1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nghịch Thiên Ngự Thú Sư - Thất Nguyệt Điềm (46)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 23: Ngươi vô liêm sỉ!

      Quân Mộ Khuynh nhíu nhíu mày, nhận ra nàng? "Bổn công tử chỉ là ngang qua, ai quy định nơi này cho phép người ngang qua sao?" Nếu nhận ra, nàng cũng có gì đáng lo lắng.

      Khóe mắt Quân Mộ Khuynh dư quang đảo qua Quân Tế kinh ngạc, trong lòng vui sướng, Quân gia tính là gì? Bọn họ thoát ly , sớm cùng Quân gia hề có chút quan hệ.

      "Vậy liền để mệnh lại cho ta!" Lôi Tố tức giận đến đầu quả tim đều run, dáng vẻ '' rất giống tên tiểu ngông cuồng nào đó, có điều người kia chết rồi.

      "Lôi trưởng lão muốn lấy lớn ép sao? Năm gia tộc lớn cộng thêm Mạc gia, bắt nạt đứa bé như ta, các ngươi cảm thấy xấu hổ sao? Còn có, nếu như ngày hôm nay chính là cẩn thận truyền , ta nghĩ địa vị các vị ở gia tộc có chút tổn thương cũng khó ." Quân Mộ Khuynh vô tội nhún nhún vai, cứ như là khí trời hôm nay thế nào.

      Trong nháy mắt, hồng cam lục thanh lam tử bảy loại màu sắc, ở mặt mọi người năm gia tộc lớn đan xen, người nhà họ Mạc thái dương lên ba cái hắc tuyến, khóe miệng co giật hai lần.

      "" có khả năng lại vô liêm sỉ thêm chút sao? cẩn thận truyền , phải là "" ra sao? Ngày hôm nay ở đây ai lấy đá đập chân mình?

      "Ta giết ngươi!" Lôi Tố rất dễ dàng bị làm tức giận, hào quang màu lam đậm vụt qua dưới chân, hoa văn bốn hành tinh ở lòng bàn chân chuyển động.

      "Chậm !" tấm nét mặt già nua của Quân Tế đen lại, tới trước mặt Lôi Tố, cúi người đối đầu cặp mắt hỏa hồng của Quân Mộ Khuynh, nghiến răng nghiến lợi kêu lên: "Quân — Mộ — Khuynh!" đường đường là Quân gia trưởng lão, bị tiểu nữ oa tính toán!

      Quân Mộ Khuynh? "" ?

      "Chúng ta giống như quen , Quân trưởng lão chẳng lẽ quên sao? nhớ nhà Quân Ly thoát ly Quân gia ?" Quân Mộ Khuynh khoanh tay, có "lòng tốt" nhắc nhở tình ngày hôm qua.

      Dứt lời, hành lang liền tĩnh, tĩnh đến mức tiếng thở đều có thể nghe ràng là ai phát ra.

      Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn về phía Quân Tế, thoát ly ? Quân Tế đầu óc có bị bệnh , coi như người nhà Quân Ly ra sao, đem người đuổi ra ngoài , đây là tối kị trong tộc, nếu như truyền tới trong tai vị Quân gia ở Nguyệt thành, chết cũng phải thiếu lớp da! Cả khuôn mặt Quân Tế vào giờ phút này so với đáy nồi còn muốn đen hơn gấp mười lần, ngã ở tay Quân Mộ Khuynh, vẫn là cái ngã đau đớn, đủ để vĩnh viễn thể vươn mình.

      Thời điểm mọi người ở đây cho rằng tình huống này vẫn giằng co mãi như thế, người áo xám đáng chú ý đứng ở bên, xoay xoay nhẫn trong tay, mỹ nam tử đột nhiên ra ở trong mắt mọi người.

      "Đứa bé, bái ta làm thầy, làm sao?"

      "Mạc tiên sinh!" Người nhà họ Mạc kinh hô, lập tức cung kính mà tới phía sau người áo xám, vẻ mặt cứng đờ nhìn Quân Mộ Khuynh.
      Mạc tiên sinh! Chuyện gì thế này?

      "Tại sao có thể!" Lôi Tố lập tức thốt lên kinh ngạc, người Quân gia làm sao có thể bái Mạc Tương Thủ làm sư phụ, thể!

      "Mạc tiên sinh, ngươi..." Phong Diễm vẫn trầm mặc cũng ngờ cái người trung niên đáng chú ý kia trong Thương Khung đại lục tam đại truyền kỳ - Mạc Tương Thủ, mà , chủ động để Quân Mộ Khuynh bái mình làm sư phụ, lẽ nào thiên phú bất cứ người nào ở đây cũng sánh nổi Quân Mộ Khuynh sao?

      Ninh gia thủ lĩnh - Ninh Lãng cũng đứng ra, há miệng, thể phun ra nửa chữ "".

      Quân Tế toàn thân run rẩy, sắc mặt cứng ngắc ngớt, Mạc Tương Thủ cư nhiên thu tên ngu ngốc này làm đồ đệ, làm sao có khả năng, tại nhà Quân Ly thoát ly Quân gia, nếu như Quân Mộ Khuynh lạy Mạc Tương Thủ làm sư phụ, vậy làm sao trở lại bàn giao cùng gia chủ?

      "Ta có đáp ứng làm đệ tử ngươi sao?" thanh lạnh lẽo lộ ra luồng hơi lạnh, đem bầu khí tán loạn ngớt tách ra.

      "Ngươi đáp ứng?" Gương mặt đẹp trai của Mạc Tương Thủ cứng đờ, hiếm thấy xuất biểu khác biệt.

      "Là cần!"

      thanh vang lên như ngũ lôi đánh xuống đỉnh đầu, mặc kệ là người của ngũ đại gia tộc hay là người nhà họ Mạc, hoặc là bản thân Mạc Tương Thủ, đều bị sét đánh đến cháy đen.

      cần! Nhân vật huyền thoại đứng trước mặt nàng, chủ động thu nàng làm đồ đệ, nàng nàng cần?

      Đầu Quân Mộ Khuynh bị lừa đá sao? Nàng có biết cái gì là truyền kỳ hay ? Ngớ ngẩn chính là ngớ ngẩn, cầm thuỷ tinh nâu cho là đá vụn.

      "Công tử, công tử!" Thôn Sát vội vã tới, có phát bầu khí đúng, hài lòng : "Ma hạch bán , tổng cộng là 50 ngàn tinh thạch." 50 ngàn tinh thạch, huyễn thú ma hạch có thể bán được cái giá này, là rất tốt!

      "Vậy thôi." Quân Mộ Khuynh bình tĩnh thu hồi ánh mắt, theo Thôn Sát xuống dưới lầu, tại có chuyện của nàng.

      "Ngươi rất cần lão sư, phải sao?" thanh Mạc Tương Thủ lại vang lên.

      Người nhà họ Mạc nện ngực nôn ra máu, đứng ở phía sau Mạc Tương Thủ mà vẻ mặt đưa đám, bọn họ từ trước tới nay chưa từng gặp qua Mạc tiên sinh cùng chuyện hai lần với cùng người, chớ chi là vẫn là đối với kẻ ngu ngốc thêm rác rưởi.

      Quân Mộ Khuynh xoay người nhìn Mạc Tương Thủ, cao thâm khó dò cười : " sai, nhưng ta cũng cần ngươi, cho dù lão sư tốt, còn bằng tự mình lịch hiểm." Trong thực chiến nàng có thể trưởng thành ít, bên bờ sinh tử cũng có thể kích phát tiềm năng, huống hồ, lão sư nàng muốn cũng phải .

      "Đứa bé, bái sư bái sư, vật này ngươi cầm , khi ngươi mạo hiểm có tác dụng rất lớn." Mạc Tương Thủ tiện tay từ trong nạp giới lấy ra quyển thư tịch ố vàng, trực tiếp nhét vào trong tay Quân Mộ Khuynh, trong khoảnh khắc thấy tăm hơi.

      Mạc Tương Thủ có chút bất đắc dĩ, tiểu nha đầu đơn giản, liếc mắt là nhìn ra được rồi, nhưng nàng muốn bái mình làm sư phụ, cũng thể cưỡng cầu.

      Quân Mộ Khuynh sững sờ cầm quyển thư tịch, mặt viết hai chữ lớn, nét chữ rồng bay phượng múa: "Đấu kỹ."

      Ánh mắt năm gia tộc lớn tiếp xúc được đến thư tịch liền trở nên nóng rực, mặt càng nhiều chính là tham lam, chỉ có Phong Diễm, yên lặng tới bên, hề có tiếng động đánh giá Quân Mộ Khuynh.

      "Quân Mộ Khuynh, đem 'Đấu kỹ' giao ra đây." Con mắt Quân Tế dừng lại ở "Đấu kỹ", tham lam , bọn họ chính là vì vật này mới tìm Mạc Tương Thủ, đây là ghi chép đời của nhân vật huyền thoại, nếu Quân gia có được, nhất định càng trở nên mạnh mẽ hơn, gia chủ cũng trách cứ đem Quân Mộ Khuynh đuổi ra khỏi Quân gia.

      Quân Mộ Khuynh sầm mặt lại, cái tên kia cái gì mà Mạc tiên sinh đầu óc có bệnh có phải , ngay ở trước mặt năm gia tộc lớn đầu tiên là muốn thu nàng làm đồ đệ, lại cho nàng "Đấu kỹ", cố ý giúp nàng gây phiền phức.

      "Ngổn ngang ánh sáng!"

      Vô số chùm sáng bay đến người năm gia tộc lớn, thanh chửi bớicũng vang lên theo.

      "Đê tiện, đánh lén!"

      "Quân Mộ Khuynh, ngươi vô liêm sỉ!"

      "Cấp chín đỉnh cao kỹ tôn sư!"

      "Thổ thuẫn."

      "Phong thuẫn."

      "Thủy thuẫn."

      "..."

      Quân Mộ Khuynh quay đầu liếc mắt nhìn Thôn Sát, chỉ thấy hàm hậu cười : "Tiểu thư, chiêu này của ta thế nào?"

      "Rất tốt, nhưng còn chưa đủ."

      Đệt! Người của mấy gia tộc lớn đứng sau đấu kỹ phòng ngự suýt chút nữa chửi ầm lên, trong lòng sớm đem Quân Mộ Khuynh mắng lượt, dùng đỉnh cao kỹ tôn sư đánh lén còn chưa đủ, chẳng lẽ nàng muốn cho Thượng Tôn đấu kỹ sư đánh lén hay sao?

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 24: Vây chặt

      Edit: TrangNhung


      Thừa dịp hoảng loạn, Quân Mộ Khuynh lôi kéo Thôn Sát mặt mờ mịt chạy ra khỏi rao hàng hội, nghiêm túc : "Thôn Sát ngươi về Quân gia trước."

      "Tiểu thư, vừa nãy ngươi..."

      "Đây là mệnh lệnh, lẽ nào ngay cả ta ngươi cũng nghe sao?" Quân Mộ Khuynh trầm mặt, tức giận nhìn Thôn Sát, những cái ông già kia giảng hoà, nàng đương nhiên biết, nhưng tại nếu nàng về nhà chỉ làm tăng thêm gánh nặng cho đại ca, mà nàng cũng muốn ỷ lại Thủy Nhận cùng Phong Nhận.

      Thôn Sát khó dễ mà nhìn Quân Mộ Khuynh, biết là nên hay là nên ở, cuối cùng hít sâu hơi, "Tiểu thư, ngày hôm nay coi như ngươi giết Thôn Sát, Thôn Sát cũng rời ." Vừa nãy tuy rằng biết xảy ra chuyện gì, dù sao cũng là gây ra họa, là động thủ trước, tại sao có thể liên lụy tiểu thư.

      "Ngươi ngu ngốc, ngươi trở lại, thể làm cho Thủy Nhận đến giúp ta sao?" Quân Mộ Khuynh sốt ruột đến mức suýt chút nữa nhảy lên đánh Thôn Sát trận, bình thường cái gì đều nghe, vào lúc này lại phản bác.

      Thôn Sát luôn cảm giác có cái gì đúng, thế nhưng nghĩ đến có Thủy Nhận, cũng chần chờ, khế ước thú có khả năng nhanh chóng tìm tới vị trí của khế ước giả, nếu như...

      "Ngươi còn muốn cái gì?" Bên trong hội rao hàng truyền ra tiếng gây rối, Quân Mộ Khuynh đẩy Thôn Sát ra, lắc mình hướng bên ngoài trấn chạy .

      "Tiểu thư! Ai!" Thôn Sát cũng mau mau phi thân rời , dùng tới tốc độ bình sinh(từ khi sinh ra) nhanh nhất , nhưng luôn cảm giác tốc độ quá chậm, hối hận chính mình thể lên cấp Thượng Tôn đấu kỹ sư, như vậy tốc độ của cũng tăng lên nấc thang.

      Quân Mộ Khuynh nhanh chóng chạy ra ngoài trấn, phía sau khí gợn sóng càng lúc càng lớn, khóe miệng nàng hơi cong lên.

      Nàng là cấp mười đại kỹ sư, mười tuổi có thể vào cấp mười đại kỹ sư, này ở Thương Khung đại lục, là thiên tài trong thiên tài , người như vậy lưu lại trước sau là tai họa, huống chi, người nàng còn có đấu kỹ của Mạc Tương Thủ, nhân vật huyền thoại bình sinh nghiên cứu ra, người nhà họ Mạc dám tới, nhưng mà người của ngũ đại gia tộc là bỏ qua cho nàng.

      Quân Mộ Khuynh sờ soạng ngực hồi, nàng biết người kia là cố ý vẫn là vô ý, ở trước mặt năm gia tộc lớn đem "Đấu kỹ" cho nàng, chẳng lẽ biết đây là bao lớn mê hoặc sao?

      "Quân Mộ Khuynh, đem 'Đấu kỹ' giao ra đây!" Lôi Tố nhanh chóng đuổi theo Quân Mộ Khuynh, là cấp ba kỹ tôn sư, muốn đuổi tới cấp mười đại kỹ sư, đó là tuyệt đối thừa sức.

      Quân Mộ Khuynh cúi đầu nhìn bình nguyên dưới chân, còn có đám người nhanh chóng đuổi theo, nở nụ cười, "Năm gia tộc lớn đều tới sao?" Nàng nhàng đảo qua Phong Diễm, thấy sắc mặt trắng bệch, ở trong lòng hề có tiếng động thở dài, lại là người bị lợi ích của gia tộc ràng buộc, nhìn cái thiếu niên có tao ngộ gần giống mình kiếp trước này, trong lòng Quân Mộ Khuynh trong càng nhiều chính là đồng tình.

      Quân Tế có đến? Là dọa sợ ? Vẫn là chưa có lấy lại tinh thần?

      "Quân Mộ Khuynh, nếu như ngươi trở lại Quân gia, ai cũng như vậy đối với ngươi." Quân gia cầm đầu, thiếu niên ngạo mạn mà nhìn Quân Mộ Khuynh, chính là Quân Tế nhi tử Quân Phi.

      Quân Phi hiểu phụ thân cùng người gia tộc khác muốn truy người nhu nhược thể tả là Quân Mộ Khuynh làm gì, Quân Mộ Khuynh quen biết, nhưng mà ba chữ Quân Mộ Khuynh, ở trong gia tộc, người nào biết, cũng là bởi vì nàng người, để Quân Ly, võ sĩ thiên tài, mang theo người nhà rời chủ nhà đến Phù Thủy trấn.

      "Nước đổ khó hốt, coi như tại Quân Tế quỳ gối trước mặt ta, ta cũng trở lại Quân gia!" Về Quân gia, thể nào, coi như ngày hôm nay chết ở chỗ này, nàng cũng tuyệt cúi đầu!

      Phong Diễm ở bên lẳng lặng nghe, thấy Quân Mộ Khuynh vẫn cuồng ngạo, đem người của ngũ đại gia tộc để ở trong mắt, đúng là có chút ước ao.
      "Ngươi dám sỉ nhục phụ thân ta, muốn chết!" Hai hành tinh ở dưới chân Quân Phi lên, tử bạch đan xen Ngân kiếm, xung quanh ra hai viên ngũ giác tinh màu đỏ.

      Người chạy tới đều dùng áng mắt kinh ngạc mà nhìn Quân Mộ Khuynh, phải nàng có đấu kỹ, phải võ sĩ? Tại sao có thể có tốc độ nhanh như vậy! Lẽ nào nàng cố ý giấu thực lực?


      Đối mặt ánh mắt kinh ngạc của mọi người, để trong lòng Quân Phi nổi lên bất an sâu sắc, ngược lại nghĩ đến, Quân Mộ Khuynh liền đấu khí cùng nguyên tố cũng đều có, có gì mà sợ chứ, quát to tiếng, "Liệt Diễm hỏa tiên!" Mấy chục cây hỏa tiên từ phía sau Quân Phi bay ra, thẳng đến Quân Mộ Khuynh.

      Hỏa tiên bay vụt, tất cả mọi người đều mặt xem kịch vui dáng dấp nhìn Quân Mộ Khuynh, nàng có tốc độ tuyệt vời thế nào, có đấu kỹ, cái gì cũng đều là vô nghĩa!

      "Phá!" Thanh lạnh như băng vang lên.

      Lực lượng tinh thần mạnh mẽ trước mặt kéo tới, Quân Phi sắc mặt tái nhợt, cái cổ cứng đờ nhìn về phía Quân Mộ Khuynh.

      Quân Mộ Khuynh dễ dàng liền đem đấu kỹ của phá! Hơn nữa trấn định đứng ở nơi đó, có nửa điểm khỏe, vậy tinh thần lực của nàng đến cùng có bao nhiêu nghịch thiên?

      chỉ là Quân Phi, tất cả mọi người đều là trận ồn ào, Quân Mộ Khuynh nàng trực tiếp đem đấu kỹ của cấp hai đại kỹ sư phá, phải biết coi như là kỹ linh sư cũng dám dễ dàng dùng lực lượng tinh thần, xung kích đấu kỹ đại kỹ sư ngưng tụ a!

      mặt tất cả mọi người là mảnh kinh ngạc, kinh hãi, đều suy đoán Quân Mộ Khuynh đến cấp bậc gì.

      Sắc mặt Lôi Tố từ sau khi Quân Mộ Khuynh phá Quân Phi đấu kỹ liền đặc sắc ngớt, các loại màu sắc ở mặt luân phiên, "Thổ Báo, nuốt nàng cho ta!" Lôi Tố hô to tiếng, bốn hành tinh đấu kỹ trận ở dưới chân xoay tròn, ba viên ngũ giác tinh, lập loè ra ánh sáng màu nâu.

      Thổ Báo màu nâu gầm tiếng, con mắt màu tím phẫn nộ nhìn Quân Mộ Khuynh, nó mở cái miệng rộng ra hướng người Quân Mộ Khuynh mà nhào tới.

      Quân Mộ Khuynh đối mặt Thổ Báo sồ vào mặt mình, sắc mặt khẽ thay đổi, "Hỏa thuẫn." Nàng mau mau ngưng tụ ra khiên phòng ngự cứng rắng nhất.

      Hỏa thuẫn che ở trước người Quân Mộ Khuynh, Thổ Báo nhào tới trước mặt, "Ầm" tiếng, hai vật chạm vào nhau, hỏa thuẫn bị Thổ Báo xông vào cái liền nát tan, Quân Mộ Khuynh lắc mình đến chỗ khác từ lâu, ở phương diện tốc độ nàng là nhanh hơn bọn họ, thế nhưng đại kỹ sư, ở trước mặt kỹ tôn sư, liền phòng ngự đều là đỡ nổi đòn.

      "Muốn chạy trốn, Thổ Báo, ăn nàng!" Lôi Tố giết đỏ hai mắt, đại kỹ sư, cấp mười đại kỹ sư, người Quân gia, thể bỏ qua!

      Quân Mộ Khuynh mau mau né ra, Thổ Báo cũng dùng tốc độ nhanh chóng ở phía sau truy đuổi, đuổi chạy, màn trình diễn ở trước mặt mọi người, ai cũng có ra tay, bọn họ cũng há hốc mồm , vừa nãy đấu kỹ trận, đó là... Cấp mười đại kỹ sư, Quân Mộ Khuynh là cấp mười đại kỹ sư!

      "Mười tuổi cấp mười đại kỹ sư, quá nghiệt !"

      "Quân gia có phải là não tàn a! Này ràng chính là thiên tài, cái gì là ngớ ngẩn rác rưởi!"

      Từng trận thanh chửi bới từ trong miệng năm gia tộc lớn phun ra, đều cảm thấy người Quân gia là điên rồi, cũng ràng Mạc Tương Thủ tại sao muốn thu nàng làm đồ đệ.

      Quân Mộ Khuynh bị Thổ Báo đuổi theo sát, khỏi lên tiếng chửi bới, trán lít nha lít nhít mồ hôi hột, liền khí lực phản kháng đều có, nàng rốt cuộc biết đại kỹ sư cùng kỹ tôn sư khác biệt, ngày hôm qua Thôn Sát cũng có dùng đến thực lực chân chính.

      "Thổ Báo, tăng nhanh tốc độ, nhai nát nàng cho ta!" Lôi Tố nắm chặt hai tay, lần thứ hai hạ lệnh.

      "Đáng ghét!" Quân Mộ Khuynh nhìn Thổ Báo càng ngày càng gần, thấp giọng chửi bới.

      Quân Mộ Khuynh trận chạy trốn, làm kinh sợ ít người, có thể ở trước ngưng huyễn thú trốn lâu như vậy, còn có thể mặt đỏ thở gấp, chẳng lẽ nàng là kỹ linh sư!

      Chương 25: Tức giận đến thổ huyết mà ngất

      Edit: TrangNhung


      Sắc mặt Lôi Tố càng ngày càng kém, mồ hôi trán cũng càng ngày càng nhiều, cật lực chống đỡ, chống đỡ đến khắc lúc mà Quân Mộ Khuynh chống đỡ nổi, có điều vào lúc Lôi Tố quyết định cùng Quân Mộ Khuynh so lực lượng tinh thần, cũng thua, cũng chỉ có mới dám cùng tên cầm thú này so lực lượng tinh thần, phải biết, tinh thần lực của nàng là vô tận, vô tận là khái niệm gì?


      Trong lòng lúc này càng nhiều chính là run rẩy, đứa mười tuổi, ở trước mặt ngưng hóa ma thú trốn lâu như vậy, tinh thần lực của nàng biến thái như vậy sao?


      "Trời ơi! Tinh thần lực của nàng cũng quá nghiệt ! Lâu như vậy rồi, vẫn mặt đỏ thở gấp!"


      "Chẳng lẽ nàng là kỹ linh sư !"


      Người của ngũ đại gia tộc rốt cục nhịn được thán phục , cũng ai dám tin tưởng, đại kỹ sư có lực lượng tinh thần mạnh mẽ như vậy.


      Quân Phi thấy cảnh này, ngây ngốc sững sờ ở tại chỗ, kỹ linh sư, mười tuổi, kỹ linh sư!


      " đúng, vừa nãy đấu kỹ trận của nàng ràng là hai hàng mười viên tinh, thể là kỹ linh sư."


      phải kỹ linh sư!


      Mặc kệ là kỹ linh sư, hay là lực lượng tinh thần nghịch thiên, bọn họ cũng muốn tin tưởng mình vừa chứng kiến, phóng tầm mắt Thương Khung đại lục, ai có thể ở trước mặt huyễn thú kỹ tôn sư ngưng tụ chạy trốn lâu như vậy, kỹ tôn sư muốn đối phó nàng cũng dễ dàng, chớ chi là người khác.


      "Bổn nương chơi!" lửa giận màu đỏ ở trong mắt Quân Mộ Khuynh đốt cháy, nàng đột nhiên dừng bước, "Đầy trời hỏa thuẫn! Quả cầu lửa thiên hàng!" Dưới chân hoa văn né qua, hỏa thuẫn cấp tốc che ở trước mặt nàng, quả cầu lửa giống như vũ bão, nhanh chóng bay ra.


      "Đệt! Đồng thời ngưng hóa!" Ninh Lãng cũng nhịn được nữa , để ý hình tượng chửi bới lên, phải biết, đây là tình kỹ linh sư cấp mười hai đỉnh cao mới có thể làm được a!


      Hơn nữa nàng chạy lâu như vậy, lực lượng tinh thần làm sao còn đầy đủ ngưng tụ đấu kỹ!


      "Đồng thời ngưng hóa!" Phong Diễm lẩm bẩm , trong lòng lần thứ hai chịu đến mãnh liệt đả kích, đồng thời ngưng hóa, lẽ nào tinh thần lực của nàng dùng mãi hết sao? Trong lòng cũng càng thêm xác định , nàng chính là "", Xích Quân!


      Lôi Tố triệt để há hốc mồm , hơi há mồm, toàn thân liên tục run rẩy, đột nhiên, biến sắc mặt, máu tươi từ trong miệng phun ra, thẳng tắp ngã xuống.


      "Trưởng lão!" Người nhà họ Lôi từ bên trong ngạc nhiên phản ứng lại, nhìn thấy Lôi Tố chỉ là tức giận ngất , thoáng thở phào nhõm.


      Lôi Tố ngã xuống, huyễn thú ngưng tụ ra cũng lập tức biến mất, Quân Mộ Khuynh xoa xoa mồ hôi hột trán, thầm kinh ngạc, đại kỹ sư ở trước mặt kỹ tôn sư, liền khí lực chống đối đều có, nếu là nàng có đủ lực lượng tinh thần, sớm bị Thổ Báo nuốt.


      "Chà chà... Sớm biết dễ dàng tức chết như thế, ta liền cần chạy khổ cực như vậy." Quân Mộ Khuynh nhìn chút Lôi Tố bị ngất, khoanh hai tay trước ngực, bất đắc dĩ nhún nhún vai, kỳ thực trong lòng cũng vui mừng Lôi Tố lực lượng tinh thần đủ, thêm vào vừa nãy đâm kích như vậy, ngất , mà chống đỡ lâu thêm chút, người ngã xuống chính là mình .

      Tất cả mọi người sau khi nghe được Quân Mộ Khuynh , suýt chút nữa nhảy lên dùng đấu kỹ trực tiếp đánh nàng.


      Cấp mười đại kỹ sư, còn đồng thời ngưng hóa, nàng mới mười tuổi a, nửa tháng trước đây, bọn họ vẫn nghe Quân Mộ Khuynh bị ném vào bầy sói, nửa tháng sau, nàng liền lên cấp cấp mười đại kỹ sư, lực lượng tinh thần càng là nghịch thiên.


      Tất cả mọi người mỗi người đấm đất chửi bới, suýt chút nữa có cùng Lôi Tố thổ huyết té xỉu.


      Quân Mộ Khuynh vô tội nhún nhún vai, nhìn sắc trời chút xoay người rời , tại rất muộn , nàng còn phải về nhà, đại ca khẳng định rất lo lắng .


      "Đứng lại!" Quân Tế bóng người nhanh chóng từ đằng xa tới, chắn ở trước mặt Quân Mộ Khuynh.


      Lại đến!


      Quân Mộ Khuynh sắc mặt lạnh lẽo, ngoài cười nhưng trong cười : "Lẽ nào năm gia tộc lớn muốn đối với ta hài tử mười tuổi luân chiến(thay phiên nhau đánh) sao?" Lôi Tố nàng chống đỡ được , huống chi là cấp mười kỹ tôn sư Quân Tế.


      Đồng thời đối mặt hai cái kỹ tôn sư, trong lòng Quân Mộ Khuynh cũng càng ngày càng khát vọng trở thành kỹ tôn sư, kỹ tôn sư chỉ có nắm giữ càng nhiều đấu kỹ ngưng tụ, còn có thể phi hành ở trời, vừa thực dụng lại phong cách.


      Sắc mặt Quân Tế tối sầm lại, lần thứ nhất cảm thấy, ở trước mặt Quân Mộ Khuynh trong lòng phải chuẩn bị sẵn sàng, bằng giống như Lôi Tố, bị tức đến thổ huyết, cuối cùng còn hôn mê bất tỉnh.


      "Lẽ nào Lôi Phong Ninh Bạch tứ gia muốn xem Quân gia xử lý 'chuyện nhà' sao?" Quân Tế trầm giọng , muốn để cho người khác biết chuyện của Quân gia.


      Bốn người của đại gia tộc, ngươi nhìn ta chút, ta nhìn ngươi chút, đều dồn dập rời bọn họ muốn biết xảy ra chuyện gì, nhưng chuyện của Quân gia bọn họ quản được, cũng có khả năng quản.


      “Lão già, chúng ta có gì để nhiều, nếu như ngươi muốn động thủ, tiếp tới cùng!" Quân Mộ Khuynh cuồng ngạo mà nhìn Quân Tế, làm cho nàng trở lại Quân gia, đó là chuyện tuyệt thể nào, rác rưởi liền xua đuổi, thiên tài liền để nàng trở lại chủ nhà, Quân gia đem cả nhà bọn họ xem là cái gì?


      "Ta khuyên ngươi vẫn là suy nghĩ kỹ!" toàn thân Quân Tế đều toả ra lửa giận, khoan dung hậu bối, lại nhiều lần ở trước mặt hồ đồ, cũng là bởi vì thể mang về ngũ sắc Linh Lung quả, muốn làm chút chuyện khỏi bị xử phạt, nàng Quân Mộ Khuynh còn biết tốt xấu!

      Quân Mộ Khuynh nhìn chút, còn lại sáu, bảy cái người Quân gia, để ý lắc đầu cái, " cần nghĩ , ta trở lại!" Nàng từng chữ từng chữ, phi thường sáng tỏ cho Quân Tế, đời này cũng đừng nghĩ chuyện .


      " như vậy, vậy ngươi liền chịu chết !" Mạnh mẽ khí lưu đột nhiên phun ra, hoa văn tử bạch đan xen ở dưới chân Quân Tế kinh , ngũ giác tinh màu lam đậm nhanh chóng xoay tròn, dường như muốn phá trận mà ra vậy.


      "Sức mạnh cấp mười kỹ tôn sư!" Quân Mộ Khuynh nhúc nhích, cũng có ngưng tụ đấu kỹ, chỉ là lẳng lặng mà nhìn Quân Tế.


      Quân Mộ Khuynh lúc này nghĩ tới phải gì khác, là nghĩ nên làm sao để trốn, nàng lại phải người ngu, đối mặt cấp ba kỹ tôn sư, nàng đều chỉ có phần trốn , huống chi là cấp mười, vậy là ngay cả phần chạy trốn đều có .


      "Hỏa trận!" Hỏa diễm mạnh mẽ từ phía sau Quân Tế tuôn ra, theo mệnh lệnh của , thẳng đến Quân Mộ Khuynh.


      Dậy sóng ở phía xa nhanh chóng bay tới, Quân Mộ Khuynh lùi về sau hai bước, đối mặt mạnh mẽ hỏa lưu, hai tay phảng phất như bị ràng buộc, hỏa diễm nhanh chóng kéo tới, chỉ cảm thấy thân nóng rực, xung quanh bị ngọn lửa bao phủ, tiên y phục màu đỏ bị hỏa diễm bao vây, thiêu thành tro tàn.


      Trong Liệt Diễm đốt cháy, Quân Mộ Khuynh chỉ cảm thấy thân thể từng tấc từng tấc bị ngọn lửa nuốt chửng, cả người giống như đều muốn ngất, nàng lại có thể ràng cảm giác được cái cảm giác đau đớn đến nghẹt thở.


      Tiếng cười của Quân Tế ngông cuồng ở ngoài hỏa trận vang lên, còn có đắc ý kêu gào, nàng ngu xuẩn.


      Đột nhiên Quân Mộ Khuynh trước ngực nhảy ra hào quang màu đỏ, cảm giác được trước ngực nóng rực, Quân Mộ Khuynh miễn cưỡng mở mắt ra, đó là, ngọc bội(có ai còn nhớ ngọc bội cha QMK đưa cho nàng trước lúc biến mất ), mà lúc này ngọc bội càng ngày càng sáng, cũng càng ngày càng nóng, so với hỏa diễm của Quân Tế còn nóng hơn trăm lần, ngàn lần, kỳ quái chính là, nàng cũng có cảm giác đến chút nào đau đớn.


      Bóng người mơ hồ, phảng phất là từ đằng xa tới, từ bắt đầu là điểm , dần dần biến thành điểm đen, mí mắt Quân Mộ Khuynh cũng càng ngày càng trầm trọng, nàng muốn nhìn ràng cái kia đến tột cùng là cái gì, cuối cùng vẫn là hôn mê .


      Ngón tay truyền đến đau đớn kịch liệt, mơ hồ bên trong nàng nghe được thanh non nớt, "Lấy máu ta lập lời thề, kết đế bản mệnh khế ước."


      Trong phút chốc, Quân Mộ Khuynh chỉ cảm thấy toàn thân trận bỏng rát, giống như ngay cả linh hồn đều đồng thời bị thiêu đốt vậy, đan điền cùng nguyên tố gian đều cháy lên tầng đỏ đậm ánh sáng, như đoàn lửa cháy hừng hực.
      Last edited: 27/10/15

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 26: Cũng gặp lại

      Edit: TrangNhung


      Mông lung , Quân Mộ Khuynh phát mình ở trong biển lửa, kỳ quái chính là, nàng đối mặt cái biển lửa này, cũng có cảm giác nóng rực, trái lại cực kỳ thư thích, giống như biển lửa này cũng là phần thân thể mình vậy.

      Thuần trĩ thanh từ đằng xa truyền đến, Quân Mộ Khuynh nhìn tới nơi thanh truyền đến, liền nhìn thấy đứa trẻ kiều tiểu( bé xinh đẹp yếu ớt), thân thể lõa lồ chậm rãi tới, tóc ngắn màu trắng bạc rối tung vai, hai mắt màu bạc để ngập trời lửa đỏ bất giác hạ thấp nhiệt độ, đầu "", còn có đôi tai màu đỏ rực.

      Quân Mộ Khuynh nhíu nhíu mày, hai mắt đỏ đậm nhìn chằm chằm đứa trẻ, "Ngươi là Ma Thú?" đôi tai hoả hồng đáng , Quân Mộ Khuynh liếc mắt nhìn ra đến đứa này cũng phải là loài người.

      "Quá yếu ." Đứa hề trả lời vấn đề của Quân Mộ Khuynh, trái lại cau mày nhìn nàng, mặt non nớt lại có thành thục của người trưởng thành, người vang vọng khí phách vương giả.

      "Ta tên Huyết Yểm, là bản mệnh Ma Thú của ngươi, kỳ quái, nên là như vậy." Huyết Yểm bá đạo ngăn cản Quân Mộ Khuynh mở miệng lần nữa, tự mình giới thiệu, nhưng câu phía sau, đúng là để người trước mặt nó nổi lên mấy phần hiếu kỳ.

      "Vậy ngươi cảm thấy nên như thế nào? Ta xác thực rất yếu, có vấn đề gì?" Quân Mộ Khuynh bĩu môi, cái gia hỏa ngạo mạn, Quân Mộ Khuynh rốt cuộc biết cái gì gọi là ngông cuồng , tại nó mới là "Trẻ con", liền ngông cuồng tự đại như vậy, lớn rồi, phải là đem tất cả mọi người đều để ở trong mắt sao.

      "Ta chỉ là muốn cho ngươi, ngươi chỉ là đánh thức ta, có đem phong ấn của ta giải trừ, tại ta còn đủ sức mạnh phá tan phong ấn, khoảng thời gian này ngươi phải dựa vào chính mình." Huyết Yểm ngay cả khi bàn giao tình, giọng điệu cũng chưa từng có biến đổi qua.

      Quân Mộ Khuynh nhún nhún vai, chuyện này cần nó , chính mình cũng biết.

      "Ngọc bội của nhươi chính là nạp giới tốt nhất, thay vì tốn tâm tư để có được nạp giới, bằng đem sức mạnh của mình tăng cao, lần này là lực lượng của linh hồn ngươi mở ngọc bội ra, đem ta làm cho tỉnh lại, thế nên nguyên tố hỏa kia mới thương tổn được ngươi, có điều, phải mỗi lần đều gặp may mắn như thế.

      " xong, đầu bạc óng của Huyết Yểm run lên, xoay người quay lại địa phương vừa ra.

      "Ngọc bội?" Quân Mộ Khuynh cúi đầu, nhìn thấy Xích Huyết Bảo Ngọc từ trong cổ rơi ra, nàng lấy ngọc bội xuống, nhàng xoa xoa, bên tai lại truyền ra thanh tự kiêu.

      "Đem giọt máu vào, là ngươi có thể nhìn thấy bên trong." giống dĩ vãng, lần này trong thanh Huyết Yểm lộ ra mấy phần uể oải.

      Quân Mộ Khuynh đưa tay giơ lên, chùm sáng lóe lên, máu tươi từ ngón tay xuống, rơi xuống mặt của ngọc bội, đột nhiên ngọc bội tỏa hồng quang bắn ra bốn phía, ánh sáng đỏ tươi che lại hết thảy ánh sáng của hỏa diễm trong biển lửa, nàng nhắm hai mắt lại, đem tinh thần lực lọt vào trong ánh sáng đỏ đậm, phát gian bên trong dĩ nhiên nhìn thấy phần cuối, trung ương gian có áng lửa, nàng cư nhiên thể thăm dò bên trong là món đồ gì.

      Quân Mộ Khuynh cúi đầu nhìn mình, thân thể trần truồng,lực lượng tinh thần lần thứ hai thăm dò vào điếu rơi, rốt cục ở cái góc đáng chú ý, tìm tới cái "Quần áo" có thể mặc , kỳ thực chính là khối vỏ cây có thể ngăn cản thân thể.

      "Quá yếu ..." Lười biếng thanh nhàng truyền đến, rất nhanh biển lửa lại lần thứ hai rơi vào yên tĩnh an lành.

      Quân Mộ Khuynh đột nhiên kéo lực lượng tinh thần về, hai mắt, trong lòng kiên định hơn phải nhanh lên chút trở nên mạnh mẽ, dù như thế nào nàng cũng thể bị con Ma Thú cấp ấu thú coi thường , đem Bảo Ngọc đeo lại cổ, nhét vào bên trong áo, có phát bên trong Bảo Ngọc lưu động chùm sáng, giống như máu tươi chậm rãi kéo dài.

      Đau đớn nghẹt thở kéo về tâm tình vui sướng của Quân Mộ Khuynh, sắc mặt cứng đờ, kiều tiểu thân thể chậm rãi ngã xuống, biển lửa trong nháy mắt đem nàng nuốt chửng.

      "Quân Quân, Quân Quân..." Oan ức tiếng kêu để cho khuôn mặt người ngủ mê man hơi nhíu chút, nàng chậm rãi mở mắt ra, liền nhìn thấy gương mặt so với nữ nhân còn mị hơn.

      Quân Mộ Khuynh sửng sốt chút, đột nhiên ngồi dậy, phòng như phòng sói nhìn "Nhân " đối diện .

      "Quân Quân, ngươi đừng sợ mà, ngươi nhớ nhân gia sao? Nhân gia nhưng là chút liền nhận ra ngươi, đúng rồi, ngươi còn biết tên của ta, nhân gia gọi Hoa Thiên Nhiêu." Hoa Thiên Nhiêu xong, "E thẹn" nở nụ cười, dùng ống tay áo màu đỏ ngăn trở nửa bên gò má.

      Quân Mộ Khuynh mau mau lùi về sau bước, nàng làm sao có khả năng nhớ là ai, phải là "Nhân " Hỏa Dung thành sao?

      "Tại sao ta lại ở chỗ này?" Quân Mộ Khuynh hồi tưởng lại chuyện vừa rồi, mở miệng hỏi.

      Hoa Thiên Nhiêu oan ức bĩu môi, ai oán :

      "Còn sao, nhân gia nhìn thấy người của bốn đại gia tộc vội vã rời , còn tưởng rằng chuyện gì xảy ra, vội vã tới nghĩ tới liền nhìn thấy Quân Quân nằm đất, người Quân gia bị đốt thành thi thể đây." , Hoa Thiên Nhiêu "sợ hãi" hướng về phía Quân Mộ Khuynh nhích lại gần.

      Nàng là ngớ ngẩn? đời còn có thể có ngớ ngẩn.

      Quân Mộ Khuynh đương nhiên là để cho Hoa Thiên Nhiêu tiếp cận mình, nàng cùng "nhân " chuyện đều cảm thấy nổi da gà, đừng để đụng tới , nếu vậy nàng tuyệt đối lập tức ngưng hóa Thủy Hệ kỹ năng, cọ rửa hồi.

      Người Quân gia bị đốt thành thi thể? Quân Mộ Khuynh trong đầu sượt qua ... lõa thể, sáng tỏ gật gù.

      "Lẽ nào chuyện này... Là Quân Quân làm ?" Hoa Thiên Nhiêu tò mò nhìn về phía Quân Mộ Khuynh, trong mắt lập loè thu ba(sóng nước) câu nhiếp tâm hồn người.Quân Mộ Khuynh quét cánh tay cái, lắc người cái ra khỏi nhuyễn kiệu, "Quả nhiên là nhân , có bộ dung mạo của nữ nhân mị cũng là thôi, còn thêm vẻ mặt quyến rũ." Mộ Khuynh thầm trong lòng, nghĩ khỏi rùng mình cái.

      Thi thể nám đen nằm ở ngay trước mặt nàng, Quân Mộ Khuynh nhíu nhíu mày, thế này sao lại là thi thể, sớm bị Huyết Yểm đốt thành tro bụi.

      "Quân Quân, nhân gia sợ hãi." Hoa Thiên Nhiêu giống như là con rượu tới phía sau Quân Mộ Khuynh, hai mắt nhìn bóng người đỏ đậm, mặt nhưng lại chút hoảng hốt.

      Quân Mộ Khuynh vô lực ném qua cái liếc mắt, sợ sệt? Quỷ đều tin, "Ta về trước , cũng gặp lại." xong Quân Mộ Khuynh lắc mình nhanh chóng rời , nàng cũng muốn tiếp tục cùng cái tên "Nhân " này ở chung chỗ.

      Hoa Thiên Nhiêu cũng có theo sau, nhếch miệng lên nụ cười quyến rũ, con mắt vẫn đặt ở người nàng, đến khi bóng lưng biến mất cũng thu hồi ánh mắt.

      Lôi Tố nộ tức tối trở lại Lôi phủ, liền thấy Lôi Sương kinh kinh hoảng hoảng từ đối diện tới, người còn toả ra luồng ưu thương.

      "Xảy ra chuyện gì ?" Lôi Tố trầm mặt hỏi, chuyện đêm nay nhiều lắm rồi , Lôi Sương lại xảy ra chuyện gì?

      "Trưởng lão, vừa nãy ta Từ Đường, phát bài vị Tốn nhi, Tụng nhi bị gãy vỡ!" Lôi Sương nghiến răng nghiến lợi , hai đứa con trai của đều chết rồi, ai hại chết cũng biết!

      Sau khi Lôi Tố nghe xong, lửa giận cháy hừng hực suýt chút nữa để lần thứ hai choáng váng, bài vị là dùng loại phương pháp đặc thù thăm dò người nhà có bình an hay , nếu bài vị bị gãy vỡ, liền người này chết .

      "Đến cùng là ai giết dòng dõi Lôi gia ta!" Lôi Tố mở hai tay ra, tức giận ngửa mặt lên trời gào thét.

      Chương 27: Bài vị gãy vỡ

      Edit: TrangNhung


      Quân Mặc quặm mặt lại, cúi đầu, cũng ai biết đến tột cùng suy nghĩ gì, Quân Mộ Khuynh đứng ở trước mặt , cẩn thận từng li từng tí nhìn .

      "Ca ca, Khuynh Nhi phải sao rồi sao? Hơn nữa người của ngũ đại gia tộc cũng làm khó dễ Khuynh Nhi." Quân Mộ Khuynh đứng đến mức chân đều chua , linh cơ hơi động tới trước mặt Quân Mặc, làm nũng lung lay cánh tay Quân Mặc.

      Quân Mặc mặt hề cảm xúc ngẩng đầu lên, đứng dậy đến phương hướng Từ Đường, Quân Mộ Khuynh trong lòng cả kinh, lập tức theo.

      Quân Mộ Khuynh theo Quân Mặc tới Từ Đường, nhìn thấy mặt Từ Đường có bốn cái bài vị, đều hoàn hảo chút tổn hại đứng ở đó, nàng hơi sững sờ, hiểu tại sao.

      "Khuynh Nhi, nếu như ngươi có chuyện gì xảy ra, phụ thân trở về , ta nên làm sao hướng về bàn giao." Quân Mặc vô lực thở dài, nhìn bài vị thuộc về Quân Ly, chỉ có thời điểm nhìn thấy bài vị, mới có thể tin tưởng phụ thân có chuyện gì.

      Quân Mộ Khuynh cúi đầu, nàng biết đại ca lại an ủi nàng , nhưng mà cho dù là phụ thân chết rồi, tới Địa Ngục, hoặc là tới địa phương nào khác, nàng cũng nhất định đem phụ thân mang về!

      "Đại ca có lừa ngươi, ngươi biết những bài vị này là dùng để làm cái gì sao? Mỗi gia tộc đều Từ Đường, bên trong Từ Đường vì mỗi người trong nhà mà đặt cái bài vị, khi có ai chết , bài vị gãy vỡ, bài vị phụ thân gãy vỡ, liền , có chuyện gì, chỉ là tới nơi nào đó." Quân Mặc vốn muốn cho Quân Mộ Khuynh những chuyện này, biết khi nàng biết, liều lĩnh tìm phụ thân.

      Quân Mộ Khuynh bỗng nhiên ngẩng đầu, hai mắt ngơ ngác mà nhìn bài vị Quân Ly, bài vị phụ thân có chuyện gì, vậy , phụ thân chết!

      "Đại ca, vậy Lôi gia có phải là cũng có loại bài vị này !" Quân Mộ Khuynh đột nhiên nhớ tới Lôi Nhan Lôi Tốn Lôi Tụng chết , bài vị ở Lôi gia Từ Đường nhất định gãy vỡ, vậy Lôi gia đoán được người giết chết bọn họ.

      Quân Mặc hiểu Quân Mộ Khuynh vì sao lại nhấc lên Lôi gia, có điều vẫn là đúng thực chất gật gù.

      "Vậy Lôi gia làm sao đến tại cũng biết Lôi Tụng Lôi Tốn chết rồi?" Lôi gia vẫn bình tĩnh, giống như cũng biết Lôi Tụng Lôi Tốn chết rồi.

      "Từ Đường phải mỗi ngày đều tiến vào, mọi người đều có việc của chính mình, trừ phi là có thời gian mới tiến vào Từ Đường nhìn bài vị trong nhà." Quân Mặc lúc này sắc mặt cũng khá hơn chút nào, Lôi gia bài vị nhất định gãy vỡ .

      "Hi vọng Lôi gia đoán được bọn họ là ta giết quá sớm như thế." Quân Mộ Khuynh cũng có mấy phần lo lắng , đổi là trước đây nàng chỉ có mình, giết ai nàng đều lo lắng, càng nhíu mày chút, tại giống , nàng có người nhà , nàng thể vì mình làm liên lụy người nhà.

      Quân Mặc nhìn thấy lo lắng mặt Quân Mộ Khuynh, hết thảy trách cứ đều hóa thành tiếng thở dài, "Khuynh Nhi, lần sau đừng ở để cho mình rơi vào nguy hiểm !"Quân Mộ Khuynh hơi sững sờ, tâm tình lo lắng trong nháy mắt tiêu tan, nụ cười mặt tỏa ra, "Đại ca, ngươi yên tâm , ta nhất định sao, chỉ là... Ta… tối hôm qua ta đem phụ tử Quân Tế thiêu chết." Nụ cười của Quân Mộ Khuynh cứng đờ, cúi đầu, chờ đợi quở trách.

      Quân Mặc khẽ nhếch miệng, dám tin tưởng mà nhìn Quân Mộ Khuynh, nàng đem Quân Tế thiêu...thiêu chết !

      "Oa! Chủ nhân, ngươi là lợi hại, cái tên kỹ tôn sư kia ngươi là làm sao thiêu chết ? Tại sao gọi ta cùng?" Thủy Nhận từ trần nhà nhảy xuống, nó xin thề, nó vẫn đều ở nơi này, chỉ là hai người bọn cố chuyện, đều có phát nó mà thôi.

      Quân Mộ Khuynh lông mày khẽ hất cái, mắt liếc Thủy Nhận chút, nó có phải là hiềm đại ca còn chưa đủ tức giận? Cố ý đến thêm mắm dặm muối?

      Thủy Nhận mau mau nhảy ra, chạy trốn ra ngoài cửa,"Chủ nhân, cứ coi như ta gì."

      Quân Mộ Khuynh lo âu chờ đợi Quân Mặc xử lý, đỉnh đầu nhưng lại chậm chạp có phát sinh nửa điểm thanh, trong lòng nàng cũng càng ngày càng lo lắng, chỉ sợ đại ca trong cơn tức giận liền tiếp tục để ý đến nàng .

      Quân Mặc hề có tiếng động giơ tay lên, vuốt tóc Quân Mộ Khuynh, cưng chiều mà rằng: "Đốt đốt , ngược lại chúng ta cũng thoát ly Quân gia." Khuynh Nhi là em của , có chuyện gì còn có cái làm đại ca này ở đây.

      A! Quân Mộ Khuynh kinh ngạc ngẩng đầu lên, hiểu nhìn Quân Mặc, đại ca phải nên mắng hồi rằng nàng lỗ mãng sao?

      "Muội muội ngốc, ca ca mãi mãi cũng đứng về phía ngươi, coi như ngươi đem trời chọc thủng, ca ca cũng che chở trước mặt ngươi." Quân Mặc sủng nịch nhìn Quân Mộ Khuynh, đây là bảo bối của người nhà bọn , làm sao có khả năng nhẫn tâm chỉ trích nàng, huống hồ nàng làm tất cả, tất cả phải đều là việc bọn họ muốn làm nhưng lại dám làm sao?

      "Đại ca tốt!" Quân Mộ Khuynh hơi cay cay mắt, ôm Quân Mặc, trong con ngươi màu đỏ lập loè chất lỏng óng ánh(nước mắt đó mấy má).

      Quân Mặc ôm Quân Mộ Khuynh, nụ cười nịch sủng mặt càng sâu , nhớ tới lúc rời Quân Tâm đưa cho thiếp báo danh, "Khuynh Nhi, Nhị ca ngươi biết dùng biện pháp gì, giúp ngươi tìm tới báo danh thiếp của Nam Ngưng học viện." vậy phải biện pháp gì tốt , tên kia chính là rất sĩ diện.

      Báo danh thiếp? Nam Ngưng học viện? Quân Mộ Khuynh đầu đầy dấu chấm hỏi lùi về sau bước, nhìn Quân Mặc.

      Quân Mặc từ trong lòng lấy ra tờ thiếp mời màu đỏ, giao cho Quân Mộ Khuynh, "Nam Ngưng học viện là học viện đấu kỹ tốt nhất Lạc Hàn thành , Quân Tâm là để cho ngươi cẩn thận học tập đấu kỹ." Bọn họ sau khi rời , cái đại ca này, tự nhiên cũng thể lạc hậu.

      "Nhưng là..."

      "Nha đầu ngốc, đại ca có chuyện gì, ngươi là song hệ đại kỹ sư, đại ca tự nhiên cũng kém." Quân Mặc biết Quân Mộ Khuynh lo lắng cái gì, vì cho nàng khổ sở, cũng vẫn có tiết lộ cấp bậc của chính mình.

      Quân Mộ Khuynh lập tức có sức lực, hai con mắt lấp loé tia sáng, nàng cũng biết ca ca là cái hệ gì, là đấu kỹ sư hay là triệu hồi sư, hoặc là võ sĩ.

      "Ầy." Quân Mặc chỉ chỉ dưới chân, Ngân kiếm xung quanh ba hành tinh chuyển động ở dưới chân , còn có năm viên màu lam đậm ngũ giác tinh, đều đều sắp xếp.

      Màu trắng! Màu trắng ba hành tinh, quang hệ!

      "Quang hệ cấp năm kỹ linh sư!" Quân Mộ Khuynh thở dài , Phong Diễm hai mươi tuổi vào kỹ linh sư, chính là gia tộc thiên tài, vậy ca ca của nàng mười tám tuổi là cấp năm kỹ linh sư phải thiên tài trong thiên tài sao!

      "So với Khuynh Nhi, ca ca tính là gì." Quân Mặc nhớ tới đấu kỹ trận ngày đó của Quân Mộ Khuynh, liền mặt kiêu ngạo, so với chính là cấp năm kỹ linh sư còn vui vẻ hơn.

      Ách...Quân Mộ Khuynh sờ sờ mũi, nhìn chút báo danh thiếp trong tay, "Đại ca, còn có tháng mới khai giảng, Khuynh Nhi có thể ở cùng ngươi thêm quãng thời gian." Quân Mộ Khuynh suy nghĩ chút, vẫn cho chuyện nàng gặp phải Mạc Tương Thủ, nàng nghe Thôn Sát , Mạc Tương Thủ là trong Thương Khung tam đại truyền kỳ, đại ca nếu như biết mình từ chối , chỉ sợ trái tim chịu được.
      Last edited: 4/11/15

    4. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 28: Thiên tài Quân gia

      Quân Mộ Khuynh nhìn Thôn Sát cấp tốc chạy tới, vẻ mặt mang theo kinh hoảng, nghi ngờ liếc nhìn Quân Mặc cái.

      Thôn Sát chạy tới trước cửa Từ đường, thở dốc : “Tiểu thư, nghe Quân gia lại phái người đến Phù Thủy trấn.” Mặc dù tiểu thư đêm qua xảy ra chuyện gì, nhưng sáng sớm hôm nay liền truyền ra tin Quân Tế chết, dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng có thể đoán được là ai giết Quân Tế, lúc này Quân gia lại phái người tới, chắc chắn có chuyện gì tốt.

      Mặt Quân Mặc trầm xuống, vẻ mặt lo lắng: “Người tới là ai?”. sốt ruột hỏi.

      “Quân Lạc Phàm.” Sắc mặt Thôn Sát cũng quá tốt, mấy tháng trước, Quân gia tuyên bố với bên ngoài rằng Quân Lạc Phàm là Kỹ linh sư cấp mười đỉnh cào, Kỹ kinh sư cấp mười đỉnh cao đến Phù Thủy trấn làm cái gì?

      Quân Mặc nhíu mày, sắc mặt càng thêm trầm trọng, chú ý tới lực đạo ở tay nặng thêm mấy phần.

      Quân Mộ Khuynh liếc mắt nhìn bàn tay bị nắm đau, tò mò hỏi: “Quân Lạc Phàm?” Rất lợi hại sao? Tại sao ca ca và Thôn Sát nghe thấy tên sắc mặt liền thay đổi? Trong trí nhớ của nàng cũng có người như vậy?

      “Quân Lạc Phàm là đệ nhất thiên tài Quân gia, cũng là đệ nhất thiên tài trong Ngũ đại gia tộc, năm nay mười tám tuổi cũng đạt tới Kỹ linh sư hệ thuỷ cấp mười.” Quân Mặc trầm giọng , bản thân mình cũng sắp mười chín tuổi, nhưng cũng chỉ vừa tới cấp năm.

      Mười tám tuổi, Kỹ linh sư cấp mười đỉnh cao?Đệ nhất thiên tài của Ngũ đại gia tộc, đến Phù Thủy trấn làm cái gì? So với lợi hại của tên thiên tài này, Quân Mộ Khuynh càng thêm hiếu kỳ mục đích lần này của Quân gia.

      “Đại ca, Quân Lạc Phàm là người thế nào?” Quân Mộ Khuynh nghiêng đầu, bộ dáng hiếu kỳ hỏi.

      Quân Mặc lắc đầu, từ khi nghe thấy Quân Lạc Phàm tới Phù Thủy trấn, chân mày chưa từng giãn ra: “Ta cũng chỉ thấy qua lần lúc khảo thí năm bảy tuổi, khi đó cũng là thiên tài trong mắt mọi người, sau ngày đó, chúng ta cũng chuyển đến nơi này, tiếp xúc nhiều, chỉ là mấy tháng trước, trong gia tộc truyền ra tin tức, Quân Lạc Phàm là Kỹ linh sư cấp mười.” Lần tỉ thí tiếp theo của Ngũ đại gia tộc còn chưa bắt đầu, thế nhưng Quân Lạc Phàm mới mười tám tuổi, Kỹ linh sư cấp mười, Ngũ đại gia tộc tự nhiên đặt ở vị thứ nhất, ba năm sau Ngũ đại gia tộc so đấu, tất nhiên cũng là đệ nhất.

      “Ca ca đừng lo lắng, dù sao chúng ta thoát ly Quân gia, người nào của Quân gia tớ, cũng liên quan đến chúng ta.” Quân Mộ Khuynh nở nụ cười, chút bộ dáng của tiểu hài tử mười tuổi nên có.

      Khoé miệng Quân Mặc nhếch lên, nhưng trong lòng lại vô cùng nặng nề, chuyện gì cũng quan tâm, chỉ là sợ Khuynh nhi phải chịu dù chỉ chút thương tổn, nàng mười tuổi là Đại kỹ sư, so với Quân Lạc Phàm càng thêm là thiên tài, nếu như người của Quân gia biết, chỉ sợ…

      Thấy vẻ mặt Quân Mặc vẫn nặng nề, Quân Mộ Khuynh cuồng ngạo ngửa đầu : “Đại ca, Khuynh nhi còn là song hệ Đại kỹ sư đấy, dù cho Quân Lạc Phàm đến nhà của chúng ta, chúng ta cũng sợ.” Quân Lạc Phàm? Nàng trái lại cực kì muốn nhìn chút là thiên tài như thế nào.

      Quân Mặc cười cười, lo lắng trùng trùng : “Đại ca nhất định để muội chịu dù chỉ chút nguy hiểm.” xong, ra ngoài cửa, song hệ đấu kỹ sư, nếu Quân gia biết thân phận của Khuynh nhi, nhất định bỏ qua nàng, cũng tuyệt đối để chuyện như vậy phát sinh.

      Đôi mắt đỏ đậm của Quân Mộ Khuynh nhìn chằm chằm bóng lưng Quân Mặc rời , hàn quang thoáng qua trong mắt, nàng ra khỏi Từ đường, về phía gian phòng của mình.

      Thôn Sát cúi đầu theo sau Quân Mộ Khuynh, tự trách mình vì chuyện tối ngày hôm qua, trở về tìm Thủy Nhận, thế nhưng Thủy Nhận cũng biết tiểu thư ở nơi nào, luôn cảm giác có chút kỳ lạ , LinhPhannhưng lại nên lời là lạ ở chỗ nào, giữa Triệu hồi sư và khế ước thú hẳn là phải có liên hệ mới đúng, nhưng tối hôm qua Thủy Nhận vậy mà lại tìm được tiểu thư.

      “Thôn Sát, truyền tin tức, cả nhà Quân Ly bị Quân Tế ép buộc thoát ly Quân gia, nhớ lúc ra cẩn thận chút.” Quân Mộ Khuynh chắp hai tay sau lưng, nhanh về phía trước, giọng lạnh như băng vang lên bên tai Thôn Sát.

      “A?”

      ra ta vẫn rất tò mò, ta thua, vì sao người rời ?” Quân Mộ Khuynh đột nhiên dừng bước, dùng người nghi người, nghi người dùng người, nhưng nàng vẫn muốn nghe lý do của .

      Thôn Sát lập tức quỳ xuống, kính phục : “Thôn Sát từng tuyên thệ, ai có thể khiến Thôn Sát kính phục, Thôn Sát vĩnh viễn tuỳ tùng, từ lúc tiểu thư giết người của Lôi gia, thua trong tay thuộc hạ, sau đó lớn mật thừa nhận, Thôn Sát cũng quyết định theo tiểu thư, vĩnh viễn phản bội.” tìm mười mấy năm mới tìm được người có thể làm cho mình kính phục, đương nhiên phải tuỳ tùng.

      Quân Mộ Khuynh gật đầu: “ , ta muốn trước truyenjkhi người của Quân gia tới Phù Thủy trấn, tất cả mọi người đều biết chuyện này.” Người của Tứ đại gia tộc nhất định ra chuyện tối ngày hôm qua, lại nghe thấy tin cả nhà Quân Ly thoát ly, vậy càng , Quân gia đệ nhất thiên tài, bọn họ hẳn lại để Quân gia xuất thêm thiên tài nữa.

      “Vâng.” Thôn Sát đứng dậy định rời , đột nhiên nhớ lại chuyện vừa rồi, ấp a ấp úng : “Tiểu thư, có người gọi là Hoa Thiên Nhiêu lê quý đôn phái người đến , mời Xích Quân công tử đến Ngọc Vũ Lâu lát.” xong Thôn Sát cúi đầu, vẻ mặt nghi hoặc rời , nhà họ lúc nào có thêm Xích Quân công tử?

      Hoa Thiên Nhiêu…

      Quân Mộ Khuynh nghĩ đến nhân kia, mặt tràn đầy hắc tuyến, nhân kia tìm nàng làm cái gì?

      “Chủ nhân.” Thủy Nhận Phong Nhận nghĩ thái xong, lẻn đến trước mặt Quân Mộ Khuynh, có chút tự trách.

      Quân Mộ Khuynh cười nhạt: “Tối hôm qua cũng xảy ra chuyện gì, thậm chí có thể trong họa có phúc .” xong, vẻ mặt Quân Mộ Khuynh liền trở nên nặng nề, tối hôm qua thiếu chút nữa nàng bị Quân Tế thiêu cháy, lão gia hoả kia dù chuyện cuồng vọng chút, nhưng cũng sai, phải mỗi lần đều có vận khí tốt như vậy.

      Thủy Nhận Phong Nhận cũng cảm thấy kỳ quái, kém hai tầng cấp, sao chủ nhân có thể thiêu cháy Quân Tế, nhưng cũng dám hỏi Quân Mộ Khuynh nguyên nhân.

      “Sau này các ngươi biết, ta phải ra ngoài chút.” Nhân kia muốn làm gì? Xích Quân? phải tối hôm qua biết thân phận của mình rồi sao, còn tìm “Xích Quân” làm cái gì?

      cần chúng ta theo sao?” Phong Nhận lo lắng nhìn bóng lưng của Quân Mộ Khuynh.

      “Chúng ta vẫn nên nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, như vậy mới có tư cách đứng ở phía sau chủ nhân.” Thủy Nhận liếc mắt nhìn Phong Nhận cái, run lên cái mới rời , Thần thú chính là Thần thú, cao hơn nó cấp bậc, đứng trước mặt nó mình cũng sợ sệt, nó cũng phải nhanh chóng lên cấp thành Thần thú!

    5. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 29: Được lắm Hoa Thiên Nhiêu

      Editor: Linh Phan


      Bóng người màu đỏ đường, Quân Mộ Khuynh nhanh chậm chậm rãi quét mắt nhìn các quán đường, thu lại phần hàn ý người, đấu lạp(cái mũ có màn che xung quanh như trong phim á) đỏ đậm che giấu vẻ mặt tự tiếu phi tiếu(như cười như ) của nàng.

      Quân Mộ Khuynh chậm rãi bước đường cái, chỉ là về phía con đường có Ngọc Vũ Lâu kia, Hoa Thiên Nhiêu phải rất giỏi kìm nén sao? Vậy chờ thôi.

      “Các ngươi nghe gì chưa, đệ nhất thiên tài của Ngũ đại gia tộc tới Phù Thủy trấn đấy, đoán chừng hai ngày nữa đến rồi.”

      “Chuyện này ai mà biết chứ, trưởng lão Quân gia cứ như vậy mà chết, Quân gia chắc chắn bỏ qua.”

      “Các ngươi chắc còn chưa biết, Quân Tế cưỡng ép nhà Quân Ly phải ly khai Quân gia.”

      “…”

      Đối thoại trong quán trà, khiến Quân Mộ Khuynh bước đường khẽ nhếch miệng, Thôn Sát làm việc rất tốt nha, chỉ mới có chút thời gian mà đa số người ở Phù Thủy trấn đều biết chuyện nhà Quân Ly bị cưỡng ép rời khỏi Quân gia, nàng chính là muốn để tất cả mọi người biết chuyện cả nhà bọn họ thoát ly khỏi Quân gia.

      “Xích Quân công tử.” Giọng vội vã cắt đứt mạch suy nghĩ của Quân Mộ Khuynh.

      “Ngươi là ai?” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nhìn mấy người đột nhiên xông tới, hàn ý từ từ tản ra.

      Người tới khiếp sợ lui về sau bước, sững sờ nhìn Quân Mộ Khuynh: “Ngươi… Ta…” Lạnh quá, người nọ rùng mình cái, trực tiếp ngẩn người .

      “Chuyện gì?” Quân Mộ Khuynh kiên nhẫn nhìn mấy người biết từ đâu chui ra này.

      “Là chủ tử nhà ta , nếu ngài tới bỏ lỡ mất trò hay.” Nhìn bọ dạng kinh hoảng của , hoàn toàn là bị Quân Mộ Khuynh dọa.

      “Chủ tử nhà các ngươi?” Quân Mộ Khuynh nhướng mày, cần hỏi cũng biết là ai, hôm nay mời nàng tới, có người thứ hai, chính xác có ai biết “Xích Quân” còn sống, người có mặt ở Linh Lung sơn lúc đó, phải cho rằng "Xích Quân" bạo thể bỏ mình chính là bị nguyên tố cắn nuốt, "" tuyệt đối còn sống sót.

      “Hưu ~” Người nọ vừa định trả lời, đỉnh đầu đột nhiên xuất phiến “mây đen”, người đường đều đứng lại nhìn lên bầu trời, Quân Mộ Khuynh cũng ngoại lệ.

      “Hơn mười con Ưng sư thú.”

      “Chẳng lẽ là Quân Lạc Phàm tới?” Bạo tay như vậy, ngoài Quân gia mọi người cũng nghĩ ra có gia tộc nào có thể làm như vậy.

      “Là Nam Ngưng học viện! Nam Ngưng học viện!”

      Nam Ngưng học viện? Quân Mộ Khuynh cúi đầu, vẻ mặt dưới đấu lạp có thêm mấy phần nặng nề, thừa dịp mọi người còn chìm trong kinh ngạc, bóng người màu đỏ chợt lóe lên, biến mất trong nháy mắt, nếu như lúc này có người nhìn thấy bóng dáng như quỷ mị này chỉ sợ lại nghi hoặc hồi, tốc độ của Quân Mộ Khuynh, ngay cả Kỹ linh sư cũng so được.

      Quân Mộ Khuynh cúi đầu lắc mình rời , thỉnh thoảng lại nhìn lên hướng bay của Ưng sư thú, mục tiêu của bọn họ đều là cùng chỗ, chính là Ngọc Vũ Lâu.

      Lúc nàng nhìn thấy ba chữ “Ngọc Vũ Lâu” liền nhìn thấy bóng người màu đỏ xinh đẹp tựa cửa sổ lầu hai, khóe miệng mang theo vài phần quyến rũ, dù nàng tới trễ nửa canh giờ, mặt cũng có dù chỉ chút phiền chán mà ngược lại còn có vẻ thích thú nhìn nàng.

      Bóng người màu đỏ chợt lóe, Ngọc Vũ Lâu ngập trong ầm ỹ, có người nào chú ý tới bóng người màu đỏ thoáng qua, lên tới lầu hai, ngược lại trở nên yên tĩnh, Quân Mộ Khuynh nhanh về phía phòng của Hoa Thiên Nhiêu, nhìn cửa phòng đóng chặt, nàng hề nghĩ ngợi, cước đạp ra.

      Người tựa trước cửa sổ trầm tư, cước của nàng mà quay đầu, dường như sớm biết được màn này.

      Quân Mộ Khuynh vừa mới bước vào gian phòng, tiếng huyên náo dưới lầu , nàng tới ngồi xuống đối diện Hoa Thiên Nhiêu, lạnh lùng hỏi: “Hôm nay Quân Lạc Phàm tới Phù Thủy trấn?”

      Hoa Thiên Nhiêu rốt cuộc cũng xoay đầu tựa cửa sổ sang, ánh mắt đưa tình nhìn Quân Mộ Khuynh: “Ai nha, sao Quân Quân vừa mới đến nhắc tới nam nhân khác, người ta đẹp sao?” Giọng lộ ra mấy phần ủy khuất, vẻ mặt cũng treo mấy phần ai oán.

      Quân Mộ Khuynh nhịn xuống lửa giận muốn bộc phát, hai tay khoanh trước ngực, tự tiếu phi tiếu : “Nam Ngưng học viện, học viện tốt nhất Lạc Hàn thành, cũng là học viện tốt nhất phía nam của Thương Khung đại lục, điều động đàn Ưng sư, chỉ vì muốn thu nhận đệ nhất thiên tài của Ngũ đại gia tộc.” bảo nàng tới đây phải vì chuyện này sao?

      “Quân Quân, ai là thiên tài trong lòng ngươi phải ràng nhất sao? Trời đất chứng giám, người ta thực là mời ngươi đến uống trà.” Ở sâu trong mắt Hoa Thiên Nhiêu lộ ra tia tinh quanh, trong lòng nhịn được cảm thán: Ánh mắt là sắc bén, chỉ từ xuất của Nam Ngưng liền có thể suy ra nhiều chuyện như vậy.

      , tìm ta làm gì?” Quân Mộ Khuynh muốn cùng Hoa Thiên Nhiêu quanh co lòng vòng, nàng muốn ngồi chung chỗ với cái tên nhân này dù chỉ phút đồng hồ.

      “Người ta chỉ muốn để Quân Quân cũng học viện, có được ?” Hoa Thiên Nhiêu nháy mắt, vẻ mặt vô tội hỏi.

      có hứng thú.” Ca ca muốn nàng , nàng đương nhiên , chừng có thu hoạch lớn, bây giờ Hoa Thiên Nhiêu cũng muốn nàng , Nam Ngưng học viện tốt như vậy sao?

      “Vậy nếu người ta , Quân Lạc Phàm, Phong Diễm cũng , Quân Quân có hứng thú hay ?” Hoa Thiên Nhiêu vẫn nháy mắt, vẻ mặt vô tội hỏi.

      Quân Mộ Khuynh nghiến răng nghiến lợi : “-có-hứng-thú.”

      “Vậy Quân Quân, người ta đành phải hạ thủ lưu tình, Hải chi lực!” Hoa Thiên Nhiêu khẽ vung tay áo đỏ rực, lực lượng vô hình theo cửa bay ra, dưới lầu lập tức truyền đến tiếng vang lớn.

      Quân Mộ Khuynh nhìn bóng người màu đỏ biến mất phố, trong mắt lộ hàn quang. “Đáng chết!” Nàng thế nào cũng ngờ Hoa Thiên Nhiêu dùng chiêu này, lần này nàng thiếu cảnh giác, bị tên nhân kia chi phối cảm xúc nên mới có thể bị tính kế như vậy.

      Đột nhiên, nàng đứng lên, nhìn xuống nơi Hoa Thiên Nhiêu biến mất, phẫn hận thầm: “Được lắm Hoa Thiên Nhiêu!” Vừa xong, phía cửa liền truyền đến tiếng vang.

      biết Nam Ngưng học viện làm gì đắc tội công tử?” Người tới tức giận đến trước mặt Quân Mộ Khuynh, gương mặt đen thui giống như người trước mắt nợ mười mấy vạn.

      Quân Mộ Khuynh chậm rãi xoay người, nhìn thiếu niên cao hơn mình đoạn, nhún vai: “Ta làm gì hết, ngươi muốn ta cái gì?” Hoa Thiên Nhiêu đáng chết, ngờ lại dùng đến chiêu này, khiến nàng lộ ra song hệ đấu kỹ, để nàng bị buộc phải tiến vào Nam Ngưng học viện, có phải quá ngây thơ hay .

      “Tiểu tử thối, dám làm mà dám nhận, hôm này Trì Lâm ta thay phụ thân ngươi giáo huấn ngươi tốt!” Trì Lâm tức tối nhìn Quân Mộ Khuynh, dưới chân hoa văn trắng tím đan xen lên, hai hành tinh màu xanh lá cây đậm xoay tròn, năm ngôi sao màu xanh lam lấp lánh ánh sáng.

      Trong mắt Quân Mộ Khuynh lên hàn quang, người tản ra từng trận hàn ý, là cái thá gì!

      “Ngươi xứng!” người Quân Mộ Khuynh tỏa ra hàn ý, nhiệt độ trong nhanh chóng giảm xuống.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :