1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nghịch Thiên Ngự Thú Sư - Thất Nguyệt Điềm (46)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 67: Giá họa

      Edit: Hoa Thiên

      Beta: Zi

      Quân Mộ Khuynh toát mồ hôi nhìn nguyên tố ở trong thân thể dạo chơi, trầm mặc gì, nàng chưa từng nghe qua, nguyên tố có thể thoát khỏi gian nguyên tố, dạo chơi toàn thân, việc này nếu như ra, chỉ sợ Hạng Võ lại đem nàng trở thành quái vật mà đối đãi, nhưng mà việc này thực rất kỳ quái.

      Năm loại nguyên tố chậm rãi trở lại gian nguyên tố, Quân Mộ Khuynh vẫn còn có chút nghi hoặc, mấy loại nguyên tố khác nàng có cảm giác gì, thế nhưng hỏa nguyên tố kia, nàng cảm giác lớn hơn chút, hình thái cũng trở nên nổi bật hơn.

      Quân Mộ Khuynh bên trong hỏa kén chậm rãi mở mắt ra, nàng nghi ngờ nhìn xung quanh, chuyển động thân thể, kinh ngạc phát vết thương của nàng hết đau, kim ô hỏa này chẳng lẽ có thể chữa thương hay sao, Quân Mộ Khuynh đứng lên, hoạt động hai cái, thanh bên ngoài vẫn thể truyền vào, nàng biết người ở bên ngoài sắp phát điên.

      Quân Mộ Khuynh đụng vào hỏa diễm thiêu đốt chung quanh, ngọn lửa kia giống như biết là nàng, tay nàng vừa mới duỗi ra, hỏa diễm liền tự động dập tắt, cũng làm bị thương nàng, nàng cũng cảm giác được nóng rực.

      “Chậc chậc, chỗ tốt vô cùng, ở chỗ này qua mùa đông tồi, nếu phải là còn có chuyện, là có thể qua mùa đông, ngươi lúc nào thả ta ra?” Quân Mộ Khuynh lớn tiếng , nàng biết kim ô hỏa có thể hoặc là có nghe hiểu nàng chuyện hay , dù sao nàng ở chỗ này cũng phải biện pháp.

      “…”

      Yên tĩnh vắng vẻ, chút động tĩnh hỏa kén cũng có, Quân Mộ Khuynh buồn chán ngồi xuống, thấy hỏa kén thả nàng, nàng thẳng thắn gian nguyên tố nhìn hỏa nguyên tố kia chút, đúng, hẳn là kim ô hỏa.

      Quân Mộ Khuynh dùng ý thức vào, nhìn thấy kim ô hỏa bốc cháy hừng hực kia, khỏi thở dài, người này ăn hỏa nguyên tố của mình thôi, bây giờ còn giam mình ở đây, nó rốt cuộc có ý gì, chẳng lẽ biết nàng còn có rất nhiều chuyện, thể ở chỗ này lâu sao?

      Nghĩ tới đây, Quân Mộ Khuynh khẽ thở dài, cũng biết tình huống bên ngoài thế nào, người Quang Minh thánh điện chưa, Lạc Du cứu thú nhân ra chưa…

      Phát giác ra ý nghĩ của mình, Quân Mộ Khuynh khỏi cười tự giễu, lúc nào Quân Mộ Khuynh nàng quan tâm người khác càng ngày càng nhiều, nàng cho rằng cùng bầy sói sống lâu, còn quan tâm đến bất luận kẻ nào, bất cứ chuyện gì, xem ra tại giống, nàng có bằng hữu, người thân, lão sư, còn có Hàn Ngạo Thần kia… So với nữ nhân tên kia còn đẹp mắt hơn.

      “Ôi, lúc nào để ta ra?” Quân Mộ Khuynh lại lần nữa thở dài , nàng sao, nếu là trước đây, dù cho ở bên trong này mười ngày nửa tháng, nàng cũng sốt ruột, nhưng bây giờ nàng sợ Hàn Ngạo Thần lo lắng.

      Mặc kệ Quân Mộ Khuynh hỏi dò như thế nào, vẫn chẳng có ai trả lời nàng, nàng nhất thời gì, phải mới vừa còn rất có linh tính sao? tại làm sao lại như vậy, mình nàng ở đây lẩm bẩm, chút cũng để ý tới nàng, rốt cuộc lúc nào mới để cho nàng ra.

      Quân Mộ Khuynh hơi mở miệng, dự định hỏi lại, gian nguyên tố đột nhiên nóng lên, toàn bộ vách tường gian nguyên tố, màu lam nhạt bắt đầu thay thế bằng màu lam đậm, lực lượng dồi dào từ gian bùng lên, khuếch tán toàn thân.

      phải chứ?

      loại dự cảm tốt từ đáy lòng xông ra, Quân Mộ Khuynh ngẩng đầu nhìn nhìn hỏa kén, cái chỗ này, biết nhà lao này có kiên cố , có thể bị tia chớp bổ trúng hay .

      Mây đen ở trời tụ tập lại, lôi điện khiến những người mặt đất lập tức ngẩng đầu nhìn lên trời, nhìn hỏa kén trung, mọi người đều tản ra, ngơ ngác nhìn mây đen giăng đầy trời.

      Lúc này Hạng Võ ngủ mê man cũng từ từ tỉnh lại, nhìn xung quanh chút, cuối cùng đưa mắt nhìn lại mây đen bầu trời.

      Dựa vào! Có lầm hay , tình huống nào rồi, như vậy cũng có thể tấn chức, Quân Mộ Khuynh nàng rốt cuộc làm cái gì ở bên trong? Tấn chức a, mười hai cấp kỹ linh sư vẫn chưa tới đỉnh, liền trực tiếp tấn chức, đây cũng quá nghịch thiên, quá biến thái !

      Hạng Võ khóc ra nước mắt nhìn hỏa kén, “Quân Mộ Khuynh phải là người mà, như vậy cũng có thể tấn chức, ta mới vừa lên nhị cấp kỹ tôn sư, còn cho rằng nàng phải qua khoảng thời gian nữa mới có thể tấn chức, ngờ cái người biến thái này, nhanh như vậy liền tấn chức! Cầm thú!” Hạng Võ kêu câu oán trời trách đất, mệt lử, suốt ngày rèn luyện, mới vừa tiến vào cấp bậc kỹ tôn, còn chưa kịp lấy hơi, Quân Mộ Khuynh nàng liền đuổi theo tới.

      Khóe miệng La Tắc ngừng co quắp, thời gian trước lúc nghe đồn về Quân Mộ Khuynh, bọn họ còn chưa tin, bọn họ bây giờ tin cũng phải tin, mấy ngày hôm trước còn là mười hai cấp kỹ linh sư, hôm nay muốn tấn chức, dù cho tấn chức, vậy cũng phải nghỉ lấy hơi a.

      Nhìn tất cả mọi người kinh hãi, ngạc nhiên, còn có ánh mắt hâm mộ đố kị, Hàn Ngạo Thần chỉ cười cười, nhìn thấy nàng có việc gì, tốt rồi, thân ảnh màu đen chậm rãi ra trong suốt, cùng màu đen quang mang thoáng qua, thân ảnh màu đen biến mất ở trong đêm tối, màn này cũng chỉ có Lạc Du nhìn thấy.

      bầu trời mây đen giăng đầy, mây đen cuồn cuộn càng ngày càng dày, mọi người đều rất tự giác lui về phía sau bước, mặc dù biết thiên địa quy luật tùy tiện phách người, nhưng nhìn thấy mây đen dày đặc như vậy, trong lòng bọn họ vẫn là kinh hãi, đúng, là vô cùng kinh hãi.

      Quân Mộ Khuynh ở nơi này tấn chức kỹ tôn sư, việc này cũng quá khoa trương !

      “Việc này có phải hay có chút khoa trương, hay là thiên địa quy luật tính sai rồi?” Hạ Trúc Thanh sửng sờ hỏi, việc này cũng rất chân thực.

      Sừng của Chu hỏa co quắp chút, nó cũng muốn hỏi như vậy, “Trúc, việc này ràng có sai.” Người này rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, thiên địa quy luật tại sao lâu như vậy chưa có rơi xuống, phải biết rằng, mây đen tụ tập càng lâu, vậy chứng tỏ uy lực thiên phạt càng lớn.

      “Thời điểm các ngươi tấn chức có cái dạng này sao?” Gương mặt Hạng Võ cứng đờ, chớp chớp mắt, nhìn ba vị có kinh nghiệm, thiên phạt cũng có nổi lên lâu như vậy, chừng bọn họ cũng giống như vậy, dù sao thiên phạt mỗi người đều giống nhau.

      La Tắc cười ha hả tới trước mặt Hạng Võ, vỗ vỗ bả vai của , “ phải ta cho ngươi biết là lúc ta tấn chức, mây đen tụ tập lát là có tia chớp bổ xuống rồi sao?” Chẳng lẽ thiên phạt cũng thiên vị thời gian, thế nhưng việc này cũng đúng a, Quân Mộ Khuynh nàng làm cái gì để cho thiên phạt phách nàng, khiến cho thiên phạt ghi hận nàng như thế.

      “Phải ? Vậy hai người các ngươi sao?” Hạng Võ tò mò hỏi, biến thái biến thái! Quả nhiên là đại biến thái!

      Lam Phong cùng Hạ Trúc Thanh đều lắc lắc đầu, bọn họ cũng phải là loại tình huống này, càng vì sao Quân Mộ Khuynh lại có cái dạng này.

      Thời điểm đấu kỹ sư tấn chức là nguy hiểm nhất, mọi người đều ước gì thiên phạt chút, như vậy mới dễ dàng tấn chức, nhưng việc hôm nay cũng quá khoa trương , bọn họ chưa từng thấy qua thiên phạt nào khủng bố như thế.

      “Răng rắc!” thanh kinh thiên động địa đột nhiên xuất , nơi chân trời thoáng qua đạo quang điện, trong nháy mắt, khắp nơi xuất mảnh màu trắng, giống như ban ngày.

      Mấy người đứng tại chỗ lập tức lui về phía sau mấy bước, trời ạ, bọn họ muốn biết đây là tấn chức kỹ tôn sư chứ phải tấn chức thượng tôn đấu kỹ sư, hoặc là đẳng cấp khác gì, có cần khoa trương như vậy , đây cũng quá dọa người!

      Tia chớp bay nhanh rơi vào hỏa kén, hỏa kén lập tức xuất khe hở, thanh trứng nứt ra vang lên, bọn họ tò mò nhìn lại, chỗ hỏa kén nứt ra, phát ra quang mang cường đại, hồng sắc còn có kim sắc lập lòe, hoa lệ lại tôn quý.

      Lại thanh nữa vang lên, hỏa kén lại lần nữa xuất vết rách, toàn bộ hỏa kén nứt ra, thanh ầm ầm vẫn còn tụ tập đỉnh đầu, đám người rất ăn ý ngẩng đầu nhìn trời, khóe mắt nhịn được lại bắt đầu co giật.

      Ai có thể cho bọn họ biết, đạo tia chớp ban nãy lợi hại như vậy, còn có thể có đạo tia chớp thứ hai xuất , đạo kia so với tấn chức kỹ tôn sư là bốn đạo, chẳng lẽ tiếp sau còn có mấy đạo, thiên phạt này phải là muốn cho Quân Mộ Khuynh tấn chức, mà là muốn chỉnh chết Quân Mộ Khuynh.

      “Răng rắc!” Lại đạo tia chớp rơi xuống, đạo này so với đạo ban nãy lớn kém, chung quanh hỏa kén cũng xuất hố đen lớn, hỏa kén cũng từ từ nứt ra, rốt cuộc, toàn bộ thân kén cũng tách ra, hai khối hỏa kén chia làm hai, biến thành hai đạo kim sắc quang mang, chui vào thân thể Quân Mộ Khuynh.

      Quân Mộ Khuynh đứng ở giữa cái hố đen, nàng ngẩng đầu, nhìn mây đen cuồn cuộn trời, trán treo đầy hắc tuyến.

      “Con mẹ nhà ngươi! Bản nương chẳng qua là tấn chức kỹ tôn sư, ngươi có thể bình thường chút hay , mấy lần trước vô duyên vô cớ phách ta, ta so đo với ngươi, tại ngươi còn tới!” Nàng cũng cảm thấy mình ở Thương Khung đại lục này vô cùng oan ức, mỗi lần tấn chức ông trời phạt nàng so với người khác đều lớn hơn chút thôi , vì sao người khác tấn chức, đúng, là ma thú khác tấn chức, cũng liên quan đến nàng, có phải nàng tấn chức đâu.

      Bình tĩnh, tại Quân Mộ Khuynh biết hai chữ bình tĩnh viết như thế nào, nếu nhiều lần bị thiên địa quy luật đối đãi đặc biệt như thế, đổi thành ai cũng phát điên.

      Ách…

      Sau khi Quân Mộ Khuynh xong, tất cả mọi người lập tức hóa đá ở tại chỗ, chẳng qua là tấn chức kỹ tôn sư, nàng rất nghịch thiên nên phạt nặng hơn, mười tuổi kỹ tôn sư, chỉ sợ là nàng là người đầu tiên, thế liền biết đủ, còn có còn có, mấy lần trước là chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ đường lớn, trời vô duyên vô cớ hạ xuống thiên phạt.

      Mấy người La Tắc tò mò nhìn nhìn mây đen trời, lập tức lắc lắc đầu, điều này sao có thể, bọn họ đứng ở bên người Quân Mộ Khuynh, cũng chỉ phách mình nàng, thiên phạt sao có thể tùy tiện hạ xuống, có khả năng, đúng là có khả năng…

      Thế nhưng Quân Mộ Khuynh, có chuyện gì là thể nào, nàng là người biến thái như thế, dù cho đường cái, vô duyên vô cớ bị đánh cái, cũng phải là chuyện gì ghê gớm, đúng, là như thế sai!

      “Răng rắc!” Đạo tia chớp thứ ba lại lần nữa hạ xuống, chút lưu tình bổ vào người Quân Mộ Khuynh.

      đám người, còn có thú nhân, đều nhức nhối nhìn Quân Mộ Khuynh, bọn họ rất tò mò, bị tia chớp lớn như vậy bổ tới người, có cảm giác gì, thời điểm bọn họ tấn chức, thiên phạt hơn này nhiều, lúc đó bọn họ cảm giác được đau đớn, Quân Mộ Khuynh này…

      Sau khi đạo tia chớp thứ ba hạ xuống, mây đen từ từ tản ra, mọi người khỏi thở phào nhõm, bọn họ còn tưởng rằng có đạo thứ tư rơi xuống, tốt, tốt, may mắn là có, ba đạo này đủ làm bọn họ kinh hãi, nếu như đạo thứ tư rơi xuống, bọn họ cũng biết nên phản ứng thế nào.

      Màu lam đậm quang mang chiếu sáng gian nguyên tố, trong lòng Quân Mộ Khuynh rốt cuộc cân bằng chút, nàng chuyển động cánh tay cái, màu lam đậm đó chính là kỹ tôn sư, mặc dù tới có chút trễ, nhưng mà cũng tốt, đến kỹ tôn sư.

      Nhìn thân thể mình có việc gì, Quân Mộ Khuynh bước chân ra, tới trước mặt mấy người đờ đẫn, nhìn ánh mắt bọn họ ngây ngốc, nàng buồn cười hươ hươ cánh tay.

      “Hoàn hồn a!”

      “A!”

      “Ngươi sao chứ?” La Tắc vội vàng hỏi, tia chớp lớn như vậy rơi xuống, tại sao nàng chút vết thương cũng có, đây cũng quá biến thái, Quân Mộ Khuynh nàng rốt cuộc có phải là người hay a?

      Quân Mộ Khuynh cúi đầu nhìn nhìn thân thể của mình, lắc lắc đầu, “Ngươi xem ta có sao ?” Nàng đều quen rồi, trải qua lần này, sau này thiên địa quy luật dù cho hạ xuống tia chớp lớn hơn nữa, nàng vẫn bình tĩnh, thiên địa quy luật cũng mang thù, có lầm hay vậy.

      La Tắc nhìn nhìn, nghi hoặc chút, chút chuyện cũng có, đây cũng quá kỳ quái, ba đạo tia chớp, hai đạo trước đó có rơi vào người của nàng, còn tin, dù sao bọn họ cũng nhìn thấy cũng biết là có rơi vào người nàng hay , nhưng đạo sau này, đích xác rơi vào người của nàng.

      Thánh Huy sớm sợ ngẩn cả người, nhìn nụ cười mặt Quân Mộ Khuynh, toàn thân khỏi phát run, này, này cũng quá đáng sợ, nghiệt, nghiệt a!

      Lam Phong cười híp mắt, tới trước mặt Quân Mộ Khuynh, “Đây phải là bởi vì ngươi có kim ô hỏa, tia chớp mới có thể lớn hơn?” màn kia đích thực là đủ kinh hãi, tâm tình đến bây giờ vẫn thể bình phục, bất cứ người nào trong mấy người bọn họ tấn chức, cũng có giống như nàng vậy.

      biết, dù sao lúc ta lần đầu tiên tấn chức, nó liền… Cũng được.” Quân Mộ Khuynh thành thực , thời điểm lần đầu tiên tấn chức, tia chớp kia so với tại hơn nhiều.

      Cũng được, cũng được là cái tiêu chuẩn gì? Kia là bộ dạng gì?

      Trong lòng mọi người lập tức nổi lên nghi hoặc, bọn họ rất tò mò thời điểm lần đầu tiên Quân Mộ Khuynh tấn chức có bao nhiêu náo động, có phải cũng giống như lần này hay .

      Nhìn bộ dáng bọn họ giống như nhìn thấy quỷ, Quân Mộ Khuynh bĩu môi, nở nụ cười, chậm rãi tới trước mặt Thánh Huy sớm há hốc mồm, nếu phải là nhìn thấy , nàng quên, mình còn có chuyện muốn hỏi, Hàn Ngạo Thần làm tệ, biết mình cũng muốn hỏi chuyện tóc đỏ mắt đỏ rốt cuộc là có chuyện gì.

      “Hỏi ngươi vấn đề.” Quân Mộ Khuynh ngồi xổm người xuống, mặt nở nụ cười vô hại.

      Thánh Huy chậm rãi lui thân thể ra sau, tuyệt đối tin Quân Mộ Khuynh tìm là có chuyện tốt lành gì, nhìn nụ cười mặt nàng, Thánh Huy cảm giác được lòng mình lạnh lẽo.

      “Ta cái gì cũng biết.” mặc dù là trưởng lão thánh điện, thế nhưng trong mười trưởng lão, đẳng cấp của là thấp nhất, cũng là người được coi trọng nhất, có rất nhiều chuyện, cũng biết, cũng chỉ có hai đại trưởng lão lợi hại nhất là được bàn bạc cùng thánh chủ.

      “Vậy hỏi ít chuyện ngươi biết.” Quân Mộ Khuynh nhàn nhạt , biết, mượn cớ tốt.

      “Cái gì?” Lúc này tính mạng của Thánh Huy đều bị Quân Mộ Khuynh nắm ở trong tay, nhìn cặp mắt đỏ đậm kia, luôn có loại cảm giác, hình như có thể nhìn thấy lòng của người khác, mặc kệ cái gì, nàng cũng có thể nhìn thấu.

      “Ta muốn biết, vì sao Quang Minh thánh điện, muốn tìm ta như vậy, còn có, tóc mắt đỏ là có ý gì?” Quang minh chi thần.

      Thánh Huy nhìn nhìn xung quanh, ánh mắt mọi người đều nhìn tới người của , cảm giác được người Quân Mộ Khuynh tản mát ra hàn ý, nuốt nuốt nước miếng, gian nan mở miệng, “Ta chỉ biết là, thánh chủ biết ở chỗ nào, nghe sau khi Quân Mộ Khuynh mười tuổi, biến thành tóc đỏ mắt đỏ, liền phái người tìm hiểu thực hư, chỉ có điều vẫn có đáp án chính xác, bên ngoài thuật lại chuyện của Quân Mộ Khuynh, cũng tới tóc đỏ mắt đỏ, thánh chủ lại xác định được rốt cuộc có phải là người muốn tìm hay .” Trong lúc chuyện, hai mắt Thánh Huy cũng dám nháy cái, chỉ sợ Quân Mộ Khuynh tin lời mình .

      “Còn gì nữa ?” Quân Mộ Khuynh cười như cười nhìn Thánh Huy, hóa ra là như vậy.

      “Về phần tại sao muốn tìm người tóc đỏ mắt đỏ, đó là quang minh chi thần chỉ thị, mười năm trước, quang minh chi thần liền đưa ra chỉ thị, để Quang Minh thánh điện tiếc bất cứ giá nào, tìm được thiếu nữ tóc đỏ mắt đỏ, nếu có thể mang , vậy mang gặp , nếu như người nọ phản kháng, chúng ta lại làm gì được, vậy trực tiếp… Giết.” Chữ cuối cùng Thánh Huy rất , tại đừng giết người tóc đỏ mắt đỏ, mạng của mình đều ở trong tay của người tóc đỏ mắt đỏ này.

      Quân Mộ Khuynh chau chau đầu mày, mười năm trước quang minh chi thần quyết định, quang minh chi thần làm sao biết nhất định có thiếu nữ tóc đỏ mắt đỏ, nàng cũng là lúc mười tuổi mới biến thành tóc đỏ mắt đỏ, mà quang minh chi thần chỉ thị là mười năm trước, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

      “Vậy vì sao Thánh Linh muốn bắt thú nhân?” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng hỏi, thánh điện lớn mật, người của nàng cũng dám làm bị thương, cho dù là lý do gì, mối thù này kết rồi!

      “Thú nhân, là do thánh chủ, a, Thánh Linh nghe theo quang minh chi thần chỉ thị, thú nhân tộc cũng thuộc về nhất mạch thú tộc, ma thú thế giới này, là trở ngại sau này của quang minh, sau đó… Các ngươi đều biết.” Chỗ này có ma thú, nguyên nhân đơn thuần chỉ là nơi bọn xử lý thú nhân, còn có chính là lời của quang minh chi thần.

      Quang minh chi thần vì sao lại có chỉ thị như vậy, quang minh chi thần, cái này so với hắc ám chi thần còn muốn khát máu hơn, thú nhân, thú tộc, còn có tóc đỏ mắt đỏ, chẳng lẽ từng có ma thú hoặc là thú nhân đắc tội với quang minh chi thần?

      Quân Mộ Khuynh chậm rãi đứng lên, tới trước mặt Lạc Du, lạnh lùng , “Người này, tùy bọn xử lý, ngươi theo ta.”

    2. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 68

      Edit: Hoa Thiên

      Beta: Zi

      Lạc Du nhàng gật đầu, vừa vặn cũng có chuyện muốn với nàng, cũng biết bọn họ muốn phải cùng chuyện.

      Hai người chậm rãi qua bên cạnh, điều này làm cho những người phía sau càng thêm nghi hoặc, vương? Thú nhân? Thú tộc? Có phải Quân Mộ Khuynh biết chút chuyện mà bọn họ biết hay , tại sao lại có người nửa người nửa thú ở đây, mà nàng, tại sao Lạc Du lại gọi thành vương?

      Quân Mộ Khuynh ngẩng đầu lạnh lùng nhìn Lạc Du, hai tay để ở sau lưng, “Ngươi hẳn là có thể đoán được ta tìm ngươi là có chuyện gì, dẫn bọn quay về.” tại thế giới nhân loại, thích hợp thú nhân sinh tồn, vả lại tại trong lòng bọn họ oán hận quá lớn, thích hợp ở lại thế giới nhân loại.

      Sắc mặt Lạc Du trầm, gật gật đầu, tại đây cũng là biện pháp tốt nhất, bọn họ bị loài người đối đãi như thế, đối với nhân loại oán hận cực kỳ, lúc này bọn họ đích thực là thích hợp ở lại thế giới nhân loại, phải nhanh chóng trở lại thú nhân tộc, để trưởng lão cảm hóa bọn họ, nhưng mà rời , Hỏa Liêm cũng rời , nếu như nàng có chuyện gì, làm sao bây giờ?

      “Ngươi cần lo lắng cho ta, đừng quên, ngươi cũng từng thua ở tay ta.” Quân Mộ Khuynh cười cười , kỳ thực người thú nhân này vẫn có điểm tốt, còn rất thông minh, lão Lộc chọn làm người kế thừa, đúng là lựa chọn tốt, ban đầu phục mình, cũng phải đúng, dù sao nếu phải mình xuất , rất có thể chính là vương thú nhân tộc.

      “Ngươi yên tâm, ta thần phục, đó chính là thần phục, hơn nữa chuyện mấy ngày nay, ta cũng nhìn thấy, ngươi và lúc ngươi ở thú nhân tộc giống nhau.” Ở thú nhân tộc nàng thường thường mang theo tươi cười, lực lượng người cũng phải rất lớn, để cho mọi người xem thường nàng.

      tới thế giới nhân loại, mới phát , đẳng cấp Quân Mộ Khuynh ở thú nhân tộc cao, nhưng ở thế giới nhân loại, là nghịch thiên trong nghịch thiên, sau đó mới biết, nàng trở thành kỹ linh sư, đến bây giờ là kỹ tôn sư, chỉ dùng thời gian năm.

      “Mang theo nhiều thú nhân như vậy, đường cũng có phiền phức, ngươi cứ yên tâm quay về, ta giúp ngươi tra chút Mặc Liên kia là xảy ra chuyện gì, dù sao ta cũng cảm giác giống vậy.” thú nhân người lại tỏa ra khí tử vong, đôi mắt cũng thấy lắm, nàng cũng muốn biết là vì sao.

      “Được, đợi lát nữa ta liền dẫn bọn rời , vương.” Lạc Du trịnh trọng kêu lên, tiếng này bao hàm rất nhiều, đây đích thực chính là Lạc Du thần phục, đây là chân chính tin phục, nếu như lúc ở thú nhân tộc, cho biết, cần hai tháng, tự mình thần phục Quân Mộ Khuynh, nhất định đánh chết cũng tin, nhưng bây giờ đích thực là thần phục, hơn nữa còn là cam tâm tình nguyện.

      Quân Mộ Khuynh bĩu môi cái, bị Lạc Du gọi như vậy, nàng có chút quen, “Hai bình này ngươi cầm lấy dùng đường .” Trong tay Quân Mộ Khuynh xuất hai cái bình màu đen, trực tiếp nhét vào trong tay Lạc Du, rồi xoay người về.

      Lạc Du nhìn cái bình trong tay, biết bên trong là cái gì, tại mới biết trưởng lão đúng.

      Hạng Võ tò mò hướng Lạc Du bên này nhìn lại, thấy Quân Mộ Khuynh tới, hiếu kỳ hỏi, “Ngươi biết ta vì sao lại té xỉu ? Lúc ta té xỉu xảy ra chuyện gì? Ngươi biết ?” Vô duyên vô cớ liền té xỉu, hơn nữa còn biết xảy ra chuyện gì, này thực là quá kỳ quái, quá kỳ quái.

      Quân Mộ Khuynh nhìn Hạng Võ, thân ảnh màu trắng từ phía đối diện tới, nàng lắc lắc đầu, “Ta biết.” Chẳng lẽ với Hàn Ngạo Thần tới, tên kia đem Hạng Võ đánh bất tỉnh, việc này chính là muốn để cho Hạng Võ biết tới, còn dùng ám nguyên tố.

      Nếu như Hạng Võ biết, vậy khác gì toàn bộ Thương Khung đại lục này đều biết, chuyện Hàn Ngạo Thần là quang nguyên tố rất nhiều người đều biết, thế nhưng hắc ám lực, khả năng bọn họ cho rằng là ám nguyên tố, người biết nhiều, tin tức này nếu như truyền , chỉ sợ là chấn động lớn.

      “Phải ?” Hạng Võ tò mò nhìn ba người phía sau, bọn họ cũng đều lắc lắc đầu, càng nghi ngờ hơn.

      Kỳ thực ngay lúc Hạng Võ quay đầu, Quân Mộ Khuynh ra hiệu để cho bọn họ đừng , ba người mới có thể rất ăn ý cho Hạng Võ, người kia mặc dù bọn họ biết là ai, thế nhưng ít nhất cũng giúp bọn họ rất nhiều, bằng lực lượng mấy người bọn họ, cũng thể đánh lại thập đại trưởng lão của Quang Minh thánh điện, còn có Thánh Linh.

      “Ban nãy bọn họ chỉ là thăm dò ngươi mà thôi.” thanh lạnh như băng truyền đến, Mặc Ngạo Tà xuất ở trước mặt mọi người.

      “Ngạo Tà, ngươi vừa rồi là thế nào, vậy mà lại thực rời ?” Hạ Trúc Thanh hiểu, Ngạo Tà phải là người như thế, người Quang Minh thánh điện tới, liền rời , bọn họ mới vừa , lại xuất , sợ hãi người Quang Minh thánh điện như vậy sao?

      Hàn Ngạo Thần gì, chỉ là lẳng lặng đối mặt lời chất vấn của bạn chí cốt, cũng muốn cho bọn họ biết, chỉ là bây giờ vẫn chưa thể .

      “Các ngươi nhìn thấy tay sai của Quang Minh thánh điện người cũng có xuất sao? Đó đều là ngăn cản.” Quân Mộ Khuynh lập tức , xong nàng hơi sững sờ, bọn họ hiểu lầm hiểu lầm, liên quan gì đến nàng, nàng vậy mà lại giúp người này giải vây, đây là làm sao vậy.

      Hạ Trúc Thanh tới trước mặt Hàn Ngạo Thần, hoài nghi nhìn , “Phải ?” Mặc dù ngoài miệng hỏi như vậy, kỳ thực trong lòng cũng tin, để tin Mặc Ngạo Tà lâm trận bỏ chạy, càng tin lời của Quân Mộ Khuynh, ngăn cản người Quang Minh thánh điện.

      Hàn Ngạo Thần gật đầu, cũng có lắc đầu, càng lên tiếng, tay sai của Quang Minh thánh điện là ngăn cản sai, nhưng mà…

      “Được rồi được rồi, tin ngươi, cũng biết huynh đệ đầy nghĩa khí.” Hạ Trúc Thanh cười , trong lòng chút hoài nghi.

      Chu hỏa bay ở , nhìn Hàn Ngạo Thần, ánh mắt lộ ra tia nghi hoặc, nó ngửi được mùi vị quen thuộc.

      Lạc Du chậm rãi tới trước mặt mấy người, nửa mặt nạ màu bạc mang lên mặt, mỉm cười , “Nếu có việc gì, vậy ta liền trước bước.” phải mau chóng trở lại thú nhân tộc nhanh, nghe Thánh Huy , Quang Minh thánh điện bỏ qua cho Quân Mộ Khuynh, nàng bất cứ lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm.

      Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, bọn họ đích thực là càng sớm càng tốt, người Quang Minh thánh điện từ bỏ ý định, giết Mạc Tuyết Lan, nhất định là có mưu gì đó.

      “Này! Các ngươi là có chuyện gì xảy ra sao?” La Tắc vội vàng hỏi, những người này, việc này, còn có vương kia, bọn họ đều là có chuyện gì xảy ra, tốt xấu gì cũng là bằng hữu, ít nhất cũng phải cho bọn biết mới được nha.

      “Sớm muộn gì có ngày ngươi biết, nàng chính là vương của chúng ta.” Lạc Du như có điều suy nghĩ , thú nhân tộc sớm muộn gì cũng trở lại thế giới nhân loại, khi đó bọn họ hiểu tất cả những chuyện hôm nay, bọn họ cũng có giữ lại chút nào mà đem tất cả đều cho bọn biết.

      “Được rồi được rồi, mỗi người đều có bí mật, vậy chúng ta giữ các ngươi, chỉ có điều lần sau gặp mặt, chúng ta lại so trận thế nào?” La Tắc mỉm cười , nghĩ đến vừa rồi, vẫn là phục, vì sao lại thua, thứ tư a, thứ ba cũng có chen vào được.

      “Có thể.” Lạc Du gật gật đầu, ngày bọn họ còn gặp lại.

      “Chúng ta nên về nhà.” Lạc Du sâu nhìn mấy người La Tắc bọn cái, xoay người với mấy thú nhân quần ẩu Thánh Huy.

      “Vâng.” Các thú nhân lập tức dừng chân đạp, đồng thanh , mặt cũng giấu được hưng phấn, về nhà, hai chữ xa xôi bao nhiêu, thế nhưng bây giờ bọn họ đích thực là muốn về nhà, về nhà.

      Lạc Du liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh ở phía sau, nở nụ cười, xoay người về phía trước, thú nhân đứng ở tại chỗ nhìn Lạc Du rời , chần chừ nhìn Quân Mộ Khuynh, chậm rãi tới bên cạnh nàng.

      “Nghe Lạc Du , ngươi là vương của chúng ta, nhìn đến việc ngươi cứu chúng ta, sau này chúng ta cũng gọi ngươi là vương.” Thú nhân có lá gan hơi lớn chút chậm rì rì , tuy rằng bọn họ biết tại sao muốn gọi nhân loại là vương, nhưng lời Lạc Du , nhất định lừa bọn họ.

      “Ừm.” Quân Mộ Khuynh giọng đáp, loại gọi là vui sướng gì đó, tràn đầy trong lòng.

      Thú nhân đều lộ ra nụ cười thân thiết với Quân Mộ Khuynh, quát to tiếng. “Vương!” Rồi cũng vội vã đuổi theo.

      Vương? Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Đầu óc bốn người đều mơ hồ.

      “Lại hỏi ngươi vấn đề.” Quân Mộ Khuynh tới trước mặt Hàn Ngạo Thần, bình tĩnh hỏi.

      “Được.”

      “Bọn họ lúc các ngươi bị vây ở chỗ này, biến mất ngày, ngươi vì sao lại biết có nguy hiểm?” Khoảng cách vách Tuyệt Mạt cùng nơi này cách rất xa, làm sao mà biết được?

      “Hắc ám.” có hắc ám lực, bất kỳ hắc ám nào, cũng là mắt của , đặc biệt là ở ban đêm, có thể cảm giác được ít chuyện mà ban ngày cảm giác được, chỉ có điều đây chẳng qua là ngẫu nhiên, lực lượng của còn chưa đủ cường đại, vẫn thể tùy ý điều khiển hắc ám lực.

      Hắc ám? Đây gọi là đáp án gì?

      Quân Mộ Khuynh liếc Hàn Ngạo Thần cái, thôi, nàng còn thích nghe.

      tại Mạc Tuyết Lan chết, nên làm cái gì bây giờ?” La Tắc tới trước mặt Mạc Tuyết Lan, đem nàng ném ở đây là thể nào, đem nàng ôm trở về, chỉ sợ Mạc gia muốn truy cứu trách nhiệm, Mạc Tuyết Lan vẫn là đại phiền toái, lúc sống cũng vậy, lúc chết cũng thế.

      Quân Mộ Khuynh lãnh đạm liếc mắt nhìn Mạc Tuyết Lan, thời gian nàng ở chung với nữ nhân này lâu, những chuyện đó cũng phải nàng giải quyết, nàng thể trở về hoàng thành được, tại việc duy nhất có thể làm, chính là rời chỗ này, tránh làm liên lụy đến mấy người bọn .

      “Chuyện này các ngươi giải quyết là được rồi, mặc kệ Quang Minh thánh điện truyền ra cái gì, các ngươi cũng cần lo lắng cho ta, dù sao người muốn giết ta, cũng chỉ là Quang Minh thánh điện.” Ngũ đại gia tộc trong khi nghĩ mượn sức của nàng, cũng tìm mọi cách muốn giết nàng, tại lại thêm Quang Minh thánh điện, nhiều cũng nhiều, thiếu cũng ít.

      “Ừm.” Hàn Ngạo Thần sâu liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh.

      Quân Mộ Khuynh vươn tay, nhíu nhíu đầu mày, “Ngươi có món khác quên đưa ta.” Nàng vẫn chưa quên điều kiện mình vào ở Mặc phủ, Hàn Ngạo Thần đáng chết này, trong nhà ràng có tiền như vậy, còn muốn lừa gạt ba trăm vạn mặc khoáng của nàng.

      Hàn Ngạo Thần mỉm cười, trong tay xuất lệnh bài hình dạng giống như ngọc thạch, “Ngươi cầm nó, ở bất kỳ chỗ sản nghiệp nào của Mặc cũng có thể lấy được, lấy bao nhiêu cũng được.” tia giảo hoạt ở trong mắt của phóng ra rồi biến mất.

      Lại là lệnh bài, chẳng lẽ bọn họ ngoài lệnh bài ra, có đồ vật gì tốt để cho hay sao?

      Quân Mộ Khuynh bĩu môi, tùy ý cầm lấy ngọc thạch, ném vào bên trong tay áo, “Đến lúc đó ngươi cũng đừng hối hận.” Lấy bao nhiêu cũng được, đó phải là kim khố, cũng tệ lắm.

      .”

      Nhìn khóe miệng Hàn Ngạo Thần cong lên, Quân Mộ Khuynh chậm rãi xoay người qua bên Thánh Huy hấp hối kia, “Ta bây giờ mới phát , quả nhiên kéo bè kéo lũ đánh nhau vẫn tốt hơn.” thanh trêu tức chậm rãi vang lên, khiến mấy người phía sau khẽ run lên.

      Ác ma a, kéo bè kéo lũ đánh nhau vẫn tốt hơn, này cái gọi là quần ẩu, là đám người đánh người ! Nhìn xem, người Thánh Huy bị đám người vừa rồi kia đánh đến chỗ hoàn hảo, cũng chỉ còn lại có nửa giọng còn lại nơi này, tàn nhẫn, quá độc ác!

      “Chi Chi, nên rồi, ngươi , ngươi bảo vệ ta.” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng kêu tiếng, quay đầu liếc mắt nhìn Hàn Ngạo Thần, nở nụ cười sau đó xoay người rời , chùm tia sáng màu tím thoáng qua, Chi Chi béo tròn vững vàng đứng ở vai Quân Mộ Khuynh, người thú từ từ biến mất ở trước mặt mấy người.

      Hàn Ngạo Thần nhìn bóng lưng Quân Mộ Khuynh rời , kìm nén lắm mới đuổi theo nàng, chuyện đêm nay, hậu quả khó có thể tưởng tượng được, còn phải ở lại hoàng thành, sau khi đem tất cả những chuyện này giải quyết xong, nàng muốn vứt bỏ mình, cũng bỏ được.

      Trước đây đều là xoay người rời , lần này rốt cuộc đổi thành Khuynh Khuynh, Hàn Ngạo Thần khỏi có chút ai oán, nhưng trong nháy mắt, ánh mắt ai oán lại trở nên kiên định.

      Hạng Võ tới trước mặt Hàn Ngạo Thần, nghi ngờ hỏi, “Ngươi để nàng rời như thế, sợ có nguy hiểm sao?” Chuyện đêm nay Quang Minh thánh điện nhất định chịu để yên, Quân Mộ Khuynh cứ như vậy rời , vậy có nguy hiểm.

      sợ? Hai mắt Hàn Ngạo Thần vẫn nhìn bóng lưng Quân Mộ Khuynh rời , nàng ở lại hoàng thành càng nguy hiểm hơn, lúc này rời , ít nhất, người Quang Minh thánh điện tìm được nàng nhanh như vậy.

      “Chừng nào mới được gặp lại nàng a~?” Thấy Hàn Ngạo Thần lời nào, Hạng Võ sờ sờ mũi, dời đề tài, trả lời vẫn là trầm mặc.

      La Tắc khinh bỉ liếc mắt nhìn Hạng Võ, chậm rãi tới, nhìn bóng lưng Quân Mộ Khuynh rời , thần bí hỏi, “Ngạo Tà, ta nhớ cái vật kia, phải ngươi muốn đưa cho thiếu phu nhân Mặc gia sao?” Thực là xấu xa, Quân Mộ Khuynh biết chuyện này, liền gài người ta, sao trước giờ lại nhận ra Mặc Ngạo Tà lại xấu xa đến vậy nhỉ.

      “Ngươi nhìn lầm rồi.” Hàn Ngạo Thần nhàn nhạt , sải bước nhanh về phía trước.

      “Nhìn lầm rồi?” La Tắc nhìn ba người phía sau, khẳng định có nhìn lầm!

      “Tắc tử, ngươi bây giờ mới biết sao? Quân Mộ Khuynh sớm bị Mặc đại thiếu gia chúng ta nhìn trúng.” Hạ Trúc Thanh lắc lắc đầu, vỗ vỗ vai La Tắc, lộ ra biểu tình thông cảm, chuyện ràng như thế, người có mắt đều nhìn ra, La Tắc lại còn hỏi, nên như thế nào mới tốt, lúc này Chu hỏa được triệu hoán trở về vòng tay.

      La Tắc nhìn bóng lưng Hạ Trúc Thanh, tới trước mặt Lam Phong, “Người điên, ngươi chút, ta giống như là nhìn ra tình hình sao?” Kỳ thực sớm nhìn ra, chỉ là vẫn chưa .

      Lam Phong gật gật đầu, về, chuyện đêm nay còn chưa kết thúc đâu, cũng biết mình Khuynh nhi, có thể gặp chuyện gì nguy hiểm hay , Ngạo Tà bằng lòng để cho nàng , vậy có chuyện gì.

      Quang Minh thánh điện nhất định lấy chuyện đêm nay trắng trợn tuyên dương, còn có Mạc Tuyết Lan, nhất mạch Mạc gia …

      “Này, các ngươi có ý gì, mặc kệ Mạc Tuyết Lan ở chỗ này sao?” Mạc Tuyết Lan chính là đại phiền toái, ngươi ở nơi này liền ở nơi này , tự nhiên lại ra, động tĩnh lớn như vậy nàng cũng biết nguy hiểm sao?

      “Quang Minh thánh điện giải quyết, phải lưu lại chút gì đó cho bọn họ, bọn họ mới có thể đem chuyện đêm nay làm cho càng thêm sinh động như , biến thành phiên bản khác.” Lam Phong sâu kín mở miệng, Thánh Linh giết người Mạc gia mà chân mày cũng nháy chút, vậy có thể cái gì, tìm được lý do trốn tránh trách nhiệm rất tốt, nếu hôm nay bọn họ đem thi thể Mạc Tuyết Lan , chừng còn có thể chọc phải phiền phức, để ở chỗ này, người Mạc gia tìm được, Quang Minh thánh điện cũng chủ động đem nàng giao tới tay Mạc gia.

      Cho đến khi tất cả mọi người rời , thân ảnh màu trắng mới lóe ra, nắm lấy Thánh huy hôn mê nằm mặt đất cùng thi thể Mạc Tuyết Lan, rồi nhanh chóng biến mất.

      Kim sắc quang mang sớm tiêu tan, dân chúng bên trong hoàng thành, đều tò mò nhìn xung quanh, cũng nhìn thấy được kim sắc quang mang kia đốt cháy ở trời, màn kinh hãi như thế, ngay cả hoàng đế ở chỗ sâu nhất trong hoàng thành cũng bị kinh động.

      Thấy quang mang còn xuất nữa, tất cả mọi người mới chậm rãi tản , cũng ngay lúc đó, thân ảnh màu trắng xuyên qua ở hoàng thành, trung trôi mà đứng người câu dẫn ra mạt cười lạnh, từng bước hướng về phía Quang Minh thánh điện đến.

      Ngày hôm sau, người trong hoàng thành ngủ dậy, liền nhìn thấy màn khát máu này, phía trước mỗi nhà đều xuất vũng máu, mọi người còn chưa hết từ trong hoảng sợ ra, liền truyền đến tin tức tiểu thư Mạc gia Mạc Tuyết Lan bị giết.

      Tin tức là từ Quang Minh thánh điện truyền tới, nghe nữ tử tóc đỏ mắt đỏ giết chết tiểu thư Mạc gia, nghe , người này là người quấy nhiễu quang minh, cho nên sáng sớm hôm nay, trước cửa từng nhà ở hoàng thành, mới có vũng máu, bởi vì kia là sát nữ, ma nữ, nhìn thấy người này, nhất định phải lập tức giết chết, nếu có họa sát thân, điều này làm cho mọi người ở hoàng thành đều sợ hãi, mọi người đều Quang Minh thánh điện, cầu quang minh chi thần bảo vệ che chở bọn họ.

      Sợ hãi khiến cho tất cả mọi người đối với người tóc đỏ mắt đỏ này, dâng lên sát ý.

      Mà quang minh thánh chủ tôn quý, phái người Quang Minh thánh điện, đuổi theo giết nữ tử này, điều này làm cho mọi người đều thoáng an tâm ít.

      “Đáng hận!” thanh vỗ bàn ở hồng phong biệt viện vang lên, La Tắc phẫn nộ hung hăng hừ tiếng, mặt đều là bực bội.

      Chuyện hồi sáng này, bọn họ đều nghe , Quang Minh thánh điện đem đen thành trắng, tất cả chuyện này ràng đều là bọn họ làm, vậy mà bọn họ lại đổ vấy lên Quân Mộ Khuynh, ghê tởm, đáng xấu hổ, nếu như bây giờ quang minh thánh chủ đứng ở trước mặt bọn họ, nhất định đập chết !

      phải sớm cũng có chuẩn bị tâm lý hay sao?” Lam Phong khẽ , bọn họ suy nghĩ đủ loại lý do, lại nghĩ rằng, Quang Minh thánh điện dùng lý do này, đem tất cả trách nhiệm đẩy tới người Khuynh nhi, Quang Minh thánh điện quả nhiên biết xấu hổ.

      Hạ Trúc Thanh khoanh hai tay trước ngực, dựa vào bên, trong mắt tràn đầy sát khí, Thánh Linh, sớm muộn cũng có ngày, để cho Chu hỏa ăn cái người biết xấu hổ kia!

      “Quang Minh thánh điện dùng lý do này, chỉ là muốn tìm lý do trốn tránh trách nhiệm tốt nhất, để cho tất cả tín chúng Quang Minh thánh điện, đều cho rằng Quang Minh thánh điện đuổi giết nàng, là vì toàn bộ con dân, mà phải là chuyện của bản thân.” Hàn Ngạo Thần lãnh đạm , loại tình huống này, sớm biết, Quang Minh thánh điện dùng loại thủ đoạn này, cũng phải là hai lần.

      La Tắc lập tức đứng lên, tức giận , “Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ, chuyện này mấy người chúng ta đều tham dự, Quang Minh thánh điện dùng thủ đoạn hèn hạ này, chẳng lẽ chúng ta mặc kệ đứng nhìn hay sao?” Ngày đó Quân Mộ Khuynh nên đuốc đốt hết toàn bộ Quang Minh thánh điện, mà chỉ là quang minh các! tiện nghi cho bọn họ!

      “Quang minh thánh điện có thể gây ra lời đồn, chúng ta cũng có thể kể lại .” Hàn Ngạo Thần nhàn nhạt , lần này, để cho Quang Minh thánh điện được như ý.

      “Ngươi có biện pháp?” Ba người lập tức vây quanh, tò mò nhìn Hàn Ngạo Thần.

      có.” Quang Minh thánh điện!

      “Gì chứ!”

      “Các ngươi nghe , nghe ? Dựa vào! là tôn tử Quang Minh thánh điện, tìm lý do như vậy, lão tử muốn bắt được Thánh Linh, sau đó tháo ra tám khối!” Hạng Võ vội vã từ bên ngoài vào, tâm tình phẫn nộ, khiến mặt cũng trở nên đỏ bừng.

      Ba người khinh bỉ liếc mắt nhìn Hạng Võ, trở lại vị trí của mỗi người, thêm gì nữa, ngay cả Mặc Ngạo Tà cũng có cách nào, vậy nhìn Quang Minh thánh điện làm như thế nào, bọn họ sớm vô kế khả thi.

      Hàn Ngạo Thần nhìn trời, còn suy nghĩ lời tối hôm qua của Thánh Huy, quang minh chi thần vì sao lại biết Khuynh Khuynh tồn tại, còn là mười năm trước…

    3. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 69: Bị bán còn giúp người ta kiếm tiền

      Edit: Hoa Thiên

      Beta: Zi

      “Kim ô hỏa!” thanh mạnh mẽ ở trong bụi cỏ truyền ra.

      “Ầm ầm ầm…” thanh hoảng loạn chạy trốn rung động ở trong bụi cỏ, khói đen bốc lên trời, truyền đến mùi khét lẹt, tiếng bước chân cũng càng lúc càng gần.

      Thân ảnh đỏ đậm thoáng qua, hỏa diễm giống như sợi tóc ở trong gió bay múa, cặp mắt màu đỏ mang theo nụ cười như có như , lại lạnh lùng như băng, như hồ nước băng tuyền tuyết sơn, hình dáng xinh đẹp tuyệt mỹ, nét ngây thơ ban đầu còn, khí chất tao nhã lãnh khốc toát ra đặc biệt hấp dẫn, chỉ là đứng ở nơi đó nhưng lại làm cho người ta cảm thấy phải cúi người quỳ lạy.

      “Ngươi chạy nữa, ta đốt ngươi thành báo nướng.” Đôi môi đỏ mọng như hoa khẽ mở, thanh lạnh như băng làm chấn động bụi cỏ, đột nhiên yên tĩnh lại, khói đen ngừng bốc lên trời, mùi cháy khét khó ngửi, cũng càng ngày càng đậm hơn.

      ra.” Giọng lười biếng khiến cho thân ảnh trong bụi cỏ hơi sững sờ, do dự lui về sau bước, rồi lại từ từ bước ra, tiếp tục về phía trước.

      Bụi cỏ chậm rãi run run, lúc rời khỏi bụi cỏ, thân ảnh trong bụi cỏ đột nhiên dừng lại, giống như suy nghĩ chuyện gì.

      “Chẳng lẽ ngươi còn muốn nếm thử mùi vị kim ô hỏa.” Trong thanh lười biếng còn kèm theo hơi thở nguy hiểm, thân ảnh màu đen nhanh chóng ra, sau đó nằm bẹp ở trước mặt thân ảnh màu đỏ, toàn thân run rẩy, ngay cả vết thương người cũng để ý đến.

      Đôi mắt khát máu phát ra quang mang sáng chói, thân ảnh màu đỏ chậm rãi ngồi xổm xuống, khóe miệng khẽ nâng lên, “ tiếng người!” thanh lạnh lùng truyền đến, thân ảnh bị cháy đen thui lại run lên.

      “Nhân loại, ngươi muốn làm gì?” Hơi thở nguy hiểm đỉnh đầu tràn ra, thân ảnh cháy đen cũng nhịn được mà quỳ rạp mặt đất, nó tại sao lại phải trêu chọc tới loại người này, dù sao chết đói so với chết cháy cũng tốt hơn, loại người này là đáng sợ, đối với nhân loại ma thú chúng nó mạnh mẽ, người này so với ma thú còn mạnh mẽ hơn, chính là cầm thú!

      “Ta nghĩ hẳn là ta phải hỏi ngươi, ngươi muốn làm cái gì?” Quân Mộ Khuynh chau chau đầu mày, đường đường là thần thú, hỏi nàng muốn làm cái gì, nàng làm gì chứ?

      Thân thể ma thú bị đốt trụi run lên, việc này, việc này, hình như là nó quên, ngay từ đầu là nó nhào tới, cũng tại vì đói bụng quá, vất vả mới thấy nhân loại nướng thịt, sau đó sau đó, nó mới ăn hết đống thịt đó, sau đó, sau đó… Sau đó là biến thành bộ dạng tại.

      Thấy ma thú trầm mặc , Quân Mộ Khuynh chau chau đầu mày, “Xem ra vừa rồi ta đốt còn chưa đủ, kim ô hỏa a kim ô hỏa, xem ra ngươi…”

      “Ta , ta !” Thần thú khóc ra nước mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, rốt cuộc là nó trêu chọc tới cái hạng người gì vậy, nàng thế nào so với thần thú còn muốn kinh khủng hơn, muốn ăn thịt người được ngược lại còn bị người ăn, nó chắc là thần thú đầu tiên bị như thế.

      “Còn .” thanh lạnh lẽo chậm rãi vang lên, rơi vào trong tai ma thú, so với thanh ma quỷ đòi mạng còn kinh khủng hơn.

      “Ta chỉ là đói bụng, nhìn thấy ngươi ở đây nướng thịt, ta chỉ muốn ăn chút!” Thần thú lập tức ngẩng đầu, hoảng sợ , nó thực muốn , chỉ có điều nhìn thần sắc người này, nếu như nó , chỉ sợ kết quả thảm hại hơn!

      “Vậy bây giờ còn đói ?” Nụ cười mặt Quân Mộ Khuynh càng vui vẻ hơn, càng nhiệt tình hơn, nhưng lúc này ở trong mắt thần thú, lại càng đáng sợ.

      Thần thú lập tức lắc lắc đầu, lại lập tức gật gật đầu, nhìn cặp mắt đỏ đậm kia, ngay cả lời dối nó cũng dám , từ trước đến nay chưa bao giờ bị áp lực giống như bây giờ.

      “Hả?” Quân Mộ Khuynh nhìn thần thú, xem ra quân đoàn ma thú của nàng, rất nhanh thành công.

      “Đói!” Thần thú lập tức , trong lòng còn run lên cái.

      “Ừ.” Quân Mộ Khuynh từ trong gian lập tức lấy ra khối thịt ma thú nướng xong, đưa tới trước mặt thần thú, nụ cười mặt càng ngày càng sâu.

      Thần thú kích động nhìn thịt ma thú xuất ở trước mặt mình, ngẩng đầu nhìn Quân Mộ Khuynh, loại người này tốt bụng như vậy, nhìn thấy nó đói bụng, cho nó ăn, mưu gì chứ? Nhưng mà, tại nó thực là rất đói, đói cực kỳ…

      Suy nghĩ chút, thần thú vẫn là cầm lấy thịt ma thú, làm thần thú mà đói thành cái dạng này, vẫn là lần đầu tiên Quân Mộ Khuynh nhìn thấy, quả nhiên là thần thú ngốc, thiếu chút nữa chết đói , ngay cả nhân loại cho cái gì, nó cũng dám ăn.

      “Ngươi tên là gì?”

      “Thiểm Điện!” Thiểm Điện ăn thịt nướng ma thú như hổ đói, lớn tiếng , chỉ sợ Quân Mộ Khuynh nghe thấy, lại đòi lại thịt ma thú, đến lúc đó nó liền chết đói ngay tại chỗ.

      Thiểm Điện, “Ngươi là báo săn phong nguyên tố?” Quân Mộ Khuynh lại hỏi lần nữa, cũng biết so sánh với Phong Nhận, chúng nó ai lợi hại hơn, Thiểm Điện, cũng tệ lắm, rất dễ nghe.

      Thiểm Điện gật gật đầu, nó chính là Báo săn phong nguyên tố, cũng bởi vì tốc độ nhanh, nên mới gọi là Thiểm Điện.

      “Ngươi có muốn mỗi ngày đều có thịt ma thú ăn ngon như vậy ?” Bộ dạng Quân Mộ Khuynh lúc này, khác gì lừa gạt tiểu hài tử, nàng cười ha hả nhìn Thiểm Điện, nụ cười mặt quỷ dị ra được.

      “Muốn.” Thiểm Điện lớn tiếng .

      “Vậy ngươi có nguyện ý thần phục ta hay ?” Quân Mộ Khuynh tiếp tục hỏi.

      “Nguyện ý…” Sau khi phun ra hai chữ, Thiểm Điện lập tức ngừng ăn đồ bên trong, ngây ngốc ngẩng đầu, chán nản nhìn Quân Mộ Khuynh, nó bị gài bẫy, bị nhân loại gài bẫy, khối thịt ma thú, nó liền bán đứng bản thân!

      Kim sắc hỏa diễm ở ngón trỏ sôi trào, Thiểm Điện ngơ ngác đem thịt trong miệng nuốt xuống, nhìn làn da người mình rất nhanh bị đốt trụi, lập tức lui về phía sau mấy bước.

      “Ngươi muốn làm gì?” Nó chỉ là ăn của nàng miếng thịt, cần phải giết thú diệt khẩu chứ!

      Quân Mộ Khuynh liếc mắt nhìn kim ô hỏa trong tay, lắc lắc đầu, “Ta chỉ muốn nhìn xem, kim ô hỏa này có thể đem ngươi nướng thành con báo nướng hay , chỉ đơn giản như vậy.” xong, thân ảnh màu đỏ từ từ đứng lên, hướng qua Thiểm Điện ở bên kia.

      Giữ lại thần thú bên người, cũng phải là chuyện xấu, Quang Minh thánh điện, đem chuyện giết Mặc Tuyết Lan toàn bộ giá họa lên người nàng, những chuyện này nàng đều nghe , Quang Minh thánh điện, chuyện ngày hôm đó, bọn họ làm, giá họa có đúng ? Nàng để cho bọn họ biết, kết quả việc giá họa nàng!

      Chỉ có điều, hơn năm này, có người nào của Quang Minh thánh điện có thể tìm được nàng, tuy rằng ban đầu thường xuyên bị người nhắc tới, Quang Minh thánh điện vẫn tìm nàng, cũng biết nàng địa phương nào, nàng chỗ nào cũng , mỗi ngày đều đợi ở trong hắc rừng rậm, có Long Đằng làm bạn, đánh ma thú chút, để Chi Chi lấp đầy bụng chút, cứ như vậy, năm rưỡi qua, qua nửa năm nữa, chính là tỉ thí giữa Xích Quân và Quân Lạc Phàm.

      Lúc này trong hắc rừng rậm so với nhà nàng còn quen thuộc hơn, ma thú bên trong đều nghe theo nàng, nàng rời , để cho Long Đằng thống lĩnh, nàng ở hắc rừng rậm hơn năm, nàng cũng có nhàn rỗi, nàng thuận tiện khiến những ma thú ấy nghe mệnh lệnh của nàng, đánh những ma thú khác, khiến chúng nó cũng thần phục nàng.

      Long Đằng đáng ghét, là nàng thích hợp ở bên ngoài, chuyện trong hắc rừng rậm có nó, để cho nàng ra, nếu phải là nghĩ đến thời gian ước định của mình cùng Quân Lạc Phàm sắp đến, nàng mới dễ dàng như vậy mà ra hắc rừng rậm.

      ra khỏi hắc rừng rậm nàng mới phát , hai chữ Xích Quân vẫn vô cùng nổi tiếng, ngược lại Quân Mộ Khuynh chỉ ầm ĩ thời gian mà thôi, tới lui, mọi người cũng chỉ biết Quân Mộ Khuynh có thần thú, cho nên chuyện Quân Mộ Khuynh cũng dần dần bị người quên lãng ở phía sau, ngũ đại gia tộc cũng có phái người ra, truy tìm tung tích của nàng, điều này làm cho Quân Mộ Khuynh thở phào nhõm.

      Kim, kim ô hỏa! Thiểm Điện kinh ngạc nhìn hỏa diễm trong tay Quân Mộ Khuynh, kim ô hỏa có lẽ nó biết ràng, thế nhưng chim thiên đường ai lại biết, ngụm hỏa diễm của chim thiên đường, là có thể đem nơi này đốt ngay cả tro bụi cũng còn, đừng nướng chín nó, chính là nó chết ở chỗ này, cũng có ai biết, bởi vì nó bị kim ô hỏa thiêu, ngay cả mảnh vụn xương cốt cũng để lại.

      “Cho ngươi cơ hội nữa, có nguyện ý …”

      “Nguyện ý, nguyện ý.” Thiểm Điện cuối cùng vẫn thỏa hiệp, loại người này ỷ mình có kim ô hỏa tay, liền khi dễ thú, quá đáng a! Bắt nạt thú a!

      Quân Mộ Khuynh tùy ý đem hỏa diễm trong tay tản ra, hai tay chậm rãi chắp ở sau lưng, mắt lạnh nhìn Thiểm Điện run rẩy cả người, nó là thần thú sao? Nàng nhìn thế nào cũng thấy giống.

      Dược hoàn màu đen trung xẹt qua hình cung, rơi vào trong miệng Thiểm Điện, nó vừa định phun ra, thanh lạnh như băng chậm rãi vang lên, “Ngươi nếu như nhổ ra, ta liền dùng kim ô hỏa nướng ngươi!” Những lời này, Quân Mộ Khuynh phải là dọa Thiểm Điện, nếu như Thiểm Điện thực nhổ ra, vậy chờ đợi nó chính là hỏa diễm mạnh nhất của kim ô hỏa.

      Thiểm Điện giật mình cái, vội vàng nuốt vào, trong lòng trận cười khổ, cho dù là đùa, cũng cần phải dùng kim ô hỏa đùa, nàng có biết làm như vậy hù chết thú hay .

      “Cảm giác thế nào?” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng hỏi, ma thú cũng có kiêu ngạo của mình, nàng là nhìn ra được, Thiểm Điện này là kiêu ngạo chỗ nào.

      Thiểm Điện hưng phấn gật gật đầu, nó cảm thấy, đau đớn người từ từ biến mất, nó cúi đầu nhìn, những chỗ bị đốt trụi, dài ra bộ lông, chấm màu đen xuất có quy luật ở giữa bộ lông màu xanh biếc.

      “Cảm ơn.” Thiểm Điện vui vẻ , loại người này ra cũng tệ lắm, cho nó ăn, còn đem linh đan trân quý cho nó ăn.

      “Chi Chi, Chi Chi!” Thiểm Điện màu tím xẹt qua, Thiểm Điện muốn chạy, cảm giác được lưng có gì đó nhảy nhảy, nhìn thấy sắc mặt Quân Mộ Khuynh, nó lập tức dừng bước, ma thú cảm giác được khí tức cường đại hơn so với chính mình, chạy trốn là bản năng, chủ nhân làm gì nhìn nó như thế, người nàng phải có loại khí tức cường đại này sao, cho nên nó mới thấy nàng liền bỏ chạy.

      “Chi Chi, nó sau này là đồng bọn mới, Thiểm Điện.” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng , quân đoàn ma thú của nàng, lại thêm con ma thú, ai thế giới này thần thú khó gặp, nàng nhìn thấy, đều là thần thú.

      Chi Chi xem thường liếc mắt nhìn Thiểm Điện, hiển nhiên nó rất bất mãn, nó kiêu ngạo hướng về thân thể phía Thiểm Điện nhéo cái, rồi ném cho nó bóng lưng.

      “Chủ nhân… Ta vì sao lại cảm giác được, người có cường đại uy hiếp?” Ma thú này nhìn qua cắn, nó là thần thú, nên đối với người hơn, lại cảm thấy sợ hãi.

      “Nó là dị linh thú.” Quân Mộ Khuynh nhàn nhạt trả lời, nàng cũng mới vừa biết lâu, nếu như Hàn Ngạo Thần cho nàng, Chi Chi là dị linh thú, nàng tại cõ lẽ cũng đem Chi Chi thành sủng vật, thời điểm Chi Chi vừa gặp được nàng, tính tình cũng , ngay cả nàng cũng dám đả thương.

      Dọa! Dị linh thú!

      Thiểm Điện lập tức hiểu , vì sao khi mình nhìn thấy loại người này, lại có loại cảm giác sợ hãi, đó là bởi vì thời gian dị linh thú theo bên người nàng lâu, nhưng mà cũng đúng a…

      “Chi Chi, Chi Chi.” Chi Chi hướng về phía Quân Mộ Khuynh , giống như là bất mãn Quân Mộ Khuynh đem thân phận của nó ra vậy.

      “Chi…” Chi Chi bỗng nhiên nhảy đến người Quân Mộ Khuynh, hai mắt chăm chú nhìn đối diện, đôi tai lóe ra quang mang.

      Quân Mộ Khuynh lập tức hiểu , nhất định là có cái gì đó lợi hại hơn ma thú tới, mỗi lần Chi Chi lộ ra này biểu tình, vùng lân cận khẳng định có ma thú lợi hại, nó muốn ma hạch của người ta, muốn ăn, tại sao nó lại suy nghĩ chút, phải ma thú nào cũng thế, cũng có thể tùy tiện lấy, nếu như ma thú bình thường được, nàng còn có thể đối phó, nếu như là thần cấp trở lên... Đương nhiên con trước mắt này, nàng còn xác định được có phải thần thú hay , đâu có thần thú nào thấy người là sợ hãi như vậy.

      “Chi Chi, Chi Chi…” Chi Chi dùng tai chỉ chỉ phía xa, mặt bắt đầu thất vọng.

      Đây là ý gì?

      “Ngươi rốt cuộc muốn cái gì?” Dị linh thú, so với ai khác đều lợi hại hơn, vậy mà lại biết chuyện, cũng chỉ hai chữ Chi Chi, nàng có phải vẫn là đặc biệt tìm cho nó người phiên dịch có thể nghe hiểu nó gì hay , mới có thể bết nó cái gì!

      trán Thiểm Điện treo lên ba đường hắc tuyến, dám với dị linh thú như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có loại người trước mắt, cũng chính là chủ nhân tại của nó, dám như vậy, dị linh thú đều ở trong này, vậy nó nhận chủ cũng mất mát gì, ít nhất sau này phải khắp nơi tìm đồ ăn.

      “Chi Chi… Chi Chi…” Chi Chi lại chỉ chỉ phía xa.

      “Ngươi rốt cuộc muốn cái gì?” Khóe miệng Quân Mộ Khuynh co quắp, nàng hiểu, cho tới bây giờ chưa từng thấy bộ dạng này của Chi Chi.

      “Chủ nhân.” thanh như tiếng chuông từ phía đối diện truyền đến, Quân Mộ Khuynh lập tức quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy nữ tử mắt vàng tóc đen, mặc quần áo màu vàng kim, thân thể nhắn xinh xắn, nhìn thiếu nữ tuổi cũng lớn lắm đứng ở trước mặt mình, biểu tình cứng ngắc kêu chủ nhân của mình.

      “Gọi ngươi sao?” Quân Mộ Khuynh quay đầu hỏi Chi Chi, chủ nhân, nàng biết nữ tử này, Chi Chi kích động như vậy, chẳng lẽ là gọi nó?

      “…”

      “Chi Chi, Chi Chi!” Chi Chi sốt ruột chỉ vào nữ tử đột nhiên xuất , lớn tiếng kêu lên.

      “Chủ nhân, ta là Bá Hiêu.” Nữ tử mắt vàng thẹn thùng trả lời, biểu tình mặt cũng được tự nhiên.

      Bá Hiêu…

      Gì chứ! Quân Mộ Khuynh nhất thời rối loạn, ai có thể cho nàng, đây phải là , Bá Hiêu… Nàng vậy mà chính là cái tên cao hơn chục tầng lầu, Bá Hiêu, nghĩ tới đây, khóe miệng Quân Mộ Khuynh khỏi co quắp.

      Nhìn thấy bộ dạng Quân Mộ Khuynh đờ ra, Chi Chi hài lòng gật gật đầu, cọ cọ gương mặt nàng, hình như , sai sai, nó chính là thánh thú ở thú nhân tộc kia, Thánh Thú, ma hạch… Nó đói…

      Quân Mộ Khuynh: “…”

      “Ngươi, ngươi sao có thể xuất ở đây?” Bá Hiêu, đây cũng quá khoa trương, Beamon thú khổng lồ như vậy, vậy mà là Bá Hiêu, bộ dáng của Bá Hiêu nàng trước đây, là rất xứng, nhưng bây giờ, nhìn qua nàng so với thiếu nữ nhân loại còn muốn nhu nhược ba phần, được rồi, nàng chỉ chính là bề ngoài, nếu thực đánh nhau, ai cũng đánh lại Bá Hiêu. (*Các bạn biết Beamon là như thế nào có thể lên google để tra, này là loài quái thú trong kinh thánh.)

      Bá Hiêu tự nhiên gãi gãi đầu, nó ở thú nhân tộc quá nhàm chán, biết vì sao, lần này muốn ngủ, nó cũng ngủ được, liền muốn đến thế giới nhân loại, vừa ra khỏi thú nhân tộc, nhìn thấy Lạc Du vội vàng trở về, nhìn thấy nó, lập tức với nó, bảo nó bảo vệ chủ nhân, chỉ có điều phải thay đổi hình dáng, cuối cùng nó liền biến thành hình dáng nhân loại ra, dọc theo đường , nó chính là nghe mùi chủ nhân mà tìm đến, hình dáng nhân loại, nó quen, cũng thể được trở lại thú a!

      Vẻ mặt Bá Hiêu đau khổ, nó quen cái dạng này, vô cùng quen, nhưng Lạc Du , ở thế giới nhân loại, nếu như nó biến thành bộ dáng ma thú, hù chết người, còn muốn nó thu lại chút uy áp người, đến lúc đó đừng người, ngay cả ma thú cũng bị nó hù chết mấy con.

      “Ta gặp được Lạc Du, nó để cho ta ra ngoài.” Nhận thức ở trong ma thú, thú nhân, còn là thú, có thể căm thù chúng nó, bởi vì chúng nó đơn giản chỉ là thú, thú phía sau còn mang theo chữ nhân.

      “Ngươi tìm ta bao lâu?” Quân Mộ Khuynh tò mò hỏi, lần này Bá Hiêu nhìn thấy nàng, làm sao cung kính như vậy, chẳng lẽ là Lạc Du với nàng cái gì?

      Bá Hiêu chẳng hề để ý đáp, “ biết.” Ma thú chưa bao giờ tính những thứ này, thời gian tìm nàng cũng xem như lâu, gần đây nó mới cảm ứng được tồn tại của nàng.

      Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, nàng Bá Hiêu tại sao phải tìm được nàng, nhưng mà cái bộ dạng này, “Bá Hiêu này, chúng ta thương lượng chút, ngươi có muốn đổi tên hay .” Lúc nó là ma thú, dùng tên Bá Hiêu, nàng chút ý kiến, thế nhưng ở thế giới nhân loại, Bá Hiêu, việc này nhốn nháo bao nhiêu người.

      “Được.” Bá Hiêu hề nghĩ ngợi, đáp ứng, bởi vì nó cũng thích tên này.

      “Tiêu, chữ, Tiêu.” Quân Mộ Khuynh nhàn nhạt , chung quy Tiêu so với Bá Hiêu dễ nghe hơn, cũng phải sửa lại tên của nàng, lại để cho người khác cảm thấy, đó là tên nhân loại.

      “Tất cả đều nghe chủ nhân.” Bá Hiêu gật đầu , lúc này mới phát Thiểm Điện phủ phục mặt đất.

      “Chủ nhân, nó là…” Thần thú.

      “Thiểm Điện, đồng bọn mới.” Quân Mộ Khuynh bất đắc dĩ gật gật đầu, nàng cho tới bây giờ chưa từng thấy thần thú sợ chết như thế, mới vừa rồi như thế, bây giờ cũng là như thế, cái này cũng gọi là báo săn, con báo mà có dáng vẻ như vậy sao? Nàng chưa từng nghe qua.

      Bá Hiêu gật gật đầu, chủ nhân có ít ma thú, còn có thú nhân tộc giúp đỡ, nó nhận chủ, cũng có thua thiệt mới đúng.

      “Thánh, thánh… Thánh Thú!” Gương mặt Thiểm Điện khóc lóc, rốt cuộc nó nhận loại người nào làm chủ nhân, dị linh thú, Thánh Thú, còn có cái người gọi là Lạc Du trong miệng bọn họ kia, có thể cùng Thánh Thú chuyện, trừ Thánh Thú, còn có ai có thể làm được.

      “…”

      “Tiêu, ta có chuyện muốn ngươi giúp.” Quân Mộ Khuynh đen mặt, nhìn Thiểm Điện phủ phục mặt đất.

      “Được.” Bá Hiêu thấy Quân Mộ Khuynh nghiến răng nghiến lợi , đại khái cũng đoán được chút chuyện, chỉ có điều Quân Mộ Khuynh , nàng cũng dám xác định.

      “Giúp ta dạy dỗ nó tốt!” Quân Mộ Khuynh liếc mắt nhìn Thiểm Điện, xoay người về phía trước, nếu như nhìn thấy người có thực lực lợi hại hơn so với mình, Thiểm Điện liền quỳ mặt đất, bằng nàng đao giết nó, đem ma hạch của nó cho Chi Chi.

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 70

      Edit: Hoa Thiên

      Beta: Zi

      “…” Bá Hiêu nhìn Thiểm Điện mặt đất, chủ nhân sợ con báo này bị mình đánh chết sao? Nó rất quen nhìn loại này, nếu như nhịn được đem báo săn đánh chết, chủ nhân có trách tội nó hay ?

      “Hoặc là đem nó dạy dỗ tốt, hoặc là đem nó giết, ngươi trực tiếp đem ma hạch cho Chi Chi là được, cần với ta.” xong, Quân Mộ Khuynh xoay người về phía trước, nàng , tại sao mình muốn thu con ma thú nhát chết như thế.

      “Ừm.” Bá Hiêu có được lời của Quân Mộ Khuynh, cũng thở phào nhõm, nếu sống chết cũng quản, vậy nó đối xử rất tốt với ma thú trước mặt, nhất định làm cho nó hết sức hài lòng.

      Thiểm Điện chậm rãi từ dưới đất đứng lên, nhìn Quân Mộ Khuynh, “Ngươi đây là chủ nhân gì, ngay cả ma thú muốn giết ta, ngươi cũng mặc kệ, còn tán thành!” Bên người ma thú là Thánh Thú, là Thánh Thú! Nếu phải là nó đem uy áp thu lại rất nhiều, tại nó muốn đứng lên cũng được, vậy mà nàng còn sống chết mặc kệ!

      Quân Mộ Khuynh quay đầu lại, nhận nàng là chủ, phải biết quy củ của nàng, nếu như vô dụng như vậy, thế cũng cần ở bên người nàng, chút chuyện như thế, cũng sợ hãi, vậy coi là thần thú gì!

      “Tại sao ngươi lời nào!” Thiểm Điện hét lớn, nó dù gì cũng là thần thú, như thế nào nữa, cũng phải cho nó chút mặt mũi!

      Đột nhiên, thân ảnh màu đỏ dừng bước, “Nếu như ngươi mỗi lần đều như vậy, sao ta có thể rãnh quan tâm ngươi sống hay chết, ngươi phải nhớ kỹ, ở bên cạnh ta, chạy có thể, nhưng tuyệt đối được lùi bước, chuyện thể nhất, chính là quỳ!” thanh vô cùng lạnh lùng truyền đến, ma thú cũng nên có kiêu ngạo của mình, nếu như nhìn thấy người, liền quỳ xuống, xem là ma thú gì!

      “Ta…” Thiểm Điện cúi đầu, nó căn bản suy nghĩ nhiều như vậy.

      Sau khi lời Quân Mộ Khuynh ra, ngay cả Bá Hiêu cũng hơi sững sờ, loại người này, đích thực là có sức hấp dẫn khiến ma thú thần phục, hơn nữa nàng cũng có thực lực này, ma thú theo bên người nàng, dù cho ngay từ đầu thần phục, nhưng sau đó, cũng thần phục, bởi vì nàng có loại hấp dẫn này, còn có thực lực này.

      Thời gian Bá Hiêu theo bên người Quân Mộ Khuynh phải rất dài, ngay từ đầu nó cho rằng, thần phục thần phục thôi, nó vẫn như cũ đợi ở chỗ thú nhân tộc, lời hôm nay của Quân Mộ Khuynh, mới để cho nàng biết, vì sao con thần thú kia lại nghe lời nhân loại như vậy, ngay cả thú nhân, đều muốn tôn nàng là vương.

      “Ta muốn Địa, các ngươi muốn , phải đuổi kịp.” Quân Mộ Khuynh nhàn nhạt , nàng lời này, phải với Thiểm Điện, mà với Bá Hiêu, thần thú thần phục người, phải dễ dàng, huống chi là Thánh Thú, nhưng mà nàng có tự tin, Bá Hiêu chân chính thần phục nàng.

      Bá Hiêu liếc mắt nhìn Thiểm Điện ngây ngốc, sải bước theo, tâm tình phục trong lòng đối với Quân Mộ Khuynh, cũng giảm ít.

      “Chi Chi…” Chi Chi lười biếng tựa ở vai Quân Mộ Khuynh, đối với màn vừa rồi kia, giống như chút cũng để ý, càng giống như là xem kịch vui, cười nhạo hai ma thú.

      Thiểm Điện cúi thấp đầu bên cạnh Quân Mộ Khuynh, lúc này nó biến , nhìn qua giống tiểu sủng vật vô hại, mà bộ dáng nó ủ rũ, như muốn tranh sủng, giống như Chi Chi làm sủng vật vậy, chút kiêu ngạo của thần thú cũng có.

      “Thiểm Điện, nơi này là địa phương nào?” Bá Hiêu tò mò nhìn xung quanh, bên trong nơi này rất kì quái, bốn phía cao vút, bọn họ giống như là đứng ở trong cái bồn rửa mặt vậy.

      “Phong thiên bồn địa.” Thiểm Điện ngẩng đầu , bọn họ vậy mà lại biết nơi này là phong thiên bồn địa, vậy tới nơi này làm gì?

      “Ở đây trừ ngươi là thần thú ra, còn có những thứ khác?” Bá Hiêu lại lần nữa hỏi nó trở thành thần thú có cái dạng này, vậy cùng ma thú bình thường có gì khác nhau, nếu như ở đây chỉ có nó là thần thú, nó còn có cái dạng này, vậy cũng quá mất mặt.

      Thiểm Điện suy tư chút, lắc lắc đầu , “Ta bình thường rất ít ra, chỉ khi đói bụng mới ra chút, nghe ma thú khác , ở đây thường xuyên có người lại, dù là có thần thú, bọn chúng cũng ra.” Thần thú cao ngạo, nó cũng ngoại lệ, hôm nay lại có cái dạng này, đó là vì lần đầu tiên nó nhìn thấy kim ô hỏa, còn có Thánh Thú, đương nhiên sợ, sợ hãi ma thú cao cấp, đây là bản năng của ma thú.

      “Chủ nhân, ngươi vừa mới Địa, chỗ đó có người vu tộc ở.” Thiểm Điện lớn tiếng , người vu tộc hoan nghênh người khác đến.

      “Vu tộc?” Quân Mộ Khuynh xoay người nhìn Thiểm Điện, vu tộc là tộc gì?

      “Nghe người vu tộc, trừ đấu kỹ, triệu hoán, còn có cái khác nữa, đó chính là bói toán, còn có thể xem được quá khứ của người khác, chỉ có điều người vu tộc, bọn họ cho phép bất cứ kẻ nào vào địa bàn của họ.” Những thứ này đều là nó nghe ma thú khác , cũng biết là hay giả.

      “Đúng rồi, vu tộc còn có loại người, bọn họ có thiên nhãn, ngươi muốn nhìn thấy bất cứ kẻ nào, bất cứ chuyện gì, bọn họ cũng có thể nhìn thấy, mặc kệ ở địa phương nào.” Thiểm Điện hưng phấn , nó cũng phải hoàn toàn vô dụng, ít nhất nó còn biết ít chuyện chủ nhân biết, như vậy chủ nhân cũng vứt bỏ nó nữa?

      Có thể nhìn thấy bất cứ kẻ nào, bất cứ chuyện gì! Mặc kệ ở địa phương nào!

      mặt Quân Mộ Khuynh khẽ sững sờ, vậy phải là nàng có thể để cho người vu tộc giúp đỡ, tìm được phụ thân với nhị ca ở địa phương nào? Nếu là như thế, dù cho biết bọn họ ở chỗ nào, có thể nhìn thấy bọn họ bình an vô , nàng cũng an tâm.

      “Vậy còn .” Quân Mộ Khuynh bước nhanh , vội vã về phía trước.

      Bá Hiêu cùng Thiểm Điện nghi hoặc nhìn nhau chút, lập tức đem mặt quay qua chỗ khác, vội vã đuổi theo.

      Chi Chi nghi hoặc liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, nhìn Bá Hiêu cùng Thiểm Điện đuổi theo ở phía sau, chính là muốn đứng vai bọn họ, ở vai Quân Mộ Khuynh nhảy lên hai cái, tùy tiện tìm chỗ nằm xuống, chậm rãi ngủ.

      Nụ cười mặt Quân Mộ Khuynh tỏ tâm tình nàng lúc này cũng tệ lắm, phải là rất tốt, chỉ cần tìm được người vu tộc, nàng có biện pháp để cho bọn họ giúp nàng nhìn chút phụ thân cùng nhị ca ở địa phương nào, sống có tốt hay , những chuyện này, đều là chuyện nàng lo lắng nhất.

      Thiểm Điện vẫn luôn hài lòng tốc độ của mình, dù cho Quân Mộ Khuynh chạy nhanh hơn nữa, nó cũng có thể dễ dàng theo ở sau lưng, Bá Hiêu là Thánh Thú, chút tốc độ này, tự nhiên cũng là chuyện , ba đạo thân ảnh thoáng qua, chỉ để lại đạo tàn ảnh vội vã rời .

      Ngay khi người hai thú gấp rút lên đường, động tĩnh phía trước, làm cho bọn họ đột nhiên dừng bước.

      Quân Mộ Khuynh nhìn ma thú cùng ba người đánh nhau ở phía trước, còn có người trọng thương nằm mặt đất, nâng lên bước chân về phía trước.

      “Chủ nhân, là ma thú.” Thiểm Điện giọng , để cho nhân loại biết nó là thần thú tốt, ma thú phía trước, hẳn là mười hai cấp linh thú, chênh lệch với nó vẫn rất lớn, nghĩ tới đây, Thiểm Điện hài lòng gật gật đầu.

      “Tiêu, khiến nó rời .” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng .

      “Vâng.” Bá Hiêu mặc dù thèm xuất thủ đối phó linh thú, nhưng lời của Quân Mộ Khuynh, nó vẫn phải nghe, chậm rãi tới trước mặt ba người thú đánh nhau, nó hung ác trừng mắt mười hai cấp linh thú cái, tản phát ra chút uy áp, thú kia nhìn cũng dám nhìn phía sau, nhanh chân bỏ chạy.

      Thân ảnh màu đỏ chậm rãi qua, nhìn bốn người đầy vết thương, bước nhanh về phía trước, còn chưa được hai bước, liền nghe thấy thanh lo lắng sau lưng.

      “Bốn vị có thấy khá hơn chút nào ?” Trong thanh đều tràn đầy quan tâm.

      “Khá hơn nhiều, đa tạ công tử ra tay.” trung niên nam tử trong đó chậm rãi đứng lên, kinh ngạc phát , vết thương của mình tốt lên rồi.

      cần khách khí.” Nam tử cười , nụ cười mặt càng hiền lành, có chút kiêu ngạo.

      “Mộ Dung Phượng Ngâm, ngươi nhanh như vậy làm gì, thấy được ta vừa mới tự mình mình xử lý sạch sao?” Thân ảnh màu xám thoáng qua, xuất ở bên cạnh nam tử hiền lành kia, bất mãn lẩm bẩm.

      “Càn Khôn, ta đây là đuổi tới cứu người mà thôi.” Mộ Dung Phượng Ngâm mỉm cười giải thích, mặt đỏ lên, thấy có người bị thương, cũng nghĩ nhiều như vậy, chỉ nghĩ phải nhanh chút qua đây, nếu như chậm, những người này, cứu được.

      “Càn Khôn?” Ánh mắt Mộ Dung Phượng Ngâm chuyển thành dại ra, lấy tay vung vẩy ở trước mặt hai cái, thấy còn chưa có hoàn hồn, theo ánh mắt của nhìn lại, mới vừa rồi nhìn thấy có nương xuất thủ đuổi ma thú , Tiêu Càn Khôn kinh ngạc như thế làm cái gì?

      Thân ảnh màu xám rất nhanh thoáng qua, xuất ở trước mặt Quân Mộ Khuynh, “ nương, ngươi còn gấp hơn ta sao?” ngờ lại gặp được nàng ở chỗ này!

      Ánh mắt đỏ đậm băng lãnh lạnh lùng nhìn lên, nhìn thấy trước mặt đột nhiên xuất người, “Tránh ra!”

      nương, ngươi vẫn là như vậy, ngươi nhớ sao? Ta tên là Tiêu Càn Khôn, chúng ta từng gặp qua.” nghĩ tới lại gặp được nàng ở chỗ này.

      Tiêu Càn Khôn?

      Quân Mộ Khuynh lạnh nhạt liếc mắt nhìn người đối diện, nàng nhớ có quen biết người này, cũng chưa từng gặp qua .

      nương, ngươi phải là quên mất , ở Thánh Thú sơn, ta đụng vào cây kia…” Vẻ mặt Tiêu Càn Khôn thất vọng, còn tưởng rằng người trước mặt nhận ra , ai biết, nàng vậy mà lại quên .

      Thân ảnh của vẻ mặt dơ bẩn ở trong đầu thoáng qua, Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, nàng còn biết đem mặt rửa sạch, có bộ dáng này.

      “Tiểu Khuynh…” Bá Hiêu kêu lên, ý tứ trong đó, là muốn hỏi nàng, có muốn đem người ngăn trở đường ở trước mặt này ném hay .

      Mấy người mới cùng ma thú đánh nhau vội vã tới trước mặt Bá Hiêu, cảm kích , “Cảm ơn ân cứu mạng của nương, nếu phải là nương, chúng ta bây giờ bị ma thú ăn.” cảm ơn là trung niên nam tử, khi bọn nhìn thấy hai nữ tử trước mặt, cũng hơi sững sờ.

      cần cảm ơn ta, đây đều là chủ… nương bảo ta làm.” Bá Hiêu cho tới bây giờ chưa có được người cảm tạ qua, tại nàng được người cảm tạ như thế, nàng còn có chút quen.

      Quân Mộ Khuynh cười cười , “Là công của ngươi là của ngươi.” Nàng chỉ là động miệng, xuất thủ vẫn là Bá Hiêu.

      “Vâng.” Bá Hiêu hơi sững sốt, dòng nước ấm từ đáy lòng xẹt qua.

      “Nam Cung Tuệ cảm ơn hai vị nương, còn có hai vị công tử, bốn vị biết có thời gian hay , để chúng ta tạ ơn bốn vị tốt mới phải.” Nam Cung Tuệ tôn kính hỏi, bốn người này đều là ân nhân cứu mạng của bọn họ, bọn họ đương nhiên phải cảm tạ tốt.

      Mộ Dung Phượng Ngâm cười cười, “ cần khách khí, chúng ta còn phải trở về Mộ Dung thành.” Với , mấy người, chỉ là chuyện cái nhấc tay.

      “Chúng ta cũng còn có chuyện.” Quân Mộ Khuynh lãnh đạm , chuyện gì nàng cũng có làm, muốn cảm ơn, vậy cũng phải là cảm ơn nàng.

      Mộ Dung Phượng Ngâm, có phải là có liên hệ với cái người Mộ Dung Phượng Minh ở Mộ Dung thành hay , hai người cũng phải giống nhau, người vì linh dược, có thể tùy tiện hại chết người, người này lại là cứu người, ngay cả linh đan màu tím cũng đem ra.

      “Việc này… Vậy chúng ta cũng giữ lại bốn vị.” Nam Cung Tuệ coi như là trải qua vô số người, bọn họ ra ngoài phong thiên bồn địa, cũng nghe những người khác về Mộ Dung thành, còn có hai vị nương này, các nàng vội vàng như vậy, nhất định có chuyện quan trọng gì đó, nếu như giữ lại hai người các nàng, làm lỡ chuyện vậy tốt.

      thôi.” Quân Mộ Khuynh lãnh đạm tiếng, vội vã xoay người rời , Bá Hiêu theo ở sau lưng Quân Mộ Khuynh.

      “Cáo từ.” Mộ Dung Phượng Ngâm giọng câu, xoay người rời .

      Tiêu Càn Khôn nhìn bóng lưng Quân Mộ Khuynh rời , thở dài, ủ rũ theo phía sau Mộ Dung Phượng Ngâm, nhớ tới bộ dạng của mình lần đầu tiên gặp mặt Quân Mộ Khuynh, liền hối hận, quả nhiên ấn tượng đầu tiên làm cho rất kém cỏi, phải là chuyện tốt gì.

      Quân Mộ Khuynh cùng Bá Hiêu ngồi ở lưng Thiểm Điện, rất nhanh xa, bây giờ Quân Mộ Khuynh vội vã muốn nhanh chút tìm được người vu tộc.

      “Chủ nhân, dù cho chúng ta tìm được người vu tộc, bọn họ cũng chưa chắc giúp, hơn nữa chúng ta tới Địa, cũng chưa chắc có thể tìm được ngươi vu tộc.” Thiểm Điện dè dặt mở miệng, phải nó muốn làm chủ nhân cụt hứng, chỉ có điều chuyện chính là cái dạng này, nếu như mỗi người đều có thể tìm được vu tộc, ngày sau còn quấy rầy.

      “Ta biết.” Nàng là muốn thử xem, có thể tìm được vu tộc, vậy có thể nhanh chút biết được tung tích của phụ thân cùng nhị ca, nếu như tìm được, vậy quên , ngày nào đó nàng tìm được vu tộc.

      “Tiểu… Chủ nhân…”

      “Ngươi kêu ta tiểu Khuynh là được rồi.” Quân Mộ Khuynh nhàn nhạt , kỳ thực chúng nó cũng có thể gọi tên mình, cần thiết gọi chủ nhân, nàng chưa từng nghĩ để chúng nó gọi chủ nhân, vẫn xem chúng nó là đồng bọn, đồng bọn tốt nhất.

      “Tiểu Khuynh, phía trước có người.” Bá Hiêu hờ hững nhìn phía trước, động tĩnh Thánh Thú nghe được, cũng khá xa.

      “Bao nhiêu?” Lại có người, thảo nào Thiểm Điện có nhiều người ở đây.

      “Rất nhiều.”

      “Thiểm Điện, dừng lại.” Rất nhiều người, ở đây sao có thể xuất nhiều người như vậy.

      Thiểm Điện lập tức dừng lại, thân thể cũng chậm chậm , đem thú áp cũng thu lại.

      “Các ngươi là cái thá gì chứ, mạo hiểm hội là cái gì, các ngươi biết chúng ta là ai sao? Người của ngũ đại gia tộc các ngươi cũng dám chọc sao!” Quân Mộ Khuynh vừa mới đến gần, liền nghe được có người hết sức ngông cuồng .

      Ngũ đại gia tộc, Quân Mộ Khuynh châm chọc cười, ngờ lại ở chỗ này gặp được người của ngũ đại gia tộc, thời gian nàng ở hắc rừng rậm hơn năm, rất lâu chưa từng thấy qua người của ngũ đại gia tộc, ngờ, bọn họ vẫn là ngông cuồng như thế, chút cũng có thu lại.

      “Ngũ đại gia tộc các ngươi cũng thể lý, ở đây là chỗ ở của chúng ta, coi như các ngươi muốn chỗ ở này, cũng thể cướp!” thanh kia vang như chuông lớn, đối mặt với khó dễ của ngũ đại gia tộc này, chút ý tứ chùn bước.

      phân phải trái, tiểu tử ngươi gì!”

      “Ái chà, muốn người ngoài biết người ngũ đại gia tộc, vì chỗ ở của người khác, bắt nạt người, cũng biết bọn họ có cảm tưởng thế nào.” Thân ảnh đỏ rực chậm rãi tới, vai có manh thú màu tím ngủ say, mà đứng phía sau nàng là nữ tử mắt vàng.

      Thiếu niên cầm đầu nhìn thấy Quân Mộ Khuynh, đầu tiên là hơi sững sốt, rồi chậm rãi tới trước mặt Quân Mộ Khuynh, “Ngươi là Quân Mộ Khuynh?” Trong mắt người ngoài người tóc đỏ mắt đỏ, là chuyện kỳ quái, nhưng ngũ đại gia tộc, sớm biết Quân Mộ Khuynh là tóc đỏ mắt đỏ, Thương khung đại lục, có người thứ hai có tóc đỏ mắt đỏ.

      sai.” Quân Mộ Khuynh cũng tính giấu giếm, người của ngũ đại gia tộc biết nàng, nàng chút cũng kỳ quái.

      “Ngươi chính là Quân Mộ Khuynh a, ha ha…” Nam tử kia ngửa đầu cười , ngờ Quân Mộ Khuynh còn có bộ dạng này, chuyện của nàng hai năm trước, kinh động ít người, ngay cả ngũ đại gia tộc cũng đều phái người tìm nàng, tại xem ra, cũng có gì ghê gớm lắm, nghĩ là Phù Thủy trấn truyền đến tin tức, nàng chính là sát nữ.

      Nam tử cười, người phía sau cũng dám cười, bọn họ cũng phải người Quân gia, Quân Mộ Khuynh có thần thú, nếu như nàng cao hứng, để thần thú ăn bọn họ, bọn họ dù cho chạy, cũng chạy lại ma thú, hơn nữa ma thú kia còn là cấp bậc thần thú.

      “Ba chữ Quân Mộ Khuynh rất buồn cười sao?” Con ngươi đỏ đậm tràn đầy băng lãnh, hai tay Quân Mộ Khuynh chắp ở sau lưng, cùng khí thế bẩm sinh của nàng, làm cho người ta dám nhìn thẳng.

      “Buồn cười có, chỉ có điều, Quân Mộ Khuynh, ngươi có biết gia chủ cho chúng ta xung quanh tìm ngươi, ngươi lúc nào quay về Quân gia.” Người nọ khinh thường nhìn Quân Mộ Khuynh, truyền thuyết chính là truyền thuyết, nếu Quân Mộ Khuynh có thần thú, vậy cớ gì phải biến mất, sớm trở về Quân gia, bọn họ sợ, cũng sợ.

      Quay về Quân gia, khóe miệng Quân Mộ Khuynh nỏ nụ cười nguy hiểm, “Ngươi là người Quân gia?” Quay về Quân gia, si tâm vọng tưởng!

      “Dĩ nhiên!” Người nọ rất là đắc ý đáp.

      “Nếu là người Quân gia, vậy trở lại cho gia chủ Quân gia các ngươi biết, dù cho quỳ xuống cầu ta, ta cũng trở lại.” Nực cười, vất vả mới tách khỏi Quân gia, để cho nàng trở lại, vậy có khả năng, bọn dựa vào cái gì để cho nàng trở lại, thời điểm bọn họ ở Phù Thủy trấn bị bắt nạt, Quân gia quan tâm hỏi tới nửa câu ? Thời điểm thiếu chút nữa bọn họ bị ngũ đại gia tộc đánh chết, Quân gia gia chủ lại ở nơi nào.

      Quân Mộ Khuynh phải phế vật, bọn muốn để cho bọn họ trở lại, điều này có thể sao?

      “Ngươi… Quân Mộ Khuynh, ngươi đừng có biết điều như thế!”

      “Là các ngươi si tâm vọng tưởng!” Quân Mộ Khuynh xẹt qua mấy người, tới trước mặt nam tử mới lời lúc nãy, “Trời tối rồi, ta muốn ở chỗ này đêm, được ?” Vốn là nàng có thể trực tiếp Địa, tại người của ngũ đại gia tộc ở đây, nàng cũng gấp, cũng muốn nhìn chút ngũ đại gia tộc có chuyện gì, lại tới nơi này.

      “Có thể.” Ở đối thoại vừa rồi, người nọ cũng nghe ra ít manh mối, hơn nữa Quân Mộ Khuynh cũng có vô lễ giống những người này, bọn họ đương nhiên nguyện ý để cho nàng ở nơi này.

      “Hừ!” Bá Hiêu đảo mắt qua người của ngũ đại gia tộc cái, đuổi theo bước chân của Quân Mộ Khuynh, chủ nhân của nó, bọn họ cũng dám vô lễ như thế.

      “Chậm !”

      “Còn có chuyện gì?” Quân Mộ Khuynh xoay người chau chau đầu mày.

      “Chúng ta tỷ thí trận thế nào?”

      “Tỷ thí thế nào?”

      “Chúng ta quần đấu, ngươi cũng có thể tìm người giúp, chúng ta bắt nạt ngươi.” Người nọ cười ha hả , ở đây Quân Mộ Khuynh quen biết người nào, quần đấu, ha ha… (quần đấu: nhóm người đấu)

      “Quần đấu?”

      “Quần đấu!” Người nọ kiên định trả lời, xoay người nhìn hơn trăm người phía sau, kia người tên là tự tin.

      “Được, lúc nữa, chúng ta ở đất trống cách đó xa so tài chút? Nhưng mà có điều kiện, ta thua, đêm nay ta ở nơi này, các ngươi thua… Liền ngủ ở bên ngoài được chứ?” Quần đấu, chủ ý tệ.

      “Được!” Người nọ cười ha hả mà dẫn người hướng cách đó xa đến, Quân Mộ Khuynh quả nhiên còn là người ngu ngốc.

      Người của ngũ đại gia tộc châm chọc nhìn Quân Mộ Khuynh, đều nhao nhao theo, mình nàng, quần đấu hơn trăm người, thua cũng đừng khóc.

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 71: Quân mộ khuynh ta trở lại

      Edit: Zi

      Thời gian trôi qua từng giây phút , người của ngũ đại gia tộc sớm đứng ở mảnh đất trống chờ Quân Mộ Khuynh tới, mà người của mạo hiểm hội cũng sốt ruột nhìn xung quanh, nhưng vẫn thấy bóng dáng màu đỏ kia đâu.

      “Ta thấy là Quân Mộ Khuynh sợ chúng ta nên đào tẩu rồi, ha ha…” Người Quân gia ngửa đầu cười to, vẻ mặt nắm chắc phần thắng, người của ngũ đại gia tộc ở phía sau cũng lộ ra vẻ đắc ý.

      Người của Quân gia lại bảo vệ người nhà mình, bọn họ là người ngoài cần gì phải chừa mặt mũi cho Quân gia cơ chứ, lần này cứ thỏa thích nhục nhã Quân Mộ Khuynh trận, có thần thú bên cạnh sao chứ, ngu ngốc chính là ngu ngốc, thần thú ở bên người nàng nên nàng trốn rồi đấy.

      “Các ngươi đừng có bậy, vị nương kia nhất định chạy trốn.” Thanh to lớn vang lên, người của mạo hiểm hội ghét cái kiểu khinh thường người khác như vậy của ngũ đại gia tộc.

      Nghĩ đến việc vừa rồi bọn họ đề nghị giúp nương kia, nhưng nàng lại cự tuyệt, nàng nàng có cách giải quyết của mình, nhanh chóng trở về thôi, nhưng mà thời gian hẹn sắp đến, người lại thấy đâu, mạo hiểm hội bọn họ có nhiều người như vậy, bọn họ giúp, người của ngũ đại gia tộc cũng khó có thể thắng được, sao nàng lại để bọn họ giúp chứ.

      “Tiểu tử ngươi biết cái gì, chẳng lẽ ở bồn địa này chưa từng nghe qua ba chữ Quân Mộ Khuynh sao? Quân Mộ Khuynh chính là phế vật, kẻ ngu ngốc, lại còn liên lụy người nhà của mình, làm tất cả bị đuổi ra khỏi Quân gia, các ngươi còn muốn bảo vệ nàng? Nằm mơ!” người nọ cuồng vọng cười , vừa nãy quan sát kỹ, bên người Quân Mộ Khuynh có thần thú kim họ, bọn họ căn bản lo đánh thua.

      Chỉ là Quân Mộ Khuynh, bọn họ dư sức đối phó, đừng nàng là phế vật, cho dù có là thiên tài cũng đánh lại hơn trăm người bọn họ.

      Người của mạo hiểm hội cũng bắt đầu lo lắng, đừng nương kia mạnh mẽ như bọn họ, dù có mạnh hơn, người sao có thể đánh thắng được nhiều người như vậy, đây phải là tự rước họa vào thân sao? Chuyện đến nước này, nàng định đâu tìm nhiều người để giúp đây, đây là chuyện thể.

      “Các ngươi nhìn xem, ngay cả bản thân các ngươi cũng tin nàng có thể đánh thắng được chúng ta.” Quân Mộ Khuynh, hôm nay nhất định bại ở đây, để cho gia chủ biết, Quân Mộ Khuynh có gì là giỏi hết, vì người như nàng mà lại xuất động hai phần ba người trong nhà tìm, đáng tiếc là hai năm nay vẫn tìm được nàng, tại ở bồn địa này lại thấy nàng, đương nhiên thể bỏ qua cơ hội làm nhục nàng rồi.

      Người của mạo hiểm hội cúi đầu trầm mặt, nương kia và người của ngũ đại gia tộc giống nhau, bọn họ hy vọng nàng có thể thắng, chỉ là tình huống này, cơ hội thắng quá , bọn họ có muốn hy vọng cũng được.

      “Đừng tự tin quá mức như vậy!” thanh lạnh lẽo truyền đến, thân ảnh đỏ đậm chậm rãi ra trước mắt mọi người, người của mạo hiểm hội đều lộ ra ánh mắt lo lắng.

      “Quân Mộ Khuynh, là ngươi quá tự tin, đến giờ, có điều trước khi tỷ thí, chúng ta còn có điều muốn , mình ngươi đấu với hơn trăm người bọn ta, có chút…”

      “Vậy ngươi muốn thế nào?” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng hỏi, cũng biết là bọn họ hơn trăm người, nàng chỉ có người, còn bảo là bằng?

      “Nếu chúng ta thua, đêm nay chúng ta ngủ ở đây, nhưng nếu ngươi thua, ngươi và bọn chó mạo hiểm hội kia đều phải ngủ ở đây.” Ngươi nọ chỉ chỉ dưới chân, hào hùng , đây mới là công bằng, xem cái bọn mạo hiểm hội kia còn dám giúp Quân Mộ Khuynh nữa hay .

      Quân Mộ Khuynh chậm rãi xoay người, chần chừ nhìn người của mạo hiểm hội: “Chuyện của bọn họ, ta biết, cũng thể quyết định.” Đủ độc, muốn bắt toàn bộ bọn họ ngủ bên ngoài, có điều những người này quen biết nàng, bảo nàng quyết định, có khả năng, người của ngũ đại gia tộc đúng là khinh người quá đáng.

      nương, ngươi đáp ứng bọn họ , chúng ta tin ngươi.” Người cầm đầu mạo hiểm hội tới trước mặt Quân Mộ Khuynh , cho dù đêm nay có phải ngủ ở ngoài bọn họ cũng ngại, còn hơn đám người ỷ đông bắt nạt ít, cái gì mà đàn đấu chứ, quần ẩu có.

      Quân Mộ Khuynh nhíu mày, tin nàng, bọn họ lần đầu gặp nàng sao có thể tin nàng được chứ…

      “Quân Mộ Khuynh, ngươi xem người ta cũng đáp ứng rồi đó, còn do dự cái gì nữa, chẳng lẽ là sợ chúng ta, ta rồi, ngươi cũng có thể tìm người giúp, tỷ thí lần này, mặc kệ là người tìm được gì, chỉ cần ngươi tìm được đủ số lượng bằng chúng ta, đến lúc đó đừng ta bắt nạt người.” canh giờ có thể tìm được ai chứ, xem , ngay cả nha đầu ban đầu ở bên cạnh nàng giờ cũng thấy.

      Quân Mộ Khuynh nhíu mày, quay đầu nhìn người nọ: “Thực là cái gì cũng có thể sao?” mặt lộ ra vẻ khó xử.

      “Đương nhiên, ta chuyện luôn giữ lời, bọn họ cũng đồng ý.” Người nọ chỉ vào đám người ngũ đại gia tộc đứng phía sau, những người này đều là bọn hậu bối của ngũ đại gia tộc nên mới nghe lời , các trưởng bối tới trễ, đến lúc đó bọn họ giải quyết hết mọi chuyện ở đây rồi, chỉ chờ bọn họ tới xem kết quả mà thôi.

      Nhìn thấy sợ hãi mặt Quân Mộ Khuynh, càng đắc ý.

      Người của ngũ đại gia tộc nhao nhao gật đầu, bọn họ đương nhiên đồng ý, nếu ngay cả phế vật cũng đánh lại, bọn họ quá mất mặt .

      “Được, nếu ngươi vậy Quân thiếu gia ngươi cũng đừng hối hận, đúng rồi, ta nghe người tên là Quân Lạc Phàm, còn có người là Quân Tử Mạn, biết ngươi là vị thiếu gia nào của Quân gia?” thiếu gia của Quân gia cũng nhiều , dòng chính, dòng thứ, dòng bên, đều là thiếu gia.

      “Nghe cho kỹ, bản thiếu gia chính là đệ đệ của Quân Lạc Phàm, Quân Lạc Dương.” Quân Lạc Dương đắc ý , Quân Lạc Phàm là đại ca của , mỗi lần nhắc đến, đều vô cùng đắc ý.

      “Ồ, vậy đừng quên giúp ta gửi lời hỏi thăm đại ca ngươi, thương nửa người dưới của khỏi chưa nhé.” Quân Mộ Khuynh nghiêm túc , nụ cười mặt cũng lớn lên, khuôn mặt cũng tự nhiên đỏ lên, làm mấy người xung quanh cảm thấy kỳ quái.

      Nửa người dưới bị thương?

      Chẳng lẽ lần đó Quân Lạc Phàm trở về là vì nửa người dưới bị thương nên mới bị phạt?

      Đúng vậy! nhất định là bị thương ở chỗ đó, nếu sao mặt Quân Mộ Khuynh lại đột nhiên đỏ lên như vậy chứ, ngờ nha, Quân gia đệ nhất thiên tài, vậy mà lại…

      Nghe thấy lời của Quân Mộ Khuynh, người của ngũ đại gia tộc đều tiếc hận thở dài, đệ nhất thiên tài sao chứ, bị thương ở chỗ đó, chẳng khác gì bị phế.

      Quân Lạc Dương nghe thấy tiếng thở dài của bọn họ, lập tức tức giận đến mức mặt đỏ lên: “Quân Mộ Khuynh, ngươi bậy bạ gì đó, đại ca ta cho tới bây giờ chưa từng bị thương, chưa bao giờ.” Nửa người dưới, ràng đó là đùi, còn cách chỗ đó đoạn.

      bị thương bị thương, ngươi kích động làm gì nha, ngươi như vậy lại làm cho người ta cảm thấy ngươi giấu đầu hở đuôi đó.” Quân Mộ Khuynh mỉm cười , Quân Lạc Phàm đúng là bị thương gần đó thôi.

      “Ngươi…”

      “Phốc…” trong đám người bật ra tiếng cười.

      Quân gia đệ nhất thiên tài đều bị biến thành như vậy, có thể buồn cười sao? Chỉ sợ Quân gia gia chủ tức muốn chết rồi, thảo nào tin tức này ngũ đại gia tộc bọn họ tìm hiểu được gì, ra Quân Lạc Phàm bị thương chỗ đó.

      Người của mạo hiểm hội chút kiêng dè cười to lên, ban đầu bọn còn lo Quân Mộ Khuynh chịu thiệt, tại xem ra nàng bị thiệt chút nào, ở trước mặt ngũ đại gia tộc, kể câu chuyện mờ mịt, đây là phải làm cho người ta xuyên tạc vấn đề sao.

      Hơn nữa, Quân Lạc Dương lại phản ứng quá mạnh mẽ, có tức là có, mắc gì lại lớn tiếng đến vậy, này phải là vì thẹn quá hóa giận sao, mà như vậy nghĩa là ngầm thừa nhận chuyện Quân Mộ Khuynh rồi.

      “Hừ! Ta xem ngươi còn cười được nữa .” Quân Lạc Dương vung tay lên: “Còn cười cái gì, mau động thủ.” Đáng ghét! Đáng ghét!

      Người của ngũ đại gia tộc thấy Quân Lạc Dương tức giận, lập tức nín cười, nếu như chọc giận , quay về lại méc Quân gia gia chủ, người của Quân gia tìm tới cửa, bọn họ chết chắc.

      “Tốt, người của các ngươi đến đông đủ, giờ tới phiên chúng ta.” Quân Mộ Khuynh xoay người nhìn phía sau, với người của mạo hiểm hội: “Các ngươi đứng ra bên, ta để các ngươi ngủ ở đây, ta cũng muốn ngủ ở đây đâu.” Đôi mắt đỏ rực sáng long lánh, làm cho người ta tự chủ tin phục, người mạo hiểm lập tức tách ra, chừa lại con đường.

      thấy từ xa, Bá Hiêu mang theo đám bóng đen chậm rãi tới, Thiểm Điện đứng bên cạnh nàng, Thiểm Điện là đắc ý nha, nó ở trước mặt Bá Hiêu, vẻ mặt vô cùng thích thú.

      Vốn còn lo lắng Quân Mộ Khuynh thua, mọi người lập tức trợn trừng mắt, dám tin tưởng nhìn đám đông bóng đen tới, bọn họ nhìn lộn chớ, này, chuyện này sao có thể…

      Người của ngũ đại gia tộc nhìn thấy đám kia, thiếu chút nữa sợ tới mức té ngã, bọn họ ngây ngốc nhìn đám kia tới, toàn thân bắt đầu run rẩy, sợ hãi.

      Miệng của mọi người đều há thành hình chữ O, mắt trợn to, cái đám kia tiến bước, bọn họ liền lui về sau bước, biểu tình mặt vô cùng khoa trương.

      “Này sợ rồi sao? Đợi lát nữa chúng nó còn muốn cùng các ngươi đàn đấu nha, tại sợ tí nữa đánh sau nha?” Quân Mộ Khuynh nhíu mày, nhìn mấy ma thú cấp linh thú phía sau, còn có huyễn thú, toàn bộ cộng lại chỉ có hơn ba bốn mươi con, canh giờ này nàng bận muốn chết.

      “Ngươi, ngươi, ngươi, Quân Mộ Khuynh, ta là đàn đấu, chưa từng có thể dùng ma thú.” Quân Lạc Dương cũng lắp bắp , nhìn đàn ma thú kia chậm rãi tới, đôi chân cũng run lên, những người này đều là hậu bối của ngũ đại gia tộc, cho dù từng gặp qua ma thú, nhưng cũng chưa từng gặp lúc số lượng lớn đến như thế này.

      Quân Mộ Khuynh khoanh tay trước ngực, lãnh khốc nhìn Quân Lạc Dương: “Vừa rồi ta còn nghe Quân Lạc Dương thiếu gia , ta dùng cái gì cũng có thể mà, hơn nữa ta còn hỏi lại, ngươi cũng khẳng định lại, sao bây giờ lại định nuốt lời?” đàn đấu sao? Này phải sao, bọn họ có thể dùng hơn trăm người đến đánh mình nàng, nàng sao thể tìm ma thú đến giúp nàng chứ.

      “Ta… ngươi…” Quân Lạc Dương rốt cuộc hiểu được ý của Quân Mộ Khuynh, nhìn Quân Mộ Khuynh, bên người nàng quả nhiên là có thần thú.

      “Cho nên tối hôm nay, hy vọng các tiểu thư, thiếu gia của ngũ đại gia tộc cần khách khí đâu, giúp ta giáo huấn chúng nó chút.” Quân Mộ Khuynh hảo tâm nhắc nhở, bàn tay nhàng vung lên, tất cả ma thú lập tức dừng bước, nếu người của ngũ đại gia tộc tỉnh táo xem xét, bọn họ nhất định phát đám ma thú này chân ngừng run rẩy.

      Người của mạo hiểm hội vẫn chưa kịp hoàn hồn lại lần bị sốc tâm lý, bọn họ nhìn lầm chứ? Ma thú, ba bốn chục con linh thú, huyễn thú, nàng sao có thể làm được! thể tin được nha, thảo nào nàng lại đồng ý khiêu khích của ngũ đại gia tộc, thử hỏi, ở đây tùy tiện tìm hơn mười con ma thú cũng đủ đem trăm tên này đánh ngã, đừng là ba bốn chục con nhiều như thế.

      mưu, mưu độc nha, ngay từ đầu nàng muốn dùng ma thú để đối phó với bọn họ, đáng thương mấy tên ngu dốt này, còn chê người ta ngu ngốc, tính toán hãm hại người ta, ai ngờ lại bị ngươi ta đưa vào tròng.

      “NGươi…” Quân Lạc Dương vươn tay chỉ vào Quân Mộ Khuynh, nửa ngày cũng thể phun ra chữ.

      “Đệ đệ thiên tài Quân Lạc Dương, con người ta bị bệnh chính là ghét nhất bị người khác dùng tay chỉ vào người, lần này chỉ là cảnh cáo thôi, lần sau…”

      Răng rắc! Thanh xương cốt rạn nứt đột nhiên vang lên, chỉ thấy ngón tay Quân Lạc Phàm bị Quân Mộ Khuynh nắm lấy, sắc mặt tái nhợt, trán mồ hôi ngừng tuôn.

      “A!” thanh kêu thấu trời xanh vang lên.

      Con cháu của ngũ đại gia tộc, đều nhao nhao lui về sau bước, kinh hãi nhìn Quân Mộ Khuynh, vừa rồi Quân Mộ Khuynh ra tay như thế nào, bọn họ thể nhìn kịp, bọn bây giờ mới biết vì sao gia tộc lại muốn mượn hơi Quân Mộ Khuynh, nàng chính là ác ma, ác ma!

      Người của mạo hiểm hội cũng ngờ tới Quân Mộ Khuynh đả thương Quân Lạc Dương, còn chưa hết hoàn hồn vì ma thú thấy Quân Lạc Dương ôm tay, sắc mặt tái nhợt nhìn Quân Mộ Khuynh, nghe thanh vừa này, ngón tay này chỉ sợ bị phế .

      “Lần này chỉ là cảnh cáo nhàng, thiên tài đệ đệ, hy vọng có lần sau.” Quân Mộ Khuynh đạm mạc , lộ ra tia lãnh ý.

      “…” cảnh cáo nhàng? chỗ nào chứ.

      Quân Mộ Khuynh có quên đánh cuộc giữa bọn họ, thèm nhìn Quân Lạc Dương cái, nhìn người của ngũ đại gia tộc trước mặt.

      “Nếu là đàn đấu ta chấp nhận chịu thiệt chút, dùng ba bốn mươi mấy chúng nó đến đánh, các vị cần khách khí, cứ việc động thủ.” Quân Mộ Khuynh mỉm cười , bốn mươi đối với trăm, nàng chịu thiệt nhiều rồi, vì thể tìm được nhiều hơn, nàng đành phải bất đắc dĩ chịu thiệt chút.

      Người của mạo hiểm hội nghe xong lời này, khóe miệng cũng khỏi co quắp, chịu thiệt… cần khách khí, cứ việc động thủ, hơn trăm người đối kháng với bốn mươi đầu ma thú, động thủ kiểu gì, hay là chấp nhận để bị đánh.

      Con cháu ngũ đại gia tộc sợ hãi lui về sau bước, cảnh giác nhìn ma thú trước mặt, chỉ sợ nếu lơ đãng chút, ma thú nhào lên, bọn họ coi như xong.

      “A? Vừa rồi các vị phải là rất tự đắc sao? tại sao lại air a tay? Chẳng lẽ nhìn thấy chúng ta ít người quá nên định nhường sao? như vậy, Quân Mộ Khuynh ta khách khí nữa, hung hăng đánh cho ta.” khuôn mặt thoánh qua tia lãnh ý, lập tức phía sau truyền đến thanh ùng ùng, khói bụi bốc lên mù mịt, lập tức nghe thấy tiếng kêu thảm thiết.

      “Cứu mạng a!”

      “A!”

      “Quân Mộ Khuynh, chúng ta là người của ngũ đại gia tộc, ngươi… A!”

      Bang Bang!

      Rầm!

      Ba!

      Bộp bộp!

      Đủ loại tiếng rên truyền ra, đôi môi đỏ chậm rãi mở: “Đúng rồi, các ngươi cũng đừng quên, những người này đều là người của ngũ đại gia tộc, đừng quên thay ta tiếp đãi tốt nha.” Quân Mộ Khuynh tận lực đem bốn chữ ‘tiếp đãi tốt’ trầm xuống.

      Thanh như ác ma vang lên, trong lòng người của ngũ đại gia tộc lập tức lạnh nữa, rốt cuộc bọn họ chọc phải cái gì, Quân Mộ Khuynh nàng ngay cả ngũ đại gia tộc cũng sợ sao?

      Người của mạo hiểm hội nhìn màn thê thảm, khỏi nuốt nước bọt, nhìn thân ảnh màu đỏ đứng ở trước mặt, bọn họ khỏi dại ra.

      Nàng còn có thể ác hơn được nữa ? Để bốn mươi ma thú đàn đấu, vì đối phương là ngũ đại gia tộc nên cần phải tiếp đãi cho tốt, người của ngũ đại gia tộc quá ngu hay là có đầu óc, lại dám khiêu chiến với người biến thái như vậy, này phải là thích bị ăn đòn sao?

      Thanh đánh đấm diễn ra khoản nửa giờ, sau khi xác định là tất cả đều bị ăn đòn và bị thương ở mức nhất định, thanh lười biếng lại vang lên: “Đánh lâu như vậy, thắng thua chắc ràng, biết còn có ai phục, có thể với ta, cần khách khí đâu.” Quân Mộ Khuynh vừa mới xong, ma thú lập tức tản ra đứng ở bên cạnh, chút động tác thừa.

      Người của ngũ đại gia tộc mặt mũi sưng húp, dù ngươi là nam hay nữ, đều bị đánh lầm, bọn họ te tua nằm mặt đất, tiếng rên rỉ ồn ào, nụ cười mặt Quân Mộ Khuynh càng lúc càng sâu.

      ai gì tức là chấp nhận các ngươi thua, có ý tứ, đêm nay phiền phức các ngươi ngủ lại đây.” Quân Mộ Khuynh chỉ xuống dưới chân, nụ cười mặt càng sâu hơn, nhìn người của ngũ đại gia tộc bị đánh bầm dập, trong lòng sớm cười ngất.

      Người của mạo hiểm hội cố gắng nhịn xuống cười to, bọn họ lo lắng vô ích, nương này chính phẫn heo ăn thịt hổ, nhìn qua tưởng mềm yếu, nhưng khi nàng ra tay mới biết được thủ đoạn của nàng như thế nào.

      “À, quên cho các vị biết, con người của ta hơi nhát gan, đám ma thú này đêm nay ở đây, các ngươi cứ thong thả ở đây ngủ cùng tụi nó nhé, nếu các ngươi chọc giận chúng, ta cũng biết là xảy ra hậu quả gì đâu.” Quân Mộ Khuynh vô tội nhìn người của ngũ đại gia tộc, xoay người hướng tới khu nhà gỗ của mạo hiểm hội.

      Cái gì! Đám ma thú này đêm này cũng ở đây sao?

      Trong đầu mọi người lập tức trống rỗng, sao có thể chứ. Cùng ma thú ở chung chỗ, lỡ nửa đêm tụi nó đói bụng, mò dậy…

      Phốc! Người của mạo hiểm hội thực thể nhịn được nữa, cảm giác ngủ chung chỗ với ma thú chắc thú vị ắm, bọn họ hưởng thụ tốt chuyện này.

      “A!” người nhát gan lập tức bị tưởng tượng của mình làm cho hôn mê, còn có người lại chạy , nhưng vừa chạy được hai bước liền nhìn thấy xung quanh bao vây toàn là ma thú, lại dừng bước, quay về vị trí cũ.

      Bá Hiêu thấy Quân Mộ Khuynh quay lại, từ trong bầy thú ra nhanh chóng theo sau, người của mạo hiểm nuốt nước miếng, cẩn thận từng li từng tí nhìn đám ma thú kia, bọn họ bội phụ nương gan dạ kia, dám đứng cùng chỗ với ma thú.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :