1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nghịch Thiên Ngự Thú Sư - Thất Nguyệt Điềm (46)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 172: Đều bế quan hết

      Còn chưa nghĩ tới là xảy ra chuyện gì, liền nhìn thấy thân ảnh thoáng qua, chạy đến sau lưng Quân Mộ Khuynh, đôi mắt to nhìn chằm chằm phía trước.

      “Chủ nhân, cho ta mượn trốn chút!” Chi Chi cười rút , những người này ngốc, là quá ngu ngốc!

      Nhìn đám người đuổi theo phía sau, Quân Mộ Khuynh đen mặt quay đầu lại nhìn Chi Chi ở sau lưng, “Ngươi làm cái gì? Khiến người của ngũ đại gia tộc truy sát ngươi?” Tiểu hỗn đản này rốt cuộc làm chuyện gì khiến cho nhân thần cộng phẫn, người của ngũ đại gia tộc đều đuổi tới

      “Ta cũng có làm cái gì.” Chi Chi nhún nhún vai, vô tội .

      “Đồ ranh con, ngươi xuống cho ta, thiếu chút nữa đem phòng ở của ta phá hủy, ngươi phải đền cho ta!” Người Ninh gia đứng mặt đất quát, ngờ tiểu nữ oa đáng như vậy, ra tay lại ác như vậy!

      “Ngươi thực phá hủy phòng ở của ?” Quân Mộ Khuynh nhíu mày.

      Chi Chi vội vàng lắc đầu, “Chủ nhân, đương nhiên phải, ta chỉ là thấy râu của quá dài, giúp cắt gọn chút, kết quả liền chạy ra ngoài rồi ta đốt phòng ở nhà bọn họ.”

      “Râu quá dài, mắc mớ gì tới ngươi?” Khóe mắt trận co quắp, nàng chạy đến Ninh gia đốt râu của người ta, còn là giúp người ta thu thập?

      “Chủ nhân, ngươi biết, hai ngày trước ta ở khách sạn lúc ăn này nọ, tới hỏi chuyện của ta, ta đều biết, vẫn lại gần, chòm râu kia liền rơi ở đồ ăn của ta.” Đôi mắt Chi Chi rơi lệ ào ào, bộ dáng vẻ mặt ủy khuất.

      Nghe thấy lý do này, người kia vốn còn kêu đánh kêu giết, nhanh như chớp chạy còn bóng dáng, mặt còn đỏ lên.

      Quân Mộ Khuynh vừa mới há mồm ra, người nọ rời , trán yên lặng treo lên đường hắc tuyến, nàng đáng sợ như vậy sao? ? Chạy nhanh như vậy làm cái gì?

      “Vậy việc ngươi phá hoại thần khí của ta như thế nào!” Người Phong gia quát, chỉ có món bảo bối.

      “Phải ?” thanh nguy hiểm ở đỉnh đầu vang lên.

      Chi Chi thấy có chủ nhân ở đây, những người này dám làm gì với nàng, cũng bước nhanh ra, “Chủ nhân, thần khí kia là chính phá hoại, liên quan tới ta!” Đáng ghét, bọn họ muốn thần khí của chủ nhân, tội danh gì cũng đổ hết lên người nàng!

      “Hử?” Đỏ đậm trong mắt tản mát ra khí tức nguy hiểm.

      “Ngươi… Ngươi bậy! Ta tại sao phải phá hư thần khí của chính mình!” Người Phong gia đỏ mặt tía tai quát, thế này chẳng những có rửa sạch tình nghi, trái lại còn khiến mọi người tin chắc hơn chính là làm ra chuyện này, tiểu nương khả ái như vậy, bọn họ sao có thể nhẫn tâm vu tội.

      Đối diện với ánh mắt của mọi người, người Phong gia cũng chỉ có thể cúi đầu, ngượng ngùng rời , thấy kế hoạch của mình có thành công, sâu thở dài hơi.

      Nhìn bóng lưng người nọ rời , Quân Mộ Khuynh đỡ trán thở dài, tin người này là vì thần khí mới đến vu tội Chi Chi.

      Vốn còn có người ở phía sau đuổi theo Chi Chi tới, đều tản ra, Quân Mộ Khuynh ở đây, các ngươi còn dám làm gì, người ta có thần thú, bây giờ còn là thượng tôn đấu kỹ sư, các ngươi cho dù có bản lĩnh rất lớn, cũng dám ở trước mặt người ta kiêu ngạo làm càn.

      Chê cười, trước đó có hai ví dụ rất tốt, bọn họ vẫn là nhanh chóng rời , Quân Mộ Khuynh là Xích Quân, có song nguyên tố, bọn họ thể trêu vào vẫn là tốt hơn!

      Sau này nhìn thấy Quân Mộ Khuynh tới, vẫn là cách xa chút tốt hơn, Quân Lạc Phàm đến bây giờ còn giống như phế vật nằm ở Quân gia tiếp nhận xử phạt, ai bảo sử dụng bí kíp, đó là thứ cấm sử dụng, dù cho hôm nay thắng, vẫn bị Quân gia xử phạt, lại , tại thiên tài đệ nhất Quân gia phải , thiên tài đệ nhất ngũ đại gia tộc cũng phải , còn có cái gì tốt mà .

      “Gió chiều nào theo chiều ấy! Chủ nhân, những người này chút can đảm cũng có!” Chi Chi chỉ vào những người rời , bất mãn , bắt nạt kẻ yếu, nhìn thấy nàng là người bé, tới bắt nạt nàng, chủ nhân tới, tất cả những người này đều chạy mất dạng, quá đáng, rất quá đáng!

      “Ngươi còn nữa, nếu như lại gặp rắc rối, cũng đừng nghĩ tới ăn ma hạch!” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng , nàng tại vậy mà lại đốt râu của người ta, còn chạy đến nhà của người ta, nếu sao có thể biết thần khí kia bị người phá hủy, chính nàng làm.

      Chi Chi cúi đầu, chu chu miệng, “Bọn họ rất quá đáng mà.” Cái này thể trách nàng.

      Chủ nhân cho, nàng liền hỏi Hỏa Liêm, dù sao tên kia bây giờ là Thánh Thú, chính mình muốn ăn ma hạch dạng gì, tìm Hỏa Liêm là được.

      “Ngươi đừng nghĩ ta cho ngươi ma hạch, ngươi hỏi Hỏa Liêm, nếu như nó dám làm như thế, ta để nó rèn luyện mấy trăm năm.” Cánh môi đỏ thắm hơi giơ lên, độ cong khóe miệng, mang theo nguy hiểm nhàn nhạt.

      “Quá ác! Chủ nhân ngươi tại sao có thể như vậy!” Chi Chi bất mãn , biết trong lòng nó nghĩ như thế nào thôi , còn muốn Hỏa Liêm rèn luyện mấy trăm năm.

      “Mấy ngày nay ngươi ngoan ngoãn cho ta, cho phép gây .” Nàng tại đủ đau đầu.

      “Được rồi.” Chi Chi cam lòng đáp, chủ nhân gây gây , nhưng mà những ngày tiếp theo nhất định rất buồn chán, nên làm cái gì bây giờ.

      Nhìn bộ dáng Chi Chi, Quân Mộ Khuynh bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nếu nàng có thể ngoan ngoãn tốt rồi, từ ban đầu là ấu thú, luôn gây , tại màu sắc tự vệ thành người, muốn nàng an tĩnh lại, chỉ sợ là việc rất khó.

      “Ta Quân gia chuyến, ngươi an phận chút cho ta, nếu như ngươi cảm thấy ở Nguyệt thành buồn chán, có thể theo Hỏa Liêm Bá Hiêu bọn họ Ma Vực rừng rậm rèn luyện, thế nhưng, ma hạch thể ăn nhiều, ta để Bá Hiêu trông chừng ngươi!” Quân Mộ Khuynh điểm điểm mũi Chi Chi, bước nhanh về phía trước.

      Chi Chi nhìn bóng lưng chủ nhân nhà mình rời , thở dài, nhất định phải Ma Vực rừng rậm rèn luyện sao? Hơn nữa Ma Vực trong rừng rậm nhiều ma thú như vậy, nó thể ăn nhiều hơn hai khối sao? Dù sao cũng ảnh hưởng a!

      “Tiêu, chúng ta về trước ?” Chi Chi hỏi, cho dù muốn rèn luyện, vậy cũng phải bây giờ.

      “Ừm.” Bá Hiêu gật đầu, hai người xoay người rời .

      Bởi vì tay của Chi Chi vẫn luôn bị Bá Hiêu kéo, mọi người đều hoài nghi thân phận của nàng, tất cả mọi người đều cho rằng tiểu nữ oa có thể lại trung, đó cũng là vì có kỹ tôn sư kéo nàng, hề nghĩ tới là do thực lực của nàng.

      Ba chữ Quân Mộ Khuynh, bây giờ ở Quân gia, giống như giấy thông hành, mặc kệ nàng chỗ nào, ai dám ngăn cản, chỉ cần bị đôi mắt đỏ đậm kia liếc mắt cái, bọn họ lập tức bỏ chạy, chỉ sợ chậm bước, bị ngọn lửa kia đốt còn.

      Thấy màn như vậy, khóe miệng nàng chỉ câu dẫn ra tia châm chọc, bao lâu trước, ba chữ Quân Mộ Khuynh, là trò cười cho tất cả mọi người, nhưng bây giờ, chỉ cần nhìn thấy nàng tới, tất cả mọi người đều lui bước, dám tới gần nửa bước.

      “Tôn tiểu thư!” Quân Đan cười cười tới trước mặt Quân Mộ Khuynh, nhìn mọi người tránh xa nàng, thở dài.

      “Đừng cười giả dối như thế, có chuyện gì cứ việc thẳng.” xa nữa chính là thư phòng của lão già kia, Quân Đan đứng ở chỗ này, chỉ sợ là cố ý chờ nàng.

      Quân Đan sờ sờ mũi, “Ta đâu giả dối, chỉ là muốn cho ngươi biết, lần này đừng đốt thư phòng nữa, bằng cho dù là toàn bộ Quân gia góp sức, cũng có để ngươi đốt.” Mỗi lần nàng vừa gặp gia chủ, hai người nhất định đánh nhau, hơn nữa hai người vừa đánh nhau, phòng ở chắc chắn cũng còn!

      Khóe miệng Quân Mộ Khuynh co quắp chút, ánh mắt lộ ra ý cười, “Yên tâm, lần này nếu như ta đốt, đốt toàn bộ Quân gia, dù sao cũng bị ma thú phá hủy hơn phân nửa.” Nàng chỉ chỉ phế tích đối diện, hờ hững liếc mắt nhìn Quân Đan cái, cất bước về phía trước.

      Thân ảnh đỏ đậm chậm rãi rời , Quân Đan quay đầu nhìn phế tích phía sau, ai nghĩ tới chỗ đó cũng là phần của Quân gia, bởi vì ma thú phá tan lồng giam, mới biến thành đống phế tích, lần này tôn tiểu thư gặp gia chủ, cũng cần lo lắng, bởi vì còn có người ở đây, tuyệt đối để hai người bọn họ đánh nhau.

      Mới vừa tới cửa thư phòng, liền thấy lần này cửa cũng có khóa, Quân Mộ Khuynh hoài nghi tới, thân ảnh màu trắng đập vào mi mắt, đôi mắt băng lãnh cũng lộ ra vài tia nhiệt độ.

      “Đại ca.” Quân Mộ Khuynh trực tiếp tới ngồi xuống bên người Quân Mặc, khuôn mặt nhắn mang theo tươi cười.

      Quân Chấn ngồi ở chủ vị trong lòng liền khó chịu, nha đầu này vừa tiến vào, nhìn tới , trái lại chạy qua hướng Mặc tiểu tử này, có còn để gia gia là vào trong mắt hay .

      Quân Mặc sờ sờ đầu Quân Mộ Khuynh, nụ cười mặt cũng mang theo ấm áp, “Tại sao lúc này Khuynh nhi lại tới đây?” Nàng tại phải ở trong khách sạn sao?

      “Chính là muốn đến hỏi lão già này chuyện năm đó, còn có ‘Bọn họ’ kia là ai?” Quân Mộ Khuynh khoanh hai tay trước ngực, mắt cũng dừng ở người Quân Chấn, đây là ánh mắt gì? Muốn ăn sống nuốt tươi nàng sao? có dễ dàng như vậy!

      Quân Chấn trừng Quân Mộ Khuynh, hai ông cháu mắt lớn trừng mắt , cứ như vậy nhìn đối phương, ai cũng chịu khuất phục trước.

      Quân Mặc nhìn Khuynh nhi với gia gia hai người trừng mắt nhìn đối phương, ai cũng chịu nhận thua, khẽ cười, Khuynh nhi là tiểu hài tử, sao gia gia cũng có tính trẻ con như thế, tranh cãi với nàng.

      “Khụ khụ… Gia gia, ngươi mới vừa rồi còn về hoa sinh mệnh.” Quân Mặc ho tiếng, ôn nhu hỏi, bọn họ vừa rồi chính là đến chuyện hoa sinh mệnh, Khuynh nhi tới rồi, tới vừa đúng lúc, để Khuynh nhi cũng nghe về hoa sinh mệnh là chuyện gì xảy ra.

      “Hoa sinh mệnh? Đại ca, ngươi muốn hoa sinh mệnh làm cái gì? Thứ kia ở tử vong đảo a!” Quân Mộ Khuynh nghi ngờ hỏi, tử vong đảo, nguy hiểm trầm trọng, hơn nữa bên trong có đầy mê cung, trăm người vào cũng thể ra , cho nên hoa sinh mệnh mới sinh trưởng ở bên trong.

      “Ngươi biết?” Quân Chấn nhíu mày, giống như nha đầu này cái gì cũng biết vậy, chút cảm giác thần bí cũng có, thú vị!

      “Biết chút, coi là nhiều.” Nàng cũng chỉ nghe bọn Bá Hiêu , kỳ thực cũng hiểu , chỉ biết nó ở địa phương nào, còn có chính là có tác dụng gì.

      “Hoa sinh mệnh có tổng cộng có bảy cánh hoa, cánh hoa óng ánh trong suốt, mà nhị hoa giống như ngọn lửa cháy hừng hực, sinh trưởng ở địa phương dương đan xen nhau, sở dĩ được gọi là hoa sinh mệnh, đó là bởi vì nó có thể giúp cho người sắp chết sống lại, nhưng điều kiện tiên quyết là, thời gian người kia chết thể vượt quá bảy ngày, hơn nữa thân thể phải hoàn hảo tổn hao gì, nếu cho dù là hoa sinh mệnh, cũng làm nên chuyện gì.” Quân Mộ Khuynh thờ ơ , những phần sau này là Hàn Ngạo Thần cho nàng biết, lúc mới đầu nàng đối với sinh mệnh cũng có hiểu biết nhiều.

      Quân Chấn giật mình, nàng chút cũng tệ, chuyện về hoa sinh mệnh có rất ít người biết, tại sao nàng có thể biết được ràng như thế, ngay cả hoa sinh mệnh lớn lên ở địa phương nào cũng có thể ra được.

      “Đừng dùng loại ánh mắt này nhìn ta, lão già, đời này, rất nhiều chuyện, ngươi còn biết đâu!” Quân Mộ Khuynh vô tình liếc mắt nhìn Quân Chấn, đó là biểu tình gì, nàng biết hoa sinh mệnh tồn tại, việc này kỳ quái sao? Nàng cảm giác chút cũng có kỳ quái.

      Quân Chấn trả lời, đời này quả thực có rất nhiều chuyện biết, ví dụ như người trước mắt, mặc dù thân phận nàng được đưa ra ánh sáng, ngay cả thần thú cũng bị người biết, nhưng nàng vẫn lạnh nhạt như cũ, đối với tất cả mọi chuyện vẫn là thái độ giống nhau, giống như là bị vạch trần thân phận vậy.

      Điểm này khiến Quân Chấn rất khó hiểu, chẳng lẽ nàng còn có chuyện gì muốn người khác biết hay sao?

      “Đại ca, ngươi muốn hoa sinh mệnh làm cái gì?” Đột nhiên nghĩ tới, cái này là vấn đề của đại ca, Quân Mộ Khuynh nhìn Quân Mặc, phải là muốn tử vong đảo tìm hoa sinh mệnh ?

      “Khuynh nhi, ngươi đoán sai, ta chính là muốn tử vong đảo, tìm hoa sinh mệnh.” Quân Mặc nhàng gật đầu, mặt mỉm cười, đây là quyết định của chính , liên quan đến gia gia.

      “Đại ca, ngươi biết ngươi làm như vậy rất nguy hiểm ? Tử vong đảo là mê cung thiên nhiên, hơn nữa hoa sinh mệnh này, cũng biết có tồn tại hay , ngươi tìm như vậy, rất nguy hiểm.” Chẳng lẽ đại ca muốn sống nữa, vì đóa hoa sinh mệnh, tình nguyện tìm tử vong đảo!

      “Bởi vì đây là điều kiện của ta.” Quân Chấn chậm rãi mở miệng.

      “Điều kiện chó má!” Quân Mộ Khuynh thoáng cái mạnh đứng lên, trừng Quân Chấn.

      muốn quản lý Quân gia, phải lấy được hoa sinh mệnh.” Quân Chấn cũng là có tư tâm, kiếp này bị hủy ở trong gánh nặng của gia chủ Quân gia, hi vọng Quân Mặc cũng bước con đường của , nhưng mà tiểu tử này chính là muốn làm gia chủ Quân gia, còn kiên định như vậy, lại thể nghĩ ra biện pháp làm khó dễ, ai biết tiểu nha đầu này vậy mà lại tới.

      “Đại ca, vì sao?” Sắc mặt Quân Mộ Khuynh trầm hỏi, chẳng lẽ địa vị gia chủ Quân gia, thực quan trọng như vậy sao?

      Quân Mặc lộ ra nụ cười khổ, sờ sờ đầu Quân Mộ Khuynh, “Chỉ cần Khuynh nhi có việc gì, đại ca nguyện ý làm bất cứ chuyện gì.” Chỉ có tiếp nhận Quân gia, mới có thể quản lý Quân gia tốt hơn.

      “Ta căn bản cần ngươi làm bất cứ chuyện gì!” Quân Mộ Khuynh quát, sợ hãi trong lòng càng cao hơn.

      “Nhưng mà, lời thề của ngươi…”

      “Lão già, ta đánh cuộc với ngươi!” Quân Mộ Khuynh để ý tới Quân Mặc, nàng tuyệt đối để cho đại ca ngồi lên vị trí gia chủ Quân gia, gia chủ Quân gia chó má, địa vị tồi tệ, ai hiếm lạ chứ!

      “Cái gì?” Thấy Quân Mộ Khuynh đưa ra đánh cuộc, Quân Chấn cũng hưng phấn.

      “Ta giúp ngươi tìm được hoa sinh mệnh, ngươi được để cho đại ca tiếp quản Quân gia!” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng , nàng tuyệt đối để cho đại ca mạo hiểm!

      “Khuynh nhi!” Quân Mặc ngờ muội muội thương lại phản đối mình trở thành gia chủ Quân gia như thế.

      “Đại ca, vị trí gia chủ Quân gia, ta tuyệt đối để ngươi làm, hơn nữa phương pháp bảo hộ cho ta có rất nhiều loại, cũng chỉ có loại này.” Quân Mộ Khuynh hờ hững , còn có rất nhiều biện pháp tốt, nhất định phải dùng loại này sao?

      Mắt thấy hai người muốn ầm ĩ lên, Quân Chấn bước nhanh ra, mặc dù vị trí gia chủ Quân gia này dễ làm, tiểu nha đầu có phải là quá kích động rồi hay ?

      “Việc này…”

      “Lão già, ngươi câm miệng cho ta, đều là chủ ý của ngươi, cái gì mà tìm được hoa sinh mệnh, ngồi lên vị trí gia chủ! Ta thấy ngươi chính là ăn no có việc gì làm!” Nàng tuyệt đối để đại ca ngồi lên vị trí gia chủ!

      Quân Mặc trầm mặc, nhìn bộ dáng kích động của muội muội mình, thở dài, “Ta có thể làm vị trí gia chủ, nhưng mà ta muốn tìm hoa sinh mệnh.” Khuynh nhi đúng, phương pháp bảo hộ nàng có rất nhiều, chỉ có biện pháp là gia chủ Quân gia này.

      “Được, nhưng mà ta muốn với ngươi.” Quân Mộ Khuynh gật đầu, mặt cũng nâng lên tươi cười.

      “Có thể, dù sao ngươi cũng hẳn là lâu lắm rèn luyện, bằng cùng tìm hoa sinh mệnh, như vậy chúng ta có thể cùng nhau rèn luyện.” Quân Mặc gật đầu, đây cũng là biện pháp tốt.

      “Vậy là được rồi, ngươi thể tiếp nhận vị trí của .” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng .

      “Được.” Quân Mặc gật gật đầu lộ ra nụ cười.

      “Vậy chúng ta về trước, tử vong đảo còn phải chuẩn bị rất nhiều thứ.” Hai người xoay người ra ngoài cửa.

      “Ngươi có phải còn muốn bế quan khoảng thời gian nữa hay ?” Quân Mặc mỉm cười hỏi, tâm tư của Khuynh nhi lại lắm.

      “Đương nhiên.”

      Quân Chấn mới vừa ra, nhìn thấy bóng lưng hai người rời , trong phòng trận gió lạnh thổi qua, lập tức trận mất trật tự.

      Đây là tình huống gì, vừa rồi hai huynh muội ầm ĩ thiếu chút nữa đánh nhau, còn chưa gì, bọn họ liền hòa thuận rồi? Đùa giỡn sao!

      Hai cái đồ ranh con này, cha có bộ dạng gì, con có cái dạng đó, giống y đúc như cha của bọn họ, Quân Chấn đen mặt, nhìn hai bóng lưng rời , thiếu chút nữa phát điên, lão nhân gia cứ như vậy bị hai người bọn họ đùa bỡn.

      Người nào đó dường như quên, cha của cha hai người bọn họ, chính là bản thân người nào đó, nếu di truyền, đây chẳng phải đều là từ chỗ di truyền sao. (Zi: chắc chết quá, hahaha)

      Trở lại khách sạn, Hàn Ngạo Thần cũng ở trong phòng chờ nàng, cười tới, “Thế nào, ngươi cố ý chờ ta?”

      đời này, chỉ có tiểu Khuynh Khuynh mới có thể làm cho ta đợi.” Hàn Ngạo Thần cười cười .

      “Ta muốn tìm tử vong đảo, ngươi có ý kiến gì ?” Quân Mộ Khuynh trực tiếp ngồi vào bên cạnh Hàn Ngạo Thần, trực tiếp đem quyết định mới vừa rồi cho người trước mặt.

      “Cũng được a, chúng ta cùng .” Tử vong đảo nguy hiểm như vậy, để mình tiểu Khuynh Khuynh , vẫn có chút yên tâm.

      “Ừm.” Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, dù sao nàng cũng muốn có thể với nàng.

      “Chủ nhân, chuyện tốt như vậy, tại sao với chúng ta.” Hỏa Liêm biết từ lúc nào xuất ở trước cửa sổ, cái đầu chồm vào, nhìn nhìn xung quanh, thấy Chi Chi có ở đây, mới thở phào nhõm, ưu nhã bước vào.

    2. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 173: Đều bế quan hết

      đúng là chỗ nào có mặt, Hàn Ngạo Thần híp mắt, lạnh lùng liếc mắt nhìn Hỏa Liêm.

      Hỏa Liêm vừa mới tới, cảm giác được trận khí tức lạnh như băng bắn thẳng đến mình, phịch cái rơi xuống đất, nó lập tức nhìn xung quanh, muốn nhìn xem là ai đánh lén nó, liền phát đôi mắt băng lãnh kia nhìn mình.

      Hỏa Liêm nuốt ngụm nước bọt, thận trọng lùi bước, sao nó có thể quên, năm đó Bá Hiêu chính là thua ở tay người này, bây giờ còn có lợi hại bằng Bá Hiêu, đánh lại, nó vẫn là trốn tốt hơn.

      “Chủ nhân.” thanh Bá Hiêu vang lên ở bên ngoài.

      “Vào .” Quân Mộ Khuynh lười biếng , thấy Hàn Ngạo Thần đen mặt, khóe miệng nhịn được giơ lên.

      Lời của nàng vừa mới xong, tất cả mọi người cùng tiến vào, tự giác tìm được vị trí , chủ nhân muốn ra ngoài, tại sao có thể thiếu bọn họ, bọn họ Nguyệt thành ngây người rất lâu rồi.

      “Bốn người các ngươi vì sao cũng theo?” Quân Mộ Khuynh chau chau đầu mày, bình thường bọn họ là muốn mời cũng mời đến, tại trái lại chủ động tới tìm nàng, hiếm thấy, quá hiếm thấy.

      “Ngươi muốn rời , chúng ta đương nhiên muốn theo ngươi cùng nhau rời .” Vô Nặc lãnh đạm .

      Nhìn Vô Nặc, Quân Mộ Khuynh lắc lắc đầu, người này chính là người cũng như tên, trước đây nhìn chính là lạnh như băng, bây giờ còn là như vậy, quen lăn lộn, chỉ là mặc dù gọi là Vô Nặc, thế nhưng khi hứa hẹn cái gì, nhất định làm được, điểm này rất tốt.

      “Đúng vậy, ngươi còn thiếu chúng ta con ma thú!” Vô Phi khoanh hai tay trước ngực, thoải mái , đáp ứng cho nhị tỷ nàng ma thú còn chưa đưa, mặc dù biết nàng chính là Xích Quân, bọn họ vẫn là quen, tin tức Quân Mộ Khuynh là Xích Quân, là quá chân thực, bọn họ quả thực là dám tin vào lỗ tai của mình.

      “Phi nhi!” Vô Vũ lắc đầu, nương , nhất định làm được, nếu bọn họ qua muốn theo nương, vậy phải có bộ dáng của thuộc hạ.

      “Các ngươi đều biết, vậy theo chúng ta tử vong đảo là được rồi.” Quân Mộ Khuynh lãnh đạm , tử vong đảo cũng hẳn là có ma thú, bọn họ muốn ma thú, vậy bằng chuyến chừng còn có thu hoạch ngoài ý muốn.

      “Được.” Vô Nặc gật đầu, nếu theo nàng, vậy nghe theo mệnh lệnh là được.

      “Chủ nhân, lúc nào thực , Linh nhi với tiểu Thiến vẫn chưa về, còn có Thiểm Điện, ngươi bảo ở Ma Vực rừng rậm ba tháng, tại mới qua tháng.” Nếu như bây giờ bọn họ rời , mấy người bọn trở về, biết bọn họ tử vong chi đảo.

      “Chờ bọn trở về lại , tiểu Thiến hẳn là sắp tấn chức.” Quân Mộ Khuynh lãnh đạm , nàng cũng vội rời , tìm tử vong đảo, cũng phải chuẩn bị ít đồ, cứ như vậy , vậy cũng quá nguy hiểm.

      “Vâng.” Bá Hiêu gật đầu, tại cũng chỉ có thể như vậy.

      “Trong khoảng thời gian này ta bế quan, các ngươi cũng có thể rèn luyện.” Nàng tiếp tục .

      Cái gì! Lại bế quan!

      Mọi người đều ngẩng đầu, dám tin tưởng nhìn Quân Mộ Khuynh, nàng vừa mới ra, lại muốn bế quan, việc này có phải là quá khoa trương hay !

      “Lần này ta Quân gia bế quan, các ngươi có chuyện gì, bây giờ liền là được rồi.” phải là bế quan thôi sao, bọn họ còn có biểu tình như nhìn thấy quỷ vậy?

      Mọi người rối rít lắc đầu, bọn họ cũng có chuyện gì, chẳng qua là cảm thấy ngoài ý muốn mà thôi, lần này bế quan, chủ nhân Quân gia, hay là nàng có chuyện gì chưa cho bọn biết, chỉ có điều chuyện này cũng có khả năng a.

      “Ta cũng bế quan luôn là được rồi.” Hàn Ngạo Thần cười , lại thêm khoảng thời gian thấy được tiểu Khuynh Khuynh, quá nhàn rỗi, bằng cùng nhau bế quan.

      “Tốt.” Quân Mộ Khuynh gật đầu, “Chúng ta cùng Quân gia bế quan.”

      “Ừm.”

      Nhìn hai người bọn họ đạt được thỏa thuận, mọi người đều trận ngượng ngùng, hai người bọn họ lần lượt bế quan, vậy bọn còn có chuyện gì có thể làm, còn bằng bế quan là được rồi.

      Sau khi đem hết thảy mọi chuyện thông báo xong, nàng tới công hội lính đánh thuê, nhìn hai ba hàng sân viện kia, nàng chậm rãi vào.

      “Đại ca!” thế nào ngồi ở chỗ này, chẳng lẽ là cố ý chờ nàng sao?

      Quân Mộ Khuynh vừa vào liền kinh ngạc phát , Doãn Thí Sát ngồi ở ghế đá trong viện, uống ngụm rượu lớn.

      “Ngươi đưa hết ma thú ra ngoài?” Doãn Thí Sát cười hỏi, mấy ngày này vẫn tìm được nàng, biết những người đó cả ngày canh giữ ở cửa, con người chính là như vậy, khi nhắm được món gì đó, bọn họ tiếc tất cả.

      Quân Mộ Khuynh chần chừ gật đầu, “Đại ca, ngại, ta lại nuốt lời.” Mỗi lần nàng đều tìm ma thú tặng Doãn Thí Sát, nhưng đến bây giờ vẫn chưa tìm được con, nhưng lời này dù sao cũng là nàng ra, Doãn đại ca còn đợi nàng, nàng sao có thể đến.

      Doãn Thí Sát ngẩn người, đột nhiên ngửa đầu cười to, hung hăng vỗ vỗ bả vai Quân Mộ Khuynh, “Chúng ta là ai với ai a, đại ca ở lại cũng phải là muốn ma thú của ngươi, chỉ là muốn cho ngươi biết, ta đem lệnh bài Thanh Hỏa đoàn giao cho ngươi, sau này ngươi có chuyện gì, cứ tới tìm đại ca được rồi!” sớm quên chuyện ma thú, mỗi lần lúc nàng nhắc tới, mới nhớ là có chuyện này.

      “Thế nhưng, ta dù sao cũng đáp ứng ngươi, lời hứa lính đánh thuê đáng giá ngàn vàng, Quân Mộ Khuynh ta tự nhiên cũng vậy!” Ánh mắt Quân Mộ Khuynh kiên định , đại ca để ý, nàng vẫn nhớ.

      “Ngươi có tặng ma thú hay cũng sao cả, hơn nữa, con Lục Dực Thanh Lang, vốn là vật vô chủ, ngươi lấy được, vậy chỉ có thể nó với ngươi có duyên phận.” Doãn Thí Sát hào sảng , ngờ “Huynh đệ” này bình thường sảng khoái, lại có chút thích để tâm vào chuyện vụn vặt như vậy.

      Thấy nụ cười của Doãn Thí Sát, Quân Mộ Khuynh ngẩn người, đột nhiên cười to lên, “Đại ca phải, hóa ra là chính ta vẫn để tâm vào chuyện vụn vặt.” Bọn họ xưng huynh gọi đệ, cho tới bây giờ cũng có hi vọng xa vời muốn thứ gì của đối phương, nàng như thế này, đại ca nhất định là như vậy, là nàng hiểu lầm đại ca!

      “Hiểu là tốt rồi, đến, hôm nay chúng ta uống bữa, ngày mai đại ca quay về dong binh đoàn.” Doãn Thí Sát biết từ chỗ nào lấy ra vò rượu, đặt trước mặt Quân Mộ Khuynh.

      “Được!” Quân Mộ Khuynh cũng làm bộ cầm lấy vò rượu, thống khoái uống.

      Nàng nghĩ thông suốt, tất cả mọi chuyện vẫn là thuận theo tự nhiên, chỉ có điều nàng vẫn tìm con thần thú tặng đại ca, lần này phải là vì bồi thường cái gì, mà là nàng tâm đưa cho bọn họ, lúc bọn họ mới gặp gỡ, Doãn Thí Sát đưa lệnh bài Thanh Hỏa dong binh đoàn cho nàng, nàng cũng muốn tặng phần quà gặp mặt cho đại ca phải sao, lần này nàng cưỡng cầu.

      Hai người thoải mái ngửa đầu uống, khỏi phải , bọn họ cũng hiểu lời muốn trong lòng đối phương.

      “Các ngươi ở đây lén uống!” Lạc Ninh chậm rãi tới, liền nhìn thấy hai người uống ngụm rượu lớn, nàng cũng bước nhanh vào, kịp chờ đợi muốn uống.

      Ninh, ngươi thể uống nhiều rượu, mỗi lần chúng ta uống rượu, người say đầu tiên chính là ngươi.” Lý Cổ Nguyệt theo tới, nhìn Lạc Ninh .

      “Đội trưởng, đại ca của ta cũng ngăn cản ta uống rượu, hơn nữa, hôm nay trời đẹp như vậy, đương nhiên phải uống, hơn nữa, ta bây giờ rốt cuộc biết vì sao lúc trước tiểu Khuynh lại câu kia.” Lạc Ninh hiểu , sau khi nàng biết tiểu Khuynh là Xích Quân mới hiểu được.

      cái gì?” Quân Mộ Khuynh nâng vò rượu đưa cho Lạc Ninh, nghi ngờ hỏi, nàng có qua cái gì sao?

      “Lúc trước khi chúng ta hỏi tiểu Khuynh Xích Quân là ai, tiểu Khuynh từng hỏi lại chúng ta, các ngươi biết Quân Mộ Khuynh là ai ? Kỳ thực lúc đó nàng với chúng ta, nàng chính là Xích Quân, chỉ là chúng ta vẫn biết mà thôi.” Lạc Ninh cười , mấy ngày nay nàng rốt cuộc suy nghĩ cẩn thận, khi đó lúc tiểu Khuynh tới Xích Quân, ràng có chút kỳ quái, tại xem ra, là bọn hiểu ý tứ này.

      “Cái gì, nàng còn qua lời như vậy, các ngươi thế nào cho ta?” Lý Cổ Nguyệt nhận lấy rượu Doãn Thí Sát đưa cho mình, uống ngụm lớn.

      “Lúc đó ở chỗ ấy nghĩ nhiều như vậy, cũng căn bản nghĩ tới phương diện kia, ta nghĩ người quen biết tiểu Khuynh, cũng chưa từng nghĩ.” Lạc Ưng Hùng nhàn nhạt câu, như vậy là nàng cố ý để Quýnh Ngưu Liên Tí ở lại Huyết Nguyệt dong binh đoàn.

      “Ngươi biết, lúc mới đầu ta biết nàng là Quân Mộ Khuynh, kinh ngạc cũng ít hơn các ngươi, đặc biệt sau khi nàng ăn ngũ sắc linh lung quả, ta còn tưởng rằng nàng điên rồi!” Doãn Thí Sát ra, hồi tưởng lại chuyện trước kia, kỳ thực từ sớm bọn họ có thể biết thân phận của nàng, thiên phú của nàng, nhưng có nghĩ tới phương diện kia.

      Khóe miệng Quân Mộ Khuynh co quắp chút, nàng mới có điên, người vây quanh nàng nhiều như vậy, đều muốn có ngũ sắc linh lung quả, mà nàng trăm cay nghìn đắng lấy được thứ đó, mới dễ dàng cho người ta, đó đương nhiên là phải đánh cuộc lần, sau đó cũng có việc gì.

      Chỉ có điều khi đó hù dọa Doãn đại ca , lúc đó mọi người hình như đều bị dọa sợ.

      “Tiểu Khuynh, ngày mai chúng ta phải trở về.” Lạc Ninh nằm dựa vào người Quân Mộ Khuynh, còn có chút luyến tiếc, nàng thực muốn rời xa tiểu Khuynh, nàng còn có rất nhiều chuyện chưa với tiểu Khuynh. “Ta biết các ngươi phải về, lần này ta tới là muốn cho các ngươi biết, ta cũng rời khỏi Nguyệt thành.” Quân Mộ Khuynh cười , bữa tiệc rượu hôm nay cũng biết lúc nào mới có thể lại được uống.

      “A, ngươi lại muốn sao?” Lạc Ninh mờ mịt nhìn Quân Mộ Khuynh, trong đôi mắt lộ ra nỡ.

      “Ừm.” Nàng gật gật đầu, hơn nữa còn biết lúc nào trở về.

      “Hôm nay nên những thứ này, đến, uống rượu!” Doãn Thí Sát cười ha hả nâng vò, nếu sắp rời , vậy uống cho đủ.

      “Được!”

      Tiếng cười sang sảng ở công hội lính đánh thuê vang lên, có người nghe thấy tiếng cười kia, cũng dám vào xem rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, cũng dám nhìn xung quanh nhiều.

      đôi mắt băng lãnh, nhìn thấy màn như vậy, khóe miệng câu dẫn ra độ cong, sau khi thân phận Xích Quân được đưa ra ánh sáng, biết nàng còn có cái dạng hành động nào, là có chút chờ mong.

      Ngày đó uống rượu xong, Quân Mộ Khuynh trở lại khách sạn liền ngủ say, sau khi tỉnh lại, liền cùng Hàn Ngạo Thần tới Quân gia, lúc đó bầu khí bế quan liền được tiến hành.

      Nghe Quân Mộ Khuynh lại bế quan, người bình tĩnh nhất chính là Lôi gia, trong lòng bọn họ đều mắng, Quân Mộ Khuynh đây cũng quá phải người, vừa mới bế quan ra, tại lại muốn bế quan, chẳng lẽ nàng muốn lần tấn chức đến tôn thần cấp hay sao!

      Mười ba tuổi là thượng tôn đấu kỹ sư, việc này rất biến thái, nàng rốt cuộc còn muốn như thế nào! Tức chết người đền mạng sao?

      Mà lúc này, nhi tử Lôi Trầm cùng với khế ước thú biến mất thấy, lại khiến cho Lôi gia trận khủng hoảng, tất cả mọi người suy đoán rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, lại nghĩ đến chuyện này, có liên quan đến người bế quan.

      Việc này ầm ĩ qua , thế lực của Lôi gia xuống dốc phanh, Lôi Trầm cũng từ đó bị bệnh, nay toàn bộ Lôi gia đều là Lôi Tu quản lý.

      Sau khi Bạch Tử Kỳ nghe thấy tin tức này, sửng sốt tại chỗ, “Lại bế quan!” Tiểu Khuynh điên rồi sao!

      sai, chính là bế quan, cho nên dù ngươi Quân gia, cũng gặp được Quân Mộ Khuynh.” Ninh Giác cười , người muốn gặp Quân Mộ Khuynh, đâu chỉ có mấy người bọn , tại sức ảnh hưởng của ba chữ Quân Mộ Khuynh, có thể sánh bằng ngũ đại gia tộc.

      Thiên tài song nguyên tố, ai muốn có, cho nên sau khi tỉ thí ngũ đại gia tộc xong, Quân Mộ Khuynh vẫn ngồi ở trong khách sạn, có ra cửa, tại lại trực tiếp bế quan.

      “Tiểu Khuynh bế quan tại sao gọi ta chứ! Mang ta theo cũng tốt a!” Lần trước nàng hỏi tiểu Khuynh vì sao đối với thủy nguyên tố lại hiểu như vậy, tại hết thảy đều hiểu, cần nghĩ cũng biết, đấu kỹ đem nước ngưng tụ thành băng là tuyệt kỹ của Xích Quân, mà Xích Quân chính là Quân Mộ Khuynh, Quân Mộ Khuynh chính là tiểu Khuynh, tiểu Khuynh biết, là chuyện hết sức bình thường.

      “Mang ngươi theo làm cái gì, nghe nàng bế quan cùng người tên là Hàn Ngạo Thần.” Bạch Tử Thông bình thản , Quân Mộ Khuynh vừa bế quan, lập tức phố lớn ngõ đều biết, có thể cũng truyền ra ngoài Nguyệt thành.

      Hàn Ngạo Thần bế quan tiểu Khuynh cũng bế quan, bọn họ rốt cuộc nghĩ cái gì, hay là có chuyện gì với nàng, được, nàng cũng phải bế quan, chờ tiểu Khuynh ra, nàng nhất định phải hỏi chút là chuyện gì xảy ra.

      “Ta quyết định, bắt đầu từ ngày mai, ta cũng bế quan, mấy người các ngươi đừng tìm ta!” Bạch Tử Kỳ trịnh trọng tuyên bố, dù sao gia chủ cũng cho nàng Nam Ngưng học viện nữa, còn bằng trực tiếp bế quan, nhìn xem tiểu Khuynh muốn làm cái gì.

      Cái gì! Nàng cũng điên rồi sao!

      Bạch Tử Thông với Ninh Giác nhìn nhau, đều lắc đầu, nha đầu này chính là điên rồi.

      “Ta cũng bế quan.” Phong Diễm bên cạnh cũng lên tiếng.

      “Diễm, ngươi có phải cũng điên rồi hay ? phải vừa mới bế quan ra sao?” Ninh Giác nhíu mày, mọi người đều biết thiên tài ngũ đại gia tộc vừa mới ngươi chết ta sống, lại biết, đằng sau bọn thỉnh thoảng vẫn tụ tập cùng chỗ chuyện phiếm, đương nhiên, ngoại trừ người của Lôi gia.

      Lôi gia quả thực chính là thèm cùng chỗ chuyện với bọn thôi, chỉ là thỉnh thoảng bọn tụ tập cùng chỗ, cũng chỉ là mấy người bọn , bọn đều hiểu đối phương là hạng người gì, tự nhiên cũng là tụ lại với nhau.

      Sau khi Quân Mặc tới Nguyệt thành, cũng thường xuyên ở cùng chỗ với bọn , nhưng mà bây giờ bọn người hai người cũng bắt đầu bế quan, những ngày sau đó nhàm chán rất nhiều.

      phải điên rồi, gia chủ , chuẩn bị đem vị trí gia chủ giao cho ta, các ngươi cũng biết, thực lực bây giờ của ta, vẫn chưa đủ để tiếp nhận Phong gia.” Ở trước mặt bọn họ, Phong Diễm giấu giếm cái gì, mấy người bọn cũng tranh giành, chỉ là những lào già của gia tộc đối phương bọn , cũng dễ chuyện như vậy.

      Dù sao sớm muộn gì gia tộc bọn họ cũng tra ra được, cũng có gì phải giấu giếm.

      “Chậc chậc… Vị trí gia chủ a, Phong gia chủ, đến lúc đó cũng đừng trở mặt a.” Bạch Tử Kỳ cười , giống như gia chủ của bọn họ cũng như vậy, là chẳng bao lâu nữa đem vị trí gia chủ, truyền cho vị trí đệ nhất Bạch Tử Thông kia.

      “Các ngươi đừng nhìn ta như vậy, gia chủ nhà chúng ta vẫn chưa qua lời như vậy.” Bạch Tử Thông vội vàng . “Còn có các ngươi đều bế quan, sau đó Giác cũng phải quay về địa, chỉ còn lại mình ta.” Bạch Tử Thông trừng mấy người bọn cái, tựa lưng vào ghế ngồi.

      “Nếu , ngươi cũng bế quan?” Bạch Tử Kỳ đề nghị.

      “Ta mới cần, đúng rồi, Tử Lăng phải sắp trở về sao? Nếu như lúc này ngươi bế quan, gặp được .” Bạch Tử Thông đột nhiên nhới tới.

      “Cũng đúng.” Việc này nên làm cái gì bây giờ.

      Bạch Tử Thông lộ ra nụ cười, xem ra cũng còn có người ở lại chơi với mình, nếu mọi người đều bế quan rất buồn chán, thỉnh thoảng đánh trận cũng tệ.

      Hết thảy trong Nguyệt thành đều từ từ khôi phục, chuyện tỷ thí ngũ đại gia tộc, đương nhiên cũng truyền , thậm chí là truyền ra ngoài Nguyệt thành, ba chữ Quân Mộ Khuynh, ở Thương Khung đại lục nhấc lên cơn sóng lớn, người còn bế quan vẫn quan tâm, đối với những thứ này hoàn toàn biết gì cả.

      Cùng lúc đó ở trong phòng, sắc mặt nam tử kia trầm, trừng thiếu niên trước mặt.

      “Mặc Liên, ta hỏi ngươi, vì sao giết Quân Mộ Khuynh!” Nam tử giận dữ hét, đánh mất thủ hạ đắc lực, đây đều là Quân Mộ Khuynh làm hại.

      giết.” Mặc Liên hờ hững phun ra hai chữ, đối với người trước mắt, sợ hãi chút nào.

      giết!”

      “Chủ thượng!” Hắc Điêu vội vàng phóng ra, che ở trước mặt Mặc Liên, “Chủ thượng, ý của Mặc Liên là, đột nhiên xuất người kia, dù cho chúng ta liên thủ cũng đánh lại, cho nên mới giết.” Đương nhiên, đây chỉ là trong những nguyên nhân, chỉ là để Mặc Liên bị phạt, nguyên nhân khác, nó .

      “Phải ?” Nam tử trầm nhìn Mặc Liên.

      “Vâng! Đương nhiên vậy!” Hắc điêu vội vàng .

      “Ta hỏi ngươi sao?” Nam tử quay đầu liếc mắt nhìn Hắc điêu, Hắc điêu vội vàng ngậm miệng, dám mở miệng nữa.

      “Mặc Liên, ngươi .”

      Mặc Liên vốn chuyện, đột nhiên trầm mặc, muốn giải thích chuyện ngày đó.

      Nam tử nhìn thấy Mặc Liên trầm mặc, lại nhớ tới, từ Mặc Liên chưa bao giờ dối, đương nhiên có chuyện gì lừa gạt , cũng truy hỏi nữa.

      “Nếu như thế, vậy các ngươi ra ngoài trước, nhớ kỹ, nhất định phải giết Quân Mộ Khuynh!”

      “…” Mặc Liên vẫn đáp.

      Thấy bộ dáng Mặc Liên trầm mặc, Hắc điêu nóng nảy, vội vàng đáp, “Chủ thượng, ta nhất định giúp đỡ Mặc Liên giết Quân Mộ Khuynh, chúng ta lui xuống trước.” xong, Hắc điêu kéo Mặc Liên xoay người rời , chỉ sợ “Chủ thượng” sau lưng bọn họ phát gì đó thích hợp.

      Mặc Liên từ đầu tới cuối vẫn luôn trầm mặc, hé răng, tùy ý Hắc điêu kéo rời .

      Sau khi Mặc Liên rời , trong phòng lại lần nữa khôi phục bình tĩnh, nam tử tựa ở ghế dựa lớn, hồi tưởng lại lời của Hắc điêu, rơi vào trầm mặc.

      Còn có cỗ lực lượng khác trợ giúp Quân Mộ Khuynh, nhưng rốt cuộc là giúp, hay là có mục đích khác, lúc trước khi phái người giết Đông Phương Mi, đột nhiên xuất số người, những người đó cùng Quân Mộ Khuynh có mối quan hệ gì, hay là có quan hệ gì với Đông Phương Mi?

    3. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Quyển 4
      Chương 1: Cái gì, việc này cũng biết?

      Trước Chọn chương Sau Trời cao trong xanh, cây cối sum sê, ánh nắng chiếu khắp rừng rậm, trong rừng cây vang lên hồi thanh kinh thiên động địa, toàn bộ ma thú điên cuồng dũng động, ngừng chạy băng băng tới phía trước, vang lên thanh ầm ĩ, ma thú giống như dời núi lấp biển, điên cuồng chạy, kỳ quái chính là, lúc những ma thú này chạy tới phía trước, mắt thỉnh thoảng lại nhìn về phía sau, mà mỗi lần liếc mắt nhìn, bước tiến dưới chân chúng nó lại càng tăng nhanh tốc độ.

      Ma Vực rừng rậm chấn động ma thú cùng chạy băng băng về hướng, thay vì là thú triều tới, ngược lại bộ dáng của những ma thú này giống như là chạy nạn vậy.

      Ma thú ra sức chạy tới phía trước, chạy càng xa, chúng nó càng khẩn trương, thời điểm ngay khi chúng nó quay đầu nhìn lại lần nữa, đều dừng bước, tò mò nhìn lại xung quanh.

      Ngay khi chúng nó nghĩ những tên phía sau kia chưa tới, chúng nó đều thở phào nhõm, dừng ở tại chỗ thở dốc, dám tùy tiện di chuyển.

      “Ta những ma thú này ngốc, các ngươi tin, nghĩ rằng chạy hơn chúng ta.” thanh chế nhạo truyền đến, ma thú vốn định thở phào nhõm, đột nhiên cứng ngắc thân thể, dám tin tưởng nhìn lại phía sau.

      Ngay khi thân ảnh kia đập vào trong tầm mắt, chúng nó lập tức dại ra ở tại chỗ, toàn thân co quắp, cổ cũng cứng ngắc theo.

      phải là tốc độ của ngươi nhanh hơn sao, vui vẻ đắc ý cái gì.” thanh giễu cợt ở phía trước vang lên, kim quang thoáng qua, mặt thiếu niên tuấn mỹ lộ ra tia bất mãn.

      Người này phải là tốc độ nhanh hơn chút sao, vui vẻ đắc ý cái gì, nếu như đánh nhau, còn biết là ai thắng ai thua.

      “Thế nhưng, hôm nay vẫn là ta thắng.” Thiểm Điện đắc ý nhìn Hỏa Liêm, muốn thắng ở phương diện tốc độ, vẫn là nằm mơ , có những thứ khác, thế nhưng về tốc độ, tuyệt đối nhanh hơn so với mấy người bọn họ, đây cũng chính là việc đắc ý nhất.

      “Coi như ngươi thắng, ngươi xem chút những ma thú này nên xử lý như thế nào?” Hỏa Liêm kiên nhẫn hỏi, người này, thắng lần liền đắc ý như vậy, lần sau trực tiếp đánh ngã , xem còn có cái gì đắc ý.

      “Ngươi phải muốn ma hạch sao? năm này Chi Chi ăn gì, đều là ngươi phụ trách, ta làm sao biết ngươi muốn nhiều ma thú như vậy làm cái gì?” Thiểm Điện nhún nhún vai, cũng là nhìn thấy Hỏa Liêm bao vây những ma thú này, nhất thời buồn chán mới ngăn cản những ma thú này.

      trán Hỏa Liêm treo lên ba đường hắc tuyến, “Ai ta muốn những ma thú này, là ta nhìn thấy ngươi thi chạy với những ma thú này, mới tới.” Việc này với chút quan hệ cũng có, cho dù là muốn ma hạch, ít nhất cũng phải là cấp bậc linh thú trở lên, những ma thú này còn chưa đủ tư cách.

      “Ngươi cũng cần? đúng a, ta nhớ là ngươi đuổi a!” Thiểm Điện giống như đạo sao băng, trung xẹt qua độ cung, trong nháy mắt xuất ở bên người Hỏa Liêm.

      “Là ngươi ở đây đuổi mới đúng.” Hỏa Liêm nhịn được chỉ trích.

      “Là ngươi.” Thiểm Điện nghiêm túc gật đầu.

      “…”

      Bọn họ ở trung trò chuyện quên cả xung quanh là tình huống gì, hoàn toàn quên phía dưới còn đứng đám ma thú, kinh hoảng nhìn bọn họ, càng dám di động nửa phần, chỉ sợ khi cẩn thận, cái mạng của nó lưu lại, năm này chúng nó cũng biết, các Thánh Thú đại nhân chính là nhàn rỗi buồn chán, mới thường xuyên đến dọa chúng nó.

      Thế nhưng thỉnh thoảng tới lần, cũng đủ hù chết chúng nó rồi có được hay , chúng nó mới là đẳng cấp huyễn thú, chịu nổi hủy hoại và giày vò của Thánh thú đại nhân.

      “Ta vẫn nhớ là ngươi.” Hỏa Liêm tiếp tục .

      “Là ngươi.” Thiểm Điện lập tức phản bác.

      “Hai người các ngươi còn nữa, trời tối.” thanh lạnh như băng từ phía đối diện truyền đến, thành công ngăn lại hai người tranh cãi.

      “Tiêu, chúng ta như vậy, sao có thể sống qua ngày được chớ! Lúc trước chủ nhân bế quan khoảng thời gian, thế nhưng, lần này bế quan chính là năm!” Hỏa Liêm buồn rầu , bọn họ đều cho rằng quá hai tháng, chủ nhân với Hàn Ngạo Thần tự giác xuất quan, kết quả hai người cũng ra.

      Bá Hiêu chậm rãi tới, lạnh lùng nhìn ma thú phía dưới toàn thân run rẩy, “Các ngươi về trước .” Hai người này, mỗi lần buồn chán, liền tới Ma Vực rừng rậm tìm những ma thú này, biết ma thú làm sao lại đắc tội bọn họ.

      Ma thú đứng đầy mặt đất, giống như là được ông trời ban ơn, rối rít cúi đầu hướng về phía Hỏa Liêm, vèo tiếng, lập tức biến mất ở phía dưới bọn họ.

      Khóe miệng Hỏa Liêm Thiểm Điện cùng co quắp, hai người bọn họ thân thiện như thế, chúng nó nhìn thấy bọn họ, vậy mà lại giống như là nhìn thấy quỷ vậy, quá nể mặt , nghe thấy được rời , chúng nó hận người minh thể mọc thêm hai cặp chân vậy.

      “Mặc dù các ngươi thu lại uy áp, nhưng dù sao cũng là Thánh Thú, ma thú nhìn thấy các ngươi tới, vẫn cảm thấy khủng hoảng.” Bá Hiêu lạnh lùng , so với hai người bọn họ, nàng có vẻ bình tĩnh hơn.

      “Thế nhưng mỗi ngày đều bế quan, là rất buồn chán mà, ngươi bế quan ba lần, chủ nhân vẫn chưa có xuất quan.” năm qua, mấy người bọn họ mỗi ngày đều canh giữ ở trong Nguyệt thành, bọn họ cũng biết lúc nào chủ nhân ra, cũng dám xa.

      Trong năm này, bọn họ thỉnh thoảng cũng ra ngoài, nhưng mỗi lần vừa ra, liền cảm giác sốt ruột lần sau còn nhiều hơn cả lần trước.

      Tin đồn về chủ nhân ở Thương Khung đại lục bây giờ chính là càng lúc càng khoa trương hơn, càng lúc càng nhiệt tình hơn, mỗi lần vừa đến Xích Quân, hoặc là Quân Mộ Khuynh, tất cả mọi người đều lớn tiếng mắng, rằng chủ nhân là biến thái, cầm thú, mười ba tuổi trở thành thượng tôn đấu kỹ sư, hơn nữa còn là song nguyên tố, còn có thần thú kim hổ, nghe còn có hai thần thú.

      Khoa trương hơn nữa là, những người đó vậy mà lại loan truyền chủ nhân vô cùng chấn động, cái gì mà tóc đỏ mắt đỏ, nhìn hết sức kỳ quái, người giống người… đống lớn giả tưởng kỳ quái, cứ như vậy, vốn là người khuynh quốc khuynh thành, bị đám người thành người quái dị.

      Rất nhiều lần, bọn họ đều muốn cười cho những người đó, thần thú bên người Quân Mộ Khuynh cũng chỉ có hai con, ngay cả Thánh Thú cũng có mấy con, nhưng nghĩ tới như vậy bại lộ toàn bộ thực lực của chủ nhân, bọn họ vẫn là nhịn xuống, vì an toàn bản thân mình, tiếp đó bọn họ liền thẳng thắn ra khỏi Nguyệt thànhh, cho nên mới phải nhàm chán như thế thôi!

      “Chủ nhân…” Bá Hiêu vừa mới liền cảm giác được khí tức bất thường, từ bốn phương tám hướng vọt tới, nàng mạnh quay đầu nhìn bốn phía, phát điểm khác thường nào.

      “Chuyện gì xảy ra!” Hỏa Liêm cũng quét mắt xung quanh, khí tức này, là quỷ dị!

      “Dựa vào! Lực lượng này, là từ địa phương nào phát ra, vì sao chúng ta lại cảm giác được, ở chỗ này lâu như vậy, cho tới bây giờ cũng có cảm giác được khí tức mạnh mẽ như vậy xuất qua!” Thiểm Điện vội , lực lượng này ngay cả bọn họ cũng có thể cảm giác được nguy hiểm, chớ chi là những con ma thú khác.

      Lời của Thiểm Điện vừa xong, Ma vực rừng rậm phụ cận Nguyệt thành bắt đầu rung chuyển, phải mới vừa rồi là kinh thiên động địa, tại chính là hủy thiên diệt địa, cây cối từng mảnh từng mảnh bị ma thú đạp đổ, khắp nơi đều là tiếng vang rung trời.

      “Trời ạ! Ma thú vùng phụ cận cũng cảm giác được lực lượng kinh khủng này, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Hỏa Liêm cảm giác được xung quanh rung chuyển, sửng sốt , việc này cũng quá kinh khủng !

      “Các ngươi nhìn bầu trời kìa!” Bá Hiêu khẩn trương , đôi mắt kim sắc cũng nhìn lên trời.

      Hỏa Liêm Thiểm Điện cùng ngẩng đầu, ngay khi bọn nhìn thấy bầu trời thay đổi, trong lòng còn bình tĩnh nữa, bởi vì lúc này tầng mây trời, vậy mà lại là hồng sắc, giống như ngọn lửa thiêu đốt vậy.

      “Đây là có chuyện gì!” Hỏa Liêm thào hỏi, cỗ lực lượng kia ảnh hưởng , thậm chí có thể cảm giác được khủng hoảng trong lòng, là bởi vì cỗ lực lượng kia, từ sau khi tấn chức trở thành Thánh Thú, cũng chưa từng có cảm giác như thế, việc này vẫn là lần đầu tiên.

      “Chúng ta trở về thành!” Bá Hiêu lắc mình quay về Nguyệt thành.

      Hỏa Liêm Thiểm Điện cũng ý thức được chuyện nghiêm trọng, chần chừ theo sau, dù sao cổ lực lượng này quá khủng bố, bọn họ cũng muốn biết là chuyện gì xảy ra.

      Những đám mây phảng phất như là ngọn lửa hừng hực đốt cháy, khiến cho người ta liếc mắt nhìn, liền cảm giác bất cứ lúc nào cũng bị ngọn lửa hừng hực kia thiêu đốt, đám mây màu đỏ xinh đẹp, đỏ rỉ máu, đỏ càng thêm quỷ dị.

      Bọn họ trở lại trong thành, vẫn có thể nghe thấy bước chân hoảng hoạn của ma thú ở Ma Vực rừng rậm, nhưng người trong thành, lại có vẻ vô cùng yên lặng, giống như là nhìn thấy màn này bầu trời vậy, càng có cảm giác được cổ lực lượng quỷ dị kia.

      Nhưng chẳng lẽ bọn họ ngay cả việc ma thú náo động cũng nghe thấy sao? Việc này cũng quá có khả năng a!

      thân ảnh màu đen thoáng qua, từ xa bọn họ liền nhìn thấy Hắc Dực từ đằng xa tới, “Các ngươi cảm thấy ?” Hắc Dực vội vàng hỏi, chúng nó đều cảm thấy, nhân loại dường như chút chuyện cũng biết, còn có thể bình tĩnh lại ở đường.

      “Ngươi cũng cảm thấy, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ là có ma thú cao cấp nào xuất thế sao?” , chuyện này đơn giản chỉ là ma thú cao cấp xuất thế.

      “A!” Thiểm Điện nghi hoặc nhìn nhìn xung quanh, tại sao lực lượng này từ từ biến mất?

      “Kỳ quái!” Hỏa Liêm cũng tự lẩm bẩm, nghi hoặc nhìn thân thể của mình, dường như màn vừa rồi, chỉ là ảo giác vậy.

      trời cũng còn mây màu đỏ.” Bá Hiêu ngẩng đầu, hoang mang nhìn bầu trời, vì sao lại như vậy, dường như tại ma thú cũng yên tĩnh lại, có náo động như vừa rồi, màn kia là ảo giác sao? , bọn họ ràng có thể cảm giác được cỗ lực lượng uy hiếp kia, đó rốt cuộc là cái gì.

      Hỏa Liêm cúi đầu, tay sờ cằm, “Chẳng lẽ là lão đại!”

      “Lão đại!” Thiểm Điện hoài nghi nhìn Hỏa Liêm, hóa ra trừ chủ nhân ra, còn có lão đại!

      “Ngươi nghĩ gì thế! Chờ sau khi chủ nhân xuất quan, ngươi hỏi nàng chút lão đại là ai, nàng nhất định cho ngươi biết, tại chúng ta Quân gia nhìn chút, nhìn xem chủ nhân có xuất quan chưa.” Hỏa Liêm trừng mắt Thiểm Điện cái, sớm muộn gì lão đại cũng đem từng người bọn họ chém, dám khinh bỉ như thế.

      “Đúng vậy nên Quân gia nhìn xem là chuyện gì xảy ra.” Bá Hiêu gật đầu, nàng bước nhanh về phương hướng Quân gia, bầu trời hư vô, giống như là đất bằng vậy.

      “Chúng ta có cần thông báo cho Hàn công tử hay ?” Thiểm Điện nghi hoặc hỏi, mấy ngày trước Hàn Ngạo Thần cũng xuất quan, vốn nhìn thấy chủ nhân chưa có xuất quan, còn muốn tiếp tục, bọn họ khuyên can mãi, cuối cùng đem chủ nhân lôi ra, mới bế quan nữa.

      cần, Hàn công tử cũng cảm thấy cổ lực lượng này, sớm xuất phát Quân gia, chừng tại ở Quân gia chờ chúng ta.” Hắc Dực xong, bay tới vai Thiểm Điện, “Thiểm Điện đại nhân, ta bây giờ vẫn là thần thú, thể để cho người khác chú ý, cho nên làm phiền ngươi.”

      “Biết rồi!” Thiểm Điện liếc mắt nhìn Hắc Dực cái, cùng Hỏa Liêm về hướng Quân gia.

      Vừa rồi kinh khủng như vậy, tại chút chuyện cũng có, ai biết lại xuất chuyện gì.

      Trong căn phòng được bày trí đẹp đẽ, thân ảnh đỏ rực ngồi xếp bằng ở giường, biết là vì biết được động tĩnh bên ngoài hay là do bế quan xong, đôi mắt đỏ đậm chậm rãi mở ra.

      “Huyết Yểm, động tĩnh vừa rồi, có phải là ngươi làm ra hay ?” Mộ Khuynh lạnh nhạt hỏi, cỗ lực lượng kia là từ chỗ nàng tản mát ra, nàng đương nhiên là cảm thấy.

      “Ừm.” Trong gian Huyết Yểm gật gật đầu, kiêu ngạo hừ tiếng.

      “Ta chẳng qua là bế quan năm, ngươi có cần phải làm ra động tĩnh lớn như vậy , hay là toàn bộ lực lượng phong ấn ngươi quay về?” Vừa rồi lực lượng cường đại như vậy, nếu như bị người biết được, chỉ sợ lại muốn nhấc lên hồi phong ba.

      Huyết Yểm lẳng lặng đứng ở trong gian, ngạo nghễ nhìn bên ngoài, “ có, chỉ là có chút đột phá mà thôi, ngươi yên tâm, người bình thường thấy được động tĩnh vừa rồi, chỉ có ma thú mới có thể cảm giác được, cũng nhìn thấy được bầu trời thay đổi.” vẫn biết tại phải lúc bộc lộ, tự nhiên hành động thiếu suy nghĩ.

      “Vậy tốt, nếu tỉnh, chúng ta cũng nên xuất quan, cũng biết qua bao lâu.” Giơ cánh tay lên, lắc lư đầu, chậm rãi đứng lên, mở của phòng đóng kín năm kia.

      Quân Mộ Khuynh vừa mới mở ra khe hở, cửa liền nhanh chóng bị người đẩy ra, nàng vừa định nhìn chút xem là ai to gan như vậy, liền rơi vào trong ngực người quen thuộc.

      “Tiểu Khuynh Khuynh!” Hàn Ngạo Thần đè xuống kích động trong lòng, bất giác, bọn họ liền bế quan năm, cũng năm nhìn thấy tiểu Khuynh Khuynh, rất nhớ nàng, muốn bế quan, trực tiếp liền xuất quan, kết quả tiểu Khuynh Khuynh vẫn còn bế quan.

      Cảm giác được tâm tình Hàn Ngạo Thần khác thường, Quân Mộ Khuynh nhíu mày, “Ta chỉ mới vừa bế quan thôi, cần kích động như vậy chứ?” Nàng vẫn cho rằng mình bế quan mới chừng tháng, hoàn toàn có ý thức được thời gian trôi qua.

      Hàn Ngạo Thần buông Quân Mộ Khuynh ra, bất đắc dĩ lắc đầu, “Tiểu Khuynh Khuynh, ngươi có biết, mới vừa của ngươi, năm?” Lúc vừa mới ra, cũng bị giật mình, cũng có cảm giác thời gian trôi qua, giống như mới thoáng cái, ngờ qua năm.

      năm!

      Đôi mắt đỏ đậm kinh ngạc nhìn Hàn Ngạo Thần, “Ngươi đùa đấy chứ?” năm! Vì sao nàng cảm giác mới vừa bế quan lâu.

      “Mấy ngày trước lúc mới vừa ra ta cũng vậy, lúc đó ra, cũng bị hoảng sợ.” Hàn Ngạo Thần cười , biểu cảm của lúc đó khẳng định cũng giống như tiểu Khuynh Khuynh vậy.

      “Thế nhưng ta cảm giác mới thoáng cái a.” Quân Mộ Khuynh cúi đầu, sờ sờ mũi, ngờ năm, thảo nào nàng lại cảm giác được gần đây thực lực tinh tiến, hóa ra là thời gian lâu như vậy, mệt nàng còn hưng phấn ít.

      Thời điểm lúc đó bế quan, nàng sau khi ra, liền tử vong đảo, ai cũng biết lần đó vừa bế quan, chính là thời gian dài như vậy, cũng biết đại ca có trước hay .

      “Chủ nhân, ngươi cũng hù chết chúng ta.” Nhìn trước cửa đứng hai thân ảnh, Hỏa Liêm Thiểm Điện chạy tới đều thở phào nhõm, xem ra chủ nhân xuất quan, nhưng mà như vậy cũng tốt, chủ nhân xuất quan, bọn họ cũng cần đợi ở trong Nguyệt thành.

      Bá Hiêu tới trước mặt Quân Mộ Khuynh, “Chủ nhân.” Chủ nhân rốt cục xuất quan.

      “Ta sao lại dọa sợ các ngươi?” Quân Mộ Khuynh khoanh hai tay trước ngực, dường như là quên mất động tĩnh vừa rồi vậy.

      “Ngươi có biết, vừa rồi bầu trời giống như là bị lửa thiêu đỏ vậy, còn có lực lượng chèn ép kia.” Hàn Ngạo Thần giọng giải thích, chỉ thấy được bầu trời lửa đỏ kia, còn lực lượng kia, là Hắc Dực cho biết, nếu cũng biết.

      “Ta biết a, thế nhưng thực biết là, lực lượng của Huyết Yểm lại có thể mạnh mẽ như vậy, ngay cả bầu trời cũng bị nhuộm lên.” Tên kia rốt cuộc là ma thú gì, vì sao lại có lực lượng lợi hại như vậy, quả thực chính là biến thái mà!

      “Đừng tưởng rằng ở trong lòng ta, ta nghe được.” thanh lành lạnh mang theo vài phần nguy hiểm, nàng mình là biến thái, nàng có biết nàng mới là biến thái trong biến thái hay !

      Quân Mộ Khuynh chợt hoàn hồn, nàng thế nào quên mất, Huyết Yểm là bản mạng thú của nàng, trong lòng nghĩ cái gì, nó ít nhiều còn có thể nghe được chút.

      “Huyết Yểm là ai?” Hàn Ngạo Thần nhìn chằm chằm Quân Mộ Khuynh, hình như từng nghe nàng qua hai chữ “Huyết Yểm” này, đó là lúc nàng hỏa thiêu Quang Minh thánh điện, nàng dùng máu dẫn huyết hỏa, đốt cháy toàn bộ Quang Minh thánh điện.

      “Bản mạng thú của ta a!” Quân Mộ Khuynh đảo mắt, nàng chưa từng sao? Hình như mọi người đều biết Huyết Yểm là bản mạng thú của nàng mới đúng chứ!

      “Triệu hoán sư?” Nàng còn là triệu hoán sư?

      “Cũng tính là như vậy.” Quân Mộ Khuynh phất phất tay, ngượng ngùng cười , Huyết Yểm nhiều nhất chính là con ma thú bị giam giữ, bây giờ còn bị nhốt ở trong gian, thể ra ngoài.

      “Chủ nhân, ngươi chính là biến thái!” Thiểm Điện cứ vậy , là đấu kỹ sư, còn là triệu hoán sư, nàng đây là muốn làm gì, đây quả thực là muốn nghịch thiên a!

      Thiểm Điện vừa mới dứt lời, liền lập tức hối hận, vội vàng che miệng lại, là, lời này thốt ra nhanh, lại ra lời , chủ nhân biến thái, trời ạ! có thể đem lời mới rồi thu hồi lại được , sau đó chủ nhân cũng có nghe được.

      Ở trong lòng con thú nào đó kêu gào ông trời, đương nhiên có người nào đáp lại , đôi mắt băng lãnh phóng tới, thần kinh Thiểm Điện lập tức căng thẳng.

      Hỏa Liêm ở bên lập tức vui vẻ, dám chủ nhân biến thái, ở trong lòng chút là được rồi, làm chi thẳng ra, biết như vậy chết rất thảm hay sao? đúng, là chết vô cùng thảm, cuộc sống sau này, thực lo lắng thay Thiểm Điện, nhưng mà rất cam tâm tình nguyện nhìn thấy kết quả của Thiểm Điện.

      Hắc Dực vốn còn ngồi ở vai Thiểm Điện, vội vàng vỗ cánh, cách xa Thiểm Điện ba bước, vô tội nhìn Quân Mộ Khuynh, chứng minh lời vừa rồi, phải nó .

      “Khuynh nhi!” Quân Mặc vội vã tới, nhìn thấy Quân Mộ Khuynh xuất quan, mặt cũng lộ ra tươi cười.

      “Đại ca.”

      “Xuất quan là tốt rồi.” cũng yên tâm, nhưng ngờ, lần này vừa bế quan, chính là năm.

      Quân Mặc biết là, muội muội nhà mới xuất quan, thiếu chút nữa gây ra trận thú triều cường đại, chỉ cần lực lượng vừa rồi lại kéo dài khoảng thời gian nữa, ma thú bị lực lượng cường đại kia quấy nhiễu tâm trí, chỉ biết là chạy trốn, phân phương hướng, Nguyệt thành rất nhanh nhấc lên hồi ma triều cuồng liệt.

      “Ngươi vẫn chưa tìm tử vong đảo sao?” Quân Mộ Khuynh nhìn Quân Mặc, nhíu mày, nếu như đại ca tử vong đảo, nàng cũng cần nữa.

      , chúng ta cùng rồi mà.” Quân Mặc sủng nịch nhìn Quân Mộ Khuynh, năm này cũng nghĩ thông, Khuynh nhi đúng, muốn bảo vệ nàng, có rất nhiều loại phương pháp, gia gia vì Quân gia, có thể đem con trai của mình đuổi ra ngoài, ai biết sau này có thể cũng làm như vậy hay .

      muốn làm, phải làm tốt hơn bất kỳ kẻ nào, bị bất cứ kẻ nào uy hiếp, nếu sao có thể bảo hộ Khuynh nhi.

      Gia Cát Dung Dung vội vội vàng vàng tới, Quân Mộ Khuynh vừa mới xuất quan, có người cho Quân Chấn với Gia Cát Dung Dung, Quân Chấn vì mặt mũi, sống chết cũng chịu tới, tại cũng chỉ có mình Gia Cát Dung Dung tới.

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 2: Cái gì, việc này cũng biết?

      “Khuynh nhi!” Gia Cát Dung Dung nhìn thấy hình dáng càng lúc càng thành thục kia, hiểu ý cười tiếng, năm thấy, Khuynh nhi lại trưởng thành hơn.

      “Nãi nãi.” Quân Mộ Khuynh khẽ kêu tiếng, lộ ra nụ cười, nàng vừa mới xuất quan mà thôi, liền có người biết tin tức, phải là mỗi ngày bọn họ đều tới nhìn xem nàng có xuất quan hay chứ?

      “Ngươi xem chút, ngươi lại cao hơn.” Gia Cát Dung Dung nhìn nhìn y phục Quân Mộ Khuynh.

      Hả? Lúc này Quân Mộ Khuynh mới cúi đầu nhìn lại, mới phát mình bây giờ cao hơn, quần áo mặc trước lúc bế quan .

      “Đến, với nãi nãi.” Gia Cát Dung Dung vươn tay, bàn tay trắng tinh mảnh khảnh ánh vào mi mắt Quân Mộ Khuynh, mà nàng cũng chần chừ liền ôm cánh tay của Gia Cát Dung Dung, cùng nàng ra bên ngoài.

      Ai cũng ngăn cản, quả thực, lúc này, vẫn là để cho nàng rửa mặt chải đầu chút, nếu như người trong Nguyệt thành biết Quân Mộ Khuynh xuất quan, chỉ sợ lại là hồi rung chuyển, mặc dù Quân gia phong tỏa tin tức, bốn đại gia tộc khác vẫn biết tin tức này.

      “Chúng ta đại sảnh chờ, Khuynh nhi xuất quan, gia gia đương nhiên là người vui vẻ nhất.” Chỉ có điều trước khi hai người bế quan có ầm ĩ trận, đến bây giờ cũng chưa có hòa thuận, gia gia mới có xuất , tại chừng trong lòng cao hứng biết bao nhiêu đâu!

      Hàn Ngạo Thần gật gật đầu, hai người ở phía trước, Hỏa Liêm Bá Hiêu Thiểm Điện lẳng lặng theo ở phía sau, bọn họ vui vẻ vì chủ nhân xuất quan.

      Giống y như mọi người dự đoán, tin tức Quân Mộ Khuynh xuất quan, thoáng cái các gia tộc khác biết, căn bản cũng có bí mật gì đáng , bọn họ nghe thấy Quân Mộ Khuynh xuất quan, lại hồi lo lắng.

      Quân Mộ Khuynh bế quan, vậy khẳng định là để lực lượng càng thêm cường đại, tại nàng xuất quan, cũng biết tấn chức bao nhiêu cấp, nhìn bầu trời mây xa xa, mọi người khỏi thở phào nhõm, may mắn Quân Mộ Khuynh có tấn chức, bằng bọn họ phải thổ huyết.

      Mười ba tuổi là thượng tôn đấu kỹ sư đủ đáng sợ, nếu như nàng mới dùng có năm, liền tấn chức đến tôn giả, việc này là muốn người ta sống thế nào, việc này làm cho tứ đại gia tộc bọn họ làm sao đặt chân ở đại lục, bọn họ còn thổ huyết bỏ mình sao?

      Sau khi tứ đại gia tộc biết, trong nháy mắt, cũng biết là ai truyền ra tin tức, toàn bộ Nguyệt thành đều biết tin tức Quân Mộ Khuynh xuất quan, lập tức khiến trong thành náo động, cũng có đủ loại suy đoán, Quân Mộ Khuynh là mười hai cấp đỉnh thượng tôn đấu kỹ sư, còn chừng đột phá, đủ loại lời đồn nổi lên bốn phía.

      Cơn sóng hỗn loạn năm trước yên lặng lại lần nữa nhắc lên phong ba, đề tài khắp phố lớn ngỏ Nguyệt thành, lại là ba chữ Quân Mộ Khuynh.

      Mà bản thân Quân Mộ Khuynh, tại ngồi ở trong đại sảnh Quân gia, mắt lạnh nhìn lão già ngồi ở trước mặt, từ lúc đầu cho sắc mặt tốt.

      “Tiểu tử khốn khiếp, tại ngươi là bướng bỉnh có phải hay , đây là thái độ gì!” Trong lòng Quân Chấn mặc dù hài lòng, thế nhưng tuyệt đối để mình biểu ra ngoài, nếu nha đầu này lại đắc ý, mới cần như vậy.

      “Quân gia chủ, ngươi sai rồi, bản nương nhiều nhất là nha đầu, tính là tiểu tử.” Quân Mộ Khuynh nghiêm túc đáp, biểu tình vẫn như trước, có nửa điểm thay đổi.

      Hỏa Liêm vội vàng che miệng lại, để mình bật cười, vẫn cho rằng chủ nhân đối với bọn họ mới là vô cùng tàn nhẫn, tại ở đây còn có người, trong lòng đột nhiên cân bằng ít.

      “Ngươi bế quan năm, ngươi để lão phu thử chút xem bản lĩnh của ngươi thế nào, nhìn xem có bao nhiêu tiến bộ.” tàn ảnh thoáng qua, nhanh chóng xuất ở trước mặt Quân Mộ Khuynh.

      Đôi mắt đỏ đậm nheo lại, nàng vội vàng lui về phía sau xa ở trong đại sảnh đánh nhau với người trước mắt.

      Bá Hiêu vừa định đuổi theo ngăn cản, liền bị bàn tay to ngăn lại, “Ngươi cũng vô dụng, hai người bọn họ đánh nhau, ai cũng ngăn cản được, yên tâm, gia gia làm gì Khuynh nhi.” Quân Mặc mỉm cười , gia gia chỉ là muốn thử chút xem Khuynh nhi có bao nhiêu tiến bộ.

      Ánh mắt kim sắc chần chừ hồi, Bá Hiêu nhìn nhìn Hàn Ngạo Thần, thấy có ra tay, nàng mới bình tĩnh lại.

      “Hay là chúng ta nhìn chút , Quân gia vừa mới khôi phục hinh dáng cũ, đừng để hai người bọn họ lại đốt.” Gia Cát Dung Dung khẩn trương , tính cách hai người kia giống nhau thôi, ngay cả đấu kỹ cũng giống nhau như đúc, là phượng hoàng hỏa diễm, là kim ô hỏa, hai loại hỏa diễm đều là loại hỏa cực phẩm, cái này nếu như thiêu cháy, đốt phòng ở là dừng lại được.

      “Đúng, nhanh xem.” Quân Đan bên cạnh rốt cuộc có cơ hội mở miệng chuyện, chuyện muốn nhất chính là chuyện này, mỗi lần tôn tiểu thư đánh nhau với gia chủ, đó nhất định chính là kinh thiên động địa, màn vô cùng khủng bố!

      Nhìn thấy biểu tình hai người bọn họ, đoàn người nhìn nhau, bước nhanh ra ngoài.

      cần bưu hãn như vậy chứ, trực tiếp đốt phòng ở a, chơi như thế nào nữa cũng thể đùa như thế chứ.

      “Tiểu tử, xem ra bế quan năm, ngươi quả nhiên tiến bộ rất lớn, tốc độ ngưng tụ nguyên tố so ra cũng nhanh hơn trước đây rất nhiều, cần ta lại thủ hạ lưu tình.” Nhìn hỏa diễm tay Quân Mộ Khuynh, Quân Chấn vẫn là sợ chết khiêu khích, càng quan tâm có bao nhiêu tòa viện.

      Đôi mắt đỏ đậm lộ ra bất mãn, cái gì gọi là thủ hạ lưu tình, lão già này cho tới bây giờ cũng chưa có thủ hạ lưu tình qua.

      “Kim ô hỏa!” Hỏa diễm kim hồng sắc hừng hực cháy, rất nhanh bay về hướng Quân Chấn đứng.

      Kim hồng sắc? Màu sắc ngọn lửa này sao lại thay đổi? Kim ô hỏa luôn là kim sắc, tại có biến hóa, đây là có chuyện gì?

      Trong lòng Quân Chấn mặc dù khó hiểu, nhưng vẫn ngưng tụ nguyên tố ngăn chặn, “Phượng hoàng hỏa!” Hai cổ hỏa diễm, bao phủ toàn bộ Quân gia, người vốn đợi ở trong phòng, cảm giác được xung quanh nóng rực, bước nhanh ra muốn nhìn chút là chuyện gì xảy ra, liền nhìn thấy trời có hai hỏa cầu lớn.

      “Trời ạ! Quân Mộ Khuynh mới xuất quan, liền đánh nhau với gia chủ!”

      “Quá thần kỳ, hỏa diễm như vậy cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy qua, kim hồng sắc, đẹp.”

      “Hai người bọn họ có phải đốt Quân gia hay ?”

      ít người nghị luận ngớt, nhưng sau khi vấn đề quan trọng nhất ra, mọi người hơi sững sờ, liền nhanh chạy vào trong nhà.

      Bọn họ vẫn là nhanh chóng đem đồ đạc quan trọng rời khỏi Quân gia, hai người bọn họ lại đánh như vậy nữa, còn biết Quân gia bị hủy thành cái dáng gì nữa, vì an toàn bản thân, cũng vì muốn bị hỏa diễm đốt cháy, sớm tốt hơn.

      Trong chốc lát, tất cả người trong Quân gia đều thu dọn xong đồ đạc, hướng về cửa chính mà chạy, thể ở trong Quân gia chờ được, trước khi gia chủ với Quân Mộ Khuynh đánh nhau xong, nhất định tuyệt đối thể về, nếu , ai biết lại xảy ra chuyện gì, chừng Quân gia lại phải xây dựng thêm lần nữa.

      Người phố nhìn thấy người Quân gia đều ôm đồ đạc ra, tò mò dừng bước, chỉ là bất kể bọn họ hỏi như thế nào, người Quân gia vẫn xảy ra chuyện gì, trong lòng bọn họ tò mò thôi, lại dám hỏi nhiều.

      Nhìn người Quân gia tự biết lấy mình rời , Hỏa Liêm tò mò hỏi, “Vì sao bọn họ lại tự giác rời như thế, sao bọn họ biết hỏa diễm của chủ nhân, với hỏa diễm của Quân gia chủ như thế nào?” Có phải có chút nhạy cảm quá hay , tại cũng có làm gì, chỉ là hỏa diễm của chủ nhân càng thêm lợi hại hơn so với trước đây mà thôi.

      “Tỉ thí như vậy cũng phải là lần đầu tiên, bọn họ đương nhiên biết tiếp sau đó phát sinh chuyện gì.” Quân Đan lẩm bẩm , cũng biết là cho mình nghe, hay là cho bọn nghe.

      “Chuyện gì xảy ra?” Hỏa Liêm lập tức hứng thú lên, phải là lần đầu tiên.

      “Lần đầu tiên hai người bọn họ đánh nhau, thư phòng gia chủ bị đốt, đồ quan trọng bên trong, món cũng còn, lần thứ hai đánh nhau, toàn bộ viện đều bị đốt, hơn nữa đó là tòa viện đẹp nhất của Quân gia.” Quân Đan cố gắng giải thích đơn giản nhất, nghĩ tới hai lần đó, cũng có loại kích động mạnh muốn quay về phòng, đem đồ đạc của mình nhanh chóng thu thập xong, nhanh chóng rời , ở đây quá nguy hiểm.

      Lần đầu tiên là thư phòng, lần thứ hai là viện, lần thứ ba này, ai biết phải là toàn bộ Quân gia, vậy cũng quá kinh khủng , vẫn là nhanh chóng rời là được rồi.

      Hỏa Liêm nuốt nước miếng, đờ đẫn nhìn trời, cái này có phần cũng quá hung hãn , thư phòng, viện, chủ nhân, ngươi có thể lại đốt lớn chút hay ?

      Vài người biết , nhịn xuống kích động muốn bỏ chạy, lẳng lặng đứng ở tại chỗ, kỳ thực trong lòng vẫn rất lo lắng, nếu Quân gia lại bị đốt, mọi người phải ngủ ngoài đường mấy năm, chờ Quân gia xây dựng lại lần nữa.

      Mặc dù mỗi người bọn họ đều chạy ra, Quân gia còn có nhiều đồ đạc mang nổi làm sao bây giờ, nghĩ tới cái này lại thể cùng chuyển , bọn họ vẫn là ở lại, thời điểm mấu chốt, bảo vệ mấy thứ này, cũng phải được.

      “Tiểu tử, so với ta, ngươi còn kém chút, có tuyệt chiêu gì lấy ra xem, tốt nhất ngươi hãy dùng hết đấu kỹ .” Quân Chấn cười ha hả , công kích của Quân Mộ Khuynh chút cũng để vào mắt, hóa giải tất cả chiêu thức của nàng hết sức dễ dàng.

      Thấy chiêu thức của mình đều bị hóa giải, Quân Mộ Khuynh lạnh lùng cười, “Lão già, đừng cho rằng ta biết ngươi đánh cái chủ ý gì, phải là muốn nhìn xem ta tấn chức đến cấp mấy sao, ta để cho ngươi thấy!” Quân Mộ Khuynh hừ tiếng, cười cười , bộ dáng ngươi làm khó dễ được ta.

      “Ta tiểu tử thối, ngươi được như vậy, biết ta muốn làm cái gì, liền muốn trêu đùa, chúng ta cũng cần đánh nhau lần nữa.” Bọn họ cho rằng rất muốn đánh nhau với tiểu tử thối này sao, đường đường là đại gia chủ, đánh nhau với cháu , chuyện ày cũng quá mất hình tượng.

      Có sao? cảm giác mình còn có hình tượng đáng sao?

      Quân Mộ Khuynh hừ tiếng, xoay người xuống, muốn khiến cho nàng ngưng tụ đấu kỹ, có cửa đâu, nàng mới bị lừa.

      “Này, tiểu tử thối, ngươi tốt xấu gì cũng phải cho ta chút mặt mũi chứ, ngưng tụ đấu kỹ, ngươi ít nhất cũng phải cho ta biết, ngươi là cấp bao nhiêu a!” Quân Chấn thấy Quân Mộ Khuynh rời , vội vàng đuổi theo, chê cười, chính là vì muốn biết cấp bậc của nàng, mới đánh nhau, nếu như để nàng như thế, kế hoạch của phải thất bại sao.

      “Lão già, ngươi tốt nhất nên tính toán ta, nếu ta đốt râu mép của ngươi!” Nàng đột nhiên cảm thấy biện pháp năm trước của Chi Chi cũng tệ, đốt râu người ta cũng biết là có cảm giác gì, nàng ngại thử chút.

      “Ngươi tiểu tử thối, sao có thể đối đãi với gia gia là ta như thế chứ, ta dù gì cũng là người già.” Quân Chấn đuổi theo kêu lên, trong lòng càng lúc càng hưng phấn.

      ngại, ta căn bản nhìn ra, ngươi là người già nha.” Quân Mộ Khuynh quay đầu lại.

      “Ngươi… Ngươi…” Quân Chấn bị tức đến nên lời, nhưng mà người trước mặt cứ mực rời , cũng có cách nào.

      Nhìn già trẻ đấu võ mồm, mọi người đều toát mồ hôi, Quân gia chủ vậy mà lại ầm ĩ với cháu của mình, lời này ra, có người tin là sao? Khẳng định có, khỏi phải cũng có, loại chuyện này ai tin tưởng.

      “Đừng ngươi ngươi ngươi, ta bây giờ đếm xỉa tới ngươi, cho ngươi biết, bản nương muốn tìm tử vong đảo, tới đây chỉ là để cho ngươi biết, cũng phải trưng cầu ý kiến của ngươi.” Quân Mộ Khuynh lãnh đạm , cũng nhìn người phía sau.

      Cái gì! qua năm, nàng vẫn chưa bỏ ý nghĩ tìm tử vong đảo, “Này, xú nha đầu, ngươi thể , chỗ đó nguy hiểm như vậy, nữ hài tử ngươi thích hợp!” Cho dù là nam hài tử cũng thích hợp.

      “Ta đâu, cần ngươi .” tới trước mặt Gia Cát Dung Dung, Quân Mộ Khuynh rốt cuộc dừng bước, “Nãi nãi, ngươi ngăn cản ta chứ?” Nàng tin Gia Cát Dung Dung .

      “Nếu Khuynh nhi muốn , vậy là được rồi, nhưng mà mọi việc phải cẩn thận.” Gia Cát Dung Dung cũng có ngăn cản, Khuynh nhi muốn tìm tử vong đảo, đó là chuyện mà năm trước quyết định, bất luận kẻ nào cũng thay đổi được quyết định này.

      Quân Mộ Khuynh cười cười nhìn Gia Cát Dung Dung, nàng biết nãi nãi chắc phản đối nàng tìm tử vong đảo.

      “Vậy lúc nào chúng ta xuất phát?” Hỏa Liêm kịp chờ đợi tới, nhanh chóng bỏ qua kinh hãi mới rồi, may mắn, phòng ở bị thiêu cháy, chủ nhân vẫn còn lý trí, người lý trí nhất chính là gia chủ Quân gia kia.

      “Bất cứ lúc nào.” Quân Mộ Khuynh cười cười, nàng muốn phải ở chỗ này lâu.

      “Tốt lắm, chúng ta quay về chuẩn bị.” Bốn đạo thân ảnh thoáng qua, bốn con ma thú vội vã rời , bọn họ muốn đem tin tức này cho mọi người.

      Quân Đan đứng ở bên, nhìn phòng ở hoàn hảo bị tổn hao gì, đột nhiên có chút nước mắt ràn rụa, có việc gì là tốt rồi, có việc gì là tốt rồi, cứ sợ hai người bọn họ kích động, đốt phòng ở, may mắn là chút chuyện cũng có, chỗ cũng bị thiêu cháy.

      Nghĩ tới đây, Quân Đan hơi sững sờ, trước mắt sáng ngời nhìn xung quanh, ở đây vậy mà lại có việc gì, phòng ở cũng bị thiêu cháy, là tốt quá, cứ như vậy hồi, trái tim của cũng muốn nhảy ra ngoài, được, phải đem tin tức tốt này cho bọn họ biết, người Quân gia có thể an tâm trở về. (HoaThien: sao ta thấy Quân Đan cứ tội tội sao í, có nàng nào nghĩ giống ta .)

      “Ta cho phép!” Quân Chấn bước qua, lớn tiếng ngăn cản, địa phương nguy hiểm như vậy, thực lực nàng bây giờ còn chưa đủ, cứ như vậy, đây phải ràng là chịu chết sao?

      “Lão già, ngại, bản nương quyết định, hơn nữa ngay từ đầu ta có trưng cầu ý kiến của ngươi.” xong Quân Mộ Khuynh lại lần nữa nhìn Gia Cát Dung Dung, “Nãi nãi, bọn ta về khách sạn trước.” Đối với nãi nãi này, nàng vĩnh viễn đều là thái độ tốt.

      Gia Cát Dung Dung gật đầu, cười nhìn Quân Mộ Khuynh, kỳ thực trong lòng vui mừng, Khuynh nhi chỉ sợ là cố ý, nàng là cố ý chọc giận Chấn.

      Quân Chấn nhìn bóng lưng Quân Mộ Khuynh cùng Hàn Ngạo Thần rời , trận phiền muộn, hai người này, đầu cũng quay lại liền , đây là ý gì, ngay cả nãi nãi cũng lời từ biệt, còn gia gia đâu?

      Quân Mặc nhìn bộ dạng Quân Chấn phiền muộn, xoay người trở về, vẫn là nhanh lên, tử vong đảo cũng đừng nghĩ .

      “Tiểu tử vô liêm sỉ!” Nhìn Quân Mặc vội vã , Quân Chấn rốt cuộc nổi giận, nhưng Quân Mặc lại càng càng nhanh.

      “Phốc!” Gia Cát Dung Dung nhịn được cười lên, đời này có thể làm cho Chấn bất đắc dĩ thành như vậy, chỉ có mình nàng mà thôi, mà Mặc nhi với Khuynh nhi là người so với người còn mạnh mẽ hơn.

      Quân Chấn quay đầu nhìn Gia Cát Dung Dung, thấy nàng còn cười, biểu tình thay đổi chút, hạ xuống, vô cùng ủy khuất nhìn nàng.

      “Dung nhi…”

      “Đừng, ta còn có chuyện phải làm, ngươi trước nghỉ ngơi cho tốt .” Gia Cát Dung Dung nhìn thấy biểu tình của Quân Chấn, xoay người liền rời , thậm chí còn dùng tới phong nguyên tố.

      “…” kinh khủng như vậy sao?

      Quân Mặc theo Quân Mộ Khuynh Hàn Ngạo Thần trở lại khách sạn, mọi người ở đó chờ bọn , năm, tam thiếu hoàng thành, cùng với Hạng Võ Hạng gia cũng trở lại, bọn họ dù sao cũng là người hoàng thành, còn có rất nhiều chuyện đợi bọn họ xử lý, cũng thể ở lâu tại chỗ này, lúc Quân Mộ Khuynh bế quan toàn bộ cũng rời .

      Bạch Tử Kỳ sớm chờ ở cửa khách sạn, nàng vừa nghe tiểu Khuynh xuất quan, liền lập tức chạy tới, Quân gia nàng vào được, tiểu Khuynh nhất định trở lại khách sạn, vừa mới đến nơi, nàng liền nhìn thấy bọn Hỏa Liêm trở về, tiểu Khuynh xuất quan, đợi lát nữa trở về, giống y như nàng nghĩ vậy.

      “Tiểu Khuynh!” Nhìn thấy ba đạo thân ảnh quen thuộc, Bạch Tử Kỳ bước nhanh tới.

      “Tử Kỳ? Tại sao ngươi lại ở đây?” Quân Mộ Khuynh kinh ngạc nhìn Bạch Tử Kỳ, nàng bước nhanh tới, đứng ở bên cạnh mình, nàng kinh ngạc phát , chính mình vậy mà lại cao hơn Bạch Tử Kỳ cái đầu, tốc độ trưởng thành này có phải là có chút quá khoa trương hay ?

      “Nghe ngươi xuất quan, ta tới rồi.” Bạch Tử Kỳ cười , gia chủ cũng biết nàng tới.

      “Tin tức của các ngươi đúng là rất nhanh.” Quân Mộ Khuynh bất đắc dĩ lắc đầu, nàng mới xuất quan có bao lâu, gần như toàn bộ người Nguyệt thành đều biết, đến chỗ này, bọn họ liền lộ ra biểu cảm mong ngóng, tất cả mọi người đều muốn biết tại nàng tới cấp mấy.

      “Đương nhiên.” Bạch Tử Kỳ hiển nhiên đáp, các gia tộc khác phát sinh chuyện gì, bọn họ cũng có thể biết trước tiên, việc này đối với người của ngũ đại gia tộc mà , phải chuyện gì kỳ quái.

      “Được rồi.” Quân Mộ Khuynh bất đắc dĩ thở dài, nàng quả thực là đánh giá thấp lực lượng của ngũ đại gia tộc, chuyện như vậy, có thể ở trong thời gian ngắn như vậy biết , thể là lợi hại.

      Nàng nào biết, Quân Mộ Khuynh xuất quan, chỉ người của ngũ đại gia tộc quan tâm, ngay cả Nguyệt thành, thậm chí là đại lục, mỗi người đều quan tâm, mọi người đều chờ lúc nào nàng ra, muốn biết nàng lại tấn chức tới đẳng cấp gì.

      “Tiểu Khuynh, ta còn biết ngươi muốn đâu, lần này ngươi thể bỏ lại ta!” Bạch Tử Kỳ kiên định nhìn Quân Mộ Khuynh, lớn tiếng .

      Cái gì, việc này cũng biết?

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 3: Thực thể đắc tội với xích quân

      Đêm đen hanh khô, rất thích hợp cho việc trộm cắp, chuyện gian dâm, bắt người cướp của, bên ngoài Nguyệt thành yên tĩnh, mấy bóng đen vội vã thoáng qua, biết còn tưởng rằng làm chuyện ma quái.

      Hai đạo thân ảnh ưu nhã ở phía trước, đoàn người lẳng lặng theo ở phía sau bọn họ, nhìn sắc trời tối đen, đều lắc đầu, bọn họ chỉ là rời , lại phải giống như là ăn trộm như vậy sao? Lại còn chọn khoảng thời gian này, biết còn cho rằng bọn họ là kẻ trộm.

      “Chủ nhân…”

      “Xuỵt!”

      “…” Lập tức mọi người đảo mắt, bất đắc dĩ thận trọng nhìn phía trước, còn người có dáng người ưu nhã kia nữa.

      “Khuynh nhi, chúng ta muốn rời , cần gì phải như vậy?” Nhìn khoảng cách càng ngày càng xa Nguyệt thành, vẻ mặt Quân Mặc nghi hoặc, hôm nay nàng vừa rời lâu, đột nhiên quay lại, còn cái gì mà đêm nay liền xuất phát, muốn để cho bất cứ kẻ nào biết, đến bây giờ cũng biết là có chuyện gì xảy ra.

      “Đúng là cần phải như vậy, nhưng mà vì yên ổn an tĩnh dọc đường sắp tới, vẫn là còn biện pháp nào.” Trong bóng tối Quân Mộ Khuynh nhún nhún vai, dù sao đêm tối đối với Hàn Ngạo Thần mà , cũng khác gì so với ban ngày, thậm chí còn dễ chịu hơn, nàng cũng tin, người của ngũ đại gia tộc biết!

      “Cái gì mà vì dọc đường này yên ổn an tĩnh?” Quân Mặc tiếp tục hỏi, chẳng lẽ trừ bọn họ ra, còn có người tử vong đảo sao? Ai biết?

      “Yên tâm, bây giờ chúng ta rời , bọn họ phát .” Hàn Ngạo Thần cười cười, liếc mắt nhìn Nguyệt thành vẫn yên tĩnh như trước, độ cong khóe miệng càng lớn hơn.

      “Ban ngày lúc chủ nhân nghe Bạch Tử Kỳ , liền thay đổi chủ ý.” Thiểm Điện nhún nhún vai, cũng biết vì sao chủ nhân lại đột nhiên như vậy, bọn họ cũng cảm thấy kỳ quái, nếu vừa rồi Hỏa Liêm cũng mở miệng hỏi.

      Quân Mộ Khuynh đảo mắt, bọn họ biết cái gì, những người đó của ngũ đại gia tộc biết nàng muốn tìm tử vong đảo, nhưng bây giờ còn biết nàng muốn là vì chuyện gì, bây giờ bọn họ rời , như vậy bỏ lại người của ngũ đại gia tộc ở đằng sau xa, nàng mới cần dọc đường còn phải đối mặt với người của ngũ đại gia tộc.

      “Vậy tại sao cũng mang Bạch nương theo?” Bá Hiêu tò mò hỏi, quan hệ của chủ nhân với nàng tốt như vậy, theo lý mà chủ nhân hẳn là mang nàng theo mới đúng.

      “Tử Kỳ phải là người có tâm tư, nếu như mang nàng theo, chúng ta cũng khỏi cần rời .” Nếu như Tử Kỳ biết bọn họ rời , hơn nữa còn là buổi tối, khẳng định hết sức phấn khích, vừa về tới Bạch gia, lộ tẩy hết, hơn nữa đôi mắt của lão già Bạch gia kia, quá khôn khéo, nhất định nhìn ra Tử Kỳ khác thường.

      “Khuynh Khuynh, vậy bây giờ chúng ta đâu?” Hàn Ngạo Thần hỏi, mặc dù biết đường tử vong đảo, nếu như bây giờ tìm tử vong đảo, đợi người của ngũ đại gia tộc phát bọn họ rời , liền lập tức đuổi theo, đến lúc đó tất cả đều uổng phí.

      Quân Mộ Khuynh cười cười, Hàn Ngạo Thần có gì khác, chỉ có điều tâm tư của nàng vẫn là bị đoán được bảy tám phần, may mắn người này phải là kẻ địch, nếu rất nguy hiểm.

      “Đương nhiên là tử vong đảo, chúng ta có thể đường vòng, dù sao chúng ta cũng vội muốn hoa sinh mệnh.” Ngay cả cao thủ còn thể nào vào được tử vong đảo, đừng là người của ngũ đại gia tộc, cho dù bọn họ biết tử vong đảo có hoa sinh mệnh, phải qua mê cung, khó khăn tầng tầng.

      Hàn Ngạo Thần nhìn phía xa, nhàn nhạt , “Nghe trước kia tử vong đảo là khu vực thần bí, bên trong có cái gì, ai cũng biết, càng biết truyền thuyết là hay giả.” Cho nên bên trong tử vong đảo có mê cung thiên nhiên, có thể ngăn chặn tất cả người từ bên ngoài đến.

      “Ngươi lại biết?” Quân Mộ Khuynh hoài nghi nhìn Hàn Ngạo Thần, người này có cái gì có thể biết, chuyện gì là biết.

      “Đừng nhìn ta như vậy, có rất nhiều chuyện, ta vẫn biết.” Hàn Ngạo Thần lập tức , nhìn thấy ánh mắt của Quân Mộ Khuynh, có thể biết trong lòng tiểu Khuynh Khuynh suy nghĩ gì.

      Thiết! Nàng ngượng ngùng thu hồi ánh mắt, lại biết!

      Nhìn hai người trước mặt có qua có lại, Quân Mặc cười cười, “Hay là chúng ta nhanh , bọn họ rất nhanh đến.”

      “Ừm.” Mấy đạo thân ảnh thoáng qua, làm cho đêm tối tăng thêm mấy phần bình thường.

      Sau này Quân Mộ Khuynh trở lại khách sạn mới biết, Mạc Tương Thủ mang theo Chiến Thiên, lại lần nữa rời , lần này để lại chút tin tức nào, càng biết bọn địa phương nào, chỉ có điều nghĩ đến Chiến Thiên sau này, nàng cũng có thể vui mừng chút, ít nhất có sư phụ ở đó, để cho bản thân bị sát khí công tâm, điều khiển tâm trí của .

      Sau khi Mạc Tương Thủ rời , Chiến Sí cũng theo Phong Vân Đình, bọn họ trở lại địa, lão nhân kia vẫn giống như trước đây, để lại cho nàng đống lớn sách luyện khí, còn có túi toàn là khoáng thạch kỳ quái, đồ ở trong cái túi đó, còn tìm được quyển sách đấu kỹ về hỏa nguyên tố, nhìn thấy quyển sách đấu kỹ kia trộn ở trong sách luyện khí, nàng yên lặng cười, lão nhân kia, đúng là được làm được, lúc bắt đầu thu nhận nàng làm đồ đệ, qua, muốn lén lút dạy nàng đấu kỹ, ngờ đúng là “lén lút” dạy.

      Còn lão đầu Long Thiên khó chịu kia, từ sau khi nhìn thấy nàng bế quan, bất đắc dĩ lắc đầu, lúc nghe thấy Nam Ngưng học viện có chuyện cần xử lý, mới chậm rì rì quay về, lúc , còn để lại cho nàng rất nhiều đan dược chữa thương, nhìn thấy những chai chai lọ lọ ấy, Quân Mộ Khuynh lập tức 囧, lão nhân này còn nhớ chuyện trước kia, ở trong lòng lại chảy qua dòng nước ấm.

      Những lão đầu này, từng người rời , gì, nhưng lại tâm thương nàng, mặc dù Mạc Tương Thủ để cái gì lại cho nàng, thế nhưng mang theo Chiến Thiên, luôn luôn nhận đồ đệ, Tương Thủ đại nhân dạy đồ đệ, vì nàng mà phá lệ, điều này làm cho nàng rất vui vẻ.

      tại theo sau Quân Mộ Khuynh, trừ mấy con ma thú của nàng, chính là Hỏa Linh Nhi cùng tiểu Thiến, còn có bốn người vì ma thú mà lưu lại, lẳng lặng theo ở bên cạnh nàng.

      Đương nhiên, đối với Quân Mộ Khuynh lén lén lút lút rời , trong lòng bọn họ vẫn là là vì sao, chỉ có điều bọn theo, cứ theo là tốt rồi, bọn họ cũng thể kiếm cớ phản bác.

      Trong những người này, vui vẻ nhất ai bằng là Hỏa Linh Nhi, nàng rốt cuộc có thể đứng ở phía sau Quân Mộ Khuynh, nỗ lực mấy năm nay, cũng có uổng phí, nàng tin, chỉ cần theo ở phía sau Quân Mộ Khuynh, ngày nào đó, mình cùng nàng lên đỉnh thế giới.

      Chi Chi biến trở về thành cửu vĩ tử hồ, nhưng để lộ ra chín cái đuôi, nó lẳng lặng nằm ở vai Quân Mộ Khuynh, giống như lúc nó còn là tử cầu vậy, nằm ở vai nàng ngủ, kết quả là, mọi người đều cảm thấy kỳ quái, bởi vì thiếu Chi Chi, lại hơn hồ ly màu tím.

      “Tiểu vương bát đản, đừng tưởng rằng các ngươi rời , lão già ta biết.” Quân Chấn biết từ lúc nào xuất ở trước mặt mấy người, cười vô cùng hèn mọn, trong mắt còn lộ ra đắc ý.

      Lão nhân này…

      Quân Mộ Khuynh vội vàng dừng bước lại, nhìn Quân Chấn, lão nhân này chính là hồn tiêu tan, bọn họ đều phải rời , còn chắn ở trước mặt bọn họ, rốt cuộc muốn làm cái gì?

      “Đừng dùng loại ánh mắt này nhìn ta, đêm nay trăng hanh khô, thích hợp đánh nhau, nếu như ngươi muốn gọi người của tứ đại gia tộc khác đến, lão phu cũng để ý.” Quân Chấn cười ha hả , thực là thống khoái, khiến cho tâm của tiểu tử thối này phát điên lần.

      “Ngươi nghĩ rằng ta dùng ánh mắt gì nhìn ngươi, có chuyện gì mau, có việc gì ngươi mau chóng quay về Quân gia !” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng , chính là có việc gì nên mới cố ý tìm việc!

      Tiểu vương bát đản này… Quân Chấn vừa định phát điên, bị người phía sau lôi kéo ống tay áo, lúc này mới bình tĩnh lại, nhớ lại mục đích mình tới.

      “Khụ khụ… Đêm nay ta tính toán với tiểu tử vô liêm sỉ ngươi, các ngươi thực muốn tìm tử vong đảo sao?” Quân Chấn hỏi lại lần nữa, nghe khi nàng mười tuổi Ly nhi biến mất, nàng liền rèn luyện, mới có thực lực như bây giờ, nếu như ngăn cản nàng tử vong đảo, đó phải là ngăn cản nàng trưởng thành sao?

      Suy tính ngày, Quân Chấn mới miễn cưỡng đồng ý để bọn họ , vừa mới có quyết định, liền thấy Quân Đan vội vã tới, bọn họ muốn thừa dịp nửa đêm rời khỏi Nguyệt thành, hai lời, liền dẫn theo Quân Đan đuổi tới, may mà đuổi kịp bọn họ.

      “Ngươi xem?” Quân Mộ Khuynh khoanh hai tay trước ngực, nhíu nhíu mày, lạnh lùng nhìn hai người trước mắt.

      “Đan dược có đủ hay ?” Quân Chấn hỏi, kỳ thực đến, thực cũng biết cho bọn họ thứ gì, đến đan dược, đan dược màu tím nàng cũng có thể tặng cho Quân Lạc Phàm, nàng còn cần đan dược sao? Đáp án đương nhiên là .

      đến thần khí, vậy càng cần tới, hai loại nàng đều có, thực biết, còn có thứ gì có thể thích hợp cho nàng.

      “Tạm thời đủ rồi.” Quân Mộ Khuynh nghiêm túc gật đầu, nhìn Hàn Ngạo Thần ở bên cạnh.

      Khóe miệng mọi người đều co quắp, tạm thời đủ, nàng biết cần dùng bao nhiêu đan dược sao? Liền tạm thời?

      Nhìn Quân Mộ Khuynh cũng tính muốn thứ gì của mình, Quân Chấn thở dài, vốn còn muốn khuyên bọn họ chút, có cần suy nghĩ lại chút hay , tại cái gì cũng cần , dù sao cái gì, bọn họ cũng thể .

      “Được rồi, chúng ta về trước.” Quân Chấn gật đầu, về.

      Dễ chuyện như vậy? Quân Mộ Khuynh giật mình, dám tin, từ lúc nào Quân Chấn lại dễ chuyện như vậy, nhưng mà tại quả thực là rất dễ chuyện.

      Quân Mặc nhìn bóng lưng Quân Chấn rời , há miệng, cuối cùng cũng gì, ánh mắt nhìn theo bóng lưng xa, Quân Mặc nghĩ, là gia gia cũng muốn làm gia chủ Quân gia .

      “Chúng ta thôi.” Quân Mộ Khuynh thu hồi ánh mắt, bước nhanh về phía trước, đôi mắt đỏ đậm liếc nhìn bóng lưng rời , thoáng qua nụ cười, nhưng rất nhanh liền biến mất, để cho bất luận kẻ nào nhìn thấy thay đổi của nàng.

      Mấy tàn ảnh thoáng qua trong đêm đen, nếu có chú ý, biết bầu trời có người qua.

      Đêm, lại lần nữa khôi phục yên tĩnh vốn có.

      Ngày hôm sau, Nguyệt thành trong nháy mắt liền bùng nổ, tin tức Quân Mộ Khuynh rời , tất cả mọi người đều dám tin, Quân Mộ Khuynh rời , vừa mới xuất quan, liền lập tức rời , dù cho là rời , cũng cần phải gấp gáp như vậy chứ?

      Bạch Tử Kỳ nhìn Ma Vực rừng rậm ngoài cửa thành, chu chu miệng, tiểu Khuynh vậy mà bỏ nàng lại, còn bọn họ tử vong đảo.

      “Đừng tức giận, người ta rời , gọi ngươi là chính xác.” Bạch Tử Thông cười ha hả , Quân Mộ Khuynh gọi nàng theo, vậy là ngu ngốc, nha đầu này tâm gì cũng giấu được, làm việc cho người khác còn biết, cho dù mấy năm nay, tiến bộ , nhưng vẫn là quá mức đơn thuần, nàng muốn rèn luyện, cũng cần tử vong đảo.

      Bạch Tử Kỳ trừng Bạch Tử Thông cái, vậy mà lại cười nỗi đau của người khác! Đều do , ràng nàng muốn đến gặp tiểu Khuynh, nhưng mà lại cho, tại tốt rồi, bây giờ tiểu Khuynh rời .

      “Ngươi nên dùng loại ánh mắt này nhìn ta, ta tuyệt đối biết đêm qua Quân Mộ Khuynh rời , nếu ta tuyệt đối ngăn cản ngươi.” Nàng theo Quân Mộ Khuynh chuyến đến tử vong đảo, đó là chuyện tốt, chừng tiến bộ hơn, chỉ là bây giờ người ta rồi, còn tức giận làm gì.

      “Hừ!” Bạch Tử Kỳ nghiêng đầu qua bên, nhìn người bên cạnh.

      “Đừng hừ, gia chủ , có chuyện muốn với chúng ta, mau xem chút .” Bạch Tử Thông liếc mắt nhìn Bạch Tử Kỳ còn tức giận, lắc đầu, xoay người bước nhanh rời , nha đầu này hết bực bội tức giận.

      Mặc cho Bạch Tử Thông rời , đôi mắt kia, vẫn như trước nhìn ngoài cửa thành, tiểu Khuynh cứ như vậy bỏ nàng lại…

      “Chủ nhân, chúng ta rốt cuộc có thể nghỉ ngơi chút ?” Thiểm Điện thở hồng hộc hỏi, bọn họ chạy cả buổi tối, còn nghỉ ngơi chút, trực tiếp mất mạng.

      “Ngươi bây giờ phải là nghỉ ngơi?” Quân Mộ Khuynh nhìn Thiểm Điện nằm mặt đất thành hình chữ đại, đây rốt cuộc là ma thú gì, chạy đoạn đường, liền thở hổn hển. (chữ đại: 大)

      Thiểm Điện ngây ngốc sửng sốt chút, hình như đúng vậy, tại quả thực là nghỉ ngơi, hơn nữa còn là quang minh chính đại nghỉ ngơi, chính xác mà là mọi người đều nghỉ ngơi.

      “Ở đây là địa phương nào?” Nhìn con sông ở trước mặt, Quân Mộ Khuynh nhìn về xa xa phía trước, nhìn qua, còn đoạn đường cũng ngắn, cũng biết lúc nào mới có thể đến tử vong đảo, nàng tại trái lại rất muốn biết chút cái mê cung kia là cái gì.

      “Theo con sông này xuống nữa, tìm được tử vong đảo, nghe chung quanh tử vong chi đảo là vùng biển, mà tử vong đảo cũng gần kề Ma Vực rừng rậm, lại thêm mê cung thiên nhiên ở đó, cho nên trăm ngàn năm qua, người nào dám vào.” Hàn Ngạo Thần nhìn về phía trước nhanh chậm giải thích.

      sai.” Quân Mặc gật gật đầu, gia chủ cũng với như thế, xem ra chuyện Hàn Ngạo Thần biết, cũng kém so với gia chủ.

      “Nghỉ ngơi chút lại lên đường tiếp.” Dù sao bọn họ cũng gấp gáp, sinh mệnh hoa có thể gặp thể cầu, chừng thời điểm bọn họ tới, hoa sinh mệnh vẫn chưa tới kỳ nở hoa cũng chừng, cho nên vẫn là từ từ .

      Hai người gật đầu, muốn xoay người ngồi xuống nghỉ ngơi, liền nghe thấy tiếng vang ma thú chạy băng băng.

      Thiểm Điện vừa mới nhắm mắt lại, nghe thấy thanh này, vội vàng nhảy lên, cảnh giác nhìn xung quanh, nghe, số lượng ma thú còn là rất nhiều, nếu như những con ma thú kia biết tốt xấu, vậy cũng thể trách bọn họ khách khí.

      Bá Hiêu tự nhiên đứng ở phía trước tiên, nhìn động tĩnh phía xa, lát sau, nàng mới đến trước mặt Quân Mộ Khuynh, “Chủ nhân, là có người cưỡi ma thú về phía bên này.” Giọng phát ra lạnh như băng, khó để nghe ra, trong giọng của nàng mang theo tức giận.

      Bọn họ đều là ma thú, mặc dù bọn họ cũng thần phục chủ nhân, đó là bởi vì chủ nhân thực rất tốt, hơn nữa cũng có lộ ra vẻ khinh thường như những nhân loại khác, càng ức hiếp bọn họ, nhưng những con ma thú ấy khác, chúng nó bị nhân loại buộc phải lập lời thề, để cho bọn họ cưỡi ở người!

      “Hỏa Liêm Thiểm Điện, giữ Bá Hiêu!” Quân Mộ Khuynh cảm giác được khí xung quanh trở nên thích hợp, nhìn lại Bá Hiêu ở trước mặt, khỏi phải , nàng cũng có thể biết lực lượng kia là từ người Bá Hiêu tản mát ra.

      Sau khi Hỏa Liêm Thiểm Điện nghe thấy mệnh lệnh, mỗi người tay giữ lại Bá Hiêu, tùy tiện di động nửa phân, kỳ thực trong lòng bọn họ vẫn còn kinh hồn bạt vía, phải biết đẳng cấp của Bá Hiêu, vẫn cao hơn so với hai người bọn họ, mặc dù đều là Thánh Thú, nhưng bàn về lực lượng, Bá Hiêu có thể dễ dàng đánh bại bọn họ.

      Thực là quá hiểm ác mà, ai nghĩ tới, Bá Hiêu nhìn qua nhu nhược, dễ khi dễ nhất, kỳ thực trong ba con Thánh Thú chúng nó, nàng là dễ trêu vào nhất, Thiểm Điện nhìn qua hung thần ác sát nhất, tùy tiện cẩu thả, kỳ thực dễ khi dễ nhất, hơn nữa Thiểm Điện và , đều là ma thú, chênh lệch giữa hai người bọn họ liền lớn như vậy, nếu như có người cho rằng Bá Hiêu có gì, vậy sai hoàn toàn.

      “Tiêu, ngươi trước đừng kích động, chúng ta xem tình hình chút, phải biết, ở đây thể tùy tiện đánh nhau.” Quân Mộ Khuynh nghiêm túc , sai, ở đây thể tùy tiện đánh nhau, cũng thể tùy tiện để lộ thân phận của nàng, nếu như có nhân loại biết Thánh Thú xuất ở thế giới nhân loại, vậy chấn động, so với chuyện thân phận Xích Quân của nàng được đưa ra ánh sáng còn muốn khủng bổ hơn.

      người Bá Hiêu tản ra lạnh như băng sau khi nghe thấy lời của Quân Mộ Khuynh, mới chậm rãi tỉnh táo lại, nhìn đôi mắt lo lắng kia, Bá Hiêu cười cười, nhàng lắc đầu.

      sao.” Vừa rồi nàng quả thực là quá kích động, ở thế giới nhân loại nhìn thấy những thứ này, đó chẳng qua là chuyện bình thường, nhưng lần đầu tiên, nhìn thấy, nàng vẫn là nhịn được.

      Thấy Bá Hiêu bình tĩnh lại, Quân Mộ Khuynh mới thở phào nhõm, nếu như nàng kích động, còn biết ai mới có biện pháp chế phục, Bá Hiêu bây giờ là càng lúc càng lợi hại.

      “Chúng ta hay là trước nghỉ ngơi, nếu như những người này mời mà tới, vậy cũng cần tính toán.” gương mặt tinh xảo lộ ra nụ cười khát máu, có vài người tự chủ tự tìm phiền toái, nàng tuyệt đối khách khí, càng thủ hạ lưu tình!

      Mọi người vốn còn nghi hoặc, đều cứng ngắc cổ nhìn Quân Mộ Khuynh, vừa rồi bọn làm cái gì, tại sao phải giữ Bá Hiêu lại, hơn nữa còn là hai đại nam nhân giữ người?

      “Làm sao vậy?” Nhìn thấy ngay cả ca ca của mình cũng lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, Quân Mộ Khuynh cũng mờ mịt, nàng vừa rồi cũng có làm gì , đây là biểu cảm gì?

      “Khuynh nhi, vừa rồi sao Tiêu nương lại kích động?” Bọn họ đều nhìn ra, hay là bọn họ nhìn ra?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :