1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

NHÀ TRỌ CỰC PHẨM [Hot 18+] - Giang Sơn Đa Tiêu (đã hoàn trong VIP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 134: Ăn hay là ngủ

      Ngày 9 tháng 9.

      đêm ngủ, chờ Quý Tiết làm xong, Hà Nhạc Nhạc vừa mới ngủ chút, di động reo lên ồn ào. Quý Tiết tắt chuông của , để cho ngủ bù, và Tần Chi Tu có thể ra ngoài ăn bữa sáng. rất mệt, chỉ có thể nhận ý tốt của , buồn ngủ nhìn cảm ơn.

      Câu dẫn chết người… Quý Tiết nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhắn của , thần thái vô lực mềm yếu lại lộ ra mấy điểm ngây thơ của , vừa nãy ở dưới thân rất dâm đãng, lúc này lại thanh thuần như nụ hoa nhiễm hạt bụi . Dưới thân lại rục rịch…

      “Quý tiên sinh…” tha cho mà!

      “… Ai kêu tối qua giả bộ ngủ.”

      “Tôi… ừ ── ”

      Vừa mới xâm nhập làm vô cùng sảng khoái mà hưng phấn, như vậy làm sao nghiện được chứ! tất cả các vẻ mặt của , các phản ứng của , khoảng thời gian này bận quá, đợi qua đợt này nhất định phải bắt giường ba ngày ba đêm!

      Chờ Quý Tiết và Tần Chi Tu rồi, Hà Nhạc Nhạc mới nhàng thở ra, tùy tiện ăn chút gì đó, uống chén sữa ấm, sau khi tắm rửa, làm ổ ở giường ngủ bù.

      Hai ngày trước Nguyễn Lân trở lại đoàn phim, Mục Duy trở về nước , Quý Tiết đưa Tần Chi Tu phòng thu, giữa trưa nhất định về, Thân Đồ Mặc… chắc là tại vì chuyện phim điện ảnh nên dạo này khá bận, tối hôm qua cũng có trở lại, nếu như có về nhà trọ chắc cũng vào buổi tối, cho nên có thể ngủ đến tối. Thời gian ở nhà trọ chủ động được, bây giờ thời gian dư dả chút cũng tốt.

      Sau khi cài báo thức, Hà Nhạc Nhạc liền nhắm mắt lại ngủ. Tuy rằng rất mệt, nhưng quen ngủ ban ngày nên ngủ quá sâu nên cứ tỉnh tỉnh mơ mơ, rồi mới ngủ thiếp , cho đến khi mở mắt ra lần nữa trước mặt đột nhiên xuất khuôn mặt tuấn tú của nam nhân làm sợ tới mức giật mình tỉnh táo hoàn toàn ──

      Thân Đồ Mặc? trở về lúc nào vậy? vừa ngủ đến tối luôn rồi hả? có nghe thấy chuông báo thức?

      Nhìn chằm chằm khuôn mặt ngủ của Thân Đồ Mặc, trong đầu Hà Nhạc Nhạc đầy thắc mắc, cuối cùng đúng lúc sờ vào di động thấy báo thức chuẩn bị reo! nhanh chóng ấn tắt, nhìn Thân Đồ Mặc vẫn còn ngủ bên cạnh.

      giờ, Hà Nhạc Nhạc ăn cơm trưa, chuẩn bị tốt đồ ăn cho Thân Đồ Mặc lúc hai giờ, chờ Thân Đồ Mặc tỉnh lại. Nhưng thấy chuẩn bị đến hai giờ rồi, mà Thân Đồ Mặc vẫn chưa muốn tỉnh.

      Làm sao đây? Đánh thức hay là để tiếp tục ngủ? Nếu như ăn cơm đúng giờ có thể ảnh hưởng đến thân thể hay ? Hà Nhạc Nhạc bắt đầu có chút sốt ruột, gọi điện thoại đến văn phòng của Địch Phi Vân, ai tiếp.

      Hỏi Quý Tiết , chắc là biết, nhưng mà… chỉ có số điện thoại của Nguyễn Lân, Mục Duy và Thân Đồ Mặc. Chần chừ mãi ──

      “Nhạc Nhạc?” Điện thoại rất may mắn được nhận, trong giọng Nguyễn Lân mang theo ngạc nhiên.

      “Nguyễn tiên sinh, buổi trưa tốt lành. Có làm lỡ công việc của ?”

      có, có chuyện gì sao? Mấy ngày nghỉ như thế nào?” Tiếng trầm ổn tràn ngập từ tính của nam nhân mang đến cho người ta cảm giác an tâm dịu dàng.

      “… Cảm ơn Nguyễn tiên sinh quan tâm, tôi rất tốt. Là như vậy, xin hỏi…” Hà Nhạc Nhạc ra muốn hỏi số điện thoại của Quý Tiết, nhưng đột nhiên nhớ tới thể tùy tiện hỏi thăm thông tin của chủ nhà trọ, nghĩ nghĩ, có lẽ hỏi trực tiếp Nguyễn Lân cũng được. Dù sao bọn họ cũng ở chung nhiều năm rồi, chắc là biết! “Là… Thân Đồ tiên sinh vẫn còn ngủ trưa, nhưng tại hai giờ, tôi biết có nên gọi dậy ?”

      Nguyễn Lân ở bên kia điện thoại khẽ cười cười, “Vì sao lại hỏi tôi?”

      Hà Nhạc Nhạc hiểu sai ý, có chút áy náy , “… Rất xin lỗi, quấy rầy rồi.”

      … ” Nguyễn Lân nhanh tiếp lời, mỉm cười tươi, “Tôi rất vui khi gặp vấn đề gọi điện thoại cho tôi. Đánh thức dậy , thói quen của lâu rồi, đến giờ ăn đúng bữa nổi nóng.”

      “Được, cảm ơn Nguyễn tiên sinh!” Nghe được đáp án, Hà Nhạc Nhạc rất vui mừng.

      Nghe thấy tiếng dễ nghe từ trong di động truyền đến, mặc dù đối phương tắt máy, Nguyễn Lân vẫn giữ di động ở bên tai lâu.

      Mười hai ngày, suốt mười hai ngày gặp . Mới bảy ngày đầu, ở lì trong nhà trọ đâu, phòng bếp lầu , phòng khách, phòng ngủ của , phòng ngủ của , phòng đạo cụ, phòng tập thể thao lầu 7, thậm chí phòng khách của Tần tiểu tử và Thân Đồ, cũng tới lui dạo quanh, nhớ lại hình bóng của . Sau vài ngày, ra khỏi nhà, có mục đích dạo lung tung, công viên, bờ sông, quán bar, đỉnh núi… cho đến khi quay về đoàn phim.

      người là cảm giác như thế nào… dùng mười hai ngày tinh tế gặm nhấm đủ. Nhà trọ 7 tầng, hết toàn bộ cũng đến tiếng, nhưng lại cảm thấy cho dù bản thân ở trong nhà ngây ngốc cả đời cũng chán. Mà ở bên ngoài nhà trọ… chỗ nào có dấu vết cuả , cảnh cho dù có đẹp đẽ rộng lớn đều trở nên đần độn vô vị.

      Tình biết dậy, hướng mà thâm. (Kiểu như là Tình biết đến từ khi nào nhưng càng ngày càng sâu nặng)

      Lần đầu tiên khi nhìn thấy những lời này, rất buồn cười. Bây giờ mới biết được, có số việc chưa trải qua, vĩnh viễn có tư cách bình luận.

      Có lẽ, từ lúc ở trong phòng ngủ của , lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy khoảnh khắc quấn khăn tắm bước ra, nhất định . Nếu tại sao bản năng của lại ôm … mặc kệ phản kháng của , chút do dự phá hủy trinh tiết của !

      tưởng rằng vì tiền mà bán đứng thân thể, nghĩ muốn là do làm cho phát tiết rất thoải mái… cho đến khi bị em trai đánh thức.

      chỉ muốn ôm đơn giản như thế mà muốn giữ ở bên cạnh.

    2. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 135: Người xấu khi dễ người khác

      Vài lần cũng dám hô ra tiếng, Hà Nhạc Nhạc cảm thấy bản thân rất giống con cá bị quăng lên bờ… chắc là rất mệt nên mới có thể cởi quần áo mà trực tiếp ngủ!

      Màu da Thân Đồ Mặc rất đặc biệt, có sắc trắng pha lẫn màu đồng nhưng phải trắng nõn có chút non nớt mà cũng đen đến mức tục tằng. Ngũ quan của cũng rất đẹp, chỉ nhìn đơn giản mỗi nét có vẻ cực kỳ bình thường, nhưng hợp lại chỗ tuấn mỹ tinh xảo. Khi đeo mắt kính, mặc dù có vẻ lạnh lùng hơn chút nhưng đáng sợ, mà khi lấy mắt kính xuống, hoàn toàn dám nhìn thẳng vào , đôi mắt thâm sâu lợi hại kia giống như có thể cắn nuốt thân thể của làm trái tim run rẩy, thể phản kháng, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của mà làm chuyện biết xấu hổ, lời dâm đãng… cứ như vậy biết bị dạy dỗ thành dáng vẻ gì nữa.

      Còn có, Quý Tiết, quả thực biết nên hình dung như thế nào! Trong tay , giống như là búp bê tình dục bị tự tay dạy dỗ, chạm vào run run, mỏi, thét chói tai, khóc, rất ràng có thể làm cho cao trào khi nào, hoàn toàn tay nắm giữ tất cả! vẫn muốn chịu đựng phát ra tiếng rên rỉ, nhưng cuối cùng lần nào cũng đều bị ép buộc đến la hét thất thanh!

      Nguyễn Lân ── rất giống ngựa đực! Bị làm đến ngất cũng bị làm tỉnh lại cũng phải hai lần! còn thiếu ‘rèn luyện’! Làm ơn, lấy chỉ số tiêu hao thể lực như vậy, mỗi ngày chạy marathon mấy vòng rồi!

      Tới Mục Duy, ….

      Thở dài, nhàng vỗ vỗ vai người nằm giường , Hà Nhạc Nhạc giọng kêu:

      “Thân Đồ tiên sinh…”

      có phản ứng.

      “Thân Đồ tiên sinh?” lượng lớn lên.

      Nhắm mắt chặt, vẫn mở mắt.

      “Thân Đồ ── a…”

      Trong giây lát bị Thân Đồ kéo lấy áo nằm phủ người , Hà Nhạc Nhạc theo phản xạ la lên tiếng.

      “Mấy giờ rồi?” Nắm lấy cằm của , Thân Đồ Mặc khách khí hôn lên đôi môi mềm mại của .

      Cố gắng đáp lại nụ hôn của , dựa theo mệnh lệnh của mà đưa đầu lưỡi ra dây dưa, mặc cho xâm lược cái miệng nhắn của , sau khi hôn xong, mới cúi đầu trả lời:

      “Hai giờ hơn, chuẩn bị đồ ăn cho rồi… có muốn dùng cơm trước ?”

      Thân Đồ Mặc nhìn giống như vợ sợ hãi, có trả lời.

      Hà Nhạc Nhạc cúi đầu nhìn quần áo màu đen trước ngực của , yên lặng chờ quyết định của .

      nhớ Linh Vũ từng : Hai việc khiến cho người khác ghét nhất, chính là quấy rầy giấc ngủ và bữa cơm của người ta. quấy rầy ngủ để kêu ăn cơm kết quả như thế nào?

      Nửa tiếng sau…

      “Ừ…” Hà Nhạc Nhạc xấu hổ đỏ mặt, trần trụi quỳ dựa vào bồn tắm lớn đưa lưng về phía Thân Đồ Mặc, cắn môi chịu đựng ma sát khoái cảm từ hai tiểu huyệt dưới thân truyền đến. Bởi vì thân thể quỳ gối, nên cho dù thân thể bị đùa bỡn khó chịu cũng cách nào khép lại được, chỉ có thể phản xạ co rút chấp nhận hai ngón tay thon dài của .

      Sau khi ăn cơm xong liền cởi nút thắt quần áo về phía phòng ngủ của , tự nhiên ngoan ngoãn theo phía sau vào phòng tắm, hầu hạ vào bồn tắm rửa. Trong khi chờ nước đầy bồn tắm ép vào tường xâm nhập hồi, đến mức mũi chân cẳng chân cũng mỏi chịu nổi nữa, chờ nước trong bồn đầy rồi, mới tạm thời rút ra để thở ra hơi. Vào bồn tắm lớn, vừa mới chuẩn bị để bản thân ngồi lên , lại kêu xoay người nằm úp, mật huyệt dưới thân do hoan ái bị gián đoạn mà ngừng mấp máy, lại muốn nhếch mông lên để xem sao?

      “A…” Hoa huyệt bởi vì đói khát mà tự động mút ngón tay vào, cúc huyệt còn lại muốn thả lỏng lại bị dị vật nóng bỏng của cắm vào, hai loại cảm giác đồng thời kích thích mãnh liệt, liên tưởng đến việc ở phía sau dùng ánh mắt cắn nuốt linh hồn, nhìn chằm chằm vào hai tiểu huyệt dâm đãng chịu nổi của , liền …

      Thân Đồ Mặc đột nhiên ngừng tay, “Lúc nào bắn?” giọng thản nhiên.

      Khuôn mặt nhắn của Hà Nhạc Nhạc đỏ hồng đến mức sắp ra máu. Sao lại có thể dùng giọng điệu ‘bình thường’ như vậy để những lời dâm uế như thế chứ? Lúc nào bắn? , sao mà biết được? Mỗi lần đều là tên hỗn đản Quý Tiết ép .

      “Tôi, tôi biết.”

      “… Tôi hỏi lúc nào học được.”

      Học? “Tôi có... ” xoay người nhìn về phía , “Là, là Quý tiên sinh ── ”

      Thân Đồ Mặc cúi đầu nhìn kiều mông tròn trịa của , gật gật đầu.

      “Tự bản thân chơi đến mức bắn ra.”

      “Tôi…” Bị bắt nạt đến khóc, “Tôi .”

      “…”

      Thấy lời nào, Hà Nhạc Nhạc chỉ có thể nhận lệnh. mệnh lệnh tốt nhất nên để đến lần thứ hai, nếu chỉ có thể dùng cảnh ‘thảm khốc’ ‘mười lần thảm khốc’ ‘vạn lần thảm khốc’ để diễn tả! Xoay người đem hai chân mở lớn ra để ở hai bên thành bồn tắm, dám đụng đến hai chân của , nên cái mông chỉ có thể nửa treo nửa vắt trong nước, dựa vào đường cong cánh tay trái để ổn định thân thể. Tay phải run rẩy xoa khe hở hẹp trong nước, nhàng cao thấp ra vào, từ miệng huyệt đến hạt châu, chậm rãi ma sát.

      Rất thoải mái, nhưng… đủ. Lúc trước làm được nửa, bây giờ bản thân tự an ủi cứ như muối bỏ biển! Làm sao đây…

      Cầu xin nhìn về phía Thân Đồ Mặc, người ta chỉ đưa tay đem tóc ướt sũng vuốt ngược ra sau đầu, vẻ mặt khí phách là bộ dáng tức chết người kiểu như chuyện liên quan đến mình!

      Người xấu! Ma vương!

    3. CandyTN

      CandyTN Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      29
      Thân Đồ đúng chuẩn phúc hắc đại nhân = ))
      Yenhi thích bài này.

    4. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 136: Đúng là khá tốt

      Trong lòng Hà Nhạc Nhạc vừa uất ức vừa tức giận, cũng thèm nhìn , lực trong tay tăng lên mấy phần, rất nhanh sung sướng dưới thân dâng lên, làm cho mông của cũng thích thú nẩy lên, làm thành cơn sóng . Nhớ lại những gì Quý Tiết từng làm, ma sát khe hở hẹp rất nhanh, đầu ngón tay nặng nề đè nặng lên hoa châu mềm mại dưới thân, cuối cùng ngón tay đặt tại huyệt thịt màu mỡ ra vào điên cuồng ──

      “A a…” được! Hà Nhạc Nhạc lập tức cảm thấy rất khuây khỏa, tiếp tục như vậy rất nhanh cao trào! Nhưng mà, biết khi nào mới bắn ra! , bây giờ thể dừng tay lại, thoải mái, thân thể… cả người đến lỗ chân lông cũng nở ra, trái tim treo ở tại cổ họng ──

      Nhìn trước người có thần sắc say mê, tay bé dâm đãng tự an ủi ở tiểu huyệt hồng hào, mông chịu khống chế cao thấp chập chùng phối hợp với ngón tay đùa giỡn của , trong đôi mắt Thân Đồ Mặc lên sắc lửa diễm lệ.

      “Tôi, tôi…” Mang theo tiếng khóc nức nở, “Thân Đồ…”

      Biết chống đỡ được nữa, Thân Đồ Mặc nắm lấy đùi bồn tắm mang lại vách tường sát với thân thể , vươn tay cầm lấy bàn tay thủ dâm của , làm cho tiểu huyệt kiều diễm của đối diện với côn thịt hưng phấn ngẩng cao đầu của , hung hăng cắm xuống.

      “A a a ──” Tiếng thét chói tai cao vút bật ra, làm cả người thư sướng.

      Thân Đồ Mặc nắm thắt lưng của va chạm hơn mười mấy lần, thấy bắt đầu run rẩy hút chặt, tiểu huyệt mấp máy kịch liệt, lại nhấc lên, làm cho từ cao ngã xuống, rồi mới từ trong ánh mắt uất ức thầm oán của mà nặng nề xâm nhập đến đỉnh.

      “A…” làn da phảng phất như tất cả các lỗ chân lông đều ngứa, vừa đau lại vừa sung sướng vô cùng, tiểu huyệt trống rỗng càng làm cho thêm điên cuồng, cúc huyệt đầy trướng sắp bị xé rách, phải tra tấn như vậy mới có thể vui vẻ hay sao?

      “Thân Đồ…”

      “Ừ?” Cố gắng kiềm chế tính tình chậm rãi sáp nhập mông của , bên trong cúc huyệt mềm mại chật trất gắt gao hút lấy rất nhiệt tình, cùng với lúc cắm vào cái miệng nhắn phía trước của có chút khác nhau, nhưng đều có thể lấy lòng sâu.

      Thấy vẻ mặt giãn ra, dáng vẻ rất hưởng thụ, so với chính mình khó chịu, Hà Nhạc Nhạc cam lòng thốt ra hai chữ ──

      “Người xấu…”

      Lỗ tai Thân Đồ Mặc khẽ nhúc nhích, ánh mắt sắc bén bắn về phía né tránh tầm mắt giống như đà điểu, bỗng nhiên nhếch môi cười. Dung nhan tuấn mỹ nhất thời tản ra mị lực dụ hoặc kinh, chỉ tiếc người nửa tâm tư giãy dụa trong tình dục, nửa tâm tư còn lại sợ hãi trừng phạt của , nên bỏ lỡ vẻ mặt tươi cười sung sướng rất khó thấy được của ma vương Thân Đồ.

      Cường hãn nâng thân thể của đứng lên, tay vững vàng nâng thân thể của .

      Hà Nhạc Nhạc sợ tới mức hoang mang lo sợ, đôi chân quặp lấy thắt lưng của , cánh tay ôm bả vai dày rộng của , biết làm sao với tra tấn như vậy ──

      “A ── , cần…”

      đứng thẳng cắm vào còn chưa tính, vậy mà còn cố ý lần nào cũng quăng thân thể của lên thẳng, rồi làm cho sức nặng toàn thân của theo tác dụng của trọng lực mà nuốt vào gậy thịt thô to của !

      “Đừng, a a, a a, a ừ… Tôi, a ừ… Tôi, tôi sai, sai rồi… A a ── Thân Đồ, Thân Đồ… Đừng, ách a a…” Cúc hoa bé lần lượt bị cự bổng tráng kiện hung hăng xỏ xuyên, lần lượt ra vào ma sát với miệng huyệt tận chỗ sâu nhất! Làm cho chỉ có thể theo tiết tấu ra vào của mà rên rỉ chứ thể nào đầy đủ câu cầu xin tha thứ.

      “Lúc nào bắn ra, lúc nào tôi ngừng…” Thân Đồ Mặc khẽ cười , “Như vậy đủ xấu xa chưa?”

      ── a a…”

      Cuối cùng rốt cuộc có bắn hay , bắn ra lúc nào, bản thân Hà Nhạc Nhạc cũng biết, chỉ biết là bị chơi đến điên rồi, cả người giống như bị nham thạch nóng chảy cọ rửa mấy tiếng, lúc nào cao trào, làm bao lâu, tư thế gì, , cái gì cũng nhớ, chỉ… buồn ngủ quá…

      “Ừ…” biết là ngủ hay là ngất, Hà Nhạc Nhạc thỉnh thoảng vẫn nhướng mày lên hừ .

      Thân Đồ Mặc lại cười khẽ cái, tùy tay vặn lấy nhũ nhọn hồng hào kiên đỉnh của .

      Nếu như luôn mềm mại nhu thuận như thế, lâu lâu còn có thể chọc cười, như vậy… để như thế bên cạnh cũng khá tốt.

      Đảo mắt tới ngày 13 tháng 9, Hà Nhạc Nhạc mấy ngày nay vẫn rất chú ý đến lịch tháng, bởi vì mấy ngày nữa là sinh nhật của Linh Vũ, sớm đánh dấu lịch cho khỏi quên. Linh Vũ cũng nhớ ngày này lắm, nhưng cảm thấy ngày đó rất quan trọng… bởi vì đó là lần đầu tiên và Linh Vũ gặp nhau, lúc ăn cơm.

      Lúc đó vừa vào đại học lâu, bởi vì mùa hè năm ấy nhiệt độ rất cao, trường học hoãn lại việc học quân , nên họ học sớm hơn. Phong cách học tập ở trường rất tốt, đa số mọi người đều có thói quen tự học, phòng tự học ở thư viện thường xuyên kín chỗ. Bình thường rất thích tìm chỗ khuất để ngồi, đọc sách mệt liền ngẩng đầu nhìn những bạn học khác im lặng học tập, có đôi tình nhân ở đối diện ấm áp mỉm cười, cũng có mấy người bận rộn chuyền giấy cho nhau. có ai chú ý tới , có người nào lơ đãng nhìn cũng lộ ra biểu cảm chán ghét hoặc ái muội… đây là cuộc sống bình thường tốt đẹp trong mơ của .

    5. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 137: Lúc mới quen Linh Vũ

      Rất may mắn chống đỡ được.

      Sau khi nghe Tiểu Nhã mọi chuyện trong điện thoại, kiên trì đến khi thi xong vào đại học gục ngã. Ba ngày sốt cao hết, làm ba mẹ sợ hãi, sau đó đến khi có thành tích, điểm của vượt xa tất cả bạn học khoảng lớn, nhưng vì thoát khỏi ác mộng, xin thầy giáo ở trường cho người khác biết trường đại học mà thi vào. Vì bảo vệ , ba mẹ còn thừa dịp ngày nghỉ đổi tên cho , tất cả đều là vì có thể để ở đại học bắt đầu lại lần nữa!

      Mới vào trường học, tuy rằng chuẩn bị tâm lý rất tốt rồi, nhưng vẫn sợ hãi, bởi vì mang theo hy vọng a! Mọi người thường hy vọng làm cho người ta kiên cường, nhưng ra rất nhiều lúc hy vọng càng làm cho người ta yếu ớt hơn. Nửa tháng hơn trôi qua, có lời đồn đãi gì cả, lòng của , thoáng thả lỏng.

      Ngày đó là lần đầu tiên trễ, thư viện còn chỗ, tìm phòng học lầu hẻo lánh để tự học, đó là chỗ gần học viện Luật cũ, bởi vì phòng học có quạt, vì thế sinh viên nhiều lắm.

      biết qua bao lâu, vốn dĩ phòng học im lặng lần lượt truyền đến tiếng hô kinh ngạc của mấy sinh viên, có chút kỳ lạ ngẩng đầu lên, bởi vì bình thường tự học mọi người đều cố gắng giữ im lặng để tránh tiếng chuông quấy rầy đến người khác. Vừa ngẩng đầu, nhìn thấy nam nhân trẻ tuổi trời nắng nóng lại mặc áo khoác.

      Nam nhân sau khi nhìn thấy , cười cười quỷ dị, từ bên kia phòng học về phía .

      lúc ấy rất sợ hãi, sợ hãi nam nhân kêu là Hà Hoan, ra những lời đồn đại dơ bẩn──

      Bá! Hai tay nam nhân mở áo khoác ra, lộ ra thân thể trần trụi ghê tởm của .

      Lúc này há hốc mồm, dở khóc dở cười, gì trừng mắt nhìn nam nhân đó cái. Hại hồi hộp lo sợ hết nửa ngày, mấy sinh viên lúc nãy là do bị dọa như thế này sao? Vì sao ai lên tiếng?

      Hà Nhạc Nhạc nghĩ nghĩ, cũng gì, nam nhân thấy phản ứng, xoay người đến phía sau Hà Nhạc Nhạc đeo tai nghe điện thoại.

      lấy tai nghe điện thoại xuống, có chút tò mò nhìn nam nhân.

      như vậy, lấy ra làm người ta buồn cười muốn chết.” giơ di động nhắm ngay chỗ lộ ra của nam nhân mở miệng .

      Nam nhân kinh hoảng quay đầu, nhân cơ hội này chụp được mặt của .

      Bình tĩnh lấy điện thoại di động lại, hướng về kia , “ giữa trưa rồi, chúng ta về ký túc xá .”

      kia vẫn chưa phản ứng, liền ôm lấy sách vở bàn của , đến bên bàn cầm lấy đồ của kia sau đó lôi kéo về phía cửa ra.

      Trong phòng học còn lại vài cũng phát tình trạng bất thường của nam nhân này, đứng dậy chạy , nam nhân ấy vừa sợ vừa vội liền chạy về phía Hà Nhạc Nhạc, biết là muốn tấn công họ hay là muốn tông cửa chạy ra, dù sao vừa thấy chạy lại phía mình cũng nghĩ nhiều lắm liền ── xoay người đá ra cước…

      bị lôi chính là Linh Vũ, sau đó Linh Vũ cho biết cú đá lúc ấy của quả thực quá mức đẹp! Chính là đá đoạn tử tuyệt tôn!

      chỉ có thể là do tay cầm sách tay còn lại lôi ấy , chỉ có chân mới rảnh thôi?

      Sau đó nam nhân biến thái kia bị vài sinh viên nữ ra ngoài trước tìm bảo vệ bắt lại, nghe đó cũng là sinh viên, bình thường sao, nhưng khi phát bệnh mặc áo khoác, tìm nơi hẻo lánh có sinh viên nữ tự học cởi đồ dọa người. Hai lần trước cũng bắt được người, bởi vì việc xảy ra bất ngờ, các sinh viên nữ đều bị dọa ngây người, chỉ lo chạy chờ tới khi nhớ đến chạy mất, đa số mọi người cũng biết trông như thế nào.

      Sau khi việc ổn thỏa, buông tay Linh Vũ ra muốn chỗ khác, Linh Vũ lại mời ăn cơm với nhau. có thói quen mình, cũng dám kết bạn, vì thế nên từ chối, Linh Vũ lại ngày đó là sinh nhật của , bạn bè đều ra ngoài dạo phố, là sinh viên mới nên có bạn, chỉ muốn tìm người ăn bánh kem sinh nhật cùng với mà thôi.

      Dáng vẻ đơn đáng thương của Linh Vũ làm thể từ chối, chỉ là vừa xong Linh Vũ liền cười tươi như hoa ── như vậy tại sao lại có bạn chứ!

      Cho dù biết bị lừa, vẫn cam tâm tình nguyện cùng ăn cơm với ấy, mua bánh kem, cắm nến, sau bảy năm đây là lần đầu tiên hát mừng sinh nhật với người khác phải người nhà, tiếp theo đó… Linh Vũ liền dính lấy .

      chưa từng gặp qua nào giống như Linh Vũ. Linh Vũ thích , muốn làm bạn với , chỉ cần có lớp Linh Vũ theo , nhìn xem làm những gì. nghĩ chỉ cần để ý tới Linh Vũ, ấy mất mặt tự nhiên giận dỗi nhưng… hơn nửa tháng, Linh Vũ vẫn vui vẻ như cũ.

      Làm sao lại muốn làm bạn với Linh Vũ chứ? ấy hoạt bát, cá tính lương thiện, tươi cười trong sáng… nhưng mà dám. Nếu như nhất định mất , tình nguyện chưa bao giờ có được.

      Tháng 10, mua vé về nhà, nghĩ rằng tuần sau khi trở về chắc Linh Vũ tiếp tục quấn quít làm bạn với nữa đâu, vậy mà ở xe lửa lại gặp Linh Vũ. Linh Vũ là người ở tỉnh S, ra muốn thừa dịp ngày nghỉ leo núi để du lịch, nhưng gặp được nên trực tiếp mua vé cùng chuyến tàu với ! Vé nằm hết từ sớm, nên ấy chỉ có thể mua vé đứng còn với muốn đến nhà chơi chuyến!

      Linh Vũ biết, lúc đó rất muốn khóc. chịu đựng dọc đường gì… cũng được, cần phải lo lắng mỗi ngày biết khi nào lời đồn đãi rơi tai những người ở trường đại học, thà rằng tận mắt thấy nó xảy ra.

      “Bây giờ cậu vẫn còn muốn làm bạn với mình sao?”

      “… Vì sao lại ?”

      “Cậu tin những lời đồn đãi này sao?”

      “Cậu cũng đó là lời đồn. Với lại, Nhậm Linh Vũ mình, thích người chính là thích, cậu là người tốt cũng được, người xấu tội ác tày trời cũng được, mình thích là được, tại sao phải để ý đến người khác chứ.”

      “… Cậu sợ người khác cũng nghĩ cậu là giống mình sao?”

      “Thôi! Để ý bọn họ làm gì chứ!”

      chừng sau này mình câu dẫn nam nhân mà cậu thích đó?”

      “Nhiệt liệt hoan nghênh! Ước gì có người đến giúp mình diệt trừ những nam nhân cặn bã đó!”

      “…”

      “Thẳng thắn mà , cậu muốn thảo luận những lời đồn đãi này với mình sao… Hì hì hì hì! Đồng ý cả hai tay?”

      “! ! !”

      “Cậu mà có bản lĩnh ngủ hết tất cả nam nhân trong tỉnh, mình dám đảm bảo tài trợ bao cao su cả đời cho cậu. Nhưng mà… nghiệp vĩ đại như vậy, mình sợ thân thể bé của cậu ăn tiêu được đâu!!!”

      “… Bao cao su phải là nam nhân chuẩn bị chứ?”

      “Ai ? Ai người đó chuẩn bị!”

      … ăn tiêu những lời này .

      Lời của tác giả: Linh Vũ tình rất có tiềm năng làm bách hợp a ~~ nhưng mà ấy vẫn thích nam nhân ~~ khụ khụ ~~

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :