1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-16834" title="05c9f42a2834349b920ddfc4c9ea15ce37d3be48" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/05c9f42a2834349b920ddfc4c9ea15ce37d3be48.jpg" alt="" width="590" height="380" />


      726.Khúc mắc



      Hơn nữa mỗi lần ra đều đem nàng che phủ giống như cái bánh chưng.

      Ngoài hai con mắt, toàn bộ mọi thứ còn lại đều băng bó kín mít. E sợ nàng lại bị phong hàn.

      Long Phù Nguyệt ôm đầu ai thán.

      Đại Vũ Mao này, lúc nghĩ nàng là công chúa thực, cước đá văng nàng đến khách điếm gió lùa mát mẻ bốn phía.

      Khi đó tại sao sản phụ thể gặp gió ?

      Chậc chậc, đúng là hai tiêu chuẩn khác biệt mà.

      Phượng Thiên Vũ ngoài lúc vào triều, còn lại đều dính sát ở bên cạnh nàng, chuyện gì cũng đều tự tay làm, ban đêm đương nhiên cũng túc trực ở nơi này của nàng.

      Nhưng bởi vì bận tâm đến thân thể của nàng, mỗi đêm cũng chỉ ôm nàng vào giấc ngủ. . . . . .

      Như vậy điều dưỡng suốt gần tháng, sắc mặt Long Phù Nguyệt trở lại vẻ khỏe mạnh hồng hào như trước.

      Làn da non mịn bóng bẩy gần như có thể búng ra nước. Lại dư thừa sức sống giống như cục cưng khỏe mạnh.

      Mấy ngày nay Long Phù Nguyệt bỗng nhiên buồn bực.

      Mấy ngày nay, buổi tối mỗi ngày Phượng Thiên Vũ đều ôm nàng ngủ, nhưng chỉ là danh phù kỳ thực ngủ, hoàn toàn làm gì khác. . . . . .

      Nàng bỗng nhiên thực hoài nghi mị lực của bản thân.

      Đại Vũ Mao này phải cấm dục hơn nửa năm sao?

      Tại sao. . . . . . Tại sao ôm mình, cũng có thể ngồi trong lòng mà vẫn loạn như vậy?

      trước kia phải thực phong lưu sao? Gần như mỗi ngày rời nữ nhân, vậy bây giờ xảy ra chuyện gì?

      Là chê mình mập, có mị lực rồi?

      Hay là —— Nghẹn thờì gian quá dài, nên được. . . . . .

      A a a a a a a a a a a, nàng cảm giác mình muốn điên mất.

      Mỗi buổi tối oa ở trong ngực của , cả đầu toàn tư tưởng tình dục, lại chỉ có thể lấy làm gối ôm để gối đầu, hoặc trộm vài cái hôn mà thôi.

      Khi nào người này biến thành Liễu Hạ Huệ rồi?

      Hay là —— tìm được con đường khác để giải nhiệt. . . . . .

      Long Phù Nguyệt cảm giác nếu cứ còn tiếp tục như vậy, chính mình phải đổi thành nữ sắc sói mất. Nàng muốn ăn đại Vũ Mao lâu rồi. . . . . .

      Tròn tháng rồi, nàng rốt cục đủ tháng.

      Vù, tại sao những lời này lại nghe được tự nhiên như vậy?

      Quên , mặc kệ , dù sao mình rốt cục ra khỏi tháng, về sau có thể tự do hoạt động.




      ']727.Khúc mắc 2



      Chạng vạng hôm nay, Long Phù Nguyệt sảng khoái tắm rửa sạch , nàng cố ý ướp thêm ít nhánh hoa hồng, để cho thân thể trở nên thơm mát.

      Sau đó liền mặc bộ y phục bằng sa mỏng, ở trong phòng chờ Phượng Thiên Vũ đến.

      Hừ, nàng quyết định rồi, hôm nay dùng bất cứ cách nào, nàng nhất định phải đem Đại Vũ Mao lên giường!

      Lúc này tuy rằng là đầu mùa đông, bên ngoài gió lạnh gào thét, nhưng trong phòng lại đốt rất nhiều lò sưởi ấm.

      Nàng mặc đơn độc mỏng manh, nhưng chút cũng cảm giác được lạnh.

      Lúc Phượng Thiên Vũ bước vào, liền nhìn thấy Long Phù Nguyệt buông xõa mái tóc đen dài, bờ vai mềm , người chỉ mặc bộ lụa mỏng manh, đường cong lả lướt, vô cùng gợi cảm, vội vã tới.

      Phượng Thiên Vũ thuận tay liền ôm lấy nàng, ngửi mùi hương thơm ngát người nàng, ánh mắt của bất chợt trở nên sâu sắc thâm trầm giống như lốc xoáy thâm thúy.

      vội vàng lắc lắc đầu, giống như xua đầu óc tràn đầy tư tưởng tình dục, thân thể nàng tại vẫn chưa khỏi hẳn…………

      sau cũng rất sợ. . . . . .

      Long Phù Nguyệt ôm cổ của , khuôn mặt nhắn xinh đẹp đỏ bừng: "Vũ Mao sư huynh."

      Ánh mắt của nàng ngập nước, đôi môi đỏ mọng hơi hé ra, Giống như cánh hoa hồng mặc người hái .

      Phượng Thiên Vũ hơi có chút bối rối, kinh nghiệm phong nguyệt tràn đầy, đương nhiên hiểu được giờ phút này Long Phù Nguyệt nghĩ gì.

      Vội vã đem nàng bỏ vào trong ổ chăn ấm áp: "Tiểu nha đầu, mặc ít như thế, nếu bị nhiễm phong hàn phải làm sao bây giờ. Ngoan ngoãn nằm xuống. được bướng bỉnh nữa."

      A? Long Phù Nguyệt ngơ ngác nhìn , cái này cũng được? Người này rốt cuộc là làm sao vậy a?

      Tâm hung ác của Long Phù Nguyệt nổi lên, đơn giản thông suốt thoát ra ngoài , thừa dịp còn chưa đứng dậy, lại ôm cổ của , thầm : "Vũ Mao sư huynh, huynh. . . . . . Huynh cũng ngủ ."

      Mấy chữ cuối cùng này giống như muỗi bay vo ve, nhưng Phượng Thiên Vũ lại nghe giống như tiếng sấm.

      Thân mình Phượng Thiên Vũ run lên, trong đôi mắt giống như biển rộng hình như có hải triều bắt đầu khởi động, có ánh sáng sắc bén ngưng tụ, lại hít hơi dài, tự mình gỡ tay nàng ra.

      Vỗ vỗ đầu của nàng: "Phù Nguyệt, thân mình nàng bây giờ vẫn chưa khỏe hẳn . . . . . Sắc trời còn sớm, nàng ngủ sớm , ta còn có chút công văn phải xử lý."

      đứng dậy, động tác gần như hốt hoảng. Xoay người muốn .

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 728.Khúc mắc 3
      —— Ngươi thương ta! Vũ Mao thối, ngươi chê ta mập có phải ? Hu hu, ta muốn ở chung chỗ với ngươi nữa, ta muốn tìm đại sư huynh. . . . . .

      Long Phù Nguyệt bắt đầu giả khóc, cần công tác chuẩn bị, nước mắt cũng ào ào tuôn xuống.

      Trong lòng Phượng Thiên Vũ đau xót, tâm liền lập tức mềm nhũn.

      Đem nàng ôm vào trong ngực, hôn lên môi của nàng.

      Long Phù Nguyệt cảm nhận được hô hấp ẩm ướt  của , bàn tay to ấm áp  chạm qua  từng địa phương đều giống như dấy lên ngọn lửa.

      "Ngô. . . . . . Vũ Mao sư huynh. . . . . . . Long Phù Nguyệt gần như chịu được nữa, rên rỉ ra tiếng.

      Khóe miệng Phượng Thiên Vũ khẽ nhếch, dường như trừng phạt cắn cắn lỗ tai của nàng.

      Long Phù Nguyệt tê dại khắp cả người, lại ‘ừm’ tiếng, chủ động đem môi dâng lên.

      Phượng Thiên Vũ sửng sốt, tự nhiên mà vậy bắt đầu đáp lại nàng.

      Tim Long Phù Nguyệt đập nhanh hơn, mềm  mại tựa vào trong ngực của , để mặc dùng lực  ôm chặt nàng.

      Nụ hôn của từ mềm biến thành cuồng dã, lại dần dần  nhu hòa xuống, hôn qua chóp mũi của nàng, hai mắt, cái trán, cuối cùng dọc theo cằm trơn tới gáy.

      chút ngứa, chút đau. Tay đặt ở lưng cũng lướt dần lên, thân mình cũng ưỡn cong lên, trượt vào bên trong quần áo của , đụng chạm đến làn da mịn màng bóng loáng của . Thân mình Phượng Thiên Vũ chấn động, buông Long Phù Nguyệt ra, thân mình lăn sang bên, thở hổn hển.

      Bàn tay bé của Long Phù Nguyệt vòng quanh hông của , biết là hưng phấn hay là sợ hãi, thân thể cứ mãi phát run.

      Thân mình Phượng Thiên Vũ cứng ngắc, nhắm mắt lại, nhúc nhích.

      Long Phù Nguyệt có chút buồn bực, rốt cuộc tại sao lại kì quặc đến như thế.

      Thân thể mềm mại dán sát qua, đôi tay bé lặng lẽ hướng về phía trước, từ cổ áo vói vào bên trong ngực .

      Phượng Thiên Vũ vươn tay bắt được, cho nàng lộn xộn.

      "Vũ Mao sư huynh." Hơi thở ấm áp  phun ở bên trong cổ của .

      Phượng Thiên Vũ tê dại trận, bị bắt buộc xoay người lại, nhìn Long Phù Nguyệt.

      Dưới ánh sáng mờ nhạt của ngọn đèn lay động. Khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt hồng nhạt  kiều diễm mảnh.

      Trái tim của Phượng Thiên Vũ chấn động mạnh cái, trong đôi mắt tràn đầy đấu tranh.

      Ôm lấy thân mình ấm áp của nàng, hơi thở xong : "Phù Nguyệt, thân thể nàng vẫn chưa khỏe hẳn, ta sợ làm tổn thưởng đến nàng. . . . . ."

      Long Phù Nguyệtở trong lồng ngực trắng noãn rắn chắc của vẽ nên các vòng tròn: "Thân thể của ta sớm tốt lắm. . . . . . Cũng ra ngoài tháng . . . . . ."
      Chương 729.Khúc mắc 4
      Ánh mắt Phượng Thiên Vũ thâm trầm giống như biển sâu thấy đáy, lại còn có chút do dự mãnh liệt: "Phù Nguyệt, ta rất sợ."

      "Sợ? Sợ cái gì? Ta cũng phải hổ dữ a. . . . . ."

      Long Phù Nguyệt nghe thấy câu này có chút buồn bực. Trợn  to đôi mắt .

      tại nàng chỉ hơi đầy đặn chút thôi, có đáng sợ như vậy ?

      Ngón tay Phượng Thiên Vũ lướt qua  cánh môi mềm mại của Long Phù Nguyệt: "Ta sợ cùng nàng thân thiết rồi, nàng lại rời khỏi ta, lại biến mất. . . . . ."

      Suy luận gì thế? ! Làm sao có thể sau khi thân thiết mình đâu?

      tại cho dù lấy đại bản đánh nàng, nàng cũng .

      Thanh Phượng Thiên Vũ có chút rầu rĩ : "Ta và nàng tổng cộng thân thiết  ba lượt, nhưng sau mỗi lần thân thiết đều có vấn đề. . . . . ."

      Nếu như là như vậy, tình nguyện cả đời làm hòa thượng, cũng muốn nàng lại rời .

      là sợ cái loại tương tư tận xương tủy này, trống rỗng nhưng cách nào lấp đầy.

      Chỉ cần có thể ôm nàng là tốt rồi, có thể cảm nhận được nàng ngay tại bên người là tốt rồi.

      A? Long Phù Nguyệt sững sờ chút.

      Cẩn thận suy nghĩ, khuôn mặt nhắn khỏi đỏ.

      Đại Vũ Mao sai nha.

      Lần đầu tiên là miễn cưỡng nàng, sau đó lại biết chuyện độc tình cổ. . . . . .

      Lần thứ hai là ở xe ngựa, cũng là miễn cưỡng nàng, sau đó hai người chiến tranh lạnh. . . . . .

      Lần thứ ba là ở cỏ, nàng bởi vậy mới khôi phục trí nhớ, sau đó chính là kịch liệt  khắc khẩu, nàng bỗng dưng bị xuyên trở về, xa nhau dài đến nửa năm  . . . . . .

      Ba lượt OOXX, ba lượt  được tự nhiên.

      Trách được người này vẫn dám chạm vào nàng, ra trong lòng có vướng mắc . . . . . .

      Hơn nữa vướng mắc này dường như bắt đầu từ nàng.

      Trong lòng Long Phù Nguyệt rất đau, thân thể mềm mại dán sát vào .

      Ôm vòng eo gầy của , ngẩng khuôn mặt nhắn  lên nhìn : "Vũ Mao sư huynh, lần này , ta bao giờ rời khỏi chàng, cho dù chàng lấy đại bản đánh đuổi ta, ta cũng ."

      Thân mình Phượng Thiên Vũ chấn động, đôi mắt chợt trở nên sâu sắc, hô hấp cũng dồn dập , ôm lấy nàng:" Nàng. . . . . . sao?"

      Long Phù Nguyệt gật đầu cái mạnh, quýnh lên cho ăn thuốc an thần: "Đương nhiên là , ."

      "Phù Nguyệt, Phù Nguyệt, nàng có biết, ta chờ giờ khắc này đợi lâu. . . . . . Đừng rời khỏi ta, ta sợ nàng rời khỏi ta. . . . . ." Phượng Thiên Vũ ôm sát nàng.




    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-16834" title="05c9f42a2834349b920ddfc4c9ea15ce37d3be48" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/05c9f42a2834349b920ddfc4c9ea15ce37d3be48.jpg" alt="" width="590" height="380" />


      730.Khúc mắc 5




      Nghiêng người, liền đem nàng đặt ở dưới thân.

      Khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt đỏ bừng, dám nhìn chăm chú vào đôi mắt thâm thúy của .

      Vốn dĩ sâu như biển, giờ phút này lại mang theo lửa nóng sâu đậm, biến thành lốc xoáy sâu thấy đáy làm cho người ta mê muội, hít thở thông.

      tựa hồ bõ lỡ lâu, động tác có chút trúc trắc, nhưng thực ôn nhu, cực kỳ có kiên nhẫn, mỗi bước đều chiếu cố đến cảm nhận của nàng.

      Nàng hơi có chút khoẻ liền lập tức dừng lại, mềm hỏi.

      Long Phù Nguyệt Nhu thuận theo động tác của , cảm giác kia giống như đắm chìm trong nước biển dưới ánh mặt trời .

      Thủy triều ấm áp tràn lên, từng đợt từng đợt vuốt ve thân thể của nàng. . . . . .

      Tất cả tình cảm mãnh liệt rốt cục qua .

      Long Phù Nguyệt nằm ở trong ngực của , khuôn mặt nhắn hồng như ánh bình minh, hơn nữa ngày mới chậm rãi lấy lại tinh thần.

      Nàng còn tưởng rằng cấm dục lâu lắm được chứ. ra là làm tốt thể tốt hơn . . . . . .

      Phượng Thiên Vũ ôm nàng, đưa tay véo chiếc mũi thon của nàng: "Bà xã, nghĩ gì thế?"

      Hai chữ bà xã này vẫn là Long Phù Nguyệt trong lúc vô ý đến cuộc sống đại, giữa phu thê ân ái xưng hô chính là ‘Ông xã ’‘ Bà Xã ’, giờ phút này, tự nhiên thốt lên như thế. Trong thanh tràn đầy thương , cưng chìu.

      Khuôn mặt Long Phù Nguyệt đỏ lên, đem khuôn mặt nhắn chôn ở ngực của : "Đại Vũ Mao, về sau chàng chính là người của ta, ta cho chàng biết nga, chàng được lại có những nữ nhân khác, cho dù chàng là thái tử cũng được."

      Lại ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt tuấn tú của : "Ta biết về sau chàng làm hoàng đế , nhưng cho cái hậu cung khổng lồ đó phiền ta."

      Phượng Thiên Vũ khỏi bật cười, nhịn được vươn tay vuốt vuốt tóc của nàng: "Nha đầu hư, có bình dấm chua như của nàng đủ để đầu ta to như cái đấu rồi, ta làm sao lại có hậu cung khổng lồ gì chứ? Đó phải muốn tự tìm phiền phức cho mình sao."

      "Hừ, nhưng chuyện này khó vô cùng, ban đầu chàng phong lưu như vậy, hồng nhan tri kỷ khắp thiên hạ, chờ thêm vài năm chúng ta già sắc suy rồi, chừng chàng lại thói cũ trở lại, lại tìm nữ nhân khác để XXOO . . . . . ." Bàn tay bé của Long Phù Nguyệt ở lồng ngực vô ý thức vẽ nên các vòng tròn

      Phượng Thiên Vũ híp nửa ánh mắt nhìn nàng, cánh môi khẽ nhếch lên, vẽ ra chút ý cười khó lường





      731.Ngươi còn là bình dấm chua




      Phượng Thiên Vũ híp nửa ánh mắt nhìn nàng, cánh môi khẽ nhếch, vẽ ra chút ý cười.

      Đều nữ nhân xinh đẹp là , nhưng trước mắt , đồng dạng là , nhưng lại giống như mang theo loại ma lực kỳ dị làm cho người ta bị lạc.

      Tuyệt đối là trong cực phẩm . . . . . .

      cười dị thường mơ hồ, làm cho người ta nhìn ra thâm ý trong đó.

      "Uy , chàng, uy, uy, sao lời nào, nụ cười giả tạo cái gì?" Long Phù Nguyệt bị cười có chút sợ hãi.

      Phượng Thiên Vũ thay đổi tầm mắt, chậm rãi nhìn thẳng lại nàng: "Nha đầu, nàng phải đẹp nhất ."

      Nghẹn nửa ngày liền thốt ra câu như vậy? Long Phù Nguyệt tức giận : "Cái này ta sớm biết, rất nhiều hồng phấn tri kỷ của chàng đều xinh đẹp hơn so với ta!"

      đến chuyện này Long Phù Nguyệt liền buồn bực, bộ dáng nhắn này của nàng có thể xem là mỹ nhân, nhưng so sánh cùng Lạc công chúa, Vân Mặc Dao vậy còn kém xa lắc.

      "Nàng cũng ôn nhu động lòng người." Phượng Thiên Vũ tiếp tục vạch trần khiếm khuyết của nàng.

      Long Phù Nguyệt nổi giận: "Chàng muốn tìm ôn nhu động lòng người, tùy tiện vươn tay bắt lấy là được rồi!"

      "Nàng còn là bình dấm chua." Dứt lời, còn nặng nề mà thở dài.

      Lần này Long Phù Nguyệt hoàn toàn nổi giận, hai tay bé liều mạng đẩy : "Đúng vậy a, đúng vậy a, ta chính là thích ăn dấm chua, thế nào? Có bản lĩnh chàng đừng cưới ta à? cưới ta, ta liền ăn dấm chua của chàng rồi!"

      Ô ô ô ô, tại sao người này lại lấy ra khuyết điểm của nàng nhiều như vậy ?

      Giống như nàng đúng tý nào vậy. chửi bới nàng qua năm như thế nào nhỉ?

      Trứng thối! Đại Vũ Mao là tên xấu xa, nàng bao giờ chuyện cùng với nữa, nàng cùng với tuyệt giao. . . . . .

      hiểu sao tim nàng cảm thấy đau, nước mắt cứ muôn trào ra, đôi măt như thấm vào tầng sương mù.

      Nàng liều mạng đẩy , ba chân bốn cẳng muốn leo ra khỏi chăn.

      Phượng Thiên Vũ vươn cánh tay thực nhàng khẽ đem nàng ôm lại vào trong ngực, ánh mắt nhìn sâu vào ánh mắt của nàng, trong đôi mắt tràn đầy ý cười: "Nàng nghe ta nè, người khác dù cho ta, ta cũng thèm, ta chỉ thích nàng. Trải qua nhiều mưa gió như vậy, chẳng lẽ nàng cho rằng cảm tình ta đối với nàng vẫn là dừng lại ở vẻ bề ngoài thôi sao? Tiểu Nguyệt Nguyệt, nàng rất tự tin rồi! Xem ra, ta cần phải cho nàng thêm tăng thêm chút tự tin mới được . . . . . ."

      Tiếp tục ngọt ngào, trong phòng cảnh xuan vô hạn.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 732.Trứng thối, ngươi đùa bỡn ta
      Lặng lẽ đem khuôn mặt nhắn đưa qua, nhàng ở môi hôn khẽ cái, động tác nàng mềm , giống như chuồn chuồn lướt nước.

      Nàng tựa như chú mèo trộm tinh , cảm giác hạnh phúc trong lòng tựa hồ muốn tràn đầy ra.

      Khóe môi nhịn được lộ ra chút tươi cười.

      Tối hôm qua, nàng bị ép buộc  có chút quá mệt mỏi.

      Nhìn lúc lâu, buồn ngủ ập đến, che cái miệng nhắn ngáp cái, trở mình, muốn ngủ tiếp.

      Lại bị tay choàng tay qua, ôm vào lòng

      .

      Hơi thở ấm áp  phả ngay vành tai của nàng: "Lão bà, muốn nhìn thêm lát nữa , ta ngại nàng rình xem ."

      Khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt bất chợt đỏ lên, ngượng ngùng cười khan hai tiếng: "Ai. . . . . . Ai rình coi thế? Chàng. . . . . . mặt chàng có con muỗi rất to, à, ta giúp chàng bắt xuống."

      Phượng Thiên Vũ cũng mở mắt, ồ tiếng: "Ừm, tệ, tệ, ban nãy có môt con muỗi vụng trộm hôn cái môi ta. . . . . Vậy nó còn phải là con sắc muỗi sao. ."

      Ngay cả bên tai của Long Phù Nguyệt cũng đều đỏ bừng .

      ra người này sớm tỉnh, vậy còn vẫn giả bộ ngủ !

      Nàng thuận tay đánh  quyền ở lồng ngực   : "Trứng thối, chàng đùa bỡn ta."

      Phượng Thiên Vũ dùng lực chút, liền đem nàng ôm đến người, đôi mắt thú vị  nhìn nàng, xấu xa cười: "Bà xã, ta còn muốn để cho con muỗi kia lại hôn ta thêm ngụm, nàng đem nó đặt ở môi của ta được ?"

      Lúc này hai người đều là thân mảnh vải, kề sát cùng chỗ như vậy, trong lòng Long Phù Nguyệt  cảm giác tựa như con thỏ nhảy dựng yên, hé ra khuôn mặt nhắn lại giống như khối vải đỏ, thiếu chút nữa hỏa có thể thiêu đốt. Tức giận liếc liếc mắt cái: "Bay rồi, con muỗi kia bay rồi. . . . . ."

      "Bay sao?" Phượng Thiên Vũ cười giống như con hồ ly: "Vậy cũng đừng lo, ta lại bắt được nó là được!"

      Nghiêng người, lại đem nàng đặt ở  dưới thân, hôn lên môi của nàng. . . . . .

      Lại là phen tình cảm mãnh liệt qua , Phượng Thiên Vũ để cho nàng nằm úp sấp vào người mình, cười híp mắt hỏi nàng: "Lão bà, nàng muốn thức dậy hay vẫn muốn ngủ tiếp lát nữa?"

      Long Phù Nguyệt bị ép buộc cả người  xương cốt đều là đau , cũng rốt cuộc dám nằm giường tiếp nữa, cuống quít đứng lên: ", Thức dậy."
      Chương 733.Tiểu Trư, lười nha đầu, tỉnh
      Trong lòng cũng kêu rên, ô ô, nàng  .. muốn ngủ giấc dài a, nhưng nếu cứ tiếp tục giằng co như thế này, sớm hay muộn thân trống rỗng. . . . . .

      Phượng Thiên Vũ nhìn nhìn khuôn mặt nhắn ai oán kia của nàng, khỏi cười lên ha hả, vỗ vỗ mông đẹp của nàng: "Nha đầu, tắm rửa cái ăn chút gì ngủ tiếp , ta vào cung chút, hôm nay lão nhân thả bồ câu, ta dù sao cũng phải vào cung xem thử.”

      Long Phù Nguyệt ai oán liếc mắt nhìn cái, người này học cái gì cũng nhanh như thế, đem cả những lời của nàng ngày thường đều học . . . . . .

      Hai người trước tắm rửa chút, bên ngoài  thị nữ gia đinh sớm chuẩn bị tốt bữa trưa, Long Phù Nguyệt nhìn đầy mâm thức ăn, toàn là những thứ mà nàng thích ăn.

      "Phù Nguyệt, đây là gà nướng mật ong, nàng thích ăn nhất." cái đùi gà vàng để óng vào trong chén của nàng.

      "Phù Nguyệt, đây là kho tàu hỏa nạm, ngươi quá mệt mỏi, ăn nhiều chút."

      "Phù Nguyệt, đây là cá muối loa nồi canh gà, bổ thân mình . . . . . .

      "Phù Nguyệt. . . . . .

      "Phù Nguyệt. . . . . ."

      Long Phù Nguyệt mắt thấy trong chén của mình dần dần đầy ắp thức ăn, rồi nhìn lại người nào đó ân cần chăm sóc, hé ra khuôn mặt nhắn nhất thời khổ xuống.

      chén lớn như vậy nàng làm sao ăn hết a?

      Ô ô ô ô, người này chuyện còn có bộ dạng rất mờ ám, làm cho khuôn mặt nhắn của nàng vừa đỏ lại hồng.

      Nhìn cái, thị nữ gia đinh chung quanh  biểu tình toàn bộ vô cùng mờ ám,. . . . . .

      Nàng tức giận, cũng gắp cho miếng sườn to: "Chàng so với ta mệt hơn, chàng cũng ăn nhiều chút."

      Vừa dứt câu, bỗng nhiên phát thích hợp, những lời này ra, chẳng phải là càng mờ ám hơn sao?

      Tại sao lại câu chó má mất mặt đến như thế?

      Khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt  quả thực muốn nung đỏ rồi, khóc ra nước mắt. Nàng quyết định là nữa, lẳng lặng ăn cơm .

      Phượng Thiên Vũ cười dài : "Nương tử lòng tướng công ta, bất quá vì nàng, ta lại mệt thêm chút cũng sao."

      . . . . . .

      bữa cơm vất vả ăn xong, Phượng Thiên Vũ sảng khoái tinh thần  thượng triều .

      Long Phù Nguyệt bò lên giường của mình, lại mộng Chu công .

      Trong mơ mơ màng màng, chợt thấy có người chụp gương mặt của nàng: "Tiểu Trư, lười nha đầu, tỉnh lại mau."


    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 734.Thái Tử Phi
      Long Phù Nguyệt mở to mắt, thấy Phượng Thiên Vũ đứng ở trước giường của nàng tền.

      khuôn mặt tuấn tú xuất nụ cười tủm tỉm , giống như đại hôi lang dụ dỗ tiểu hồng mao  : "Tiểu Nguyệt Nguyệt, ta dẫn nàng xem thứ nhé."

      Long Phù Nguyệt vẫn còn mê mẩn ngủ  trèo lên trèo lên , khoát tay áo, ngáp cái: "Đừng làm ồn ta, để cho ta ngủ tiếp lát."

      Phượng Thiên Vũ nở nụ cười, tươi cười khuynh quốc khuynh thành: "Còn muốn ngủ? Vậy ta ngủ cùng nàng."

      Giả vờ như cởi áo nới dây lưng.

      Buồn ngủ của Long Phù Nguyệt hoàn toàn biến mất, cuống quít nhảy dựng lên: "Được rồi, được rồi, ta tỉnh ngay. Có cái gì thứ tốt cho ta xem?"

      Phượng Thiên Vũ điểm điểm cái mũi thon của nàng cái: "Thế này mới ngoan. , ta dẫn nàng . Cho nàng kinh hỉ."

      Chờ đến nơi mới biết được, Long Phù Nguyệt hỉ mặc dù có, nhưng quả kinh ngạc có thừa, hơn nữa còn là nhất kinh hãi!

      Nàng bị mang vào  hoàng cung, vào cung điện gọi là ‘ Thượng Y Phường ’  .

      Trong điện có vài oanh oanh yến yến, muôn hồng nghìn tía , nhìn thấy quý khí và tao nhã.

      Người dẫn đầu kia Long Phù Nguyệt nhận thức, là phi tử có vẻ được lão hoàng đế sủng ái  —— Vân phi.

      Long Phù Nguyệt từng cùng bà gặp mặt qua vài lần mặt, cho nên còn có thể nhận ra.

      Phía sau bà là vài vị phu nhân, đều là mệnh phụ phu nhân.

      Bên cạnh các vị mệnh phụ quyền quý này, là vài trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp, giống như những đóa hoa rực rỡ khoe sắc.

      Nhìn thấy Long Phù Nguyệt cùng Phượng Thiên Vũ tiến vào, trong đôi mắt các này lập tức nổi lên kinh hỉ.

      Đôi mắt của Phượng Thiên Vũ đảo qua, các nàng cũng đều thẹn thùng  cúi đầu.

      Đều tiến lên phía trước, thi lễ: "Tham kiến thái tử gia, Thái Tử Phi."

      Phượng Thiên Vũ hơi hơi nhíu nhíu mày.

      Dường như cũng dự đoán được nơi này có nhiều người như vậy,

      Nhìn thoáng qua Vân phi, trước thi cái lễ: "Nương nương,  phượng giá tại sao tới đây? Còn quản Thượng Y Phường  đâu?"

      Vân phi thản nhiên cười, liếc mắt nhìn Long Phù Nguyệt cái, rồi mới hướng Phượng Thiên Vũ cười : "Vạn tuế gia cùng Hoàng hậu nương nương biết thái tử gia muốn lập Thái Tử Phi, sợ người của Thượng Y Phường  hiểu quy củ, đặc biệt lệnh cho Ai gia đến xem. Mấy vị này đều là Cáo Mệnh phu nhân cùng thiên kim của các nàng . Vốn ở trong cung của ta làm khách, cũng muốn cùng sang đây nhìn thử xem."
      Chương 735.Lần lượt  kinh hỉ
      Lại quay đầu hướng về phía mấy người ... con kia : "Nhanh đến thi lễ với Thái Tử Phi, về sau do nàng quản thúc dạy dỗ các ngươi."

      Mấy thiên kim tiểu thư kia quả nhiên nhanh chóng tiến đến.

      Nũng nịu  thi lễ: "Dân nữ tham kiến Thái Tử Phi."

      Long Phù Nguyệt mở to  hai con mắt, nghĩ tới còn có những màn như vậy.

      Vị nương nương này là có ý gì? Về sau nàng quản thúc dạy dỗ các nàng này?

      Nàng cũng phải là mẹ của các nàng ta, vì cái gì để cho nàng quản thúc dạy? Nàng cũng rảnh rỗi dư hơi đến vậy!

      Chẳng lẽ ——

      Nàng liếc mắt nhìn vị Vân phi kia cái, vẻ mặt Vân phi cười  vân đạm phong khinh, lại bỏ thêm câu: "Vị này là thiên kim của Lý Thượng thư  , vị kia là thiên kim của Trương Thừa tướng, còn người này, cũng là tiểu muội tài cán gì của Ai gia Các nàng tuy rằng nên thân chút, nhưng đều là thiên kim của trung thần lương tướng, cũng nên làm bẽ mặt . . . . . . Thái Tử Phi về sau phải rộng lượng hơn chút."

      Long Phù Nguyệt muốn quay đầu bước !

      Thân mình nàng có chút cứng ngắc, nhìn Phượng Thiên Vũ liếc mắt cái, thản nhiên : "Đây là kinh hỉ chàng cấp cho ta?"

      Phượng Thiên Vũ chau mày, cầm bàn tay của nàng, trấn an vỗ vỗ, sau đó liếc mắt nhìn Vân phi: "Vân phi nương nương đúng là cấp cho nhi thần chuyện ngoài ý muốn, là phụ hoàng phái các người đến? Tốt lắm, tại cũng gặp, thân thể nương nương ngàn vàng, vẫn là mời trở về ."

      Vân phi nương nương đại khái nghĩ tới Phượng Thiên Vũ trực tiếp hạ lệnh trục khách, hơi hơi ngẩn ngơ, có chút sượng mặt ngượng ngùng, gương mặt tinh xảo nổi lên chút đỏ ửng, cắn cắn môi : "Thái tử gia, là Hoàng hậu nương nương nghe Thái Tử Phi tương lai muốn tới thử đồ, sợ những người khác hiểu quy củ, để cho Bổn cung đến chỉ điểm ."

      Phượng Thiên Vũ cười : "Có bổn vương ở trong này, còn sợ nàng hiểu quy củ sao? Cũng nhọc đến phượng giá của nương nương. . . . . ."

      câu còn chưa kịp xong, chợt nghe thanh kiều mỵ từ bên trong truyền đến: "Nương nương, y phục của Thái Tử Phi  nô tỳ mang tới. . . . . ."

      Thanh này quá  quen tai, Long Phù Nguyệt hơi hơi sửng sờ chút, thấy rèm cửa vén lên, thướt tha thẳng bước tiến vào.

      Thiếu nữ này mặc bộ y phục màu tím nhạt, khoác mảnh lụa cũng màu tím thướt tha. Búi tóc vấn cao, đơn giản tự nhiên, chỉ cài cái trâm bạch ngọc , phong tư yểu điệu, như tiên tử thanh lệ vừa bước ra từ trong sương mù.


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :