1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Thần - Đào Đào Nhất Luân (Cổ đại, Siêu Hài - đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nhimxu

      nhimxu Active Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      158
      Hun rồi hun rồi :034:. Tung bông tung hoa nào:037::Cheerleader::Cheerleader::Cheerleader::Cheerleader:

    2. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      ."đen mà đẹp trai"
      nhimxu thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      ☆, Chương 10: Mật băng
      Edit: nhinguyen


      Uy Viễn tướng quân, người mà cứ động chút là đem mười vạn quân muốn tiêu diệt Nhân tộc, nhưng khi hôn môi lại vô cùng ôn nhu. Đôi môi giằng co, đầu lưỡi quấn lấy nhau, triền miên, tăng thêm mấy phần kiều diễm.

      Tề Đan Yên nằm nhoài vai Hạng Tuế Chiêm, choáng choáng mê mê bị cõng . Mặt của nàng rất nóng, trái tim cũng nhảy rất nhanh, nàng vô cùng quen thuộc với câu chuyện Tây Môn Khánh quyến rũ Phan Kim Liên, hay Trương Sinh ban đêm chờ Thôi Oanh Oanh, nhưng chuyện bọn họ làm vừa rồi lại vượt ra ngoài dự đoán.

      Bắp thịt lưng cứng rắn, kém xa đôi môi mềm mại của . giống các vương gia khác toàn thân đều là mùi hương của Long Tiên Hương, người lại phát ra mùi vị lạnh lẽo vô cùng đặc biệt, giống như là sắt thép, khiến người ta có chút e sợ. Những sợi tóc của chọc vào mũi nàng ngứa ngứa, nàng muốn lấy ra, rồi lại nỡ liền vươn hai tay ôm chặt cổ .

      Cũng sắp ra khỏi rừng rậm, xa xa có thể nhìn thấy ánh lửa nơi đóng quân, Tề Đan Yên giẫy giụa nhảy xuống, lại chịu tiếp.

      "Tướng quân, ta ở lại đây với ngài...... Muốn ở bên cạnh ngài thêm chút nữa”. Tề Đan Yên ôm cánh tay của , làm nũng.

      Hạng Tuế Chiêm hơi cau mày, nàng đè lên vết thương của ......

      Hạng Tuế Chiêm rút cánh tay ra, đem nàng ôm vào trong lồng ngực, nàng rất hạnh phúc nằm nhoài ngực , mềm mại giống như con mèo .

      lát sau, Hạng Tuế Chiêm vác nàng lên vai, về nơi đóng quân.

      "Thái hậu trở về rồi!"

      "Thái hậu!"

      "Hoàng thượng, thái hậu trở về rồi!"

      "A! Mẫu hậu! ! Mẫu hậu người đâu vậy! !"

      Tề Đan Yên bị quây quanh đến chiếc lều lớn ấm áp, cung nữ theo ở bên trong chuẩn bị nước nóng và thảm lót mềm mại. Tề Đan Yên lén lút quay đầu lại nhìn phía sau, Hạng Tuế Chiêm quỳ gối xuống ở nơi đó, làm đủ nghi lễ của thần tử. Nàng tiếp nhận tiểu ấm lô nóng nóng, cảm thấy ấm áp bằng ở trong lồng ngực của Hạng Tuế Chiêm.

      Và sau đó, nàng biết, nàng càng nhớ .

      ☆☆☆

      Sau đó là bắt đầu vào đông, Thịnh Kinh biết trải qua mấy trận tuyết lớn. Tuyết trắng mênh mông, nhuộm trắng mái hiên màu đen, những giọt nước tuyết đọng lại mái hiên thành băng bén nhọn, óng ánh trong suốt. Sau khi săn bắn trở về, Hạng Tuế Chiếm đến đóng giữ ở biên thùy phương Bắc, lần này lại là mấy tháng.

      Mồng tám tháng giêng, tiểu hoàng đế luôn thích tìm đường chết Kính Hiên mở đại yến quần thần, đồng thời công bố món điểm tâm mới do mới phát minh ra —— Mật băng.

      Đơn giản chính là bẻ mấy cây băng, chỉnh sửa cho đủ độ lớn thích hợp sau đó rưới mật ong lên. Chỉ thấy Kính Hiên dùng vải bao quanh băng, sau đó liếm chóc chóc vô cùng hăng sai, thần tử và vương gia ngồi phía dưới đều mang theo vẻ mặt nên lời, chạm đến khối băng trước mắt. Bọn họ đành lòng cho Kính Hiên biết, băng này còn bẩn hơn nước lau sàn nhà ba lần của hoàng cung.

      Tề Đan Yên khoan thai đến muộn, nàng bị nhiễm phong hàn, có chút ho khan, yếu ớt. Sau khi ngồi vào chỗ của mình, nàng theo bản năng nhìn về hướng phía hàng võ tướng bên phải, phát Hạng Tuế Chiêm, người mà rất lâu rồi nàng chưa nhìn thấy nay trở về. người khoác chiếc áo lông chồn màu bạc có thêu hình chim hạc, nhìn qua vẫn mạnh mẽ uy phong. Tề Đan Yên cảm thấy chút bệnh phong hàn của mình lập tức khỏi ngay, sờ sờ tóc, chỉ sợ là tóc bị rối.

      Nàng cứ ngây ngốc ngơ ngác nhìn chằm chằm đến say mê, Tử Ngư thầm thở dài, cố ý lớn tiếng : "Thái hậu uống thuốc trước , thân thể ấm áp hơn”.

      Tề Đan Yên vui cười hớn hở đem thứ thuốc thường ngày nàng ghét nhất hơi uống sạch, mang theo vài phần ngượng ngùng, mấy phần vội vàng, mấy phần hạnh phúc nhưng cố kiềm nén, "Hạng tướng quân về kinh khi nào vậy?"

      Hạng Tuế Chiêm chắp tay đứng dậy: "Hồi bẩm thái hậu, hôm qua thần vừa mới hồi phủ."

      "Ngươi trở về đúng lúc, những miếng mật băng này thưởng cho ngươi ăn”. Tề Đan Yên ngược lại cũng thể ăn những thứ lạnh thế này, đúng lúc thưởng luôn cho Hạng Tuế Chiêm. Phương thức hoan nghênh này của nàng khiến cho các bá quan đều vì Hạng Tuế Chiêm mà lau mồ hôi, sớm nghe thái hậu vô cùng thưởng thức Hạng tướng quân, thậm chí là cầu tịnh thân vào cung, bây giờ thái hậu lại đem thứ đồ ăn này thưởng cho , chừng hối hận tại sao lại về kinh trễ mấy ngày, a haha!

      Bình thường khi hoàng thượng và thái hậu thưởng đồ ăn, thần tử đều vô cùng cảm tạ ân đức, ăn hết ngay tại chỗ. Hạng Tuế Chiêm nhìn 3 khối băng lớn trước mắt mình, lại nhìn Tề Đan Yên, vô cùng miễn cưỡng tạ ân "Tạ...... Thái hậu...... Ân điển."

      Tề Đan Yên vẫn còn chìm trong trạng thái mê trai, vội vàng cúi đầu ăn món ăn đặt trước mặt. Hạng Tuế Chiêm dưới ánh mắt nhìn trừng trừng của đám người bên dưới, đem mật băng chậm rãi ngậm vào miệng. Trong lòng bá quan văn võ hẹn mà chửi thề 'mẹ kiếp' giùm hắm.

      Băng lạnh sảng khoái, thể tin được......

      "Hạng lão đệ, đệ quanh năm ở biên thùy canh giữ biên cương, qua tuổi thành gia lập thất, còn chưa có hôn phối khiến người ta lo lắng đó!” Trung thư lệnh vuốt râu, trong mắt hoàn toàn là đố kỵ, đây ràng là thái độ thích của chánh chủ nhiệm văn phòng đối với đồng chí đội trưởng đội cảnh sát, muốn khích bác đây mà. “Lúc trước Khuyển Nhung phái sứ giả tới Thịnh Kinh, ngoài việc mang đến dê bò ngựa để biểu đạt mến mộ với đệ, ta còn nghe đặc biệt là con của Tộc trưởng Khuyển Nhung khi còn ở biên thùy chỉ là thoáng nhìn lướt qua đối với lão đệ nhớ mãi quên, nghe lão đệ vẫn chưa có chính thê, ngay cả thiếp thất và thông phòng cũng có, dáng vẻ của nàng ta vô cùng mừng rỡ”.

      Kính Hiên nghe xong, móc móc lỗ mũi, "Con ở ngoại bang làm sao xinh đẹp như nương của nước Đại Kiền chúng ta, mượn mẫu hậu mà , chấp mười!"

      Trung thư lệnh cảm thấy mình lỡ lời, mau chóng : "Hoàng thượng rất có lý, thái hậu tư chất tự nhiên như Cửu Thiên Huyền Nữ hạ phàm, làm sao lại có thể cùng với nữ tử man di so sánh với nhau được”.

      , ta xinh đẹp như vậy à...... Tề Đan Yên rất thoải mái trong lòng, lập tức cảm thấy bởi vì mình quá đẹp, nên bắt đầu ban thưởng tiếp: "Trung thư lệnh quá lời rồi, ta thưởng cho ngài mật băng thay lời cảm ơn."

      Hạng Tuế Chiêm liếc nhìn Trung thư lệnh chút, ánh mắt ràng —— Chết ma ma nhà mi chưa, ai bảo mi lắm miệng!

      Trung thư lệnh run rẩy bưng mật băng lên, rưng rưng nhét vào trong miệng, hàm răng bị đông cứng đến phát đau.

      Bách quan bỗng nhiên đều yên tĩnh, Hạng Tuế Chiêm nghĩ, nếu tiếp tục thưởng nữa, có lẽ phải vừa ngắm hoa vừa bịt mông mà chạy quá.

      Ăn uống linh đình, có nhạc công và vũ công tiến vào điện giúp vui, tay áo tung bay, ca múa mừng cảnh thái bình. Hạng Tuế Chiêm đem mật băng ném dưới chân, mặc kệ nó hóa thành bãi nước dính nhơm nhớp. Giương mắt nhìn, thấy Tề Đan Yên ngốc ngếch còn nhìn .

      Cuối cùng, ngay cả Kính Hiên cũng phát tình huống khác thường của Tề Đan Yên, hiểu hỏi: "Mẫu hậu, người cứ mãi nhìn Hạng tướng quân làm gì thế?"

      Tử Ngư quỳ xuống : “Hồi bẩm Hoàng thượng, từ khi thái hậu bị phong hàn đến giờ vẫn luôn như thế, luôn thích nhìn chằm chằm vào chỗ, thích cử động”.

      "Ai nha, nếu vậy đừng ngưng thuốc nha.” Kính Hiên lo lắng , "Mấy người các ngươi chăm sóc có đủ người ? Nếu đủ người, làm theo ý của mẫu hậu, để Hạng tướng quân nhanh chóng tịnh thân tiến cung. Hạng ái khanh, khanh thấy thế nào?"

      Chén rượu trong tay Hạng Tuế Chiêm suýt chút nữa rơi xuống đất, đứng lên cắn răng : "Thần sợ hãi."

      "Nếu để cho Trung thư lệnh tịnh thân tiến cung !” Kính Hiên vô cùng có trách nhiệm năng lung tung, đến nay vẫn biết cái gì gọi là quân vô hí ngôn.

      "Thần sai rồi.... Hu hu hu hu......" Trung thư lệnh quỳ mặt đất, nước mắt chảy ròng ròng.

      Tề Đan Yên ăn chút, dù sao thân thể cũng thoải mái, có chút gió thổi ở người nàng, nàng muốn hách xì, nhịn lâu, cuối cùng cảm giác nước mũi ở trong lỗ mũi kêu gào chảy ra, nên mau chóng kiếm cớ ra ngoài, rời khỏi yến hội.

      Hầu như là nàng vừa đến ngoài điện, Tề Đan Yên bắt đầu hách xì ngừng, hai, ba bước lại hách xì cái, sắp hách xì đến thành ngu ngốc. Cẩm Tú lo lắng thân thể thái hậu biết có thể chịu đựng được nên khuyên nàng hồi cung nghỉ ngơi. Tề Đan Yên mang theo hai dòng nước mũi, còn muốn trở lại tiếp tục bộ dáng mê trai nhìn Hạng Tuế Chiêm, bất đắc dĩ trời đông giá rét, vẫn là nên ngồi kiệu trở lại.

      Tề Đan Yên hiểu đạo lý ngày sau vẫn còn dài, bởi vì lâu được nhìn thấy Hạng Tuế Chiêm, nàng chỉ muốn nhìn nhiều thêm chút. Vào cung mấy năm qua, trước đây có hi vọng, bây giờ có Hạng Tuế Chiêm, giống như tô cháo trắng bên trong lại có mấy viên thịt bò, từ từ ăn, được ăn thịt. Nàng nằm ở giường, bàn bát tiên bằng gỗ lim là lò hương được điêu khắc hình chim phượng rất tinh xảo với những làn khói trắng nhảy múa thướt tha. Trong phòng là đàn hương an thần, nhưng mà nàng lại ngửi được bất cứ mùi vị gì.

      Lại uống chén thuốc, ngủ đến mê mang nàng bỗng nhiên nghe thấy Tử Ngư ở bên tai nàng: "Thái hậu, tỉnh lại ...... Tướng quân đến thăm ngài......"

      Tề Đan Yên bỗng dưng mở to hai mắt, dùng cả tay chân muốn đứng lên xuống giường.

      Hạng Tuế Chiêm dưới tình huống được tuyên triệu mà tiến vào hậu cung là vô cùng nguy hiểm, cũng may đầu óc của đương kim hoàng đế có hạn, dễ bị lừa gạt. từ biên cảnh phương Bắc mua ít đồ chơi mới mẻ trong tay của các thương nhân ngoại quốc, ít dâng lên cho hoàng thượng, còn ít khác tự mình mang đến cho thái hậu.

      Tử Ngư cầm áo choàng làm từ lông chồn khoác lên vai Tề Đan Yên, nhắc nhở nàng: "Thái hậu chỉ mặc áo ngủ, tiện gặp thần tử, nô tỳ đem mành buông xuống”.

      Màn tơ màu vàng ngăn cách tầm mắt của Tề Đan Yên, nàng mặc áo choàng tựa ở bên gối, nghe được tiếng bước chân trầm ổn cùng với thanh ma sát với áo bào từ bên ngoài tiến vào, lập tức nàng nghe thấy giọng của Hạng Tuế Chiêm ở rất xa chỗ nàng: "Thần Hạng Tuế Chiêm cung thỉnh thái hậu thánh an. Thần đóng quân ở phương bắc mấy tháng qua, nay mang về ít đồ vật của thương nhân nước ngoài, dâng lên cho thái hậu thưởng thức, mong thái hâu chê”.

      "Hạng tướng quân, ai gia bị bệnh......" Tề Đan Yên vô cùng tủi thân , ngữ khí giống như trẻ con làm nũng cầu thương cảm.

      "Thái hậu có trăm vị thần che chở, tin tưởng chẳng mấy chốc khôi phục lại như lúc ban đầu."

      Tề Đan Yên hiểu được, chung quanh đây biết có bao nhiêu con mắt nhìn chằm chằm. Nhưng mà có thể nghe thấy tiếng của , biết cùng ở dưới mái hiên với mình, lại có cảm giác rất thỏa mãn, rất an tâm. Tay của nàng chậm rãi hướng vào bên trong áo ngủ của mình, lấy ra món đồ gì đó "Hạng tướng quân từ biệt mấy tháng, lâu đến thỉnh an, ai gia sắp quên mất hình dáng của tướng quân rồi. Thế nhưng, tướng quân là vì nước tận trung, thân bất do kỷ, ai gia cũng hết sức cảm động."

      "Làm phiền thái hậu quan tâm, thần có tội."

      "Tướng quân quá khiêm tốn. Tử Ngư......" Tề Đan Yên cầm vòng ngọc tay vuốt vốt, dùng tấm lụa biết lấy từ đâu bọc lại: “Đưa vòng tay này thưởng cho tướng quân”.

      Hạng Tuế Chiêm quỳ xuống đưa hai tay nhận lấy, cung kính "Tạ thái hậu ban thưởng." Tơ lụa và vòng ngọc đều mang theo hơi ấm của Tề Đan Yên, cầm trong tay có đặc biệt lạ thường. Cách vải mành, căn bản nhìn thấy người giường, bốn phía đều có thái giám và cung nữ, hơn nữa còn có số thị vệ theo vào, tất cả mọi người đều nhìn việc làm và lời của , thể có chút bất kính nào được.

      Tề Đan Yên cảm thấy siêu cấp vô vị, nhìn thấy người, còn phải với nhau những lời khách sáo này, khiến cho nàng cảm thấy giống như lãnh đạo thân thiết tiếp xúc với quần chúng vậy. chờ thêm mấy ngày nữa khi khỏe rồi, ở trong này gây ra chút chuyện, gọi Hạng Tuế Chiêm vào mắng cho trận là được.

      "Ai gia mệt mỏi, tướng quân nên về thôi."

      Hạng Tuế Chiêm dập đầu đứng dậy, ánh mắt đảo qua sau mành, có thể thấy được thân ảnh thấp thoáng bên trong, lui ra ngoài điện. Ở trong xe ngựa hồi phủ, Hạng Tuế Chiêm từ trong lòng móc ra chiếc vòng mà Tề Đan Yên vừa mới thưởng cho cầm trong tay, chiếc vòng ngọc xanh biếc, ấm áp, chút tỳ vết, chính là phỉ thúy thượng hạng. Trong lúc lơ đãng, Hạng Tuế Chiêm phát thứ dùng để bao vòng ngọc có chút lạ, mở ra vừa nhìn——

      Đây ràng là cái yếm mà Tề Đan Yên mặc !

      Hạng Tuế Chiêm xiết chặt cái yếm trong tay, cái yếm có mùi hương thoang thoảng bay ra, dường như còn có mấy phần hương thơm của thân thể nữ tính, nơi nào đó thể kiềm chế được đột nhiên cứng rắn như sắt. Và cứ giữ nguyên 'tư thế oai hùng' đó, từ hoàng cung đến phủ Uy Viễn tướng quân.
      ThiênMinh, Iluvkiwi, B.Cat52 others thích bài này.

    4. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Hic, nghe đồn edit gần xong rồi mà, chin hằng ơi đawng nhìu mhiuf nữa aaaaaa
      Nga Nhi thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Edit xong rồi, nhưng chị ko đủ thời gian beta :-(
      Nhược Vân, thuyhang4589Bờm xinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :