☆, Chương 35 Mặc Thanh Thu chết
" ngờ ngươi lại cứu ta ". rời khỏi tửu lâu , Mặc Khanh mang theo Mặc Thanh thu trốn trong ngôi miếu cũ nát , vừa đặt Mặc Thanh Thu xuống , Mặc Khanh liền phun ra ngụm máu tươi .
Mặc Khanh để ý đến Mặc Thanh Thu , ngồi cạnh bên khoang chân lại , dùng nội lực giúp Mặc Thanh Thu tống độc trong thân thể ra ngoài Nhưng thử rất lâu , những độc dược ăn vào xương , có cách nào bức ra , Mặc Khanh thể từ bỏ .
" CHủ nhân , ngươi nhẫn nại chút độc dược tạm thời hại chết người , ta nhất định tìm ra cách giải độc ". Mặc Khanh nhìn Mặc Thanh ở bên cạnh .
" Ngươi sao lại cứu ta ? Ngươi nên để ta chết mới đúng ." Mặc Thanh thu đột nhiên , nhớ lúc đầu , sau khi để mặc khanh rời khỏi Ôn nhã, vì nghe lời của Da lUật độc , dùng cực hình tra khảo Mặc Khanh , ngờ rằng ngày hôm nay Mặc Khanh lại cưu .
" Ta muốn cứu người , nhưng nếu để người chết rồi , Ôn Nhã rất thương tâm ". Mặc Khanh lạnh nhạt .
" Tiểu Nhã ? Nữ nhi thương tâm sao ? Nữ nhi xưa nay cũng chưa từng gọi ta tiếng phụ phân ". Mặc Thanh Thu cười khổ , nạn lần này cũng biết có qua khỏi hay , giờ nghĩ đến Ôn Nhã , cảm thấy vô cùng ân hận.
" Người làm ra những việc gì , người là cha của nàng nhưng làm cho nàng việc gì chưa ? " Mặc Khanh .
" Xem ra ta thực quá hồ đồ , khiến cho nữ nhi của ta ngày càng xa ta hơn , rốt cuộc trả thù , tưởng rằng thỏa mãn rốt cuộc quay đầu lại , lại hại chính bản thân ". Mặc Thanh Thu cười khổ .
" Người những lời này là sao ? Lẽ nào Mặc tàng tạo phản là có người sai khiến ?". Mặc Khanh liền hỏi .
" Ngươi quả nhiên rất ngây thơ , Mặc tàng là sát thủ , đối với bọn ngươi cần phải tốn thời gian dài như vậy mà động thủ , chẳng qua cũng chỉ là đợi ta đến . Loại độc dược này độc dược của tây vực , làm sao mà có thể có được nó , ràng là có người cho , mục đích chính là muốn giết ta ". Mặc Thanh Thu giải thích , ra những lời này trong tim dường như rỉ máu .
" Ý của người là chính Da Luật Độc sai khiến ? Da Luật Độc tại sao lại muốn giết người ?". Mặc Khanh hiểu hỏi .
" Ta cũng biết nguyên nhân vì sao ". Mặc Thanh Thu nhắm mắt lại , tưa hồ cũng muốn thêm chuyện của Da Luật Độc .
" Nhanh ! Nhanh ! Nhanh ! Đem ngôi miếu đổ nát này vật lên hết cho ta , con ruồi cũng được phép bay ra ngoài ". Ngay lúc Mặc Khanh định nghỉ ngơi dưỡng sức , sau đó mới cùng Mặc Thanh thu rời khỏi , bên ngoài liền truyền đến thanh của Mặc tàng , tựa hồ phải chỉ có mình đến đây .
" Ngươi mau , Mặc Tàng chỉ muốn giết ta phải ngươi ". Mặc Thanh Thu , chân tai cũng bị thương , hành động cũng khó , lại bị trúng độc , như phế nhân , nếu giờ mặc khanh còn cứu , nhất định cũng trốn khỏi .
" Ta rồi , ta phải cứu người , ta muốn để tiểu Nhã phải thương tâm ". Mặc Khanh , đem bảo kiếm đứng trước cửa , chỉ chờ người của Mặc Tàng xông vào .
" Hoàng thượng , mật thám đến báo , ở phía tây ngoại thành có nhóm người bao vây ngôi miếu hoang đổ nát ". Hoàng cung Vân đình , vì muốn tìm tun tích của Mặc Thanh thu , nên Vân lâm phái mật thám điều tra , bỏ sót những tin tức lớn nao .
"Hoàng thượng, thám tử đến báo, thành tây có người tụ tập nhân mã vây nhốt gian miếu đổ nát." Vân Đình hoàng cung, vì tìm hiểu Mặc Thanh Thu tin tức, Vân Lâm đem bên người thám tử có thể thả ra ngoài đều thả ra ngoài , lớn tất cả đều cầu bẩm báo.
" tại tin tức cũng chưa có ràng lắm , nhưng chỉ biết là đám người đó là của đại mạc đuổi giết hai người khác trong tình trạng bị thương ". Lý Đức Hải .
" Mang theo cấm vệ quân , mau đến đó ". Vân Lâm đứng lên , cần biết là có phải Mặc Thanh Thu hay , nhưng người đại mạc truy sát người bị thương , chuyện như vậy , làm sao khoanh tay đứng nhìn .
" Mặc Khanh , ta kính trong ngươi là người có tình có nghĩa , chỉ cần ngươi giao mặc thanh thu ra , sau này ta giao cho ngươi chứ quản lý sau ta , ngươi có muốn hay ?" Mặc tàng biết mặc khanh có là có bị trúng độc hay , nhưng trước tiên nên dùng chiêu dụ hoặc , nếu được lập tức xông vào .
" Mặc tàng , ngươi cũng là quản lý sau đại ca , nhưng ngươi lại vô tình giết chết đại ca , vậy ngươi sợ , đến thời điểm đó ta cũng giết ngươi ? ". Mặc Khanh tức giận .
" Mặc khanh , ngươi nhất định chịu ? Mặc Thanh Thu lợi dụng chúng ta giết chết nhiều người , tại sao ngươi còn muốn giúp , rất nhiều huynh đệ thuần phục ta , ngươi sao lại thuận theo ý dân mà làm ?".mặc tàng tức giận .
" Thuận theo ý dân ? Thực nực cười , ta để các ngươi giết chết Mặc Thanh thu ,bất quá cùng chết vậy ". Mặc Khanh cảm thấy buồn cười trước lời của Mặc tàng .
Mặc tàng sắc mặt tái nhợt , nhìn ngôi miếu cũ nát , hướng phía sau phất tay ra hiệu , nhóm chuẩn bị tiễn thủ chờ sẵn , chỉ đợi lệnh của mặc tàng , cho phát xạ tiễn hỏa , mặc khanh nhìn thấy những cung tên lửa bay vào , liền biết đại ổn , trong miếu lại có qua nhiều cỏ khô , khi cháy , phát hỏa lớn , Mặc Khanh cố gắng mang Mặc Thanh Thu ra .
" Mặc Khanh , ngươi cứu được đâu , ta để ngươi trơ mắt nhìn chết trong tay ta ". Mặc Tàng cười to , trong tay bảo kiếm chỉ thẳng hướng về phía Mặc Thanh thu .
" cần phải cứu ta , ngươi mau ! " Mặc Thanh thu , nhưng Mặc Khanh lúc này còn giáo chiến với Mặc tàng , còn Mặc Thanh thu ngừng né tránh công kích từ phía những người khác , hên là nhóm người này võ công rất ít cũng đấu lại Mặc Thanh thu ., bằng Mặc Thanh Thu khó tránh khỏi cái chết .
Mặc Khanh tuy rằng là trúng độc , nhưng độc dược phát tán , qua mấy hiệp , Mặc Khanh liền bị Mặc tàng đáng ngã xuống đất .
" Mặc Khanh , ta muốn giết ngươi ". Mặc tàng , bảo người nắm lấy Mặc Khanh , chính mình cầm trường kiếm thẳng tới Mặc Thanh thu .
" Chủ nhân , xin lỗi ! " Mặc tàng giọng với Mặc Thanh thu .
" Chờ ! " Đối mặt với cái chết , Mặc Thanh Thu lại sợ hãi .
" Ngươi còn điều gì muốn ? " Đại cục định , mặc Tàng cũng vội động thủ .
" mặc Khanh , nếu lại có cơ hội , với tiểu Nhã giúp ta , ta rất hối hận , những việc trước đây ta làm , ta rất hối hận ". Mặc Thanh Thu thống khổ .
" Chủ nhân , người thể chết ! ". Mặc Khánh muốn tránh thoát những người vây bắt mình , nhưng càng giãy dụa , độc tố càng lan nhanh , cả người còn khí lực .
" Mặc tàng . Mặc thanh Thu ta đời dũng , quay đầu lại , lại có thể chết ở tay ngươi , quả thực là sỉ nhục ! ". Mặc Thanh Thu , ở mặc tàng chưa kịp chuẩn bị , liền móc cây thủy chủ trong người , nháy mắt đâm vào tim mình .
Đó là cây thủy chủ rất sắc bén , rất hoa mỹ , đây là cây thủy chủ sau khi Da luật Độc trở thành đại mạc vương tặng cho , còn nhớ lời Da Luật Độc , sau này đại mạc ổn định , da luật độc đem đại mạc giao cho Mặc Thanh thu , còn tưởng mình có đồ đệ tốt . Nhưng ngờ ngày hôm nay , lại phải dùng cây thủy chủ này mà tự sát , cũng chính là làm thõa mãn tâm nguyện của Da luật độc .
Chỉ là , đời này , chưa kịp với những người mà thương , những người mà từng tổn thương qua câu xin lỗi , rất muốn nghe nữ nhi của mình gọi tiếng cha! , Mặc thanh Thu vô cùng hối hận , trong lòng thống khổ vô cùng , tâm tư ngày càng mơ hồ .
Mặc Khanh trơ mắt nhìn Mặc Thanh thu tự sát , nhìn trong ánh mắt ông tràn ngập hối hận và sư thống khổ cam lòng , nhưng thể làm gì , chỉ có thể trơ mắt nhìn Mặc Thanh thu tắt thở trước mắt mình .
" Đem xác mang về ". Mặc tàng thăm dò hơi thở của Mặc Thanh Thu , xác định ông chết rồi , liền phân phó .
Lúc này bên ngoài có tiếng vó ngựa vang lên , rất nhanh nhóm người của mặc tàng bị bao vây , đầu nhóm người đến chính là Vân Lâm .
Vân Lâm nhìn thấy Mặc Thanh Thu ngã mặt đất sống hay chết , chỉ thấy Mặc khanh bị bắt , cũng giật mình , hiểu có chuyện gi phát sinh .
" Mặc khanh , ngươi dám ra tay với chủ nhân , ngày hôm nay , ta phải thanh lý môn hộ ! " Mặc tàng con mắt hơi chuyển động , Chuyện của Vân Lâm và Ôn Nhã , cũng biết ít nhiều , kế trước mặt ,chỉ có thể đem tội danh đổ lên người Mặc Khanh , chỉ cần Mặc khanh chết , cũng là chết người đối chứng , Mặc tàng nghĩ nghĩ , đột nhiên la lớn , chưởng đánh vào ngực Mặc khanh , Mặc khanh trực tiếp ngất .
" Đem bọn họ bắt hết cho ta , tên cũng tha ! " Vân Lâm hơi nhướng mày , Mặc Khanh sao lại giết chết Mặc Thanh Thu ? chuyện này khiến hơi bất ngờ .
Bảo vệ mạng sống quan trọng hơn , mặc tàng dám tham chiến , vừa đánh vừa lui , ngay cả thi thể của Mặc Thanh thu cũng mang theo , Mặc khanh cũng bị vứt sang bên , sống hay chết .
Vân Lâm mang theo cấm vệ quân đuổi đánh đến đoạn đường , giết chết mấy tên hắc y nhân ,mãi cho đến nhóm người mặc tàng tiến vào khu náo nhiệt đông người , Vân lâm mới trực tiếp từ bỏ đuổi theo .
Từ đường cũ trở về , Vân Lâm cũng gặp lại Mặc Khanh , thi thể của Mặc Thanh Thu vẫn còn ở đó , nhưng cây thủy chủ người cũng thấy .
" Hoàng thượng , những người này ta nên xử lý thế nào ?" thị vệ bên cạnh hỏi .
" Đem thi thể Mặc Thanh Thu mang về , những thi thể khác đều hỏa táng . Thuận tiện xem xét xung quanh có nhìn thấy Mặc khanh hay , nhất định phải tìm ra ! ". vân Lâm , Vân Lâm muốn xác nhận có phải giết chết Mặc Thanh Thu hay , nhưng bây giờ phải đem thi thể của Mặc Thanh Thu mang về cho mẫu hậu xử trí , còn có Ôn Nhã nữa . biết nàng như thế nào rồi .
☆, Chương 36 trọng thương chạy trốn
Mặc Khanh căn bản ngất , nhưng trong lúc Vân Lâm đuổi theo mặc tàng , đột nhiên hồi phục lai ý thức , nhìn thấy mặc thanh thu chết rồi , vốn định mang thi thể mặc thanh thu , nhưng vì thân thể yếu nên cũng tiện , dưới tình thế cấp bách , Mặc khanh thể làm gì khác hơn là lấy cây thủy chủ người của Mặc Thanh Thu , sau đó liền trốn .
Quả nhiên , Vân lâm sau khi đuổi bắt nhóm người mặc tàng quay về , còn mang theo thi thể của Mặc Thanh Thu , Mặc khanh trốn trong ngôi miếu hoang đổ nát nhìn thấy những thị vệ đem thi thể của những người còn lại hỏa táng , sau đó mới lặng lẽ rời khỏi .
Bởi vì Vân Thành còn giới nghiêm , nên nhóm người mặc tàng cũng trốn ở Vân thành , mặc khanh trọng thương thay đổi bộ y phục , cải trang mao hiểm về phía cổng Vân thành mà . phía trước là quan binh của Vân thành , ai nấy qua cổng cũng đều bị kiểm tra kĩ càng , Mặc Khanh lẩn trốn trong đám người Tây tạng , vất vả lắm mới qua được cổng thành .
Vân thành to lớn , nơi có vạn trượng vách núi , Vân đình hoàng cung cách xa , Mặc Khanh cũng muốn tìm Vân Lâm , nhưng cũng tin Vân lâm , kế trước mắt là nên rời khỏi Vân đình , về đại mạc , mặc tàng vẫn chưa đem tin tức về , trước tiên phải tìm Ôn Nhã , tránh Ôn Nhã để bọn họ lừa nàng .
Mang thi thể mặc thanh thu trở về hoàng cung Vân đình , thái hậu cũng giật nảy mình ,
" Chuyện gì xảy ra ? làm sao chết ? " tuy thái hậu rất hận , nhưng thấy mặc thanh thu chết rồi , thái hậu bỗng nhiên có chút đành lòng .
Vân lâm đem mọi chuyện mình biết kể lại , thái hậu liền bàng hoàng ngã nhào xuống đất .
" Người tốt sống lâu , là người xấu , gieo vạ ngàn năm , sao lại có thể chết dễ dàng như thế cơ chứ ?" Thái hậu đánh vào thi thể của Mặc Thanh Thu , tay cũng dính đầy máu nhưng hay biết .
" Mẫu hậu , người cũng đừng quá thương tâm , bảo trọng thân thể ". vân Lâm đem thái hậu nâng dậy , khuyên nhủ .
" ta thương tâm sao ? Ta làm sao mà thương tâm , ta vui mừng còn chưa kịp , làm sao mà đau lòng đây ?". Thái hậu đẩy vân Lâm ra , sau đó mình cười quay trở về tẩm cung của mình .
" Hoàng thượng , thi thể nên xử lí thế nào ?" Thị vệ nhìn thi thể của Mặc thanh Thu , với Vân Lâm.
" Mang ra ngoài , tìm chỗ đất tốt , chôn cất ." vân lâm phất phất tay , cho lui bọn họ.
Thái hậu sau khi quay trở về tẩm cung của mình , ngồi ngơ ngác cạnh giường , tuy bà rất hận , nhưng chết rồi , bà rất đau lòng . Tuy Mặc Thanh Thu tuy làm ra những chuyện tốt , nhưng dù gì nữa bà là cũng là có lỗi với trước , dù sao bọn họ cũng từng nhau .
tại Mặc Thanh Thu cũng chết , biết tiểu nhã giờ như thế nào , nếu giờ tiểu Nhã có thể quay về Vân Đình hay biết mấy .
Nhưng Mặc Thanh Thu xảy ra chuyện gì ? Tại sao lại cứu bà ? Thái hậu vừa tỉnh dậy liền biết Mặc thanh thu đến cưu bà , nên trong lòng khó hiểu , tâm ngoan thủ lạt như vậy , bà cũng từng phản bội , sao lại đến cứu bà ? nhưng thái y chứng thực đó là , Mặc Thanh thu đến cứu bà .
" Lý Đức Hải , ngươi mau tìm đến Bình vương , với Bình vương nhất định phải tìm Mặc Khanh , việc này e rằng đơn giản như vậy , nhất định chúng ta phải tìm thấy Mặc Khanh trước những tên hắc y nhân kia ". Vân Lâm tới lui , phân phó Lý Đức Hải , Mặc Khanh có động cơ giết mặc Thanh Thu , trong này nhất định còn có chuyện khác .
" Hoàng thượng , việc này có liên quan đến đại mạc chăng ?" Lý Đức Hải suy đoán .
" Đại mạc ? Lẽ nào bọn chúng đấu tranh nội bộ sao ? thể có chuyện đó , tại bọn chúng bị chúng ta đánh tan tác , còn dịp để chúng nổi dậy bên trong ?" Vân Lâm cho rằng bọn họ nổi loạn , nhưng biết tất cả những việc vừa nảy xảy ra là do ai sai khiến .
" Nhưng .."
" tất cả cứ đợi đến khi tìm thấy Mặc Khanh , được phơi bày ". Vân Lâm .
Mặc Khanh tại ở vách đá cheo leo , nhìn xuống phía dưới màu trắng xóa , căn bả nhìn thấy mọi thứ ở phía dưới , Mặc Khanh liền nhặt tảng đá , ném nó xuống , qua chung trà thời gian , mới nghe được tiếng rơi của đá , xem ra vách núi này rất cao .
Mặc Khanh dùng dây thừng quấn đầu quanh người mình , đầu quấn lên thân cây , dọc theo vách núi cẩn thận leo xuống . Đúng như dự liệu , vách núi này cỏ dại mọc đầy , mặc khanh chỉ cần ở vách núi này tìm chổ thân , dưỡng cho tốt vêt thương và mau chóng tìm cách giải độc cơ thể mình .
.....
Ôn Nhã bây giờ cũng biết mình bị nhốt ở trong mật thất bao lâu , nàng mỗi ngày đều ở đây , đơn mình . Mỗi ngày chỉ chờ đợi , Da Luật Độc , chỉ có đến thăm nàng .
Mỗi ngày , Da Luật Độc đều tới thăm nàng , nhưng lần này , Ôn Nhã đợi rất lâu cũng thấy đến , chờ đến sắp nóng ruột , mới thấy mật thất có người mở cửa xuống .
" Ngày hôm nay , phát sinh chuyện , ta tới chậm , Tiểu Nhã trách ta chứ ." Da luật Độc cười khẽ , tay còn cầm ít bánh ngọt kiểu dáng tinh tới , hình như bánh đó đến từ Vân Đình .
"huynh ngày hôm nay tâm tình hình như rất tốt ?". Nhìn thấy bánh ngọt trện tay , Ôn nhã liền nhớ tới cảnh Vân Lâm ngại cực khổ , khó khăn mà mang đến cho nàng những cái bánh ngọt mà tự làm , nàng hề nghĩ ngợi nhiều , liền trực tiếp đón lấy nó , mùi vị này , quả nhiên là sư phụ mới đem về từ Vân đình .
" , ta tâm tình ngày hôm nay rất buồn , muội có muốn biết bên ngoài xảy ra chuyện gì hay ?". Da Luật độc tựa hồ cũng muốn biết Ôn Nhã suy nghĩ việc gì trong lòng , liền hỏi .
" xảy ra chuyện gì ? Có liên quan gì đến ta chứ ?'. Ôn Nhã tuy rằng muốn biết nhưng cũng mạnh miệng thuận theo ý tứ của .
" Sư phụ người xảy ra chuyện lớn rồi ." Da luật độc trưng ta bô mặt đau khổ , Ôn Nhã căn bản ăn say sưa món bánh liền lập tức ngừng lại .Sư phụ xảy ra chuyện gì ?
" Sư phụ đối với ta , ân trọng như núi , ta thể ngăn cản sư phụ đến Vân đình , kết quả khi sư phụ đến hoàng cung bị truy sát , viện binh chúng ta vừa đến cứu tiếp là lúc còn thấy sư phụ nữa , tại người sống hay chết cũng còn chưa biết ". Da luật Độc đau xót . Khi nghe được tin tức này , Ôn Nhã trong đầu liền choáng váng , bánh ngọt tay cũng rơi xuống.
" Huynh biết đùa , ông ta hiểm độc ác , từ thủ đoạn nào , ông ta võ công còn cao hơn người khác mấy phần , những thị vệ đó làm sao có thể tổn thương ông ta ". Ôn Nhã tự an ủi mình , thanh có chút run rẩy , hoang mang hoảng loạn muốn cầm chiếc bánh , nhưng tay run đến nỗi cả chiếc bánh cũng cầm nổi rồi.
" Ta sao lại đùa giỡn chuyện này với muội được , huống hồ chuyện này còn là chuyện có liên quan đến sư phụ , ta tuyệt đối đem sư phụ ra đùa !". Da luật Độc trưng ra dáng vẻ tức giận , ôn Nhã càng ngày càng hoảng , tay luống cuống vội lấy chiếc bánh nhưng kết quả liền đánh rơi tất cả xuống đất.
" đúng ! Huynh là lừa ta , ông ta nhất định sao ! ". Ôn Nhã muốn tin Mặc Thanh thu xảy ra chuyện.
" tại sư phụ tuy có tin tức nhưng có nghĩa là sư phụ xảy ra chuyện ! Đúng ! Sư phụ nhất định có việc gì , chẳng qua sư phụ náo chỗ nào đó mà thôi ." Ôn Nhã .
Da luật Độc đứng cạnh bên nhìn Ôn Nhã tự khuyên nhủ bản thân nàng , trong lòng kỳ thực sớm biết Mặc Thanh thu chết , chỉ là thể mang thi thể về , đó chính là cái mà tiếc nuối nhất . muốn nhìn thấy nàng thương tâm , nhìn thấy nàng khổ sở , muốn cho nàng biết , thiên hạ này chỉ còn mỗi , Da luật độc mới có thể là điểm tựa cho nàng mãi mãi mà thôi.
" Sư phụ đối xử với huynh tốt như vậy , huynh tại sao lại cho người tìm ?." Ôn Nhã quay đầu chỉ trích Da lUật độc.
" Tiểu Nhã , ta nào có phải là loại người vong ân phụ nghĩ , ta phái Mặc Hiên , mặc khanh bọn họ toàn lực cứu viện sư phụ , nàng yên tâm , ta nhất định tìm thấy sư phụ ". Da Luật Độc , ngay thời điểm nàng thương tâm nhất lợi dụng đem nàng cẩn thận ôm vào trong người .
Sư muội quả thực phải là loại người tuyệt tình , mặc dù bề ngoài là hận sư phụ đến thấu xương , nhưng khi nghe đến sống chết của sư phụ , sư muội lập tức lo sợ , chỉ cần cho thêm chút thời gian , nhất định có biện pháp khiến nàng tin rằng sư phụ là chính tay Vân lâm giết chết , sau đó Mặc Khanh là người thứ hai chết tay V ân Lâm , hòn đá trúng hai con chim , sư muội mãi mãi chỉ thuộc về mình , mãi mãi .
" Bệnh của thái hận như thế nào rồi ?" Ôn Nhã đột nhiên hỏi đến . su phụ đến vân đình phải là muốn giết chết thái hậu chứ ?
" Thái hậu nghe tỉnh lại , nhưng cũng biết sức khỏe như thế nào ". Da Luật độc cũng ngac nhiên hiểu vì sao Ôn Nhã lại hỏi đến thái hậu .
" Sư phụ nhất định sao ! " Ôn Nhã đẩy Da Luật Độc ra , nàng biết , trong thiên hạ , sư phụ có y thuật cao minh , sư phụ giúp thái hậu tỉnh lại , công lao của sư phụ rất lớn , vân Lâm làm sao có thể ra tay giết chết người , trong chuyện này chắc chắn có tình .
" Sư muội , nàng đừng quá lo lắng , ta nhất định mau chóng tìm cho ra sư phụ ! ". Da luật độc biết vì sao nàng lại thay đổi thái độ , nhưng vẫn tỏ vẻ khuyên nhủ nàng .
" Ta lo , à phải , cảm ta bánh ngọt mà huynh mang đến ". Ôn Nhã nở nụ cười xinh đẹp , trong lòng có dự tính , lo lắng cũng giúp ích gì , coi như loại chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra .
" Vương , đại tướng quân cầu kiến ! Lúc này thi nữ trong lều vội vàng xuống bẩm báo .
" Đại tướng quân ? tới làm gì ? " Da luật độc buồn bực , đại tướng quân chính là phụ thân của vương hậu , tuy rằng biết vũ gả cho , còn giúp giữ vững vị trí đại mạc vương , nhưng đại tướng quân đối với vẫn có khúc mắc trong lòng , cũng biết , từ sau ngày thành hôn , đại tướng quân cũng chưa từng tới lều trại của , lần này đột nhiên đến tìm , đúng là để trong lòng sinh nghi hoặc .
" Nô tỳ biết , đại tướng quân là chuyện gì ". tỳ nữ cẩn thận hồi đáp
" tiểu nhã , ta trước tiên lên đó xem thế nào , đêm nay trở lại thăm nàng ". Da Luật độc vôi noi vài câu ,sau đó liền rời khỏi mật thất .
Ôn Nhã cũng quản cái gì , trong lòng chỉ muốn mau chóng tìm cách thoát khỏi đây , chỉ có thể giải quyết ân oán của đời trước , chuyện của vận đình với đại mạc mới được giải quyết , nhưng mà nàng vẫn mãi hay biết , muốn giải quyết vấn đề này chỉ có nhân vật đó là Mặc Thanh Thu , nhưng chết rồi .