1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ngu nữ bắt chồng - Nguyên Viện [H] (10c Full ) Đã có eBook

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 7:


      "Dương nhi!"

      Hạ Hầu Diễm chạy nhanh ra ngoài cổng gọi lớn, nhưng chỉ thấy mỗi Trần Vân Nương đứng ở cửa mà thấy Hướng Tiểu Dương cùng Lưu Thiên Phong đâu.

      "Vân Nương, Dương nhi đâu?" bắt được tay Trần Vân Nương, khẩn trương hỏi.

      Chẳng lẽ, nàng cùng với nam nhân kia?

      Thấy vẻ mặt vội vàng của , Trần Vân Nương thể ghen tỵ. ngờ Hướng Tiểu Dương kia lại có thể phá vỡ phòng bị trong lòng Bảo chủ, khiến vì nàng ta mà lo lắng.

      "Phu nhân cùng nam nhân kia rồi, nàng còn người nàng thực thích là ta. Mong Bảo chủ đừng tìm nàng, nàng quay lại đâu." nhịn được ghen tỵ trong lòng, Trần Vân Nương thản nhiên dối.

      Nàng làm vậy chả có lỗi gì hết, chỉ cần nữ nhân kia có ở đây, Bảo chủ thuộc về nàng thôi!

      Nghe Trần Vân Nương xong mà Hạ Hầu Diễm ngẩn người.

      Nàng ư. . . . . . cần mà cứ như vậy sao. . . . . .

      Vậy nàng thích là sao đây? phải nàng luôn miệng sao?

      Hạ Hầu Diễm có cách nào chấp nhận được điều này, trong lòng đau đớn dâng lên từng đợt. Nàng cứ như vậy rời , hề lưu luyến, giống như giữa bọn họ hề có ràng buộc gì. . . . . .

      "Bảo chủ, nữ nhân tuân thủ đạo làm vợ kia căn bản xứng với ngài. Ngài nên hưu nàng , tránh làm mất thể diện cho Lãnh Thiên bảo. . . . . ."

      "Đủ rồi !" Hạ Hầu Diễm gầm lên, muốn nghe Trần Vân Nương tiếp nữa. " cho phép ngươi Dương nhi như vậy."

      Dù đúng là tức giận nhưng cũng để bất luận kẻ nào bôi xấu nàng.

      Thấy Hạ Hầu Diễm còn ra sức bênh vực cho Hướng Tiểu Dương, Trần Vân Nương vừa hận lại vừa ghen tỵ, mà Hạ Hầu Diễm căn bản chưa từng nhìn qua nàng ta, trong đầu chỉ toàn nghĩ về Hướng Tiểu Dương.

      Muốn thấy nụ cười của nàng, muốn hưởng thụ ngọt ngào của nàng, muốn nàng từng chút từng chút . . . . . .

      Càng nghĩ, tâm càng đau. muốn nàng, nàng thể rời khỏi được!

      Hạ Hầu Diễm nắm chặt tay, nhanh chóng lấy ngựa đuổi theo.

      Bọn họ chắc chắn còn chưa xa, nhất định đuổi kịp!

      "Lưu Thiên Phong! Ngươi thả ta ra mau!" Hướng Tiểu Dương bị ép buộc, dọc đường ngừng rống to mắng mỏ.

      " thả! Đợi đến khi về thành Cảnh Dương, chúng ta thành thân." Quất roi thúc giục ngựa, Lưu Thiên Phong cố chấp .

      "Đáng chết! Ngươi nghe hiểu tiếng người có phải ? Ta , ta thành thân với ngươi. Người ta thích là phu quân của ta, là Hạ Hầu Diễm!" Trợn trừng mắt, Hướng Tiểu Dương tức điên lên, hận thể chém chết Lưu Thiên Phong ngay lúc này.

      Tuy sớm biết Lưu Thiên Phong rất cứng đầu, nhưng nghĩ lại chấp nhất đến mức này. cái gì cũng nghe vào, chỉ độc đoán làm theo ý mình.

      "Tiểu Dương, ta biết muội sợ Hạ Hầu Diễm gây bất lợi cho ta nên mới những lời này. Lòng của muội ta hiểu mà!" Lưu Thiên Phong hạnh phúc cười cười, thâm tình nhìn Hướng Tiểu Dương.

      Mẹ nó chứ! Súc sinh cũng dễ chuyện hơn ! Hướng Tiểu Dương dùng sức hít sâu, khắc chế lửa giận bùng cháy trong lòng, cố gắng giữ bản thân tỉnh táo.

      Nếu làm thông suốt được, vậy trước tiên cứ nghe theo lời , chờ cơ hội giải được huyệt đạo trốn về là ổn.

      Quyết định xong, Hướng Tiểu Dương lập tức cong môi cười ngọt ngào."Lưu đại ca, trước khi chúng ta bàn về chuyện này, huynh giải huyệt đạo cho ta, có được hay ? Cả người thể cử động được rất thoải mái nha."

      " được!" Ai mà ngờ Lưu Thiên Phong lại nghe theo lời dụ dỗ của nàng. "Nếu giải huyệt đạo cho muội, muội nhất định rời bỏ ta."

      Đúng là lộn ruột, phải gã này rất ngu ngốc hay sao?

      Hướng Tiểu Dương khẽ nguyền rủa trong lòng, nhưng mắt đẹp lại nhanh chóng ngân ngấn nước. "Huynh huynh thích ta, hóa ra đều là những lời bịa đặt. Ngay cả cầu này của ta mà huynh cũng đáp ứng!" Vừa vừa phụng phịu uất ức nhìn .

      Thấy bộ dạng đáng thương của nàng, Lưu Thiên Phong có chút mềm lòng. "Muội đừng khóc! Ta chỉ sợ muội rời bỏ ta. . . . . ."

      "Ta rời bỏ huynh đâu!" Chu cái miệng nhắn, Hướng Tiểu Dương trưng ra khuôn mặt cực kỳ đáng . "Ta hề muốn gả cho Hạ Hầu Diễm chút nào, người mà ta thực muốn thành thân chính là huynh nha!"

      Mở miệng dối, nàng khép hờ mắt che giấu.

      " ư?" Nghe lời nàng , Lưu Thiên Phong mở cờ trong bụng.

      "Đương nhiên là rồi, vậy nên huynh mau mau giải huyệt đạo cho ta ! Có được ?" Chờ sau khi ta giải được huyệt đạo ngươi chết với ta!

      "Được! Được!" thể nào kháng cự được dụ hoặc của nàng, Lưu Thiên Phong ấn giải huyệt đạo người nàng, nhưng lại nhanh chóng điểm huyệt đạo khác.

      "Huynh!" ngờ làm như vậy, Hướng Tiểu Dương tức tối trừng .

      "Tiểu Dương, đề phòng vẫn hơn, ta thể để muội sử dụng võ công được. Đợi sau khi chúng ta thành thân, ta giải nốt huyệt đạo đó cho muội."

      "Huynh tin tưởng ta!" Nheo mắt lại, Hướng Tiểu Dương lạnh lùng , ngờ Lưu Thiên Phong luôn ngây ngốc lại chú ý đến điểm này.

      " phải như thế, chỉ là đề phòng bất trắc thôi!" Lưu Thiên Phong ha ha cười, "Muội đừng giận mà!"

      "Lưu Thiên Phong, dù ta có sử dụng được võ công chăng nữa, ta cũng về thành Cảnh Dương thành thân đâu!" Thấy cách Lãnh Thiên bảo càng ngày càng xa, Hướng Tiểu Dương có chút nóng nảy.

      biết Trần Vân Nương linh tinh gì với Hạ Hầu Diễm nữa, khó có được khi ghen vì nàng; nếu để hiểu lầm bao nhiêu cố gắng của nàng trong thời gian qua chẳng phải uổng phí hay sao?

      Càng nghĩ Hướng Tiểu Dương càng thêm nóng ruột, để ý đến việc bản thân còn lưng ngựa, nàng bắt đầu vùng vẫy, gắng sức đẩy Lưu Thiên Phong ra.

      "Tiểu Dương! Muội đừng như vậy, nguy hiểm. . . . . ." Lưu Thiên Phong gầm , vươn tay muốn bắt lấy nàng.

      Nhưng Hướng Tiểu Dương đâu để được như ý, khóe môi khẽ nhếch, lạnh lùng nhìn .

      "Ta thà rơi khỏi ngựa, cũng quyết theo ngươi." Lời xong, nàng dùng sức đẩy , ngả người về phía sau.

      nghĩ Hướng Tiểu Dương có hành động này, Lưu Thiên Phong sửng sốt kịp giữ nàng lại.

      "Dương nhi ——" Hạ Hầu Diễm từ xa nhìn thấy tình huống nguy hiểm của Hướng Tiểu Dương, lòng nảy lên cái, vội vã thi triển khinh công lao tới.

      Nghe thấy tiếng gọi của Hạ Hầu Diễm, Hướng Tiểu Dương mở mắt ra, nhìn thấy bóng dáng quen thuộc.

      "Diễm. . . . . ." Nàng cười , đúng lúc gần rơi xuống đất phi thân tới bắt được.

      "Đáng chết! Nàng có biết mình làm cái gì ? Như vậy rất nguy hiểm, nàng có biết hả?" Hạ Hầu Diễm cả người phát run, thầm nghĩ nếu mình đến kịp, kết cục của nàng. . . . . .

      Toàn thân rét mà run, Hạ Hầu Diễm dám nghĩ tiếp nữa.

      Hướng Tiểu Dương bị ôm chặt, dường như cảm nhận được sợ hãi của Hạ Hầu Diễm, nàng cũng vòng tay ôm lại . "Đừng lo, ta sao, hơn nữa vừa rồi chàng đỡ được ta mà, sao đâu!"

      Nàng khẽ cười, trong lòng tràn đầy vui mừng. đuổi theo nàng đó! Hơn nữa còn vì nàng mà lo lắng, vẻ mặt luôn lạnh lùng của cũng còn, thay vào đó lại tràn ngập kinh sợ. Nhận ra điều này Hướng Tiểu Dương cảm thấy vô cùng vui vẻ.

      "Lần sau cho phép nàng làm những chuyện nguy hiểm như vậy nữa!" Tất cả ghen tỵ cùng tức giận của sau khi trải qua tình huống kia tiêu tan hết.

      "Được! Ta làm như vậy nữa!" Hướng Tiểu Dương ngoan ngoãn gật đầu.

      "Tiểu Dương. . . . . ." Dừng ngựa lại nhảy xuống, Lưu Thiên Phong kinh ngạc nhìn hai người ôm nhau.

      Vừa thấy Lưu Thiên Phong, Hạ Hầu Diễm lập tức đem Hướng Tiểu Dương ra phía sau, lạnh lẽo trừng nam nhân ở trước mắt ."Ngươi còn muốn làm gì nữa?" còn chưa quên, là tên nam nhân này mang nàng , còn suýt để nàng bị ngã ngựa nữa.

      "Ta. . . . . ." Lưu Thiên Phong lắp bắp biết phải gì, hơn nữa nhìn ánh mắt Hướng Tiểu Dương khi nhìn lạnh băng, nhưng khi nhìn Hạ Hầu Diễm lại đầy dịu dàng, trong nhất thời hiểu .

      Tất cả đều là do tự mình đa tình!

      " xin lỗi." Lưu Thiên Phong cúi đầu , cùng với câu này cũng chết tâm.

      "Lưu đại ca. . . . . ." Hướng Tiểu Dương nhíu mày, nàng còn tưởng Lưu Thiên Phong tiếp tục cố chấp, ngờ lại đột nhiên lại thông suốt.

      Lưu Thiên Phong gì nữa, nhìn Hướng Tiểu Dương cái sâu, sau đó dứt khoát lên ngựa chạy .

      "Này! Lưu Thiên Phong!" Hướng Tiểu Dương đột nhiên gọi lại. "Lần này ta bỏ qua, nếu còn lần sau ta nhất định chém chết huynh!"

      Nghe được lời của nàng, Lưu Thiên Phong cười , biết nàng tha thứ cho rồi.

      Hạ Hầu Diễm ngồi bên, thấy Hướng Tiểu Dương còn cười với Lưu Thiên Phong vị chua lại sặc lên cổ họng.

      muốn nàng thêm câu nào với tên nam nhân kia nữa, tay ôm lấy nàng đứng dậy, nhanh chóng quay về.

      "Diễm?" Hướng Tiểu Dương nghi hoặc nhìn Hạ Hầu Diễm, thấy mặt phụng phịu, đầu lông mày nhíu chặt tặc lưỡi cười hì hì.

      Ha ha, lại ghen rồi!

      "Phu quân ....! Chàng ghen đó hả?"

      Trở lại Lãnh Thiên bảo, hai người bước vào trong phòng, Hướng Tiểu Dương chậm rãi “tấn công”, đôi mắt đen láy nhìn nam nhân trước mặt hề chớp lấy cái.

      Hạ Hầu Diễm ngượng ngùng quay mặt . Vâng, ghen đấy. Nhưng đường đường là đại nam nhân, sao có thể thừa nhận chuyện này được? Quá tổn hại tôn nghiêm.

      "Sao chàng gì? Có phải chàng thích ta ở cùng chỗ với Lưu đại ca hay ? Hửm?" Từ từ tiến lại gần, nàng lên tiếng hỏi.

      Hừ! Hôm nay nếu ép ra tâm ý tên của nàng còn là Hướng Tiểu Dương nữa!

      Vừa nghe nhắc đến Lưu Thiên Phong, gương mặt Hạ Hầu Diễm cứng đờ, quay qua nhìn nàng, căng thẳng hỏi: "Nàng thích ? Vậy nên mới cùng rời ?"

      "Nếu ta tự nguyện cùng để mình bị ngã ngựa sao?" Hướng Tiểu Dương vui lườm cái.

      Nếu phải bị Trần Vân Nương đánh lén, nàng cũng rơi vào trong tay Lưu Thiên Phong đâu. Hướng Tiểu Dương định ra điều đó, nhưng lại nghĩ đến Trần tổng quản. . . . . .

      Hừ! Nể tình Trần tổng quản, nàng tính toán với Trần Vân Nương lần này!

      Lời nàng đều hiểu nhưng vẫn để ý. "Nhưng phải nàng gả cho sao?" Trong giọng vẫn giấu nổi có chút chua chua.

      Ha ha, nàng ngửi thấy đó!

      Hướng Tiểu Dương cười híp mắt, gõ gõ đầu. "Đúng là ta những lời này nha!" Ngay trước khi xị mặt lại phun ra tiếp câu.

      "Ta khi mới mười tuổi, lúc đó quả ta muốn gả cho chàng nên mới thuận miệng câu. xong ta cũng quên luôn, nghĩ tới lại nhớ lâu như thế." Nhún nhún vai, nàng vô tội mà.

      Lời giải thích này làm Hạ Hầu Diễm thở phào nhõm, khóe miệng khẽ cong lên."Cho nên, nàng thực muốn gả cho ?"

      "Đương nhiên rồi." Chu miệng , nàng vòng tay ôm qua cổ . "Người ta muốn gả chỉ có chàng thôi, ai bảo ta thích chàng chứ. Còn chàng sao? Thích ta ?"

      Nghe nàng thích , lòng của Hạ Hầu Diễm mềm nhũn, cúi đầu yên lặng nhìn nàng.

      Tình của nàng làm trái tim băng lạnh của tan chảy, ngập tràn hạnh phúc.

      Thích nàng, chút cũng khó.

      "Này! Chàng có thích ta hay ! Thích? Hay thích? Chọn trong hai cái thôi mà cũng khó trả lời sao?" Thấy Hạ Hầu Diễm lại trầm mặc , Hướng Tiểu Dương bất mãn chu miệng.

      Lựa chọn khó, chỉ có điều rất khó mở miệng!

      Đường đường là đại nam nhân, bảo ” như thế nào đây? Dùng hành động để bày tỏ được sao?

      "Sao lại gì cả?" Thấy vẫn im lặng, Hướng Tiểu Dương rất thất vọng, "Chẳng lẽ chàng thích ta sao?"

      Vậy ghen làm cái gì cơ chứ?

      "Ta. . . . . ." Nhìn vẻ mặt thất vọng của nàng, Hạ Hầu Diễm định lên tiếng, nhưng lời tới tận miệng rồi lại thốt ra được. Aizz! quen mấy câu này nha!

      Nhìn dường như rất khó xử, Hướng Tiểu Dương muốn thở dài. Nam nhân này, sao tim lại khó phá vỡ như vậy, nàng bày tỏ tình cảm đến mức này rồi mà vẫn còn chưa chịu

      ra lời lòng.

      Chẳng lẽ, thích nàng?

      ! đúng! Nếu thích nàng cũng ghen!

      Nàng quyết định tin tưởng là có tình cảm với nàng, chỉ là xấu hổ nên mới dám ra thôi.

      "Dương nhi. . . . . ." Thấy nàng gì, Hạ Hầu Diễm tưởng nàng lại tức giận, tròng mắt đen khỏi lên chút khẩn trương, sợ nàng tức giận để ý tới .

      "Được rồi! Ta cố gắng hơn nữa, ta tin thể khiến chàng ta!" Hướng Tiểu Dương mở to mắt, tràn đầy tự tin hạ quyết tâm.

      sao hết, nàng có cả đời cơ mà, có thể từ từ cùng bồi dưỡng tình cảm. Canh bạc ái tình này, Hướng Tiểu Dương nàng tuyệt đối phải thắng cuộc.

      Hạ Hầu Diễm thấy dáng vẻ của nàng thoáng người, ánh mắt lóe lên ý cười.

      Hướng Tiểu Dương chính là như vậy mới hấp dẫn .

      "Dương nhi. . . . . ." nhịn được cúi đầu xuống, che lại tự tin bên môi nàng, thích trong tim chậm rãi khắc sâu, hóa thành triền miên qua nụ hôn nóng bỏng.

      "Ưm. . . . . ." Nụ hôn cuồng nhiệt làm Hướng Tiểu Dương than , chịu yếu thế đáp lại đòi hỏi của , lưỡi cùng lưỡi truy đuổi lẫn nhau, quấy phá ngọt ngào trong miệng của đối phương.

      Đột nhiên, nàng đẩy ngã lên giường, môi mềm chậm rãi rời khỏi .

      "Phu quân thân ái, đừng nóng vội! Lần này để ta chủ động, coi như là phần thưởng chàng đuổi theo mang ta trở về." Khẽ liếm môi , Hướng Tiểu Dương cợt nhả trêu đùa.

      Đầu lưỡi mềm mại trêu chọc, thỉnh thoảng vươn vào thăm dò trong miệng , đụng phải đầu lưỡi của lập tức lui về, khiến cho lòng Hạ Hầu Diễm ngứa ngáy khó chịu.

      "Dương nhi. . . . . ." nhịn được nhíu mày.

      "Chàng đuổi theo ta, có phải là chàng để ý ta hay ?" Ngón tay day day mi tâm nhíu chặt của , Hướng Tiểu Dương giảo hoạt hỏi.

      Hạ Hầu Diễm chỉ biết ngượng ngùng quay mặt , màu hồng nhàn nhạt từ cổ tràn lên.

      Ha ha, nam nhân này! Hướng Tiểu Dương vui vẻ cười, cúi đầu phủ xuống môi , phấn lưỡi thăm dò vào môi mỏng, dùng sức quấy phá hơi thở trong miệng, còn suồng sã quấn mút môi lưỡi của .

      Đúng là nữ mà! Hạ Hầu Diễm hừ tiếng, đầu lưỡi muốn đảo ngược tình thế nàng đột nhiên lại rời . Hướng Tiểu Dương nhìn cười tà mị, lắc lắc ngón tay.

      " được đâu!" Nàng rời khỏi người , tay rút trâm cài ra, buông xõa mái tóc đen mượt. Sau đó chậm rãi cởi từng món y phục người, cả thân thể kiều chỉ còn lại chiếc áo yếm màu lục cùng quần lót trắng.

      Hướng Tiểu Dương từ từ bò lên giường, kiều mị ngồi eo , đầu lưỡi khéo léo vươn ra liếm vòng quanh bờ môi, mắt đẹp nhìn khiêu khích.

      "Diễm, chàng thích ta?" Nàng ép người xuống khẽ hỏi, nhón tay qua lớp y phục vuốt ve lồng ngực của Hạ Hầu Diễm, ánh mắt mị hoặc quyến rũ lòng .

      "Dương nhi. . . . . ." thanh ám ách, ánh mắt của thể dời khỏi nàng, bàn tay nhịn được cách lớp áo yếm, cầm bên no đủ ra sức nắn bóp.

      " được!" Hướng Tiểu Dương đẩy tay của ra, chu môi kiều ra lệnh."Nghe ta, chàng phải ngoan ngoãn, đừng có động đậy."

      xong Hướng Tiểu Dương từ từ cúi xuống, đầu lưỡi mút môi , nhưng lại hôn sâu, chỉ khẽ chạm vào cái. Hai tay cũng an phận tháo thắt lưng của , từ từ mở rộng vạt áo lộ ra thân thể tráng kiện.

      Cánh môi thơm mềm thong thả hạ xuống từng nụ hôn, đầu lưỡi di chuyển tới trước ngực, cố ý nhàng liếm vòng quanh, ngậm chút lại mút chút.

      "Ừm!" Nàng trêu đùa khiến toàn thân Hạ Hầu Diễm căng cứng, cổ họng phát ra tiếng lầm bầm.

      Nếm được bên, Hướng Tiểu Dương lại chuyển sang bên kia, cũng lặp lại những động tác mơn trớn đó. lúc sau mới ngẩng đầu lên, hài lòng nhìn núm vú của phái nam cứng rắn thấm đầy nước miếng của nàng, bóng loáng trong suốt.

      Hướng Tiểu Dương vô cùng thỏa mãn, miệng tiếp tục xuống dưới, liếm qua bụng, rồi tới nơi nóng bỏng mạnh mẽ kia.

      Trong căng thẳng của Hạ Hầu Diễm, nàng từ từ cởi quần lót của ra, những sợi lông thô đen, phái nam to dài sớm căng cứng, thẳng tắp đối diện với nàng. Kích thước to lớn của nó khiến nàng khẽ thở gấp tiếng.

      Liếm liếm môi, Hướng Tiểu Dương ngước mắt lên nhìn cái. Hạ Hầu Diễm vừa nhìn thấy cánh môi mềm mại của nàng gần ngay sát cứng rắn của cơ thể khỏi run lên trận, nhiệt thiết lại sưng to hơn chút.

      "Dương nhi. . . . . ." khẩn cầu kêu khẽ, muốn nàng dùng miệng ngậm vào.

      Bị Hạ Hầu Diễm nhìn chăm chú, gương mặt thoáng phiếm hồng, rồi lan dần ra toàn bộ thân thể kiều. phải Hướng Tiểu Dương sợ hãi, mà đó là loại hưng phấn cùng ngượng ngùng.

      Sau đó, dưới cái nhìn nóng bỏng của , bàn tay thon mềm nhàng cầm vào phái nam to lớn, miệng khẽ mở ra. . . . . .
      Last edited: 2/10/14
      suna2304 thích bài này.

    2. suna2304

      suna2304 Active Member

      Bài viết:
      68
      Được thích:
      75
      là sắc nữ thể nào bỏ qua truyện của nguyên viện được. Thanks!

    3. nguyen yen linh

      nguyen yen linh New Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      23
      thiện tai thiện tai !!!! máu phun sặc sụa, cả người rơi vào trạng thái hôn mê sâu mà vẫn cố mở mắt để ... xem típ :barf:

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 8:

      Miệng thong thả, ngậm lấy đỉnh nhiệt thiết, đầu lưỡi tựa như liếm kẹo hồ lô, liếm qua liếm lại, miệng ngậm chặt, dùng sức mút mạnh. . . . . .

      "Ưm!" Cơ thể Hạ Hầu Diễm căng cứng, thể nào dời mắt được, say mê nhìn Hướng Tiểu Dương phun ra nuốt vào to lớn sưng tím.

      Khuôn mặt thanh tú đỏ bừng, miệng lúc mở lúc đóng, đầu lưỡi thỉnh thoảng liếm qua cánh môi, dường như thưởng thức mùi vị của .

      Mà tay nàng cũng đồng thời vuốt ve nửa còn lại, kết hợp với động tác liếm mút của lưỡi dày vò . Đầu ngón tay lướt qua hai khối hình tròn bên dưới khiến Hạ Hầu Diễm run rẩy từng đợt.

      Nhận ra kích động, Hướng Tiểu Dương tà mị cười tiếng, duỗi lưỡi quét qua đỉnh nhiệt thiết, nếm hương vị dịch trắng trào ra.

      "Diễm, thích ?" Ngón cái khẽ mài lỗ đỉnh, tay còn lại mơn trớn cầu tròn nhạy cảm, Hướng Tiểu Dương mở to mắt ngây thơ hỏi.

      "Ừm. . . . . . thích. . . . . ." Hạ Hầu Diễm có cách nào kháng cự, nhìn miệng hồng dụ người kia, cắn răng ra lệnh."Dương nhi, dùng miệng nàng ngậm nó."

      Nghe được mệnh lệnh của , Hướng Tiểu Dương nhu thuận làm theo. Tay giữ lấy to lớn sưng tím nổi đầy gân xanh, dưới ánh mắt khát vọng của , nàng mở miệng lớn, từ từ đem phái nam của ngậm vào.

      Nhưng của quá to, Hướng Tiểu Dương miễn cưỡng chỉ có thể ngậm được nửa, đôi tay xuống cầm phần còn lại, đầu bắt đầu di chuyển lên xuống, khuấy động thô dài to lớn.

      Miệng ngậm lưỡi liếm, ngón tay cũng hùa theo đùa bỡn, mái tóc dài xõa ở bụng , thuận theo di động của nàng mà ma sát với làn da, mang đến cảm giác ngứa ngáy khó chịu.

      Hạ Hầu Diễm ngửa đầu lên thở gấp, hưởng thụ khoái cảm được miệng của nàng ngậm vào. Nhiệt thiết sưng to hơn, nhét đầy cả miệng nàng.

      "Ưm. . . . . ." Miệng bị mở ra thực lớn, truyền tới chút đau đớn, mắt đẹp cũng lờ mờ lên tầng nước.

      Hướng Tiểu Dương vẫn tiếp tục thong thả lúc lên lúc xuống khuấy động, nước miếng trong suốt làm nhiệt thiết của ẩm ướt. Theo động tác mút mát của nàng mà phát ra những tiếng vang dâm đãng.

      thanh kia kích thích cả hai người, ngọn lửa nóng dần dần lan tỏa khắp thân thể của nàng, chất dịch mắc cỡ từ trong mật huyệt từ từ chảy ra.

      Ánh mắt mờ mịt, miệng càng thêm dùng sức, Hướng Tiểu Dương say sưa ngậm phái nam to lớn ở trong miệng, mãi đến khi truyền tới cảm giác nhức mỏi mới luyến tiếc buông ra.

      Nhưng đầu lưỡi vẫn chịu dừng lại mà tiếp tục liếm từ đỉnh xuống phía dưới, cuối cùng là ngậm hai trái cầu thịt; lúc mút bên phải, lúc hút bên trái. Đôi mắt long lanh dưới hàng lông mi dày như có như liếc nhìn , trong miệng ngừng trào ra nước miếng trong suốt, đem nhiệt thiết liếm đến sáng bóng.

      Dưới khiêu khích của nàng, Hạ Hầu Diễm khắc chế nổi nữa, động thân cái, bàn tay to dùng sức đè xuống, Hướng Tiểu Dương kịp phản ứng bị nhét phái nam cứng rắn lấp đầy vào trong miệng.

      "Ưm!" đột nhiên ấn vào khiến nàng giật mình sợ hãi, cả miệng đều đầy kín, đỉnh nhiệt thiết chạm tận vào cổ họng. Sợ tiến vào hơn nữa, Hướng Tiểu Dương vội vã đưa tay ra giữ lấy phần cuối của nam căn, để đẩy thêm vào.

      thể áp chế được lửa dục, cũng đoái hoài đến nàng có dung nạp được hay , Hạ Hầu Diễm bắt đầu thô bạo di động eo, ra sức kéo ra đưa vào trong miệng ấm áp.

      "Ưm. . . . . ." rút ra đẩy vào rất nhanh, mài thịt non trong miệng đến đau đớn, Hướng Tiểu Dương khó chịu muốn kháng cự, nhưng thể địch lại sức lực của .

      Nước miếng kịp nuốt xuống thuận theo động tác đưa đẩy của mà tràn ra, làm cả cằm đều ướt át, nhưng đồng thời cũng tạo thuận lợi để vào được dễ dàng.

      "Ưm a. . . . . ." Bàn tay giữ chặt lấy đầu nàng, Hạ Hầu Diễm sảng khoái kéo ra đưa vào nhiệt thiết, lửa dục thúc đẩy mãnh liệt, còn tâm trí nào để ý đến nàng nữa.

      "Ừm. . . . . ." Kích thích quá mức cùng chua xót đau đớn khiến Hướng Tiểu Dương nhịn được chảy nước mắt. Nàng lắc lắc đầu, muốn rời khỏi.

      Động tác kịch liệt như vậy làm nàng thể nào thở nổi!

      Khi nàng gần như thể chịu được nữa rống lên tiếng, vị tanh ngai ngái lập tức tràn ngập trong miệng cùng khoang mũi. . . . . .

      "Oa. . . . . ." Dùng sức đẩy ra, Hướng Tiểu Dương thống khổ nhăn mặt.

      Khi nhiệt thiết được rút ra, dịch trắng nóng bỏng còn bắn hết lên mặt nàng, tóc cũng dính mảnh lầy lội.

      "Khụ khụ. . . . . ." Vành mắt đỏ bừng, Hướng Tiểu Dương liên tục ho khan.

      Nhìn bộ dạng chật vật của nàng, Hạ Hầu Diễm đau lòng thôi.

      Lúc nào cũng như vậy, chỉ cần đụng đến nàng, mất khả năng khống chế.

      Hạ Hầu Diễm ôm lấy thân thể kiều vào trong lòng, mút dịch trắng môi nàng. Đầu lưỡi tiến vào thăm dò hơi thở thơm ngát lẫn với mùi vị kích tình cuồng dã vừa rồi.

      "Ừm. . . . . ." Hướng Tiểu Dương tự nhiên đáp lại nụ hôn của , đầu lưỡi mềm mại cùng dây dưa, khóe miệng chảy ra tơ bạc dâm mị.

      Đồng thời ở bên dưới, tay của dùng sức tháo ra yếm mỏng màu lục, còn gì trở ngại nắm lấy bên no đủ, dùng sức nắn bóp vuốt ve.

      Cánh môi của hai người vẫn triền miên dính chặt vào nhau, nụ hôn kịch liệt làm nước miếng kịp nuốt xuống chảy ra, thấm ướt hai má cùng cằm. Mãi đến khi cả hai thể nào hô hấp nữa mới thong thả rời .

      Bàn tay cầm miên nhũ càng thêm hứng thú vừa bóp vừa đẩy đẫy đà trơn nhẵn, khiến thịt non tuyết trắng thịt bị bóp đến phiếm hồng. Hai ngón tay tiến đến đỉnh nụ hoa, lôi kéo ma sát.

      "A!" Bầu ngực bị hành hạ như vậy truyền tới chút khoái cảm, nụ hoa sớm đứng thẳng, trông thực giống quả hồng ngon miệng.

      Hạ Hầu Diễm há miệng ngậm vào bên, dùng sức hấp mút, hưởng thụ xúc cảm tươi ngọt.

      Mà đầu ngón tay của cũng lần xuống phía dưới, tới quần lót mỏng manh. Hai ngón tay qua lớp vải cùng nhau cọ xát miệng huyệt, thỉnh thoảng còn đâm mạnh vào múi thịt.

      "Ừm. . . . . ." Khi mơn trớn, dịch mật ướt át chảy ra nhiều hơn, màu hồng nhàn nhạt lan ra khắp thân thể trắng nõn kiều, dáng vẻ của nàng giờ diễm lệ đến có gì sánh nổi.

      "Diễm. . . . . ." Hướng Tiểu Dương tự chủ được mở lớn hai chân, nhiệt tình khẩn cầu xoa mạnh hơn, mắt ướt mông lung nhìn , "Ta muốn. . . . . ."

      nam nhân nào có thể kháng cự lại tư thái dâm đãng kia, Hạ Hầu Diễm nhanh chóng cởi quần lót xuống, để cấm địa tuyệt mĩ bày ra ngay trước mắt. Xung quanh mật huyệt loang loáng ánh nước, tỏa ra hương thơm dụ người.

      dùng tay tách đám lông rậm rạp ra, để cánh hoa mềm mại cùng hoa hạch mẫn cảm lộ ra ràng. Đưa tay vào vuốt ve hoa hạch đỏ, thỉnh thoảng còn mơn trớn đám lông đen mượt xung quanh.

      "Ừm a. . . . . ." Dưới động tác kích thích của , Hướng Tiểu Dương cảm thấy trận tê dại từ bên trong thân thể dâng lên, miệng nhịn được bật ra tiếng rên rỉ.

      Hai ngón đầu tay di lên di xuống mơn trớn cánh hoa hồng nộn, dựa vào chất dịch bôi trơn mà ngón tay từ từ thăm dò vào khe huyệt.

      Nhưng Hạ Hầu Diễm chỉ để ngón tay ma sát thịt non bên ngoài, thỉnh thoảng khuấy động kéo ra ít chất lỏng.

      "A!" Hướng Tiểu Dương nhịn được ưỡn cong người, khoái cảm tê dại từ giữa hai chân lan tỏa ra khắp toàn thân, hoa dịch tràn ra thấm ướt ngón tay của .

      "Diễm. . . . . . rất ngứa. . . . . . rất khó chịu. . . . . ." Hướng Tiểu Dương vặn vẹo cơ thể, bàn tay túm chặt lấy vải trải giường phía dưới, bên trong thân thể truyền tới luồng khoái cảm ê ẩm khiến nàng khẽ run lên từng đợt.

      Dáng vẻ dâm đãng của nàng cùng cảm giác được bao bọc chặt chẽ của ngón tay, kết hợp với hương dịch mật nhàn nhạt làm Hạ Hầu Diễm nhịn được cúi đầu xuống, dùng môi lưỡi tiếp tục trêu chọc nàng.

      Đầu lưỡi trơn ướt nhàng liếm láp cánh hoa ướt đẫm, thỉnh thoảng còn cắn vào hoa hạch cứng như trân châu. Hai ngón tay vẫn còn thăm dò trong hoa huyệt chợt chọc vào rồi rút ra, mài mạnh vào vách tường non mẫn cảm.

      Hướng Tiểu Dương thể chịu được hành động vuốt ve hành hạ như vậy, bộ dạng xuân tình đầy phóng đãng. Tê dại truyền đến từ khe huyệt khiến nàng bất giác vặn vẹo thân thể trần trụi, rên rỉ ngừng.

      "A. . . . . . Đừng như vậy mà. . . . . ." Hướng Tiểu Dương thút thít cầu xin tha thứ.

      "Dương nhi, nàng ngọt. . . . . ." Hạ Hầu Diễm thấp giọng , trong khi thưởng thức hương vị ngọt ngào của nàng lửa dục trong cơ thể cũng sớm nổ tung, thể nào kìm hãm được.

      tham lam nuốt từng ngụm từng ngụm hoa dịch thơm ngọt vào trong bụng, ngừng dùng đầu lưỡi liếm nơi mẫn cảm của nàng. Thỉnh thoảng còn lấy chóp mũi mài vào hoa hạch, há miệng dùng sức mút mạnh, cắn thịt mềm hồng non.

      Mà ngón tay cũng liên tục kéo ra đưa vào, đùa bỡn hoa huyệt mềm mại, hành hạ nàng cả người phát run, chỉ có thể ngừng rên rỉ.

      "A! Diễm. . . . . ." Toàn thân Hướng Tiểu Dương chỉ còn lại cảm giác tê dại, dục hỏa cháy lớn, khơi dậy ham muốn tình dục nguyên thủy nhất của cơ thể.

      "Xin chàng. . . . . . Cho ta. . . . . ." Hướng Tiểu Dương hổn hển thở gấp, khát cầu , "Ta chịu nổi. . . . . . Diễm. . . . . ."

      Hai má nàng đỏ ửng, mắt đẹp mông lung, tràn ngập xuân tình mị hoặc, giờ phút này nàng sớm mất lý trí, cần biết hành động của mình có bao nhiêu mắc cỡ, tự chủ được nâng cao mông trắng, cầu xin cho nàng.

      Hạ Hầu Diễm rút ngón tay ra, nâng bắp đùi tuyết trắng lên, nhét gối mềm dưới tuyết đồn của nàng, tách rộng hai chân vắt lên vai.

      Tư thế này có thể để thấy ràng huyệt mềm dụ người, hoa dịch chậm rãi chảy xuống từng giọt thấm đẫm chiếc gối bên dưới.

      Dường như muốn cố ý trêu chọc nàng, Hạ Hầu Diễm để nhiệt thiết sớm sưng to đau đớn tới trước cánh hoa mềm mại, dựa vào xuân triều ẩm ướt mà nhàng ma sát bốn phía trước khe huyệt, nhưng lại tiến vào.

      Hành động đó chỉ hành hạ Hướng Tiểu Dương mà còn hành hạ chính , mồ hôi thân thể tráng kiện của Hạ Hầu Diễm ngừng chảy xuống.

      "Dương nhi, muốn ta ?" khàn khàn hỏi, ưỡn thẳng lưng, để nhiệt thiết khẽ chen vào hoa huyệt nhưng lại nhanh chóng rút ra.

      Hướng Tiểu Dương bị chọc đến ngứa ngáy khó chịu, đưa vào rồi rút ra luôn làm nàng thống khổ, vô cùng khó chịu, thẹn thùng mà phóng lãng cầu : "Diễm! Người ta cảm thấy rất ngứa. . . . . . chịu nổi. . . . . . mau vào. . . . . ."

      Giọng kiều khẩn cầu, khe huyệt hồng nộn ngừng chảy ra chất lỏng thơm mát, thấm ướt đỉnh nhiệt thiết.

      Hạ Hầu Diễm cũng kìm chế nổi nữa, nhiệt thiết càng trướng to hơn. dùng lực đẩy lên phía trước, dựa vào chất lỏng trơn trượt mà cắm đầy đến tận gốc vào mật huyệt.

      "A!" khắc tiến vào, dũng đạo hẹp bao chặt lấy , khoái cảm sung sướng làm toàn thân nàng căng cứng.

      Bàn tay giữ chặt lấy hông của nàng, hưởng thụ cảm giác vui sướng bị hấp mút chặt chẽ. mạnh mẽ di động eo, kéo ra đưa vào.

      Hai múi thịt mềm trước hoa huyệt giống như hai cánh môi hồng nhắn, cắn chặt lấy . Hạ Hầu Diễm dùng sức đút vào rút ra, công kích mãnh liệt vào tận sâu trong hoa huyệt.

      Mỗi lần đều đâm đến tận hoa tâm nhạy cảm khiến Hướng Tiểu Dương cả người tê dại run rẩy.

      Hai tay nàng nắm chặt đệm giường, mông trắng nõn hướng lên , mở rộng cửa huyệt, nghênh hợp tiến vào.

      "Ừm a. . . . . . Diễm. . . . . ." Khoái cảm thỏa mãn làm miệng ngừng rên rỉ, hai khối đẫy đà trước ngực theo động tác đưa đẩy mà dao động mãnh liệt.

      Nhìn dáng vẻ dâm mị của nàng, dã tính nguyên thủy của Hạ Hầu Diễm bùng nổ, lửa dục cháy bỏng càng thêm mạnh mẽ, nhiệt thiết lại to hơn chút.

      Bàn tay bóp chặt bắp đùi của Hướng Tiểu Dương, chút dịu dàng, mỗi lần cắm vào lại dùng sức kéo mạnh về phía mình.

      Phái nam to lớn đánh liên tiếp vào hoa tâm, nhiệt thiết đút vào kéo ra làm thịt mềm trong tiểu huyệt bị ma sát đến tê dại. Hoa dịch chảy ròng theo mông trắng co dãn, thấm cả xuống đệm giường.

      "A a. . . . . ." Quá nhiều kích thích làm mồ hôi ngừng chảy ra, khiến làn da càng thêm nóng bỏng.

      Phát vách tường non mềm co rút, Hạ Hầu Diễm biết nàng sắp đạt đến cao trào, nhiệt thiết càng tăng thêm tốc độ ra vào nhưng đúng lúc nàng sắp tới đỉnh lại đột ngột rút ra.

      "A! Diễm. . . . . ." Hướng Tiểu Dương sắp đạt tới khoái cảm lớn nhất lại đột nhiên rời khỏi, loại cảm giác hư khó nhịn kia làm nàng nức nở oán trách.

      Hạ Hầu Diễm lời nào, chỉ nhanh chóng lật thân thể của Hướng Tiểu Dương lại, để lưng của nàng đối diện với . Bàn tay to nắm lấy tuyết đồn trắng hồng, từ phía sau đâm thẳng vào huyệt mềm.

      "A!" đâm vào sâu, Hướng Tiểu Dương kêu lên thất thanh, cả người run rẩy, hạ thân chống đỡ nổi trở nên mềm nhũn, chỉ còn lại tuyết đồn bị nắm chặt, nâng lên cao.

      Vừa ở trong miệng nàng phát tiết lần nhưng Hạ Hầu Diễm vẫn cảm thấy chưa đủ, dùng sức động thân nhanh, mang đến cho nàng càng nhiều khoái cảm hơn.

      Bàn tay bóp chặt lấy thịt mông co dãn đến đỏ hồng, in dấu ngón tay, nhiệt thiết cuồng mãnh cắm vào, tạo ra tiếng nước hưng phấn cùng thanh thân thể va chạm vào nhau, khiến người nghe mắc cỡ.

      "Ưm a. . . . . ." Hướng Tiểu Dương cắn chặt môi, yếu ớt chịu đựng từng cú thúc sâu đến tận cùng của , thút thít cầu xin. " được. . . . . . Diễm. . . . . . dừng lại . . . . . ."

      Toàn thân nàng mềm nhũn, thể chịu được nữa, nhưng vẫn nhịp nhàng đung đưa cơ thể, hung hăng đâm vào mãnh liệt, chút lưu tình.

      Lửa nóng to lớn đút vào làm mở rộng tiểu huyệt chật hẹp, mang đến cảm giác vui sướng khó tả.

      "Ưm a. . . . . ." Xuân triều ướt át thấm đẫm làn da dưới hạ thân, quá nhiều khoái cảm làm đầu óc nàng mê man, cả người vô lực.

      Mãi đến khi Hướng Tiểu Dương vì chịu nổi từng làn sóng khoái cảm đánh úp tới mà ngất , Hạ Hầu Diễm mới rống lên tiếng. Nhiệt thiết thô to dùng sức kéo ra đưa vào thêm vài lần nữa, ngửa đầu lên, đem toàn bộ dịch trắng nóng bỏng phun đầy vào trong hoa hồ. . . . . .

      Trần Vân Nương đứng ở ngoài cửa, những tiếng rên rỉ kia, mỗi tiếng mỗi tiếng truyền vào trong tai nàng. Cứ nghe thấy tiếng, ghen tỵ của nàng lại sâu hơn phần.

      Hướng Tiểu Dương dựa vào cái gì mà có thể có được Bảo chủ? Nàng cam lòng!

      Ngay cả phụ thân cũng khuyên nàng bỏ cuộc, muốn nàng chết tâm, nhưng nàng thể nào chấp nhận được việc này!

      Nàng Bảo chủ nhiều năm như vậy, bảo nàng cứ như thế mà chết tâm ư?

      Nàng hận! Rất hận! Hận Hướng Tiểu Dương cướp tất cả chú ý của Bảo chủ!

      Trần Vân Nương vẫn nhớ vẻ mặt khẩn trương của Bảo chủ khi nghe thấy chuyện Hướng Tiểu Dương rời chiều nay. những thế, còn vì Hướng Tiểu Dương mà quát nàng. Tất cả những điều đó đều là lỗi của Hướng Tiểu Dương!

      Nàng hận Hướng Tiểu Dương!

      "Ghen tỵ à?" Đột nhiên, giọng thanh thúy từ phía sau truyền tới.

      "Ai?!" Trần Vân Nương giật mình quay đầu lại, thấy bạch y nữ tử ngồi ở cành cây, khuôn mặt bị che khuất bằng dải lụa trắng, ánh mắt sáng ngời hứng thú nhìn nàng.

      "Ngươi là ai?" Trần Vân Nương cảnh giác nhìn nàng ta.

      "Ngươi cần bận tâm ta là ai." Đung đưa đôi chân, nữ tử khẽ liếc căn phòng trước mặt cái, đương nhiên cũng nghe thấy những tiếng rên rỉ mắc cỡ kia.

      "Ngươi rất đố kị phải ?" Nhìn vẻ mặt của Trần Vân Nương cũng biết rồi."Ta có thể giúp ngươi đó!"

      "Giúp ta?" Trần Vân Nương nhướn mày.

      "Đúng thế!" Nữ tử lấy từ trong túi ra bình dược đưa cho nàng. "Chỉ cần để người ta ngửi qua dược này lần, người đó lập tức trở thành tượng gỗ, nghe theo mệnh lệnh của ngươi."

      Nhìn bình dược tay, Trần Vân Nương nghi hoặc nhìn nữ tử kia. "Vì sao ngươi muốn giúp ta? Dựa vào đâu ta có thể tin ngươi chứ?"

      "Tất nhiên ngươi có thể tin!" Nữ tử áo trắng cười khanh khách. "Dù sao ngươi tin hay đối với ta cũng chả có tổn thất gì. Còn lý do mà ta muốn giúp ngươi. . . . . ." Nàng ta khẽ nhếch khóe miệng, ánh mắt lóe qua tia tà khí.

      "Ai bảo Hướng Tiểu Dương kia tới chọc ta!" Hừ mấy tiếng, nữ tử liếc Trần Vân Nương cái rồi , "Đây là cơ hội ta cho ngươi, tin hay tùy."

      xong, nữ tử áo trắng nhanh chóng rời . Trần Vân Nương sửng sốt chút, cúi đầu nhìn bình dược tay. Có thể tin được lời của nàng ta hay ?

      Tiếng rên rỉ vui sướng bên trong lại truyền ra, Trần Vân Nương nắm chặt bình dược, mây đen dần dần che khuất ánh trăng. Cũng còn gì để mất nữa. . . . . .
      Last edited by a moderator: 3/10/14
      nguyen yen linhsuna2304 thích bài này.

    5. suna2304

      suna2304 Active Member

      Bài viết:
      68
      Được thích:
      75
      Sắp hết truyện rồi mà sóng gió vẫn ập tới, haiz. Thanks editor.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :