Chi Tu đẩy mạnh Hà Nhạc Nhạc vào trong xe, trở lại đá bay người khác, lúc chuẩn bị gia nhập cuộc chiến, Lê Dĩ Quyền lại chìa tay ngăn cản .

      “Cậu đưa bọn họ trước , tôi ở lại với Mục tiên sinh.” Lê Dĩ Quyền vừa vừa bình tĩnh xắn tay áo cuồn cuộn lên. Dáng người tuấn trong quần áo lịch làm cho nhìn rất nho nhã trầm tĩnh, như vậy làm muốn … đánh nhau hả?

      Tần Chi Tu nhìn vào hai trong xe rất bối rối lo lắng, gật gật đầu, lên xe trực tiếp quay đầu ra ngoài. Hai biết bản thân ở chỗ này chỉ vô dụng còn có thể làm liên lụy thêm, cũng gì. Cho đến khi ra khỏi bãi đỗ xe, sau lưng cũng có người đuổi theo, Hà Nhạc Nhạc mới kêu Tần Chi Tu quay xe lại ngay cửa ra, vừa báo cảnh sát vừa nhìn chằm chằm bãi đỗ xe.

      Thời gian chờ đợi cảnh sát mỗi phút mỗi giây đều vô cùng dày vò, Hà Nhạc Nhạc thậm chí có chút hối hận vì vừa nãy mở miệng kêu Mục Duy và Lê Dĩ Quyền cùng!

      “… Đừng lo lắng.” Tần Chi Tu nhìn Hà Nhạc Nhạc, “Đánh chính diện lại có vũ khí, những người đó phải là đối thủ của Mục Duy.”

      “…” Hà Nhạc Nhạc chuyện, nháy mắt nhìn chằm chằm cửa ra bãi đỗ xe. Mục Duy mới vừa tháo thạch cao mà! được! thể chờ như thế nữa!

      “Nhạc Nhạc! Bên kia!” Nhậm Linh Vũ đột nhiên thất thanh hô.

      Hà Nhạc Nhạc nhìn theo ngón tay của Linh Vũ chỉ, ngực giống như bị chém qua ── cảnh sát còn chưa tới, có mấy chiếc xe đứng ở cách đó xa, xuống là đám người mặc áo thun ngực có hình xăm màu xanh. Vài người đàn ông đứng ở cửa ra bãi đỗ xe, vài người khác thảnh thơi vào bên trong!

      Sắc mặt Tần Chi Tu cũng có chút thay đổi.

      “Linh Vũ, xuống xe.” Mặt Hà Nhạc Nhạc lạnh dần.

      Nhậm Linh Vũ biết Nhạc Nhạc muốn làm cái gì, nhưng xuất phát từ tin tưởng nhiều năm qua, vẫn mở cửa xuống xe.

      Hà Nhạc Nhạc cũng từ bên kia xuống xe, bước nhanh đến ghế lái, mở cửa xe, đợi Tần Chi Tu phản ứng dùng lực kéo ra, bản thân ngồi xuống, khởi động xe chạy thẳng vào cửa ra của bãi đỗ xe.

      “Nhạc Nhạc!” Nhậm Linh Vũ hoảng hốt hô to.

      Năm phút sau…

      Vẻ mặt Hà Nhạc Nhạc kinh ngạc.

      Nửa tiếng sau…

      Hà Nhạc Nhạc bị Mục Duy ôm ở trong ngực, ngồi trước bàn cơm, đầu cũng dám ngẩng lên.

      Hai tiếng sau…

      Hà Nhạc Nhạc vừa giúp Mục Duy xử lý vết thương nắm tay, vừa hờn dỗi.

      “Hự ──” sô pha Mục Duy dùng sức nhịn cười, nhưng vẫn kiềm được thỉnh thoảng phát ra tiếng cười.

      Xấu hổ và giận dữ ngẩng đầu trừng mắt nhìn nam nhân trước mặt, Hà Nhạc Nhạc mím môi, vẫn gì, cố định băng vải tay , dọn dẹp xong hộp thuốc bàn trà, đứng lên muốn .

      Mục Duy cười khẽ kéo qua ôm chặt vào trong ngực ── là càng ngày càng thích mà!

      “Nhớ ?” Nhìn khuôn mặt đáng được tự nhiên của , Mục Duy hỏi.

      Hà Nhạc Nhạc dựa vào đầu vai , từ chối trả lời.

      muốn chuyện?” cúi đầu giống như tình nhân, “Cũng tốt… Tiểu biệt thắng tân hôn.”

      Mục Duy cúi đầu, chậm rãi hôn xuống cổ Hà Nhạc Nhạc, từ từ cởi bỏ áo ngực của , lộ ra hai vú đáng lại khêu gợi của .

      Lần đầu tiên là vì trừng phạt , cho tất cả đều là tra tấn, lúc này, chậm rãi, kiên nhẫn, thay thế toàn bộ trí nhớ về lần đó của .

      Dựa theo cúi người, Hà Nhạc Nhạc chậm rãi nằm xuống, mặc cho môi hôn lên thân thể của làm cho nó tê dại từng đoạn. với nhớ về những điều rất khác nhau, khác với hoàn toàn nhớ về lần đầu tiên tàn bạo của , mà là nhớ lại ngu ngốc hai tiếng trước của .

      cũng đem ý tưởng xả thân lái xe vọt vào cứu người! Loại tình tiết này ở tiểu thuyết hay tivi đều có tiếng phanh xe chói tai lại có thêm tiếng nổ của động cơ đúng là rất kích thích, rất cẩu huyết cũng rất ghiền, nhưng lúc làm cũng bị dọa đến mức gần tiểu trong quần đó được ?

      Nếu như cứu được người mà bản thân còn bị bắt làm sao đây? Lỡ như vì cứu người lại làm hại người khác bị thương làm sa đây?

      biết, cũng kịp nghĩ! chỉ biết là, có số việc, khi làm có lẽ hối hận, nhưng làm nhất định càng hối hận hơn nữa!

      Cho nên cố gắng nén sợ hãi, lái xe vọt vào, thấy đám người cũng giảm tốc độ, cho đến khi đám người bị dọa lui lại làm cho thấy được Mục Duy và Lê Dĩ Quyền đứng ở giữa, mới đạp mạnh phanh lại ──

      “Lên xe!”

      Sau đó, tất cả mọi người sửng sốt.

      Bên cạnh Mục Duy, soái ca trẻ tuổi mặc áo thun năng động phun ra tiếng cười: “Phụt… Michell, nghĩ tới cậu cũng có ngày được mỹ nhân cứu hùng. Ha ha ha!”

    4. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      Nhạc nhạc dễ thương quá, biết mình dạo này khó tính hay sao mà đọc truyện sắc sắc lại phải có cốt hay . Nên quyết tâm phải ủng hộ editor liên tục :5::5::5:
      Last edited: 9/12/18
      YenhiHale205 thích bài này.

    5. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      @Kimanh1257 mình cũng muốn edit thêm vài bộ sắc nhưng có nội dung nè, bạn có bộ nào giới thiệu mình với
      Ljpark2504CandyTN thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :