123123123


  1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

NHÀ TRỌ CỰC PHẨM [Hot 18+] - Giang Sơn Đa Tiêu (đã hoàn trong VIP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. sabera.tran

      sabera.tran Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      53
      ôiiii đau lòng quá :yoyo25::yoyo25::yoyo25::yoyo25::yoyo25:
      Ốc sên tìm chỗ trú mưaYenhi thích bài này.

    2. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 59: Bạn tốt
      Editor: Yenhi

      “Nhìn kìa! kia đó. . .”

      “A? Nhìn có vẻ. . . Rất bình thường mà!”

      “Đúng đó? Nếu phải chị của tôi cho tôi biết, tôi cũng nhìn ra đâu.”

      “Nghe lúc ta học tiểu học câu dẫn thầy giáo giường, còn bị bà xã của thầy bắt được tại trận!”

      “Đâu chỉ vậy, tôi còn nghe ta lúc đó có thai, muốn câu dẫn thầy giáo để đổ vỏ, sau khi việc bại lộ phải tạm nghỉ học năm để phá thai tĩnh dưỡng lại thân thể!”

      “Cái gì? Học sinh tiểu học có thể mang thai sao?”

      có tí kiến thức được ! Có kinh nguyệt là có thể mang thai! chỉ vậy! Sau đó, đến cấp 2 ta bởi vì sớm mà bị mời phụ huynh vô số lần, lần nào lục soát trong balo của tacũng tìm thấy bao cao su mà ta sống chết cũng chịu thừa nhận, vậy mà mẹ ta còn mực bênh vực ta!”

      “Đúng đúng, nghe cấp 2 ta cố ý đến trường trung học cách tiểu học khá xa để đọc, lúc mới vào học giả vờ thanh cao, làm bộ như nữ sinh ngoan ngoãn còn lừa được ít nam sinh tuổi viết thư tình cho ta, kết quả bao lâu sau có người phát ta ở bên ngoài làm loạn! Lúc đó Hiệu trưởng thấy ta lêu lổng ở bên ngoài với lưu manh, muốn đến khuyên nhủ ta chút, lại bị đám lưu manh đánh cho đầu rơi máu chảy, bởi vậy nên đuổi học ta!”

      “Vậy sao ấy còn có thể đến trường trung học của chúng tôi?”

      “Tôi biết nữa? Bị đuổi học rồi mà ta vẫn có thể chuyển tới trường học tốt nhất tỉnh, biết đâu! Lúc đó ta là trong hai sỉ nhục lớn nhất của trường tôi đó!”

      trong hai,vậy cái còn lại là gì?”

      “Nghe taquen biết đại ca xã hội đen ở bên ngoài, lãnh đạo trường học sợ bị trả thù.”

      “Trời ạ! Hèn gì trong trường học ai nhìn thấy ta liền gấp gáp đường vòng ngay!”

      “Nhưng tôi thấy thành tích học tập của tahình như cũng tệ mà?”

      “Đây chính là điều làm cho mọi người ghê tởm hơn đó! Các cậu nghĩ coi, nếu như để cho ta đậu đại học giống như các cậu, mà danh tiếng của ta từ kém như vậy rồi, người ta có thể nghĩ học sinh nữ trường chúng tôi đều giống như ấy làm sao? Để cho người ta biết chúng tôi học chung trường trung học với ta, hừ. . .”

      “. . .”

      “Các cậu có thể chịu được việc này ?”

      “Cậu , chúng tôi phải làm sao?”

      “Còn có thể làm gì nữa? Nữ sinh giống như ta, nên đến quán bar treo biển hành nghề từ sớm, thừa lúc trước khi dập nát kiếm được ít tiền, đương nhiên chúng tôi muốn giúp ta, ‘Khuyên’ ta ngoan ngoãn tự động nghỉ học!”

      Hà Nhạc Nhạc mở hai mắt sưng đỏ, trong đầu chậm rãi nhớ lại dáng vẻ của những người đó. nghĩ bản thân quên rồi, lại ngờ rằng gương mặt những người đó vẫn ràng như cũ.

      Miệng nhiều người xói chảy vàng tích hủy tiêu cốt. (câu này mình biết dịch sao, nghĩa đại khái kiểu như “Lời từ miệng nhiều người có thể làm chảy vàng, tiêu hủy xương cốt”)

      Lần đầu tiên học nghe được những lời này, từng trốn ở nhà xưởng bỏ hoang mà khóc cả đêm.

      chưa bao giờ cho rằng bản thân là người bi thảm nhất thế giới, nhưng. . . Việc bị mọi người hiểu lầm càng ngày càng nhiều, bạn cùng lứa tuổi sợ hãi nên cũng chơi với .

      Năm ấy, lớp năm tiểu học, ở lớp thể dục té xỉu, tỉnh lại phát thầy giáo thể dục đứng trước mặt cởi quần áo. Khi còn chưa kịp phản ứng lại, bà xã của thầy thể dục tiến vào, nhìn mắng to ── “Tiểu tiện nhân” .

      Ngày hôm sau, tất cả mọi người đều thay đổi. Chủ nhiệm lớp luôn thương hủy hỏ chức ủy viên học tập của , hủy bỏ tiết mục biểu diễn của ở lễ hội trường. Mỗi ánh mắt của thầy giáo nhìn đều mang theo khác thường mà xem hiểu, các bạn học cũng đều trở nên rất kỳ quái.

      Trước kia bạn học cùng nhau về nhà mỗi ngày với cũng trốn tránh , “Mẹ tôi bảo sau này được chơi chung với cậu nữa.”

      số nam sinh mọn vừa bắt chước bà xã thầy giáo thể dục nhìn về phía kêu “Tiểu tiện nhân”, vừa cười ha ha.

      Sách, bút, bài tập của thường xuyên cánh mà bay.

      đường tan học luôn có những bà dì, ông chú biết tên nhìn chỉ trỏ.

      Cửa phòng ba mẹ khuya còn chưa tắt đèn, thỉnh thoảng truyền ra tiếng khóc của mẹ.

      Dần dần, cái gì cũng biết.

      Cũng chính là năm đó, mắc chứng sợ hãi, tạm nghỉ học năm. Ba mẹ ở cùng năm, mới có thể làm cho ra ngoài sợ đến mức run rẩy cả người, chịu đựng mọi người kỳ thị cũng kiên trì đọc kỹ sách. Khi đó, trừ ba mẹ ra, ở bên ngoài còn có người cười với ── đó là Tiểu Nhã.

      Tiểu Nhã, là người bạn duy nhất trong thời gian tạm nghỉ học đến thăm , người duy nhất tin tưởng , hy vọng mau khỏe lại.

      Khi học trở lại, Tiểu Nhã học ở trường tốt nhất tỉnh, nhưng thỉnh thoảng vẫn trở về thăm . Mặc dù ở trước mặt người khác, Tiểu Nhã cũng duy trì khoảng cách với , nhưng lúc chỉ có hai người, Tiểu Nhã cười với , đem đồ ăn ngon cho , những chuyện thú vị về trường học với .

      Sau đó, khi học lại, ngay từ đầu vẫn còn tốt lắm, nhưng những lời đồn đãi liên quan đến rất nhanh liền lan rộng khắp trường học, ngày tan học, bị miếng vải đen che miệng kéo đến phía sau ngõ ngay nhà trọ của giáo sư ở trường học, tại đó. . . thấy hiệu trưởng. Khi hiệu trưởng bị đánh là cắn tên côn đồ bị thương giãy giụa mở đường cầu cứu, nhưng ngày hôm sau ── bị đuổi học.

      bị đuổi học, đuổi học.

      vẫn nghĩ bản thân là đứa trẻ ngoan, chuyện lúc tiểu học ba mẹ cũng phải là lỗi của , tôn kính thầy giáo, hòa đồng với bạn học, cố gắng học tập, cũng hề rảnh rỗi. bị đuổi học rồi. học sinh bị trường học đuổi học làm sao có thể là học sinh tốt!

      cắt cổ tay, nhìn máu tươi chảy ra, nhưng lại cảm thấy đau đớn gì cả. Lúc tỉnh lại, ba mẹ khóc với , có thể đến trường của Tiểu Nhã học chung! Bởi vì Tiểu Nhã xin ba của ấy làm bí thư thị ủy giúp . . .

      Tiểu Nhã! Trường tốt nhất trong tỉnh!

      Vào trường học, các lời đồn đãi vẫn như bóng với hình, túi sách, bàn học của vẫn như trước, thường có nhiều thêm hoặc thiếu vài thứ. Nhưng vẫn cười như cũ, bởi vì Tiểu Nhã ở đây, bởi vì ở trường có rất nhiều chị khóa trênsau khi tốt nghiệpcó thành tích rất giỏi! cũng có thể như vậy. . . Chỉ cần dùng kết quả tốt nhất ở trường trung học đậu vào đại học, làm cho tên của mình xuất ở tủ kính trưng bày học sinh giỏi của trường học!

      Sau đó Tiểu Nhã chuyển đến tỉnh khác, lúc gần ấy “Khi cậu thi vào đại học, mình nhất định trở về cổ vũ cậu”, có câu này của Tiểu Nhã, dũng cảm của tăng thêm nhiều, coi như có lời đồn, có những bắt nạt nhục nhã vẫn quyết tâm học tập như cũ.

      Trước ngày thi vào đại học, Tiểu Nhã có trở về, nhưng Tiểu Nhã gọi điện thoại cho , rất vui vẻ, rất vui vẻ! quyết định ghi danh thi vào đại học chỗ Tiểu Nhã học, cho đến khi nghe thấy lời của Tiểu Nhã trong điện thoại: “Cậu có biết năm lớp năm tiểu học vì sao cậu té xỉu ? Cậu có biết vì sao thầy giáo thể dục dám ra tay với cậu ? Cậu có biết những lời đồn là do ai ? Cậu có biết những tên côn đồ đó là ai kêu tới ? Ha ha. . .”

      “. . . Vì sao.”

      “A. . . Cậu cứ mang theo câu hỏi này thi đại học .”

      Lời của tác giả:

      Vốn dĩ phía sau những điều dị thường đều có những lý do cực kỳ bình thường.
      Last edited: 13/6/19

    3. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      :yoyo66:
      Last edited: 13/6/19

    4. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      :runintears:huhu, mình tính làm pic mà đăng lên bị lỗi gì đó, cũng k biết xóa làm sao luôn :roft:

    5. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 60: Bên cạnh vách núi đen
      Editor: Yenhi


      Sáng sớm, ở nhà ăn.




      “. . .” Quý Tiết nhìn quần áo bình thường của Hà Nhạc Nhạc. . . bị bệnh đau mắt sao? Mắt bị sao mà sưng to thế?




      Hà Nhạc Nhạc để bữa sáng xuống, lùi về sau nhàng vuốt cằm, rồi mới xoay người vào phòng bếp, chú ý tới Quý Tiết nhấp nháy môi giống như muốn cái gì đó.




      này xảy ra chuyện gì vậy? Ngày hôm qua tâm trạng còn rất tốt mà, sao hôm nay lại . . nhìn mặt nhiều điều khó nghe như vậy, cũng thèm để ý, lần trước Tông Giới Nhiên bị người ta chơi sắp chết, nhưng thấy về nhà trọ cũng có gì khác thường.




      Rốt cuộc xảy ra chuyện gì mà khóc đến mức mắt sưng mở ra được. . . Đừng là giống như mấy phim truyền hình máu chó chứ? Hay là Mục Duy lại làm gì nữa rồi? Bây giờ tình trạng của Mục Duy gần như là tàn phế rồi có khả năng làm gì nữa chứ?




      Vậy rốt cuộc bị làm sao......




      Chết tiệt! vô sỉ này xảy ra chuyện gì liên quan gì đến chứ!




      Quý Tiết đột nhiên có khẩu vị nữa, đứng lên ra ngoài.




      Vẻ mặt Hà Nhạc Nhạc hờ hững thu dọn bữa sáng chưa được động vào bàn, ánh mắt chưa từng dừng lại ở người Quý Tiết.




      ngày, hai ngày, ba ngày.




      Ba ngày liên tiếp nhìn thấy Hà Nhạc Nhạc đều giống như nhìn thấy cái xác hồn, dáng vẻ đau lòng muốn chết, Quý Tiết chỉ cảm thấy bản thân giống như ăn phải mấy kí thuốc nổ vào bụng, nhưng có chỗ phát tiết!




      Trường quay ‘ đời kiếp’, khu vực nghỉ ngơi của diễn viên.




      “Xảy ra chuyện gì vậy? Khó khăn lắm mới có được lúc nghỉ ngơi cậu lại trưng bản mặt đen thui đó ra. . . Quản lý nhà trọ lại chọc giận cậu sao?” Tần Chi Tu liếc mắt nhìn Quý Tiết ngồi bên cạnh, vừa xem kịch bản vừa hỏi.




      “. . . Đầu của cậu chứa gì vậy? Việc này cậu cũng đoán được?” Quý Tiết vừa nằm vừa ngồi ở ghế dựa, vẻ mặt như bị đè nén.




      “Mỗi ngày sáng sớm nhìn thấy cặp mắt sưng đỏ như mắt ếch của ta, tâm trạng sao mà tốt được! Đáng sợ nhất là, bây giờ tôi nhìn thấy phụ nữ đều tưởng tượng ra đôi mắt ếch, lạc thú duy nhất của tôi cũng biến mất rồi!”




      “Quản lý nhà trọ xảy ra chuyện gì sao?”




      Quý Tiết: “Sao mình biết được── ”




      “Hà Nhạc Nhạc xảy ra chuyện gì?” Nguyễn Lân mới vừa đến gần chợt nghe lời của Tần Chi Tu, hàng mi tuấn nhíu lại.




      Quý Tiết quay đầu nhìn về phía Nguyễn Lân, “. . . phải, sao cậu quan tâm ấy như thế? Thực vừa mắt loại con này sao?”




      “Cậu im lặng ── có thể cho tôi biết tình huống cụ thể ra sao ?” Nguyễn Lân hít sâu hơi, khóe miệng mỉm cười thanh nhã.




      Quý Tiết cười ra tiếng, Tần Chi Tu cũng nâng tay chạm vào mũi che nụ cười lại.




      “Để tôi coi tâm trạng tôi tốt mới cho cậu biết, nhìn sắc mặt cậu thay đổi xoành xoạch tiết mục giải trí hay đó.”




      “. . . Phải vậy ?” Nguyễn Lân kéo cái ghế qua, tao nhã ngồi xuống, vẻ mặt vẫn là thần thái thản nhiên ung dung thay đổi, nhưng hai tay lúc giao nhau lại phát ra thanh “Bùm bùm” làm người ta dựng đứng cả lông tơ.




      “Khụ khụ. . .” Quý Tiết vội vàng thu lại nụ cười, “ giỡn, giỡn mà!”




      Nguyễn Lân: “Vậy đầu tiên cậu có thể trả lời câu hỏi của tôi ?”




      “. . . Tôi cũng biết gì cả. Ba ngày trước còn tốt lắm, sáng sớm hôm kia khi nhìn thấy ấy là bộ dáng nửa sống nửa chết rồi, mãi cho đến hôm nay, giống như mỗi đêm đều khóc đến sáng vậy.”




      Nguyễn Lân cúi đầu nghĩ nghĩ, vừa đứng lên, vừa cầm lấy di động đến chỗ vắng.




      “. . . chắc phải gọi điện thoại cho kia đúng ?” Quý Tiết nhìn chằm chằm vào thân ảnh Nguyễn Lân rời , giọng hỏi Tần Chi Tu.




      Tần Chi Tu nhìn Quý Tiết mang theo biểu cảm khẩn trương, mặt nhu hòa nổi lên tia ấm áp.




      phải cậu muốn gọi nên mới đến sao?”




      “Ừ?” Quý Tiết lắm.




      “Ngày mai mình trở về, cậu đến tìm cơ hội để cho Nguyễn Lân biết chuyện của quản lý nhà trọ, nếu hôm nay cũng cần phải đến đây mà.”




      “── Tần Chi Tu, cậu đùa gì vậy! Tôi nhàm chán quá nên mới đến xem tình hình của cậu, ai vì chuyện đó mà đến chứ. . . Cậu có ý gì? phải cậu muốn , ra tôi thích kia, bản thân hỏi được chuyện gì xảy ra nên đến đây quanh co lòng vòng cho Nguyễn Lân biết để cho Nguyễn Lân hỏi?”




      “. . . Mình chưa gì cả.” Tần Chi Tu lục lọi tờ kịch bản, khóe miệng mang ý cười càng sâu.




      “Này, tên nhóc cậu ── ”




      “Cảnh 74, Đỗ Nhã cùng Triệu Vũ chuẩn bị!” Xa xa vị đạo diễn đột nhiên cầm loa lớn tiếng gọi.




      Tần Chi Tu nghe tiếng, chuyển mắt nhìn dáng người thướt tha cách đó xa cái, trong sáng kiều diễm.




      Quý Tiết nhìn theo ánh mắt của Tần Chi Tu liền thấy Đỗ Nhã ── thanh mai trúc mã của Tần nhóc con, nhịn được khinh thường.




      Tên nhóc này có chỉ số thông minh cao, vậy mà lại thích loại con ham lợi ích này.




      Lần trước lúc gặp được người phụ nữ này, ta còn làm bộ biết Tần Chi Tu, khoe mẽ ở trước mặt , thiếu chút nữa làm cho để lộ ra ghê tởm. . .




      Nếu Tần nhóc con cùng này ở chung chỗ, thà rằng ở nhà kia quyến rũ chút nữa, bắt Tần nhóc con cho rồi!




      Bắt Tần nhóc con. . . trong đầu Quý Tiết tự động xuất hình ảnh hai người nóng bỏng dâm mỹ, cỗ nhiệt khí tự dưng biết từ chỗ nào lan tràn toàn thân ── thực con mẹ nó điên rồi!




      thèm tạm biệt Tần Chi Tu, Quý Tiết lập tức ra khỏi trường quay, xa xa nhìn thấy Nguyễn Lân ngừng vặn điện thoại.


      Di động Hà Nhạc Nhạc tắt máy, điện thoại lầu 1 ở nhà trọ vẫn có người nghe, Nguyễn Lân suy nghĩ hồi lâu mới nhớ ra phòng Mục Duy ở lầu 6 có điện thoại cố định, bỏ qua phiền chán và tức giận liền gọi điện qua.




      “Alo?” Giọng Mục Duy nhận điện thoại.




      Nguyễn Lân: “Hà Nhạc Nhạc đâu?”




      Mục Duy: “. . .”




      Nguyễn Lân: “Kêu ấy tiếp điện thoại.”




      Mục Duy quay đầu nhìn bóng dáng đứng giờ ban công cũng động đậy, đáy lòng chợt đau đớn. “Có việc gì sao?”




      Nguyễn Lân: “. . . Cậu lại làm cái gì vậy?”




      Mục Duy: “. . . Lúc nào tôi làm gì còn phải báo lại với cậu nữa?”




      “Cậu ──” Nguyễn Lân khẽ cắn môi, giọng , “Đưa cho ấy tiếp điện thoại.”




      Mục Duy nhìn điện thoại, hai bước tới gần tủ ở đầu giường ── rút dây điện thoại.

      Last edited: 1/7/19

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :