1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ngoại Thích Chi Nữ- Ngũ Diệp Đàm

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 4: Chuyện xưa
      Mấy người Minh lạc ngồi bao lâu, ma ma chưởng mời các nàng ngồi xuống rồi bẩm báo với thái hậu

      Thái hậu nghe các cháu đến gật đầu, “ huynh trưởng các nàng ở kỵ xạ trận, để các nàng đến bồi huynh trưởng chuyện, lát nữa hoàng đế đến.”

      Huynh trưởng chính là đường huynh Minh Thiệu Án của Minh Lạc, là thư đồng của Khánh An đế, vốn canh giờ này là Khánh An đế ở kỵ xạ trận học kỵ xạ, nhưng vị gọi Túc vương đến nghị nên mới đến Từ Thọ cung, nhưng ở đây cũng ảnh hưởng đến các thư đồng, ai nên làm gì làm đó.

      ( kỵ xạ: cưỡi ngựa, bắn tên. Kỵ xạ trận: nơi để tập kỵ xạ)

      Ma ma chưởng lính mệnh lui ra, lúc này thái hậu mới nới với Túc vương “ Lục thúc cũng đúng, việc này khoogn cần sốt ruột, đợi các nàng đến, xem tình huống để sắp xếp, nhân tiện đến chuyện này..”

      Thái hậu nở nụ cười, vẻ mặt từ ái, thái độ như người nhà chuyện phiếm “ Lục đệ là phiên vương ở Thành Võ 28 năm, hồi kinh cũng được mấy tháng, năm đó phụ hoàng từng ban thưởng cho đệ mối hôn , đáng tiếc nương kia vô phúc, bệnh nặng qua đời, Lục đệ cũng còn , chưa đến chính phi, trắc phi cũng có 1 người nên lúc này bắc Cốt mới để ý đến vị trí vương phi của đệ.”

      Phụ hoàng trong miện thái hậu chính là phụ thân của Thành Võ đế và Túc vương.

      Túc vương từ chối cho ý kiến, thái hậu tiếp “ vài ngày trước Lăng thái phi có nhắc qua việc này với ai gia, mẫu tộc của đệ có nhị nương của nhị phòng Lăng gia vừa tuổi cập kê, còn khen nương đó, ai gia thấy ý Lăng thái phi dường như muốn gả Lăng nhị nương cho đệ, muốn ai gia tứ hôn.”

      “ tuy Lăng nhị nương là mẫu tộc của Lục đệ, ai gia cũng gặp qua, là nương huệ chất lan tâm, lại được lăng thái phi mở miệng, nhưng việc này là chung thân của Lục đệ, ai gia cảm thấy vẫn nên nghe ý tứ củađệ mới tốt.”

      Vừa xong có ma ma bẩm báo lăng thái phi và Lăng gia nhị nương và tam nương tới thỉnh an thái hậu.

      Thái hậu nghe liền cười với Túc vương “ vừa nhắc tào tháo, táo tháo liền có mặt. lần này Lục đệ hồi kinh, luôn lo quốc , khả năng còn chưa gặp Lăng thái phi , ta thấy bằng đệ lưu lại gặp nàng chút, cũng tiện nhìn xem lăng nhị nương.”

      Lăng thái phi và Lăng gia.

      Lăng gia là mẫu tộc của Túc vương, nhưng vị Lăng thái phi này phải mẹ đẻ của Túc vương, mẹ đẻ của Túc Vương là hoàng hậu của thành võ đế, Lăng hoàng hậu, vị Lăng thái phi này là đường muội của Lăng hoàng hậu, đường di mẫu của Túc vương.

      Năm đó tình cảm của Lăng hoàng hậu và Thành Võ đế rất sâu đậm, chỉ là Lăng hoàng hậu sau khi sinh trưởng nữ thân thể bị thương, thái y khó có thể có thai, điều dưỡng hai năm vẫn vô vọng, liền nhận con phi tần làm con, chính là tiên đế, nghĩ 10 năm sau lại ngoài ý muốn có Túc vương Triệu Thành, nhưng lúc đó tiên đế được phong làm thái tử, Thành Võ đế dù muốn đổi thái tử, nhưng thân thể tốt, dưới khuyên bảo của lăng hoàng hậu liền bỏ ý nghĩ này.

      Năm Túc Vương bảy tuổi, Lăng hoàng hậu chết bệnh, Thành Võ đế liền nạp đường muội của Lăng hoàng hậu để chiếu cố Túc vương- cũng chính là Lăng thái phi, nhưng hai năm sau Thành Võ đế cũng bệnh nặng qua đời, mấy năm nay muốn lập ấu tử ( Túc vương) làm thái tử nhưng biết ấu tử còn quá , lúc ấy Đại Ngụy thù trong giặc ngoài, phía bắc có bắc Cốt, phía tây có tây Vực, phía nam có Nam Việt, trong triều có phiên vương khác họ Tây Phiền vương, ấu tử mặc dù thông minh lại có thiên phú tập võ nhưng chung quy vẫn còn tuổi, mà thái tử lại hiền tuệ, nếu phế thái tử lập ấu tử làm rung chuyển triều đình, sau khi cân nhắc liền để thái tử kế vị.

      Nhưng hành động này là ấu tử rơi vào tình cảnh hung hiểm- mặc dù thái tử trung hậu, tình cảm sâu đậm với lăng hoàng hậu, nhưng xuất thân của ấu tử là cái gai, coi như thái tử muốn nhổ người bên cạnh cũng sinh . cho nên trước khi lâm chung Thành Võ đế sắc phong ấu tử làm Túc vương, đất phong ở Tây Ninh xa xôi, đồng thời là phiên vương duy nhất có binh quyền ngoài tây Phiền vương phủ, sau đó phái đại tướng quân thân tín hộ tống về đất phong, mà tây Ninh là trọng địa đối phó với tây Vực, có ¼ binh quyền Đại Ngụy, đại tướng đều là thân tín của Thành Võ đế, đồng thời hạ chỉ tiên đế được vô cớ triệu ấu tử vào kinh, để đảm bảo cho ấu tử.

      Thành Võ đế biết hành động này của mình để lại hậu hoạn, nhưng vì an toàn của ấu tử vẫn làm như thế.

      Về phần lăng thái phi. năm đó Lăng thái phi mang tiếng là chiếu cố túc vương hai năm- nhưng vì xuất thân, để ấu tử có năng lực tự vệ, Thành Võ đế và lăng hoàng hậu đều yaau cầu khắc nghiệt với túc vương, từ khi biết bắt đầu tập kiếm pháp, lúc Lăng thái phi vào cung, Túc vương bảy tuổi, mỗi ngày đọc sách, luyện võ, bên người đều là thị vệ cao thủ, lăng thái phi có cơ hội ở gần – Lăng thái phi vào cung chiếu cố hoàng tử ‘ốm yếu’ chỉ là làm cho bên ngoài nhìn.

      Cho nên Túc vương thân cận với lăng thái phí, thậm chí là Lăng gia, lần này hồi kinh cũng muốn vấn an lăng thái phi và chào hỏi lăng gia.

      Nhưng Lăng gia lại muốn thân cận Túc vương, từ thời tiên đế Lăng gia liền bị áp chế khắp nơi, tình trạng ngày càng lụi bại, nếu thể đứng dậy chẳng mấy chốc lăng gia lùi khỏi thế gia huân húy trong kinh thành, vì vậy khi thái hậu thăm dò Lăng thái phi, có ý muốn để lăng nhị nương làm Túc vương phi, Lăng gia và Lăng thái phi tuy có nghi ngờ nhưng vẫn vui nhiều hơn lo.

      Lại về tiền điện.

      Thái hậu xong thấy Túc vương vẫn bất động thanh sắc, liền cười cười, đưa mắt nhìn Khánh An đế.

      Thần sắc Khánh An đế ỉu xìu – mấy năm nay quan hệ của và thái hậu tốt, là vì chuyện triều chính, Khánh An đế lớn, có chủ ý của mình và người thần thiết, chuyện triều đinh thái hậu và Xa Lộc nắm giữ, thái hậu vẫn còn quản rất nghiêm, ép đến mức trong lòng sinh oán hận, thứ hai là vì chuyện chung thần của - đây là chuyện xưa.

      Đây cũng là chuyện làm thái hậu phiền lòng.

      Trước khi tiên đế lâm chung quyết định thái tử phi, phải cháu Minh Tú của thái hậu, mà là trưởng tôn nữ ( cháu trưởng) của đại học sĩ nội các cũng là thái phó của thái tử trịnh Thành huy, đại nương Trịnh gia.

      Trịnh Thành huy nhân phẩm đoan chính, chính trực tài giỏi, là người tiên đế đặc biệt lưu lại cho thái tử khi thái tử tự mình chấp chính.

      Trịnh đại nương từ thông minh lanh lợi, tú lệ đoan trang. Minh thái hâu muốn phụ chính đại thần Xa Lộc độc chính triều đình, cần nội các ngăn Xa Lộc nên đối với mối hôn này rất hài lòng.

      Ước chừng là hôn từ , trước khi lâm chung tiên đế cũng dặn dò tiểu hoàng đế nên tiểu hoàng đế cũng nhận định Trịnh đại nương.

      Nhưng hết lần này đến lần khác người nhắm vào vị trí hoàng hậu của tiểu hoàng đế vẫn rất nhiều. ba năm trước, là năm trịnh đại nương 12 tuổi, cùng tiểu hoàng đế và mấy thư đồng, công tử quý nữ của trọng thần, chơi đùa ở bãi săn, bị người ám toán, Trinh đại nương ngã từ ngựa xuống, hương tiêu ngọc vẫn.

      Việc này rất nhanh tra ra là Lại bộ thị lang Ngô gia gây nên- trước khi tiên đế lâm chung trừ việc định ra thái tử phi, còn định ra lương viện, chính là nữ nhi Ngô gia, chuyện này nghe rất hợp tình hợp lý nhưng trong lòng thái hậu vẫn có chút nghi hoặc, nhưng bà cũng sợ tra ra thứ nên tra- giả quan trọng, chỉ vần có người vu oan rửa cũng sạch, cho nên chuyện này cứ vậy mà kết án.

      Hoàng hậu mà tiên đế quyết định bỏ mình, lúc ấy thái hậu vì trấn an Trịnh gia nên năm vẫn chưa tìm nhân tuyển cho vị trí hoàng hậu- nhưng năm này chuyện đó luôn được mang ra triều, lúc đó lễ bộ và tông vụ phủ lập danh sách năm vị tiểu thư, trong đó có đích trưởng tôn nữ của phụ chính đại thần Xa Lộc và nhị nương Minh gia, Minh Tú, đích thứ nữ của Tây phiền vương và hai nữ nhi của đại thần khác.

      Khi Minh tú còn Minh gia vụng trộm coi Minh Tú là hoàng hậu mà nuoi dưỡng, lúc đầu thái hậu có ý định đẻ Minh Tú vào cung- nhưng thế cục lúc đó, quyền lực của Xa Lộc ngày càng lớn, thái hậu có khả năng tuyển nữ nhi Xa gia, mà binh lực của tây Phiền vương uy hiếp triều đình, Tây Phiền vương lại là huyết thống dị tộc, càng có khả năng làm hậu, về hai vị nữ nhi kia gia đình có thiên ti vạn luc quan hệ với Xa Lộc.

      Lúc đó Minh thái hậu nhìn trúng nữ nhi của mấy vị đại thần khác nhưng nếu phải đính hôn cũng còn quá - có hai nhân tuyển thích hợp nhưng có gương của nữ nhi Trịnh gia ở đó, đều ấp úng muốn gả nữ nhi cho hoàng đế- việc này đúng là đại phú quý nhưng phụ chính đại thần nhìn chằm chằm, bên là thái hậu yên lòng để nữ nhi Minh gia xuất phập cung, bọn là bị mù a?

      tại thái hậu cần ngăn cản Xa Lộc nên cần nữ nhi nhà bọn đẻ củng cố quan hệ, nhưng đến thười điểm cần, nữ nhi là cái gai trong mắt thái hậu và Minh gia, tội gì phải làm bàn đạp sớm muộn cũng bị giẫm?

      Cho nên cuối cùng thái hậu chỉ có thể định Minh Tú.

      Hoàng đế và nữ nhi Minh gia là thanh mai trúc mã, vốn tình cảm rất tốt nên thái hậu lo lắng chuyện này bị hoàng đế bài xích- nhưng bà ngàn tính vạn tính lại tính được năm ngoài hoàng đế biết nghe được từ chỗ nào, đồn Trịnh nương chết có quan hệ với minh gia, Minh Tú, lúc đs bắt đầu lãnh đạm với Minh Tú.

      Việc này thái hậu qua với , nhưng hoàng đế lại luôn bày ra vẻ mặt cá chết, dầu muối ăn- làm cho thái hậu nát tâm.

      Thái hậu nhìn Khánh An đế, trước đó bà qua với - để mở miệng mời Túc vương đến kị xạ trận,

      Khánh An đế hừ lạnh trong lòng, mới ấm ức mở miệng “ mẫu hậu, Lục hoàng thúc, chuyện bắc Cốt xong, trẫm thấy trẫm cần thiết phải ở lại- cũng miễn cho nương lăng gia bị câu thúc, chiều nay Trẫm có khóa kị xạ, vẫn lên lớp tốt hơn- phải lần trước hoàng thúc muốn khảo sát kị xạ của trẫm sao, lát hoàng thúc gặp Lăng thái phi xong có thể đến dạy trẫm chút.”

      Vừa chuyện vừa đứng lên, bên ngoài lăng thái phi cũng dẫn hai vị nương Lăng gia tiến vào.

      Lắng Thái phi và hai vị nương Lăng gia thỉnh an thái hậu và Khánh An đếm thái hậu cho các nàng miễn lễ, cười với lăng thái phi “ Lăng thái phi, nhiều năm nay phải thái phi luôn nhớ thương Lục đệ sao? Chớp mắt vài chục năm..”

      Dáng vẻ tươi cười của thái hậu dần bị vẻ thẫn thờ thay thế.

      Lúc thái hậu , Túc vương mặn nhạt gật đầu với lăng thái phi, Lăng thái phi nhìn Túc vương lại rất kích động, lẩm bẩm “ lục.. lục hoàng tử..” mắt có chút ướt.

      Sau đó nghe được thanh của tiểu hoàng đế “ đều tời bằng cùng kị xạ trận, nhiều người càng náo nhiệt”

      Túc vương cũng muốn đối mặt với biểu lộ kích động của lăng thái phi – từ lớn lên trong thiết huyết, từ khi có kí ức là ngày đêm tập võ, chin tuổi đến đất phong, liền ra trận giết địch, bên người đều là thị vệ lãnh huyết và tướng lĩnh- giỏi về việc đối phó với nước mặt của nữ nhân, huống chi luôn nhìn lòng người, thấy nước mắt và kích động của lăng thái phi, chỉ nhìn thấy dục vọng mà thôi.

      Cho nên kị xạ trận.”

    2. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      @Hằng Lê vâng ạ. truyện này e edit chị ạ
      Hằng Lêsusu thích bài này.

    3. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 5: Sợ chết
      Túc vương lãnh đạm với Lăng thái phi, đối với hai vị nương Lăng gia càng như khí.

      Minh thái hậu thấy thái độ đó rất vui vẻ- bà ta chiêu hiểm này cũng phải muốn để Túc vương cưới nữ nhi Lăng gia, chỉ là muốn thử thôi- đương nhiên nếu Túc vương cưới nữ nhi Lăng gia bà cũng khó chịu- dù sao so với cưới nữ nhi trọng thần trong triều cũng tốt hơn, bà ta điều tra kĩ nhị nương Lăng gia, nhân phẩm bình thường, tướng mạo cũng chỉ thuộc tầm trung, phải nhân tài- nàng ta cũng được Lăng gia tỉ mỉ giáo dưỡng như Minh gia, nhưng tướng mạo lại kém xa, nếu đứng cùng chỗ so được, chứ đừng đến so sánh với Minh Lạc.

      Tâm tình thái hậu tốt nên thần sắc cũng ôn hòa : “ ân, thế cũng tốt. Lăng thái phi, hôm nay mấy đứa cháu của ai gia cũng ở đây, ai gia hiếm khi gặp hai vị nương Lăng gia vào cung, bằng làm theo ý hoàng đế, để hai nàng xem chút, thái phi ở lại bồi ai gia chuyện. công phu kị xạ của Lục đệ nghe là được rèn luyện lưng ngựa ở thảo nguyên và đại mạc, người bắc Cốt và Tây Vực nghe danh sợ mất mật, nay mọi người có cơ hội xem đó chính là việc cầu chưa chắc được.”

      Lăng thái phi cũng nhìn ra Túc vương lãnh đạm, trong lòng bà ta rơi lộp bộp, biết có ý gì, lại biểu lộ lãnh đạm trước mặt thái hậu? nhưng vô luận ý của thái hậu là gì, cơ hộ này là chuyện tốt, liền thi lễ với thái hậu, thay hai cháu nhà mẹ đẻ đáp ứng- bà ta sợ thái hậu giở trò với hai cháu kị xạ trận, đến cùng Lăng gia cũng là mẫu tộc của Túc vương, ngồi yên mặc kệ.

      Kỵ Xạ trận.

      Tỷ muội Minh lạc đến kị xạ trận, thế tử Tây Phiền vương- Cảnh hạo bắn cung.

      Tây Phiền vương là phiên vương khác họ được sắc phong từ khi Đại Ngụy khai quốc- tổ tiên Cảnh gia là huynh đệ kết bái với tổ hoàng đế, bồi tổ hoàng đế nam chinh bắc chiến mấy chục năm, lập vô số chiến công, khi ổn định thiên hạ, tổ hoàng đế liền cho đất phong ở Tây Phiền, Tây Phiền giáp Tây Vực, biên cảnh quanh năm bị người Hồ quấy rối, Tây Phiền lâu dài chiến loạn nên người Tây Phiền vương phủ phá lệ dung mãnh.

      Nhưng thế tử mỗi đời của tây Phiền vương phủ lúc 8 tuổi được đưa đến kinh thành, 18 tuổi sau khi kết hôn mới trở về Tây Phiền. Cảnh Hạo năm nay 17 tuổi, nửa năm nữa có thể về Tây Phiền.

      Thư đồng của hoàng đế có mấy vị, có nhị đường huynh của Minh Lạc, Minh Thiệu Án, tôn tử của nội các phụ đại nhân Trịnh Thành Huy- Trịnh Tự- cũng chính là đệ đệ của vị hôn thê trước đây của hoàng đế, còn có mấy người vì gia tộc về phe Xa Lộc và Chu Xương làm phản nên bị vào ngục hoặc lưu đày.

      Vì hoàng đế lớn nên cần tuyển thư đồng, chủ yếu là mấy người kia hoặc phải làm việc, hoặc thái học, chỉ ngẫu nhiên tiến cung tập kị xạ với hoàng đế.

      Từ lúc lên xe ngựa ở Minh Gia, từ lúc chuẩn bị vào cung, Minh lạc luôn nghĩ phương án đối phó với Túc vương.

      Nàng chậm rãi hồi tưởng lại chuyện kiếp trước, Minh gia, hoàng đế, Túc vương, từng khuôn mặt lên trước mặt nàng, mỗi người họ từng tốt với nàng chút giả dối, nhưng đến lúc lại hung ác với nàng hơn người khác, biết lúc bọn họ tốt với nàng thầm đâm nàng bao nhiêu đao.

      Kiếp trước đến lúc chết nàng vẫn nhìn mọi người- cũng phải, ra nàng biết nhưng mực muốn trực tiếp đối mặt, mặt ngoài chính là, ta rất thương ngươi, nhưng đặt trước gia tộc, đại nghiệp, đế vị ngươi phải hi sinh thôi, vì ta thương ngươi như thế nên ngươi phải làm công cụ trong tay chúng ta, được oán hận, nếu ngươi chính là vong ân phụ nghĩa, ngươi phụ tình cảm chúng ta dành cho ngươi.

      khắc nàng bị độc chết, nàng cảm thấy như được giải thoát, bọn nếu từng tình với nàng, những chuyện nàng làm ở kiếp trước coi như trả sạch, nàng còn thiếu nợ bất cứ kẻ nào.

      Cho nên kiếp này dù các ngươi là hư tình hay ý ta đều quan tâm, cũng cần.

      Lúc trước vì sao Túc vương lại muốn cưới nàng?

      Nàng nhìn Cảnh Hạo kéo cung, nhưng chi tiết về lần đầu nàng gặp Túc vương mà nàng muốn nhớ lại lên- ra chuyện này là nàng mở đầu, khó hóa giải.

      Minh Thiệu Án chuyện với mấy muội muội, khi nhìn Minh lạc kinh ngạc nhìn Cảnh Hạo bắn cung khỏi nhíu mày, chuyện trong gia tộc an bài, muốn xảy ra bất trắc.

      liền gọi Minh lạc “ Tam muội, lúc sáng huynh ra ngoài có nghe thân thể muội khó chịu, khá hơn chưa?”

      Minh lạc thu hồi ánh mắt, nhìn án mắt quan tâm của Minh Thiệu Án, gật đầu, giọng tốt hơn nhiều rồi, nhưng hôm nay thể bắn cung với các huynh, miễn làm trò cười cho thiên hạ.”

      Tập tục của đại ngụy rộng mở, thời Đại Ngụy khai quốc hoàng hậu và tổ hoàng đế cùng nhau ra trận, vì vậy nữ nhi của huân quý gia tộc hơn phân nửa đều tập kị xạ từ , Minh gia coi trọng nữ nhi nên coi việc này.

      Minh Thiệu Án nhíu mày, nhưng ôn hòa “ ân, vậy muội ở bên cạnh xem thôi, những chuyện khác cần vội vã.”

      Minh Viện ở bên cạnh nghe được lại vui trong lòng- nàng ta biết Minh lạc từ bỏ.

      Bọn họ chuyện lúc Khánh An đế và Túc vương còn có hai vị nương Lăng gia trước sau cùng đến.

      ra là vì cái này- Cảnh hạo để cung xuống, ánh mắt đảo người Túc vương và mấy vị nương Minh gia, linhc hội gì đó khóe miệng cười lạnh, mà Trịnh Tự cũng hừ lạnh tỏng lòng.

      Đám người hành lễ với Khánh An đế và Túc vương.

      Khánh An đế : “ miễn lễ”, sau đó nhìn Minh Tú giả vờ giả vịt ‘ đoan trang hào phóng’, Minh lạc mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, trong lòng đột nhiên xuất ác ý- biết tâm tư của mẫu hậu, mẫu hậu chính là như vậy, làm bộ làm tịch, ràng muốn nhét nữ nhi Minh gia vào, nhưng vẫn lừa gạt người khác, lấy người khác làm cớ thăm dò, sau đó giẫm lên người khác để đạt được mục đích của mình.

      quay đầu với Túc vương “ Lục hoàng thúc, lúc nãy mẫu hậu đến chuyện vương phi của người, Lục hoàng thúc là tướng quân chinh chiến, mẫu hậu cũng công phu kị xạ là người luyện lưng ngựa, quân man di nghe thấy sợ- trẫm cảm thấy vương phi của Lục hoàng thúc thể là người thường. giữa phu thê nặng nhất là tín nhiệm, trẫm thấy bằng hôm nay tỷ thí trận, xem ai dám đặt táo đầu, để lục hoàng thúc bắn ba mũi tên mà đổi sắc, nhân tài như vậy mới có thể đảm nhận vị trí vương phi của Lục Hoàng thúc, Lục hoàng thúc thấy thế nào?”

      Đám người biến sắc, mấy nữ nhi muốn gả cho Túc vương kinh hãi, mà Minh Thiệu Án và Minh tú sắc mặt càng dễ nhìn.

      Xưa này Minh thiệu Án thương Minh Tú nhất, nghe tiểu hoàng đế như vậy, nhất là câu ‘ giữa phu thê nặng nhất là tín nhiệm’ nếu tâm huyết dâng lên cũng muốn làm như vậy với Minh Túc, tiễn thuật của ( tiểu hoàng đế) thể nào, hoặc ai biết lòng nghĩ như thế nào? Mà Trịnh đại nương chết ở bãi săn! Câu ‘ nặng nhất tín nhiệm” lại mang mấy tầng ý tứ!

      Đề nghị của tiểu hoàng đế rất hoang đường, nhưng giờ phút này vì chuyện liên quan đến bản thân nên ai có thể đứng ra khuyên, huống chi hai năm nay tính tình của tiểu hoàng đế ngày càng thất thường, nếu khuyên nhủ ai biết còn làm ra chuyện gì?

      Mà Cảnh Hạo và Trịnh Tự đều mang tâm tư riêng, đương nhiên chỉ ở bên cạnh xem kịch vui.

      Trong lòng Khánh An đế đắc ý, phải mẫu hậu ám chỉ giúp Lục hoàng thúc thích Minh lạc sao? Hừ, cơ hội này đưa đến, tiếp hay phải xem bản lĩnh của nàng ta.

      Khánh An đế quét mắt nhìn đám người, với Túc vương: “ Lục hoàng thúc, thúc cảm thấy thế nào? Lục hoàng thúc lớn lên ở Tây Ninh, nghe nữ tử tây Ninh kém gì nam tử, chưa chắc thích nhưng nương gió thổi qua cũng ngã ở kinh thành. ra quý nữ trong cũng cũng học kị xạ từ nhưng được trải nghiệm chiến trường, can đảm của các nàng chưa hẳn bằng nữ tử Tây Ninh.”

      đến đây, ánh mắt nhìn hai vị nương Lăng gia, sắc mặt hai người đó như nhìn thấy quỷ, ánh mắt hoàng đế lướt qua, môi Lăng nhị nương nhu như nghĩ muốn thử nhưng lại sợ dễ dàng đáp ứng làm mất mặt.

      Tiểu hoàng đế cười khẽ, ánh mắt chuyển lên người ba tỷ muội Lăng gia- đầu tiên là minh tú sau đó là Minh lạc và Minh Viện.

      Sau khi chuyển vòng giới thiệu với túc vương “ Lục hoàng thúc, vừa rồi vội vàng chưa kịp giới thiệu với thúc, đây là hai vị biểu muội của trẫm, Minh gia tam nương và tứ nương, các nàng từ tập kị xạ, can đảm hơn người, nghĩ đến chắc kém nữ tử Tây Ninh.”

      Sau đó đưa mắt nhìn Minh Lạc và Minh Viện, lộ ra nụ cười ác ý “ Tam biểu muội, tứ biểu muội, xem ra nương Lăng gia dám, bằng các muộ thử chút?”

      Mọi người yên tĩnh.

      Minh lạc cảm thấy tất cả ánh mắt đều rơi người mình, nhất là ánh mắt của Túc vương Triệu Thành- nàng cúi đầu, vậy mà vẫn phát giác ánh mắt , đè người nàng, ép đến nàng thở nổi.

      ra lúc vừa đến, ánh mắt rơi người nàng- nàng rất khẳng định- ánh mắt đó nhìn chằm chằm nàng lâu, từ khi đến, đến khi nàng hành lễ, đến khi tiểu hoàng đế giới thiệu- nhưng vì nàng muốn phát dị thường của mình nên đối mặt với , nên biết ý nghĩ trong mắt của .

      Nàng nhớ đến kiếp trước- kiếp trước tại hôm nay liền ‘ vừa gặp ’ sau đó lâu liền thỉnh mẫu tứ hôn.

      Minh Lạc cắn răng, dù thế nào nàng cứ phá lần tứ hôn này trước.

      Nàng giương mắt liếc nhanh khánh An đế và Túc vương, sau đó cụp mắt, thấp giọng mang theo run rẩy “ bệ hạ, thần nữu dám, tiễn thuật của Túc vương rất tốt nhưng cũng có vạn nhất, bệ hạ thứ lỗi, thần nữ sợ chết.”

      Minh Thiệu An và Minh Tú lập tức biến sắc, dù tiểu hoàng đế đề nghị có bao nhiêu hoang đường, câu trả lời của Minh lạc cũng quá xấu hổ! sau khiếp sợ bọn họ cấp tốc nghĩ cách hòa giải, nhưng lúc này lại nghe được thanh thanh thúy ôn nhu nhưng kiên định “ chuyện vương phi có thể bệ hạ đùa, nhưng bệ hạ so sánh quý nữ kinh thành với nữ tử Tây Ninh, muốn thi can đảm, thần nữ nguyện ý thử lần.”

      Là Minh Viện.

      Gia tộc hướng đến Minh lạc làm Túc vương phi, nhưng chính nàng vừa cự tuyệt, có thể làm gia tộc hổ thẹn, bị người giễu cợt, Minh Viện cảm thấy chuyện nàng ta làm vãn hồi mặt mũi gia tộc, chuyện ắt phải làm, có chỗ nào được.

      Ánh mắt Cảnh hạo nhìn Minh Viện, Minh Lạc, Minh Thiệu Án và Minh tú, chỉ kém cười ra tiếng- từ ra vào cung, với ba tỷ muội Minh gia coi như quen thuộc, tự nhiên biết tính cách của Minh Lạc là như thế nào, nàng biểu như vậy chính là cố ý.
      Kimanh1257, minhminhanhngoc, annie19631 others thích bài này.

    4. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 6: Là nàng
      Mọi người đưa mắt nhìn Minh Viện, chỉ thấy nàng ta hơi ngước khuôn mặt , sắc mặt tái nhợt nhưng ánh mắt kiên định là thường- nàng ta sinh ra cũng có chút diễm lệ, lúc này lại lộ ra tái nhợt và kiên định liền phá lệ động lòng người.

      Sắc mặt Minh Thiệu An khó coi- sao lại xảy ra chuyện này! kinh nghi đưa mắt nhìn Túc vương..

      Ngoài ý muốn, ánh mắt Túc vương lại đặt Minh Viện ‘ động lòng người’.

      Ánh mắt chăm chú nhìn “ thần nữ sợ chết’ Minh Lạc- thực tế, từ khi vào kị xạ trận, lần đầu nhìn thấy Minh Lạc trong lúc lơ đễnh luôn nhìn nàng.

      nghĩ đến Minh gia tam nương lại trưởng thành thành dạng này.

      Minh gia là nhà mẹ đẻ của thái hậu, nhiều năm là ngoại thích có quyền lớn, tình huống của Minh gia Túc vương biết tường tận- huống chi Minh Lạc là nữ nhi của Minh trọng hằng.

      Chỉ là nghĩ đến lại là nàng – ba năm trước, trong trận chiến với Tây Vực, từng bị thương nặng, còn trúng loại bí độc của Tây Vực, hôn mê mấy ngày, trong lúc đó mơ thấy rất nhiều chuyện, chỉ là sau khi giải độc xong tỉnh lại, nhớ được chi tiết mọi chuyện nhưng lại nhớ kĩ nữ nhân, thậm chí từng chi tiết thân mật cũng nhớ.

      nghĩ đó là đồ vật giống như huyễn cổ của Tây Vực, sau khi trúng độc công kích chỗ yếu nhất của con người- nữ nhân kia phải , huyễn tại tâm sinh, chỉ là dựa theo thích mà huyễn hóa thành huyễn tượng.

      luyện là công pháp hệ cấm dục, phải là phải cấm dục mà chỉ là thanh tâm quả dục đột phá dễ hơn, nên bí độc kia công kích vào chính là tình dục.

      Sau khi giải độc, ngẫu nhiên vẫn mơ thấy nữ nhân kí- chỉ nghĩ là di chứng của trúng độc, nhưng đối với thân thể và công phu của mình ảnh hưởng gì nên đặt trong lòng.

      Nhưng bây giờ thấy nữ nhân thân mật với mình trong huyễn cảnh lại đứng sờ sờ trước mặt mình.

      Mà hiển nhiên nàng đối với có chút bình thường- cảm giác được cảm xúc mãnh liệt người nàng, đối với là bối rối, mâu thuẫn, dù nàng cật lực che giấu nhưng lừa được .

      Chuyện này là thế nào? Chuyện mình trúng độc có quan hệ với Minh gia?

      Minh Lạc cảm giác ánh mắt của Túc vương mực dừng người mình- lúc này phải nên chú ý đến tướng mạo và khí độ của Minh Viện sao?

      Nàng muốn gì đó nhưng sợ mọi chuyện càng phức tạp liền cắn răng cúi đầu tỏ vẻ sợ hãi lên tiếng.

      Ngay lúc Minh Lạc nghĩ mình có nên giả bộ vì sợ hãi mà run lên cái hay , Túc vương thu hồi ánh mắt, cũng nhìn Minh Viện mà tùy ý lấy cây cung, sau đó chậm rãi lui lại cách hoàng đế vài bước, thái giấm lập tức dâng lên ba mũi tên, Túc vương nhận, đưa ba mũi tên vào cung, nhắm bia ở phía xa, ba mũi tên bắn ra.

      Mọi người nhìn động tác của , lại nhìn theo hướng ba mũi tên, cuối cùng ngơ ngác nhìn bia ngắm- ba mũi tên xếp thành hình tam giác, cắm vào hồng tâm.

      Mọi người chưa kịp phản ứng Túc vương đưa cung cho thái giám sau đó với tiểu hoàng đế: “ tiễn pháp của thần là để giết người phải để diễn trò, càng ham mê giương cung về phía nữ nhân và hài tử, tỷ thí đó là cần thiết, can đảm, cũng phải thể như vậy, mà lại.”

      nhìn thoáng qua Minh Lạc, thần sắc khó lường, chậm rãi “ có can đảm cự tuyệt làm bia ngắm cho người xa lạ, từ chối cầu vô lý, so với lỗ mãng tin tưởng nam nhân xa lạ càng khẳng định. Bệ hạ, thời gian tới mời người luyện tập, thần có việc trước, cáo từ.”

      Sau đó rời trong ngạc nhiên của mọi người.

      Mặt tiểu hoàng đế đỏ bừng- ba mũi tên kia, lại thêm những lời đó, như tát vào mặt !

      dám bác bỏ mỉnh, còn lời đề nghị của mình là diễn trò, là cầu hoang đường vô lý! Phen bác bỏ này làm cảm thấy, so với bác bỏ của Minh thái hậu, của Xa Lộc lúc trước càng làm khó xử và xấu hổ hơn!

      Nhưng phải có đầu óc nên chỉ gắt gao trừng mắt nhìn bóng lưng Túc vương rời , dù tức giận đến sôi lên cũng cắn răng nuốt xuống.

      Sau đó quay đầu thấy Minh Viện đỏ mặt đến mang tai, mặt đỏ đến muốn ra máu, tiểu hoàng đế tự dưng dâng lên khoái ý, cảm thấy nhục nhã của còn chưa bằng vị này, nhưng vui kéo được mặt nạ của tỷ muội Minh gia xuống.

      Cho nên cười khẩy Minh Viện “ a, lá gan lớn, nhưng đáng tiếc mị nhãn lại bày ra cho người mù nhìn, người ta lĩnh tình, là uổng phí phen tâm cơ.”

      Lại nhìn ‘ có can đảm trực tiếp cự tuyệt” Minh Lạc, trong lòng dân lên ác khí, muốn gì đó để phát tiết. minh lạc để ý đến , giờ phút này nàng vẫn khiếp sợ- sao lại như vậy, vì sao kiếp trước và kiếp này giống nhau, phản ứng cũng khác nhau? Còn bày ra bộ dáng đương nhiên, chém đinh chặt sắt!

      Đến cùng là xảy ra chuyện gì?

      Tiểu hoàng đế nhìn Minh lạc cúi đầu, vừa ‘A’ lên tiếng, bên kia Cảnh hạo lắp tên vào cùng, phảng phất biết tiểu hoàng đế chuẩn bị với Minh Lạc, nhìn bia ngắm “ bệ hạ, thần tập bắn cung từ năm ba tuổi, tập mười mấy năm đứt đoạn, nhưng ba mũi tên cùng xuất phát cũng đạt được trình độ như Túc vương, người nếu thần luyện thêm 5 năm có thẻ đạt được trình độ như Lục hoàng thúc của người?”

      Tâm tư Cảnh Hạo rất sâu, nhưng trong số các thư đồng của tiểu hoàng đế lại là người thẳng tính nhất, đại khái triều quan hệ thị phi của Cảnh Hạo và tiểu hoàng đế là ít nhất nên quan hệ hai người rất tốt.

      Cảnh hạo mở miệng, tiểu hoàng đế liền đặt chú ý lên người , xem như buông tha Minh lạc, cười nhạo Cảnh hạo “ theo trẫm biết, năm Lục hoàng thúc 15 tuổi đạt trình độ này.”

      “ sưu” tiểu hoàng đế vừa xong, mũi tên của Cảnh hạo bay ra ngoài, cắm vào bia biến 3 mũi tên Túc vương bắn thành trung tâm.

      quay đầu giật giật khóe miệng ‘ bệ hạ biết giệt chí khí của thần.”

      xong nhìn Minh lạc trêu chọc “ hoàn toàn chính xác, giữ phu thê nặng nhất là tín nhiệm, nhưng giữa những người xa lạ lại thể đến tín nhiệm. ngương muốn là bia ngắm là lí lẽ hùng hồn, có gì mà sợ chết- coi như ta sợ chết cũng muốn làm bia ngắm của người khác.”

      Nhưng đến đây lại nghĩ đến làm bia để chứng minh ‘ có thể đảm nhận chức Túc vương phi” lại có quan hệ gì với , nhịn được cười thành tiếng.

      Cảnh hạo là thế tử Tây Phiền vương, thư đồng tiểu hoàng đế, thuở nhở ra vào cung, cùng tỷ muội Minh gia coi như quen thuộc, nhưng cũng có giao tình- từ trước đến nay rất lạnh lừng với ba tỷ muội Minh gia.

      Vì theo thể lệ cũ, triều đình ban thưởng cho thế tử Tây Phiền vương quý nữ trong kinh thành làm thế tử phi, hơn phân nửa là công chua hoặc tôn thất nữ ( nữ nhi tôn thất- có dòng dõi hoàng thất), nhưng trước đó hoàng đế còn tuổi, thái hậu cầm quyền, khó có thể ban thưởng nữ nhi Minh gia, nhất là Minh lạc, Minh gia có hai đích nữ, Minh Tú định làm hậu, có thể làm chính phi của cũng chỉ có Minh Lạc, cho nên dù Minh lạc như thiên tiên, trước kia cũng cho nàng sắc mặt tốt.

      Đây là lần đầu chuyện với nàng như vậy.

      Minh Lạc đè xuống cảm xúc khi phản ứng của Túc vương khác với kiếp trước, còn có ánh mắt bình thường của , quay đầu nhìn Cảnh Hạo, miễn cưỡng cười với , kiếp trước hay tại hai người tiếp xúc nhiều, bây giờ những lời này cũng giúp nàng dễ ăn khi về Minh phủ, bị người chỉ trích nhiều- còn lời dễ gây thù hận của Túc vương cũng hơn- chỉ là ước chừng Minh Viện hận nàng hơn.

      Nhưng điều này cũng sao, kiếp trước nàng làm gì cũng bị nàng ta hận muốn nàng biến mất sao.

      Nàng ‘ đa tạ”

      Với Cảnh Hạo đây là lần đầu Minh Lạc cười với , sắc mặt Cảnh hạo thay đổi, run lên, chật vật quay .

      Người ở đây đều là nhân tinhm thấy phản ứng của Cảnh Hạo và Minh Lạc đều có suy nghĩ riêng.

      Trong long Minh Thiệu Án nhanh chóng suy tính- biết mẫu và phụ thân trước đó chưa chắc nghĩ gả Minh lạc cho thế tử Tây Phiền vương- Tây Phiền vương phủ ở phía tây, binh quyền vững chắc, làm thông gia với Tây Phiền vương phủ đối với việc ổn định quyền thế của Minh gia rất có tác dụng. những Tây Phiền lại ở nơi vắng vẻ, thường xuyên có chiến loạn. nếu Minh lạc gả cho Cảnh Hạo, theo ta về Tây Phiền, liền vĩnh viễn có cơ hội gặp lại, xưa nay tổ mẫu thương Minh lạc đồng ý hôn này, lại thêm Cảnh hạo lớn lên trong cung, thường xuyên gặp Minh lạc nhưng theo Minh Thiệu Án quan sát, Cảnh Hạo luôn vô ý với Minh Lạc nên việc này cũng gác xuống.

      Nhưng bây giờ lại huyên náo màn?

      màn này, Túc vương rời , tỷ muội Minh gia cũng có tâm tư ở lại kị xạ trận.

      Minh Tú hành lễ với khánh An đế “ bệ hạ, lúc chúng thần nữ đến bệ hạ, Túc vương và thái hậu nghị , chúng thần nữ tiện quấy rầy nên tránh đến đây, tại bệ hạ và điện hạ đều rời , chúng thần nữ xin phép thỉnh an thái hậu nương nương.”

      Trước đây Minh Tú gọi Minh thái hậu là mẫu, nhưng nàng ta phát khi nàng ta gọi như vậy vui nên sửa lại.

      Khánh An đế hừ , uể oải mang theo giễu cợt “ a, thong thả tiễn.”

      Vẻ ủy khuất chợt lóe mặt Minh Tú, nhưng nàng ta cúi đầu hành lễ, có ai phát thần sắc này cảu nàng ta, lúc ngẩng đầu lên là đích nữ Minh gia- Minh Tú đoan trang kiêu ngạo.

      Từ Thọ cung.

      Chuyện phát sinh ở kị xạ trận tự nhiên được bẩm báo ràng với Minh thái hậu, đầu tiên bà kinh ngạc sau đó buồn bực, hồi lâu mói bình phục, sau đó khẽ với ma ma tâm phúc, cũng là ma ma chưởng - Thu ma ma: “ A Thu, ngươi thấy Túc vương đây là có ý gì?”

      Thu ma ma “ nương nương, nương nương cần ưu tâm, lời đó tuy làm nhục Tứ nương nhưng là thiên vị Tam nương. Nương Nương, lão nô nghe xưa nay Túc vương lãnh huyết vô tình, nếu làm như thế chính là chó ngáp phải ruồi, mà lão nô nghe ánh mắt Túc vương nhìn Tam nương có chút bình thường- người biết, lâu như vậy mà chưa thấy ánh mắt Túc vương dừng lại người nữ tử.”

      đến đây Thu ma ma cười “ ngày thường Tam nương là quốc sắc thiên hương, hùng khó qua ải mĩ nhân là chuyện thường. vị Cảnh thế tử thường ngày lãnh đạm với Tam nương, sợ thích nương, nhưng thời khắc mấu chốt còn phải đứng ra bảo vệ- cũng là tuổi trẻ, tự biết là thích.”

      Minh thái hậu nghe cũng cười ra tiếng, nhưng lại dừng lại thở dài “ ai sợ là sợ cố ý- nếu dễ bị sắc mê hoặc cũng nhiều năm sừng sững bất động.”

      Nếu là trước là nhục Minh Viện,sau lại cự tuyệt Minh Lạc, mặt mũi Minh gia liền bị đùa trong lòng bàn tay.

      Vì phản ứng ngoài dự liệu của Túc vương, cùng với lời của Tây Phiền thế tử, Minh Lạc chuẩn bị kĩ bị thái hậu và gia tộc khiển trách. Nhưng khi tỷ muội các nàng về Từ Thọ cung, Minh thái hậu có chút mệt mỏi nhưng ôn hòa trấn an các nàng. trách ai, cuối cùng giữ Minh Tú lại trong cung, phái người đưa Minh Lạc và Minh Viện về phủ.

      Hành động của thái hậu lần này là trấn an Minh tú, cũng muốn Minh Tú ở lại bồi dưỡng tình cảm với nhi tử, thứ hai là để người nhà điều giải quan hệ của Minh lạc và Minh Viện.

      xe ngựa hồi Minh Phủ.

      “ người thích là tỷ.” Minh Viện nhìn chăm chăm Minh lạc, nặng nề .

      Sau khi lên xe ngựa, nàng ta đợi lâu cũng đợi được Minh lạc lên tiếng, rốt cuộc nàng ta nhịn được phun ra câu.

      Đả kích mà Minh Viện phải nhận phải câu ‘ con làm rất tốt” của thái hậu có thể trấn an, nàng ta vừa thẹn vừa hận, hận thể chết ngay lập tức, thế nhưng lại biết xấu hổ giận chó đánh mèo lên Minh Lạc, nhưng biết thể xông tới phát cáu với Minh Lạc, xe, nàng ta chờ Minh lạc trước để có cớ phát tiết chút, hoặc dò xét Minh lạc, ai biết xảy ra chuyện này mà Minh lạc có thể ngồi xe, câu!

    5. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 7: Chân tướng
      Minh lạc vẫn luôn nghĩ đến chuyện xảy ra với Túc vương, nghe câu đầu đuôi của Minh Viện, nàng ngẩng đầu nhìn nàng ta, thấy nàng ta nhìn mình, mặt biểu lộ thương tâm và ủy khuất, nhưng trong mắt lại là vẻ oán độc dễ phát .

      Minh lạc cười lạnh trong lòng, kiếp trước hai người ‘ tỉ muội tình thâm’ cũng làm giảm suy nghĩ muốn mình chết của nàng ta- có cảm tình, nàng cũng muốn cùng nàng ta lá mặt lá trái, tạo cảnh thái bình giả tạo? còn bằng nể mặt mũi, nàng ta nếu muốn mình trực tiếp chết tốt, tránh khỏi việc mặt thân thiết , dùng tình tỷ muội các kiểu cầu nàng, sau đó lại đâm đao sau lưng- tại nàng căm thù tận xương tủy việc hư tình giả ý.

      Cho nên Minh lạc chỉnh lại thần sắc, chân thành “ việc đó đâu liên quan đến ta? có thích ta hay sao ta quản được? nếu ngươi muốn ta trực tiếp với , bảo thích ta, thích ngươi?”

      “ ngươi, ngươi!” đầu óc Minh Viện ông tiếng, mặt nhưu bị hỏa thiêu, trừng mắt nhìn Minh lạc như thấy quỷ. Nàng ta mở miệng thở hổn hển, chỉ tay vào Minh Lạc “ ngươi, ngươi” nửa ngày chỉ được chữ đó, rặn mãi ra được câu “ ngươi biết xấu hổ!”

      Minh Lạc xùy tiếng, hất tay nàng ta ra, lạnh lùng “ ta chuyện đó liên quan đến ta, mà ngươi còn líu lo ngừng, đến cùng ngươi muốn gì? Hay là muốn ta giúp ngươi cái gì?”

      Sắc mặt Minh Viện lại biến đổi, nàng trừng Minh Viện, sắc măt trầm tĩnh- hoàn toàn giống như biến thành người khác, mặt bốc lửa của nàng ta như bị hất chậu nước đá, xấu hổ giận dữ, oán hận đông lại- cuối cùng nàng ta dần bình tĩnh lại, bên ngoài chưa đến, nàng ta cần khẩn trương nghĩ cách đối phó với đích mẫu, tổ mẫu và phụ thân.

      Minh Viện cúi mặt lên tiếng.

      Minh lạc nhìn bộ dạng này của Minh Viện, ngược lại nghĩ đến việc xé rách mặt lại có hiệu quả tốt như vậy- kiếp trước nàng ít , biết là vì bận tâm thể diện, hay muốn đối phương khó xử, hay chỉ là thói quen, nàng rất ít bỏ vỏ bọc mỹ lệ, gọn gang dứt khoát chuyện.

      Nàng cảm thấy rất thống khoái.

      Nàng nghĩ tình huống tại của mình có gì tốt để bày ra vè hàm súc với người khác- nàng hàm súc, người khác liền nghĩ nàng là đồ đần mà bán đứng nàng.

      Lúc hai người về nhà, Minh lão phu nhân và Minh đại phu nhân nhận được tin thái hậu đưa đến, Minh lão phu nhân trực tiếp gặp hai người mà sau bữa ăn tối mới gọi riêng từng người đến.

      Lão phu nhân gặp Minh viện rồi mới gặp Minh lạc.

      Nữ nhi Minh gia mỹ mạo, gia tộc quản giáo nghiêm ngặt, cho phép tỷ muội cùng coi trọng nam nhân, mặc dù kị xạ trận biểu của Minh Viện là để vớt lại thanh danh của nữ nhi Minh gia, nhưng lại gạt được Minh lão phu nhân và Minh đại phu nhân, huống chi tình huống còn bị Khánh An đế châm chọc để dừng lại.

      Minh Viện vì thoát tội, chỉ có thể lôi chuyện Minh lạc vô ý với Túc vương ra , cũng “ tôn nữ chính xác là kính ngưỡng Túc vương, nhưng tôn nữ biết thân phận của mình, càng ghi nhớ lời tổ mẫu dạy bảo, dám vọng tưởng, chỉ là tam tỷ như vậy, tôn nữ sợ lời kia truyền hủy thanh danh nữ nhi Minh gia, nhất là thanh danh nhị tỷ nên mới xúc động, làm sai.”

      Minh lão phu nhân và Minh đại phu nhân phạt Minh viện như thế nào.

      Lúc này minh lão phu nhân nhìn Minh Lạc quỳ trước mặt, nhất thời biết từ đâu.

      Nhiều năm nay lão phu nhân luôn sủng ái Minh Lạc, mà minh Lạc lại luôn nhu thuận hiểu chuyện, Minh lão phu nhân cơ hồ chưa bào giờ nặng với nàng- huống chi việc hôm nay, dù lời thích đáng nhưng người nào có thể ngờ Túc vương và thế tử của Tây Phiền vương lại phản ứng như vậy. đúng là trời xui đất khiến.

      Thấy Minh lạc quỳ gì, rốt cuộc Minh lão phu nahan thở dài, đưa tay kéo nàng dậy, ngồi bên cạnh “ lạc nha đầu, con muốn gả cho túc vương?”

      Sau phen đối thoại với Minh Viện xe, Minh Lạc tinh tế suy nghĩ phen, liền dự định thẳng với gia tộc liền dứt khoát.

      Nàng gật đầu, rủ mắt xuống “ tổ mẫu, tôn nữ dù kính Túc vương đánh lui Bắc Cốt, bình định loạn đảng, nhưng kính là kính, dù sao cũng là phiên vương, Tây Ninh xa xôi, nếu tôn nữ gả cho phải theo về đất phong- đến lúc đó tôn nữ sợ thể về kinh, tổ mẫu, tôn nữ muốn gả tây Ninh.”

      ra là vì chuyện này- nữ tử trong kinh rất ít nguyện ý lấy chồng xa, tôn nữ có ý này cũng kì quái.

      Tâm tư treo ngược của Minh lão phu nhân để xuống, bà vỗ tay trấn an Minh lạc, “ Lạc tỷ nhi, nếu con vì chuyện này mà thích hôn này cần lo lắng, tổ phụ con , xem túc vương , tạm thời hồi phiên- ra Đại Ngụy phong vương rất nhiều, có phiên nhưng phiên rất nhiều, những vị vương gia đó vẫn ở lại kinh. Năm đó Túc vương phiên vì chút chuyện xưa, này về, tương lai phiên là rất .”

      ( phiên: đất phong)

      đến đây, vì là tâm của thái hậu và Minh gia, nên giọng trầm xuống, sắc mặt ngưng trọng- túc vương về phiên, có thể phải là chuyện tốt với thái hậu và Minh gia.

      Minh Lạc nhìn tổ mẫu của mình, giống như phát sắc mặt bà, thấp giọng “ tổ mẫu, tôn nữ nghe , năm đó Túc vương là bị buộc phiên là vì thân phận của - năm đó mới chính là người chính thống kế vị hoàng vị.. nhưng tổ mẫu, thân phận của vẫn còn đấy, tại lại cầm trọng binh, tôn nữ xem mẫu, hoàng đế biểu ca ở chung luôn cảm thấy quá mức kiêu ngạo, nếu như ở kinh thành thời gian dài, con luôn cảm thấy mẫu thuẫn giứa với mẫu và hoàng đế biểu ca ngày càng lớn- tình huống đó, tôn nữ làm sao có thể gả cho ?”

      Tay Minh lão phu nhân cầm Minh lạc bỗng nhiên nắm chặt, bà nhìn chằm chằm vào mắt Minh Lạc, thấy nàng chỉ lẳng lặng nhìn lại, ánh mắt tinh khiết nghiêm túc, chút lén lút, tay bà từ từ thả lỏng, “ lạc tỷ nhi, chuyện triều đình phức tạp, con cần lo lắng xa. Cái gọi là thân phận chính thống- dù sao cũng từ hai đời trước, nay tôn thất phủ chỉ thừa nhật nhất mạch của biểu ca con. Lần này chịu xuất binh đánh Bắc Cốt, bình định phản loạn, lên thần phục- nếu có ý đồ tốt lúc đó phá thành- bệ hạ xảy ra chuyện, hồi kinh giết phản đảng là đủ. Chi nên con cần lo lắng những chuyện này.”

      Lại thở dài “ nhưng Lạc tỷ nhi, như con , thân phận của tôn quý, tính tình cao ngạo, nếu vô ý với con mẫu con cũng thể mạnh mẽ hạ ý chỉ buộc cưới con. Cho nên việc này chúng ta cứ yên lặng thao dõi biến là được, tổ mẫu với con, nữ tử quan trọng nhất là giữ được tâm của mình, con có thể tỉnh táo trước cũng tốt. nhưng nếu có ý với con. Sợ rằng mẫu con cũng thể trái ý , con biết mẫu con khó xử mà.”

      “ lạc tỷ nhi, hôm nay con cự tuyệt , nhưng thương con, còn ra như thế liền biết vũ dung nhưng tâm địa lương thiện, nếu tương lai con gả cho , chỉ cần lấy nhu đãi là đủ.”

      Minh lạc rời viện của Minh lão phu nhân.

      Minh Lão phu nhân quay đầu nhìn Thừa Ân công Minh lão thái gia từ sau ra “ trước kia ta đánh giá thấp đứa bé này, chỉ coi nàng tâm địa thiện lương, trọng tình, dù thông minh nhưng nặng tình, xưa nay chúng ta lại nuông chiều nàng, nhìn đại cục bằng Minh Tú, tâm ngoan thiện nhẫn bằng Minh Viện, lại nghĩ rằng phải nàng hiểu mà là do chúng ta dẫn đạo thôi- chỉ là, lão thái gia, người cảm thấy vẫn còn thích hợp đưa nàng đến Túc vương phủ sao?”

      Túc vương dẹp phản đảng mà thừa cơ phá thành kéo ngoại tôn khỏi đế vị, danh chính ngôn thuận xưng đế, hoặc là vô tâm với đế vị, hoặc là vì quan tâm đến dân chúng trong kinh thành, đành lòng làm thiên hạ rung chuyển, nếu là cái trước tôn nữ gả cho cũng có vấn đề gì, nếu là cái sau, lại còn chút chuyện xưa, dù tương lai thế nào hơn phân nửa cũng thiện đãi tôn nữ.

      Đây mới là nguyên nhân Minh lão phu nhân đồng ý gả Minh lạc cho Túc vương.

      Minh lão nhìn cửa viện còn bóng người hơn nửa ngảy mới : “ sao, nàng cũng tâm địa nó thiện lương, trọng tình, chỉ cần nó hướng về mẫu nó, hướng về Minh gia liền sao. Con bé thông minh chút khả năng được Túc vương sủng ái lớn hơn chút. Mặc dù chúng ta có thể mượn chuyện xưa ép Túc vương cưới lạc tỷ nhi nhưng thể cam đoan sau này Túc vương coi trọng Lạc tỷ nhi.”

      Mấy ngày sau, Túc vương phủ.

      Triệu Thành về đến vương phủ, quản gia liền bẩm báo có lão phụ nhân tìm gặp, vì bà ta cầm vật cũ của Túc vương, khả năng là vật của Lăng hoàng hậu và Thành Võ đế, liền mời bà ta đợi ở tiền sảnh.

      Triệu thành vừa vào, phụ nhân kia liền quỳ xuống, dâng lên phong thư.

      Là di thư của phụ thân Minh Lạc, Minh Trọng hằng trước khi lâm chung, là bức huyết thư vải lụa, trong thư có gì khác chỉ đem thê tử và hài tử trong bụng thê tử phó thác cho Triệu Thành. tương lai có chuyện gì xin mang thê nhi nữ đến Bắc Cốt, đến trại mồ côi cho ở Tây Ninh mà mấy lần tiếp viện để chiếu cố.

      Lão phụ nhân “lão nô là nhũ mẫu của Minh tướng quân, năm đó tướng quân chiến tử, chỉ có phó tướng của tướng quân liều chết mang phong thư này về. Lão nô biết nguyên do. Minh gia là hoàng thân quốc thích, ngoại gia của bệ hạ, nương còn có tổ phụ tổ mẫu, bá phụ bá mẫu, luôn thương nương, lão nô biết vì sao trước khi lâm chung tướng quân lại muốn giao phó nương cho vương gia, nhưng nghĩ đến chắc là còn có nguyên do vì biết tình hình nên lão nô dám đưa đồ này cho quốc công gia, nay nương bắt đầu chuyện cưới gả, lão nô do dự mãi cuối cùng quyết định mang phong thư này cho vương gia để vương gia định đoạt.”

      Triều Thành vuốt bức thư, sắc mặt cổ quái nhìn thoáng qua phụ nhân,sau đó nhìn ngoài cửa sổ “ ân, bản vương biết, ngươi có thể trở về.”

      ( Lời tác giả: lạp lạp lạp ~ a Lạc, kiếp trước Túc vương cũng vừa thấy với ngươi)
      Kimanh1257, Suuuly, minhminhanhngoc30 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :