1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

NHÀ TRỌ CỰC PHẨM [Hot 18+] - Giang Sơn Đa Tiêu (đã hoàn trong VIP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 120: Đừng đối xử tốt với tôi

      Khắc chế dục vọng muốn lùi về sau của bản thân, Hà Nhạc Nhạc vào phòng nghỉ, chậm rãi đóng cửa lại.

      “Nguyễn tiên sinh.”

      “…”

      Lẳng lặng nhìn Nguyễn Lân tức giận, cảm xúc Hà Nhạc Nhạc dần dần bình tĩnh lại.

      … Cảm ơn .

      Bất kể đối với như thế nào, có thể là do được người khác thích là chuyện vui vẻ, nhưng đáng tiếc… thích hợp với , cũng thích hợp với .

      ra sớm phát , đối với ‘tình có khát khao, khi các bạn nữ vì soái ca, thầy giáo trẻ, thần tượng mặt đỏ tim đập, chỉ vui vẻ đứng ở góc nhìn khuôn mặt tươi cười của người khác. Bạn trai? Đàn ông? Tình ? Hôn nhân? Đối với , giống như là thế giới khác.

      Bốn năm đại học, dần dần có cuộc sống của bình thường, đơn thuần hưởng thụ cuộc sống trường học, được Linh Vũ dẫn chơi mang đến cho rất nhiều cảm giác vui vẻ hạnh phúc, nếu như sau này có thể tự nhiên mà sống… đối với , chính là tốt đẹp cả đời.

      Đối với tình chưa bao giờ hy vọng xa vời, lần ảo tưởng duy nhất chính là… Là L, nhưng cũng chỉ có lần như vậy mà thôi. Bởi vì có hy vọng xa vời, vì thế thất vọng, vì thế cho dù bị cường bạo, cho dù gặp được loại chuyện hoang đường này… đồng thời phục vụ mấy nam nhân, cũng oán, hận.

      Đối với bọn họ, cái gì cũng cần, cái gì cũng muốn, vì thế, cũng xin bọn họ đừng muốn gì ở , có cái gì có thể cho bọn .

      người đàn ông tuấn dật đẹp đẽ vạn người có thanh lịch nhàng như cỏ dại hoang dã cứ yên lặng đối diện. người cho rằng đối phương là toàn bộ thế giới mà trông ngóng, khẩn cầu; người lại giống như ở mặt đất mênh mông mà thản nhiên trong gió.

      Lần đầu tiên Nguyễn Lân biết được chuyện ── ra, cái gì cũng có.

      Cái gì cũng có. Liều mạng ở trong đôi mắt của tìm kiếm bóng dáng của bản thân, vậy mà… cái gì cũng có. Đều người trước khi chết nhớ lại bản thân khi còn sống, bây giờ cũng sắp chết rồi sao? Vì sao ánh mắt nhìn , trong đầu ngừng lên bản thân ── từng bá đạo càn rỡ, ai bì nổi, phản nghịch kiêu ngạo, tự cho là đúng…

      Kết quả là, trong mắt mà lần đầu tiên bản thân thích lòng, ── cái gì cũng phải.

      giống như ma kính đáng sợ, phản xạ tất cả việc xấu trong lòng , đem kiêu ngạo của hoàn toàn giẫm lên ── đến cả tức giận của , bây giờ trước khuôn mặt bình tĩnh của , giống như chuyện cười.

      thích này, vô số lần ôm qua này, còn biết vẫn ngồi ở đám mây, chưa bao giờ nhìn xuống .

      Tức giận trong người bất tri bất giác tan thành mây khói, Nguyễn Lân tự giễu nhếch nhếch khóe miệng, đến trước mặt Hà Nhạc Nhạc, chìa tay ôm .

      xong rồi.

      Kiêu ngạo của , tự tôn của

      “Tôi chờ.”

      “…”

      “Chờ ngày nào đó em có thể chấp nhận tôi.”

      “…” Dán vào trong ngực ấm áp có chút nóng lên của , Hà Nhạc Nhạc có chút thống khổ nhắm mắt lại ── đừng như vậy, đừng như vậy. thà rằng tức giận, thà rằng móc châm chọc , thà rằng thương tổn thân thể , những chuyện đó còn sợ, nhưng mà ── đừng đối xử tốt với

      Đừng đối xử tốt với

      Đẩy Nguyễn Lân ra, Hà Nhạc Nhạc xoay người mở cửa bước nhanh về phía toilet.

      Dựa vào cánh cửa, chấp nhận nước mắt tiếng động chảy xuống, biết bản thân vì sao khó chịu như thế, biết.

      Chờ nước mắt trong lồng ngực dừng lại, Hà Nhạc Nhạc rửa mặt, tới phòng nghỉ của Tần Chi Tu, nhưng phòng nghỉ có người, chắc là cảnh diễn lại bắt đầu. Trở lại phòng nghỉ của Nguyễn Lân cũng thấy Nguyễn Lân cũng ở đó, thế là Hà Nhạc Nhạc liền xách túi và balo trợ lý đến sân quay.

      Liên tục ba cảnh diễn, Tiêu Toa vô số lần cố ý NG. Tất cả mọi người đều biết ta cố ý, nhưng từ đạo diễn cho tới nhân viên công tác bình thường tất cả đều dỗ ta khuyên ta.

      Trịnh Tổ Thịnh có cách nào khác, đành phải gọi điện thoại cho Quý Tiết, cầu nguyện Quý Tiết còn chưa có xa. Quý Tiết tuy rằng chức vị là người đại diện, nhưng lại là cổ đông lớn thứ 2 của Mâu Tư, cho dù là quyền thế hay lực ảnh hưởng, toàn bộ đoàn phim có ai có thể so sánh với ?

      “Vivian, nghỉ ngơi nửa tiếng, có thể quay chưa?”

      “Gấp cái gì? phát tôi trang điểm lại sao?”

      Chủ nhiệm đạo diễn của đoàn phim bất đắc dĩ quay đầu nhìn tổ đạo diễn, tổ đạo diễn quơ tay ý bảo bỏ .

      Tiêu Toa, giống như là công chúa của cả đoàn phim, danh chính ngôn thuận quang minh chính đại kiêu ngạo ương ngạnh, tất cả mọi người đều phải cầu xin nhân nhượng , trừ ra...

      Hai người đàn ông tuấn dật nằm ghế thảnh thơi uống nước chanh và cà phê.

      Liếc mắt nhìn hai người đàn ông thèm liếc cái, tức giận của Tiêu Toa chỗ phát ra, Tiêu Diễm bị thương muốn xin nghỉ phép, muốn tìm trợ lý nữa đến đoàn phim, kết quả điện thoại của người đại diện gọi được hoặc máy bận có người nhận, cha già còn gọi điện thoại kêu gần đây phải ngoan chút, hỏi cha xảy ra chuyện gì cũng ! Khiến cho có tâm trạng để quay phim?

      Còn có Đỗ Vi kia! Ỷ vào bản thân có điểm nhan sắc cũng dám diễn với ? đánh vỡ khuôn mặt của tiểu tiện nhân kia rất hạ thủ lưu tình rồi! Vậy mà Tần Chi Tu còn rất chăm sóc ta!

      Oán hận trừng mắt nhìn về phía Tần Chi Tu, đúng lúc nhìn thấy Tần Chi Tu đối với ai cũng lạnh nhạt lại mỉm cười với đưa nước cho ──

      Đẹp quá …

      Dung nhan xinh đẹp làm người ta sinh ra cảm giác ghen tị ── lại mỉm cười nở rộ đối với này? Tiêu Toa ghen ghét nhìn về phía đưa nước cho Tần Chi Tu, trợ lý của Nguyễn Lân?

      bị Tiêu Diễm cho bạt tay còn đập điện thoại di động nhưng tiếng kêu cũng dám.

      Hừ!

      Trong lúc mọi người nín thở nhìn chăm chú, Tiêu Toa thẳng đến phía sau Hà Nhạc Nhạc với kế hoạch là Hà Nhạc Nhạc vừa quay đầu cẩn thận đụng trúng người , liền cho Hà Nhạc Nhạc đẹp mặt!

      tưới nước lên khăn mặt nên Hà Nhạc Nhạc cũng nghe được tiếng bước chân của Tiêu Toa, nhưng mà… cảm giác nhịp tim đập ngừng tăng mạnh quên thuộc, làm cho biết khi nào trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người.

      Chậm rãi quay đầu, khuôn mặt nhắn xinh đẹp giận dữ của Tiêu Toa đứng ở phía sau .

      “Nhạc Nhạc, lại đây.” Nguyễn Lân kịp thời hô lên.

      Thấy Hà Nhạc Nhạc sau khi gật đầu chào muốn khỏi, chút tức giận lên khuôn mặt nhắn của Tiêu Toa, giày cao gót theo bản năng liền hướng ra ngoài ──

    2. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 121: Có dám cược hay

      Nhìn thấy Hà Nhạc Nhạc té ngã mặt đất, Tiêu Toa đắc ý nhìn về phía Tần Chi Tu và Nguyễn Lân, thấy hai nam nhân đồng thời đứng lên tới phía ta.

      Hà Nhạc Nhạc chống tay đứng lên, nhìn thấy tay áo của bộ đồ vừa mới mặc mấy tiếng bị cọ rách, bởi vì cánh tay bị cọ rách da, nên tay áo còn lộ ra ít vết máu.

      “Tôi… rốt cuộc có cái gì đáng giá để phải hâm mộ ghen tị hay hận như thế?” Hà Nhạc Nhạc trầm mở miệng, ánh mắt vẫn như cũ nhìn ở tay áo.

      “Ha. . . Tôi hâm mộ ? Ghen tị ? đánh giá cao bản thân quá rồi đó, sao? Bản thân đường nhìn lại trách người khác ── ”

      “Câm miệng.” Hà Nhạc Nhạc quát tiếng, hề sợ hãi nhìn chăm chú Tiêu Toa, “Tôi phải người ở trong vòng luẩn quẩn này, quyền lực địa vị của cũng có gì có thể uy hiếp đến tôi, tôi dựa vào để ăn cơm nên cũng muốn phải diễn trò với .”

      Hà Nhạc Nhạc đột nhiên bùng nổ làm cho Nguyễn Lân và Tần Chi Tu phải ngừng bước chân, Nguyễn Lân có chút ngoài ý muốn lại có chút kinh hỉ nhìn , mà Tần Chi Tu lại hơi hơi tươi cười làm mắt người ta say mê.

      Đoàn phim thấy trợ lý của Nguyễn Lân công khai chống đối Tiêu Toa, đám há hốc mồm lại chờ mong.

      , . . .” Tiêu Toa nghĩ tới Hà Nhạc Nhạc cư nhiên dám lại , đôi mắt xinh đẹp lên tức giận, “ cho là ở trong vòng luẩn quẩn hỗn loạn này tôi làm gì được sao?”

      “Vậy vì sao phải lắp bắp? so với tôi xinh đẹp hơn, có tiền hơn, nổi tiếng hơn tôi, tôi chưa bao giờ đắc tội với , vì sao lại nhắm vào ?”

      “Tôi…” Tiêu Toa được tự nhiên liếc nhìn Nguyễn Lân với Tần Chi Tu, thấy hai nam nhân căn bản cũng thèm nhìn , chỉ cười nhìn Hà Nhạc Nhạc, kiêu ngạo trong lòng đều hóa thành tức giận, trợn mắt trừng Hà Nhạc Nhạc, “Tôi chính là nhìn thấy vừa mắt, như thế nào?”

      “. . . Nhìn tôi vừa mắt, vì thế sai trợ lý của đánh tôi? Nhìn tôi vừa mắt, cố ý đẩy tôi ngã? Nhìn tôi vừa mắt, chuẩn bị tiếp tục làm khó dễ tôi sao? Vậy nếu như người khác nhìn vừa mắt? Có phải cũng có thể đánh , bắt nạt !”

      “Nhìn tôi vừa mắt? Ha…” Tiêu Toa giống như liếc nhìn Hà Nhạc Nhạc tựa như nhìn thấy người điên, “ nghĩ rằng tôi và đều là loại con đến từ nông thôn sao? Tôi là ảnh hậu trẻ tuổi nhất, có biết fan của tôi có bao nhiêu người ? có biết những người mê phim tôi đóng có bao nhiêu người toàn thế giới ? Nhìn tôi vừa mắt? Trừ phi có người mắt bị mù!”

      “. . . Vậy có dám câu ?”

      cái gì?”

      “Người nào nhìn thấy thuận mắt mời giơ tay lên.”

      “. . .” Tiêu Toa cười nhạt, “ cho là tôi làm chuyện nhàm chán như vậy sao?”

      đương nhiên làm, bởi vì dám! Muốn đánh cược hay ? Toàn bộ đoàn phim nếu có nửa thích , tôi lập tức quỳ xuống xin lỗi !”

      Lời Hà Nhạc Nhạc vừa ra, mọi người đều ồ lên. Nguyễn Lân cũng khỏi nhíu nhíu mày, tuy nhân viên đoàn phim đều bị Tiêu Toa ép buộc quá mức, nhưng ──

      “Ha! Được! Được” Tiêu Toa giận dữ cười, “Chính đó!”

      Tiêu Toa lùi về sau hai bước, ngạo mạn lại tự tin nhìn mọi người chung quanh, “Ngại quá, phiền toái ── ”

      “Đợi chút.”

      “Hối hận?” Mắt Tiêu Toa đầy châm chọc.

      “Nếu như thua sao?”

      “Tôi thua? Nếu như tôi thua liếm giầy của !”

      “Vậy cần” Hà Nhạc Nhạc giống như nắm chắc thắng lợi , “Nếu như thua, tôi chỉ hy vọng hành động đúng với nghề nghiệp của diễn viên rèn luyện hàng ngày, làm việc tốt đừng cố ý gây phiền toái cho mọi người nữa!”

      Đối với , thích nhất là nhìn thấy mọi người bên cạnh mình đều vui vẻ, nhưng cả đoàn phim từ xuống dưới ngày cũng thấy có mấy người cười!

      khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp của Tiêu Toa lúc hồng lúc xanh, oán hận khẽ cắn môi, cũng biết hai ngày nay có chút quá đáng, nhưng tâm trạng của tốt mà! Đương nhiên có lúc tức giận! Chẳng lẽ tâm trạng tốt, những người khác được hò hét sao?

      Nhìn chằm chằm Hà Nhạc Nhạc, Tiêu Toa cười lạnh tiếng, “Được! Thành giao!”

      Đứng ở giữa trường quay, Tiêu Toa vỗ vỗ tay mặt tươi cười ngọt ngào, công phu biến sắc mặt đúng là của cấp bậc ảnh hậu làm cho Hà Nhạc Nhạc cũng theo kịp.

      “Mấy ngày nay mọi người đều vất vả! Đêm nay tôi làm chủ, xem như thăm hỏi mọi người.”

      Mọi người hai mặt nhìn nhau, né tránh tầm mắt của Tiêu Toa.

      Nhìn thấy phản ứng của mọi người, khuôn mặt tươi cười Tiêu Toa có chút vặn vẹo, nhưng vẫn là cố gắng sung sướng cười , giống như giỡn bình thường, “Có vị em mọi người đều thích Tiểu Toa, làm cho Tiêu Toa có điểm bị đả kích, vậy, nếu thích Tiêu Toa có thể giơ tay để Tiêu Toa cảm ơn được ?” Tiêu Toa lại ngọt ngào cười đối nghịch hoàn toàn với dảng vẻ kiêu ngạo hai ngày nay.

      Nhân viên công tác sờ mũi, nhìn giầy, có mấy diễn viên quần chúng ngồi ở ghế giả bộ ngủ. Đến tổ đạo diễn, vừa thấy Tiêu Toa nhìn về phía bọn họ, bọn họ liền nhanh chóng quay mặt giả bộ thảo luận gì đó, làm hai mắt Tiêu Toa tức giận đến mức muốn phun lửa.

      Hai phút trôi qua, vậy mà có ai giơ tay!

      “. . .” Tiêu Toa muốn điên rồi, nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Hà Nhạc Nhạc, nghiến răng.

      Điều này sao có thể! là ảnh hậu! Là nữ diễn viên có nhân khí thịnh nhất! Sao lại có người thích ! biết! Bọn họ ghen tị với ! Ghen tị nhan sắc của , thiên phú của , nhân khí của , cố ý cùng với trợ lý này thông đồng với nhau làm bối rối!

      đám nhân viên biết điều, nhớ kỹ bọn họ, muốn bọn họ mỗi người ở đây trong cái vòng luẩn quẩn này yên ổn!

      “Tinh Tinh, Tiểu Phương!”

      Vừa nghe thấy Tiêu Toa hô tên của hai trợ lý, tất cả mọi người ở đây đều khỏi thở dài trong lòng, tiếc hận nhìn Hà Nhạc Nhạc ── đáng gan lớn này vẫn rất xúc động, loại đánh cược như thế này sao có khả thắng được? Cho dù bọn họ có thể giơ tay, nhưng trợ lý của Tiêu Toa lại thể a!

      Tương Tinh Tinh có chút xin lỗi nhìn Hà Nhạc Nhạc, cùng với người bạn bên cạnh chậm rãi giơ tay lên.

      Vài người tổ đạo diễn nhìn nhau, cũng đứng lên về phía Hà Nhạc Nhạc. này. . . là làm cho người ta muốn che chở.

      Tiêu Toa đè nén lửa giận, trừng mắt nhìn Hà Nhạc Nhạc. Cục diện trước mắt, tuy rằng thắng nhưng cũng mất hết mặt mũi.

      Hà Nhạc Nhạc nhìn hai trợ lý của Tiêu Toa, khom người nhặt khăn mặt đất lên, xem như mọi chuyện đều bình thường có gì xảy ra.

      “Đứng lại, thua nên muốn chạy sao? Tôi muốn quỳ xuống xin lỗi với tôi!” Tiêu Toa tức giận thét to.

      Nguyễn Lân căm tức liếc mắt Tiêu Toa cái, đến bên người Hà Nhạc Nhạc, cho thấy lập trường. Tần Chi Tu vẫn cười nhìn Hà Nhạc Nhạc, tựa như chút cũng lo lắng.

      Tổ đạo diễn cũng chuẩn bị tới mở miệng, Hà Nhạc Nhạc lại thản nhiên nhìn Nguyễn Lân liếc mắt cái, cuộn lên tay áo, dùng khăn mặt sạch xoa xoa chỗ cánh tay bị xướt da.

      “Thua .” Hà Nhạc Nhạc lẳng lặng nhìn về phía Tiêu Toa, “Chúng ta vừa nãy đánh cược là ‘Toàn bộ đoàn phim nếu có nửa số người thích ’, họ chỉ có hai. . . là nửa số người sao?”

      Hại!

      Trời hại!

      Toàn bộ đoàn phim đều rơi vào bầu khí hóa đá, trừ Tần Chi Tu mỹ nam vẫn luôn mỉm cười.

      “Tôi xứt thuốc.” Cúi đầu với Nguyễn Lân câu, Hà Nhạc Nhạc liền về phía cửa, nhưng mà mới hai bước nhìn thấy Quý Tiết ràng ôm ngực tựa vào vách tường cửa vẻ mặt cổ quái nhìn .

    3. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      Bắn ❤️❤️❤️❤️❤️

    4. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 122: Nữ vương của

      muốn ôm .

      Ngay bây giờ!

      ra Tiêu Toa chính là ngây thơ ngu ngốc bị làm hư, vậy mà có thể trong thời gian ngắn như thế đùa giỡn Tiêu Toa xoay vòng vòng, làm cho cả đoàn phim vì lo lắng hồi, thong dong như vậy, bình tĩnh như vậy, kiêu ngạo như vậy, giống như nữ vương cải trang thành thường dân dạo, vui đùa dạy dỗ con dân ngu dốt! Từ đầu đến cuối, từ sợi tóc đến đầu ngón chân, tao nhã cực kì! Làm cho tim người ta rung động!

      muốn lấy hết tất cả ngụy trang ‘nữ vương’ này của , đập nát yên tĩnh tôn quý của , làm cho phải thét chói tai, nổi điên!

      muốn làm nữ vương của toàn thế giới, nhưng là nữ nhân của mình !

      “. . .” Biết Quý Tiết theo phía sau, Hà Nhạc Nhạc câu cũng tiếp tục về phía toilet. đến cực hạn. . . thời gian dài như thế bại lộ ở trong tầm mắt của mọi người, trái tim của đập mạnh giống như sắp theo cổ họng nhảy ra, dùng hết tất cả lực nhẫn nại tu luyện mười mấy năm qua mới có thể khống chế giọng điệu của bản thân, làm cho giọng với thân thể run rẩy.

      Nhưng tại, phải tìm chỗ làm cho thân thể run rẩy, hoàn toàn phóng thích những sợ hãi sinh lý vừa nãy. Quý Tiết ── chờ bình tĩnh trở lại mới ứng phó . . .

      ──” Hà Nhạc Nhạc câm nín nhìn Quý Tiết theo vào toilet nữ, còn chẳng biết xấu hổ nhìn nữ nhân viên công tác trong toilet ra cười cười, đem cửa trong phòng vệ sinh khóa lại.

      Cũng để ý xem khoảng cách của việc Nhạc Nhạc làm nữ nhân của còn bao xa, Quý Tiết trực tiếp đem Hà Nhạc Nhạc kéo đến bên cạnh tường, cúi người hôn , hai tay chút khách khí cởi đồ ra.

      được. . . Hà Nhạc Nhạc nhắm mắt lại, chấp nhận thân thể kịch liệt run rẩy, làn da nhanh chóng phiếm hồng, hô hấp trở nên ngắn ngủi cấp tốc.

      “Đừng sợ. . . Tôi chỉ muốn ôm .” Quý Tiết nghĩ hành vi càn rỡ đường đột của bản thân doạ sợ, liên tục khẽ hôn lên khuôn mặt , vuốt ve thân thể của trấn an.

      “. . . Ôm tôi, tôi muốn.” Hà Nhạc Nhạc mở miệng. muốn Quý Tiết phát có chứng sợ hãi, thà rằng dùng tình dục để che giấu tình trạng bất thường.

      Nghe thấy trả lời, Quý Tiết ôm lấy , đá văng cánh cửa vào phòng bằng tốc độ nhanh nhất cởi đồ sạch , lấy ngón tay giúp tiết ra mật dịch làm ẩm ướt thân thể sau đó liền khẩn cấp vào.

      “A. . .” Tinh tế rên rỉ tiếng, côn thịt lớn đột nhiên cắm sâu vào thân thể làm cho biết thân thể run rẩy là do chứng sợ hãi hay là vì cường hãn tiến vào.

      “Thả lỏng, để cho tôi. . . .” Vừa mới cắm vào mà thôi, cả người nữ vương của co rút làm cho thể động đậy, phản ứng nhiệt tình như thế của làm rất thoả mãn, cũng làm cho muốn nhiều hơn!

      Chậm rãi rút ra, cắm vào, Quý Tiết mê muội nhìn biểu cảm vừa thống khổ lại vừa sung sướng của , trong lòng sung sướng so với thân thể sung sướng càng làm cho muốn mãnh liệt hơn.

      Hà Nhạc Nhạc hơi hơi ngửa đầu, để có thể thuận lợi hít khí vào lồng ngực, lửa nóng của Quý Tiết xỏ xuyên sâu trong thân thể của , mỗi lần lùi về sau chút, giây tiếp theo liền cắm vào càng sâu hơn, thậm chí làm cho có ảo giác ── cắm sâu đến miệng tử cung của ...

      “A. . . Rất, rất sâu. . .” Tuy rằng mỗi lần dịu dàng ra vào của đều có thể mang đến sung sướng tràn đầy, nhưng khi cắm vào chỗ sâu kia, cái loại cảm giác bị cắm xấu xa vẫn làm cho khỏi sợ hãi.

      Động tác của Quý Tiết trở nên mềm hơn, nhưng mỗi lần cắm xuống đều cố chấp vào đến chỗ sâu nhất, cắm đến mức khẽ nhíu mày lại dâm mị hừ .

      vẫn muốn thốt ra giọng hát tuyệt vời của ...

      Thôi. Quý Tiết hôn lên chiếc mũi khéo léo của , mê luyến nhìn đôi môi đào khẽ nhếch của hồi lâu mới ngậm vào miệng từ từ nhấm nháp. vội… tin chinh phục được .

      Chính là… tưởng tượng đến việc khi hoàn toàn chinh phục được , còn phải dùng chung với nam nhân khác, động tác bên hông của cũng tăng nhanh mấy phần.

      “Ách ừ ──” hai chân vòng ở bên hông cứng ngắc, Hà Nhạc Nhạc bị đột nhiên rút cắm mạnh mẽ mà trực tiếp cao trào.

      Quý Tiết dừng lại, hưởng thụ trạng thái cao trào mị hoặc của , biểu cảm đó hoàn toàn khác với dáng vẻ bình tĩnh khi nãy ở trường quay. càng muốn nhìn nhiều hơn… dáng vẻ tinh quái đối nghịch với , dáng vẻ bình thản dịu dàng uyển chuyển, dáng vẻ quyết đoán khi tức giận, còn có tất cả những dáng vẻ chưa từng thấy qua!

      Chờ hơi hơi thả lỏng, để xuống, làm cho xoay người quỳ gối bồn cầu, hai chân khép lại, làm cho vào càng khó khăn hơn, nhưng ma sát lại kích thích hơn nhiều.

      Bàn tay đè lại, mười ngón tay lần lượt thay đổi, lồng ngực nóng ấm kề sát lưng , dưới thân mãnh liệt rút cắm ở nơi ẩm ướt chặt trất, tiếng làm tình dâm đãng dưới thân phát ra ngừng, môi hôn vào lỗ tai mẫn cảm của , làm như con mèo khó nhịn kêu hừ hừ, chỉ chút cao trào bắt làm tù binh.

      Sau lần làm lâu, tuy rằng Quý Tiết rất muốn đem Hà Nhạc Nhạc mang về khách sạn tiếp tục thương, nhưng trò khôi hài của Tiêu Toa vẫn phải có người xử lý, dù sao cha của Tiêu Toa cũng là nguyên lão của Mâu Tư nhìn lớn lên, cùng với gia đình có quan hệ tệ, nếu như ồn ào đến chỗ Thân Đồ, rất có thể Tiêu lão xuống đài được.

      Nhưng mà chờ Quý Tiết trở lại trường quay, người ta cho cơ hội xử lý.

      Tiêu Toa bùng quay ở đoàn phim.

      Gọi điện thoại cho người đại diện của Tiêu Toa, mọi người mới biết được là Thân Đồ giám chế quyết định đóng băng mọi hoạt động của Tiêu Toa, nhưng Tiêu lão vẫn suy nghĩ biện pháp giải quyết, người đại diện của Tiêu Toa cũng với ta, đồng thời cũng sợ Tiêu Toa ồn ào ảnh hưởng đến đoàn phim nên hai ngày nay vẫn cố ý trốn tránh ta, nghĩ tới… chính ta để đem chuyện làm cho lớn hơn nữa.

      Thực ra Tiêu Toa đùa giỡn tính tình đại tiểu thư cũng phải ngày ngày hai, đừng là bắt nạt trợ lý , bắt nạt người mới, đến vài đạo diễn già đức cao vọng trọng cũng bị ta làm cho tức giận, nhưng mọi người cũng nể mặt mũi của Tiêu lão, với lại nếu so đo với mới hai mấy tuổi cũng tốt, nên đều nhường nhịn. Thế là, già nhẫn nại, người thấp cổ bé họng đấu lại Tiêu Toa cũng nhịn lại, đem Tiêu Toa dung túng thành dáng vẻ vô pháp vô thiên lại ngây thơ kiêu ngạo.

      buổi chiều thêm buổi tối, tin tức ùn ùn kéo đến. Bản thân Tiêu Toa tự mình tìm truyền thông, khăng khăng hắt nước bẩn cho đoàn phim cùng các diễn viên khác, tiếp theo còn kể ra tất cả uất ức, thậm chí đem việc Tiêu Diễm gãy xương bóng gió là do đoàn phim ức hiếp gây ra. Đối với Hà Nhạc Nhạc hết sức bôi đen, Hà Nhạc Nhạc có quan hệ mờ ám với Nguyễn Lân, còn mắt mày lại với Tần Chi Tu; nhóm phóng viên, paparazzi sau khi nghe ngóng, tin tức Tiêu Toa cũng có chút đúng , hơn nữa còn nghe trợ lý của Nguyễn Lân ra là người Quý thiếu thích! Nhưng mặc kệ là hay giả, có thể hấp dẫn chú ý, có thể hot, có lượt xem cao đó chính là !

      Thế là… bộ phim《 đời kiếp 》 quay được hai mươi ngày liền rối tinh rối mù.

      Mà Hà Nhạc Nhạc ── được thả gió.

    5. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 123: Nghỉ ngơi

      Ngồi ở xe lửa về nhà, yên lặng nhìn ngoài cửa sổ, đêm đen đem cửa kính xe lửa hoá thành màn huỳnh quang, khi đèn đuốc khắp nơi, khi kéo dài mệt mỏi.

      Bốn năm, tám lần tới lui, mỗi lần về nhà luôn vui vẻ mang theo chút bất đắc dĩ. Vui vẻ tất nhiên là vì có thể nhìn thấy ba mẹ, bất đắc dĩ là vì... vì vẫn thể quên tất cả tổn thương nơi này mang đến.

      bao nhiêu năm rồi? Mỗi khi về nhà đều có thể nghe được chút tin tức mới liên quan đến lời đồn đãi kia, tại cái thành thị bản đồ cũng rất khó tìm đó, giống như là siêu sao nổi tiếng bao giờ hết hot. Khôi hài nhất là, có số người căn bản còn biết , lại có thể kể ra lời đồn đãi sinh động giống như , giống như là bọn họ tận mắt nhìn thấy, lại biết nhân vật trong lời đồn ở trước mặt bọn họ.

      Vì tránh né lời xấu hoang đường này, nhà chuyển ba lần, nhưng mà lần nào lời đồn đãi cũng như hình với hóng, giống như đó là lời đồn đãi bình thường khi bọn họ tản bộ với nhau, vì thế liền nhận ra được...

      Rất nhiều chuyện có biện pháp giải thích, cũng hề thống khổ tìm kiếm đáp án, học được cách im lặng, học được cách coi lời đồn đãi này như trò cười, học được cách khi mọi người ngẫu nhiên nhìn , tạm thời áp chế được sợ hãi của thân thể.

      sống rất tốt. Giống như ai đó qua, thế giới này, đáng giá để chúng ta cố gắng sống sót. Mặc kệ còn có thể gặp được nhiều người lý lẽ hơn, gặp được nhiều chuyện vô lý hơn nữa, chỉ cần có ba mẹ, chỉ cần có Linh Vũ, đều có thể cười mà sống sót.

      Có chút khát… Hà Nhạc Nhạc nhìn chai nước bàn mang lên xe lửa nhưng có mở ra uống. Bởi vì chai nước đó rất thích hợp uống lúc bụng đói, đó là chai ── dấm táo chua.

      Lần đầu tiên uống dấm táo chua là vì có thời gian Linh Vũ lấy nó để giảm béo, do ngẫu nhiên mà Linh Vũ tra được thông tin là dấm chua có thể giảm bớt mỡ thừa nên ấy thường xuyên mang theo chai ở trong balo. ra… cũng có uống, nhưng mà mỗi lần nhìn thấy Linh Vũ coi dấm táo chua thành linh dược giảm béo, cảm thấy vô cùng hạnh phúc nên cũng gì.

      Ngày hôm qua buổi chiều ở phòng nghỉ của Nguyễn Lân, lúc Tần Chi Tu lấy ra chai dấm táo chua rất kinh ngạc. Có phải biết chuyện gì hay , nhưng chai dấm táo chua này… an ủi .

      Lúc ấy Quý Tiết thu xếp lại tình hình rối rắm Tiêu Toa để lại, trước hết trở về phòng nghỉ của Nguyễn Lân, chỉ chốc lát sau Tần Chi Tu và Nguyễn Lân cũng cùng nhau trở lại.

      Nguyễn Lân vừa tiến vào nhìn , nhìn chằm chằm lát sau, sắc mặt càng ngày càng khó coi. liếc mắt nhìn mặt mình qua gương ── mặt đỏ hồng nhợt nhạt...

      Xấu hổ hết sức, Tần Chi Tu đưa chai dấm táo chua cho .

      “Vì sao. . . Muốn đùa giỡn ấy?” Tần Chi Tu cười yếu ớt hỏi.

      Hà Nhạc Nhạc biết hỏi đến việc đánh cược hại người kia, cúi đầu nhận lấy chai nước, thản nhiên cười cười, “Nếu sao?”

      Nghĩ nghĩ, nhìn khuôn mặt đẹp trai của Tần Chi Tu tươi cười, Hà Nhạc Nhạc giọng , “Tôi cũng là có cảm xúc.”

      “Nhưng mà chọc giận ấy, đối với cũng có lợi gì.”

      “. . . Mọi người đều nghĩ như vậy.” Hà Nhạc Nhạc kiều kiều môi, “Toàn bộ đoàn phim đều nghĩ như vậy, biết Tiêu Toa ngây thơ tùy hứng, lại bởi vì bo bo giữ mình mà dung túng ấy, tôi đương nhiên cũng có thể nhẫn nhịn, nhưng mà…”

      “Nhưng mà cái gì?” Tần Chi Tu tò mò hỏi. ra rất ngạc nhiên vì sao luôn nhẫn nhịn lại có thể xúc động trêu chọc Tiêu Toa như vậy, thế này phù hợp với cá tính vốn có của .

      “Nhưng mà. . . ấy làm hư quần áo của tôi.”

      “. . .”

      “. . .”

      Bởi vì chỉ là trợ lý tạm thời, cũng phải nhân vật công chúng, vì thế qua lời dối trắng trợn của Tiêu Toa cũng chỉ bị soi ra sau n người cũ, cũng chỉ lấy tên là “trợ lý họ gì đó’ ngang qua các tạp chí lớn, đến nỗi ảnh chụp cũng có. Tin tức của ngôi sao và trợ lý, cũng hận tình thù của các nhân vật nam nữ chính nên cũng gây chú ý lắm, nên truyền thông cũng làm lớn, huống chi nam chính trong chuyện này còn là ảnh đế trẻ tuổi Nguyễn Lân vẫn chưa có hình ảnh xấu gì để paparazzi chụp được.

      Lúc tin tức giật gân bay đầy trời, Thân Đồ Mặc gọi điện thoại đến, thả tự do cho Hà Nhạc Nhạc.

      Thời gian bảy ngày đủ để cho nghỉ ngơi, liền mua vé xe lửa trở về nhà. Trong nhà cũng có chuyện gì thay đổi lớn lắm, trừ tóc của cha mẹ đều dần dần bạc . Nhớ lại khi đó tùy tiện đồng ý công việc ở nhà trọ, nguyên nhân quan trọng nhất chính là tiền, muốn đưa cha mẹ rời khỏi thành phố tràn ngập hương vị mệt mỏi này, nhưng mà tại… chỉ có tiền, còn thiếu tiền của bộ quần áo.

      Vui Vẻ: Có việc gì làm có thể giới thiệu cho mình ?

      Nhân lúc Linh Vũ có ở diễn đàn, Hà Nhạc Nhạc lên NG hỏi thăm. có người bạn nào khác, chỉ có thể lên NG hỏi chút.

      Mèo lười ngủ gật: Ah! Vui vẻ!!! lâu thấy! Gần đây bận cái gì mà thấy đâu hết? Em lên, lão đại cũng thấy đâu!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :