1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nguyện thế mưa gió để đời nàng vô ưu - Cô Hồng (62c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Chương 60


      Cố Dịch Huân thuần thục gỡ bỏ mọi trói buộc người Lộ Diêu và chính mình sau đó đem Lộ Diêu đặt ở dưới thân tinh tế trêu đùa...


      Hàm trụ cánh môi ngọt ngào như hoa vừa mút vừa khẽ cắn, cái lưỡi nóng ẩm ướt nhàng liếm, thẳng đến khi bờ môi mọng nước của Lộ Diêu trờ nên sưng đỏ vẫn buông tha; bàn tay mang theo ma lục và lửa nóng giống như đế vương băn khoăn lãnh thổ của chính mình, khi khinh khi bọng địa phận bắng nõn mịn màng, làn da toang nõn mỏng manh rất nhanh lần lượt xuất những dấu vết màu đò, ái muội lại chọc nguời ta phải mơ màng.


      Ngón tay cố Dịch Huân đụng vào mồi chỗ đều làm xuất từng đợt điện lưu đánh thẳng vào cảm giác, Lộ Diêu ức chế được bật thốt ra ngâm nga kiều mỵ, môi đỏ mọng khẽ mở, lại bị cái lưỡi dài linh hoạt bồi hồi cạnh miệng tiến quân thần tốc, sau khi đóng vai phụ ở khắp ngõ ngách trong khoang miệng liền cuốn lấy cái lưỡi của cùng nhảy múa, quanh chóp mũi và trong khoang miệng đều toàn đầy hương vị lạnh lẽo đến thấu xưong của người đần ông nằm .


      Lộ Diêu làm sao so được với Cố Dịch Huân, nụ hôn sâu và dài rất nhanh làm cho có cám giác hít thở thông, ánh sáng trước mắt liền mông mông lung lung, Lộ Diêu thở khó khăn bàn tay bé càng ngừng thôi đánh vào cơ bắp cường tráng trước ngực , đánh thẳng vào ngực trần, Cố Dịch Huân tà tứ nhếch khóe miệng, buông công kích đối với đôi môi đỏ mọng. vất vả mới hít được khí mới mé, Lộ Diêu hô hấp từng ngụm từng ngụm, bộ ngực c+ no đù ngừng phập phồng theo động tác hô hắp kịch liệt, Cố Dịch Huân hứng trí bừng bừng dời chiến địa, hàm chứa nụ hoa trước ngực vừa mút vào vừa cắn , nhìn hai đóa hoa đỏ bừng đáng sau khi được chính mình thương liền nờ rộ thẳng đứng.


      “A ân...” Kích thích kịch liệt làm cho Lộ Diêu đột nhiên cong người hướng lên , kêu bật ra tiếng.


      Cố Dịch Huân chút cũng khách khí, há to miệng ngậm vào phân nửa cái bánh bao Lộ Diêu đưa lên, bàn tay to phủ lên bên khác bị vắng vẻ ngừng vuốt ve âu yếm, nhìn động tác của Lộ Diêu, trong mắt có cố che cũng che được ý cười nồng đậm.


      “Ân... ... cằn...” Dầu Lộ Diêu ngừng đong đưa qua lại, như hưởng thụ hoặc như là muốn chạy trốn khỏi loại cảm giác thân bất do kỷ này


      là đứa bị Cố Dịch Huân làm hư, sớm biết mùi vị, thời gian này và Cố Dịch Huân hình như cấm dục gần hai tháng, phải nghĩ muốn. Lúc này khi đùa thân thể vốn là mẫn cảm lại thành mẫn cảm kỳ cục, căn bản chịu nổi tất cả kỳ xảo trêu đùa của cố Dịch Huân.


      “A, như vậy chịu rồi?” Cố Dịch Huân phun ra hơi thở mềm mại bên miệng, vừa lòng mỉm cười hỏi Lộ Diêu.


      “Chán ghét... Đại hỗn... A...”


      Chữ “Đản” còn chưa ra miệng liền bị tiếng kêu run rẩy vụn thay thế, là Cố Dịch Huân thừa dịp Lộ Diêu chuyện phân tâm liền đem ngón tay thon dài vào hoa viên bí mật lâu thăm hỏi.


      Tầng tầng nộn thịt gắt gao hút chặt dị vật xâm nhập, ẩm ướt nóng ấm rất nhanh liền đến, chi là nghĩ đến loại cảm giác tiêu hồn này Cố Dịch Huân liền nhiệt huyết sôi trào. lượt, hai lượt, ba lượt, ngón tay thon dài ngừng biến hóa các loại hình dạng, hoặc đứng thẳng hoặc gấp khúc lướt qua nơi ẩm ướt hoặc áp sát vào vách tường, bạc môi cũng nhàn rỗi, cánh môi hôn như cánh bướm phía trong đùi Lộ Diêu, răng nanh thỉnh thoảng khẽ cắn lên làn da non mịn. Lộ Diêu bị từng trận run rẩy bao phủ, da thịt bóng loáng bất mãn nổi da gà.


      “Bảo bối của đói bụng sao.” cố Dịch Huân rút ngón lay ra quơ quơ ở trước mặt Lộ Diêu, tà ác cười . Đóa hoa phấn hồng của Lộ Diêu nở rộ, dịch hoa chảy xuống theo đường, làm ga giường dưới thân ẩm ướt mảng lớn.


      Lộ Diêu ưm tiếng quay đầu đem khuôn mặt hòng vùi vào bên gối, rất thẹn thùng a! Người đàn ông này làm sao có thể ác liệt như vậy?! Lộ Diêu cứ việc phẫn hận trong lòng, nhưng thân thể lại sớm đem bán đứng, nóng vội muốn thứ to lớn của nhanh chóng lấp đầy hư , ngón tay thon dài quen thuộc kia làm sao có thế thỏa mãn được hư của ?


      “Ân... Dịch Huân ca ca... Khó chịu...” Lộ Diêu khó nhịn lắc lắc thân thề, tiếng kcu như than hòa cùng tiếng thở gấp sốt ruột càng ngày càng rỗ ràng trong gian ycn tình.


      “Khó chịu thế nào, báo bối?”


      “Ân...”


      Lộ Diêu giọng hừ, như thế nào cũng ngượng ngùng được ra miệng, nhưng Cố Dịch Huân hôm nay quyết tâm muốn giáo huấn , vô luận Lộ Diêu làm nũng như thế nào cũng đủ.


      “Thế này? Hay là... Thế này?”


      ... Trứng thối...” Lộ Diêu vừa thẹn vừa vội, trong đôi mắt đẹp là mảnh thủy quang mê ly. “Em... Em muốn...”


      “Bảo bối ngoan muốn cái gi, ân?” cố Dịch Huân thấp giọng dụ dỗ


      “Được rồi, đừng khóc, tiểu hỗn đản.” Bất đắc dĩ thở dài, hôn lên nước mắt ở khóe mắt Lộ Diêu, lại mềm lòng.


      “Lần sau còn dám ngoan hay ?”


      Lộ Diêu dùng sức lắc đầu, bĩu môi tội nghiệp trừng mắt nhìn Cố Dịch Huân, dùng ánh mắt cam đoan lần sau dám nữa. Đến thời điểm này, cái gì uy vũ khuất phục, nghèo hèn đổi thay, phú quý cũng màng (đại loại là khuất phục trước quyền lực, tiền bạc dù là nghèo cũng thay đối) linh tinh đều là mây bay, tựa như con ngựa đứt cương!


      Cố Dịch Huân kỳ sớm nhẫn nại đến cực hạn, dục vọng cứng rắn nóng rực dâng trào đến trướng đau, gân xanh đột nhiên nhảy lên, lúc này vừa vặn biết thời biết thế đem vật cứng rắn lớn đưa vào nơi mật nước của .


      Tại thời khắc Cố Dịch Huân tiến vào, Lộ Diêu mới biết được chính Cố Dịch Huân cũng cấp bách đến thế nào! Tình huống của so với chính mình cũng khá hơn bao nhiêu, gương mặt than bình tĩnh lãnh khốc kia bỗng chốc trở nên mạnh mẽ! Ai... Bất đắc đĩ là quân địch quá giảo hoạt, ý chí cách mạng của bên ta lại kiên định, cuối cùng chỉ có thể như vậy


      Bên ngoài gió lạnh thấu xương tuyết bay tán loạn, cũng ngăn được nhiệt tình dào dạt ở trong phòng, lửa băng ngập trời...


      Hai người ầm ĩ suốt cả buồi chiều, thẳng đến khi trời tối thui mới hoàn toàn ngưng chiến!


      Cố Dịch Huân đem Lộ Diêu tắm rửa sạch rồi đặt giường lớn thay ga giường mới, sau đó chính mình mới vào phòng tắm rửa.


      Lộ Diêu nằm ở giường cắn móng tay, ngơ ngác nhìn trần nhà. Như thế nào kết quả lại thế này? Mồi lần đều là chọc chính mình tức giận trước, ràng quyền chủ động do chính mình nắm trong tay, nhưng Cố Dịch Huân chính là có loại năng lực này, đến cuối cùng kết quả lại nghịch chuyển, chính mình vĩnh viễn là người chịu thiệt!


      Vấn đề này phỏng chừng cả đời Lộ Diêu cũng hiểu , gặp được , cuộc sống nữ vương của liền còn nữa, chỉ còn là yếu đuối mà chút xô đẩy là ngã!


      cần cắn móng tay!”


      Cố Dịch Huân tắm rửa xong ra chỉ thấy ngần người cắn ngón tay, cau mày cầm lấy bàn tay bé mềm mại nắm vào trong tay.


      Bởi vì vừa mới tắm rửa xong, mái tóc đcn nhánh còn mang theo bọt nước,


      cỗ hơi nóng bốc lên mang theo hương vị độc đáo của , từng giọt nước như hạt mưa rơi xuống theo động tác của , chảy đường dọc theo đường cong của thân thể lướt qua bả vai, qua ngực, cuối cùng thấm vào cái khăn tắm quấn quanh bụng.


      Lộ Diêu nhìn vậy mặt lại hồng lên, người đàn ông của có dáng người quá nóng bỏng , màu da kia, cơ bắp kia, xúc cảm kia, chậc chậc chậc... Cực phẩm! Kỳ ... Biến thành bé cùa cũng sai. Miệng thầm nuốt nước miếng mất tự nhiên dời ánh mắt, che giấu tính ho lên mấy tiếng.


      “Khụ khụ, cái kia... tới làm gì?”


      Cố Dịch Huân nhìn chằm chằm vào Lộ Diêu, đem mọi thần sắc biến ảo của thu hết vào đáy mắt, trong đôi mắt đen léo lên ý cười sâu.


      tới làm gì, vừa rồi biểu đạt ràng sao? Hay là... Muốn chứng minh lần nữa.”


      “Lưu manh, được đùa giỡn!” Khuôn mặt hồng của Lộ Diêu còn chưa thuyên giảm lại lần nừa bị nhiễm thêm mấy rặng mây đỏ, giận dữ rống người đàn ông ngồi bên cạnh, bàn tay bé chụp vào lưng Cố Dịch Huân phát ra tiếng “ba” thanh thúy.


      Cố Dịch Huân lại chi cho là gãi ngứa, kéo cao chăn đắp hết phần da thịt lộ ra bên ngoài của Lộ Diêu, rồi nhanh nhẹn ôm vào trong ngực.


      “Có món quà muốn tặng em.”


      sao?” Trong đôi mắt trắng đen ràng tràn đầy kinh hỉ, ngữ khí hân hoan, tức giận hờn dỗi lúc trước hết thảy đều thấy.


      Cố Dịch Huân hướng về phía cửa huýt sáo, lát sau, chi thấy vật thể lông xù màu trắng di động đến bên giường, nhu thuận đụng phải giường phía Lộ Diêu rồi đến bên người Cố Dịch Huân.


      “A, là tát ma!” Cùng giống chó với Kube mà năm đó nuôi khi ở , Lộ Diêu từ trong chăn vươn tay phủ lên cái đầu của con chó nhu thuận, thuận tay bắt nó ôm lên.


      Lúc này cảnh tượng là: Cố Dịch Huân ôm Lộ Diêu, Lộ Diêu ôm con chó , hình ành quỷ dị.


      “Thích ?”


      “Ân! Em muốn gọi nó... Gọi là 'tiều Cố', thế nào?”


      Còn có thể thế nào? Nhìn cặp mắt to chớp chớp kia, cái gì là ý đồ làm phản cùa cũng ra được, tiểu Cố gọi tiểu Cố .


      là lão Cố, nó là Tiểu Cố, ha ha...”


      “Đứng lên mặc quần áo, đưa em đến nơi này.”


      ăn sao? Ăn ở nhà , bên ngoài lạnh lắm.” Lộ Diêu ôm tiểu Cố rụt cổ lại, tiến sát vào trong ngực rộng lớn ấm áp của Cố Dịch Huân.


      “Ngoan, nghe lời, nhất định pải .” Ngữ khí cự tuyệt vô cùng bá đạo.


      “Chúng ta rốt cuộc là đâu a?” Ép buộc lâu như vậy, Lộ Diêu tại vừa mệt vừa buồn ngủ vừa đói, ngồi ờ trong xê lảo đảo càng thêm khó chịu, ngữ khí oán giận nhõng nhẽo.


      “Hư... Đợi lát nữa biết, kiên trì chút bảo bối ngoan!”


      “Nga...”


    2. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Chương 61: Bụi bặm lạc định

      (Bụi bặm lạc định: Mọi xong, mọi việc thành.)

      Sau khi tuyết rơi, bầu trời đêm sáng trong ra với nhiều sao, bỗng chốc lóe sáng, như là ánh mắt sáng ngời của trẻ con.

      Chiếc xe thể thao màu đen đường thẳng rồi dừng lại, đứng ở trước cửa lớn tập đoàn Lord.

      Vẻ mặt Lộ Diêu nghi ngờ nhìn về phía cửa sổ trừ bỏ ánh sáng phát ra từ đèn đường còn lại đều là tối đen, tòa nhà nguy nga cao ngất ra trong đám mây, lúc này cũng là mảnh ám ảnh, tối đen cái gì cũng thấy . Lộ Diêu hiểu trời lanh như thế Dịch Huân ca ca sao lại đưa mình đến nơi này làm gì?

      “Dịch Huân ca ca, đưa em tới nơi này làm gi?”

      Cố Dịch Huân chính là cuời cười lại lời nào, mở cửa xe rồi xuống. Lộ Diêu bị gió lanh đến thấu xương thôi vào làm lanh co rúm lại chút, kéo

      nhanh quần áo nguời. Đôi chân dài của Cố Dịch Huân di động, vài bước liền chạy tới bên phía Lộ Diêu, mở cửa xe.

      “Diêu Diêu, ra đây.” Bàn tay ôn nhu nắm chặt lấy bàn tay bé của Lộ Diêu lôi kéo tất cả tình nguyện của để dời điều hòa trong xe bước xuống xe, hơn nữa còn cởi áo choàng bên người chính mình khoác lên thân hình mảnh mai của Lộ Diêu, ngăn cho khi lạnh đánh úp lại, hai người ôm nhau đứng dưới khoảng bao la.

      “Nhắm mắt lại.”

      Cố Dịch Huân thế nhưng cũng chơi trò xiếc ngây thơ này?! Đây là... Muốn cho chính mình kinh hỉ sao? Lộ Diêu bừng to mắt, kinh ngạc hề ít, đến nỗi mải nhìn mà xem chút tự nhiên trong giọng của Cố Dịch Huân. Bất quá mặc kệ trong lòng nghĩ như thế nào, hành động của vẫn là ngoan ngoãn phối hợp.

      Cố Dịch Huân sợ người nào đó nghịch ngợm nhìn lén, thế nhưng còn dùng bàn tay dày rộng của chinh mình bưng kin hai mắt Lộ Diêu.

      Bên tai ngừng vang lên thanh tất tất tác tác, đôi mắt dưới bàn tay ấm áp như có quang cảm (cảm giác có ánh sáng chiếu đến), lòng hiếu kỳ cùa Lộ Diêu nổi lên liền muốn kéo bàn tay của Cố Dịch Huân xuống để tìm tòi xem đến tột cùng là cái gì. “Đừng nhúc nhích, chờ thêm chút.”

      làm cái quỷ gì nha? Nhanh chút cho em xem ~”

      “...”

      “Được rồi!”

      Cố Dịch Huân buông tay, xoay bả vai Lộ Diêu để mặt hưóng đến hướng cần nhìn. Ánh mắt Lộ Diêu ngay cả nháy cũng nháy nổi mà chằm chằm nhìn cảnh tượng trước mắt, khiếp sợ đến câu cũng nên lời.

      Đèn đường chung quanh hòa vói các ánh đèn sặc sỡ từ các bóng đèn treo đầy các cành cây, chợt lóe chợt lóe, ánh sáng tràn đầy màu sắc, ánh sáng cứ di động xua tan đông lạnh của ban đêm; đường vốn bị tuyết bao trùm giờ đột nhiên phủ kín hoa hồng, đó là sáng nay Cố Dịch Huân hạ lệnh vận chuyển hoa hồng theo đường hàng nên mới tới được, đóa hoa mềm mại đặt nền tuyết trong suốt, đỏ như ngọn lửa, đẹp tựa như máu; mấy chục tầng cao ngất trước mắt bỗng dần dần sáng lên ánh đèn, cắt ngang màn đêm đen tối, theo dọc các cửa sổ lộ ra ánh sáng nhạt như thứ gi đó chằng chịt mà gắn bó quỷ dị lại ngầm theo quy luật đường cong, nhìn kỹ lại dĩ nhiên là năm chữ rất to “Diêu Diêu, em!”; cách đó xa bầu trời vô số pháo hoa quả sau nối tiếp quả trước bay về phía bầu trời đêm, cảnh tượng nở rộ ngắn ngủi lại sáng lạn xinh đẹp, như ánh lửa đốt sáng nửa bầu trời đêm...

      Lộ Diêu cố gắng kiềm lại hô hấp, sợ cẩn thận chút bừng tính khỏi màn mộng ảo này, trong lồng ngực có loại rung động kịch liệt, làm cho ngực phát đau, bàn tay phủ lên vị tri trái tim nhảy lên, hít thở sâu để bình ổn lại nhip tim mất khống chế. Từng ngụm khi trắng thớ ra ngừng bốc lên, ở trong đôi con ngươi sáng ngời xuất hai dòng chất lỏng trong suốt, theo động tác chỉ trong nháy mắt liền rơi xuống.

      Cố Dịch Huân lần đầu tiên làm loại chuyện mà luôn cho là thực ngây thơ này, rất là ngượng ngập được tự nhiên, khuôn mặt vốn là lãnh khốc chút biểu tình giờ càng thêm cứng ngắc lanh như băng, những động tác liên quan cũng có chút cứng ngắc.

      Nhìn nhìn phản ứng của Lộ Diêu, ân, nằm trong dự kiến, lời và việc làm của A Thụy đều là kinh nghiệm mẫu mực hay là dùng rất được, so với gà mờ A Hạo kia tốt hơn rất nhiều! Rèn sắt phải thừa dịp nóng mà ngừng cố gắng, bàn tay phải Cố Dịch Huân giống như làm ảo thuật vươn ra sau lưng, là đóa hoa hồng kiều diễm, lập tức quỳ gối xuống thâm tình ngóng nhìn thương giờ hai mươi tuổi, giơ lên chiếc nhẫn sớm chuẩn bị tốt “Diêu Diêu, gả cho .” Thanh trầm thấp có lực mà kiên định, từng chữ ràng. Tối nay, , muốn làm cho , hoàn toàn trở thành người của !

      Màn đêm đen tối làm thành màng bọc, phía có ánh đèn, tuyết trắng, hoa hồng, nhẫn kim cương, còn có... Công chúa xinh đẹp và vương tử tao nhã quỳ gối, nhiều cảnh tượng như trong đồng thoại, đẹp đến hư ảo.

      Lộ Diêu ngơ ngác đứng đó, bị kinh hỉ từ trời giáng xuống này làm cho cả kinh biết phản ứng như thế nào, thực đây chi là cảnh trong mơ, khi tỉnh cái gì cũng thấy nữa.

      Dịch Huân vẫn duy trì tư thế quỳ xuống đất chờ đợi Lộ Diêu ra đáp án cuối cùng, băng thiên tuyết địa, đầu gối quỳ mặt đất vừa lạnh vừa tê, cảm giác là từng trận buốt cho đến tận xương, nhưng vẫn kiên trì chờ đợi để nghe Lộ Diêu ra đáp án, vừa có chút lo lắng lại có chút khẩn trương . “Diêu Diêu?”

      biết từ nơi này truyền đến tiếng gọi quen thuộc, thâm tình vô hạn, Lộ Diêu lốt cục lấy lại tinh thần, tiến lên vài bước kéo bàn tay to lạnh lẽo sắp đông cứng của Cố Dịch Huân rồi nhào vào trong vòm ngực mang theo hương vị bạc hà bị lanh đến thấu xương, khóc thành tiếng.

      Cố Dịch Huân tay ôm cả phía sau lưng tinh tế run rẩy của Lộ Diêu, tay vuốt ve mái tóc đen mềm mại của Lộ Diêu, giọng dỗ dành an ủi, đợi cho cảm xúc của Lộ Diêu thoáng dịu , mới mở miệng hỏi lại.

      “Diêu Diêu, gả cho , được ?”

      “Ân, được!” Lộ Diêu nâng khuôn mặt nhắn và hai mắt đẫm lệ mông lung lên nhìn về phía cố Dịch Huân làm lộ ra lúm đồng tiền còn mang theo nước mắt, rồi lấy giọng kiên định trả lời. Người đàn ông như vậy, sao có thế buông được?

      Lộ Diêu nhớ câu trong chương 242 đọc đêm nào đó: Có số người, khi gặp, liếc mắt cái vạn năm; có chút tâm động, khi bắt đầu, liền như nước đổ khó hốt. Tinh của họ cũng giống như vậy, đời! kiếp! đôi người...

      Ôm cổ người đàn ông tương lai cùng cả đời, vừa hôn triền miên trong lòng vừa dâng lên thâm tình khó tả. Hoa hồng phủ kín đường đỏ tươi sáng lạn, kéo dài như tạo thành cái thảm đỏ tươi, dẫn đường cho hai người thẳng đến bến bờ hạnh phúc.

      Dịch Huân ca ca, khi hồn phách của kiếp này ngang qua minh phủ, đừng quên mang theo đóa mạn châu sa khi xuyên bờ sông, mùi hương của nó có thể giữ được trí nhớ của kiếp trước, hy vọng kiếp sau chúng ta vẫn có thể cùng nhau như bây giờ, em... Cũng , rất rất .

      “Ca, tối hôm qua cầu hôn thực thành công ?” Làm đến long trọng lại lãng mạn như vậy, bất cứ người phụ nữ nào hẳn là đều bị giết trong vài giây... ? Tề Hạo nhìn khuôn mặt có biểu tình gì như trước của cố Dịch Huân mà đoán kết quả.

      “Báo biểu của cậu làm tốt?” Cố Dịch Huân khép lại văn kiện vừa phê duyệt tốt ngẩng đầu nhìn Tề Hạo.

      “Ôi, ca ca, chút , mọi người như vậy nên cần ngượng ngừng, tiểu tẩu tử tối hôm qua có phải cảm động đến rối tinh rối mù hay ?”

      Tề Hạo từ sáng sớm ở trong văn phòng Cố Dịch Huân thăm dò tình hình, ngày hôm qua cùng A Thụy dẫn dắt đám thuộc hạ của công ty làm việc bận rộn suốt của ngày, tuy dưới thời tiết độ mà mồ hôi vẫn vã ra đầy mặt, lão đại lại la lối om sòm, qua sông đoạn cầu tá ma giết lừa, áp bức bọn họ bỏ ra toàn bộ sức lao động xong liền đem bọn họ đuổi ra xa, cấm vây xem! rất ngạc nhiên, cái người bề ngoài xinh đẹp, nội tâm cường hãn, tính tình nóng nảy như tiểu tẩu tử đến trận thế tối hôm qua tột cùng có phản ứng gì.

      , cút làm việc.”

      “Ai, ca, cũng quá kín miệng !” Tề Hạo hét lên né tránh “tai họa bất ngờ” bay tới.

      “Cút ngay, đừng để tôi đến lần thứ hai.” chút cũng muốn cùng người khác chia sẻ phản ứng của nhà . Bất quá tối hôm qua làm hết thảy là đáng giá, giường thế nhưng lại nhiệt tình mà trước nay chưa có! Thân hình cao lớn dựa vào chiếc ghế lớn làm bằng da,ngón tay vuốt ve cái cằm cương nghị, đôi mắt hẹp dài híp lại, tựa như trờ về đêm xuân hôm qua lần nữa.

      “Bị mắng?” Đoạn Thụy nhìn Tê Hạo ủ rũ ra từ văn phòng của Cố Dịch Huân cười trêu ghẹo.

      có.”

      “Nhìn bộ dáng này của cậu giống như có.”

      biết ngươi còn hỏi.”

      “Nha? Tiểu tử ngươi lại ngứa da muốn luyện vài quyền?” Đoạn Thụy từ sau khi kết hôn cùng Thiết Tây Á, nhất là sau khi có con, tính cách liền tốt lên ít, còn trầm lạnh băng giống như trước kia nữa, lại đối với súng ống vài ngày cũng buồn câu.

      “Tôi thực buồn bực, ca biết suy nghĩ gi, cho xem quên , ít nhất chút cũng đuợc!”

      “Thế mới cậu là Tứ chi phát triền, suy nghĩ lại lớn lên' cậu còn phục, tính cách của lão đại là gì cậu còn sao? ẩy đối với tiêu công chúa là dạng gì cậu biết sao? Có thể cho cậu biết gì được sao, trời cao hùng vĩ cũng lớn hơn khả nàng này là bao nhiêu.” Lucifer biến thái kia có dục vọng thích giữ lấy, chậc chậc chậc...

      thôi, đừng người này nữa, làm việc di.”

      “Ai... thôi.” Tề Hạo thở dài, theo Đoạn Thụy cùng ra ngoài.

      Cố Dịch Huân là phái hành động, trong nửa tháng sau khi Lộ Diêu đáp ứng lời cầu hôn chuẩn bị hết thảy mọi thứ cho lễ đính hôn.

      Tiểu công chúa của Lộ thị cùng chưởng môn nhân (người đứng đầu) của tập đoàn Lord lưỡng tình tương duyệt, sắp có hỉ; Lộ thị cùng tập đoàn Lord hùng cường liên hợp, trong lúc này nhất thời trở thành tin tức trọng đại oanh động toàn bộ thành phố S.

      Trong lễ đính hôn, Cố Dịch Huân chưaa bao giờ thích giao tế giờ lại mời tất cả nhân vật nổi tiếng trong giới chính khách của thành phố s, tin tức truyền thông, ý tứ giống như Đoạn Thụy năm đó mưu mà hợp, chinh là chiêu cáo thiên hạ, ngưòi phụ nữ này từ nay về sau chính là của tôi!

      Lộ Diêu mặc bộ lễ phục màu đỏ quây ngực, xinh đẹp quyến rũ động lòng nguời; Cố Dịch Huân mặc bộ tây trang màu xám, khí phách tà mị lãnh khốc mà trầm ổn; trong suốt buổi lễ Cố Dịch Huân luôn ôm vai Lộ Diêu, vừa thể quan tâm vừa thể thân mật khăng khít Chỉ đối với Lộ Diêu khuôn mặt lanh băng mói có thể hòa hoãn, lại bày ra ý cười làm cho vô số phụ nữ độc thân chỉ biết vừa hâm mộ vừa ghen tị.Hai người đều thần thần bí bí, truyền thông vẫn bất hạnh moi được truyền thuyết tình của tiểu công chúa Lộ thị và chủ tịch tập đoàn Lord, nhưng cái khác lại rất tốt, trai tài sắc, tựa như thần tiên quyến lữ nên có thể chụp bao nhiêu thi chụp, đại biểu mà các tạp chi lớn phái tới đều là mặt mày hớn hờ, ánh đèn loang loáng ngừng lóe lên.

      Thời điểm Damon từ bờ bên kia đại dưong bay trở về, phát quá trễ, Anny trở thành vị hôn thê của người đàn ông kia! vốn nghĩ bắn phát súng cuối rồi buông tay, nhưng là tại ngay cả cơ hội nâng súng cũng có, chàng trai trẻ thương tâm quyết định tha hương, bay đến nơi khác chữa thương.

      Đông xuân đến, cỏ mọc xanh tươi, lại là năm tốt nghiệp nữa, khúc hát tốt nghiệp cáo biệt thời sinh viên lại vang lên, lần này vui vẻ đưa tiễn nhân vật chính Lộ Diêu.

      Ly biệt luôn thưong cảm, mọi nguời tựa hồ cố ý xem giờ phút tạm biệt sắp đến, tự biện hộ bằng cách vội vàng làm luận văn tốt nghiệp, vội vàng khắp nơi chụp ảnh chung để lưu niệm, vội vàng tham gia đủ loại liên hoan tụ hội, ở khoảng thòi gian còn lại nhiều lắm của thời đại học lại tận tình làm càn. Nhưng là nên đến đến... Tại ngày mặt trời tỏa nắng hè chói chang của tháng sáu, bạn bè lưu luyến bịn rịn, nhìn nhìn, bọn họ, các cuối cùng cũng trời nam đất bắc. (mỗi người nơi)

      CỐ Dịch Huân nhìn Lộ Diêu dùng tươi cười sáng lạn che giấu vẻ u sầu mà đau lòng, thời gian vội luôn bồi ở bên người , trò chuyện để phân tán chú ý của , chọc cho vui vẻ.

      “Diêu Diêu, tốt nghiệp rồi muốn du lịch ?” Cố Dịch Huân vỗ về qua lại mái tóc đen rất dài của Lộ Diêu, giọng hỏi.

      nơi nào nha?” Lộ Diêu nằm ở đùi cố Dịch Huân, xoay thân thành nằm ngửa nhìn về phía người đàn ông chuyện.

      “Em muốn nơi nào đều được.”

      ?”

      “Ân.”

      “Đều nghe em sao?” Ánh mắt Lộ Diêu sáng quắc, đôi mắt to lòe lòe tỏa sáng.

      “Đúng.”

      “Chúng ta du lịch kết hôn được ?!”

      “....”

      Động tác vuốt ve tóc Lộ Diêu của cố Dịch Huân dừng chút, nhìn Lộ Diêu tim tòi nghiên cứu, muốn nhìn xem khi lời này rốt cuộc là tâm hay là nhất thời xúc động. Lộ Diêu thản nhiên đón nhận ánh mắt lợi hại của Cố Dịch Huân, đáy mắt mảnh ràng. nghĩ muốn hôn lễ xa hoa mộng ảo, nghĩ nhìn đến chung quanh người là các loại người xa lạ nghĩ đằng lại những lời chúc phúc nẻo, thầm nghĩ chỉ cần những người bạn tốt nhất cùng người trai thân thiết quý nhất chúc phúc là đủ, rồi cùng làm bạn đến khắp nơi

      “Đuợc.”

    3. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Chương 62: Phiên ngoại cuộc sống sau khi kết hôn

      1.Dì cả của mẹ, thương dậy nồi! (thương trong bi thương)

      lâu sau vào ngày nào đó, hai người lại Nhật Bản. Dựa vào tính tình cần có gió cũng nối lên vù vù cùa Lộ Diêu, mỗi ngày đều có khả năng thuận lợi trôi qua trong gió êm sóng lặng.

      ngàỵ này Lộ Diêu tâm huyết dâng trào liền lôi kéo cố Dịch Hluân núi Phú Sĩ, la hét muốn leo lên đỉnh núi xem mặt trời mọc, xem biển xem mây, bù lại tiếc nuối của lần trước.

      Cố Dịch Huân quá hiểu Lộ Diêu, đoán chắc nhất định là 3 phút bốc đồng, hơn nữa leo núi là loại vận động thực lãng phí thực lực, nhò lại được và Lộ Viễn nuông chiều quen rồi khăng định là có khí lực được đến đỉnh núi, huống chi cùng rất sợ Lộ Diêu bị thương, vì vậy dùng thái độ kiên quyết phản đối cầu của .

      Lộ Diêu giận dữ thừa lúc ánh trăng lên cao đeo ba lô vụng trộm chuồn ra ngoài khách sạn, để lại mành giấy cho Cố Dịch Huân người nhà của leo núi mình.

      Cố Dịch Huân trong lúc nửa tỉnh nửa mê liền xoay sang ôm bên cạnh, lại phát bên gối rỗng tuếch, thân thể mạnh mẽ bật dậy ở giường, cơn buồn ngủ hoàn toàn biến mất Ánh mắt lợi hại nhìn quanh bên trong, mắt phượng ràng bịt kín mảnh hàn băng lạnh thấu đồng thời lửa giận bốc lên, mảnh giấy màu phấn hồng bị vo thành nắm ném vào góc tường.

      Lộ Diêu nửa còn chưa đến nơi cảm thấy hai đầu gối bủn rủn, hô hấp thuận, mồ hôi chảy ra, hai chân càng ngày càng nặng muốn nhấc lên nữa... tay đỡ lấy thắt lưng tay chống thân cây thở hổn hên.

      Rốt cục cũng đỡ chút, đúng lúc này trận gió lạnh thổi qua, Lộ Diêu liền rùng mình cái, có cảm giác hơi rờn rợn. Vì muốn xem mặt trời mọc nên cố ý thừa lúc trời còn chưa sáng trốn ra, phóng tầm mắt nhìn về phía xa, toàn bộ thế giới đều bao phủ mảnh bụi mờ, trời chỉ có vài đốm sáng mờ nhạt hiếm hoi, núi lại là mảnh lờ mờ, thế còn vang lên biết bao nhiêu thanh kì lạ của các loài động vật, Lộ Diêu sợ hãi và hối hận, nên nhất thời xúc động mà trộm chạy đến đây.

      Mặc kệ là muốn tiếp lên hay là trỏ về từ con đường cũ cũng có khí lực và có dũng khí tiếp tục, Lộ Diêu đặt mình trong mảnh bóng tối hoang vu rất muốn khóc và sắp khóc. thanh tất tất tác tác lại lần nữa truyền đến, giống như ở ngay bên tai lại giống như xa thể tường tượng nổi, tâm Lộ Diêu loạn hết rồi, chậm rãi hướng đến tảng đá lớn cách đó xa mà di động cước bộ, dựa vào nó có vẻ an toàn hơn chút, nhưng mới được vài bước, đột nhiên dưới chân đạp vào khoảng , “A” tiếng thét chói tai, chân bước trượt làm người trượt xuống theo sườn dốc...

      Cố Dịch Huân khi phát Lộ Diêu mình trong đêm vụng trộm leo núi, giận thế át chế, vội vàng thu thập tất cả trang bị cần dùng rồi tìm nghe lời.

      Dọc theo đường lên núi ngừng tìm kiếm, điện thoại trong tay ngừng gọi giờ chỉ còn cột pin, mặt trời cũng lên, nắng chiếu rực rỡ, lại vẫn như cũ thấy bóng dáng Lộ Diêu. Cảm xúc cùa cố Dịch Huân vồn đĩ là tràn ngập tức giận giờ lại bị lo lắng thay thế toàn bộ.

      “Diêu Diêu, Diêu Diêu!” Cố Dịch Huân vừa tìm kiếm chung quanh vừa lớn tiếng gọi tên Lộ Diêu.

      người Lộ Diêu bị nhánh cây và tảng đả làm bị thương vài chỗ, thời điếm ngã chân bị trẹo đau đến dám nhúc nhích, ngồi đất biết làm sao đột nhiên nghe được thanh của Cố Dịch Huân, nước mắt lập tức trào ra hốc mắt.

      “Dịch Huân ca ca...”

      Lộ Diêu nhìn liếc cái tiếp, nhìn sắc mặt trầm của người đàn ông mà nhu nhược kêu lên tiếng.

      Cố Dịch Huân để ý, cúi đầu cấn thận xem xét thương thế của Lộ Diêu, quần áo bị nhánh cây cắt, da thịt trắng noãn có vài vết máu, ờ làn da trắng nõn tinh tế nhìn lại có vẻ dữ tợn dị thường, chân phải có chút mất tự nhiên, là thời điếm té ngã bị thương. Cúi người cẩn thận đem suy yếu tựa như sắp té xỉu ôm lấy, đau lòng vô cùng cùng bất chấp cả trách cứ, vội vàng hướng đường xuống núi đưa Lộ Diêu bệnh viện.

      Vừa bước được vài bước, thân thể trong lòng đột nhicn cứng ngắc, sắc mặt so với vừa rồi càng thêm tái nhợt, Cố Dịch Huân kinh sợ thân đầy mồ hôi lạnh, nghĩ đén tay mình dùng lực quá lớn nên đụng phải những vết thương khác người Lộ Diêu làm đau.

      Cước bộ chậm lại, tận lực duy trì thân thể vững vàng phòng ngừa chạm đến vết thương của trong lòng, bạc môi khẽ hôn lên trán Lộ Diêu, buông lời an ủi, “Chạm vào đau sao? Bảo bối ngoan, cố nhịn chút, lát nữa chúng ta đến bệnh viện.”

      “Dịch Huân ca ca, cái kia... Bạn tốt của em... Đến thăm em!” Lộ Diêu còn chưa xong mặt hồng như quả cà chua, ngay cả bên tai và trán đều nhiễm rnàu hồng, hạ phúc trướng đau cùng từng trận nhiệt lưu bắt đầu khởi động nhắc nhở Lộ Diêu di cả của mẹ đến thăm.

      Cố Dịch Huân sủng sốt lúc mới phản ứng lại cái được gọi là “bạn tốt” là chỉ cái gì, mặt nạ băng sơn liền xuất vết rách, sắc mặt cứng ngắc.

      Lộ Diêu thề, khi sống còn giờ khắc nào có thể xấu hồ và quẫn bách hơn lúc này, muốn có vạn năng đc trốn , thái TM mất mặt!!

      ngày này, tuyệt đối là nét mực đậm nhất của cây bút hỏng trong cuộc đời Lộ Diêu!

      2. Nếu như xuyên qua

      thời gian, Lộ Diêu trầm mê sâu sắc với các tiếu thuyết mạng thể tự thoát ra được, nhất là đối với đề tài xuyên qua, chút lực miễn dịch cũng có, cơ hồ nghiền đến tẩu hỏa nhập ma. Đến cuối cùng đọc thôi cùng đủ, trực tiếp đem lý luận ứng dụng vào trong cuộc sống , Mác - Lênin viết Lý luận gắn liền với thực tiễn, xuất phát từ thực tế khách quan, kiên trì theo quần chúng và vào trong cuộc sống của quần chúng.

      “Ôi uy, vị gia này, ngài tới rời! Người thấy vị nương này cùa chúng ta nên xem trọng thế nào?”

      Cố Dịch Huân vừa mở cửa nhà ra, bị màn bất ngờ trước mắt này làm cho đầu đầy hắc tuyến.

      đúng là lớn được! Trong con ngươi sâu thẳm của Cố Dịch Huân lóe lên tia thú vị nhìn chằm chằm Lộ Diêu trong bộ sa mỏng trang diễm (đoan trang + diễm lệ), quần áo nửa kín nửa hở làm lộ ra vài chỗ đồng thời cũng phô bày được dáng người vô cùng nhuần nhuyễn, bả vai mượt mà, xương quai xanh tinh xảo, bộ ngực no đủ, vòng eo mảnh khảnh, ở tầng tầng sa mỏng còn như như cặp đùi dài thon đẹp... Cố Dịch Huân vẫn bất động thanh sắc như trước, nhìn Lộ Diêu vung khăn tay mềm mại uyển chuyển chuyện, nhìn quanh nhà bay lên thần sắc vừa đẹp vừa sinh động làm cho người ta muốn đui mù.

      “Gia, đừng ngượng ngùng a, ha ha -” Lộ Diêu dùng khăn lụa che miệng cười duyên, cực kỳ giống nữ tử phong trần nơi đùa hoa bắt bướm, “Xem trọng vị nương thế nào đối với ngài mà chỉ là chuyện .” Lộ Diêu diễn rất tốt, chút cũng chú ý trong mắt gia nào đó lên ánh nhìn của dã thú.

      “....”

      nương này cùa chúng ta chính là người được nhất ở đây, làm ngài vừa lòng, ngài cứ yên tâm !”

      “Được!” Cố Dịch Hluân thể nhịn được nữa phải thốt ra câu thô tục, “Lão tử liền nhìn trúng tú bà là nàng!” phen khiêng còn vung chiếc khăn bàn tay bé do nhập diễn quá sâu lên thẳng đến phòng ngủ.

      “A... Ta bán nghệ bán thân a!! A a

      Rất nhanh tiếng kêu sợ hãi bị tiếng rên rỉ kiều mị phập phồng cùng tiếng thở dốc thay thế, bắt đầu công cuộc vu sơn mây mưa...

      Đoạn thời gian này, tơ lụa, sa mỏng, vải thô... Các loại chất liệu cổ trang đều có thê tùy tiện thấy trong nhà Cố Dịch Huân, tùy tiện thấy được tay áo bay bay của trang phục Hán, y phục quý giá đẹp đẽ diễm lệ của thời Đường, thậm chí trang phục hiếm của thời nhà Thanh cũng có! Lộ Diêu xưng hô đối với Cố Dịch Huân cũng thiên biến vạn hóa, cái gì Hoàng Thượng, Vương gia, lão gia, gia, tướng công, quan nhân... Khiến cho Cố Dịch Huân đau đầu thôi.

      3.Về chuyện sinh con

      ngày nào đó, Lộ Diêu soi gương phát mình béo lên! Chính mình gần đây hết ăn lại nằm tiến hành cách sống có thể ăn liền ăn có thể ngủ liền ngủ đến khi tỉnh ngộ lại kiểm điểm lại kĩ, két quả là chỉ mua máy chạy bộ về nhà, hơn nữa còn đăng kí khóa tập Yoga ở trung tâm, căn cứ theo tín ngưỡng “hoặc là gầy, hoặc là chết”, gia nhập đại quân giảm béo từ từ.

      lần trong kháa tập, bụng đột nhiên quặn đau trận, sau đó, thân dưới có máu đỏ tươi ấm áp chảy ra, kinh hãi! Đến bệnh viện kiểm tra mới biết thế nhưng mang thai hơn tháng!

      Cố Dịch Huân nhận được tin liền cả kinh thiếu mất ba hồn bảy phách, vội vàng ngồi máy bay tư nhân suốt đêm từ Mỹ trở về. Đều do gần đây công việc cùa công ty rất nhiều, lại xem điểm khác thường cùa , may mắn có việc gì.

      Tin tức Lộ Diêu mang thai khi truyền ra, liền trở thành đối tượng cần bảo vệ quan trọng trong đối tượng cần báo vệ quan trọng. Thử hỏi người phụ nữ tính cách vẫn như đứa trẻ lại mang thai đứa trẻ khác, ai có thể yên tâm?

      Mang thai thời kỳ đầu khẩu vị ổn định, hơn nửa trong thời gian mang thai này phản ứng đặc biệt mãnh liệt ăn cái gì phun cái ấy, cả người liền gầy mất vòng. bên là trai bên là chồng lại lo lắng lại đau lòng; Lộ Viễn cả ngày ôm chiếc điện thoại, ân cần dạy bảo ngàn vạn lời dặn dò; đôi Lộ Viễn và đại mỹ nhân, đôi Thiết Tây Á và Đoạn Thụy, còn có Tề Hạo, mồi ngày đều biến đồi các phương pháp giúp Lộ Diêu tìm đồ ăn ngon và có dinh dưỡng; Cố Dịch Huân lại càng khoa trương, cơ hồ là tấc cũng rời vừa nhìn vừa che chở, hận thể đường đều ôm, sợ bướng bỉnh này cẩn thận sơ ý cái lại gây nhiễu loạn, ràng là đối với chuyện Lộ Diêu giảm béo lần trước trong lòng vẫn còn sợ hãi.

      Khi được bốn năm tháng, khẩu vị của Lộ Diêu lại vô cùng tốt, thấy cái gì

      cũng đều muốn ăn. Bất luận ban ngày hay ban đêm đường cái của thành phố s, thinh thoảng có thể thấy chiếc xe thể thao màu đen với người đàn ông hoặc là mặc tây trang thẳng tắp, hoặc là mặc áo ngủ khắp hang cùng ngõ hèm mua đồ ăn vặt.

      “Kem ly quá lạnh, cần ăn.” Cố Dịch Huân giống như u hồn xuất phía sau lén lút ăn vụng kem trước tủ lạnh ăn.

      Lộ Diêu bị dọa nhảy dựng, cảm xúc cực độ ác liệt, “Ai nha!! Phiền muốn chết ~ cần lại !”

      “Vì con, kiên trì chút, được ?”

      “Con con, chi biết con! có phải thương em hay ?” Lộ Diêu xong nước mắt chảy xuống, cố Dịch Huân dỗ như thế nào đều ngừng được.

      Cố Dịch Huân thất bại thở dài, phụ nữ thực thể lý sao? “Làm sao có thể? Người nhất chính là em a, bời vì là con do em sinh cho , mới có thể quan tâm con!”

      ?” Tiếng khóc rốt cục dần dần ngừng.

      Trong trời đất bao la phụ nữ có thai là lớn nhất, trong thời gian mang thai cảm xúc thay đôi thất thường, căn bản là thể đạo lý với , có lý cùng biến thành để ý, chỉ có thể nén giận cẩn thận hầu hạ. Tướng tượng đường đường là đại công tử và là tổng tài tập đoàn lớn, vô luận đối đãi với người nào hay chuyện gì Cố Dịch Huân đều có thể mặt đổi sắc như bình thường, là Luciíer cùa giới hắc đạo mà nghe thấy người ta nghĩ đến khuôn mặt lãnh khốc tàn nhẫn bạo ngược, nhưng khi chống lại vợ mang thai nhà mình, chỉ còn làm hùng khom lưng a!

      Lúc được tám tháng, bụng Lộ Diêu lớn đến dọa người, vòng eo mảnh khảnh biến thành thùng nước to, lúc đứng gần như nhìn thấy chân chính mình. Bụng quá lớn làm cho chân Lộ Diêu thường xuyên bị chuột rút, đến buôi tối lại ngủ được, Cố Dịch Huân đành phải cả đêm thức cùng, giúp bóp chân xoay người, thường xuyên trợn mắtt đến hừng đông, (thức thông đêm)

      sau khi mang thai đẫy đà lên ít, bộ ngực phình thêm so với lúc trước lại càng thêm no đủ, làn đa trong suốt giống như chạm vào chảy nước, kiều thê mỗi ngày ngủ ở bên gối lại chi có thề nhìn có thề sờ mà thể ăn, cấm dục nhiều tháng vốn dĩ là động vật cần ăn thịt mồi đến giờ chi có thể dựa vào tẳm nước lạnh để hạ hỏa, nên muốn tìm bất mãn cộng thêm giấc ngú đủ, Cố Dịch Huân sắp suy nhược thần kinh.

      Rốt cục đợi đến khi Lộ Diêu sinh con, tuy rằng bác sĩ, y tá cùng với các

      thiết bị cần thiết sớm chuần bị sẵn sàng, cần quá mức lo lắng, nhưng là Cố Dịch Huân vẫn ức chế được lòng vẫn như treo giữa trung, so với năm đó lần đầu tiên chính mình bắn chết người còn khẩn trương hơn.

      Bên ngoài phòng sinh người đàn ông cao ngất ngừng tới lui để hóa giải nôn nóng trong lòng, nghe bên trong truyền ra tiếng lại tiếng hét đau đến tê tâm liệt phế của phụ nữ mà tâm giống như bị bàn tay to ngừng siết chặt. sợ đau như vậy, thế nhưng có thể vì chính mình mà chịu thống khổ của sinh nở, Cố Dịch Huân biết giờ phút này trong lòng là tư vị gì.

      Đợi đến khi y tá ôm hai em bé trai ra và sinh xong mẫu từ đều bình an, Lucifer giống như thần thánh trong truyền thuyết thế nhưng hai đầu gối mềm nhũn, mất hết khí lực “bùm” cái ngã ngồi xuống đất, trước mắt từng mảng biến thành màu đen! Khi cám giác khí lực thoáng được khôi phục, Cố Dịch Huân ngay cả con cũng liếc hơn cái, vội vàng đứng lên vọt vào nhìn vợ .

      Lộ Diêu sớm rơi vào tình trạng kiệt sức, mệt đến khí lực mở mắt cũng có, mồ hôi chảy ra làm ướt tóc mái hai bên thái dương, dính vào khuôn mặt nhắn tái nhợt, làm cho thoạt nhìn phá lệ chọc người ta đau lòng.

      “Bảo bôi, em rât tuyệt.”

      Cố Dịch Huân nhịn được hôn lên môi và hai má Lộ Diêu, hôn lên thái dương, thẳng đến khi sâu trong đôi mắt phượng như dấy lên những sóng gợn của linh hồn, hốc mắt phiếm hồng, nước mắt đàn ông lần đâu tiên rơi trong cuộc đời. Trừ bỏ câu này, biết còn có thể gì.

      Lộ Diêu từ trong mông lung cảm giác được cỗ hơi thở quen thuộc quanh quẩn bên chóp mùi, còn thanh của cùng khẽ hôn, “Dịch Huân ca ca, vì , vì con của chúng ta, có đau hơn nữa em cũng sợ!” Lộ Diêu thầm ở trong lòng, khóe miệng mang theo ý cười ngọt ngào lâm vào hôn mê.

      Bên này Cố Dịch Huân nhìn thấy Lộ Diêu nhắm hai mắt lại mà hoàng sợ, lấy tốc độ cuồng phong đem đống bác sĩ lôi vào trong phòng bệnh, rống giận hỏi bác sĩ rốt cuộc sao lại thế này, làm bệnh viện trờ nên huyên náo như người ngã ngựa đổ.

      Thiết Tây Á và đại mỹ nhân mỗi người ôm đứa bé cả người đỏ hồng mặt lại có nhiều nếp nhăn, vui vè nhìn Cố Dịch Huân làm ầm ĩ, đàn ông đến lúc này chỉ số thông minh chính là số !

      Còn lại Lộ Viễn, Đoạn Thụy và Tề Hạo chính là tập thể phiền khi thấy người gặp trở ngại, bọn họ cũng chỉ có thể coi như biết người này? Ọuan tâm bị loạn a...

      “A Huân, hình tượng uy vũ của cậu hoàn toàn bị hủy!”

      “Lão đại, thanh danh đời của tùy ý trôi theo dòng nước!”

      Bên ngoài là tiếng lòng của mấy người...

    4. nguyennhung

      nguyennhung New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      1
      moi doc van an nghe co ve rat la hay

    5. nguyennhung

      nguyennhung New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      1
      truyen hay qua cam on ban

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :