1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nghịch Thiên Ngự Thú Sư - Thất Nguyệt Điềm (46)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 8: Điểm tối đa

      Edit:Zi
      Quân Mộ Khuynh vội vã tới tổ thi đấu của mình, vừa vào, nàng liền cảm giác bầu khí có gì đó đúng, mọi người đều dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn mình chằm chằm, hận thể đem nàng bầm thây vạn đoạn.

      Nàng quét mắt vòng, phát Bạch Tử Kỳ thuộc tổ này, đều là những người xa lạ, bọn họ đều là những đứa có thiên phú nhất trong nhà, bất quá bọn họ hẳn biết nàng ? Sao lại nhìn nàng như vậy?

      Người nào đó biết, trận thi đấu của Nam Ngưng học viện, vốn là ngày vòng, nhưng vì lần này thời gian cấp bách nên trong vòng hai ngày phải xong tất cả năm vòng, trước kia khi thi xong mỗi vòng đều có thời gian nghỉ ngơi, bọn họ chính là những đấu kỹ sư, có thời điểm nghỉ ngơi nhiều tinh thần lực mới có thể khôi phục được nhiều.

      Quân Mộ Khuynh bước vào khu vực thi đấu, cũng chính là đại biểu cho bắt đầu của trận đấu, tất cả mọi người đều chờ người yếu hơn tiến công, cướp giật dãy số bài trước ngực họ, Quân Mộ Khuynh đứng im tại chỗ, sờ sờ mũi, thi đấu này là loạn a.

      Quân Mộ Khuynh đứng im bên, hai tay khoanh trước ngực, dường như tất cả mọi người đều có nhìn tới nàng, nhao nhao tranh đoạt lẫn nhau.

      Vừa vặn nàng có thời gian quan sát khu vực này, lúc đầu tiến vào, nàng cảm giác được xung quanh có cái gì dao động, hẳn là ai đó dùng đấu kỹ, còn có số người có phụ kiện hỗ trợ, chỉ cần cầm dãy số bài mới có thể tới vòng tiếp, người có dãy số bài tự động bị bắn ra khỏi đấu khu, chính là bị loại.

      Quân Mộ Khuynh khỏi thừa nhận, Nam Ngưng học viện quả là xa hoa, biết tên nhà giàu nào có tài phú đến vậy, thành lập học viện xa hoa như thế này.

      Sáu đạo màu tượng trưng cho sáu loại nguyên tố bay vùn vụt trước mặt Quân Mộ Khuynh, nàng đứng im bên, nàng tin là những người này thấy mình, họ chẳng qua là tìm cơ hội tốt nhất để công kích nàng mà thôi.

      Quân Mộ Khuynh đứng bên cạnh cảm thấy có cảm giác làm ngư ông đắc lợi, như vậy, nàng cũng thể ‘phụ lòng’những người này.

      Ngay lúc Quân Mộ Khuynh cho rằng có phải hay có ai đối phó mình, sáu đạo tia sáng đột nhiên bay tới, trong đó phong đấu kỹ là nhanh nhất, rất tiếc những người này chẳng có ai có thể làm cho nàng bối rối.

      “Hỏa cầu ra!” chỉ thấy nàng tiện tay ném ra quả cầu lửa, quả cầu lửa nhanh chóng bay hướng phong nhận kia, đấu kỹ đụng nhau, phong đấu kỹ lập tức biến mất, hỏa cầu của Quân Mộ Khuynh lại hề giảm chút tốc độ nào, nhanh chóng hướng về phía người phát ra đấu kỹ kia, đỏ rực thân ảnh cũng lướt theo phía sau.

      “A!” thiếu niên kia kêu thảm tiếng, sắc mặt kinh hoàng, ôm ngực bị thương cùng với thẻ bài treo ở cổ.

      “Thời điểm ngươi đánh lén ta, ngươi định thua cuộc.” Thanh lạnh như băng vang lên, thiếu niên chỉ thấy tối sầm cái, thẻ bài chăm chú bảo hộ từ đầu trận tới giờ chẳng biết mất từ lúc nào, chờ đến khi hoàn hồn, bị văng ra khỏi đấu trường, bên tai vẫn còn vang vọng thanh lạnh lẽo kia.

      “Thi đấu thế này đúng là chẳng thú vị chút nào, các ngươi nếu muốn bị thương giao thẻ bài ra đây.” Thân ảnh đỏ rực đứng ngạo nghễ ở giữa trận cướp giật, thanh cuồng vọng khiến mọi người dừng tay trong chốc lát, đến lúc thấy được chủ nhân của thanh kia, trong mắt bọn lóe ra tia tham lam.

      “Tất cả mọi người cùng lên, làm cho nàng thể cuồng ngạo được nữa.” người đột nhiên la lên, Quân Mộ Khuynh lắc lắc đầu, thân thể đột nhiên động, nàng giống như quỷ mị lướt nhanh qua từng người, bước chân kỹ xảo kia ai có thể chạm được vào nàng.

      Quân Mộ Khuynh khẽ nhếch miệng: “Hỏa liên qua lại ngớt!” hoa văn quen thuộc chậm rãi hiên ra dưới chân, ba hành tinh màu lam nhạt bao quanh ngân kiếm, viên ngũ giác lóe quang mang, hỏa liên bay vào trước ngực mỗi người, chờ bọn cúi đầu xem thử chuyện gì xảy ra, người bị văng ra khỏi sàn thi đấu.

      Quân Mộ Khuynh khóe miệng giơ lên, lộ ra nụ cười tự tin, nhìn thẻ bài đầy dưới đất, nàng chậm chạp nhặt từng cái lên, chút sốt ruột.

      Lão sư phụ trách sàn đấu đó đột nhiên trừng lớn hai mắt, lắp bắp: “Này…này, khu vực này chỉ còn lại người!”

      “Cái gì?” tất cả các lão sư có mặt đều dựng đứng lên, tới trước mặt lão sư vừa kia, đây là cầu đá quan sát thi đấu, được làm bằng nguyên liệu đặc thù, có bao nhiêu sân thi đấu là bấy nhiêu quả cầu đá, mỗi cầu đá lên số thí sinh sàn.

      “Người còn lại là ai?” Long Thiên lạnh nhạt , mặt vẫn tươi cười như trước.

      Lão sư kia cúi đầu biết là làm gì, lúc sau, sắc mặt trắng bệch: “Long Thiên đại nhân, là Quân Mộ Khuynh, hơn nữa lông tóc tổn hao chút.” Nàng chính là người thứ hai đạt được điểm tối đa ở vòng . (người đầu tiên hẳn mọi người biết là ai rồi đúng )

      thể nào!” Thượng Quan Cung lảo đảo cái, ngây ngốc ngồi bẹp xuống cái ghế đằng sau.

      Tất cả các lão sư thần tình vô cùng đặc sắc, tất cả đều dám tin, cái ngu ngốc Quân Mộ Khuynh kia lại có bản lĩnh lớn như vậy, đem bốn mươi chín thẻ bài cướp được hết, mà chút thương tổn cũng có.

      Long Thiên hiển nhiên dự được kết quả này, nheo mắt lại, nụ cười mặt càng sâu, tiểu nha đầu quả là rất giống Xích Quân, nhưng hai người họ rốt cuộc có phải là cùng người ?

      Quân Mộ Khuynh cầm bốn mươi chín thẻ bài tay, tới cửa xuất khẩu, đem thẻ bài của mình lấy xuống, quăng lên thạch cảm ứng, cửa thi đấu lập tức mở ra, nàng lắc eo cái, khóe miệng treo lên mạt tiếu ý, ra ngoài.

      Chưa được hai bước, thấy Long Thiên đứng ở vị trí của vòng hai đợi nàng: “Lão đầu, vòng này có bao nhiêu người?” năm mươi người tổ, chỉ cần mười người là có thể tới vòng tiếp, qua năm vòng liên tiếp chỉ lấy ba trăm người.

      “Tiểu nha đầu, việc này ngươi cần lo lắng, sân của vòng đấu loại giống như vòng đầu tiên, ngươi mau chuẩn bị tốt cho vòng kế tiếp này .” Ngay cả ngữ khí cũng giống nhau y đúc, có thể người trước mắt phải Xích Quân hay sao? ngờ tiểu thư vô năng ngu ngốc trong miệng mọi người lại có thiên phú như vậy, lần này Quân gia rất lỗ vốn a.

      Quân Mộ Khuynh liếc Long Thiên cái: “Lão đầu, ngươi ở đây làm gì?” Chờ nàng sao?

      “Khụ khụ.” Long Thiên mặt cứng đờ, nụ cười luôn treo miệng cũng được tự nhiên, “ thi đấu .” xong, Long Thiên xoay người ly khai.

      Lão nhân này…

    2. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 9: Cút ra

      Edit: Zi
      Vòng hai cũng là năm mươi người tổ, bất quá mỗi tổ cuối cùng được lưu lại hai mươi người, vòng hai cách thức thi đấu cũng giống như vòng đầu, cướp được càng nhiều thẻ bài điểm càng cao, bị thương được điểm tối đa, Quân Mộ Khuynh than tiếng thú vị, nhìn nơi so tài vắng vẻ, nàng chỉ có thể là nàng có cố ý đâu.

      Nguyên bản là nàng muốn lưu lại mười chín người nữa, nhưng bọn lại thấy cảm kích, nàng cũng còn cách nào, ra khỏi sân, để ý đến ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Quân Mộ Khuynh mặt vô tình qua, Long Thiên đứng chỗ nhìn nàng tươi cười, nàng nhún vai tỏ vẻ vô tội, hướng về sân bãi của vòng thứ ba.

      Điểm tối đa phải ai cũng có thể lấy được, dù cho vòng có người may mắn được điểm tối đa, vòng hai ít nhiều gì cũng bị thương vài chỗ, điểm càng ngày càng giảm , phải ai cũng biến thái như Quân Mộ Khuynh, có thể liên tiếp lấy được hai lần điểm tối đa.

      Nàng luôn có cảm giác Nam Ngưng học viện có chút là lạ, nhưng lại biết lạ ở đâu, ràng chỉ là sân bãi, nhưng khiến cho nàng có cảm giác bất đồng, sân bãi ở vòng luôn có cỗ áp lực nhàn nhạt, vòng xong trực tiếp tới vòng hai mà có lấy chút thời gian nghỉ ngơi, vòng hai xong chỉ để lại năm trăm người tham gia bán kết, đấu bán kết chỉ còn lại bốn trăm người, cuối cùng chính là thi đấu nhập học, bốn trăm người cướp giật ba trăm vị trí.

      Nhìn khu vực thi kế tiếp, Quân Mộ Khuynh đảo bước nhanh tới, đây là vòng cuối cùng của ngày hôm nay, tiến vào Nam Ngưng học viện đúng là phiền phức, thi đấu tới năm vòng, còn biết có bao nhiêu người tham gia, mặc kệ có bao nhiêu cuối cùng cũng chỉ lấy có ba trăm người, những người còn lại coi như là bi kịch.

      Bước vào nơi so tài, Quân Mộ Khuynh cảm giác được vòng này nhiều người mạnh hơn, những người này đều là cấp bậc đại kỹ sư, cao nhất chính là sáu cấp đại kỹ sư, ở trong mắt người khác năm cấp đại kỹ sư là rất lợi hại rồi, là đối tượng hâm mộ của những người cùng lứa, nhưng ở trong mắt Quân Mộ Khuynh chẳng là cái gì.

      “Ngươi chính là Quân Mộ Khuynh?” thanh khinh thường vang lên trong sân, ba chữ Quân Mộ Khuynh làm ánh mắt mọi người đều tề tụ người nàng.

      “Đúng vậy.”

      “Ha ha… các ngươi biết ? Đây là cái tiểu thư ngu ngốc Quân Mộ Khuynh đấy, người chút nguyên tố lưu động, còn có thể đến tới vòng thứ ba, mọi người xem có nên làm cho nàng ta cút ra khỏi vòng này?” Chỉ thấy người nọ cười đến chảy nước mắt, thiếu chút nữa đứng nổi, cũng thể ngừng cười.

      Mọi người sau khi biết thân phận của Quân Mộ Khuynh, mặt cũng treo lên chế nhạo, ba chữ Quân Mộ Khuynh, ở Thiên đại lục sôi sùng sục, đệ nhất scandal của Quân gia, ai mà biết.

      “Hà Tái, đừng cười nữa.” thiếu niên ở bên cạnh kéo ống tay áo của , lo lắng nhìn Quân Mộ Khuynh.

      “Tiếu Phi, ngươi đừng quản ta, thể cười.” Hà Tái nghe lời khuyến cáo của bạn, trái lại còn cười to hơn.

      Quân Mộ Khuynh chau chau mày, chậm rãi bước đến, bước chân nàng nhàng tiến tới trước mặt Hà Tái, khóe miệng lộ ra mạt tươi cười như có như : “Ta thành toàn cho các ngươi.” Hồng sắc quang mang thoáng qua, Hà Tái chỉ cảm thấy trước ngực nóng rực, dưới chân vừa trượt, bụng bị người ta đá cước, người liền bị văng ra khỏi khu thi đấu, lộn mấy vòng mới dừng lại.

      loạt động tác quá nhanh, mọi người còn ở trạng thái trêu chọc Quân Mộ Khuynh thấy Hà Tái bị đá ra, biểu tình lập tức cứng ngắc, miệng há to ra, biết phải phản ứng như thế nào, người khoa trương nhất chính là Tiếu Phi, lảo đảo lui về sau mấy bước, té lăn đất, mặt đầy sợ hãi.

      “Quân Mộ Khuynh, ngươi vô sỉ, vậy mà đánh lén.” Ninh Sương ra, sắc mặt tái nhợt nhìn Quân Mộ Khuynh, nàng ngờ ở chỗ này còn có thể gặp được Quân Mộ Khuynh.

      Quân Mộ Khuynh chậm rãi xoay người, quét mắt liếc Ninh Sương cái, chăm chú hỏi: “Này là vô sỉ a? Vậy Ninh tiểu thư giữa ban ngày ban mặt, rình cướp tinh thạch của người khác gọi là gì? Hơn nữa, ở đây đủ người là có thể bắt đầu thi đấu, sao gọi là đánh lén?” Thấy qua biết xấu hổ, chỉ là chưa thấy người mặt dày đến vậy, Ninh Sương đúng là động vật quý hiếm.

      Người đứng bên cạnh Ninh Sương hoài nghi quan sát nàng chút, lặng lẽ lui chỗ khác, đem mặt hướng về noi khác, muốn người khác biết mình quen biết người trước mắt, ánh mắt mọi người cứng ngắc nhìn Ninh Sương, xem thường nàng.

      Ninh Sương sắc mặt lúc đỏ lúc xanh, chỉ vào Quân Mộ Khuynh, nhưng lại thể phản bác được nửa lời, chỉ có thể nghẹn họng trân trối, màu sắc mặt thay đổi ngừng.

      phụng bồi nữa.” Hồng sắc thân ảnh thoáng qua rất nhanh, mọi người đều cảm giác trước ngực trận nóng rực, còn chưa kịp suy nghĩ chuyện gì bị văng ra khỏi sàn đấu.

      “Hỏa lá chắn!”

      “Thủy lá chắn!”

      “Phong lá chắn!”

      “…” người bị lấy thẻ bài vội vã hoàn hồn triển khai phòng ngự, các loại tấm chắn xuất khắp nơi.

      Hồng sắc thân ảnh chậm rãi dừng lại, nhìn thấy phòng ai cũng đều khẩn trương phòng ngự, bĩu môi, lấy thẻ bài cổ áo phóng tới đá cảm ứng, xoay người ly khai, trận này nàng lấy đủ điểm là được rồi, cần phải khẩn trương như vậy.

      Sau khi Quân Mộ Khuynh rời , người còn lại hai mắt nhìn nhau, đều vô cùng sửng sốt, mới nhớ ra vẫn thi đấu.

      “Quân Mộ Khuynh nàng ta quá cuồng vọng !” Có người bất mãn, những người có thực lực được tốt lắm đều bị Quân Mộ Khuynh lấy thẻ bài, nếu bọn họ cùng hợp tác chính là trận ác chiến.

      “Ngươi có thể làm được sao?” người khác lấy ra thẻ bài của mình, tới đá cảm ứng, ly khai, trong lòng khỏi cảm thán, truyền thuyết gì đó toàn là giả!

      Trong nháy mắt kiếm đủ điểm, ai có thể làm được như nàng?

      Vài người trong bọn họ vốn có lòng tin rất cao, trong nhát mắt ủ rũ, nhao nhao ly khai, Ninh Sương nắm chặt hai tay, phẫn hận nhìn khu vực cửa, liếc bạn đồng hành cái, nâu quang mang bay ra, nguyên bản năm sáu người đứng bên cạnh nàng thoáng cái liền biến mất ở khu thi đấu.

      Ninh Sương mặt dữ tợn nhìn thẻ bài đầy mặt đất, ngẩng đầu ưỡn ngực ra ngoài, tình ở trong này, người ngoài thể biết, cho nên nàng mới có thể trắng trợn cướp thẻ bài của đồng bạn như vậy.

      Quân Mộ Khuynh, ta nhất định bỏ qua cho ngươi! Trong lòng Ninh Sương reo hò, phẫn nỗ, chỉ thể phát tiết ra.

      Ba vòng đấu ngày hôm nay xong, Quân Mộ Khuynh thở phào nhõm, vừa định quay về nghỉ ngơi cho tốt, Long Thiên liền xuất .

      “Tiểu nha đầu, muốn dạo Nam Ngưng học viện ?” Ba vòng đều đạt điểm tối đa, tiểu nha đầu tệ, Long Thiên cười ha hả nhìn Quân Mộ Khuynh, trong mắt bảy phần cười ba phần giảo hoạt.

      muốn .” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng cự tuyệt, lão nhân này làm gì tốt đến thế.

      chờ Long Thiên mở miệng thêm lần nữa, thân ảnh Quân Mộ Khuynh ở đằng xa, để lại cho người phía sau bóng lưng lạnh lẽo.

      “Tiểu nha đầu còn có thể tiêu sái như thế.” Long Thiên vẻ mặt đầy thú vị , nhưng làm người ta đỏ mắt, nàng thể khiêm tốn chút được sao?

    3. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 10: Người quái dị xấu xí

      Trước Chọn chương Sau Edit: Zi Quân Mộ Khuynh đấu bán kết giống như ba vòng trước, cướp đoạt điểm tối đa, trận này nàng tùy tiện cầm vài thẻ bài, thậm chí những người này còn chưa kịp nhìn cái hồng sắc thân ảnh kia là ai bị văng ra khỏi khu thi đấu, nàng tới chỗ lão sư quản lý điểm, đem thẻ bài đoạt được giao lên, ký nhận điểm.

      Nhìn điểm của mình từ từ tăng lên, Quân Mộ Khuynh nhếch môi, lão sư ghi điểm kinh ngạc liếc mắt Quân Mộ Khuynh cái, ngăn chặn kích động trong lòng, tay run run kí xác nhận điểm, tám mươi bảy điểm.

      “Cảm ơn.” Quân Mộ Khuynh nhận lại thẻ bài của mình, để ý tới lão sư ghi điểm kích động, ly khai.

      “Thiên tài… thiên tài!” nhìn bóng lưng Quân Mộ Khuynh, lão sư kia thào , trong lòng còn áp chế kích động của mình.

      Long Thiên từ đài xuống, nhìn thấy mặt lão sư kia tràn đầy hưng phấn, nghi hoặc qua.

      Quân Mộ Khuynh, tám mươi bảy điểm.

      Tám mươi bảy điểm? Nha đầu này sao thế nhỉ? Sao nàng lấy điểm tối đa?

      Quân Mộ Khuynh chậm rãi tới vòng thi đấu cuối cùng, nhìn thấy rốt cuộc cũng có vòng giống như bốn vòng kia, bĩu môi, nàng còn tưởng cả năm vòng đều đoạt thẻ bài như nhau chứ, vậy cũng quá dễ dàng , vậy cũng có gì thú vị.

      “Tiểu nha đầu, vòng cuối này đơn giản đâu, Nam Ngưng học viện sở dĩ là học viện số ở phía nam, đó là trừ thiên phú đấu kỹ của đệ tử ra, còn có chính là thực chiến, trận này chính là xét năng lực ứng biến của các ngươi, tiểu tử kia chính là mất 9 điểm ở đây.” Long Thiên đột nhiên xuất sau lưng Quân Mộ Khuynh, giọng giải thích.

      “Nếu muốn, cũng có thể đạt được điểm tối đa.” Người kia hẳn là cảm thấy quá nhàm chán nên thẳng tay ném chín điểm !

      “Ha hả… tuyệt đối phải như ngươi nghĩ đâu.” Nam Ngưng học viện nếu là vậy sơm đóng cửa, sao còn có thể đào tạo ra nhiều người thiên phú như vậy.

      Quân Mộ Khuynh hoài nghi nhìn Long Thiên, nhanh chóng đến đài, là dạng gì, thử thử biết, người kia thiếu chín điểm, có nghĩa nàng cũng thiếu chín điểm.

      “Người mặc hồng sắc y phục là ai vậy? Nhìn tệ, tóc đỏ hồng con ngươi, rất ít thấy a.” thanh hèn mọn vang lên ở dưới, chăm chú nhìn người chậm rãi lên.

      Người ở đây là những người bị loại, bọn họ đều muốn nhìn ba trăm người cuối cùng có thể vào Nam Ngưng học viện là ai, chính mình được vào, ở đây náo nhiệt cũng được.

      “Xem lại bản thân mình , cho dù là tốt nhìn, cũng là băng sơn nữ nhân.” thanh thú vị cắt ngang người ảo tưởng bên cạnh.

      “Lão tử cá nữ nhân này đậu.”

      “Nghe Quân Mộ Khuynh của Quân gia cũng tới, Quân Mộ Khuynh nhất định là người quái dị xấu xí, hơn nữa biết thất bại thành bộ dáng gì nữa, tranh tài học viện, ngoan ngoãn đem thẻ bài của mình giao trực tiếp cho người khác là được rồi.” đến Quân Mộ Khuynh, xung quanh ồn ào mảnh.

      Quân Mộ Khuynh ở Thiên đại lục chính là câu chuyện hài để người ta cười nhạo, trong nhà đều là thiên tài, duy chỉ có mình nàng là thể tụ tập nguyên tố, liên lụy người nhà, cuối cùng còn bị đẩy tới Phù Thủy trấn thâm sơn cùng cốc.

      “Mấy ngày trước phải truyền ra tin tức, Quân Tế cưỡng bức nhà Quân Ly thoát ly Quân gia sao? Xem ra Quân gia cũng chịu nổi người ngu ngốc làm xấu danh gia tộc.” thanh khác cũng chậm rãi vang lên, mặt lộ ra mạt thâm ý.

      “Cũng đúng, ha ha ha…” tiếng cười đột nhiên vang lên, mọi người ai cũng nghĩ tới, mỹ nhân trong mắt bọn họ chính là “người quái dị” Quân Mộ Khuynh Quân gia tiểu thư, mà đối thoại của bọn họ, nàng nghe sót chữ.

      Quân Mộ Khuynh lạnh nhạt đứng ở đài, đợi đối thủ của mình đến.

      Người quái dị, nàng còn biết nguyên lai mình còn có biệt danh như vậy, xem ra “mỹ danh” của nàng mọi người đều biết a, ba chữ Quân Mộ Khuynh ở trong mắt họ chính là cười nhạo.

      Cười nhạo? Trong mắt Quân Mộ Khuynh lộ ra tia hàn quang, nàng cho bọn họ biết ai mới là người cười nhạo ai.

      tầng quang mang trong suốt từ giữa khu tản ra, đem đài thi đấu vây quanh, người phía ngoài có thể nhìn thấy bên trong, nhưng người bên trong lại thể nghe thể thấy bên ngoài có chuyện gì, ai vào họ cũng biết, tất cả đều dựa vào năng lực ứng biến của bản thân, còn có chính là thực lực.

      chờ Quân Mộ Khuynh đem xung quanh nhìn kỹ, trận gió như hỏa tiễn phóng tới từ bên ngoài, xung quanh tràn đầy tinh thần lực.

      Cấp năm kỹ linh sư!

      “Hỏa lá chắn!” Ba hành tinh xẹt qua dưới chân, viên ngũ giác hồng sắc tỏa ra quang mang nhàn nhạt, hiển nhiên là kỹ linh sư vừa tấn chức lâu.

      Dưới đài lại là trận ồn ào, lần này còn chế nhạo mà là thán phục, đấu kỹ trận ba hành tinh quang, ai cũng thấy nàng chính là kỹ linh sư, quá trâu bò , nhìn qua bất quá chỉ mới có mười ba mười bốn tuổi, là kỹ linh sư, hơn nữa còn là nữ nhân. (Khuynh tỷ chắc “già trước tuổi” nên mười tuổi mà toàn bị nhận nhầm tuổi .)

      Mẹ , ông trời cũng bất công quá .

      “Thảo nào nàng là người lên đài đầu tiên, ai có thể cướp thẻ bài của kỹ linh sư?”

      “Lão tử nàng đậu mà, các ngươi thấy chưa!” thanh hưng phấn vang lên dưới đài.

      CMN! Kỹ linh sư a! Thiên tài như vậy ai mà đỏ mắt!

      “Sang năm ta nhất định tới!”

      “Ta cũng tới!”

      “Ta cũng vậy!”

      Những người từ mười đến mười ba tuổi đều cực kỳ hưng phấn, người mười bốn tuổi chỉ có thể dùng con mắt hâm mộ nhìn bọn họ, sang năm bọn họ là mười lăm tuổi, thể tiến vào Nam Ngưng học viện được nữa.

      Trong khu thi đấu, Quân Mộ Khuynh biết được ồn ào của bên ngoài, nơi này được cách rất tốt, đấu kỹ trung xẹt qua, hoặc là có võ sĩ đột nhiên xông vào, đều mang theo tiếng động, như vậy có thể làm đấu giả có đề phòng, tại Quân Mộ Khuynh như người điếc người mù, đối thủ đối với mình biết nhất thanh nhị sở, mà nàng nửa điểm cũng biết, chỉ có thể dựa vào ứng biến mới có thể thắng được.

      Mấy chục hỏa tiễn lại bay vào lần nữa, tốc độ lần này còn nhanh hơn lần trước, Quân Mộ Khuynh đứng ở trong khu thi đấu, mắt ngừng quét xung quanh, ở đây, sơ sẩy chút là có thể bị thương, khi bị thương bị mất điểm.

      Hỏa tiễn cuộn trào mãnh liệt tới, người ở dưới đài tràn đầy lòng tin nhìn Quân Mộ Khuynh, khi bọn thấy hỏa tiễn phía sau bay đầy ra, mặt tràn ngập lo lắng.

      Bên trong đấu trường mảnh đỏ rực, mấy chục hỏa tiễn cuộn trào mãnh liệt phóng tới, Quân Mộ Khuynh khóe miệng khẽ nhếch.

      “Hỏa tiễn!” Thay đổi người?

      Hai cổ hỏa tiễn cùng phương hướng xuất phát, tốc độ như nhau, mũi tên vừa mới va chạm nhau, hỏa tiễn lập tức biến mất, phát ra quang mang chói mắt.

      Sau khi tất cả hỏa tiễn chạm vào nhau, hồng quang chiếu sáng toàn bộ khu thi đấu, ánh lửa khiến Quân Mộ Khuynh đau nhói hai mắt, nàng thể dùng tay áo ngăn trở hồng quang, lúc này hỏa kiếm đột nhiên im lặng bay tới, tốc độ kia so với hỏa tiễn vừa nãy còn nhanh hơn gấp mười lần, lực lượng cũng mạnh hơn gấp đôi.

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 11: Ta cũng muốn làm ngươi bị thương

      Edit: Zi
      Cảm nhận được nguyên tố dao động trong khí, Quân Mộ Khuynh cấp tốc buông ống tay áo, đập vào mắt nàng chính là mảnh lửa rực đỏ, xung quanh đều là màu đỏ, hơn nữa còn vô cùng chói mắt.

      Dựa vào! Quân Mộ Khuynh tay áo vung lên, trán treo ba cái hắc tuyến, mười hai cấp kỹ linh sư! Ngay cả mười hai cấp kỹ linh sư cũng xuất động! Lão đầu chết tiệt kia dám tính toán nàng.

      “Liệt diễm toa liên! Hỏa diễm tán!” hai tiếng băng lãnh vang lên, ánh lửa sàn thi đấu đột nhiên cuồng phong gào thét, hỏa liên đỏ như máu đem Quân Mộ Khuynh vây quanh.

      Cuồng phong thổi qua, đỏ rực quang mang từ từ biến mất, loạt tình xảy ra trong nháy mắt, lúc này, hỏa kiếm kia chỉ cách Quân Mộ Khuynh có hai bước, trong chớp mắt, hỏa kiếm liền đánh lên hỏa liên bọc xung quanh nàng, xung quanh phát ra thanh chi chi, lóe ra quang mang chói mắt.

      “Đây phải là phong nguyên tố, là gió được tạo ra từ hỏa hệ nguyên tố sao?” người nọ nuốt nước miếng, kinh hãi lui về sau bước.

      “Có lầm hay , ai có thể cho ta đây phải là !”

      “ĐỒng thời ngưng tụ hai đấu kỹ a!” Trời ạ!

      “Thối! con mẹ nó cầm thú!”

      Từng tiếng thán phục vang lên, mọi người còn kinh ngạc mà là cười khổ, bọn họ dở khóc dở cười đứng chỗ, trong lòng sớm tê dại, màn này, tất cả mọi người đều bao giờ quên, nhiều năm sau, khi nhắc đến hồng sắc thân ảnh kia, người ta đều ngừng thán phục.

      “Kén lửa cháy mạnh!” cánh môi lại lần nữa khẽ mở, người Quân Mộ Khuynh chậm rãi xuất tầng hồng quang, tầng hồng quang này biến thành hình trứng, đem nàng vây quanh bên trong, hỏa kiếm bất luận đánh thế nào cũng chạm được tới nàng.

      “Ta đến!” thanh tục tằn vang lên ở ngoài khu thi đấu, mà bên trong Quân Mộ Khuynh lại hề nghe được, thân ảnh cao lớn thâm nhập vào khu thi đấu, tốc độ mặc dù thua kém đấu kỹ sư, nhưng võ sĩ có tốc độ nhanh như vậy hẳn phải đơn giản.

      Trung niên nam tử sau khi tiến vào trong khu thi đấu, mới phát nhiệt độ bên trong vượt quá sức tưởng tượng của mình, trong tay biết từ lúc nào xuất cây đại đao, hỏa kiếm còn ngừng công kích kén lửa của Quân Mộ Khuynh, ở trong kén lửa, Quân Mộ Khuynh còn biết võ sĩ thâm nhập vào, chuẩn bị ra tay với nàng.

      Đại đao vung cao lên, mắt thường có thể thấy đấu khí xung quanh kiếm lưu động, trung niên nam tử nhắm ngay kén lửa hung hăng bổ xuống, lực đạo dù lớn, cũng đủ làm kén lửa của Quân Mộ Khuynh bị tổn hại.

      Trung niên nam tử cũng dám đùa với lửa, nhiều nhất là làm cho đấu giả bị thương, tính mạng vạn vạn thể thương tổn, thiên tài như vậy, bọn họ thế nào lại dám thương tổn?

      đao hạ xuống, kén lửa xuất mấy vết rách, chậm rãi, giống như thủy tinh nghiền nát, rụng từng cục, cuối cùng biến mất, Quân Mộ Khuynh được bọc bên trong kén lửa cũng có đem hỏa liên triệt hồi, nàng chính là sợ có võ sĩ thừa dịp nàng đem mình bọc lại, công kích gần, nàng nhất định bị thương rất nặng.

      Quân Mộ Khuynh đột nhiên cảm giác đây mới chính là tranh đấu chân chính, mà phải là thi đấu, bất cứ chuyện gì đều có thể xảy ra, ám toán, quỷ kế, còn có lực lượng võ sĩ tràn ngập đả kích, cuối cùng cũng có cơ hội tranh tài trận.

      Lúc hỏa liên bị đao bổ xuống, Quân Mộ Khuynh ở bên trong liền cảm giác trận đau đớn ở ngực, máu muốn trào ra, nhưng nàng cấp tốc nuốt xuống.

      “Tiểu gia hỏa, ngươi đừng cậy mạnh, ngươi thể chịu nổi, chỉ cần ngươi chịu thua, ta thả ngươi ra.” Trung niên nam tử , trong lòng sớm bội phục người bên trong hỏa liên, đao kia dù chỉ có hai phần lực đạo, nhưng cảm thấy rất mạnh rồi, tiểu nha đầu này đúng là ngoài dự liệu của người khác.

      “Ta chịu thua bị mất mấy điểm?” thanh lạnh như băng từ trong hỏa liên truyền ra, nhiệt độ xung quanh như giảm xuống ít.

      “Bảy điểm.” Nam tử sao Quân Mộ Khuynh lại đột nhiên hỏi vấn đề này.

      “Nga, vậy ta liền ở trong này đợi.” thanh bình tĩnh chút phập phồng vang lên, người phía ngoài nghe, lập tức trận gì.

      Đây là chơi xấu sao?

      tính, tuyệt đối tính, nàng chỉ là phòng ngự, mà phải mượn thứ khác chống đối, tuyệt đối phải là chơi xấu.

      Coi như là chơi xấu, người ta cũng dựng phòng ngự, trốn phía sau, ngươi có bản lĩnh chặt bỏ nó , bằng tuyệt đối chịu thua.

      Trung niên nam tử vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn hỏa liên: “Tiểu gia hỏa, ta là Kiếm Phi lão sư của học viện, ngươi chịu thua, cũng chỉ trừ bảy điểm, vẫn có thể vào Nam Ngưng học viện mà.” Thiên tài như vậy, học viện tất nhiên thu, hà tất phải cố chấp như vậy?

      “Tạ lão sư nhắc nhở, nhưng ta cảm thấy ở đây rất ấm, đợi qua mùa đông mới ra.” Làm cho nàng chịu thua, có cửa đâu.

      “Qua mùa đông?” Kiếm Phi rống lên.

      “Lão sư chẳng lẽ nghe sao? Thanh ở đây so với bên ngoài hơn chút, muốn ta lặp lại cho người nghe sao?” bên trong hỏa liên truyền ra thanh lanh lợi, Quân Mộ Khuynh xoa ngực, đổ ra viên lục đan dược nuốt xuống, cảm giác vết thương tốt hơn chút, từ sau khi nàng tấn chức, nguyên tố lưu động liền ổn định, sau khi ăn đan dược chúng mới ổn định được chút.

      “Tiểu nha đầu, ta muốn làm ngươi bị thương.” Kiếm Phi bất đắc dĩ nhìn hỏa liên, có chút hối hận khi tiến vào đây, đây chính là tên khó chơi mà, ngươi buông tay, nàng chính là muốn, càng chấp nhận chịu thua.

      “Lão sư, ta cũng muốn làm ngươi bị thương.” Nằm bên trong hỏa liên, Quân Mộ Khuynh .

      Hỏa liên chỉ cần bị Kiếm Phi hạ xuống đao là có thể phá vỡ, bất quá Quân Mộ Khuynh bên trong nhất định bị thương rất nặng, đây là chuyện thể, Nam Ngưng học viện chủ yếu dựa vào thực chiến, đến để đề cao đẳng cấp đấu kỹ, nếu tân sinh vừa vào học viện liền bị lão sư làm bị thương, gì cũng thể bị người ta bôi nhọa.

      “Ngươi tiểu nha đầu này, thế nào ngươi cũng nghe là sao?” Kiếm Phi nóng nảy, nếu xuống như thế, học sinh khác cũng thể thi đấu.

      “Ta sao phải nghe, ngươi hoàn toàn có thể chờ tinh thần lực của ta tiêu hao, duy trì được đấu kỹ, khi đó ta thua cũng muộn.” Quân Mộ Khuynh cười khẽ tiếng, tinh thần lực của nàng cho dù muốn cũng có thể duy trì đấu kỹ này tới ngày mai cũng được.

      Đấu kỹ đối với người công kích gần rất bất lợi, đấu kỹ sư cùng võ sĩ tranh đấu, tốt nhất chính là đem chính mình cách xa võ sĩ ra, bằng ai thua ai thắng cũng rất khó , tại Quân Mộ Khuynh chính là đụng phải cục diện khó chơi này.

      “Vậy đừng trách ta khách khí!” Kiếm Phi nóng nảy, ở đâu chui ra tiểu nghiệt này vậy? lại vung đao lên lần nữa.

      Đấu khí cường đại đột nhiên tỏa ra, Quân Mộ Khuynh cảm giác được cường đại khí, bỗng nhiên ngồi dậy: “Hỏa lá chắn!”

      “Nha!” lần này Kiếm Phi dùng bốn phần lực lượng, đại đao to lớn chậm rãi bổ xuống, đem hỏa lá chắn trước mặt Quân Mộ Khuynh bổ ra, hỏa liên cũng bị vỡ, đỏ đậm thân thể từ trong hỏa liên ra, ngã xuống mặt đất, khóe miệng chảy ra dòng máu tươi.

      Kiếm Phi lúng túng nhìn Quân Mộ Khuynh, vừa định qua có người nhanh hơn .

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 12: Giấu diếm điểm

      Edit: Zi
      Long Thiên vẻ mặt trầm, vội vàng lấy ra viên đan dược màu tím nhét vào miệng Quân Mộ Khuynh, chân mày cũng nhăn chút, hành động này khiến Kiếm Phi đứng phía sau kinh hãi.

      Kiếm Phi đứng ngây ngốc chỗ, có cảm giác lạnh gáy từ lúc Long Thiên đại nhân xuất , chẳng lẽ nữ oa này là người quen của Long Thiên đại nhân sao? Nhìn dáng vẻ khẩn trương của , nhất định là như vậy, thảm thảm, cái này chết chắc rồi, Long Thiên đại nhân nổi tiếng là người bao che khuyết điểm.

      Kiếm Phi sốt ruột nhìn thấy đan dược được đưa vào trong miệng Quân Mộ Khuynh, kinh ngạc rớt cả cằm, trung phẩm màu tím đan dược, khó khăn mới có thể gặp được viên, Long Thiên mắt cũng thèm nhíu cái liền uy cho Quân Mộ Khuynh.

      Người dưới đài ngóng cổ nhìn vào bên trong, biết vì sao, từ khi thân ảnh kia tiến vào, bọn họ chẳng thể nhìn thấy được gì, cũng biết bên trong xảy ra chuyện gì, bất quá xem ra hồng y nữ tử kia bị thương rất nặng .

      Sở dĩ bọn họ thấy được chuyện gì xảy ra là bởi vì lúc Long Thiên xông vào thuận tiện đem tất cả liên kết cắt đứt, người ngoài chẳng thể nghe và thấy được những gì diễn ra ở bên trong, tính cách tiểu nha đầu này, trải qua nhiều lần tiếp xúc cũng biết được đại khái, nàng nhất định muốn để người khác biết quen biết nàng.

      “Tiểu nha đầu, ngươi có sao ? Có muốn lão phu thay ngươi giáo huấn ?” Long Thiên nhìn Quân Mộ Khuynh chằm chằm, nhìn sắc mặt nàng từ từ hồng hào trở lại, trong lòng thở phào nhõm, sao là tốt rồi, Kiếm Phi sao có thể hạ thủ ác như vậy, chẳng lẽ biết tiểu nha đầu này là… hình như là biết .

      Quân Mộ Khuynh chậm rãi ngồi dậy, mặt chút biểu tình nhìn Kiếm Phi, biết trong lòng nàng nghĩ gì.

      “Long… Long Thiên đại nhân.” Kiếm Phi cẩn thận nhìn Long Thiên từng chút , dám thở manh tiếng, bàn tay đổ đầy mồ hôi.

      dám, cũng dám nữa, nếu như biết tiểu nha đầu này có quan hệ với Long Thiên đại nhân, cũng xuất thủ, ngu ngốc hại chết người a.

      “Ngươi là võ sĩ cấp võ quân sao?” Ngay lúc Kiếm Phi nghĩ mình chết chắc rồi thanh lạnh như băng truyền đến, ngây ngốc gật đầu, nhìn Quân Mộ Khuynh, trong lòng tuôn ra trận bất an, nàng muốn làm cái gì?

      Long Thiên nghi hoặc nhìn Quân Mộ Khuynh, biết nàng muốn làm gì: “Ta …”

      “Ngươi , tình ngày hôm nay, ta hi vọng có người thứ tư biết được.” Kỹ linh sư ở trước mặt võ quân kích cũng chịu nổi, thực lực chênh lệch quá nhiều.

      Kiếm Phi ngây ngốc gật đầu, cứ như vậy sao? bắt đền bù gì cả? Khi ánh mắt đụng đến Long Thiên, Kiếm Phi nhanh như chớp chạy a khỏi khu thi đấu.

      Kiếm Phi ra được lúc lâu, bên trong yên tĩnh, ai cũng gì: “Lão đầu, dựa theo quy tắc mà trừ điểm, ta bị thương.” Là nàng xem thường cuộc tranh tài này, mấy ngày qua, nàng phải thừa nhận mình có chút kiêu ngạo, ngũ đại gia tộc dám đụng vào nàng là do có Mạc Tương Phủ, còn có Long Thiên, phải do chính nàng, Lôi Tố chết cũng là do hồng đỉnh quạ giúp, phải chính tay nàng giết, Quân Mộ Khuynh, ngươi như vậy liền kiêu ngạo rồi sao?

      “Được.” Long Thiên sửng sốt chút, sau lại lộ ra mạt tươi cười, tiểu nha đầu này quả giống người khác, sau khi thất bại, lại có thể nghĩ tới được nguyên nhân mình thất bại, an tâm.

      Quân Mộ Khuynh bỗng nhiên đứng lên, phủi phủi bụi người: “Ta có chút việc muốn nhờ ngươi giúp.”

      “Ngươi .” Long Thiên có chút kinh ngạc, còn biết tiểu nha đầu này còn lễ phép đến vậy, trong trí nhớ nàng có như thế a.

      “Lần này tuyển ra ba trăm người, chỉ công bố danh sách, đừng công bố điểm.” Quân Mộ Khuynh trong mắt mọi người là người quái dị, tiểu thư ngu ngốc, vậy cũng chẳng còn gì để giải thích, có khi thắng nhất định phải dựa vào thực lực, giả heo ăn hổ cũng là lựa chọn tồi.

      Long Thiên : “Tiểu nha đầu, đây chính là cơ hội giúp ngươi thoát khỏi tai tiếng trước kia, sao lại từ bỏ?” Chẳng lẽ nàng còn có ý nghĩ gì?

      “Là chết kiểu gì, tự mình biết là tốt rồi, làm cho tất cả mọi người biết có ích lợi gì, lão đầu, cứ , chuyện này ngươi có giúp ta hay ?” thanh danh có gì tốt mà rửa, lại , dù chuyện này truyền ra ngoài, người khác cũng nghĩ đây là thực lực chân chính của nàng, chỉ càng cười nhạo nàng thêm, Quân gia vì để cho Quân Mộ Khuynh còn là nỗi sỉ nhục nên dùng tiền tài mua chuộc Nam Ngưng học viện, làm cho nàng lấy thành tích cao tiến vào học viện, nàng mới hi vọng mình phải biến thành trò cười lần nữa.

      Long Thiên nghiêng đầu suy nghĩ chút, đột nhiên linh quang thoáng qua, ngửa đầu cười to: “Được, ta đáp ứng.” tiểu nha đầu sao có thể can tâm để người ta cười nhạo, chỉ sợ là nàng muốn cho tất cả mọi người tận mắt thấy thực lực của mình , lúc thực lực của nàng lộ ở Thiên đại lục này, khi đó, chỉ sợ toàn bộ đại lục này đều phải chấn động.

      Quân Mộ Khuynh vung lên mạt tươi cười: “Lão sư, ơ Nam Ngưng học viện, ta hi vọng ngươi nhúng tay vào chuyện gì có liên quan đến ta, bất luận là chuyện to như thế nào, trước giờ nên làm cái cứ làm như cũ.” Quân Mộ Khuynh xong xoay người ly khai, nàng muốn vì Long Thiên mà có đãi ngộ đặc thù, cùng các đệ tử khác như nhau là được rồi, nàng phải là bông hoa trong nhà kính, cần người khác bảo hộ, mà phải trở nên mạnh mẽ hơn nữa.

      Long Thiên đứng tại chỗ, nụ cười mặt cứng ngắc, con ngươi thâm trầm biết nghĩ gì, lúc sau thào: “Tiểu nha đầu a, ngươi như vậy, bảo ta làm sao thích ngươi được.”

      Thanh trầm thấp vờn quanh khu thi đấu, lâu cũng chưa tan , ai biết ở trong khu thi đấu xảy ra chuyện gì, chỉ biết ngày đó, sau khi hồng y thiếu nữ rời , màn chắn đấu khu cũng tan , bên trong chẳng có ai cả, mọi người nghi hoặc.

      Quân Mộ Khuynh chậm rãi lại trong học viện, nàng che ngực, nàng lầm hẳn là Long Thiên uy cho mình đan dược màu tím , ngờ lão nhân kia lại có đan dược màu tím, Quân Mộ Khuynh có chút ảo não, sớm biết đòi đan dược tím rồi.

      Nếu lời này bị Long Thiên nghe thấy, nhất định tức sùi bọt mép, lớn tiếng rống giận, chỉ có hai viên, liền cấp ngay cho nàng viên chút do dự, thế mà nàng còn muốn đòi hỏi.

      Lúc này Quân Mộ Khuynh biết về đan dược, nàng chỉ biết đan dược ở thế giới này, phân thành màu đỏ, vàng, cam, lục, lam, chàm, tím bảy đẳng cấp, màu tím là đan dược cao cấp nhất, mà biết rằng đan dược rất khó để luyện được, mà đan dược màu tím, cũng chỉ có vài cao thủ cao quý, mới có thể có được hai viên.

      gian nguyên tố dao động, làm Quân Mộ Khuynh tươi cười, viên đan dược màu tím làm cho nàng tăng lên nhị cấp kỹ linh sư, quả nhiên là đồ tốt.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :