1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ngoại Thích Chi Nữ- Ngũ Diệp Đàm

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 15: Tư tình sửa
      Minh Lạc quay người rời , cơ hồ quên mất Túc vương Triệu Thành đứng cạnh cửa sổ, phu quân trước của nàng.

      “ A Lạc” Túc vương ở phía sau nàng gọi.

      Trước đó vẫn là Minh nương, giờ là a Lạc- mà gọi cực kì tự nhiên, giống như từng gọi nhiều lần.

      Minh lạc quay đầu nhìn nam nhân trước mặt.- giờ phút này đối mặt với , tâm nàng lặng như nước- so sánh ra, người này mặc dù đáng ghét, nhưng so với chuyện đáng sợ mà có thể là Minh gia làm với , nàng có thể tâm bình khí hòa.

      Nàng vẫn hiểu người này, kiếp trước coi như nàng sinh hoạt cùng số năm, nàng nghĩ rằng chí ít mình cũng hiểu chút,nhưng bây giờ nàng dám tin tưởng những phán đoán kiếp trước của mình- nếu kiếp trước nàng có thể móc tim móc phổi với kẻ thù giết phụ mẫu, vì bọn mà tự đặt mình vào tình thế khó xử, nát tâm, nàng còn tư cách gì tin tưởng phán đoán của mình?

      Nàng : “ Vương gia, những chuyện này tiểu nữ cần thời gian làm . Xin ngài nể mặt phụ thân tiểu nữ - nếu là cũng xin cho tiểu nữ chút thời gian. ra vương gia có rất nhiều lựa chọn tốt hơn.”

      Nhiều lựa chọn tốt hơn?

      nhìn chằm chằm vào mắt nàng, “ A lạc, nàng biết vì sao ta muốn cưới nàng sao?”

      Minh Lạc có chút hiểu nhìn – nàng cảm thấy tại rất cổ quái, nhưng nàng vốn cũng hiểu , tại cũng muốn hao tổn tâm trí đoán muốn gì.

      Minh lạc lắc đầu, có chút chán ghét “ tiểu nữ biết, tóm lại mặc kệ vì điều gì đều xin vương gia suy nghĩ lại.”

      Bộ dáng này của nàng căn bản là biết tình huống của cơ thể - nếu nàng nuôi độc tình, đồng thời cảm kích có khả năng và bày ra bộ dạng như vậy.

      Việc này chậm rãi tra.

      Nhưng phản ứng của nàng với những lời cũng quá mức lớn – tuy mình mực dẫn dắt nhưng chỉ có mấy lời, nàng lập tức biết hàm ý trong lời mình, lập tức liên hệ với những gì Minh Thiệu Án trong Hà Hoa đình, thể hoài nghi, nàng, hoặc Minh gia có chuyện mà biết, hay cái chết của phụ thân nàng liên quan đến đại phòng Minh gia, còn bị nàng phát manh mối?

      Nhưng thế cũng thông – nếu đại phòng Minh gia xuất thủ hại chết phụ thân nàng, làm sao Minh gia có thể dùng nàng để chế độc tình?- có lẽ huyễn cảnh kia chỉ là trùng hợp? nhưng như vậy quá trùng hợp rồi!

      tiếp lời nàng, mà chỉ “ A Lạc, cái chết của phụ thân nàng ta cũng thể xác định, ta phái người điều tra nhưng nếu việc này cổ quái, bây giờ nàng vẫn sinh hoạt ở Minh gia, cần lộ ra dị dạng- nếu sợ rằng nàng thể sống mà rời khỏi Minh gia.”

      vừa vừa nhìn thần sắc biến hóa của nàng.

      Minh Lạc phát giác ánh mắt của , trong lòng cười tự giễu – người này từ trước đến nay luôn nhạy cảm, dị trạng của mình chắc bị phát cho nên mới mở miệng dò xét.

      Phát phát , nàng tai có tinh lực che đậy với , cũng cần thiết, cho nên nàng thi lễ với , khách khí “ đa tạ vương gia nhắc nhở, chuyện của Minh gia, tiểu nữ tự có phân tấc.”

      xong quay người rời – ban đầu nàng tìm chuyện là muốn đánh gãy ý nghĩ muốn cưới nàng của , kết quả lại ngược lại, toàn bộ tâm trí nàng hoàn toàn bị dẫn đến chuyện của phụ thân và mẫu thân nàng, việc lấy hay lấy làm phu quân, còn quá quan trọng.

      Lần này Triệu Thành cản nàng.

      Minh Lạc rời dưới mắt , xuống, nhận bánh phù dung tiểu nhị chuẩn bị sẵn, rời khỏi Như Tâm trai.

      Lúc nàng vào đến giờ có thời gian uống mấy chén trà, phải vào lấy bánh ngọt sao, sao cần nhiều thời gian như vậy?

      Đông Phù đợi bên ngoài, mười phần sốt ruột, do dự biết có nên vào hỏi thăm hay , thấy Minh Lạc ra, thở phảo hơi.

      Nàng ta bận bịu đón, cẩn thận nhân lấy bánh ngọt, chỉ là nàng ta nhìn thấy sắc mặt Minh Lạc, trong lòng giật mình, đỡ Minh lạc nương, sao sắc mặt người lại kém như vậy, là bệnh tim phát tác sao? Chúng ta mau về phủ, người nghỉ ngơi , lão phu nhân mà biết người mang bệnh còn đến đây lấy bánh ngọt, sợ là trách phạt nô tỳ biết phân tấc, phục thị tốt cho nương.”

      Minh Lạc “ ân” tiếng, lười ứng phó nàng ta, vừa được nâng lên xe, nàng mệt mỏi, nghĩ đến cuộc chuyện với Minh Thiệu Án trong phủ trưởng công chúa, ban đầu nàng muốn xử lý vẹn toàn- nhưng nếu cái chết của phụ mẫu nàng có vấn đề, nàng biểu như vậy làm ít người sốt ruột, làm người ta ngủ yên giấc, vì vậy nàng càng phải cẩn thận ứng phó.

      tại nàng còn ở Minh gia, mối quan hệ, chút thế lực cảu bản thân cũng có, nếu có người muốn nàng chết, sợ rằng giống như bóp chết con kiến.

      Sau khi Minh Lạc về Minh gia, trước về viện của mình thay y phục mộc mạc, rửa mặt, nhìn khuôn mặt tái nhợt, vô cùng tiều tụy, mới hài lòng gật đầu, ôm hộp bánh ngọt Vinh Thọ đường, thỉnh an Minh lão phu nhân.

      Minh lão phu nhân nghe tôn nữ về trước khi yến hội kết thúc nghi hoặc, đến khi thấy Minh lạc đến thỉnh an, sắc mặt tái nhợt liền đau lòng. Vội cho nàng miễn lễ, kéo nàng ngồi xuống bên cạnh, ôm nàng “ Lạc nha đầu, con bệnh nghỉ ngơi cho tốt, sao còn chạy đến đây thỉnh an, con xem, thời gian này con bệnh ngớt, tại gầy thành như vậy.”

      Minh lạc ho hai tiếng, thấp giọng “ Tổ mẫu, từ khi Như Ý phu nhân gả cho Tôn đại nhân rất ít khi tự mình làm bánh ngọt. vài ngày trước tôn nữ vất vả lắm mới xin được nàng ấy 1 hộp bánh ngọt, hẹn hôm nay lấy, sao có thể thất tín? Mà tổ mẫu cũng biết bánh ngọt để lâu ngon, bệnh của tôn nữ cũng phải ngày ngày hai, chỉ là mấy bước đường, sao, huống hồ tôn nữ thăm tổ mẫu xong mới an tâm ngủ.”

      Minh lão phu nhân nghe được lời này đỏ ngầu cả mắt, trong lòng vừa cảm động vừa chua xót, chuyện với nàng hooig lâu mới bảo ma ma tâm phúc- Vu ma ma đưa Minh lạc về viện, đợi Minh Lạc ngủ mới về bẩm báo.

      về Minh Thiệu Án.

      ở phủ Thăng Bình trưởng công chúa, Minh Thiệu Án thấy Cảnh Hạo đuổi kịp Minh Lạc, lại thấy Túc vương Triệu Thành tiến đến chuyện – dù mấy người đó rất nhanh tách ra nhưng cũng đủ làm mười phần bất an – Cảnh Hạo là dẫn đến, có thể nghĩ cuộc chuyện với đường muội lại diễn biến như vậy, có thể cuộc đối thoại đó bị Túc vương Triệu Thành nghe được!

      nhớ lại trong kị xạ trận, Túc vương và Cảnh Hạo thay nhau thay Minh Lạc, theo trực giác nam nhân, có thể khẳng định Túc vương và Cảnh Hạo có mấy phần ý tứ với đường muội- đến cái khác, nhưng vị đường muội này nhìn thấu nhưng lại có vẻ ngoài tú lệ , còn phát ngay cả tiểu hoàng đế có tính cách quái dị, cũng vài lần nhìn nàng bằng ánh mắt khác thường- nghĩ đến đây trong lòng Minh Thiệu Án lại bực bội.

      muội muội Minh Tú của mới là hoàng hậu tương lai của Đại Ngụy, tướng mạo của Minh lạc đáng lẽ nên là của Minh Tú mới phải, thuộc về nàng lãng phí!

      Minh Thiệu Án đem cuộc chuyện với Minh Lạc ở Hà Hoa đình nghĩ lại 2 lần, càng nghĩ càng bất an- cho nên hôm đó về Minh phủ, trực tiếp tìm mẫu thân, cũng đến chỗ Minh lão phu nhân mà đến thư phòng của phụ thân , Minh thượng thư, chờ đến tận khi Minh thượng thư hạ nha ( thoái triều)

      Sau đó lại lời của Minh Lạc và Cảnh Hạo, xót câu cho Minh thượng thư.

      xong quỳ xuống thỉnh tội: “ phụ thâ, nhi tử bị tính tình nhu thuận ngày xưa của tam muội muội làm mê hoặc, nhất thời sơ sẩy mói gây ra sai làm lớn, xin phụ thân trách phạt. nhưng nhi tử nghe ngữ khí của tam muội muội, biết vì sao lại có oán hận với phụ thân và nhị muội, tâm tư của nàng như vậy, nếu lấy chồng xa ở Tây Phiền cũng thôi, nhưng nếu gả cho Túc vương, Túc vương lòng lang dạ thú, nhi tử sợ đến lúc đó nàng chẳng những làm trợ lực cho Minh gia chúng ta và nhị muội, còn có khả năng gây tai họa cho nhị muội muội và mẫu.”

      Sắc mặt Minh thượng thư trầm như nước, hai tay vịn ghế nắm thành quyền, cảm xúc cuồn cuộn, cũng đoái hoài đến việc truy cứu con trai, rít qua kẽ răng “ ngữ khí của nó mang theo oán hận?”

      “ vâng, nhất định con cảm giác sai.” Minh Thiệu Án khẳng định .

      gật đầu, chậm rãi “ tốt, con lui xuống . Nhớ kĩ về sau con cần quản chuyện này, vi phu xử lý.”

      Minh Thiệu Án nhìn vẻ mặt ngưng trọng của phụ thân, trong lòng hiểu sao sinh ra sợ hãi, dù trong lòng nghi ngờ những vẫn lui ra.

      Minh thượng thư ở thư phòng hồi lâu, sau khi suy nghĩ phen, nghĩ cháu luôn ở trong nội trạch, lần này nàng biến hóa sợ rằng cũng là do trong nội trạch, nghĩ như vậy tâm nới lỏng chút, đêm đó tìm phu nhân mình, Minh đại phu nhân Chu thị, tra hỏi.

      lựa lời kể lại cuộc chuyện của Minh Thiệu Án và Minh Lạc, sau đó với Chu thi “ hôm đó nàng với ta tính tình Lạc tỷ nhi khác thường, ta vốn cũng để ý, nhưng hôm nay nghe Thiệu Án , nó dường như rất oán hận đại phòng chúng ta- ta nhớ đứa này luôn nhu thuận, chưa từng có dị trạng, với nàng, thân như mẫu nữ nhưng cũng thân cận, ôn hòa với hai tỷ muội Minh Tú, Minh Viện, sao đột nhiên tính tình lại thay đổi như vậy?”

      “ phu nhân ở nội trạch, có chú ý thời gian này nó tiếp xúc với những ai? cái gì? Tỷ như người cũ bên người năm đó của mẫu thân nó?”

      Minh đại phu nhân nhìn Minh thượng thư nhìn chằm chằm mình trong lòng rơi lộp bộp, thất thanh kêu “ lão gia?”

      Bà ta ngồi ghế, cũng kinh nghi bất định, nhưng bà ta tinh tế nghĩ tất cả tình mấy ngày nay lần, tâm dần ổn định lại, lắc đầu chậm rãi “ hẳn là có. Lão gia, năm đó người bên cạnh Dung thị, nên chết đều chết, nên bán cũng bán, còn người nào trong nhà.”

      “ sau chuyện của Minh Viện, thiếp cũng tìm Hạnh nhi hỏi qua, nó tiếp xúc với người ổn nào- chỉ là biết vì sao gần đây nó thường hay bị bệnh, tính tình liền biến thành như vậy- theo thiếp thấy tình hình này giống như lớn rồi, trong lòng có người, nên bất mãn với hôn mà người nhà sắp xếp, bắt đầu suy tính cho bản thân.”

      “ nghe chàng như vậy- thiếp thân đột nhiên nghĩ đến, Cảnh thế tử đột nhiên muốn cầu thái hậu tứ hôn với Lạc tỷ nhi, chuyện lớn như vậy chắc phải nhất thười xúc động, thiếp thân hoài nghi, Lạc tỷ nhi và Cảnh thế tử sớm có tư tình, hai đứa thanh mai trúc mã lớn lên, có tình cảm là chuyện bình thường, sợ là Lạc tỷ nhi hiểu lầm lão gia, vì Tú tỷ nhi nên nhất quyết gả nàng cho Túc vương, cho nên mới sinh oán hận với đại phòng.”

      Minh thượng thư chậm rãi gật đầu, như vậy liền thông, tâm cũng đặt xuống.

      Đúng vậy, chuyện năm đó sớm hôi phi yến diệt, nàng là tiểu nha đầu, lớn lên ở nội trạch, sao có thể đoán được manh mối gì, là do bản thân mình quá mức lo lắng. nhưng nàng bày ra tính tình tiểu gia lại có thể nảy sinh tư tình với Cảnh thế tử, chuyện có nên gả nàng cho Túc vương hay thương nghị kĩ với phụ thân

      ( lời tác giả : Minh đại bá, ngươi làm như chuyện Minh Lạc có lấy Túc vương hay là do ngươi quyết định vậy)
      Kimanh1257, Suuuly, minhminhanhngoc21 others thích bài này.

    2. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 16: Cầu hôn
      Tâm Minh thượng thư mặc dù vì lời của Minh đại phu nhân mà tạm thời nới lỏng nhưng chuyện của Minh Lạc, càng nghĩ càng cảm thấy nếu gả Minh lạc cho Túc vương giống như chôn cái đinh trong lòng, kiểu gì cũng gnur ngon được – đề xuất gả Minh lạc cho Túc vương là sau khi phụ thân , Thừa Ân công, Minh lão thái gia và thái hậu thương nghị, căn bản chen vào được.

      Sau khi Minh đại lão gia suy tính tốt, rốt cuộc hôm sau viện tử của Minh lão thái gia.

      Minh lão thái gia sớm lui khỏi triều đình, sống trong trạng thái nửa quy , nếu phải chuyện quan trọng Minh thượng thư rất ít tới quầy rầy - hôm đó đên ,Minh lão thái gia luyện chữ ở thư phòng- lúc Minh thượng thư đến cửa thư phòng cho tùy tùng tâm phúc của mình ánh mắt, tùy tùng kia thông minh liền đứng canh giữ ở ngoài.

      Minh lão thái gia thấy nhi tử đến cũng dừng tay, Minh thượng thư đứng hầu bên cạnh nửa canh giờ, Minh lão thái gia ngẩng đầu “ hôm nay ngươi đến đây là có chuyện gì?”

      Minh thượng thư dám vòng quanh với Minh lão thái gi, “ phụ thân, thái hậu nương nương có ý tứ hôn Lạc tỷ nhi cho Túc vương, nhưng mấy ngày nay xảy ra chút chuyện, nhi tử thấy Lạc tỷ nhi căn bản vô ý với Túc vương, nhưng chuyện gia tộc quyết định tới phiên các nàng muốn hay muốn.. nhưng, phụ thân, Lạc tỷ nhi dù sao cũng là cốt nhục duy nhất nhị đệ lưu lại, nhi tử có chút đành lòng.”

      Minh lão thái gia viết chữ ‘ Tịch’, nghe trưởng tử , vừa vặn thu bút, biết có phải đột nhiên nghe trưởng tử nhắc đến ấu tử nên tay dùng lực chút, chọc vào tâm chữ tịch.

      Minh lão thái gia nhìn chằm chằm chữ kia, nên tiếng, liền nghe trưởng tử . “ phụ thân, Túc vương , lòng lang dạ sói, sớm muộn gì cũng có ý nghĩ gian dối, lúc đó Lạc tỷ nhi kẹp ở giữa.. nhi tử càng nghĩ càng cảm thấy có lỗi với nhị đệ…”

      “ Vậy ngươi cảm thấy thế nào?” Minh lão thái gia ngẩng đầu, bình tĩnh .

      “ phụ thân, nhi tử nghĩ, dù sao Lạc tỷ nhi cũng là cốt nhục duy nhất của nhị đệ, vì nhị đệ, nhi tử chỉ muốn nàng bình an khang thuận, mỹ mãn đời. Chỗ Túc vương, theo nhi tử thấy, Bắc Cốt cố ý hứa gả công chúa Bắc Cốt, bằng chúng ta để thái hậu nương nương thúc đẩy chuyện này, tương lai gả Viện nhi vào Túc vương phủ làm trắc phi, như thế có thể có uy tín trong quân đội Túc vương, lại có thể trấn an Túc vương..”

      Rốt cuộc Minh lão thái gia dừng bút, quay đầu nhìn nhi tử “ Ba Lượng, con cảm thấy nữ nhi Minh gia rất quý giá, muốn Túc vương cưới ai phải cưới?”

      Mặt Minh thượng thư cứng đơ.

      Sau đó nghe ngữ khí cảm xúc của phụ thân mình “ ngươi đến nhị đệ ngươi, trong lòng ngươi ràng, thái hậu đề xuất gả Lạc tỷ nhi cho Túc vương, Túc vương có thể tiếp nhận- nguyên nhân là vì năm đó Bắc Cốt xâm chiếm Tây Ninh, tiên đế từng hạ mật chỉ để nhị đệ ngươi thừa dịp tiếp viện quân Tây Ninh, thầm phối hợp Bắc Cốt ám sát Túc vương, nhưng nhị đệ ngươi lại nghịch ý chỉ của tiên đế, liên hợp với Túc vương đẩy lui Bắc Cốt, hai tháng sau nhị đệ ngươi chiến tử trong trận chiến với bắc Cốt ở Vân Châu.”

      “ có thể Túc vương biết nhị đệ ngươi kháng chỉ trợ giúp , nhưng dù sao nhị đệ ngươi và vẫn có chút giao tình. Dù Túc vương luôn lạnh lùng vô tình với mọi chuyện nhưng lại coi trọng tướng sĩ vào sinh ra tử với mình, chưa từng bạc đãi họ, cho nên dựa vào phân lượng của nhị đệ ngươi, mới có thể tiếp nhận mối hôn này, vì Lạc tỷ nhi là nữ nhi Minh gia mà bạc đãi nàng- xấu nhất, tương lai chúng ta xuất ra chuyện nhị đệ ngươi nghịch thánh chỉ trợ giúp , cũng có thể làm thiện đãi Lạc tỷ nhi- ngươi muốn gả Viện tỷ nhi cho , dựa vào cái gì? Vì cái gì?”

      “ Phụ thân” Minh thượng thư quỳ xuống, bi thống kêu.

      Minh lão thái gia nhìn bộ dáng bi thống của hồi lâu, dột nhiên ‘ A’ tiếng, nhưng có nửa điểm ý cười, sau đó mang theo lãnh ý : “Bá Lượng, hôn của Lạc tỷ nhi và Túc vương, thái hậu đề cập từ hai tháng trước, trong hai tháng này ngươi gì, sao tại lại phản đối? có phải vì thấy tính tình Lạc tỷ nhi gần đây có biến hóa, làm lòng ngươi bất an? Sợ Lạc tỷ nhi dễ bày bố như ngươi tưởng- cho nên cảm thấy gả nữ nhi của mình an tâm hơn?”

      “ Phụ thân.” Minh thượng thư cả kinh , tâm tình của bị khuấy động. nắm chặt tay, cắn răng, lăn xuống mấy giọt nước mắt, đau khổ gọi tiếng ‘ phụ thân’

      Minh lão thái gia yên lặng nhìn , đầu tiên là bình tĩnh, nhưng chẳng biết tại sao bỗng nhiên thay đổi, ném bút long tay về phía Minh thượng thư, cả giận : “ Sao lại bày ra bộ dáng này, bày ra cho ai xem! , rốt cuộc ngươi làm chuyện gì trái lương tâm. Lạc tỷ nhi chỉ là tiểu nương, bất quá chỉ là số cảm xúc khác lạ thoáng quá làm cho ngươi hoảng sợ như vậy, đến cùng ngươi làm gì mà kiêng kị nàng như vậy!?”

      Bút lông đập vào trán Minh thượng thư ‘ ba’ tiếng, đau rát, mực theo trán chảy xuống, lại thêm hai mắt Minh thượng thư ngậm nước mắt, bộ dáng đó có chút thê thảm.

      Nhưng Minh thượng thư lại hoàn toàn đẻ ý, việc đến lúc này, muốn cũng phải : “ phụ thân, phải nhi tử kiêng kị gì… mà là, năm đó nhị đệ, nhị đệ chết, cũng phải chiến tử, là tiên đế, là tiên đế ..”

      Minh lão thái gia chỉ cảm thấy trong lòng xoắn nát, hung nhìn trưởng tử, Minh thượng thư nửa ngày chỉ ‘ tiên đế ’, cắn răng ‘ !”

      Minh thượng thư hạ quyết tâm, tiếp “ là tiên đế hận nhị đệ kháng chỉ bất tuân, trợ giúp Túc vương đánh lui Bắc Cốt, giúp tăng uy tín của Túc vương, làm còn tuổi lại có thể lập uy trong trung quân, ngồi vững ở vị trí phiên vương, càng sợ nhị đệ đem chuyện tiên đế mượn tay Bắc Cốt và Tây Vực truy sát Túc vương tiết lộ ra ngoài, cho nên, cho nên mới có chuyện nhị đệ chiến tử.”

      đến đây, mặt mũi tràn đầy nước mắt.

      Minh lão thái gia ngã ngồi ghế, mặt có chút nào chấn kinh, chỉ có chết lặng bi thống – năm đó ấu tử chết đột ngột, sau này lại nhìn thấy di thư ấu tử gửi cho Túc vương, cũng đoán là cái chết của ấu tử có chỗ kì quặc- nhưng dù đoán được thế nào, quân muốn thần chết, thần thể chết, đoán được cũng chỉ có thể giả câm giả điếc, huống chi…

      nhìn trưởng tử bi thương quỳ đất, nếu đoán sai, chuyện năm đó trưởng tử cũng thoát được liên quan- cho nên nhiều năm nay chỉ đẻ bên ngoài biết là ấu tử chết trận, chứ lộ ra di thư của ấu tử gửi Túc vương, cũng chưa bao giờ với trưởng tử- sợ trưởng tử dung được nàng dâu lão nhị và hài tử trong bụng nàng.

      Minh lão thái gia ngồi, Minh thượng thư quỳ, trong thư phòng tĩnh lặng hồi lâu.

      Rốt cục Minh lão thái gia mở miệng, mang theo trào phúng, chẫm rãi “ cho nên ngươi dám để Lạc tỷ nhi gả cho Túc vương là vì điều gì?”

      “ sợ Túc vương ghi hận từng bị tiên đế truy sát, muốn tính nợ cũ với bệ hạ và Minh gia? Bá Lượng, tại đại quyền trong tay Túc vương, binh quyền cũng trong tay , nếu nguyện ý cưới Lạc tỷ nhi, thái hậu cũng cưỡng bức được , chịu cưới tương lai cũng bạc đãi nàng. Nếu ngươi lo lắng cho nàng, ta thấy cần đâu.”

      Minh thượng thư, cúi thấp đầu, giọng : “ , phụ thân, nhi tử lo lắng, tiên đế có thù giết cha với Lạc tỷ nhi, nhi tử, nhi tử sợ, sau khi Lạc tỷ nhi gả cho Túc vương, trợ giúp Minh gia mà phản chiến, giúp Túc vương đối phó Minh gia! Phụ thân mặc kệ là tình huống nào, tương lai chắc chắn Túc vương phân tranh với thái hậu và bệ hạ- loại chuyện này, nếu gả Lạc tỷ nhi qua đó, làm nàng kẹp ở giữa, rất khó xử?”

      Quanh co nửa ngày, cuối cùng cũng lời .

      Minh lão thái gia nhìn chằm chằm Minh thượng thư, như muốn đục người mấy cái lỗ, sau đó lạnh lùng “ nữ nhi gả ra ngoài như bát nước hắt , ngươi nghĩ rằng gả Viện tỷ nhi nàng giúp ngươi đối phó trượng phu của mình chứ?”

      Nhưng chí ít, có khả năng ngày..

      Minh thượng thư còn muốn tiếp nhưng trong đầu vang lên câu của Minh lão thái gia “ chịu cưới, tương lai bạc đãi nàng”, đột nhiên giật mình, bỗng nhiên ràng tầng ý nghĩa khác trong câu của phụ thân- tương lại, tương lai này là tương lai của Túc vương- cảm thấy người lạnh toát, nhiều lời dám ra.

      hai ngày Sau hoa yến của phủ trưởng công chúa , hai đám người đến xin Minh thái hậu hạ chỉ tứ hôn.

      Thứ nhất là thế tử Tây Phiền vương- Cảnh Hạo, Cảnh hạo thành ý 10 phần, tự mình cầu Minh thái hậu tứ hôn tam nương của Thừa Ân công phủ- Minh Lạc, cho , làm thế tử phi Tây Phiền vương, cũng biểu thiện đãi nàng, tuyệt để cho nàng giống như công chú quận chúa gả trước đây, bị lạnh nhạt, nếu thế tử phi sinh hạ dòng dõi lập làm thế tử.

      Cảnh Hạo ở trong kinh nhiều năm, thường xuyên ra vào cung, cùng lớn lên với hoàng đế và chất nữ của bà, nhưng mInh thái hậu mảy may cảm thấy có ý với cháu mình, cho nên Cảnh hạo đột nhiên cầu thân làm thái hậu cảm thấy ngoài ý muốn- nhưng dù là ngoài ý muốn, Tây phiền vương phủ mấy đời đều trấn ở phía tây, có mấy chục vạn đại quân, đối kháng Tây Vực, là vũ khí mạnh mẽ nhất kiềm chế tây Ninh, Đại Ngụy thù trong giặc ngoài, Minh thái hậu rất cần Tây Phiền ủng hộ.

      Hơn nữa, Cảnh Hạo động tâm cầu hôn hoàn toàn khác với việc mạnh mẽ cưỡng ép làm thông gia.

      Minh thái hậu có chút động tâm.

      Sau đó Thăng Bình đại trưởng công chúa cầu kiến- nàng cũng mời Minh thái hậu tứ hôn, mời Minh thái hậu đem tam nương Thừa Ân công phủ tứ hôn cho Túc vương Triệu Thành, làm Túc vương phi.

      Thăng Bình đại trưởng công chúa rất trực tiếp, nàng với Minh thái hậu “ chúc mừng thái hậu nương nương, Túc vương đáp ứng mối hôn này. , nếu cưới Minh tam nương có thể làm nương nương và bệ hạ buông xuống cố kị và thành kiến với . đẻ chuyên tâm phụ tá bệ hạ quản lý triều chính, quét sạch phản loạn, phổ biến tân chính, vì bệ hạ giải lo trừ hoạn, nguyện ý cưới Minh tam nương.”

      “ Túc vương còn , biết thái hậu nương nương dụng tâm lương khổ, nhiều năm chinh chiến, uy tín chỉ có ở võ tướng trong quân ngũ, trong triều có nhiều văn thân phục, nên triều chính nhiều lúc bị cản trở, nếu cưới Minh tam nương, có bệ hạ và Minh đại nhân ủng hộ, nghĩ đến giảm ít lực cản. ra lúc nương nương đề xuất cửa hôn này, theo bản cung biết Túc vương chuẩn bị xong sính lễ, lúc đầu dự định cầu hôn đích thứ tôn nữ Trịnh thủ phụ, Trịnh thủ phụ đứng đầu quan văn, làm quan thanh liêm, nhân phẩm chính trực, có địa vị rất cao trong lòng văn thần và học sinh trong thiên hạ. nếu làm thông gia với Trịnh thủ phụ, coi như được lòng văn thần, thể Túc vương điện hạ chỉ nặng võ mà văn.”

      Trịnh thủ phụ là ai, chính là nội các đại học sĩ kiêm thái phó của thái tử năm đó, tiên đế định Trịnh đại nương làm hoàng hậu, tổ phụ nàng chính là Trịnh Thành Huy, Trịnh đại nhân – tháng trước lão thủ phụ Vương đại nhân rời kinh, Trịnh Thành Huy thăng thành thủ phụ.

      Minh thái hậu được như nguyện, Túc vương đồng ý cưới cháu mình, nhưng lại có bao nhiêu ý mừng, ngược lại kém chút bị chọc cho tức điên.

      Bà ta lại thể phát cáu với Thăng Bình đại trưởng công chúa, khi Thăng Bình đại trưởng công chua vừa , liền ném vỡ chén ngọc, sau đó phân phó nữ quan tâm phúc, triệu cháu Minh Lạc tiến cung chuyện.
      Kimanh1257, Suuuly, minhminhanhngoc21 others thích bài này.

    3. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 17: Vương phi
      Túc vương phủ là có người đề xuất cầu hôn đích thứ tôn nữ Trịnh thủ phụ, nhưng người này phải Túc vương, mà là lão trưởng Túc vương phủ, Nhan trưởng .

      Túc vương Triệu Thành thuở tập võ, chín tuổi liền phiên, bên người là thị vệ võ công cao cường, tướng sĩ thiện chiến, nhưng văn thần giỏi lại rất ít, Tây Ninh lại là nơi hoang vắng, thường bị người thành đất dã man chưa khai hóa, cái gì hồng nho càng ít có,, vì vậy Thành Võ đế sợ tương lai nhi tử trở thành phiên vương chỉ biết trị thiên hạ bằng lưng ngựa, cho nên có ý tỉ mỉ chọn mấy vị chí sĩ uyên bác cùng văn thần học thức cao cho Triệu Thành, theo liền phiên.

      Nhan trưởng chính là vị trong đó.

      Nhan trưởng là người đoan chính chính trực, kiêm chế thủ lễ, tuy cứng nhắc nhưng lại tuyệt đối trung thành với Túc vương.

      Túc vương còn , lại mực thú thê. Tướng sĩ Tây Ninh hoặc bản thổ thế giá muốn đem nữ nhi gả cho Túc vương ít, nhưng Túc vương lại có tâm tư thú thê, ngay cả thị thiếp cũng cái. Lão thần Vương phủ vẫn luôn gấp nhưng Nhan trưởng tự cho là hiểu vương gia nhà mình, vuốt râu bạc cảm thấy mình phụ tá nhầm người- chủ tử của lòng mang chí lớn a.

      Cho đến khi đến kinh thành, nhóm lão thần vương phủ càng vội vàng, bận rộn, Nhan trưởng vẫn quên chung thân đại của chủ tử - vương gia bọn nhịn nhiều năm như vậy thú thế, đợi hồi kinh để chọn danh môn khuê tú giáo dưỡng tốt, dễ hơn sao?!

      Nhan trưởng vốn hiều tình huống trong nhà của các đại thần, lại có mục đích nên sau khi suy nghĩ phen liền liệt kê danh sách nhân tuyển cho vị trí vương phi, nhiều lắm, chỉ có 5,6 cái tên, trong đó đứng đầu là đích thứ tôn nữ của Trịnh thủ phụ Trịnh Thành Huy, Trịnh nhị nương.

      Đích thứ tôn nữ của Trịnh đại nhân rất diệu a, vương gia cưới đích thứ tôn nữ nhà TRịnh đại nhân, nhưng thái hậu và Minh gia lại ‘ hại chết’ đích trưởng tôn nữ Trịnh gia, giúp đích trưởng nữ Minh gia làm hậu, vương gia cưới Trịnh nhị nương chính là tát vào mặt thái hậu và hoàng đế, cũng lôi kéo được tâm của đám văn thần sĩ tử trong thiên hạ a.

      Nhan trưởng rất đắc ý.

      Lúc Nhan trưởng đến thư phòng gặp Túc vương, đem tờ nhân tuyển vị trí vương phi trình lên, thấy Túc vương chuyện với đại quản gia vương phủ, Lâm tổng quản.

      Chuyện này có liên quan đến Nhan trưởng lên Triệu Thành phân phó Lâm tổng quản chuẩn bị sính lễ cũng tránh Nhan trưởng . Phân phó Lâm tổng quan xong, nhìn thoáng qua Nhan trưởng , nghĩ chút lại bổ sung “ lâm Phúc, trước kia ngươi phục thị trong cung, nhưng Tây Ninh nhiều năm, đối với lễ nghi trong kinh sợ là nhớ , ngươi mô phỏng sính lễ sai đó đưa cho Nhan trưởng xem rồi đưa ta, được sơ sót gì.”

      đến chuyện chuẩn bị sính lễ tỏ ra mười phần coi trọng.

      Nhan trưởng nghe xong trong lòng nghi hoặc, còn chưa trình tờ nhân tuyển vị trí vương phi đâu, vương gia chuẩn bị sính lễ?

      Vương gia muốn nạp mẫu tộc, cưới Lăng nhị nương a? trán lập tức đổ mồ hôi, thầm nghĩ may mà động tác của mình nhanh, nếu làm vương gia phạm vào sai lầm lớn? lại thầm nghĩ, vương gia là, đại như thú vương phi lại thương lượng với hạ thần?

      Lâm tổng quản xưng dạ lui ra, Nhan trưởng liền nghiêm túc với Túc vương “ vương gia, ngài chuẩn bị sính lễ, là sính lễ thú chính phi, là vương gia coi trọng khuê tú nhà ai, muốn nạp trắc phi trước? trước đó chưa nghe ngài qua việc này a!”

      Túc vương liếc cái, trả lời, mà hỏi ‘ ngày mai mới là ngày nghị . Nhan trưởng đợi ngày mai mà hôm nay cầu kiến, là có chuyện gì khẩn cấp?”

      Nhan trưởng quỳ xuống, “ vương gia, vi thần đích thực có tình muốn xin chỉ thị của vương gia. Vương gia niên kỉ còn , vốn nên sớm đại hôn, Tây Ninh vắng vẻ, có thục nữ để xứng đôi, bây giờ vương gia hồi kinh, là lúc nên chọn danh môn thục nữ, thú làm chính phi, kéo dài huyết mạch thiên gia chính thống.”

      Túc vương nhìn .

      Nhan trưởng tự nhận mình lòng vì chủ nhân, trong lòng chính nghĩa, nhưng chẳng biết vì sao lúc này dưới ánh mắt của vương gia da vẫn hơi tê tê, nhưng lời rồi vẫn phải hết: “ Vương gia, những ngày qua hạ thần tinh tế phân tích, tuyển được danh sách nhân tuyển vị trí vương phi, xin vương gia xem qua.”

      Nhan trưởng xong, trình giấy lên, đợi nửa ngày Túc vương mói đưa tay nhân, lúc này mới chậm rãi “ vương gia, này là hai vị, là đích thứ tôn nữ của nội các thủ phụ TRịnh Thành Huy TRịnh đại nhân, vị là đích trưởng tôn nữ cảu lại bộ thượng thư Hồng Minh Diêu.”

      “ Trịnh đại nhân đứng đầu văn thần, danh vòn trong sĩ lâm cực cao, nếu vương gia cưới đích thứ tôn nữ nhà Trịnh đại nhân, nhất định làm văn thần sĩ tử trong thiên hạ thân cận tín nhiệm vương gia, càng có nhiều người tài ba làm việc cho vương gia, vị TRịnh nhị nương lại đoan trang hiền thục, ở kinh thành nổi danh hiền tuệ, nếu làm Túc vương phi có thể cùng vương gia cầm sắt hòa minh, tạo thành huyền thoại.”

      “ Hồng đại nhân xuất thân là thế gia Lĩnh Nam, dưới thời Thành Võ đế nhận chức bố chính sử tư tham chính ở Lĩnh Nam, đảm nhiệm nhiều năm, về sau vì chiến tích cao nên đường thăng đến Lại bộ thượng thư, căn cơ của vương gia ở tây bắc, quen thuộc vùng đông nam, Lĩnh Nam. Thành Võ đế và tiên đế đều trọng dụng Hồng đại nhân nên mới có thể leo cao, cũng rất khôn khéo tài giỏi, nhưng chưa chắc lung lạc được nhân sĩ phương nam, nếu ngài cưới đích trưởng nữ Hồng gia làm phi..”

      Nhan trưởng rất nhiều, cuối cùng chốt lại “ lão thần thấy hai vị này là nhân tuyển hàng đầu cho vị trí chính phi của điện hạ, mấy vị phía sau điện hạ có thể cân nhắc làm trắc phi.”

      Tính tình Túc vương lạnh lùng, thích nhiều lời, người ngoài cho là tình tình táo bạo,nhưng thực tế rất giỏi nhẫn nại, chí ít Nhan trưởng lải nhải đủ để uống cạn ấm trà, cũng đánh gãy lão, sắc mặt cũng thay đổi.

      Đợi Nhan trưởng xong, mới “ làm phiền trưởng , chỉ là trấn an nhân sĩ thiên hạ, tiêu trừ ngăn cách bắc nam, được giải quyết nếu bản vương cưới cái vương phi, nếu vậy chỉ cần công chúa hòa thân giải quyết được chuyện biên cương, tất cả là người di mộng. Nhan khanh là trưởng vương phủ, biết những vấn đề này, coi như suy nghĩ cũng là suy nghĩ phương án giải quyết chứ phải lợi dụng hôn của bản vương?”

      “ coi như vị trí vương phi của bản vương hữu dụng như vậy, cũng chỉ có cái. Trưởng hay lui xuống phác thảo chính lệnh để mọi người nghị . Về phần vương phi của bản vương, bản vương sớm định, nhọc trưởng ưu tâm.”

      Lời này là độc, giống như những thần tử bọn cả ngày nghĩ chính mà luôn nghĩ những thứ bàng môn tà đạo, lợi dụng hôn của vương gia để giải quyết chuyện mà vốn là chuyện mà thần tử như bọn phải giải quyết..

      Tính Nhan trưởng vốn ngay thẳng, nghe lời này của Túc vương, mặt mo lập tức đỏ bừng, biết do giận hay thẹn.

      Nhưng coi như cứng cỏi, cố chấp, lập tức bị Túc vương dọa lui, vẫn đỏ mặt hỏi “ vương gia, biết vương gia quyết định vị nương của phủ thượng nào?”

      Túc vương mặt lạnh .

      Nhan trưởng lại lấn tới “ vương gia, gia của hoàng gia cũng là quốc , vương gia cưới phi, tuy là việc riêng của vương gia nhưng cũng quan hệ tới bố cục triều đình, thể cẩn thận, xin vương gia chỉ .”

      Túc vương tiếp tục nhìn .

      Nhan trưởng toát mồ hôi đầu, nhưng vẫn run run kiên trì “ vương gia, ngài muốn cưới nhị nương Lăng gia a? vương gia, mặc dù lăng nhị nương là nương của mẫu tộc ngài, nhưng lão thần điều tra qua, vị nương này tướng mạo bình thường, thích hợp với điện hạ, thái hậu xúi Lăng thái phi và lăng gia, là có hảo ý, xin điện hạ nghĩ lại.”

      Túc vương mỉm cười cần nghĩ, bản vương lấy nàng ta, bản vương quyết định vương phi là đích nữ nhị phòng Thừa ân công phủ, Minh gia tam nương.”

      Đầu tiên Nhan trưởng ngẩn ngơ, sau đó cảm thấy trước mắt tối đen, cái này còn bằng cưới Lăng nhị nương a!

      Nhưng nhìn ánh mắt vương gia nhà mình ném tới, những lời muốn bị găm lại cổ họng- thẳng thắn can gián cũng phải xem hoàn cảnh, theo Túc vương nhiều năm, lúc nào nên ngậm miệng vẫn biết .

      Minh gia.

      Trong lòng Minh thái hậu phiền muộn, chỉ triệu Minh Lạc mà còn triệu cả Minh Tú, Minh Viện, chỉ để các nàng vào cung trò chuyện, mà sai người dọn hậu điện, dự định để các nàng ở trong cung thời gian, bồi mình giải sầu.

      Về phần Minh thượng thư tìm phụ thân mình chuyện, mục đích đạt được, ngược lại còn bị ép đến trầm – nhìn ra ý tứ tang của phụ thân mình, phụ thân muốn dùng ân tình năm đó của nhị đệ với Túc vương, gả cháu cho Túc vương, muốn dành đường lui cho Minh gia.

      Từ góc độ Minh gia, bước này tự nhiên là đúng đắn- dù sao cũng tốt hơn vạn nhất.. Minh gia bị chém đầu cả nhà.

      bước này với Minh gia là có tiến có lui, nhưng với Minh thượng thư, con đường lui này rất có thể là đường chết- nếu Túc vương thành công soán vị, cảm thấy tình năm đó có thể bị lôi ra.

      Việc này, tuyệt thể để phát triển theo hướng đó!

      dần kiên định với chủ ý của mình. Việc này cũng phải nhắc nhở thái hậu- cho dù cháu gải gả vào Túc vương cũng là ném thanh đao vào Túc vương phủ chứ phải để cháu làm phản, dao động lập trường của phụ thân, mẫu thân.

      Thử lần nữa- nếu thể, mặc kệ phụ thân nghĩ thế nào, Cảnh thế tử có ý với cháu , vậy nghĩ biện pháp thúc đẩy hôn này. Gả nàng Tây Phiền, dù có chút đáng tiếc nhưng coi như xong hết mọi chuyện.

      Minh thượng thư định ra kế hoạch, đêm đó liền dặn dò Minh đại phu nhân, Chu thị, dạy bà ta biểu trước mặt mẫu thân mình, lại bảo Chu thị đưa hai nữ nhi và cháu vào cung.

      Sáng hôm sau Minh đại phu nhân thỉnh an lõa phu nhân, liền thỉnh tội thay nhi tử, đem đối thoại của Minh Lạc và nhi tử và Cảnh thế tử trong phủ Thăng Bình đại trưởng công chúa kể lại.

      Cuối cùng bà ta “ mẫu thân, việc này là Thiệu Án hồ đồ, vì thường xuyên tiếp xúc với bệ hạ, thấy khúc mắc của bệ hạ với Tú tỷ nhi quá sâu, cho nên trong lúc cấp bách, chuyện với Lạc tỷ nhi liền để Lạc tỷ nhi giúp đỡ Tú tỷ nhi- nghĩ là làm Lạc tỷ nhi hiểu lầm, càng nghĩ đến Cảnh thế tử lại hướng thái hậu nương nương cầu hôn Lạc tỷ nhi.”

      “ Mẫu thân, sau đó bọn Lạc tỷ nhi vào cung, việc này con dâu dù lòng bất an, có ý chuyện với Lạc tỷ nhi, nhưng sợ tâm Lạc tỷ nhi kết, nghe vào lời con dâu. biết có làm phiền mẫu thân , mẫu thân có thể chuyện với lạc tỷ nhi, hóa giải tâm kết của con bé với Thiệu Án và Tú tỷ nhi,.. Hơn nữa…. mẫu thân, con dâu có chút lo lắng về mối quan hệ của Lạc tỷ nhi và Cảnh thế tử..”

      Minh đại phu nhân chưa xong, nha hoàn bên ngoài bẩm báo tam nương tới thỉnh an lão phu nhân.

      Vừa , rèm liền bị xốc lên, Minh đại phu nhân nhìn về phía cửa. Minh Lạc vào thấy mọi người nhỏe miệng cười. Minh đại phu nhân.. trong nháy mắt Minh đại phu nhân có cảm giác mắt giống như bị cái gì đó đâm vào, nóng bỏng – những ngày này Minh lạc luôn bị bệnh, ỉu xìu, ăn mặc cũng mộc mạc, nhưng biết vì sao hôm nay lại ăn mặc phá lệ động lòng người, nụ cười kia càng giống như tinh, chỉ là tâm của Minh đại phu nhân xuýt nhảy ra ngoài.

      Lời tác giả:

      Thái hậu: Túc vương cầu hôn cháu là có tâm tư gì? Vẫn là đẻ bọn họ gặp mặt lần.

      Túc vương: mấy ngày nay, vừa ngủ liền mơ thấy việc thể , vẫn là tìm cơ hội gặp nàng để xem chuyện gì xảy ra.

      A Lạc : ta quan tâm các ngươi, ta muốn tra chân tướng.
      Kimanh1257, Suuuly, minhminhanhngoc19 others thích bài này.

    4. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Truyện hay quá mà mỗi tội tên các Nhân vật làm t loạn dã man. :)))), mỗi lần đọc đến tên nhân vật là phải nhớ lại xem đó là ai.:)))
      Chris thích bài này.

    5. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 18: Tâm ngoan
      Từ lúc Minh đại phu nhân , mặt Minh lão phu nhân luôn trầm như nước, mãi đến khi Minh Lạc vén rèm bước vào, thấy cách ăn mặc của nàng, sắc mặt mới nới lỏng, đến khi Minh Lạc nở nụ cười tươi đẹp cực điểm, Minh đại phu nhân trong lòng có quỷ, cảm thấy là tinh phụ thân, nhưng trong nháy mắt vẻ mặt lo lắng của Minh lão phu nhân lại dãn ra.

      Minh Lạc đến gần, Minh lão phu nhân để ý Minh đại phu nhân, gọi Minh Lạc đến trước mặt, cầm tay nàng nhìn qua : “ tốt, tốt, quả nhiên sắc mặt tốt hơn nhiều, Lạc nha đầu, ngày thường nên mặc những bộ như thế này, tinh thần phấn chấn, lão bà này nhìn cũng vui vẻ.”

      Minh Lạc thi lễ “ ân, hôm nay tôn nữ phải vào cung, mẫu luôn lo lắng cho thân thể tôn nữ, cho nên cố ý ăn mặc để mẫu an tâm.”

      Minh lão phu nhân liên tục gật đầu: “ đúng, nên như vậy.”

      Minh Lạc dỗ Minh lão phu nhân vui vẻ, liền quay đầu nhìn Minh đại phu nhân, hơi nghiêng mình hành lễ với Minh đại phu nhân “ A Lạc thỉnh an đại bá mẫu.”

      Lúc này Minh đại phu nhân điều chỉnh xong sắc mặt, tỏ vẻ ôn hòa thân thiết “ ai, Lạc tỷ nhi đừng đa lễ. Mẫu thân đừng người, vừa nãy Lạc tỷ nhi bước vào làm con dâu giật cả mình, khí độ này, dung mạo này, nhìn xa còn tưởng là thái hậu nương nương hồi , chẳng trách mẫu thân và thái hậu nương nương đề thích nàng.”

      Minh đại phu nhân là bị giật mình, nhưng phải vì Minh Lạc giống thái hậu nương nương- ra tướng mạo của nàng kế thừa ưu điểm của phụ mẫn nên xinh đẹp hơn, giống tướng mạo của thái hậu- tướng mạo điển hình của Minh gia. – mà là vì cách ăn mặc của Minh Lạc, còn có nụ cười kia, từ ca nhìn lại rất giống Dung thị, điều này mới làm Minh đại phu nhân chấn kinh.

      Nhất là trâm trân châu đầu Minh Lạc, chính là di vật của Dung thị- loại vật nhiều năm này, Minh lão phu nhân nhớ nhưng Minh đại phu nhân nhớ . Mà Minh Lạc cười, trâm trân chấu đùng đưa, làm Minh đại phu nhân bừng tỉnh

      Minh đại phu nhân lấy lại bình tĩnh, cố ý tránh cây trâm đầu nàng, “ Lạc tỷ nhi hôm nay đến sớm. bọn tỷ muội khác còn chưa tới, chắc là lại vụng trộm lười biếng.”

      Minh Lạc cười tiếng, “ ngày trước a Lạc đến thỉnh an tổ mẫu cùng tỷ muội, chỉ là hôm nay có việc muốn với bá mẫu và tổ mẫu, cho nên cố ý đến sớm.”

      xong thu nụ cười, nghiêm mặt với Minh lão phu nhân và Minh đại phu nhân “ Tổ mẫu, bá mẫu, hôm đó trong yến tiệc ở phủ trưởng công chúa, nhị ca tìm a lạc chuyện. Hỏi a Lạc có thể nhớ kĩ công ơn dưỡng dục của gia tộc, tương lai xuất giá, khắp nơi phải đặt lợi ích cảu nhị tỷ lên đầu tiên- lúc đó ở phủ đại trưởng công chúa, tai vách mạch rừng, thời gian địa điểm phù hợp, a lạc sợ mang lại tai họa cho Minh gia, đành nghiêm mặt bác bỏ nhị ca- biết việc này bá mẫu có biết .”

      “ Hôm đó thân thể a Lạc khó chịu, thể chính viện thỉnh tội với bá mẫu và nhị ca, là a lạc đúng, cho nên hôm nay trước khi tiến cung, a lạc muốn với bá mẫu tiếng- tránh cho bá mẫu hiểu lầm, làm nhị ca cảm thấy a Lạc ovng ân phụ nghĩa, bất kính huynh tỷ..”

      Minh Lạc càng , dáng vẻ tươi cười của Minh đại phu nhân càng cứng ngắc, bà ta muốn bác bỏ Minh Lạc, nhưng bà ta vẫn còn lý trí, sắc mặt nặng nề của bà mẫu ở bà ta vẫn cảm nhận được. vì vậy dù trong lòng xấu hổ, lúc a Lạc càng càng ‘ hợp thói thường” cắt nàng, vừa thẹn vừa thân thiết “ Lạc tỷ nhi, ai, đứa này thỉnh tội gì chứ, đại bá mẫu vừa chuyện này với tổ mẫu con, đều là nhị ca con biết dùng từ, ràng là có tâm lại thành như vậy, làm con hiểu lầm, hôm đó bá mẫu nghe trách nó phen. Nhưng Lạc tỷ nhi , nhị ca con lỗ mãng, con đừng để trong lòng. Đợi ngày nó hưu mộc, liền để nó dẫn mấy tỉ muội lên TRường Mai sơn chơi, coi như bồi tội, được ?”

      Minh Lạc lắc đầu cười “ nhị ca như vậy là do quá mức quan tâm nhị tỷ, quan tâm loạn, trái lại a Lạc vì sợ tai vách mạch rừng, chuyện quá mức cứng nhắc, lý lẽ, cẩn thận- vốn là a Lạc sai, sao có thể để nhị ca bồi tội.”

      Dù sao lý cũng ở phía ta, sai lầm, cho các người mặt mũi.

      Minh Lạc và Minh đại phu nhân lời sắc bén, nhưng Minh lão phu nhân gì, hòa giải cũng đứng về bên nào.

      Chỉ là sau khi dùng thiện, Minh đại phu nhân đề xuất đưa tỷ muội Minh Lạc vào cung lại bị Minh lão phu nhân giữ lại.

      Cho người hầu lui ra, lão phu nhân lãnh đạm với Minh đại phu nhân “ ta biết các ngươi khẩn trương cái gì, phải sợ nếu Lạc tỷ nhi gả cho Túc vương chịu nghe các ngươi an bài sao,, thuận theo các ngươi, giúp đỡ Tú tỷ nhi? Các ngươi nghĩ chút, tượng đất còn có ba phần thổ tính, Lạc tỷ nhi chỉ là bé mồ côi, dù tâm địa lương thiện, sống tình cảm cũng chịu đượcc các ngươi giày vò như vậy.”

      “ các ngươi đối với nàng tình, chỉ biết uy hiếp lợi dụng, chẳng lẽ còn trông chờ nó tình đối đãi với các ngươi? Ta ngược lại biết các ngươi nắm được cái gì, để cảm thấy chắc chắn có thể nắm chắc nàng? Coi như hôm nay các ngươi tố đến chỗ thái hậu, thử nghĩ kết quả chưa? Còn có tâm tình chơi tâm kế với cháu mồ côi, dùng lời sắc bén, sao nghĩ cách đối xử với nàng tốt, để tương lai nàng nhớ ân tình của các ngươi?”

      hồi làm mặt Minh đại phu nhân lại đỏ tận mang tai, nghĩ muốn giải thích, nhưng mắt Minh lão phu nhân như có thể nhìn thấu lòng người, cuối cùng bà ta gì thêm.

      xe ngựa tiến cung, Minh Lạc sờ trâm trân châu, nghĩ đến Minh đại phu nhân cứng nhắc khi nhìn thấy mình mặc bộ đồ và cài trâm này, trong lòng nàng phát lạnh


      ** ** **


      Mấy ngày sau, hoàng cung, Dung Xuân viên.

      Minh Lạc đứng bậc thang của Dung Xuân Viên, nhìn bầu trời đen nghịt, gió từng đợt, mỗi trận quét tới đều mang theo mưa nặng hạt, cóng đến người khẽ run rẩy. hành lang tuy có mái che nhưng ba mặt đón gió, căn bản ngăn được loại mưa to này.

      Đại cung nữ lâm Lang nhìn Minh Lạc bám chặt váy, bị mưa gió làm cho 10 phần chật vật, cẩn thận khuyên “ tam nương, vẫn là nên vào điện tránh chút- thân thể ngài còn chưa tốt , nếu lại bị bệnh, sợ là nô tỳ bị thái hậu đuổi ra khỏi cung.”

      Minh lạc gì, nàng vất vả nhị xuống cảm xúc muốn phân tích bieeyr của Lâm Lang- nàng biết tình huống giờ là vô tình hay cố ý sắp đặt, nhưng ở trong cung này, dù là ngoài ý muốn cũng bị xem là sắp đặt- huống chi nàng cũng cảm thấy đây phải là điều trùng hợp.

      Đại điện sau lưng nàng lúc này phải của ai khác mà chính phu quân trước, trượng phu kiếp trước của nàng, Túc vương Triệu Thành.

      Sao nàng lại lạc đến chỗ này?

      Dung Xuân Viên thuộc vườn hậu cung đông tây, mà thuộc nam vườn tiền điện.

      Hôm đó thái hậu triệu nàng vào chuyện, cho nàng biết thế tử Tây Phiền vương phủ- Cảnh Hạo và Túc vương Triệu Thành đồng thời xin tứ hôn với nàng, sau đó phân tích cho nàng lợi và hại của hai mối hôn này, thái hậu tiện quyết định nên để nàng suy nghĩ- sau đó cho người mang chậu tiểu bạch tử ra, bảo nàng đưa đến Ngưng Tú các của Cảnh thái phi.

      Cảnh thái phi xuất thân Tây Phiền vương phủ, là hậu phi của Thành Võ đế, bà cũng là tổ mẫu của Cảnh Hạo, đại trưởng quận chúa Tây Phiền vương phủ, vì thân phận tôn quý nên bị đuổi đến bắc vườn vắng vẻ, mà ở góc trong nam vườn, năm đó Cảnh Hạo vào cung, tiên đế còn đặc ân cho Cảnh Hạo theo Cảnh thái phi mấy năm.

      Minh thái hậu để Minh Lạc đến tâm với Cảnh thái phi, chút chuyện xưa của Tây Phiền vương phủ, ý gì cần cũng biết- dù Minh Lạc quyết định gả cho Triệu Thành, nhưng nàng cũng bài xích việc chuyện với mấy lão nhân gia này- chuyện Tây Phiền vương phủ, lịch sử ghi lại rất ít, hiểu Tây Phiền vương phủ rất có ích cho việc phá giải bố cục tây bắc Đại Ngụy.

      Vì muốn hiểu tình huống của phụ thân ở tây bắc năm đó, những ngày này nàng lật rất nhiều tư liệu lịch sử, nhưng ghi chép trong tài liệu lại có hạn.

      Minh Lạc bồi Cảnh thái phi chuyện hồi lâu, khi về gặp trận mưa to- mùa này thời tiết luôn thay đổi thất thường, lúc đó cách Dung Xuân viên gần nhất nên cung nhân đưa nàng đến đây tránh mưa, nàng cũng để ý. Dĩ vãng nàng vào cung chỉ ra vào Từ Thọ cung của thái hậu, nhiều nhất cũng chỉ lại ở hậu cung, căn bản ít khi tới nam vườn, cho nên quen thuộc.

      Nàng nhìn thấy Triệu Thành mới mơ hồ nhớ, Dung Xuân viên rất gần tiền điện của Khánh An đế, Càn Nguyên cung, năm đó khi Triệu Thành chưa liền phiên, đây là tẩm cung của - như vậy giờ ở đây cũng là tự nhiên.

      Ngược lại nàng, ai tin là nàng phải cố tình đến? còn quần áo chỉnh tề, bộ dáng này- chừng còn bị thành, đặc biệt nghe ngóng Triệu Thành ở chỗ này nên tận lực câu dẫn Triệu Thành.

      Lâm Lang nhìn Minh Lạc, thở dài “ Tốt a, tam nương, vậy ngài chờ ở đây, nô tỳ vào mượn cây dù, chúng ta tranh thủ về Từ Thọ cung.”

      cần.” Minh Lạc .

      Nàng hít sâu- nếu đến, dù tại quay đầu cũng chỉ có vẻ già mồm cãi láo- nàng bây giờ còn có gì thông suốt? câu dẫn câu dẫn .

      Nàng xong, quay người vào trong- mà lúc này Triệu Thành ở bên trong từ khi nàng bước vào đây luôn mực nhìn nàng, thấy nàng chịu tiến vào, nhìn nàng bị xối trong lòng rất khó chịu nhưng lại là người giỏi chịu đựng, tâm tư cũng hung ác- nàng vào cứ ở bên trong xem đến cùng nàng muốn thế nào- mà hướng nàng vừa tới là Ngưng Tú các, liền biết nàng đâu.

      Nàng bỏ suy nghỉ gả cho Cảnh Hạo sao?


      Tác giả có lời muốn : a Lạc: Liền xem như bị xem như câu - dẫn thế nào?


      Túc vương: Chẳng ra sao cả, trái lại cũng được
      Kimanh1257, Suuuly, minhminhanhngoc21 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :