1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

NHÀ TRỌ CỰC PHẨM [Hot 18+] - Giang Sơn Đa Tiêu (đã hoàn trong VIP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      biết mấy chàng này có choảng nhau vì Nhạc Nhạc nhỉ
      Yenhi thích bài này.

    2. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      @tiji rồi tới lượt từng thôi :yoyo38::yoyo38:
      @AChu có choảng nhau đó, đúng nghĩa với 'đánh lộn' luôn :059:
      tiji thích bài này.

    3. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 76: Đạo đức đảo điên

      Chạng vạng.

      “Quý Tiết có ở đây sao?” - Tần Chi Tu nhìn bàn ăn chỉ có hai chị em Vinh gia, nghiêng đầu hỏi Hà Nhạc Nhạc.

      “Mục tiên sinh Thân Đồ tiên sinh cùng Quý tiên sinh trường quay thăm Nguyễn tiên sinh, buổi tối về nhà trọ dùng cơm.” - Hà Nhạc Nhạc nhìn Tần Chi Tu, trả lời.

      Tần Chi Tu ở sân khấu với đầy đủ ánh sáng có rất nhiều tạo hình, lạnh lùng, khí soái, diễm khác nhau; ngày thường Tần Chi Tu ăn mặc đều cực kỳ bình thường, cơ bản đều là quần bò áo thun, nhưng chính quần đen áo trắng hề đặc sắc này, mặc ở thân hình thon dài cao ngất của , lại cho thấy vẻ đẹp tuấn tú của , làn da khá trắng, đôi mắt thản nhiên trong trẻo, tròng mắt đen lạnh lùng, khuôn mặt tuấn mỹ với những đường cong nhu hòa, tất cả những chi tiết hợp lại làm cho tổng thể khuôn mặt có thể khiến người ta cảm giác nhiễm được hạt bụi.

      “Như vậy a…”

      “Buổi tối, cần tôi ở cùng ?” - Quý Tiết ở đây, có người cùng chơi .

      “Ừ.” - Tần Chi Tu thản nhiên cười cười.

      Cách cách! thanh chiếc đũa đập vào bát rồi mới rớt mặt đất.

      Hai người chuyện nghe tiếng nhìn về phía Vinh Thanh Nhã, chỉ thấy Vinh Thanh Nhã vẻ mặt khiếp sợ khủng hoảng nhìn bọn họ.

      Hà Nhạc Nhạc nghĩ lại, khỏi có chút xấu hổ, cách vừa rồi của bản thân xác thực dễ dàng làm cho người ta hiểu lầm. “Ách… Vinh tiểu thư đừng hiểu lầm, ra là ── ”

      “Giúp tôi lấy thêm bát cơm được ?” - biết là cố ý hay vô tình, Tần Chi Tu cắt ngang giải thích của Hà Nhạc Nhạc.

      Hà Nhạc Nhạc há miệng thở dốc, vẫn lấy cơm cho Tần Chi Tu trước cùng với đổi chiếc đũa cho Vinh Thanh Nhã.

      Vinh Thanh Nhã lặng lẽ quay đầu cùng Vinh Thanh Phong liếc nhau, tròng mắt như nai con tràn đầy mê mang nghi ngờ về thế giới điên cuồng này.

      Buổi chiều trong lúc vô tình nghe thấy Quý đại ca chuyện với vài người khác, khi nghe được nam nhân bó thạch cao muốn cướp bạn của Quý đại ca, Vinh Thanh Nhã còn rất hưng phấn, tuy rằng bản thân thể có nhân phẩm làm tiểu tam, nhưng người khác có nhân phẩm cũng thể trách được! Nhưng được bao lâu, bị nam nhân kêu Mục Duy câu dọa sợ tới mức đầu óc đủ dùng. Cái nam nhân kia lại còn ── “Các cậu vẫn như cũ có thể ôm nàng…”

      Các người! Các người!

      tại vị Hà tiểu thư này lại hỏi Tần Chi Tu buổi tối muốn hay ở cùng , Tần Chi Tu vậy mà còn “Ừ” !

      cách khác… , hai, ba, bốn…

      Hơn nữa, những người này còn sống chung ở cùng cái nhà trọ, chung sống hoà bình… Nơi này, cùng thế giới sống hai mươi năm qua là cùng cái sao?

      có chuyện gì thể xảy ra. Đều hợp lý phía sau, đều có vạn phần lý do hợp lý.”

      Chị với như vậy.

      “Nhưng, bây giờ chị càng ngày càng hiếu kỳ về vị Hà tiểu thư kia. Mục Duy, nếu như chị nhớ lầm, hình như là người thừa kế của gia tộc thể trêu vào, có thể làm cho nam nhân như thế động tâm, chị rất là hứng thú.” - Chị còn như vậy nữa.

      thua. Hà tiểu thư kia đối với tại mà , quả thực chính là thần mà tồn tại!

      Hà Nhạc Nhạc cũng biết Vinh Thanh Nhã có hiểu lầm câu kia của , mà tại đây đời người fan đầu tiên.

      Vì để Vinh Thanh Nhã cởi bỏ hiểu lầm, sau khi được Tần Chi Tu đồng ý, Hà Nhạc Nhạc mời chị em Vinh gia đến lầu hai của Tần Chi Tu cùng nhau đánh bài chơi cờ.

      Vinh Thanh Nhã vốn là cá tính đơn thuần trực tiếp, mặc dù có chút bị dọa, nhưng sau khi chơi đùa mấy ván bài, thiên tính sáng sủa hoạt bát hoàn toàn hồi phục, tiếng cười như chuông bạc thỉnh thoảng vang lên, cuốn hút Hà Nhạc Nhạc cùng Vinh Thanh Phong cũng khỏi cười khẽ. Cuối cùng sau khi Tần Chi Tu cầm lấy nhạc phổ, Vinh Thanh Nhã thậm chí đề nghị bọn họ ba người về lầu tiếp tục chơi, Vinh Thanh Phong tự nhiên đồng ý, Hà Nhạc Nhạc nghĩ nghĩ, tính xem Mục Duy trước rồi , nhưng đợi mở miệng, Tần Chi Tu vẫn rất ít mở miệng lại cất tiếng hỏi ──

      “Ba người các có thể giúp tôi chút được ?”

      Kết quả chỉ câu này ── Vinh Thanh Nhã hai mắt tỏa sáng liên tục gật đầu, giống như con chó thấy chủ nhân ném xương ra; Vinh Thanh Phong lắc đầu cười khổ, tỏ vẻ bản thân từ có thù với nhạc; Hà Nhạc Nhạc bởi vì hiểu lắm, chỉ nguyện ý hỗ trợ trong khả năng.

      Sau khi quyết định, Hà Nhạc Nhạc lên lầu xem Mục Duy, Mục Duy vậy mà cũng có hứng thú ngồi xe lăn theo xuống dưới lầu.

      Năm người “Chậm rãi” vào phòng thu của Tần Chi Tu.

      Hà Nhạc Nhạc nhìn quanh thiết bị trong phòng thu chút, định nghĩa hai chữ “Xa xỉ” này ở trong đầu của luôn ngừng mà bị mấy nam nhân này đẩy lên tầng cao mới, có chút chết lặng.

      Tần Chi Tu bên điều chỉnh thiết bị, bên chỉ cho Vinh Thanh Nhã cùng Hà Nhạc Nhạc chút nền tảng cơ bản, đợi lát nữa luyện thanh vài câu trước. Mời bọn họ hỗ trợ tuy rằng chính là dùng để làm ca khúc thêm phong phú, nhưng cũng phải tùy tiện quyết định. thực tế, chú ý sắc của Hà Nhạc Nhạc khoảng thời gian, chính là nhạc phổ hoàn thành còn chưa đạt, trùng hợp lần này gặp được Vinh Thanh Nhã, lập tức kích thích linh cảm của .

      Sau khi chuẩn bị sắp xếp hoàn tất, Vinh Thanh Nhã thử thử headphone, đột nhiên ngại ngùng đứng lên. Ở trước mặt thần tượng mình thích ca hát, hát bài hát của , khẩn trương hưng phấn mới là lạ! Đương nhiên, càng muốn được thể chút, sao từ đến lớn cũng được ca sỹ nổi danh giảng dạy!

      Nghe thấy từ headphone truyền đến giọng nữ ngọt ngào trong trẻo, chân mày khóe miệng Tần Chi Tu dần dần lên ý cười động lòng người. Như dự liệu, Vinh Thanh Nhã đúng là học qua thanh nhạc, hơi thở, tiết tấu, cảm giác thậm chí tình cảm của ca khúc đều nắm chắc được mười phần.

      Trong lòng Vinh Thanh Phong tự nhiên biết ràng năng lực của muội muội, thấy tiểu muội có khả năng liền kiêu ngạo mà nhìn về phía Tần Chi Tu, mà Tần Chi Tu bên kia tư thế như hoa mỹ nam làm nàng thất thần lát.

      Tố chất đống nam nhân ở nhà trọ này ── quá cao , nhưng, người thần kì nhất, vẫn là duy nhất của nhà trọ … Vinh Thanh Phong quay đầu nhìn Hà Nhạc Nhạc bên cạnh . Vừa nhìn đến, vậy mà nửa ngày cũng .

      ràng là… Khuôn mặt cũng xuất chúng, dung nhan tự nhiên gần gũi nhìn kỹ cũng có thể làm cho hô hấp của người ta nhàng thoải mái, lông mi tự nhiên đậm nhạt thích hợp ngay ngắn, có cố ý trang điểm, lại nhàng cong cong, nhìn xinh đẹp tuyệt trần; khuôn mặt nhắn luôn mang theo chút thành ; đôi mắt sâu thăm thẳm như chứa cả hồ nước sâu, bên trong yên tĩnh lại lộ ra dịu dàng nhè , cánh mũi tính là cao thẳng, nhưng cùng với đôi môi khéo léo ướt át no đủ lại phối hợp hoàn hảo. Cùng với mỹ nữ đương thời lưu hành có cảm giác khác nhau, đường cong của đáng khéo léo, xúc cảm nhất định tệ…

      Vinh Thanh Phong nhịn được tiếp tục nhìn chằm chằm kiều mị bên cạnh. Thấy cầm headphone nhìn muội muội, khóe môi nhếch lên nụ cười thả lỏng, đôi mắt trong suốt chỉ là thưởng thức thuần túy cùng thích, giống như… còn mang theo chút hâm mộ?

      Vinh Thanh Phong gặp qua vô số ánh mắt của nữ nhân, thậm chí tự tin từ trong ánh mắt của nữ nhân nhìn thấu bản tính nữ nhân kia che giấu, nhưng mà… nữ nhân này…

      “Khụ khụ!” - Mục Duy ho hai tiếng.

      Vinh Thanh Phong xoay qua đúng lúc cùng ánh mắt cảnh cáo của đụng nhau, sau khi khẽ giật mình, trong lòng khỏi dâng lên chút tà ý. Bảo hộ như thế? Người ta giống như còn có để ý đến đâu!

      Trái tim hiếu thắng nổi lên. tuần, ông xã trong dự định kiếm được, chơi đùa thả lỏng chút cũng tốt.

      Vinh Thanh Phong cười quyến rũ, hai tay đặt lên đầu vai Hà Nhạc Nhạc, ở bên tai giọng , “Tới phiên rồi, vào thôi.”

      Lời của tác giả: Hôm nay hé lộ chút ‘tình tiết của tác phẩm’ trước, chính là Tần Chi Tu sau đó chỉ có cùng Thanh Nhã, Nhạc Nhạc hát cùng bài chính thức, mà còn viết bài khác song ca cùng Nhạc Nhạc, đương nhiên… Nhạc Nhạc giấu mặt.

      Ngày mai Thân Đồ cùng Quý Tiết đem Nguyễn Lân mang về … Khụ khụ ~

    4. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 77: thanh tự nhiên

      “Tôi… Thực xin lỗi, tôi, tôi có chút thoải mái.” - Hà Nhạc Nhạc đột nhiên .

      Mục Duy lấy headphone xuống, ánh mắt thân thiết chút nào che giấu, “Xảy ra chuyện gì?”

      có việc gì… Thực xin lỗi, Tần tiên sinh, tôi có khả năng giúp được việc này.”

      Tần Chi Tu nhìn , muốn mở miệng.

      “Thế nào? Em hát được ?” - Vinh Thanh Nhã từ trong phòng chạy đến vui vẻ cười , với biểu vừa nãy của bản thân có vẻ rất vừa lòng. “Hà tiểu thư, tới phiên ! Mau vào a!”

      ràng cảm giác được bốn ánh mắt đều tụ tập ở người mình, tim Hà Nhạc Nhạc chịu khống chế bắt đầu đập nhanh hơn, thở gấp gáp, trong thời gian ngắn ngủn mặt liền đỏ bừng đến mang tai, cả người như có vô số con kiến bò ngổn ngang, tuy rằng đau, lại làm cho phải cố nén lại mới phản ứng kịch liệt hơn.

      Bản thân quá sơ suất, cư nhiên quên…

      “Nhạc Nhạc?” - Nhìn đến tình trạng dị thường của , Mục Duy vội vàng bắt lấy tay bé của Hà Nhạc Nhạc phát run, hận thể lập tức đập nát thạch cao người để ôm lấy . “Làm sao thoải mái hả? Có muốn gọi bác sĩ hay ?”

      “Tôi, tôi…” - Hà Nhạc Nhạc cố gắng tự trấn định, hai tay tự giác nắm chặt, “Đúng, thực xin lỗi, tôi trước ── ”

      “Thanh Nhã, em ra ngoài trước chút.” - Vinh Thanh Phong nhìn chằm chằm Hà Nhạc Nhạc nửa ngày, đột nhiên .

      Vinh Thanh Nhã vì sao, nhưng xuất phát từ tin tưởng chị của mình, cũng lời nào liền ra ngoài. bao lâu sau, Hà Nhạc Nhạc chậm rãi bình phục, vẻ mặt xin lỗi nhìn ba người xung quanh.

      Vinh Thanh Phong thấy thế, cũng khẳng định suy đoán của bản thân, nghĩ nghĩ, cười yếu ớt nhìn Tần Chi Tu cùng Mục Duy : “Hai người các , có thể tạm thời để cho tôi cùng Hà tiểu thư mình tâm được ?”

      Mục Duy lại hỏi tình trạng của Hà Nhạc Nhạc, thấy giống như có việc gì, mới trừng mắt nhìn Vinh Thanh Phong liếc cái, “Cút” ra ngoài. Tần Chi Tu tạm thời đóng cửa phòng thiết bị, cũng ra ngoài.

      Vinh Thanh Phong khẳng định hỏi: “Hà tiểu thư, có… chứng sợ hãi đám đông?”

      “…”

      Ước chừng năm phút sau, Vinh Thanh Phong ra khỏi phòng thu , chỉ thấy mang theo chút ý tứ tươi cười cực kỳ hàm xúc nhìn Mục Duy, rồi mới mệt mỏi muốn về trước nghỉ ngơi, kêu Vinh Thanh Nhã cố gắng thể , ngày hôm sau lại đến nghe thành phẩm, rồi mới như gió ra ngoài cửa khuất tầm mắt ba người.

      Kế tiếp thu cực kỳ thuận lợi, Hà Nhạc Nhạc vừa nãy còn có vẻ mặt thoải mái làm cho Mục Duy có chút lo lắng cũng khôi phục bình thường. mang vào headphone, vừa hát câu, Tần Chi Tu bên ngoài lại đột nhiên cách mặt thủy tinh đối với ra dấu ngừng lại.

      Hà Nhạc Nhạc xấu hổ lấy headphone xuống, có chút xấu hổ nhìn Mục Duy cùng Vinh Thanh Nhã, ra ngoài.

      “Rất êm tai a, vì cái gì để cho Hà tiểu thư tiếp tục hát?” - Vinh Thanh Nhã nghi hoặc hỏi.

      “Ha ha…” Hà Nhạc Nhạc cười trừ hai tiếng, “ ra tôi chưa từng nghĩ ca hát, bình thường đều là bản thân tùy tiện học…”

      “Tôi thấy cũng rất hay mà, Tần tiểu tử cậu muốn làm cái quỷ gì?” - Nhìn thấy bộ dáng Hà Nhạc Nhạc có chút tự ti, ánh mắt như dao của Mục Duy bắn về phía Tần Chi Tu vùi đầu bận rộn.

      “… Tôi cũng chưa ấy hát tốt.” - Ép buộc trong chốc lát sau, Tần Chi Tu ngẩng đầu nhìn Hà Nhạc Nhạc cười cười, khuôn mặt tuấn lên chút ý cười mừng , “Tôi chuẩn bị nhạc đệm, lại vào hát lại bài hát vừa mới nãy đó.”

      Ách…

      lần nữa đeo headphone, nghe theo nhạc đệm khẽ hát, từ trong hai tai nghe nhạc đệm ở trong đầu họp lại thành giai điệu tốt đẹp mà đầy đủ, Hà Nhạc Nhạc chậm rãi nhắm mắt lại, thiết bị đắt tiền cũng tự nhiên có cái giá của nó, từ lỗ tai truyền đến thanh đọng lại trong lòng, chảy vào máu… Quên ba người ở ngoài phòng, bỏ qua tất cả ánh mắt, thoát ra hết thảy trói buộc, tựa như con bướm giãy khỏi mạng nhện, giống giọt mưa to rớt xuống chú chim , giống măng mọc sau mưa, giọng hát nhàng giống như từ trong sơn cốc ra…

      có kĩ thuật trau chuốt gì, cũng cao, chuyển làm người ta kinh diễm, tiếng ca của , chỉ có bốn chữ ── thanh tự nhiên.

      Tiếng hát của hoàn toàn dung nhập vào nhạc đệm, giống như kia phải là tiếng người, mà là loại nhạc cụ kỳ diệu, ngờ tựa như phần lớn nhạc cụ phương đông cùng với nhạc cụ phương tây cùng nhau hợp tấu ra khúc nhạc kinh người.

      “Như thế nào?” - Đặt câu hỏi là Tần Chi Tu.

      “Hay quá nga, nghe xong trong lòng… thoải mái, tựa như… vừa có giấc mộng đẹp!” - Vinh Thanh Nhã nhìn Hà Nhạc Nhạc trong phòng, đôi mắt thanh tú linh động lấp lánh ra loại tình cảm thích.

      “…” - Mục Duy gì, hai tròng mắt luôn mang theo tư thế tự nhiên giờ phút này chính là nháy mắt cũng nháy nhìn chằm chằm có giọng hát tựa như chim hoàng oanh làm say lòng người kia.

      … Tiếng của phải đẹp nhất, kỹ xảo thậm chí chỉ có thể là non nớt, giọng hát của , có lẽ chỉ có hai từ “mộc mạc”, nhưng mà… ai nhận thức được ‘vẻ đẹp’ của .

      Theo như lời của bên cạnh, tiếng hát của … Chính là giấc mộng đẹp, có ma lực cường đại có thể trấn an lòng người!

      vậy mà lại có giọng hát tuyệt vời như thế ── , chắc phải có, có ai có thể so với nên có tiếng hát như vậy, bởi vì ── có được tâm hồn sạch , kiên cường như vậy! đáng giá có được cả thế giới.

      “A…” - Tần Chi Tu nhàng cười cười, đôi mắt xinh đẹp chứa vẻ lấp lánh rạng rỡ. T-shirt màu trắng lại có chút rộng thùng thình ở dưới ngọn đèn chiếu xuống hơi hơi trong suốt, quần bò màu đen treo chân dài càng hiển thân hình mê người, mỹ nam thuần khiết gợi cảm nếu như đặt ở dưới tia sáng của đèn huỳnh quang tất nhiên cũng khiến cho các thèm khát, nhưng lúc này ở nơi đây, fan trung thành nhất của cũng sang phòng bên cạnh, mà có chú ý tới vẻ gợi cảm lâu lâu mới lên của

      đặc biệt của ấy, ngày mai mọi người biết.” - Tần Chi Tu cầm lấy tập nhạc phổ, lấy tốc độ phải con người điền vào...

      Lời của tác giả: Tiếng hát của Nhạc Nhạc là cái manh mối rất trọng yếu ~~ vì thế tiết tấu có vẻ chậm ~~ kế tiếp hơi nhanh chút ~~ Nguyễn chủ quặng mỏ về đến ~~~ Quý máu mũi thế nào?

    5. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Nhạc Nhạc vì giọng hát mà gặp rắc rối ư
      Nguyễn chủ quặng bị gì nhỉ, tò mò quá
      Yenhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :