1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      Chương 746.Người tới, trước cắt đầu lưỡi của nàng
      Trong lòng nàng trầm xuống, Phượng Thiên Vũ tại quyền thế thông thiên, lại nắm giữ lấy binh quyền, ngay cả hoàng đế đều kiêng kị vài phần.

      tại nếu để cho bắt được nhược điểm, chính mình nếu làm việc thiên vị, tất nhiên có quả ngon để ăn. . . . .

      Mặt bà trầm như nước, nhấc chân đem Thủy Diệu đá ra ngoài: "Kéo xuống!"

      Thủy Diệu làm sao cũng nghĩ đến hậu quả nghiêm trọng như thế, khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy.

      Có hai thị vệ lại đây kéo nàng, nàng bỗng nhiên hét ầm lêm: "Nương nương, nương nương, ngài phải cứu nô tỳ, nô tỳ là toàn bộ dựa theo chủ ý của ngài mà làm. . . . . ."

      câu này hiệu quả rất chấn động, sắc mặt Vân phi thoáng chốc tái nhợt, cả giận : "Loạn chó cắn người nô tài! Mang xuống nhốt đánh vào tử tù lao!"

      Thủy Diệu đến giờ phút này cũng hoàn toàn thông suốt, kêu lên: "Nương nương, là người muốn hạ uy phong của Thái Tử Phi. . . . . . Dặn nô tỳ làm như vậy . . . . . ."

      Vân phi nương nương tức giận thân mình run run: "Phản rồi! Phản rồi! Thậm chí ngay cả Bổn cung cũng dám vu hãm! Người tới, trước cắt đầu lưỡi của ả ta!"

      Phượng Thiên Vũ bỗng nhiên hề xem cuộc vui, thản nhiên : "Chậm !"

      Vân phi sửng sốt, : "Thái tử, con tiện tỳ này quá ghê tởm, giống như con chó nổi cơn điên! Người cần tin nàng, Bổn cung lần này trừng phạt nàng, là đòi công đạo cho Thái tử phi."

      Phượng Thiên Vũ cười tiếng, ý cười lại chưa đạt đáy mắt, thản nhiên : "Nàng ta lung tung cắn càn có lẽ nên thẩm tra ràng minh bạch, cũng có thể đòi lại trong sạch cho nương nương, chuyện này, vẫn là thẩm tra xử lí tốt hơn. Bằng chỉ sợ đối với danh dự của nương nương  có ảnh hưởng. Như vậy lỗi của ta rất lớn."

      khoát tay áo, hai thị vệ kia liền đem thủy Diệu buông ra.

      Thủy Diệu cũng bất chấp dưới đất đầy những mãnh vỡ hỗn độn, té  bổ nhào vào trước mặt Phượng Thiên Vũ: "Thái tử gia, thái tử gia, tha mạng. Nô tỳ oan uổng, nô tỳ oan uổng. . . . . ."

      Phượng Thiên Vũ cười tủm tỉm liếc mắt nhìn nàng cái: "Diệu , cơm này có thể ăn bậy, lời này cũng thể lung tung, vu hãm nương nương đây chính là tội lớn xét nhà diệt tộc, chừng còn có thể phán xử Lăng Trì nga, bất quá, nếu ngươi chính là bị người sai sử, vậy ngươi cũng phải là đầu đảng tội ác, có lẽ còn có thể bảo vệ mạng. Cho nên —— Ừm, ngươi vẫn là tốt hơn. Ngươi là Vân phi nương nương sai khiến ngươi làm, có thể có chứng cớ gì ?"
      Chương 747.Mưa móc cùng dính, nạp nhiều phi tần
      Thủy Diệu lộ vẻ sầu thảm cười: "Nô tỳ từ liền bị bán nhập thanh lâu, sớm biết người thân ở đâu. Xét nhà diệt tộc sao, nô tỳ sớm + sợ. Nhưng nô tỳ cũng muốn cứ minh bạch  như vậy, cứ làm người chịu tội thay cho người khác như vậy, Diệu vốn đối với Vương gia chết tâm, trong kinh thành ở Hối Kí tú phường làm thêu công, nửa tháng trước Vân phi nương nương bỗng nhiên đến tìm hiểu, người đem nô tỳ về ở bên trong Thượng Y Phường này làm tú nương."

      Vân phi giận dữ: "Tiện tỳ, Bổn cung là nhìn ngươi đáng thương mới có tâm tốt thu lưu ngươi vào cung, nghĩ tới ngươi là lòng lang dạ sói lấy oán trả ơn , cư nhiên vu hãm  Bổn cung đây!"

      Thủy Diệu lộ vẻ sầu thảm cười: "Nô tỳ cũng vẫn cho là nương nương là Bồ Tát tới, vẫn mang ơn, nghĩ đến nương nương đối đãi tốt với nô tỳ đều là có mục đích khác, hôm qua nương nương phái người mang đến cho no tỳ phần mật hàm, bảo nô tỳ phải làm như thế, còn hành động lần này cho Thái Tử phi hạ bớt oai phong, để cho Thái Thư phi biết uy nghiêm của hoàng gia, để cho nàng biết trời cao đất rộng, ngăn trở ngăn đón thái tử nạp thiếp nữa, còn thái tử sớm muộn gì phải làm hoàng đế , có khả năng trong cung chỉ riêng phi tử, đương nhiên ân mưa móc đồng hưởng, cho nhiều phi tần, mới có thể  vì hoàng gia khai chi tán diệp, còn nếu thành công sau này cho nô tỳ làm phi tần. . . . . . ."

      Những lời này nàng vừa xong, sắc mặt Long Phù Nguyệt khẽ biến thành tái nhợt . Nhìn Phượng Thiên Vũ liếc mắt cái, trong lòng ngầm cười khổ: "Đại Vũ Mao đối với ta đương nhiên là toàn tâm toàn ý , nhưng người chung quanh hiển nhiên nghĩ như vậy, bây giờ chỉ là thái tử, chờ làm hoàng đế, chỉ sợ về sau có càng nhiều chuyện như vậy xảy ra, từng chuyện, từng chuyện cũng ko có cách nào cắt đứt được. . . . . ."

      Trong lòng khỏi có chút buồn bực, thấp đầu được lời.

      Phượng Thiên Vũ lại nhíu mày, những người này tại sao thể yên tĩnh lát nhỉ? nạp hay nạp thiếp  liên quan gì đến của chuyện các nàng? lẽ rảnh rỗi quá nên lo chuyện bao đồng? !

      thầm cầm tay Long Phù Nguyệt, ý bảo nàng yên tâm. có chủ ý.

      Vân phi hừ tiếng, : "Những điều này là do bản thân mình thêu dệt ra, ngươi Bổn cung truyền cho ngươi mật tín, vậy mật tín đó ở đâu? Lấy ra thử xem!"

      Thủy Diệu cắn cắn môi: "Này. . . . . ."

      Vân phi lại cười lạnh : "Ta tin rằng ngươi cũng lấy được! Bởi vì ngươi vốn chính là vô căn cứ , vu hãm Bổn cung!"




    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 748.Ai là phía sau màn đại BOSS
      Thủy Diệu cắn răng cái, : "Nương nương, lúc ngài phái người đưa mật tín tới, còn dặn nô tỳ sau khi xem xong liền thiêu hủy, vừa vặn lúc ấy có đèn đuốc, nô tỳ liền đem nó để vào trong miệng. . . . . ."

      Vân phi cười lạnh: "Hừ, ngươi là ngươi nuốt  ăn vào bụng rồi? Ngươi lời này lừa  ai đây? Chẳng lẽ còn có thể xé ra bụng của ngươi lấy ra sao?"

      Thủy Diệu sâu kín thở dài: "Nương nương, nô tỳ địa vị thấp, tự nhiên là có thể bắt cá biệt chuôi. Xem xongmật tín nô tỳ tuy rằng nhét vào miệng, nhưng cũng có nuốt vào. . . . . ." Từ trong tay áo lấy ra tờ giấy nhăn nhúm, đưa cho Phượng Thiên Vũ.

      Vân phi khẻ biến sắc. Bà muốn nhào đầu về phía trước đoạt lấy, vốn dĩ so với công phu của Phượng Thiên Vũ  , chính mình hoàn toàn thể so với . . . . . .

      Phượng Thiên Vũ xòe chiếc quạt, phất phơ vài cái, khóe miệng lộ ra tia cười lạnh, tựa tiếu phi tiếu nhìn Vân phi liếc mắt cái: "Vân phi nương nương, tại ngươi còn có gì để ?"

      Chứng cớ xác thực bị người ta nắm ở trong tay, Vân phi đến giờ phút này cũng có gì để .

      Khuôn mặt tuấn tú của Phượng Thiên Vũ trầm xuống, lạnh lùng thốt: "Vân phi nương nương, ngươi cố ý sai khiến lăng nhục Thái Tử Phi, vậy có đem thái tử ta đây để vào mắt ?"

      Vân phi sắc mặt tái nhợt, ngoài mạnh trong yếu : "Thái tử nên hiểu lầm, Bổn cung làm như vậy cũng là vì thiên thu đại nghiệp của hoàng gia, thái tử chỉ chuyên sủng Thái Tử Phi, thể giúp hoàng gia khai chi tán diệp. . . . . ."

      Mọi người mắt thấy ngay cả hoàng phi đều thẩm tra ra, trong lòng thầm kinh hãi.

      Hiểu được chuyện riêng của hoàng gia biết đến càng nhiều chết càng nhanh, vài vị Cáo Mệnh phu nhân đứng vững nữa, đều lấy cớ có việc cáo từ.

      Phượng Thiên Vũ cũng ngăn trở, để mặc cho các nàng rời .

      Ngay cả thị vệ cung nữ cũng bị điều  ra ngoài.

      Long Phù Nguyệt nghĩ tới án té ngã nho cư nhiên thẩm ra đại BOSS lớn như vậy, vừa tức giận  vừa là buồn cười.

      ràng khoanh tay ngồi ở bên, xem Phượng Thiên Vũ xử lý như thế nào.

      Phượng Thiên Vũ cười : "Vân phi nương nương, ngươi bất quá chỉ là phi tử của phụ hoàng, cũng phải mẫu hậu của bổn vương, chuyện của bổn vương đâu tới lượt ngươi hỏi tới? sau ——"

      ngừng lại chút, ngón giữa tay trái gõ mặt bàn: "Vân phi nương nương luôn luôn chẳng quan tâm đối với chuyện của ta, lúc này làm sao có thể bỗng nhiên quan tâm như vậy? Hay là —— Vân phi nương nương làm như thế cũng là có người bày mưu đặt kế ?"
      Chương 749.Bổn vương có muốn mạng của ngươi sao
      Vân phi sắc mặt khẽ biến thành hơi biến, người chân chính bày mưu đặt kế cho bà làm chuyện này là lão hoàng đế.

      Nhưng bà đánh chết cũng dám đem lão hoàng đế cũng khai ra.

      Trừ phi đầu của bà chỉ để cho con lừa nó đá!

      Cắn răng : "Thái tử, chứng là Bổn cung vì thái tử suy nghĩ, mới làm chuyện này, liên quan đến người nào."

      Bà dù sao cũng là phi tử của lão hoàng đế  , Phượng Thiên Vũ mặc dù là thái tử, quyền thế thông thiên, nhưng cũng thể đem vị mẫu phi danh nghĩa  này xử phạt được

      Dù sao cũng phải đại gian đại ác, có năng lực đem mình làm thế nào?

      Đôi mắt của Phượng Thiên Vũ nhíu lại, bỗng nhiên chậm rãi cười: "Vân Thiên Hằng tướng quân dũng thiện chiến, rất được bổn vương coi trọng, bất quá ngày hôm trước phạm vào lỗi lớn , thực làm cho bổn vương khó xử, biết nên xử trí như thế nào. . . . . ."

      Long Phù Nguyệt sửng sờ chút, hồ lô của Phượng Thiên Vũ muốn làm cái gì, tại sao bỗng nhiên đem đề tài câu chuyện chuyển sang hướng khác?

      Sắc mặt Vân phi cũng đại biến, Vân Thiên Hằng này đúng là đệ đệ duy nhất của nàng, chính mình tuy rằng sợ Phượng Thiên Vũ làm gì mình, nhưng đệ đệ tai là thủ hạ dưới quyền của Phượng Thiên Vũ, mặc cho quay vong trong tay. . . . . .

      Khí thế của bà nhất thời mềm nhũn ra, cắn cắn môi: "Ngài định như thế nào?"

      Phượng Thiên Vũ nở nụ cười, tươi cười khuynh quốc khuynh thành: "Vân phi nương nương, người là ái phi của phụ hoàng, lại thông minh như vậy, khẳng định là biết ta nghĩ thế nào . Ta cầu gì khác, chỉ hy vọng Thái Tử Phi vĩnh viễn bình an , cần lại có người tìm nàng gây phiền toái. Ta nghĩ điểm này, Vân phi nương nương nhất định có thể làm được?"

      Vân phi ngẩn ra, cười khổ cái: "Bổn cung cố hết sức."

      Phượng Thiên Vũ thản nhiên : "Có thể có những lời này của Vân phi nương nương, ta đây an tâm rồi. Tốt lắm, nếu như chủ mưu là người khác , bổn vương thể lột da , nhưng nếu là Vân phi nương nương, Phù Nguyệt nhà ta xem như gặp chuyện may vậy. Bất quá, ta cũng tin tưởng về sau còn có những chuyện tương tự xảy ra. Cáo từ. »

      Cũng thèm nhìn đến ánh mắt của người chung quanh, đem Long Phù Nguyệt dìu đứng lên, ra ngoài.

      Thủy Diệu sắc mặt thảm biến, mãnh liệt nhào đầu về phía trước, quỳ gối trước mặt Phượng Thiên Vũ, run giọng : "Thái tử gia tha mạng."

      Phượng Thiên Vũ thản nhiên  quét nàng liếc mắt cái: "Bổn vương có muốn mạng của ngươi sao?"

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      Chương 750.Ta lần đầu tiên phát ngươi người này hiểm
      Thủy Diệu quỳ mặt đất, liên tục dập đầu: "Đa tạ thái tử gia ân giết, cầu thái tử gia đem nô tỳ mang ra cung , nô tỳ mặc tình Thái Tư gia xử trí."

      Phượng Thiên Vũ tựa tiếu phi tiếu: "Ngươi cũng rất cơ trí, đáng tiếc chuyện cũng xảy ra. Ừm, ngươi đắc tội là Thái Tử Phi của ta, ngươi van cầu nàng, xem nàng có thể tha cho ngươi ?"

      Thủy Diệu hai lời, xoay người liền hướng Long Phù Nguyệt dập đầu, bang bang đụng  ầm ầm: "Thái Tử Phi, ngài là đại nhân chấp nhất tiểu nhân quá, tha cho tiểu nhân . Nô tỳ kiếp sau làm trâu làm ngựa hầu hạ ngài."

      Cái trán của nàng rất nhanh liền đụng xuất huyết , xanh tím mảnh.

      Long Phù Nguyệt tuy rằng hận nàng ám toán sau lưng mình, nhưng lúc này thấy nàng đáng thương như thế, trong lòng mềm nhũn, nhìn Phượng Thiên Vũ thản nhiên : "Chàng có thể tha tánh mạng của nàng ta, nhưng ta hy vọng muốn gặp nàng ta nữa, chàng suy nghĩ mà làm."

      Phượng Thiên Vũ ở khuôn mặt nhắn của nàng hôn cái, cười híp mắt : "Vẫn là nương tử nhà của ta thiện lương đáng ."

      dù sao cùng Thủy Diệu từng có đoạn sương sớm duyên phận, cũng muốn lấy tính mạng của nàng.

      Khoát tay áo : "Nể mặt nương tử  của ta độ lượng khoan dung, bổn vương tạm tha cho ngươi mạng, ta nghe phong cảnh ở Trữ Tuyết thành rất đẹp, ngươi muốn nơi  đó ?"

      Sắc mặt Thủy Diệu khẽ biến thành hơi biến, nàng đương nhiên là biết Trữ Tuyết thành này, là cái thành thị ở phương bắc của nước Thiên Tuyền, thời tiết lạnh khủng khiếp, lúc trước là nơi của phạm nhân bị sung quân.

      Phượng Thiên Vũ như vậy, cũng chính là muốn đem nàng sung quân.

      Bất quá nàng bây giờ có thể bảo trụ được mạng xem như rất tốt rồi, làm sao còn dám gì khác.

      Cúi đầu : "Toàn bộ mặc thái tử gia phân phó."

      Phượng Thiên Vũ gật gật đầu, thản nhiên : "Vậy ngươi nên nhanh chóng khởi hành thôi. Nhưng chớ để bổn vương gặp ngươi lần nữa, bằng hậu quả phải ngươi có khả năng gánh vác đâu."

      thèm nhìn đến nàng ta, mang theo Long Phù Nguyệt rời .

      Dọc theo đường , Long Phù Nguyệt liên tiếp nhìn Phượng Thiên Vũ, cũng chuyện.

      Phượng Thiên Vũ bị nàng nhìn như thế,  cả người sợ hãi, vỗ vỗ gương mặt của nàng : "Nha đầu, có lời cứ , nhìn phu quân của ngươi như vậy làm cái gì?"

      Long Phù Nguyệt thở dài: "Ta lần đầu tiên phát chàng hiểm . Nếu chàng là nữ nhân, tuyệt đối là nhân vật xuất sắc trong cung đấu!"
      Chương 751.Ta bán nàng, nhiều nhất chỉ ăn nàng
      Phượng Thiên Vũ vừa bực mình vừa buồn cười, đem nàng ôm ở trong ngực : "Tiểu nha đầu, nàng chớ quên ta chính là sinh trưởng ở hoàng cung đầy dối trá lọc lừa, bình sinh nhìn qua cung đấu còn thiếu sao? Nữ nhân? Ta làm sao giống nữ nhân? !"

      Bỗng nhiên ở bên tai Long Phù Nguyệt, khẽ cắn dái tai của nàng: "Tiểu Nguyệt Nguyệt, nàng dám ta giống nữ nhân, hừ, chờ lát ta cho nàng biết chút về công phu nam nhân của ta  . . . . . ."

      Long Phù Nguyệt bị cắn  khắp cả người tê dại, lại nghe đến câu trêu đùa này của ..., ngay cả bên tai cũng đều đỏ bừng .

      Ở trong lòng quẩy người cái: "Chàng lại đứng đắn. Ta cùng chàng nữa."

      Phượng Thiên Vũ cùng nàng mười ngón giao nhau, thở dài tiếng: "Được, chúng ta nghiêm chỉnh nhé. Phù Nguyệt, ta hi vọng đời thế đều cùng nàng ở chung vĩnh viễn, nàng cũng thể lấy lý do gì rời khỏi ta."

      Trong lòng Long Phù Nguyệt nóng lên, lại cười khanh khách: "Cái này phải xem biểu của chàng ra sao. Hừ, nếu về sau chàng lại làm ra chuyện có lỗi với ta, ta còn rời khỏi chàng."

      Phượng Thiên Vũ nhàng mà gõ nàng đầu chút: "Xú nha đầu, ta cho nàng có cơ hội này . Ta đem tất cả những chuyện bất lợi đối với nàng bóp chết ngay từ trong trứng nước . »

      Long Phù Nguyệt nhìn cái, : "Lần này  tổng chỉ huy ở phía sau màn nhất định là cha của chàng, tại sao chàng  tiếp tục thẩm vấn?"

      Phượng Thiên Vũ vuốt vuốt đầu của nàng: "Nàng tiểu ngu ngốc, nàng cho là Vân phi kia cũng ngốc ngay cả phụ hoàng của ta cũng mang ra sao? Cho dù mang ra cũng làm được gì ? Ta cuối cùng thể hỏi tội của lão nhân gia. Dừng ở đây là tốt nhất, tiếp tục có thể khua núi động hổ, làm cho lão nhân đề phòng, có năng lực bắt lấy nhược điểm của Vân phi, để cho bà từ nay về sau làm mật thám trong cung cho chúng ta, tại sao làm?"

      Long Phù Nguyệt thở dài tiếng: "Xem ra lần té ngã này của ta cũng phí công rồi, chỉ cần chàng hai ba câu thu được phi tử của hoàng đế  làm nội ứng, đại khái lão hoàng đế về sau lại có hoa chiêu gì chúng ta cũng có thể biết trước để ứng phó rồi."

      Phượng Thiên Vũ cười híp mắt : "Tiểu nha đầu, nhìn bộ dạng của nàng, ra tâm cơ cũng thiếu, cư nhiên nhìn ra được chuyện này."

      Long Phù Nguyệt sắc bén liếc mắt nhìn cái, hừ tiếng : "Cả ngày cùng người phúc hắc như chàng ở cùng chỗ, vô tâm cơ cũng hun ra điểm tâm cơ. Bằng bị chàng bán còn biết."

      Phượng Thiên Vũ ở môi của nàng lại hôn cái: "Ừm, trẻ con là dễ dạy. Bất quá ta cũng bán nàng, nhiều nhất chỉ ăn nàng thôi!"

      Cúi đầu tìm môi đào của nàng, liền hôn xuống. . . . . .


    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 752.Đại hôn
      Lão hoàng đế từ đó về sau quả nhiên còn gây phiền phức đến nàng, hơn nữa cũng vĩnh viễn tìm.

      Nguyên nhân rất đơn giản, lão hoàng đế dù sao tuổi tác lớn, lại để cho lục Vương giam lỏng thời gian, ăn ngon ngủ ngon , bị trận kinh hách .

      Sau lại tuy rằng Phượng Thiên Vũ bình định xong phản loạn, nhưng lão hoàng đế chấn kinh .

      người phi tần hoan ái mệt mỏi, OOXX nhiều dẫn đến thân thể gầy quắt queo.

      ngày này bỗng nhiên trúng gió, nên lời.

      Ngự y nghĩ hết  biện pháp lại có thể lưu lại cái mạng già của lão hoàng đế, bao lâu sao giá hạc tây quy .

      triều đình đương nhiên cũng rối ren mảnh, nước thể ngày vô chủ, Phượng Thiên Vũ đương nhiên đăng cơ xưng đế.

      Sau khi chịu quốc tang bảy bảy bốn mươi chín ngày. Sau đó tân đế đăng cơ đại xá thiên hạ.

      Vốn dĩ đại điển định lập Thái Tử Phi tự nhiên cũng hủy bỏ. Bởi vì chờ đợi đại điển lập tân đế của nàng.Đảo mắt  thời gian lại trôi qua hơn ba tháng.

      Vua nào triều thần nấy, trong triều đình tự nhiên cũng đến trận thay máu.

      Phượng Thiên Vũ công việc  bao quanh loạn chuyển, vất vả tất cả vào chính quy.Đại điển lập Hậu rốt cuộc cũng đến ngày.Ngày hôm đó sáng sớm, Long Phù Nguyệt bị đào lên từ trong chăn.

      Thành thành   hương canh tắm rửa. Từ trong ra ngoài áo rực rỡ hẳn lên.

      Lúc sau cung nữ hầu hạ  mặc vào trang phục hoàng hậu hoa lệ và rườm rà  .

      Tự nhiên có người săn sóc dâu chuyên môn  đến giúp nàng tang điểm  mặc kim mang bạc, ước chừng rối ren  canh giờ, mới làm xong.

      Long Phù Nguyệt soi gương chút, gặp người ở bên trong gần như có thể dùng kim quang lòe lòe, khí lành ngàn điều để hình dung.

      khỏi cười khổ cái.Trong lòng cũng là cảm giác gì,

      Ông trời, nàng làm hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ  rồi, nhưng nàng lại khẩn trương quả chỉ muốn trốn.

      Rốt cục nhờ cung nhân  vây quanh nâng đỡ nàng xuất cung , ngồi   loan giá hoàng hậu xa hoa nhất  .

      Đông nghìn nghịt đếm được bao nhiêu người  đội ngũ danh dự, tiền hô hậu ủng  hộ tống vị hoàng hậu này đến từ đường của hoàng gia để bái tế tổ tiên.Phù Nguyệt đứng ở dưới tế đàn khẩn trương mồ hôi tuôn ra nườm nượp.
      Chương 753.Đại hôn 2
      Long Phù Nguyệt đứng ở dưới tế đàn khẩn trương  mồ hôi tuôn ra nườm nượp, có tâm tình để oán giận trang phục và đạo cụ người là nặng nề đến cỡ nào.

      Làm hoàng hậu ——Đây là phá lệ lần đầu tiên nàng .

      đường lớn hai bên  , các đại thần đứng giống như những hàng cây đồng loạt trải dài.

      Lúc này là mùa xuân, hai hàng cây liễu xung quanh cũng bắt đầu thay lá mới, theo gió nhàng lung lay, trong gió tràn ngập hơi thở tươi mát của mùa xuân.

      Điển lễ rốt cục chính thức bắt đầu.

      Long Phù Nguyệt hít sâu hơi, mặc cho tám vị mạng phụ dìu dắt nàng bước lên bậc thang về hướng tế đàn.

      Phượng Thiên Vũ ở dưới bậc thang.

      Nhìn Long Phù Nguyệt chậm rãi đến gần, vươn tay đem bàn tay lạnh lẽo  của nàng nắm lấy: "Đừng sợ, có ta ở đây."

      Cách bức rèm che tinh xảo của chiếc mũ phượng hoàng hậu, gương mặt của Phượng Thiên Vũ ở trước mặt hơi có chút mơ hồ.

      Nhưng cầm bàn tay to ấm áp của , trong lòng Long Phù Nguyệt ấm áp, tâm vẫn cao thấp lung lay lúc này cũng yên ổn ít.

      khắc này, Long Phù Nguyệt quên mất trăm ngàn đại thần thị vệ chung quanh, thiên địa trong lúc đó chỉ có tồn tại của .

      chính là người cùng mình nắm tay nhau đến hết cuộc đời này. Là người mình xuyên qua ngàn năm say đắm.

      Trong đôi mắt dâng lên đoàn sương mù,

      Dùng sức nắm chặt lấy bàn tay to của , Long Phù Nguyệt cười: "Có chàng, ta sợ."

      Phượng Thiên Vũ nở nụ cười, vô hạn vui mừng.

      nắm bàn tay bé của nàng đường lên dàn tế, vào trước mặt chủ lễ quan.

      Chợt nghe thanh cực kì quen thuộc gọi nàng tiếng: "Phù Nguyệt."

      Long Phù Nguyệt sửng sốt, mạnh mẽ ngẩng đầu, cách bức rèm che tinh xảo  nàng nhìn thấy thân ảnh quen thuộc kia, kìm lòng đậu hô tiếng: "Đại sư huynh!"

      Từ sau khi thương thế của nàng hoàn toàn khỏi hẳn, Cổ Nhược liền rời khỏi phủ thái tử biết tung tích.

      Nàng nghĩ tới hôm nay cư nhiên có thể lại nhìn thấy , hơn nữa lại còn là chủ lễ quan của mình!

      Cổ Nhược hôm nay hiếm khi mặc thân áo trắng, mà là mặc thân áo choàng màu thiên thanh  , sắc mặt còn có chút tái nhợt, nhưng khóe miệng lại nở nụ cười: "Phù Nguyệt, hôn lễ của muội ta thể đến."

      Long Phù Nguyệt kích động biết nên cái gì cho phải, chỉ là gật đầu mạnh: "Đa tạ đại sư huynh."

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      Chương 754.Đại hôn 3
      Cũng biết vì sao, nàng đối với đại sư huynh vẫn lòng mang áy náy, trước đó vài ngày bỗng nhiên từ giã, nàng còn tưởng rằng trách tội nàng, trong lòng rất vui.

      Lại nghĩ rằng ngày đại hôn, vẫn là gấp trở về như thế, nhưng lại tự mình làm chủ hôn của nàng.

      Ô ô, nàng quá cảm động!

      Cổ Nhược nghiêng mặt nhìn Phượng Thiên Vũ gật gật đầu: "Phù Nguyệt ta liền giao cho đệ, đệ phải đối xử với nàng tốt, được để nàng lại thương tâm."

      Phượng Thiên Vũ mỉm cười: "Sư huynh, huynh yên tâm, ta để cho bất cứ chuyện gì làm nàng thương tâm ."

      Cổ Nhược khẽ gật đầu, lui ra phía sau hai bước, liền bắt đầu chủ trì hôn lễ.

      vốn chính là đại tế sư, chủ trì này có thể là chuyện rất quen thuộc.

      Trước lớn tiếng đọc diễn cảm thánh chỉ sắc phong, lại bắt đầu đọc tế kiện văn thư tổ tông.

      Thanh của cực kỳ trong sáng, thanh nghe giống như lớn, nhưng trong trẻo lạnh lùng truyền ra, đài dưới đài mấy nghìn người đều nghe  rành mạch.

      Hiển nhiên dùng tới nội công.

      Hai phần văn thư đều là từ ngữ tao nhã, thao thao bất tuyệt, Long Phù Nguyệt nghe , nhưng trong lòng hiểu được đều là ít lời hay,

      Nghe xong hết, quả muốn ngủ gà ngủ gật.

      Nàng mặc thân trang phục và đạo cụ cồng kềnh như vậy, toàn thân đau nhức muốn chết, hận thể tìm ghế dựa ngồi lát.

      Nhưng người ở phía dàn tế tuy rằng ít, ghế dựa cũng có lấy cái.

      Long Phù Nguyệt chỉ phải đứng

      May mắn Phượng Thiên Vũ đứng ở bên cạnh nàng, vẫn nắm bàn tay của nàng, thỉnh thoảng truyền chút chân khí cho nàng, bằng nàng phải mệt chết rồi .

      tế đàn cung kính  lạy thiên địa tổ tiên, sau đó kết thúc buổi lễ.

      Nhưng hôn lễ cũng có chấm dứt.

      Phượng Thiên Vũ cùng Long Phù Nguyệt lại quay trở lại hoàng cung, đại điện nhận bách quan triều bái, đặc phái viên ngoại quốc triều bái, các vị quan có cấp bậc, các mệnh phụ cao quý, đại biểu quan địa phương các nơi nhất phương dân chúng triều bái. . . . . .

      Gần như ép buộc đến hoàng hôn, Long Phù Nguyệt mới được đưa vào hậu cung, vào bên trong tân phòng.

      Long Phù Nguyệt gần như bị thân trang phục và đạo cụ nặng nề này đè gục xuống.

      ngày nay nàng lại gần như chưa ăn gì vào bụng, đói đến mức, ngực và bụng gần như dính sát vào nhau.

      Trước mắt từng đợt biến thành màu đen, trong lòng thầm oán giận, xem ra ngôi hoàng hậu này đúng là phải tốt như vậy. Suốt cả ngày hôm nay, nàng mệt hơn cả con bò.
      Chương 755.Đại hôn 4
      Vào động phòng, nhưng thân trang phục và đạo cụ vẫn thể cởi ra.

      Còn phải đợi chú rể hoàng đế đến .

      Long Phù Nguyệt nhớ tới lần đầu tiên cùng người này kết hôn lại đem nàng bỏ mặc trong đêm động phòng hoa chúc, hoàn toàn đến vạch khăn voan đầu nàng, lúc này đây, lại để cho nàng đợi uổng công nữa chứ?

      Long Phù Nguyệt cảm giác, nàng quả thực còn có bóng ma trong lòng .

      Nha , thân thể này của nàng cư nhiên ba lượt kết hôn, gả cũng là cùng là người.

      Lần đầu tiên để lại cho nàng bóng ma to trong lòng.Lần thứ hai là linh hồn người khác, nàng biết.Bây giờ là lần thứ ba, biết cho chính mình kinh hỉ như thế nào  ?

      Hừ, nếu dám can đảm lại gạt nàng, vậy nàng cùng hoàn toàn tuyệt giao!

      May mắn, Phượng Thiên Vũ cũng để cho nàng chờ lâu, vào đến.

      Hai người ngồi ở giường, nhận lấy người săn sóc dâu cung nữ đưa lên các loại thức ăn mang tính Cát Tường.

      Long Phù Nguyệt mỗi thứ đều nếm thử miếng, nhưng thức ăn dường như nhiều lắm. Chỉ nếm thử mỗi thứ miếng, Long Phù Nguyệt từ tình trạng đói khát, nhanh chóng thăng tới trạng thái chật ních , gần như chống miệng sùi bọt mép .

      Nha Nha , đây mới thực là rượu chè ăn uống quá độ, hôn lễ hoàng gia này đúng là thể chấp nhận được.

      vất vả lại uống xong rượu giao bôi, những người liên quan rốt cục toàn bộ lui ra.

      Long Phù Nguyệt thở ra hơi dài, cuối cùng có thể thanh tịnh lát rồi!

      Phượng Thiên Vũ tự tay tháo mũ Phượng nặng nề đầu Long Phù Nguyệt xuống, lại nhìn thấy được bộ mặt bình dị của Long Phù Nguyệt.

      Trước hôn lễ ba ngày, dựa theo quy cũ của hoàng gia, cùng Long Phù Nguyệt tách ra

      Tuy rằng tách ra gần ba ngày, nhưng lại có cảm giác giống qua ba năm, nhớ nàng nhớ muốn chết.

      Mà bây giờ, cuối cùng lại cùng nàng ở cùng chỗ, có bất kỳ ai lại đem bọn họ tách ra.

      Dưới lớp phục sức xinh đẹp là Long Phù Nguyệt tinh xảo và trong sáng, môi đỏ như lửa, tóc đen dài như mực, lông mi dài cong vút khẽ khép hờ, đôi gò má đỏ hồng lên như quả đào chín mọng.

      tâm thần động lay động, ngày  mệt mỏi tựa hồ cũng biến mất vô ảnh vô tung.

      nhìn nàng, đột nhiên dùng sức  nắm chặt eo của nàng, ôm lấy, đem nàng đặt ở giường.

      "Phù Nguyệt, đây là đêm động phòng hoa chúc chân chính của chúng ta. Ta làm cho nàng nhớ một đời. . . . . ."


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :