1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

NHÀ TRỌ CỰC PHẨM [Hot 18+] - Giang Sơn Đa Tiêu (đã hoàn trong VIP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 108: Mua nước gì

      Nghe thấy lời của Hà Nhạc Nhạc, Nguyễn Lân quay đầu muốn lại chỗ Tiêu Toa, Hà Nhạc Nhạc chạy nhanh giữ lại.

      bị sao vậy?”

      ta muốn chết!” của cũng dám đụng? muốn vặn gãy cổ của nữ nhân xấu xí kia!

      “. . . Lân ca, tại làm việc.” Hà Nhạc Nhạc nhắc nhở .

      Nguyễn Lân chấn động. vậy mà lại quên… ngồi trở lại bờ cát, Nguyễn Lân nhìn Hà Nhạc Nhạc có chút sợ run, chỉ cần ở trước mặt , quên mất phải đeo mặt nạ, thói quen bảy năm ở trước mặt chỉ là cái rắm.

      “. . . Rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?”

      cứ cho tôi biết trước, liên luỵ đến .”

      cho rằng bảy năm tôi ở trong vòng hỗn loạn này chỉ biết màu trắng thôi sao?”

      “. . . Vậy là tốt rồi.”

      rốt cuộc có hay !”

      Hà Nhạc Nhạc nghĩ nghĩ, “ có chuyện gì, chuyện của tôi tự tôi nghĩ biện pháp giải quyết.” Lục lọi kịch bản trong tay, “Nhưng mà , tối hôm nay… có vấn đề gì chứ?”

      Đêm nay diễn lại cảnh kích tình lúc trước Nguyễn Lân thể diễn, thấy hai ngày nay bộ dáng Nguyễn Lân có vẻ thoải mái, chắc là vượt qua được bình cảnh.

      Hà Nhạc Nhạc từ kịch bản nhấc đầu lên chỉ thấy Nguyễn Lân lườm , ách. . . nên nhắc tới buổi diễn tối nay sao? Chột dạ cúi đầu, cũng đúng, nên chạm vào nỗi đau của người khác, tục ngữ rất đúng!

      “. . .” Chuyện của do chính giải quyết? Nguyễn Lân nghẹn ngụm hờn dỗi, nếu phải nơi này có gì che chắn, tuyệt đối đánh , lúc nào chuyện của để chính giải quyết vậy!

      Nhẫn nại, nhẫn nại, nhẫn nại! Nhẫn nại con mẹ nó!

      Xem buổi tối làm sao thu thập !

      Hà Nhạc Nhạc tự dưng thấy lạnh người, giương mắt trộm ngắm Nguyễn Lân. phải đâu. . . tức giận như thế?

      “Ách. . . Phong độ, phong độ.” Hà Nhạc Nhạc lại giọng nhắc nhở.

      Nguyễn Lân khóe mắt run rẩy, cũng cúi đầu lại câu, “ chờ đó cho tôi.”

      Hà Nhạc Nhạc bĩu môi, sao lại keo kiệt như vậy...

      Giữa trưa nghỉ ngơi xong, đoàn phim tiếp tục quay, Hà Nhạc Nhạc nhìn Tiêu Diêm ngồi quạt, xoay người ── phòng chụp theo dõi trung tâm.

      “Nóng quá a!” Tiêu Diễm vừa ngồi quạt vừa oán giận , “Nóng đến mức tôi sắp thành thịt nướng rồi!”

      “Đúng vậy, vừa mua khăn giấy ướt chớp mắt thành khăn nóng!” Tương Tinh Tinh vừa lau mồ hôi cổ vừa , “Chị Toa càng nóng! Chị ấy đứng giữa trời, nếu … chị mua đồ uống lạnh ?” Tương Tinh Tinh thương lượng hỏi.

      “Cắt! Sao tự , nóng như thế muốn tôi chạy tới chạy lui sao!” Tiêu Diễm nhìn xem thường.

      Tương Tinh Tinh bất đắc dĩ nhìn về phía chị ta ngồi, sớm biết rằng ta trả lời như thế mà. họ có ba trợ lý, ra Tiêu Diễm này ỷ vào quan hệ là em họ của Tiêu Toa, đôi khi hầu hạ Tiêu đại tiểu thư, còn phải hầu hạ Tiêu nhị tiểu thư, nếu thấy tiền lương và tiền thưởng rất tốt, sớm nghỉ việc!

      đến cũng buồn cười, chính miệng Tiêu Toa với , tuy Tiêu Diễm là em họ của Tiêu Toa, nhưng hai nhà chặt đứt quan hệ còn lui tới nữa. Ba của Tiêu Toa ngại em trai ăn chơi lêu lổng, ba của Tiêu Diễm ngại trai coi thường , xen vào việc của , vì thế đừng thấy Tiêu Toa có gia cảnh ưu việt, nhà Tiêu Diễm chỉ là gia đình bình thường thôi, mấy tháng trước Tiêu Diễm với cha mẹ cãi nhau nên đến xin Tiêu Toa, Tiêu Toa thấy ta đáng thương mới cho ta làm trợ lý. Vừa mới làm rất tốt, làm việc cũng rất chịu khó, nhưng mấy tháng sau, làm giá còn muốn vượt qua mặt Tiêu Toa!

      Sớm muộn gì cũng gặp phiền phức lớn! Tương Tinh Tinh tức giận nghĩ, chỉ có thể nhịn, tự mua.

      “Ai! Đợi chút!” Tiêu Diễm đột nhiên nhìn về phía Hà Nhạc Nhạc xa xa trở về từ chỗ nghỉ ngơi của Nguyễn Lân, vội vàng gọi “Tinh Tinh” lại, “Để người khác mua phải tốt hơn sao?”

      “Người khác?” Tương Tinh Tinh nhìn theo ánh mắt của Tiêu Diễm, trong lòng đắng chát. Trong vòng giải trí này chuyện bắt nạt người khác thấy nhưng thể trách, nhưng suy bụng ta ra bụng người, người ta cũng nhường nhịn như vậy, này cũng biết cái gì gọi là có chừng có mực sao? Mặc dù nghĩ như thế, Tương Tinh Tinh cũng gì. Dù sao thế giới này chính là như vậy, chuyện liên quan đến mình quan tâm.

      “A! Cái kia! Lại đây chút!”

      “. . .” Hà Nhạc Nhạc nghiêng đầu nhìn Tiêu Diễm, chậm rãi qua.

      “Tôi thấy có vẻ rất rãnh, giúp Vivian mua nước uống ! phải ai cũng có tư cách mua nước cho Vivian đâu!” Tiêu Diễm kiêu căng .

      “... Nước gì? Mấy chai? Lạnh hay là bình thường?”

      “xx, hai chai là được rồi, trời nóng như thế đương nhiên là lạnh rồi, còn hỏi? Quả nhiên là từ nông thôn đến, chút hiểu biết cũng có, ngu ngốc…”

      “... Được.”

      Tương Tinh Tinh đột nhiên cảm thấy là lạ. . . làm việc với Tiêu Toa hơn năm, ở trong vòng này thấy qua cũng ít người, nhưng chưa gặp qua ── hình như gọi là Hà Nhạc Nhạc? tình chưa thấy ai có tính cách giống Hà Nhạc Nhạc, cho dù là nhát gan sợ phiền phức, bị bắt nạt dám phản kháng, nhưng nghe thấy người khác nhục nhã, mặt vẫn có xấu hổ và giận dữ, giống như có chuyện gì! Thấy tuổi cũng lớn, biết là cần lòng tự trọng hay là … mưu kế sâu lường được.

      Khi Hà Nhạc Nhạc mua nước đem về, đúng lúc Tiêu Toa tạm thời nghỉ ngơi, thấy Hà Nhạc Nhạc đem nước đến còn có chút kỳ quái, nhưng cùng với Tiêu Diễm liếc mắt cái, liền hiểu được là Tiêu Diễm giở trò quỷ. Em họ này của được việc lắm, nhưng vẫn khá thông minh.

      “Lạnh?” Tiêu Toa liếc mắt nhìn Hà Nhạc Nhạc cái, “ biết con uống lạnh tốt cho thân thể sao?”

      “Đúng vậy!” Tiêu Diễm vội vàng bổ sung, “Hơn nữa, mắt bị gì vậy? Nơi này có đến bốn người mà! mua có hai chai ai uống ai nhịn a?”

      Hà Nhạc Nhạc xoa xoa mồ hôi đầu, gì.

      “Còn đứng ngây ra đó làm gì? Còn mua thêm?” Tiêu Diễm quát.

      Hà Nhạc Nhạc tiện tay cầm lấy chai nước lạnh vừa mới để bàn, mở ra hơi uống hơn nửa chai.

      ──” Tiêu Diễm khỏi biến sắc, Tiêu Toa cũng nhíu mày.

      Trực tiếp nâng tay lên lau miệng, Hà Nhạc Nhạc xác nhận , “××, bốn chai, nhiệt độ bình thường, đúng .”

      “Biết, biết rồi sao còn ?” Tiêu Diễm biết vì sao cảm thấy dáng vẻ Hà Nhạc Nhạc bây giờ có chút. . . có chút đáng sợ.

      Hà Nhạc Nhạc lấy balo vai xuống, cầm từng chai nước ra ngoài, “××, bốn chai, nhiệt độ bình thường, mười sáu đồng, cảm ơn!”

      Hai chị em Tiêu gia ngồi yên bất động.

    2. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      Thấy thương nhạc nhạc

    3. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 109: Mức lớn nhất

      Tương Tinh Tinh sửng sốt lát, chạy nhanh lấy mười sáu đồng trả cho Hà Nhạc Nhạc. loại cảm giác ── này, chớ có chọc vào!

      Hà Nhạc Nhạc nhận lấy tiền rồi cầm nửa chai nước lạnh bàn trở về, cho đến khi ngồi xuống mới bắt đầu khẩn trương hồi hộp ── vừa nãy cứ bị bốn người bọn họ nhìn chằm chằm, chứng bệnh sợ đám đông vậy mà có lập tức phát tác! Vì sao như vậy? kịp nghĩ lại, vừa thấy Nguyễn Lân vừa quay phim xong, cùng đạo diễn trao đổi, Hà Nhạc Nhạc cầm khăn ướt với nước uống đem qua.

      Màu da Nguyễn Lân đều đặn, ngũ quan như điêu khắc nên cần trang điểm đậm, vì thế mồ hôi ra có thể trực tiếp dùng khăn ướt lau mặt cũng có vấn đề gì. Cúi đầu nhìn khuôn mặt nhắn của Hà Nhạc đều là mồ hôi mà vẫn chăm chú lau mồ hôi cho , mặt Nguyễn Lân lên chút tươi cười say lòng người, cố gắng dùng hết lực khống chế mới hôn lên môi của , nhưng nhớ lại lời lúc giữa trưa của khỏi bực mình. này, thực là… làm cho người ta vừa lại vừa hận!

      Thấy Nguyễn Lân nghỉ được mười phút cũng tranh thủ toilet, Hà Nhạc Nhạc liếc thấy người gần gặp cách đó xa, cũng đứng dậy toilet.

      Tiêu Diễm vừa ra khỏi toilet thấy Hà Nhạc Nhạc khoanh tay đứng nhìn , “, có bệnh à! có việc gì đứng ở đây đóng giả quỷ hả!

      Trong toilet có nhiều người biết Hà Nhạc Nhạc, nhưng đều biết Tiêu Diễm, biết vị tiểu thư này tính tình tốt, vì thế vội vàng tránh chỗ khác, bước ngay.

      Tiêu Diễm rửa xong tay cũng muốn , Hà Nhạc Nhạc lại mở miệng gọi ta lại, “Tiêu Diễm tiểu thư, xin chờ chút.”

      “Làm sao?” Tiêu Diễm nhíu mi, cũng tin mới từ nông thôn lên thành phố này dám làm gì , tuy rằng này có đôi khi là lạ.

      Hà Nhạc Nhạc giơ giơ đầu ngón tay chỉ lên cái CD , “ có biết… nay chỗ nào cũng có camera ?”

      , có ý gì?”

      chú ý bên cạnh khu nghỉ ngơi của chúng ta cũng có cái sao? Tôi xem lại camera thấy rất ràng cảnh đánh tôi, còn ném di động của tôi.”

      “. . . A! Vậy thế nào? báo cảnh sát ! Báo ! Quả nhiên là từ nông thôn đến, cái bạt tay mà thôi, vết thương cảnh sát để ý, cùng lắm là muốn tôi xin lỗi ! Hừ! Báo !”

      Hà Nhạc Nhạc cười gật gật đầu, “Đúng, bạt tay có lẽ nghiêm trọng, vậy cố ý phá hoại tài sản của người khác sao?《 Trong Luật pháp nước Cộng hòa Nhân dân Trung hoa - Luật quản lý xử phạt trị an》 Điều 49: ‘Trộm cướp, lừa dối, tranh giành, cướp đoạt, xảo trá vơ vét tài sản hoặc là cố ý phá hoại tài sản cá nhân và công cộng, bị giam năm đến mười ngày, cũng có thể phạt tiền từ năm trăm ngàn trở lên; nếu nghiêm trọng hơn, mười đến mười lăm ngày tạm giam, cũng có thể phạt tiền từ vạn trở lên.”

      “. . .Dừng!” Mặc dù trong miệng có vẻ khinh thường, nhưng ra Tiêu Diễm bắt đầu chột dạ, năm trăm vạn cũng sao, nhưng tạm giam...

      “Còn nữa nha ──《 hình pháp 》điều 275 ‘Cố ý phá hoại tài sản cá nhân và công cộng, mức cơ bản hay là tuỳ theo độ nghiêm trọng của việc, có thời hạn ba năm tù giam hoặc phạt tiền; mức cao nhất hay là tuỳ theo độ đặc biệt nghiêm trọng của việc, có thời hạn ba hoặc bảy năm tù giam’ .”

      ! dọa tôi sao! Còn mức cơ bản, mức cao nhất! Hừ! cái điện thoại có giá trị bao nhiêu chứ! phải là muốn lừa bịp tống tiền sao! ! muốn bao nhiêu tiền? Ba trăm? Năm trăm?”

      “Tôi lấy mức ‘thưởng thức’ cơ bản chút, tội cố ý phá hoại tài sản người khác, mức cơ bản hoặc truy cứu trách nhiệm hình khởi điểm là hai ngàn nhân dân tệ, mức cao nhất là hai vạn nhân dân tệ. Nhưng cái điện thoại tầm thường như ──” Hà Nhạc Nhạc lấy điện thoại ra cầm tay để ở trước mặt Tiêu Diễm, tuy rằng bị đập nên trầy xước vỏ bên ngoài với hoa văn đó cũng thay đổi phần nào, nhưng màu đỏ giàu có tiên diễm, màn hình cảm ứng vẫn sáng lóa mắt như cũ, “Versace Unique số lượng có hạn, giá thị trường là năm vạn chín ngàn nhân dân tệ.”

      , … lừa ai chứ! Chỉ dựa vào , vừa từ nông thôn lên ── ”

      “Đúng vậy, tôi lừa gạt , chỉ lừa chút thôi.” Hà Nhạc Nhạc tươi cười, “Chỉ dựa vào câu ‘Tôi mới từ nông thôn lên’ lừa gạt được . Nếu như có nghi ngờ gì, sao hết, bây giờ tôi ra ngoài báo cảnh sát, rất nhanh biết tôi có phải hay .”

      Thấy Hà Nhạc Nhạc muốn báo cảnh sát, Tiêu Diễm lập tức hoảng hốt, năm vạn chín ngàn, mức cao nhất, hơn ba năm tạm giam! , muốn ngồi tù!

      , đừng báo cảnh sát! Tôi, tôi bồi thường! Tôi bồi thường cho được ?”

      Hà Nhạc Nhạc dừng lại bước chân, “A? bồi thường nổi ?”

      “Tôi. . .” Năm vạn chín cái di động, vừa mới đủ tiền mua iphone 5 mà thôi, “Tôi, tôi có thể trả góp.”

      cần.” Hà Nhạc Nhạc lạnh lẽo nghiêm mặt đến gần Tiêu Diễm, “ có thể cần bồi thường, tôi cũng có thể cần báo cảnh sát, chỉ cần làm chuyện.”

      “Cái gì, cái gì?”

      “. . . có việc gì cách xa tôi ra chút. Còn có. . .” Hà Nhạc Nhạc nắm chặt tay, do dự lát vẫn tha thứ việc cho Tiêu Diễm bạt tay. nào giờ chỉ mới đánh qua ba người, hai lần xảy ra trong tháng, lần này… vẫn bỏ qua thôi.

      “Còn, còn có cái chuyện gì nữa. . .”

      “. . . mua giúp tôi chai nước.”

    4. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 110: Thế vô thường

      Đầu tiên lúc Tiêu Toa bọn họ nhìn thấy Tiêu Diễm đặt chai nước ở trước mặt Hà Nhạc Nhạc, phản ứng cũng quá lớn, đến khi bọn họ kịp hiểu chuyện gì xảy ra phản ứng lại, tròng mắt trừng trừng muốn rớt ra.

      “Em điên rồi sao? Em mua nước cho ta?” Tiêu Toa vẻ mặt chán ghét .

      Tiêu Diễm nở nụ cười khó coi, “Tiện đường, tiện đường. . .”

      “Hừ. . .” Tiêu Toa khẳng định còn có chuyện gì khác, cũng nóng nảy hỏi, hừ lạnh tiếng tiếp tục quay cảnh kế tiếp.

      Nửa tiếng sau, công ty truyền thông Mâu Tư.

      “Đem video camera theo dõi khu C27 lúc 9 giờ đến 10 giờ sáng… , đem video cả ngày hôm nay của khu C27 đến đây.” Thân Đồ Mặc lạnh lùng ra lệnh trong điện thoại.

      “Dạ. . .” Người đối diện trong điện thoại giống như muốn lại thôi.

      “. . . Có chuyện gì?”

      “Thân Đồ giám chế là vì chuyện trợ lý của Nguyễn Lân hôm nay bị đánh sao?”

      “. . . Có người điều tra rồi sao?”

      “Phải, Hà Nhạc Nhạc tự mình đến xin xem qua camera theo dõi, nhưng bởi vì quy định, cho phép ấy xem.”

      Cúp điện thoại, Thân Đồ Mặc nằm sô pha, lắc lắc cổ, đôi mắt sau mắt kính có chút suy nghĩ. Mà khi nhanh chóng xem xong camera theo dõi ngày nay, cuối cùng nhìn thấy Tiêu Diễm vậy mà mua cho Hà Nhạc Nhạc chai nước, khóe miệng gợi lên chút tươi cười tán thưởng.

      này. . . Cuối cùng cũng nhẫn nại mãi. Đến nỗi những người khác. . .

      “Lưu Thành, trừ 《 đời kiếp 》 quay, tạm dừng hết các hoạt động khác của Tiêu Toa, còn lịch ký tên đại diện phát ngôn cũng hủy bỏ, tài nguyên chính cậu phân phối.”

      “Dạ, vậy Tiêu lão bên kia, có muốn tôi hay ── ”

      cần.”

      “Dạ.”

      Chỉ chốc lát sau.

      “Thân Đồ a, Toa Toa có phải làm chuyện gì nên làm hay ? Con cho chú biết, để chú dạy dỗ con bé!”

      “. . .”

      “. . . Toa Toa dù sao tuổi cũng còn , con xem có phải hay . . . nên cho con bé cơ hội sửa sai! Hay là như vậy, buổi tối cùng nhau ăn bữa cơm, hiểu lầm gì cũng nên ràng, chú nhất định bắt Toa Toa nhận sai đối với con!”

      “Tiêu lão, chú là nguyên lão của Mâu Tư, có số lời tốt lắm, nên con muốn với chú.”

      “Ai. . . Chú biết, ra Toa Toa là đứa con ngoan, là chú dạy hư Toa Toa. Lần này. . . Coi như để cho con bé chịu chút giáo huấn .”

      Khi Mâu Tư ra thông báo đóng băng các hoạt động của Tiêu Toa, tổ phim 《 đời kiếp》 vẫn rất bình tĩnh, tất cả mọi người đều chờ buổi diễn đêm đến.

      Chườm lạnh ngày, sưng đỏ mặt cuối cùng cũng biến mất, Hà Nhạc Nhạc đem di động của Nguyễn Lân đưa cho , Mục Duy vừa mới gọi điện thoại tới, biết có nên nhận hay nên nhận, vì thế Nguyễn Lân vừa nghỉ chút, liền vội vàng đưa cho .

      Nguyễn Lân nhìn điện thoại có cuộc gọi đến, vừa lúc qua, mới bấm nhận, được tiếng “Alo” nghe giọng Mục Duy ở phía đối diện cắt đứt lời ──

      “Nhạc Nhạc đâu? Gọi ấy nghe điện thoại.”

      Nguyễn Lân dừng trong chốc lát, nhìn Hà Nhạc Nhạc sắp xếp đồ đạc chuẩn bị chuyển cảnh, trực tiếp cúp điện thoại, cũng thuận tay đem số điện thoại của Mục Duy quăng vào sổ đen.

      Trước khác nay khác, tại. . . đối với nón xanh có chút thẩm mỹ này phi thường thích.

      “Di động của gọi được sao?” Nếu Mục Duy cũng gọi cho .

      “. . . Ừ.” Hà Nhạc Nhạc cúi đầu khẽ lên tiếng.

      dối. Nguyễn Lân nhìn chằm chằm bộ dáng dễ bảo của Hà Nhạc Nhạc, trong đầu tưởng tượng ra cảnh buổi tối sau khi công việc kết thúc giáo dục như thế nào!

      Đêm, trong trường quay.

      ra bộ phim 《 đời kiếp 》 chủ yếu về tình văn nghệ, cảnh kích tình cũng nhiều, thậm chí có thể là duy mỹ cho có, bởi vì thể thông qua động tác thân thể kịch liệt để biểu tình cảm mãnh liệt hơn, cho nên đối với nam nữ diễn viên cần phải diễn tả ánh mắt, biểu cảm chân hơn. Lần trước Nguyễn Lân thất bại mấy lần là do trong ánh mắt của có biểu cảm mà còn lộ ra cảm xúc phiền phức lộ liễu, thậm chí còn ở trước mặt đạo diễn với chụp ảnh ra lời tổn thương lòng tự trọng của phái nữ nhất ──

      “Đối với , tôi hoàn toàn thể nổi lên chút hứng thú nào.”

      câu, làm Tiêu Toa tức giận đến phát điên, thậm chí ra câu “Có có tôi! Có tôi !” Có thể thấy được chuyện nghiêm trọng đến trình độ nào, đạo diễn Tào Hâm buồn bực tức giận cũng kém Tiêu Toa.

      Vốn là, làm đạo diễn mới nổi tiếng, Mâu Tư đối với ký thác kỳ vọng khá cao, vì thế đầu tư cho , kịch bản để mặc chỉnh sửa, tổ đạo diễn, chụp ảnh, ánh sáng, trang trí đều là tổ tốt nhất, tất cả sắp xếp toàn bộ, bộ phim《 đời kiếp 》này Mâu Tư thậm chí tính kiếm tiền, để cho và các diễn viên cố gắng có giải thưởng đống người đầu tư vào… thiếu chút nữa làm hỏng!

      , vừa mới , muốn dùng thế thân? Nhưng mà…” Tào Hâm nhìn Tiêu Toa, hơi khó xử.

      “Cái gì nhưng mà? Dựa vào cái gì mà tôi phải nhường ? chụp hình với tôi có hứng thú, tôi cùng chụp với cũng có cảm giác gì đâu, chỉ chụp sau lưng, đến lúc đó cắt nối biên tập lại là được rồi!” Tiêu Toa hai tay khoanh trước ngực, vẻ mặt cao ngạo bất tuân.

      “Vivian, tâm trạng của chúng tôi có thể hiểu được, nhưng bây giờ lập tức kêu chúng tôi tìm thế thân, khỏi có chút khó khắn.” Nữ đạo diễn cau mày .

      “A! Đừng tôi vì tổ quay phim mà lo lắng, thế thân của Nguyễn Lân, tôi tìm được rồi. Tiểu Diễm!”

      Nghe tiếng của Tiêu Toa, Tiêu Diễm gật gật đầu, dẫn ra nam nhân trẻ tuổi thân hình có vài phần tương tự với Nguyễn Lân.

      Tổ đạo diễn hai mặt nhìn nhau, nhưng nữ đạo diễn trung niên mở miệng, “ làm như vậy. . . làm Nguyễn Lân rất khó xử.”

      “Ha! Làm cho khó xử? Tôi nể mặt lắm rồi! Sau khi vũ nhục tôi như vậy, tôi kêu Mâu Tư đóng băng rất khoan dung rồi!” Tiêu Toa khó nén tức giận .

      Hà Nhạc Nhạc theo phía sau Nguyễn Lân vừa mới tiến vào trường quay liền nghe thấy.

      Đóng băng Nguyễn Lân?

      Hà Nhạc Nhạc có chút lo lắng nhìn Nguyễn Lân phía trước, lại phát Nguyễn Lân quay đầu vẻ mặt hứng thú nhìn .

      “Lo lắng cho tôi?” Nam nhân tự kỷ thấp giọng hỏi lần thứ hai.

      “. . .” Hà Nhạc Nhạc đáp. thấy qua thực lực của cùng với thái độ cố chấp trong nghiệp, hy vọng nhìn thấy cố gắng như vậy lại vì bản thân có hậu thuẫn mà dễ dàng bị nghiền nát. Nhưng có thể đừng dùng giọng điệu đáng đánh đòn này để hỏi ? Hà Nhạc Nhạc bất đắc dĩ méo méo miệng.

      Nguyễn Lân nhàng cười cười, nâng tay dịu dàng vỗ vỗ đầu Hà Nhạc Nhạc. Động tác giống như dỗ con nít giận dỗi vui làm Hà Nhạc Nhạc trừng mắt nhìn Nguyễn Lân, bởi vì vậy mà cười đến vui vẻ.

      “Nguyễn Lân. . . cậu, đến đây chút.” Nữ đạo diễn trung niên hô.

      Lúc này Hà Nhạc Nhạc mới phát bọn họ trở thành tiêu điểm mọi người chú ý, may mà Nguyễn Lân rời cũng mang theo ánh mắt của mọi người, chứng sợ hãi chưa kịp phát tác mất điều kiện kích thích .

      ra, người bình thường ở cuộc sống hằng ngày cơ hội bị mọi người nhìn chằm chằm cũng nhiều, mọi người đều bề bộn nhiều việc, ai lại nhàn nhã để ý người khác chứ? Trừ khi mình làm chuyện gì khác người. Mà , sớm học tốt bốn chữ ── được nổi tiếng. Đừng tìm việc vào người, cũng. . . cố gắng làm cho mọi chuyện đừng tìm tới bản thân.

      Cảm giác được tầm mắt, Hà Nhạc Nhạc qua nhìn ── Tiêu Diễm, Tiêu Diễm vừa thấy Hà Nhạc Nhạc nhìn lại ta, rất nhanh dời ánh mắt .

      Tiêu Diễm nuốt nuốt nước miếng. tra qua, điện thoại di động kia ── là vật phẩm trang sức di động xa xỉ của Phạm Tư Triết thiết kế, lục soát Internet cũng thấy bản nhái, vì thế, vì thế cái di động của đến từ nông thôn kia là có giá trời là năm vạn chín! Hơn nữa nghe Hà Nhạc Nhạc chỉ tạm làm trợ lý tuần mà thôi… bộ dáng khá bình thường, chắc là phải bà hai, tình nhân gì đâu, vì thế… Tiêu Diễm cảm thấy khát nước, vì thế này có thể là con của kẻ có tiền nào đó đến trường quay để chơi đùa hay ???

      Nhịn được nhìn xung quanh, nghe thiên kim tiểu thư ra khỏi cửa đều có bảo vệ thầm theo, hôm nay đánh người, có thể hay bị… Tiêu Diễm càng nghĩ càng sợ hãi, lui vài bước về phía sau. Tương Tinh Tinh bên cạnh Tiêu Diễm thấy thế rất kỳ quái, nghi hoặc nhìn Tiêu Diễm vài lần, thấy biểu cảm sợ hãi của ta khác với ban ngày trời vực, rất khó hiểu nhưng khỏi có chút vui sướng khi người gặp họa.

      “Thế thân?” Nguyễn Lân liếc diễn viên thế thân Tiêu Toa tìm đến, có chút phản đối còn thản nhiên cười cười, “Như vậy cũng tốt.”

      “Nhưng mà ── tại cần quay gấp, trong nửa tiếng biết nơi nào tìm nữ diễn viên thế thân thích hợp đây, hơn nữa… cho dù tìm được, cùng với cậu khớp lời thoại cũng là vấn đề.” Nữ đạo diễn lo âu .

      Tiêu Toa ngồi ở bên mắt lạnh nhìn, muốn thấy Nguyễn Lân bối rối, muốn tổ quay phim biết, rất phối hợp, liên lụy đến tổ quay phim, kéo dài thời gian quay, hành động tốt là Nguyễn Lân, phải là Tiêu Toa ! muốn Nguyễn Lân tự bản thân đến cầu xin , xin cùng quay tiếp!

      , vừa mới nãy, tôi chọn được người thích hợp, hơn nữa ấy còn ở đây.” Nguyễn Lân mỉm cười tự tin, tươi cười đẹp đẽ, đủ để đập tan hết nghi ngờ của mọi người, quét dọn tất cả sương mù còn bao phủ trong lòng mọi người trong tổ quay phim!

      “Biết cậu còn có chiêu sau mà!” Nữ đạo diễn trung niên mặc kệ Tiêu Toa ở đây, cười khen ngợi.

    5. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      Tặng tim đến editor
      Yenhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :