1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nghịch Thiên Ngự Thú Sư - Thất Nguyệt Điềm (46)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 87: Quang minh sứ giả

      Edit: Hoa Thiên

      Beta: Zi

      Quân Mộ Khuynh luyện ra ít thần khí, vì thế càng thêm thành thạo, nàng gần như đem những phương pháp ghi chép sách luyện khí đều thử lần, lúc mới đầu thất bại, từ từ thành công, đống lớn thần khí chồng chất ở bàn, mặc dù những thứ đó cũng chỉ là huyễn thần khí, cao cấp nhất cũng chỉ là linh thần khí cấp thấp nhưng tốt xấu gì nàng cũng dần dần tiến bộ.

      Quân Mộ Khuynh cẩn thận lật xem thư tịch luyện khí, ngày đêm cũng có nghỉ ngơi, vừa mới nằm xuống nhắm mắt lát, ngoài cửa liền truyền đến thanh to tiếng.

      “Tiểu Khuynh, mau dậy , xảy ra chuyện lớn!” Lạc Ninh ở ngoài cửa ngừng gõ cửa phòng.

      Quân Mộ Khuynh thở dài, đứng dậy ra mở cửa phòng, “Phát sinh chuyện gì?”

      Ngũ đại gia tộc tới, còn có người của Quang Minh thánh điện tìm đến, Mạc Tuyết Mị này yên tĩnh.

      “Tiểu Khuynh, ngươi nhanh ra ngoài nhìn, Quang Minh thánh điện phát ra thông cáo, hôm qua Tiêu hủy hoại thần tượng Quang minh chi thần của Quang Minh thánh điện, tại tín đồ của quang minh chi thần đều về bên này, là muốn tìm Tiêu tính sổ.” Lạc Ninh vội vàng , sáng sớm hôm nay truyền ra chuyện này, hầu như người Phong thành đều biết.

      “Hủy hoại quang minh thần tượng?” Quân Mộ Khuynh nhíu mày, Quang Minh thánh điện đây là vừa hát vừa đến, Mạc Tuyết Mị đúng là chịu dừng.

      thể như vậy được, Tiêu đâu? Ngươi mau cho Tiêu trốn , những tín đồ quang minh, vừa nghe quang minh chi thần thần tượng bị hủy hoại, giống như phát điên vậy hướng bên này vọt tới.” Những người này tại sao lại ngốc như vậy, quang minh chi thần nếu thực lợi hại như vậy, ngay cả thần tượng mình cũng bảo vệ được sao?

      Quân Mộ Khuynh tay chống cằm, như có điều suy nghĩ hỏi, “Quang Minh thánh điện làm sao biết được là Tiêu hủy hoại?”

      Bọn họ nếu như thấy có người hủy hoại quang minh thần tượng, vậy nhất định ra tay ngăn cản, để cho quang minh thần tượng bị hư hao nửa phần, còn có nếu như Tiêu muốn hủy hoại quang minh thần tượng kia, cần gì tự mình ra tay, chỉ sợ đây là mưu của Quang Minh thánh điện.

      “Nghe mình Tiêu xông vào Quang Minh thánh điện, đả thương người của Quang Minh thánh điện, đem quang minh thần tượng đánh nát.” Tiêu sao có thể lỗ mãng như thế, cho dù là muốn hủy hoại quang minh thần tượng, cũng cần quang minh chính đại như thế, Quang Minh thánh điện nhất định bỏ qua cho nàng.

      “Hử?” Quân Mộ Khuynh khoanh hai tay trước ngực, cười như cười nhìn cửa, “Vậy bọn họ tại sao bắt được Tiêu?”

      “Việc này ta cũng biết, nghe ngay cả thánh nữ Quang điện cũng bị đả thương, tại chính nàng mang người qua đây, hi vọng ngươi cho bọn họ câu trả lời hợp lý.” Đây là xảy ra chuyện gì, Tiêu biết chỗ nào, chẳng lẽ là sợ mình đem họa tới, mới bỏ sao? Thế nhưng điều này sao có thể, tại sao Tiêu lại phải làm như vậy.

      “Tìm ta đòi câu trả lời hợp lý?” Mạc Tuyết Mị, là nên tán thưởng nàng thông minh ít, hay là , lần này nàng còn là óc heo, phương pháp tồi như thế nàng cũng nghĩ ra được, Tiêu đả thương nàng, vậy cũng phải đưa ra chứng cứ.

      “Quân nương, nên cho thần ta câu trả lời hợp lý sao?” thanh suy yếu vô lực từ ngoài cửa truyền đến, nhìn ra thấy người Quang Minh thánh điện trùng trùng điệp điệp tới, hung thần ác sát nhìn Quân Mộ Khuynh.

      “Thánh nữ là muốn cho quang minh chi thần câu trả lời hợp lý, phải là cho mình?” Quân Mộ Khuynh bình tĩnh tự nhiên đứng ở tại chỗ, lãnh đạm hỏi, nàng tin Tiêu, càng tin năng lực của Tiêu, muốn hủy quang minh thần tượng nho , căn bản là cần Tiêu tự mình ra tay.

      Mạc Tuyết Mị là thông minh hay là ngu xuẩn, biết người biết ta mới là vương đạo, chẳng qua là nàng chắc chắn Tiêu làm, dùng Tiêu làm cái cớ, xem ra chính là óc heo. (vương đạo: nghĩa là dùng đường lối nhân nghĩa để cai trị thiên hạ)

      “Đương nhiên là cho thần của ta.” Mạc Tuyết Mị ở trong kiệu mềm cắn cánh môi, nàng cho rằng Quân Mộ Khuynh nghe thấy nhiều người tới như vậy, nhất định hoảng sợ, ngờ nàng còn là trấn định tự nhiên như vậy, chút bộ dạng lo lắng, rốt cuộc tình huống nào, mới có thể khiến cho Quân Mộ Khuynh nàng đem mặt nạ cởi ra!

      “Thánh nữ là bị tùy tùng của ta đả thương?” Quân Mộ Khuynh chau chau đầu mày.

      “Đúng vậy.” Mạc Tuyết Mị kiên định .

      “Vậy kiểm tra vết thương chút, là có thể biết, thánh nữ là bị cái gì đả thương, à, đúng rồi, nhìn bộ dạng thánh nữ, hẳn phải là bị đấu kỹ gây thương tích, mà là bị cường đại vũ lực gây thương tích, chẳng lẽ đêm hôm đó bởi vì thánh nữ nhìn thấy tùy tùng nhà ta quyền phá vỡ đấu kỹ của ngươi, ngươi liền xác định nàng là võ sĩ sao?” Thực có ý tứ, có lực lượng cường đại, vốn chính là bẩm sinh gì đó của ma thú, quyền đánh vỡ đấu kỹ của nàng, càng đáng giá được nhắc tới, là bởi vì Tiêu thèm ra tay với Mạc Tuyết Mị nàng, trực tiếp đánh ra quyền, liền trở thành cái gọi là chứng cứ của nàng, vậy thực là sai lầm.

      Ban đầu sắc mặt Mạc Tuyết Mị trắng bệch, bởi vì câu của Quân Mộ Khuynh, trở nên càng thêm trắng bệch, “Nếu như Quân nương muốn biết có phải tùy tùng ngươi làm hay , vậy ngươi hãy gọi nàng ra đây, chúng ta ở chỗ này đối chất.” Muốn người kia ra, căn bản là có khả năng, Quân Mộ Khuynh, lần này xem ngươi làm thế nào.

      “Ở đây đối chất?” ràng chính là nàng biết Tiêu có ở đây, mới làm ra màn như vậy, Mạc Tuyết Mị, tốt, tốt vô cùng.

      nương, thánh nữ Quang điện này, ràng biết hôm qua Tiêu mang theo sủng vật của ngươi ra ngoài tản bộ, đến bây giờ chưa có trở về, nàng liền cố ý như vậy.” Liên Tí vốn là muốn ra ngoài, ngờ nhìn thấy màn như vậy, hôm qua ràng là hoàng y nương kia, mang theo sủng vật của nương ra ngoài tản bộ, đến tối cũng chưa có trở về, thánh nữ Quang điện như vậy, nhất định là biết chuyện này, cái gì mà thánh nữ Quang điện, chính là kỹ nữ!

      Mạc Tuyết Mị đắc ý nhìn Quân Mộ Khuynh, nhàng đem mành sa kiệu mềm giật ra, “Tùy tùng của Quân nương , sao ta có thể biết, nhìn bộ dạng của Quân nương, chắc hẳn ngươi cũng biết chuyện này, ra ngoài, nhất định là tản bộ sao? Nếu như nàng thừa dịp này Quang điện hủy hoại ta thần thần tượng sao?”

      Kêu ra được, là hay nhất, lần này xem Quân Mộ Khuynh nàng làm như thế nào? Đối mặt với hơn trăm tín chúng, chỉ sợ hôm nay nàng khó có thể thoát thân.

      “Vậy Thánh nữ có chứng cớ gì?” Ánh mắt Quân Mộ Khuynh lạnh như băng hỏi, tại tất cả chứng cứ, đều bất lợi với nàng, mặc dù biết Tiêu phải Quang điện, thế nhưng lúc này nàng ở đây, Mạc Tuyết Mị tới rồi, vậy hiển nhiên là sớm có dự mưu, bọn họ nhất định là biết Tiêu tạm thời cũng chưa về, mới như vậy.

      “Quang điện có rất nhiều người đều nhìn thấy nữ tử mặc y phục hoàng sắc, đả thương ta, trốn ra ngoài, tối hôm qua chúng ta ở phủ thành chủ dự tiệc, tùy tùng của Quân nương phải cũng thiếu chút liền đả thương đến ta sao? Đây là chứng cứ tốt nhất.” Mạc Tuyết Mị mỉm cười đắc ý, chỉ cần Quân Mộ Khuynh có thể chết, nàng dù cho bị thương nặng hơn, cũng là đáng giá.

      Thối! Nàng chưa từng thấy qua nữ nhân nào như vậy, người Quang Minh thánh điện dạy dỗ ra, quả nhiên là kẻ vô liêm sỉ, Thánh Quang, Mạc Tuyết Mị, hai người đó chính là cá mè lứa.

      “Thánh nữ vội vã mang nhiều người như vậy đến chỗ của nương quấy rầy, chỉ có thể ra hoàng y nữ tử, cái thế giới này có rất nhiều hoàng y nữ tử như vậy, nương làm sao biết, nhất định là tùy tùng của Quân nương.” Tiếng chế nhạo từ phía sau truyền đến, tín chúng Quang điện đều tản ra, lộ ra con đường, thần sắc phẫn nộ mặt cũng ôn hòa ít.

      “Phong thiếu chủ chẳng lẽ muốn , là bản thánh nữ nhìn lầm rồi?” Mạc Tuyết Mị nhìn Phong Vân Đình, mặt thoáng qua chút tức giận, vì sao tất cả nam nhân, đều vây quanh ở bên cạnh Quân Mộ Khuynh, ngay cả Hàn Ngạo Thần, Phong Vân Đình cũng thế!

      “Cái này phải, bản thiếu chủ chỉ sợ thánh nữ nhìn lầm, vu tội người tốt, ngươi hôm qua tùy tùng Quân nương phá hư quang minh thần tượng, thế nhưng hôm qua ta còn gặp được Tiêu nương, nàng sủng vật thú của nương nhà nàng quá mức yếu ớt, muốn đem nó đưa rèn luyện phen, liền trực tiếp ra khỏi cửa thành, biết thánh nữ giải thích thế nào?” Lý do nhiều lỗ hổng như vậy, cũng chỉ có người của Quang Minh thánh điện mới tin tưởng, bất kỳ người nào có đầu óc, hơi suy nghĩ chút, hoặc là hiểu biết chút, liền biết, chân tướng chuyện này là thế nào.

      Tín đồ Quang minh chi thần, cũng nghiêng đầu nhìn về phía Mạc Tuyết Mị, lời của Quân Mộ Khuynh bọn họ có thể tin, nhưng mà lời của Phong thành thiếu chủ, bọn họ vẫn tin tưởng, thiếu chủ người ngoài, mà lừa gạt bọn họ.

      Mạc Tuyết Mị nhịn xuống lửa giận, hai tay thoáng nắm chặt, “Vậy tại sao thiếu chủ lại biết là phải, nếu nàng có làm chuyện trái với lương tâm, cần gì phải rời ở thời điểm quang minh thần tượng bị tổn hại, đây ràng chính là trốn tránh trách nhiệm!” Phong Vân Đình, Phong Vân Đình, Quân Mộ Khuynh rốt cuộc có cái gì tốt!

      “Chuyện trái với lương tâm?” Phong Vân Đình cười khẽ, rốt cuộc là ai làm chuyện trái với lương tâm.

      Thấy lời của Phong Vân Đình, mới có ích với những tín đồ quang minh, Quân Mộ Khuynh dứt khoát đứng qua bên, mỉm cười nhìn Mạc Tuyết Mị, nàng có người làm chứng, tại Tiêu cũng có người làm chứng, biết Mạc đại tiểu thư, Mạc đại thánh nữ muốn diễn tuồng này như thế nào.

      “Vả lại, ta còn có chứng cứ, hôm qua Ninh gia tiểu thư đến Quang Minh thánh điện làm khách, bởi vì chúng ta từng là đồng học, liền chuyện đôi câu, khi đó lúc hoàng y nương kia đả thương ta, nàng cũng ở đó, nàng có thể giúp ta làm chứng.” Mạc Tuyết Mị tự tin , cái chủ ý này là Ninh Sương nghĩ ra, đương nhiên là thể thiếu nàng làm chứng.

      “Người Ninh gia? Ha hả… Thánh nữ đại nhân biết rất ràng Ninh gia cùng ta từng có va chạm, tối hôm qua Ninh Kiền của Ninh gia cùng ta lập ra sinh tử cục bị thua, tại Ninh gia, là hận thể đem ta bầm thây vạn đoạn, để báo thù cho Ninh Kiền, còn có chính là, thánh nữ đại nhân từng là học sinh của Nam Ngưng học viện, đương nhiên là biết , Ninh Sương Ninh Kiền từng va chạm với ta, còn có, còn có số việc, cần ta , thánh nữ cũng hẳn là có thể nghĩ đến, có người, nhưng cho tới bây giờ cũng biết có thánh nữ tồn tại.” Quân Mộ Khuynh cười híp mắt , vốn là nàng ở thế hạ phong, chỉ vài ba câu, vậy mà đem khí thế ra.

      Kỳ thực, có thời gian, hoa đào của Hàn Ngạo Thần rất đáng ghét, thời điểm còn có thể lợi dụng, chỉ cần nhắc tới Hàn Ngạo Thần, sắc mặt Mạc Tuyết Mị nhất định thay đổi, hơn nữa đại biến, nếu người ta muốn ngăn cản, cũng ngăn cản được, cái này thể trách nàng.

      Lạc Ninh đứng ở bên, há miệng, nàng phát mình thực là lo lắng vô ích, tiểu Khuynh là ai, sao có thể trốn, đừng lời của thánh nữ quang minh trăm ngàn chỗ hở, dù cho bằng chứng cứng như thép, Quân Mộ Khuynh vẫn tìm được cây đuốc, đem thép đốt tan ra.

      người, Quân Mộ Khuynh thực là khinh người quá đáng, nàng ràng biết, vết thương lớn nhất của mình, chính là Hàn Ngạo Thần, có người, đó chính là Hàn Ngạo Thần, Hàn Ngạo Thần phải xem nàng là hồng nhan tri kỷ sao? Tại sao bây giờ Quân Mộ Khuynh nàng xảy ra chuyện, có xuất , chỉ cần Hàn Ngạo Thần xuất , nàng liền lập tức rời nơi này.

      Thấy Mạc Tuyết Mị gì, tín chúng Quang Minh thánh điện bắt đầu dao động, bọn họ chỉ là tín chúng bình thường, phải cái loại khăng khăng mực, vẫn tín ngưỡng Quang Minh thánh điện, người Quang Minh thánh điện cái gì, liền là cái loại đó, như vậy tín chúng quá ít, Quang Minh thánh điện sao có thể tiếc giao cho người quan trọng là thánh nữ Quang điện.

      “Quang điện thánh nữ, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, quang minh thần tượng, rốt cuộc là phải người kia hủy hoại?” thanh chất vấn truyền đến.

      “Đương nhiên phải!” Mạc Tuyết Mị kiên định trả lời, chuyện tới nước này, mặc dù phải, vậy cũng phải, nhất định phải.

      “Chứng cứ đâu?” Phong Vân Đình lập tức hỏi, trả lời kiên định như thế, vừa nhìn nhất định là giả.

      Mạc Tuyết Mị ngồi ở chỗ đó, có lên tiếng, trong lòng bắt đầu run rẩy, chứng cứ, chứng cứ đâu?

      “Tín chúng tin Quang Minh thánh điện, tin tưởng ta thần ý chỉ.” thanh nghiêm túc mà lại thần thánh từ trung truyền đến, quang mang trắng noãn lấp lánh trung, Mạc Tuyết Mị cùng mọi người ở phía sau, nhìn thấy đạo tia sáng này, đều quỳ xuống, thành kính cúng bái.

      Đối với biến hóa này, Quân Mộ Khuynh cau mày hướng trung nhìn lại, giữa trắng tinh quang mang ra người, người này vừa xa lạ, còn có loại cảm giác quen thuộc.

      “Thần sứ giả.” Mạc Tuyết Mị vội vàng quỳ xuống, cũng giả bộ ra bộ dáng tiều tụy, chịu đựng đau đớn, chậm rãi quỳ xuống.

      Mộc vũ quang mang soi sáng ở người Mạc Tuyết Mị, sắc mặt tái nhợt của nàng bắt đầu trở nên hồng hào, bóng dáng màu trắng quang mang sau đó cũng chậm chậm ra.

      Quân Mộ Khuynh cũng quan tâm nhìn đạo thân ảnh kia, thần sứ giả, đây còn phải là tay sai của quang minh chi thần, lại là miệng bậy, con rối ăn bừa bãi, thủ hạ đều là cái dạng này, vậy quang minh chi thần cao cao tại thượng kia, khẳng định cũng phải thứ tốt gì, còn biết làm bao nhiêu chuyện người thấy được.

      “Quân Mộ Khuynh, nhìn thấy thần sứ giả, ngươi còn quỳ xuống tiếp nhận thần lễ rửa tội.” thanh bình thản có gì lạ vang lên, sau đó bạch quang, thân ảnh như tiên phong đạo cốt vậy chậm rãi từ trung xuống, còn mang đến thuần khiết quang mang, toàn bộ tín chúng Quang minh thánh điện quỳ mặt đất, đều cùng ngẩng đầu, vô cùng hưởng thụ loại quang mang hạ xuống này.

      Thần, Quân Mộ Khuynh lạnh lùng cười, hai tay khoanh trước ngực, “ ngại, ta phải là tín đồ của Quang Minh thánh điện, cần loại lễ rửa tội này.” Lễ rửa tội, đây là chất xúc tác cảm hóa lòng người, để cho trong lòng bọn họ càng thêm tin Quang Minh thánh điện, đem cả trái tim đều giao cho Quang Minh thánh điện.

      “Quân nương, ta tin, ngươi sớm muộn cũng có ngày, trở thành con dân của thần, ngươi cũng nên quên, ngươi chính là người thần muốn tìm.” Tóc đỏ mắt đỏ, bọn họ biết vì sao thần lại muốn tìm người này, tại người này xuất , thần chỉ cho nàng hai lựa chọn, vậy phải xem nàng chọn như thế nào.

      “Ta rồi, ta phải là tín đồ của Quang Minh thánh điện, trước đây phải, bây giờ cũng phải, sau này cũng phải.” Lễ rửa tội của Quang Minh thánh điện, cần, cái này đâu phải là lễ rửa tội, ràng là ô nhiễm.

      Người tiếp nhận lễ rửa tộii, đều nổi giận trừng mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, bên tai lại truyền tới thanh ôn nhuận, “Lúc tiếp thu thần lễ rửa tội, tâm phải yên lặng.” Bọn họ mới nhắm mắt lại, đem cảm xúc mới rồi vứt qua bên, lẳng lặng tiếp thu lễ rửa tội tín ngưỡng quang minh chi thần.

      biết sứ giả tên gọi là gì, nhìn có vài phần quen mắt.” Quân Mộ Khuynh đem đề tài dời , dùng hết minh chi thần đến áp nàng, có phải đầu óc cháy hỏng hay .

      “Thánh Ngân.”

      nương, chính là cái kia Long Vũ dong binh đoàn, cái kia…” Lạc Ninh nhanh qua đây, chỉ vào vị “Sứ giả” kia .

      Sứ giả Quang Minh thánh điện, đây ràng chính là Ngân Tử làm mưa làm gió kia của Long Vũ dong binh đoàn, đúng là gầy ít, người cũng đẹp mắt chút, nhìn trung, giống như lại dưới đất, tin tưởng thực lực cũng tăng lên ít, màn thú triều kia, lại có thể sống sót, còn gia nhập vào Quang Minh thánh điện.

      Long Vũ dong binh đoàn, chính là thiếu chủ kia của Long Vũ dong binh đoàn, tên là Ngân Tử, tại sao gọi là Kim Tử, như vậy càng đáng giá hơn.

      “Long Vũ dong binh đoàn là chuyện quá khứ, ta bây giờ là Thánh Ngân là sứ giả thần phái tới, ở khắc sắp chết kia ta thần cứu ta, từ khắc đó trở , Thánh Ngân, liền thành tâm thành ý tin tưởng ta thần.” Thánh Ngân ngụm cái ta thần ta thần, giống như quang minh chi thần chính là mẹ vậy.

      Thánh Ngân , khiến ít người càng thêm tín ngưỡng quang minh chi thần, bọn họ đều hi vọng, khắc mà mình chết kia, quang minh chi thần có thể đến cứu bọn họ, để cho bọn họ vĩnh viễn thoát khỏi hết thảy này.

      “Vậy biết sứ giả tới nơi này làm gì? Chẳng lẽ cũng là vì chuyện quang minh thần tượng.” Tới thánh nữ, tại lại tới sứ giả, thánh chủ, thánh tử thánh điện, thánh nữ thánh điện, thể , quang minh chi thần, đúng là biết lung lạc lòng người, ở Thương khung đại lục có nửa là tín ngưỡng quang minh chi thần.

      sai, chuyện thần tượng, còn điều tra, Quang Minh thánh điện vẫn chưa có đủ chứng cứ, đương nhiên, nương cũng cũng đủ chứng cứ, ta thần cho nương mười ngày, hi vọng nương có thể tìm được Tiêu nương, đem tháo gỡ tất cả hiểu lầm.” Thánh Ngân đường hoàng, giống như ban ơn cho Quân Mộ Khuynh vậy.

      Mười ngày, dù cho là ngày, cũng dùng, lúc nàng tìm được Tiêu, Quang Minh thánh điện, cũng sớm tìm được đủ chứng cứ đưa người vào chỗ chết, nàng cần gì phải làm điều thừa.

      “Vậy ta có phải nên cảm tạ thần của các ngươi hay ?”

      “Đây là ta thần khoan dung, nương cần phải khách khí.” Thánh Ngân thể diện đòi lại mặt mũi cho quang minh chi thần.

      Quân Mộ Khuynh trợn mắt, cái gì gọi là cho ba phần màu sắc liền mở phường nhuộm, đây là ví dụ sống sờ sờ, tâm cơ của Ngân Tử, từ lúc nàng Long Vũ dong binh đoàn thả ma cỏ phấn, cũng kiến thức qua, bộ dạng vẻ mặt thánh khiết, kỳ thực tâm kế của , so với Mạc Tuyết Mị, Thánh Quang, thậm chí so với Ninh Ưng đều thâm hậu hơn.

      “Nếu là như vậy, vậy mời các vị mười ngày sau lại đến.” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng , chuyện mười ngày, ban ân, nhổ vào!

      “Lễ rửa tội hoàn tất, các vị có thể về trước, tin mười ngày sau, nương cho chúng ta câu giải thích tốt.” Bạch sắc quang mang trống rỗng hạ xuống, chiếu vào người Thánh Ngân, thân ảnh màu trắng từ từ biến mất, đúng như cùng bình thường, đơn giản, cũng để cho người ta lờ .

      Mạc Tuyết Mị chậm rãi đứng lên, cười nhìn Quân Mộ Khuynh, “Nếu thần mười ngày, vậy cho nương mười ngày, chúng ta trở về.” Mười ngày, mười ngày sau, là ngày chết của Quân Mộ Khuynh.

      “Vậy ta còn thực là muốn cám ơn thần của các ngươi.” đúng là quang minh, quang minh chi thần, nàng cũng tin quang minh chi thần chính mình biết là ai hư hao thần tượng của nàng, để cho bọn họ tra, vậy ràng chính là lửa gạt bẻ cong , là Tiêu làm tổn hại.

    2. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 88: Quang minh sứ giả

      Edit: Hoa Thiên

      Beta: Zi

      cần khách khí.” Mạc Tuyết Mị hất cằm lên, hừ tiếng, xoay người vào trong nhuyễn kiệu, tín đồ Quang Minh thánh điện khoan thai nâng Mạc Tuyết Mị ra ngoài.

      Đợi sau khi tất cả mọi người rời khỏi, Lạc Ninh lập tức nhảy đến bên cạnh Quân Mộ Khuynh, “Tiểu Khuynh, tại phải làm sao, chúng ta có cần phải tìm Tiêu hay , Quang Minh thánh điện nhất định chịu để yên, mười ngày sau, ai biết mười ngày này phát sinh chuyện gì.” A phi, quang minh chi thần chết tiệt, thần tượng của mình bị phá hủy, cũng biết là ai làm hư, còn làm cái gì quang minh chi thần, mau từ chức !

      “Tiêu hẳn là mang Thiểm Điện chỗ nào đó, ta cũng biết, chỉ có chính nàng chủ động , chúng ta mới có thể biết nàng chỗ nào.” Chuyện xảy ra mười ngày này nhất định ít, người Quang điện chịu để yên như thế, còn có Ninh Sương, người Ninh gia cũng tham dự chuyện này, nàng trêu chọc bọn họ, ngược lại bọn họ chủ động xuất thủ.

      Phong Vân Đình tới bên cạnh Quân Mộ Khuynh, khẽ , “ nương nếu như có chuyện gì, bất cứ lúc nào cũng có thể đến phủ thành chủ, tìm ta, tìm cha ta.” Chuyện quan trọng này, ngay cả quang minh chi thần cũng kinh động, hậu quả kia khẳng định cũng .

      “Ta biết.” Cần nhờ đến bọn họ, nàng nhất định tìm bọn họ giúp, nếu như bây giờ Tiêu trở về, tất cả mọi chuyện liền đơn giản hơn, Quang Minh thánh điện, cũng thể ở trong thời gian ngắn như vậy, tìm ra được những lý do.

      Phong Vân Đình gật gật đầu, từ sau lưng lấy ra túi khoáng thạch, “Vốn là hôm nay đưa cho ngươi thứ này, mới ra cửa liền nghe đến chuyện quang minh thần tượng, lúc tới, bọn họ cũng đến, bây giờ bọn họ , ta cũng nên rời .” Muốn học tập luyện khí, vậy nhất định phải cần dùng đến rất nhiều khoáng thạch.

      Quân Mộ Khuynh ngây ngốc nhìn túi khoáng thạch lớn kia, phủ thành chủ sao lại có nhiều như thế? Hôm qua là túi khoáng thạch cực phẩm lớn, hôm nay lại là túi lớn nữa, biết rất ràng nàng là người mới học mà thôi, ra tay còn lớn như vậy, như vậy lãng phí a.

      Phong Vân Đình cười khẽ, đem khoáng thạch đưa qua, xoay người rời , mang chút áng mây.

      “Tiểu Khuynh, có phải thích ngươi hay ?” Lạc Ninh ngơ ngác hỏi, nhiều khoáng thạch như vậy, cho dù là mười mấy nhiệm vụ, cũng có thể để cho lính đánh thuê làm, ngờ, Phong thành thiếu chủ này, vậy mà cho tiểu Khuynh dùng để luyện khí, phá gia chi tử a!

      Quân Mộ Khuynh trừng mắt liếc Lạc Ninh cái, suốt ngày trong đầu nàng, rốt cuộc suy nghĩ cái gì, cái gì mà thích hay , đây đều là giúp đỡ lẫn nhau giữa bằng hữu mà thôi, là!

      “Tiểu Khuynh, nên dùng loại này ánh mắt nhìn ta, ta xấu hổ.” Lạc Ninh e thẹn , thanh cũng mềm xuống ít.

      Quân Mộ Khuynh lập tức gì, rốt cuộc nàng học những thứ này từ ai, vì sao chỉ có khoảng thời gian, nhìn thấy nàng, ngay cả chuyện cũng giống nhân kia như vậy.

      “Tiểu Khuynh?” Chẳng lẽ nàng học được sao? Nàng là nghĩ trêu chọc tiểu Khuynh vui vẻ, tại sao mỗi người đều có loại biểu cảm này với nàng, chút tán thưởng cũng có, đều là vẻ mặt gì.

      “Ngươi đây là học của ai?” Quân Mộ Khuynh bất đắc dĩ hỏi, đây cũng quá giống nhân kia, chuyện, hành động, giọng điệu, đều là bộ dáng, chẳng lẽ là nhân kia qua công hội lính đánh thuê, cũng đúng, nhân sao có thể chỗ đó.

      Lạc Ninh chỉ chỉ Liên Tí ở sau lưng Quân Mộ Khuynh, “Còn phải là ta nhìn học tập sao, ta liền hiếu kỳ nhìn nhiều khác nhau, ngờ các ngươi đều có biểu tình này.” Nàng có thất bại như vậy sao? Đều nhìn nàng như thế.

      “Phốc…” Quân Mộ Khuynh cười khúc khích, xoay người nhìn Liên Tí, “Có lẽ là ngươi học từ tên nhân Hoa Thiên Nhiêu kia !”

      “Ách… nương, ta thấy Hoa thiếu chủ như vậy cũng thú vị, lúc có chuyện gì, liền bắt chước hai cái, ngờ bị Lạc nương nhìn thấy.” Thực là muốn khóc quá, chuyện này, vậy mà bị nha đầu này nhìn thấy, thảo nào quãng thời gian đó, ánh mắt của dong binh đoàn nhìn đều mang theo tươi cười, cho rằng là nàng giở trò quỷ.

      “Thú vị? Ta vẫn là lần đầu tiên thấy có người Hoa Thiên Nhiêu thú vị, nhưng mà Liên Tí, ngươi vẫn là đừng học nhiều, đó là thói quen xấu.” Nàng cũng hoài nghi, tên nhân Hoa Thiên Nhiêu kia, bây giờ còn có thể thể trở lại bộ dáng bình thường, nếu như là thể, vậy thực quá tội nghiệp.

      Nơi xa ở Hỏa Dung thành, người nào đó trong lúc nhàm chán hắt hơi cái, ngẩng đầu liếc mắt nhìn bầu trời, thở dài sâu, Hoa Cốc đứng ở phía sau bất đắc dĩ lắc lắc đầu, gì.

      “Vâng, Liên Tí biết.” sau này như vậy, nếu như bị bọn họ cười nhạo, vậy rất mất mặt.

      “Ha ha…” Lạc Ninh cười đến đau bụng, nhớ lại ngày đó, nàng nhịn rất lâu, mới ở trước mặt bật cười, bây giờ suy nghĩ chút, vẫn là cảm thấy rất buồn cười, đại nam nhân, vậy mà lại có bộ dáng chuyện kia, đúng là chưa từng thấy qua.

      “Ngươi…” Lỗ tai của Liên Tí cũng biến thành màu gan lợn, thế nhưng nhìn thấy khóe miệng Quân Mộ Khuynh nở nụ cười, cuối cùng vẫn là đem lửa giận nhịn xuống, sau này nhất định chắc chắn, làm chuyện mất mặt như vậy, nhất định ở trước mặt nha đầu này nhất định .

      “Đừng xấu hổ, ngươi nhìn chút, tiểu Khuynh phải cũng cười sao? Tiểu Khuynh, có chuyện gì, chúng ta giúp ngươi.” Lạc Ninh vỗ vỗ vai Quân Mộ Khuynh, chuyện lớn như thế nào, còn có bọn họ ở đây, có cái gì phải sợ, nếu như Quang Minh thánh điện thực dám, vậy cùng bọn liều mạng, mấy người bọn họ còn sợ người Quang Minh thánh điện hay sao.

      Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, chuyện này, trong lòng nàng có cân nhắc, mười ngày sau, nàng nhất định để cho Quang Minh thánh điện thành công.

      xảy ra chuyện gì?” thanh lạnh như băng ở sau lưng vang lên, mấy người mạnh xoay người, đập vào mi mắt chính là thân ảnh phong trần mệt mỏi đường xa chạy về kia.

      Quân Mộ Khuynh xoay người nhìn thấy thanh kia, nét mặt biểu lộ chút tươi cười, tại, nàng càng thêm nắm chắc, mặc kệ Quang Minh thánh điện cái gì, lần này cũng vô dụng, nàng lần đốt Quang Minh thánh điện, ngại lần nữa đốt Quang điện.

      “Tiêu, ngươi trở về là quá tốt!” Lạc Ninh vọt tới trước mặt Bá Hiêu, vô cùng thân thiết ôm lấy cánh tay của nàng, tại Tiêu cũng trở về, nhìn xem người Quang Minh thánh điện còn như thế nào.

      “Tiêu, ngươi có biết, lúc ngươi có ở đây, có người chụp mũ lên cho ngươi.” Quân Mộ Khuynh lãnh đạm , Tiêu tuyệt đối bỏ qua cho Quang Minh thánh điện, mà nàng cũng vậy, nàng cũng bỏ qua cho Quang Minh thánh điện.

      “Mũ gì?” Bá Hiêu tới trước mặt Quân Mộ Khuynh.

      “Ngươi sao lại trở về?” Quân Mộ Khuynh tò mò hỏi, lúc người Quang Minh thánh điện nhìn thấy nàng, nhất định toàn lực ngăn cản, nàng lại vẫn có thể gấp trở về, này là làm sao làm được.

      “Thiểm Điện.” Bá Hiêu phun ra hai chữ, Quân Mộ Khuynh trong nháy mắt liền hiểu , nàng là ngưng thái thành tiểu sủng vật thú trở về, nàng , người Quang Minh thánh điện nếu như nhìn thấy nàng, sao có thể bỏ qua để nàng trở về.

      “Các ngươi nghỉ ngơi trước , ta còn có chút chuyện muốn với Tiêu.” Quân Mộ Khuynh nhàn nhạt , chuyện hôm nay, nàng căn bản cũng để ý.

      “Được rồi.” Lạc Ninh gật gật đầu, tại đích thực là cần phải cẩn thận suy nghĩ biện pháp bây giờ nên làm gì, phát sinh chuyện lớn như vậy, đại ca vậy mà lại có ở đây, cũng biết là địa phương nào, biết trong nhà xảy ra chuyện rất lớn sao?

      Nhìn theo hai người rời , Quân Mộ Khuynh mới xoay người vào trong phòng, Bá Hiêu ở sau lưng Quân Mộ Khuynh, vẻ mặt nghi hoặc, rốt cuộc phát sinh chuyện gì.

      “Chủ nhân.” Xác định xung quanh có ai, Bá Hiêu mới mở miệng lần nữa.

      “Ngươi để Thiểm Điện chỗ nào rèn luyện?”

      “Vô gian luyện ngục.” Bá Hiêu thành thực , việc này, dù cho chủ nhân hỏi, nàng cũng .

      “Vô gian luyện ngục?” Còn có chỗ như thế, tại sao nàng chưa từng nghe qua.

      “Vô gian luyện ngục, là cái kỳ ngộ có thể gặp thể cầu, tùy thời tùy chỗ đều có thể tìm được, nó rất xa, cũng rất gần, chỉ cần rèn luyện hoàn tất, Thiểm Điện trở về.” Chỗ đó trong lúc vô ý nó từng vào, nếu cũng nhanh như vậy tìm được.

      Còn có địa phương như thế, Quân Mộ Khuynh nghiêng đầu, biểu tình mặt có chút nóng lòng muốn thử, “Chủ nhân, ngươi bây giờ vẫn thể vô gian luyện ngục, ta để cho Thiểm Điện , đó cũng là có biện pháp, hơn nữa thông qua ma thú khác đưa vào , có rèn luyện lớn hơn, chủ nhân nếu muốn vào, phải xem kỳ ngộ thế nào.” Nghe tên vô gian luyện ngục cũng biết, chỗ đó, tuyệt đối đơn giản.

      “Ta biết, tại cũng có thời gian muốn , còn có năm tháng, năm tháng sau, ta muốn Nguyệt thành, nếu ta cũng gấp như vậy muốn Thiểm Điện tấn chức.” Mọi người biết nàng có thần thú, nếu như Thiểm Điện lấy thú thái cùng ở bên người nàng, liền biết nàng còn có con ma thú, việc này cũng tốt, thực lực bại lộ chơi vui.

      “Chủ nhân vì sao chút với Bá Hiêu hôm nay xảy ra chuyện gì?” Bá Hiêu nhịn được, nàng vừa mới nhìn thấy người Quang Minh thánh điện từ nơi này ra, còn nghe Quang điện quang minh thần tượng bị đánh nát, trong lòng vẫn là vờn quanh luồng tâm tình bất an.

      “Ta cho ngươi biết, ngươi ngàn vạn thể xúc động, nghe ta, ta để ngươi báo thù, còn có thể khiến cho Quang Minh thánh điện trả giá nhiều.” bọn họ hủy hoại quang minh thần tượng, vậy nếu có làm, có chút đáng tiếc, quang minh chi thần, nhất định vô cùng thích phần lễ vật này của nàng.

      Bá Hiêu gật gật đầu, trực giác cho biết chuyện này có liên quan đến nàng, lời của Quân Mộ Khuynh vang lên bên tai, sắc mặt của Bá Hiêu cũng càng ngày càng kém.

      “Bình tĩnh.” Hai chữ đơn giản, khiến Bá Hiêu ngăn chặn xúc động trong lòng, nàng gật gật đầu, tín nhiệm nhìn Quân Mộ Khuynh, nàng tin chủ nhân nhất định có thể hung hăng giáo huấn bọn họ.

      Đêm, rất yên tĩnh, lại thường là thời điểm phát sinh chuyện nhất, Ninh Sương vội vã tới Quang Minh thánh điện, nhìn thấy Mạc Tuyết Mị ôn hòa nhã nhặn ngồi ở chỗ kia uống trà, mặt còn mang theo nụ cười đắc ý, bước nhanh qua.

      “Mạc Tuyết Mị, ngươi đáp ứng ta, phải đem Quân Mộ Khuynh mang đến thánh điện, dùng máu của nàng để tế điện biểu ca ta!” Vậy bây giờ vì sao Quân Mộ Khuynh còn sống, hơn nữa chút chuyện cũng có, chẳng lẽ chỉ có quang minh sứ giả, nàng cũng dám động Quân Mộ Khuynh sao?

      “Ngươi biết cái gì, mười ngày, mười ngày sau, Quân Mộ Khuynh cần chúng ta động thủ, có người thu thập nàng.” Mạc Tuyết Mị cười , nàng sớm biết Quang Minh thánh điện tìm người nào đó, ngờ người này vậy mà lại là Quân Mộ Khuynh, mắt đỏ tóc đỏ, thực là tốt, cái này cần nàng động thủ, Quân Mộ Khuynh cũng chết chắc rồi.

      Ninh sương thấy Mạc Tuyết Mị tự tin như vậy, cũng ngồi xuống, tò mò hỏi, “Tại sao là mười ngày sau, quang minh chi thần thực cho Quân Mộ Khuynh thời gian mười ngày, nếu như mười ngày này, để cho nàng tìm được chứng cứ làm sao bây giờ?” Thời gian mười ngày lâu lắm, nhưng mà cũng có thể phát sinh rất nhiều chuyện.

      “Lo lắng cái gì, ngươi cho rằng sứ giả quang minh chi thần là giả sao? Ngươi cho là quang minh chi thần biết là chúng ta đánh nát thần tượng sao, những chuyện này đều biết, nhưng lại ra, ngươi là xảy ra chuyện gì.” Mạc Tuyết Mị cười , quang minh chi thần hiển nhiên cũng là muốn để cho Quân Mộ Khuynh sống cõi đời này, cho nàng thời gian mười ngày, chỉ là vì để cho tội danh này của nàng được chứng thực, có ý tưởng khác.

      “Ý chỉ của thần, ngươi trái lại hiểu .” Màu trắng quang mang thoáng qua, Thánh Ngân xuất ở trước mặt hai người.

      “Tham kiến sứ giả.” Mạc Tuyết Mị vội vàng quỳ xuống, sắc mặt cũng có vài phần trắng bệch, thần ghét nhất là có người phỏng đoán tâm tư của , mà bây giờ nàng ở đây làm chuyện này.

      “Ngươi chính là sứ giả Quang Minh thánh điện?” Ninh sương tò mò nhìn Thánh Ngân, sứ giả cũng chính là bộ dáng này.

      “Ninh Sương, cho ngươi cơ hội, hoặc là, gia nhập vào Quang Minh thánh điện, hoặc là, ta giết ngươi.”

      “Vì sao?” Sắc mặt Ninh sương trắng bệch nhìn Thánh Ngân, mưu kế là nàng ra, chẳng lẽ bọn họ dùng người xong, giết chết sao? Quang Minh thánh điện chính là làm chuyện như vậy!

      Thánh Ngân cười khẽ, chậm rãi tới trước mặt Ninh Sương, “Vì sao, ngươi phá hủy thần thần tượng, ngươi cho là thần biết sao?” Thần biết tất cả, cũng biết dã tâm của các nàng, hơn nữa cũng biết các nàng có ân oán với Quân Mộ Khuynh, bằng , hai người các nàng sớm cũng chết rồi.

      Quân Mộ Khuynh vậy mà lại giúp đỡ người của Huyết Nguyệt dong binh đoàn, vậy mà là nàng! Thời điểm khi nhìn thấy, trong lòng còn có chút dám tin tưởng, thảo nào Huyết Nguyệt dong binh đoàn có thể thoáng cái trở nên mạnh mẽ, thậm chí có thể ở vách Tuyệt Mạt lấy được khoáng thạch, đây cũng là bởi vì có Quân Mộ Khuynh.

      Sắc mặt Ninh Sương trắng bệch nhìn Thánh Ngân, vậy mà lại dùng chuyện này đến uy hiếp nàng, chẳng lẽ nàng thực muốn giống như Mạc Tuyết Mị vậy, phản bội Mạc gia, trở thành người Quang Minh thánh điện, , tuyệt đối được, thể, thể như vậy, nàng vĩnh viễn đều là người Ninh gia.

      “Cho dù chết, ta cũng gia nhập vào Quang Minh thánh điện, ta muốn giống như Mạc Tuyết Mị, làm đại tiểu thư làm, lại làm thánh nữ của Quang Minh thánh điện các ngươi, là thánh nữ, kỳ thực ngay cả con chó cũng bằng!” Cuộc sống của Mạc Tuyết Mị rất tốt sao? Thánh tử Thánh điện đến, nàng phải cung kính, quang minh sứ giả đến, nàng phải quỳ xuống đất cúng bái, tốt, tốt!

      Ninh Sương từng tiếng châm chọc, triệt để khơi dậy lửa giận của Mạc Tuyết Mị, bạch sắc quang mang thoáng qua, thanh lưỡi dao đâm vào xương thịt vang lên, Ninh Sương dám tin tưởng xoay người, lúc nàng nhìn thấy nụ cười hàn mặt Mạc Tuyết Mị, ngửa đầu phát ra tiếng cười châm chọc.

      Thánh Ngân nhìn vết máu bay tới, nhíu mày, trước mặt lập tức xuất đạo ánh sáng nhu hòa, đem giọt máu ngăn trở.

      Mạc Tuyết Mị lại lần nữa hung hăng đâm vào đao, mặt lộ ra nụ cười lạnh, Ninh Sương ôm vết thương, lảo đảo lui về phía sau bước, liền ngã xuống dưới, vết máu ở màu trắng mặt đất tản ra.

      “Nhớ kỹ, lần sau ta hi vọng nhìn thấy máu!” Biểu tình Thánh Ngân trước sau như , giọng điệu, phảng phất là chuyện quan trọng vậy.

      Mạc Tuyết Mị lập tức cúi đầu, đáp lời, “Vâng.”

      “Đem thi thể xử lý .” Bạch quang thoáng qua, Thánh Ngân lần nữa biến mất.

      Thấy Thánh Ngân rời , Mạc Tuyết Mị chậm rãi đứng lên, nhìn Ninh Sương mặt đất, mặt xẹt qua nụ cười lạnh, nàng nâng tay lên, tay làm mấy cái kết phức tạp, thi thể Ninh Sương liền biến thành trong suốt, cuối cùng biến mất, ngay cả máu tươi cũng chưa từng lưu lại.

      Mạc Tuyết Mị lạnh lùng cười, quay người ra, “Phòng này, ta cần.”

      “Vâng” Sắc mặt Lạc Thủy tái nhợt nhìn Mạc Tuyết Mị rời .

      Bạch sắc quang mang từ trời thoáng qua, lúc thân ảnh Thánh Ngân xuất trời nơi Lôi gia ở, mặt Thánh Ngân lộ ra nụ cười lạnh, chậm rãi xuống dưới.

      Lôi Đình ở trong phòng tới lui, đối với chuyện của Quân Mộ, trong lòng là lo lắng ngổn ngang, gia chủ ra lệnh, để Lôi gia ở mấy năm tỉ thí, đạt được đệ nhất, có Quân Lạc Phàm đủ làm người ta nhức đầu, bây giờ còn tới Quân Mộ Khuynh, đây phải ràng là khó càng thêm khó sao?

      Haiz! Lôi Đình nặng nề thở dài, chính là có biện pháp, Quân Mộ Khuynh mới mười ba tuổi, mười ba tuổi, là mười hai cấp đỉnh kỹ tôn sư! Nếu như mấy năm sau, còn có mấy người là đối thủ của nàng, muốn giết chết nàng, dễ vậy sao.

      Quân gia để cho làm như vậy, tại, còn có Mạc Tương Thủ, Chiến Sí, những người này người nào hiền lành chứ, Quân Mộ Khuynh a!

      biết Lôi trưởng lão, tại sao lại thở dài như vậy, vì chuyện gì sao?” thanh thánh khiết vang lên sau lưng, Thánh Ngân lười biếng ngồi ở ghế dựa lớn, ánh mắt phức tạp nhìn Lôi Đình.

      Nghe thấy thanh, Lôi Đình mạnh xoay người, khi nhìn thấy Thánh Ngân ngồi ở vị trí của mình, sắc mặt khẽ biến, nhớ tới là sứ giả Quang minh, cũng đem bất mãn trong lòng đè xuống.

      “Sứ giả Quang Minh thánh điện đến Lôi gia làm cái gì?” Lôi gia lại phải là tín đồ của Quang Minh thánh điện, cũng quỳ xuống cúng bái, chuyện hôm nay, còn có người nào biết, Quân Mộ Khuynh nếu như dễ dàng chết như vậy, sớm chết vào ba năm trước, lúc bị ném vào bầy sói, cũng bị bầy sói ăn, tại nàng đủ lông đủ cánh, còn có thần thú bên cạnh, Quang Minh thánh điện là ăn trộm gà được còn mất nắm gạo.

      “Chỉ là muốn biết, năm đó Long Vũ dong binh đoàn cùng Lôi gia hợp tác, vì sao cuối cùng lại bị các ngươi hãm hại chết!”

      “Long Vũ dong binh đoàn?” Lôi Đình kinh ngạc nhìn Thánh Ngân, giọng hừ tiếng. “Long Vũ dong binh đoàn là ngu xuẩn, dốt nát! Để cho bọn họ tản ra ma cỏ phấn, khiến Huyết Nguyệt dong binh đoàn vĩnh viễn biến mất thế giới này, cuối cùng ngờ, vậy mà lại đem ma cỏ phấn trong rương tản đến trong nhà mình, bị ma thú giẫm thành thịt vụn!” Còn khiến Lôi Vân cũng chết ở nơi đó, Lôi gia ít cao thủ, lại còn tổn thất thêm , đó chính là tổn thất lớn, đây đều là sai lầm của Long Vũ Long Vũ dong binh đoàn.

      Thánh Ngân đột nhiên đứng lên, nổi giận trừng mắt nhìn Lôi Đình, hóa ra chuyện ngày hôm đó là như vậy, “Ngày đó bọn họ ràng tản ra long phẩn.” Chính tận mắt nhìn thấy.

      “Hừ! Là cái gì cũng quan trọng, Long Vũ dong binh đoàn, biến mất thế giới này, cần thiết nhắc lại.” Lôi Đình phất tay cái, nếu phải là Long Vũ dong binh đoàn biến mất thế giới này, chuyện hôm nay, cũng nhắc tới.

      cần thiết, rất là cần thiết, chỉ có người, làm loại chuyện này!” Quân Mộ Khuynh, trừ Quân Mộ Khuynh có thần thú có thể làm chuyện này, có người nào có thể làm được.

      Lôi Đình nghi ngờ nhìn Thánh Ngân, vì sao lại để ý chuyện ngày đó như vậy, Thánh Ngân phải là sứ giả của Quang Minh thánh điện sao, lại có quan hệ như thế nào với Long Vũ dong binh đoàn?

    3. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 89: Hiệu lệnh

      Edit: Hoa Thiên

      Beta: Zi

      Chuyện Quang minh thần tượng bị hủy, thoáng cái liền truyền ra ngoài, lúc lòng người bàng hoàng, trong Phong thành lại truyền ra chuyện, chuyện liên quan tới Quân Mộ Khuynh, Liên Tí vội vội vàng vàng từ bên ngoài chạy vào, thấy Quân Mộ Khuynh còn làm chuyện của mình, thở dài sâu, tới trước mặt Quân Mộ Khuynh.

      nương, ngươi ra bên ngoài, ngươi biết bây giờ bên ngoài cái gì ?” Hai ngày mới vừa qua, tất cả mọi người trong thành đều nương là sát nữ, liên lụy người nhà của mình, tại có phải tới liên lụy bọn họ, bọn họ toàn mấy chuyện buồn cười, nương sao có thể liên lụy bọn họ!

      cái gì?” Quân Mộ Khuynh nhìn ghi chép trong tay, nàng ở chỗ này tìm được chút liên quan tới việc luyện khí, đâu có thời gian quan tâm chuyện bên ngoài.

      nương, mấy người bọn họ đều ngươi là sát nữ, là nữ, muốn đem ngươi giao cho quang minh chi thần.” Bộ dạng vẻ mặt Liên Tí chỉ tiếc rèn sắt thành thép, trong lòng sớm rối rắm, nhịn được ở trong lòng mắng Quang Minh thánh điện.

      Thối! Quang Minh thánh điện chó má gì, làm chuyện hèn hạ vô sỉ như vậy, việc này nhất định là bọn họ ra, bọn họ muốn phát tán lời đồn, để cho tất cả mọi người tin quang minh thần tượng là bị Tiêu nương phá hủy, gì mà Quang Minh thánh điện, chuyện hèn hạ vô sỉ như vậy cũng làm được, cũng ngại mất mặt.

      “Hử?” Quân Mộ Khuynh rốt cuộc buông quyển sách tay xuống, đem đầu thoáng ngước lên, ánh mắt phức tạp nhìn Liên Tí.

      Liên Tí lập tức nóng nảy, chuyện như vậy còn chưa đủ nghiêm trọng sao? Tại sao nương có thể bình tĩnh như thế! “ nương, ngươi ra ngươi phải là sát nữ, ngươi , người khác đều nghĩ là ngươi chột dạ.” Như vậy chuyện này càng lúc càng quá lên.

      Quân Mộ Khuynh lạnh lùng cười, đưa mắt chuyển qua quyển sách, “Dù cho ta cũng vô ích, Quang Minh thánh điện có ý muốn để cho mọi người đều biết chuyện này, nếu như ta , bọn họ cũng chúng ta có tật giật mình.” Hơn nữa người ở bên ngoài, cần gì phải làm điều thừa, Quang Minh thánh điện muốn , vậy để cho bọn họ là được rồi.

      Liên Tí thở dài, nương sai, Quang Minh thánh điện là muốn làm khó nương, nếu cũng đem chuyện Phù Thủy trấn ra , với mọi người ở Phong thành, nhưng là như thế này, những người đó liền nhất định tin, nên làm cái gì bây giờ?

      Mạc Tuyết Mị nhìn động tĩnh bên ngoài, trong lòng có chút nóng nảy, hai ngày trôi qua, thế nhưng Quân Mộ Khuynh cũng có bất kỳ động tác nào, giống như có chuyện gì vậy, chuyện lúc trước của nàng, mọi người đều biết, biết nàng phải là người tốt lành gì, hơn nữa, nàng là sát nữ, nhưng vì sao nàng chút động tĩnh cũng có.

      “Sứ giả đại nhân, nếu như Quân Mộ Khuynh có động tĩnh, vậy kế hoạch của chúng ta, phải là thất bại sao?” Mạc Tuyết Mị sốt ruột , những lời đồn này, chính là muốn Quân Mộ Khuynh đứng ngồi yên, đứng ra làm sáng tỏ chuyện của mình, nhưng bây giờ Quân Mộ Khuynh cũng có nhúc nhích, vậy rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

      “Quân Mộ Khuynh so với trong tưởng tượng của ta càng thông minh hơn, nghe thấy chuyện bên ngoài, nàng có thể nghĩ đến tất cả kết quả, nếu người như vậy trở thành thánh nữ Quang điện, tuyệt đối so với ngươi còn mạnh mẽ gấp trăm lần.” Thánh Ngân trừng mắt liếc Mạc Tuyết Mị cái, chút kiên trì cũng có, làm thánh nữ Quang điện như thế nào, làm sao trở thành thành viên của Quang Minh thánh điện.

      Mạc Tuyết Mị cúi đầu, gì thêm, nhưng cuối cùng vẫn là nhịn được nghi vấn trong lòng, “Sứ giả đại nhân, ngươi là Quân Mộ Khuynh biết kế hoạch của chúng ta, nhưng điều này sao có thể, nàng cả ngày đóng cửa ra, sao có thể biết kế hoạch của chúng ta?” Nếu như Quân Mộ Khuynh khó đối phó như vậy, còn làm việc này làm gì, đây phải là phí công.

      “Mặc dù mỗi ngày Quân Mộ Khuynh đều đóng cửa ra, thế nhưng nàng vẫn biết kế hoạch của chúng ta, thậm chí ngay cả mục đích của chúng ta là cái gì, trong lòng nàng cũng biết ràng.” Quân Mộ Khuynh nhìn qua lãnh đạm, tuổi tác càng làm cho rất nhiều người đem nàng để vào mắt, nhưng mà tâm tư của nàng, thậm chí so với người trải qua nhiều gian khổ, còn muốn ràng tất cả mọi chuyện hơn, thậm chí nàng có thể ở trong nháy mắt nghĩ thấu mỗi chuyện phát sinh, có hậu quả cùng mục đích gì .

      Thánh Ngân cũng khỏi thở dài, người như vậy, để lại ở Quang Minh thánh điện thực là đáng tiếc, nếu thực giết nàng, có lẽ chính mình còn có thể có vài phần muốn, dù sao đối thủ như vậy rất khó đối phó.

      “Sứ giả đại nhân, điều đó có khả năng!” Mục đích của bọn họ Quân Mộ Khuynh sao có thể biết, mặc dù biết, nàng tối đa cũng chỉ có thể nghĩ đến là bọn phát tán ra lời đồn, nàng cũng tin, Quân Mộ Khuynh lợi hại như vậy ngay cả Thánh Ngân cũng tán thưởng nàng như thế.

      Thánh Ngân lắc lắc đầu, “ cái thế giới này, có chuyện gì là thể, mà Quân Mộ Khuynh luôn luôn đều làm ra những chuyện thể nào.” Mạc Tuyết Mị chính là có đầu óc, Thánh Tuyết, người Quang Minh thánh điện nếu như đều nàng ngốc như vậy, Quang Minh thánh điện, sớm muộn gì cũng biến mất thế giới này.

      “Sứ giả đại nhân đây là muốn làm người khác nản chí sao?” Nàng cũng tin, Quân Mộ Khuynh thực lợi hại như vậy, việc này, nàng làm sao có thể biết.

      “Làm người khác nản chí? Thánh Tuyết, ngươi cho là những chuyện ngươi làm, Quân Mộ Khuynh biết sao? Mục đích của ngươi, ngươi là vì sao làm chuyện này, trong lòng nàng đều biết rất , ngươi cho là nàng ngày đó lời nào, là vì sao, đây chẳng qua là muốn biết suy nghĩ của ngươi.” Nữ nhân ngu xuẩn, nghĩ là vì kế hoạch của mình quá hoàn hảo à, Quân Mộ Khuynh sớm biết trong lòng nàng suy nghĩ gì.

      “Điều đó có khả năng! Quân Mộ Khuynh sao có thể biết!” Chẳng lẽ nàng sớm nhìn ra, là chính nàng hủy hoại thần tượng của Quang minh chi thần!

      “Ta rồi, cái thế giới này, có chuyện gì là thể nào, huống chi, người này còn là Quân Mộ Khuynh.” vô cùng chờ mong Quân Mộ Khuynh phản kích, ngược lại muốn nhìn, lần này nàng xử lý chuyện này như thế nào.

      Mạc Tuyết Mị phục nhìn Thánh Ngân, gì thêm, nàng tin Quân Mộ Khuynh lại lợi hại như vậy, tuyệt đối tin!

      Thời gian mười ngày từ từ trôi qua, gần đến mười ngày, tất cả mọi người trong ngoài Phong thành đều bình tĩnh nữa, dù sao chuyện lớn như thế ai nghe qua, phá hủy quang minh thần tượng, là cái tùy tùng của Quân nương vừa tới làm hư, quang minh chi thần còn để cho sứ giả đến, chính là vì điều tra chuyện này, nếu chuyện này tra được, chỉ sợ quang minh chi thần trách tội, đắc tội thần, là có ngày tốt lành mà sống.

      “Ta nghe , Quân nương kia, trước đây lúc ở Phù Thủy trấn, bị người ta gọi thành sát nữ, nàng là sát nữ, liên lụy mấy chúng ta chứ?” thanh hoảng sợ ở trong đám người phát ra, tất cả mọi người nhất thời kinh hoảng.

      “Ta cũng nghe , nàng bị người ném vào bầy sói cuối cùng cũng có chết, còn có còn có, ngày đó lúc mười tuổi, cũng biết là xảy ra chuyện gì, mắt cùng tóc, toàn bộ liền biến thành màu đỏ, các ngươi , người mắt đỏ tóc đỏ, có thể là người bình thường sao?”

      “Các ngươi chớ nhảm, thôi, nếu như nương kia phải là người, là sát nữ, vậy chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Nếu như quang minh chi thần trách tội xuống, đây phải là ngay cả chúng ta cũng gặp tai ương sao?”

      “Các ngươi là từ chỗ nào nghe thấy? Ta mấy ngày hôm trước còn nghe , quang minh chi thần, tìm nương kia, nếu nương kia là sát nữ, quang minh chi thần vì sao còn tìm nàng, xem ra, ngay cả quang minh chi thần, cũng rất coi trọng nương kia, ngay cả sứ giả quang minh cũng đến, đều đối với nương kia khách khí, cũng dám thở mạnh tiếng.”

      Lúc này người trong cuộc gấp, nhưng có người rất là sốt ruột, Mạc Tuyết Mị ở Quang Minh thánh điện gấp đến độ tới lui, Thánh Ngân mang vẻ mặt tự tin ngồi ở chỗ, bộ dạng giống như tất cả đều nắm ở trong tay, nhưng chân mày khẽ nhíu lại bán đứng tâm tình của lúc này.

      ngờ mười ngày này, Quân Mộ Khuynh cũng có thể nhịn được, ta ngược lại xem thường nàng.” cho rằng năm ngày, tối đa là năm ngày, Quân Mộ Khuynh kháng cự được, mười ngày trôi qua, Quân Mộ Khuynh ngay cả cửa lớn cũng ra lần, nàng quả nhiên là quan tâm đến ánh mắt của người khác? Hay là nàng quá mức tự tin, tự tin những người này tạo thành uy hiếp được nàng?

      “Sứ giả đại nhân, ngươi phải có chuyện gì có khả năng, huống chi là Quân Mộ Khuynh, dù cho tháng, ta xem nàng cũng vẫn đợi ở nhà.” Mạc Tuyết Mị cười chế nhạo , lúc trước tự tin như vậy nhất định có biện pháp, tại thời gian mười ngày trôi qua, đợi lát nữa bọn họ liền muốn tìm Quân Mộ Khuynh đòi lời giải thích, nhìn làm sao bây giờ.

      Thánh Ngân cười cười, “Thánh Tuyết, đợi lát nữa tới chỗ của Quân Mộ Khuynh, ngươi giữ lại những lời này với nàng.” Coi như là Quân Mộ Khuynh có động tĩnh gì, nếu như có, chuyện này thể quay đầu lại, hoặc là, Quân Mộ Khuynh gia nhập vào Quang Minh thánh điện, hoặc là nàng cũng chỉ có thể chết!

      Mạc Tuyết Mị khẽ hừ tiếng, thêm gì nữa, đợi lát nữa nàng muốn nhìn Quân Mộ Khuynh có phải bình tĩnh đối mặt với tất cả chuyện này như vậy hay .

      “Hôm nay, ngươi cần , ở lại Quang Minh thánh điện là được.” Thánh Ngân lạnh lùng , khuôn mặt vô cùng nhu hòa.

      “Vâng.” Mạc Tuyết Mị cam tâm, cũng chỉ có thể đáp, là sứ giả quang minh chi thần, nàng như thế nào phục, cũng thể để cho người này tới trước mặt quang minh chi thần xấu nàng.

      Đủ loại lời đồn ở phố lớn ngõ truyền ra, mà đương , vẫn yên lặng ở đây luyện khí, nhìn từng món thần khí mình làm ra, trong đôi mắt màu đỏ tràn đầy màu sắc.

      “Tiểu Khuynh a, những lời đồn này, nhất định là Quang Minh thánh điện truyền ra, nếu làm sao người Phong thành có thể biết chuyện trước kia của ngươi, tại sao ngươi chút cũng nóng nảy?” Lạc Ninh giậm chân cái, những lời đồn này cũng càng lúc càng nghiêm trọng, nếu như những người đó thực tin tiểu Khuynh là sát nữ, vậy phải làm sao bây giờ, nếu như bọn họ bắt giao tiểu Khuynh ra vậy nên làm cái gì bây giờ.

      “Chuyện ở miệng người khác, nếu có thể ngăn chặn miệng của những người này, ta còn ngồi ở chỗ này sao?” Quân Mộ Khuynh bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nếu chuyện gì cũng làm được, vậy còn bằng đợi, dù sao thời gian cũng sắp đến, người nên tới cũng tới, chuyện nên xử lý cũng xử lý.

      Lạc Ninh tức giận nhảy lên, muốn cái gì, Lạc Ưng Hùng vỗ vỗ bả vai của nàng, lắc đầu ra hiệu với nàng, cái gì cũng cần .

      “Ngươi để cho nàng .” Quân Mộ Khuynh nhàn nhạt , giống như tất cả những chuyện này tất cả cũng liên quan đến chuyện của nàng vậy.

      “Ca, ngươi xem tiểu Khuynh cũng muốn cho ta , tiểu Khuynh a, ngươi ra nhìn chút, ngươi xem người ở bên ngoài như thế nào, ngươi là sát nữ, ngươi dám ra .” Những lời này càng lúc càng có đạo lý, biết những người này là nghĩ như thế nào, tiểu Khuynh làm sao mà dám ra, chỉ là gần đây nàng tương đối bận, có thời gian ra.

      Quân Mộ Khuynh lắc lắc đầu, nếu nàng là ra, mới có thể làm cho Quang Minh thánh điện được như ý, đóng cửa ra, bọn họ còn biết kế hoạch của mình.

      Ninh, tiểu Khuynh làm như vậy, nhất định là có đạo lý của nàng, ngươi đừng suy nghĩ nhiều, chừng tiểu Khuynh có biện pháp tốt.” Nhiều ngày như vậy tiểu Khuynh động, hơn nữa nghe Tiêu nương trở về, nhưng mười ngày này, cũng nhìn thấy nàng, chừng trong đó có đạo lý gì đó.

      Quân Mộ Khuynh chậm rãi ngẩng đầu, hoài nghi nhìn Lạc Ninh, bộ dạng vẻ mặt bỗng nhiên hiểu ra.

      “Tiểu Khuynh, ngươi nghĩ đến cái gì?” Lạc Ninh sốt ruột hỏi, chẳng lẽ là nghĩ được biện pháp, tại nghĩ được biện pháp còn kịp sao? Người Quang Minh thánh điện chừng đường tới.

      Ninh, ta tại mới phát , tên của ngươi cùng tổng trưởng lão Ninh gia nghe rất nhau.” Quân Mộ Khuynh như có điều suy nghĩ , vừa nghe qua, đích thực là rất giống.

      “Giống cái gì chứ, tiểu Khuynh, ta còn tưởng rằng ngươi là nghĩ được biện pháp.” Lạc Ninh thở dài, ngờ tiểu Khuynh lại nghĩ tới những chuyện này, thực là rất bội phục nàng.

      Quân Mộ Khuynh đem tay chống cằm, nhìn Lạc Ninh , “Vốn là giống, ngươi xem chút, trưởng lão Ninh gia keo kiệt kia, gọi là Ninh Ưng, ngươi gọi là Ninh, phải rất giống là cái gì?” Là ngược lại đó thôi.

      “Tiểu Khuynh, ngươi ngàn vạn lần đừng những thứ này, ta cùng người Ninh gia chút quan hệ cũng có, chút cũng có, nếu như vậy là giống còn nhiều người cũng giống.” Ninh gia mắc mớ gì đến nàng, nếu như nàng nhìn thấy lão nhân Ninh gia kia, nàng nhất định lên đánh trận, nếu phải là , tại sao có thể có chuyện ngày hôm nay.

      Quân Mộ Khuynh lắc lắc đầu, Ninh nếu như lại dài dòng như vậy thêm nữa, sau này còn có ai dám lấy nàng, “Thực có chuyện gì, ngươi yên tâm, ta bảo đảm với ngươi.” Quân Mộ Khuynh bất đắc dĩ , nếu như có chuyện, nàng còn có thể bình tĩnh ngồi ở chỗ này như vậy sao.

      nương, có phải ngươi có biện pháp gì hay ?” Phong Vân Đình mừng rỡ hỏi, nghe thấy những chuyện đó, tới chỗ này, thế nhưng mấy ngày nay thấy nàng lời nào, nên ăn ăn, nên uống uống, thần khí luyện ra bị hư ít, cũng luyện ra được ít, thủ pháp luyện khí của nàng cũng càng thành thạo hơn, từ lúc mới đầu là huyễn thần khí, đến bây giờ là linh thần khí, thời gian có mấy ngày ngắn ngủi, tiến bộ rất lớn.

      có.” Nếu như có biện pháp, nàng sớm cho bọn họ biết, chỉ có điều nàng biết có chuyện gì, chính là có chuyện gì.

      “Ôi!” Lạc Ninh thở dài sâu, mặc kệ nàng cái gì, tiểu Khuynh vẫn là chuyện đáng lo, nàng nên làm như thế nào, biện pháp gì cũng thử qua, tiểu Khuynh vẫn là nghe vào, chẳng lẽ thực muốn chờ người Quang Minh thánh điện tới nơi này hay sao?

      Nhiều người tức giận a! Người Phong thành đối với chuyện này rất khẩn trương, nếu xử lý thích đáng, đối mặt với nguy cơ biển người công kích, tiểu Khuynh tại sao vẫn là hiểu.

      “Các ngươi tin tưởng nương , nương có chuyện gì, nhất định có chuyện gì.” Quýnh Ngưu ồm ồm , , vì sao tin năng lực của nương, nương ràng rất lợi hại, bọn họ vì sao cũng tin chứ?

      Liên Tí khoanh hai tay trước ngực, hung hăng vỗ Quýnh Ngưu cái, “Đại Ngưu ngốc, ngươi biết cái gì, Quang Minh thánh điện rất lợi hại, ngươi biết ? Nếu như biết thực lực của Quang Minh thánh điện, ngươi cũng những lời như vậy!” Thực lực của tín đồ Quang Minh thánh điện cùng ngũ đại gia tộc là như nhau, cũng may mà có ngũ đại gia tộc kiềm chế Quang Minh thánh điện, nếu Quang Minh thánh điện đâu còn nhớ mình là ai.

      Quýnh Ngưu cúi đầu, vẫn là tin nương, có suy nghĩ gì khác, nương khẩn trương, nhất định là có đạo lý của nàng!

      “Liên Tí, ngờ thời gian dài như vậy trôi qua, ngươi vẫn là thông minh bằng Quýnh Ngưu.” Quân Mộ Khuynh cười , nàng sớm Liên Tí bằng Quýnh Ngưu, cùng chuyện, nghĩ so với Quýnh Ngưu là nhanh hơn, chỉ có điều ở phương diện này, Liên Tí đúng là bằng Quýnh Ngưu.

      Quýnh Ngưu thà cười, vui tươi hớn hở, nương thông minh, so với Liên Tí còn thông minh hơn, vui vẻ!

      “Ta…” làm sao lại thông minh bằng Quýnh Ngưu, người này ngốc như vậy, thông minh như vậy, nương phải là nhìn nhầm chứ, ràng là thông minh hơn.

      “Tiểu Khuynh, bây giờ phải là lúc chuyện này, trước hết nghĩ chút biện pháp.” Lạc Ninh thấy đề tài của bọn họ kéo càng xa, vội vàng quay lại trọng tâm câu chuyện, bây giờ phải là ai thông minh hơn, bây giờ là suy nghĩ nên làm cái gì bây giờ, hai người này xem náo nhiệt cái gì.

      “Ngươi , những tín đồ này là tin quang minh chi thần, hay là Quang Minh thánh điện?” Quân Mộ Khuynh thấy bọn họ gấp gáp như vậy, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, phải giữ được tỉnh táo, mới có thể nghĩ được biện pháp tốt, nếu giống như Ninh như vậy, vội vội vàng vàng nghĩ được biện pháp gì.

      Tín đồ Quang minh tín ngưỡng đương nhiên là quang minh chi thần, có quang minh chi thần, Quang Minh thánh điện tính là thứ gì, bọn họ sớm biến mất thế giới này.

      “Điều này có liên quan gì đến biện pháp?” Lạc Ninh tò mò hỏi, chút quan hệ cũng có.

      “Nếu người Phong thành đều tin thần, vậy nếu như thần có trừng phạt ta, ngược lại trừng phạt người Quang Minh thánh điện, các ngươi , chuyện này là đúng hay sai, còn muốn ta sao?” Quân Mộ Khuynh lại lần nữa đem lực chú ý chuyển đến sách, thấy bọn họ còn có vẻ mặt mờ mịt, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nàng rất ràng, vẫn , đợi lát nữa liền biết là xảy ra chuyện gì.

      Nghe được ý kiến của Quân Mộ Khuynh, trong lòng Lạc Ninh cũng an tâm ít, ít nhất tiểu Khuynh có biện pháp đối phó Quang Minh thánh điện, như vậy cũng có chuyện gì.

      “Nếu nương có ý tưởng, vậy tại hạ liền cáo từ, ta ở đây tiện.” Phong Vân Đình vừa về tới Phong thành, liền trở nên nho nhã lễ độ, đặc biệt lúc đối mặt với Quân Mộ Khuynh, đó càng giống như là quân tử tao nhã.

      Nhìn bóng lưng Phong Vân Đình rời , Lạc Ninh rùng mình cái, “Tiểu Khuynh, ngươi lúc nào quen với người này, thiệt là rợn người.”

      Quân Mộ Khuynh cười mà đáp, tùy ý liếc mắt nhìn sắc trời, nụ cười mặt càng sâu, “Nên tới trước sau gì cũng tới, các ngươi tiện ở lại chỗ này.” Có số việc, chính nàng xử lý là được rồi, huống chi là sứ giả quang minh kia, còn là người quen cũ.

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 90

      Edit: Hoa Thiên

      Beta: Zi

      “Được, chúng ta vào trước.” Lạc Ưng Hùng gật gật đầu, lôi kéo Lạc Ninh muốn chuyện vào bên trong.

      Lạc Ninh còn muốn gì đó, nhìn thấy ca ca của mình lắc đầu, cũng cái gì chỉ có thể theo vào, Liên Tí cùng Quýnh Ngưu cũng vội vàng đuổi theo.

      Bốn người vừa mới vào lâu, đội ngũ trùng trùng điệp điệp liền tới, tới chính là người của Quang điện, lần này dẫn đầu cũng phải là Mạc Tuyết Mị, mà là Thánh Ngân.

      “Để cho sứ giả tự mình đến, xem ra chuyện này quả rất nghiêm trọng.” Quân Mộ Khuynh ngồi ở tại chỗ, có đứng dậy, cũng nhìn người tới.

      “Nếu như nghiêm trọng, ta thần, cũng phái ta đến đây.” Thánh Ngân khẽ , đức độ nhìn Quân Mộ Khuynh, trong mắt mang theo ý cười .

      “Tốt lắm, muốn ta lấy ra chứng cứ, vậy cũng phải nhìn chứng cứ của Quang điện các ngươi, nếu sau khi ta lấy ra chứng cứ xong, ai biết người Quang Minh thánh điện các ngươi làm ra chuyện gì.” Quân Mộ Khuynh cười , mang nhiều người như vậy đến, nghĩ muốn dọa đến nàng, Quân Mộ Khuynh cũng bị dọa sợ.

      Sắc mặt Thánh Ngân cứng đờ, tâm tư của Quân Mộ Khuynh quả nhiên kín đáo, người bình thường đúng là thể bằng được.

      ràng là ngươi chột dạ, lấy ra chứng cớ gì.” Người đứng ở bên cạnh Thánh Ngân , nghi vấn mấy ngày này khiến cho trong lòng bọn họ bất an, bây giờ nhìn thấy bộ dạng Quân Mộ Khuynh, bọn họ càng thêm khẳng định những lời ấy, đối với Quân Mộ Khuynh cũng chỉ có oán hận.

      “Đúng vậy, Quân Mộ Khuynh, chuyện của ngươi chúng ta sớm biết, ngươi chính là sát nữ!”

      “Đúng vậy đúng vậy, chuyện này mấy ngày hôm trước, chúng ta đều nghe , ngờ nàng là tóc đỏ mắt đỏ, quang minh thần tượng nhất định là bị bọn họ phá hư.”

      ngờ, vóc người xinh đẹp như vậy, lại là sát nữ, đáng tiếc, đáng tiếc a!”

      “Nhổ vào, ngươi có nghe qua cái gì gọi là rắn rết mỹ nhân sao? Nàng lớn lên đẹp mắt như vậy, còn biết có tâm địa độc ác như thế nào, thánh nữ cũng bị đả thương, đến bây giờ cũng chưa khỏe, mới để cho sứ giả quang minh dẫn chúng ta tới hỏi ràng rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.”

      “Các ngươi có nghe hay , nghe tiểu thư Mạc gia, hình như cũng là nàng giết, hình như Mạc Tương Thủ đại nhân, còn là sư phụ của nàng, tâm địa của nữ nhân này sao lại độc ác như vậy.”

      Từng tiếng chất vấn, châm chọc, còn có những ý kiến khác truyền tới, Thánh Ngân có ngăn cản, Quân Mộ Khuynh cũng có ngăn cản, thời điểm khi thanh cuối cùng dừng lại, nàng buông quyển sách tay xuống, chậm rãi qua.

      Thân ảnh đỏ rực nhàng di chuyển, nụ cười mặt Thánh Ngân càng thêm vui mừng.

      “Đây là chứng cứ của sứ giả quang minh sao? Quang Minh thánh điện thực là xứng đáng, đem tất cả mọi chuyện của ta đều ra, cho mọi người, thực là lợi hại, ta có nên khen thưởng các ngươi chút hay , để cho tất cả mọi người đều biết đến ba chữ Quân Mộ Khuynh này?” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng , mọi chuyện dần dần, đều hướng về phía nàng, Quang Minh thánh điện vì những thứ này, chỉ sợ là ra rất nhiều công sức, a đúng, nàng sao có thể quên mất người biết chuyện của nàng.

      Thánh Ngân lạnh nhạt nhìn Quân Mộ Khuynh, khẽ , “ nương hiểu lầm, việc này, cũng phải là Quang Minh thánh điện ra, ta cũng biết nương từng có nhiều chuyện như vậy.” Rốt cục nhịn được sao?

      “Chính là như vậy, ngươi nữ nhân này, nên oan uổng sứ giả đại nhân, nếu như thần đánh xuống trừng phạt, ngươi có thể gánh chịu hậu quả sao?”

      “Ngươi câm miệng a, sứ giả đại nhân, người này nhất định chính là người hủy hoại quang minh thần tượng, xin ngài đem nàng mang về giao cho quang minh chi thần xử trí.” Người nọ xong liền quỳ xuống, người còn lại nhìn thấy có người quỳ xuống, cũng rối rít quỳ xuống khẩn cầu.

      Người đứng ở trong phòng nhìn người ở bên ngoài nhịn được, bỗng nhiên mở cửa ra, tới sau lưng Quân Mộ Khuynh, “Các ngươi đây là cái gì? Cái gì mà tiểu Khuynh hủy hoại quang minh thần tượng, tiểu Khuynh trừ tham gia yến hội phủ thành chủ, ra ngoài, các ngươi đừng có vu oan cho người tốt!” Những người này trợn mắt mò, quang minh thần tượng của bọn họ bị phá hủy, liên quan gì đến Tiểu Khuynh.

      “Dù cho phải nữ nhân này hủy hoại, đó cũng là thủ hạ của nữ nhân này.” Người quỳ mặt đất ngửa đầu , xong lại lập tức cúi thấp xuống.

      “Đúng vậy, là thủ hạ của nữ nhân này!” Mọi người đồng thanh .

      “Các ngươi thối lắm!”

      “Chậm , các ngươi hơi nữ nhân, gọi nghe tốt, nếu như các ngươi muốn trở thành nữ nhân, hoặc là nghĩ thiếu điểm thứ gì, ta tuyệt đối khách khí!” Khí tức lạnh băng lao thẳng tới hướng mọi người quỳ mặt, thanh lạnh như băng truyền vào trong tai bọn họ, người quỳ mặt đất nhịn được run rẩy chút, dám thêm nửa câu.

      Thánh Ngân kinh ngạc nhìn Quân Mộ Khuynh, ngờ mặc dù là đối mặt với loại thế cục này, Quân Mộ Khuynh vẫn kiêu ngạo như vậy, dường như đem hết thảy trong thiên hạ đều để vào mắt, nàng là ngông cuồng như vậy, kiêu ngạo như vậy!

      Lạc Ninh đứng ở sau lưng Quân Mộ Khuynh, nàng là sâu cảm giác được người tiểu Khuynh tản mát ra loại hàn khí đó, ngay cả nàng cũng khỏi lui về phía sau bước, run rẩy chút, mắt nhìn khí phách mười phần kia của Quân Mộ Khuynh, nhịn được nở nụ cười, đây mới là tiểu Khuynh quen thuộc của bọn họ, đây mới là tiểu Khuynh bọn họ biết.

      nương cần nổi giận, bọn họ chỉ là sợ hãi thần trách phạt, muốn mau sớm tìm được người hủy hoại quang minh thần tượng, biết tùy tùng của nương trở về chưa, nếu như có trở về, vậy có phải chứng minh được rằng, tất cả những chuyện này cũng có hiểu lầm, tùy tùng của nương làm chuyện này giúp nương.” Thánh Ngân xem như là biết, Quân Mộ Khuynh tuyệt đối dễ đối phó như vậy, mặc dù là ở dưới nghịch cảnh, Quân Mộ Khuynh vẫn có thể đem thế cục xoay chuyển.

      Quân Mộ Khuynh cười khẽ, nhưng nụ cười kia có nửa điểm nhiệt độ, thậm chí mang theo nhè hàn ý, “Chứng cứ đâu?”

      “Tùy tùng của nương, chính là chứng cứ tốt nhất.” tại cũng chưa có trở về, mặc dù là có đem Quang Minh thánh điện thần tượng hủy hoại, vậy những người này cũng cho là như thế, thậm chí nổi giận đối với bọn họ.

      “Tại sao ta biết nàng là chứng cứ tốt nhất, chẳng lẽ ngươi thấy nàng? Hay là bắt được nàng?” Chưa có trở về, là chứng cứ tốt nhất, nếu như Bá Hiêu đột nhiên xuất , bọn họ phải liền á khẩu trả lời được sao, mười mấy ngày này còn phải là chuyện cười.

      “Cũng có, giống như thánh nữ , chỉ cần nương tìm ra tùy tùng của ngươi đối chất, chúng ta liền tin nàng chưa từng làm.”

      biết các ngươi muốn đối chất thế nào?” thanh lạnh như băng chậm rãi truyền đến, thân ảnh hoàng sắc ánh vào trong mắt Thánh Ngân.

      hơi sững sờ, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, nàng trở về lúc nào, người giữ ở cửa thành, sao có thể về báo!

      tại sứ giả vẫn , là người của ta sao?” Trong mắt Quân Mộ Khuynh lộ ra băng sương, nụ cười mặt lạnh như băng.

      Lạc Ninh thấy Bá Hiêu ra, rất là hài lòng, nàng hướng về phía Thánh Ngân hừ tiếng, xem bọn còn được gì, tại Tiêu ở đây, đối chất a, đối chất được rồi, xem Quang Minh thánh điện ngươi còn được cái gì.

      “Bản sứ giả chỉ muốn hỏi mấy vấn đề, hi vọng Tiêu nương có thể trả lời.” Đến vô ảnh, vô tung, theo bên người Quân Mộ Khuynh, rốt cuộc là những người nào.

      .”

      biết ngày hôm đó nương ra ngoài, có từng Quang điện?” Thánh Ngân đưa ra vấn đề thứ nhất của mình.

      có, ra, liền trực tiếp cửa thành, chuyện như vậy Quang Minh thánh điện nếu như tra được, quang minh chi thần nếu như biết, vậy các ngươi tìm được thân thế của nương, vậy chỉ sợ là mất ít công sức.” Bá Hiêu châm chọc , nàng còn tưởng rằng Quang Minh thánh điện lợi hại, trở về mười ngày, bọn họ cũng biết, dưới mí mắt của bọn họ, giống như là thấy được nó vậy.

      Sắc mặt Thánh Ngân tốt lắm, người theo bên cạnh Quân Mộ Khuynh, người cũng đơn giản, đều rất biết ăn .

      “Sứ giả nhìn qua, sắc mặt tốt lắm, còn muốn hỏi lại sao?” Quân Mộ Khuynh cố ý hỏi, Bá Hiêu vừa xuất , cũng biết làm sao sao?

      cần, ta thần tin nương dối, nếu nương chưa từng , vậy ta thần cho nương cái công đạo.” Bá Hiêu trở về, là việc Thánh Ngân thế nào cũng có tính đến, phái người giữ ở cửa thành, cũng nhìn thấy người này xuất qua, vậy nàng trở về như thế nào?

      Người quỳ mặt đất kinh ngạc nhìn Thánh Ngân, chuyện này cứ như vậy là được rồi, tất cả mọi chuyện còn chưa có ràng, tại sao có thể như vậy!

      “Lại là công đạo, Quang Minh thánh điện làm việc chính là như vậy, mấy ngày hôm trước còn kiên định là Tiêu làm, vừa rồi sứ giả cũng , thế nào, nhìn thấy tùy tùng của ta trở về, các ngươi ?” Thực là châm chọc.

      Sắc mặt Thánh Ngân cứng ngắc nhìn Quân Mộ Khuynh, ánh mắt lộ ra tia hàn ý, “Vậy nương muốn gì?”

      “Được chính là các ngươi , phá hư cũng là các ngươi , ta đây là người bị hại, muốn ít đồ, đương nhiên tính là quá mức.” Quân Mộ Khuynh cười lạnh , hai tay chắp ở sau lưng.

      “Ngươi muốn cái gì?”

      có gì, chỉ là hơn mười rương cực phẩm khoáng thạch mà thôi.” Quân Mộ Khuynh thờ ơ .

      Cái gì! Hơn mười rương cực phẩm khoáng thạch, còn mà thôi! Nàng đây là cướp sao!

      Người quỳ mặt đất đều ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Quân Mộ Khuynh, nàng tại sao có thể như vậy, quang minh chi thần có trách tội nàng, rất tốt, nàng lại còn đồi này nọ của Quang điện.

      Thánh Ngân cũng rất kinh ngạc, hơn mười rương cực phẩm khoáng thạch, Quang điện có, nhưng những thứ này cũng là muốn đưa thánh điện, nếu như toàn bộ đưa cho Quân Mộ Khuynh, vậy năm nay khoáng thạch để luyện chế thần khí, phải ở chỗ nào tìm ra?

      đồng ý?”

      nương, ta thần có trách tội của ngươi vô lễ, ngươi tạ ơn thôi, bây giờ còn muốn nhiều khoáng thạch như vậy, có chút quá đáng!” Thánh Ngân lạnh giọng , đây là hơn mười rương cực phẩm khoáng thạch, tuyệt đối cho Quân Mộ Khuynh nàng.

      Quân Mộ Khuynh bĩu môi, thờ ơ , “ cho thôi, nhưng mà chỉ là hơn mười rương cực phẩm khoáng thạch mà thôi, sứ giả đại nhân ngươi có thể rồi, chuyện , cũng đừng đến gây trở ngại ta, còn có, chuyện có biết ràng trước, ngàn vạn lần nên kiên định ra như thế, phải ai, cũng dễ chuyện giống như ta như thế, người lại bị các ngươi hãm hại.” xong, Quân Mộ Khuynh xoay người tới chỗ mới nãy ngồi xuống.

      Quân Mộ Khuynh dễ chuyện! cái thế giới này, còn có ai so với nàng càng khó chuyện hơn sao?

      Lời này nàng cũng ra được, sợ thiên phạt đánh xuống sao, hung hăng phách nàng!

      Thánh Ngân lạnh lùng liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, “ nương yên tâm, nhất định có lần sau nữa!” tại giết được Quân Mộ Khuynh, sau này càng có cơ hội, tương lai phe cánh của nàng càng vững chắc hơn, vậy càng khó có thể giải quyết.

      Nhìn Thánh Ngân rời , tín chúng phục, cũng đều theo, sứ giả cũng như vậy, bọn họ cũng được gì, quang minh chi thần trách tội là được.

      Bóng lưng mọi người rời , khiến cho Lạc Ninh vui mừng, nàng nhảy đến bên người Quân Mộ Khuynh, vui vẻ , “Ta biết tiểu Khuynh có biện pháp, hóa ra chỉ cần Tiêu xuất , tất cả mọi chuyện đều có thể giải quyết, vẫn là tiểu Khuynh lợi hại, dăm ba câu liền đuổi bọn họ rồi, khiến cho người Quang Minh thánh điện tức giận!” Thực là thoải mái, đặc biệt là nhìn thấy những người đó nghẹn khuất rời , đó là sung sướng nhất.

      “Vậy mới vừa rồi là ai ở đây vội vội vàng vàng?” Quân Mộ Khuynh cười , bộ dáng vừa rồi của nàng, giống như là trời muốn sụp vậy, khẩn trương như vậy.

      “Tiểu Khuynh, ngươi còn cười nhạo ta, ta phải là lo lắng cho ngươi sao?” Còn cười nhạo nàng, đáng ghét!

      “Được được được.” Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, liếc mắt nhìn ngoài cửa, mặt thoáng qua chút tươi cười. “Tiêu.”

      “Vâng.” Bá Hiêu xoay người ra phía ngoài, mặt cũng mang theo chút hưng phấn.

      nương đây là muốn Tiêu chỗ nào, thần bí như vậy?” Liên Tí tò mò tới ngồi xuống bên cạnh Quân Mộ Khuynh, nhìn bóng lưng Bá Hiêu rời , tốt kỳ là chuyện gì.

      “Làm việc.”

      “Làm việc gì?” Mọi người đều hiếu kỳ.

      Quân Mộ Khuynh cười , để quyển sách tay xuống, chậm rãi lên trung, giống như là đất bằng vậy, “Nếu như muốn biết, vậy giống như ta, ta đảm bảo mang bọn ngươi .”

      “…” Bắt nạt người a!

      Mấy người hồi kêu rên, tiểu Khuynh biết rất ràng bọn họ phải là võ sĩ, chính là đẳng cấp còn chưa đủ, chỉ có kỹ tôn sư mới có thể trung, quá bắt nạt người!

      “Tiểu Khuynh quá bắt nạt người.” thanh ai oán truyền đến, thân ảnh Quân Mộ Khuynh ra rất xa.

      Sau khi Thánh Ngân trở về, Mạc Tuyết Mị hưng phấn nhìn lại sau lưng , kết quả trống rỗng, lập tức nàng liền hiểu lần này vẫn bị thất bại.

      “Vì sao, sứ giả đại nhân tôn kính, lần này ta , ngươi cũng thành công, ta muốn biết là vì sao?” Quân Mộ Khuynh là khó đối phó như vậy sao, nhiều tín chúng như vậy, còn có lời đồn mười ngày này, còn chưa đủ để cho Quân Mộ Khuynh nàng uống bình sao?

      “Vì sao? Ta cũng muốn biết là vì sao, ở đó đủ loại người bức bách xuống, Quân Mộ Khuynh vẫn có thể bình tĩnh đối mặt, khí thế người nàng phát ra, những người đó liền dám lên tiếng, còn có tùy tùng kia của nàng, ngươi phải nàng rồi sao, vì sao nàng lại xuất ?” cũng muốn biết là vì sao, ràng an bài xong tất cả, vẫn là thất bại.

      “Người kia trở về?” Điều này sao có thể!

      “Ừ, ta trở lại, đem chuyện này cho thánh chủ, để thánh chủ cho thần chuyện mấy ngày nay xảy ra.” tại cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp khác, nếu Quân Mộ Khuynh muốn gia nhập vào Quang Minh thánh điện, vậy chỉ còn có con đường chờ nàng.

      “Ùng ùng!” thanh náo động truyền đến, Quang điện lập tức rung chuyển trận.

      “A! A! A!” thanh thét chói tai ở bên ngoài truyền đến, bất kể là Quang điện, còn là đường cái, đều truyền đến thanh náo động.

      xảy ra chuyện gì?” Thánh Ngân nghe thấy thanh này, trong lòng dâng lên loại dự cảm chẳng lành.

      “Sứ giả, thánh nữ, xong, xong, phong thiên bồn địa chạy ra đám ma thú, chúng nó chạy tới trong thành, người trong thành nghe thấy động tĩnh, đều rời , tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ?” Lạc Thủy run rẩy , nàng nóng lòng, hận bọn họ thể đều chết ở chỗ này!

      Cái gì!

      “Vì sao đột nhiên xuất nhiều ma thú như vậy!” Mạc Tuyết Mị vội vàng hỏi, chẳng lẽ là Quân Mộ Khuynh làm, nàng có thần thú, chỉ có nàng mới có thể làm được.

      “Lạc Thủy cũng biết.” Lạc Thủy cúi đầu .

      biết, câu biết xong rồi sao? Còn mau hỏi thăm xảy ra chuyện gì?” Trong lòng Thánh Ngân vô cùng hoảng sợ, dường như lại thấy được đêm hôm đó, lúc ma thú dũng động, mọi người trong dong binh đoàn phát ra tiếng kêu vô cùng thê thảm, bọn họ ở đó kêu rên, ở đó cầu khấn, hi vọng ai đó có thể đến cứu bọn họ, là tận mắt nhìn thấy từng người bọn họ bị ma thú giẫm thành thịt nát.

      Mạc Tuyết Mị run rẩy bắt được Thánh Ngân, kinh hoảng , “Chúng ta có phải rời nơi này hay !”

      “Rời , cần, quang minh lực đem Quang điện bảo hộ vô cùng tốt, những ma thú ấy thể xông vào đây được.” Thánh Ngân ngăn chặn run rẩy trong lòng, lạnh giọng , với chính mình, đây phải là Long Vũ dong binh đoàn, có chuyện gì.

      Xông vào được sao?

      Thân ảnh gầy đứng ở phía sau, chỉ huy trăm con ma thú, huyễn thú, ấu thú, linh thú, thậm chí còn có con thần thú, ngừng xông về phía trước, dám dừng lại chút.

      Thân ảnh đỏ rực từ bầu trời thoáng qua, giống như tia chớp màu đỏ, Quân Mộ Khuynh dừng ở bên người Bá Hiêu, mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt.

      “Thế nào?”

      “Chủ nhân, Quang điện có ánh sáng minh lực bảo hộ, chúng ta xông vào được vào!” Lần này Bá Hiêu cũng có cách nào, nó có thể làm cho những ma thú này nghe lời, nhưng vẫn có cách nào chỉ huy chúng nó san bằng Quang điện.

      “Ngươi ở đây, ta xem.” Thân ảnh màu đỏ thoáng qua, Quân Mộ Khuynh biến mất ở tại chỗ.

      Bá Hiêu nhìn bóng lưng Quân Mộ Khuynh rời , nó biết tại sao mình chút cũng lo lắng an toàn của chủ nhân, nó hẳn là nên lo lắng mới đúng, dù sao trước mắt là ma thú, nhưng nó chính là tuyệt lo lắng, nó tin chủ nhân có thể chỉ huy hơn trăm con ma thú này.

      Quân Mộ Khuynh đứng ở bầu trời, giống như vương giả chỉ huy thiên binh vạn mã vậy, mắt lạnh nhìn va đập phía dưới, người trong thành hoảng sợ bỏ chạy, nàng muốn đối phó là người của Quang Minh thánh điện, những người tín ngưỡng, nàng mới làm gì với những người đó.

      Người trong thành rời , chỉ có người Quang điện vẫn như cũ ở lại đó, bọn họ tin tưởng vững chắc quang minh lực có thể bảo hộ bọn họ, mặc dù lo lắng, vẫn là giữ vững cương vị của mình, để người ngoài nhìn ra bọn họ có chút kinh hoảng.

      Quân Mộ Khuynh lạnh lùng cười, cánh môi đỏ thẵm hơi giương lên, thanh lạnh như băng phát ra.

      “Chậm !” tiếng lạnh lùng như vậy, tất cả ma thú cũng lập tức ngừng công kích, ngẩng đầu nhìn về hướng trung, lúc chúng nó nhìn thấy thân ảnh gầy kia, ánh mắt lộ ra chút xem thường, có thể tưởng tượng đến chính mình phải là bởi vì xem thường kia, mới gặp nhiều thua thiệt, ai biết người trước mắt lại là Thánh Thú khác.

      “Rống!”

      “Ngao!”

      “…”

      Các loại tiếng kêu từ trong miệng ma thú rống ra, ánh mắt lạnh như băng, lạnh lùng nhìn ma thú ở dưới, Quân Mộ Khuynh có phát , xung quanh người mình, tản ra màu xám nhàn nhạt gì đó, màu xám này, còn mang theo màu đổ nhàn nhạt, rất là quái dị.

      “Câm miệng cho ta!” thanh lạnh như băng truyền đến, tất cả ma thú khỏi run rẩy chút, nhìn ánh mắt Quân Mộ Khuynh, cũng trở nên kinh hoảng lên, lập tức ngậm miệng, dám kêu lên nửa câu.

      Đây là, đây là… Uy áp, cường thế uy áp! người nhân loại, sao có thể có uy áp chấn nhiếp ma thú!

      Tất cả ma thú đều mở to mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, biểu tình mặt, là dám tin tưởng như vậy.

      “San bằng chỗ đó cho ta!” Quân Mộ Khuynh vươn tay, chỉ vào Quang điện, ánh mắt lạnh băng, chút ấm áp.

      Tất cả ma thú cùng phát ra tiếng kêu, giống như là hòa cùng lời của Quân Mộ Khuynh vậy, mà cường đại uy áp kia, khiến chúng nó dám tiếp tục nhìn thẳng người đứng ở trung.

      Bá Hiêu đứng ở chỗ xa xa, nhìn thân ảnh màu đỏ trung kia, mặt đều tràn đầy khiếp sợ, còn có dám tin tưởng, chủ nhân, nàng vậy mà có thể hiệu lệnh ma thú!

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 91: Trời ạ!

      Edit: Hoa Thiên

      Beta: Zi

      Ma thú giống như phát điên, phóng về phía Quang điện, mặc dù là bị cường đại quang minh lực cản trở về, chúng nó vẫn là ngừng đụng, dám buông lỏng nửa phần, Quân Mộ Khuynh đứng ở bầu trời Quang điện, nhìn bạch quang như bức tường đem Quang điện bao bọc lại, ngón tay nhàng xoa chiếc nhẫn trong tay.

      Nàng nhìn ma thú vẫn thể xông qua được quang minh lực, cúi đầu nhìn ngón tay, mặt lộ ra nụ cười, đồng thời đem chiếc nhẫn màu đen ngón tay lấy xuống, chậm rãi buông tay ra, chiếc nhẫn màu đen rơi xuống, rơi vào mặt quang minh lực.

      Đồng thời lúc đó, trong phòng hắc ám, đôi mắt trong suốt chợt mở ra, nghi ngờ lúc, trong sâu thẳm ánh mắt, tràn ra vui vẻ, sau đó, lại lần nữa nhắm mắt lại.

      Quang minh lực khi đụng tới chiếc nhẫn giống như là bị mục nát, vỡ ra lỗ hổng lớn, cùng lúc đó, ma thú lại hung hăng đụng vào, quang minh lực giống như thủy tinh nứt ra từng khe .

      “Sứ giả đại nhân, thánh nữ, xong, quang minh lực biết vì sao, ở chính giữa lại rách mảng lớn, lại thêm ma thú mãnh liệt đụng vào, mặc dù là quang minh lực, cũng có dấu vết nứt ra rồi.” Lạc Thủy tới nhanh chậm ra, chỉ cần hai người trước mắt có thể chết, nàng liền hài lòng.

      Mạc Tuyết Mị mở to mắt, nhìn Thánh Ngân, “Tại sao lại như vậy, quang minh lực sao có thể biến mất, ma thú sao có thể phá tan được quang minh lực!” Chẳng lẽ tất cả chuyện này lại là Quân Mộ Khuynh giở trò sao? Ban ngày ban mặt, nàng muốn đem ma thú san bằng Quang điện sao?

      “Nhất định là nàng, nhất định là nàng!” Thánh Ngân bước nhanh như chạy ra, liền nhìn thấy hồng quang trung, ngẩng đầu nhìn lên, liền nhìn thấy Quân Mộ Khuynh đứng trung, tay chỉ huy ma thú bên ngoài, nàng lúc này, giống như là vương giả hiệu lệnh đàn thú vậy, toàn bộ ma thú chỉ nghe người hiệu lệnh là nàng, muốn chúng nó làm cái gì, nhất định là phải làm.

      “Quân Mộ Khuynh!” Mạc Tuyết Mị nhìn thấy thân ảnh chỉ huy trung, mặt lộ ra tia kinh ngạc, là Quân Mộ Khuynh, là Quân Mộ Khuynh.

      Nàng, nàng chỉ huy ma thú! Quân Mộ Khuynh vậy mà có thể hiệu lệnh ma thú dũng động! Nàng rốt cuộc là làm sao làm được, Quân Mộ Khuynh nàng, có còn là người ?

      “Là ngươi chỉ huy ma thú!” Thánh Ngân kinh ngạc hỏi, Quân Mộ Khuynh có thể chỉ huy ma thú, nàng có thể chỉ huy ma thú!

      “Xem như là vậy.” Quân Mộ Khuynh cười lạnh , tại biết sợ hãi cũng xong rồi, những ma thú này đều là tới lặng lẽ, để cho bất luận kẻ nào biết, ngũ đại gia tộc, Quang Minh thánh điện, ai biết, lúc bọn họ biết được, ma thú cũng đến cửa thành.

      “Ngươi nhất định phải người!” Mạc Tuyết Mị lớn tiếng , nếu như là người, sao có thể chỉ huy ma thú, để cho ma thú nghe lời của mình, chỉ có ma thú cao cấp mới có thể làm như vậy, chẳng lẽ Quân Mộ Khuynh phải người, là ma thú hay sao!

      Quân Mộ Khuynh đứng trung, đối với khủng hoảng của bọn họ, có nửa điểm xúc động, “Đợi lát nữa ngươi liền biết ta có phải là người hay .” Nàng cười cười, trong nháy mắt, mọi vật thay đổi, trở nên u ám ngớt.

      Nhìn thân ảnh cao lớn trung, Lạc Thủy kính phục nhìn Quân Mộ Khuynh, trong lòng vô cùng sùng kính: “ nương, ngươi là thần sao?” Lạc Thủy ngơ ngác hỏi, trong lòng sớm coi Quân Mộ Khuynh thành thần.

      “Thần? Ta phải thần, cũng muốn làm thần!” Thần thế nào, người thế nào, Quân Mộ Khuynh nàng chỉ làm chính mình, chỉ làm chuyện mình cảm thấy đúng, căn bản để ý đến ánh mắt của người khác.

      Nàng hiệu lệnh ma thú san bằng Quang điện, đây chỉ mới bắt đầu, sớm muộn gì nàng cũng là Quang Minh thánh điện, thậm chí là quang minh chi thần từ cái vị trí kia, để cho mọi người phỉ nhổ!

      “Ngươi ở trong mắt ta, chính là thần, so với quang minh chi thần còn mạnh hơn thần.” Hôm nay nàng nhìn thấy thần, mặc dù là chết, cũng là cam tâm tình nguyện, ít nhất là cần ở trước mặt thánh nữ chịu ủy khuất, cũng có người làm gì với nàng.

      Quân Mộ Khuynh nhíu mày, hiển nhiên là thích để cho người khác gọi nàng là thần.

      “Tiện nhân!” Mạc Tuyết Mị tới trước mặt Lạc Thủy, vung tay lên, muốn đánh tới cái tát, đốm lửa bay tới, tay nàng lập tức bị đốt thành than, thanh thống khổ phá tan bầu trời.

      Lúc này Quang điện cũng từ đàng xa truyền tới thanh kêu rên, ma thú dũng động, cần nhìn cũng biết, là ma thú tấn công vào rồi, có người nào có thể ngăn cản, cũng có ai dám ngăn cản.

      Sắc mặt Mạc Tuyết Mị tái nhợt nhìn Quân Mộ Khuynh, “Ngươi dám đả thương ta, sợ Mạc gia tìm ngươi phiền phức hay sao?” Bỏ qua chuyện nàng phải là thánh nữ Quang điện, nàng còn là đại tiểu thư Mạc gia, Quân Mộ Khuynh sao dám đối xử với nàng như vậy!

      “Mạc gia? Thánh Tuyết thánh nữ, ngươi sợ là sai rồi, ngươi bây giờ gọi là Thánh Tuyết, phải Mạc Tuyết Mị, cùng Mạc gia có nửa điểm quan hệ, đương nhiên, ta cũng cùng Mạc gia có nửa điểm quan hệ, ta nhận Mạc Tương Thủ làm sư phụ, đại biểu, ta chính là người Mạc gia, phiền ngươi lần sau đem mọi chuyện suy nghĩ ràng, mới ra lời như vậy.” Mạc gia, nàng chỉ nhận Mạc Tương Thủ làm sư phụ, còn chưa có nhận Mạc gia!

      Thánh Ngân chậm rãi lui về phía sau, vừa mới ra bước, thanh lạnh như băng liền truyền đến, “Sứ giả đại nhân, từ lúc đầu ngươi đem mọi chuyện truyền ra, nên biết có hôm nay.” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng , mặt có chút nhiệt độ.

      Quân Mộ Khuynh đứng ở trung, phía dưới có hơn trăm ma thú dũng động, kinh động mọi người, người của ngũ đại gia tộc đến, chỉ nghe được tiếng kêu của ma thú, còn có tiếng động chạy điên cuồng, những thứ khác bọn họ cái gì cũng nhìn thấy, chỉ biết là, trận ma triều rất lớn, công kích bên trong Phong thành.

      Phong Xán đứng ở mái nhà ở nhà mình, nhìn người bầu trời Quang điện, mặt lộ ra tia kinh ngạc, lần này chỉ huy tác chiến, vậy mà là nàng, tưởng là thần thú, nghĩ đến là Quân Mộ Khuynh ra tay, chỉ là nghĩ hẳn là Quân Mộ Khuynh cho thần thú làm như vậy, nhưng bây giờ vừa nhìn, vậy mà là Quân Mộ Khuynh, nàng hệt như nữ vương, đứng ở trung, cúi người chỉ huy thiên binh vạn mã, tiến về phía trước tấn công.

      Khí thế kia, quyết đoán, cứ như vậy nhìn, thực có loại ảo giác nhìn thấy nữ vương, làm cho người ta nhịn được cúi người quỳ xuống cúng bái.

      Phong Vân Đình áp chế lòng tràn đầy sôi trào, nhìn thân ảnh đỏ rực ở phía xa kia, biết, đó chính là nàng, Quân Mộ Khuynh, chỉ huy ma thú tác chiến, nàng đứng ở nơi đó, chỉ huy ma thú tác chiến, giống như là chuyện đương nhiên vậy.

      Bọn họ hề nhúc nhích, ai cũng có di chuyển, ngũ đại gia tộc cho dù muốn biết bên trong Phong thành phát sinh ra chuyện gì, tới gần ma thú công kích phải là chuyện , ngay cả người ở trong thành cũng chạy ra trốn , bọn họ làm sao còn dám tiến vào chịu chết, nếu như ma thú công kích bọn họ, vậy phải là toàn bộ xong rồi.

      Ninh Ưng nhìn nhìn Phong thành, trong lòng có mấy phần sáng tỏ, chuyện này chính là Quân Mộ Khuynh làm, nàng có thần thú, lần này thần thú cũng theo tới, phong thiên bồn địa lúc nào xuất qua nhiều ma thú như vậy, nơi nào có ma triều lớn như vậy, phải là Quân Mộ Khuynh làm là ai.

      Ánh mắt như chim ưng bắn ra tinh quang, Ninh Ưng dường như lại thấy màn thân ảnh kia, có thần thú làm bạn, đứng ở sau lưng chúng thú, chỉ huy chúng nó tiến công.

      Ninh Ưng sai lầm rồi, Quân Mộ Khuynh đúng là chỉ huy, nhưng lần này, nàng có dựa vào bất luận kẻ nào, Bá Hiêu chỉ đem ma thú triệu tập đến chỗ, còn hiệu lệnh này, nàng càng có làm chút gì, bởi vì nàng cũng sớm bị sốc đứng đơ chỗ, chứ đừng là chỉ huy trận này.

      Thân ảnh đỏ đậm cuồng vọng đường hoàng, Thánh Ngân nhìn thân ảnh ở dưới ánh mặt trời kia, khỏi dại ra, ánh nắng kia dường như làm nền cho nàng, khiến cho người ta vừa liếc mắt nhìn, cũng cảm thấy lóa mắt, liếc mắt nhìn, dường như cũng tôn trọng người đứng trung kia, vốn là muốn chạy trốn, cũng ngây ngốc đứng ở tại chỗ, dám nhúc nhích nửa phần.

      Lạc Thủy như mê như si nhìn Quân Mộ Khuynh, trong lòng dâng lên cuộn trào mãnh liệt, vừa rồi nương vậy mà lại giúp nàng, nàng chẳng qua chỉ là tiểu nha đầu, mạng của tiểu nha đầu ti tiện đến thể hèn hạ hơn, thế nhưng nương vì nàng mà ra tay, vì nàng ngăn cản cái tát kia.

      nương, Lạc Thủy sai rồi.” Lạc Thủy quỳ mặt đất, với Quân Mộ Khuynh.

      “Sai?” Các nàng cũng quen ?

      “Lạc Thủy biết mưu của Thánh Tuyết với Ninh gia tiểu thư, nhưng lại cho mọi người, là Lạc Thủy sai, Lạc Thủy sớm muốn sống, nương, người liền hiệu lệnh đàn thú của người, xông tới, giết bọn họ, Quang Minh thánh điện, Quang điện, gọi là quang minh, kỳ thực có chỗ nào dơ bẩn hơn so với chỗ này!” Lạc Thủy nhịn xuống nước mắt, quật cường để rơi xuống, nàng vốn cho rằng bản thân kiên cường, rơi lệ, bây giờ xem ra, nàng vẫn giống trước đây, động chút là rơi nước mắt.

      Quân Mộ Khuynh hơi sững sờ, người Quang điện lời này, làm nàng bất ngờ, nhìn bộ dáng của nàng, còn rất hận Quang điện.

      “Phốc!” thanh lưỡi dao sắc bén đâm vào thịt xương vang lên, Mạc Tuyết Mị ngoan nhìn Lạc Thủy, “Tiện nhân, ta lúc trước cứu ngươi, phải để cho ngươi bậy về ta, lại càng cho ngươi phản bội ta!” Tiện nhân chính là tiện nhân, còn là tiện nhân bán đứng chủ tử.

      “Ngươi cũng chết !” Lạc Thủy vươn tay, bắt được Mạc Tuyết Mị, tay biết từ lúc nào xuất thanh chủy thủ, nàng hung hăng đâm vào người Mạc Tuyết Mị, thấy nàng chưa chết, lại đâm thêm đao.

      Ánh mắt Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nhìn màn này, trong lòng có xúc động, đó là giả, “Ngươi vì sao…”

      nương, Thánh Tuyết có tư cách để người ra tay, cho nên, Lạc Thủy giúp nương.” Lạc Thủy nhàng cười, té mặt đất, chậm rãi nhắm mắt lại, ngay lúc ánh mắt khép lại kia, nàng dường như nhìn thấy được lúc này là tốt đẹp nhất.

      Quân Mộ Khuynh nhìn thấy nụ cười khẽ của Lạc Thủy, Mạc Tuyết Mị đột nhiên xuất thủ, nàng căn bản có ngờ tới, nếu như nàng có thất thần như vậy, có thể Lạc Thủy phải chết.

      “Sứ giả đại nhân, tại chỉ có mình ngươi, vậy ngươi liền nhìn kỹ ma thú đem Quang điện san thành bình địa như thế nào!” Quân Mộ Khuynh dời mắt, nhìn ma thú tiến công, đem phân nửa Quang điện giẫm thành bằng phẳng, mặt nàng lộ ra nụ cười lạnh.

      Đây chính là đại giới!

      “San bằng nó cho ta!” Quân Mộ Khuynh vươn tay, chỉ vào ma thú mặt đất , màu xám quang mang từ ngón tay của nàng chảy xuống dưới, ma thú vốn là bắt đầu mệt mỏi, trong nháy mắt lại tỉnh táo tinh thần.

      trời mây đen cuồn cuộn tới, tầng lại tầng xuất đỉnh ma thú, thanh ầm ầm khiến cho người ta kinh hãi ngớt.

      Đây là có chuyện gì! Người ở ngoài thành nhìn vào bên trong, ngạc nhiên nhìn mây đen trời, đây phải là chứ! Ma thú đồng thời tiến công, còn đồng thời tấn chức, điều này sao có thể!

      Phong Xán trừng lớn hai mắt, nhìn Quân Mộ Khuynh, chỉ thấy nàng dùng tay chỉ, mây đen cuồn cuộn mà đến, trời liền xuất thiên phạt, nhìn mây đen này đến, hẳn là có ít ma thú muốn tấn chức, nàng ở nơi này là muốn hủy diệt Quang điện, chẳng lẽ muốn đem Phong thành cũng phá hủy, thiên phạt cùng nhau hạ xuống như thế, đừng Quang điện, ngay cả nửa Phong thành cũng san thành bình địa.

      “Phụ thân? Việc này là sao?” vẫn là lần đầu tiên nghe , ma thú có thể ở cùng chỗ, đồng thời cùng thời gian tấn chức, nghịch thiên, này quả nhiên là muốn nghịch thiên phải , Quân Mộ Khuynh rốt cuộc có bao nhiêu biến thái, vậy mà có thể làm được như vậy!

      “Ta có thể ta cũng tin mắt mình nhìn thấy sao?” Phong Xán cười khổ , tại cũng hi vọng có người ở bên tai cho biết, trước mắt có gì cả.

      Dựa vào! Quân Mộ Khuynh nhìn mây đen khắp bầu trời kia lập tức sửng sốt, “Con mẹ nhà ngươi! phải đến chứ!” Nhìn mây đen càng ngày càng dày, Quân Mộ Khuynh vội vàng lui về phía sau, nàng muốn cùng những ma thú này cùng nhau tấn chức, thiên phạt này là quái dị, vẫn là rời xa chút tốt hơn!

      “Trời ạ!” Người đợi ở trong tiểu viện nhìn mây đen trời, mắt cũng chớp cái nhìn bầu trời, trời ạ!

      “Trời ạ!” Mấy người lại kêu lên tiếng, đây phải là chứ!

      Mới vừa rồi là tiếng kêu của ma thú, bây giờ là mây đen dày đặc như vậy, ông trời cũng, nên đùa như vậy chứ, ma thú lợi hại hơn nữa, cũng bị ngươi đùa đến chết!

      Bá Hiêu nhìn thấy động tĩnh phía xa, nhanh chóng chạy ra khỏi nội thành, liền nhìn thấy Quân Mộ Khuynh từ đằng xa vội vã tới, nhìn thấy tầng mây ngày càng dầy ở phía sau, nàng liền chạy càng nhanh.

      “Chủ nhân, đây là xảy ra chuyện gì?” Bá Hiêu ngây ngốc hỏi, nó làm Thánh Thú nhiều năm như vậy, cũng chưa từng thấy nhiều ma thú như vậy, trăm con ma thú cùng nhau tấn chức, chủ nhân rốt cuộc làm cái gì, tại sao chỉ huy chỉ huy, liền tấn chức! Đây cũng quá thần kỳ !

      Vẻ mặt Quân Mộ Khuynh xấu hổ nhìn Bá Hiêu, “Ta cũng biết phát sinh chuyện gì, tại chúng ta nhanh chóng rời khỏi chỗ này, bao lâu nữa, thiên phạt hạ xuống, chúng ta càng xa càng tốt.” Tốt nhất là đến chỗ thiên phạt nhìn thấy, nếu rất thảm rất thảm!

      “Vì sao?” Bá Hiêu mờ mịt hỏi, ma thú khác tấn chức, đâu có liên quan gì đến chuyện của bọn họ a.

      “Đừng hỏi nhiều như vậy, nhanh lên!” Quân Mộ Khuynh lôi kéo Bá Hiêu chạy ra hướng ngoài thành.

      Thánh Ngân cho rằng Quân Mộ Khuynh bỏ , chính là thời cơ chạy trốn tốt nhất, đột nhiên toàn bộ ma thú đột nhiên phát ra tiếng kêu, đinh tai nhức óc.

      “A!”

      “Cứu mạng a!”

      “Thần, tới cứu cứu chúng ta !”

      Người Quang điện vẫn khăng khăng mực, cầu xin quang minh chi thần qua đây cứu bọn họ, thế nhưng, mặc kệ bọn họ kêu gào thế nào, quang minh chi thần, vẫn có đến, mây trời vẫn như cũ dầy thêm từng tầng.

      Toàn bộ ma thú muốn tấn chức vô cùng xấu hổ nhìn tia chớp trời, thần thú thôi, ấu thú nhìn tia chớp trời, chân mềm nhũn trận, chúng nó vẫn là lần đầu tiên tấn chức, mặc dù biết lúc tấn chức, có tia chớp, thế nhưng tia chớp khủng bố như thế, trong lòng chúng nó trận gì, ấu thú tấn chức, có phạt khủng bố như thế.

      “Răng rắc!” trăm đạo tia chớp cùng nhau hạ xuống, đều bổ tới người ma thú, cùng lúc tia chớp hạ xuống, Quang điện trong nháy mắt biến thành đống gạch vụn, tất cả mọi người bị đè ở dưới gạch vụn, ấu thú tấn chức chỉ cần đạo tia chớp, cho nên thoáng cái, có vài con ấu thú thân thể lớn hơn phân nửa, lại phá hủy ít địa phương.

      Phong Xán đau khổ nhìn địa phương ma thú tấn chức, lần này ma thú tấn chức lớn như vậy, biết muốn hủy hoại bao nhiêu thứ, trời ạ!

      Tiếng vang mạnh mẽ như dời núi lấp biển, khiến những người trốn ở ngoài thành, đều rụt cổ cái, tia chớp khủng bố như thế, bọn họ vẫn là lần đầu nhìn thấy, trăm đạo tia chớp cùng nhau rơi xuống, thanh kia giống như là muốn đem tất cả thế gian hủy diệt vậy.

      Trong lúc mọi người sợ hãi than, có ai phát , còn có đạo tia chớp, hướng ngoài thành bay , hơn nữa chỉ chạy thẳng tới thân ảnh màu đỏ kia.

      Quân Mộ Khuynh run rẩy chút, gì xoay người nhìn tia chớp phía sau, mẹ nó chứ! Nàng cái gì cũng làm, chỉ hiệu lệnh ma thú chút, sau đó bọn nó tấn chức tại sao lại phách nàng, đây còn có thiên lý ? Gì mà ma thú tấn chức, cũng có phần của nàng! Cũng phải nàng tấn chức!

      Ách…

      Bá Hiêu nhìn bị tia chớp bổ trúng Quân Mộ Khuynh, nàng rốt cuộc biết chủ nhân vì sao ngày đó nhìn thấy thiên phạt liền xoay người rời , cảm tình, nàng chỉ biết là những tia chớp này phách nàng, nàng mới có thể xài chiêu chạy là thượng sách.

      Chẳng lẽ những ma thú này tấn chức, là bởi vì chủ nhân, cho nên, thiên phạt mới có thể rơi xuống người chủ nhân.

      “Chủ nhân, ngươi vừa rồi làm cái gì, chẳng lẽ bởi vì ngươi ma thú mới tấn chức?” Bá Hiêu nhìn sắc mặt Quân Mộ Khuynh, dè dặt hỏi.

      “Khỉ khô, thiên phạt này chính là có bệnh, mỗi lần ma thú khác tấn chức, vẫn là phách người ta đạo!” Nàng cái gì cũng làm, thiên phạt này vẫn phách nàng, sao lại có mệnh khổ như thế, có ai giống như nàng , cả ngày bị thiên phạt phách.

      Bá Hiêu: “…”

      Bá Hiêu cúi đầu sờ sờ mũi, ở trong lòng thở dài hơi, chủ nhân, cái này thể trách người khác, là ngươi quá biến thái, chuyện như vậy cũng làm được, thảo nào mỗi lần thiên phạt đều phách ngươi.

      Ma thú tấn chức thành công vội vàng chạy ra bên ngoài, mặc dù thiên phạt phách loạn, thế nhưng lần này nhiều ma thú tấn chức cùng nhau như vậy, ai biết nó có thể nhìn lầm rồi phách hay , những ma thú bị phách tấn chức thành công, bị phách lần là được rồi, cần ở lần thứ hai.

      Lúc này nếu có người ở trong thành, nhất định thấy màn vô cùng chấn động này, đó chính là toàn bộ ma thú, đều rối rít chạy hướng về phía ngoài thành, hơn nữa mặt còn mang theo vui sướng sâu.

      Ma thú chưa tấn chức, chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi, chờ đợi đạo tia chớp thuộc về mình hạ xuống tấn chức, chúng nó cũng rời , đứng ở chỗ này cũng phải chuyện như vậy, nhìn mây đen kia lần so với lần đen hơn, là màu đen kinh khủng.

      bầu trời cuồn cuộn mây đen ầm ầm vang lên, toàn bộ ma thú mặt đất đều sợ chết khiếp, bởi vì ai cũng biết, thiên phạt lúc nào rơi xuống, nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng mới được.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :