1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nghinh Phụng Hoàn Triều - Linh Ức (Q3 C18) drop

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      ☆, Chương 30 thái hậu bệnh nặng

      Bị giam trong mật thất nhưng mỗi ngày đều có người mang đủ ba bữa cơm đến cho Ôn Nhã , Da luật Độc quả nhiên có bạc đãi nàng , món ăn đem đến đều là những món sơn hào hải vị , nhưng chỉ có điểm đáng tiếc là , trong cơm nước đều chứa thuốc an thần , sau khi ăn xong , cả người và nội lực đều giảm hẳn . Ôn Nhã cũng phát ra trong cơm lại được cho thuốc , quả nhiên rất cẩn thận trong việc này . có khí lực , đừng là giết chết , liền ngay cả muốn trốn ra khỏi đây cũng đều có khả thi rồi .

      Da Luật Độc cũng thường xuyên xuống thăm nàng , mỗi lần đến thăm cũng là chỉ cùng nàng vài câu rồi liền rời khỏi ,tin tức của nàng bị giam cho đến bây giờ cũng chưa có lộ ra , nàng có từng nghĩ biện pháp hỏi thăm thị nữ canh giữ nàng , nhưng cũng tìm ra cách , nàng giờ chỉ còn nhớ là hình như mình ở đây ít nhất qua bốn ngày rồi .

      ... ......

      Vân đình Vương triều , Vạn thọ cung .

      " Mẫu hậu , thái y có qua , chỉ cần người an tâm nghỉ ngơi , bệnh nhất định tốt lên thôi !". Vân Lâm ở bên cạnh thái hậu bồi .

      Từ lần té xỉu trước , thái hậu thân thể ngày càng yếu , tại chỉ còn đau ốm nằm ở giường bệnh , cũng thể bước chân xuống giường mà , thái y chẩn đoán bệnh người chỉ là do bà lo lắng quá độ , đây là tâm bệnh , Vân Lâm biết , chỉ cần có tin tức Ôn Nhã vô , mới có thể khiến bệnh tình thái hậu tốt hơn , nhưng tại căn bản vẫn chưa tìm ra được nàng .

      " Quả thực là oan nghiệt mà , nếu lúc trước phát sinh loại chuyện đó , tại Ôn Nhã và ngươi cũng cần phải đau khổ như vậy , đều là do bản thân ta sai a ". Mấy ngày nay , thái hậu liện tục nhắc đến chuyện trước kia , bà toàn bộ đều nhận sai , sắc mặt trắng đến còn khí sắc , cả thân người đau ốm suy nhược .

      " Mẫu hậu , việc trước kia phải là lỗi của người , người suy nghĩ thử xem , nếu như năm đó chuyện phát sinh , có huynh muội chúng con , lẽ nào mẫu hậu muốn có huynh muội chúng con sao ?". Vân Cẩm ngồi cạnh bên , nước mắt trực trào , thái hậu giường mấy ngày nay đều là tay nàng chăm sóc , nghe được những lời của thái hậu như vậy , trong lòng khỏi có chút buồn.

      "Cẩm nhi của ta , ngoan , mẫu hậu đương nhiên phải là có ý đó , mẫu hậu từ xưa cho đến giờ vẫn hối hận về việc gả cho phụ hoàng các ngươi , mẫu hậu hối hận chính là , nghe lời phụ hoàng ngươi , giết chết Mặc Thanh Thu , nếu phải vậy phát sinh ra những chuyện như vậy . Ta hiểu rất , rất háo thắng , vì đạt được mục đích chừa thủ đoạn nào , cho dù là nữ nhi thân sinh của , cũng nhất định phải bỏ qua cho nàng ấy ". thái hậu suy yếu .

      " Mẫu hậu , Ôn Nhã nàng ấy sao , người đừng lo lắng nữa , con về Mặc Thanh Thu cứ giao cho hài nhi là được rồi , hài nhi để cho ông ta chịu bất cứ thương tổn nào ". Vân Lâm kiên định .

      " À phải rồi , Lôi Nhi đâu , tại sao mẫu thân nhìn thấy tới ?" Thái hậu đột nhiên hỏi , Vân Lôi tháng trước tỉnh rồi , tuy rằng thái y cần phải tu dưỡng thêm , nhưng chẵng lẽ bà bịnh cũng tới vấn an bà chút sao ?

      " Mẫu hậu , người nên trách nhị ca , nhị ca vừa mới tỉnh lại , biết được Vân đình và đại mạc khai chiến , nên nóng lòng đến xem xét việc rồi ". Vân Cẩm nhìn Vân Lâm chút rồi mới lên tiếng .

      " Cẩm nhi , ngờ con còn biết học dối đó , mẫu hậu già rồi , nhưng mẫu hậu có đến nỗi ngốc đâu ! Chiến ở đại mạc kết thúc , đến thăm mẫu hậu này chút cũng được sao ! ". Thái hậu cả giận , từ Vân Lôi an phận , lớn rồi lại để bà phải hao tâm vì .



      " Mẫu hậu đều là do ta tốt , là ta đem quân vụ giao cho Vân Lôi , cho nên mới có thời gian đến thăm người ". Vân Lâm vội vàng , mặc dù đối với vị đệ đệ này , vân Lâm rất thích , nhưng cũng muốn để mẫu hậu phải thương tâm .

      " Ngươi nữa , cũng cần phải tốt cho , ai tốt ai xấu , trong lòng mẫu hậu đều có cân nhắc ". Thái hậu thở dài , cũng muốn tiếp tục truy cứu nữa, bằng bản thân bà càng phải đau lòng .

      " Hoàng thượng , mật thám đến báo ". Lúc này , Lý Đức Hải lặng lẽ tới , ánh mắt còn nhìn thái hậu cái , vân Lâm hiểu ý , liền đứng dậy hướng về thái hậu cáo từ , rời ly khai .

      " chờ , có phải là mật thám ở đại mạc ". Thái hậu tuy rằng bệnh , nhưng ánh mắt rất tốt , Lý Đức Hải vừa vào khiến gương mặt Vân Lâm biến sắc , bà tất nhiên nhìn thấy .



      " , mẫu hậu , người phải bảo dưỡng thân thể , nhi tử lát trở lại ". Vân Lâm , nhấc chân muốn ra ngoài .

      " Đợi ! Cho truyền mật thám đó vào , ai gia muốn nghe chút tin tức mà mang về ! ". Thái hậu suy yếu , nhưng lời rất kiên định , Vân Lâm đứng ngay tại chỗ , cũng dám bước ra khỏi cửa .

      Lý Đức Hải chỉ biết đưa ánh mắt bất đắc dĩ liếc nhìn Vân lâm , thể làm gì khác hơn là đứng ở bên cạnh , chỉ có thể trách là mật thám đến đúng thời điểm mà thôi .

      " cho ai gia biết hết tất cả những gì ngươi biết , nữa điểm cũng được che giấu , bằng ai gia bắt người tra hỏi ngươi ! ". Mật thám vừa tiến vào , thái hậu gắng gượng khởi thân ngồi dậy , nhìn mật thám .

      " Hồi bẩm hoàng thượng và thái hậu , thuộc hạ có phát ra tung tích của Hoàng hậu nương nương khi nàng trốn thoát , bọn thuộc hạ cũng phái người tiếp ứng cho hoàng hậu nhưng bị giết hại , Còn có , thị nữ cùng hoàng hậu đến đại mạc cũng bị đại mạc vương giết chết ". Mật thám kia quả có che giấu bất cứ tin tức nào , thái hậu sau khi nghe xong , liền bị đả kích lớn , ngất xỉu tại giường .

      Vạn thọ cung lại lần nữa náo loạn tất cả thái y đều đến Vạn thọ cung , mở rất nhiều phương thuốc nhưng thể trị được bệnh cho thái hậu , Vân Lâm buồn bực đến thể mang cả đám thái y ra ngoài chém hết !

      " Ngươi lui ra trước , lát nữa trẫm tính sổ với ngươi ". vân Lâm đối với mật thám quỳ phía dưới lạnh lùng , mật thám vội vã ra ngoài , nếu thái hậu vạn nhất có chuyện gì , bị tru di cửu tộc a !

      " Trẫm ra lệnh cho các ngươi , bất kể các ngươi dùng bao nhiêu phương thuốc , nhất định phải chữa khỏi cho thái hậu , bằng đem đầu đến gặp ta ! ". Nhìn đám thái y chạy tới chạy lui , vân Lâm tức giận .

      " Mẫu hậu sao , ca ca , trước tiên huynh xử lý đại ,mẫu hậu ở đây có muội chăm sóc , nhất định sao đâu ". Vân Cẩm nghẹn ngào , tuy rằng nàng rất muốn khóc nhưng vẫn phải cố kìm nen , nàng phải mạnh mẽ hoàng huynh mới có tâm tình mà lo lắng đại .

      " Cẩm nhi ngoan , nơi này ta liền giao cho muội ". Vân Lâm liêc mắt nhìn thái y ở xung quanh thái hậu , liền vội vàng rời khỏi .

      Thái hậu lúc này hoàn toàn rơi vào bên trong ác mộng , ngày đó , lúc Mặc Thanh Thu rời từng , những lời đó vẫn còn vang vọng bên tai bà , hình bóng của ngừng đuổi theo bà , trong ác mộng , thái hậu trơ mắt nhìn gia cảnh của mình cửa nát nhà tan , chỉ là Vân Lâm chết mà Ôn Nhã cũng chết , nhưng còn chỉ mình bà cứ mãi lẩn trốn , bà biết nên làm thế nào để thoát khỏi bàn tay của .



      Vân Cẩm nắm chặt tay thái hậu , nhìn thấy vẻ mặt bà kinh hoảng thống khổ , trong lòng cũng cuống cả lên . Vào thời điểm tiên hoàng quy tiên , nàng còn rất , hiểu thống khổ của sinh ly tử biệt , bây giờ nhìn thấy mẫu hậu như vậy , Vân Cẩm cuối cùng thấu hiểu ràng nỗi đau này , đau đến nỗi còn muốn sống .

      " Các ngươi còn chần chờ gì ? tại sao còn mau chữa trị cho mẫu hậu ?". Thấy nhóm thái y do dự , vân Cẩm tức giận .

      " Công chúa , phải bọn thuộc hạ vô năng , mà đây là tâm bệnh của thái hậu , tâm bệnh cần tâm dược , cái này cũng thần thể làm gì khác hơn , thỉnh công chúa trách phạt ". Thái y tất cả đều bó tay , bọn họ đều muốn cứu thái hậu nhưng bản thân thái hậu cũng đấu nỗi tâm bệnh bọn họ cũng còn cách nào khác .



      " Các ngươi , các ngươi toàn là quân lang băm thôi ! Hàng năm nhận được bổng lộc của triều đình nhiều như vậy , tại nhờ đến các ngươi , cả ngươi thể , còn gọi là thái y sao ! ". Vân Cẩm nổi giận đùng đùng .



      " Công chúa , chúng thần có thể bảo toàn tính mệnh cho thái hậu , nhưng muốn cho thái hậu tỉnh lại , còn phải xem tạo hóa của thái hậu ". Lão thái y khom người .

      " ta cần quan tâm các ngươi làm gì , nhất định phải cứu cho được mẫu thân , bản công chúa ta với hoàng thượng bố cáo thiên hạ , chiêu danh y , nhất định có người chữa khỏi bệnh cho mẫu hậu ". Vân Cẩm cam lòng .

      Thái y lại bắt đầu nhốn nháo , Vân Cẩm vội nhìn nhóm thái y tới lui chữa trị cho thái hậu , trong lòng nàng hoảng loạn cả lên , cầu trời cao nhất định phải phù hộ cho mẫu hậu nàng bình an vô .

      " Ngươi xác định ở trong doanh trướng có nhìn thấy Ôn Nhã ?". Ở ngự thư phòng Vân Lâm lại lần nữa triệu kiến mật thám kia .

      " Vâng , thuộc hạ tìm hiểu qua , trong doanh trướng của Đại mạc vương cũng nhìn thấy hoàng hậu nương nương " Mật thám đầu đầy mồ hôi lạnh , cẩn trọng bẩm báo .

      " Nếu Ôn Nhã bị Da luật Độc bắt giữ , cách khác , Ôn Nhã rất có thể vẫn còn ở đại mạc , hoặc có khả năng trở về Vân đình ". Vân Lâm lẩm bẩm .



      " Lý Đức hải , ngươi lập tức thông cáo , phác họa chân dung của Ôn Nhã , phàm nếu người nào có manh mối cung cấp được tin tức của nàng đều được tán thưởng ". Vân Lâm phân phó Lý đức hải , sau khi nhận được lệnh Lý đức hải liền vội vã ly khai .



      " Còn ngươi , tiếp tục quay trở về đại mạc tìm kiếm tung tích của Ôn Nhã , được bỏ sót dấu vết nào , về phía doanh trướng của đại mạc vương phải cẩn thận giám sát , cũng có thể tìm thấy Ôn Nhã , nhưng mang nàng ". vân lâm dặn dò mật thám kia . Mật thám thấy hoàng thượng truy cứu tôi của mình nên cũng vội vã rời khỏi ngự thư phòng .



      Trong ngự thư phòng chỉ còn mình Vân Lâm , đau đầu đến vạn phần ngồi ngã tựa ở long y , Vân Lâm cũng vô cùng thẩp thỏm lo lắng .

      Thái hậu bệnh nặng , Ôn Nhã lại tung tích , mấy ngày qua có chợp mắt rồi , trong đầu chỉ toàn là chuyện của thái hậu và Ôn Nhã , nay ngồi xuống ,thực là quá mệt nhọc , ý thức của Vân Lâm cũng bắt đầu mơ hồ , cảm giác hình như có ai đó vào , Vân lâm còn tưởng là Lý Đức Hải nên cũng để tâm cho lắm .

      Đại mạc hiếm thấy có chút yên tĩnh, tối thiểu là đại mạc vương còn lạm sát người vô tội , mọi người cũng còn lo lắng đề phòng Da luật độc nữa , chỉ có vài người biết được nguyên nhân chính là do đâu .

      Biết Vũ cao hứng nhất chính là đại mạc vương gần đây thường xuyên đến thăm nàng , tuy chỉ là ngồi trò chuyện vài câu lát liền , nhưng trong lòng nàng cũng ngập tràn chờ mong . Đồng thời có chút buồn bực trong lòng , ngoại trừ đến lều vải của nàng những thời gian khác đều ở trong lều của mình , còn cho bất cứ ai đến gần vương trướng , Biết Vũ mơ hồ cảm thấy có chút vấn đề , nhưng Da luật độc có thể đến thăm nàng , nàng rất vui vẻ rồi , nếu giờ nàng cố tình truy ra , nàng có linh cảm , vương nhất định giết nàng !

      " Vương Hậu nàng suy nghĩ gì ?". Da luật Độc nhìn Biết vũ suy nghĩ gì đó , kiên nhẫn hỏi.


      " Hồi bẩm vương , nô tì gần đây nghe được tin tức , Thái hâu của Vạn đình bệnh rất nặng , cũng biết tin tức này có phải là hay ?". biết Vũ , nghĩa phụ đối với tin tức của thái hậu Vân đình là quan tâm nhất , nhưng khi nghe được tin bà bệnh nặng , nghĩa phụ cũng còn bế quan , có chút giống bình thường .

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      ☆, Chương 31 rộng rãi chiêu danh y

      " Thái hậu bệnh nặng sao ? " Da Luật Độc sững sờ , mật thám hình như qua vấn đề này ,nhưng có lẽ quên , ngẫm nghĩ , cũng nên đem tin tức này cho sư phụ mới được , tính toán xong , mặc kệ Vương Hậu , trực tiếp rời khỏi lều vải .

      "Vương Hậu , nô tỳ luôn cảm thấy gần đây Vương rất là lạ , mặc dù thường xuyên đến thăm người , nhưng mỗi lần đều là mất tập trung , chưa vài câu là liền , tựa hồ có gì đó chờ đợi vương , thực rất là khả nghi ". Da Luật Độc đến , chưa tiếng nào liền , Kính hồ bất mãn , nàng phát vương dạo này rất bất thường , Vương hậu khẳng định cũng thấy như thế.

      " Như vậy thế nào đây ? chỉ cần vương có thể đến gặp ta , ta rất vui rồi ". biết Vũ ngoài miệng , nhưng khi nhìn thấy bóng lưng của Da Luật Độc rời khỏi , mặt tràn đầy đơn.

      " Lẽ nào vương hậu hiếu kỳ vì sao vương lại có hành động như thế ? Lẽ nào Vương Hậu cam nguyện nhìn người như vậy , hay là người suy nghĩ chuyện khác ?" Kính hồ , nàng thực đành lòng nhìn thấy Vương Hậu nhìn vương đối xử lạnh nhạt như vậy .

      " Kính hồ ! Ngươi đừng ở đây mà suy nghĩ loạn như thế , ngươi nếu như còn như vậy , ta liền cho ngươi hồi phủ tướng quân ". biết Vũ nghiêm nghị , nàng lo lắng Kính hồ gặp rắc rối .

      " vâng , nô tỳ là được rồi , chẳng qua cũng chỉ là thuận miệng chút thôi mà ". Kính Hồ liền vội vàng , nàng cũng muốn bị đưa về phủ tướng quân.

      " thái hậu bệnh nặng ? nghiêm trọng đến mức nào rồi ? Nghe được tin tức của thái hậu , mặc Thanh thu cũng sững sừng , sau đó mới trưng ra bộ mặt thèm để ý thuận miệng hỏi .

      " Nghe mật thám , thái hậu bất tỉnh ở giường , tất cả những thái y đều thể khiến bà tỉnh lại , hoàng đế của Vân đình bố cáo thiên hạ chiêu mộ danh y tiến cung xem bệnh cho thái hậu " Da Luật Độc vừa vừa quan sát sắc mặt của Mặc Thanh Thu , vừa nãy khi nghe tất cả những thái y trong hoàng cung đều trị được bệnh cho thái hậu mặt của Mặc thanh thu qua tia lo lắng nhưng nhanh chóng bị che giấu.

      " Sao lại có thể như vậy , ta vẫn chua trả được thù , bà ấy vẫn chưa thể chết được , ta muốn tận mắt nhìn thấy toàn gia của bà ấy phải nhà tan cửa nát ! Đau đến muốn sống mà thôi ! ". Mặc thanh thu tàn nhẫn .

      " Vậy sư phụ định làm như thế nào ? " Da luật Độc hỏi, quả nhiên ngoài dự liệu của , chỉ cần thái hậu có chuyện , sư phụ nhất định hành động.

      " Ta phải đến vân đình chuyến , đại mạc liền giao cho ngươi ! ". mặc Thanh thu , liền vội vàng thu thập vài bộ y phục .

      Da Luật Độc nhìn dáng vẻ nôn nóng của mặc Thanh thu , trong lòng khỏi nhịn được cười , chỉ cần Mặc thanh thu rời khỏi đại mạc , vậy đại mạc này chính là của , thời điểm Ôn Nhã và ở bên nhau còn lâu nữa .

      Trong lòng mặc Thanh thu chỉ suy nghĩ đến bệnh tình của thái hậu , nên có chú ý đến thần sắc của Da Luật độc , cùng vài câu , sau đó liền cưỡi ngựa ly khai.

      Nhìn Mặc Thanh thu rời khỏi , khóe miệng của kìm được mà nở nụ cười đắc ý , trong lòng suy nghĩ , sư phụ tốt nhất là mãi mãi ở Vân đình nên quay về nữa , như vậy liền có thể giá họa giáng tội xuống vân đình , để tiểu Nhã còn hi vọng , triệt để thất vọng với vân đình , chỉ có như vậy mới có cơ hội !

      Sau khi dặn dò thị vệ bên ngoài lều vải , Da Luật độc liền tới mật thất nơi giam giữ Ôn Nhã .

      " Tiểu Nhã , ta lại đến gặp nàng đây . " Da Luật Độc vô cùng cao hứng với Ôn Nhã , nhưng Ôn Nhã còn chút khí lực nào để ý đến nữa .

      " ta hôm nay tới là muốn báo cho nàng tin tốt , sau này ta còn có rất nhiều thời gian ở bên cạnh nàng ". Da Luật Độc ngồi bên cạnh Ôn Nhã .

      " Sư phụ rời khỏi đại mạc , có bất kỳ ai có thể cứu nàng ra khỏi đây , hai ta mãi mãi vĩnh viễn ở cùng nhau "". Da Luật Độc , đôi tay muốn ôm lấy Ôn Nhã , nhưng nàng kịp né tránh.

      " Sư phụ rời , ông ta đâu ?". Ôn Nhã lập tức hỏi , Mặc Thanh Thu rồi , vậy cần phải e dè nữa .

      " Đương nhiên là đến Vân đình rồi , ta quên cho nàng biết , nghe đâu thái hậu bệnh rất nặng , sư phụ dường như đành lòng nhìn bà ta chết ! ". Da Luật độc cười cười , hoàn toàn để ý đến thần sắc bi thương gương mặt nàng .

      " Thái hậu làm sao lại bệnh nặng như vậy ? ràng lúc ta rời khỏi , người vẫn rất khỏe mạnh ". Ôn Nhã nhịn nỗi bi thương mà , sau khi tiến vào hoàng cung , bởi vì có bà là chỗ dựa cho nàng , nên nàng mới cả gan làm loạn với Vân Lâm , tuy là thái hậu khiến nàng phải gả cho Vân Lâm nhưng nàng biết thái hậu rất tốt , nàng hi vọng , người tốt như vậy , lại vĩnh viễn biệt ly cõi đời .

      " Sư phụ luôn miệng báo thù , nhưng dưới ánh mắt ta nhìn , ta nghĩ ông vẫn còn rất bà ta , nhưng ông lại vì hận thù che mắt , lòng chỉ muốn báo thù , ha ha ha thực là quá buồn cười ." Da Luật độc , nếu thực hận bà ấy , ông ta cần gì phải ngàn dặm xa xôi đến cứu bà ta chứ ?

      " da Luật Độc , huynh , mau thả ta ra ! " ôn Nhã tức giận trừng mắt nhìn Da luật Độc , nàng thực yên lòng , nàng muốn trở về nhìn thái hậu , nàng muốn cho sư phụ biết để ông đừng làm chuyện gì đó mà hối hận cả đời.
      " Thả nàng ? thể ! ". Da Luật độc nắm cằm của Ôn Nhã , ép buộc nàng đối diện với , " tiểu Nhã , ta thích muội dùng ánh mắt này mà nhìn ta , nếu muốn ta thả muội ra , muội chí ít nên để hận thù ở trong lòng " . Da Luật độc cách lạnh lùng.

      Ánh mắt này của nàng , tại mọi thời khắc đều nhắc nhở , Ôn Nhã chính là hận , mỗi lần nhìn thấy ánh mắt này , Da Luật độc thậm chí muốn đem ánh mắt này bỏ

      " Da Luật Độc , huynh chết được tử tế đâu ",Ôn Nhã hét to , sau đó xoay người nhìn nữa .

      Nàng tại bị giam trong mặt thất tối tăm nhìn thấy được ánh mặt trời , trong khoảng này cái mà nàng nhìn chỉ là , Da Luật Độc , Ôn Nhã thực dám nghĩ đến có ai đó cứu nàng thoát khỏi đâu . Cũng biết Vân lâm có biết nàng bị bắt giữ ? Da Luật Độc giết chết nhóm người của Nguyệt Hồng , mà nàng mỗi ngày phải nhìn , cũng chẳng làm gì được , Ôn Nhã nghĩ nghĩ , nước mắt kìm được trực tràn ra ngoài .

      Da Luật Độc ngồi ở bên cạnh , trước đây tuy rằng nàng có xoay người để ý đến , nhưng lần này nhìn thấy vai của Ôn Nhã run rẩy , liền đứng dậy , vừa vặn có thể nhìn thấy nước mắt mặt nàng trào ra.

      " Nàng , tại sao lại khóc ? Lẽ nào ta đối với nàng như vậy còn chưa đủ sao ? Ôn Nhã , nàng tại sao lại phải đối với ta như vậy ? ". Da Luật Độc trực tiếp ôm nàng vào lòng lớn tiếng hỏi . Ôn Nhã thực khiến quá thất vọng rồi , đối với nàng tốt như vậy , nàng hờ hững với cũng được nhưng tại sao nàng lại vì người khác mà rơi nước mắt .

      " Ta muốn nàng khóc ! Cho dù nàng khóc cũng vô dụng , ta bao giờ để nàng rời khỏi ta , tuyệt đối thể ! ". Da Luật Độc vẫn buông tha Ôn Nhã , dưới cơn nóng giận , đem tất cả mọi thứ trong mật thất đập phá lúc này mới hả được cơn giận của mình .

      " Tiểu Nhã , nàng chờ đó , hai ngày nữa thôi , chúng ta liền gả cho nhau , có được ? Nàng yên tâm , ta nhất định đối tốt với nàng ". Da Luật Độc ánh mắt nóng rực nhìn nàng , hi vọng nàng có thể cười mà gật đầu đáp ứng , nhưng mà Ôn Nhã ngay cả ánh mắt nhìn cũng đều có , nước mắt nàng cứ tuôn rơi , hoàn toàn để vào trong mắt mình .

      " Nàng lời nào cũng sao , chuyện này nhất định thực , ta mau chóng cho người chuẩn bị kĩ càng tân gả y mới cho nàng , tiểu Nhã , lần này có lẽ thể để cho nàng khuôn mặt rạng rỡ tươi cười mà nguyện ý gả cho ta rồi ." Da Luật Độc cố nén lửa giận trong lòng , nhưng cho dù gì , Ôn Nhã từ đầu đến cuối cũng trả lời , Da luật Độc còn cách nào khác , thể làm gì , liền tức giận rời khỏi mật thất.

      Da Luật Độc rồi , Ôn Nhã lúc này mới lên tiếng khóc lớn , nàng xưa nay chưa từng cảm thất mình vô dụng như vậy , rời khỏi những người luôn bảo vệ nàng , nàng mới phát nàng chưa bao giờ tự mình làm được thứ gì ! Đối mặt với nơi tối tăm biết ngày tháng thấy mặt trời , nàng thực biết mình có còn dũng khí mà bước tiế[p hay , hay là phải tiếp tục chờ , chờ người phát ra nàng , chờ người đến cứu nàng đây ?

      Thị nữ trông giữ nàng , nhìn nàng khóc mà cũng cảm thấy nghẹn lòng , tựa hồ cũng muốn đối diện với tiếng khóc của Ôn Nhã ,thị nữ ấy cũng liền rời khỏi.

      Qua rất lâu sau , nàng cũng biết mình khóc nhiều đến mức nào , nhưng cổ họng dường như cảm thấy đau rát , Ôn Nhã lúc này mới đến chiếc giuòng , suy yếu mơ màng , mệt mỏi ngủ thiếp .

      " Vương hậu , nô tỳ phát ra bí mật rất lớn ! ". Trong lều vải , Kính Hồ thở hồng hộc chạy vào .

      " Ngươi phát ra điều gì ? ". biết Vũ liền hỏi .

      " Nô tỳ phát trong doanh trướng của đại mạc vương giấu bí mật gì đó rất là trọng đại ? " Kính Hồ vẻ mặt có chút khuyếch đại , Biết Vũ nhìn thấy lông mày cũng nhăn lại hàng .

      " ta ngươi cần phải tìm hiểu nữa , tại sao ngươi chịu nghe lời ta ? ". Biết Vũ lo lắng , nếu để vương biết Kính hồ lén lút điều tra , dù cho nàng có là Vương Hậu cũng bảo vệ nổi Kính Hồ .

      "Nô tỳ phải cố ý ! Chỉ là vô tình phát ra mà thôi . Vương hậu , người muốn biết vương giấu bí mật gì trong lều sao ?". Kính Hồ vội vàng .

      " Ngươi đến cùng phát ra điều gì ?" Tuy rằng nàng khẳng định bí mật đó gì là tốt đẹp , nếu biết rồi e rằng gặp nguy hiểm , nhưng đây là chuyện có liên quan đến người mà nàng nhất , nàng vẫn nhịn được tò mò trong lòng .

      " Trong doanh trướng của vương khẳng định có cất giấu ai đó ! Nô tỳ tận mắt chứng kiến hai thĩ nữ tiến vào lều trại , nhưng khi nô tỳ lẻn vào , lại còn gặp hai tỳ nữ kia nữa ! Hơn nữa , nô tỳ còn phát , vuông mỗi lần đều vội vàng vào bên trong , sau đó ra lại tức giận đến kỳ lạ ! . Kính hồ đem toàn bộ câu chuyện cho biết vũ nghe .

      " Vương Hậu , người suy nghĩ chuyện gì vậy ? " Kính Hồ tràng , nhưng nhìn lại thấy vương hâu có chút thầt thần lấy làm khó hiểu liền hỏi tới.

      " Ngươi xác định là hai thị nữ kia vào rồi ra nữa ?". Biết Vũ hồi phục tinh thần lại hỏi.

      " Ta khẳng định , ta cũng hỏi qua những thị vệ kia , bọn họ đều thấy , dù cho họ có láo , nhưng tuyệt đối trong lều chắc chắn có vấn đề ! ". Kính Hồ suy nghĩ bừng bừng .

      " Ta nghĩ tới nghĩ lui , người có thể khiến Vương vui vẻ như vậy , cũng chỉ có mình nàng ấy ". Biết Vũ cười khổ .

      " Vương Hậu , chẳng lẽ người bị bắt nhốt đó lại chính là ..? Kính Hồ lập tức phản ứng lại .

      " ta có thể gần như đoán ra , ta còn tưởng vương quên nàng ấy, nhưng ngờ rằng vương sớm đem nàng ấy về bên cạnh ". Biết Vũ cười khổ, vương mỗi ngày đến thăm nàng ra cũng chỉ là cái màn che chắn cho , ha thiệt thòi cho nàng rồi , nàng còn tưởng vương cao hứng với nàng nữa chứ ,quả thực là buồn cười a.

      " Vương Hậu , vậy là .."

      " thôi , ngươi tự mình biết là được rồi ". Khi Kính Hồ định la lên cái tên Ôn Nhã , bị biết Vũ kịp thời ngăn cản , tai vách mạch rừng , nếu truyền tới tai của , bọn họ thảm a.

      " vậy chúng ta nên làm sao bây giờ ?". Kính Hô cuống lên , cứ như vậy , vương hậu làm sao còn có hi vọng ?

      " tìm cơ hội đến mật thất đó nhìn chút ". Biết Vũ suy nghĩ chút liền , bất kể thế nào , nàng cũng muốn nghiệm chứng , nếu đúng là vậy nhất thời nàng trong lòng vô cùng lo âu thấp thỏm , biết nên làm gì mới đúng nữa .

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      ☆, Chương 32 thấy cố nhân

      Lo âu thấp thỏm chỉ có mình Vương Hậu , hoàng cung Vân đình lòng người càng hoang mang bàng hoàng .

      " nhiều ngày như vậy , thái hậu vẫn chưa có tỉnh lại , lẽ nào bệnh của thái hậu , chúng ta phải thực bó tay hay sao ?". Bình vương gia cùng Bình vương phi từ trong Vạn tho cung bước ra , Bình vương phi lo lắng .

      Từ khi Bình vương gia quay về , quan hệ phu thê của họ cũng tốt lên , thậm chí thường thường còn có thể nhìn thấy bọn họ chung với nhau , hạ nhân trong Bình vương phủ đều cảm thấy vui mừng , ông trời quả là có mắt , vương gia nhiều năm thương vương phi cuồng dại đến như vậy rốt cục cũng có hồi báo .

      Hai người tay trong tay đường , liền nhìn thấy phía trước có cãi nhau , chỉ chốc lát sau , nhìn thấy vị thái giám dẫn đám người tới .

      " Bọn họ là ai ? Bình vương phi .

      " Thái hậu có bệnh , toàn bộ thái y trong cung cũng đều bó tay , hoàng thượng hạ lệnh chiêu cáo danh y khắp khiên hạ , tìm kiếm người có thể chữa khỏi bệnh cho thái hậu ". bình vương gia đem vương phi kéo về phía sau mình , chính mình với bình vương phi .

      " Chàng làm gì mà sốt sắng như vậy , chỉ là mấy vị đại phu , chẳng lẽ bọn họ có thể làm thương tổn đến ta sao ?". Nhìn bóng lưng của Bình vương gia , vương phi cảm thấu vô cùng an tâm , nhịn được cười mà .

      " Ta đương nhiên là sợ rồi , ta võ công cao như vậy , những phàm phu tục tử này làm sao có khả năng là đối thủ của ta cơ chứ ?" Bình vương lúng túng .

      " Vậy ..sao chàng lại phải đem ta hộ ở phía sau ?". Nhìn thấy bình vương lúng túng , dĩ nhiên vương phi nổi tâm muốn đùa giỡn chút , liền vài câu bông đùa .

      " Bình vương phi của ta xinh đẹp đến như vậy , nhưng phàm phu tục tử này xứng nhìn thấy nàng ". Nhìn Bình vương phi , bình vương gia suy nghĩ đến mặt đỏ cả lên , bà tựa hồ xưa nay đều chưa nhìn thấy bình vương gia còn có điểm đáng như thế.

      Chính là lúc hai người bọn họ chú ý đến nhóm người kia , bỗng nhiên có bóng người quen thuộc né tránh ánh mắt bà , tuy rằng dánh vẻ thay đổi nhưng thân hình , Bình vương phi tuyệt đối nhìn lầm .

      " uyển Như , nàng nhìn gì vậy ? ". Bình vương gia vừa quay đầu lại , liền thấy bình vương phi thất thần nhìn nơi khác.

      " , có gì cả , ta đột nhiên nhớ còn có chút việc phải làm , muốn quay lại vạn tho cung , hay là chàng về trước ". Bình vương phi , ánh mắt nhưng ngừng nhìn về phương hướng khác.

      " ta muốn cùng nàng có được ?" Bình vương gia nghi hoặc hỏi .

      " cần đâu , ta lát trở lại , chàng về trước ". Bình vương phi , sau đó liền đầuy Bình vương gia cất bước vồi vàng về phía Vạn thọ cung , bình vương gia tuy rằng nghi hoặc nàng nhìn thấy điều gì đó nhưng vẫn là tín nhiệm nàng , cũng nghĩ gì liền rời khỏi hoàng cung.

      " Mặc Thanh Thu , thái hậu bệnh nặng , ngươi còn đến hoàng cung làm gì ? ". Bình vương phi đến bên cạnh đại phu ở phí cuối , nhẽ giọng nghiêm nghị hỏi . Nhưng cũng thèm để ý đến lời của bà

      " Ngươi hại nữ nhi của mình , hại vân đình còn chưa đủ sao ? Giờ ngươi còn muốn hại chết thái hậu sao ?". Bình vương phi liền tiếp .

      Mặc thanh thu lúc này mới nhìn Uyển Như chút , vừa nãy nhìn thấy nàng sau lưng Bình vương gia , còn tưởng bản thân mình nhìn lầm , Uyển Như như thế lại có thể e thẹn ở phía sau lưng của Bình vương , có điều , trải qua nhiều nam như vậy , mọi chuyện cũng có thể thay đổi , đối với tình của Bình vương gia , làm sao nàng thay đổi cơ chứ .

      " Ngươi mau ! Ngươi đến vân đình rốt cuộc là vì cái gì ! Tiểu Nhã tại ở đâu ! ". Bình vương phi nắm lấy tay của Mặc thanh Thu dùng sức lung lay , nếu là trước đây , nàng vẫn còn nhưng từ khi chuyện xảy ra với Ôn Nhã nàng đối với Mặc Thanh Thu còn hi vọng .

      " Tiểu Nhã sao ". Mặc Thanh Thu rốt cục cũng lên tiếng .

      " sao ! Ngươi dựa vào cái gì mà nữ nhi sao ! Ngươi nhẫn tâm đối với ta như vậy ta cũng bỏ qua , nhưng Ôn Nhã là nữ nhi của ngươi , người còn là giọt máu của ngươi , ngươi tại sao có thể ác độc đối xử với nữ nhi của mình như vậy ! " Bình vương phi kìm nén được xúc động trong lòng liền đánh vào người của Mặc Thanh Thu , nếu như vậy có nghĩa tin tức về Ôn Nhã là có , nữ nhi chết hay sống cũng còn chưa biết !

      " Nàng yên tâm , chờ khi ta quay trở về đại mạc , ta nhất định tìm tiểu nhã , đến lúc đó chỉ cần nữ nhi đồng ý , ta cho phép nữ nhi trở về Vân đình ." Mặc Thanh Thu có chút lo lắng .

      " Mặc Thanh Thu , huynh rất là độc ác ! ta để huynh gặp được thái hậu ! Bình vương phi , ngăn cản lối của Mặc Thanh Thu .

      " Tránh ra ! đừng bức ta phải động thủ ". mặc Thanh thu lạnh lùng .

      " Huynh muốn động thủ với ta sao ? Bình vương phi có chút dám tin , " người đâu ! Mau đến đây ! " . Bình vương phi định hô hào cho binh lính đến nhưng đúng lúc Mặc thanh thu điểm huyệt đạo của nàng .

      " Xin lỗi ! Nàng yên tâm , ta giết nàng ấy ! ". Mặc Thanh Thu , đem Bình vương phi nâng lên , phi thân vài cái , đem bình vương phi đặt ở ngự hoa viên trong vườn , chẳng lâu lâu nữa có người phát ra nàng . Dàn xếp Bình vương xong , Mặc Thanh thu liền vội vã hướng vạn thọ cung mà , hảo là hành động nhanh , ở đám đại phu kia tiến vào kịp thời lẻn vào đó .

      Theo thái giám vào trong Vạn thọ cung , măc Thanh thu liếc nhìn màn che mặt , lẳng lặng ở phía sau tấm màn là thái hậu nằm dưỡng bệnh , bên trong Vạn tho cung rất yên tĩnh , mặt mỗi người đều tràn ngập nét bi thương .

      " Các ngươi đều đến bắt mạc cho ngườ , ta chỉ muốn các ngươi làm gì đó để mẫu hậu được tỉnh lại , bản công chúa ta và hoàng thượng nhất định ban thưởng ! ". Vân Cẩm đứng cạnh bên thái hậu lớn , chỉ hi vọng có người có thể cứu được mẫu thân.

      Mặc thanh thu trong lòng lo lắng đợi chờ , mắt thấy thái hậu càng ngày càng gần . Bây giờ thái hậu dáng dấp còn như năm đó nữa , dung mạo thanh xuân mỹ lệ ai sánh bằng trở thành khuôn mặt tiều tụy bất an , nhìn thấy thái hậu , Mặc Thanh thu trong lòng cảm thấy rất là đau lòng .

      Tới thời điểm Mặc Thanh Thu bắt mạc cho thái hậu , tay run run .nhất thời thể đoán ra được bệnh tình của thái hậu .

      " các vị đại phu , thái hậu bệnh gì ?". Sau khi đại phu bắt mạch xong , Vân cẩm thể chờ được nữa liền hỏi .

      Lần này đám đại phu liền xôn xao . bên trong vạn thọ cung giờ như cái chợ bán thức ăn .



      " Chư vị đại phu đều là làm nghề y , chẳng lẹ biết thái hậu cần phải tĩnh dưỡng sau ? Cãi nhau như vậy chỉ càng làm tăng thêm bệnh tình của thái hậu ! ". mặc Thanh thu nhìn được , lúc này mới trầm giọng lên tiếng . Đại phu bên trong van tho cung đối với tiếng của có chút bất mãn , nhưng nhìn đến công chúa cau mày thiếu kiên nhẫn , thể làm gì khác hơn là ngậm miệng giảm thấp lượng .

      " Vị đại phu này , biết là có cách nào chữa khỏi bệnh cho mẫu hậu ta hay ?" Vân Cẩm nhìn thấy Mặc Thanh Thu chỉ trích các đại phu vì thái hậu , nên cũng có chút hảo cảm , liền hỏi .

      " Hồi bẩm công chúa ,thái hậu nương nương sở dĩ té xỉu ngất chủ yếu là vì tâm buồn tích tu gây nên , đây chính là tâm bệnh , cần tâm dược chữa trị , thảo dân có thể mở cho thái hậu thứ dược đó ". Mặc Thanh Thu hơi cúi đầu , cung kính nhưng khiêm tốn , Vân Cẩm công chúa này rất giống dung mạo còn trẻ của thái hậu , nhìn Vân Cẩm , khỏi nhớ lại tình cảm năm xưa .

      " Mở dược ? ý ngươi là mẫu hậu có thể trị khỏi ? ". vân Cẩm cao hứng hỏi , trong cung tất cả thái y đều có phương pháp , nhưng lại có , khiến Vân Cẩm trong lòng vui mừng tả xiết .

      " bệnh của thái hậu là tâm bệnh , muốn chữa nhanh mau khỏi xác thực là rất khó , nhưng ta vẫn có thể khiến thái hậu tỉnh lại , tâm bệnh mới có thể từ từ trị liệu ! ". Mặc Thanh thu .

      " Được , bản công chúa mệnh lệnh cho ngươi lập tức trị liệu cho mẫu hậu , chỉ cần mẫu hậu có thể tỉnh lại , bản công chúa hứa ban tặng ngươi vạn lượng hoàng kim ! ". Vân Cẩm lo lắng nhất việc mẫu hậu chưa có tỉnh lại , giờ mậu hậu có thể tỉnh lại là tốt rồi , còn tâm bệnh , hoành huynh nhất định có thể giúp mẫu hậu chữa khỏi .

      " Thảo dân trước khi tiến cung từng nghe qua tin thái hậu mắc bệnh , cho nên sớm điều chế dược , thỉnh công chúa cho thái hậu uống , quá nửa canh giờ , thái hậu có thể tỉnh lại . Chỉ là dược này có chút phản tác dụng , sau khi thái hâu tỉnh có lẽ cơ thể s uy yếu hơn ". mặc thanh thu , từ trong người láy ra bình sứ bằng ngọc đưa cho vân Cẩm , Vân cẩm có chút chần chờ .

      " Công chúa có thể để người khác thử dược , người bình thường uống nó , cũng chỉ là thân thể hơi suy yếu chút ". mặc Thanh thu đoán ra được vân Cẩm kiêng kỵ , nên thẳng thắn ra vấn đề .

      Rất nhanh , dưới hỗ trơ của thái y , cung nữ thử hàon dược đó , trong lúc thái y canh giữ cung nữ đó người cũng rời khỏi , nửa canh giờ sau , chứng thực thuốc này có vấn đề , Vân Cẩm mới dám đưa cho thái hậu dùng.

      Sau nửa canh giờ, thái hậu quả nhiên tỉnh lại , nhưng còn chưa lại ngất , Vân Cẩm vội vã mời thái y chẩn đáon , nhưng mạch của thái hậu có chuyển biến , hôn mê là do thân thể suy yếu gây ra , vân Cẩm lúc này mới thở phào nhõm .

      " Còn chưa thỉnh giáo vị đại phu đây họ là gì , tên tuổi như thế nào , bản công chúa nhất định cố gắng báo đáp ngươi ". vân Cẩm cảm kích .

      " Công chúa đừng khách khí , lão phu tên chỉ có môt chữ " Mặc ". Nhìn thấy hoàn dược của mìng có hiệu nghiệm với thái hậu lúc này mới thở phào nhõm .

      " Người đâu , bản công chúa muốn thiết yến khoản đãi Mặc đại phu ". vân Cẩm , cho Mặc Thanh thu phản đối , thỉnh mời đến phủ công chúa .

      Hơn canh giờ bị điểm huyệt đạo , bình vương phi trong lòng như lửa đốt , bây giờ mới có người phát ra nàng , huyệt đạo vừa được giải , bình vương phi lập tức tìm Vân lâm . Thời gian rất lâu , biết mặc Thanh thu làm gì thái hậu rồi . Biện phát duy nhất bây giờ là chỉ có Vân lâm mới có thể ngăn cản .

      Vân lâm nhận được tin Mặc Thanh thu cải trang thành đại phu đột nhập vạn thọ cung , trái tim như ngừng đập . hết sức khẩn cấp dặn dò cấm vệ quân đem cửa cung phong tỏa lại , tự mình dẫn cấm vệ quân đến vạn tho cung lùng bắt .

      Nhưng khi đến lại nghe được tin Mặc Thanh thu cứu tỉnh thái hậu , đưa đến phủ công chúa , vân lâm tuy rằng biết đến đây là có mục đích gì , nhưng cũng thể nghi ngờ . vân lâm lập tức mang theo cấm vệ quân đến phủ công chúa , trong lòng nghĩ nghĩ nếu dám ra tay với Vân cẩm , Vận Lâm nhất định đem ngàn đao phanh thây! .

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      ☆, Chương 33 truy sát

      " Có thể được công chúa khoản đãi như vậy , thực thảo dân vạn lần thụ sủng ". Trong phủ công chúa , Mặc Thanh thu cùng vân cảm ngồi trò tuyện .

      " Mặc đại phu lời này khiến cho ta cảm thấy hay , nhờ có mặc đại phu cứu mẫu hậu ta , khoãn đãi này cũng là nên thôi ". vân Cẩm cười , tự mình rót rượu cho mặc thanh thu .

      " nGười và thái hậu rất giống nhau ". Nhìn Vân Cẩm , Mặc Thanh thu đột nhiên .

      ' Đương nhiên rồi , ta là nữ nhi của mẫu hậu mà ". vân Cẩm để ý đến lời hàm ý của , còn tưởng thuận miệng ra.

      " Chỉ tiếc , phụ hoàng ta tạ thế sớm , tay mẫu hậu nuôi lớn huynh muội bọn ta , nay mẫu hậu bệnh nặng , ta lại thể giúp được gì ". Vân Cẩm cảm thán .

      " Xem ra tình cảm của công chúa đối với thái hậu quả thực là rất tốt ". Mặc Thanh Thu cười cười , trong nụ cười có chút cay đắng , nhiều năm qua , nữ nhi và nam nhi của bọn họ lớn lên thành đàn , hạnh phúc mỹ mãn , mà lại bị cừu hận bao phủ hơn hai mươi nam ,thực công bằng .

      " Cảm tình tốt sao , ta vẫn thể giải quyết được khó khăn cho mẫu hậu ". vân cẩm cam lòng , hớp ngụm rượu.

      " công chúa , thảo dân bạo gan hỏi người câu , theo lý mà , thái hậu là người cao quý nhất thiên hạ , vậy có chuyện gì khiến thái hậu lại chịu đả kích lớn như vậy ?". biết nguyên nhân của thái hậu , nhưng vẫn hỏi .

      " Hôm nay cùng Mặc đại phu vừa gặp mà như quen thân từ lâu , ta cho người nghe chút vậy , nhưng thỉnh người nghe xong liền quên ". vân Cẩm thở dài , chuyện xảy ra trong cung , khiến nàng khỏi phiền lòng , lại có chút hảo cảm với Măc Thanh Thu nên Vân Cẩm nhanh chậm đem tình kể lại .

      " ta cảm thấy ông ta căn bản hề mẫu hậu ta , ông ta chỉ lòng cam lòng khi biết mẫu hậu ta phụ hoàng , nếu ông ta , ông ta hẳn là nên chúc phúc cho mẫu hậu ta , cũng là chúc phúc cho mình , như vậy mới là tình chân chính , chứ phải là lựa chọn trả thù , khiến bá tánh vô tội của Vân đình phải chịu tổn thương , hoàng tẩu cũng bị vạ lây , làm thương tổn những người bên cạnh mẫu hậu , nếu ông ta mẫu hậu sau còn khiến bà phải thương tâm như vậy ? Mặc đại phu , ngươi xem , có đúng ?". vân cẩm căn bản nào đâu hay biết thân phận thực của , trái lại chút kiên kị hết cho nghe .

      " như thế hận như thế phải là chuyện thông thường sao ? Người làm sao xác định là người kia mẫu hậu người ?". mặc thanh Thu cầm chặt cái tay trong ly , tự nhận thái hậu đối với rất thương , tuyệt thể ít hơn so với tiên hoàng , làm sao có thể trách Vận cẩm , nhưng mà căn bản nàng sao ?

      "nếu Ông ta mẫu hậu ta , vậy đến thời điểm mà mẫu hậu ta cần ông ta nhất , ông ta ở đâu ?Mậu hậu ta sống trong cung ngày mà như bằng năm ,còn ông ta , ông ta tự do tự tại , ở thời điểm mẫu hậu ta khó khăn nhất , phụ hoàng ta liền xuất , lúc đau khổ nhất cũng chỉ có mỗi phụ hoàng , mẫu hậu lựa chọn phụ hoàng cũng là chuyện đương nhiên ! ". Vân Cẩm tức giận , Mặc Thanh nghe xong cũng còn gì để , năm đó đúng là chính phụ tình nàng , thể ở bên cạnh nàng , bồi nàng lúc khó khăn , vì thế chính đẩy nàng lựa chọn tiên hoàng , có ?

      Cừu hận hơn hai mươi năm qua , Mặc Thanh Thu đột nhiên bị những lời của Vân Cẩm làm dao động , trước đây cũng chưa từng có người với , trách Ôn Nhã được , vì nữ nhi cái gì cũng biết nhưng Da Luật Độc biết tình của ông , nhưng cũng chỉ là trợ giúp ông báo thù , từ xưa tới nay cũng chưa từng có ai cho biết .

      " Mặc Đại phu , thực chuyện này ra cũng tiện cho người , để người nghe những lời ta như vậy , ngại quá ". Thấy Mặc Thanh Thu trầm mặc , vân Cẩm còn tưởng ông ta muốn nghe nàng tâm .

      " Vân cẩm !.... Vân Cẩm! " Mặc Thanh Thu vừa muốn gì đó , nhưng cùng lúc lại truyền đến thanh lo lắng của Vân lâm , Mặc Thanh Thu nghiêng tai lắng nghe , biết được Vân Lâm dắt nhóm cẩm vệ quân đến.

      " Công chúa , thảo dân nhớ tới ở nhà còn có việc , tại hạ xinh cáo từ , phiền đến công chúa nữa ". Mặc Thanh Thu , liền để ý đến Vân Cẩm có từ chối hay , cầm hòm dược ra khoi cửa , nghe bước chân cấm vệ quân càng lúc càng gần , Mặc Thanh Thu liền nhún mũi chân , lướt qua tường , nhảy ra khỏi phủ công chúa .

      " Cẩm nhi , muội sao rồi ? có bị thương tích gì ?". Chạy đến nơi , Vân Lâm liền kéo Vân Cẩm đánh giá lượt.

      " Hoàng huynh , huynh sao vậy ? ta rất khỏe mạnh a ". Vân Cẩm cảm thấy lạ lùng.

      " Muội sao là tốt rồi , muội có biết vị đại phu họ Măc kia chính là Mặc Thanh Thu ! Muội có biết bây giờ ở đâu ?'. Nhìn thấy Vân Cẩm sao , Vân Lâm lúc này mới tạm thời yên lòng.

      " Hoàng huynh , huynh có nhận định sai hay , Mặc đại phu làm sao lại có khả năng là Mặc Thanh Thu cơ chứ , ông ta giúp mẫu hậu tỉnh lại , nếu là Mặc thanh Thu , làm sao cứu mẫu thân ?". vân Cẩm tin , Mặc Thanh Thu lại đột nhiên chạy đến hoàng cung ,còn cứu lấy mẫu hậu , mà nàng mới vừa rồi đem Mặc Thanh thu mắng trước mặt ông ta , ngẫm ngẫm lại , làm sao có thể chứ .

      " Là chính miệng Bình vương phi cho ta , người khác có thể nhìn lầm , nhưng tuyệt đối bình vương phi sai ". Vân lâm giải thích , Vân Cẩm lúc này mới bàng hoàng khó mà tin nổi , chỉ cho Vân Lâm phương hướng Mặc Thanh Thu rời khỏi.

      " nhóm lưu lại bảo vệ công chúa, còn những người khác theo ta ! ". Vân Lâm , hướng theo phương hướng của Mặc Thanh Thu mà đuổi theo.

      Vân Lâm nhất định phải bắt sống ông ta ! Chỉ cần bắt được ông ta , chỉ tâm bệnh của mẫu hậu có thể được giải trừ , mà còn có thể cứu được ôn Nhã , quan trong nhất nếu có ông ta ở trong tay , có thể dùng đó làm điều kiện uy hiếp đại mạc .

      Sau khi Vân Lâm rời khỏi , vân Cẩm cũng tiếp tục ở lại phủ công chúa mà là mang đội cấm vệ quân tới Vạn thọ cung , tại nguy hiểm nhất cũng chính là mẫu hậu .

      ....

      " Mặc Thanh Thu , ngươi còn muốn chạy ! Nể mặt Ôn Nhã , ta giết ngươi !". Xa xa nhìn thấy bóng người của Mặc Thanh Thu , vân Lâm liền hét to.

      Bị đuổi giết , Mặc Thanh thu cảm thấy rất buồn cười , xưa nay cũng chưa từng bị người đuổi giết đến chật vật như vậy , mà tại lại còn bị tên tiểu hoàng đế truy sát nữa chứ . còn cho rằng , Uyển Như sau khi được giải huyệt nhất nhiều gì cũng đến vạn tho cung ngăn cản , ngờ nàng ấy lại tiết lộ thân phận của cho vân Lâm , trong khoảng thời gian chớp nhoáng như vậy , trong lòng dĩ nhiên có chút mất mát , dù sao , Uyển như cũng từng vì vào sinh ra tử vậy mà giờ đây cũng còn đề ý đến sinh tử của nữa.

      " Hoàng thượng , người này khinh công quá lợi hại , nếu còn tiếp tục như vậy , sớm muộn cũng chạy thoát ". thị vệ bên cạnh Vân Lâm lo lắng .

      " Mặc Thanh Thu, nếu ngươi chịu đứng lại , vậy chớ trách ta ra tay hạ thủ lưu tình ". vân Lâm hét lớn , lấy tiễn nõ người , nhắm vào bóng lưng xa xa của Mặc Thanh Thu.

      Tuy rằng Mặc Thanh Thu cảm giác được nguy cơ sắp đến nhưng trong nháy mắt , chân của trân gió lạnh thấu xương bao trùm , toàn bộ bàn chân liền mất tri giác , cả người từ trung rơi xuống .

      Vân Lâm mang theo thị vệ lập tức xông tới , đem Mặc thanh Thu bao vây xung quanh.

      " mặc Thanh thu , tuy rằng ta biết ngươi vì sao lại cứu mẫu hậu ta , nhưng nếu ngươi đến đây rồi , cũng đừng mong nhàng rời khỏi đây ". vân Lâm lạnh nhạt , vung tay lên , tnhững hị vệ bắt đầu đem Mặc Thanh thu bắt lại .

      Chân Mặc Thanh thu bị thương , hành động cũng tiện ,lúc này giao chiến , e bị thương càng nặng .

      " bắt sống là được rồi , đừng để bị thương quá nặng ". Dù sao Mặc Thanh Thu cũng là phụ thân và sư phụ của Ôn Nhã , Vân Lâm cũng muốn lấy tính mệnh của ông ta.

      Có Vân Lâm ở đay , thị vệ cũng dám ra tay quá mạnh , MặC Thanh Thu mắt thấy sắp rơi vào tay của vân Lâm , tình thế cấp bách thổi tiếng huýt sáo .

      " tốc chiến tốc thắng !". Vân Lâm biết Mặc Thanh thu muốn tìm viện binh , liền nhanh chóng đến , giao chiến mấy bận , Mặc Thanh Thu bị bức đến còn sức đánh trả lại , chỉ có thể phòng thân hộ vệ .

      " Chủ nhân cẩn thận ". Ngay ở thời điểm sắp bị bắt giữ , hai cái hắc y nhân từ đâu xông đến , chặn đao tấn công về phía Mặc Thanh Thu .

      " Mặc Khanh , Mặc Hiên ! ". vân Lâm liền nhận ra người đến là ai , Mặc Khanh nhìn Vân Lâm chút , nhưng có lên tiếng , trực tiếp bảo vể Mặc Thanh thu.

      " Hoàng thượng , hôm nay giao chiến tới đây thôi , các người cũng làm gì được bọn ta ,bọn ta cũng giết các người , bằng liền ngưng lại , miễn tổn thương đến người vô tội ". mặc Hiên trong tay cầm trường kiếm .

      " ngờ rằng , Mặc đại nhân cũng có mặt nhân từ như vậy , ta còn tưởng Mặc Hiên ngươi chỉ là tên giết người chớp mắt ". vân lâm cười mỉa , bởi vì bọn họ ám sát , Vân đình chết ít người vô tội , có tư cách gì mà lời như vậy ?

      " ta cần phải nhân từ , nhưng hoàng thượng , người cần ". Mặc Hiên xem thường cười .

      " Hoàng thượng , bọn họ chỉ có ba người , nhân số chúng ta đông hơn , nhất định có thể bắt bọn chúng lại ". thị vệ bên người liền với vân Lâm.

      " cần , tránh ra ! ". Vân Lâm lạnh lùng , còn chưa dám chắc là có thể thắng được hai người bọn họ , Mặc Hiên, Mặc Khanh liên thủ, mấy thị vệ này làm sao có thể bắt được bọn họ cơ chứ .

      " Đa tạ ." Mặc hiên hướng Vân Lâm ôm quyền , Mặc Khanh đỡ Mặc Thanh thu rời .

      " Phải rồi , mặc Khanh , Nhã nhi rất lo lắng cho ngươi , nếu ngươi có thể liên lạc được với nàng ấy , tốt xấu gì cũng cho nàng biết tiếng bình an , miễn cho nàng mong nhớ ". mặc Khanh qua bên người Vân Lâm , liền nghe tiếng , Mặc Khanh cước bộ dừng lại , vẫn gì , tiếp tục về phía trước .

      " bây giờ ta muốn tìm nàng e là rất khó , nàng vì ta mà bất hòa với Da Luật Độc , lựa chọn đào hôn , nàng tại cũng chư biết tung tích , biết là còn sống hay chết ." Thấy Mặc Khanh chút để ý , vân Lâm tiếp tục .

      " nàng ấy sao , ta luôn tin tưởng nàng ấy ". mặc Khanh liền dừng bước , rốt cuộc cũng mở lời . tin nàng , nàng là nữ tử kiên cường , tuyệt đối có chuyện gì xảy ra với nàng ấy .

      Nhìn bóng lưng nhóm người Mặc Thanh Thu rời , Vân Lâm chau mày, tuy cùng Ôn Nhã mối quan hệ có chút ràng , nàng ấy còn để ý tính mạng của mình để cứu , khó hiểu , rốt cuộc tình cảm của nàng dành cho mặc Khanh là như thế nào .

      " Hoàng thượng , người có muốn thuộc hạ lập tức phái binh truy sát ?". Thị vệ bên cạnh hỏi , bọn họ nhiều người như vậy , lại đứng đây trơ mắt nhìn ba người kia đào tẩu sao ?

      " Truy sát ? thể ". vân Lâm .

      " Khởi giá hồi cung , trẫm muốn đến thăm thái hậu xem người như thế nào rồi". vân lâm , liền sau đó cưỡi tuấn mã hướng hoàng cung mà . tất cả thủ vệ cũng dám nhiều lời , lập tức theo sau .

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      ☆, Chương 34 đấu tranh nội bộ

      " Mẫu hậu , người sao chứ ?". trở về vạn thọ cung , nhìn thấy khí sắc của thái hậu khá hơn rất nhiều , vân Lâm liền hỏi .

      " Ai gia tốt hơn nhiều rồi , chỉ là còn chút hoảng loạn , cảm thấy hơi mệt chút thôi ". Thái hậu suy yếu .

      " Thái y ra sao ?". vân lâm hỏi Vân cẩm bên cạnh , chỉ lo sợ thuốc của Mặc Thanh thu có tác dụng phụ .

      " Thái y , mẫu hậu tất cả tôt lên , chỉ là thân thể có chút suy yếu , chúng ta nên mau chóng giải trừ tâm bệnh của người ". Thái hậu vừa tỉnh lại , thái y liền đến chẩn mạch , trải qua lần tổng kiểm tra , cũng phát ra vấn đề gì lạ thường .

      " hoàng huynh , ta nghe người mang binh truy sát mặc đại phu , tại sao vậy ?". vân Cẩm bất mãn , mặc đại phu chửa khỏi bệnh cho thái hậu , hoàng thượng những ban thưởng ngược lại còn truy sát ,loại chuyện này nếu truyền ra bên ngoài , thiên hạ cười chê .

      " Chuyện này muội đừng nên để ý , trẫm tự có lý do của trẫm . mẫu hậu tỉnh lại , muội nên chăm sóc mẫu hậu cẩn thận , chuyện Mặc đại phu để ta xử lý ". Vân Lâm cũng ra thân phận của Mặc Thanh Thu .

      " đến rồi sao , ngờ rằng lại cứu ta ". thời điểm hai người chuyện , trong tay của thái hậu cầm bình sứ mà Mặc thanh thu vô tình lưu lại , nhìn hoa văn bình dược , trong mắt bà tư vị .

      " Nhi thần suýt chút nữa có thể bắt sống ông ta , nhưng nửa đường liền bị chặn lại ". vân lâm

      Thái hậu trả lời , chỉ là lẳng lặng nhìn ngắm bình sứ , bình sứ này nhiều năm qua chưa từng nhìn , vậy mà bà vẫn còn có thể nhận ra nó , nhớ lúc đầu , mặc thanh thu nhờ bà thiết kế mẫu bình , ngờ đến tận bây giờ còn có thể nhìn lại .

      " Mẫu hậu , hoàng huynh , các ngươi gì vậy ?nữ nhi nghe mà hiểu a ! ". vân cẩm buồn bực .

      " liên quan đến muội , chăm sóc mẫu thân cho tốt , ta xử lý chính vụ ". Vân Lâm , cảnh cáo Vân Cẩm được phép hỏi , ngẫm ngẫm lại tấu chương hôm nay cũng chưa thụ lý xong , liền vội vàng rời khỏi .

      Mặc Thanh Thu được Mặc hiên và Mặc Khanh cứu thoát ,bọn họ vào con hẻm , phát hai bên có người , mới tiến vào cửa bên trong con hẻm .

      " Ta nghe , Lý Vận trà lâu bị vân Lâm phong tỏa , vậy tại chúng ta ở đâu ?". Sau khi tiến vào viện , mặc thanh thu mới cất tiếng hỏi .

      " Hồi chủ nhân , gia nghiệp ký vận trà lâu tuy là bị niêm phong , nhưng ở Vân đình chúng ta chỉ có ký vận trà lâu , mà còn những trà lâu khác , chuyện này đệ tử cũng có bẩm báo với Đại mạc vương rồi ." mặc hiên vội giải thích .

      " Thỏ khôn có ba hang , các ngươi làm vậy là rất đúng ". mặc Thanh Thu cũng gây trở ngại cho bọn họ .

      " àh , đúng rồi chủ nhân , người làm sao để hoàng cung truy sát ?". mặc hiên hỏi , biết chủ nhân đáng lẽ ra nên bế quan tu luyện mới đúng làm sao lại đến vân đình còn bị cấm vệ quân truy sát .

      " việc này ra rất dài dòng , các ngươi cần hỏi nhiều , sau khi chữa khỏi thương thế ta rời đại mạc , an bài cho ta gian phòng thanh tinh ". Mặc Thanh thu trả lời nghi vấn của Mặc hiên , phải mau chóng chữa lành vết thương .

      Mà lúc này , những động tĩnh của Mặc thanh thu truyền tới đại mac , khi biết được tin Mặc thanh thu bị thương , Da Luật Độc trong lòng rất mong đợi , nhưng khi biết Mặc Thanh thu bình an vô , trong lòng có chút tiếc nuối .

      " Ngươi đem phong thư này giao cho Mặc tàng , nhớ kỹ , đem đến tận tay giao cho , để cho bất kỳ ai biết được ". Da Luật Độc suy nghĩ hồi , sau đó liền viết mật thư đưa cho mật thám , dặn dò cẩn thận .

      Mọi người vì Mặc Thanh thu mà đến , Mặc Hiên ở tửu lâu để chuẩn bị rượu thịt , triệu tập hết thảy huynh đệ vì mặc thanh thu đón gió tẩy trần .

      " Mặc Khanh , ngươi xem thử Mặc tàng làm sao còn chưa tới , là người trọng yếu nhất trong huynh đệ chúng ta , đến cũng tiện cho chủ nhận ". Trước giờ khai tiệc , Mặc Hiên phát hiên Mặc tàng vẫn chưa đến , thể làm gì là nhờ Mặc Khanh tìm .

      Nếu Mặc Hiên là người dẫn đầu tổ chức sát thủ , nhưng Mặc Tàng kia cũng là nhân vật đáng gờm , nếu hai người bọn họ liên thủ lại , tuyệt đối ai mà dám nghe lời .

      Mặc Tàng bình thương thích ai đến thăm , nên Mặc hiên liền an bài cho sân vườn riêng biệt , đến thời điểm Mặc Khanh đến , viện tử cửa đóng chặt , gõ rất lâu , vẫn chưa nghe thanh trả lời của Mặc Tàng .

      " Chuyện gì ? " Mặc Tàng sắc mặt trầm mở cửa phòng ra , thấy mặc khanh ở trước mặt nơ nụ cười tươi .

      " Tàng đại ca , chủ nhân mở tiệc đón gió tẩy trần , chỉ còn mình đại ca là chưa tới , nên ta đến đây tìm đại ca ". Mặc Khanh , ánh mắt hướng về gian phòng của Mặc Tàng , ràng mặc tàng nãy giờ vẫn còn ở trong phòng , nhưng mà thời gian lâu như vậy cũng ra mở cửa , tựa hồ hình như có điều gì đó thích hợp cho lắm .

      " như vậy chúng ta nên thôi ". Mặc Tàng nhìn thấy Mặc Khanh cứ nhìn vào trong phòng mình , vôi vã đóng cửa lại , kéo mặc khanh về phía vòng khách . Mặc Khanh trong lòng suy nghĩ , Mặc Tàng sao lại có dáng vẻ hoang mang như thế ? Lẽ nào trong phòng có chưa vật gì mà thể nhìn thấy .

      " Mặc tàng , ngươi làm sao lại đến muộn như vậy ? Để chủ nhân chờ ngươi . " Mặc Hiên trách cứ Mặc tàng , ngay lúc Mặc Khanh tìm Mặc tàng , Mặc hiên thỉnh Mặc Thanh Thu đến .

      " thuộc hạ vì chút việc riêng mà làm lỡ giờ của chủ nhân , xin chủ nhân bắt tội ". Mặc Tàng quỳ xuống trước Mặc Thanh thu .

      " sao , phải là chuyện gì lớn , cần giữ lễ tiết , tất cả đều vào chỗ ngồi , miễn để thức ăn đều nguội , ăn vậy ngon ". Mặc Thanh Thu cười , bảo Mặc Tàng an vị .

      " Tạ chủ nhân ". Mặc Tàng sau khi xong , liền ngồi bên cạnh Mặc Thanh Thu .

      "Phải rồi , trong bếp còn có phần canh cá , ta đem nó bưng lên ". Nhìn thức ăn bàn , Mặc Hiên đột nhiên nghĩ còn lại món ăn chưa có lên bàn .

      " Đại ca , vẫn là để ta cho , coi như là trừng phạt ta đến chậm vậy ." Mặc Tàng vội đứng lên , sau đó hướng đường bếp mà .

      " Mặc tàng là người rất tốt , chỉ là thích chuyện , đệ tử còn muốn , nếu đệ tử có chuyện gì xảy ra , liền đem chức thủ lĩnh tổ chức sát thủ giao lại cho . " Mặc Hiên ơ bên cạnh đối với Mặc Thanh Thu .

      " Có chuyện gì cơ chứ , đừng những lời ủ rũ đó ". mặc Thanh thu nhìn mặc hiên .

      Rất nhanh , mâm canh được bưng lên .

      " Chủ nhân , người nên nếm thử món canh cá này , ở đại mạc khó mà có mùi vị giống như ở đây ". Mặc tàng mở miệng mời Mặc Thanh Thu , tay còn tự đưa cho Mặc Thanh Thu chén , thấy chủ nhân cũng ăn qua , những huynh đệ khác lúc này mới dám ăn .

      thể , canh cá quả thực mùi vị rất ngon , tươi mới , trắng mịn , thơm phức . Mặc Thanh Thu vì thích thú mà ăn liền hai bát .

      " Mặc Tàng , ngươi sao lại ăn ?". Nhìn thấy những huynh đệ khác đều ăn canh cá , Mặc nhìn thấy mặc tàng có ăn liền .

      " Ta uống rồi , e rằng cũng giống các ngươi ". Mặc tàng .

      " Ngươi vậy là có ý gì ?' Mặc Hiên , mặc tàng sao lại những lời bất kính như vậy .

      " có ý , ta chỉ là cho thêm ít gia vị vào bát canh , rất nhanh , các ngươi có thể vịnh biệt cõi đời ". Mặc Tàng , những người khác sắc mặt lập tức liền thay đổi .

      " Mặc Tàng ! Ngươi làm gì vậy ? Ngươi muốn hại chết bọn ta sao ?'. Mặc Hiên thể tin nhìn , bọn họ từng là huynh đệ tình thâm , Mặc Tàng sao có thể cư nhiên động thủ với bọn họ ?

      " Đại ca, ngươi cũng ngồi ở vị trí này lâu , dựa vào cái gì ta phải nhượng bộ ngươi , mà dù sao , ngươi cũng giỏi hơn ta cái đầu , ta cam lòng ! ". Mặc Tàng hung tợn .

      Mặc hiên tức giận muốn giao chiến với Mặc Tàng , nhưng thuốc phát huy tác dụng , làm cho các kinh mạch bắt đầu đau đớn , khiến thể nhúch nhích được.

      " Các huynh đệ khác nghe đây , nếu các ngươi muốn sống , đều phải nghe lệnh ta mà làm , ta nhất định cho các ngươi giải dược ". mặc tàng cười gằn , hướng đến chỗ Mặc Thanh thu bị trúng độc mà tới .

      " Sao hả , xem ra bộ dáng của ngươi lúc này , ngươi có phải là ngay cả ta cũng muốn giết ". Mặc Thanh Thu hai tay chăm chú áp lên mặt bàn , nỗ lực cho độc tố chạy loạn trong người .

      " phải ta muốn giết ngài , mà người khác muốn giết ngài ". Mặc tàng cười gằn , " tuy ngài cứu ta , nhưng nhiều năm qua ta cũng dốc sức , bán mạng của mình giết nhiều người cho ngài , tại cũng đủ rồi , giờ ta chỉ cần giết ngài , ta cũng còn lo lắng cuộc sống sau này của ta , vinh hoa phú quý dùng mãi hết ! ". Mặc tàng .

      " Ngươi muốn giết ta , được thôi , nhưng ta muốn biết , ai sai bảo ngươi đến giết ta ! ". Mặc Thanh Thu lúc này tay nổi đầy cả gân xanh , có thể bảo mặc tàng ra tay , chỉ co thể là người đại mạc , mà người có năng lực này , e rằng chỉ có người , nhưng ngờ , cho đến hôm nay , đều xem là con trai ruột của mình , so với nữ nhi có lẽ tình cảm dành cho tên kia còn nhiều hơn , nhưng làm sao lại có thể xuống tay với ông ?

      " Chủ nhân , ta nhớ ngày trước ngươi từng dạy bọn ta , cho dù đối mặt với kẻ sắp chết , cũng nên đem nguyên nhân mà cho , chủ nhân , người quên rồi sao ?". Mặc tàng , sau đó móc cây thủy chủ ra , cây thủy chủ hàng quang lạnh lẽo, giống như phản xạ lại hình dáng vô tình của .

      " Mặc tàng , ngươi chính là súc sinh ! Ngươi nhất định gặp báo ứng !" Mặc Hiên câm hận hét to .

      Nhưng mặc Tàng cũng để y , đem cây thủy chủ hướng về phía Mặc Thanh Thu , ngay lúc Mặc Thanh Thu nản lòng thoái chí , cảm giác rằng sắp tới thời điểm mình sắp chết đột nhiên có bóng người , cứu thoát khỏi kiếp.

      " Mặc Khanh ?" Mặc Tàng nghi hoặc nhìn Mặc khanh , đáng lẽ phải trúng độc mới đúng chứ ?

      " Độc dược của ngươi , tác động đến ta , ta để ngươi tổn thương chủ nhân ,các vị huynh đệ , ta mang chủ nhân trước ". Mặc Khanh , kéo Mặc Thanh Thu phá cửa sổ mà ra , Mặc tàng muốn đuổi theo , nhưng bị mặc hiên và những huynh đệ khác bắt lấy .

      " Các ngươi muốn chết , đừng nên trách ta! ". Mặc tàng , chút do dự ,ra tay với nhóm người Mặc Hiên , nhưng bọn họ có chết cũng chịu buông tay .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :