1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ngoại Thích Chi Nữ- Ngũ Diệp Đàm

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Hôn rồi kìa, phải vậy chứ!

    2. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 50:
      Triệu Thành phải khắc chế được chính mình, chỉ là tâm bị Minh Lạc xoa nắn hồi, lại thêm Minh Lạc quá mức tỉnh táo, giờ khắc này nếu Minh Lạc phản ứng như nữ hài tử bình thường, sợ hãi thẹn thùng bối rối, luống cuống khước từ tất nhiên kiềm chế tiến tới, nhưng Minh Lạc trong lòng lại giảo hoạt khuấy động tâm tư của , thử thăm dò tâm tư , muốn có được lời hứa của , tâm bị câu đến chợt cao chợt thấp, nhìn nàng vừa đau vừa giận, có thể nàng hết lần này đến lần khác ý thức được bản thân làm gì, ở trong lòng khấp khởi nắm y phục của , mắt sáng nhìn .

      có nửa điểm tự giác nguy hiểm khi đêm khuya nằm trong ngực .

      Lúc này Triệu Thành đột nhiên nghĩ, lần trước chỉ lướt qua môi nàng rồi thôi, nàng có nửa điển thẹn thùng khẩn trương, có lẽ phải vì nàng thích mình, chỉ là do nàng thiếu thông minh a? dù sao nàng còn , biết tư vị tình ái cũng là điều dễ hiểu, với lại lần trước nàng thương tâm cho nên để ý đến mặt tình dục.

      hiểu lầm Minh Lạc, nghĩ như vậy liền nhìn được mà muốn thăm dò, khắc chế khát vọng của mình, cúi đầu, từ cạn đến sâu ôn nhu hôn nàng, mặc dù có kinh nghiệm thực tế, nhưng ở trong huyễn cảnh làm nhiều lần nên miễn cưỡng được xưng là có chút kinh nghiệm.

      Chỉ là so với huyển cảnh cảm giác thực tế ôm nhuyễn ngọc trong ngực, tư vị là khó , lúc đầu còn là muốn thăm dò tình ý của nàng với mình, nhưng người trầm luân lại là chính mình, đợi nghe thấy tiếng thở gấp của nàng bên tai, dùng giọng điệu khác hẳn ngày thường gọi tiếng ‘ vương gia’, mới có chút tỉnh táo.

      Lúc này nàng bị đặt giường, quần áo rộng mở, sắc mặt ửng đỏ, hai mắt mê ly như có thể chảy ra nước, mà cánh môi vì cắn xé mà đỏ tươi kiểu nộn làm người khác run sợ.

      Tâm Triệu Thành bị ủi xuống, quả nhiên trước đây mình hiểu lầm nàng. đưa tay mơn trớn tai nàng, lúc này tai nàng ửng hồng lại làm người ta kinh hãi, tay phảng phất như tan cảm giác băng tuyết, mềm mại như noãn ngọc, tản ra từng trận ấm áp, làm người ta phá lệ an tâm và động tâm.

      nhìn nàng, mắt sâu thấy đáy, hỏi nàng : “ sợ hãi sao?” thanh còn khàn khàn mang theo tình dục chưa lui hết.

      “ cái gì?”

      tại, sợ hãi sao?”

      Lúc này Minh Lạc cũng mới tỉnh lại từ trong mê loạn, nàng nghĩ mình rơi vào, trong lòng thắt lại,. Nhưng nàng chưa kịp kiến thiết tâm lý Triệu Thành lại dùng ánh mắt nóng rực nhìn nàng, thẳng tắp nóng bỏng, tình cảnh như vậy, lại phen mất khống chế lúc nãy, nàng lập tức hiểu ý .

      Sợ hãi, đương nhiên nàng sợ hãi, nàng từng làm vương phi của nhiều năm, chẳng lẽ bây giờ có thể già mồm sợ hãi chịu trách nhiệm sau khi khinh bạc mình? Nhưng nàng cũng muốn tiến tới bước, là nàng muốn làm hiểu lầm, hai là trong trí nhớ của nàng chuyện đó cũng phải chuyện tốt đẹp.

      vừa rồi có thể là ôn nhu, đời trước có ôn nhu như vậy, giống như con người , ngang ngược, cần tác vô độ, coi như trước khi gả cho nàng có lòng ái mộ với chuyện đó cũng chịu được, cảm thấy cực kì thống khổ, thời gian nàng gặp nhiều, nhưng mỗi lần đều .. cho nên về sau nàng có chút sợ gặp , đại khái nàng cự tuyệt cũng làm cho tức giận

      Minh Lạc nghĩ đến nhưng thứ này, ửng đỏ mặt lui xuống, thân thể nhịn được mà run lên, Triệu Thành lập tức cảm nhận được, lại lần nữa hiểu lầm.

      giúp nàng kéo lại y phục, nằm xuống bên cạnh, nhìn nàng nữa, thấp giọng có lỗi”

      Minh Lạc xoay mặt nhìn , nàng nghĩ việc này thể để giống kiếp trước, có lẽ nàng nên uyển chuyển thỉnh giáo Cổ ma ma, khục, hình như kiếp trước Cổ ma ma cũng qua nhưng kiếp trước thời gian bà dạy mình rất ngắn, mình cũng vì ngày ngày tắm thứ nước kia lại bô dược cao gì đó thấy phiền cho nên tình nguyện nghe, cũng quá mức lưu ý. Mặc dù thái hậu muốn mình mê hoặc Triệu Thành, khụ khụ khụ, mình cũng cần quá mức bài xích.

      Nàng nắm chặt những ngón tay của còn bên cạnh nàng, “ vương gia, tiểu nữ phải sợ ngài, chỉ là tiểu nữ có chút biết phải làm sao, sợ sau chuyện này tiểu nữ có hài tử làm sao bây giờ?” hài tử, trong lòng Minh Lạc đau xót.

      Triệu Thành ngạc nhiên, lập tức cảm thấy có chút đau lòng và dở khóc dở cuời, nàng nghĩ gì vậy?

      Bất quá hoàn toàn thành công đem hoàn cảnh tình ý kiều diễm đánh nát

      Triệu Thành đưa tay kéo nàng vào ngực, : “ nàng nghĩ tận đâu vậy, ta làm như vậy.”

      ôm nàng trong chốc lát, sau đó ôn nhu “ A Lạc, phải nàng lo lắng hôn của chúng ta phát sinh gợn sóng sao? Chúng ta đẩy sớm hôn kỳ được chứ?”

      Hôn kì của bọn họ là 21 tháng 9, cũng chỉ còn 8 tháng. Kiếp trước cũng thành hôn vào tháng 9, nếu hôn kì đẩy sớm có phải giống kiếp trước?

      Cho nên Minh Lạc suy nghĩ chút : “ Ân, tiểu nữ cũng nghĩ sớm chút gả cho vương gia, chỉ là, hôn kì định còn có thể đổi sao?”

      Nàng nằm trong ngực ôn như chuyện quả thực giống như muốn lấy mạng , cảm thấy mình như vậy rất dễ xảy ra chuyện, nhưng nỡ buông nàng ra, cho nên chỉ có thể khắc chế “ nàng nguyện ý là được, tháng năm được chứ?”

      Tháng năm, hôn kì của Minh Tú là tháng ba, Cảnh Hạo là tháng tư.

      Minh Lạc cười “ cái đó tôn thất phủ là lễ bộ có thể chuẩn bị được sao? Có phải quá vội vàng ?” ra sớm hay muộn nàng quan trọng, chỉ cần giống kiếp trước là được.

      “ bận, nhưng được cũng phải được. Nàng yên tâm bọn dám sơ sẩy, ủy khuất nàng.” vuốt tóc nàng .

      Tự nhiên bọn dám sơ sẩy. Minh Lạc cảm thấy buồn cười, ra nàng cũng thích hôn lễ thịnh thế như thế, kiếp trước phải hôn lễ cũng thịnh thế như thế nhưng cuối cùng lại chén rượu độc kết thúc hôn .

      Nàng nghĩ nghĩ, lại “ vương gia, hôn lễ và hôn phòng có thể do tiểu nữ bố trí được ?” dù sao cũng thể giống như đúc kiếp trước.

      Nàng để bụng như vậy tự nhiê làm vui vẻ dị thường, sao có thể cảm thấy nàng thích mình đây? cúi đầu hôn lên trán nàng, : “ được, tất cả nghe theo nàng, về ta sai người trong vương phủ đưa đồ tới, nàng từ từ xem, bất quá được để bản thân cực khổ, muốn làm thế nào an bài quản gia để làm.”

      Minh Lạc vô cùng cao hứng tạ ơn , nhìn bộ dáng nàng vui mừng, nghĩ đến ngày thường mặc dù nàng vui mừng nhưng trong đáy mắt vẫn có tầng sương mù, đây là lần đầu thấy nàng cuời vui vẻ như vậy, ra nàng cũng ngóng trông gả cho mình sao?

      Tâm Triệu Thành trướng đến tràn đầy, cảm thấy bủn rủn đến rối tinh rối mù, mặc dù nghĩ quá mức nhưng lại khó khống chế mình, nhịn được đặt nàng dưới thân, hôn nên trán và mặt nàng, dỗ dành : “ yên tâm, chỉ lát ta rời .”

      Rời mới là quỷ.

      Từ trước đến nay Triệu Thành làm việc rất lưu loát dứt khoát, sau khi với Minh Lạc việc đổi hôn kỳ, hai ngày sau khi đại doanh ở Thường Sơn trở về từ Khâm Thiên giám lấy được thời gian mới, làm 21 tháng 5. đưa ngày mới đến Thừa Ân công phủ, là biên quan Bắc địa có khả năng xảy ra biến, có thể cuối tháng 5 đầu tháng 6 Bắc Địa chuyến cho nên đẩy hôn kì nên 21 tháng 5, với bên ngoài là Khâm Thiên giám tính được hôm đó là ngày đẹp trăm năm có , nếu có đám cưới lớn trong ngày này có lợi cho việc an ổn của xã tắc Đại Ngụy

      Khâm Thiên giám thế thành công làm Minh thái hậu đen mặt.

      Nhưng hôn của Triệu Thành và Minh Lạc căn bản cần thánh chỉ tứ hôn hay ý chỉ tứ hôn của hoàng đế hay thái hậu, hôn là phụ thân Minh Lạc quyết định 15 năm trước, hôn kì cũng là Túc vương phủ và Thừa Ân công phủ thương nghị, cho nên đổi hôn kì cũng cần Minh thái hậu ân chuẩn.

      Minh lão phu nhân cũng vì thế nên cố ý tiến cung an ủi thái hậu phen, : “Nương nương, Túc vương gia mê luyến Lạc tỷ nhi của chúng ta như vậy luôn là chuyện tốt. Những ngày qua lễ vật mà Túc vương đưa đến Kỳ Mai trang chỉ thiếu chuyển cả Túc vương phủ sang đó, đây phải kì vọng của nương nương sao? Lão thân còn nghe Lạc tỷ nhi , Túc vương đáp ứng Lạc tỷ nhi sau khi thành hôn Túc vương bắc địa cũng mang theo nàng theo, lão thân thấy Túc vương để bụng Lạc tỷ nhi.”

      Lúc này tâm tình Minh thái hậu mới bắt đầu thoải mái.

      Bà ta cười : “ từ xưa hùng khó quan ải mĩ nhân, huông chi các triều đại nam nhân Triệu gia đều là loại si tình, nữ nhân đều móc tim móc phổi, về điểm này Túc vương cũng là kế thừa từ tổ tiên. Như vậy ai gia cũng yên lòng. Mẫu thân biết, trước kia nghe đồn Túc vương gần nữ sắc, tâm ngoan thủ lạt, ai gia đem a Lạc gả còn nơm nớp lo sợ, sợ tương lai a Lạc trải qua tốt, chẳng phải làm khổ nàng?”

      Minh lão phu nhân cười chỉ nương nương, lão thân cũng vừa mới đặt được tâm xuống.”

      Hai người đùa vài câu, Minh thái hậu nghĩ đến gì đó, nhíu mày thu lại nụ cười : “ chỉ là mẫu thân, bên phía đại ca, a Lạc và bọn vẫn như nước với lửa sao? Ai gia ngờ tới Chu thị lại là phụ nhân rắn độc như vậy”

      Minh lão phu nhân tở dài : “ Đúng vậy, ai có thể nghĩ tới đâu, cũng là lão thân sơ sẩy để độc phụ đó tiêu dao nhiều năm như vậy, để Lạc tỷ nhi ủy khuất nhiều năm”

      Vừa vừa lắc đầu cười “ nhưng nương nương cũng cần lo lắng quá mức. Lạc tỷ nhi giống phụ thân nàng, là hài tử tính tình cương liệt, nhưng tâm địa thiện lương chí tình chí nghĩa. Dù nàng hận Chu thị ngoan độc, đại bá phụ vô tình nhưng lại giận chó đáng mèo lên người ngoài.”

      “ nương nương cũng biết, Thiệu Lệ là theo chân nhị ca người lớn lên, từ trước đến nay đối với Lạc tỷ nhi còn hơn thân muội, những chuyện kia cũng làm Lạc tỷ nhi giận chó đánh mèo lên Thiệu Lệ và Thư ca nhi, Dư tỷ nhi. Mấy ngày qua lão thân mang Thư ca nhi và Dư tỷ nhi đến trang tử, bọn chúng ở chung rất tốt. Người cũng biết Lạc tỷ nhi, nàng , hận là hận, nhất định giả dối ứng phó.”

      Minh thái hậu vui mừng gật đầu “ vậy là tốt rồi, ai gia thấy bằng ít ngày nữa để a Lạc và Dư tỷ nhi tiến cung ít hôm, Lạc tỷ nhi sắp thành hôn, tương lại sợ thời gian vào cung nhiều lắm, đứa bé Dư tỷ nhi ra đời ở Giang Tây, ai gia mới chỉ nhìn qua nàng lần ở năm mới, còn chưa chung đụng, biết đứa có tính tình thế nào.”
      Kimanh1257, Tiểu Ưu Nhi, annie1969 others thích bài này.

    3. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 51:
      Vì Xa thị nên Minh thái hậu thể nào chào đón Minh Tái thư và Minh Dư, sau khi Minh Thiệu Lệ mang theo thê nữ nhi hồi kinh, Minh thái hậu chỉ triệu kiến Minh thiệu Lệ lần, chưa hề triệu kiến Xa thị và đôi cháu trai cháu .

      Minh đại lão gia và Chu thị muốn Xa thị ‘ chết bệnh’ ở Giang Tây, Minh Thái hậu cũng tán đồng. Minh Thiệu Lệ oai hùng tài giỏi, Minh thái hậu có mong đợi rất lớn với , nhưng xuất thân của Xa thị lại như cái gai cắm vào lòng Minh thái hậu.

      Khi tiên đế còn sống Minh Thái hậu được tiên đế sủng ái, dù tiên đế tâm cơ thâm trầm nhưng cũng khắp nơi vì hai mẫu tử Minh thái hậu bố trí, đối với Minh thái hậu có cầu có ứng, cho nên Minh thái hậu chưa bao giờ đánh giá thấp sức ảnh hưởng của nữ nhân, đây cũng là nguyên do Minh thái hậu muốn gả Minh Lạc cho Túc vương, nguyên nhân cảu việc Minh thái hậu để ý Túc vương có sủng ái Minh Lạc.

      Mà Minh Thiệu Lệ và Xa thị phu thê tình thâm, cho nên Minh thái hậu lo lắng Xa thị thổi gió bên tai Minh Thiệu Lệ, ly gián tình cảm cháu giữa mình và Minh Thiệu Lệ.

      Minh thái hậu định chờ Xa thị ‘ chết bệnh’ đem đích thứ tôn nữ của thủ phụ nội các Trịnh Thành Huy tứ hôn cho Thiệu Lệ làm thê, nhưng đầu tiên là chuyện của Ôn Tuệ quận chúa và Minh Thiệu Án, sau đó là chuyện Chu thị hại chết mẫu thân của Minh Lạc, làm cho những dự định của bà bị rối loạn,cho nên chỉ có thể tạm thời gác mọi chuyện lại.

      Nhưng Minh lão phu nhân lại khác.

      Minh lão phu nhân lớn tuổi, lại trải qua bi thương người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, rất nhiều chuyện nhìn thấu, tử tôn của bà bị cuốn vào ân oán của gia tộc và lập trường chính trị, sớm muộn gì cũng đấu đến ngươi chết ta sống.

      Bà tình nguyện mắt nhắm mắt mở, có thể ba phải liền ba phải, coi trọng người thân, đối với ân oán đều coi như thấy.

      Lúc Minh lão phu nhân nghe Minh thái hậu như vậy trong lòng liền đại hỉ, : “ nương nương có lòng. Dư tỷ nhi được giáo dục rất khá, nhu thuận hiểu chuyện, có chút giống nương nương và Lạc tỷ nhi khi còn bé, nghĩ đến nương nương cũng thích đứa bé này.”

      Minh thái hậu gật đầu.

      đến chuyện của Minh gia, có khả năng Minh thái hậu nghĩ đến Minh Tú, hơn tháng nữa Minh Tú vào cung làm hậu.

      Đây cũng là chuyện trong lòng Minh thái hậu.

      Bà thu bớt tươi cười, : “ mẫu thân, sắp tới là đại hôn của a Tú, việc của Chu thị ảnh hưởng tới nàng? Nàng là hoàng hậu của vương triều Đại Ngụy, mẫu thân hãy khuyên nàng có khí độ lớn chút, nhất định phải hòa thuận với A Lạc, được học mẫu thân nàng, kiến thức nông cạn, lòng dạ hẹp hòi, tự hủy tiền đồ của mình.”

      đến đây sắc mặt Minh lão phu nhân trầm xuống, Minh Tú và Minh Thiệu Án, dù bà nhắm mắt mở mắt cũng nhìn ra địch ý và oán hận của hai người đó với Minh Lạc.

      Bà thở dài : “ nương nương yên tâm, lão thân khuyên nhủ Tú tỷ nhi, để thời điểm mấu chốt xảy ra sai lầm.”

      Minh thái hậu nhìn mấy đứa bé Minh gia lớn lên, tính tình bọn chúng bà ràng nhất, nhíu mày cũng gì thêm, ngược lại hỏi : “ mẫu thân, cũng thời gian ai gia chưa gặp phụ thân, người về với phụ thân để người và Thiệu Lệ vào cung thăm ai gia chút, có số chuyện ai gia muốn hỏi người.”

      Minh lão phu nhân gật đầu đáp ứng.

      ***

      Minh thái hậu muốn thương lượng với Minh lão thái gia chuyện Ôn Nhã huyện chủ vào cung và chuyện tháng sáu Túc vương bắc địa.

      Tháng tư năm ngoái, Bắc Cốt xâm chiếm biên cảnh Vân châu, đại tướng quân Đại Ngụy- Chu Xương mang quân đối địch Bắc Cốt, kết quả là cấu kết Bắc Cốt làm phản, lúc này mới có chuyện Túc vương đánh lui Bắc Cốt, mang quân vào kinh dẹp phản loạn Chu Xương, chậm rãi loại trừ phụ chính đại thần tay che trời Xa Lộc, nhưng điều đó làm Minh thái hậu buông lỏng chút nào, trái lại ngày càng lo lắng sầu lo.

      Sau khi Bắc Cốt chiến bại, thỉnh hòa đàm, đưa tới xe mĩ nhân và mấy ngàn dê bò ngựa, Túc vương chướng mắt những mĩ nhân và dê bò ngựa kia, cầu Bắc Cốt rời thành Kỳ châu, lui đến phía bắc dãy Kỳ sơn.

      Bắc Cốt khổ hàn, Kỳ sơn giống như mạch mệnh của bắc Cốt, chỉ mang tính chiến lược, còn là nơi Bắc Cốt nghỉ ngơi lấy sức trước khi tiến công Đại Ngụy, nên tự nhiên Bắc Cốt có khả năng đáp ứng điều kiện này, cho nên việc hòa đàm liền lui lại, quân Đại Ngụy và Bắc Cốt giằng co tại Vân Châu và Kỳ Châu, đây cũng phải kế lâu dài.

      Trước đây lâu đại quan ở Vân Châu báo tin vương thành bắc Cốt phát sinh chính biến, vương thượng bắc Cốt bị tam đệ bức khỏi vương thành, mang theo đám thuộc cấp đào vong đến Kỳ châu, xin Đại Ngụy giúp đỡ, đại quan Vân Châu xin chỉ thị của triều đình, Túc vương biểu thị muốn đích thân giải quyết, đối với Minh thái hậu đây đúng là chuyện vỗ tay ăn mừng.

      Minh thái hậu cảm thấy chỉ cần rời kinh có biện pháp làm thể trở về, trừ khi muốn mưu phản.

      Ba ngày sau, Từ Thọ cung.

      “ Thần nữ tham kiến bệ hạ.”

      Lúc Minh thái hậu và Minh lão thái gia chuyện, Minh Lạc theo phân phó của Minh thái hậu đến hoa viên hái hồng mai về cắm bình, nghĩ tới lại gặp tiểu hoàng đế.

      lâu Minh Lạc chưa gặp Khánh An đế,mặc dù kiếp này khánh An đế còn chưa làm ra chuyện gì đặc biệt khác người, nhưng Minh Lạc biết chính là kẻ bị bệnh thần kinh, rất khó biết lúc nào nổi điên, cho nên có việc nàng tuyệt đối vào cung, nếu vào cung mà thái hậu phân phó cũng rất ít ra khỏi Từ Thọ cung, lúc này ở Từ Thọ cung, Khánh An đế đến gặp thái hậu sao lại chạy đến hậu viện.

      mặt đất tuyết đọng dày, Minh Lạc quỳ rạp xuống, hồng mai đặt mặt đất, mực cung kính hành lễ với Khánh An đế.

      Tuyết trắng, hồng mai, thiếu nữ cúi đầu, lộ ra đoạn cổ trắng trong lớp áo choàng lông chồn, con mắt Khánh An đế hiểu sao bị đâm cái, nhìn chằm chằm đoạn cổ kia, hồi lâu mói : “ Tam biểu muội cần đa lễ, đất lạnh, nàng lại luôn yếu, mau bình thân .”

      Khánh An đế luôn dương quái khí, lúc này thanh ngoài ý muốn ôn nhu, nghe được Minh Lạc lại nổi da gà.

      Minh Lạc đè xuống cảm giác khỏe, quy củ đáp ‘ tạ ơn bệ hạ” liền đứng lên, yên lặng lui sang bên bước, khom người đợi Khánh An đế rời .

      Nhưng Khánh An đế lại chưa rời , khom người nhặt hồng mai đất, gì đưa cho Minh Lạc- cả vườn tuyết trắng, dưới cây hồng mai là thiếu nữ xinh đẹp, trước mặt nàng là hoàng đế thiếu niên diện mạo tuấn mĩ, trong tay đưa hồng mai, thấy thế nào cũng là bức tranh hoàn mĩ- mấy ngày sau đúng là có người trình bức tranh này lên án của tiểu hoàng đế.

      Nhưng lúc này tâm tình của Minh Lạc khá bực bội.

      Nàng cắn răng, muốn tiếp, nhưng nàng biết nếu mình gọi cung nữ đón, lấy tính tình của tiểu hoàng đế khẳng định lên cơn, cho nên nàng do dự lát, nghĩ lúc này Khánh An đế còn chưa điên lợi hại liền duỗi tay đón, nhưng vừa đưa tay ra Khánh An đế liền bắt lấy tay nàng, vốn Minh Lạc có cảnh giác nên lập tức rút tay lại, lui về sau bước.

      Hồng mai Khánh An đế cầm rơi xuống đất.

      Minh Lạc lập tức khom người : “ bệ hạ, thần nữ đáng chết, thân thể thần nữ hơi khó chịu, xin bệ hạ cho thần nữ cáo lui trước.”

      “ khó chịu, nơi nào khó chịu?” Khánh An đế thản nhiên “ thấy trẫm giống như thấy hồng thủy mãnh thú sao?”

      lại nhặt hồng mai lên, mặt lộ ra vẻ nhẫn, “ lạc biểu muội, nàng là trách trẫm hay là để trẫm ở trong lòng? Trẫm lại nhớ kĩ từng câu với nàng, từng chuyện xảy ra. Nàng có nhớ ? Nàng muốn trẫm lập nàng làm hậu, phải trẫm tranh thủ qua, trẫm cầu mẫu hậu, nhưng mẫu hậu bắt trẫm cưới Minh Tú, cho nên nàng vì chuyện này mà trách trẫm sao?”

      Minh Lạc kinh hãi ngẩng đầu, nhìn như nhìn thấy quỷ, , giống như nhìn thấy người bệnh thần kinh , chuyện Khánh An đế lập hậu là chuyện mấy năm trước, mấy năm đó lại là cách cả kiếp trước với Minh Lạc, nhưng nàng có thể khẳng định, mình chưa từng cầu lập nàng làm hậu, cũng chưa từng phát sinh chuyện gì đặc biệt với .

      Sao lại như vậy?

      Biểu chân tình của là cho Minh Lạc cũng hoài nghi có phải mình từng như vậy.

      “ rốt cục chịu ngẩng đầu nhìn trẫm sao?” Khánh an đế tiến lên, thừa dịp Minh Lạc kinh ngạc đưa tay ôn nhu sờ gò má nàng, mặc dù Minh Lạc mới bị làm kinh sợ nhưng vẫn còn phòng bị, nhịn được lui về sau bước, lại lui vào gốc hồng mai.

      “ bệ hạ!” Minh Lạc mang theo nộ khí lớn tiếng .

      “ hả?” Khánh an đế thu tay lại, nhìn chằm chằm Minh Lạc, chậm rãi “ Lạc biểu muội, trẫm cưới là Minh Tú là ý của mẫu hậu, người trẫm muốn cưới là nàng, cho nên nàng cần ghi hận trẫm, nàng nhìn những năm này phải trẫm mực cho Minh Tú sắc mặt tốt sao? Còn có trẫm đáp ứng nàng, dù cưới Minh Tú cũng tuyệt đụng vào nàng ta.”

      Nếu phải Minh lạc từng sống đời, đối mặt với hoàng đế như vậy sợ đến được gì.

      Bây giờ nàng bị hù sợ nhưng trong đầu lại nghĩ đến hậu quả của việc Khánh An đế phát điên, sau lưng nàng là Lâm Lang và Thanh Diệp, việc này tất nhiên truyền đến tai Thái Hậu và Triệu Thành, thậm chí đến tai của đại thần.

      Nàng cảm thấy KHánh An đế còn điên hơn kiếp trước.

      Sau đó nàng nghĩ tới,thái hậu từng với mình, chính xác là mấy năm trước Khánh An đế từng muốn lập nàng làm hậu! như vậy hôm nay Khánh An đế thế dù thái hậu tin hoàn toàn cũng tin tám phần!

      Sau chuyện này, lấy thủ đoạn của Triệu Thành hơi tra liền tra được!

      Thậm chí đột nhiên Minh Lạc nghĩ đến, vì sao kiếp trước đột nhiên Triệu Thành đối với mình lãnh, có phải trong đó cũng có phần công lao của Khánh An đế!

      Việc này dù nàng nhảy vào hoàng hà cũng rửa sạch!

      Minh Lạc tức giận đến mức muốn đánh người trước mặt này thành đầu chó, hoàng đế, đây chính là hoàng đế, biểu ca của nàng!

      Nàng cố nhịn nộ khí, để mình bình tĩnh : “bệ hạ, xin cẩn thận, thần nữ sợ người nhớ nhầm, thần nữ chưa bao giờ những lời như vậy.”

      “ Lạc biểu muội!” Khánh An đế “ nàng hận trẫm cũng sao, là trẫm vô dụng, nhưng nàng phải tin tưởng, trong lòng trẫm chỉ có nàng. Trẫm vốn nghĩ, nàng còn , mẫu hậu bắt trẫm cưới Minh Tú, cưới Minh Tú, chờ Trẫm tự mình chấp chính phong nàng làm phi, nhưng nghĩ tới lục hoàng thúc và nàng lại có hôn ước.”
      Kimanh1257, Tiểu Ưu Nhi, annie1968 others thích bài này.

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Rối ren cuộc tình!

    5. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 52:
      Minh Lạc ngẩng đầu nhìn tiểu hoàng đế, thấy ánh mắt thâm tình nhìn nàng lóe lên ác ý.

      là cố ý! Cái tên điên ác độc này! Nàng tuyệt để đạt được mục đích, càng buồn nôn là tương lai bên ngoài truyền ra mình cùng tên điên này ở chung chỗ, đồn mình quyến rũ, câu dẫn thúc cháu hoàng gia! Dù sao nàng cũng chết qua lần, có chuyện gì mà thông suốt?

      Dù Minh Lạc biết mục đích khi Khánh An đế vu hãm mình là gì nhưng trong nháy mắt nàng vẫn làm ra quyết định.

      Nàng rút trâm đầu xuống, đặt cổ mình cắn răng hung hăng đâm vào đoạn, đâm đến đau nhói, đau đớn, và phẫn nộ làm nước mắt nàng rơi xuống.

      Nàng cắn răng : “ bệ hạ, thần nữ chưa từng có khúc mắc gì với người, nếu bệ hạ muốn chơi trò của lưu manh chợ búa, nhất định phải vấy bẩn trong sạch của thần nữ, thần nữ tình nguyện chết ở chỗ này, miễn cho việc phải chịu khuất nhục. phụ thân thần nữ vì đại ngụy bỏ mạng sa trường, thần nữ thề với phụ thân linh thiêng trời, nếu như thần nữ từng với bệ hạ những lời như vậy, thần nữ nguyện chết có chỗ chôn, vĩnh viễn được luân hồi.”

      “ nàng!” nàng cũng dám?

      Khánh an đế giận dữ, chỉ coi nàng là nữ nhân có bề ngoài xinh đẹp, chỉ câu dẫn nam nhân, tiểu thư khuê phòng yếu ớt, nơi nào nghĩ nàng phản ứng cương liệt như vậy, làm trở tay kịp?

      Ngay cả người được Minh gia coi trọng bồi dưỡng, thông minh kiêu ngạo đoan trang như Minh Tú, ở trước mặt mình cho tới giờ cũng chỉ có thể nhẫn nhịn!

      Máu tươi cổ Minh Lạc chảy xuống, Khánh An đế nhìn biểu đếm xỉa của nàng,ánh mắt phẫn nộ, đẹp đến kinh diễm, giống như hồng mai tuyết trắng.

      Trong lòng phát hận, muốn ‘có phải nàng cũng muốn trẫm phát lời thề với nàng,chứng minh trẫm lòng’ mặc dù tính tình quái đản nhưng kì đầu óc rất thanh tỉnh.

      Hôm nay như vậy là vì đột nhiên thấy nàng tay cầm hồng mai đứng trong tuyết, trong lòng phát hận – đối với nàng chưa tới tình và chân tâm, nhưng dù sao cũng là người Minh gia muốn cưới, so với Minh Tú làm bộ năm đó càng muốn cưới nàng, tuyệt sắc mĩ nhân, ai mà động tâm, muốn có được? mặc dù đối với việc mình động tâm vừa vừa hận.

      Nửa năm nay càng ngày càng hận lục hoàng thúc Túc vương, vừa sợ vừa hận, so với phụ chính đại thần Xa Lộc chỉ có hơn chứ kém, Xa Lộc ở trước mặt còn làm bộ cung kính, còn Túc vương căn bản kiêng nể gì cả! hận dáng vẻ hung hăng vênh váo, bộ dáng hơn người cao ngạo nhìn kẻ khác của Túc vương!

      Nhưng nàng lại muốn gả cho Túc vương, nghe vị lục hoàng thúc kia còn dị thường sủng ái nàng. biết ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu của muốn gả nàng cho , vậy mà có thể gả nàng cho tên đồ tể giết người vô số kia?

      Chỉ có mẫu hậu cho là đúng mà đứng về phía ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu. biết ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu thích mình, bọn họ nhìn chỉ vì cái hoàng vị kia nên miễn cưỡng chịu đựng mà thôi.

      Cho nên thể chịu được việc Minh Lạc và Túc vương tương thân tương ái, chịu được Túc vương sủng ái nàng, chịu Minh gia phản chiến đổi hướng.

      Nhưng nghĩ tới nàng lại có lá gan lớn như vậy, dám tự sát uy hiếp mình, mình là lưu manh chợ búa!

      Ai cho nàng lá gan đó?!

      đúng là bị uy hiếp!

      Vì nếu lúc này bức tử Minh Lạc, chừng với tâm tư của lục hoàng thúc đưa cho cái chuôi sau đó chơi chết .

      phải sợ chết, cho nên trừng mắt với Minh lạc, trong lòng cực hận, cuối cùng nhìn nàng chằm chằm từ kẽ răng rít ra từng từ : “ đến cùng vẫn là nàng thay lòng!”

      xong phất tay áo rời .

      Trước khi còn chịu buông tha mình, Minh lạc nhìn chằm chằm bóng lưng , hận muốn đào cái động đó.

      Tiểu hoàng đế rời , Thanh Diệp và Lâm Lang phía sau nàng vội tiến lên, Thanh Diệp thấy máu tươi cổ nàng sắc mặt liền biến đổi, để ý đến sắc mặt trắng bệnh của Lâm lang nghiêm mặt hung hăng nương, người sao chứ”, kéo tay nàng ra xử lý vết thương cổ cho nàng, nhìn thấy cây trâm đâm vào nhưng chỉ là vết thương da thịt mà đả thương kinh mạch mới thở phào nhõm.

      Minh Lạc đợi Thanh Diệp xử lý vết thương mới vịn Lâm Lang đứng dậy, sau đó tự mình về điện của Từ Thọ cung.

      ***

      Lúc này trong điện Minh thái hậu và Minh lão thái gia chuyện.

      Minh thái hậu : “ phụ thân ai gia muốn sắc phong Ôn Nhã huyện chủ là QUý phi, đợi Túc vương Bắc Địa đón vào cung.”

      Minh lão thái gia giật mình, : “ nương nương, theo lão thần biết năm đó tiên đế từng đề cập với đại trưởng công chúa về chuyện lập Ôn Nhã huyện chủ làm hậu, lúc đó bị đại trưởng công chúa cự tuyệt. trước người lập nữ nhi Minh gia làm hậu sau đó lập Ôn Nhã huyện chủ làm QUý phi, lấy kiêu ngạo của đại trưởng công chúa, sao có thể đồng ý?”

      Minh thái hậu cười khổ : “Phụ thân, ngài cũng biết tình huống năm đó, tiên đế vì trải đường cho hoàng đế tự mình chấp chính, sớm quyết định lập cháu Trịnh đại nhân làm hậu, trong lòng đại trưởng công chúa cũng ràng. Cái gọi là lập Ôn Nhã huyện chủ làm hậu chỉ là thăm dò của tiên đế, cho nên mới cự tuyệt. Minh Tú làm hậu, Ôn Nhã huyện chủ làm phi, lấy kiêu ngạo của đại trưởng công chúa tự nhiên là dễ dàng, nhưng ai gia cho đại trưởng công chúa thấy thành ý của mình.”

      “ ai gia đặc biệt sắc phong Lương Nghiệp làm Tuyên Bình hầu, lại có thể kéo dài đến đời thứ ba, Lương Nghiệp thích võ, ai gia dự định để làm chỉ huy tam phẩm đồng chi đại doanh Thường Sơn, vừa được chiến công, vừa được thăng chức.”

      Túc vương hồi kinh, Thăng Bình đại trưởng công chúa cũng được bao nhiêu ưu đãi, giống như công chúa tôn thất bình thường. Nhi tử Lương Nghiệp của đại trưởng công chúa là thị vệ trong cấm quân, Túc vương chưa từng có nửa điểm muốn thăng chức cho , hơn nửa năm chắc nàng ta cũng thấy ràng.

      Tiên đế là hoàng đế nhưng vì chính trị nên luôn đặc biệt tôn vinh vị đích trưởng công chúa này, nhưng nếu thân đệ đệ của nàng ta làm đế, luận tình cảm, thuở bọn xa cách, thứ hai năm đó nàng ta ủng hộ tiên đế thượng vị, bỏ qua Túc vương. Nếu luận về chính trị, bọn họ cần nàng ta, nhưng Túc vương lại , căn bản cần bưng đỡ nàng ta, chỉ cần danh phận của có thể có tâm của cựu thần của Thành Võ đế.

      Thăng Bình đại trưởng công chúa tựa hồ mưu cầu danh lợi, bên ngoài nàng ta tỏ ra khinh thường tranh quyền đoạt thế nhưng thực tế lại muốn áp đảo mọi người, muốn tất cả mọi người cung kính với nàng ta, duy trì địa vị cao cao tại thượng của nàng ta.

      Những thứ đó chỉ có tiên đế mới có thể cho nàng ta. Túc vương thượng vị, nàng ta căn bản đạt được những thứ đó.

      “ Phụ thân, ai gia đồng ý với đại trưởng công chúa, với dòng dõi của của Ôn Nhã, nạp làm phi tử của thái tử, chắc hẳn chúng đại thần có ý kiến gì, dù sao Ôn Nhã cũng chảy phần dòng máu của Thành Võ đế,là huyết mạch đích chi, so với nữ nhi Minh gia chúng ta bọn thuận mắt hơn nhiều.” lời của Minh thái hậu mang theo châm chọc.

      Minh lão thái gia biến sắc.

      Đại trưởng công chúa là nữ nhi của lăng hoàng hậu, dù Minh thái hậu chấp chưởng hậu cung mười mấy năm cũng rất khó nắm toàn bộ hậu cung trong tay, chỉ cần nàng ta hứa hẹn, lấy tính tình của đại trưởng công chúa, biết thái hậu còn làm ra những chuyện gì để nàng ta yên tâm, nắm chắc hoàn toàn đại trưởng công chúa đáp ứng.

      Thái hậu làm như thế là từ bỏ Minh Tú.

      Minh Lạc, Minh Tú, Minh lão thái gia chỉ cảm thấy lòng quay cuồng.

      Minh thái hậu nhìn phụ thân mình trầm mặc, cười khổ : “ để Ôn Nhã làm phi còn chọn thời điểm Túc vương Bắc Địa, là đường lui ai gia tạo cho đại trưởng công chúa, ai gia khắp nơi vì nàng suy nghĩ, đại trưởng công chúa chắc chắn cân nhắc.”

      “ nhưng việc này liên lụy tới Minh gia, đại ca và a Tú, mong phụ thân hảo hảo trấn an, ai gia chỉ sợ bọn họ thấy đại cục, hiểu ý ai gia, sai bước. nếu phải bọn họ thấy tầm quan trọng của đại tưởng công chúa, nhất định phải kết thân với Khang vương phủ, ai gia cũng cần bước này.”

      Minh lão thái gia trầm mặt hồi lâu, mới thở dài, sắc mặt đìu hiu đồng ý.

      Thái hậu căn bản quyết định, chính mình nhiều lời cũng vô ích.

      ***

      Minh thái hậu và Minh lão thái gia chuyện, Minh Lạc vào trong điện.

      Nàng vừa vào liền quỳ xuống, : “ tổ phụ, mẫu, a Lạc gặp bệ hạ ở hậu viên, đột nhiên bệ hạ nhấc lên chuyện lập hậu năm đó, còn lúc đầu muốn đợi sau khi tự mình chấp chính lập a Lạc làm phi, trong lòng a Lạc sợ hãi, xin mẫu ân chuẩn cho phép a Lạc xuất cung.”

      Minh thái hậu kinh hãi, mặt Minh lão thái gia cũng lập tức đen lại.

      Minh thái hậu quay đầu nhìn Lâm Lang, trầm giọng : “ đây là chuyện gì, ngươi !”

      Lâm Lang dám giấu diếm điều gì, đem tình cảnh lúc đó và lời của hoàng đế và a Lạc thuật lại thiếu nửa chữ, Minh thái hậu tức giận đến xanh mặt, Minh lão thái gia cũng trầm mặt như nước.

      Minh thái hậu giận dữ mắng câu “ tên nghiệp chướng này!”

      Sau đó đứng dậy đến bên người Minh Lạc, tự mình đỡ nàng dậy, ôn nhu : “ con của ta, ủy khuất cho con rồi, nhiều năm như vậy mẫu chỉ nghĩ nghiệt chướng lại sớm còn tâm tư của lúc đó, nghĩ đến vẫn thâm tình với con đến tận giờ!”

      Nước mắt bà ta chảy xuống, “ Lạc tỷ nhi, con yên tâm, việc này tuyệt truyền ra ngoài. Con và biểu ca con thanh mai trúc mã lớn lên, biểu ca con chỉ là thích con thôi, sắp đại hôn, nhất thời kích động nên mạo phạm con, con tha thứ cho lần này. Quay đầu ai gia răn dạy phen, để chuyện này phát sinh lần nữa.”

      Lại “ Lạc tỷ nhi, trước con đừng nóng vội xuất cung, tốt xấu gì cũng chờ thái y xem vết thương cho con, đợi khỏe hơn hãy về, miễn cho người ngoài nhìn ra điều gì.”

      Minh Lạc lắc đầu, rơi lệ : “ mẫu, đây chỉ là vết thương ngoài da, cổ áo có thể che. Mà a Lạc ở trang tử, có người ngoài thấy. mẫu cũng , bệ hạ sắp đại hôn, trong lòng a Lạc sợ hãi, sợ xảy ra chuyện gì, làm mẫu thương tâm phiền lòng, a lạc sợ đến lúc đó chỉ có thể lấy cái chết tạ tội.”

      Minh thái hậu kinh hãi, bà còn muốn trấn an Minh Lạc, Minh lão thái gia ở bên cạnh thở dài : “ Nương nương, bệ hạ sắp đại hôn, nương nương lại có dự định khác, lúc này xác thực nên làm tình hình trở lên phức tạp, vẫn để lão thần mang Lạc tỷ nhi về nhà thôi.”

      Sắc mặt Minh thái hậu thay đổi, nhìn phụ thân lại nhìn Minh Lạc, biết lúc này nên xảy ra chuyện, đành chịu đựng cảm giác hốt hoảng, an ủi Minh Lạc, đồng ý để Minh lão thái gia mang a Lạc xuất cung.
      Kimanh1257, Tiểu Ưu Nhi, annie19611 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :